Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Song Trùng

Song Trùng
Chương 320: Đau rát mặt vì tự vả



Đạo diễn cau mày rồi nhận lấy điện thoại từ tay phó diễn rồi nhấn vào các dòng hagtag, chỉ vài giây sau sắc mặt ông chuyển từ trắng qua xanh rồi chuyển thành tái mét.

Vũ Quang - đệ nhất học thần của Đại Học A, nhân tài thuộc diện bảo vệ của Quốc Gia cấp S.

Hàn Duyệt - ứng cử viên số một cho vị trí trạng nguyên cả nước.

Phong Dục - tổng giám đốc điều hành công ty top 100 thế giới, top 10 khu vực Châu Á - Thái Bình Dương.

Lăng Vi - thiên kim nhà họ Lăng, một trong tứ đại gia tộc có quyền có tiền bậc nhất Long Thành.

Đó là toàn bộ những thông tin mà đạo diễn có thể tóm tắt lại, từ những bài đăng mới nhất mà các blogger có tiếng đào ra được.

Cuối cùng thì ông ta đã mời được những thần thánh nào đến ghi hình vậy nè?

May thay trong số bốn đội, vẫn còn có đội của Vân Tiêu là bình thường, vì ngoại trừ Vân Tiêu ra thì hầu như đều là người bình thường nhưng có nhan sắc mà thôi.

[Trời trời tôi vừa đọc được gì vậy? Đây là show thực tế hay là nơi tụ hội của các đại lão vậy?]

[Đến giờ tôi mới biết vì sao đội Vân Tiêu phải cố gắng chiếm sóng rồi, bởi vì bị profile của người ta đè bẹp luôn mà.]

[Một người 23 tuổi nhưng chưa đậu đại học, một người gần ba mươi rồi vẫn thất nghiệp, một người thì làm công cho người khác...hoá ra có nhan sắc vẫn có cơm ăn nhỉ?]

[Vậy thì đã sao? Một mình Tiêu Tiêu đủ sức nuôi cả nhà nhé! Thân phận bình thường thì đã sao, họ không cần làm thì vẫn có ăn thôi. Còn bạn? Bạn có tiền hay có nhan sắc mà phán xét người khác?]

[Với nhan sắc của couple thần tiên, tôi cảm thấy họ không cần làm, chỉ cần cười một cái thôi tôi đã muốn donate rồi.]

Sau một màn tranh cãi nảy lửa từ cư dân mạng, thì một dòng bình luận từ một blogger vô cùng hot khiến tất cả mọi người phải chú ý.

[Chớ có xem thường cô gái "không thân thế" trong miệng các người nhé, vì các người sẽ không bao giờ ngờ đến, cô ấy tài giỏi đến mức nào đâu (Cười mỉm chi rồi lặng lẽ rời đi)]

Chỉ vài giây sau đó, phản hồi của bình luận này vượt qua con số mấy trăm nghìn.

[Trời ơi tôi đui thật rồi! Là Tống Văn đó!]

[Tống Văn nói vậy là có ý gì? Chẳng lẻ người đứng về chính nghĩa chuyên vạch trần bộ mặt xấu xa của mấy idol, lại biến thành fan nhan khống không não rồi?]

Nhìn thấy dòng bình luận này, Tống Văn phun hết ngụm nước vừa mới uống ra mà chửi:"Mịa nó, đúng là tức chết mà!"

Nếu không phải chuyện xảy ra ở trung tâm thương mại BHX không được truyền ra ngoài và nếu mấy đoạn video cô quay được mà không bị tịch thu, thì nhất định cô sẽ dùng nó để vả mặt mấy anh hùng bàn phím chỉ biết đánh giá người khác qua bề ngoài này!

Nhớ ngày đó, lúc cô định nghe theo lời Kỷ Thần Hi chạy đi trước, nào ngờ cô bắt gặp cảnh một mình Kỷ Thần Hi biến bản thân làm mồi nhử để bọn kh*ng b* bắt được.

Lúc đấy cô bị doạ cho sợ chết khiếp!

Cuối cùng là người của quân đội đã đến và đưa cô đi đến một nơi an toàn. Lúc họ chuẩn bị đưa cô về nhà, thứ mà Tống Văn nhìn thấy được, chính là cảnh mấy người đàn ông mặc quân phục khí thế bừng bừng, đang nói chuyện vô cùng thân thiết với Kỷ Thần Hi và Tịch Cảnh Dương.

Dựa vào nhiều năm kinh nghiệm trong cái nghề khui tin bí mật của idol, cô biết được thân phận của người đàn ông mặc quân phục không hề đơn giản, vậy nhưng khí thế lại bị người đàn ông đứng bên cạnh Kỷ Thần Hi áp đảo hoàn toàn. Đến hôm nay cô cũng mới biết được, người đàn ông đó chính là kẻ thất nghiệp kim bạn trai của nữ thần.

Chuyện hài thế kỷ gì đây?

Lúc đó cô không nhịn được mà đã giương máy ảnh lên để chụp lại mấy tấm, còn quay lại đoạn video đám người áo đen kỳ lạ cung kính nghe theo chỉ thị của bạn trai nữ thần.

Tiếc là khi vừa lên xe cùng anh quân nhân đẹp trai, anh ấy đã mượn điện thoại của cô một lát, nói là cần kiểm tra xem có bị ảnh hưởng bởi tín hiệu gây nhiễu của bọn kh*ng b* không. Nào ngờ lúc cô lấy lại điện thoại, thì toàn bộ ảnh và video về ngày hôm đó đều biến mất.

Đúng là miệng lưỡi đàn ông!

Anh ta bớt đẹp trai hơn nhiều luôn rồi có biết không!

Dường như anh ta nhận ra cô đang mắng thầm mình, mỉm cười nói lời xin lỗi:"Cô Tống, mong cô thông cảm. Thân phận của thủ trưởng và ngài cố vấn có chút đặc thù, không tiện để lộ ra bên ngoài, nên tôi chỉ có thể xoá hết ảnh và video."

Tống Văn liền hít một hơi khí lạnh.

Thủ trưởng? Ngài cố vấn?

Mấy từ này kết hợp với quân đội thì chức vụ có thể thấp sao?

Vậy bạn trai của nữ thần chẳng phải lai lịch không hề nhỏ à?

Nghĩ đến đây Tống Văn lại nhìn những dòng bình luận trên kênh trực tiếp mà hừ lạnh.

"Cứ tiếp tục mắng đi! Sẽ có một ngày các người cảm thấy đau rát mặt vì tự vả thôi!"
 
Song Trùng
Chương 321: Quay xe



"Đạo diễn! Không ổn rồi!" Một nhân viên công tác hậu cần trên chiếc xe dẫn đường vội liên lạc qua bộ đàm.

Đạo diễn còn chưa tiêu hoá được mấy thông tin về các đại lão tham gia chương trình, nên vô cùng không kiên nhẫn trả lời:"Lại gì nữa?"

Nhân viên công tác nhìn tình hình phía trước đầu xe, vội giải thích:"Chúng ta phải chọn đường khác thôi, phía bên này không thể đi tiếp được."

Đạo diễn như muốn bùng nổ tại chỗ:"Không được là không được thế nào? Cậu có biết địa điểm quay hình lần này là ở đâu không? Chỗ đó chỉ có hai con đường để đi đến, mà một trong hai con đường đó phải đi đường vòng rất xa, nên chúng ta mới phải đi đường này, giờ cậu muốn đổi hướng, sao không nói đổi luôn đạo diễn luôn đi!"

Nhân viên công tác hai hàng lệ rơi:"Đạo diễn, tôi cũng không muốn mà! Nhưng phía trước toàn là xe cảnh sát thôi. Tôi có hỏi thử họ rồi, họ nói có một tên sát nhân liên hoàn đã bỏ trốn trên đường áp giải đến nhà lao. Nghe nói tên đó rất nguy hiểm, gặp phụ nữ xinh đẹp liền sẽ xuống tay. Nên bây giờ phía trước đã bị cảnh sát phong toả rồi, chúng ta không thể đi tiếp được nữa."

