Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 340



"Anh xéo đi, tôi vừa nhận được tin, công ty của các anh đã đến cục cảnh sát rút án, nói, có phải đêm qua anh đã bắt được cặp đôi đạo tặc không? Mau mau nói với tôi, tôi đi bắt bọn họ, mấy tên trộm này không bắt vào tù chính là gieo họa cho đời.”

Giọng nói của Ninh Kha qua điện thoại hơi kích động.

Dương Bách Xuyên trợn trắng mắt, trong lòng không nhịn được chửi bới: "Bắt em gái côi, cặp đôi đạo tặc giờ đã là tay sai của tôi, tôi có thể nói cho cô biết được à?”

Anh đảo mắt, giơ điện thoại ra xa nói lớn: "Này... Alo... Nghe không được, cô nói cái gì? Tín hiệu không tốt..." Sau đó anh cười ha ha cúp điện thoại, trực tiếp tắt máy.

Mà bên kia điện thoại bên, Ninh Kha tức giận chửi bới: "Hay cho một tên Dương Bách Xuyên, anh tìm được tranh cổ, chắc chắn cũng biết tin tức của cặp đôi đạo tặc, dám cúp điện thoại của tôi, cho rằng tôi không tìm được nhà của anh à? Chờ đấy!”

Sau khi Dương Bách Xuyên tắt máy thì ném điện thoại di động sang một bên, bắt đầu tập trung luyện đan.

Anh lấy tất cả dược liệu ra, mở lò đan, đốt Chân Nguyên Ly Hỏa... Từng gốc dược liệu được anh bỏ vào trong lò luyện Thái Thượng…

Một tiếng sau đó, hơn mười gốc dược liệu bị Dương Bách Xuyên luyện hóa từng cây, tan thành nước thuốc tinh túy trong lò đan. Cuối cùng anh suy nghĩ, lấy ra một cây Huyết Linh, lựa chọn gốc hai ngàn năm bỏ vào trong lò đan.

Huyết Linh có thể được nói là tinh dầu vạn tuế trong dược liệu dùng để luyện đan, có thể thay thế nhiều loại dược liệu. Ngoài ra, thêm Huyết Linh vào còn có thể nâng cao phẩm cấp của đan dược, dược liệu khác hoàn toàn không thể so sánh.

Có thể nói dược liệu tạo thành từ máu thịt của Giao Long ẩn chứa tinh hoa của Giao Long.

Ngay cả trong miệng của sư phụ Vân Thiên Tà, Huyết Linh cũng xem như là linh dược cao cấp.

Dương Bách Xuyên luyện chế đan Trú Nhan, lòng nghĩ càng cần phải cố gắng nâng cao phẩm cấp, bởi vì năm ngày sau anh sẽ bán lô đan dược này ở hội đấu giá Triệu thị, để cho Triệu Nam mặt mũi.

Nếu Triệu Nam đã đánh cược với gia đình, muốn đạt được thành tựu ở bên ngoài thì Dương Bách Xuyên sẽ giúp đỡ cô ấy.

Đan Trú Nhan anh luyện chế lần này khác hoàn toàn với đan Trú Nhan anh đưa cho nhà họ Liễu, cái hiện tại được luyện theo tiêu chuẩn của Tu Chân giả.

Ngay cả bản thân Dương Bách Xuyên cũng không biết nó sẽ ảnh hưởng đến nhan sắc như thế nào.

Chẳng qua lần này có thể nói là phiên bản nâng cấp của đan Trú Nhan, xét về mặt hiệu quả, chắc chắn sẽ vượt qua lúc trước mấy con phố.

Cảm ứng liên hệ với lò luyện đan Thái Thượng cho phép Dương Bách Xuyên nắm bắt từng thay đổi bên trong, khi Huyết Linh được tinh chế và hòa tan với các chất lỏng khác, Dương Bách Xuyên bắt đầu bấm thủ quyết thành đan.

Một hơi bấm liền ba mươi sáu thủ quyết, trong lò đan truyền đến tiếng nổ quen thuộc.

Vẻ mặt của Dương Bách Xuyên tràn đầy vui mừng, anh biết đan Trú Nhan đã được luyện thành công.

Anh hít một hơi thật sâu, mở lò luyện đan ra, có mười hai viên thuốc màu trắng pha chút tím, mỗi viên đều có kích thước bằng một viên bi thủy tinh bình thường.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 341



Mùi dược thoang thoảng ra bên ngoài thật sự rất thơm.

Ban đầu, anh nghĩ rằng tối đa chín viên đan đã là cực hạn, nhưng không ngờ lại tới mười hai, đúng là niềm vui ngoài ý muốn.

Sau khi lấy ra, anh chia thành bốn phần bỏ vào trong bình sứ nhỏ đặt theo yêu cầu, mỗi lọ có ba viên Trú Nhan Đan.

Dương Bách Xuyên thực sự muốn thử hiệu quả của đan Trú Nhan phiên bản nâng cấp này, nhưng nghĩ lại thì mới nhớ làn da của anh vốn đã rất tốt rồi, nếu dùng đan Trú Nhan sẽ càng trở nên trắng trẻo, ra đường bị nhận lầm thành phụ nữ thì chẳng vui vẻ gì.

Sau khi suy nghĩ xong, Dương Bách Xuyên vẫn không dừng lại, anh định luyện chế một loại đan dược khác, loại này thì có thể dùng thử. Nếu có thể thì nên luyện chế thật nhiều, dù sao hiện giờ anh cũng cần tiền để đầu tư cho làng nghệ thuật quê hương. Tổng cộng anh đã đưa cho Trần Bảy Roi chưa tới năm trăm vạn, còn kém dự toán bốn ngàn đến năm ngàn vạn rất xa, mấy trăm vạn chỉ đủ chống đỡ công trường khởi công trước.

