Cập nhật mới
Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Lütfen ürünü kullanmak için www.xenforo.gen.tr üzerinden lisans satın alınız!

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4340: Hắn thích nhân vị hơn



Theo lời đám người Đinh Hòa Bình nói, Lạc Dương đã biến mất hàng ngàn năm mà không chút tin tức nào.

Bây giờ thấy hai câu này, Dương Bách Xuyên cảm thấy Lạc Dương có thể đã xâm chiếm một thành nào đó trong thành, hơn nữa còn là đi tìm Ma tộc.

Bây giờ chỉ tồn tại hai khả năng, thứ nhất là Lạc Dương bị nhốt, thứ hai là đã chết.

Mặc dù Dương Bách Xuyên chưa từng thấy Lạc Dương, nhưng nếu bây giờ hắn gia nhập Tiên Minh luyện Tạo của thành Tiên Đan thì trên danh nghĩa hắn cũng là người của Tiên Minh Luyện Tạo rồi, cũng chính là thuộc hạ của Lạc Dương.

Tất nhiên, hắn là một tên thuộc hạ rất bất ổn.

Mặt khác, theo lời kể của Bảo Thuận Quang, sư phụ Lạc Dương có tên là Tinh Thần Tử, mà theo suy đoán của hắn, Tinh Thần Tử rất có thể là Nhị sư huynh của hắn

Về công về tư, cũng nên đi hỏi một chút về chuyện của Lạc Dương.

Sau đó Dương Bách Xuyên bước ra khỏi động phủ.

"Yến Xích Hà."

Một tiếng gầm lớn.

"Chủ nhân, ngài quan rồi ~"

Yến Xích Hà bay tới.

"Đi mời đám người Bảo Thuận Quang tới đây, nói là ta có chuyện quan trọng muốn tìm bọn họ." Dương Bách Xuyên trực tiếp ra lệnh.

Yến Xích Hà biết chuyện Bảo Thuận Quang cũng trở thành người hầu của Dương Bách Xuyên.

Cho nên ít nhiều cũng có cảm giác khủng hoảng, nhưng Yến Xích Hà biết giữa hắn ta và Bảo Thuận Quang có sự khác biệt rất lớn bất kể là về tu vi cảnh giới hay thân phận địa vị, cho nên trong lòng chỉ có thể oán giận một chút.

"Được, thuộc hạ lập tức đi ngay."

Yến Xích Hà vèo một cái đã biến mất.

"Xuất quan rồi à~"

Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên sau lưng hắn, Dương Bách Xuyên xoay người lại thì thấy Tuyết Hương đi tới.

Nhìn thấy Tuyết Hương, trong lòng Dương Bách Xuyên tốt lên rất nhiều, hắn bế quan ba trăm năm bây giờ thấy tu vi của Tuyết Hương dường như đã có dấu hiệu đột phá.

"Ừm, xuất quan rồi, ngươi thế nào?" Dương Bách Xuyên thản nhiên hỏi.

"Ta bị kẹt ở bình cảnh, cũng không biết khi nào mới có thể đột phá, nhưng Ma tộc bọn ta đột phá bình cảnh luôn nhanh hơn Nhân tộc các ngươi, bước tiếp theo là ta sẽ đạt tới tu vi cảnh giới ngang với Hỗn Nguyên Đạo Tiên của Nhân tộc các ngươi đấy." Tuyết Hương hiếm khi nói nhiều thế này.

Đối với Tuyết Hương, hiện tại Dương mỗ càng nhìn càng thấy đẹp, có lẽ là bởi vì nàng ấy đã theo Dương Bách Xuyên vào đời một thời gian dài, lúc này nhìn nàng ấy có vẻ có chút nhân vị hơn rồi, hoặc có thể nói là chân thực hơn, trông có vẻ rất quyến rũ…

"Trứng Côn Bằng thế nào rồi?" Dương Bách Xuyên cũng quan tâm đến vật cưỡi tương lai của hắn.

"Nó vẫn như cũ, cũng không biết khi nào nó mới nở nữa." Tuyết Hương nói.

"Ngươi cầm viên đan dược này rồi tìm cơ hội uống đi, xem thử có thể giúp ngươi đột phá hay không." Sau khi Dương Bách Xuyên nghĩ nghĩ, hắn vẫn lấy ra một viên đan Kim Nguyên Đại La đưa cho Tuyết Hương.

Mặc dù là Yêu Tiên, nhưng tiên đan chính là sức mạnh thuần túy, trên lý thuyết thì đều có tác dụng.

Hắn không hề keo kiệt với Tuyết Hương.

"Được, đa tạ ~"

"Ách~"

Dương Bách Xuyên có chút kinh ngạc, từ trước đến giờ Tuyết Hương chưa từng nói lời cảm tạ, nhưng bây giờ hắn lại nghe được nàng ấy nói cảm tạ, đây cũng là cảnh tượng hắn thích nhìn thấy.

Trong lòng Dương mỗ luôn tin tưởng, bất kể là sinh linh tu luyện gì cũng đểu phải có nhân vị mới đúng.

Thay vì nói ngươi là tiên, ngươi phải cao cao tại thượng, tài trí hơn người.

Hắn thích nhân vị hơn.

Dương mỗ mỉm cười nói: "Ha ha, sau này ngươi không cần phải khách khí với ta, ngươi cứ dùng trước thử xem, nếu có hiệu quả thì ta ở chỗ ta vẫn còn."

"Được, ta sẽ dùng." Không biết tại sao lúc này Tuyết Hương lại có chút đỏ mặt.

"Oa nha nha nha... Con gà nhỏ yếu khốn khiếp, cho ta cho ta, ông đây cũng muốn đan dược, ngươi đã hứa cho ông đây bao nhiêu lần rồi, lúc nào cũng nói cho ông đây đan dược mà mãi không thấy đâu, lần này ngươi không thể nuốt lời được, đưa đan dược cho ông đây..."

"Này ~ Con chim lắm lông nhà ngươi..." Dương Bách Xuyên sửng sốt kêu lên, hắn không ngờ con hàng này lại trực tiếp nuốt xuống, phải biết rằng đây chính là tiên đan tốt nhất mà hắn có thể luyện chế được ở hiện tại đấy, hắn biết rất rõ sức mạnh ẩn chứa trong chủng bên trong mạnh đến mức nào nên rất sợ con chim lắm lông nào nuốt vào sẽ bạo thể.

"Yên tâm yên tâm, ông đây là chim Thần Ma đệ nhất trong Tam giới, cũng không phải là thứ mà con gà yếu các ngươi có thể tưởng tượng được, tiểu tử nhà mi có cho ta một lò thì cũng chỉ như đồ ăn vặt thôi, ha ha, oa oa oa ngon quá, ngon quá, không tệ không tệ, cho ông đây thêm mấy viên nếm thử đi ~"

Chim Thần Ma không thèm để ý mà kêu lên oa đòi Dương Bách Xuyên.

"Cút ~"
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4341: Bái kiến Đại Tông sư



Dương Bách Xuyên nghe chim Thần Ma nói vậy thì cũng yên tâm, chỉ cần con chim lắm lông này chịu đựng được là được, suy nghĩ một chút hắn thấy cũng phải, một giọt tinh huyết của con hàng này có thể cứu mạng hắn, còn có thể giúp hắn tăng lên hai tiểu cảnh giới liên tiếp, bản thân nó đã chứng tỏ là nó không đơn giản, một viên tiên đan Đại La chắc là không nhằm nhò gì.

Đòi tiếp cũng không có cửa.

Muốn luyện chế ra tiên đan Kim Nguyên Đại La có thể nói là hắn đã rơi vào cửu tử nhất sinh mới luyện chế được một lò chín viên, lấy đâu ra mà cho con chim lắm lông này làm đồ ăn vặt chứ?

"Tiểu tử nhà mi đừng có keo kiệt như thế được không, phải biết rằng nếu không phải lần trước nhờ có một giọt tinh huyết bản mạng của ông đây thì con gà yếu nhà mi đã chết từ lâu rồi đấy?"

