Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 640



Người dẫn đường đứng bên cạnh nói: “Tiên sinh, dựa theo kinh nghiệm của tôi, tỷ lệ xuất hiện phỉ thúy của khối nguyên thạch này rất nhỏ, nguyên thạch phỉ thúy có hai loại, sơn liêu và tử liêu.

Sơn liêu là phỉ thúy được khai thác trực tiếp từ khu mỏ, không có da ngoài, không có hình dạng cố định, có rất nhiều góc cạnh và vết rạn, kết cấu hơi thô ráp, chất lượng không quá tốt, không thuộc đổ thạch.

Tử liêu là phỉ thúy đá sỏi, là loại nguyên thạch khai thác từ mỏ bị xói mòn xuống lòng sông, trải qua phong hóa nghiền ép. Trong quá trình rơi xuống, góc cạnh của khoáng thạch phỉ thúy bị ma tròn, vết rạn ban đầu bị ma sát hết hoặc sụp đổ.

Đồng thời, mặt ngoài bị phong hóa thành một tầng da dày, như vậy, mảnh vỡ phỉ thúy sẽ biến thành đá sỏi hình tròn hoặc hình trứng được bọc bởi một lớp da nhẵn.

Phần lớn nguyên liệu phỉ thúy trong thị trường giao dịch là tử liêu, tức là phỉ thúy đá sỏi, bởi vì mặt ngoài của đá sỏi được che đậy bằng một lớp vỏ phong hóa, không nhìn ra được tình huống bên trong. Mọi người chỉ có thể dựa vào điểm đặc thù của vỏ ngoài, dựa vài kinh nghiệm của bản thân để suy đoán ưu khuyết của phỉ thúy bên trong đổ thạch.

Khối nguyên thạch này quá mức trơn nhẵn, không nhìn ra được khe hở, nhìn qua không giống sơn liêu hay tử liêu, vì vậy tôi cảm giác cơ hội xuất hiện màu xanh rất ít, nếu không đổi khối khác thử xem?”

Làm người giám định nguyên thạch trong đội ngũ, người dẫn đầu cho anh ý kiến tham khảo.

Nhưng Dương Bách Xuyên muốn thử độ may mắn, dù sao không ai dám đảm bảo bên trong sẽ có cái gì, vung tay lên nói: “Không đổi, chọn khối này, tôi muốn thử độ may mắn, Nguyễn tiểu thư, cắt đi.”

“Vâng tiên sinh, xin hỏi ngài yêu cầu thợ cắt cấp bậc nào?” Nguyễn Hoa nói.

“Thợ cắt còn cần cấp bậc?” Dương Bách Xuyên khó hiểu nói.

“Đúng vậy tiên sinh, thợ cắt chỗ chúng tôi được chia làm ba cấp bậc, bắt đầu từ thợ cắt sơ cấp, đến trung cấp, rồi đến cao cấp nhất. Cấp bậc càng cao kỹ thuật cắt của thợ càng tốt, sẽ hạ thấp sự tổn hại khi cắt đến mức thấp nhất.

Phí phục vụ của thợ cắt sơ cấp là mười vạn, trung cấp trăm vạn, cao cấp một ngàn vạn, tất nhiên là Đô-la, xin hỏi ngài muốn thợ cắt cấp mấy?” Sau khi nói xong, Nguyễn Hoa chờ đợi Dương Bách Xuyên trả lời.

“A ~ các người cũng quá tham, cái này cũng phải thu phí, hơn nữa cao cấp còn cần một ngàn vạn Đô-la?” Dương Bách Xuyên líu lưỡi.

Nguyễn Hoa vẫn giữ vững ý cười, cung kính trả lời: “Tiên sinh, cắt nguyên thạch là vòng quan trọng nhất trong quá trình đổ thạch. Nếu kỹ thuật cắt không đạt tiêu chuẩn sẽ tổn hại đến màu xanh trong nguyên thạch, đến lúc đó một đao cắt xuống không phải chỉ có chút phí dụng này.”

Sau khi nghe Nguyễn Hoa giải thích, mặc dù trong lòng của Dương Bách Xuyên vẫn có chút không vừa lòng, nhưng cũng không làm khó cô, mọi người đều nói đây là quy củ.

“Được rồi, sắp xếp cho tôi một thợ cắt trung cấp.” Cuối cùng Dương Bách Xuyên lựa chọn trung cấp, trong lòng nghĩ nếu đã tốn một đống tiền, cũng không cần để ý chút tiền này.

Thanh Tước đứng một bên nói: “Thật ra dùng thợ cắt sơ cấp là được, kỹ thuật của thợ cắt nơi này đều nổi tiếng trên thế giới, rất nhiều người dùng thợ cắt sơ cấp.”

“Trung cấp đi, đều gọi rồi.” Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười, thứ này tiền nào của đó, trong lòng cũng có chút yên tâm.

“Ha ha, ngài là kim chủ, ngài quyết định, những người như chúng ta chỉ đưa ra kiến nghị mà thôi.” Thanh Tước cười nói.

Chưa đầy ba phút, sau khi Nguyễn Hoa gọi điện thoại, một thợ cắt trung niên đã đến. Nguyễn Hoa cố ý tìm một Hoa Kiều ở nước Nam, có thể nói tiếng phổ thông.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 641



Sau khi giới thiệu qua, Dương Bách Xuyên có chút gấp không chờ nổi bảo thợ cắt nguyên thạch.

Đầu tiên phải thật cẩn thận cắt xuống, Dương Bách Xuyên phát hiện người ở bên cạnh còn khẩn trương hơn cả anh.

Nhưng cuối cùng không xuất hiện màu xanh.

Sau ba đao, sự thật chứng minh là mất tiền, là một khối không thạch.

Mười vạn Đô-la không cánh mà bay.

Đây là đổ thạch, ba đao cắt mười vạn Đô-la biến mất.

Dương Bách Xuyên hơi đau lòng, cũng may anh là nhà giàu mới nổi, so với số tiền trong túi, số tiền này không tính là gì.