Tính thời gian thì đoán chừng mấy trăm vạn kia cũng xài hết rồi, nếu như Dương Bách Xuyên không quan tâm, dựa theo hiểu biết của anh về Trần Bảy Roi, chắc chắn đối phương sẽ tự bỏ tiền ra ứng.

Thế nhưng Dương Bách Xuyên là kiểu người một là một, hai là hai. Anh không muốn sử dụng số tiền này của Trần Bảy Roi, người ta đã giúp quản lý làng nghệ thuật, còn gánh vác trách nhiệm bảo vệ người nhà anh nặng nề. Không cho Trần Bảy Roi tiền thì thôi, còn bắt người ta phải bỏ tiền ra, đây chính là nỗi băn khoăn trong lòng Dương Bách Xuyên.

Hơn nữa trong tay anh còn có rất nhiều đan phương nhưng lại chọn đan Trú Nhan và đan dược chuẩn bị luyện này cũng bởi vì người bình thường cũng có thể sử dụng, thị trường tiêu thụ khá khổng lồ.

Dương Bách Xuyên tin tưởng một khi hai loại đan dược ra mắt, chắc chắn sẽ tạo thành chấn động rất lớn. Đến lúc đó, anh tùy tiện luyện chế mấy lò đem đi đấu giá kiếm tiền, còn có thể nâng cao danh tiếng giúp công ty Triệu Nam, một mũi tên trúng hai con chim.

Loại đan dược Dương Bách Xuyên muốn luyện chế chính là đan Tinh Long, một trong ba đan phương Tư Không Nguyên để lại ở hẻm núi Hầu Đậu Đậu tìm thấy.

Ba đan phương Tư Không Nguyên lưu lại, Dương Bách Xuyên đã luyện chế đan Tôi Thể, hiệu quả rất rõ ràng.

Đan Tinh Long và đan Bồi Nguyên thì vẫn chưa luyện, hôm nay anh chuẩn bị luyện, thử xem hiệu quả thế nào.

Về phần đan Tinh Long, anh định luyện ra sẽ pha loãng rồi đưa cho Lưu Tích Kỳ làm sản phẩm chính của công ty Vân Kỳ, có thể làm thành thuốc pha chế sẵn.

Tuy rằng ba đan phương Tư Không Nguyên để lại chỉ là đồ bỏ đi trong miệng sư phụ Vân Thiên Tà nhưng đối với Dương Bách Xuyên ở hiện giai, chúng đều có công dụng.

Đan Bồi Nguyên luyện ra có thể để bản thân sử dụng, đan Tôi Thể dùng để mời cổ võ giả chậm rãi xây dựng thế lực, hiệu quả vô cùng rõ ràng.

Đan Tinh Long là đan dược đặc biệt nhằm vào đàn ông, có thể đem ra kiếm tiền, còn hiện tại đan Trú Nhan phiên bản thăng cấp, ngoại trừ kiếm tiền, tất nhiên còn có thể lấy ra tặng người, ví dụ như phụ nữ.

Trời sinh con gái đã thích chưng diện, không có mấy người có thể chống cự được, có thể nói quả thực chính là đòn sát thủ tán gái.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 342



Ngẫm nghĩ ba đan phương nơi tay, tâm trạng Dương Bách Xuyên liền vui vẻ không kiềm chế được.

Anh chưa từng nghĩ tới, có một ngày vận mệnh của mình lại từ từ lớn lên như thế.

Anh cảm ơn sư phụ Vân Thiên Tà đã dẫn mình vào con đường tu chân, cũng cảm ơn Triệu Nam và chó của cô ấy, nếu không nhờ bọn họ, anh đã không nhặt được bình Càn Khôn gặp sư phụ.

Đối với tình cảm của Triệu Nam, Dương Bách Xuyên cho rằng chính là duyên trời định. Đời này cô ấy đã định trước sẽ là người phụ nữ của Dương Bách Xuyên, ai cũng đừng mơ cướp khỏi tay anh.

Nhà họ Diệp ở Yên Kinh, một thế gia cổ võ mà thôi, chờ tu vi anh đạt tới Trúc Cơ kỳ, đến lúc đó anh muốn nhìn xem nhà họ Diệp tranh với anh như thế nào.

Trong lòng suy nghĩ, lấy hết tài liệu luyện chế đan Tinh Long ra ngoài, hình như còn thiếu hai loại. Bên trong bình Càn Khôn không chứa nhiều dược liệu lắm, lần sau phải đi thị trường dược liệu bổ sung một đợt mới thôi.

Mặc kệ là đan Trú Nhan, đan Tinh Long hay đan Tôi Thể, ưu điểm lớn nhất của chúng là có thể sử dụng dược liệu trên trái đất luyện chế ra.

Về phần hơn hai trăm gốc linh dược quý giá Dương Bách Xuyên lấy được từ hẻm núi của Hầu Đậu Đậu, anh không nỡ đem ra dùng nên giữ lại để tăng thực lực của bản thân.

Chẳng qua bây giờ vẫn còn thiếu hai loại dược liệu, Dương Bách Xuyên chỉ có thể chọn ra hai loại có thuộc tính không khác biệt lắm từ hơn hai trăm gốc linh dược đến luyện đan.

Cảm giác có chút lãng phí, thế nhưng nghĩ một hồi, anh lại bình thường trở lại, tuy rằng dùng linh dược tốt nhất khá phí nhưng phẩm chất của đan dược sẽ tăng lên trên diện rộng.

Anh nhớ sư phụ Vân Thiên Tà đã từng nói, ở Tu Chân giới bất kể là luyện đan hay luyện khí, ngoại trừ những luyện đan sư, luyện khí sư có kinh nghiệm, tu vi, điều kiện bên ngoài, vân vân,.. Cấp bậc tài liệu càng cao, phẩm chất đan dược luyện chế ra sẽ càng tốt.

Tất nhiên nói đi cũng có nói lại, đôi khi dù có tài liệu tốt nhưng không có kinh nghiệm luyện đan phong phú cũng không ổn, luyện một lò thì hỏng một lò.

