Lãng Mạn (Song tính/ thô tục) Cậu ơi, đừng!

[BOT] Wattpad

Ban Quản Trị
25/9/25
86,602
0
0
356599835-256-k460046.jpg

(Song Tính/ Thô Tục) Cậu Ơi, Đừng!
Tác giả: NgcTrn037753
Thể loại: Lãng mạn
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

‼️Cảnh báo‼️: Truyện phi thực tế, truyện không miêu tả bất cứ nền lịch sử nào có thật!
‼️Nên cân nhắc trước đi đọc‼️
Truyện lấy bối cảnh từ thời xưa.

Thằng Mẫn là một đứa hầu mà được cậu cả trong nhà nhìn trúng, cả hai sau đó lén lút yêu nhau và làm chuyện dâm dục nhiều lần....​
 
(Song Tính/ Thô Tục) Cậu Ơi, Đừng!
Chap 1:Bị phát hiện


Chap 1: Bị phát hiện có lồn non, cậu cả hâm doạ đòi tụt quần ra coi, làm không lại ngồi khóc để cậu dỗThằng Mẫn là con của một người giúp việc nghèo trong gia đình một nhà phú hộ.

Cha nó mất sớm, tưởng đâu cơ cực thế nhưng lại bớt đi gánh nặng bao nhiêu là phần.

Nó nhờ mẹ nó mà cũng được làm trong phú hộ nọ.Nhà ông phú hộ nổi tiếng là vì giàu nhất làng.

Không chỉ nổi tiếng vì giàu mà ông ta còn biết đến cái tính háo sắc.

Nhà ai có con gái đẹp là thế nào cũng bị lão để ý mà chèn ép gả con mới thôi.

Đến nỗi, bây giờ lão đến tận 9 người vợ, người vợ ổng mới cưới còn nhỏ hơn cậu cả tận 2 tuổi.

Thế mà nhà lão vẫn giàu nứt vách, bao nhiêu người căm ghét những cũng chẳng làm được gì.Thằng Mẫn từ nhỏ đã nhỏ người bé thân, mặt thì bầu bĩnh xinh hệt như con gái nhưng được cái nhanh nhẹn được việc.

Vì trong một lần nó ghé phụ mẹ nó làm cổ cho nhà phú ông, thấy nó được việc nên khi mẹ nó xin cho nó vào làm là bà cả đồng ý ngay.

Nó bé tí mà việc gì nó làm cũng được, đến nỗi nó vác gạo mà mấy anh người làm khác cũng không nhanh bằng nó.Cái miệng cũng thật thà, mà gương mặt cũng xinh xinh nên được bà cả thương.

Có gì ngon ngon bà lại để cho nó một ít.

Rồi lâu lâu thấy nó làm cực lại kêu nó qua hầu cậu cả.

Vì cậu cả chẳng sai nó làm gì, chỉ lâu lâu gọi nó pha trà.

Dù người có bảo số kẻ hầu là khổ nhưng nó lại thấy vậy là vui rồi nên lúc nào cũng lạc quan lắm.

Lắm lúc người khác làm mệt mà nghe nó ngâm nga vui vẻ cũng vui lây.

Nhưng đâu phải lúc nào cũng vui, nó cũng có khổ tâm chứ bộ.

Lúc nào nó buồn vệ sinh là phải chốn dô cái bụi đám cây cao.

Hoặc nhịn đến trời tối mới dám đi.

Bởi đám người hầu như nó làm gì được có phòng giải quyết như mấy ông mấy bà mấy cậu mấy cô.

Nguyên nhân dẫn tới việc đó là do thằng nhỏ sinh ra đã có hai thứ để tiểu tiện.Việc đó thì cũng không có gì bất ngờ nhưng vì người song tính thời đó rất ít.

Cứ ai bị phát hiện thế nào cũng bị đám quan lại, đám nhà giàu săn lùng.

Mẹ thằng Mẫn bảo bị vậy chẳng sung sướng gì cho cam nên nhất quyết bắt nó giấu.

Có hôm mẹ nó còn phải đứng canh trừng cho nó đi, rồi có gì hai mẹ con nó cũng lẳng lặng mà giải quyết.

Lại càng khổ hơn là thằng Mẫn nó không kiểm soát được, mỗi lần đi là cả hai lỗ đều phun nước nên nó phải tuột quần ngồi như đám con gái.Hôm nay cũng vậy, nó phải nhịn đến trời tối mịt mới dám chạy đi tè.

Nhưng thằng Mẫn sợ ma lắm, nó xin cậu cả mượn cái đèn dầu rồi mới dám chạy ra vườn.

Buổi tối, vườn lại nhiều cây nên tí tí lại có tiếng loạt xoạc làm nó sợ run lên.

Nó ngồi xổm mà sợ muốn nín đái, mãi sau mới phun được nước.

Chợt nó nghe tiếng cành cây gãy, nó hoảng hốt kéo quần lên nhìn chung quanh.Cả vườn cây vắng que, nó sợ quá cầm cái đèn dầu mà chạy vào phòng cậu cả vội.

Nó vừa vào đã thấy cậu cả đang ngồi trên cái bàn học, vì nó mượn đèn dầu nên cậu chỉ ngồi yên mà không làm gì.

Thằng Mẫn vội đi lại đặt cái đèn về chỗ cũ."

Con con con cảm ơn cậu vì đã cho con mượn đèn ạ."

"Không có gì!"

Cậu cả đáp rồi tiếng tục đọc sách.

Mà nay nó thấy cậu hơi lạ, mặt cậu hơi đỏ mà trán cậu đầy mồ hôi.

Nó tưởng cậu nóng nên lấy quạt quạt cho cậu, một hôi thì cậu cũng hết chảy mồ hôi nhưng lâu lâu cậu lại nhìn nó một cái.Mấy ngày sau vẫn như bình thường, sáng nó phụ mọi người làm việc nhà, chiều thì nó nghe lời bà cả mà chạy sang hầu cậu cả.

Chỉ có điều là nó thấy cậu cứ là lạ, cứ lâu lâu nó đang làm việc quay lại thì thấy cậu đang nhìn nó.

Nhiều lần nó hỏi mà cậu chỉ cười rồi nói không có gì, cứ vậy hoài làm nó khó hiểu.

Nó đi kể với bà cả, bà cả bảo chắc cậu ghen tị với nhan sắc của nó rồi.Bà chỉ nói đùa, mà bà có nói thật thì nó cũng không tin.

Tại vì cậu cả có mọi thứ thì cần gì ghen tị với nó.

Cậu cả, tên là Thành Lữ, là con trai duy nhất của phú hộ giàu nhất cái huyện này.

Nhà ông Từ, cha cậu, dù có rất nhiều vợ và con nhưng chẳng hiểu sao ông chỉ có mỗi cậu là con trai.Chính vì thế nên cậu cả được cưng chiều nhất nhà, đừng nói đến đám con gái, cho dù là đám vợ lẽ cũng chẳng có quyền nói đến cậu.

Cậu đẹp trai khôi ngô, rất cao to, lại ham học hỏi, cậu đã đi Pháp du học mấy năm trời về mà vẫn tiếp tục học không có ý định cưới vợ.Tính cách lại điềm đạm ít nói, trái ngược hoàn toàn với ông cha già háo sắc của cậu.

Chính vì những điều trên mà phải nói là người theo đuổi cậu phải xếp hàng dài.

Ai cũng mong cưới được cậu quý tử nhà này.

So với thằng Mẫn thì khác một trời một vực.Tối nay, bà cả lại bảo nó qua hầu cậu.

Cậu cũng nhanh nhẹn chạy qua dù ban ngày làm việc đã có hơi mệt rồi.

Có lẽ vì cậu cả không thích cái đám vợ lẽ cũng như ông cha của mình nên lúc về nước cậu nằn nặc đòi xây riêng cho cậu một cái phòng trong vườn.Thế nên mỗi buổi tối Mẫn nó qua hầu cậu là phải đi một đoạn đường dài bằng qua cái vườn nhỏ.

