Cung điện hoàng gia, ánh sáng từ những chùm đèn pha lê lấp lánh phản chiếu trên nền đá cẩm thạch lạnh lẽo, càng làm tăng thêm sự trang trọng của buổi lễ.
Trong phòng họp lớn, nơi các quý tộc, hoàng gia, và những người có quyền lực nhất vương quốc tụ tập, đứa trẻ sơ sinh – Isagi Yoichi – vừa được sinh ra, đánh dấu sự tiếp nối của gia tộc Isagi.Ngay từ khoảnh khắc đứa trẻ cất tiếng khóc, một cảm giác kỳ lạ đã lướt qua tất cả những ai có mặt tại đó.Isagi Yoichi không phải là một đứa trẻ bình thường.
Em mang trong mình năng lực được gọi là "Silent Erasure" – một quyền năng khiến bất kỳ ai chạm vào chủ thể của nó mà không được phép, sẽ ngay lập tức bị xóa bỏ khỏi thế giới này.
Không có tiếng động, không có dấu vết, không có sự biến mất rõ ràng... chỉ là sự hiện diện của người đó bỗng dưng không còn."
Cẩn thận...
Đừng ai lại gần."
Một giọng nói khẽ vang lên giữa sự căng thẳng trong không khí.Cha mẹ em,Công tước Isagi và phu nhân, nắm chặt tay nhau, lo lắng nhìn đứa con trai bé bỏng của mình.
Mặc dù họ yêu thương cậu, nhưng họ hiểu rõ sức mạnh mà Isagi mang theo có thể đe dọa tất cả những gì xung quanh.Tất cả mọi người trong căn phòng đều giữ khoảng cách.
Nhưng trong khoảnh khắc căng thẳng ấy, một âm thanh lạnh lùng, đầy quyền lực vang lên:"Để ta bế nó."
Mọi ánh mắt đổ dồn vào người vừa lên tiếng, và không ai có thể phủ nhận ánh mắt sắc bén, đầy khí chất của Hoàng tử Mikage Reo.Mikage Reo – người thừa kế ngai vàng, hơn Isagi 10 tuổi, một con người không chỉ sở hữu trí tuệ sắc sảo mà còn đầy sự kiêu hãnh của dòng dõi hoàng tộc.
Dù vậy, trong mắt mọi người, Reo luôn được xem như một người không dễ dàng bị lay chuyển bởi bất kỳ điều gì, cho dù đó là năng lực của một tiểu công tước có thể xóa sổ bất kỳ ai mà không một tiếng động."
Điện hạ...
Không được..."
Một đại thần hốt hoảng lên tiếng, cố gắng ngăn cản hành động của Reo.
Nhưng mọi người đều biết rằng, Hoàng tử Mikage chưa bao giờ sợ bất cứ điều gì.Không do dự, Reo bước tới, bàn tay thon dài, quyền lực của một hoàng tử hiện lên rõ rệt trong từng cử chỉ.
Khi ngón tay của hoàng tử chạm vào má của đứa bé, mọi thứ xung quanh bỗng như ngừng lại.Không có một sự thay đổi nào xảy ra.Không có gì bị xóa bỏ.
Không có ai biến mất.Cảm giác an toàn kỳ lạ dâng lên trong không khí.Mikage Reo, lúc này, chỉ khẽ mỉm cười, ánh mắt đầy sự hiểu biết."
Cậu bé này..."
Reo cúi xuống nhìn vào đôi mắt xanh của Isagi, như thể nhìn thấy cả một thế giới riêng biệt trong đó.
"Là của ta."
Và từ khoảnh khắc ấy, số phận của Isagi Yoichi và Mikage Reo đã vĩnh viễn gắn kết với nhau, không thể tách rời.Mười năm sau...Isagi Yoichi đã không còn là một đứa trẻ sơ sinh mềm yếu nữa.
Em hiện tại là một thiếu niên thanh tú, sắc sảo đến mức khiến những người xung quanh phải ngẩn ngơ.
Đôi mắt xanh thẳm của Isagi, vốn mang theo một sự tĩnh lặng kỳ lạ, giờ đây lại càng trở nên thấu hiểu và sâu sắc hơn.
Mái tóc đen bóng, mang một chút sắc xanh, luôn được chải gọn gàng, tạo nên một vẻ ngoài hoàn hảo không tì vết.Nhãn sắc không phải là điều duy nhất mà Isagi đã thành thạo.
Em không chỉ học hành xuất sắc, vượt xa những người cùng tuổi trong học thuật mà còn về mọi lĩnh vực khác.
Isagi là người duy nhất trong gia tộc Isagi có thể kiểm soát năng lực "Silent Erasure" một cách tuyệt đối—với sự tập trung và kỷ luật nghiêm ngặt, cậu có thể kiềm chế khả năng hủy diệt chỉ trong chớp mắt, giống như một thanh kiếm sắc bén luôn trong bao nhưng chỉ cần một cử động nhẹ là có thể cắt đứt bất kỳ thứ gì.
Cái giá của nó, tất nhiên, là sức khỏe của chính bản thân em.Năng lực này, vốn được cho là vô cùng mạnh mẽ, lại mang trong mình một điều kiện khắc nghiệt—những người sở hữu nó thường có một cơ thể yếu đuối.
Sức mạnh hủy diệt không thể nào đi đôi với sức khỏe dồi dào.
Dù có tài năng vô hạn, Isagi vẫn luôn cảm thấy cơ thể mình như đang dần cạn kiệt, như một ngọn nến cháy mãi không dừng.Trong những buổi học, khi ngồi giữa đám đông các quý tộc, ánh mắt sắc bén không ai có thể phủ nhận, em luôn được ca ngợi vì trí tuệ vượt trội.
Nhưng ít ai biết rằng, khi đêm xuống, Isagi sẽ lại phải vật lộn với từng cơn đau cơ thể, những cơn mệt mỏi không thể tả, đôi khi là cảm giác như muốn ngã quỵ."
Cậu có ổn không?"
Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên, cắt đứt sự im lặng trong thư phòng của công tước Isagi.Mikage Reo, giờ đã là một vị hoàng tử dày dặn kinh nghiệm, vẫn luôn theo sát cậu, dù có vẻ như hai người không bao giờ thể hiện điều đó ra ngoài.
Reo đã nhận thấy sự thay đổi trong cơ thể của Isagi từ lâu, và Reo không thể che giấu đi sự lo lắng trong ánh mắt.Isagi khẽ nhếch môi, một nụ cười mơ hồ hiện lên trên khuôn mặt.
"Ta vẫn ổn, điện hạ.
Chỉ là một chút mệt mỏi mà thôi."
Nhưng Reo, như bao lần khác, nhìn thẳng vào Isagi, đôi mắt tím đậm không thể che giấu sự quan tâm sâu sắc.
"Cậu biết đấy, nếu không biết cách duy trì sức khỏe, năng lực của cậu có thể trở thành gánh nặng đấy."
Isagi không đáp lại, chỉ nhẹ nhàng đặt cuốn sách xuống và đứng dậy.
Dù cậu không nói gì, nhưng ánh mắt cậu lại chứa đựng một quyết tâm không thể lay chuyển."
Ta sẽ không yếu."
Đó là điều mà Isagi luôn tự nhủ, dù có phải trả giá bằng chính cơ thể mình.
Em không thể để năng lực của bản thân là thứ khiến mình trở thành gánh nặng cho người khác.
Đặc biệt là với Reo—người duy nhất có thể chạm vào em mà không thứ năng lực này bài xích.