Tính quật cường nổi lên, lại tiêu phí trăm vạn Đô-la mua ba viên nguyên thạch, làm thợ cắt tiếp tục cắt.

Hai viên nguyên thạch đều không.

Đến viên nguyên thạch thứ ba, cuối cùng cũng có màu xanh, nhưng lại loại đậu bình thường nhất.

Loại đậu là loại xưng hô cực kỳ hình tượng, chúng ta biết phỉ thúy là loại đa tinh thể, nếu tinh thể phỉ thúy tạo thành thô hơn, ví dụ lớn hơn 1 mm sẽ rất dễ dàng bị mắt thường nhìn được. Đa số tinh thể phỉ thúy loại thô là dạng ngắn, khi biên giới của tinh thể dạng ngắn này rất rõ ràng, nhìn qua giống như một hạt đậu xanh, vì vậy gọi là loại đậu.

Hơn nữa hình thể không lớn, chỉ lớn hơn hạch đào một chút, người dẫn đường đứng bên cạnh nói: “Giá trị thị trường không cao, nhiều nhất là 3000 Hoa Hạ tệ, nhưng ít còn hơn không, cuối cùng tiên sinh cũng mở được.”

Dương Bách Xuyên biết ông ta đang an ủi mình, bây giờ trong lòng anh vẫn có chút mất mát. Tiêu hơn trăm vạn Đô-la, CMN chỉ thu hoạch một loại đậu giá trị 3000 Hoa Hạ tệ.

Trăm vạn Đô-la thử vận may, nhưng vận may này quá đen. Bốn viên nguyên thạch chỉ ra được một khối bằng quả hạch đào, còn là loại phỉ thúy có phẩm chất không cao. Nếu nói không buồn bực là giả.

Có lẽ nhìn thấy Dương Bách Xuyên có chút mất mát, người dẫn đường còn nói thêm: “Tiên sinh, tôi kiến nghị chúng ta đi đến cửa sổ ở khu vực mái nhà, mặc dù giá cả mở ra cửa sổ hơi đắt nhưng tỷ lệ xuất hiện màu xanh cao.”

“Cái gì là mở ra cửa sổ?” Dương Bách Xuyên hỏi ông ta.

“Chính là những nguyên thạch có chút tổn hại ở bề mặt khi khai thác mỏ, có thể nhìn ra được màu sắc bên trong của nguyên thạch và gia tăng phán đoán đổ thạch. Tất nhiên là giao dịch thị trường cố ý mở cửa sổ, giá cả cũng tăng lên rất nhiều, nhưng tỷ lệ xuất hiện màu xanh cao.

Rất nhiều người đổ thạch đều bắt đầu mở từ đó, nếu không đi nhìn thử xem?” Người dẫn đường hỏi.

Dương Bách Xuyên cảm thấy ông ta nói rất đúng, hơn nữa sau giao dịch vừa rồi, cũng nên nghe theo kiến nghị của đội Thanh Tước, gật đầu nói: “Được, chúng ta đi thử đi mua sắm ở mái nhà xem.”

Mấy người đi vào khu mở ra cửa sổ nguyên thủy, Dương Bách Xuyên phát hiện đúng như những gì người dẫn đường nói. Mặt ngoài của nguyên thạch nơi này đều có chỗ bị ngoại lực gõ vỡ vỏ ngoài, có thể nhìn đến nhan sắc và hoa văn của nguyên thạch, có vài khối còn nhìn được cả màu xanh lộ ra bên ngoài.

Nhưng giá cả cũng rất đắt, tùy tiện nhìn qua viên nguyên thạch nhỏ nhất bên cạnh cũng 20 vạn Đô-la.

Tất cả nguyên thạch ở khu Thiên Song đều đặt trên sàn đại sảnh thành từng hàng dài tít tắp, người xem ở đại sảnh cũng nhiều nhất.

Dương Bách Xuyên đang định vào trong thì bên tai vang lên tiếng bàn tán xôn xao.

"Sếp Lưu có dám tham gia không? Cơ hội cắt tảng đá này thấy xanh rất lớn đó."

"Hay là xem kỹ đi, năm trăm vạn không phải con số nhỏ. Nhưng nhìn bề ngoài thì đúng là thấy xanh đó, hơn nữa còn là phỉ thúy băng chủng cao cấp. Có điều kích cỡ chưa chắc đã lớn, nói không chừng cắt ra chỉ lộ xanh chút xíu như vậy thôi."
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 642



Dương Bách Xuyên nghe thấy băng chủng gì đó, lúc trước anh đã nghe thủ lĩnh nhắc đến nhưng chưa nhìn thấy bao giờ, cho nên tò mò định đi xem.

Nhưng lúc xoay người anh không thể ý dưới chân, suýt thì té ngã vì vấp phải một tảng đá dài màu xám, cơ thể mất thăng bằng. Anh bèn chống lên tảng đá này theo phản xạ.

Điều khiến anh bất ngờ là khi đặt tay lên tảng đá này, anh cảm nhận được bên trong tỏa ra sóng linh khí chập chờn.

Dương Bách Xuyên chợt nảy ra một ý, đứng dậy nhìn tảng đá dài này.

Anh không phát hiện thấy mấy tảng đá trước đó có gì bất thường, bây giờ sờ tay lên tảng đá này lại cảm nhận được sóng linh khí mỏng manh.

Anh lập tức dùng sức mạnh linh thức kiểm tra, phát hiện ra trong tảng đá này có chỗ khác biệt.

Trong linh thức của mình, anh nhìn thấy bên trong tảng đá có một viên phỉ thúy to bằng nắm tay trẻ con, hơn nữa còn là màu đen, bên trong tỏa ra linh khí mỏng manh.

Dương Bách Xuyên vui như mở cờ trong bụng.