Đến nay tuy Dương Bách Xuyên luyện đan chỉ trong thời gian ngắn, cũng chỉ luyện chế đan dược cấp thấp bình thường nhất nhưng vẫn chưa từng xảy ra tình trạng bị hỏng, tất cả là do anh có một sư phụ tài giỏi.

Vân Thiên Tà là lão quái vật đã sống mấy vạn năm, Thập Nhị Kiếp Tán Tiên đỉnh cấp, ngoại trừ tu vi Thông Huyền thì bản thân cũng là một đại sư luyện đan, hướng dẫn Dương Bách Xuyên luyện mấy loại đan dược cấp thấp dễ như ăn cơm.

Hơn nữa lúc trước Dương Bách Xuyên và bà nội đi lạy thần linh gặp được cơ duyên, nhận được lò đan Thái Thương đến cả sư phụ Vân Thiên Tà cũng khen ngợi, đủ loại nhân tố gộp lại, kèm theo trụ cột của anh khá cao và vững chắc, hoàn toàn có thể nói là tiểu sư phụ luyện đan.



Bỏ ra hơn một tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng hoàn thành tinh luyện nước thuốc, sau khi bấm thủ quyết thành đan, lò đan không ngừng rung động, trán Dương Bách Xuyên cũng toát đầy mồ hôi.

Mở lò, bên trong có chín viên đan dược màu đỏ thẫm, dưới đáy lò đan còn có ánh sáng nhàn nhạt vờn quanh.

Dương Bách Xuyên nở nụ cười, đan Tinh Long đã luyện chế thành công, lần đầu tiên luyện đã được chín viên, không tệ.

Dương Bách Xuyên lấy đan dược ra khỏi lò, rời khỏi phòng chứa đồ, một hơi luyện chế ra hai lò đan, anh hơi mệt mỏi.

20230319092626-tamlinh247.jpg

 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 343



Dù sao anh thử xong còn cần cải tiến đan phương, sau đó mới giao cho Lưu Tích Kỳ để công ty Vân Kỳ sản xuất số lượng lớn.

Nghĩ vậy, Dương Bách Xuyên lấy ra một viên đan Tinh Long, một ngụm nuốt xuống, anh cho rằng dù xảy ra phản ứng nào cũng có thể dùng chân khí áp chế xuống.

Thế nhưng sau khi nuốt xuống một viên đan Tinh Long, Dương Bách Xuyên lập tức hối hận, sắc mặt lập tức thay đổi, trong nháy mắt đã có phản ứng cực lớn.

Thứ kia của anh bỗng dựng lên, cứng rắn nóng hổi, anh vội vàng dùng chân khí áp chế xuống nhưng một giây sau đã trợn tròn mắt, vậy mà chân khí lại không thể đè dược hiệu xuống.

Nhớ lại, anh thầm mắng bản thân ngu xuẩn, đan Tinh Long là đan dược chuyên dùng trong song tu của Tu Chân giả, sao có thể tùy tiện dùng chân khí hóa giải dược hiệu được?

“Mẹ nó, muốn tao bạo thể mà chết à!”

Dương Bách Xuyên chắp hai tay vào nhau, lẩm bẩm, trong mắt vằn vện tơ máu.

Đúng lúc này, anh nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên!

"Reng reng..." Tiếng chuông cửa không ngừng vang lên.

Dương Bách Xuyên đang nằm trên ghế sa lon, đầu óc như muốn nổ tung, đâu còn nghe thấy tiếng chuông cửa?

Hiện tại anh đang cưỡng ép vận chuyển công pháp, thử áp chế dược hiệu của đan Tinh Long xuống nhưng thử mấy lần vẫn không có bao nhiêu tác dụng.

Trong lòng anh đắng chát, sớm biết như vậy anh chỉ dùng một phần ba viên thôi, nãy nuốt trọn một viên, giờ mới thấy xong đời. Cứ tiếp tục như thế, anh cảm thấy cho dù bản thân không bạo thể thì cũng bị máu chảy ngược, dẫn đến cái chết.

"Reng reng reng reng reng…"

Chuông cửa tiếp tục vang lên.

Trong lòng Dương Bách Xuyên dâng trào lửa giận, ai mà đáng ghét thế!

Anh thầm mắng, đứng dậy đi mở cửa.

Cửa vừa mở, suýt nữa anh đã ngã quỵ.

Người tới không ai khác, chính là hoa khôi cảnh sát Ninh Kha!

Anh không ngờ cô nàng này lại trực tiếp giết đến tận cửa.

"Tên khốn Dương Bách Xuyên, anh cho rằng tôi không thể tìm được anh à? Nói mau, không phải tối hôm qua anh tìm thấy cặp đôi đạo tặc… Ủa, sao anh ôm bụng thế, trong mắt còn đầy tơ máu, anh ngã bệnh rồi hả?"

Ninh Kha vốn đang chửi bới Dương Bách Xuyên, vừa nhìn thấy dáng vẻ của anh không nhịn được hỏi thăm.

Cô ta giết thẳng một đường từ cục cảnh sát tới đây, điều tra địa chỉ nhà của Dương Bách Xuyên đối với cô ta dễ như trở bàn tay. Hôm nay ở sàn đấu giá của công ty Triệu thị không chỉ có mỗi tranh cổ, cô ta lập tức nghi ngờ tối hôm qua Dương Bách Xuyên đã bắt được cặp đôi đạo tặc.

Bởi vì lý do ngừng điều tra Triệu thị đưa ra rất gượng ép, nói là có người để lại tranh cổ ở cửa vào công ty.

Chuyện này sao có thể?

Tranh cổ trị giá hơn một tỷ bị người ta đánh cắp, sao có thể lén lút trả lại được?
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 344



Lý do này đem ra lừa gạt mấy đứa con nít còn nghe được, thế nhưng người ta rút đơn báo án, cô ta cũng không tiện truy hỏi, hơn nữa cũng không có lý do.

