Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4670: Nhưng không có gì là tuyệt đối



Trong lòng hắn nâng cao cảnh giác.

Nhưng han nhớ chim Thần Ma nói, đối phó với lao gia có sở trường Nhiếp Hồn đại pháp, sức mạnh thể xác của lão hẳn là không mạnh, vậy nên muốn xử được lão ta thì phải đánh cận chiến, chỉ khi tiếp cận lão thì mới có cơ hội.

Nhưng Dương Bách Xuyên biết nhất định không đơn giản như vậy.

Hắn và chim Thần Ma có thể nhìn được điểm yếu thì bản thân lão càng rõ hơn, vậy nên nhất định không để người khác dễ dàng lại gần.

Nữ nhân lao về phía mình chính là lớp phòng ngự thứ nhất của Nhiếp Hồn lão

tổ~

Dương Bách Xuyên biết muốn tiếp cận Nhiếp Hồn lão tổ, đầu tiên phải qua cửa ải nữ nhân này.

Nhưng cửa ải này sợ là không dễ qua.

Nghĩ vậy, hai tay Dương Bách Xuyên cũng không hề dừng lại, Sinh Tử Phù Kinh chỉ chờ để phát huy.

Không biết có tác dụng với nữ nhân bị Nhiếp Hồn lão tổ khống chế hay không?

Chuyện tới nước này, hắn không có lựa chọn, chỉ còn cách phải chịu đựng đến cùng.

"Sinh Tử chi đạo, Sinh Tử hợp nhất, đi ~"

Dương Bách Xuyên gầm lên một tiếng rồi đánh ra Sinh Tử Phù.

Khoảng cách bảy tới tám mét cũng chỉ trong một cái nháy mắt, Dương Bách Xuyên nhìn thấy nữ nhân kia chỉ cần dựa vào sức mạnh của thân thể đã vọt một bước tới trước mặt hắn.

Đôi mắt trống rỗng không thể nhìn thấu, chỉ có những phù văn đẫm máu được khắc trên cơ thể là hiện rõ, lập lòe vầng sáng màu đỏ khiến nữ nhân này càng thêm quỷ dị.

Còn có.

Trên cơ thể trần chuồng của nàng ta, những nơi nên thấy và không nên thấy đều đập vào mắt hắn, khiến đạo tâm của Dương Bách Xuyên bị dao động.

Nhưng hắn biết lúc này mình không thể bị phân tâm, nếu sơ ý sẽ bị nữ nhân này xé thành từng mảnh.

Chim Thần Ma đã nói, đại han hac giáp và nữ nhan nay đều là luyện thể thượng cổ, hơn nữa còn đạt tới cấp bậc Á Thánh, thân thể đã đạt tới đỉnh phong của Tiên Giới.

Thân thể Á Thánh, xét từ một góc độ nào đó, độ cứng của thân xác kia còn hơn cả cấp bậc tiên khí, vô cùng đáng sợ, khó mà tưởng tượng nổi.

Nếu không, nàng ta đã chết bao nhiêu năm như vậy mà thân xác vẫn không hề tổn hại, con bị Nhiep Hồn lao tổ đao mộ, luyen thành con rối, đưa một yêu hồn vào trong thân xác nàng ta hoàn toàn biến thành một quái vật.

Thân thể cường đại của nàng Dương Bách Xuyên có thể cảm nhận được, cũng có thể nhìn ra được.

Dưới những phù văn kia, da thịt trong suốt như ngọc, máu đầm đìa tản ra vầng sáng, hơi thở cường đại được thể hiện một cách rõ ràng, cộng thêm bị lão già kia điều khiển, Dương Bách Xuyên quả thật không thể nào tưởng tượng nổi nữ nhân này mạnh tới mức nào.

Nhưng nếu như phải đối đầu, hắn cũng chỉ có thể liều chết một phen.

Không có lựa chọn cũng không có đường lui.

Điều duy nhất khiến Dương Bách Xuyên vui mừng là, nữ nhân cường đại này không có trí khôn, cho dù trong cơ thể kia có một yêu hồn thì người khống chế vẫn là Nhiếp Hồn lão tổ, chứng minh ý thức của nàng ta đều dựa vào người điều khiển.

Nói trắng ra, Nhiếp Hồn lão tổ mượn cơ thể cường đại cấp bậc á thánh để sử dụng cho bản thân mình.

Trong tình huống này, Dương Bách Xuyên biết mình có cơ hội chiến thắng, nhưng hắn phải tìm cách, trên người hắn có không ít bản lĩnh, thử từng cái một không tin là không dùng được.

Sinh Tử Phù thi triển rất thuận lợi, im hơi lặng tiếng tiến vào trong cơ thể nữ nhân kia mà không gặp bất kỳ trở ngại nào, điều này nằm trong dự tính mà cũng nằm ngoài dự tính.

Trong dự tính là bởi vì Dưong Bách Xuyen biết đặc tính sức mạnh của Sinh Tử Phù, gần như có thể bỏ qua bất kỳ sự cản trở sức mạnh nào và trực tiếp đi vào cơ thể đối thủ.

Nhưng không có gì là tuyệt đối.

Ngoài dự tính là nữ nhân này không hề phản kháng hay trốn tránh.

Trái tim Dương Bách Xuyên trở nên nặng nề.

Bởi vì sau khi hắn thi triển Sinh Tử Phù, nữ nhân kia không hề bị ảnh hưởng, nàng ta vẫn lao về phía hắn, vung tay đánh ra một chưởng.

Dương Bách Xuyên khiếp sợ, hắn hô lớn: "Biển sao đổi chiều ~"

Hắn vung tay đánh lại một chưởng, lúc này ngoài đối đầu trực diện thì không còn sự lựa chọn nào khác, ai bảo Sinh Tử Phù không có tác dụng!
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4671: Hai chưởng va chạm nhau



Pháp tắc khí tràng hội tụ trong lòng bàn tay, va chạm trực diện với nữ nhân

kia.

Dương Bách Xuyên cũng là kiểu người chưa thấy quan tài chưa rơi lệ, dù cho chim Thần Ma đã nói luyện thể thượng cổ cấp bậc á thánh mạnh tới mức nào.

Nhưng ở trong lòng Dương Bách Xuyên, chưa trải nghiệm thì sẽ không biết được mạnh tới đâu.

Lúc này hắn cứng rắn đối đầu trực diện là bởi vì không tin tà.

Hai chưởng va chạm nhau.

Âm ầm ~

Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.

Răng rắc ~

Kèm theo đó là tiếng xương gãy.

Vẻ mặt Dương Bách Xuyên lập tức thay đổi.

Đòn đánh này khiến hắn thua thiệt, xương cổ tay bị gãy, âm thanh rất rõ ràng.

Cơ thể bay ngược ra ngoài.

Trong lòng vô cùng khiếp sợ, lần này rốt cuộc hắn cũng biết được thế nào là sức mạnh của thân thể Á Thánh thời thượng cổ.

Giống như hắn là đậu phụ còn đối phương là tấm sắt.

Hơn nữa không có một chút pháp lực nào, hoàn toàn là sức mạnh thuần thúy của thân thể.

Nhưng hắn lại dùng toàn bộ sức mạnh của mình để đánh ra một chưởng pháp tắc khí tràng, nhưng cuối cùng lại không thể đỡ được một cú đánh của đối phương.

Cũng không hắn là tuyệt đối, mặc dù xương cổ tay của hắn bị gãy, cơ thể cũng bị đánh bay ra ngoài nhưng bị thương không quá nghiêm trọng, chứng minh pháp tắc khí tràng của hắn vẫn có tác dụng.

Nếu không có pháp tắc khí tràng gia trì, Dương Bách Xuyên tin mình sẽ bị một chưởng của nữ nhân kia đánh cho tàn phế.

Nữ nhan co than the vo địch ~

Dương Bách Xuyên thua thiệt một lần, han biết mình không thể đối đầu chính diện với nữ nhân này, nếu không sớm muộn gì cũng xong đời.

Ầm một tiếng, nơi Dương Bách Xuyên rơi xuống xuất hiện một cái hố to, hắn vội vàng đứng dậy, trong lòng triệu hoán chuông Đông Hoàng bao phủ bên ngoài cơ thể.