Anh còn tưởng sức mạnh linh thức không có tác dụng với nguyên thạch, bây giờ mới phát hiện thật ra là bởi vì bên trong mấy tảng đá cắt lúc trước không có phỉ thúy. Trong tảng đá dài này có phỉ thúy nên mới tỏa ra sóng linh khí chập chờn.

Ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu Dương Bách Xuyên là: linh thạch.

Nhưng cho dù không dùng linh thức anh cũng nhận thấy viên phỉ thúy bên trong tảng đá này không có linh khí dồi dào như trong linh thạch, chỉ bằng một nửa hoặc hơn một phần ba linh khí trong linh thạch hạ phẩm mà thôi.

"Giống linh thạch bán thành phẩm nhỉ?" Dương Bách Xuyên lẩm bẩm trong lòng.

Tóm lại là Dương Bách Xuyên đã phát hiện ra tác dụng kỳ diệu của linh thức, cuối cùng anh cũng cảm nhận được một tảng đá có phỉ thúy.

"Tiên sinh sao rồi?" Độc Cô Vô Tình đi đến đỡ anh, cô vẫn quen gọi anh là tiên sinh.

"Hì hì, không sao, tôi ổn đến không thể ổn hơn." Dương Bách Xuyên nhếch môi nở nụ cười. Quả thật anh phát hiện ra phương pháp giám định nguyên thạch tức là đứng ở thế bất bại.

Nếu cắt được nhiều nguyên thạch có phỉ thúy thì ắt sẽ thu hút sự chú ý của gia tộc Đoan Mộc, tin rằng bọn họ sẽ chủ động tìm anh.

Sau đó anh nói với Nguyễn Hoa: "Cô Nguyễn, đánh dấu tảng đá này cho tôi."

Nói xong anh mặc kệ mọi người, tiếp tục đi qua đi lại giữa các tảng đá.

Trong mắt người khác, lúc này Dương Bách Xuyên giống như bị điên, lúc đi lúc dừng gõ lên những tảng đá mình đi qua, khi thì nhắm mắt, lúc thì trong mắt lóe lên tia sáng, sau đó đánh dấu mua lại.

Nửa tiếng sau, Dương Bách Xuyên mua tất cả mười tảng đá có lớn có nhỏ. Hơn nữa anh hoàn toàn không nghe lời khuyên của nhóm Thanh Tước, tự quan sát nguyên thạch và đánh dấu mua theo ý mình.

Đương nhiên lúc này anh chưa dừng lại, vẫn tiếp tục mua.

Hành động này của Dương Bách Xuyên đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người có mặt tại đây.

Bởi vì khoản giao dịch nguyên thạch của anh đã lên tới hai trăm triệu đô la...

Dương Bách Xuyên không quan tâm, tiếp tục dùng chân khí lẫn linh thức kiểm tra xem trong nguyên thạch có phỉ thúy hay không.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 643



Một hàng nguyên thạch dài năm trăm mét, Dương Bách Xuyên đi qua đi lại quan sát hơn một nghìn tảng đá, trong đó anh phát hiện thấy mười tám tảng đá có phỉ thúy. Anh cảm nhận được trong mười tám tảng đá với các kích thước khác nhau này có sóng linh khí.

Tổng số tiền anh mua lên tới tám trăm triệu đô la, tương đương với hơn năm tỷ tiền Trung Quốc. Trước khi lên núi anh cũng đã tiêu chừng này.

Bấy giờ anh mới dừng tay.

Tiếng bàn tán của rất nhiều người lọt vào tai anh.

Một chàng trai nói: "Mẹ kiếp! Đại gia ở đâu thế? To gan thật đấy!"

Có người phụ họa theo: "Phải đó! Đổ thạch tám trăm triệu đô, người anh em này không phải dạng vừa đâu."

"Cược rồi, cược rồi, phá vỡ kỷ lục mua bán của thị trường giao dịch đổ thạch An Châu. Tôi nhớ là mười năm trước có một vị khách sộp mua bốn trăm triệu đô la, vậy mà tên nhóc này mua gấp đôi..."

"Xời, vừa nhìn là biết tên gà mờ phá của thuộc gia tộc nào đó. Đổ thạch đâu dễ như vậy, nhìn cậu ta cứ như chọn cải trắng vậy. Đoán chừng tên nhóc này sắp nhảy lầu vì thua lỗ rồi đấy."

"Phải đó, có giàu cỡ nào cũng không đỡ nổi tốc độ phá của này, không khéo chẳng cắt được tảng nào thấy xanh đấy chứ."

Những lời bàn tán này sặc mùi hâm mộ và ghen ghét, người hóng chuyện chiếm phần đông, ai nấy đều nán lại khu giao dịch vây xem Dương Bách Xuyên, muốn xem lát nữa anh cắt đá sẽ có kết quả ra sao.

Cùng lúc đó, trong một gian phòng ở tầng ba, một ông già khoảng sáu mươi tuổi chăm chú nhìn Dương Bách Xuyên trên màn hình, ánh mắt lấp lóe. Sau đó, ông ta gọi với ra ngoài cửa: "Khinh Phong vào đây."

Ông già này là Đoan Mộc Lôi - người phụ trách thị trường giao dịch của gia tộc Đoan Mộc, võ cổ giả Ám Kình tầng chín giai đoạn giữa.

Dương Bách Xuyên vung tiền như thế khó mà không thu hút sự chú ý của ông ta, vì vậy ông ta muốn tìm giám đốc phụ trách kiểm tra giám sát tới hỏi chuyện.

Cửa phòng mở ra, một người trung niên tầm bốn mươi tuổi đi vào. Người này tên Đoan Mộc Khinh Phong, cũng là người của gia tộc Đoan Mộc nhưng thuộc chi thứ.

"Ông hai muốn hỏi thăm tin tức về chàng trai này phải không ạ?" Đoan Mộc Khinh Phong chỉ vào Dương Bách Xuyên trong màn hình.

"Ha ha, Khinh Phong khá lắm. Nói xem chàng trai này có lai lịch ra sao?" Đoan Mộc Lôi rất hài lòng về câu nói của Đoan Mộc Khinh Phong.