Chẳng qua bởi vì điều tra vụ án này mà mấy ngày rồi cô ta không được nghỉ ngơi tốt, trong lòng nghẹn một cục tức, tràn đầy không cam lòng.

Nghĩ tới tối hôm qua bản thân cùng Dương Bách Xuyên mai phục bắt cặp đôi đạo tặc, đến rạng sáng cô ta buồn ngủ quá nên đi thuê phòng, còn lại một mình Dương Bách Xuyên tiếp tục theo dõi.

Ngày hôm sau cô ta thức dậy thì không thấy Dương Bách Xuyên đâu, quay về cục cảnh sát thì nghe nói công ty đấu giá Triệu thị rút lại án.

Điều này rất bất thường, Ninh Kha lập tức nghĩ đến Dương Bách Xuyên đã tìm được tranh cổ, đồng thời cũng bắt được cặp đôi đạo tặc.

Trước đó gọi điện thoại cho Dương Bách Xuyên thì bị cúp máy, điều này làm cho tâm trạng Ninh Kha càng không thoải mái, giết thẳng đến tận nhà.

Dương Bách Xuyên nhìn thấy Ninh Kha mặc nguyên bộ đồng phục cảnh sát quyến rũ xuất hiện, cảm xúc nhanh chóng bùng nổ, tăng lên gấp bội.

Nghe thấy cô ta truy hỏi, anh đau khổ nói: "Bà cô ơi, xin cô đó, hôm khác tôi sẽ kể chuyện cặp đôi đạo tặc cho cô, hiện tại người tôi không khỏe, cô về trước đi!”

Dương Bách Xuyên vừa nói vừa cố nén đau đớn muốn đóng cửa.

Thế nhưng là Ninh lại trợn mắt mắng: “Đồ khốn Dương Bách Xuyên, có người như anh à? Không nói tới cửa là khách, anh không mời tôi vào nhà uống miếng nước, rõ ràng bây giờ anh đang sinh bệnh, tôi làm bạn bè có thể trơ mắt rời đi được hả?”

Ninh Kha nói năng hùng hồn, sắc mặt cũng thật sự lo lắng cho Dương Bách Xuyên.

Thế nhưng đối với anh mà nói, mời cô ta vào nhà chẳng khác gì muốn mạng anh, lớ ngớ còn có thể xảy ra tai nạn chết người.

Vì vậy hiện tại anh chỉ hy vọng bà cô hoa khôi cảnh sát này nhanh chóng rời đi nhưng Ninh Kha đã chặn cửa ra vào lại, muốn vào trong.

"Bà cô Ninh ơi, người anh em này cầu xin cô đó, cô mau đi đi, tai nạn chết người đấy, tôi không cần cô chăm sóc, đi nhanh lên đi.” Dương Bách Xuyên van cầu cô ta, dứt lời vung tay quay lại ghế sô pha.

Tính tình Ninh Kha lại bướng bỉnh, Dương Bách Xuyên muốn đuổi cô ta về, cô ta càng không muốn đi, trừng đối phương một cái rồi thuận tay đóng sầm cửa.

Thấy vậy, ý nghĩ tự tử cũng xuất hiện trong đầu Dương Bách Xuyên, trong lòng không ngừng gào thét: “Con mẹ nó, cô muốn giết tôi đúng không?”

Ninh Kha thấy Dương Bách Xuyên cuộn người trên sô pha lại càng lo lắng cho anh, trong lòng còn nghĩ có phải anh mắc căn bệnh kỳ quái khó mở miệng nào nên mới không muốn gặp cô ta?

Nghĩ đến mạng của mình được Dương Bách Xuyên cứu, hiện tại anh mắc bệnh lạ, cô ta càng không thể bỏ đi.

Ninh Kha cởi áo khoác để sang bên cạnh, đến máy đun nước rót một ly cho Dương Bách Xuyên, quan tâm hỏi: “Dương Bách Xuyên, có phải anh mắc bệnh lạ gì không? Rốt cuộc anh bị sao vậy, tôi đưa anh đến bệnh viện nhé?”

Cô ta vừa nói vừa cầm ly nước tiến lại gần Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên vì khó chịu mà đang cuộn mình nằm sấp trên sô pha, nghe Ninh Kha vừa nói vừa lại gần thì hơi ngẩng đầu lên nhìn.

Trong đầu ngay lập tức nổ ầm ầm, ánh mắt như sắp bốc lửa, mũi nóng lên, máu tươi vô thức chảy xuống.

Sau khi Ninh Kha cởi áo khoác, bên trong mặc một bộ đồng phục màu trắng, trước ngực căng tròn như sắp đứt nút, dáng vẻ quyến rũ muốn đòi mạng anh.

Ninh Kha thấy Dương Bách Xuyên chảy máu mũi thì la lên: "Aaaaaa… Mũi anh chảy máu kìa! Có nặng lắm không, tới bệnh viện mau!"
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 345



Dứt lời, cô ta đi tới gần Dương Bách Xuyên đưa tay định dìu anh.

Trong mũi Dương Bách Xuyên tràn ngập mùi thơm trên cơ thể Ninh Kha, lại thêm bị cô ta chạm vào người.

Lúc này toàn thân anh bắt đầu run rẩy, chịu đựng một hơi: "Bà nội, cô là bà nội tôi, cô đi mau lên đi, đừng đụng vào tôi, nếu không tôi ăn sạch cô đấy.”

“Tôi nói này, Dương Bách Xuyên, rốt cuộc anh bị làm sao vậy? Bệnh gì thế?" Vẻ mặt Ninh Kha đầy vô tội, ánh mắt vô cùng lo lắng.

Cuối cùng Dương Bách Xuyên không nhịn được hét lớn: "Tôi mẹ nó thì có bệnh gì, không phải bệnh, chỉ là ăn thuốc C nổi phản ứng. Cô đi mau lên đi, bằng không đợi lát nữa tôi không thể cam đoan không làm ít chuyện không phù hợp cho trẻ con với cô đâu!”