Nhân viên công tác đang chuẩn bị tinh thần để nghe ngài đạo diễn mắng mỏ, nhưng qua mấy giây thì đầu dây bên kia vẫn im lặng, anh mới nom nóp hỏi tiếp:"Đạo diễn..."

Chưa kịp nói hết câu, thì phía bên kia đã truyền đến giọng nói của đạo diễn kính yêu, nhưng không phải là nói với anh ta, mà là thông báo với tất cả mọi người.

"Tài xế! Quay xe!"

"Chúng ta sẽ đi đường vòng!"

Phó đạo diễn không hề nghe được cuộc đối thoại của đạo diễn và nhân viên công tác, nên không khỏi lấy làm khó hiểu mà hỏi:"Đạo diễn, chúng ta sắp đến nơi rồi, sao lại phải quay xe? Dù tiền nhà đầu tư rót vào rất nhiều, nhưng chúng ta cũng không cần hoang phí thế này chứ?"

Đạo diễn hừ một tiếng, ông không trả lời trực tiếp câu hỏi của phó đạo diễn, mà chỉ đưa ra chỉ đạo cho hai vị MC trên hai xe khách mời:"Nam Kha, Thiên Châu, hai người cứ tiếp tục giao lưu với khách mời đi, hôm nay tạm thời chúng ta chỉ làm quen với khách mời thôi, đợi đến nơi sẽ có thể tạm ngưng quay hình."

Trong lòng đạo diễn quả thật đã có tính toán. Tên sát nhân kia cứ gặp phụ nữ đẹp là xuống tay tàn nhẫn, vậy thì mấy khách mời của anh chẳng phải là mục tiêu hàng đầu của hắn ta sao?

Chưa kể đến cô gái có nhan sắc quỷ hờn ma hận...à, không đúng không đúng, dùng từ sai rồi, phải là nhan sắc đến nổi thần thánh cũng phải ghen tỵ, cũng là một thành viên trong số đó.

Còn về chi phí... đương nhiên là ông ta không có gì lấy làm lo lắng rồi. Dù sao chỉ mới có màn chào hỏi giới thiệu đơn giản thôi, rating chương trình đã đạt 8.4, ông ta còn sợ không đủ kinh phí để quay tiếp hay sao.

Cả Nam Kha và Thiên Châu sau khi nhận được thông báo từ đạo diễn đều vô cùng bất ngờ, nhưng là một MC chuyên nghiệp, hai người nhanh chóng thông báo lại với khán giả xem hình.

"Ây ya, có vẻ mọi người thích với việc giao lưu khách mời lần này nhỉ?" Nam Kha hài hước lên tiếng.

Hàn Thiên cũng nhanh chóng nhận ra hướng đi có chút sai sai, nhưng anh không lên tiếng, vì chắc chắn có chuyện nên mới đổi hướng đi, vì vậy cũng ra sức phối hợp tương tác với Nam Kha.

"Mọi người là muốn giao lưu với tôi và Tiểu Tinh, hay là thích ngắm nhan sắc của thần tiên tỷ tỷ đây?"

Nam Kha bật cười đáp:"Hàn tiền bối cứ thích nói đùa, mà có việc này phải cho tiền bối biết, thần tiên tỷ tỷ chỉ mới 23 thôi, mọi người đều đổi cách gọi, gọi cô ấy là thần tiên muội muội rồi."

Hàn Thiên nhướng mày:"23? Cậu không gạt tôi đấy chứ?"

Vũ Tinh cũng hiếm hoi lên tiếng:"Cô ấy...thật sự thành niên rồi à?"

[Mọi người cùng spam "thật sự thành niên rồi à?" đi nào!]

["Thật sự thành niên rồi à?" Hi Thần nghe được câu này không biết có khóc không nữa.]

[Tinh Vương quả thật ít nói, nhưng đã nói thì khiến người ta khó lòng trả lời thật, ha ha!]

[Mọi người, tôi bỗng có một suy nghĩ to gan, tôi muốn đu thuyền Hàn Vũ!]

[Một người giỏi ngoại giao, một người điềm tĩnh ít nói...lầu trên à, nếu bạn là thuyền trưởng, tôi xin nộp đơn làm thuyền phó nhé!]

Lúc này camera lại chuyển về xe của nhóm người Kỷ Thần Hi. Vì sự cố bất ngờ nên phải tăng thời lượng giao lưu lên, nên đạo diễn đã sắp xếp hai màn hình nhỏ kết nối khách mời hai xe lại. Cũng chính vì thế mà hai câu hỏi vừa rồi của Hàn Thiên và Vũ Tinh, Kỷ Thần Hi có thể nghe thấy rất rõ.

"Năm trước tôi đi học cấp ba cũng rất thuận lợi, không ai nghi ngờ gì cả, ai cũng nghĩ tôi chưa thành niên." Vì vậy mọi người không cần hoài nghi nhân sinh thế đâu.

Kỷ Thần Hi vui vẻ trả lời câu hỏi, mà đương nhiên câu cuối cô không nói ra rồi, vì trước đó đến chính bản thân cô cũng tưởng mình chưa mười tám nữa mà. Nói xong giơ chân lên đạp nhẹ chân của người đàn ông bên cạnh.

"Anh nói đúng không, bạn trai?"
 
Song Trùng
Chương 322: Không ổn, suýt lộ acc clone



Tịch Cảnh Dương không hề tránh đi, ngồi yên để cô trút giận. Nhưng lúc này cô lại không đạp anh nữa, anh hơi nhướng mày khó hiểu:"Bạn gái, không giận nữa?"

"Giận."

"Sao không đánh anh nữa?"

"Xót."

[Tôi cảm thấy trưa nay mình không cần ăn cơm nữa.]

[Same! Tôi cũng thấy thế.]

[+1]

[+1]

[+1]

Tăng Thiên Châu và mọi người trên xe đều đang rất đồng cảm với người xem, bởi vì họ phải ăn cơm cún trực tiếp luôn đây này.

Lúc này anh trai cả của Phong Tinh Nguyệt, người vẫn luôn im lặng từ nãy đến giờ cứ nhìn chằm chằm vào Tịch Cảnh Dương, không nhịn được mà lên tiếng hỏi:"Anh Vân, có phải chúng ta từng gặp nhau rồi không?"

Tịch Cảnh Dương hơi ngẩng đầu lên nhìn về hướng Phong Dục. Nét mặt anh vẫn không bộc lộ quá nhiều cảm xúc, ánh mắt dịu dàng như nước ban nãy đối với Kỷ Thần Hi cũng hoàn toàn biến mất.

"Chắc là anh Phong nhận nhầm người rồi."

Phong Dục nheo mắt, anh ta biết bản thân mình không nhầm, bởi vì không chỉ gương mặt mà cả khí thế của người kia, đều khiến anh ấn tượng không quên.

Tuy nhiên, nếu Vân Dương thật sự là người đó, anh ta sẽ hạ mình đến tham gia một show truyền hình giải trí như thế này sao?

"Xin lỗi, chắc là tôi nhầm người thật."

Đợi Tăng Thiên Châu và máy quay chuyển hướng sang phía Phong Tinh Nguyệt, Kỷ Thần Hi mới nhỏ giọng hỏi:"Anh biết anh ta?"

Tịch Cảnh Đăng và Diệp Mộc Âm cũng bắt đầu hóng hớt. Nghe nói anh trai Phong Tinh Nguyệt là CEO của một công ty top 100 thế giới, nên chuyện anh ta có qua lại với Tịch Thị cũng chẳng có gì lạ.