Koong ~

Tiếng chuông vang vọng khắp trời đất.

Lúc này, nữ nhân đứng cách đó 200 mét lại lao về phía hắn, hắn cũng đánh ra một chưởng về phía nàng ta.

Trong mắt Dương Bách Xuyên, sức mạnh và tốc độ của nữ nhân này đều thuộc hạng thượng thừa, hắn không dám liều lĩnh.

Bên tai vang lên tiếng chửi mắng của chim Thần Ma: "Đồ yếu gà, ngươi đáng đời, lão tử đã nói đối phương là tu sĩ luyện thể thượng cổ, thân thể á thánh đứng đầu Tiên Giới, ngươi còn không tin, dám đi đối đầu với người ta, ngươi thắng nổi không?

Nếu không phải chỉ đơn giản là thân thể á thánh, một chưởng của đối phương, có vạn tiểu tử như ngươi thì cũng bị đánh cho hồn bay phách lạc, đúng là không biết sống chết ~"

Chim Thần Ma mắng Dương Bách Xuyên không thương tiếc.

Lúc này, Dương Bách Xuyên có hơi xấu hổ nhưng không phản bác, bởi vì hắn quả thật là tự đi tìm chết.

Nhìn thấy nữ nhân kia lại nhào tới, Dương Bách Xuyên nói: "Được rồi, đừng có nói nữa, ta cũng chỉ muốn chứng thực mà thôi, ngươi mau nói cho ta biết có cách nào xử lý nàng ta không."

“Có cái rắm, quyền khống chế nàng ta nắm trong tay Nhiếp Hồn lão tổ, muốn xử lý được thì phải giết Nhiếp Hồn lão tổ trước, hoặc là ngươi dùng bạo lực trấn áp nàng, cũng thu vào không gian Càn Khôn giống như Mông Điềm."

“Đợi đã, ta nhớ tới một cách, có lẽ sẽ đối phó được với nữ nhân này."

Dương Bách Xuyên nghe thấy chim Thần Ma nói đưa nữ nhân kia vào trong không gian Càn Khôn giống như trấn áp Mông Điềm, đột khiên khiến hắn nghĩ tới một cách có thể thực hiện.

Đương nhiên không dùng bạo lực trấn áp được, thì chỉ có thể dùng biện pháp khác.

Cách này khiến hắn nhớ tới huyết quan Hoàng Tuyền.

Huyết quan Hoang Tuyen la chí bao cua ý thuc Ma Thần ben trong cơ thể Lạc Dương, đây cũng là bảo khí tối cao, bên trong có không gian vô cùng đặc biệt.

Khó khăn ở chỗ đối phương có cho hắn cơ hội tiếp cận hay không.

Đương nhiên là không thể, nhưng cơ hội có thể tạo ra.

Chỉ cần nghĩ cách cố định, hoac điều khiển huyết quan Hoàng Tuyền nhắm thẳng nữ nhân kia, cách này khả thi hơn.

Nên làm thế nào đây?
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4672: Tiếng nổ vang vọng



Nghĩ tới nghĩ lui, sợ cái gì, hắn vẫn nên liều chết một phen, đợi tiêu hao sức mạnh của nữ nhân á thánh, hoặc nói đúng hơn là lực lượng của Nhiếp Hồn lão tổ, chắc chắn sẽ tìm được cơ hội ra tay.

Hắn còn có thuật Định Thân, chỉ cần có thể duy trì ba hơi thở, hắn nhất định có thể phong ấn nữ nhân này vào huyết quan Hoàng Tuyền.

Tiếp theo, phải xem hắn có thể chống đỡ được nữ nhân này trong bao lâu.

Nghĩ tới đây, trong lòng Dương Bách Xuyên càng kiên định hơn.

Chim Thần Ma cũng lên tiếng: "Tiểu tử, ngươi thử động chuông Đông Hoàng lần nữa xem, hình như lão tử thấy lúc chuông của ngươi vang lên, thân thể nữ tử kia dừng lại một chút, có khả năng tiếng chuông ảnh hưởng tới nàng ta."

Nghe chuông Đông Hoàng nói như vậy, Dương Bách Xuyên vội vàng thôi động chuông Đông Hoàng.

Hắn nghĩ có lẽ thật sự ảnh hưởng, bởi vì vốn dĩ uy lực tiếng của chuông Đông Hoàng tác động tới nguyên thần, lúc này dù là chút ảnh hưởng thì cũng giúp sức cho hắn.

Koong ~

Trong lòng vừa động, chuông Đông Hoàng vang lên.

Dương Bách Xuyên quan sát kỹ, quả nhiên chim Thần Ma nói đúng, mặc dù tốc độ của nữ nhân kia rất nhanh nhưng khoảnh khắc chuông Đông Hoàng vang lên, thân thể nàng ta khẽ dừng lại, giống như bị điện giật.

Ảnh hưởng không lớn, nàng ta vẫn xông về phía này nhưng Dương Bách Xuyên biết có chút phản ứng này là đủ.

Khóe miệng nhếch lên, trong lòng hắn càng tự tin hơn.

Koong Koong Koong ~

Ngay sau đó Dương Bách Xuyên điên cuồng dùng chuông Đông Hoàng, mặc dù tiêu hao nguyên thần nhưng lúc này hắn không quan tâm được nhiều như vậy, tất cả đều vì mục đích giết kẻ địch, hắn không tiếc trả giá.

Ngay khi thôi động chuông Đông Hoàng, hắn cũng dùng cơ thể Pháp Tướng, hóa thành người khổng lồ cao trăm mét, thấy bản thân đã cách nữ nhân á thánh ba mươi mét, hắn gầm lên: "Kim Cang, Trường Sinh, Đấu Chuyển, Phần Thiên, Lôi Đình."

Một hơi thi triển ngũ đại chí tôn thần thông cùng lúc.

Mặc dù hắn biết có lẽ tác dụng không lớn, nhưng ít nhiều cũng có thể tạo thương tổn và cản trở, mục tiêu của hắn chính là như vậy.

Tiêu hao năng lượng và cản trở đối phương, cho dù không giết được nhưng như vậy cũng đủ.

Bầu trời đổi màu, cát bay đá chạy, sấm sét vang lên ~

Không thể không nói tu vi hiện tại của hắn khi thi triển những thần thông mà lão đầu truyền thụ đã đạt tới trình độ điêu luyện, hơn nữa sau khi hắn ngộ ra pháp tắc khí tràng, vô hình nhưng thần thông kia cũng mang theo sức mạnh của đất trời.

Uy lực không hề tầm thường, khí thế cũng không nhỏ.

Chớp mắt, nữ nhân á thánh đã bị liên tiếp thần thông bao phủ.

Bên ngoài chỉ có thể nhìn thấy đất cát bay loạn, năng lượng xung quanh hội tụ vô cùng nồng hậu, khí tràng mạnh mẽ.

Âm ầm ầm ~

Tiếng nổ không ngừng vang lên, trời đất cũng như vậy.

Lúc này, ở cách xa hàng trăm mét, ánh mắt Nhiếp Hồn lão tổ lóe lên tia lạnh lẽo, cũng đầy ngạc nhiên, không ngờ tiểu tử này lại thi triển tra thần thông cường đại như vậy, với lão ta mà nói những chiêu thần thông này đều không hề tầm thường, nếu không phải tu vi của hắn yếu, không phát huy được uy lực mạnh nhất của những chiêu thức này, sợ là hôm nay lão sẽ không dễ dàng tóm được tên tiểu tử này.

Nhiếp Hồn lão tổ cười lạnh: "Đúng là thần thông mạnh, nhưng để trong tay một tên tiểu tử kiến hôi như ngươi cũng không phát ra được uy lực, muốn dựa vào chút bản lĩnh này để tiêu diệt con rối của lão tổ ta đây, còn xa lắm, hừ ~"

Dứt lời, Nhiếp Hồn lão tổ phất cây trượng trong tay, khí đen xuất hiện hóa thành một phù văn cổ quái, ngay lập tức bay về phía nữ tử kia.

Lão ta đang gia trì khống chế.

Đương nhiên Dương Bách Xuyên cũng nhìn thấy cảnh tượng này, nhưng hắn không quan tâm, dù sao thì cũng không hy vọng đòn đánh này sẽ giết được con rối á thánh.