Mà vốn tính nó sợ ma nên lần nào nó cũng chạy ào ào như chó dí.

Nó chạy đến phòng thì lè lưỡi thở hồng hộc như chó con, mồ hôi cũng theo đó mà chảy đầm đìa."

Mày sợ vậy thì chiều qua sớm tí, chứ ngày nào cũng chạy như chạy giặc á."

Cậu cả nhìn nó mà cười nói."

Hổng được cậu ơi, con còn phải làm phụ bữa tối chứ làm không kịp mấy bác với mẹ bị rầy.

Mà tại nãy con cứ nghe tiếng gì đó trong bụi cây nên mới sợ chứ bộ."

Cậu cả cười cười, ánh mắt cậu từ từ nhìn xuống cái cổ áo đã dãn của nó.

Tầng mồ hôi bao phủ làm cho cậu cứ cảm thấy người rạo rực.

Nhưng lúc sau cậu cũng quay lại đọc sách.

Mẫn nó đứng được một lúc thì bỗng nó mắc tè quá, nó định đi tè nhưng mà vừa nhìn ra ngoài cửa sổ thì nó lại thấy rợn người.Giờ hổng lẽ nó lại mượn đèn của cậu?

Mà mượn thì cậu cho rồi đó mà có một cái đèn hà, cậu cho nó mượn rồi cậu ngồi một mình trong tối.

Lỡ đâu cậu cũng sợ ma mà cậu hổng dám nói.

Với cả trời gió quá chừng, mang đèn ra nó tắt ngúm thì nó xĩu ngang mất.Nó nghĩ hoài nghĩ mãi mà chẳng biết mần chi, cơn buồn tè thì làm người nó ngồi không yên cứ dịch dịch cái mông.

Cậu cả chăm chú đọc thì cũng bị nó làm chú ý, cậu nhìn nó mà hỏi."

Mày làm chi mà cứ như con lăn quăn thế?"

"Cậu ơi..."

Nó hơi xấu hổ nhưng cũng thật thà đáp."

Con buồn tiểu quá mà con hổng dám ra ngoài."

"Thế giờ sao?

Mày tính đái ra quần luôn hả!"

Cậu cả buồn cười nói làm nó xấu hổ.

Cái mỏ nhỏ của nó chu chu lên như bất mãn."

Cậu này nói kì ghê, con có dám làm dị đâu.

Cậu hỏi nên con nói cậu nghe mà cậu chọc con."

"Rồi rồi, cậu chọc tí mà cái mặt mày như cái bánh bao á.

Đi dô bô cậu đái kìa."

Nó nghe nói dạy thì có hơi muốn nhưng nó lại sợ...."

Nhưng mà...."

Mặt nó bối rối chẳng biết làm sao, nhưng bên dưới nó đã mắc tè muốn cứng người."

Nhưng cái gì, mày sợ cậu nhìn lén mày hay gì.

Mày không lo đi đái rồi đái ra quần đi, lúc đó cậu đi nói má phạt mày vì tội làm dơ phòng cậu."

Thằng Mẫn nó suy nghĩ một hồi rồi nó cũng quyết định chạy dô bô của cậu cả tè.

Tại nó nghĩ kĩ rồi, cậu cả học cao vậy ai đời lại đi nhìn lén nó tè làm gì.

Sau này nó mới biết đó là sai lầm lớn nhất của nó.Thằng Mẫn cẩn thận kéo rèm lại, nó tuột quần xuống giống như mọi lần mà hơi ngồi xổm xuống ghé.

Nó đang xè xè thì chợt nó thấy có cảm giác lạ, giật mình thì nó thấy cậu đang đứng ngay sau lưng nó, vén màn lên nhìn chằm chằm nó đi đái."

Cậu!"

Nó hốt hoảng kéo quần lên làm nó vài giọt nước đái nhễu lên quần.

Cậu cả đứng đó, ánh mắt cậu hơi ngạc nhiên kèm theo đó là.....sự thích thú.

Cậu cả từ từ tiến lại gần nó, tay cậu vương ra như muốn túm lấy nó."

Mày...mày có lồn à?"

Nó thấy cậu tiến tới thì cũng nhanh chóng lùi ra sau ai dè đụng cái tường.

Nó biết nó sắp xong rồi nên nó luồng xuống chạy ra ngoài định tông cửa chạy về nhà chính.

Ai dè nó chạy được mấy bước thì bị cậu túm lại được.

Nó vùng vẫy, miệng kêu oai oải."

Cậu định làm gì tui!

Cậu bỏ tui ra!

Tui đi về!

Bỏ ra!"

"Ngoan nào, mày quậy cái gì, cậu có làm gì mày đâu!"

Miệng cậu nhưng cậu lại quăng nó lên cái bàn học lớn, đè nó lại như đang muốn cởi quần nó.

Thằng Mẫn cảm thấy vậy thì càng dãy dữ hơn, sách vở của cậu theo đó mà rớt hết xuống đất.

Cậu chẳng thèm quan tâm cứ lo cởi quần nó."

Cậu bỏ tui ra!

Cậu làm gì vậy!!

Bỏ tui ra coi!!"

Nó dùng cái sức có thể khiêng hai bao gạo lớn mà dãy.

Cậu dân ăn học sao bằng cái thứ làm thuê như nó nên duột nó mấy lần.

Hết cách cậu cả gằn giọng cảnh cáo."

Giờ mày không yên thì có tin tao kêu má đuổi hai má con mày không.

Mày nên nhớ cái nhà này lớn cỡ nào, nếu không chứa hai má con mày thì không ai dám chứa đâu!"

Nói xong cậu khoanh tay đứng nhìn nó, thằng Mẫn nghe được nên nó ngừng dãy hẳn.

Nó nằm ngơ ngác trên bàn rồi bỗng dưng nó mếu.

Nó biết chứ, nó biết cái nhà này quyền thế cỡ nào.

Nếu hai má con nó bị đuổi thì chỉ có nước chết đói.

Thằng Mẫn không biết vì cái gì mà nó khóc hu hu.Cậu cả thấy nó khóc thì luống cuống cả tay chân."

Nào nào, mày làm gì mà dễ khóc thế!

Cậu chỉ doạ mày tí thôi mà, cứ sao nỡ đuổi Mẫn.

Cậu thương em gần chết nè."

Cậu cả ôm nó dậy, ngồi lên ghế rồi để nó ngồi lên đùi.

Cậu vỗ lưng nó rồi lau nước mắt cho nó, lâu lâu lại hôn lên cái mặt nhỏ của nó."

Thôi nín, cậu sai rồi, cậu không nên doạ em mà.

Nín đi, cậu thương!"

Được cái là làm việc cực nhưng thằng Mẫn nó được làm trong mát nên da nó vẫn trắng trẻo mịn màng.

Lúc nó khóc cái mỏ nó mếu máo, mắt nhắm chặt trông mà cưng dễ sợ.

Cậu vừa thấy cưng mà vừa thấy thương nên cứ không nhịn được mà hôn nó chóc chóc mấy cái.Lỡ doạ nó khóc nên cậu mà ngồi dỗ nó mãi, một lúc lâu sau nó mới nín hẳn.

Nhưng như vẫn còn ấm ức nên lâu lâu lại nức lên một cái."

Xin lỗi, cậu làm em sợ, cậu sai rồi, em đừng khóc nữa, cậu thương nha."
 
(Song Tính/ Thô Tục) Cậu Ơi, Đừng!
Chap 2: Bị làm đến phun nước (H nhẹ)


Chap 2: Bị cậu dụ, bú vú, móc lồn phun nước xè xè"Thiệc..thiệc hông?"

Nó nức lên một cái rồi run run nói.

Thật ra là nó cũng thích cậu lâu lắm rồi, mà nó biết nó là kẻ hèn mọn không dám chòi mâm son.

Mỗi lần chỉ dám âm thầm nhìn cậu từ sau.

Với cả nãy nhìn mặt cậu dữ quá nên nó sợ."

Thiệc mà, cậu thương em muốn chết á.