"Tôi vừa mới hỏi cảnh vệ, bên đó nói chàng trai này tên là Dương Bách Xuyên đến từ Trung Quốc, một nhóm tám người. Các thông tin khác thì vẫn chưa điều tra sâu, chắc là cậu ấm của gia tộc nào đó ở trong nước. Có vẻ như đây là lần đầu tiên cậu ta đổ thạch, đến để tiêu tiền." Đoan Mộc Khinh Phong trả lời.

"Nếu là người Trung Quốc thì hôm nay cậu phối hợp chút nhé, dù sao chúng ta cũng là đồng bào. Mấy ngày nay có không ít đầu trâu mặt ngựa, hãy nhắc nhở chàng trai Dương Bách Xuyên này, tránh cho bị người ta cướp bóc, coi như tỏ ý tốt với cậu ta." Đoan Mộc Lôi cân nhắc giây lát rồi dặn dò.

"Ông hai yên tâm, tôi sẽ đích thân tới gặp cậu ta. Cậu ta đúng là tiêu tiền như nước, một lần giao dịch những tám trăm triệu đô la, chúng ta kiếm bộn." Trong mắt Đoan Mộc Khinh Phong lóe lên vẻ gian xảo.

"Ừ, cậu đi đi. Hôm nay chú ý chút, lát nữa ông chủ sẽ tới, không được để xảy ra sự cố. Theo dõi gắt gao người của mấy chi theo Ma đạo. Từ sau khi tổ tiên của chúng ta tạ thế, bọn họ không coi gia tộc Đoan Mộc chúng ta ra gì.

Lô hóa thạch đặc biệt được vận chuyển từ Myanmar tới đã cắt mở, bên trong có tinh thạch năng lượng. Đám người này đến vì chúng. Chiều nay khai mạc, ông chủ dặn là trực tiếp đấu giá tại chỗ, e rằng đến lúc đó sẽ có rắc rối, nhất định phải tăng cường phòng thủ. Còn nữa, đám người tỉnh Thiên cũng không có ý tốt, cần đề cao cảnh giác. Thông báo cho cảnh vệ bí mật tăng cường tuần tra."

Đoan Mộc Lôi nói tới lô đá kỳ lạ đặc biệt kia với tâm trạng tràn đầy lo lắng. Vốn dĩ gia tộc định nuốt riêng, nhưng lại bị nhiều thế lực võ cổ ngấp nghé nên đành phải nhả ra một phần để đấu giá, nếu không thì gia tộc Đoan Mộc đừng mong bình yên. Đây cũng là lý do hôm nay ông chủ sẽ đích thân tới tham dự.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 644



"Vâng, tôi đi sắp xếp ngay đây." Đoan Mộc Khinh Phong đáp lời, sau đó ra khỏi phòng.

...

Dương Bách Xuyên không biết hành động của mình đã thu hút sự chú ý của gia tộc Đoan Mộc. Lúc này sắc mặt của đám Thanh Tước tối sầm, còn anh thì đang chọn ba tảng đá to nhất đắt nhất, chuẩn bị cắt ra xem càn khôn bên trong.

Tảng đá thứ nhất cao ba mét, giá tám mươi triệu đô la, có vết rạn to chừng bàn tay, có thể thấy bên trong vô cùng trong suốt và phát ra ánh sáng lờ mờ.

Tảng đá thứ hai giá một trăm mười triệu, chỉ to bằng cái cối xay.

Tảng đá thứ ba nhỏ nhất nhưng có giá cao nhất, một trăm tám mươi triệu đô la.

Dương Bách Xuyên bảo Nguyễn Hoa gọi ba thợ cắt đến hỗ trợ, bởi vì tảng đá quá lớn, anh chê cắt chậm. Ngoài ra anh còn nhờ Nguyễn Hoa tìm cho mình một chiếc máy cắt, dự định tự ra tay.

Hành động này của anh khiến tất cả mọi người có mặt ở đây chê cười, ngay cả thủ lĩnh cũng khuyên anh hãy để cho thợ cắt làm, nếu anh ra tay sẽ cắt hỏng nguyên thạch.

Dương Bách Xuyên chỉ mỉm cười đáp lời: "Đừng lo, tôi có chừng mực."

Nói xong anh bắt đầu hạ dao, mà nhát dao đầu tiên khiến mọi người cười ầm lên.

Trong mắt tất cả mọi người, Dương Bách Xuyên là một tên gà mờ phá của trong giới đổ thạch.

Nhát dao đầu tiên Dương Bách Xuyên thẳng tay cắt ở chính giữa tảng đá, hơn nữa động tác rất thô bạo.

Mọi người đều cho rằng với cách thức hạ dao này, cho dù bên trong tảng đá có ngọc đi chăng nữa cũng bị anh làm hỏng.

Đối mặt với tiếng cười ngặt nghẽo của đám người vây xem, Dương Bách Xuyên cũng nhếch miệng cười lém lỉnh. Chỉ có anh biết chỗ nào có thể hạ dao, chỗ nào không thể hạ dao.

Bởi vì trong linh thức của anh, vị trí của phỉ thúy bên trong tảng đá rất rõ ràng.

Một dao bổ xuống, một tiếng rắc vang lên, một mảng vỏ tróc ra.

Lúc này trong hội trường có người thốt lên đầy kinh ngạc: "Có rồi!"

"Thằng nhóc này đúng là chó ngáp phải ruồi, mới cắt nhát dao đầu tiên đã có ngọc rồi á?"

"Trông có vẻ không nhỏ đâu!"

"Đúng thế, màu đỏ đó, không biết là chủng loại gì."

"Xem là biết."

"Mẹ ơi, mọi người mau nhìn kìa, cậu ta lại bắt đầu cắt một cách thô bạo rồi!"

Tiếng bàn tán của đám người vây xem vang lên khắp nơi, nhưng không ảnh hưởng gì tới Dương Bách Xuyên.

