Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Song Trùng

[BOT] Mê Truyện Dịch
Song Trùng
Chương 300: 300: Người Ngốc Có Phúc Của Người Ngốc



Nhưng anh chàng quản lý may mắn nào để ý đến ánh mắt giết người của Tịch Cảnh Dương, bởi vì mọi sự chú ý của anh ta đều nằm trên người của Kỷ Thần Hi.
"Thần tiên...Chị dâu của Tiêu Tiêu nè...em...em có...em có muốn...gia nhập giới giải trí không?" Kha Liêm Hạo với vẻ mặt đầy phấn khích, lời nói cũng lấp la lấp lửng, khiến cho mọi người xung quanh, chỉ trừ một người ra thì ai cũng phải cố nén cười.
Kỷ Thần Hi vừa khổ sổ nhịn cười, vừa ngăn cản người đàn ông bên cạnh mình lại:"Bảo Bảo, bình...bình tĩnh chút...ha ha ha."
Ngay lúc Kỷ Thần Hi bật cười, cả Diệp Mộc Âm và Tịch Cảnh Đăng cũng không nhịn được nữa mà cười lớn theo.
Kha Liêm Hạo nhìn ba người đang cười không dứt mà ngơ ngác:"Mấy người cười cái gì vậy?"
Diệp Mộc Âm giơ ngón tay cái với anh ta nói:"Anh Hạo, anh quả thật dũng cảm, dám đào người của anh trai Tiêu Tiêu trước mặt anh ấy.

Từ lúc em quen biết Hi Thần đến giờ, anh chính là người đầu tiên dám làm điều này đó."
Tịch Cảnh Đăng cười đến nỗi rớt nước mắt, anh đưa tay lau nước mắt ở khoé mắt, tiếp lời:"Anh Hạo, xem như trước đây tôi nhìn nhằm anh rồi.

Tôi cứ nghĩ anh là tên nhát gan, sợ sệt đủ điều, nhưng thật ra anh là người dũng cảm hơn bất kỳ ai!"
Nghe hai người nói, mặt Kha Liêm Hạo cứng ngắc như bị xịt keo:"???"
Kỷ Thần Hi thì ngược lại, cô cười đến đau cả bụng, không ngờ anh chàng quản lý của Tịch Cảnh Đăng là một người thú vị đến thế.

Từ nãy đến giờ anh ta hoàn toàn không nhìn đến sắc mặt đen như đáy nồi của Tịch Cảnh Dương, hoàn toàn xem anh như là người vô hình.
Tuy nhiên nhìn thấy bạn trai yêu dấu của mình đã lấy điện thoại ra, cô biết nếu không ngăn Kha Liêm Hạo lại, thì thật sự có khả năng trong hôm nay Tịch Cảnh Đăng sẽ có một quản lý mới mất thôi.
Kỷ Thần Hi kéo tay Tịch Cảnh Dương lại, khẽ lắc đầu:"Em trai anh là người thế nào anh không biết sao? Người ngốc có phúc của người ngốc, anh kiếm một người thông minh đến làm việc với cậu ta, chưa chắc người đó sẽ làm tốt hơn được anh chàng này."
Tịch Cảnh Đăng đang cười bỗng bị Kỷ Thần Hi nói đến mà khoé miệng cứng đờ:"..."
Anh có thể hiểu, ý của chị dâu nói chính là, cả anh và Kha Liêm Hạo đều là tên ngốc nên làm việc với nhau rất tốt.

Nhưng nếu một người ngốc như anh làm việc với một người thông minh, thì sinh ra bất hoà nên không thể làm việc cùng đúng không?
"Chị dâu, chị như vậy không được rồi, em đây sao gọi là ngốc được, em..."
"Đúng vậy, anh ấy không ngốc đâu, mà là rất ngốc, Hi Thần nói không sai chút nào." Không đợi Tịch Cảnh Đăng nói hết, Diệp Mộc Âm đã cắt ngang lời anh.

Đối với cô, Kỷ Thần Hi luôn đúng, nếu Hi Thần của cô sai thì xem lại điều trên.