Chim Thần Ma bắt đầu than vãn kể công.

Dương Bách Xuyên thật sự không thể phản bác chuyện này, đích thật là con hàng này đã cứu hắn một mạng.

Suy nghĩ một hồi rồi hắn nói: "Chờ lần sau ta luyện chế thêm đi, lần này thì đừng hòng, mau cút đi, đừng quấy rầy ta."

"Quỷ hẹp hòi ~ con gà yếu...." Chim Thần Ma mắng chửi rồi bay đi.

Tuyết Hương đứng ở một bên nhìn Dương Bách Xuyên và Chim Thần Ma đấu võ mồm, nàng ấy không khỏi cười khúc khích.

Dương Bách Xuyên nhìn nụ cười trên mặt Tuyết Hương, lại một lần nữa biến thành dáng vẻ mê gái.

Hết cách rồi, Tuyết Hương cười lên trông rất quyến rũ.

Trong lúc ngây ngốc, hắn không kìm lòng được mà bước tới hôn Tuyết Hương......

"Chủ nhân, ta trở về rồi ~"

Nhưng đúng lúc này, giọng nói không đúng lúc của Yến Xích Hà truyền đến.

"Ta.... Ta trở về lấy tiên đan tu luyện ~"

Lúc này, Tuyết Hương đỏ mặt nói nhỏ một câu rồi vội vàng chạy trốn, thực ra, trong ba trăm năm Dương Bách Xuyên bế quan, nàng ấy thường nhờ Yến Xích Hà đưa nàng ấy ra ngoài đi dạo phố khắp nơi ở thành Tiên Đan......

Ba trăm năm cũng đủ thời gian để nàng ấy học được rất nhiều nền văn minh của Nhân tộc.

Ví dụ như vấn đề giữa nam nữ là hấp dẫn nàng ấy nhất, cũng là chuyện nàng ấy muốn biết nhất, vừa rồi Dương mỗ nhìn nàng ấy trìu mến rồi cũng hôn nàng ấy, Tuyết Hương biết đây là cách thể hiện tình yêu giữa các cặp đôi yêu nhau.

Mặc dù nàng ấy không hiểu cụ thể là thế nào, nhưng nhịp tim của nàng ấy vô thức đập nhanh hơn, hơn nữa, ở sâu trong nội tâm thế mà lại xuất hiện một chút vui mừng và chờ mong.

Kết quả lại bị giọng nói oang oang của Yến Xích Hà cắt đứt, nàng ấy nhất thời đỏ mặt chạy đi.

"Yến, Xích, Hà ~"

Chuyện tốt của Dương Bách Xuyên bị cắt ngang, hắn đột nhiên tức giận đến mức hàm răng cũng đau, hắn nghiến răng gọi tên Yến Xích Hà.

Một vệt sáng lóe lên, Yến Xích Hà không biết tại sao lại xuất hiện bên cạnh Dương Bách Xuyên, nhìn Dương Bách Xuyên đang nghiến răng, hỏi: "Chủ nhân, ngài bị làm sao vậy? Có phải là đau răng không? Không đúng nha, lẽ ra tiên nhân không bị đau răng mới đúng ~"

"Ta..."

Dương Bách Xuyên không nói nên lời.

Quên đi, so đo với tên thiếu dây thần kinh này làm gì.

Hắn hít sâu một hơi nói: "Không sao, bảo ngươi đi mời người mà người đâu rồi?"

"Tới rồi, bọn họ đang đi phía sau, tới ngay đấy." Yến Xích Hà cảm thấy sắc mặt Dương mỗ lúc này không có thiện cảm chút nào, hắn ta nơm nớp lo sợ, may mà hắn ta không nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi, nếu không thì sẽ không ngây ngốc như thế.

"Cầm lấy đan dược này đi bế quan tu luyện, nếu không đột phá thì không được phép ra ngoài." Cho Yến Xích Hà một viên đan Kim Nguyên Đại La, Dương Gian vẫn rất hào phóng với người của mình.

"Ah~ Đa tạ chủ nhân, ngài đối xử với thuộc hạ thật sự quá tốt rồi, lòng trung thành của thuộc hạ đối với chủ nhân có nhật nguyệt chứng dám, giống như nước sông cuồn cuộn liên miên bất diệt…"

"Cút ~"

"Ah ~ Chủ nhân, ta lập tức cút ngay đây~"

Dương mỗ bị tên này phá hỏng chuyện tốt, bây giờ đang muốn làm hắn ta biến mất thì không ngờ lại có chuyện như vậy, cho nên không thể không thưởng cho hắn ta một cú đá nữa, trực tiếp đá bay Yến Xích Hà đi.

"Bái kiến chủ nhân, không biết chủ nhân đang tức giận vì cái gì thế?" Lúc này, Bảo Thuận Quang đã đến.

"Bái kiến Đại Tông sư~"

Ba người Đinh Hòa Bình cũng đi tới.

"Không có gì đâu, tất cả không cần đa lễ, ta không quen, ta tìm các ngươi đến đây là bởi vì ta đã phát hiện hai câu thoại ở động phủ của Lạc Dương đại nhân, có thể liên quan đến việc mất tích của Lạc Dương, để ta dẫn các người đi xem ~"

"Tiên đan thành trong thành, Ma đạo ma trong ma, đây là..." Giọng điệu của Biên Long trở nên trịnh trọng.

Diêu Bất Ngôn lên tiếng: "Chẳng lẽ Lạc Dương đại nhân chưa hề rời khỏi thành Tiên Đan, đúng rồi, đúng rồi, chẳng trách chúng ta đã tìm kiếm lâu như vậy mà cũng không có tin tức, hắn nhất định là đã đi tới nơi đó."

"Phải làm sao mới ổn đây?" Bảo Thuận Quang cũng có vẻ lo lắng.

Thấy vậy, Dương Bách Xuyên biết bốn người bọn họ biết nơi này, không nhịn được hỏi: "Nàng đi đến đâu rồi?"
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4342: Nhưng nhìn có vẻ là một nơi rất đáng sợ



Dương Bách Xuyên hỏi ra vấn đề này, bốn người bọn họ đều sửng sốt.

Hiển nhiên, bọn họ đều biết thành Tiên Đan và ma trong ma của ma đạo trong hai câu mà Lạc Dương để lại có ý gì, biết đây là nơi như thế nào.

Nhưng nhìn có vẻ là một nơi rất đáng sợ.

Cuối cùng, vẫn là Đinh Hòa Bình lên tiếng: “Truyền thuyết kể rằng thành Tiên Đan hiện tại thực ra chính là một thành Ma tộc thời Thượng Cổ, được đồn là rất cường đại ở thời Thượng Cổ, chiếm một nửa giang sơn Tiên Giới, bởi vậy rất nhiều nơi đều có căn cơ cho sự phát triển của Ma tộc.”

“Thành Tiên Đan hiện tại là một trong số đó, theo các cổ tịch ghi chép lại thì thành Tiên Đan bây giờ được xây dựng trên nền móng là thành Ma tộc, được cho là thành Ma tộc thời Thượng Gổ, đã bị mấy vị đại lão của Tiên Giới liên hợp lật đổ tòa thành rồi phong ấn lại. Cũng có thể nói, thành Tiên Đan và thành Ma tộc dựa lưng vào nhau, bên dưới thành Tiên Đan chính là thành Ma tộc.”

“Sở dĩ các Tiên nhân Thượng Gổ kiến tạo thành Tiên Đan ở đây thật ra chính là để trấn áp thành Ma tộc bị chôn vùi bên dưới, dù sao trong toàn bộ thành Ma tộc cũng có mấy ngàn vạn tộc bị chôn vùi dưới thành Tiên Đan. Dù cho nhục thân cường đại của Ma tộc bị huỷ diệt, Ma hồn cũng chưa chắc sẽ bị hủy diệt, vì thế cần phải dùng Tiên khí để áp chế, tương truyền rằng trong số Ma hồn đó có rất nhiều tồn tại bất tử bất diệt, là một tuyệt địa vô cùng nguy hiểm.”