Tiếng nổ vang vọng.

Làn sương mù dày đặc nổi lên.

Ngay sau đó lại là một tiếng rống giận.

A~

Chim Thần Ma lớn tiếng nhắc nhở.

Hai mắt Dương Bách Xuyên lóe lên, tất nhiên Dương Bách Xuyên cũng nhìn thấy rõ tia sáng này, quả đúng là nữ nhân kia đang vọt thẳng tới phía bọn họ.

Lúc này mục tiêu quá lớn, trốn không thoát, nhưng cũng không phải không chuẩn bị, lá cây Ngũ Lôi xuất hiện trong tay hắn.

Chí tôn thần thông không có tác dụng thì dùng lá Ngũ Lôi, không đủ thì hắn còn cả sấm dưa hấu, cho dù là thân xác á thánh thì chắc chắn cũng sẽ để lại vết thương.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4673: Khí tức cường đại



"Ngũ Lôi ~"

Dương Bách Xuyên nhìn nữ tử Á Thánh bay nhanh ra khỏi sương mù, hắn gầm lên một tiếng rồi ném ra lá Ngũ Lôi trong tay.

Âm ầm ầm răng rắc!

Sấm sét ngũ hành bột phát, chỉ trong chốc lát đã quét về phía nữ nhân kia.

Năm tia sét có màu sắc khác nhau giống như năm con giao long hóa thân từ sấm sét, thanh thế vô cùng to lớn.

Đất trời dường như đều trở thành sấm sét.

Khí tức cường đại, ánh sáng vô cùng chói mắt.

Dương Bách Xuyên cũng cảm thấy ngạc nhiên, uy lực của lá Tử Vân Ngũ Lôi lần này mạnh hơn trước kia không biết bao nhiêu lần.

Chắc chắn sự thay đổi này do bình Càn Khôn thăng cấp mang lại, đây cũng là lần đầu tiên hắn sử dụng lá Ngũ Lôi sau khi thăng cấp.

Nếu so sánh, trước kia khi bình Càn Khôn thăng cấp, uy lực của lá Ngũ Lôi sẽ tăng theo nhưng cảm giác cũng không quá mạnh, lúc trước có thể hóa hình thành năm con rắn thì hiện tại chính là năm con giao long, mạnh hơn không chỉ một cấp.

Sau khi bình Càn Khôn thăng cấp, Dương Bách Xuyên cho rằng lực sát thương của sấm dưa hấu là mạnh nhất, lúc đó hắn cũng không xem của lá Ngũ Lôi, cứ nghĩ chỉ có thể xếp thứ hai, nhưng hiện tại xem ra là ngang tài ngang sức.

Lá Ngũ Lôi cũng rất mạnh.

Thấy vậy, Dương Bách Xuyên càng thêm tự tin.

Được hay không thì phải xem lần này.

Nữ nhân Á Thánh có thể tránh được năm chiêu chí tôn thần thông, Dương Bách Xuyên biết đó là kết quả của việc Nhiếp Hồn lão tổ gia trì khống chế, chuyện này cũng nắm trong dự tính của hắn.

Nhưng trông nàng ta cũng không phải nhẹ nhàng như vậy, lúc này nàng ta tóc tai bù xù, phù văn khắc trên cơ thể đã nhạt đi nhiều.

Chứng minh, chí tôn thần thông của hắn đã gây thương tổn cho nàng ta, tức là có hiệu quả, tiêu hao không ít năng lượng của lão già kia.

Nhìn từ một góc độ khác, ba viên Hỗn Nguyên Tiên Đan mà hắn dùng không hề lãng phí, cưỡng ép tăng thực lực sau đó cùng chí tôn thần tông tấn công quả nhiên có tác dụng.

Hắn nghĩ nhat định mình phải nghiên cứu chieu thần thông thứ sau, vẫn luôn không có thời gian, hiện tại xem ra là mình đã bỏ quên mất độc môn thần thông của lão đầu.

Chí ton thần thông co mưoi hai chieu, chieu sau mạnh hơn chiêu trước, nam chiêu mà hắn đã học được phù hợp với tu vi và thực lực hiện tại, phía sau còn tới bảy chiêu cần hắn lĩnh ngộ.

Bắt đầu từ chiêu thứ sáu của thần thông là một bước ngoặt lớn, Dương Bách Xuyên tin đợi sau khi hắn học được chiêu thứ sáu, thực lực sẽ nhanh chóng tăng vọt.

Thân xác thượng cổ Á Thánh bị thần thông của hắn đánh cho chật vật đầu bù tóc rối, chứng minh sự cường đại của bộ thần thông này.

Lòng hắn lại ngập tràn chờ mong với chiêu thứ sáu.

Lúc này, năm tia sét đang đánh phía trước nữ nhân Á Thánh, hóa thành năm con giao long lao về phía nàng ta.

Cơ thể pháp tướng của Dương Bách Xuyên cao trăm mét, đứng từ xa cũng có thể nhìn thấy vẻ mặt của Nhiếp Hồn lão tổ thay đổi, cuối cùng lão cũng nhíu mày.

Chứng minh lá Ngu Loi đồng loạt tan cong khien Nhiếp Hồn lão tổ cảm nhận được uy h**p.

Nói thật Dương Bách Xuyên cũng rất mong chờ về uy lực của lá Ngũ Lôi, đây là lần đầu tiên hắn sử dụng sau khi được thăng cấp.

Không biết có tiêu diệt được con rối này không?

Nếu như được thì quá tốt, không được cũng chẳng sao, hiện tại hắn đã có tự tin bình tĩnh đối phó.

Nghĩ đến những gì mình có trong tay, huyết quan Hoàng Tuyền chuẩn bị ra trận bất cứ lúc nào.

Âm răng rắc.

Tiếng sấm nổ rung trời, cuối cùng cũng đánh trúng người khôi lỗi Á Thánh.

Rống ~

Dương Bách Xuyên nhắm mắt theo bản năng sau đó dùng mắt Càn Khôn để quan sát, thứ hắn chờ đợi lúc này chính là thời cơ, không dám buông lỏng.

Có mắt Càn Khôn, Dương Bách Xuyên thấy sức mạnh ngũ lôi đang yếu rồi tiêu tán, nhưng nữ nhân Á Thánh kia cũng không khá hơn là bao, phù băn trên cơ thể nàng ta đang dần biến mất ~

Chứng minh uy lực Ngũ Lôi đã phá hủy phù văn trên cơ thể hoặc nói đúng hơn là hủy đi một phần iy lực của Nhiếp Hồn lão tổ.

Hai bên nhìn như ngang sức ngang tài nhưng Dương Bách Xuyên biết, lần này hắn thắng rồi.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4674: Bởi vì thuận định thân



Bởi vì cơ hội hắn đợi đã tới ~

Nữ nhân Á Thánh kia đột nhiên dừng lại.

Hắn mở nắp huyết quan Hoàng Tuyền, cơ thể pháp tướng biến ra cánh tay khổng lồ nâng chiếc quan tài, sau đó úp xuống đầu con rối kia: "Định thân ~"

Khôi lỗi Á Thánh vốn còn đang giãy dụa, nhưng sau khi hắn thi triển thuật định thân thì dừng lại.

Dương Bách Xuyên biết thời gian này sẽ không kéo dài quá lâu.

Bởi vì thuận định thân dùng ý niệm cường đại bao phủ lên cơ thể nàng ta, hắn cảm nhận rõ ràng sức mạnh cường đại trên người nàng bắn ngược lại mạnh tới mức nào.

Hắn cũng chỉ cần kéo dài ba hơi thở thì sẽ có thể thu nàng ta vào trong huyết quan Hoàng Tuyền để phong ấn.

Hắn vung tay thôi động huyết quan, lối vào sáng lên nhắm thẳng phía nữ nhân Á Thánh, trong nháy mắt ánh sáng đỏ rực bao phủ nàng ta.

Dương Bách Xuyên thở phao một hơi, nhưng ngay sau đo vẻ mặt han lại thay

đổi

Bởi vì hắn nghe thấy tiếng gầm giận dữ: “Hừ ~"

Giọng nói này là của Nhiếp Hồn lão tổ.