Anh đã biết trước hình thái của phỉ thúy ở bên trong, cho nên biết rõ cần hạ dao ở đâu là tốt nhất, hơn nữa còn chỉ huy ba thợ cắt ra tay.

Hiện tại anh đang cắt tảng đá to bằng cối xay có giá một trăm mười triệu.

Mặc dù Dương Bách Xuyên có thể dùng linh thức nhìn phỉ thúy bên trong tảng đá, nhưng anh không tính được giá trị của nó. Lúc chọn nguyên thạch anh dựa vào độ Mạnh yếu của linh khí, có thể nói trong mười tám tảng đá mà anh chọn có linh khí khá mạnh.

Dương Bách Xuyên tiếp tục cắt, dù sao lớp vỏ cũng dày khoảng một ngón tay, anh hạ dao rất nhanh.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 645



Sau ba bốn nhát dao, trạng thái của tảng đá này đã hiện ra. Lúc này một số người chơi đổ thạch giàu kinh nghiệm đã có thể đoán được kích thước của phỉ thúy ở bên trong.

Một người trung niên đeo kính nhìn thấy, kích động hô lên: "Giàu... giàu to!"

"Trời ơi, thằng nhóc này đúng là mèo mù vớ cá rán, lớp vỏ chỉ dày bằng ngón tay, hơn nữa trông có vẻ rất đều. Xem chừng rất có thể là một khối phỉ thúy hoàn chỉnh."

"Đúng vậy, điều quan trọng nhất là nó có màu đỏ thẫm hiếm thấy, để xem cấp bậc thế nào. Nếu là chủng loại cao cấp thì thằng nhóc này lời to."

...

Đám người bàn tán xung quanh còn kích động hơn cả Dương Bách Xuyên, nhao nhao phát biểu ý kiến.

Lúc này Dương Bách Xuyên chỉ huy ba thợ cắt cắt ra một phần ba diện tích.

Giờ đây người cẩn thận tỉ mỉ mới phát hiện ra Dương Bách Xuyên hạ dao cắt đá không hề tổn hại tới phỉ thúy bên trong. Anh tựa như có mắt thấu thị, biết trước phải hạ dao mạnh hay nhẹ.

Một ông cụ hơn bảy mươi tuổi được một cô gái dìu, đứng cách đó không xa nhìn tảng đá trong tay Dương Bách Xuyên lộ ra phỉ thúy, trong mắt lóe lên tia sáng.

Một người trung niên hơn năm tuổi mặc vest và bảy tám kẻ giống như tay sai cũng nhìn thấy tảng đá của Dương Bách Xuyên có ngọc, tức thì cất bước đi tới.

Sau khi mọi người xung quanh nhìn thấy tảng đá trong tay Dương Bách Xuyên có ngọc, gần như sắc mặt ai nấy đều thay đổi.

Giờ khắc này người căng thẳng nhất là vị thủ lĩnh chuyên viên giám định bên cạnh Dương Bách Xuyên. Sau khi trông thấy lớp vỏ bên ngoài tảng đá bị Dương Bách Xuyên cắt ra từng mảng và để lộ phỉ thúy đỏ thẫm bên trong, hắn kích động đến nỗi toàn thân run rẩy, đứng ngây ra đó.

Nếu thủ lĩnh không nhìn nhầm thì khối phỉ thúy đỏ thẫm to bự kia hẳn là phỉ thúy cao cấp.

Vừa nghĩ tới đây là phỉ thúy cao cấp, thủ lĩnh không bình tĩnh nổi. Hắn cũng giống những người khác, ban đầu không thích Dương Bách Xuyên nhưng bây giờ rất khâm phục lòng can đảm và vận may của anh.

Không ngờ lần này lại cắt được phỉ thúy, hơn nữa nhìn có vẻ không nhỏ, lớp vỏ chỉ dày khoảng một ngón tay mà thôi. Từ một phần ba diện tích đã lộ ra có thể thấy xác suất cao là cả tảng đá đều là phỉ thúy.

Có điều cách thức hạ dao thô bạo của Dương Bách Xuyên khiến thủ lĩnh căng thẳng trong lòng. Hắn rất lo chẳng may Dương Bách Xuyên sơ suất cắt vào phỉ thúy thì một khối phỉ thúy nguyên vẹn sẽ mất giá rất nhiều.

Thủ lĩnh đang định lên tiếng ngăn cản thì một giọng nói già nua vang lên: "Dừng tay! Cậu nhóc kia mau dừng tay! Cậu cắt như vậy sẽ tổn hại đến phỉ thúy, phá hỏng tính chất tự nhiên của một khối phỉ thúy."

Thủ lĩnh quay đầu nhìn thì thấy một ông già râu tóc bạc phơ được một cô gái dìu, kích động đi tới.

Lúc này có người hô lên: "Là Lý Mục Lai! Ông Lý à, không ngờ chuyện này cũng kinh động đến ông."

Có người không biết Lý Mục Lai, bèn hỏi: "Người anh em à, ông cụ này là ai thế? Nghe ý cậu thì có vẻ như người này rất nổi tiếng?"

20230419054206-tamlinh247.jpg

 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 646



"..."

Thủ lĩnh nghe người bên cạnh nói vậy thì toàn thân run lên. Hắn là người trong giới này, cũng là chuyên viên giám định, đương nhiên biết Lý Mục Lai. Có điều hắn chưa gặp Lý Mục Lai bao giờ, lần này xem như là được nhìn thấy người thật. Thủ lĩnh cũng biết lúc nãy người kia nói không sai, Lý Mục Lai đúng là chuyên gia giám định cao cấp giới phỉ thúy, phỉ thúy đã được ông ấy giám định tương đương với có giấy chứng nhận quốc gia.

Tuy nhiên Lý Mục Lai rất ít khi giám định phỉ thủy cho cá nhân nào đó, bây giờ xem ra Dương Bách Xuyên chắc chắn đã cắt được phỉ thủy cao cấp, không thì đã chẳng thu hút sự chú ý của Lý Mục Lai.