Lúc trước cậu sợ hổng dám nói với em.

Giờ phát hiện em có cái lồn nhỏ làm cậu mừng muốn chết."

"Sao sao cậu lại mừng.... cậu nói gì kì ghê!"

Mặt nó đỏ lự, mỗi lần má nó nói cho nó hiểu lần nào má cũng nói tránh từ này mà nay cậu nói thẳng làm nó xấu hổ muốn chớt."

Thì em có lồn nhỏ thì cậu mới có cơ hội xin má cưới em được chớ!"

Nói đến đây nó mới hiểu nhưng mà nó tự dưng cứ thấy buồn buồn, lỡ nó hổng có lồn thì cậu không thích nó nữa à."

Không có lồn thì cậu cũng thích em mà lúc đó em không có thân phận bị người ta cười chê thiệt thòi em lắm."

Không để nó thắc mắc lâu cậu đã giải thích cho nó nghe luôn.

Nó nghe mà thấy vui khôn xiết, tuổi trai mới lớn được người mình thích nói thương mà ai hổng ham.

Nó đang vui rồi mà cậu còn hun nó cái chóc làm nó không nhịn mà cười tươi."

Cậu thương Mẫn còn Mẫn thì sao?

Mẫn có thương cậu không?"

Nó ngập ngừng rồi gật nhẹ đầu.

Cậu cả thấy vậy thì sắc mặt vui lên hẳn."

Vậy sau này em cưới cậu nha?"

"Nhưng mà....bà với ông, người ta..."

Tim nó bỗng thót lên, nói gì thì nói, nó cũng chỉ là một thằng người ở thấp kém hèn mọn.

Chắc chắn người nhà cậu không chấp nhận nó."

Em yên tâm, đợi đến hồi tôi ra riêng thành công rồi thì tôi sẽ cưới em về làm vợ.

Dù cho có bị chèn ép đến đâu thì tôi cũng cưới một mình em làm vợ cả thôi."

Mẫn nghe mà nó bần thần, dù nó đã thân với cậu khá lâu rồi, dù nó đã gần như là biết hết về cậu rồi mà nó vẫn không tin cho được.

Đúng rồi, thật tế thì con vịt đen thì vẫn muôn đời làm vịt đen làm sao mà giống chuyện cổ tích mà hoá thành thiên nga được."

Tôi hứa đó, nếu mà tôi dám làm sai thì tôi sẽ bị trời-"Một cảm xúc mềm mại bao phủ lên nửa khuôn mặt dưới của Lữ.

À không, bàn đó chài sần mà ran rát không giống như bàn tay của một thiếu niên mới lớn, nhưng nó lại ấm áp đến lạ.

"Cậu không nên nói những lời không hay đó!

Em tin cậu mà, nếu mà...cậu lừa em thì cứ kệ em đi.

Coi như em ngu ngốc là được rồi."

Lữ rũ mắt đắm chìm trong ánh mắt của nó dưới ánh đèn mờ ảo.

Lữ biết nó từ rất nhỏ, lần nào thấy nó cũng trong bộ dạng nhếch nhát bẩn thiểu đến đáng thương.

Lữ thấy nó từ lúc nhỏ đã học cách nhịn nhục, đã phải làm việc như một người lớn.Lữ thương cái cách mà nó dù mệt vẫn làm cẩn thận, thương cái đôi mắt tròn xoe vô tội của nó, cũng thương cái bộ dáng nhếch nhát đó.

Lữ chỉ muốn ôm lấy nó, bảo vệ nó và cho những thứ nó muốn, cưng chiều nó.Một cảm xúc ướt át, ngưa ngứa dâng lên trong lòng bàn tay, nó giật mình rụt tay lại."

Cậu cậu làm gì đó!"

"Thè lưỡi, há miệng ra cậu chỉ em hôn."

Nó nghe vậy thì hoảng lắm nhưng cũng vâng lời làm theo.

Nó vừa thè lưỡi thì đã cảm thấy chiếc lưỡi của mình bị quấn lấy.

Cái lưỡi của cậu ẩm ướt mà trơn tuột chui vào miệng nó khuấn đảo.

Cậu mút lưỡi nó chùn chụt như cái gì đó ngon vô cùng.Tay của cậu luồng vào áo nó lại làm nó giật nảy, nó đẩy tay cậu ra nhưng đã bị cậu hôn đến mềm nhũn người.

Bàn tay to lớn của cậu vuốt ve bầu ngực như thiếu nữ mới lớn của nó.

Cậu xoa nắn nhè nhẹ, sau lại nắm lấy đầu vú của nó mà chơi đùa.Nó thấy hơi nhói nên cố đẩy tay cậu ra nhưng cậu lại càng làm càng hơn.

Chẳng hiểu sao lúc này nó lại thấy bên dưới của mình cứ ươn ướt.

Bên trên cậu khấy đảo miệng nó, bên dưới cậu lại chơi đùa hai núm vú của nó, làm nó cứ ưỡn qua ưỡn lại né làm tay của cậu.Mãi hồi sau cậu mới dứt ra, nước miếng nó và cậu hoà trộn rồi kéo dài.

Nó bị hôn đến nín thở mà thở hồng hộc, mặt nó đỏ gay."

Cậu cậu làm cái gì mà mà kì thế?"

"Kì đâu mà kì, cậu đang thương em đó chứ, tại giờ em là người yêu của cậu mà."

"Thương thương cái gì chứ...bộ người ta yêu nhau ai cũng cũng làm vậy hả?"

"Đúng rồi, làm vậy giúp họ yêu nhau hơn."

Cậu cả nhìn nó cười gian xảo.

Nó không tin lắm nhìn cậu."

Cái này là cậu mới làm bước đầu thôi đó!"

"Vậy còn làm cái gì nữa?"

Nó tò mò hỏi, mà nó còn thấy mặt càng gian hơn.

Nó cứ cảm thấy hối hận khi hỏi cậu cả câu này vậy.

Cậu cả đưa sát mặt lại gần nó, thì thầm."

Người ta cởi đồ rồi thương nhau."

"Hả"Mặt thằng Mẫn đỏ bừng, thương cái gì mà nghe kì vậy.

Mà sao cậu cả lại biết, nó còn chưa nghe ai nói vậy bao giờ."

Đúng rồi, làm như thế khiến cho người ta càng yêu nhau hơn.

Mẫn có muốn thử với cậu không?

Cậu chưa làm bao giờ nhưng cậu nghe kể rồi, cậu chỉ em làm."

Mẫn nghe xong thì có ngại nhưng nó lại tò mò nhiều hơn, thế là nó dại trai gật đầu.

Cậu cả thấy vậy càng cười tươi hơn, cậu đưa tay cởi đồ cho nó.

Lúc đầu nó có chút hối hận rồi nhưng mà cậu cứ vội vàng cởi đồ nó ra nó đành nghe lời cậu vậy.Cơ thể trắng nõn ở dưới lớp quần áo hiện ra.

Làm da nó trắng hồng, cặp vú nó nhú lên như gái mới lớn, đầu vú nó hồng hồng trông dễ thương lắm.

Bên dưới là cái eo nhỏ xíu, xuống nữa là con cu nhỏ hơi cương, lấp ló sau đó là đôi môi nhỏ nhỏ.Cậu đặt nó lên bàn, nó ngại ngùng dùng tay hơi che lại người lại.

Cậu ghé sát ngậm lấy đầu vú nó.

Cảm giác nhói nhói, ướt ướt, nhột nhột mà cũng sướng.

Cậu không quên bên kia mà nhéo nhéo bóp bóp.

Tay còn lại cậu cũng để không yên, cậu đưa tay xuống dưới nắm lấy cu nhỏ của nó mà xoa xoa vuốt vuốt."

Cậu ơi, vầy là thương nhau hơn thiệc hả...ưm...con thấy kì quá...a~"Miệng nó rên cái ngọt dễ sợ, cậu nghe mà cu cứng ngắc muốn banh háng nó ra đụ liền.