Dương Bách Xuyên cũng nổi giận rồi, cố ý nói rất nghiêm trọng, thật ra anh không có ý hù dọa cô ta bởi vì dược hiệu của đan Tinh Long vượt khỏi suy nghĩ anh, dùng chân khí cũng không thể áp chế được.

Hiện tại anh chỉ hy vọng Ninh Kha mau chóng rời đi, anh chậm rãi vận chuyển công pháp hóa giải, thế nhưng bên cạnh lại có một người đẹp mặc đồng phục đang ngồi, như vậy thì sao anh có thể yên tâm nhập định được?

Mặt khác, anh cũng không phải là Thánh Nhân, hiện tại có cách giải quyết tốt nhất, thế nhưng... Anh đã có bạn gái, hơn nữa Triệu Nam từng nói nếu phát hiện anh có người khác sẽ không có quả ngọt để ăn.

Dương Bách Xuyên suy đi nghĩ lại, không muốn trêu chọc một người phụ nữ khác.

Vì vậy đối mặt Ninh Kha, Dương Bách Xuyên chỉ có thể trái lương tâm làm Liễu Hạ Huệ.

Lùi một vạn bước nói, cho dù anh muốn cùng Ninh Kha trải qua một đêm tốt đẹp cũng không muốn xảy ra dưới loại tình huống này.

Cô nàng này chính là cảnh sát đấy, lỡ như không nhịn được kéo cô ta lên giường, sau đó… Chắc chắn cô ta sẽ cầm súng rượt theo anh.

Vì vậy Dương Bách Xuyên không dám, cũng không muốn làm chuyện gì với Ninh Kha.

Vốn dĩ anh cho rằng sau khi hù dọa một phen, cô ta sẽ biết khó mà lui. Ai ngờ vừa dứt lời, bà cô này nhìn chằm chằm anh mấy giây rồi bật cười nói: "Anh lừa quỷ à? Đừng cho là tôi không biết thuốc C là dành cho phụ nữ, một thằng đàn ông như anh uống loại thuốc này làm gì? Được rồi, anh từng cứu tôi một mạng, hôm nay gặp phải bà đây coi như anh may mắn, dậy dậy, tôi đỡ anh đi bệnh viện."

Dương Bách Xuyên thở dài, cô nương này hoàn toàn không tin!

Chẳng lẽ muốn anh làm thật?

Lúc này dược hiệu của đan Tinh Long trong cơ thể anh đã lên tới đỉnh điểm, lúc nào cũng có thể xuất hiện tình huống tẩu hỏa nhập ma,không có lửa thì sao có khói, thân là Tu Chân giả cực kỳ nhạy cảm với những thứ này, nháy mắt có thể nhận ra.

Hết lần này tới lần khác, Ninh Kha lại đặt tay lên người anh muốn dìu đứng dậy, sức lực của Dương Bách Xuyên đã bị dược hiệu trong cơ thể giày vò đến kiệt sức, Ninh Kha muốn giúp còn chưa đỡ anh dậy được đã ngã xuống người Dương Bách Xuyên.

"Ui cha!” Cô ta rên khẽ, âm thanh này chẳng khác gì ma âm với Dương Bách Xuyên.

Lần này, trong đầu anh vang lên ầm ầm, trong thân thể như có một đầu mãnh thú đang xông ra khỏi lồ ng giam. Ánh mắt anh đỏ chót như sắp nhỏ máu, gầm lên một tiếng, lật mình đè Ninh Kha xuống sô pha.

Anh mặc kệ tất cả, lại giày vò tiếp, anh không bạo thể mà chết cũng sẽ tẩu hỏa nhập ma, trong đầu chỉ còn lại có một suy nghĩ nguyên thủy nhất...

"Xoẹt xoẹt..."

"A!!!Dương Bách Xuyên, anh muốn làm gì?"

"Đồ khốn khiếp... A a a… Anh mau buông tôi ra ~"

Ninh Kha sợ hãi, lúc này cô ta nhìn thấy đôi mắt Dương Bách Xuyên đỏ bừng không giống con người mà giống một đầu dã thú hơn.

20230319092719-tamlinh247.jpg

 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 346



Ngày hôm sau, lúc một tia nắng chiếu vào phòng khách, Dương Bách Xuyên mở hai mắt ra.

Nhưng sau một khắc, anh suýt nữa kêu thành tiếng ~

Giờ phút này, anh tr*n tr**ng nằm trên sô pha, quan trọng là bên cạnh còn có cảnh sát Ninh Kha cũng đang tr*n tr**ng nằm đó.

Lại nhìn phòng khách trước mắt như một mớ hỗn độn ~ trong lòng anh vô cùng chột dạ, suy nghĩ lại một chút, tất cả mọi thứ tối hôm qua đều hiện ra rõ ràng trong đầu.

“Cái quái gì vậy, đan Tinh Long hại người sao~”

Dương Bách Xuyên cười khổ, trong lòng thầm mắng một câu.

Nghĩ lại ngày hôm qua, một khắc cuối cùng anh gần như mất đi lý trí, dùng công pháp tu chân được ghi chép trong sách cổ mà sư phụ để lại, tựa như là dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma.

Nhưng cũng may có Ninh Kha xuất hiện, cuối cùng cũng không để cho anh tẩu hỏa nhập ma.

Nhưng hiện tại, sau khi tất cả bình thường trở lại, anh nên đối mặt với Ninh Kha thế nào là một vấn đề nan giải!

Nhìn trên mặt cô ta hình còn nước mắt đọng lại, trong lòng Dương Bách Xuyên thấy vô cùng áy náy.

Nhưng hôm qua thật sự không thể trách anh mà, chính vào thời điểm quan trọng Ninh Kha lại không tin anh uống thuốc, kết quả...