Tịch Cảnh Đăng:"..." Ok! Anh là thằng ngốc!
Lúc này Kha Liêm Hạo không tài nào tham gia được vào cuộc trò truyện của mọi người, anh có chút lúng túng:"Nè nè, mấy cô cậu đang nói gì thế, giải thích cho tôi một chút được không?"
"Âm Âm, em ở đây giải thích và cho hai người họ xem kịch bản trước đi, anh có chuyện cần nói riêng với anh Hạo."
Tịch Cảnh Đăng dặn dò Diệp Mộc Âm xong thì nắm cổ áo của Kha Liêm Hạo kéo đi, mặc cho anh ta vùng vẫy:"Vân Tiêu, cậu làm gì thế? Tôi chưa nói xong mà! Cậu kéo tôi đi đâu thế hả? Nữ thần, cô đợi tôi chút nhé, tôi quay lại ngay...ưm ưm"
Không thể để Kha Liêm Hạo nói thêm câu nào nữa, bởi vì anh ta càng nói càng sai, vì thế Tịch Cảnh Đăng trực tiếp lấy tay bịch miệng anh ta lại rồi lôi đi.
Ba người nhóm Kỷ Thần Hi thì cùng qua bàn ngồi.

Khi Diệp Mộc Âm đang sắp xếp lại kịch bản, thì Kỷ Thần Hi rót một ly trà nóng đẩy đến bên cạnh người đàn ông đang đằng đằng sát khí bên cạnh mình.
"Thôi nào, anh ta chưa làm gì quá mà, với lại được Cảnh Đăng công tác tư tưởng, anh ta sẽ không...ừm...nhiệt tình với em thế nữa đâu."
Tịch Cảnh Dương không trả lời, anh nhìn chằm chằm về phía Kỷ Thần Hi, môi mỏng mím chặt, vẻ mặt vô cùng âm u.
Kỷ Thần Hi bị nhìn đến ngại, cười cười hỏi anh:"Anh nhìn em thế làm gì?"

"Anh hối hận rồi, chúng ta không tham gia nữa có được không?"
Thật ra chuyện anh muốn hủy kèo phút cuối, Kỷ Thần Hi cũng không lấy làm lạ, vì cô biết cô không đủ uy tín để đảm bảo với anh, cô sẽ không trở thành tâm điểm để mọi người soi mói.

Nhưng ít ra, lần này cô thật sự có chút hứng thú nên mới tham gia.
Cuộc sống nơi điềm viên, không tấp nập xô bồ như khu thành thị đông đúc, đây chẳng phải là cuộc sống của cô trước năm mười tuổi sao?
Cô không chỉ muốn trải nghiệm tuổi thơ lần nữa, mà còn muốn thông qua lần này, để thử xem cô còn có thể nhớ ra được chuyện gì nữa không.

Mà hơn hết, cô đã đồng ý với Tịch Cảnh Đăng là sẽ tham gia, đương nhiên không thể lật lọng phút cuối rồi khiến anh ta khó xử được.
 
Song Trùng
Chương 301: 301: Thành Viên Tham Gia Farmer Life



"Tiểu Hi, em thật sự không muốn suy nghĩ lại sao? Anh sẽ tìm người thay cho chúng ta."
Giờ phút này Tịch Cảnh Dương thật sự không muốn để Kỷ Thần Hi tham gia nữa, nhất là việc cô cứ xinh đẹp thế này, lượn lờ trước mặt đám người kia, khiến họ nhìn cô không chớp mắt, thì trong lòng anh càng thêm khó chịu.
Chưa kể, khi chương trình phát sóng, sẽ có bao nhiêu người nhìn thấy cô? Đến lúc đó sẽ có bao nhiêu người gọi cô là vợ này vợ nọ? Nghĩ đến thôi, anh đã muốn lập tức kéo cô về nhà, giấu cô ở một nơi không ai nhìn thấy được.
Kỷ Thần Hi sao lại không nhìn ra suy nghĩ đó của anh, cô nhoẻn miệng:"Em từng nói với anh rồi, em là của anh, chỉ duy nhất mình anh, dù là ai đi nữa, dù họ có ra sao, có làm gì, cũng sẽ không một ai thay thế được vị trí của anh.

Nói gì đến mấy lời vu vơ, những bình luận từ những người không hề quen biết ở phía sau màn hình điện thoại?"
Qua mấy giây sau, cuối cùng thì Kỷ Thần Hi cũng nhìn thấy được nụ cười trên gương mặt của Tịch Cảnh Dương.

Anh búng nhẹ vào trán cô cười nói:"Cái miệng nhỏ này của em, chỉ dùng để nói mấy lời ngon tiếng ngọt này thôi sao?"
Kỷ Thần Hi ngay lập tức phản bác:"Lời dỗ bạn trai vui gọi là lời thật lòng, nào là lời ngon tiếng ngọt gì cơ chứ."