Tịch Cảnh Dương nhìn ba đứa trẻ đang hóng hớt chờ đợi câu trả lời của anh thì cười khẽ:"Ừm, có quen."

Tịch Cảnh Đăng ngay lập tức phản ứng lại:"Thật sự là quen?"

Giọng nói của anh hơi lớn, nên mọi người đều ngay lập tức đổ dồn ánh mắt về phía anh.

Tịch Cảnh Đăng cũng nhận ra bản thân đã làm hơi lố vội giải thích thêm:"Thật sự là quen chị dâu lúc chị ấy mới 9 tuổi sao? Anh trai, lợi hại lợi hại!"

Tịch Cảnh Dương:"..."

Kỷ Thần Hi:"..."

Tăng Thiên Châu liền wow lên một tiếng:"Không ngờ nha, hai người là thanh mai trúc mã của nhau sao? Tình cảm đẹp thật đáng ngưỡng mộ."

Anh hai của Phong Tinh Nguyệt cũng góp vui:"Anh Vân quả thật lợi hại, chấm vợ từ bé thế này, không sợ bị người khác cướp mất."

Em trai Phong tiếc nuối tiếp lời:"Sao lúc nhỏ, em không có một cô bạn gái thanh mai trúc mã xinh thế nhỉ?"

Người anh trai lớn nhà họ Phong cười nói:"Vì lúc nhỏ, không có ai xinh hơn em gái chúng ta cả."

Hai anh em liền gật đầu tán thành, đồng thành nói:"Anh cả nói không sai!"

Phong Tinh Nguyệt:"..."

Nếu không phải lười tìm người tham gia cùng, cô tuyệt đối không đưa theo ba tên cuồng em gái này theo!

Tịch Cảnh Đăng thấy mình đã di dời được sự chú ý của mọi người sang vấn đề khác, thì liền hướng ánh mắt chờ được khen thưởng về phía anh trai nhà mình.

"Anh trai chị dâu, có phải em thông minh lắm không? Bịa ra một câu chuyện liền đánh lạc hướng được mọi người." Mau khen em đi.

Khoé môi Kỷ Thần Hi giựt giựt. Tên ngốc này thật sự chỉ nói bừa bịa chuyện thôi sao? Nói bừa nhưng vô tình đúng sự thật thế này...cô cũng nên khen cậu ta một tiếng nhỉ?

"Phải, cậu giỏi nhất."

"He he, còn phải nói sao? EQ của em rất cao đấy!"

"Nhưng IQ anh rất thấp, còn nữa, mũi anh sắp vểnh lên tới trời luôn rồi, khiêm tốn chút." Diệp Mộc Âm mặt không cảm xúc lên tiếng nói.

Sao lúc trước cô không nhận ra tên bạn trai này là một tên ngốc như thế chứ. Haiz, nhưng không sao, trong nhà có cô thông minh là được. Chỉ mong sau này con trai cô không đến nỗi ngốc nghếch y như ba nó.

Trên kênh bình luận.

[Xe của Tiêu Tiêu và Nguyệt Bảo toàn vựa muối, tôi cười đến nỗi rớt nước mắt mấy lần luôn rồi.]

[CEO Phong bề ngoài lạnh lùng, bên trong có tiền còn yêu thương em gái nữa. Không biết anh đã có người yêu chưa? Chứ em xin phép trở thành fan vợ của anh nhé.]

[Nếu lầu trên là fan vợ của CEO Phong, vậy tôi xin phép làm fan mẹ của em trai Phong đáng yêu nha.]

[Lại nói không cố ý chiếm sóng? Đều là khách mời, đều là lưu lượng đỉnh lưu, vậy mà rõ ràng chương trình đang ưu ái cho Vân Tiêu và Phong Tinh Nguyệt! Các người làm vậy sao từ đầu không mời hai người đó thôi, mời Tinh Vương và Hàn Thiên về làm nền à?]

[Mặc dù tôi là fan của Tiêu Tiêu...nhưng hình như lầu trên nói không sai.]

Phó đạo diễn nhìn dòng bình luận liền quay sang nói với đạo diễn:"Trò chơi nhỏ bên Nam Kha đã xong chưa? Cư dân mạng đang spam bình luận đòi Vũ Tinh và Hàn Thiên lên hình này."

Đạo diễn liếc mắt nhìn bình luận một cái rồi đanh đá đáp:"Thể loại anh hùng bàn phím và cái loại "mặc dù tôi là fan của..." này, toàn là thủy quân chuyên dẫn dắt dư luận mà thôi. Cứ để bọn họ dắt mũi đi. Dù sao, bọn họ cũng sẽ sớm thấy, bốn khách mời lần này, quan hệ tốt ra sao."
 
Song Trùng
Chương 323: Trò chơi đầu tiên



"Xin chào mọi người! Lại là tôi, Nam Kha đây!" Camera lần nữa hướng về phía Nam Kha, giọng nói nhắn nhít của anh cũng vang lên sau đó.

Lúc này trong tay Nam Kha đang cầm hai chiếc hộp giấy màu trắng, rồi đặt chúng xuống một chiếc ghế trên xe.

"Có phải các bạn tò mò bên trong này có gì lắm đúng không?"

[Cuối cùng cũng thấy được Kha Kha rồi! Vậy nên trả ống kính về với Hi Thần đi nào.]

[Lầu trên, nếu Nam Kha nhìn thấy comment của bạn, anh ấy sẽ khóc đó.]

Thật ra tình hình trên mạng Nam Kha hoàn toàn có thể biết được, bởi vì phó đạo diễn đã không ngừng lãi nhãi bên tai anh ta suốt mười phút, thúc giục anh mau chóng làm xong hai thùng giấy này để kết nối khách mời với nhau.

Đúng là số khổ mà! Sao ông ta không giao việc này cho Thiên Châu ấy? Cùng là MC mà bên trọng bên khinh là sao?

"Ha ha, tôi biết mọi người chắc đợi cũng lâu rồi đúng không? Tiếp theo chúng ta khoan hãy đi đến bí mật bên trong hai chiếc hộp này, mà hãy kết nối với xe bên kia trước nhé!"

"Alo, Thiên Châu, cô nhìn thấy tôi chứ?" Nam Kha quơ quơ tay trước màn hình.

Tăng Thiên Châu đang cùng hậu cần điều chỉnh màn hình để khách mời có thể nhìn thấy rõ nhất, vừa trả lời:"Thầy Nam yên tâm, tôi mới đi khám mắt cách đây không lâu, các bác sĩ đều bảo thị lực của tôi rất tốt, là 10/10 đấy."

Nói trắng ra là tôi không có bị đui, cái mặt anh thiếu điều dán vô máy quay luôn rồi, tôi có thể không thấy được sao?

Nam Kha cười ha hả:"Cô lúc nào cũng thích trêu tôi hết. Nào, bây giờ chúng ta còn khoảng 3 tiếng nữa mới đến nơi, vì thế, đội bên chúng tôi muốn thách đấu đội bên cô."

Tăng Thiên Châu nghiêng đầu nhìn những vị trai xinh gái đẹp trên xe, lên tiếng hỏi:"Thầy Nam đang thách thức chúng ta kìa, mọi người thấy thế nào?"

Tịch Cảnh Đăng:"Tất nhiên là phải tham gia rồi."

Phong Tinh Nguyệt nhún vai:"Không ý kiến."

Vì là đội trưởng, nên chỉ cần hai người đồng ý, thì xem như là quyết định của cả đội.

Ngoài ra, dù là hỏi ý kiến bọn họ, nhưng thựa tế bọn họ hoàn toàn không thể từ chối, bởi vì việc thách đấu này cũng là một phần trong kịch bản chương trình, tuy nhiên cụ thể thách đấu cái gì thì bọn họ thật sự không biết.