Lặng lẽ đứng dậy chuẩn bị mặc quần áo, kết quả phát hiện bất kể là quần áo của mình hay là quần áo của Ninh Kha đều biến thành vải vụn, rách nát đến nỗi không thể mặc vào.

Anh cầm một tấm chăn lên che trên người và đứng dậy đi tới phòng ngủ, lấy bộ quần áo khác mặc vào rồi đi ra, anh nhìn Ninh Kha đang ngủ say trên sô pha, đi tới bên cạnh cô ta nhẹ nhàng ôm cô ta đi vào phòng ngủ.

Trên ghế sofa dù sao cũng không thoải mái bằng ngủ trên giường.

Sau khi đắp chăn cho cô ta, anh bước ra khỏi phòng và nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Lúc này Dương Bách Xuyên không biết là, trên mặt Ninh Kha co rút lại, rúc đầu vào trong chă.

......

Trong phòng khách, Dương Bách Xuyên nhìn đống hỗn độn trước mắt, anh bắt đầu quét dọn chiến trường.

Mười phút sau, sau khi anh thu dọn xong, lại có một vấn đề nan giải đặt ở trước mặt.

Đó chính là toàn bộ quần áo của Ninh Kha đều bị anh xé thành vải vụn, phải đi mua quần áo cho cô ta thôi.

Trong nhà anh cũng không có quần áo của phụ nữ.

Hơn nữa còn phải mua từ trong ra ngoài, quần áo ngoài thì đã đành, quan trọng là đồ lót sao có thể để một người đàn ông như anh đi mua được chứ?

Bối rối một hồi, Dương Bách Xuyên vẫn quyết định đi xuống tầng, không mua thì có thể làm sao bây giờ?

Bất kể có phải là cố ý hay là vô tình hay không, hay là bị quỷ thần sai khiến, nhưng sự thật là gạo đã nấu thành cơm rồi, anh nhất định phải chịu trách nhiệm cũng là thật.

Sau khi xuống lầu, Dương Bách Xuyên lái xe đến trung tâm mua sắm gần nhất, nhăn nhó đi vào một cửa hàng đồ lót nữ.

Sau khi vào, nhân viên bán hàng rất nhiệt tình, mỉm cười hỏi anh có phải muốn mua đồ lót cho bạn gái không.

Dương Bách Xuyên chỉ có thể xấu hổ gật đầu.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 347



Nhưng khi nhân viên bán hàng hỏi cần loại kích thước cỡ nào, Dương Bách Xuyên lại há hốc mồm, anh biết của Ninh Kha rất dễ đoán, nhưng cụ thể là kích thước bao nhiêu thì anh không rõ, dứt khoát làm đại gia nói với nhân viên bán hàng: “Cô lấy mấy bộ số lớn cho tôi đi.”

Nhân viên bán hàng sửng sốt, sau khi phản ứng lại thì trong lòng mừng rỡ vì gặp phải đại gia ngu ngốc, mấy bộ ư?

Ha ha, hai bộ cũng là mấy bộ, chín bộ cũng là mấy bộ!

Chỉ trong chớp mắt, nhân viên bán hàng nhét vào trong tay Dương Bách Xuyên cả chín bộ, cười híp mắt nói: “Thưa ngài, tôi đã đóng gói cho ngài mấy bộ cỡ vừa, lớn và cực lớn, mời ngài đến quầy thu ngân tính tiền.”

Bản thân Dương Bách Xuyên đối với chuyện một người đàn ông như mình lại đi vào cửa hàng quần áo nữ mua đồ lót rất mất tự nhiên, cho nên mấy bộ mà nhân viên bán hàng đưa anh cũng không hỏi nhiều mà cầm lấy rồi đến quầy thu ngân tính tiền.

Anh chàng tốt bụng vừa tính tiền chín bộ đồ lót thật sự mất mười một vạn, đây đã là giảm giá rồi.

Hơn mười vạn đối với Dương Bách Xuyên hiện tại cũng không nhiều, trước kia ở trường học, anh cũng từng nghe đồ lót của phụ nữ rất đắt, nên cũng không thèm để ý, sau khi quẹt thẻ lại chạy ra ngoài như chạy trốn.

Cuối cùng lại mua cho Ninh Kha ba bộ quần áo, tiêu xài hết chín vạn, cuối cùng cũng mua đủ từ trong ra ngoài rồi.

Ra khỏi trung tâm mua sắm, anh đi đến siêu thị mua một ít thức ăn, chuẩn bị về nhà nấu cơm, tính toán thời gian hôm nay đúng vào cuối tuần nên anh cũng không cần lo lắng có nên đi làm hay không.

Sau khi về đến nhà, vừa mở cửa ra, anh phát hiện Ninh Kha đang mặc một bộ đồ thun của mình, tóc ướt sũng thoạt nhìn hình như vừa mới tắm xong, trong ngực còn ôm con chồn và Hầu Đậu Đậu ngồi trên sô pha xem TV.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, Dương Bách Xuyên có chút xấu hổ nói: “Sao em không ngủ thêm một lát đi?”

Sắc mặt Ninh Kha đỏ lên, sau đó căng mặt lạnh lùng nói: “Tôi cũng không phải heo ~ mười giờ còn ngủ.”

Nghe được giọng nói Ninh Kha lạnh như băng, trong lòng Dương Bách Xuyên rất khổ sở, anh sợ Ninh Khố sẽ tính sổ anh sau khi tỉnh lại, bây giờ thoạt nhìn tình huống hiện tại quả nhiên không ổn rồi~

Ngay sau đó, Ninh Kha lại nói, thế nhưng vừa mở miệng suýt chút nữa đã làm cho Dương Bách Xuyên ngã xuống.

Chỉ nghe giọng điệu của cô ta tràn ngập khí lạnh nói: “Dương Bách Xuyên, anh biết c**ng bức một cảnh sát hình sự có tội danh lớn cỡ nào không?”