Dương Bách Xuyên nghe thấy tiếng hô cũng bất giác dừng tay. Anh ngẩng đầu nhìn thì thấy một ông cụ khoảng bảy mươi tuổi đang đi về phía anh, trong mắt đong đầy lo lắng và kích động. Chắc chắn là ông cụ này kêu anh dừng tay.

"Sao vậy lão tiên sinh?" Dương Bách Xuyên cất tiếng hỏi.

"Cậu nhóc có thể cho tôi xem khối phỉ thúy này của cậu không?" Trong lúc nói chuyện, ánh mắt Lý Mục Lai vẫn dán chặt vào khối phỉ thúy đỏ thẫm, không mảy may nhìn Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên không biết ông cụ này là Lý Mục Lai - chuyên viên giám định phỉ thúy nổi tiếng trong và ngoài nước. Anh nhếch môi trả lời: "Nhưng tôi vẫn chưa cắt xong, lão tiên sinh chờ chút nhé, khi nào tôi cắt xong sẽ cho cụ xem."

Câu trả lời của anh khiến những người xung quanh biết Lý Mục Lai đều kinh ngạc rớt cả tròng mắt. Mẹ nó chứ, Lý Mục Lai giám định phỉ thúy miễn phí cho cậu mà cậu lại bảo người ta chờ hả?

Lúc này thủ lĩnh sốt ruột lắm rồi, hắn biết Dương Bách Xuyên không hiểu rõ giới đổ thạch nên không biết Lý Mục Lai là ai, bèn vội vàng nói cho Dương Bách Xuyên biết thân phận của Lý Mục Lai.

Bấy giờ Dương Bách Xuyên mới biết thì ra ông cụ này là nhân vật đức cao vọng trọng trong giới phỉ thúy. Như vậy xem ra mình có thể cho ông ấy xem giùm, hi hi.

"Xin lỗi ông Lý, tôi không biết ngài. Được thôi, ngài kiểm tra đánh giá đi, lát nữa tôi lại cắt."

Dương Bách Xuyên tỏ ý với Lý Mục Lai.

Ngoài dự đoán của Dương Bách Xuyên, Lý Mục Lai không hề tức giận, trái lại còn hơi áy náy: "Cậu nhóc à, tôi bảo cậu dừng tay là vì khối phỉ thúy cậu cắt mở rất giống phỉ thúy cao cấp. Hơn nữa trong đó là phỉ thúy đỏ hiếm thấy, vô cùng hiếm có. Trong lịch sử giới phỉ thúy, phỉ thúy đỏ xuất hiện không được mấy lần.

Vả lại cậu cắt hơi thô bạo, tôi sợ sẽ phá hỏng tính chất tự nhiên của phỉ thúy. Nhìn góc cạnh thì phỉ thúy đỏ bên trong tảng đá này rất có thể là một viên lớn hoàn chỉnh. Điều này rất hiếm có, giá trị khó mà ước lượng."

Nghe vậy Dương Bách Xuyên khá vui vẻ, khẽ mỉm cười nói: "Vậy xin nhờ ông Lý xem trước, lát nữa tôi sẽ nhẹ nhàng một chút." Miệng nói thế chứ trong lòng đang nói phỉ thủy là của anh đây, cắt hỏng cũng không sao.

Thật ra Dương Bách Xuyên không coi phỉ thúy là phỉ thúy, mà xem là linh thạch bán thành phẩm.

Thứ anh coi trọng không phải giá trị tiền bạc của nó, mà là linh khí bên trong.

Mặc dù linh khí trong phỉ thúy thua xa linh khí trong linh thạch, nhưng đối với Dương Bách Xuyên mà nói, nó là nguyên vật liệu rất tốt để hấp thu tu luyện và bày trận pháp.

Vì vậy anh nghĩ rằng dù cắt hỏng cũng chẳng sao.

Tuy nhiên Dương Bách Xuyên không biết rằng anh thì chẳng sao, nhưng chuyên gia nghiên cứu phỉ thúy cả đời như Lý Mục Lai lại trái ngược.

Lý Mục Lai là chuyên viên giám định phỉ thúy cao cấp, từng giám định vô số phỉ thúy, nhưng cũng ít gặp phỉ thúy cao cấp quý hiếm, vì vậy ông ấy rất nghiêm túc khi nhìn thấy phỉ thúy của Dương Bách Xuyên.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 647



Sau khi nói chuyện với Dương Bách Xuyên và được anh cho phép, Lý Mục Lai nhận đôi găng tay màu trắng từ cô gái bên cạnh đang dìu mình. Tiếp đó ông ấy đeo kính lão và lấy kính lúp ra, bắt đầu quan sát phỉ thúy.

Lúc này những người vây xem xung quanh đều dừng thảo luận, không ai quấy rầy quá trình giám định của Lý Mục Lai. Bọn họ cũng muốn biết giá trị của khối phỉ thúy đỏ thẫm hiếm có này.

Khoảng mười phút sau, Lý Mục Lai đứng thẳng lưng, ánh mắt tràn đầy kích động, đồng thời lẩm bẩm: "Quả nhiên là phỉ thúy cao cấp. Đây là phỉ thúy đỏ ngàn năm khó gặp. Nếu lấy được viên phỉ thúy nguyên vẹn thì giá trị không thể đo lường. Chúc mừng nhé cậu nhóc, cậu giàu to rồi."

Nghe Lý Mục Lai nói vậy, Dương Bách Xuyên cũng cảm thấy vui vẻ. Anh cũng biết rằng có câu nói này của Lý Mục Lai, giá trị của viên phỉ thúy này sẽ tăng vọt.

"Cảm ơn ông Lý đã giám định."

"Ha ha, đừng khách sáo. Tôi được nhìn thấy phỉ thúy đỏ ở cái tuổi này cũng tính là đáng giá."

