Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 30: 30: Xem Nhà Bị Sỉ Nhục



“Cháu đã cho Liễu Linh Linh biết đan Trú Nhan, tất sẽ hợp tác với nhà họ Liễu.” Dương Bách Xuyên mỉm cười đáp lời.
Liễu Sơn Hải nhận được câu trả lời thì thở phào một hơi: “Tốt lắm, cháu chỉ cần phụ trách kỹ thuật, nhà họ Liễu cung cấp toàn bộ nguyên liệu và địa điểm, đồng thời phụ trách việc tiêu thụ.

Chúng ta phân chia theo tỉ lệ bảy ba, cháu bảy, nhà họ Liễu ba.

Cháu thấy sao?”
Dương Bách Xuyên ngẫm nghĩ, cảm thấy điều kiện này rất hậu hĩnh.

Anh chỉ điều chế, ngoài ra không cần phải quan tâ m đến những vấn đề khác mà vẫn nhận được bảy phần lợi nhuận, quả thật điều kiện của Liễu Sơn Hải rất chân thành.
“Thành giao!”
“Ha ha ha, hợp tác vui vẻ.

Cháu đọc tài liệu này đi, nếu không có vấn đề gì thì ký tên.”
Dương Bách Xuyên xem tổng quát thì thấy không có vấn đề gì, bèn ký tên mình lên đó.
Trong hợp đồng chỉ có hai điều khoản khá bá đạo, đó là không được nhúng tay vào việc tiêu thụ, đồng thời đan Trú Nhan chỉ có thể bán cho duy nhất nhà họ Liễu, không được bán cho nhà thứ hai.

Có điều Dương Bách Xuyên cũng có thể thông cảm.

Anh không giỏi kinh doanh, mà nhà họ Liễu lại có đường dây tiêu thụ lâu năm, cho nên anh hoàn toàn không cần quan tâm.
Hơn nữa, trên hợp đồng còn đề cập đến việc không khấu trừ chi phí vào lợi nhuận của Dương Bách Xuyên, mà trừ từ ba phần lợi nhuận của nhà họ Liễu, như vậy thì nhà họ Liễu không đủ ba phần.

Về điểm này thì Liễu Sơn Hải vô cùng phúc hậu.
Từ đó Dương Bách Xuyên nghĩ rằng Liễu Sơn Hải rất có lòng tin với đan Trú Nhan.
Nói tóm lại là lần hợp tác này hoàn toàn ưu đãi anh.
Tiếp đó, Liễu Sơn Hải lại lấy ra một tập tài liệu và một tấm chi phiếu, vừa cười vừa nói: “Đây là một căn nhà để không trong nội thành, cháu đừng chê nhé, coi như chú Liễu cảm ơn cháu đã cứu Linh Linh.

Cháu đừng từ chối.

Chú nghe nói cháu vẫn đang ở phòng trọ, có căn nhà này thì học hành cũng thuận tiện.”
“Cảm ơn chú Liễu!” Dương Bách Xuyên không từ chối, bởi vì anh biết Liễu Sơn Hải đang lôi kéo anh.

Anh đã điều chế ra đan Trú Nhan thì sau này sẽ có đan dược khác.

Có căn nhà này làm cơ sở thì nhà họ Liễu có quyền ưu tiên hợp tác.
Đương nhiên một người khôn khéo như Liễu Sơn Hải nói năng làm việc đều kín kẽ, trên danh nghĩa là cảm ơn Dương Bách Xuyên đã cứu Liễu Linh Linh lần trước, cả hai người đều hiểu rõ trong lòng.
Sau đó hai người lại trò chuyện thêm một lát, bầu không khí rất vui vẻ.

Ít nhất thì Dương Bách Xuyên có ấn tượng tốt với Liễu Sơn Hải.
Liễu Sơn Hải cũng có ấn tượng tốt với Dương Bách Xuyên.
Khoảng mười giờ tối Dương Bách Xuyên rời khỏi nhà họ Liễu.

Đương nhiên là trước khi về anh còn để lại lô đan Trú Nhan đầu tiên đã luyện chế xong gồm một nghìn năm trăm viên mà anh mang theo lúc ra khỏi nhà.

Hiện tại anh đã nhận một căn nhà từ Liễu Sơn Hải, hợp đồng hợp tác cũng đã ký tên, để lại đan dược là chuyện nên làm.
Lúc Dương Bách Xuyên đi, Liễu Sơn Hải đích thân sắp xếp tài xế chở anh.

Mà Dương Bách Xuyên cũng nhận thấy Liễu Sơn Hải coi trọng anh quá mức.
Nhưng anh vẫn rất cảm động.
Còn Lâm Hoan và Tiền Tiểu Bối thì ở lại nhà nhà họ Liễu với Liễu Linh Linh.
Đương nhiên có không ít người biết chuyện Dương Bách Xuyên có đan Trú Nhan, ai cũng có phần.

Anh luyện chế được tổng cộng hơn một nghìn năm trăm tám mươi viên, bèn tặng mọi người số lẻ, cho Lâm Hoan, Tiền Tiểu Bối và nhóc Đông mỗi người mấy viên.
Khi Dương Bách Xuyên về đến phòng trọ, con chồn Hương Hương lao vèo vào lòng anh, tiếng kêu tràn đầy tủi thân như đang nói anh bỏ lại nó một mình.
Dương Bách Xuyên vội vàng lấy hai quả dại từ bình Càn Khôn ra cho nó mới dỗ dành được đứa nhỏ này.
Sau đó anh ngồi lên giường, bắt đầu tiến vào trạng thái tu luyện.

Bây giờ anh tu luyện một đêm vẫn dồi dào tinh thần, giống như nghỉ ngơi dưỡng thần lúc ngủ vậy.
Tu luyện cả đêm nên tinh thần Dương Bách Xuyên rất tốt, chỉ tiếc là hiện giờ Càn Khôn Tạo Hóa Quyết vẫn chưa có chút tiến triển nào.

Anh cũng biết là sau khi tu luyện cấp độ nhập môn, giai đoạn càng về sau càng khó, hơn nữa linh khí trời đất ở Địa Cầu rất loãng, tiến độ chậm cũng là bình thường.

Chuyện này không thể nóng vội, cứ tiến hành từng bước là được.
Dương Bách Xuyên đánh răng rửa mặt xong rồi đi học.

Khi anh đến lớp, bê đê u oán nhìn anh khiến anh bứt rứt cả người.

Anh nhớ ra hình như mình đã đồng ý sẽ tặng tên này một niềm vui bất ngờ, mà niềm vui bất ngờ này tất nhiên là đan Trú Nhan.