Một chữ này giống như chân ngôn huyền ảo nào đó, lại làm cho thuật định thân của hắn không áp chế được.

Thời gian mới một hơi rưỡi, vẫn chưa đủ.

Lúc này thuật định thân là ý niệm nguyên thần của hắn, cảm thụ sâu sắc.

Nếu như nàng ta thoát khỏi thuật định thân thì những gì hắn làm trước đó sẽ trở nên vô nghĩa.

Không thể được.

Dương Bách Xuyên hô lớn: "Khóa cho ta."

Hắn gầm lên giận dữ, phun ra một ngụm máu tươi, sức mạnh nguyên thần đột nhiên tăng cao, cuối cùng cũng ổn định.

Huyết quan Hoàng Tuyền trong tay lại tăng thêm lực.

Ong ~

Huyết quan vang lên tiếng nổ, khí huyết sát gia tăng, phù văn bộc phát ra nuốt trọn nữ nhân khôi lỗi.

Ngay sau đó lại thêm một tiếng nổ, trong lòng Dương Bách Xuyên vui mừng.

Thành công rồi.

Hắn đã thu được nữ nhân Á Thánh kia vào trong huyết quan Hoàng Tuyền, sau đó lật tay đóng nắp lại.

Phong ấn ~

Ầm~

Quan tài đóng nắp.

Cuối cùng cũng mang được khôi lỗi Á Thánh khó chơi vào trong quan tài.

Phía xa.

Phụt ~

Nhiep Hồn lao tổ phun ra một ngum máu, lão ta đa mat đi liên hệ với khôi lỗi Á Thánh.

Nhìn cơ thể pháp tướng khổng lồ của Dương Bách Xuyên, vẻ mặt Nhiếp Hồn lão tổ âm trầm tới đáng sợ, lão ta gầm lên đầy giận dữ: "Nhiếp Hồn Đại Pháp, dưới pháp đạo Hồn Hề trở về cho ta~"

Lão già này nghiến răng nghiến lợi làm pháp, cây trượng đầu lâu không ngừng rung lên, lão cắm trượng xuống trước mặt, hai tay kết ấn, miệng phun máu tươi lên đầu lâu, không ngừng lẩm bẩm âm phù khó hiểu.

Dương Bách Xuyên cảm giác được có gì đó bất thường, huyết quan trong tay hắn vậy mà rung lên, giống như nữ nhân khôi lỗi kia muốn thoát ra ngoài.

Trong lòng vừa động thu hồi pháp tướng, khôi phục cơ thể bình thường, hắn vội vàng đánh một chưởng vào huyết quan để trấn áp, nhưng huyết quan Hoàng Tuyền vẫn không ngừng rung mạnh.

Cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, hắn phất tay đưa huyết quan Hoàng Tuyền và trứng Côn Bằng cùng vào trong không gian Càn Khôn.

Lần trấn áp này đã thành công.

Ngẩng đầu nhìn Nhiếp Hồn lão tổ ở phía xa, lão ta lại phun ra một ngụm máu, cơ thể suýt chút nữa đã ngã xuống.

Dương Bách Xuyên cười lớn: "Haha, lão già kia phun ra mấy ngụm máu rồi?"
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4675: Hắn cất tiếng cười lớn!



Quả thật luc này, Nhiếp Hồn lão tổ đã chịu một thiệt thòi lớn. Nữ nhân khôi lỗi Á Thánh chính là khôi lỗi mà lão ta hao tốn không biết bao nhiêu tâm huyết mới luyện chế thành. Lão ta và khôi lỗi này có tâm ý tương thông, vì vậy mới có thể điều khiển như ý, thậm chí có thể cùng nhau thi pháp, mượn lực lẫn nhau. Nhưng lại bị Dương Bách Xuyên phá hoại như vậy, lão tổ thổ huyết chỉ là nhẹ.

Dù đã sử dụng bí phá, nhưng vẫn không triệu hồi được khôi lỗi trở lại, hoặc nói cách khác là không thể thoát khỏi, hoàn toàn mất liên lạc, tâm thần chịu phản phệ, làm cho Nhiếp Hồn lão tổ đã tiêu tốn rất nhiều sức lực, lão ta thổ huyết đến mức toàn thân đều run rẩy.

Dương Bách Xuyên nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng vô cùng sảng khoái.

Hắn cất tiếng cười lớn!

Trận này hắn đã đại thắng, không dựa vào bất cứ ai, chỉ một mình hắn đã đánh bại khôi lỗi Á Thánh, đồng thời gián tiếp khiến Nhiếp Hồn lão tổ thổ huyết và bị trọng thương.

Mặc dù dưới tình huống thực lực giữa hai bên cách biệt rất xa, tuy quá trình cũng rất gian nan nhưng kết quả cuối cùng vẫn là toàn thắng.

Thật sự là một chuyện đáng tự hào.

Nhưng Dương Bách Xuyên biết mọi chuyện vẫn chưa kết thúc. Kế tiếp, hắn sẽ phải đối mặt trực tiếp với Nhiếp Hồn lão tổ.

Mặc dù chim Thần Ma đã từng nói, thân thể của lão bất tử này không mạnh, nhưng đó chỉ là lời nói của chim Thần Ma. Hơn nữa, thân thể không mạnh không có nghĩa là thực lực kém.

Trên người Nhiếp Hồn lão tổ còn có Nhiếp Hồn đại pháp, có thể điều khiển khôi lỗi Á Thánh cường đại, sao có thể là một kẻ yếu? Rõ ràng lão ta là một đối thủ khó nhằn hơn nhiều.

Lần này, Dương Bách Xuyên giữ vững lý trí và sự cẩn trọng, cũng không vì mình đã trấn áp phong ấn được khôi lỗi Á Thánh mà kiêu ngạo, ngược lại, hắn càng thận trọng hơn.

Nhìn về phía Thần Hồn lão tổ ở phía xa, Dương Bách Xuyên nheo mắt, trong lòng suy tính đối sách.

Cho tới bây giờ, hắn và Nhiếp Hồn lão tổ cũng chưa từng đối đầu trực tiếp thật sự, lão ta vẫn luôn ẩn mình sau lưng điều khiển âm mưu.

Nhưng giờ đây, Hắc Giáp đại hán đã đuổi theo đám người Đông Phương Thiết Nhân, đến bây giờ vẫn chưa trở lại, điều này chỉ có thể chứng tỏ là Hắc Giáp đại han đã bị ba người Đông Phương Thiết Nhân, Lạc Dương và Tuyết Hương cầm chân ở đó.

Thời gian lâu như vậy mà chưa quay lại, cũng cho thấy một vấn đề là ba người Đông Phương Thiết Nhân an toàn và có đủ thực lực để đối phó.

Điều này phần nào khiến Dương Bách Xuyên có chút yên tâm.

Nhưng hắn cũng sốt ruột, thời gian càng kéo dài thì biến số sẽ càng lớn.

Hắn nhất định phải nhanh chóng kết thúc trận chiến với Nhiếp Hồn lão tổ để đi xem tình hình của đám người Lạc Dương thế nào.

Sau một khoảnh khắc đối mặt ngắn ngủi.

Nhiếp Hồn lão tổ cũng nhìn Dương Bách Xuyên với ánh mắt như rắn độc, rồi đột nhiên cất tiếng cười lớn, tiếng cười của lão ta vẫn như một đứa trẻ, nhưng kết hợp với vẻ ngoài thân hình già nua, tàn tạ của lão ta, vào lúc này thật sự càng thêm quỷ dị.

"Ha ha~ Tiểu tử, phải thừa nhận ngươi rất cường đại, cũng có thủ đoạn, thế mà có thể thu phục được khoi lỗi Á Thanh của lao tổ ta. Nhưng ngươi đã khiến lão tổ rất tức gian, ma hau quả khi lao tổ tức gian se vô cung nghiêm trọng. Lần này, lão tổ sẽ khiến ngươi hối hận vì đã đến thế gian này."

Nhiếp Hồn lão tổ đứng cách đó từ xa nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên rồi cất tiếng nói.