Trong lúc hai người đang trò chuyện, đột nhiên có một người hô to với Dương Bách Xuyên: "Chú em ơi, để lại khối phỉ thúy này của cậu cho tôi đi, tôi trả một trăm hai mươi triệu."

Người nọ nói xong, Dương Bách Xuyên mới nhìn thấy đó là một gã trung niên mập mạp hói đầu khoảng hơn bốn mươi tuổi. Anh cười khẩy trong lòng: "Tên mập chết tiệt, anh đây mua nguyên thạch đã một trăm mười triệu rồi, bây giờ có ngọc mà ông chỉ trả tôi một trăm hai mươi triệu, ông tưởng tôi ngu chắc?"

Dương Bách Xuyên còn chưa kịp nói chuyện, một người đàn ông trung niên tầm hơn 50 tuổi đi đến, mặc vest đi giày da, nở nụ cười với tên mập đứng trước: “Ha ha, mấy ngày không gặp da mặt của tổng giám đốc Trương càng ngày càng dày.”

Người ta tiêu tốn một trăm triệu một ngàn vạn để mua sắm nguyên thạch, bây giờ ông chỉ thêm một ngàn vạn cho người ta, thật hào phóng.”

Sau khi nói xong, cười nói với Dương Bách Xuyên: “Người anh em nhường cho tôi, tôi ra giá một trăm triệu năm ngàn vạn.”

“Họ Vương ông cũng không tốt hơn được bao nhiêu, được tiện nghi liền chui vào còn không phải là cá tính của họ Vương nhà ông sao? Hừ.”

Tên mập hói đầu đứng trước đánh trả người đàn ông trung niên, nhìn qua có vẻ hai người quen biết.

Ngay sau đó giữa sân lại vang lên âm thanh muốn Dương Bách Xuyên chuyển nhượng.

“Người anh em, chúng ta là công ty châu báu XX, tôi ra giá hai trăm triệu.”

Đây còn được coi như một cái giá có thành ý.

Người ra giá hai trăm triệu tràn đầy chờ mong, chờ Dương Bách Xuyên trả lời, nhưng lúc này giữa sân lại vang lên âm thanh của một người phụ nữ.

“Ba trăm triệu, người anh em, tôi là công ty châu báu Hương Đảo Lâu, rất có thành ý mua bán với cậu, hy vọng cậu có thể suy xét.”

“Ba trăm triệu năm ngàn vạn, chúng tôi là công ty châu báu Nhật Bản.” Lúc này một người đàn ông trung niên đeo kính ra giá hơn một ngàn vạn.

Sau khi nghe được hai công ty này báo giá, đám người vây xem đỏ cả mắt, một đám thầm thì to nhỏ với nhau, Dương Bách Xuyên kiếm lời.

Đột phá ba trăm triệu, tăng gấp hơn hai lần.

Cuối cùng dường như giá của người đàn ông Nhật Bản đã đè ép tất cả những người khác.

Điều này làm cho người đàn ông Nhật Bản cảm thấy rất kiêu ngạo, dùng ánh mắt đắc ý nhìn Dương Bách Xuyên: “Vị tiên sinh này, công ty Nhật Bản chúng tôi đưa ra mức giá rất cao, hy vọng chúng ta có thể giao dịch thành công, cậu cũng có thể kiếm lời.”
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 648



Dương Bách Xuyên vẫn không mở miệng nói, bây giờ cuối cùng cũng có thời gian nói chuyện. Nhìn người đàn ông Nhật Bản đeo kính, anh nhếch miệng cười, tên ếch đồng Nhật Bản bốn mắt này khiến anh rất khó chịu.

CMN cứ như ba trăm triệu 5000 rất nhiều vậy, Dương Bách Xuyên vốn rất không thích người Nhật Bản, nhìn anh ta nói: “Đầu tiên, tôi chưa nói muốn bán đi, thứ hai cho dù muốn bán, cũng sẽ không buôn bán với người Nhật Bản, nhường một chút, tôi muốn tiếp tục cắt.”

“Mày... Chó con...” Yamamoto, tên ếch đồng Nhật Bản bốn mắt tức giận gầm gừ.

Nhưng ngay lập tức anh ta hoàn toàn câm miệng, bởi vì đột nhiên Dương Bách Xuyên giương mắt, một đôi mắt như dao nhọn chìn chằm chằm anh ta, làm cho Yamamoto run rẩy. Sự lạnh băng truyền đến từ trong ánh mắt của Dương Bách Xuyên giống hệt vị đại nhân đi cùng với bọn họ lần này, cực kỳ kh ủng bố.

Sau khi Dương Bách Xuyên nhìn thấy tên lùn Nhật Bản này cúi đầu thì không để ý đến anh ta nữa. Nếu không phải trường hợp không thích hợp, anh sẽ đập chết tên chó này.

Dù sau anh đã in sâu vào trong lòng câu mắng chửi của tên này, nếu có cơ hội sẽ đập chết tên đó.

Từ tận xương cốt đã không thích mấy tên chó Nhật Bản rồi.

Không quan tâm đến anh ta nữa, Dương Bách Xuyên cầm máy cắt đá tiếp tục cắt, nhưng anh đã hiểu biết tình huống bên trong loại nguyên thạch nay nên không chuẩn bị cắt hết.

Bắt đầu cắt viên nguyên thạch to nhất, một viên cao 3 mét.

Hiệu suất bên chỗ Thanh Tước rất cao, đã sắp xếp xong xe đựng phỉ thúy huyết.

Lý Mục Lai không rời đi, ông ta đứng chờ Dương Bách Xuyên cắt viên nguyên thạch thứ hai. Bây giờ ông ta cảm thấy rất hứng thú với Dương Bách Xuyên, tên nhóc này rất yêu nước, câu nói không buôn bán với người Nhật Bản vừa rồi rất hợp khẩu vị của ông ra.

Đồng thời Lý Mục Lai cũng muốn nhìn tiếp xem vận may của Dương Bách Xuyên còn có thể tốt đến mức nào, có thể ra màu xanh nữa hay không?