Chủ nhật anh không điều chế được, bây giờ thì ok.
Anh ngoắc ngón tay gọi bê đê.
Bê đê lập tức mỉm cười đi tới, ngón tay tạo hình hoa lan: “Ai ui, Dương Bách Xuyên làm gì dợ?”
“Cho cậu cái này, mau biến đi!” Dương Bách Xuyên ném cho bê đê hai viên đan Trú Nhan rồi xua tay đuổi anh ta đi.

Thật sự là anh không chịu nổi cách nói chuyện của đối phương.
“Đây là…?”
“Mỹ phẩm làm đẹp, uống hay bôi ngoài da đều được, lấy hay không tùy cậu.” Dương Bách Xuyên nhìn anh ta và nói.
Bê đê nhìn da mặt Dương Bách Xuyên, nở nụ cười lẳng lơ: “Tôi tin cậu một lần đó! Lần này đừng lừa tôi dùng nước tiểu bé trai rửa mặt giống lần trước nha!”
“Cút đi!”
“Hừ!”
Bê đê vung vẩy hoa lan chỉ, ngoáy mông bỏ đi.
Không lâu sau Liễu Linh Linh đến lớp.

Cô bước vào phòng lập tức thu hút ánh mắt rực lửa của sinh viên nam.
Hôm nay làn da của Liễu Linh Linh rất đẹp, trông rực rỡ rạng ngời.

Cô vốn đã xinh đẹp, lại thêm dùng đan Trú Nhan của Dương Bách Xuyên nên càng thêm rạng rỡ.
Ngay cả Dương Bách Xuyên cũng không kìm được nhìn cô thêm vài lần, chứ đừng nói chi đến các nam sinh khác.
Có lẽ Liễu Linh Linh cảm nhận được ánh mắt của Dương Bách Xuyên, cho nên thản nhiên nháy mắt với anh.

Cái nháy mắt này làm cho trái tim Dương Bách Xuyên đập dồn dập, anh vội vàng dời mắt khỏi cô nàng thần kinh này.
Nhưng nào ngờ bạn mập ngồi bên cạnh lại ch ảy nước miếng, kích động túm lấy cánh tay Dương Bách Xuyên: “Ui ui ui… Dương Bách Xuyên cậu thấy chưa, lúc nãy Liễu Linh Linh nháy mắt với tôi đó! Cậu ấy nháy mắt với tôi, có phải đang ám chỉ cậu ấy thích tôi không?”
“Phụt!”
Dương Bách Xuyên phì cười: “Ừ ừ ừ, mập rất tự tin với sức quyến rũ của mình, anh em ủng hộ cậu theo đuổi hoa khôi Liễu.

Ha ha…”
“Đúng thế, mấy ngày nay tôi đang giảm béo, xem ra là có có hiệu quả, tôi nhất định phải kiên trì.

Tan học tôi sẽ hẹn Liễu Linh Linh.” Bạn mập chìm trong ảo tưởng.
Dương Bách Xuyên thầm cười nghiêng cười ngả trong lòng.

Anh đã tưởng tượng ra hình ảnh một anh chàng mập hơn một trăm cân lẽo đẽo theo sau Liễu Linh Linh.

Buổi sáng vốn là tiết của Âu Dương Ngọc Thanh, nhưng cô ấy vẫn chưa tới.

Sau khi học hết một tiết trong trạng thái mất tập trung, Dương Bách Xuyên dứt khoát rời trường.

Anh vốn định tặng Âu Dương Ngọc Thanh một suất đan Trú Nhan nhưng đối phương không tới, thôi thì dứt khoát trốn tiết buổi chiều luôn.
Anh đi ra cổng trường, dự định buổi chiều sẽ đi xem căn nhà Liễu Sơn Hải tặng tối qua.
Đến đó xem thử, nếu sửa sang đơn giản thì anh định chuyển đến luôn.

Ở phòng trọ dù là luyện công hay luyện chế đan Trú Nhan đều bất tiện.
Sau khi về phòng trọ, anh đặt con chồn Hương Hương vào ba lô, cầm giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà ở và chìa khóa mà tối qua Liễu Sơn Hải đưa cho, sau đó đến thẳng khu chung cư U Lan.

Căn nhà này nằm trong khu chung cư U Lan mới xây.
Kể ra thì khu chung cư này cùng khu với khu chung cư nơi Âu Dương Ngọc Thanh ở, hai khu chung cư cách nhau một con đường cái, phía đối diện là khu chung cư của Âu Dương Ngọc Thanh.
Tối qua Dương Bách Xuyên không kịp xem thông tin trên giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà ở.

Hôm nay lúc lấy ra xem, anh không kìm được kích động.

Căn nhà này nằm ở tầng chín trong tòa nhà cao cấp, tổng diện tích lên tới hơn một trăm tám mươi mét vuông.

Kết cấu gồm bốn phòng ngủ và hai phòng khách, mặt trước và mặt sau đều có ban công.
Diện tích cỡ này làm Dương Bách Xuyên líu lưỡi, nhẩm tính dựa theo giá phòng ở khu vực này thì căn nhà này có giá ít nhất là một triệu hai, một triệu ba trăm nghìn.

Anh cảm thán Liễu Sơn Hải ra tay thật hào phóng.
Nhưng đến khi anh tới nơi, đi vào khu chung cư rồi mở cửa nhà ra, anh mới biết mình sai rồi, có lẽ giá của căn nhà này ít nhất cũng trên hai triệu.
Bởi vì nơi đây là khu căn hộ cao cấp nên mọi cơ sở hạ tầng đều đầy đủ hết.

Nhà ở cũng mới được trang H**ng X* hoa, bên trong có đầy đủ đồ điện gia dụng, tất cả đều là đồ mới.
Quá lớn, quá xa hoa…
Dương Bách Xuyên ngồi trên sofa, không thể tin được mình đã sở hữu một căn nhà như vậy.

Anh cứ tưởng Liễu Sơn Hải tặng bừa một căn nhà mấy mươi mét vuông để mượn sức và cảm ơn mà thôi, nhưng không ngờ nó lại nằm ngoài dự đoán của anh.
Dương Bách Xuyên bình tĩnh lại, chuyện đầu tiên anh nghĩ đến là đón bà nội và em gái đến đây.

Anh định gọi điện báo tin vui này cho hai người, nhưng cầm điện thoại lên lại đặt xuống.

Hiện tại mình chỉ là một sinh viên mà thôi, sao có thể sở hữu một căn nhà như vậy?
Nếu bà nội biết có khi còn tưởng mình phạm tội để kiếm tiền mua nhà cũng không chừng, giải thích cho bà rất phiền phức, chi bằng cứ chờ thêm một thời gian nữa mình về nhà đón bà và em gái đến thẳng đây là được.
Dương Bách Xuyên biết mình có được căn nhà như thế này tất cả là bởi vì mình là truyền nhân của Tản Tiên, là người tu chân.

