Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 560



Trải qua sự chỉ điểm của Vương Huyền Cơ, đạo trưởng Phương tin tưởng không chút nghi ngờ đặt ánh mắt tìm kiếm từ phía Đông Bắc. Ông ta biết Vương Huyền Cơ đã đạt đến Ám Kình chín tầng đoạn đỉnh, chỉ thiếu một bước sẽ trở thành nhân vật giống như thần thoại bẩm sinh, chắc chắn cảm giác của ông ấy sẽ không sai.

Vài phút sau, đạo trưởng dời từng món quà mừng thọ, ánh mắt đặt lên trên một bình sứ nhỏ bằng nắm tay trẻ con ở trong góc, cả người run rẩy.

Vươn tay kích động cầm bình sứ nhỏ bị vứt bỏ bừa bãi trong đống quà mừng thọ lên, cầm trong tay.

“Chính là cái này ~ chính là cái này ~”

Sắc mặt của đạo trưởng Phương đỏ bừng.

Cầm bình sứ nhỏ trong tay, mùi hương kia càng thêm nồng đậm, một tác phẩm làm cho tinh thần sảng khoái.

Rất nhiều người nghi hoặc nhìn bình sứ nhỏ trong tay của đạo trưởng Phương, nhìn qua chỉ là một bình sứ làm từ tài liệu bình thường, giống như lấy ra từ trong đống hàng sản xuất hàng loạt, loại đồ sứ này rất thường thấy.

Bình sứ bình thường, vậy trân quý chỉ có thể là đan dược trong bình sứ.

Cũng không biết là đan dược gì sẽ làm một luyện đan sư như đạo trưởng Phương kích động như vậy.

Hứng thú của mọi người dâng lên cao nhất.

Giữa sân chỉ có hai người bình tĩnh, chính là Dương Bách Xuyên và Độc Cô Vô Tình.

Bình sứ trong tay của đạo trưởng Phương chính là quà mừng thọ của Dương Bách Xuyên, Độc Cô Vô Tình cũng biết tứ trong bình sứ là gì.

Chỉ có Vương Tông Nhân kinh ngạc nói: “Anh Bách Xuyên, đó không phải là quà mừng thọ của anh hay sao? Bên trong là đan dược gì vậy, lại làm đạo trưởng Phương kích động như vậy?”

“Ha ha, đan dược bình thường thôi.” Dương Bách Xuyên nói với Vương Tông Nhân, có chút chua xót. Hôm nay anh sợ bị người phát hiện ra đan Bồi Nguyên nên lúc đóng gói coi như một món quà bình thường tặng ra ngoài, không nghĩ đến vẫn bị đạo trưởng Phương phát hiện. Thôi, cùng lắm thì sau này nhiều một chút rắc rối, bây giờ anh cũng không phải người sợ phiền phức.

Trong lòng hiểu rõ một khi đan Bồi Nguyên xuất hiện trước mặt võ cổ giả, chắc chắn sẽ mang đến ích lợi lớn và tệ hại lớn.

Nhưng việc đã đến nước này, anh cũng chỉ có thể bình tĩnh xem biến.

Lúc này Triệu Trường Sinh mở miệng hỏi: “Đạo trưởng Phương, đây là...?”

“Trường Sinh, hôm nay huynh có được bảo vật rồi, mặc dù bần đạo không biết đan dược trong bình sứ này là gì, nhưng cách bình sứ cũng cảm nhận được năng lượng và lực sinh cơ mạnh mẽ của nó. Đây tuyệt đối là món quà lớn nhất trong hôm nay ~” Vương Huyền Cơ nói.

“Huyền Cơ huynh nói không sai, nếu bần đạo đoán không nhầm, đan dược trong bình chính là đan dược chân chính, có thể sánh ngang với đan dược được truyền lưu ra của các tông môn lánh đời ba mươi năm trước.” Đạo trưởng Phương nói tiếp, vừa nói chuyện vừa cẩn thận mở nắp bình ra.

Ngay sau đó, một mùi hương thấm tâm nhập phổi lan tràn khắp toàn trường.

Lúc này tất cả mọi người ở đây đều ngửi được mùi hương này.

“Mùi thật thơm ~”

“Năng lượng dao động thật mạnh ~”

“Chỉ sợ đúng như lời của tiền bối Vương, đây là quà mừng thọ đè ép tất cả.”
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 561



“Nhưng nó có thể mạnh hơn tinh thạch bẩm sinh hay không?”

“Cậu không hiểu rồi, mặc dù tinh thạch bẩm sinh trân quý, nhưng thực sự thì đan dược tốt hơn tinh thạch rất nhiều. Năng lượng trong tinh thạch bẩm sinh tương đối cố định, chỉ có thể tăng lên nội lực. Nhưng đan dược tốt nhất trong lời đồn, ăn một viên có thể làm nội lực của võ cổ giả nhảy vọt qua ba giai đoạn...”

“A... Không biết đan dược trong tay đạo trưởng Phương là đan dược cỡ nào? Lần này nhà họ Triệu kiếm lời.”

“Chờ xem sẽ biết ngay thôi.”

Trong sân nghị luận nói bình sứ nhỏ chính là quà mừng thọ quan trọng nhất hôm nay, làm cho sắc mặt của đám người nhà họ Diệp vô cùng khó coi. Lúc trước còn đắc ý tinh thạch bẩm sinh nhà họ Diệp bọn họ là quà mừng thọ trân quý nhất hôm nay, không nghĩ đến lại đột ngột nhảy ra một viên đan dược, mặt bị đánh có chút đau.

......

Không nói đến mọi người nhỏ giọng bàn tán trong sân, lúc này đạo trưởng Phương kích động chổng ngược bình sứ, ngay lập tức một viên đan dược tròn xoe, nhỏ như ngón út, rực rỡ ánh vàng xuất hiện ở trong lòng bàn tay của ông ta.

Vương Huyền Cơ đứng bên cạnh hét lớn: “Đan Tiểu Bồi Nguyên...?”

“Cái gì? Đan Tiểu Bồi Nguyên?” Triệu Trường Sinh đột ngột đứng lên suýt chút nữa té ngã trên đất, ở trong giới võ cổ không ai không nghe qua đại danh của đan Tiểu Bồi Nguyên.

Nếu không phải có Triệu Viễn Hiền đỡ, Triệu Trường Sinh sẽ té ngã.