Đến giờ phút này Tịch Cảnh Dương thật sự bị cô thuyết phục:"Chỉ lần này thôi, không được có lần sao, có biết chưa."
Nhìn ra anh đã lùi một bước ngầm đồng ý nhượng bộ, Kỷ Thần Hi liền nhào đến hôn một cái lên má anh:"Bảo Bảo, yêu anh chết đi được."
Được bạn gái bán manh, Tịch Cảnh Dương cũng vui vẻ tận hưởng, giơ tay ôm lấy eo cô.
Diệp Mộc Âm đứng bên cạnh theo dõi từ nãy đến giờ.

Tuy nhiên cô không bị hai người phát cẩu lương đến nghẹn, mà ngược lại đang vô cùng phấn khích.

Vì từ trước đến nay, lần đầu tiện cô nhìn thấy một người có thể khiến cho tảng băng vạn năm như Tịch đại thiếu gia phải nhượng bộ.

Cũng là lần đầu tiên chứng kiến hai con người như bước ra từ tiểu thuyết, thể hiện tình cảm với nhau.

Khiến cho một fan girl chân chính như cô, vô cùng thích thú.
"Mộc Âm, kịch bản." Sau khi thương lượng thành công với Tịch Cảnh Dương, Kỷ Thần Hi quay sang nhìn cute girl của mình thì thấy cô đang ngẩn người, liền gọi một tiếng.
Diệp Mộc Âm vội hoàn hồn rồi đưa kịch bản cho cả hai, đồng thời cô cũng sơ lượt về những thành viên của đội khác sẽ tham gia.
Ngoại trừ Vân Tiêu (Tịch Cảnh Đăng), Farmer Life còn có 3 thành viên trọng tâm.

Người đầu tiên là thị đế Hàn Thiên, nhân vật phong thần và cũng là nhất ca của giải trí Tinh Quang, người trẻ tuổi nhất từng nhận ba giải thị đế của giải Kim Tông.

Ngoài ra, vì đây là lần đầu Hàn Thiên tham gia chương trình thực tế, nên lưu lượng theo dõi anh vô cùng cao.

Người thứ hai là nữ ca sĩ thần tượng đang hot tên là Phong Tinh Nguyệt.

Cô là nữ thần tượng thế hệ mới, cũng đã từng nhận không ít giải thưởng âm nhạc khi còn rất trẻ.

Trong suốt quá trình tham gia giới giải trí, đời tư của Phong Tinh Nguyệt vô cùng trong sạch, chưa từng dính phải tai tiếng gì, cô chứng là mình chứng cho việc đi lên bằng thực lực của bản thân.
Người cuối cùng cũng là một nữ ca sĩ đang nổi tên là Vũ Tinh.

Cô là người sở hữu hàng loạt bản hit đạt trăm triệu đến cả tỷ lượt xem ở các nền tảng trực tuyến.

Khác với những người tham gia khác, Vũ Tinh sống khá khép kín, nên dù sản phẩm của cô được rất nhiều người ủng hộ, nhưng bản thân cô lại chưa từng tham gia bất kì một chương trình nào kể cả những chương trình giải trí để quảng bá.

Dù vậy, fan giọng hát của cô cũng rất đông, tiêu biểu trong số đó có cả Diệp Mộc Âm.
Kỷ Thần Hi nghe danh sách khách mời mà không khỏi ngạc nhiên:"Nhà đầu tư của chương trình này là ai thế?"
Cùng lúc mời cả hai đại thần của mảng điện ảnh và truyền hình, cùng với hai ca sĩ nổi tiếng nhất nhì cả nước, có người còn gây tiếng vang cả đấu trường âm nhạc quốc tế, tham gia vào cùng một chương trình.

Chậc, là tên nào nhiều tiền đến thế?
Diệp Mộc Âm đưa mắt sang người đàn ông bên cạnh Kỷ Thần Hi ho nhẹ:"Chuyện này..."
Tịch Cảnh Dương cướp lời:"Mấy khách mời này cần nhiều tiền lắm mới mời được sao?"
Diệp Mộc Âm:"..."
Anh cả Tịch, anh nói câu này, không cảm thấy ngại hay sao? Số tiền mà anh đầu tư vào chương trình là bao nhiêu chẳng lẻ bản thân anh không biết? Với số tiền đó đủ để mời luôn cả sao hạng A quốc tế luôn rồi chứ cần gì nói đến mấy sao trong nước.