Tu chân là căn cơ của anh, sau này anh không thể lười biếng trong việc tu luyện, nhất định phải cố gắng.
Sư phụ Vân Thiên Tà từng nói hiện giờ anh mới tu luyện cấp độ nhập môn, con đường tu chân dài đằng đẵng, phía trước có niềm vui bất ngờ lớn hơn đang chờ đợi.
Những thứ hiện có chỉ là bắt đầu.
Hai mắt Dương Bách Xuyên sáng ngời, phóng tầm mắt ra chân trời ngoài cửa sổ, cõi lòng hừng hực hăng hái.
Anh chân chính cảm nhận được sự bất phàm của người tu chân.
Dương Bách Xuyên ngồi một lát, để lại con chồn Hương Hương, sau đó đi xuống lầu chuẩn bị trở về chuyển nhà.

Hôm nay chuyển luôn!
Có điều lúc xuống lầu, Dương Bách Xuyên chạm mặt hai nữ một nam.
Hai cô gái này là người quen, không phải ai khác mà chính là bạn gái cũ Hoàng Lỵ và cô út Hoàng Thanh.
Còn một nam kia là người trung niên, nhìn bề ngoài chừng ngoài ba mươi tuổi, đầu hơi hói.

Hoàng Lỵ thân mật ôm cánh tay hắn ta.
Dương Bách Xuyên nhìn cảnh tượng này, không cần hỏi cũng biết người đàn ông hói đầu là bạn trai hiện tại của bạn gái cũ của anh.
Bốn người tình cờ gặp nhau, Hoàng Thanh sững ra giây lát rồi cười khẩy: “Ồ… Dương Bách Xuyên, tên nghèo rớt mồng tơi nhà cậu đến khu căn hộ cao cấp này làm gì? Sao nào, bây giờ cậu đổi công việc làm thêm sang môi giới rồi hả?”
Sau khi gặp Dương Bách Xuyên, bạn gái cũ Hoàng Lỵ càng thân mật ôm chặt người đàn ông trung niên kia.

Cô ta nhìn Dương Bách Xuyên và hỏi: “Anh vẫn đi làm thêm sao?”
Dương Bách Xuyên hít sâu một hơi rồi nói: “Tôi sống trong khu chung cư này, hôm nay chuẩn bị chuyển nhà nên đến xem nhà một chút.”
“Phụt!”
Dương Bách Xuyên nói xong, Hoàng Thanh không nhịn được cười ra tiếng: “Buồn cười chết mất, phát tài hả? Một tên nghèo rớt mồng rơi như cậu cũng chẳng nhìn xem đây là nơi nào.

Khu căn hộ cao cấp đó có biết không? Ở đây một căn nhà sáu mươi mét vuông ít nhất cũng trên bảy tám trăm nghìn.

Cái ngữ nhà cậu… mà sống ở đây á?
Lỵ Lỵ nhà chúng tôi và Tạ Đỉnh cũng mới mua một căn hộ chín mươi mét vuông với giá một triệu không trăm tám mươi nghìn.

Đó là phòng cưới của họ, đã sửa sang xong rồi.

Chúng tôi đến kiểm tra phòng.”
Lời lẽ của Hoàng Thanh sặc mùi khoe khoang, cứ như căn nhà là của cô ta vậy..
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 31



000943-tamlinh247.jpg


000944-tamlinh247.jpg


000945-tamlinh247.jpg


000946-tamlinh247.jpg

 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 35



000960-tamlinh247.jpg


000961-tamlinh247.jpg


“Ôi • tôi... Được rồi, cậu thắng rồi, bổn cô nương đây cầu xin được phục vụ cậu một lần, nói xem cậu muốn loại xe nào?” Tiền Tiểu Bối thật đúng là không dám có lỗi với Dương Bách Xuyên, bởi vì kí ức về cơn đau do bà gì tới lần trước còn mới mẻ, ngộ nhỡ sau này bị lại còn phải cầu xin anh.

"Ông đây không có tìm hiểu về xe, nhìn qua phong cách một chút là được, ngày mai tôi phải đi tham dự một đám cưới, nói trắng ra là để thể hiện, cậu xem rồi chọn cho tôi một chiếc đi.” Mấy người đều quen thuộc lại là bạn học cùng trường cộng thêm là bạn bè thân, Dương Bách Xuyên cũng không giấu diếm ba người bọn họ, ngày mai anh đến tham dự đám cưới của bạn gái cũ để thể hiện.

Advertisement

“Chuyện xưa à? Kể nghe chơi đi?” Liễu Linh Linh bày ra vẻ mặt nhiều chuyện nói.

“Kể em gái cậu đấy, ông đây bị người yêu cũ ghét bỏ vì nghèo khó, ngày chia tay còn nhận được thiệp mời kết hôn của cô ấy, đương nhiên người chồng sắp cưới không phải là tôi, hai người nói xem, tôi có nên đi không?” Dương Bách Xuyên dùng thái độ thờ ơ kể lại ngắn gọn câu chuyện.

Tiền Tiểu Bối ồ à hai tiếng và nói: “Cái này nhất định phải đi, muốn giá thế nào?”

“Khoảng bảy tám chục đến một trăm vạn đi ” Cái giá này Dương Bách Xuyên đã cảm thấy không tệ rồi.

Nhưng không hiểu sao Liễu Linh Linh lại tức giận nói: “Nếu muốn mua thì mua chiếc tốt một chút, Tiểu Bối, cậu chọn một chiếc BMW đi, tiền không đủ thì tôi trả.”

“Không thành vấn đề, không có tiền cũng được, ha ha!” Tiền Tiểu Bối cười phóng khoáng, cô lấy điện thoại di động ra cúi đầu kiểm tra, sau đó đưa điện thoại di động cho Dương Bách Xuyên xem và nói: “Đây là mẫu xe BMW 7 series mới nhất, tuần trước tôi mới đi xem thử, cửa hàng từ S đang triển lãm, vẫn chưa bắt đầu bán ra, chú ba tôi để lại cho chú ấy. Như vậy đi, tôi bảo chú ấy nhường cho cậu, cho cậu một cái giá thấp nhất là hơn hai trăm vạn, tôi gọi điện thoại cho chú ba bảo chú ấy làm thủ tục, chúng ta ăn cơm xong sẽ đi thẳng qua đó lấy xe."

“Hơn hai trăm vạn?” Dương Bách Xuyên có chút đau lòng.

“Bớt nói nhiều, chỉ có một chiếc này thôi đấy...” Tiền Tiểu Bối nói xong thì đứng dậy đi ra ngoài gọi điện thoại.