“Tuy nhiên, từ xa xưa, có rất nhiều kẻ muốn đi đường tắt đã lẻn vào thành Ma tộc để mạo hiểm đi săn tìm bảo vật, nhưng thường đều là có đi mà không có về, dần dà cùng không có kẻ nào dám bén mảng vào. Nhưng chuyện gì cũng sẽ có những trường hợp ngoại lệ, đối với những Tiên nhân cường đại thì có thể đi mạo. hiểm một phen, ví dụ như thực lực từ Tiên Quân trở lên là có thể tiến vào, cũng có thể ra ngoài, tất nhiên, trước hết là phải có thực lực mạnh mẽ.”

“Sức hấp dẫn của thành Ma tộc vẫn rất mạnh, dù sao cũng là cả một tòa thành, một thế giới khổng lồ, còn sót lại những vật từ thời Thượng Cổ, bên trong cũng có không ít thiên tài địa bảo.”

Nghe thấy Đinh Hòa Bình nói đến đây, Dương Bách Xuyên không khỏi ngắt lời ông ta mà hỏi: “Chẳng lẽ thành Ma tộc có lối vào? Như thế chẳng phải sẽ loạn sao? Cũng mất đi ý nghĩa của trấn áp rồi không phải sao?”

Đinh Hòa Bình trầm ngâm một lát rồi trả lời: “Theo ghi chép của sách cổ, vào thời Thượng Gổ, mỗi thành thị hoặc trụ sở của Ma tộc thật ra đều tồn tại ít nhất từ ba đến chín cái thông đạo truyền tống, thuộc về thông đạo giữa thành trì này liên thông với thành trì kia, tức là thành Ma tộc bị chôn vùi dưới thành Tiên Đan có thể coi như là thông suốt bốn phương.”

“Ta không biết tình huống cụ thể như thế nào, nhưng chắc chắn sẽ có, bây giờ xem ra Lạc Dương đại nhân đã tiến vào thành Ma tộc mạo hiểm để tìm kiếm đột phá. Ôi ~ ở cảnh giới kia của nàng ta, chúng ta thấy đã là rất cao rồi, nhưng nếu đặt ở Cửu Trọng Thiên nơi mà cường giả Tiên Vương nhan nhản khắp nơi, Tiên Quân thì nhiều như chó, nếu như tu vi không thăng tiến thì sẽ rơi vào cục diện lúng túng.”

“Cho nên ta nghĩ rằng Lạc Dương đại nhân đã đến thành Ma tộc mạo hiểm là vì để đột phá bình cảnh, thành Ma tộc Thượng Cổ, tương truyền là Tiên Quân Tiên Vương đi vào cũng chưa chắc có thể ra, Lạc Dương đại nhân vì sao phải khổ thế chứ...” Đinh Hòa Bình thở dài nói.

“Không được, chúng ta phải đi tìm Lạc Dương đại nhân, đại nhân có ơn cứu mạng và ơn giác ngộ đối với chúng ta, bất kể như thế nào chúng ta cũng phải đi †ìm ngài ấy...”

Lúc này, Biên Long trực tiếp lên tiếng.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4343: Ta đồng ý



Diêu Bất Ngôn nhìn Đinh Hòa Bình và Bảo Thuận Quang, cũng gật đầu: “Đúng vậy, đi xem thử, lỡ như Lạc Dương đại nhân còn sống hoặc bị mắc kẹt ở đâu đó, chúng ta có thể cứu ngài ấy, ông nghĩ sao hả lão Định?”

Bảo Thuận Quang chuẩn bị mở miệng đồng ý, nhưng ông ta lại nhìn Dương Bách Xuyên, dù sao lúc này Dương Bách Xuyên cũng là chủ nhân của ông ta.

Muốn đi thì phải hỏi ý kiến của Dương Bách Xuyên.

Từ khi Dương Bách Xuyên gọi bốn người bọn họ tới, hắn vốn định đi tìm Lạc Dương, bởi vì Lạc Dương rất có khả năng là đệ tử của Nhị sư huynh Tỉnh Thần Tử của hắn, nếu đúng như vậy thì hắn chính là tiểu sư thúc của Lạc Dương, làm sao. có lý do gì để không đi?

Nếu không đi, sau này hắn gặp lại Nhị sư huynh Tinh Thần Tử chẳng phải sẽ đuối lý sao?

Thấy Bảo Thuận Quang nhìn qua, Dương Bách Xuyên lên tiếng: “Ta cũng tán thành đi tìm Lạc Dương, ta cũng là người của Liên Minh Luyện Tạo, đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn.”

Hắn bày tỏ thái độ của mình, điều này khiến Bảo Thuận Quang cảm kích trong lòng.

Đinh Hòa Bình ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Vì mọi người đều đồng ý, vậy chúng ta sẽ tổ chức nhân thủ đột nhập vào thành Ma tộc, mặt khác, ta nghĩ có thể kéo người của điện Ma Đan và Hỏa Vân Các đi cùng.”

“Gọi bọn họ làm gì, tìm thêm phiền phức cho chúng ta à?” Biên Long trừng mắt nói.

Đinh Hòa Bình cười cay khổ: “Ngươi nghe ta nói xong đã, chẳng lế ngươi đã quên người của Hỏa Vân Các và điện Ma Đan đã nhiều lần mời chúng ta đến thành Ma tộc, nhưng bọn họ vẫn không từ chối sao?”

“Bởi vì bọn họ muốn đi, chúng ta cùng nhau đi, sau khi chúng ta rời khỏi, bọn họ ở lại thành Tiên Đan làm mưa làm gió, hai nhà này không phải là đèn cạn dầu. Mà lại thêm một vài người trợ giúp, đối với chúng ta cũng không mất mát gì, cứ xem như là bia đỡ đạn thì cũng phải có người làm mới được, đúng không?” Lời nói của Đinh Hòa Bình đến cuối cùng có chút âm trầm.

Nhưng vào trong tai người khác, dường như đó đều là sự thật. “Như thế cũng tốt...”

“Ta đồng ý...

“Ta cũng đồng ý..."

Biên Long, Diêu Bất Ngôn và Bao Thuận Quang không có ý kiến gì.

Đinh Hòa Bình nhìn Dương Bách Xuyên, hỏi: “Đại tông sư ngài đây cũng thấy ổn đúng không?”

Nói đến đây, mặc dù Dương Bách Xuyên là một Đại tông sư vẫn chưa nhận được huy chương từ tổng bộ, nhưng hắn đã được bốn người bọn họ nhất trí công nhận trong Liên Minh Luyện Tạo ở thành Tiên Đan, chính là cấp bậc Đại tông sư, có thể coi là lãnh đạo tốt nhất ở đây.

Việc Đinh Hòa Bình hỏi ý kiến của Dương Bách Xuyên là chuyện bình thường, không ai trong số bốn người họ cảm thấy có gì không ổn.

“Ta không có ý kiến, các ngươi nhìn mà sắp xếp, nếu là đi tìm người cứu người, vậy thì rời đi càng sớm càng tốt.” Dương Bách Xuyên nói.

Đinh Hòa Bình xác định: “Được rồi, ta sẽ đi liên lạc với người của Hỏa Vân Các và điện Ma Đan trước, ta tin tưởng bọn họ sẽ có hứng thú, đợi khi bọn họ hồi âm,

chúng ta sẽ sẽ xuất phát, chúng ta sẽ đi từ thông đạo ở thành Tiên Đan vào.”

“Vậy chúng ta đi thôi, tất cả trở về chuẩn bị di...

Nói xong, bốn người bọn họ chuẩn bị rời đi, Dương Bách Xuyên nghĩ nghĩ rồi gọi bọn họ dừng lại nói: “Chờ một chút...”

“Chủ nhân..." “Đại tông sư còn có chuyện gì sao?” Bốn người bọn họ xoay người lại.

“Đây là tiên đan ta vừa mới luyện chế, nó sẽ hữu dụng với các ngươi, mỗi người một viên, ta hy vọng các ngươi có thể tăng lên tu vi trước khi xuất phát...”