“Không tồi, không tồi, thật sự là đan Tiểu Bồi Nguyên. Mặc dù bần đạo chưa tận mắt nhìn qua đan Tiểu Bồi Nguyên chân chính, nhưng trong điển tịch Bạch Vân Quan từng ghi lại, đan dược trấn phái của phái Võ Đang cổ xưa chính là đan Tiểu Bồi Nguyên. Chính là đan dược này, cho dù là nhan sắc hay mùi hương đều giống y như những gì điển tịch ghi lại.

Năng lượng sinh cơ mạnh mẽ như vậy, chỉ sợ chỉ có đan Tiểu Bồi Nguyên mới có được. Không thể tin được sinh thời bần đạo có thể thấy được đan Tiểu Bồi Nguyên chân chính, chết cũng không tiếc, ha ha ha.” Đạo trưởng Phương cười điên khùng.

“Bần đạo may mắn được gặp đan Tiểu Bồi Nguyên một lần, lúc đó Võ Đang còn chưa về núi, là chưởng giáo của Võ Đang đưa tặng cho thủ trưởng số 1. Nhưng nói đi nói lại cũng kỳ quái, nó không tốt bằng viên đan dược này, phẩm cấp của viên Tiểu Bồi Nguyên hôm nay tương đương với thượng phẩm.” Vương Huyền Cơ mở miệng nói.

Trước sau có đạo trưởng Phương và Vương Huyền Cơ xác nhận tính chân thực của đan Tiểu Bồi Nguyên.

Điều này làm cho mấy chục võ cổ giả ở đây nổ tung.

Trong giới võ cổ giả, có ai không biết đại danh của đan Tiểu Bồi Nguyên?

Chỉ tiếc bảo đan trấn phái trong lời đồn của tông môn Võ Đang cổ xưa chỉ xuất hiện ở tông môn cổ xưa vào núi lánh đời như Võ Đang ba mươi năm trước, giới võ cổ hiện nay đã không còn đan Tiểu Bồi Nguyên chân chính.

Cho dù là đan dược khác cũng đã bị ngắt quãng ở ba mươi năm trước.

Hôm nay có một viên đan Tiểu Bồi Nguyên xuất hiện, đối với giới võ cổ, đây là chuyện lớn có tính chất nổ mạnh.

Điều này thuyết minh hôm nay xuất hiện người của phái Võ Đang cổ xưa, hoặc những tông môn cổ xưa đang quy ẩn muốn rời núi?

20230411042628-tamlinh247.jpg

 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 562



“Nói nhanh... Bình sứ này... A không, là ai đưa đan dược này?” Triệu Trường Sinh kích động đến mức phá âm.

“A… Lão gia, quá nhiều người, tôi… Tôi không nhớ kỹ.” Triệu Quyền xấu hổ.

“Ngu xuẩn.” Triệu Trường Sinh giận dữ, món quà quan trọng như vậy, vậy mà không có người nhớ kỹ, tức giận mắng to.

Triệu Trường Sinh nói với đám người: “Không biết là vị cao nhân Võ Đang nào giá đáo, đưa lên món quà to như vậy. Triệu Trường Sinh thất lễ, mời ngài ra đây cho tôi gặp mặt.” Hôm nay có quá nhiều người đến, có rất nhiều gương mặt mới lạ, ông cũng chỉ có thể dùng loại phương pháp này để tìm người.

Dương Bách Xuyên chua xót, trong lòng thở dài: “Cuối cùng vẫn bại lộ.”

Vừa định nhấc chân đi ra ngoài, không nghĩ đến Triệu Quyền mở miệng nói: “Lão gia tôi nhớ ra rồi, trên mỗi một món quà đều ghi chú tên khách khứa.:

Sau khi Triệu Quyền nói xong, phản ứng đầu tiên là nhìn về phía bình đan dược trên tay đạo trưởng Phương. Quả nhiên có tên, nhẹ giọng nhắc đi nhắc lại: “Dương Bách Xuyên. Vị đại sư này tên là Dương Bách Xuyên.”

“Dương Bách Xuyên?” Diệp Tái Thiên không nhịn được phát ra tiếng, phản ứng đầu tiên là không tin.

Vương Huyền Cơ cũng sửng sốt, nhìn về phía Dương Bách Xuyên đánh trốn sau đám người, sau đó cười ha ha.

“Tôi… Nên sớm nghĩ đến là Dương Bách Xuyên… A không đúng, Dương tiên sinh, ha ha ha ~” Triệu Viễn Thành vui vẻ, ánh mắt tìm kiếm Dương Bách Xuyên trong đám người, sau đó nhìn thấy anh, lớn tiếng nói: “Dương tiên sinh, tại sao ngài lại tránh sau lưng mọi người vậy.”

Nói xong nói với Triệu Trường Sinh: “Ba, con đã nói Dương tiên sinh không phải người phàm ba còn không tin.”

Trong nháy mắt, ánh mắt của mọi người tập trung trên người Dương Bách Xuyên.

Trong đó có một ánh mắt tràn ngập lửa nóng.

Lúc này Triệu Nam đỡ bà cố nội đi ra nghe không sót một chữ vào trong tai, nhìn về phía Dương Bách Xuyên, khuôn mặt tràn đầy hạnh phúc.

Dương Bách Xuyên cảm nhận được ánh mắt của Triệu Nam, hơi mỉm cười, bước lên phía trước.

Nếu không thể điệu thấp vậy thì cao điệu.

Vân Môn đang thành lập, mượn tin tức hôm nay rải rác ra ngoài, cũng làm cho đám người đang ngầm dùng thủ đoạn nhìn xem thực lực của Vân Môn.

“Dương Bách Xuyên ra mắt các vị đồng đạo.” Dương Bách Xuyên ôm quyền, nói với Vương Huyền Cơ và mọi người ở đây.

“Bách Xuyên tiểu hữu, cậu giấu lão phu kỹ thật. Đan Tiểu Bồi Nguyên đã xuất hiện, cậu thực sự làm bần đạo cảm thấy ngoài ý muốn.” Vương Huyền Cơ mỉm cười nói.

“Khụ khụ ~ cháu không cố ý giấu giếm ngài.” Khi nói chuyện với Vương Huyền Cơ, Dương Bách Xuyên tương đối tùy ý.

Một già một trẻ nói chuyện phiếm, ở trong mắt những người ở đây lại khác.

Vương Huyền Cơ là nhân vật nào?