“Lão già kia, nếu ta có thể trấn áp khôi lỗi của ngươi thì ta cũng có thể trấn áp ngươi, dùng hết thủ đoạn của ngươi ra đây, để tiểu gia ta lĩnh giáo thử Nhiếp Hồn đại pháp của ngươi lợi hại thế nào." Dương Bách Xuyên nheo mắt, không chút sợ hãi nói.

Ngay lúc đó, hắn thấy Nhiếp Hồn lão tổ đưa tay cầm lấy cây khô lâu trượng cắm trên mặt đất, miệng quát lớn: "Lĩnh vực Nhiếp Hồn, khởi động!"

Vừa nghe thấy tiếng quát lớn của lão già này, Dương Bách Xuyên lập tức cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Nhưng hắn không thể xác định được chỗ nào không đúng, cũng không cảm giác được gì.

Đúng lúc này, chim Thần Ma nhắc nhở: "Tiểu tử, không ổn rồi, Nhiếp Hồn lão tổ đã bày ra lĩnh vực khí tràng ở nơi này không biết từ lúc nào rồi, lão ta chuẩn bị thi triển Nhiếp Hồn đại pháp rồi, cái này không dễ đối phó đâu, ngươi phải cẩn thận giữ vững Nguyên Thần, không được thả lỏng. Chỉ cần ngươi lơ là một chút là sẽ bị lão ta nắm giữ hồn phách Nguyên Thần, cuối cùng bị thao túng đấy."

Chưa kịp nghe hết lời chim Thần Ma nói, xung quanh Dương Bách Xuyên đã có sự thay đổi lớn.

Cảnh vật biến đổi, thiên địa bạo tác phong vân, cùng lúc đó cũng bỗng nhiên trở nên U ám, mờ mịt không gì sánh được.

Thoáng chốc, mọi thứ biến thành một mảng hỗn độn.

Dường như bị ngăn cách với thế giới.

Lúc này, Dương Bách Xuyên biết hắn sắp phải đấu pháp với Nhiếp Hồn lão tổ

rồi.

Nhiếp Hồn đại pháp lão già kia nhắm vào hồn phách Nguyên Thần, mặc dù bây giờ y thức của han không con liên ket với Hắc Liên nữa, nhưng không có nghĩa là hắn không có lực lượng tự bảo vệ hồn phách Nguyên Thần của mình.

“Hừ, giả thần giả quỷ!"

Dương Bách Xuyên hừ lạnh.

Trong lòng hắn hơi động, chuông Đông Hoàng vận chuyển xuất hiện.

"Keng~"

Ngay lập tức, kim quang bạo phát, Tượng Thần Bản Mệnh cũng lơ lửng xuất hiện.

Hắn đã sớm tính toán biện pháp đối phó với Nhiếp Hồn đại pháp.

Tượng Thần Bản Mệnh và hai đại thần thông bản mệnh của hắn đều rất phù hợp để ứng phó.

Trên người hắn vẫn còn thủ đoạn, không phải sợ hãi lão già kia, có đôi khi đối mặt với kẻ địch cường đại, ngoài sự chênh lệch về thực lực, điều đáng sợ nhất chính là phương pháp thần thông của đối phương.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4676: Có gì không ổn



Nhưng bất kể phương pháp thần thông nào trên đời cũng tồn tại thuộc tính, vạn sự vạn vật trên thế gian đều cân bằng âm dương, tương sinh tương khắc, công pháp thần thông cũng không ngoại lệ, cường đại không có nghĩa là vô địch.

Quan trọng là có thể tìm ra cách khắc chế tương ứng hay không, nếu tìm đúng cách, thần thông cường đại cũng chỉ là thứ tầm thường mà thôi.

Dương mỗ nghĩ, nếu thủ đoạn Nhiếp Hồn đại pháp của Nhiếp Hồn lão tổ nhắm vào hồn phách Nguyên Thần, vậy hắn sẽ dùng thần thông bản mệnh và Tượng Thần Bản Mệnh để đối phó thử.

Hơn nữa, Tượng Thần Bản Mệnh của hắn cũng được xem là bất phàm, trước đây lão nhân đã nghiêm túc căn dặn là hắn không được tùy tiện sử dụng Tượng Thần Bản Mệnh.

Bởi vì Tượng Thần Bản Mệnh có liên quan đến tính mạng của người sử dụng, chỉ cần một sai sót nhỏ có thể dẫn đến trọng thương.

Tuy nhiên, về phương diện khác cũng chứng minh Tượng Thần Bản Mệnh của hắn vô cùng cường đại.

Lúc này đối mặt với lão bất tử Nhiếp Hồn lão tổ này, Dương Bách Xuyên không thể không thận trọng, đối phương đã âm thầm bày ra lĩnh vực Nhiếp Hồn mà hắn không hề hay biết, điều này đã khiến hắn rơi vào thế yếu.

Trong không gian hỗn độn này, hắn không thể nhìn thấy gì, cũng không thể cảm nhận được gì.

Thực sự là đứng ở sau đèn thì tối!

Trong lòng hắn tự nhủ, trong tay thì vận chuyển pháp tắc khí tràng, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

Hiển nhiên Nhiếp Hồn lão tổ đang chiếm thế thượng phong và chuẩn bị ra đòn ám hại hắn.

"Quạ đen, làm sao bây giờ?" Trong lòng Dương Bách Xuyên dù sao cũng có chút lo lắng, bèn truyền âm hỏi chim Thần Ma.

Nhưng câu trả lời của chim Thần Ma khiến hắn suýt tức chết.

"Có thể làm sao bây giờ? Lấy bất biến ứng vạn biến thôi. Đây là lĩnh vực Nhiếp Hồn, là khí tràng pháp lực kết hợp giữa thần thông và tu vi, là năng lực đặc thù thuộc về tu sĩ Tiên Vương. Tiểu tử ngươi không thể phá giải được ddaau, trừ khi có thể mạnh mẽ phá vỡ lĩnh vực này, nhưng muốn mạnh mẽ phá được lĩnh vực của Nhiếp Hồn lão tổ thì tiểu tử ngươi không đủ thực lực đâu."

"Bây giờ à, ngươi chỉ có thể chờ lão ra tay rồi tìm cơ hội phản kích làm lão ta bị trọng thương, nếu không thì không còn cách nào khác. Nhưng lão già khốn nạn này dùng trò chơi trốn tìm như vậy, hiển nhiên cũng không muốn đối mặt trực diện với ngươi, điều đó chứng tỏ lão ta cũng có phần lo lắng. Dù sao, tiểu tử ngươi trước đó đã sử dụng uy lực của Ngũ Lôi, có thể là không như bình thường nên chắc lão già khốn nạn đó cũng không dám mạo hiểm."

"Tiếp theo, ngươi chỉ cần bảo vệ tốt hồn phách Nguyên Thần không bị ảnh hưởng là được, chỉ cần tìm ra nơi ẩn nấp của lão ta, giáng cho lão ta một đòn chí mạng thì lĩnh vực Nhiếp Hồn này sẽ tự tiêu tan thôi." Chim Thần Ma lải nhải nói.

Nhưng Dương Bách Xuyên liếc mắt, nói như không nói, nếu Nhiếp Hồn lão tổ không muốn đối đầu trực diện với hắn thì làm sao có thể dễ dàng hiện thân như thế?

Huống chi, một cái lá cây Ngũ Lôi Tử đã sử dụng hết rồi, phải một năm nữa mới có thể sử dụng tiếp, vì sau khi nâng cấp bình Càn Khôn, lá cây Ngũ Lôi Tử cũng thăng cấp, uy lực cũng cường đại hơn không biết bao nhiêu lần, nhưng mỗi lần sử dụng xong, mỗi một chiếc lá đều phải mất một năm mới có thể mọc lại lần nữa.

Tuy nhiên, mặc dù lá cây Ngũ Lôi Tử đã hết, nhưng hắn vẫn còn một đại sát khí là "sấm dưa hấu" ở đây, hắn có tổng cộng ba quả sấm dưa hấu, hiện tại đã mọc ra rồi.

Đây cũng là đòn át chủ bài lợi hại mà Dương Bách Xuyên chuẩn bị để đối phó với Nhiếp Hồn lão tổ, nhưng hắn biết phải sử dụng đúng lúc, không thể dùng linh tinh lãng phí, nếu không, lỡ như dùng hết thì hắn sẽ gặp nguy hiểm.