Nhận được câu trả lời từ Tịch Cảnh Đăng và Phong Tinh Nguyệt, Tăng Thiên Châu hất càm trước camera nói:"Đội của chúng tôi không có ý kiến, hình thức thách đấu bên anh cứ việc đề xuất."

Lúc này Nam Kha giơ tay lên làm động tác OK, rồi lần nữa cầm hai hộp giấy ban nãy lên.

"Được, thật ra tôi cũng đã chuẩn bị xong rồi. Đúng như mọi người đoán, hai hộp này đang chứa nội dung thách đấu của ngày hôm nay."

"Hộp bên tay trái tôi chứa các thử thách, có thể là đơn giản như hát một bài, hay là cùng thi ăn một mẫu bánh quy đến mức ngắn nhất, hoặc cũng có thể là . Nói chung đều là những thử thách có thể làm tại chỗ. Dù sao đang ở trên xe chúng ta cũng không thể nhảy nhót tưng bừng được."

"Hộp còn lại là hình thức thi đấu, gồm thi đấu cá nhân và thi đấu nhóm, tùy thuộc vào người bốc thăm."

Dừng một lúc Nam Kha lại nói tiếp:"Haiz, bên tôi chắc chắn là bên bốc thăm rồi, vậy nên bên cô có thể tùy ý chọn người tham gia. Nhưng nhớ là, một người không thể tham gia thi đấu hai hiệp liên tiếp, ngoại trừ thi đấu một nhóm cả bốn người."

Tăng Thiên Châu chăm chú lắng nghe, rồi lại hỏi thành viên trong xe mình:"Mọi người đều hiểu luật chơi rồi đúng không? Vậy chúng ta bắt đầu nhé?"

Hai đội trưởng không buồn ngẩng đầu lên mà đồng thanh đáp:"Được."

"Ok! Vậy thầy Nam, trận đầu tiên...để cho Tinh Vương bóc đề nha!"

Nam Kha tỏ vẻ đau lòng:"Hu hu, cô lại thiên vị khách mời rồi, tôi còn là đồng nghiệp thân thiết nhất của cô nữa không thế?"

Tăng Thiên Châu mặt không đổi sắc đáp:"Ha ha, thầy Nam mới là người thích đùa đấy. Nào, mau bóc thăm đi."

Nam Kha bĩu môi rồi đặt hai hộp giấy đến cạnh Vũ Tinh:"Tinh Vương, cô muốn chọn hộp nào trước?"

Vũ Tinh cũng không có ý kiến gì nhiều, tuy tiện đút tay vào hộp bên phải, lấy ra một mảnh giấy nhỏ rồi đưa lại cho Nam Kha:"Anh đọc đi."

Nam Kha nhanh chóng nhận lấy mẫu giấy rồi đưa về phía màn hình:"Thử thách cá nhân 1vs1vs1vs1! Đồng nghĩa ở trò chơi này, mỗi đội sẽ có một người tham gia."

Ngoài ra ở hàng phía dưới là yêu cầu người tham gia.

Đội Vũ Tinh: học thần Đại Học A - Vũ Quang.

Đội Hàn Thiên: số một trường trung học trọng điểm - Hàn Duyệt.

Nam Kha chỉ tay vào chiếc hộp còn lại:"Nào Tinh Vương, tiếp tục thôi, để xem thử thách đầu tiên là gì."

Vu Tinh đưa tay bốc ra mẫu giấy thứ hai, có điều lần này mẫy giấy có vẻ to hơn một chút.

Nam Kha nhìn nội dung trên giấy thì vô cùng khoái trí:"Các bạn có biết Tinh Vương bốc trúng gì không?"

Qua ba giây sau anh chầm chận đương mẫy giấy lên, tiêu đề:"PK kiến thức và giải đố IQ bậc cao."
 
Song Trùng
Chương 324: Đừng có lấy hạng nhất



(Rìa lý? Trò chơi kiến thức mà người ra trận lại là hai siêu cấp học bá sao? Còn muốn để đội Tiêu Tiêu và Nguyệt Bảo chơi nữa không?]

[Ban nãy ai nói chương trình thiên vị đội Tiêu Tiêu và Nguyệt Bảo để chèn ép hai đội còn lại? Ra đầy mau! Xem là ai đang bị chèn ép!]

(Thôi, fan não tàn cho xin đi! Năng lực không bằng người lại nhảy đồng lên. Cũng chẳng phải ban nãy các người để cao nhan sắc của cái cô 23 tuổi mới thi tốt nghiệp kia sao? Vậy để cô ấy ra thi cùng hai học thần đi, coi nhan sắc có cứu nỗi cái đầu không não không.]

Vì cả bốn khách mời đều có độ nồi tiếng và sút hút riêng, nên cứ hể có gì đó khiến một trong bốn người gặp bất lợi thì cộng đồng fan của họ ngay lập tức tranh cãi nảy lửa. Tuy nhiên những chuyện kiểu này đối với những người làm trong lĩnh vực giải trí, không ai còn xa lạ gì nữa.

Nam Kha cũng biết để hai học thần ra thi đấu đối kháng kiến thức, chính là gây bất lợi cho hai đội còn lại. Nhưng chương trình nào mà không có drama chứ? Phải có chút căng thẳng như thế mới dễ khoáy động bầu không khí được.

"Thiên Châu, bên cô có thể chọn người được rồi. Nhưng mà tôi thấy phản ứng của fan đang rất muốn thần tiên muội muội bên cô ra sân đấy."

Tăng Thiên Châu cũng không ngờ mới trò đầu tiên mà hai đội bên kia đã cử ra hai đối thủ mạnh như thế. Đây chẳng khác nào đi thi mà gặp trúng tủ cả.

"Thầy Nam, tôi thấy chính thầy muốn thấy Hi Thần của tôi ra trận thì đúng hơn. Mặc dù tôi cũng rất muốn, nhưng phải hỏi ý kiến của họ đã."

Thật ra trong lòng Tăng Thiên Châu không hề muốn ván đầu này Kỷ Thần Hi sẽ tham gia, dù sao hình tượng hiện tại của cô ấy không liên quan gì đến lQ và lĩnh vực học thuật cả. Lỡ không may trong lúc tham gia thi đấu, để lộ khuyết điểm này của bản thân, cô ấy rất dễ trở thành vật tế của cư dân mạng. Và đương nhiên cô không muốn nhìn thấy nữ thần của mình bị người ta mắng rồi.

Dù thế Tăng Thiên Châu vẫn phải làm trái lòng quay sang hỏi Tịch Cảnh Đăng:"Đội trưởng Vân, đội anh đồng ý để Hi Thần tham gia trận đầu chứ?"

Thật ra ngoại trừ Tịch Cảnh Dương, không một ai trong số họ biết được thực lực của Kỷ Thần Hi, điều nãy đã khiến cho Tịch Cảnh Đăng có chút phân vân. Anh biết, để anh trai anh đại diện ra trận thì chính là bắt nạt trẻ nhỏ, còn chị dâu anh thì lại bị trẻ nhỏ bắt nạt...anh nên làm gì đây?

"Được, tôi đồng ý." Trong lúc Tịch Cảnh Đăng còn đăng đắn đo, Kỷ Thần Hi biếng nhác lên tiếng đồng ý yêu cầu của hai MC.

Tịch Cảnh Đăng nhíu mày, anh nhìn sang anh trai mình, anh ấy hoàn toàn không có dấu hiệu nào là muốn ngăn cản, khiến anh thoáng hiểu ra gì đó.

Tuyệt đối sẽ không có chuyện anh trai anh để vợ yêu của anh ta mất mặt trước nhiều người thế này, vì vậy chỉ còn có một khả năng mà thôi.

Chậc, thú vị rồi đây.

Tăng Thiên Châu thầm khóc trong lòng, mong Tịch Cảnh Đăng sẽ ngăn cản nữ thần nên hỏi lại:" Đội trưởng Vân, anh cũng đồng ý sao?"