Mà mần dị sợ thằng Mẫn nó sợ, lần sau nó hổng dám cho đụ nữa nên cậu cứ phải từ từ mà âu yếm nó.

"Cậu đừng bú vú con nữa...ưm...con thấy kì quá...hay hôm sau mình làm sau đi cậu....a~"Nó bị bú vú sướng đến cong cả người mà nó hỏng biết, ở đó mà bảo kì.

Cậu cả biết nó sợ nhưng mỡ dâng đến miệng mèo rồi ai lại bỏ bao giờ.

Cậu đành nuối tiếc bỏ cái bầu sữa ngon lành ra giải thích cho nó nghe để nó không cho bú vú thì mình bú lồn."

Hông có kì đâu, người ta làm để thương nhau thật mà, chẳng nhẽ em hông thương cậu?"

Nghe dị nó lắc đầu nguầy nguậy."

Có chứ, con thương cậu lắm luôn á!

Mà người thương nhau làm vầy thiệc hả cậu?"

"Thiệc mà, cậu lừa em bao giờ đâu?

Em hông cho làm thì tức em hông thương cậu rồi!"

Nó nghe vậy thì hoảng lắc đầu liên tục phủ nhận."

Hông phải mà, con thương cậu lắm lắm.

Con chỉ thắc mắc thôi, giờ cậu muốn gì cũng được!"

"Thiệc hông?"

"Thiệc mà!"

Nó khẳng định chắc nịch mà không biết nó của nửa canh giờ sau sẽ hối hận không nguôi.

Cậu lại hung lên mỏ nó, bàn tay to lớn mà mịn màng của cậu xoa khắp người nó.

Mẫn có máu buồn nên cứ uốn éo qua lại, đến hồi cậu buông mỏ nó ra thì mắt nó đã ánh nước rồi.Cậu cả nhìn nó đăm chiêu rồi cậu bế nó lên, đặt nó lên giường.

Nó nghe cậu nói nằm xuống banh chân ra, dù hơi xấu hổ nhưng nó cũng làm theo.

Bất ngờ miệng lồn non nớt của Mẫn lần đầu tiên tiếp xúc với vật lạ, cái lưỡi ẩm ướt của cậu chui vào khám phá khắp nơi bên trong lồn nhỏ.

Vô tình cậu bật công tắc khiến nước từ đâu chui ra ồ ạt."

Cậ- cậu ơi cậu làm gì thế!

Đừng!

Chỗ đó không được!

Bẩn cậu ơi!"

Nó hốt hoảng đẩy đầu cậu ra, mà cậu không ra.

Nhất quyết dùng hai tay ôm chặt đùi nó, ụp mặt vào đó mà liếm.

Nó đẩy cậu ra hông được mà sướng quá nên nó đành dùng đùi kẹp chặt đầu cậu.

Càng kẹp chặt, cậu cả bú càng hăng."

Không được mà cậu ứ a ư~"Miệng nó nói nhưng đùi thì nó vẫn kẹp cứng ngắt làm cậu muốn ra cũng ra không được.

Mà tự nhiên nó có cảm giác cứ như mắc tiểu, chợt nó buông đầu cậu ra tính chạy đi tiểu thì bị cậu tóm lại được.

Chưa kịp gì hết mà lồn nó phun nước xè xè."

Cậu cậu ơi con tiểu!"

Cậu cả biết nó sướng nên phụt nước dâm mà cậu cả hỏng nói, cậu cười dô mặt xinh đẹp của nó."

Cái lồn này mắc tiểu mà hông nhịn được có phải hư rồi không!"

"Không có đâu!

Bình thường nó hông như vậy đâu!

Chắc là tại cậu liếm con đó!"

Nó chối đây đẩy, kiếm được cái cớ là nó ụp lên đầu cậu luôn.

Cậu dùng tay banh mép lồn nó ra, nhìn cái màu sắc đỏ ao mà bóng bóng.

Cậu đút một ngón tay vào."

A!

Đừng nhét vào mà!"

"Vậy là tại cậu à?

Để cậu sửa giúp em nha!"

Cậu cả nói rồi lại nhét thêm một rồi hai ngón tay vào.

Cái lồn trinh, lần đầu được ăn của lạ nên thít chặt lắm làm cậu muốn di chuyển cũng khó.

Cậu khó khăn móc lồn nó làm nó sướng rùng mình."

Đừng mà!

Cậu làm gì ưm vậy a ứ~!"

Cũng chính vì lần đầu tiên lồn nó cứ phun phụt phụt nước không ngừng, cứ như cái vòi nước hỏng.
 
(Song Tính/ Thô Tục) Cậu Ơi, Đừng!
Chap 3:Bị đụ đến đái


Chap 3: Bị cậu đụ nát lồn, đái xè xè tận hai lần

Mẫn bị móc lồn đến nỗi phun nước một bãi ướt hết tấm chiếu của cậu.

Nó đang bắt đầu lân lân thì ngón tay của cậu biến mất, chưa để nó thất vọng được bao thì lồn non bị một dị vật to lớn hơn đâm vào.

Thằng Mẫn thét lên một tiếng đau đớn, chưa kịp ư hử thì miệng nó bị cậu cả bịp kín bưng."

Có chuyện gì vậy?

Sao thằng Mẫn nó thét ghê thế?"

Bà cả trên đường ra phòng của mấy người ở đợ để dặt dò thì trùng hợp nghe được tiếng thét của thằng Mẫn.

May mắn là trước khi dụ dỗ thằng Mẫn thì cậu cả đã chốt cửa rồi."

À, con doạ ma nó ấy mà.

Tại nó giật mình nên nó la thế thôi má."

Cậu cả nói từ phòng vọng ra, Mẫn dù đau nhưng nghe tiếng bà cả nên chẳng dám kêu lên tiếng nào nữa."

Trời làm má hết hồn.

Mày á, đừng có thấy nó nhỏ rồi ăn hiếp nó.

Nó qua nó méc má là má quánh đòn mày á."

"Dạ dạ, thôi má về ngủ đi.

Trễ quá rồi nên Mẫn nó ngủ với con luôn."

"Ừ, vậy cũng được.

Thằng đó nó thật thà, chăm chỉ mà mặt mày cũng sáng sủa.

Có điều nhà nghèo nên mày ráng mà thương em, đừng bắt nạt em nó, tội nghiệp."

Nói rồi bà cả rời đi.

Nghe tiếng guốc gỗ của bà ngày càng xa nên cậu mới bỏ tay bịt miệng nó ra.

Lúc này mặt nó nước miếng với nước mắt tèm lem.

Mẫn đau đớn nhưng vẫn cảm nhận được, con cặc đang chôn trong lồn nó to lớn cỡ nào."

Cậu ơi đau quá...cậu tha cho con đi..huhu"Mẫn đau mà oà khóc dữ dội, cậu cả nhìn mà xót.

Cậu đỡ nó ngồi dậy, cặc bự theo đó mà lún sâu làm nó cứng ngắt người, khóc còn dữ dội hơn.

Cậu cả vuốt ve mặt nó dỗ dành."

Thôi nín nào, đau xíu thôi tí nó sướng.

Mẫn ngoan nào."

Cậu cả bắt đầu nắm lấy eo mà nâng lên hạ xuống, lúc đầu nó đau quá nên ôm cổ cậu cứng ngắt mà khóc muốn ngất.

Cái lồn trinh của nó lần đầu ăn cặc bự nên thít cặc cậu ghê gớm làm cậu suýt thì bắn moẹ nó ra."

Cậu ơi huhu cậu th- thương con...a oa oa...con đau quá..hự huhu..."

Thấy nó khóc dữ dội quá cậu đành bịt miệng nó bằng miệng mình, cậu vừa hôn vừa đặt nó nằm xuống lại.

Cứ theo nhịp hông cậu thúc liên hồi.

Từ từ cảm giác phê pha truyền đến, cậu như giã trúng điểm dâm của nó làm nó lại giật nảy người.

Cậu biết ý dập cặc liên hồi vào chỗ đó.