Mà việc anh làm còn không phải là dùng độ hot của những người kia để làm giảm nhiệt của Hi Thần, làm cho cô ấy ít bị chú ý sao? Bởi vì ngoại trừ Vũ Tinh, thì hai vị đại thần còn lại chính anh đổ tiền tài trợ mà mời về mà!
Nhưng người nào đó lại không hề để ý, anh vẫn ngơ ngác xem chuyện đầu tư không liên quan gì đến mình mà trò chuyện với Kỷ Thần Hi.
 
Song Trùng
Chương 302: 302: Trị Bệnh Nói Lắp



"Đúng rồi Âm Âm, vậy bạn đồng hành của họ là ai thế? Chúng ta có biết trước luôn không?" Kỷ Thần Hi xem sơ lược kịch bản và thông tin của những khách mời, liền nảy sinh chút tò mò mà lên tiếng hỏi.
Thật ra với tên tuổi và địa vị của cả bốn khách mời, thì chương trình đã đảm bảo được lưu lượng người xem ở mức cao nhất.

Nên việc bạn đồng hành của mỗi khách mời là ai cũng không quan trọng lắm.

Tuy nhiên, biết thêm một chút có lẻ sẽ dễ nói chuyện và làm việc cùng nhau hơn trong tương lai thì sao?
Thế nhưng Diệp Mộc Âm lắc đầu đáp:"Mình không biết, vì bạn đồng hành được khách mời tự do lựa chọn, để tăng tính chân thật cho chương trình.

Nên đến ngày quay, cụ thể là hôm nay, thì toàn bộ dàn cast mới được lộ diện."
"Ra là thế..." Kỷ Thần Hi khẽ gật đầu tỏ ý đã hiểu.

Cùng lúc đó, Tịch Cảnh Đăng và Kha Liêm Hạo cùng nhau trở lại, đặc biệt lần này trên mặt của anh chàng quản lý kia còn xuất hiện thêm một cặp kính đen, Kỷ Thần Hi trông thấy quả thật nhịn cười không nổi.
Diệp Mộc Âm cũng nổi hứng mà trêu:"Anh Hạo, trời chưa đủ tối sao, anh còn đeo thêm cái kính đó vậy?"
Không biết Tịch Cảnh Đăng đã nói gì, nhưng có thể nhìn thấy rõ trên trán của Kha Liêm Hạo vẫn còn một tầng hồ hôi lạnh, anh ta cười gượng trả lời:"Mắt...mắt anh hơi đau...nên...nên đeo kính thôi."
"Tôi và Dương Dương đã xem kịch bản xong rồi, tiếp theo có cần phải đi làm quen với mọi người trong đoàn trước không?" Kỷ Thần Hi thay đổi cách xưng hô để tránh gọi nhầm tên thật của Tịch Cảnh Dương.

Nhưng cũng vì cô đổi cách gọi mà ai kia đang cảm thấy vui vẻ trong lòng.
"Làm...làm quen?"
"Anh Hạo phải không? Anh mắc chứng...rối loạn ngôn ngữ à?" Kỷ Thần Hi cười nói, hình như từ lúc gặp mặt đến giờ, anh chàng quản lý này chưa nói được câu nào hoàn chỉnh cả.
Tịch Cảnh Đăng đáp lời ngay:"Chị dâu, chị cứ nói thẳng là anh ta bị nói lắp đi, em thật sự đang suy nghĩ việc đổi quản lý đây."
Kha Liêm Hạo bị doạ đến xanh mặt, liền nói một mạch vô cùng lưu loát:"Cậu muốn đổi ai? Còn ai có thể làm quản lý tốt hơn tôi nữa? Tôi đi với cậu từ những ngày đầu, giờ cậu hot rồi, cậu lại muốn đuổi tôi đi? Trái tim mỏng manh yếu đuối này của tôi cũng sẽ bị tổn thương đó có biết không!"
"À...hoá ra anh có thể nói chuyện bình thường sao?" Tịch Cảnh Đăng ồ lên, tỏ vẻ bất ngờ.
Kha Liêm Hạo giận đến đỏ mặt:"Không nể tình Âm Âm dễ thương, thì tôi mới là người đổi nghệ sĩ là cậu chứ không phải cậu đổi quản lý đâu!"
Nghe Kha Liêm Hạo nhắc đến tên mình, Diệp Mộc Âm cũng tiếp lời:"Anh Hạo, quên nói với anh, Tiêu Tiêu hiện tại là bạn trai của em, nên nếu anh muốn tìm nghệ sĩ khác thì cứ việc đi, em sẽ đi cùng anh ấy."
Kha Liêm Hạo mặc đầy đắc ý nói:"Nghe thấy chưa! Cô ấy nói cậu là bạn trai cô ấy...bạn...trai...???"
"Từ từ...Âm Âm, em...em vừa nói gì cơ?"
Diệp Mộc Âm vui vẻ lặp lại lời vừa nói:"Em sẽ đi cùng anh ấy."
"Không, câu trước cơ."
"Anh cứ tìm nghệ sĩ khác đi."
"Câu trước đó nữa, câu đầu tiên ấy."