Tịch Cảnh Đăng không còn dáng vẻ phân vân khó xử khi nãy nữa, hoàn toàn vui vẻ đáp:"Không có ý kiến."

Tăng Thiên Châu vẫn không từ bỏ nói tiếp:"Nghe nói đội thắng sẽ được nhận quyền ưu tiên cho các thử thách sau đấy."

Tịch Cảnh Đăng thản nhiên:"Thế sao?"

Dừng một lúc anh quay sang nói với Kỷ Thần Hi:"Chị dâu, đừng lấy hạng nhất nhé, quyền ưu tiên hạng nhất của cái chương trình này, toàn là bẫy người không đó."

Kỷ Thần Hi nhướn mày:"Vậy sao? Vậy thì hạng hai nhé?"

Tịch Cảnh Đăng nháy mắt giơ tay làm động tác OK.

Tăng Thiên Châu:".." Chẳng phải anh nên ngăn cản cô ấy tham gia sao? Thế nào lại biến thành đừng lấy hạng nhất, lấy hạng hai nhé?

Tăng Thiên Châu nước nước mắt vào trong quay sang hỏi đội còn lại:"Đội trưởng Phong, bên đội cô chọn ai thế? Hình như em trai cô cũng đang học Đại Học A đúng không? Fan cũng để xuất cậu ấy tham gia đấy."

Phong Tinh Nguyệt quay sang nhìn Phong Duật:"Hỏi em kìa."

Phong Duật cười ngốc:"Được chứ, mong mọi người chỉ giáo nhiều hơn."

Cuối cùng, trận đấu đầu tiên: PK kiến thức và giải đố lQ bậc cao.

Đội Vân Tiêu: thần tiên muội muội - Kỷ Thần Hi

Đội Phong Tinh Nguyệt: cựu trạng nguyên cả tỉnh, sinh viên Đại Học A - Phong Duật.

[Rồi rồi rồi, thôi xong rồi! Lần này nữ thần sắp sụp đổ hình tượng tới nơi rồi!]

(Một phút mặc niệm cho "thần tiên muội muội"!)

(Hai sinh viên của đại học số 1 cả nước, một người thì tương lai nhất định cũng sẽ vào đó học, còn người còn lại...]

[Sao mọi người bi quan sớm thế? Đời đâu ai biết trước chữ ngờ, lỡ may Hi Thần chiến thắng thì sao? Tôi cược một cây kẹo m*t cho cô ấy!]

(Lầu trên à, Hi Thần của bạn ấy, đã không có não lại còn kiêu ngạo thái quá luôn. Gì mà không muốn lấy hạng nhất nên đành lấy tạm hạng hai? Đây chẳng khác nào đang sỉ nhục lQ của ba sinh viên đại học số 1 nước ta? Nói ba người không bằng kẻ 23 tuổi chưa đậu tốt nghiệp như cô ta?]
 
Song Trùng
Chương 325: Câu hỏi đầu tiên



Mỗi thành viên của mỗi đội tham gia sẽ được phát cho một chiếc đồng hồ bấm giờ. Cứ mỗi lần câu hỏi được đặt ra, các thành viên muốn tranh nhau quyền trả lời trước sẽ bấm vào đồng hồ, người có thời gian ngắn nhất sẽ được ưu tiên trả lời trước.

Trường hợp hai hoặc hơn hai người có thời gian dừng lại giống nhau, thì lần lượt trao đổi riêng đáp án với người dẫn chương trình. Khi đó người dẫn chương trình sẽ công bố kết quả ai mới là người được điểm của câu hỏi. Nếu tất cả đều trả lời đúng thì điểm của câu hỏi sẽ được chia đều.

Mỗi câu hỏi sẽ có 12 điểm, ở câu hỏi may mắn sẽ được nhân hai thành 24 điểm và ba câu hỏi cuối cùng sẽ là 20 điểm vì độ khó của nó. Câu hỏi may mắn sẽ không được công bố trước, mà ngẫu nhiên trong số 7 câu hỏi đầu tiên. Ngoài ra số thứ tự của câu hỏi may mắn sẽ được Tăng Thiên Châu quay ngẫu nhiên trên ứng dụng điện thoại và công khai trước mặt người xem, để đảm bảo tính công bằng.

Kết thúc mười câu hỏi, người có số điểm cao nhất đương nhiên là người chiến thắng. Đương nhiên, cũng có thể có trường hợp bằng điểm, khi đó sẽ có ba câu hỏi phụ để tìm ra người thắng cuộc cuối cùng.

"Luật chơi cụ thể là như thế, mọi người đã sẵn sàng chưa?"

Sau khi phát đồng hổ và phổ biến luật chơi, Nam Kha là người phụ trách đặt câu hỏi số lẻ, còn những câu hỏi số chẵn đã được chuyển qua cho Tăng Thiên Châu.

Cả bốn người chơi đồng thanh:"Có thể bắt đầu."

Ở câu đầu tiên, người đặt câu hỏi là Nam Kha:"Mở đầu cho trò chơi này là một câu hỏi không quá khó, tôi nghĩ câu hỏi này chắc chắn là các bạn ai cũng biết, đặc biệt là thần tiên tiểu muội đấy, vì câu hỏi này liên quan đến nơi mà bạn sinh ra."

Hắng giọng một cái Nam Kha bắt đầu đọc câu hỏi: "Hãy cho biết, tên đẩy đủ của vị Công Chúa, người nắm quyền Cung Điện Xanh hiện tại của Nước R là ai?"

Kỷ Thần Hi:".."

Ba người còn lại đều bấm đồng hồ khi lời của Nam Kha vừa dứt, chỉ riêng một mình Kỷ Thần Hi bất động không làm gì cả.

Ánh mắt của Tịch Cảnh Dương thoáng thay đổi, dường như anh đang nghĩ đến chuyện gì đó, sau đó cười khẽ quay mặt đi.

Tịch Cảnh Đăng cũng ngơ người, sao chị dầu anh lại không bấm đồng hồ? Tên của cô công chúa đó đến anh còn biết, chẳng lẻ người sinh ra ở Nước R như chị dâu anh lại không biết?

Diệp Mộc Âm cũng đang hết sức lo lắng, nếu ban nãy cô giành quyền tham gia thi đấu là được rồi, tránh để Hi Thần nhà cô phải khó xử, thật là hận bản thân quá đi mà!

Nam Kha và Tăng Thiên Châu kiểm tra đồng hổ của các đội. Ngoại trừ đồng hồ của Kỷ Thần Hi vẫn đang chạy thì cả ba người còn lại đều đã dừng ở giây thứ 10.34, đúng là chuyện ngoài ý muốn.

Nam Kha:"Thật không ngờ, mới câu đầu tiên đã xảy ra trường hợp có một không hai rồi. Vậy mời ba bạn viết đáp án vào điện thoại rồi đưa cho tôi và Thiên Châu nhé."

Phong Duật cười cười lên tiếng:"Không cần đâu, tôi nghĩ mọi người cùng trả lời luôn cho đỡ mất thời gian."

Hàn Duyệt cũng cười nói:"Em cũng thấy vậy, dù sao câu hỏi này.." ai cũng biết hết. Cô không nói câu sau, vì sợ làm Kỷ Thần Hi ngại ngùng.

Vũ Quang liếc mắt nhìn cô gái qua màn hình, nói nhỏ:" Cùng trả lời."

Nam Kha:"Vậy câu trả lời của ba bạn là?"

Cả ba cùng đồng thanh:" Ariel Gwyneth."

Kỷ Thần Hi cười khổ, đỡ trán nói khẽ:"Là Gwyneth Meliora Ariel..."