Nhưng hắn lại nghĩ, có lẽ đung như chim Thần Ma nói, sở dĩ Nhiếp Hồn lão tổ không muốn đối đầu chính diện với hắn mà tạo ra lĩnh vực Nhiếp Hồn này, chính là do kiêng dè lá cây Ngũ Lôi mà hắn đã sử dụng trước đó lúc đối phó với nữ nhân khôi lỗi Á Thánh.

Chỉ là lão bất tử đó không biết, hắn đã dùng hết lá cây Ngũ Lôi duy nhất rồi.

Khi đang cảnh giác, trong đầu hắn suy nghĩ lung tung về những điều này.

Đúng lúc đó, chim Thần Ma đột nhiên nhắc nhở: "Tới rồi!"

Dương Bách Xuyên giật mình, quả nhiên hắn lập tức cảm nhận được một luồng khí lạnh băng đang lao nhanh về phía sau lưng hắn.

"Biển Sao Đổi Chiều!"

Hắn hét lớn, sức mạnh pháp tắc khí tràng đang chờ sẵn để phân phó lập tức quay ngược, tấn công về phía sau.

"Rầm rầm~"

Tiếng sấm rền vang vọng.

Cả không gian rung chuyển, méo mó, cảnh tượng hỗn độn cũng nhộn nhạo sau một kích này.

Luồng khí tức chết chóc lạnh lẽo kia cũng biến mất hoàn toàn.

Ngay sau đó, cách ba mươi mét, Dương Bách Xuyên nhìn thấy một bóng người mờ ảo, hắn hừ lạnh rồi bước nhanh về phía trước, vung tay đánh ra một chưởng.

“Rầm!"

Nhưng chỉ nghe một tiếng vang lớn, sau đó bóng người biến mất, dường như chưởng này của hắn chỉ đánh vào không khí.

“Có gì không ổn ... "

Trong lòng Dương Bách Xuyên cảm thấy không ổn.

Lúc này, trong không khí từ bốn phương tám hướng, những luồng khí lạnh nhanh như chớp lao tới, cuốn lấy toàn thân hắn, hắn hoàn toàn không kịp phản rng.

Chỉ cảm thấy toàn thân như rơi vào hầm băng, lạnh đến thấu xương.

Vào lúc này, cơ thể nhanh chóng tê liệt, dường như hắn mất hết cảm giác.

Hắn không biết đây là loại thủ đoạn gì, nhưng hắn biết chắc chắn Nhiếp Hồn lão tổ đã âm thầm hãm hại hắn.

Tuyệt đối không thể để chuyện này xảy ra.

Cơ thể hắn lạnh giá, tê liệt, nhưng ý thức của hắn vẫn còn tỉnh táo, hồn phách Nguyên Thần vẫn có thể hoạt động. Giờ khắc này, hắn không chút do dự mà lập tức kích hoạt chuông Đông Hoàng, cánh cửa U Đô và Tượng Thần Bản Mệnh.

Nguyên Thần của hắn và Tượng Thần Bản Mệnh vốn là một thể.

Hắn gầm lên: "Thuần Dương Liệt Nhật Chú!”
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4677: Khắp thân thể



Trước đây, lão nhân đã từng nói "Thuần Dương Liệt Nhật Chú" chính là dùng Tượng Thần Bản Mệnh để thi triển, huyền diệu vô cùng.

Lúc này, Dương Bách Xuyên cũng không kịp nghĩ nhiều, lấy ngựa chết làm ngựa sống, cứ thử xem sao.

Du sao cung khong the de co luc lưong cua Nhiep Hon lao to xâm nhập vào Nguyên Thần của hắn.

Đối phó với Nhiếp Hồn lão tổ cũng sử dụng sức mạnh Nguyên Thần như vậy, "Thuần Dương Liệt Nhật Chú" chính là thích hợp nhất.

Khi vừa niệm "Thuần Dương Liệt Nhật Chu" để kích hoạt Tượng Thần Bản Mệnh, Nguyên Thần của Dương Bách Xuyên bỗng nhiên mở mắt, từng ký tự phù văn từ miệng phát ra, huyền ảo và thâm sâu.

Khắp thân thể, cả trong lẫn ngoài đều bừng lên ánh kim quang rực rỡ.

Ánh sáng càng lúc càng chói lọi như một mặt trời, tỏa ra muôn ngàn tia sáng chiếu rọi.

Hơn nữa, vào giờ khắc này, Dương Bách Xuyên còn cảm nhận được có một cỗ khí tức vô cùng cường đại tỏa ra từ Tượng Thần Bản Mệnh, đây là khí tức mà từ trước đến giờ hắn chưa từng cảm nhận được.

Dĩ nhiên, Tượng Thần Bản Mệnh của chính mình, hắn từ trước đến giờ đều giấu kỹ ở sâu trong Đạo Nguyên, rất hiếm khi sử dụng, cũng không mấy chú tâm đến.

Nhưng hôm nay lại có gì đó khác biệt.

Dường như giữa Nguyên Thần và Tượng Thần Bản Mệnh đã phát sinh một tiếng động lạ lùng.

Đó là một cảm giác kỳ quái nhưng lại có vẻ hợp lý, cảm giác như Nguyên Thần và Tượng Thần Bản Mệnh vốn dĩ là một thể.

Không biết đây có phải là ảo giác hay không, nhưng hắn cảm thấy sau khi Nguyên Thần mở mắt và hắn niệm "Thuần Dương Liệt Nhật Chú" để kích hoạt Tượng Thần Bản Mệnh, cả hai đã có sự liên kết.

Nói ra thì cũng thật thần kỳ.

Hơn nữa, trong lòng hắn có một cảm giác mạnh mẽ là hắn cần phải để Tượng Thần Bản Mệnh và Nguyên Thần hợp nhất. Tượng Thần Bản Mệnh không giống với chuông Đông Hoàng hay cánh cửa U Đô, không nên ở lại Càn Khôn Đạo Nguyên, mà phải trú ngụ trong biển ý thức và đồng bộ cùng Nguyên Thần.

Như thế mới là chính đạo.

Tất nhiên, cảm giác này của Dương Bách Xuyên chỉ là một ý tưởng mãnh liệt, còn liệu có thực hiện được hay không thì phải thử nghiệm mới biết.

Nhưng hiện tại, vào giờ khắc này hắn dùng Tượng Thần Bản Mệnh để thúc giục "Thuần Dương Liệt Nhật Chú" và đã có tác dụng rõ rệt.

Dưới sự soi sáng của đạo tinh quang, hắn rõ ràng cảm nhận được sự biến hóa to lớn.

Nhiếp Hồn lão tổ ra tay với hắn, một đạo khí âm tà xâm nhập thẳng vào biển ý thức của hắn và tiến thẳng về phía Nguyên Thần.

Dương Bách Xuyên không thể không thừa nhận là thủ đoạn của lão bất tử này quả thực quỷ dị, vừa sử dụng lĩnh vực Nhiếp Hồn kết hợp với đạo hư ảnh trước đó, hắn vừa tấn công thì đã lọt vào trận pháp, ngay lập tức có bảy, tám đạo khí lưu chui vào cơ thể khiến han không thể cử động, hơn nữa thức hải cũng bị xâm nhập.

Nếu là người khác, vào lúc này chắc chắn đã trở thành tù binh, chỉ còn chờ Nhiep Hồn lao to thao tung sinh tử.

Nhưng may thay, Dương Bách Xuyên cũng không phải dễ đối phó. Hơn nữa, hắn khác biệt với người khác ở chỗ là Nguyên Thần của han vốn dĩ mạnh mẽ hơn người bình thường, điều này là do căn cơ tồn tại sẵn, chưa kể đến việc hắn còn có Tượng Thần Bản Mệnh khác thường, độc nhất vô nhị. Thêm vào đó là các thần thông bí pháp dùng để đối phó với than hồn ma lao nhan đa truyền thu cho hắn, như là "Thuần Dương Liệt Nhật Chú."

Nhiếp Hồn lão tổ gặp phải Dương Bách Xuyên, xem như gặp phải khắc tinh.

Lão ta chắc chắn không ngờ được, Dương Bách Xuyên lại có thủ đoạn khắc chế trong lĩnh vực này.