Dương Bách Xuyên nghĩ nghĩ, vẫn là đưa cho bốn người bọn họ một viên đan Kim Nguyên Đại La, đương nhiên hắn sẽ không nói cho bọn họ biết viên thuốc này. có liên quan đến Kỳ Quân Tiên Nhân.

Khi bốn người bọn họ nhận được tiên đan thì đều tỏ vẻ hưng phấn, bọn họ đều là người có tu vi không tồi, cho nên đương nhiên biết đây là tiên đan thượng hạng, cũng không hỏi nhiều đây là đan dược gì, vội vàng bày tỏ lòng cảm kích...

Đương nhiên, trong quá trình này, Đinh Hòa Bình, Biên Long và Diêu Bất Ngôn không thể không ghen tị với Bảo Thuận Quang, bởi vì Bảo Thuận Quang trở thành người hầu của Dương Bách Xuyên, tất nhiên sau này ông ta chắc chắn sẽ không thiếu tiên đan tốt...

Ba ngày sau, Đinh Hòa Bình mang đến tin tức Hỏa Vân Các và điện Ma Đan đều đã đồng ý tiến vào thành Ma tộc.

Mà trong ba ngày qua, bốn người Định Hòa Bình đều đột phá tu vi nhờ đan Kim Nguyên Đại La của Dương Bách Xuyên, bọn họ đều từ cảnh giới Hỗn Nguyên

Sau khi Yến Xích Hà bế quan tu luyện, vẫn luôn không xuất quan.

Về phần Dương Bách Xuyên, hắn cũng không phục dụng, cho nên tạm thời cũng không vội.

Tóm lại, trước khi khởi hành, thực lực của mọi người đã có sự tiến bộ lớn.

Cũng chính vào ngày này, bọn họ đã chuẩn bị lên đường đến thành Ma tộc tìm Lạc Dương.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4344: Buồn ngủ gặp chiếu manh mài!



Tin tốt là người được tổng bộ Luyện Tạo Tiên Minh phái tới đã đến trước khi họ rời đi.

Vừa nhận được thông báo, Đinh Hòa Bình lập tức chạy qua gọi Dương Bách Xuyên đi đón người, bởi lý do tổng bộ sai người đến đây là để trao cho Dương Bách Xuyên huy chương mà chỉ luyện đan đại tông sư cấp chín mới được sở hữu.

Nghe vậy, Dương Bách Xuyên đồng ý đi theo, đúng lúc hắn cũng định đi tìm người của tổng bộ Luyện Tạo Tiên Minh để hỏi thăm tình hình, xem thử rốt cuộc Tinh Thần Tử có phải nhị sư huynh không? Với cả tôn thượng là ông già nhà hắn đúng chứ?

Nếu xác định được chuyện này, vậy hắn tin chắc Luyện Tạo Tiên Minh chính sư môn của mình.

Vừa bước vào đại sảnh trên tầng chín của Luyện Tạo Tiên Minh, đập vào mắt Dương Bách Xuyên là một vật thể hình cầu. Ồ không, là một tên béo mới đúng, tạm gọi tên mập cho dễ nghe một chút vậy.

Nhưng nhìn bề ngoài trông hắn ta thật sự rất giống quả cầu.

"Thượng sứ, đại tông sư Dương Bách Xuyên đã tới rồi." Định Hòa Bình tiến lên trước một bước, báo cáo.

Nghe thấy có người gọi mình, tên mập lập tức xoay người lại.

Khoảnh khắc nhìn thấy gương mặt của hẳn ta, Dương Bách Xuyên đã không kiềm được mà phì cười.

"Hư... Ha ha ha..."

Gương mặt đó...

Thật sự rất phong cách.

Không chỉ sở hữu thân hình mũm mĩm mà tới cả mặt của hắn ta cũng vừa to vừa tròn như trái dưa hấu, đặc biệt hơn cả là toàn bộ ngũ quan trên mặt gần như bị chôn vùi dưới lớp thịt béo dày.

Ngoài ra, họ Dương dám cười là vì lúc bước vào đại sảnh, hắn phát hiện tu vi của tên mập đó cũng chỉ là Đại La đại viên mãn giống như hắn mà thôi.

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Điều này khiến hắn thật sự rất bất ngờ, chẳng phải tổng bộ của Luyện Tạo Tiên Minh tọa lạc tại Cửu Trọng Thiên sao? Mà muốn vào Cửu Trọng Thiên thì tu vi phải từ Tiên Quân Cảnh trở lên, đúng không?

Thế thì tại sao người tới là một tên mập Đại La? Còn là một tên có mặt mày trẻ măng như con nít! Có điều trông thật sự rất buồn cười!

"Ngươi... Ngươi cười gì chứ?" Thấy Dương Bách Xuyên cười phá lên như vậy, tên mập tức giận chất vấn.

Về phần bốn người Đinh Hòa Bình, thú thật lúc này họ vô cùng xấu hổ, tuy tu vi của tên mập không cao, nhưng dù sao cũng là thượng sứ do tổng bộ phái tới, vậy mà Dương Bách Xuyên lại dám cười cợt chẳng chút kiêng dè, nhìn kiểu gì cũng thấy không ổn cho lắm.

Nhưng họ lại không có gan nói thẳng mặt, bởi Dương Bách Xuyên là đại tông sư đói

Với cả đúng là diện mạo của tên mập có hơi...

"Khụ khụ..." Cuối cùng, Đinh Hòa Bình cũng phải bất chấp đứng ra làm người hòa giải, tiện thể giới thiệu với Dương Bách Xuyên: "Đại tông sư, đây là thượng sứ do tổng bộ phái tới, tên Tê Tam." Dứt lời, Đinh Hòa Bình lại quay sang Tề Tam, nói: "Tê thượng sứ, đây là luyện đan đại tông sư Dương Bách Xuyên."

Nghe Đinh Hòa Bình giới thiệu xong, trong đầu Dương Bách Xuyên chợt hiện biệt danh Kim béo đệ tam*.

Kim béo đệ tam: Biệt danh người Trung Quốc đặt cho Kim .Jong Un, chủ tịch Triều Tiên.

"Đại tông sư thì sao chứ? Chẳng lịch sự tí nào." Tê Tam khẽ hừ một tiếng, lại không dám móc mỉa hay nói gì thêm về hắn, bởi Tê Tam biết rõ đại tông sư tài giỏi tới cỡ nào, ngay cả ở tổng bộ Luyện Tạo Tiên Minh cũng chẳng có bao nhiêu luyện đan đại tông sư cả.

Thế nên hắn ta không dám tỏ ra quá bất mãn.

Kỳ thật, trước khi tới đây, Tê Tam đã hạ quyết tâm, nhất định phải làm thân với vị đại tông sư này cho bằng được. Bởi sau này, chắc chắn đại tông sư sẽ được thuyên chuyển về tổng bộ, và chuyện quen biết một luyện đan đại tông sư chính là mong ước cả đời của mỗi một tiên nhân.

Muốn tăng tiến tu vi thì phải dựa vào thứ gì?

Tất nhiên là dựa vào tiên nguyên lực trong thiên địa cũng như thiên tài địa bảo rồi, nhưng nếu luyện chế tinh túy được chắt lọc từ những thứ này thành tiên đan để sử dụng thì thực lực sẽ tăng lên gấp mấy lần bình thường, đây là kết quả tất yếu, không thay đổi được.

Và chất lượng của tiên đan càng cao thì tốc độ tăng trưởng của tu vi sẽ càng nhanh.

€ó điều, thông thường, chỉ những luyện đan đại sư mới có thể luyện ra được tiên đan cao cấp thôi.

€ó thể nói, luyện đan đại tông sư mà xuất đầu lộ diện một cái là cả Tiên Giới sẽ phát cuồng vì hắn, muốn dựa hơi hắn.

Nghĩ tới đây, Tê Tam bỗng thấy mình quá l* m*ng, đáng lẽ ra ban nấy hắn ta không nên cáu gắt như vậy.