Lồn non cũng vì thế mà phun nước liên tục.Lồn non bị đụ đến đỏ ao, hạt dâm của nó trồi ra khỏi mép lồn cứng ngắt hệt như đang muốn người ta chơi đùa với nó.

Cậu dùng ngón tay ngắt hạt dâm bé như hạt bắp làm nó giật nảy người, nước lại phun nhiều hơn làm cặc của cậu ra dô dễ vô cùng."

Cậu ới!!

Chỗ đó!!"

"Phê rồi đúng không?

Em bị cặc đụ phê rồi chứ gì?

Để cậu đụ nát lồn em chứ sướng thế này ai mà chịu nỗi."

Nói rồi cậu cứ như con chó động dục mà dập liên hồi.

Mẫn thì sướng đến không khóc nổi nữa mà thè lưỡi ra rên như chó cái.

Cái miệng cậu cả không hề rảnh rỗi, nó hết phải mút mỏ trên của Mẫn lại đi xuống bú lần lượt hai cái vú dâm.

Con cặc bự cứ chui sâu vào tận tử cung rồi lại rút ra đâm vào, làm nó cảm tưởng bên trong lồn nó đã bị hình cặc bự của cậu.

Nhưng song song với cơn đau kia thì một cảm giác sung sướng len lỏi chen vào.Cu nhỏ nãy giờ bị bỏ bơ vơ liền tự mình thui thủi mà bắt tinh một mình.

Cứ thế lồn Mẫn bị đụ tơi tả.

Cậu cả thì sức lực như hổ dập mãi không nguôi.

Mãi đến khi cậu mới gầm lên một tiếng rồi bắn ngập lồn nó.

Lồn non nhận ngập tràn tinh trùng ấm mà không còn gì để phun, để đáp lễ Mẫn đái xè xè nguyên một bãi."

Lần đầu bị đụ đến đái à!

Bé Mẫn của cậu dâm quá."

Cậu cả rút cặc bự ra, tinh trùng bên trong ào ạt chảy ra.

Mu lồn của nó vì quá sướng mà giựt giựt làm cu của cậu cả vừa mới yểu xìu lại dựng lên cứng ngắt.

Mẫn sướng đến khép chân không nổi.

Mép lồn run rẩy từ bên trong tinh trùng của cậu trào ra ngoài.

Cậu cả nhìn cảnh tượng mê mắt, mà hai mắt cậu long lên lại càng thêm hứng.Cậu cả lại đưa hai ngón đút vào lỗ lồn của nó, lồn múp vừa bị đụ nát mà nuốt hai ngón tay liền thít lại như lồn trinh.

Mẫn đang mê mang vì lên đỉnh, sướng đến nước miếng chảy đầy khoé miệng.

"Mẫn ơi, giờ nhìn em dâm quá đi mất!"

Cậu cả cười cười, tay cậu bắt đầu di chuyển, cậu móc lồn non của nó.

Tinh trùng cùng nước dâm theo đó mà chảy ra làm ướt đẫm cả một mảng chiếu.

Mẫn lại bắt đầu rên rỉ, nó khép đùi, kẹp chặt cánh của cậu, nhưng mà càng kẹp cậu lại càng hăng, móc lồn làm nước dâm phun phụt phụt."

Ư a~ đừng..aa~ cậu ơi.a...hự...con lại buồn tiểu.hức a ư~"Mẫn rên rỉ, tay nó muốn níu tay cậu lại, mà giờ nó chẳng sức lực nên chẳng làm gì được.

Cả người nó lại như điện giật, cơ thể run run lên từng cơn, hai mắt nó chợn lên, nước miếng từ khoé miệng chảy xuống đầy mặt.

Cặp vú mơn mởn mới vừa bị cậu chơi sưng giờ cứng nhắc, đung đưa trước mắt cậu."

Ư~ con mắc tiểu hức a~ cậu tha con với....."

Cậu cả nào tha nó dễ dàng, nó càng rên cậu lại càng ăn hiếp nó dữ dội hơn.

Đến khi nó hết chịu nổi, nó dạng háng, hẩy mu lại đái xè xè.

Cột nước phun ướt nhẹp tấm chiếu của cậu.

Thế mà cậu nhìn nó đái lại chẳng có chút tức giận nào, cậu vỗ vỗ mu lồn lại làm nó giật bắn.

"Ha, mới lần đầu bị đụ mà mày đã bị cậu đụ đái dầm rồi à, coi đĩ nhỏ của cậu dâm ghê chưa!"

Cậu cả nhếch miệng cười, chưa đợi nó đái hết, cậu lại dọng con cu cứng ngắt của cậu vô lồn nó.

Lần này cái lồn trơn trượt, làm cậu ra dô dễ rơn.

Cậu liếm láp cái cổ trắng nõn của nó rồi lại di chuyển xuống cặp vú nảy nở kia cắn nhẹ.

"Mẫn cậu đụ em có sướng không.!"

"Có a....a a~"Cậu cả bất ngờ với câu trả lời của nó, bất chợt cặc cậu lớn thêm một vòng.

Mẫn chợn mắt nhìn cậu.

Chưa kịp làm định hình, cậu thả nó xuống giường, nắm một chân vắt lên vai cậu rồi ra sức đụ như giã gạo.

"Cậu ơi....aa...con thấy sướng quá...a~"Trong căn phòng chàn ngập tiếng rên rỉ của nó kèm theo đó là tiếng va chạm cơ thể nghe cực kì dâm đãng.

Cậu vừa đụ vừa chơi hạt dâm của nó khiến cho nó sướng rơn người."

Nó cậu nghe..hộc...Mẫn thấy sướng ở đâu?"

"Bên dưới ạ..a~"Nó vừa trả lời, mu lồn liền bị cậu đánh cái chát.

Da thịt nó vỗn trắng nõn, bị cậu đánh cái liền đỏ lên.

Mẫn ất ức chảy nước, cái mỏ mếu mếu nhìn cậu.

Cậu ghé sát tai nó nói."

Mày nói vậy sao cậu biết là ở đâu!

Mẫn nó rõ cậu nghe nào?"

Giọng cậu trầm trầm khiến nó vừa nghe đã muốn đái một vũng."

Sướng lồn ạ..aa~""Sao lại sướng?"

"Hu C-cậu đụ con sướng ạa"Mẫn bất giác lắc hông theo từng nhịp của đẩy của cậu, người nó phủ lên một tầng mồ hôi.

Không khiến người ta thấy bẩn mà ngược lại rất mê người.

Cũng chẳng phải là miếng thịt luộc trắng nhắt mà chỗ cần hồng liền hồng, chỗ cần đỏ liền đỏ.

Chết rồi!

Cứ kiểu này con cu bự của cậu cứ cứng mãi mất.

Chỉ một câu nó dâm đó mà người cậu như tiếp thêm sức mạnh đụ càng nhanh hơn.

Con cặc của cậu mỗi lần đâm vào liền đâm vào lút cán cứ như thể cậu muốn nhét cả hai túi tinh trùng vào í.

Bàn tay cậu nắm lấy bầu vú của nó mà nào nặn đủ kiểu.

Mãi cậu mới thoã mãn rút cặc phun tinh trùng đầy lên người nó.

Chất dịch nhớt nhát bắn lên tận mặt của Mẫn, nó vung vãi lên khắp da thịt của Mẫn tạo ra một dâm cảnh khó gặp.

Mẫn nhìn cậu mơ màng rồi cụp hẳn.

Mẫn bị đụ bất tỉnh.

.....Lời tác giả: tui viết H hơi tệ nên các bà ráng nuốt nha🙁(
 
(Song Tính/ Thô Tục) Cậu Ơi, Đừng!
Chap 4: Làm khóc cưng cú rồi khóc không chịu đụ


Chap 4: Làm cu cậu cứng rồi khóc nhè Vì đã quen giờ dậy nên dù tối qua bị hành xác đến khuya nhưng vừa tờ mờ sáng là thằng Mẫn đã dậy rồi.