Vì thế bi kịch đã xảy ra.

Sức mạnh chí dương chí cương của "Thuần Dương Liệt Nhật Chú" được khởi động từ Tượng Thần Bản Mệnh, lấy sức mạnh Nguyên Thần làm nguồn lực kích phát, chuyên khắc chế khí âm tà.

Luồng khí tức âm tà trong cơ thể xâm nhập vào thức hải ngay khi Nguyên Thần của Dương Bách Xuyên mở mắt, lập tức bị nhìn thấu rõ ràng, chỉ trong nháy mắt đã khiến đạo khí tức này của Nhiếp Hồn lão tổ bốc hơi hoàn toàn.

Ngay sau đó, từ trong ra ngoài, muôn đạo kim quang bùng phát, khiến Dương Bách Xuyên lúc này trở thành một vị thần thánh, thần thiên đứng lơ lửng giữa không trung. Sau lưng hắn, hai tay Tượng Thần Bản Mệnh kết ấn, tiếp tục niệm "Thuần Dương Liệt Nhật Chú," lại giống như âm thanh từ thiên ngoại, huyền diệu và uyển chuyển.

Lấy hắn làm trung tâm, sức mạnh bùng nổ ra ngoài.

Tinh quang càng lúc càng lớn, chiếu rọi khắp nơi, lĩnh vực Nhiếp Hồn vốn là một mảng hỗn độn đã bắt đầu sụp đổ.

Không ngờ "Thuần Dương Liệt Nhật Chú" và Tượng Thần Bản Mệnh mà lão nhân truyền cho hắn lại có tác dụng kỳ diệu đến vậy trong cục diện thế này.

Chỉ trong tích tắc, luồng khí âm tà của Nhiếp Hồn lão tổ xâm nhập thức hải đã bị bốc hơi hoàn toàn, sức mạnh băng giá trong cơ thể cũng tan biến, cơ thể vốn tê liệt của hắn đã trở lại bình thường.

Lúc này, Dương Bách Xuyên tràn đầy tự tin.

Hắn đã biết cách đối phó khi đối mặt với thủ đoạn của Nhiếp Hồn lão tổ, đích thực lão tổ này có những thủ đoạn quỷ dị và mạnh mẽ, nếu đổi lại là người bình thường thì chắc đã bị bắt từ lâu rồi.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4678: Quải trượng đầu lâu



Nhưng đáng tiếc, đối thủ của lão ta lại là Dương Bách Xuyên, hắn không chỉ sở hữu "Thuần Dương Liệt Nhật Chú" - một bí pháp chuyên nhắm vào thần hồn, mà còn có sự gia trì từ Tượng Thần Bản Mệnh.

Tựa như hắn sinh ra là để khắc chế Nhiếp Hồn lão tổ vậy.

Vạn vật đều có sự tương sinh tương khắc, các thần thông trong thế gian đều có thuộc tính riêng, đương nhiên sẽ có phương pháp khắc chế, chỉ là thông thường rất khó gặp được. Nhưng hôm nay, ngay từ lúc ra tay đã trùng hợp, hắn đã gặp được cơ hội, hoàn toàn khắc chế được Nhiếp Hồn lão tổ.

Nghe thấy tiếng kêu gào thảm thiết của Nhiếp Hồn lão tổ, trong thâm tâm Dương Bách Xuyên càng phấn khích, hắn càng thúc giục gia tăng thêm lực Nguyên Thần, khiến cho kim quang từ Tượng Thần Bản Mệnh bùng phát mạnh mẽ hơn nữa, lan tỏa ra khắp nơi.

Mà Tượng Thần Bản Mệnh vẫn tiếp tục niệm "Thuần Dương Liệt Nhật Chú" mà không hề dừng lại chút nào, tiếp tục phát ra từng âm phù huyền diệu và khó hiểu.

Dương Bách Xuyên biết, nếu cứ tiếp tục với tốc độ này, không bao lâu nữa, lĩnh vực Nhiếp Hồn của Nhiếp Hồn lão tổ sẽ hoàn toàn sụp đổ.

Nơi nào có kim quang đi qua thì sương mù hỗn độn nhanh chóng bị xóa tan, để lộ ra khung cảnh vốn có.

Cũng đúng lúc này, Dương Bách Xuyên đã cảm nhận được rõ ràng vị trí của Nhiếp Hồn lão tổ.

Lão bất tử này đang đứng cách hắn khoảng trăm mét về phía sau.

Khóe miệng Dương Bách Xuyên nhếch lên ý cười, hắn lập tức hét lớn: "Khai!"

Lực Nguyên Thần lập tức bùng phát.

Âm ầm!

Sau một tiếng nổ vang trời, những chỗ mà kim quang từ Tượng Thần Bản Mệnh bạo phát đi ngang qua, sau một khắc, toàn bộ mớ hỗn độn biến mất.

Hay nói cách khác, lĩnh vực Nhiếp Hồn mà Nhiếp Hồn lão tổ bày ra đã hoàn toàn sụp đổ, biến mất không còn dấu vết.

Dương Bách Xuyên vẫn đứng nguyên tại chỗ.

Mà Nhiếp Hồn lão tổ đang đứng cách hắn trăm mét về phía sau, lúc này cả hai đang đối diện nhau, Dương Bách Xuyên đã thấy rõ ràng.

Dương Bách Xuyên nhìn thấy ro mặt mày Nhiếp Hồn lão tổ, mà Nhiếp Hồn lão tổ đương nhiên cũng nhìn thấy Dương Bách Xuyên xoay người nhìn về phía lão ta.

Lĩnh vực Nhiếp Hồn đã bị phá vỡ, sắc mặt của lão già kia tỏ vẻ vô cùng khó coi, máu từ khóe miệng tràn ra, đôi mắt đỏ ngầu, lúc này thậm chí cả bảy khiếu đều chảy máu. Lão ta tất nhiên không ngờ tới, lĩnh vực Nhiếp Hồn mà lão ta luôn lấy làm tự hào lại bị một tên tiểu bối phá vỡ một cách dễ dàng.

Điều tệ hại hơn nữa là sức mạnh chí dương chí cương tràn ngập từ kim quang tràn ra, những âm phù huyền ảo, tiếng chuông cổ xưa vang lên, tất cả đều nhắm thẳng vào lực Nhiếp Hồn của lão ta, chắc chắn đây chính là khắc tinh trời sinh.

Còn nữa ...

Dieu lam Nhiep Hon lao to cam thay khiep so nhat chinh la hu anh hien lên sau lưng Dương Bách Xuyên!

Nhiếp Hồn lão tổ đương nhiên biết hư ảnh đó đại diện cho điều gì.

Đó chính là vật bản mệnh.

Tu sĩ trên thế gian đều có vật bản mệnh, giống như sự biến hóa của pháp tắc khí tràng hoặc có thể là mặt trời, mặt trăng, sao trời, hoặc khí cụ, v.v. Nhưng lão ta chưa từng thấy hay nghe nói về người nào mà vật bản mệnh lại là chính bản thân mình.

Hư ảnh người sau lưng của tiểu tử kia cũng không phải là pháp tướng, mà là vật bản mệnh chân chính.

Vật bản mệnh của hắn chính là bản thân hắn.

Là một lão quái tu đạo đã trải qua vô số năm tháng, chỉ cần nghĩ kỹ là hiểu được điều này đại diện cho điều gì, vật bản mệnh là chính bản thân, điều này có nghĩa là vạn đạo hợp nhất thiên văn, trên con đường tu luyện có thể tác động và dung hợp với mọi vật.

Một quái thai như thế, thật sự ...

Noi tom lại, luc nay Nhiep Hồn lao tổ đã có phần lo sợ.

Nhưng nghĩ lại, dù tiểu tử này có nhiều thủ đoạn đến đâu thì tu vi của hắn cũng chỉ ở mức Tiên Quân mà thôi, nếu cảnh giới không cao thì lực lượng phát huy ra cũng chỉ có giới hạn.

Kẻ như thế, nếu hôm nay không diệt trừ thì sau này sẽ trở thành mối họa thật sự, nhất định phải loại bỏ hắn.