"À, Vân Tiêu là bạn trai của em, là kiểu bạn trai bạn gái giống Hi Thần và anh trai Tiêu Tiêu."
"..."
"..."
"..."
Kha Liêm Hạo đứng hình mất một lúc lâu, anh ta không tài nào tiêu hoá được chuyện mà bản thân nghe thấy.

Anh vẫn cố gắng xác nhận lại lần nữa:"Hai...hai người...hai người ở bên nhau rồi?"
Kỷ Thần Hi ở bên cạnh nhìn Kha Liêm Hạo mà suy tư.

Trông thấy cô cứ nhìn chằm chằm vào người đàn ông khác, Tịch Cảnh Dương lại có chút không vui:"Suy nghĩ gì thế?"
Kỷ Thần Hi nhướng mày:"Em đang nghĩ, liệu Evan có chữa được bệnh nói lắp không?"
Tịch Cảnh Dương phụt cười:"Evan là thần y, nhưng cũng không phải toàn năng, em mà đi hỏi cậu ta câu này, cậu ta sẽ khóc đấy."
Cô gái khẽ gật gù:"Anh nói đúng, vậy em đi hỏi bác sĩ Phó vậy."
Tịch Cảnh Dương:"..."

Vợ à, vấn đề không phải là em hỏi ai, bởi vì vấn đề về ngôn ngữ là do bản thân anh ta, dù là ai cũng khó có thể can thiệp được, trừ khi anh ta tự mình khắc phục thôi.
Bên phía hai người thì cười nói vui vẻ, nhưng bên phía Kha Liêm Hạo thì lại như sét đánh giữa trời quang, nhất là khi Diệp Mộc Âm xác nhận lần nữa về quan hệ giữa cô và Tịch Cảnh Đăng.
Ngay lúc này một tiếng nói truyền đến:"Mọi người, chuẩn bị xong chưa, chúng ta chuẩn bị bắt đầu giao lưu khách mời với nhau."
Hoá ra đó là một thành viên của tổ chương trình đến để nhắc nhở họ tiến độ công việc.
Hiện tại Kha Liêm Hạo cứ ngơ ngẩn mà đứng yên bất động, buộc Tịch Cảnh Đăng phải tự mình lên tiếng:"Chúng tôi chuẩn bị xong rồi, qua ngay đây, anh cứ đi trước đi."
"Được, ảnh đế Vân, mọi người tranh thủ nhé." Nói xong anh chàng kia xoay người rời đi.
Kỷ Thần Hi ngay lập tức bật ngón tay cái với Tịch Cảnh Đăng.

Ảnh đế quả thật là ảnh đế, diễn cũng hay thật đó! Rõ ràng còn chưa xem qua kịch bản, vậy mà cứ như bản thân đã chuẩn bị kỹ càng lắm rồi!
 
Song Trùng
Chương 303: 303: Gặp Gỡ Khách Mời Khác



Cả nhóm người Kỷ Thần Hi bắt đầu di chuyển đến địa điểm tập trung.