Dương Bách Xuyên lại có thể nói chuyện bình đẳng với ông ấy, tất cả mọi người đều nhìn ra được điểm này. Không ai nghĩ đến Dương Bách Xuyên không chỉ lấy ra món quà dày nặng, còn quen biết cả lão thần tiên như Vương Huyền Cơ.

“Huyền Cơ huynh và Dương đại sư quen biết nhau?” Đạo trưởng Phương kích động hỏi. Ông ta và Vương Huyền Cơ quen biết, bây giờ thấy mối Vương Huyền Cơ và Dương Bách Xuyên quen biết, đối với ông ta đây là chuyện rất tốt.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 563



Đan Tiểu Bồi Nguyên xuất hiện đã chứng minh nếu Dương Bách Xuyên không phải là một luyện đan sư thì phía sau cũng có một luyện đan sư. Đạo trưởng Phương tính toán trong lòng, chắc chắn hôm nay phải ôm được đùi của Dương Bách Xuyên. Ông ta quá si mê luyện đan, khó khăn lắm mới xuất hiện một Dương Bách Xuyên, làm gì có đạo lý buông tha?

Tất nhiên cũng phải xác định lại, rốt cuộc Dương Bách Xuyên có phải là luyện đan sư hay không?

Vương Huyền Cơ cười nói: “Ba của Bách Xuyên tiểu hữu cùng với Mộ Sinh nhà tôi là đồng đội vào sinh ra tử. Tôi và tiểu hữu chỉ hận gặp nhau quá muộn, cũng coi như là bạn vong niên.”

Đạo trưởng Phương xác định trong lòng, ánh mắt nhìn Dương Bách Xuyên tràn đầy lửa nóng, sau đó hỏi: “Xin hỏi Dương Đại sư có phải là truyền nhân của Võ Đang hay không? Hoặc đan Tiểu Bồi Nguyên xuất phát từ tay của đại sư ư?”

Những lời này chính là vấn đề tất cả mọi người đang muốn hỏi, một đám nhìn về phía Dương Bách Xuyên, chờ anh trả lời.

Dương Bách Xuyên suy ngẫm, vẫn là câu nói kia, cho dù hôm nay giấu giếm như thế nào, đan Bồi Nguyên bại lộ đã trở thành sự thật, anh không tránh khỏi rắc rối. Nếu không thể kiên trì điệu thấp, vậy thì cao điệu.

“Đạo trưởng Phương đừng gọi tôi là đại sư, như vậy là ép chết vãn bối rồi. Tôi không phải là đệ tử của Võ Đang, không có quan hệ gì với Võ Đang, sư môn của tôi tên là Vân Môn. Chính tôi là người luyện chế đan này, tên không phải là đan Tiểu Bồi Nguyên, không liên quan gì đến đan Tiểu Bồi Nguyên của Võ Đang, nó tên là đan Bồi Nguyên, không có chứ Tiểu.”

Dương Bách Xuyên báo ra danh hiệu Vân Môn, thừa nhận chính mình luyện ra đan Bồi Nguyên.

Sau khi nghe Dương Bách Xuyên nói chính anh luyện chế ra đan Bồi Nguyên, không những đạo trưởng Phương và những người khác bất ngờ, ngay cả Vương Huyền Cơ cũng bị chấn động.

Mọi người nghe thấy Dương Bách Xuyên nói ra sư môn, gọi là Vân Môn… Vân Môn, tất cả mọi người nghị luận sôi nổi, nhưng hình như không có người nghe qua sự tồn tại của Vân Môn trong giới võ cổ, những tông môn cổ xưa vào núi tránh đời cũng không có tên Vân Môn.

Đạo trưởng Phương và Vương Huyền Cơ cũng chưa từng nghe nói qua Vân Môn, nhưng bọn họ nghĩ đến, từ xưa đến nay Hoa Hạ không thiếu truyền thừa cổ xưa, có lẽ Vân Môn là tông phái ẩn.

Nhưng dù sao Vân Môn không phải là điểm quan trọng, quan trọng nhất là Dương Bách Xuyên biết luyện đan, luyện chế ra được đan Tiểu Bồi Nguyên. A không đúng, bây giờ phải gọi là đan Bồi Nguyên, là đan dược khác hoàn toàn với đan Tiểu Bồi Nguyên của Võ Đang.

Vương Huyền Cơ cũng cảm thấy đan Bồi Nguyên của Dương Bách Xuyên tốt hơn đan Tiểu Bồi Nguyên của Võ Đang.

Dù sao Dương Bách Xuyên nói xong, không ai đủ tỉnh táo để giữ bình tĩnh.

Rất nhiều người đã dán cho Dương Bách Xuyên một cái nhãn sư môn thần bí, đại sư luyện đan. Một đám đều là hạng người có tâm tư sinh động, bắt đầu nghĩ nên kết giao với Dương Bách Xuyên như thế nào.

Có hâm mộ, tất nhiên cũng có căm hận ghen ghét.

Ví dụ như người nhà họ Diệp, người nhà Tây Bắc Mã.

Hai nhà này đều có ân oán với Dương Bách Xuyên.

Kế hoạch dùng hôm ước bằng miệng để cưới Triệu Nam về của nhà họ Diệp lại bị Dương Bách Xuyên cướp đoạt mất Triệu Nam. Tất nhiên cũng không thể nói là cướp, bản thân Triệu Nam không có bất cứ tình cảm gì với Diệp Khai, từ tận sâu trong lòng phản đối hôn ước bằng miệng giữa hai nhà.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 564



Thậm chí lúc ở Cố Đô, Diệp Khai còn bị Dương Bách Xuyên đánh cho một trận.

Nhà họ Mã lại càng oán hận Dương Bách Xuyên, lúc đầu Dương Bách Xuyên đánh Mã Tiểu Lục, sau đó Mã Hưng Điền, cây trụ nhà họ Mã, một cao thủ Ám Kình tầng sáu đi bàn bạc việc đối phó Dương Bách Xuyên với Trần Bách Vạn của tổ chức sát thủ Xương Hoa, ngược lại bị Dương Bách Xuyên giế t chết, làm cho nhà họ Mã mất đi một cây trụ Ám Kình tầng sáu.

Bây giờ nhà họ Mã chỉ còn lại lão gia chủ là Ám Kình tầng tám, Mã Hưng Điền đã chết tương đương chặt đứt một chân của nhà họ Mã. Mặc dù người nhà họ Mã không tận mắt nhìn thấy Dương Bách Xuyên chém giết Mã Hưng Điền, nhưng sau đó Trần Bách Vạn chạy ra thề nói anh ta tận mắt nhìn thấy Dương Bách Xuyên giế t chết Mã Hưng Điền. Vì vậy nhà họ Mã cực kỳ hận Dương Bách Xuyên.