Dương Bách Xuyên ngẫm lại, thôi thì cứ mua đi, dù sao nhìn mẫu xe anh cũng rất thích, hơn nữa, đan Trú Nhan một tháng có thể mang đến cho hắn năm sáu trăm vạn lợi nhuận, mua một chiếc xe hơn hai trăm vạn vẫn có thể chấp nhận được.

Vài phút sau Tiền Tiểu Bối gọi điện thoại xong, nói đã giải quyết xong, đợi lát nữa đi qua đó lấy xe là được rồi.

Lập tức bốn người ăn cơm xong, sau đó lôi Dương Bách Xuyên đi dạo phố, Liễu Linh Linh một lúc đã mua ba bộ âu phục cho Dương Bách Xuyên, cô nói, nếu đi tham dự đám cưới của người khác thì không thể không chú ý cách ăn mặc.

Dương Bách Xuyên cũng không quan tâm về cách ăn mặc lắm, nhưng không lay chuyển được Liễu Linh Linh, kết quả, anh thay một bộ tây phương và đi ra khỏi phòng thử đồ, làm cho ba cô gái đều nhìn đến ngây người.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 36



Ngắm nghía trong gương, Dương Bách Xuyên cũng cảm thấy mình rất đẹp trai, không đúng, anh đẹp trai sẵn rồi.

Mấy người dạo phố xong thì đi đến cửa hàng nhượng quyền xe do chú của Tiền Tiểu Bối quản lý, quả nhiên một chiếc BMW mới nhất đã chuẩn bị xong biển số xe và mọi thứ.

Giá gốc hơn hai trăm tám mươi vạn, bởi vì là Tiền Tiểu Bối ra mặt thay Dương Bách Xuyên cà thẻ nên được mua với giá hai trăm sáu mươi vạn, tiết kiệm được hai mươi vạn.

Sau đó đưa mấy người trở về, Dương Bách Xuyên lái xe mới về nhà.

Ngày hôm sau anh tìm thiệp mời kết hôn nào của bạn gái cũ và đi xuống tầng ra ngoài, nhưng rất bất ngờ lại nhận được điện thoại của Liễu Linh Linh, bảo anh đến nhà cô một chuyến.

Dương Bách Xuyên muốn đi tham dự đám cưới nên hỏi Liễu Linh Linh chuyện gì, cô lại là dở tật xấu cũ, trực tiếp nói một câu: “Bớt nói nhảm, mau tới đây.” Sau đó lập tức cúp điện thoại.

Dương Bách Xuyên tức giận mắng to: “Em gái nhà cậu, lại cúp điện thoại của ông đây.”

Mắng thì mắng nhưng anh vẫn là đến nhà họ Liễu.

Advertisement

Sau khi đến cửa, gọi điện thoại cho Liễu Linh Linh, vài phút sau, cô bước ra khỏi nhà.

Nhưng mà, Dương Bách Xuyên nhìn thấy hôm nay Liễu Linh Linh ăn mặc rất xinh đẹp, anh nhìn muốn rớt con mắt ra ngoài, kìm lòng không được nuốt nước miếng.

Trong mắt Dương Bách Xuyên, hôm nay yêu tinh thần kinh Liễu Linh Linh quá xinh đẹp.

Mặc một bộ sườn xám xẻ tà màu đỏ thẫm, trang điểm nhẹ nhàng, mang giày cao gót cao ba phân, phong thái đi lại làm đôi chân dài như ẩn như hiện khiến người ta nhịn không khỏi mơ mộng.

Trong lúc Dương Bách Xuyên ngây người, Liễu Linh Linh mở cửa xe ngồi vào ghế sau, phát hiện ánh mắt Dương Bách Xuyên nhìn thẳng vào cô, không hiểu sao trong lòng vui vẻ, trách móc nói: “Nhìn cái gì chứ? Chưa thấy bà đây mặc sườn xám bao giờ à, lái xe đi.”

“A, ào” Dương Bách Xuyên sững sờ, ậm ừ đáp lại.

Lập tức thu hồi ánh mắt khởi động xe, mới hỏi: “Cậu đi đâu vậy? Lát nữa tôi phải đi tham dự đám cưới của người khác rồi, hôm nay không có thời gian đưa cậu đi mua sắm. “

“Mẹ nó, lần trước cậu giúp bà đây làm bia đỡ đạn một lần, lần này bà đây cũng giúp cậu một lần giả trang làm bạn gái cậu, nhớ kỹ chỉ là giả trang thôi, đừng coi là thật nha!” Liễu Linh Linh đỏ mặt nói, thật ra ngay cả chính cô cũng nghĩ không ra, là ma xui quỷ khiến gì mà cô lại muốn giúp Dương Bách Xuyên giả làm bạn gái anh.

Mà Dương Bách Xuyên nghe cô nói vậy, trong lòng thoáng hiện lên một sự ấm áp, trầm mặc một hồi mới nói: “Cám ơn!”

Khách sạn Thái Vân, hôm nay là đám cưới của Hoàng Ly và Tạ Đỉnh.

Hai người đứng ở cửa tự mình đón khách, vì thế Hoàng Ly còn oán giận, nhưng Tạ Đỉnh lại nói, hôm nay quản lý công ty hắn ta sẽ đến tham dự đám cưới của bọn họ, giám đốc các phòng ban nhỏ cũng được mời đến, không thể chậm trễ.

Nghe vậy, trong lòng Hoàng Ly bình thường lại, cảm giác rất có mặt mũi, đứng thêm một lúc cũng đáng giá.

Nhưng một phút đó, trong tầm mắt hai người xuất hiện một chiếc BMW mới, mới liếc mắt hai người đã lập tức nhận ra đây là mẫu xe 7 series mới nhất năm nay, bởi vì kết hôn cũng dự định đổi một chiếc xe mới, đã đặc biệt xem qua mẫu xe BMW series, cho nên liếc mắt đã nhận ra.

Không ngờ chiếc BMW 7 series trị giá hơn hai tám mươi vạn mới nhất này còn chưa bắt đầu tiêu thụ trong thị trường, nhưng đã xuất hiện tại đám cưới của hai người.

Trong lòng Tạ Đỉnh trong lòng còn, chẳng lẽ là giảm đốc công ty? Nhưng nghĩ lại không thể xe của giám đốc cũng chỉ hơn một trăm vạn.

Sau khi Hoàng Ly và Tạ Đỉnh nhìn thấy chiếc xe này xuất hiện, liếc nhau vội vàng chạy tới, dù nói thế nào đi nữa, người có thể lái xe trị giá hơn hai trăm vạn đến tham gia đám cưới của bọn họ, chắc chắn là một chuyện vô cùng có mặt mũi.