Cô nói rất khẽ, nên chỉ có người ngồi đối diện cùng thi với cô là Phong Duật nghe thấy, anh chỉ nhướn mày một cái rồi không nói gì. Cái tên mà Kỷ Thần Hi nói ra có chút lạ, tuy rất giống tên mà mọi người biết nhưng hình như không ai từng nghe qua.

Nam Kha cười đầy nham hiểm:" Biết ngay mọi người sẽ trả lời thế mà, nhưng có ai để ý, cầu hỏi hỏi rằng tên đầy đủ chứ không phải tên thôi không? Chúc mừng, các bạn đều đã bị lừa, câu trả lời là Gwyneth Meliora Ariel, đây mới là tên đầy đủ của Điện Hạ Nước R."

Nam Kha tiếp tục nói để giải thích:" Hiện tại trên các phương tiện báo chí hoặc một số tư liệu trên mạng, đều chỉ nói tên của vị Điện Hạ đó là Ariel Gwyneth. Tuy nhiên, trong khu mô phẩm cung điện xanh ở Nước R, tên của chủ nhân cung điện được để trên tảng đá lớn ở phía ngoài là Gwyneth Meliora Ariel. Điều này chỉ có những người dân bản địa hoặc từng đến du lịch ở Nước R mới có thể biết được."

Ban đầu ba người đều khá ngạc nhiên, nhất là Phong Duật. Nhưng khi nghe giải thích từ Nam Kha, Phong Duật mới nghĩ là bản thân đã nghĩ nhiều rồi. Dù sao là người bản địa, nên Kỷ Thần Hi biết được cũng không có gì bất ngờ. Có điều vì sao ban nãy cô không bấm đồng hổ giành quyền trả lời?

Lúc này giọng nói Nam Kha lại vang lên:"Tiếc thật, mới câu hỏi đầu tiên đã làm khó cả bốn đội rồi. Thiên Châu, cô phải giữ vững phong độ của tôi đấy nhé!"
 
Song Trùng
Chương 326: Câu hỏi may mắn



Tăng Thiên Châu nhìn vào màn hình điện thoại rồi trả lời:"Thầy Nam, mấy câu hỏi này là thầy ra đúng không? Toàn dùng để bẫy người."

Nam Kha cười hể hể đổ hết trách nhiệm cho đạo diễn:"Format chương trình chúng ta là gì? Không bẫy người đạo diễn sẽ không vui đâu."

Đạo diễn:".."

(Đùa gì vậy? Mới câu một mà trả lời sai hết á? Học thần gì mà ngộ vậy?)

[Dân bản địa còn không trả lời được kìa, bớt soi mói người ta đi, chắc gì bạn đã trả lời được?)

(Nói thật câu này tôi cũng trả lời giống bọn họ, dù sao cô công chúa đó lúc tiếp quản cung điện xanh cũng hot quá hot mà, tiếc là chưa từng thấy mặt cô ấy.]

Phía bên này, Tăng Thiên Châu chỉ đành thở dài đành đọc ra câu hỏi bẫy người kia:" Câu hỏi thứ hai là một câu liên quan đến toán học. Phía trước số 99 trong dãy số sau là gì: .., 99, 108, 117, 126, 137." Nói xong cô giơ lại dãy số lên cho mọi người cùng xem.

Một câu đó IQ tiêu chuẩn và lần này cả bốn người đều cùng nhau bấm đồng hỗ.

Điều khiến tất cả mọi người kinh ngạc chính là, người có thời gian thấp nhất 6.02 giây, lại là Kỷ Thần Hi.

Kiểm tra đồng hồ xong, cô không do dự mà điểm tĩnh trả lời:"Số sau trừ cho tổng số của số đó để được số trước. Ví dụ 137 trừ 11 được 126, 126 thì trừ 9 được 117.

Tương tự như thế, số phía trước 99 sẽ là 81."

Lần này mọi người đều nhìn Kỷ Thần Hi bằng a bs mắt khác. Đặc biệt là ba người của đội còn lại, vì họ đều có cùng đáp án với cô, nhưng lại chậm tay hơn một chút.

Tăng Thiên Châu hỏi lại:"Vậy Hi Thần, câu trả lời của bạn là 81?"

Khoe môi Kỷ Thần Hi nhếch lên:" Không, câu trả lời của tôi là dấu ba chấm."

Cả hai xe bỗng chóc rơi vào im lặng.

Tăng Thiên Châu:".."

Người ra để Nam Kha:'.."

Toàn bộ người xem:"..."

Qua một lúc sau, hàng loại dấu chấm hỏi được cư dân mạng không ngừng spam.

[???]

(?)

[Ban nãy tôi khi nghe giải thích, tôi tưởng bản thân nghĩ sai về cô ấy... nhưng mà, xem ra, tôi không nên nghĩ.]

(Cô ta có biết luật chơi không? Trả lời kiểu ngó ngần gì thế?]

Tăng Thiên Châu và Nam Kha là hai người phản ứng mạnh nhất, vì cả hai là người duy nhất biết được đáp án.

Tăng Thiên Châu khó khăn lên tiếng hỏi:"Hi Thần..bạn xem trộm đáp án của tôi đúng không?" Người bình thường ai lại trả lời như bạn chứ.

[What? Từ từ! Tôi có nghe nhầm không? Ý của Thiên Châu là gì? Không phải là cái tôi đang nghĩ đâu đúng không?)

(Lẩu trên, bạn thì sợ nghe nhẩm, con tôi hình như điếc ngang rồi!!

Ba người còn lại cũng rất ngạc nhiên, cô ấy trả lời đúng sao?

Tăng Thiên Châu đành đóng vai người xấu để giải thích:"Theo câu đố IQ, quả thật kết quả là 81. Nhưng để yêu cầu, tìm thứ phía trước 99 là gì, không phải tìm số phía trước 99. Vì vậy câu trả lời của Hi Thần...hoàn toàn chính xác. Chúc mừng bạn nhận được 12 điểm đầu tiên."

Tất cả mọi người trừ Tịch Cảnh Dương:"..."

(Tôi xin quỳ! Con mịa nó! Quả là bẫy người đến đáng sợ!]

(Đê ma ma! Đến câu hỏi kiểu này cũng nghĩ ra được? Nam Kha là tên chúa bẫy người!)

(Xin bố Kỷ nhận của con một lạy! Làm cách nào mà người trả lời được câu hỏi...nhảm đến mức...muốn đấm luôn người ra để luôn thế?)

Kỷ Thần Hi cười mỉm:"Sao vậy? Tiếp tục đi." Thật ra nếu không có câu nói "câu hỏi bẫy người" ban nãy của Tăng Thiên Châu, có lẽ cô thật sự chỉ trả lời đơn giản là 81 thôi.

Nam Kha dù đang bị cấm chat do quá sốc nhưng vẫn phải cố gắng để đặt câu hỏi:" Câu...câu thứ ba, nhóm máu hiếm nhất trên thế giới là nhóm máu nào?"

Lần này người giành được quyền trả lời Vũ Quang, cậu nhìn người chị gái không hề có ý định bấm đồng hổ thì có vẻ lại không vui, thẳng thừng trả lời ngay.:"RH null."

Những câu hỏi sau đó thay phiên các thành viên còn lại mỗi người một câu. Kể từ lúc trả lời được câu hỏi thứ hai, thì Kỷ Thần Hi sẽ không bấm đồng hồ, vì cô đã hứa với Tịch Cảnh Đăng sẽ không lấy vị trí thứ nhất, nhưng hành động này lại biển thành cô gái bình hoa không não trong mắt cư dần mạng.

Đã đến câu thứ bảy nhưng câu hỏi may mắn vẫn chưa xuất hiện, nên hiển nhiên câu hỏi này sẽ nhân hai số điểm, mọi người đều vô cùng tập trung lắng nghe.

Nam Kha là người đọc câu hỏi này:"Một người bị mắc kẹt trong một căn phòng đã bị khóa tất cả các cửa. Trong phòng có 1 cái bàn và 1 cái ghế, 2 cánh cửa và một lỗ nhỏ trên trần nhà với kích thước đường kính là 15cm.