Hôm nay người nhà họ Mã phái đến một người trung niên Ám Kình tầng bảy, tên là Mã Long Thành. Nhìn Dương Bách Xuyên bị mọi người chú ý, trong lòng của Mã Long Thành hận ngứa răng.

Đạo trưởng Phương hít một hơi thật sâu, nhìn Dương Bách Xuyên nói: “Bần đạo xin chào Dương đại sư, không biết đại sư có thời gian hay không, mời đại sư đến Bạch Vân Quan làm khách?”

Đối mặt với ánh mắt nóng rát của đạo trưởng Phương, Dương Bách Xuyên không nhịn được run lên, nghĩ thầm: “Lão đạo này muốn làm gì? Có cần kích động như vậy không? Còn không phải chỉ là một viên đan dược thôi sao?”

Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng vẫn phải trả lời theo lễ phép, nhưng không nghĩ đến vừa định lên tiếng, Triệu Trường Sinh đứng bên cạnh lại sốt ruột nói: “Đạo trưởng Phương chớ sốt ruột, hôm nay là đại thọ của lão hủ, dù sao cũng phải mời Dương… Dương tiên sinh uống một cốc rượu, mọi người nhanh đi vào đi.”

Triệu Trường Sinh không ngốc, sau khi lấy lại phản ứng, vội vàng ngắt lời đạo trưởng Phương. Khó khăn lắm nhà họ Triệu mới ôm được đùi của một vị luyện đan, còn là luyện đan sư có thể luyện chế đan Bồi Nguyên. Nếu tiếp tục nhìn như vậy khả năng cao sẽ bị người chen vào cướp mất người?

Loại thời điểm này, cho dù quan hệ với đạo trưởng Phương có tốt đến mấy, ông cũng bất chấp, vội vàng ra tiếng cắt đứt câu.

Đạo trưởng Phương nghe Triệu Trường Sinh nói, biết mình sốt ruột, vội vàng xin lỗi Triệu Trường Sinh: “Trường Sinh huynh đừng giận, bần đạo nói lỡ, không nên như vậy.”

Ngay sau đó tất cả mọi người đi vào đại sảnh, tiếp theo là con cái của nhà họ Triệu lên mừng thọ Triệu Trường Sinh.

Toàn bộ nghi thức kéo dài nửa giờ mới kết thúc, sau khi ngồi vào vị trí, mọi người cũng tỏ vẻ chúc mừng Triệu Trường Sinh.

Rượu quá ba phiên, Diệp Tại Thiên mở miệng, nhắc lại chuyện xưa.

“Trường Sinh huynh, nghi lễ đại thọ cũng kết thúc, bây giờ có phải hay không đã đến lúc quyết định hôn ước cho hai đứa nhỏ. Hôm nay cũng coi như hai nhà Diệp Triệu vui mừng gấp bội?” Diệp Tại Thiên đứng dậy, nhìn Triệu Trường Sinh nói.

“Cái này…?” Triệu Trường Sinh rối rắm, nếu lúc trước không biết Dương Bách Xuyên, không biết đan Bồi Nguyên, hôm nay việc hôn nhân này sẽ được quyết định. Nhưng bây giờ ông đã biết Dương Bách Xuyên, vậy không thể đồng ý nhà họ Diệp được.

Cháu gái Triệu Nam đã nhắc đến Dương Bách Xuyên với ông rất nhiều lần, bây giờ Dương Bách Xuyên càng được Vương Huyền Cơ và đạo trưởng Phương ưu ái. Nếu hôm nay đồng ý yêu cầu của Diệp Tại Thiên, không thể nghi ngờ là đắc tội Dương Bách Xuyên.

“Ông nội, cháu không muốn gả cho nhà họ Diệp, bạn trai của cháu là Dương Bách Xuyên.” Triệu Nam trực tiếp ra tiếng.

Không khí trong sân trở nên xấu hổ, không ngờ hôm nay lại được chứng kiến nhà họ Diệp Triệu và Dương Bách Xuyên thần bí tranh đoạt vợ, có trò hay để xem rồi đây.

Sau khi Triệu Nam nói chuyện, Dương Bách Xuyên cảm thấy đã đến lúc anh tỏ rõ thái độ của mình. Người phụ nữ mà Dương Bách Xuyên chấp nhận, hôm nay anh muốn nhìn xem người của nhà họ Diệp có thể làm được gì?
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 565



Nhưng vừa định đứng dậy lại bị Vương Huyền Cơ ngồi bên cạnh đè bả vai xuống, cười ha ha nói: “Bách Xuyên tiểu hữu đừng vội, để bần đạo xử lý chuyện này. Mộ Sinh và ba cậu có quan hệ sinh tử, cậu cũng coi là người thân của nhà họ Vương tôi, hôm nay để bần đạo dùng danh tiếng của mình nói một câu cho hậu bối.”

Nói xong, Vương Huyền Cơ mỉm cười đứng dậy, nhìn bốn phía xung quanh, nhìn về phía Triệu Trường Sinh đang ngồi trên cao đường, âm thanh to lớn vang dội mở miệng nói, vang vọng toàn trường.

Ở trong giới võ cổ, bản thân Vương Huyền Cơ có tầm ảnh hưởng địa vị lớn, trong trường hợp hôm nay, ông càng là tiêu điểm của sự chú ý. Sau khi ông đứng dậy, ánh mắt của mọi người đều tập trung lên người ông.

Chỉ thấy Vương Huyền Cơ ôm quyền nói với Triệu Trường Sinh, nói: “Trường Sinh, hôm nay lão đạo muốn nói một câu, không biết có được không?”

“A ~ tiền bối Vương, ngài quá nghiêm túc, ngài cứ việc nói, Trường Sinh nghe.” Triệu Trường Sinh bị lời nói của Vương Huyền Cơ dọa. Ông không dám chậm trễ vị thần tiên này, hôm nay còn đang trông cậy Vương Huyền Cơ bói một quẻ cho nhà họ Triệu.

Vương Huyền Cơ hơi mỉm cười, nói: “Được, nhưng trước khi nói, bần đạo sẽ hoàn thành lời hứa hôm nay trước, bói một quẻ cho nhà họ Triệu.”