Nó tỉnh dậy thứ đập vào mắt nó đầu tiên là khuôn mặt đẹp trai vô đối của cậu.

Trời tháng 11 se se lạnh, vậy mà cả hai người tụi nó trần truồng quấn lấy nhau trong cái mền thì ấm áp vô cùng.

Nó chưa suy nghĩ ngơ ngẩn lãng mãn được bao nhiêu lâuu thì cơn đau ập đến.Cơ thể nó nhức nhối hệt như bị lúc trước vác gạo bị té xuống mương vậy, nó ngồi dậy định cử động coi có bớt nhức không.

Ai ngờ cơn đau dữ dội hơn truyền đến làm nó đau đến chảy nước mắt.

Cậu cả đang ngủ ngon lành chợt thấy bên cạnh vắng vắng mà lạnh lạnh.

Cậu tỉnh dậy thì nghe tiếng thút tha thút thít, thằng Mẫn nó đang ngồi ở cuối giường ôm mặt khóc.

Cậu lo lắng bật dậy lại ôm nó vào lòng dỗ dành."

Mới sáng sớm em không ngủ thêm đi mà tự dưng ngồi đây khóc chi dậy?"

"Ch-chết rồi cậu ơi, con sắp chết rồi...huhuhu..."

Mẫn nói rồi oà lên khóc nức nở, làm cậu phát hoảng."

Sao chết?

Ai làm gì mà em chết?"

"Huhuhu...ông mà biết con chèo lên giường cậu là ông đánh con chết....oa.. hôm qua con lỡ quên mà đi ngủ với cậu rồi....oa huhu...con sắp bị đánh chết rồi...huhu"Mẫn vừa nói vừa nấc lên từng cơn, cậu cả đang lo nó bị cái gì nghe xong liền thở phào.

Cậu âu yếm hôn hôn lên cái mặt xinh đẹp của nó."

Ông phát hiện thì cậu cưới em thôi có gì đâu mà khóc!"

"Nhưng mà mẹ con bảo người hầu mà chèo lên giường chủ là bị quánh chết... huhu...con chưa muốn chết mà oa.."

Mẫn nó rồi khóc dữ dội hơn.

Nhìn nó mà cậu thấy cưng, cưng cú!"

Thì cậu không nói em không nói sao mà ông biết được!"

"Nhưng nhưng...."

"Nhưng cái gì, có bị phát hiện thì cùng lắm cậu với em bỏ sứ đi thôi.

Yên tâm, cậu có nhiều tiền riêng lắm.

Không đủ nuôi em cả đời nhưng nửa đời chắc đủ á."

Mẫn hịt hịt mũi, miệng vẫn còn mếu máo.

Nhìn cái mỏ chu chu của nó cưng muốn xĩu nên cậu hôn chụt chụt lên mỏ nó như gà mổ thóc.

Hun mấy cái chưa đủ cậu còn liếm mặt nó, núc lưỡi nó chốc chốc.

Mẫn không phản kháng để cậu hun nó, tự dưng một hồi nó đụng phải cái gậy gì đó như cái chài giã ớt."

Gì gì n-nữa dậy cậu?"

Nó hoảng hồn rút tay lại, người nó cũng bất giác lùi về sau.

Chợt kí ức đêm qua ùa về.

Cái lồn bị đụ nát tối qua cũng đau nhói lên.

Cậu cả cười cười, cậu cầm tay nó đặt lên con cặc chà bá gân guốt của mình."

Mới sáng mà nhìn em ngon quá nên cậu nứng nữa rồi!"

"Cậu cậu....con con phải đi phụ má nấu bữa s- á!!!"

Nó đang định chạy thì bị cậu bắt lại ném lên giường."

Em làm nó cứng thì phải chịu trách nhiệm đi chứ!"

Cậu cả đè lên người nó, lưỡi cậu lại len lỏi vào trong miệng nó mà khấy đảo.

Bàn tay cậu vuốt ve trên tấm thân trắng nõn của nó.

Cậu xoa nắn nhẹ vú nó rồi lại vuốt dọc theo cái bụng không có tí mỡ nào chào hỏi cu nhỏ rồi lại vuốt xuống định cho bé lồn múp ăn sáng.Chưa kịp cho bé ăn sáng thì cậu khự lại, Mẫn nước mắt lại trào ra liên tục.

Nó nghẹn ngào cơ thể run lên bần bật khóc trong im lặng.

"Sao lại khóc rồi?"

Cậu sót xa lau nước mắt cho nó rồi nằm xuống ôm nó vào lòng.

Mẫn cả người cứ chốc chốc lại run lên, khóc thút thít.

Cậu cả nhẹ nhàng vỗ lưng cho nó, ánh mắt đầy quan tâm."

Con đau...."

Giọng nó khàn khàn có lẽ vì đêm qua rên lâu quá.

Nhìn nó mà cậu dám cá là thằng nào nhìn thấy cũng muốn cưng chiều.

Tự dưng cậu tức, thằng nào dám muốn nuông chiều nó cậu đập nó gãy cu."

Thôi nín nào, cậu không làm em nữa.

Giờ em ngủ tiếp nha.

Chút bà hay ông có hỏi cậu bảo cậu sai em dọn phòng không ai dám la em đâu."

"Th-thiệc hông...?"

Mẫn ngước đôi mắt to tròn long lanh lên nhìn cậu, cậu nhìn lại mà nhũn cả tim cậu gật đầu."

Thiệc, ai dám la em cậu đánh nó."

"Nhỡ ông la thì sao?"

"Thì.....cậu không thèm nói chuyện với ổng!"

Mẫn bị cậu chọc cho cười, thế rồi cả hai bắt đầu chìm vào giấc ngủ lại.

Kết quả là ngủ đến tận trưa mới dậy.

Mẫn nó luống cuống, ba chân bốn cẳng chạy, còn cậu thì cứ chậm rãi từ từ khiến nó muốn khóc."

Làm gì mà hai đứa bay tận giờ ăn trưa mới ló mặt ra?"

Ông Từ liếc nhìn cậu con trai của mình, cậu cả thì ổng không nói gì rồi chỉ hơi bực mình vì thằng Mẫn không chịu đi làm việc.

Mẫn đứng sau cậu mà chân run rẩy, nó sợ lại bị phạt đánh hoặc không được ăn cơm."

Tối qua con đọc sách khuya nên dậy trễ.

Thằng Mẫn nó dậy sớm rồi mà con dặn nó dọn dẹp phòng nên nó ra trễ."

Thấy đôi mày nhíu lại của ông Từ dãn ra thằng Mẫn mới thầm thở dài một hơi, thôi lo lắng thì nó lại nhớ đến cái chỗ đau nhức của mình.

Bà cả nhìn nó rồi ra hiệu lui xuống, nó liền nhanh chóng rời đi."

Đọc gì thì đọc, cũng phải giữ sức khoẻ.

Thằng Mẫn nó làm chăm chỉ vậy, để nó qua hầu riêng cho bây đi."

Ông Từ vừa uống rượu vừa nói.

Cậu cả trong lòng bỗng vui sướng vô độ, vốn dĩ cậu đang định lựa lời xin cho thằng Mẫn đi hầu riêng cho cậu mà chưa kịp cất lời ông ta đã mở lời trước rồi.

Bà cả nghe xong cũng vui vẻ.

Bà hai vậy cũng nhanh nhảu nói."

Cả con bé tư nữa, ông cho nó đứa hầu riêng dạo nó-""Nó làm sao?

Nó là con gái thì cần gì kẻ hầu?

Không tự làm được vài việc vặt thì sau này thằng nào dám rước vào nhà?"

Bà hai bị quát liền ngậm miệng luôn, trong lòng bà ta tức giận vô cùng.

Đều là con mà đứa chưa lên tiếng thì ông ta đã cho, còn đứa cần thì ông ta lại không cho.

Bà hai chặt đôi đũa trong tay khẽ nghiến răng.

Dựa vào cái gì mà lúc nào cũng thằng cả, thằng cả, con của bà ta cũng biết đọc chữ lại còn rất giỏi may vá đó thôi."