Trong lúc di chuyển Diệp Mộc Âm ngoảnh đầu lại nhìn ở phía sau vài lần, sau đó cô kéo kéo ống tay áo của Tịch Cảnh Đăng thì thầm:"Để anh ấy một mình như thế, có ổn không?"
Tịch Cảnh Đăng cũng nhìn về phía sau một cái rồi đáp:"Chuyện kiểu này về sau còn nhiều lắm, cứ để anh ta tập làm quen dần đi."
Diệp Mộc Âm tuy có chút không yên tâm, nhưng nghĩ đến lời Tịch Cảnh Đăng nói cũng không sai, cuối cùng cô lựa chọn mặc kệ.
Lúc nhóm người của họ đến nơi tập trung, thì ở đó đã có khá nhiều người đang đứng trò chuyện với nhau.
Khi thấy Tịch Cảnh Đăng cũng là Vân Tiêu xuất hiện, một người đàn ông trẻ tuổi, ngoại hình tuy không thể so được với anh em nhà họ Tịch, nhưng cũng chẳng thua kém mấy phần, lớn tiếng gọi:"Tiểu Vân! Bên này!"
Tịch Cảnh Đăng nhìn về phía âm thanh phát ra, ngay lập tức vui vẻ chào hỏi:"Tiền bối Hàn, không ngờ gặp anh ở đây."

Hàn Thiên bật cười:"Cậu quả thật thích nói đùa đấy, tôi cũng là khách mời lần này mà, sao trông cậu như mới biết đến chuyện này thế, đừng nói với tôi là cậu còn chẳng thèm xem qua kịch bản đấy nhé."
Tịch Cảnh Đăng duy trì thái độ ôn hoà nhưng cũng có phần thân thiết với Hàn Thiên, nói:"Đúng là tiền bối Hàn rất hiểu tôi, đúng là tôi chưa xem qua kịch bản, dù sao chương trình thực tế, cứ thể hiện một cách tự nhiên nhất là được."
Câu trả lời của Tịch Cảnh Đăng không tài nào có thể bắt bẻ được, đương nhiên Hàn Thiên cũng không làm điều đó, anh khoác vai Tịch Cảnh Đăng vô cùng thân thiết, cười nói một lúc lâu.
So về tuổi tác hay tuổi nghề, Hàn Thiên đều lớn hơn Tịch Cảnh Đăng một chút, nên Tịch Cảnh Đăng luôn tôn trọng gọi anh ta một tiếng tiền bối.

Chưa kể, lúc mới vào nghề, hai người từng họp tác chung không ít dự án phim, nên quan hệ vô cùng tốt.

Đặc biệt, bộ phim đầu tiên Tịch Cảnh Đăng đóng chính, Hàn Thiên cũng tham gia một vai phụ để hỗ trợ dù danh tiếng lúc đó của anh ta đã rất cao.

Nên về sau, chỉ cần Hàn Thiên nhờ vả thì Tịch Cảnh Đăng sẽ không bao giờ từ chối.

Bởi vì anh thật sự xem Hàn Thiên là một người bạn trong cái giới giải trí đầy phức tạp này.
Cùng lúc đó, một cô gái trẻ tuổi cũng rất xinh đẹp tiến đến chỗ nhóm người của Kỷ Thần Hi, cô ta dè chừng quan sát một lúc rồi mới ngại ngùng hỏi:"Xin hỏi...cô là thần tiên tỷ tỷ R Quốc đúng không?"
Kỷ Thần Hi cười gượng, nói thật thì cô không thích cái danh xưng đó chút nào, cứ như một lời châm chọc vậy.
"Nếu cô gọi tôi bằng tên, tôi sẽ vui hơn đấy." Kỷ Thần Hi khéo léo đáp lời.
Diệp Mộc Âm nhìn thấy người đến là ai, ban đầu có chút phấn khích, nhưng khi người đó đứng cạnh với Hi Thần của cô, cô bỗng cảm thấy thật ra bản thân cũng không thích người kia nhiều đến thế.

Nhưng để tránh Hi Thần của cô khó xử, Diệp Mộc Âm lên tiếng giới thiệu:"Hi Thần, cô ấy tên là Vũ Tinh, cũng chính là một trong những khách mời chính lần này."
Kỷ Thần Hi gật đầu, chìa tay ra:"Ồ, hoá ra cô là Vũ Tinh, rất vui được làm quen."
Vũ Tinh cũng đưa tay ra định bắt tay với Kỷ Thần Hi, nhưng tay vừa giơ ra giữa không trung thì tay của người kia đã bị một cánh tay khác kéo xuống.

Vũ Tinh ngượng ngùng không biết nên làm gì, nhất là khi chạm phải ánh mắt đáng sợ của người đàn ông trước mặt.
Kỷ Thần Hi cũng dở khóc dở cười, bây giờ đến bắt tay với một cô gái mà anh bạn trai máu hoạn thư của cô cũng không muốn cho phép, cô khổ quá đi mà.
"Xin lỗi, thật ngại quá, tôi quên mất tay mình vừa bị thương cách đây không lâu, không thể va chạm được."
Có thang mà Kỷ Thần Hi bắt sẵn, Vũ Tinh ngay lập tức leo xuống, cô rút tay về cười đáp:"Hoá ra là thế.