Nhưng mà, khi Hoàng Ly và Tạ Đỉnh đi tới trước thân xa, nhìn thấy người từ trong xe bước ra thì hai người đều mở to hai mắt sững sờ tại chỗ.

Người lái xe trong tầm mắt Hoàng Ly và Tạ Đình là Dương Bách Xuyên?

Cửa xe mở ra, một cô gái mặc sườn xám màu đỏ thẫm, vóc dáng mảnh khảnh, lả lướt yêu kiều, sở hữu một đôi chân thon dài khiến Tạ Đỉnh nuốt nước miếng.

Ngay cả cô dâu Hoàng Ly là nhân vật chính ngày hôm nay cũng thấy tự ti mặc cảm, cảm thấy so với cô gái trước mắt thì mình chỉ là cải trắng.

Hai người đều quen biết Dương Bách Xuyên, nhưng không quen biết cô gái mặc sườn xám vừa xuống xe. Tạ Đỉnh và Hoàng Ly nhìn nhau, đều tỏ ý không quen đối phương, hình như trong số người thân bạn bè cũng không có người này.

Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, người đến dự hôn lễ chính là khách, không thể bỏ bê.

Vì vậy Tạ Đỉnh mỉm cười chia tay với cô gái mặc sườn xám: "Hoan nghênh..."

Có điều hắn ta chưa nói hết câu đã bị cô gái mặc sườn xám bơ đẹp.

Cô lướt qua hắn ta đi về phía Dương Bách Xuyên, thân mật nói: "Anh yêu nhanh lên nào!"

Một tiếng anh yêu" làm cho Tạ Đình và Hoàng Ly như bị điện giật.

Khi Hoàng Ly và Tạ Đỉnh nhìn thấy Dương Bách Xuyên, bọn họ đều cho rằng anh là tài xế lái xe cho cô gái mặc sườn xám.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 37



Cả Hoàng Ly và Tạ Đỉnh đều biết Dương Bách Xuyên là một tên khố rách áo ôm, e là cả đời này cũng chẳng mua nổi một chiếc xe như vậy.

Thế nhưng một tiếng "anh yêu" của cô gái mặc sườn xám đã tiết lộ lượng tin lức khổng lồ.

Cách gọi này nói lên Dương Bách Xuyên là bạn trai của cô gái mặc sườn xám không phải sao?

Vẻ mặt Hoàng Ly trở nên mất tự nhiên.

Tạ Đỉnh bị cô gái mặc sườn xám phớt lờ, lại nghe thấy cách gọi của Liễu Linh Linh dành cho Dương Bách Xuyên, trong lòng vừa kinh ngạc vừa tức giận.

Hắn ta không ngờ Dương Bách Xuyên lại lái xe sang, cua được một cô gái xinh đẹp tuyệt trần như vậy.

Dương Bách Xuyên đóng cửa xe, cảm thấy rất hài lòng với tiếng "anh yêu" của Liễu Linh Linh. Nhất là khi nhìn thấy sắc mặt của bạn gái cũ Hoàng Ly và Tạ Đình, khỏi phải nói anh sảng khoái nhường nào.

Advertisement

Thấy Liễu Linh Linh nhập vai, Dương Bách Xuyên nhếch miệng đi tới bên cạnh cô.

Lúc này, Liễu Linh Linh rất tự nhiên vươn tay khoác lên cánh tay Dương Bách Xuyên như chim nhỏ nép vào người, đúng kiểu cặp đôi ngọt ngào.

Dương Bách Xuyên mặc hàng hiệu, thân hình cao gần một mét tám mươi, Liễu Linh Linh ở bên cạnh dáng đẹp mặt xinh, hai người đứng cạnh nhau đúng là kim đồng ngọc nữ.

Trai xinh gái đẹp, tuyệt đối là nam thần nữ thần.

Hai người vừa xuất hiện đã thu hút ánh nhìn của mọi người ở cửa khách sạn. Đặc biệt là chiếc xe BMW mới tinh đằng sau Dương Bách Xuyên và Liễu Linh Linh đã làm cho rất nhiều cô gái đến tham dự hôn lễ bắt đầu âm thầm tính toán lát nữa sẽ cưa cẩm Dương Bách Xuyên như thế nào.

Dương Bách Xuyên đi tới trước mặt Hoàng Ly và Tạ Đỉnh, khẽ mỉm cười nói: "Linh Linh, giới thiệu với em hai vị này là nhân vật chính của ngày hôm nay: Hoàng Ly và chồng chưa cưới của cô ấy... à không, bây giờ phải gọi là chồng mới đúng. Ừm, chú Tạ tạ đỉnh."

Dương Bách Xuyên cố ý gọi Tạ Đỉnh thành tạ đỉnh (*), đằng trước còn kèm theo từ chú hết sức chân thành.

(*) Chơi chữ: tên nhân vật là Tạ Đỉnh (51), nhưng Dương Bách Xuyên gọi là tạ đỉnh (16] Tĩ: hói đầu). Hai từ này phát âm giống nhau (xièding).

Hoàng Lỵ và Tạ Đình nghe Dương Bách Xuyên nói vậy thì sắc mặt xanh mét. Hoàng Ly nghĩ rằng Dương Bách Xuyên gọi chú Tạ Đỉnh tức là đang châm chọc cô ta tìm một lão già, tham tiền hám của. Nhưng sự thật đúng là vậy, cho nên mặt Hoàng Ly bỏng rát.

Mà Tạ Đỉnh bị Dương Bách Xuyên gọi là chú cũng run rẩy cả người, gằn giọng nói: "Dương Bách Xuyên, năm nay Tạ mỗ mới ba mươi mốt tuổi, cậu gọi tôi là anh thì tôi mới dám nhận."

Dương Bách Xuyên cười ha hả, giọng ngân dài: "Ồ... xin lỗi nha, năm nay tôi mới hai mươi mốt tuổi. Nói vậy thì chú lớn hơn tôi những mười tuổi, hình như tôi gọi là chú cũng đâu có sai. Nếu gọi anh... ha ha, tôi không có người anh nào hói như vậy."

"Dương Bách Xuyên, anh." Hoàng Lỵ không nghe nổi nữa, xem như cô ta đã hiểu ra hôm nay Dương Bách. Xuyên đến để vả mặt, trả thù chuyện hôm ấy hai cô cháu Hoàng Ly sỉ nhục anh ở công viên.

Nghĩ tới đây, Hoàng Ly trầm giọng nói: "Cứ coi như trước đây tôi có lỗi với anh, nhưng hôm nay là lễ kết hôn của tôi, cầu xin anh đừng náo loạn có được không? Anh nể tình chúng ta ngày trước mà giữ thể diện cho tôi nhé?"

Dương Bách Xuyên thầm cười khẩy trong lòng: "Mẹ kiếp, lúc trước cô và cô út cùng nhau sỉ nhục tôi, sao không nghĩ tới thể diện của tôi?"