Bắt đầu cắt, Dương Bách Xuyên nói cho ba tên thợ cắt nên xuống đao từ nơi nào, chính mình cũng gia nhập cắt nguyên thạch.

Vài phút sau, Lý Mục Lai đứng gần nhất, hai mắt đỏ bừng rực sáng, ông ta không kìm được lòng lên tiếng nói: “Quá lời, quá lời, ra màu xanh, Dương tiên sinh mau dừng lại, rất có thể viên này chính là đế vương lục.”

“Cái gì?”

“Đế vương lục?”

“Loại lâu đời nhất trong các loại phỉ thúy, là phỉ thúy tốt nhất, cao cấp nhất, đế vương lục hay còn gọi là ngọc lục bảo.”

“50 năm trước mới chỉ xuất hiện một đế vương lục to bằng miệng bát, nghe nói lúc ấy đã gia công phỉ thúy đó thành tượng Phật Minh Vương, được bán đấu giá với giá 750 triệu Đô-la, đặt ở bây giờ sẽ có giá 1 tỷ.”

“Trời ạ, nếu thật sự là đế vương lục, vận may của tên nhóc này thật sự nghịch thiên.”

“Chứ sao nữa?”

“Chờ xem ông Lý nói như thế nào.”

“......”

Lần này Lý Mục Lai phải tốn hơn nửa giờ để giám định, sau khi đứng dậy thổn thức nói: “Loại lâu đời đỉnh cấp nhất, đế vương lục.”
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 649



Một câu làm tất cả mọi người nổ tung.

Lý Mục Lai nói với Dương Bách Xuyên: “Dương tiên sinh có thể cắt hết hay không, tôi muốn nhìn một chút, đế vương lục bên trong lớn đến mức nào?”

Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười nói: “Không thành vấn đề, ông Lý chờ một lát.”

Thật ra trong lòng anh biết rất rõ, trong nguyên thạch cao 3 mét này, phỉ thúy đế vương lục tầm 1 mét hai, hơn nữa là một phỉ thúy đế vương lục hình người.

Dưới ánh đèn chiếu rọi, gần như tất cả mọi người đều thấy được ánh sáng xanh biếc lập lòe, cực kỳ xanh trong.

Ở trong mắt của Dương Bách Xuyên, tốt đến mất cũng chỉ dùng để lấy linh khí, mặc dù trong viên nguyên thạch này là đế vương lục, nhưng linh khí trong nó vẫn chưa phải là tốt nhất trong mười tám viên nguyên thạch anh chọn.

Anh đã đồng ý sẽ cho đội đặc công Hồn Long của Thanh Tước một số tiền, nên sẽ dùng viên phỉ thúy đế vương lục này để báo đáp. Số nguyên thạch còn lại anh sẽ mang về, trở thành tài liệu bày trận và tu luyện.

Hai mươi phút sau, chính tay Dương Bách Xuyên bắt đầu cắt, bởi vì linh thức của anh rộng lớn, nên lớn mật xuống đao sẽ không cắt nhầm vào phỉ thúy.

Dần dần một bức tượng phỉ thúy hình người cao 1 mét hai xuất hiện trong tầm mắt của mọi người. Mặc dù không có ngũ quan hoàn chỉnh, nhưng lại có hình người, chỉ cần được đại sư điêu khắc gia công, nó sẽ trở thành một người đẹp phỉ thúy đế vương lục sinh động như thật.

Đúng vậy, viên phỉ thúy đế vương lục này có hình thái của một thiếu nữ.

Mọi người gần như đỏ bừng mắt, tràn ngập hâm mộ ghen tị hận.

Chỉ một viên phỉ thúy đế vương hình người này đã tiêu tốn của Dương Bách Xuyên số tiền tám trăm triệu, nếu có thể mua bán thành công, có thể kiếm lời rất nhiều.

Quan trọng hơn Dương Bách Xuyên đã mua sắm mười tám viên nguyên thạch, bây giờ mới mở hai viên, còn mười sáu viên chưa mở.

Lúc này có một vài người đã suy nghĩ Dương Bách Xuyên có phải là cao thủ giả heo ăn thịt hổ trong giới đổ thạch hay không.

Bởi vì mở hai viên liên tiếp, viên đầu tiên là phỉ thúy huyết hiếm nhất, còn chưa cắt mở hoàn toàn đã được ra giá ba trăm triệu năm ngàn vạn. Nếu viên phỉ thúy huyết đó được khai thác xong, cộng thêm gia công, ít nhất cũng có giá năm trăm triệu?

Đừng nói bây giờ lại xuất hiện một bức tượng cao tầm 1 mét hai, còn là phỉ thúy đế vương lục hình người tự nhiên?

Không nghe Lý Mục Lai nói đó là báu vật vô giá sao?

Tất nhiên vô giá trong miệng Lý Mục Lai chỉ để hình dùng sự hiếm có của viên phỉ thúy đế vương lục hình người này.

Dương Bách Xuyên tin tưởng, trên đời này chỉ cần là vật chất thì không có cái nào là không có giá cả, chỉ cần xem mọi người định vị trả giá thế nào thôi.

Bốn viên lúc trước không xuất hiện màu xanh có lẽ chỉ là thủ thuật che mắt của cậu ta đúng không?

Lúc này mở được hai viên to, cộng thêm thủ pháp cắt nhìn như thô bạo của cậu ta, nhưng lại không cắt nhầm vào phỉ thúy dù chỉ một chút đã chứng minh Dương Bách Xuyên này là một cao thủ.

Lý Mục Lai đứng đối diện cũng nghĩ như vậy ở trong lòng.

Sau khi Dương Bách Xuyên rửa sạch phỉ thúy đế vương lục, phát hiện ngoại trừ ánh mắt đỏ bừng của mọi người trong sân, không có người nào hô to muốn giao dịch, điều này làm anh có chút buồn bực.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back