Phía sau cánh cửa thứ nhất có 1 con hổ đang rất đói và nó đã phát hiện ra có người trong phòng nên đang chờ sẵn bên ngoài.

Phía sau cánh cửa thứ 2 là một đường hầm thủy khuếch đại ánh sáng mặt trời nên có nhiệt độ cực cao chỉ cần mở cửa ra là người này sẽ bị chết ngay.

Trong tình huống này là làm thế nào để người đó có thể thoát ra an toàn?"
 
Song Trùng
Chương 327: Mật mã Caesar



Ở thời điểm hiện tại.

Vũ Quang: 36 điểm

Kỷ Thần Hi: 12 điểm

Hàn Duyệt: 6 điểm

Phong Duật: 6 điểm. ngôn tình sủng

Khi câu hỏi may mắn được đặt ra, cả Kỷ Thần Hi và Vũ Quang đều từ bỏ cơ hội trả lời.

Nhìn đối tượng mà bản thân muốn đào về lại học theo cách của mình nhường quyền trả lời, Kỷ Thần Hi cảm thấy vô cùng thú vị. Kiểu gì cũng phải đưa cậu nhóc này về A&D, dù sao cái tính cách này sinh ra là để thuộc về nơi đó.

Vì cả hai người đều đã từ bỏ việc bấm đồng hồ, nên qua một phút sau Phong Duật mới bấm đồng hồ:“Đợi đến đêm thì chọn đi con đường có ống thủy tinh, vì ban đêm không có ánh sáng mặt trời nên không thể khuếch đại được, nhiệt độ khi đó cũng sẽ giảm xuống.”

Nam Kha vỗ tay tán thưởng:“Câu trả lời hoàn toàn chính xác! Chúc mừng bạn học Phong Duật trả lời đúng câu hỏi may mắn, nhận trọn vẹn 24 điểm về cho đội của mình!”

Hàn Thiên nhìn em gái bị áp đảo bị không khỏi cười phá lên trêu ghẹo:“Tiểu Duyệt Duyệt, em cần anh chuẩn bị bình oxi cho em không?”

Hàn Duyệt ngay lập tức đen mặt:“Anh không nói chuyện, không ai nói anh câm đâu!”

[kkk! Anh vợ, anh đừng chòng ghẹo vợ em nữa, vợ em dỗi rồi kìa!]

[Nhà anh Hàn hài hước thật, tự nhiên muốn bắt em gái Hàn về nuôi quá.]

[Giờ tôi có thể phân biệt được học thần và học bá rồi. Rõ ràng câu hỏi trước tiểu Quang Quang không muốn trả lời nên Duật Duật mới dành được 24 điểm.]

[Nhường? Đã thi đấu lại đi nhường? Khác nào đang không tôn trọng đối thủ của mình! Nếu nói như kiểu các người, chắc cái cô bình bông kia nãy giờ nhường cho mọi người trả lời, để tính điểm tranh hạng 2 như đã chém gió từ đầu nha?]

“Không biết nên xưng hô thế nào, nhưng mà…Kỷ Tiểu Thư, cô thật sự không bấm đồng hồ sao?” Tranh thủ thời gian vài phút, Phong Duật không kìm được sự tò mò mà lên tiếng hỏi.

Kỷ Thần Hi lưng tựa vào ghế mỉm cười:“Không bấm, sợ bất cẩn lắm.”

Phong Duật:“Bất cẩn gì cơ?”

Kỷ Thần Hi:“Bất cẩn đứng đầu.”

Phong Duật:"…" Đây là lời con người sẽ nói sao?

Cùng lúc đó Tăng Thiên Châu cũng bắt đầu đọc câu hỏi khó đầu tiên và là câu hỏi thứ 8 trong bộ đề:“Những ký tự I D U P H U O L I H có nghĩa là gì?”

Lần nữa cả hai xe rơi vào im lặng. Và cũng lúc này, cô gái với mái tóc trắng bạch kim khẽ giơ mặt đồng hồ lên rồi cất tiếng đọc rõ từng ký tự một trong bảng chữ cái tiếng anh:“F A R M E R L I F E.”

Hàn Duyệt:“Đây…đây…” là cái quỷ gì thế?

Phong Duật:“Cô thật sự có thực lực bất cẩn đứng đầu đấy.”

[Bình bông chỉ nói bừa thôi, em gái Hàn và em trai Phong không cần bất ngờ thế đâu.]

[Câu hỏi gồm 10 ký tự, vừa hay tên chương trình cũng là 10 ký tự, nếu cô ta thật sự đoán đúng cũng không có gì bất ngờ.]

[Dù tôi không hiểu câu hỏi lắm, nhưng tôi cũng nghĩ câu hỏi có liên quan đến tên chương trình.]

“Là mã Caesar.” Trong lúc mọi người còn đang khó hiểu với câu hỏi và câu trả lời của Kỷ Thần Hi, Vũ Quang bình thản lên tiếng.

Hàn Duyệt ngồi bên cạnh cậu ngơ ngơ ngác ngác:“Tiểu học thần, đó là thứ gì vậy?”

Vũ Quang hiếm hoi nhoẻn miệng cười:“Chị ấy có thể giải thích được, không cần đến em đâu.”

Đúng như lời Vũ Quang nói, bên phía xe còn lại, hai mắt của Tăng Thiên Châu sáng rực nhìn về Kỷ Thần Hi:“Hi Thần, bạn có thể giải thích thêm về câu trả lời của mình không?”

Kỷ Thần Hi mượn từ tổ hậu cần một tờ giấy A4, rồi bắt đầu ghi ghi chép chép gì đó. Qua gần hai phút, cô đưa tờ gấy lên.

I -> F

D -> A

U -> R

P -> M

H -> E

U -> R

O -> L

L -> I

I -> F

H -> E

“Mã Caesar mã hoá các ký tự từ trái sang phải theo một số nguyên bất kỳ. Hiểu đơn giản thì mỗi ký tự sẽ dịch chuyển số nguyên k sang phải thành một ký tự mới. Vì thế, rất rõ ràng, đoạn ký tự này có số nguyên k là 3, cũng chỉ khi bằng 3 thì đoạn ký tự trên mới có nghĩa.”

[À thì…tôi là sinh viên công nghệ thông tin, nên tôi biết…bình bông trả lời đúng rồi đấy.]

[Cô ấy không chỉ trả lời đúng…mà còn trả lời rất nhanh! Dù tôi nghe hiểu cách giải mã này, tuy không khó, nhưng rõ ràng vừa nghe xong câu hỏi cô ấy đã có câu trả lời…xin lỗi anh em, tôi bị bình bông…à không thần tiên muội muội thu phục rồi!]

[“Vẻ đẹp tri thức” đây sao? Lâu trên à…chúng ta cùng gia nhập group fan thôi nào.]

Cả Hàn Duyệt và Phong Duật đều chưa tùng tiếp xúc với ngôn ngữ mã hoá, nên câu hỏi này đối với hai người thật sự…là không có lời giải.

Tuy không phải anh muốn thiên vị Vũ Quang, nhưng một câu như thế mới xứng với mốc 20 điểm chứ. Nam Kha cũng vô cùng bất ngờ, anh nghĩ đối với câu hỏi này, chỉ riêng mỗi sinh viên khoa công nghệ như Vũ Quang mới có thể trả lời được, nào ngờ người trả lời lại là cô gái mà mọi người đều đang thường, coi cô là kẻ ngốc, chỉ được mỗi cái xinh đẹp.
 
Song Trùng
Chương 328: Không cẩn thận giành hạng nhất



“Biết nhưng không trả lời là không tốt đâu.” Kỷ Thần Hi chẳng mảy may quan tâm phản ứng của mọi người, khoé môi cô hơi nhếch lên nhìn chàng thiếu niên bên phía bên kia màn hình, khẽ nói.