Có điều, Dương Bách Xuyên chẳng để tâm tới câu nói cáu gắt ban nãy của hẳn ta, vừa cười vừa tiến về phía trước, đặng nói: "Thật ngại quá, ta không có ý gì xấu đâu, chỉ là trông huynh đệ rất giống một người quen của ta ở quê nhà nên mới không kiềm được mà bật cười thôi, ha ha, hy vọng ngươi không để bụng."

Vừa nói, Dương Bách Xuyên vừa ôm quyền tạ tội, chính hắn cũng biết hành động ban nãy của mình rất mất lịch sự.

Nghe Dương Bách Xuyên nói vậy, hai mắt Tê Tam lập tức sáng rực cả lên, trong lúc hắn ta còn đang đau đầu nghĩ cách làm dịu mối quan hệ này thì Dương Bách Xuyên lại nói trông hắn ta rất giống người quen của mình, đúng là...

Buồn ngủ gặp chiếu manh mài!
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4345: Hắn hỏ với kẻ thù



Nếu bây giờ không nắm lấy cơ hội, thì hắn ta sống uổng rồi.

Hắn ta cười ha hả nói: "Không sao không sao, ta rất tùy ý, chỉ đùa với ca ca thôi. Mọi người đều gọi ta là tên mập, cũng cười nhạo ta béo mập. Ha ha, ta quen rồi, ca ca cứ tùy ý, gọi thế nào cũng được."

"Được, ngươi không ngại thì ta sẽ gọi ngươi là Tam Bàn Tử!" Dương Bách Xuyên cười ha ha, không khách sáo thật luôn, gọi như vậy hắn thấy thoải mái và

thân thiết.

"Được, không thành vấn đề, sau này ta sẽ gọi ngươi là đại ca." Tê Tam thuận nước đẩy thuyền.

Hai người ta một câu ngươi một lời, trò chuyện sôi nổi, gạt bốn người Đinh Hòa Bình sang một bên.

Làm cho bốn người ngơ ngác nhìn.

Chuyện gì thế này?

Vừa rồi bầu không khí vẫn còn nặng nề, sắp cãi nhau đến nơi.

Vậy mà bây giờ đã xưng huynh gọi đệ?

Bốn người đều sững sờ, nhưng không nói gì. Đây là chuyện tốt mà.

'Thật ra cả Dương Bách Xuyên lẫn Tam Bàn Tử đều muốn kết bạn với đối phương.

Tam Bàn Tử muốn bám vào chỗ dựa đại tông sư luyện đan Dương Bách Xuyên, sau này tiện luyện đan gì đó.

Dương Bách Xuyên thì muốn tìm hiểu tình hình của nhị sư huynh và sư phụ từ Tam Bàn Tử.

Cho nên xuất hiện tình huống khiến bốn người Đinh Hòa Bình sững sờ cũng không có gì lạ.

Sau một hồi trò chuyện, cuối cùng hai người cũng đi vào chuyện chính.

Đầu tiên Tam Bàn Tử thay mặt cho tổng bộ trao huy chương đại tông sư luyện đan cấp chín cho Dương Bách Xuyên, tỏ ý chúc mừng.

Đến lúc này, xem như Dương Bách Xuyên đã chính thức trở thành đại tông sư luyện đan cấp chín của Tiên Minh Luyện Tạo.

Mặc dù chỉ là huy chương do Tiên Minh Luyện Tạo phát, nhưng ra ngoài vẫn được Tiên Giới thừa nhận, điểm này Tiên Minh Luyện Tạo làm rất mạnh.

Chín tấm huy chương đều có màu tím, trên bề mặt mỗi tấm huy chương đều lóe lên hình vẽ tiên đan tỏa sáng, một vòng có chín đạo minh văn tượng trưng cho luyện đan sư cấp chín.

Theo lời của Tam Bàn Tử, chín tấm huy chương này do đại tông sư luyện khí cấp chín của Tiên Minh Luyện Tạo luyện chế ra, mỗi tấm huy chương đều là Tiên Khí thượng phẩm, chín tấm hợp lại thành một Tiên Khí gần đạt tới cực phẩm, dùng để phòng ngự, có thể đỡ được một kích toàn lực của Tiên Vương.

Rất tuyệt vời! Trong sự hâm mộ của Tam Bàn Tử và bốn người Đinh Hòa Bình, Dương Bách Xuyên cất chín tấm huy chương gắn liền nhau đi. Đương nhiên điều quan trọng

hơn cả là chúng tượng trưng cho thân phận.

Chuyện công đã xong, đối với Dương Bách Xuyên, chuyện riêng mới quan trọng.

Hắn hỏi Tam Bàn Tử: "Tam Bàn Tử này, chẳng phải ngươi nói bình thường toàn là Tiên Quân tới ư? Ngươi vào kiểu gì? Rồi ra kiểu gì?”

Dương Bách Xuyên làm bộ tán gẫu tùy ý, hỏi vấn đề thứ nhất.

"Haiz, đại ca không biết đấy thôi, Cửu Trọng Thiên không thần bí như ngươi tưởng tượng đâu. Thật ra bên trong có rất nhiều tiên nhân cấp thấp, bên ngoài cũng có thể nhờ người dẫn vào. Ta nhận lệnh được người ta đưa ra. Lần này vốn là một vị Tiên Quân sẽ tới, nhưng những năm qua bên kia không yên bình, bèn để cho ta đi một chuyến." Tam Bàn Tử trả lời.

Dương Bách Xuyên thấy khá giống chim Thần Ma nói.

Hắn hỏ với kẻ thù à?"

"Ý ngươi là Tiên Minh Luyện Tạo còn có kẻ thù? Đang chém giết

"Ở Tiên Giới ai mà chẳng có kẻ thù, rất bình thường luôn. Nhưng cụ thể thì ta không biết, ngươi cũng đừng hỏi. Ở tổng bộ ta chỉ là một tên chạy vặt mà thôi." Tam Bàn Tử híp mắt nói.

Dương Bách Xuyên nhìn ra Tam Bàn Tử không muốn nói nên không tiếp tục gặng hỏi.

Dương Bách Xuyên nghe xong, trong đầu nổ vang. Khi Tam Bàn Tử nói đến đoạn tôn thượng là Tán Tiên cường đại, hắn đã chắc chắn đó chính là lão già chết tiệt.

Kết hợp với đoạn sau thì hoàn toàn chính xác. Sư phụ từng nhận tổng cộng ba đồ đệ. Người thứ nhất là đại sư huynh Vân Trường Sinh. Năm đó sau khi gặp. nguyên thần của sư phụ, Vân Trường Sinh đã phi thăng Tiên Giới, bị sư phụ sai đi làm chuyện gì đó.

Người thứ hai là nhị sư huynh Tinh Thần Tử. Người thứ ba là tiểu sư tỷ Tử Hà.

'Tam Bàn Tử còn nói Tiên Minh Luyện Tạo là do ba đồ đệ của tôn thượng và mấy vị tôn mẫu thành lập, như vậy lại càng đúng.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4346: Ngươi cảm tạ cái gì



Lúc lão già gặp tai hoạ vì bị một cường giả mạnh hơn hãm hại, sau đó lão già biến mất, tất nhiên là mấy vị sư huynh sư tỷ và sư mẫu đã sáng lập ra Tiên Minh Luyện Tạo để báo thù cho lão già, gây thù với thế lực tam đại tiên tôn.

Bây giờ Dương Bách Xuyên đã chắc chắn, trong lòng cũng yên tâm.

Sau đó hắn lại hỏi một vài vấn đề, nhưng đáng tiếc là tên mập lại không thể giải thích rõ ràng, hắn có thể thấy được địa vị của tên mập trong Tiên Minh Luyện Tạo cũng không quan trọng lắm, hắn ta không hề nói bất cứ chuyện gì về một số vấn đề trọng tâm ở Tiên Minh Luyện Tạo.

Dương Bách Xuyên cũng không truy hỏi nữa.