Giờ phút này Dương Bách Xuyên rất muốn hét to.

Nhưng đúng lúc này giọng nói của Hoàng Thanh đột nhiên vọng từ đằng xa tới: "Ly Ly, Tạ Đỉnh mau vào đi! MC đang tìm hai người đó!"

Hoàng Thanh nói đến đây bỗng dừng lại. Cô ta cũng nhìn thấy Dương Bách Xuyên và Liễu Linh Linh thân mật đứng cạnh nhau ở phía đối diện cháu gái và cháu rể. Ngoài ra cô ta còn nhìn thấy chiếc xe đằng sau Dương Bách Xuyên, trong lòng hơi ngờ vực.

Nhưng Hoàng Thanh là kiểu con gái cực kỳ thực dụng, thấy Dương Bách Xuyên mặc lễ phục, bên cạnh còn có một cô gái khiến mình ghen tỵ, cô ta lập tức nghĩ rằng hôm nay Dương Bách Xuyên đến để vả mặt.

Không ngờ mày dám đến thật!

Hôm đó Hoàng Thanh xúi cháu gái đưa thiệp cưới cho Dương Bách Xuyên là để sỉ nhục anh, hoàn toàn không nghĩ rằng Dương Bách Xuyên sẽ đến tham dự hôn lễ của bạn gái cũ.

Ai dè Dương Bách Xuyên chẳng những tới, mà còn dẫn theo bạn gái!

20221108084404-tamlinh247.jpg

 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 38



Mấy câu nói của Hoàng Thanh khiến nhiều người ở đây xì xào bàn tán. Thì ra anh chàng Dương Bách Xuyên lái BMW này là kẻ sĩ diện, cả xe và bạn gái đều là đi thuê.

Rất nhiều người nghĩ như vậy, ngay cả Hoàng Ly nghe cô mình nói xong cũng tỏ vẻ kinh ngạc, sau đó cực kỳ giận dữ, ánh mắt nhìn Dương Bách Xuyên tràn đầy ghét bó.

Chỉ có Tạ Đỉnh từng lăn lộn trên thương trường biết nhìn người hơn đám Hoàng Thanh một chút. Hắn ta biết rõ chiếc xe BMW 7 Series mẫu mới mà hôm nay Dương Bách Xuyên lái tới chưa được đưa ra thị trường, thế thì làm sao mà thuê được?

Lại thêm cô gái mặc sườn xám bên cạnh Dương Bách Xuyên, chưa nói đến vấn đề cô có xinh đẹp hay không, chỉ riêng khí chất trên người thôi cũng không phải thứ người mẫu có thể sở hữu.

Người mẫu có vẻ ngoài xinh đẹp thì nhiều vô kể, nhưng có người mẫu nào vừa có ngoại hình vừa có khí chất không?

Hơn nữa, Tạ Đình cảm thấy cô gái bên cạnh Dương Bách Xuyên có khí chất đặc biệt giống như thiên kim nhà giàu, trên người toát ra vẻ kiêu ngạo tự nhiên. Tạ Đỉnh từng gặp cô gái có khí chất như thế này một lần, đối phương là con nhà giàu chính hiệu.

Vì lẽ đó, Tạ Đình cảm thấy lời nói của Hoàng Thanh rất vô lý. Nếu không phải nể tình Hoàng Thanh ủng hộ

mình trong công ty, thì Tạ Đình cũng muốn đá văng cô ta kéo cô ta đắc tội người khác, gây rắc rối cho mình.

Tạ Đỉnh đang định lên tiếng bảo Hoàng Thanh đừng nói nữa thì một chiếc xe hơi chạy đến. Tiếng còi xe vang lên thu hút sự chú ý của mọi người.

Cả Tạ Đỉnh lẫn Hoàng Thanh nhìn thấy chiếc xe này đều ngạc nhiên mừng rỡ, vội vàng bước nhanh tới. Đây là xe của giám đốc công ty, cũng là cấp trên của bọn họ.

cửa xe mở ra, một người trung niên bốn mươi mấy tuổi ngẩng đầu liếc nhìn, tức thì một đám cấp dưới chạy tới nghênh đón. Ông ta rất hài lòng về điều này.

Advertisement

"Cảm ơn Giám đốc Hướng hạ cố đến đây." Tạ Đình từ xa đi tới bắt tay.

Lúc này Hoàng Thanh giành đi trước, nở nụ cười quyến rũ: "Ôi chao Giám đốc Hướng, ông đến đây đúng là niềm vinh hạnh của Ly Ly nhà tôi."

Hoàng Thanh rất thực dụng, trước mặt Giám đốc Hướng cô ta cười tươi như hoa và chìa hai tay ra, khác hẳn vẻ mặt như đưa đám khi đối mặt với Dương Bách Xuyên.

Nhưng một giây sau, cả Hoàng Thanh, Hoàng Ly, Tạ Đỉnh và tất cả những người có mặt ở đây đều rớt cả tròng måt.

Chỉ thấy Giám đốc Hướng kích động vươn tay, sải bước đi tới. Nhưng đối tượng bắt tay không phải là Hoàng Thanh và Tạ Đỉnh. Ông ta chẳng liếc mắt lấy một cái, đi lướt qua hai người.

Nụ cười trên gương mặt Hoàng Thanh chợt cứng đờ, Tạ Đỉnh cũng vô cùng lúng túng.

Trong tầm mắt hai người, Giám đốc Hướng cung kính chạy thẳng về phía cô gái bên cạnh Dương Bách Xuyên.

Ngay sau đó, bọn họ nghe thấy Giám đốc Hướng kích động nói: "Không ngờ tôi lại được gặp cô Liễu ở đây."

Liễu Linh Linh nhìn Giám đốc Hướng với vẻ mặt kinh ngạc, bởi vì cô không quen biết đối phương. Nhưng người ta đã mỉm cười chìa tay ra với mình, cô cũng thản nhiên bắt tay ông ta: "Ông là?"

"Chắc là cô Liễu không nhớ Hướng mỗ. Năm ngoái chúng ta đã gặp nhau ở hội nghị thương mại do ba cô - ông Liễu Sơn Hải chủ trì. Tôi là Hướng Tiến Tiền, giám đốc Phòng Đầu tư nước ngoài của Công ty Thiên Dương. Đây là danh thiếp của tôi."

Hướng Tiến Tiền trao danh thiếp bằng hai tay, lòng thầm ước có thể móc nối quan hệ với nhà họ Liễu. Nếu có thể móc nối quan hệ với nhà họ Liễu, nói không chừng thành tích của ông ta sẽ tăng vọt, và có khả năng được thăng chức.