Chuyện là...."

Bà cả mở lời, ông Từ có chút không vui nhìn bà xong lại im lặng như ra hiệu bà cả nói tiếp."

Bữa nhà ông Thời có mời tôi đi sinh thần của bà nhà, tôi lại quên bén đi mất, đúng lúc thì tôi thấy con bé tư nó vừa thêu xong một bức hình hoa sen rất đẹp nên liền xin con bé bức hình đó đi làm quà.

Bà Thời mở quà liền tấm tắt khen, mấy quý bà xung quanh cũng khen lấy khen để, ai ai cũng nhờ mai mối con bé tư cho con cháu nhà họ."

Ông Từ đôi mày vẫn nhíu nhưng không tiếng nào, ông ta vốn là kẻ sĩ diện, vợ con kẻ nào được khen thì coi như là muốn gì cũng được.

Đặc biệt lão coi trọng bà cả, bởi bà cả là người đầu tiên lão yêu cũng là con gái của gia đình quyền quý vừa có tiền vừa có quyền."

Mận, con qua hầu riêng cho cô tư với cô ba, buổi sáng sớm thì đi theo bà Thiết mua đồ ăn trong nhà.

Có gì không hiểu, chạy qua hỏi thằng Mẫn nghen."

Con Mận vội vâng vâng.

"À, cô 3 trưa nay về, con chạy đi kêu má thằng Mẫn ra chợ làm mấy món cô ba thích đi.

Rồi kêu thằng Phụng đi qua quét dọn phòng cô lần nữa, qua thằng Mẫn có quét rồi nhưng mấy nay gió to nên nó bụi lại đó."

Con Mận lại dạ dạ rồi nhanh chân đi làm theo lời bà cả dặn.

Cô ba, tên thật là Ngọc Huyền, cô là cũng là người được ông thương, chỉ sau cậu cả.

Vì cô là người song tính, trông cô xinh đẹp nhưng dáng người cô lại cao ráo hơn đám phụ nữ nhiều.

Cô lại chăm học, tài giỏi chẳng kém gì cậu cả nên nhờ đó mà mẹ cô cũng được ông cả thương lây.Chỉ có điều, khác với cậu cả, đám hầu trong nhà ai cậu cũng nhẹ nhàng.

Còn cô ba, cô ấy tính tình lại lạnh lùng, khó tính, gặp ai cô cũng móc mỉa chẳng nể nang ai bao giờ.

Nếu không phải được ông thương thì chắc cô đã bị đám vợ lẽ, con gái hợp lại ức hiếp rồi.

Cơm trưa vừa xong được khoảng 1 khắc thì cô về đến nhà, con Mẫn, thằng Phụng với thằng Mẫn vội vàng ra xách đồ cho cô.

Cô bước ra từ chiếc xe hơi, mà hiếm lắm mới thấy ở trong cái lành này.

Đôi chân cô dài mà dáng cô chuẩn chỉnh, cô đi đến đâu là hút mắt người ta đến đó.

Cái áo sơ mi trắng đơn bình thường nhìn rất đơn điệu mà nay mặc lên người cô cứ như đẹp lên hẳn.

Cô không giống đám con gái trong nhà mà giữ mái tóc dài mượt, ngược lại cô để một mái tóc chỉ qua vai một xíu, trông lạ lẫm mà thu hút làm sao.

"Có một cái vali nên chúng mày đưa cho thằng Mẫn cầm đi, đi vào nhà chuẩn bị đồ ăn mang qua phòng tao."

Con Mận với thằng Phụng nghe vậy liền nhìn thằng Mẫn, chúng nó biết thằng Mẫn sợ cô ba từ cái hồi mới vào làm việc dù không rõ lí do.

Nhưng càng sợ thì cô ba lại càng thích quấn lấy nó.

Hai đứa bị cô ba liếc liền chạy cun cút vô nhà.

Cô nhếch mép cười như không cười mà nhìn thằng Mẫn, rồi cô đút tay vào túi đi phía trước.

Thằng Mẫn liền nhanh chóng cầm vali đi theo sau.Phòng cô ba ở tận phía sau nhà chính, cũng giống như phòng của cậu cả, nó là gian phòng riêng.

Gần đến cửa, thằng Mẫn đang định đi lên trước để mở cửa phòng thì chợt nó bị cô ba ép vào tường."

C-cô ba!"

"Dạo này mày cũng đẹp ra không ít nhỉ, nảy nở lại nhiều đấy!"

Cô vừa nói bàn tay cô vuốt ve lòng ngực nó.

Thằng Mẫn sợ hãi lách ra khỏi cái gọng kiềm của cô."

C-cô đừng làm vậy!"

"Đừng cái gì?

Được tao để ý là phúc của mày, mày còn làm bộ làm tịch cái gì?"

Nói rồi cô bắt nó lại, cô nhìn một thân chỗ nào cũng giống con gái, nhưng sức của cô lại như mấy tên làm nặng, hình như còn mạnh hơn cả cậu cả."

Mày cũng giống như bọn kia thôi, mong muốn trèo lên giường nhà tao để hưởng phúc lắm rồi mà còn giả ngây thơ!"

Cô vừa kéo vừa cưỡng ép cởi áo nó ra, thằng Mẫn quẳng cái vali xuống nền đất, liền mạng mà giữ lấy cổ áo.

Nhưng mà làm như nó càng dẫy thì cô ba càng sung sức, xẹt một tiếng, cái áo của nó đã rách một đường."

Cô ba con nhà gia giáo mà làm vậy cũng được à!"

Chợt một tiếng của thiếu niên vang lên, cô ba nghe vậy thì dừng lại khó chịu nhìn sang kẻ quấy phá mình.

Đó là ông út, người vợ song tính duy nhất cũng là người vợ được cưới về gần nhất, nhỏ hơn cậu cả tận 3 tuổi.

Cô ba nhếch mép cười khinh bỉ."

Sao giờ này mợ không chạy qua giở trò với ông hay chạy đến tìm bà cả bám váy đi!

Ra đây làm gì?"

Đôi lông mày của ông út-Trường Thành nhíu lại, đi đến nhặt vali của cô ba lên để ngay ngắn ở góc tường rồi chắn trước thằng Mẫn."

Ông vốn là người trọng mặt mũi, cô là con của ông mà không biết sao?

Làm ra cái chuyện đồi bại này, cô không sợ ông biết sẽ tức giận à?"

"Chuyện của tôi, liên quan gì đến mợ?"

"Cậu cả đang tìm cậu kìa, đi đi."

Trường Thành nghiêng đầu nói với thằng Mẫn, thằng Mẫn nghe vậy liền chạy đi mất.

Để lại cậu cùng cô ba đang dần mất kiên nhẫn."

Cái thứ dơ bẩn trèo lên giường một lão già bằng tuổi bố mình mà cũng đứng đây dậy đời tôi được cơ à?"

—————

Hết chap!Nhắc nhở: Tôi đã lưu ý mọi người rồi à nha.

Truyện sẽ có nhiều tình tiết kiểu nữ công x nam thụ, nhưng tóm lại là vẫn có cốt truyện nên có nhiều chap sẽ không có H đâu.

Mọi người có thể đọc vì H, nhưng tôi cũng rất mong mọi người theo dõi cốt truyện nha.
 
(Song Tính/ Thô Tục) Cậu Ơi, Đừng!
Chap 5: lồn sướng mà lòng lo


Chap 5Cô ba nhíu mày, tỏ vẻ khinh bỉ.

Trường Thành vốn là bạn học cũ của cô.

Lúc đầu một đứa nhà nghèo như cậu chắc chắn sẽ không được đi học nhưng trong một lần vôn tình cậu bị ông cả nhìn trúng ưng mắt nên đầu tư cho cậu đị học.

Rốt cuộc việc học chẳng đến đâu, cậu gả cho ông cả.

Nói đúng hơn là bị mua về làm thiếp.Trường Thành từ nhỏ đã xinh đẹp động lòng người, so với Mẫn dù cậu có đen nhẻm người đầy bùn thì vẫn nhỉnh hơn nó một chút.