Sau khi kết thúc trọng tâm câu chuyện, bọn họ tiếp tục chuẩn bị đi đến thành Ma tộc.

Mà sau khi Tam Bàn Tử cũng biết được Lạc Dương rất có khả năng đã đến thành Ma tộc, sắc mặt hắn ta đột nhiên thay đổi, đứng dậy chuẩn bị trở về.

Dương Bách Xuyên thì sững sờ khi nhìn thấy hành động này, nhìn dáng vẻ lo lắng của tên mập, dường như rất quan tâm đến tình hình của Lạc Dương.

Trước khi đi, Tam Bàn Tử nói với Dương Bách Xuyên: "Đại ca, các ngươi phải cẩn thận mọi chuyện, ta sẽ trở về kêu gọi viện binh, ta đã nghe nói về thành Ma tộc, nơi đó rất nguy hiểm, khi nào trở về ta sẽ báo cáo với tổng bộ để phái cao thủ đến đây hỗ trợ các ngươi."

"Yên tâm đi, ta cũng là người Luyện Tạo Tiên Môn, Lạc Dương cũng coi như là lãnh đạo trực tiếp của ta, ta sẽ dốc hết sức tìm kiếm nàng ta." Dương Bách Xuyên nghiêm túc nói.

Bây giờ thì tính như thế, Lạc Dương chính là đệ tử của Nhị sư huynh, người làm sư thúc như hẳn đương nhiên phải đi tìm kiếm nàng ta.

Như vậy thì sau này đến Cửu Trọng Thiên còn biết ăn nói với Nhị sư huynh. "Đa tạ ~" Tên mập nói cảm tạ.

"Ngươi cảm tạ cái gì, không phải ngươi nói chỉ là đệ tử làm việc vặt của Tiên Minh Luyện Tạo thôi sao?" Dương Bách Xuyên mỉm cười nói.

"Ách~ Quên đi, ta chỉ nói cho một mình ngươi biết thôi đấy." Tên mập thần thần bí bí nghiêng người đến trước mặt Dương Bách Xuyên thì thầm: "Thật ra ta là tiểu đệ tử của một vị Tôn Mẫu ở Tiên Minh Luyện Tạo, ha ha~ Dương đại ca, sau này đến tổng bộ, ta sế bảo kê cho ngươi, đi đi ~"

Nhìn thấy Tam Bàn Tử rời đi, Dương Bách Xuyên ngây ngốc một hồi.

Không biết điều Tam Bàn Tử nói là thật hay giả, nhưng nếu là sự thật, Tam Bàn Tử kia chính là đệ tử của một vi sư mẫu của mình, vậy là ngang hàng với hắn rồi.

Nghĩ thấy cũng có chút thú vị, cũng có chút thần bí.

Hắn cũng rất chờ mong một ngày nào đó gặp mặt Tam Bàn Tử.

Có lẽ điều hắn ta nói là sự thật.

"Cũng không biết lão già có bao nhiêu sư mẫu ở Tiên giới..."

Dương Bách Xuyên tự lẩm bẩm.

"Chủ nhân, sư mẫu là sao?"

Bảo Thuận Quang tiến lên hỏi.

"Không có gì, chúng ta chuẩn bị lên đường đi, tiến vào thành Ma tộc càng

sớm thì Lạc Dương sẽ có thêm hy vọng." Dương Bách Xuyên nói một câu cho lấy lệ.

'Tạm thời hắn không muốn tiết lộ thân phận đệ tử của Vân Thiên Tà ra ngoài.

Lối vào thành Ma tộc nằm dưới chân một ngọn núi lớn nào đó, cách thành Tiên Đan một ngàn dặm về phía đông nam.

Định Hoà Bình và Hoả Vân Các, điện Ma Đan đã hẹn nhau tụ họp ở chân núi để cùng nhau tiến vào.

Lần này ra ngoài, Dương Bách Xuyên có dẫn theo Tuyết Hương và Chim Thần Ma, Kim Quy Tiên Nhân thì dẫn theo bốn người Đinh Hoà Bình và mười thị vệ Đại La thượng phẩm. Sau khi bốn người bọn họ sử dụng tiên đan Hoàng Kim Đại La mà Dương Bách Xuyên đưa cho, tu vi cảnh giới của bọn họ đều đạt tới cảnh giới Hỗn Nguyên Đạo Tiên trung phẩm.

Mà Tuyết Tương cũng đã đột phá đến Hỗn Nguyên Cảnh sơ phẩm, nhưng nàng ấy là Yêu Tiên, thực lực đương nhiên sẽ không thua kém bốn người Đinh Hoà Bình chút nào.

Chỉ có Dương Bách Xuyên là tu vi Đại La đại viên mãn đỉnh phong, nhưng hiện tại hắn đã được tổng bộ Tiên Minh Luyện Tạo thừa nhận là Đại Tông sư luyện đan cửu phẩm, nếu nói về địa vị thì lại là cao nhất trong đám người.

Cho nên, bốn người Định Hoà Bình đều nghe theo mệnh lệnh của Dương Bách Xuyên.

"Bọn họ là ai?" Dương Bách Xuyên vừa đi vừa hỏi, thực ra từ xa hắn đã nhìn thấy một người quen, hoặc có thể nói là nữ tử Hồng Y.

Đó là nữ tử mà hắn nhìn thấy ở chỗ yêu thụ Quỷ Mẫu năm đó - Cảnh Xán!

Đối với Cảnh Xán này, Dương Bách Xuyên chỉ biết nàng ta là người của Hoả Vân Gác - một trong số mấy thế lực lớn ở thành Tiên Đan, nàng ta có tu vi Đại La đại viên mãn.

Nàng ta vẫn mặc đồ đỏ và dùng khăn che mặt như trước, bên cạnh còn có hai bà lão một trắng một đen đi theo.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4347: Cho nên



Đỉnh Hoà Bình đưa mắt nhìn qua, nói: "Nữ tử mặc đồ đỏ kia là người của Hoả Vân Các, lão giả ở bên cạnh nàng ta chính là Các chủ của Hoả Vân Các, là một người thâm tàng bất lộ, ta đã từng gặp mấy lần nên cũng có quen biết. Người này tên là Phương Tĩnh Thiên, ông ta đã tu luyện công pháp nội liễm khí tức nào đó nên ta không thể nhìn ra tu vi của ông ta đã đến trình độ nào. Nhưng có tin đồn là tu vi của Phương Tĩnh Thiên này đã bước vào cảnh giới của Hỗn Nguyên Đạo Tiên trung phẩm vào ngàn năm trước ròi, là một người không thể xem thường."

"Gòn người mặc đồ trắng bên kia mà trên cổ áo có một đoá mặt trời màu đen là người của thế lực điện Ma Đan, người cầm đầu chính là Điện chủ - Hình Uyên Minh, có tu vi Hỗn Nguyên Cảnh sơ phẩm đỉnh phong. Hai vị trưởng lão bên cạnh ông ta đều là Hỗn Nguyên Cảnh sơ phẩm, điện Ma Đan đều tu luyện Ngoại Đan, thủ đoạn công kích là dùng đan dược, đến lúc đó chúng ta vẫn phải chú ý nhiều hơn mới được."

Đinh Hoà Bình giới thiệu sơ qua cho Dương Bách Xuyên. Dương Bách Xuyên chỉ gật đầu tỏ vẻ mình đã hiểu.

Bây giờ xem ra, hình như chỉ có một Phương Tĩnh Thiên - cao thủ Hỗn Nguyên Đạo Tiên của phe Hoả Vân Các là không thể nhìn tu vi của ông ta. Theo lời nói của Đỉnh Hoà Bình, nghe đồn là Phương Tĩnh Thiên đã đạt cảnh giới Hỗn Nguyên Đạo Tiên trung phẩm vào ngàn năm trước, bây giờ có phải là Hỗn Nguyên trung phẩm hay đã đột phá đến thượng phẩm hay chưa thì không ai biết.

Cho nên, Hoắc Vân Các là phe nguy hiểm nhất, cộng thêm Cảnh Xán và hai bà lão, cộng thêm mười tên đệ tử Đại La thượng phẩm, số lượng của Hoả Vân Các là mười bốn người.