Chương 33: Rớt cả tròng mắt

Người lái xe trong tầm mắt của Hoàng Ly và Tạ Đỉnh là Dương Bách Xuyên?

Cửa xe mở ra, một cô gái mặc sườn xám màu đỏ thẫm, vóc dáng mảnh khảnh, lả lướt yêu kiều, sở hữu một đôi chân thon dài khiến Tạ Đỉnh nuốt nước miếng.

Ngay cả cô dâu Hoàng Ly là nhân vật chính ngày hôm nay cũng thấy tự ti mặc cảm, cảm thấy so với cô gái trước mắt thì mình chỉ là cải trắng.

Hai người đều quen biết Dương Bách Xuyên, nhưng không quen biết cô gái mặc sườn xám vừa xuống xe. Tạ Đỉnh và Hoàng Ly nhìn nhau, đều tỏ ý không quen đối phương, hình như trong số người thân bạn bè cũng không có người này.

Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, người đến dự hôn lễ chính là khách, không thể bỏ bê.

Vì vậy Tạ Đỉnh mỉm cười chia tay với cô gái mặc sườn xám: "Hoan nghênh..."

Có điều hắn ta chưa nói hết câu đã bị cô gái mặc sườn xám bơ đẹp.

Cô lướt qua hắn ta đi về phía Dương Bách Xuyên, thân mật nói: "Anh yêu nhanh lên nào!"

Một tiếng "anh yêu" làm cho Tạ Đỉnh và Hoàng Ly như bị điện giật.

Khi Hoàng Ly và Tạ Đỉnh nhìn thấy Dương Bách Xuyên, bọn họ đều cho rằng anh là tài xế lái xe cho cô gái mặc sườn xám.

Cả Hoàng Lý và Tạ Đỉnh đều biết Dương Bách Xuyên là một tên khố rách áo ôm, e là cả đời này cũng chẳng mua nổi một chiếc xe như vậy.

Thế nhưng một tiếng anh yêu" của cô gái mặc sườn xám đã tiết lộ lượng tin lức khổng lồ.

Cách gọi này nói lên Dương Bách Xuyên là bạn trai của cô gái mặc sườn xám không phải sao?

Vẻ mặt Hoàng Ly trở nên mất tự nhiên.

Tạ Đỉnh bị cô gái mặc sườn xám phớt lờ, lại nghe thấy cách gọi của Liễu Linh Linh dành cho Dương Bách Xuyên, trong lòng vừa kinh ngạc vừa tức giận.

Hắn ta không ngờ Dương Bách Xuyên lại lái xe sang, cua được một cô gái xinh đẹp tuyệt trần như vậy.

Dương Bách Xuyên đóng cửa xe, cảm thấy rất hài lòng với tiếng "anh yêu" của Liễu Linh Linh. Nhất là khi nhìn thấy sắc mặt của bạn gái cũ Hoàng Ly và Tạ Đỉnh, khỏi phải nói anh sảng khoái nhường nào.

Thấy Liễu Linh Linh nhập vai, Dương Bách Xuyên nhếch miệng đi tới bên cạnh cô.

Lúc này, Liễu Linh Linh rất tự nhiên vươn tay khoác lên cánh tay Dương Bách Xuyên như chim nhỏ nép vào người, đúng kiểu cặp đôi ngọt ngào.

Dương Bách Xuyên mặc hàng hiệu, thân hình cao gần một mét tám mươi, Liễu Linh Linh ở bên cạnh dáng đẹp mặt xinh, hai người đứng cạnh nhau đúng là kim đồng ngọc nữ.

Trai xinh gái đẹp, tuyệt đối là nam thần nữ thần.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 39



Hai người vừa xuất hiện đã thu hút ánh nhìn của mọi người ở cửa khách sạn. Đặc biệt là chiếc xe BMW mới tinh đằng sau Dương Bách Xuyên và Liễu Linh Linh đã làm cho rất nhiều cô gái đến tham dự hôn lễ bắt đầu âm thầm tính toán lát nữa sẽ cưa cẩm Dương Bách Xuyên như thế nào.

Dương Bách Xuyên đi tới trước mặt Hoàng Ly và Tạ Đỉnh, khẽ mỉm cười nói: "Linh Linh, giới thiệu với em hai vị này là nhân vật chính của ngày hôm nay: Hoàng Ly và chồng chưa cưới của cô ấy... à không, bây giờ phải gọi là chồng mới đúng. Ừm, chú Tạ tạ đỉnh."

Dương Bách Xuyên cố ý gọi Tạ Đỉnh thành tạ đỉnh (*), đằng trước còn kèm theo từ chú hết sức chân thành.

(*) Chơi chữ: tên nhân vật là Tạ Đình (15/), nhưng Dương Bách Xuyên gọi là tạ đỉnh (15/TT: hói đầu). Hai từ này phát âm giống nhau (xièding).

Hoàng Ly và Tạ Đình nghe Dương Bách Xuyên nói vậy thì sắc mặt xanh mét. Hoàng Ly nghĩ rằng Dương Bách Xuyên gọi chú Tạ Đỉnh tức là đang châm chọc cô ta tìm một lão già, tham tiền hám của. Nhưng sự thật đúng là vậy, cho nên mặt Hoàng Ly bỏng rát.

Mà Tạ Đình bị Dương Bách Xuyên gọi là chú cũng run rẩy cả người, gằn giọng nói: "Dương Bách Xuyên, năm nay Tạ mỗ mới ba mươi mốt tuổi, cậu gọi tôi là anh thì tôi mới dám nhận."

Dương Bách Xuyên cười ha hả, giọng ngân dài: "Ồ... xin lỗi nha, năm nay tôi mới hai mươi mốt tuổi. Nói vậy thì chú lớn hơn tôi những mười tuổi, hình như tôi gọi là chú cũng đâu có sai. Nếu gọi anh... ha ha, tôi không có người anh nào hói như vậy."

"Dương Bách Xuyên, anh..." Hoàng Ly không nghe nổi nữa, xem như cô ta đã hiểu ra hôm nay Dương Bách Xuyên đến để vả mặt, trả thù chuyện hôm ấy hai cô cháu Hoàng Ly sỉ nhục anh ở công viên.

Nghĩ tới đây, Hoàng Lỵ trầm giọng nói: "Cứ coi như trước đây tôi có lỗi với anh, nhưng hôm nay là lễ kết hôn của tôi, cầu xin anh đừng náo loạn có được không? Anh nể tình chúng ta ngày trước mà giữ thể diện cho tôi nhé?"

Dương Bách Xuyên thầm cười khẩy trong lòng: "Mẹ kiếp, lúc trước cô và cô út cùng nhau sỉ nhục tôi, sao không nghĩ tới thể diện của tôi?"