“Được, được, được, làm phiền ngài.” Triệu Trường Sinh cực kỳ vui mừng.

Vương Huyền Cơ trầm ngâm một lúc, ánh mắt đảo qua người nhà họ Triệu một lượt, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở trên người Triệu Nam.

Sau đó nói: “Con gái nhà họ Triệu, đến đây để bần đạo nhìn một cái?”

“Nam Nam mau đi qua ~” Triệu Trường Sinh sửng sốt, vội vàng nói với Triệu Nam. Ông có chút kinh ngạc khi thấy Vương Huyền Cơ lên tiếng gọi Triệu Nam, nhưng cũng không nói gì thêm.

Triệu Nam đi đến trước mặt Vương Huyền Cơ, lễ phép gọi một câu tiền bối Vương.

“Ừ, không tồi.” Vương Huyền Cơ quan sát khuôn mặt của Triệu Nam, gật gật đầu, càng nhìn ý cười càng dày đặc.

Sau đó xua tay làm Triệu Nam ngồi xuống, quay đầu nhìn về phía Triệu Trường Sinh, nói: “Trường Sinh nhờ bần đạo bói quẻ xem vận thế của nhà họ Triệu các người. Hôm nay nhìn thấy cháu gái của cậu, một quẻ này không cần thiết bói. Bần đạo chỉ có một câu muốn nói với cậu, nhà họ Vương tôi có kỳ lân, nhà họ Triệu lại có phượng hoàng, phượng hoàng gặp rồng hóa điềm lành, hôm nay ai là rồng sẽ tự gặp nhau.”

Chờ Vương Huyền Cơ nói xong, Triệu Trường Sinh có chút mờ mịt, nhưng ông vẫn hiểu những gì Vương Huyền Cơ nói. Chính là nói nhà họ Triệu có một phượng hoàng, rất rõ ràng, người được nhắc đến là Triệu Nam.

Còn câu nói phượng hoàng gặp rồng hóa điềm lành, nói cách khác khí vận của nhà họ Triệu ở trên người Triệu Nam, nhưng tiền đề là phải tìm được rồng.

Rồng ở đây chính là chồng tương lai của Triệu Nam, tương lai của nhà họ Triệu phải dựa vào Triệu Nam, hoặc con rể nhà họ Triệu.

Nhưng con rể này là ai?

Là Diệp Khai nhà họ Diệp? Hay là Dương Bách Xuyên?

Trong lúc Triệu Trường Sinh đang cân nhắc lời nói của Vương Huyền Cơ, nghe thấy Vương Huyền Cơ nói tiếp: “Tôi đã hoàn thành lời hứa với nhà họ Triệu, không biết bây giờ có thể nói một chuyện riêng được hay không?”

“A ~ tiền bối Vương cứ nói.” Triệu Trường Sinh có chút khẩn trương, nói thầm trong lòng: “Tại sao vị thần tiên này càng ngày càng khách khí, thật không quen.”

20230411042740-tamlinh247.jpg

 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 566



Vương Huyền Cơ rất vừa lòng với việc đạo trưởng Phương lên tiếng, thật ra hôm nay ông đến nhà họ Triệu, mục đích chính là giúp Dương Bách Xuyên. Nếu đã quyết định giao thiệp chặt chẽ với Dương Bách Xuyên, nhà họ Vương nhất định phải làm chút gì đó cho Dương Bách Xuyên, nhưng dường như bây giờ Dương Bách Xuyên không thiếu gì cả.

Cuối cùng Vương Mạc Sinh tìm hiểu được quan hệ của Dương Bách Xuyên và Triệu Nam, lúc trước ở Cố Đô còn đánh Diệp Khai vì Triệu Nam.

Hôm nay là đại thọ của Triệu Trường Sinh, nhà họ Vương nghe nói nhà họ Diệp muốn đến nhà họ Triệu cầu hôn, vì vậy Vương Huyền Cơ quyết định đến chống lưng cho Dương Bách Xuyên. Ông tin tưởng nếu ân tình này hoàn thành, có thể kéo gần mối quan hệ giữa nhà họ Vương và Dương Bách Xuyên, thứ hai cũng muốn cảm ơn Dương Bách Xuyên chữa bệnh cho Vương lão gia, một công hai việc.

Ban đầu Vương Mạc Sinh muốn đến, suy xét đến nhà họ Triệu là võ cổ giả nên Vương Huyền Cơ tự mình đến, còn tìm đạo trưởng Phương của Bạch Vân Sơn có quan hệ tốt với Triệu Trường Sinh, đi chống lưng cho Dương Bách Xuyên.

Còn những gì Diệp Tái Thiên nói lúc đầu, Vương Huyền Cơ không quan tâm lắm. Dù sao Vương Huyền Cơ thấy con gái nhà họ Triệu không muốn gả cho nhà họ Diệp, cũng không coi như chen ngang vào.

Ngược lại Triệu Nam nhà họ Triệu và Dương Bách Xuyên mới là tình đầu ý hợp, vì vậy hôm nay Vương Huyền Cơ trắng trợn táo bạo vả mặt nhà họ Diệp, ai bảo nhà họ Diệp có ân oán với Dương Bách Xuyên.

Còn đạo trưởng Phương cũng có lý do riêng, thứ nhất ông ta được Vương Huyền Cơ mời đến thuyết khách, thứ hai ông ta còn muốn giao lưu với Dương Bách Xuyên về luyện đan. Đang lo không tìm thấy có hội kéo gần quan hệ với Dương Bách Xuyên, chỉ chớp mắt cơ hội đã đến, ông ta cầu còn không được.

Nhà họ Diệp lợi hại, nhưng phải xem ai lợi hại hơn?

Thử chống đối lại Vương Huyền Cơ xem?

Nhà họ Diệp thật sự không dám trêu chọc đạo trưởng Phương, không nói đến bản thân đạo trưởng Phương là cao thủ Ám Kình tầng chín, Bạch Vân Quan là Đạo giáo, các chi nhánh của Đạo giáo trong thiên hạ trải dài từ Yến Kinh đến bến tàu Bạch Vân Quan. Hơn nữa người ta còn là luyện đan sư, kết giao rộng lớn, khinh thường nhà họ Diệp thì có làm sao?

Dương Bách Xuyên nghe thấy Vương Huyền Cơ nói, trong lòng thật sự rất cảm động. Mặc dù anh không sợ nhà họ Diệp, nhưng so với việc cầu hôn nhà họ Triệu trước công chúng, nếu đổi thành Vương Huyền Cơ thì sẽ danh ngôn chính thuận hơn.