Nghĩ vậy, Nhiếp Hồn lão tổ cắn răng, đột nhiên phun một ngụm tinh huyết lên cây quải trượng đầu lâu.

"Phụt!"

Quải trượng đầu lâu bùng lên sức mạnh, Nhiếp Hồn lão tổ giơ gậy thẳng lên trời, ngẩng đầu hét lớn: "Nhiếp Hồn đại pháp, Thiên Phạt, a hú!"

Ngay lúc này, Dương Bách Xuyên cảm thấy mình đã bị khóa chặt.

Nhưng hắn không hề sợ hãi, bởi vì hắn có thể cảm nhận rõ ràng lực lượng mà Nhiếp Hồn lão tổ thi triển vẫn là khí âm tà.

"Lão bất tử, đến lượt tiểu gia ta phản kích rồi!"

Dương Bách Xuyên lẩm bẩm trong miệng, ngay sau đó, hắn mở miệng chậm rãi niệm: "Thiên đạo chiếu rọi, pháp đạo ở trước, có linh cảm triệu, bổn viện vạn vật, hóa long thành linh, bát phương lục hợp, là thiên long, bát bộ thiên long, long ngâm thông thiên, thượng truyền thiên, hạ truyền địa, thiên long trỗi dậy, tam giới thái thanh ... "
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4679: Nhưng giờ thì sao?



Lần này, thứ mà Dương Bách Xuyên sử dụng chính là "Bát Bộ Thiên Long Kinh", là bí pháp được truyền thụ khi xưa trong lần đến đạo tràng của sư nương Thiên Cơ để đối phó với Thần Đế Giang lúc hắn khảy đàn cổ cầm, cuối cùng phá vỡ tiếng đàn vô thượng thần thông của Thần Đế Giang.

Nhớ lại khi xưa, sau khi phá giải lần lượt ba vị thần hộ vệ là Thủy Thần, Thi Xa Thần và Thần Đế Giang, Dương Bách Xuyên còn nhận được ba viên thần châu. Đáng tiếc là khi tiến nhập vào đạo tràng của sư nương, ba viên thần châu đã bị tiêu hao để mở cửa, ba viên thần châu chính là ba chìa khóa, nếu không, hôm nay có thể dùng tới rồi.

Tuy vậy, "Bát Bộ Thiên Long Kinh" do lão nhân truyền thụ cũng là một diệu pháp vô thượng, chuyên dùng để làm nhiễu loạn tâm thần, đạo tâm, huyễn cảnh, v.v. của đối phương.

Lúc này, Nhiếp Hồn lão tổ cũng đã liều mạng, ngưng tụ mây đen thành một cự thú khổng lồ, thiên uy to lớn, trong nháy mắt đã khóa chặt Dương Bách Xuyên.

Trong nháy mắt, cự thú được ngưng tụ từ mây đen lao xuống từ trên trời, nhắm thẳng vào Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên niệm chú "Bát Bộ Thiên Long Kinh" thông qua Tượng Thần Bản Mệnh, chỉ với ba nghìn chữ ngắn ngủi, từng chữ đều là chân ngôn, mỗi câu đều tiêu hao một lượng lớn pháp lực và lực Thần Hồn trong cơ thể hắn.

Khi tụng niệm, mồ hôi trên trán hắn chảy ròng ròng, lưng áo ướt đẫm mồ hôi lạnh, đến giây phút cuối cùng, đến cả cơ thể cũng run rẩy, nhưng hắn vẫn cắn răng kiên trì.

Ba nghìn chữ chân ngon ngan ngui, luc lần đầu tiên Dương Bách Xuyên thử cũng gặp tình trạng này, giờ cũng vậy, chỉ có điều uy lực tất nhiên đã khác biệt không ít.

Khi cự thú ngưng tụ từ mây đen còn cách đỉnh đầu Dương Bách Xuyên ba thước, mồ hôi trên người Dương Bách Xuyên tuôn ra như mưa, cuối cùng cũng niệm xong "Bát Bộ Thiên Long Kinh".

Nhiếp Hồn lão tổ đứng từ xa theo dõi, kỳ thực cũng đang căng thẳng. Lần này, lão ta đã thi triển ra hết vốn liếng, đây là cấm thuật cấp cao trong Nhiếp Hồn đại pháp, chỉ một lần tung ra đã rút cạn tám, chín phần lực lượng của lão ta, nếu như lần này không hạ được Dương Bách Xuyên, lão ta sẽ phải bỏ chạy.

Thực ra, thứ mà Nhiếp Hồn lão tổ thật sự cường đại nhất chính là khả năng thao túng hồn phách Nguyên Thần của người khác, mà mặc dù chính bản thân lão ta là cao thủ Tiên Vương Cảnh đại viên mãn, nhưng lực lượng thân thể lại là nhược điểm. Do đó, lão ta đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết, trộm từ cổ mộ tiên gia mà luyện thành hai con khôi lỗi Á Thánh, chính là dùng để bảo vệ bản thân lão ta.

Nhưng giờ thì sao?

Hắc Giáp đại hán được phái đi truy đuổi những người khác đến giờ vẫn chưa quay về, chỉ có thể chứng tỏ là đã bị vây chặt.

Còn con khôi lỗi kia thì đã bị tiểu tử kia phong ấn vào huyết quan, chỉ còn lão ta, thật sự không thể để Dương Bách Xuyên tiếp cận gần mình.

Bởi vì theo Nhiếp Hồn lão tổ thấy, tiểu tử này ngay cả khôi lỗi Á Thánh của lão ta cũng có thể trấn áp, ắt hẳn tên này có lực lượng vô cùng cường đại, quan trọng hơn là tiểu tử này liên tục thi triển thủ đoạn, khó lòng phòng bị.

Quan trọng hơn đau là Nhiếp Hồn đại pháp của lão ta lại chẳng có chút tác dụng gì đối với tiểu tử kia, mấy lần đều bị hóa giải, thậm chí khi xâm nhập vào thức hải cũng không có kết quả.

Đây mới là điều chí mạng.

Nhiếp Hồn đại pháp đích thật là cường đại, nhưng điều kiện tiên quyết là phải có khả năng thi triển và khống chế mới được, mà đại pháp của lão ta lại không có tác dụng với đối phương, vậy làm sao có thể khống chế?

Vì vậy, lần này Nhiếp Hồn lão tổ quyết định dốc hết vốn liếng cho một đòn này, nếu vẫn không hạ gục được Dương Bách Xuyên, lão ta sẽ không do dự mà rút lui.

Đám lão quái vật tu luyện qua vô số năm đều tinh thông việc tránh hung tìm cát.

Nhiếp Hồn lão tổ nhìn thấy cự thú do bí pháp của lão ta ngưng tụ thành, sau khi tiếp cận đỉnh đầu Dương Bách Xuyên khoảng ba thước, cuối cùng lão ta cười lớn. Trong mắt lão ta, lúc này Dương Bách Xuyên đang mồ hôi nhễ nhại, trông như bị dọa đến mức ngây dại.

Hậu bối mãi vẫn là hậu bối, muốn đấu với lão tổ ta sao, ngươi còn kém xa lắm - Nhiếp Hồn lão tổ lẩm bẩm trong miệng.

Chỉ là ...

Chưa dứt lời, Nhiếp Hồn lão tổ đã thấy Dương Bách Xuyên gầm lên một tiếng, lập tức thấy được từ trên người Dương Bách Xuyên bùng phát bạch quang, trong nháy mắt có tám con rồng ngân bạch phóng ra từ thân thể hắn.

"Ngao ngao ngao ngao ngao ngao ngao ngao!"

Tám tiếng long ngâm vang trời kinh thiên động địa.

Giờ khắc này, toàn thân Nhiếp Hồn lão tổ cũng theo đó mà run rẩy, tròng mắt trợn tròn, lắp bắp nói: "Sao có thể?"

Nhiếp Hồn lão tổ nhìn thấy, bên trong đám mây đen to lớn do lão ngưng tụ, từng tia bạch quang b*n r*, giống như sắp nứt toác.

Âm ầm!

Một tiếng nổ nặng nề vang lên, toàn bộ cự thú mây đen tứ phân ngũ liệt, hóa thành tro bụi, bị tiêu diệt hoàn toàn.

"A ... phụt!"
 
Back
Top Bottom