Mà phía điện Ma Đan cũng có Điện chủ là Hình Uyên Minh và hai vị trưởng lão đều là cường giả Hỗn Nguyên Đạo Tiên sơ phẩm, phía sau bọn họ còn có mười tên thuộc hạ của Đại La, bảy Đại La thượng phẩm và ba Đại La đại viên mãn. Mà cao thủ tu vi trên nhìn có vẻ yếu hơn một chút, nhưng trong mười tên thuộc hạ lại có ba người là Đại La địa viên mãn. Hơn nữa, Đinh Hoà Bình nói điện Ma Đan lại tu luyện Ngoại Đan, rất quỷ dị, điểm này hắn đã từng được lĩnh giáo từ tay Đông Nhan năm đó, quả thực rất quỷ dị, vẫn cần phải cẩn thận.

Một nhóm điện Ma Đan thì có mười ba người để công kích.

Còn phe cuối cùng chính là bọn họ, bọn họ được coi là phe có số lượng cao thủ nhiều nhất, ngoại trừ bốn người Đinh Hoà Bình thì tất cả đều đã đột phá đến tu vi Hỗn Nguyên Cảnh trung phẩm nhờ tiên đan Hoàng Kim Đại La mà hắn đưa, lại còn có thêm Tuyết Hương.

Tương đương là có năm cao thủ của Hỗn Nguyên Đạo Tiên trung phẩm, còn lại chính là bản thân hắn và Kim Quy Tiên Nhân cùng dẫn theo mười tên thị vệ Đại La thượng phẩm, coi như là phe mạnh nhất trong ba phe thế lực.

Điều này cũng khiến Dương Bách Xuyên tràn đầy tự tin trong chuyến đi này. Người của ba phe tụ họp. "Chư vị, Đinh mỗ đã tới chậm, xin thứ lỗi ~"

Đinh Hoà Bình ngoài mặt được xem là người dẫn đội, ông ta ôm quyền đi đến chào hỏi Phương Tĩnh Thiên và Hình Uyên Minh.

"Đinh đại sư không cần đa lễ, bọn ta cũng vừa mới đến thôi ~' Phương Tĩnh Thiên của Hoả Vân Các mỉm cười nói, tỏ vẻ rất dễ gần.

Nhưng hành động này lọt vào trong mắt Dương Bách Xuyên thì những nhân vật như vậy lại càng nham hiểm, lòng dạ đầy mưu mô toan tính, ngược lại phải cẩn thận nhiều hơn.

"Ha ha~ Đinh đại sư tính toán khéo quá nhỉ, bốn vị đại sư của Tiên Minh Luyện Tạo các ngươi đều đã tiến vào Hỗn Nguyên Cảnh trung phẩm, xem ra chuyến đi này bọn ta bất ổn rồi."

Điện chủ điện Ma Đan là Hình Uyên Minh nheo mắt nhìn chằm chằm vào người Đinh Hoà Bình dò xét một lượt, lại không hề kiêng ky chút nào mà thẳng thắn nói ra tu vi của bốn người Đinh Hoà Bình.

Tất cả mọi người đều tu luyện ở thành Tiên Đan, không ai biết đến ai, lúc này, nhìn thấy tu vi của bốn người Đinh Hoà Bình thế mà đều đã đột phá đến Hỗn Nguyên Cảnh trung phẩm, điều này làm cho Hình Uyên Minh hơi kinh ngạc, ông ta bèn mở miệng châm chọc một phen.

"Ha ha ha~ Hình điện chủ cứ nói đùa, bọn ta chỉ may mắn mà thôi, mục đích của mọi người trong chuyến đi này đều là tiến vào thành Ma tộc, phải đoàn kết mới đúng, tóm lại đừng có suy nghĩ đến ý đồ khác nhiều, nếu không sẽ gặp nhiều

thua thiệt đấy." Đinh Hoà Bình cũng là một người hoà nhã, ông ta cười ha ha không mặn không nhạt nói.

Những lời này có sự khiêm tốn cũng có niềm tự hào và ý cảnh cáo ở trong đó.

Khoảng cách chỗ mọi người đang đứng cách núi lớn khoảng chừng 100 mét.

Theo lời giải thích của Đinh Hoà Bình, dưới chân ngọn núi lớn này có một huyệt động là lối vào thành Ma tộc, nhưng rất tà khí nên có rất ít người dám đi vào.

Lúc đoàn người đi về phía ngọn núi lớn, Dương Bách Xuyên cũng cảm thấy có người đang nhìn mình, lúc ngẩng đầu nhìn lên thì thấy Cảnh Xán mặc đồ đỏ mang khăn che mặt đang nhìn chằm chằm vào mình.

Đối với nữ tử mặc đồ đỏ mang khăn che mặt này, Dương Bách Xuyên cũng không khỏi có chút tò mò!
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4348: Kim Quy tiên nhân lên tiếng



Năm đó nàng ta còn muốn cướp đoạt khắc văn đạo phù trên người hắn, chẳng qua không ngờ nàng ta còn chưa ra tay, Cố Diệp đã nhảy ra ép hắn nhảy vào trái tim của yêu thụ Qủy Mẫu.

Bây giờ gặp lại, nàng ta vẫn nhìn chằm chằm chính mình.

Lúc đi ngang qua người nàng ta, Dương Bách Xuyên nhỏ giọng nói thầm: “Tiểu tỷ tỷ, lại gặp mặt, dáng người không tệ.”

“Ngươi ~”

Cảnh Xán không ngờ Dương Bách Xuyên sẽ nói câu này, làm nàng ta tức giận đến phát run.

“Xán Nhị, đi thôi.” Phía trước truyền đến âm thanh của Phương Tĩnh Thiên. “Vâng, sư phụ.”

Cảnh Xán lên tiếng, lúc xoay người trừng mắt đe dọa Dương Bách Xuyên: “Lần này ngươi sẽ không may mắn như vậy, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi?”

Dương Bách Xuyên nheo mắt nói thầm: “Cô bé váy hồng, đừng có ngớ ngẩn như vậy, hiện tại ta không dễ chọc đâu ~”

“Đại tông sư, ngài nhìn trúng Cảnh Xán tiên tử?”

Kim Quy tiên nhân lên tiếng.

“Cút ~” Dương Bách Xuyên trợn trắng mắt.

“Ha ha, yêu điệu thục nữ quân tử hảo cầu, không có gì phải xấu hổ, ta nghe nói dung mạo của Cảnh Xán tiên tử không trải qua sự cải tạo của tiên khí, dung mạo tuyệt thế, là nữ thần của toàn bộ tiên nhân trong thành Tiên Đan, nếu đại tông sư thích, tìm cơ hội làm nàng luôn đi ~” Kim Quy tiên nhân nở nụ cười đáng

khinh.

“Không ngờ lão rùa đen nhà ngươi lại xấu xa như vậy đấy ~” Dương Bách Xuyên trợn trắng mắt, không để ý đến Kim Quy tiên nhân, bước về phía trước.

Nhưng hắn vừa đi lại vừa nghĩ về lời của Kim Quy tiên nhân.

“Đến rồi, là nơi này, mọi người phải cẩn thận, sau khi vào trong huyệt động này, sâu bên trong có trận pháp truyền tống thời thượng cổ, rất không ổn định.

Nói cách khác toàn bộ huyệt động đều không ổn định, có thể bị lực không gian cuốn vào bất cứ lúc nào, phải luôn luôn đề phòng.

Nếu bị lực không gian cuốn vào cũng không cần hoảng, giữ bình tĩnh, sẽ không có nguy hiểm lớn, có khả năng đến thẳng thành Ma tộc, sau khi đến đó không được đi lung tung, đứng tại chỗ chờ mọi người đến đông đủ, nếu không gặp phải ma hồn thượng cổ hoặc sinh linh khác sẽ rất nguy hiểm.”

Định Hòa Bình lớn tiếng dặn dò mọi người.