Từ xưa Hoa Hạ rất coi trọng lễ nghi, mặc dù xã hội đến nay, coi trọng yêu đương tự do, nhưng dù sao người Hoa Hạ rất coi trọng truyền thống. Hai người trẻ tuổi bàn chuyện cưới hỏi cần phải trưng cầu ý kiến ba mẹ hai bên, đặc biệt là trong các gia tộc võ cổ truyền thống, việc này càng được chú trọng.

Hôm nay Vương Huyền Cơ đại biểu trưởng bối nhà anh, thay anh nói ra.

Còn có cả đạo trưởng Phương, thật sự làm Dương Bách Xuyên cảm động trong lòng. Anh rất rõ ràng hai người duy trì chính mình nghĩa là trở thành kẻ địch với nhà họ Diệp.

Nhà họ Diệp là một trong bốn thế gia võ cổ ở Yến Kinh, thật sự không phải thế lực người bình thường dám đắc tội, đại giới rất lớn.

Dương Bách Xuyên biết anh thiếu nhân tình hai người, nhưng anh nguyện ý thiếu ân tình này, sau này chắc chắn sẽ báo đáp.

Ánh mắt đảo qua, phát hiện sắc mặt người nhà họ Diệp cực kỳ khó coi.

Diệp Tại Thiên tức giận cả người phát run, trong lòng nguyền rủa Vương Huyền Cơ và đạo trưởng Phương mấy trăm lần. Hôm nay mặt mũi của Diệp Tại Thiên coi như mất hết.

Mặc dù kiêng kị Vương Huyền Cơ, nhưng Diệp Tại Thiên vẫn không nhịn được mở miệng nói: “Tiền bối Vương, con gái nhà họ Triệu và cháu trai Diệp Khai nhà chúng tôi đã có hôn ước, lúc này ngài mở miệng nói có phải không thích hợp hay không?”
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 567



Vốn dĩ trên mặt của Vương Huyền Cơ tràn đầy ý cười, nghe được những lời này của Diệp Tại Thiên, ngay lập tức tươi cười trên mặt biến mất. Một khí huyết mạnh mẽ hung tàn phát ra từ trên người, quần áo trên người ông tự lay động không cần gió, bước ra một bước.

Xoẹt một chút đã bước đến bên cạnh Diệp Tại Thiên, âm thanh lạnh như băng, híp mắt nói: “Cậu có ý kiến gì về việc mai mối này của bần đạo?”

Lúc này trên người của Vương Huyền Cơ phát ra không chỉ có khí huyết mạnh mẽ, còn có cả sát khí lẫn trong đó.

Loại sát khí này làm cho Dương Bách Xuyên cảm thấy khiếp sợ trong lòng, âm thầm nói: “Cao thủ Ám Kình tầng chín thượng đoạn thật sự không giống bình thường ~”

Diệp Tại Thiên thật sự bị Vương Huyền Cơ dọa sợ, mặc dù ông ta cũng là Ám Kình tầng chín, nhưng lại là Ám Kình tầng chín hạ đoạn. Không so được với cao thủ lâu đời, Ám Kình tầng chín thượng đoạn như Vương Huyền Cơ. Đối mặt với sát khí trên người Vương Huyền Cơ, sau lưng ông ta chảy đầy mồ hôi lạnh, lắp bắp nói: “Không… Không ý kiến.”

“Hừ ~ Cho dù ba của cậu ở đây, ông ta cũng không dám nói ra nói vào trước mặt bần đạo, cậu tính thứ gì? Hôn ước giữa cậu và Triệu Trường Sinh chỉ là lời nói bằng miệng, không phải hôn ước chân chính, tại sao vẫn không hiểu, dám nói chuyện như vậy với bần đạo?”

Lúc này Vương Huyền Cơ cực kỳ khí phách, Dương Bách Xuyên sửng sốt bất ngờ, nhưng hiện tại Vương Huyền Cơ thực sự rất oai phong, anh rất thích điều này.

Trong lòng cũng hiểu rõ, khí thế này được thành lập dựa trên thực lực. Nếu hôm nay Vương Huyền Cơ không phải là cao thủ Ám Kình tầng chín thượng đoạn, ông sẽ không dám thể hiện như vậy.

Diệp Tại Thiên nghẹn đỏ bừng mặt nhưng không dám nói nửa lời.

Vương Huyền Cơ lạnh lùng hừ một tiếng, xoay người trở về chỗ ngồi của chính mình.

Nhưng sau khi Vương Huyền Cơ rời đi, trên mặt của Diệp Tại Thiên và mấy người nhà họ Diệp tràn đầy khiếp sợ. Bởi vì bọn họ nhìn thấy chỗ vừa rồi Vương Huyền Cơ đứng xuất hiện một đôi dấu chân.

Là một đôi dấu chân lún sâu ba tấc, cứng rắn mạnh mẽ dẫm xuống sàn nhà.

Lúc này Vương Huyền Cơ bình tĩnh lại một chút, giọng điệu vẫn cường thế như cũ: “Trường Sinh, cậu nói mối này của bần đạo có được hay không?”

Vương Huyền Cơ quá mức khí phách dọa sợ Diệp Tại Thiên, mang theo uy áp hỏi Triệu Trường Sinh.

Nếu lúc này Triệu Trường Sinh còn không biết lấy hay bỏ, vậy chức gia chủ nhà họ Triệu cũng không cần làm. Trên trán ông lấm tấm mồ hôi, nghe thấy Vương Huyền Cơ hỏi chuyện, vội vàng nói: “Làm làm… Làm được, tôi hoàn toàn tán thành.”

Có hai vị cao thủ siêu phàm Vương Huyền Cơ và đạo trưởng Phương chống lưng, Triệu Trường Sinh ông dám nói một chữ không?”

Không nhìn thấy Vương lão đạo giẫm nát sàn nhà nhà ông sao?

Triệu Trường Sinh nói thầm trong lòng, ngoài miệng liên tục đồng ý. Ông cũng đã nhìn ra, hôm nay Vương Huyền Cơ đến đây để chống lưng cho Dương Bách Xuyên, hơn nữa câu nói phượng hoàng gặp rồng hóa điềm lành đã nói ra là Dương Bách Xuyên!