Mặt Dương Bách Xuyên sạm lại xấu hổ, trong lòng cũng sợ hãi, nhưng anh biết lúc này không thể đấu võ mồm với Ninh Kha, chỉ có thể nhỏ nhẹ với cô ta.

Anh đi đến bên cạnh Ninh Kha cười ha ha nói: “À, tôi có đến trung tâm thương mại mua quần áo cho cô, cũng không biết cái nào phù hợp nên mua hẳn mấy bộ, anh đi thử xem, để tôi nấu cơm cho cô.”

Ninh Kha vốn còn muốn mắng Dương Bách Xuyên, thế nhưng nhìn thấy túi lớn túi nhỏ trong tay anh, thì ra là đi ra ngoài mua quần áo cho cô ta, trước đó, sau khi thức dậy, cô ta lại phát hiện Dương Bách Xuyên không có ở đây, còn tưởng rằng tên khốn khiếp này sợ tội nên bỏ trốn, cô ta trách lầm anh rồi.

Nghĩ tới đây, tức giận trong lòng thoáng tiêu tan một chút, hiện tại đúng là cô ta rất cần quần áo, nghĩ tới đêm qua tên khốn khiếp này thô bạo xé rách tất cả quần áo của cô ta, Ninh Kha tức giận đồng thời cũng không khỏi đỏ bừng mặt.

Lần đầu tiên của cô ta đã không còn nữa rồi, đã bị tên Dương Bách Xuyên khốn khiếp này cướp đi trong lúc mơ màng, điều này khiến trong lòng cô ta rất khó chịu, nếu như giờ khắc này có súng lục ở đây cô ta nhất định sẽ bắn chết tên khốn khiếp này?
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 348



Trong lòng nghĩ hừ lạnh, cô ta cầm lấy túi quần áo trong tay Dương Bách Xuyên muốn vào phòng ngủ thay quần áo.

Nhưng vừa mới khẽ cử động đã nhịn không được a kêu lên một tiếng, xụi lơ trên sô pha, lúc tắm rửa, cô ta nhìn thấy ở chỗ nào đó đã vô cùng sưng đỏ.

“Đều tại tên khốn khiếp này, đêm qua chắc chắn chính là hiện thân của dã thú, làm tới làm lui đến mười một lần, mới ba lần thôi cô ta đã ngất đi rồi.” Ninh Kha mắng thầm trong lòng.

Dương Bách Xuyên nhìn thấy vẻ mặt Ninh Kha trắng bệch, bộ dáng rất đau đớn, vội vàng đi đỡ cô ta và nói: “Cô không sao chứ? Có chuyện gì vậy?”

Ninh Kha nghe được Dương Bách Xuyên hỏi như thế, trong lòng lại càng tức giận, trừng mắt nguyền rủa nói: “Tên khốn khiếp Dương Bách Xuyên, anh không phải là người ~”

“Chậc~ Tôi đã làm gì chứ?” Dương Bách Xuyên bày ra vẻ mặt vô tội.

“Tối hôm qua...” Ninh Kha tức giận suýt chút nữa lỡ lời, vội vàng dừng lại.

Nhưng lúc này, Dương Bách Xuyên đã đại khái hiểu được, thấy giờ phút này một tay cô ta ôm bụng, trong nháy mắt lại hiểu được, thì ra là... Khụ khụ, tối hôm qua chuyện kia làm cho cô...

“Khụ khụ~” Dương Bách Xuyên xấu hổ ho khan, mặt đỏ lên, lúc này anh đột nhiên ôm lấy Ninh Kha.

“Đồ khốn khiếp, anh làm gì vậy? Anh buông tôi ra đi?” Ninh Kha bị Dương Bách Xuyên ôm lại càng hoảng sợ, còn tưởng rằng anh lại nổi lên thú tính, cô ta thật sự sợ hãi, vội vàng kêu to.

Nhưng sắc mặt Dương Bách Xuyên cũng đột nhiên trầm xuống, bá đạo đánh một cái vào mông cô ta và nói: “Đừng làm loạn nữa, tôi đưa cô vào phòng ngủ trị bệnh.”

Lần này dọa Ninh Kha có chút tủi thân, lại có chút đau, cuối cùng vẫn không dám ầm ĩ nữa, cô ta cũng hiểu y thuật của Dương Bách Xuyên đích thật là không tệ, có lẽ thật sự có thể giúp cô ta giảm bớt đau một chút, quá đau thì đi lại cũng khó khăn, vừa rồi lúc tắm rửa cô ta cũng đau đến rơi nước mắt.

Sau khi Dương Bách Xuyên bế Ninh Kha vào phòng ngủ và đặt cô ta lên giường, anh lật bàn tay một cái thì hiện ra một viên đan Tôi Thể đã luyện chế xong ngày hôm qua, chia làm hai nửa, anh lấy một nửa đưa cho Ninh Kha và nói: “Há miệng nuốt vào ~”

Ninh Kha là cảnh sát hình sự thường xuyên bắt giữ tội phạm, đan Tôi Thể có thể gia tăng thể chất của cô ta, Dương Bách Xuyên sợ là nếu dùng cả một viên thì cô ta sẽ không chịu nổi nên chỉ đưa cô nửa viên, anh nghĩ đợi lát nữa dùng chân khí giúp cô ta hóa giải, có thể nhanh chóng giảm bớt đau đớn trên cơ thể cô ta.

Nhìn viên thuốc Dương Bách Xuyên lấy ra, Ninh Kha có thể ngửi thấy mùi thuốc nồng nặc, cô ta theo bản năng há miệng, lập tức bị Dương Bách Xuyên nhét vào trong miệng.

“Đây là...”

“Đừng nói gì hết, nếu cô đã biết sự tồn tại của võ cổ giả, hôm nay tôi sẽ dạy cho cô một đoạn khẩu quyết tâm pháp, cẩn thận niệm theo tôi, không được có tạp niệm nào khác.”