“Dong dài, một thành Ma tộc bị ma táng mà thôi, hiện tại cũng không còn gì cả, đi ~” Hình Uyên Minh nhếch miệng cười, ra lệnh dẫn theo người điện Ma Đan nhảy vào trong huyệt động.

Theo sát là Phương Tĩnh Thiên dẫn theo người của Hỏa Vân Các...

Sau đó là Đinh Hòa Bình.

Dương Bách Xuyên và Tuyết Hương đi cuối cùng.

Nhìn huyệt động có đường kính 3 mét, bên trong đen nhánh, giống như vực. sâu không đáy, nói với Tuyết Hương: “Cẩn thận ~”

“Ta đi cùng ngươi ~”

Tuyết Hương bước lên một bước nắm tay Dương Bách Xuyên. Cảm động không?

Vô cùng cảm động!

Dương Bách Xuyên biết đây là một loại bảo hộ của Tuyết Hương.

Bây giờ tu vi của Tuyết Hương đột phá, đứng trước mặt Tuyết Hương, tu vi của hắn vẫn kém hơn.

Lúc nàng nói ta đi cùng ngươi, dắt tay Dương Bách Xuyên, một hành động nho nhỏ thôi nhưng lại hòa tan trái tim của Dương Bách Xuyên.

Năm đó nàng không do dự che trước mặt mình, ăn một kích của Cố Diệp để bảo vệ hắn.

Hôm nay cũng như vậy, tùy ý tự nhiên dắt lấy tay hắn.

Hai người nắm tay nhảy xuống vực sâu.

Hai người dần rơi xuống, toàn bộ huyệt động càng ngày càng to rộng, càng ngày càng tối tăm...

Trong bóng tối, Dương Bách Xuyên vươn tay ôm Tuyết Hương vào trong ngực.

Lần trước bị cái tên Yến Xích Hà kia quấy rầy, lần này hắn ôm lấy nàng bằng tình yêu.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4349: Ta không sao



Đặt một nụ hôn lên môi nàng, nàng không tránh né.

Nhưng Dương Bách Xuyên lại cảm nhận được thân thể của nàng đang run rẩy, cũng nghe thấy tiếng tim đập nhanh của nàng.

“Ưm.” Một tiếng rên khẽ, mềm mại dịu dàng. Mùi thơm cơ thể của thiếu nữ xộc vào xoang mũi.

Tuyết Hương cảm thấy nhịp tim của mình đập cực nhanh, hai má cũng nóng bừng.

Bị người nào đó hôn lên môi, một cảm giác kỳ diệu chưa từng có xuất hiện trong trái tim nàng.

“Đây là tình yêu của Nhân tộc ư?” Nha đầu ngây thơ đi theo Dương Bách Xuyên vào đời ngàn năm, cũng hiểu biết một số chuyện của Nhân tộc, nàng tận mắt nhìn thấy đôi nam nữ ve vấn đánh

yêu, cũng từng nhìn thấy bọn họ tr*n tr**ng bên nhau...

Cũng từng nhìn thấy hình ảnh hôn môi như lúc này Dương Bách Xuyên đang làm.

Trong hiểu biết của nàng, đây là tình yêu Nhân tộc. Trong lòng hơi kỳ quái, có chút không thoải mái, nhưng lại rất kỳ diệu.

Ngay sau đó Tuyết Hương cảm thấy, nếu dựa theo những hình ảnh mà nàng nhìn thấy...

Vì vậy... Tiếp theo Dương Bách Xuyên là người hốt hoảng.

Ban đầu hắn mang theo tình yêu hôn Tuyết Hương, nhưng hắn không ngờ trong mấy trăm năm hắn bế quan, Tuyết Hương thường xuyên đi theo Yến Xích Hà đi ra ngoài thành Tiên Đan, chứng kiến rất nhiều hành động của Nhân tộc, trong đó thứ làm nàng ấn tượng sâu nhất là tình yêu Nhân tộc.

Nhưng... Hoàn toàn hiểu sai rồi.

Trong lúc người nào đó đang chìm trong khoảnh khắc tốt đẹp, không ngờ lại cảm nhận được một đôi tay ngọc thò vào trong quần áo của hắn.

“A ~" Dương Bách Xuyên run rẩy: “Tuyết Hương, dừng lại, nơi này không thích hợp.”

Tuyết Hương bắt đầu c** q**n áo của Dương Bách Xuyên, nghe vậy, khó hiểu hỏi: “Không phải trong tình yêu của Nhân tộc các ngươi, tiếp theo chúng ta nên c** s*ch hay sao?”

“Khụ ~” Dương Bách Xuyên suýt nữa cười thành tiếng, xấu hổ buông lỏng Tuyết Hương ra, nói: “Ai nói tình yêu của Nhân tộc là như vậy?”

“Yến Xích Hà nói cho ta, trong lúc ngươi đang bế quan, hắn dẫn ta đi nhìn tình yêu Nhân tộc các ngươi, hắn nói tình yêu Nhân tộc chân chính là trân truồng quấn quýt.” Tuyết Hương nói, nàng cảm thấy hình như không thích hợp, Dương Bách Xuyên không phả ứng, không lẽ hắn không thích nàng?

“Khụ khụ...” Dương Bách Xuyên ho khụ khụ, cắn răng nói: “Yến Xích Hà, chờ. lão tử trở về, chắc chắn sẽ đánh chết ngươi.”

Thì ra Tuyết Hương bị cái tên Yến Xích Hà ngu ngốc kia dạy hư.

“Không lẽ Yến Xích Hà nói không đúng?” Tuyết Hương hỏi.

“Đương nhiên không đúng, những gì ngươi biết chỉ là một phần nhỏ trong tình yêu của Nhân tộc, nhiều nhất là sinh lý, còn về tình yêu thì phải dựa vào bản thân đi tìm hiểu, sau này sẽ nói cho ngươi. Còn có, sau này không được nghe Yến Xích Hà nói hươu nói vượn.” Dương Bách Xuyên nghiến răng nghiến lợi nói.

“Biết rồi ~ Ta sẽ tiếp tục học tập, muốn dung nhập Nhân tộc phải hiểu mọi thứ về Nhân tộc, ta sẽ bắt đầu từ tình yêu.” Tuyết Hương nghiêm túc nói/

Dương Bách Xuyên cảm thấy rất đau đầu, đang định nói tiếp thì dưới vực sâu truyền đến một lực kéo hút vô cùng lớn, không thể ngăn cản.

Dương Bách Xuyên biết đây là lực truyền tống không gian, Đinh Hòa Bình từng nhắc nhở, trận pháp thượng cổ ở nơi này rất không ổn định, rất có khả năng bị kéo vào thẳng thành Ma tộc.

Không hốt hoảng, hắn ôm chặt Tuyết Hương,

Sau đó cảm thấy váng đầu hoa mắt.

Thân thể hai người xoay tròn.

Hắn vận chuyển công pháp ôm chặt Tuyết Hương, biết bọn họ đã hoàn toàn tiến vào trong không gian trận truyền tống.

Cảm giác choáng váng này kéo dài rất lâu, Dương Bách Xuyên không biết cụ thể là bao lâu, có lẽ một ngày, cũng có thể mấy tháng, dù sao rất dài.

Cuối cùng hắn cũng cảm thấy cả người nhẹ nhõm.

Chưa kịp chuẩn bị, hắn và Tuyết Hương cùng rơi xuống, va mạnh lên trên một thứ vô cùng cứng rắn như tảng đá.

Bịch~ Cả người đau nhức. Nếu không phải bọn họ đều là tiên thể, khả năng cao sẽ bị ngã chết.

Giọng nói của Định Hòa Bình vang lên.

Dương Bách Xuyên đứng dậy đánh giá hoàn cảnh xung quanh.

Xung quanh vô cùng tối tăm, là một thế giới ngầm rất lớn, kiến trúc xung quanh đứng chổng ngược, nhưng điều kỳ quái là kiến trúc lại không hề bị hư hỏng.

Hắn cùng nhìn thấy Đinh Hòa Bình.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back