Triệu Trường Sinh rất tin tưởng Thiết Khẩu của Vương Huyền Cơ, bởi vì khắp giới võ cổ đều biết, vị thần tiên này không dễ dàng mở miệng dự đoán, bởi vì một khi mở miệng không có không chuẩn.

“Xem ra nhà họ Triệu đã hoàn hoàn quyết liệt với nhà họ Diệp.” Nói thầm trong lòng, Triệu Trường Sinh liếc nhìn Diệp Tại Thiên, chỉ thấy sắc mặt của Diệp Tại Thiên biến thành màu tím.

Nhưng việc đã đến nước này, Triệu Trường Sinh cũng mặc kệ nhà họ Diệp, kẻ ngốc đều nhìn ra được tiềm lực của Dương Bách Xuyên lớn cỡ nào.

Một viên đan Bồi Nguyên đã thắng qua tinh thạch bẩm sinh của nhà họ Diệp.

Mặc dù tinh thạch bẩm sinh trân quý, nhưng vẫn không so được với đan Bồi Nguyên.

Triệu Trường Sinh rất rõ ràng điểm này.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 568



Vương Huyền Cơ nghe được câu trả lời của Triệu Trường Sinh, cười ha ha nói: “Tốt, hôm nay là ngày đại thọ của cậu, dứt khoát định hôn ước cho hai đứa nhỏ đi. Có Phương huynh và các vị đồng đạo ở đây chứng kiến, cũng coi như là một chuyện tốt, Trường Sinh nghĩ như thế nào?”

“Như vậy rất tốt ~” Triệu Trường Sinh cũng mặc kệ, mang theo ý cười gật đầu. Dù sao đã đắc tội nhà họ Diệp, không bằng tận lực kết giao với Vương Huyền Cơ và Dương Bách Xuyên.

“Đây là chuyện tốt, lão phu cũng có thể làm chứng kiến.” Lúc này lão gia chủ nhà họ Nhiếp Nhiếp Độn mở miệng. Ông ta nhìn ra được Dương Bách Xuyên thật sự không đơn giản, chỉ cần có thể lấy ra một viên đan Bồi Nguyên cũng đủ để nhà họ Nhiếp kết giao.

“Đúng vậy đúng vậy, là chuyện tốt…”

Sau đó một kẻ thông minh khác cũng mở miệng nói.

Có thể xuất hiện ở hiện trường không có ai là kẻ ngốc, mọi người đều biết lúc này ra tay giúp đỡ một chút có thể đạt được sự chú ý của Vương Huyền Cơ và Dương Bách Xuyên, việc gì không làm?

Chỉ có người nhà họ Mã và một vài gia tộc có quan hệ tốt với nhà họ Diệp không lên tiếng.

Nhà họ Mã và Dương Bách Xuyên coi như kết oán sâu, tất nhiên sẽ đứng về phía bên nhà họ Diệp, mấy gia tộc nhỏ bám vào cửa nhà họ Diệp cũng sẽ không đứng ra đánh mặt nhà họ Diệp.

Trong lòng của Diệp Tại Thiên sông cuộn biển gầm, nhưng đối mặt với Vương Huyền Cơ ông ta chỉ biết giận không dám nói gì. Đổ tất cả oán hận lên đầu Dương Bách Xuyên, nếu hôm nay Vương Huyền Cơ không có mặt, chắc chắn ông ta sẽ tự mình ra tay giế t chết Dương Bách Xuyên. Diệp Tại Thiên nghĩ đến tất cả sỉ nhục mà nhà họ Diệp phải chịu đựng hôm nay, đều do Dương Bách Xuyên mà ra.

Việc này không thể để yên.

Đặc biệt là Diệp Khai, trên thực lực anh ta không đánh lại Dương Bách Xuyên, lần đầu tiên đi Cố Đô đã bị Dương Bách Xuyên đánh. Lần này đi theo ông nội, dù là bối cảnh hay kinh nghiệm Dương Bách Xuyên đều không so được, vốn dĩ lễ mừng thọ hôm nay có thể đè ép, nhưng không nghĩ đến anh lại lấy ra một viên đan dược trong truyền thuyết, đan Bồi Nguyên.

Bây giờ thì sao?

Cướp vợ không cướp được, trong lòng Diệp Khai nhỏ máu, anh ta thề độc trong lòng: “Đời này chỉ cần không chết phải giết Dương Bách Xuyên.”

Sắc mặt của mấy người nhà họ Diệp còn lại cũng rất khó coi, hôm nay coi như thể diện của nhà họ Diệp bị mất hết, thế gia như bọn họ, có bao giờ chịu đựng sỉ nhục như vậy?

Một đám nhìn về phía Dương Bách Xuyên với ánh mắt hận không thể băm xác ra vạn khúc.

Nhưng… Bây giờ vẫn phải nhịn, Vương Huyền Cơ ở đây, bọn họ không dám ra tay.

Vương Huyền Cơ và Dương Bách Xuyên không quan tâm đ ến sự phẫn hận của nhà họ Diệp.

Sau khi Triệu Trường Sinh đồng ý, Vương Huyền Cơ thoải mái cười to, ông gỡ xuống một khối ngọc bội bên eo, đưa cho Triệu Trường Sinh, nói: “Lấy vật làm chứng, hôn ước hình thành ~”

Triệu Trường Sinh vội vàng nhận lấy, vừa cầm trong thấy, thất thanh nói: “Thẻ Thần Long?”

Vương Huyền Cơ thừa nhận gật đầu.

Triệu Trường Sinh chấn động, thẻ Thần Long có ý nghĩa gì, không có vài người biết, ông lại vừa lúc biết bí mật trong đó.

Thẻ Thần Long chính là vật chỉ có thành viên Thần Long Đàm Hoa Hạ mới có được. Nghe đồn thẻ Thần Long có thể xin Thần Long Đàm ra tay giúp đỡ một lần, Vương Huyền Cơ là người Thần Long Đàm, không kỳ lạ khi có Thần Long Đàm. Nhưng quan trọng nhất là thứ này cực kỳ quý trọng, sau khi kiến quốc chỉ để lại chưa đến mười cái.

Vương Huyền Cơ có thể lấy thẻ Thần Long ra làm tín vật, chứng giám địa vị của Dương Bách Xuyên trong lòng ông.

Tâm tư thay đổi thật nhanh, Triệu Trường Sinh đang suy nghĩ xem nên đưa ra lễ vật gì, cũng không thể quá keo kiệt.