Thật ra Dương Bách Xuyên đã lật ra một bộ công pháp tu chân tên là Tử Hà Quyết ở trong đầu, chuẩn bị hôm nay nhân cơ hội dẫn dắt Ninh Kha tu chân, đương nhiên lúc cho cô ta chỉ có thể nói là tâm pháp võ công để tránh phiền phức, dù sao Ninh Kha cũng biết sự tồn tại của võ cổ giả.

Nghe được lời nói nghiêm túc của Dương Bách Xuyên, Ninh Kha hơi ngẩn người, đích thật cô ta có biết về võ cổ giả, hơn nữa gia tộc của cô ta cũng có người là cổ võ giả chân chính, từ nhỏ cô ta đã ước ao được người chị gái trong tông môn thần bí Trung Quốc nhận làm đệ tử để có thể tu luyện cổ võ, chỉ tiếc cô ta không có duyên phận đó.

Hôm nay nghe Dương Bách Xuyên lại nói muốn truyền thụ tâm pháp tu luyện cho cô ta, nhất thời khiến lòng Ninh Kha dao động.

20230320085159-tamlinh247.jpg

 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 349



Nghe được những lời Dương Bách Xuyên đọc ra khỏi miệng, Ninh Kha đột nhiên cảm giác tâm trí đều yên tĩnh lại, cũng niệm theo Dương Bách Xuyên!

Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Dương Bách Xuyên có chút suy yếu mở hai tròng mắt ra, hai tay đặt sau lưng Ninh Kha buông xuống.

Mà Ninh Kha cũng lập tức mở hai mắt, giờ phút này cô ta cảm giác cả người thoải mái khó tả, trong bụng có một dòng khí lưu động trong cơ thể.

“Chẳng lẽ đây là nội lực của võ cổ giả trong truyền thuyết?” Cô ta nói thầm trong lòng.

Vừa quay đầu, lại nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi Dương Bách Xuyên, giờ khắc này, trong lòng Ninh Kha đột nhiên có chút ngọt ngào, lại nhìn Dương Bách Xuyên thêm lúc nữa, trong lòng cũng không còn tức giận anh nhiều.

Mặc dù cô ta không hiểu lắm về võ cổ giả, nhưng cũng biết Dương Bách Xuyên chắc là cao thủ về mặt này, hơn nữa hiển nhiên là nửa viên thuốc mà trước đó Dương Bách Xuyên cho cô ta dùng là thứ tốt.

Thậm chí anh giúp đỡ cô ta, dẫn dắt cô ta bước vào hàng ngũ võ cổ giả.

Đây là điều mà cô ta luôn tha thiết ước mơ từ nhỏ, hiện giờ dưới sự trợ giúp của Dương Bách Xuyên, ước mơ đã trở thành hiện thực.

Từ nay về sau không cần hâm mộ chị gái nhà bác cả nữa, không cần ở trong lễ đại thọ hàng năm của bà cố, núp ở phía sau chị gái làm kẻ hèn nhát nữa, Ninh Kha cô cũng trở thành võ cổ giả rồi.

Mặc dù là sau khi bị mất lần đầu tiên vào đêm qua và trở thành võ cổ giả, nhưng mà, Dương Bách Xuyên... Thật ra... Tên khốn khiếp này cũng không phải quá xấu, tối hôm qua chỉ là cẩn thận nhớ tới cũng không trách được anh...

Trong đầu Ninh Kha nghĩ vậy.

Dương Bách Xuyên nhìn thấy sắc mặt Ninh Kha, sau đó lại nhìn một lớp dầu mỡ trên cỏ cô ta, anh đột nhiên có chút muốn cười, nói ra: “Cô cảm giác thế nào? Cô đã nhớ kỹ hết khẩu quyết tôi dạy cho cô chưa?”

“Nhớ kỹ rồi, một chữ cũng không sai.” Ninh Kha gật đầu, giọng nói cuối cùng cũng dịu dàng hơn rất nhiều.

Dương Bách Xuyên nghe được cô rất tức giận, trong lòng nảy ra lá gan, lập tức hỏi: “Vậy cô xem xem có thể đi lại thuận tiện chưa?”

Ninh Kha bị Dương Bách Xuyên hỏi như vậy, sắc mặt đỏ bừng, giọng điệu như ruồi muỗi nói: “Hiện tại thì tốt rồi, không đau nữa.”

“Khụ khụ, vậy thì tốt rồi, tôi đi lấy quần áo cho cô, cô mau đi tắm rửa đi ~ ha ha!” Dương Bách Xuyên từ trên giường nhảy xuống, vừa nói vừa đi ra ngoài.

Ninh Kha vẫn chưa kịp phản ứng Dương Bách Xuyên bảo cô ta tắm rửa là có ý gì, liền nhìn thấy Dương Bách Xuyên cười đi vào, trong tay mang theo một đống lớn quần áo.

“Cũng không biết có hợp hay không, dù sao các loại acc đều có cô thử xem, tôi đi ra ngoài trước ~”

Dương Bách Xuyên nói xong thì xoay người đi ra phòng ngủ, thuận tay đóng kín cửa phòng.

Thế nhưng sau một khắc phòng ngủ lại truyền đến một tiếng thét chói tai của Ninh Kha

“A~”

Dương Bách Xuyên nghe được nhưng nàng không có khẩn trương, cười ha ha đi vào phòng bếp nấu cơm.

Bởi vì anh biết giờ phút này Ninh Kha thét chói tai là vì cái gì, là sau khi đan Tôi thể để rèn luyện thể chất, trong cơ thể bài tiết ra một lớp độc tố, đây là chuyện tốt.

Nhưng đối với con gái mà nói, ngửi thấy mùi tanh hôi thối trên người mình chính là chuyện lớn không thể chịu nổi, cho nên chuyện cô ta thét chói tai là rất bình thường.
 
Back
Top Bottom