Giờ phút này Dương Bách Xuyên rất muốn hét to.

Advertisement

Nhưng đúng lúc này giọng nói của Hoàng Thanh đột nhiên vọng từ đằng xa tới: "Ly Ly, Tạ Đỉnh mau vào đi! MC đang tìm hai người đó!"

Hoàng Thanh nói đến đây bỗng dừng lại. Cô ta cũng nhìn thấy Dương Bách Xuyên và Liễu Linh Linh thân mật đứng cạnh nhau ở phía đối diện cháu gái và cháu rể. Ngoài ra cô ta còn nhìn thấy chiếc xe đằng sau Dương Bách Xuyên, trong lòng hơi ngờ vực.

Nhưng Hoàng Thanh là kiểu con gái cực kỳ thực dụng, thấy Dương Bách Xuyên mặc lễ phục, bên cạnh còn có một cô gái khiến mình ghen tỵ, cô ta lập tức nghĩ rằng hôm nay Dương Bách Xuyên đến để vả mặt.

Không ngờ mày dám đến thật!

Hôm đó Hoàng Thanh xúi cháu gái đưa thiệp cưới cho Dương Bách Xuyên là để sỉ nhục anh, hoàn toàn không nghĩ rằng Dương Bách Xuyên sẽ đến tham dự hôn lễ của bạn gái cũ.

Ai dè Dương Bách Xuyên chẳng những tới, mà còn dẫn theo bạn gái!

Hoàng Thanh thầm cười khẩy trong lòng. Cô ta biết rõ gia cảnh của Dương Bách Xuyên, lập tức suy đoán tất cả đều là anh thuê.

Cô ta lập tức nhìn Dương Bách Xuyên, đồng thời cười khẩy: "Ái chà Dương Bách Xuyên, không ngờ cậu đến thật. Được đấy, thuê một chiếc BMW tốn không ít tiền nhỉ?"

Châm chọc xong cô ta lại nhìn sang Liễu Linh Linh: "Phì phì phì, vì sĩ diện mà dốc hết vốn liếng nhỉ. Thuê một cô người mẫu xinh đẹp thế này không rẻ đâu. Cô bé à, Dương Bách Xuyên trả cổ bao nhiêu tiền?"

Mấy câu nói của Hoàng Thanh khiến nhiều người ở đây xì xào bàn tán. Thì ra anh chàng Dương Bách Xuyên lái BMW này là kẻ sĩ diện, cả xe và bạn gái đều là đi thuê.

Rất nhiều người nghĩ như vậy, ngay cả Hoàng Ly nghe cô mình nói xong cũng tỏ vẻ kinh ngạc, sau đó cực kỳ giận dữ, ánh mắt nhìn Dương Bách Xuyên tràn đầy ghét

bo.

Chỉ có Tạ Đỉnh từng lăn lộn trên thương trường biết nhìn người hơn đám Hoàng Thanh một chút. Hắn ta biết rõ chiếc xe BMW 7 Series mẫu mới mà hôm nay Dương Bách Xuyên lái tới chưa được đưa ra thị trường, thế thì làm sao mà thuê được?

Lại thêm cô gái mặc sườn xám bên cạnh Dương Bách Xuyên, chưa nói đến vấn đề cô có xinh đẹp hay không, chỉ riêng khí chất trên người thôi cũng không phải thứ người mẫu có thể sở hữu.

Người mẫu có vẻ ngoài xinh đẹp thì nhiều vô kể, nhưng có người mẫu nào vừa có ngoại hình vừa có khí chất không?

Hơn nữa, Tạ Đình cảm thấy cô gái bên cạnh Dương Bách Xuyên có khí chất đặc biệt giống như thiên kim nhà giàu, trên người toát ra vẻ kiêu ngạo tự nhiên. Tạ Đỉnh từng gặp cô gái có khí chất như thế này một lần, đối phương là con nhà giàu chính hiệu.

Vì lẽ đó, Tạ Đình cảm thấy lời nói của Hoàng Thanh rất vô lý. Nếu không phải nể tình Hoàng Thanh ủng hộ

mình trong công ty, thì Tạ Đỉnh cũng muốn đá văng cô ta kẻo cô ta đắc tội người khác, gây rắc rối cho mình.

Tạ Đỉnh đang định lên tiếng bảo Hoàng Thanh đừng nói nữa thì một chiếc xe hơi chạy đến. Tiếng còi xe vang lên thu hút sự chú ý của mọi người.

Cả Tạ Đỉnh lẫn Hoàng Thanh nhìn thấy chiếc xe này đều ngạc nhiên mừng rỡ, vội vàng bước nhanh tới. Đây là xe của giám đốc công ty, cũng là cấp trên của bọn họ.

Cửa xe mở ra, một người trung niên bốn mươi mấy tuổi ngẩng đầu liếc nhìn, tức thì một đám cấp dưới chạy tới nghênh đón. Ông ta rất hài lòng về điều này.

"Cảm ơn Giám đốc Hướng hạ cố đến đây." Tạ Đỉnh từ xa đi tới bắt tay.

Lúc này Hoàng Thanh giành đi trước, nở nụ cười quyến rũ: "Ôi chao Giám đốc Hướng, ông đến đây đúng là niềm vinh hạnh của Ly Ly nhà tôi."

Hoàng Thanh rất thực dụng, trước mặt Giám đốc Hướng cô ta cười tươi như hoa và chia hai tay ra, khác hẳn vẻ mặt như đưa đám khi đối mặt với Dương Bách Xuyên.

Nhưng một giây sau, cả Hoàng Thanh, Hoàng Ly, Tạ Đỉnh và tất cả những người có mặt ở đây đều rớt cả tròng mắt.

Chỉ thấy Giám đốc Hướng kích động vươn tay, sải bước đi tới. Nhưng đối tượng bắt tay không phải là Hoàng Thanh và Tạ Đỉnh. Ông ta chẳng liếc mắt lấy một cái, đi lướt qua hai người.

Nụ cười trên gương mặt Hoàng Thanh chợt cứng đờ, Tạ Đỉnh cũng vô cùng lúng túng.

Trong tầm mắt hai người, Giám đốc Hướng cung kính chạy thẳng về phía cô gái bên cạnh Dương Bách Xuyên.

Ngay sau đó, bọn họ nghe thấy Giám đốc Hướng kích động nói: "Không ngờ tôi lại được gặp cô Liễu ở đây."

Liễu Linh Linh nhìn Giám đốc Hướng với vẻ mặt kinh ngạc, bởi vì cô không quen biết đối phương. Nhưng người ta đã mỉm cười chia tay ra với mình, cô cũng thản nhiên bắt tay ông ta: "Ông là?"

20221108084441-tamlinh247.jpg

 
Back
Top Bottom