Triệu Trường Sinh nói với Triệu Viễn Thành bên cạnh, nói: “Viễn Thành, đi lấy lệnh tài nguyên chỗ Tần Lĩnh ra đây.”

“A ~ Phần bên Tần Lĩnh kia?” Triệu Viễn Thành kinh ngạc, hơi ngạc nhiên không tin được lỗ tai của bản thân, Triệu Trường Sinh cũng coi như hạ vốn gốc.

“Bảo con đi thì đi đi, nói nhảm cái gì.” Triệu Trường Sinh trừng mắt nhìn con trai Triệu Viễn Thành.

“Vâng vâng vâng, con đi ngay đây.” Triệu Viễn Thành vội vàng rời đi.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 569



Lúc này Dương Bách Xuyên rất khó hiểu, lúc trước Vương Huyền Cơ lấy ra ngọc bài, anh nghe rất rõ ràng. Nhưng thẻ Thần Long trong miệng Triệu Trường Sinh, dù không biết có tác dụng gì nhưng từ sự chấn động trên mặt Triệu Trường Sinh cũng có thể nhìn ra được thứ này rất quý trọng. Trong lòng vô cùng cảm động, Vương Huyền Cơ làm việc quá lớn, ngay cả lễ vật đính hôn cũng lấy ra giúp anh.

Vương Huyền Cơ lấy ra lễ vật chứng kiến, nhà họ Triệu cũng cần đáp lễ. Triệu Trường Sinh đã bảo Triệu Viễn Thành đi lấy lệnh tài nguyên Tần Lĩnh gì đó, xem sắc mặt của hai ba con, hình như cũng là đồ vật quý trọng.

Trong lòng rất nghi hoặc, lên tiếng hỏi đạo trưởng Phương bên cạnh: “Đạo trưởng Phương, lệnh tài nguyên và thẻ Thần Long là thứ gì?”

“Lệnh tài nguyên là tài nguyên được các thế lực lớn trong giới võ cổ khống chế trong tay, ví dụ như một vài linh dược kỳ thạch… Võ cổ giả yêu cầu tập võ rèn luyện thân thể, yêu cầu tu luyện tâm pháp, đều cần một vài thiên tài địa bảo phụ trợ, giống như nhân sâm, linh chi, hà thủ ô…, dược liệu chính là vật phẩm cần thiết.

Chỉ cần là nơi có linh dược sinh trưởng đều bị các thế lực lớn phân chia, có thể nói mỗi một thế gia võ cổ đều có địa điểm tài nguyên riêng. Ví dụ như nhà họ Triệu, ở dãy núi Tần Lĩnh có một căn cứ bí mật, nơi sinh trưởng của các loại linh dược, mặc dù nói hoang dại, nhưng lại bị nhà họ Triệu chiếm cứ.

Bọn họ sai người đi bảo vệ ngắt lất, bất cứ thế lực nào đều không thể động, tất nhiên địa điểm rất bí ẩn, chỉ có chính bọn họ biết.

Còn có một vài địa điểm có lượng thiên tài địa bảo khổng lồ, thông qua đại hội võ cổ luận võ, các thế lực lớn sẽ khống chế. Thậm chí có một ít địa phương rất nguy hiểm, ít người đặt chân đến, đều được các thế lực lớn tuyển chọn thông qua luận võ, dùng phương thức thăng cấp đi tìm kiếm…

Còn thẻ Thần Long, là tín vật của Thần Long Đàm Hoa Hạ, tương truyền rằng có thẻ Thần Long có thể có được một cơ hội cầu Thần Long Đàm trợ giúp. Thứ này rất quý trọng, lần này Huyền Cơ huynh có thể lấy thẻ Thần Long ra làm vật đính hôn cho ngài cũng coi như hạ vốn gốc, ha ha ~”

Sau khi đạo trưởng Phương nói xong, hai mắt của Dương Bách Xuyên bắt đầu sáng rực.

Dựa theo lời nói của đạo trưởng Phương, bây giờ trên Địa Cầu, các thế lực võ cổ giả đang nắm giữ một ít thiên tài địa bảo hoặc tin tức của di tích cổ. Điều này chứng tỏ trên Địa Cầu tồn tài đồ vật anh cần, ví dụ như linh dược, linh thạch, hoặc là di tích văn minh tu chân…

Đối với Dương Bách Xuyên, những tin tức này là tin tức tốt, mở ra ý nghĩ mới cho anh, cũng là một phương hướng lớn trong việc tăng lên tu vi của bản thân và quá trình trưởng thành phát triển của Vân Môn.

Đang nói chuyện với đạo trưởng Phương thì thấy Triệu Viễn Thành trở về, mang theo một lệnh bài làm bằng gỗ đen nhánh giao cho Vương Huyền Cơ.

Sau đó Vương Huyền Cơ lại đưa lệnh bài cho Dương Bách Xuyên, nói: “Cầm, phần lễ vật này của nhà họ Triệu không tệ, cậu ở Cố Đô, tấm lệnh tài nguyên ở Tần Lĩnh này sẽ có trợ giúp cho cậu. Lệnh bài này cũng coi như tín vật đính hôn giữa cậu và Triệu Nam, đừng đánh mất.”

Bên kia Triệu Trường Sinh cũng giao lệnh bài Thần Long cho Triệu Nam.

Một nghi thức đính hôn cũng coi như đã được hoàn thành.

Từ giờ phút này, Triệu Nam sẽ là vợ tương lai của anh.

Hai người nhìn nhau, thấy được sự vui sướng từ trong mắt đối phương.

Dương Bách Xuyên nghĩ thầm, cuối cùng cũng thay đổi được vận mệnh, bắt được nữ thần vào trong tay.

Sau khi thu được một đợt chúc phúc, đại thọ cũng tiến vào phân đoạn cuối cùng, đây là quy củ được lưu truyền từ lâu trong giới võ cổ.

Người bình thường làm đại thọ cũng sẽ có tiết mục, ví dụ như mời người đến ca hát khiêu vũ…

Võ cổ giả cũng sẽ có tiết mục giải trí tương tự, nhưng không phải ca hát khiêu vũ, mà là luận võ, chúc mừng bằng phương pháp võ cổ giả.

Bất kỳ kẻ nào, bất kỳ thế lực nào, chỉ cần là thanh niên đồng lứa đều có thể luận bàn giao lưu võ công.

Tất nhiên trận đầu sẽ do chủ nhà họ Triệu thả con tép bắt con tôm.

20230411042901-tamlinh247.jpg

 
Back
Top