Vũ Quang hai tay khoanh trước ngực, mắt nhắm hờ, tựa như không phải việc của mình.

“Chị cũng vậy thôi. Em lại đang muốn xem, chị lấy hạng 2 bằng cách nào.”

Kỷ Thần Hi bật cười:“Phải. Thử xem.”

Sau câu trả lời vừa rồi của cô, thứ hạng đã thay đổi thành:

Vũ Quang 36 điểm

Kỷ Thần Hi: 32 điểm

Phong Duật: 30 điểm

Hàn Duyệt: 6 điểm

Để có thể chắc chắn giữ hạng 2, người trả lời câu hỏi kế tiếp phải là Vũ Quang hoặc Phong Duật. Trường hợp nếu là Hàn Duyệt thì cứ thuận theo tự nhiên thôi, dù sao Kỷ Thần Hi cũng chắc suất câu cuối cùng cho bản thân rồi.

Nam Kha cũng bắt đầu đọc câu hỏi:“Có lẻ các bạn đều từng nghe nói đến các thần thoại cổ đại rồi đúng không? Vậy các bạn có biết, biểu tượng của thần ánh sáng Apollo là gì không?”

Ngoài mong muốn của Kỷ Thần Hi, lần này cả Vũ Quang lẫn Phong Duật đều không bấm đồng hồ, để nhường lượt lại cho Hàn Duyệt.

Hàn Duyệt mừng rớt nước mắt giơ đồng hồ lên:“Cảm ơn mọi người, em biết mọi người nhường cơ hội trả lời cho em, nên em nhất định sẽ không trả lời sai đâu. Biểu tượng của thần Apollo là vòng nguyệt quế, đàn lia, mãng xà, quạ và cung tên.”

Nam Kha lần nữa há hốc mồm vì kinh ngạc:“Đến những thứ hư cấu như thần thoại này mà bạn học Hàn cũng biết chi tiết đến thế sao? Đúng là rất xuất sắc!”

Hàn Thiên đang nhàn nhã tựa lưng vào ghế thay em gái đáp lời:“Không phải Tiểu Duyệt Duyệt giỏi, là ba cô cậu kia không muốn trả lời thôi, chứ con bé còn kém lắm.”

Lần này Hàn Duyệt không hề phản bác, bởi vì cô biết, thật sự là cả 3 người đều đang nhường cơ hội trả lời cho cô.

Bên phía bên kia của xe, Kỷ Thần Hi quay đầu nhìn Tịch Cảnh Đăng, vẻ mặt có chút khó xử:“Xin lỗi nhé.”

Tịch Cảnh Đăng ngơ ngơ ngác ngác:“Hả? Xin lỗi gì cơ?”

Kỷ Thần Hi không trả lời chỉ lắc đầu nhẹ một cái. Xin lỗi, vì có thể…tôi không cẩn thận mà lấy luôn hạng nhất rồi.

Quyền đọc câu hỏi lại trở về với Tăng Thiên Châu, cô cảm thấy vô cùng hào hứng, vì hiện tại điểm của cả bốn người đang bám nhau sát sao, chỉ cần trả lời đúng được câu hỏi cuối cùng này, có thể vươn lên hạng trí dẫn đầu là điều hoàn toàn có thể xảy ra.

“Câu cuối cùng rồi, mọi người không được nhường nhau nữa đấy!”

Vũ Quang:“Đều là mọi người giỏi, không có chuyện nhường đâu.”

Hàn Duyệt xoa xoa tóc mây:“Toàn là mọi người nhường em thôi, em nào có nhường ai đâu, huhu.”

Phong Duật:“Vũ Quang nói đúng, đều do mọi người rất giỏi, không có chuyện nhường trả lời gì đâu.”

Kỷ Thần Hi:“Đội trưởng của tôi không thích hạng nhất.”

Dịch ra ý của cô có nghĩa là, tôi không cần hạng nhất nên tôi mới để mấy người trả lời.

Mọi người lần nữa:"…"

[Đây là vẻ kiêu ngạo của người có thực lực sao? Ngầu quá đi! Chồng ơi!]

[Rõ là hóng hách kiêu căng, tự cao tự đại, qua mắt fan não tàn các người thành kiêu ngạo rồi.]

[Người ta là giỏi thật, không được tự cao hay sao?]

[Cây cao còn có cây khác cao hơn, lầu trên à, cẩn thận bị học thần Vũ vả mặt đấy.]

Trong hoàn cảnh này, ai muốn hạng nhất thì phải trả lời được câu hỏi cuối cùng này. Kể cả Vũ Quang, dù cậu không muốn để Kỷ Thần Hi thuận lợi đứng ở vị trí thứ 2, nhưng vào hoàn cảnh này, cô bắt buộc phải giành quyền trả lời, nếu không có thể sẽ rớt xuống hạng 3. Vì vậy đương nhiên, ở câu này, cậu cũng sẽ cố hết khả năng của bản thân để giành quyền trả lời.

Nội dung của câu hỏi cuối cùng: Trong nền phát triển công nghệ 5.0 hiện nay, ông trùm đứng đầu của lĩnh vực này ở khu vực Châu Á - Thái Bình Dương, người đã đưa tập đoàn của bản thân bước chân vào top 50 doanh nghiệp hàng đầu thế giới, được mệnh danh là hắc mã của ngành, tương lai có thể so sánh được với cả công ty công nghệ số một thế giới như A&D. Tuy nhiên, người này khá bí ẩn, không có quá nhiều thông tin được chia sẻ ra ngoài, nên ngay cả giới tính tuổi tác đều là một ẩn số. Vậy hỏi, tên của người này là gì? Và người này là người của thành phố nào tại Nước Z?

Nội dung câu hỏi khá dài, phải mất tận một phút để Tăng Thiên Châu có thể đọc hết.

Tưởng chừng câu hỏi này có thể làm khó được mọi người, nhưng khi giọng nói của cô vừa dứt, hau chiếc đồng hồ đã cùng lúc được giơ lên.

[Câu này tôi biết nè! Là Tịch đại boss! Chắc chắn là anh ấy!]

[Sao biết là anh? Đại lão đó học Tịch thì ai cũng biết, nhưng hình dáng đại lão ra sao có ai biết không? Phải, không một ai!]

[Tôi chỉ muốn hỏi Nam Kha, anh đưa ra câu hỏi này, vậy anh có viết câu trả lời không thế? Chứ tôi vừa đi tra baiduz rồi, không hề có bất kỳ thông tin gì về vị đại lão đó ở trên mạng cả!]

…----------------…
 
Song Trùng
Chương 329: Lách luật bất thành



Nam Kha tuy chưa nhìn thấy phản ứng của người xem, nhưng anh biết mọi người đều sẽ nghi ngờ tính chính xác của câu trả lời, dù sao vị đại boss đó vô cùng bí ẩn.

Vì thế khi đọc câu hỏi xong, trước khi đến phần trả lời của người chơi, Nam Kha giải thích thêm:“Có phải mọi người đều thắc mắc với câu hỏi không? Ha ha, thật ra cách đây vài phút tôi cũng không biết được câu trả lời chính xác đâu. Nhưng mà…mọi người quên trong chuyến lần này, có sự xuất hiện của một vị tổng tài đến từ công ty top 100 thế giới sao?”

Phía xe còn lại, Tịch Cảnh Dương nghe đến đây thì hiếm hoi ngẩng đầu lên, vừa hay bắt gặp ánh đang nhìn anh chằm chằm của người nào đó.

Ồ, thật sự là bị nhận ra rồi à.

Kỷ Thần Hi thầm lắc đầu cười khẽ. Chưa gì hết bạn trai cô đã để *rơi một cái áo giáp rồi.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back