Cô là bạn đồng hành của Vân Tiêu đúng không? Thời gian tới mong được giúp đỡ."

Kỷ Thần Hi cũng mỉm cười trả lời:"So với mọi người thì tôi mới là nghiệp dư, còn về việc giúp đỡ, nếu vẫn trong khả năng thì tất nhiên rồi."
Từ lúc bắt chuyện đến giờ, ánh mắt Vũ Tinh chưa từng rời khỏi gương mặt của Kỷ Thần Hi, việc đó khiến cho người đàn ông vẫn luôn im lặng từ nãy đến giờ phải nhíu mày.
Anh đề phòng đủ thứ đàn ông muốn tiếp cận cô, nhưng lại bỏ xót một vấn đề, đó chính là nhan sắc này của cô không chỉ thu hút đàn ông, mà cả phụ nữ cũng chẳng buông tha.

Đương nhiên, ánh mắt của Tịch Cảnh Dương quá lộ liễu, khiến cho Vũ Tinh phải nhanh chóng giải thích:"Thật ra...từ lúc nhìn thấy tấm ảnh của cô trên Zbo, tôi bỗng có cảm hứng sáng tác một bài hát mới, hiện tại bài hát vẫn chưa phát hành, nhưng tôi tin chắc nó sẽ rất hot...Vì thế, tôi nghĩ mình vẫn nên cảm ơn cô một tiếng."
Kỷ Thần Hi hơi ngạc nhiên, cô có làm cái méo gì đâu mà thành nguồn cảm hứng cho người khác rồi?
...----------------....
 
Song Trùng
Chương 304: 304: Nàng Thơ



"Được chúng tôi biết rồi, cô không cần khách sáo đâu." Tịch Cảnh Dương lên tiếng trả lời thay, giúp bạn gái mình đỡ phải khó xử.
Người trong giới giải trí thường hay nói đùa với nhau một câu "So tài năng với thị đế Hàn, chứ đừng so nhan sắc với ảnh đế Vân".
*thị đế là bên mảnh truyền hình, ảnh đế là bên mảng điện ảnh.
Quả thật, xét về khả năng diễn xuất, Hàn Thiên chính là tượng đài mà các hậu bối về sau phải noi theo.

Tuy nhiên, khả năng diễn xuất còn có thể trau dồi mà khá lên, nhưng về phần ngoại hình, từ trước đến nay chưa một ai đủ để so sánh với Vân Tiêu.
Thế nhưng ngày hôm nay, Vũ Tinh đã gặp được một người đàn ông với ngoại hình xuất chúng, còn có đôi phần nổi bật hơn cả Vân Tiêu.

Dù vậy, khí thế áp bức và thái độ lạnh lùng của anh, khiến cho cô không dám đến gần, chỉ có thể gượng gạo chào hỏi.
"Anh đây là...?"

Kỷ Thần Hi dùng tay mình đan lấy bàn tay anh rồi giơ lên:"Anh ấy là anh trai Vân Tiêu tên là Vân Dương, còn tôi là bạn gái anh ấy, Kỷ Thần Hi."
Vũ Tinh ồ một tiếng:"Tôi biết rồi, mấy tuần trước tin tức của cô quá bùng nổ mà, tôi cũng vô tình xem qua nên biết một chút."
Kỷ Thần Hi:"Mấy tin tức lá cải đó...khiến cô chê cười rồi."
Vũ Tinh vội xua tay phủ nhận:"Không đâu, tôi dám chắc là khi đám người kia trông thấy hai người, mấy tin đồn nhảm đó tự khắc bị dập tắt thôi."
Diệp Mộc Âm lắng nghe đoạn trò chuyện giữa Kỷ Thần Hi và Vũ Tinh, cô cảm thấy bất ngờ khi nhận thấy rằng Vũ Tinh không phải là người lạnh lùng và khó gần mà cô từng biết đến.

Không những vậy, cô còn thấy cô ấy là người rất cởi mở và dễ gần.
Vũ Tinh nhìn thấy Diệp Mộc Âm cứ nhìn mình chằm chằm, cô liền nói:"Cô là bạn gái của tiền bối Vân đúng không?"
Diệp Mộc Âm lần nữa cảm thấy ngạc nhiên.

Quan hệ giữa cô và Tịch Cảnh Đăng hiện tại vẫn chưa công khai, làm sao Vũ Tinh biết được?
Vũ Tinh cũng nhìn ra tia ngạc nhiên từ đáy mắt người đối diện, cô cười và nói:"Trước lúc nhận lời tham gia chương trình, Vân Tiêu từng gọi cho tôi, anh ấy nói rằng tôi nhất định phải tham gia Farmer Life, bởi vì chỉ khi tôi tham gia, anh ta mới có lí do để mời cô là bạn đồng hành."
Lời của Vũ Tinh khiến cho hai má của Diệp Mộc Âm ửng đỏ, còn Kỷ Thần Hi thì thầm cảm thán nói nhỏ với Tịch Cảnh Dương:"Đúng là em trai ruột của anh, thật tâm cơ."
Tịch Cảnh Dương cũng nhỏ giọng nói nhỏ bên tai cô:"Chút chuyện nhỏ này mà thằng nhóc ấy cũng làm không xong, thì mới không phải là em trai anh."
Kỷ Thần Hi trợn mắt kinh ngạc.

Sao anh có thể nói ra mấy lời này mà mặt không đỏ luôn thế?
Phía bên Diệp Mộc Âm, vì quá ngại ngùng cô ngay lập tức chuyển đề tài:"Tinh Vương, thật không ngờ chị lại là người dễ gần cũng như dễ nói chuyện như thế, vậy mà trước giờ em cứ nghĩ..."

"Cô nghĩ tôi là một người lạnh lùng khó gần có đúng không?" Vũ Tinh mỉm cười tiếp lời.
Diệp Mộc Âm liền gật đầu, quả thật hình tượng Tinh Vương trong lòng cô và Tinh Vương trước mặt, cứ như hai người khác nhau vậy.
Nói đến chuyện này, tâm trạng của Vũ Tinh thoáng thay đổi, cô gượng cười giải thích:"Thật ra tôi mắc hội chứng ngại giao tiếp xã hội, vì thế từ khi debut, quản lý của tôi khuyên tôi cứ xây dựng hình tượng là một người khó gần, để đỡ phải làm lộ nhược điểm bản thân.

Cũng may các bạn khán giả xem trọng âm nhạc của tôi, mà không nhìn vào con người đầy khuyết điểm này."
Diệp Mộc Âm nghe vậy quả thật có chút đồng cảm:"Tinh Vương, chị đã làm rất tốt rồi, âm nhạc của chị thật sự rất tuyệt!"
Vũ Tinh nhoẻn miệng hỏi lại:"Vậy sao? Tôi lại cảm thấy bản thân chưa đủ tốt."
Diệp Mộc Âm lại hoá thân làm fan girl chân chính mà an ủi:"Con người ai chẳng có khuyết điểm.

Các tiểu *tinh quang đều yêu thích chị vì giọng hát và cả âm nhạc tuyệt vời của chị, chị không cần tự gây áp lực cho bản thân mình đâu."
*tinh quang: Tên fanclub của Vũ Tinh
Vũ Tinh hướng mắt về phía Kỷ Thần Hi rồi bật cười:"Nếu tôi tốt đến thế...thì fan ruột của tôi từ lúc mới debut, đã không thoát fan đi thần tượng người khác rồi."

Diệp Mộc Âm bỗng cứng họng, cô cảm giác ánh mắt của Vũ Tinh là còn có ý khác, chắc không phải chị ấy đang ám chỉ cô đâu đúng không?
Như nhìn thấy suy nghĩ của Diệp Mộc Âm, Vũ Tinh nói tiếp:"Tôi đùa thôi, người như cô Kỷ đây...quả thực không ai không thích cả.

Thậm chí, cô ấy hiện tại cũng là *nàng thơ của tôi mà."
*nàng thơ: là một thuật ngữ thường được sử dụng để chỉ một người phụ nữ đẹp và kiêu sa, thường được xem như nguồn cảm hứng cho các nhà thơ, nhạc sĩ, hoặc những người sáng tạo trong lĩnh vực nghệ thuật.

Thuật ngữ này thường ám chỉ một hình ảnh lãng mạn và tưởng tượng về một người phụ nữ tinh tế, dịu dàng, và có vẻ đẹp nổi bật.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back