Không phải do Mẫn xấu mà do cậu quá đẹp, đẹp đến mức khi cậu chỉ là một đứa trẻ 10 tuổi đã bị ông cả đánh mắt tới.

Lúc đầu ông bảo nhà ông ít con trai nên ông muốn nhận cậu làm con nuôi thì cả nhà 8 người cậu vui mừng không hết.

Nhưng chỉ cậu biết, chỉ vì muốn gia đình có cái ăn mà ngày qua ngày cậu bị bàn tay bẩn thiểu đó vấy bẩn.Lão ta lúc đầu chỉ sờ mó vì tưởng Trường Thành là con trai, nhưng sau khi chuyện cậu là người song tính bại lộ thì lão ngàn kế muốn ép cậu về làm thiếp.

Đương nhiên cậu không chịu, cậu không muốn mình như con chim vành oanh bị nhốt trong chiếc lồng vàng.

Người đời thường có câu "Hồng nhan thì bạc phận", năm đó tự nhiên mùa màn thất bác.

Bình thường những người nông dân chỉ đủ ăn đủ mặc, vụ mùa thất khiến cho họ càng khổ sở hơn.Nhà cậu Thành có tận 7 đứa con, cha thì mất sớm, chỉ có mẹ gồng gánh đêm ngày, nhưng cũng chính vụ mùa năm ấy, mẹ cậu cũng ngã xuống để cho cậu 6 đứa em, đứa lớn nhất cũng chỉ 11 tuổi.

Đã vậy, con bé út còn mắc bệnh ho với khó thở, mỗi lần nó lên cơn là phải chạy lên tận huyện kiếm bác sĩ về, đương nhiên là cũng phải bỏ ra số tiền không hề ít.Bảy anh em không tài nào mà lo cho nhau nổi, đến nỗi một củ khoai cũng chẳng có mà ăn.

Đứa nào đứa đó cứ gầy đi hẳn, cực chẳng đã cậu Thành cũng đồng ý gả cho lão.

Đúng như lời hứa, sau khi bước được vào nhà lão, lão lo cái út chữa bệnh, mấy đứa nhỏ ngày nào cũng cơm nước no đủ.

Cả đám thấy vậy thì vui lắm, chỉ có thằng ba là biết anh nó nhục nhã nên bắt đầu chạy đi tìm việc kiếm tiền chuộc anh.

Bước vào căn nhà họ Từ quyền quý này cũng chẳng hạnh phúc là bao, ban ngày thì phải nhìn mặt bà lớn bà nhỏ, ban đêm lại chịu sự nhục nhã dằn vò của lão Từ.

Nhưng người đời thì vẫn luôn chỉ chỏ, đến kẻ trong nhà ông Từ cũng chẳng ai để cậu vào mắt, sống hệt như một thằng hầu.Cô ba tất nhiên là không biết điều đó, cô chỉ thấy cậu chính là kẻ quyến rũ cha mình và tìm cách chèo lên giường cha mình mà thôi.

Để lại ánh mắt chán ghét lại cho cậu, cô cầm vali bước vào phòng đóng sầm cửa lại.

Thằng Mẫn sau khi được cậu Thành giải vây thì chạy nhanh vào vườn, đó là lối đi tắt để về phòng bếp chính.

Chưa chạy được bao xa thì có bàn tay to lớn tóm nó lại."

Ai?"

Nó kêu lên, một bàn tay khác bịt miệng nó lại."

Suỵt!"

Cậu cả cười cười nhìn nó.

Thấy gương mặt quen thuộc nó mới thở phào."

Cậu làm con giật cả mình!"

"Em làm gì mà áo rách một đường đây?"

Cậu cả thò tay vào chỗ rách của áo nó mò lên mân mê đầu vú nó.

Nó ư một cái, mặt đỏ bừng, tay nó nắm lấy tay cậu kéo ra."

Con chạy nhanh quá áo mắc vào cành nên rách, cậu đừng thò tay vào nữa nó rách lớn hơn đó!"

"Rách thì vứt, mang cậu mua cho em cái khác."

Cậu cả nói rồi bắt đầu hôn nó một cái thật sâu.

Hai cái lưỡi ẩm ướt quấn lấy nhau, kêu lên chóc chóc, nó bị hôn mà chân mềm nhũn lưng tựa vào thân cây.

Tay cậu xoa bóp bầu vú nó một cách điêu luyện, thấy cái lỗ rách nhỏ quá, cậu cầm kéo một cái xẹt cái áo rách toang.Dứt được bờ môi căn mọng của nó, cậu hôn lên cổ nó rồi di chuyển xuống từ từ, hôn lên vú nó, lên bụng nó.

Cậu tụt quần nó xuống để lộ con cu nhỏ đăng dựng đứng, bên dưới là lấp ló cái lồn nhỏ xinh ướt đẫm.

Cậu ngậm lấy cu nhỏ nó mà bắt đầu liếm láp."

Đừng cậu...chúng ta đang ở ngoài mà..."

Thằng Mẫn mặt đỏ ửng, nó nắm tóc cậu kéo ra, mà cậu cứ như một em bé đang khát sữa mẹ mà bú liếm không dứt.

Ngón tay thon dài của cậu xoa nhẹ hạt dâm khiến lỗ lồn ào nước, "khóc lóc" đòi cặc bự.

"Cậu ơi....cu em lạ quá....."

Thằng Mẫn cố kiềm tiếng rên rỉ,rồi nảy người lên một cái nó bắn đầy vào miệng cậu, cậu nuốt cái ực rồi thè lưỡi liếm khoé môi như còn thèm thuồng.

"Em cái gì cũng kêu lạ, nó là sướng không phải là lạ!"

"Cậu ơi...buông con ra a~ lỡ ai thấy...ưm..."

"Lo gì, thấy thì mình cưới thôi!"

Cậu cả nói xong cậu lôi con cặc bự gân guốt trong quần mình ra, cậu cạ nó lên cái lồn ướt đẫm của nó.

Hạt dâm bị cặc bự cạ thì cứng ngắt, lồn múp phụt nước ra nhiều hơn."

Không được a...lỡ..."

Cậu cả nhanh chóng chặn lời nó bằng cách lại hôn nó một cái.

Bàn tay cậu không ngừng nắn bóp cái mông mềm của nó."

Làm xíu thôi, cậu hứa là cậu làm nhanh mà."

Cậu vừa cạ cặc vừa dụ dỗ, thằng Mẫn trong lòng không muốn nhưng nó lại có cảm giác thinh thích cảm giác bị đụ giống hôm qua, lồn múp của nó thì lại đang khóc lóc đòi ăn cặc.

Khờ dại lần nữa, Mẫn gật đầu.

Chưa để nó chuẩn bị con cặc đã chui tọt vào trong.Cái lồn ẩm ướt của nó hôm qua bị cậu đụ đến không khép miệng nổi nhưng nay lại bót chặt như lồn trinh.

Nó cố kiềm nén tiếng rên, cậu cả thì hăng say thúc cặc vào lồn nó kêu bành bạch.

Để nó ôm cái thân cây, cậu cầm một chân nó đặt lên vai rồi tha hồ mà đẩy đưa.Thằng Mẫn phê đến trợn mắt, miệng đã bịt chặt nhưng vẫn phát ra tiếng rên khe khẽ như chó cái.

Chợt đồng tử nó co lại, chỗ hai người chúng nó đang địt nhau là đối diện của cửa sổ phòng cô ba, mà cô ba thì đang ngồi đọc sách ở cửa sổ, chỉ cần cô ngẩn đầu lên thôi là sẽ thấy bộ dáng đĩ dâm của nó đang bị đụ.Nó ứ ớ định nói cậu nhưng cậu lại thúc mạnh hơn, trúng điểm dâm của nó khiến lồn nó phụt nước như mưa.

Nó không dám bỏ tay bịt miệng ra chỉ ư ử phản kháng."

Cái lồn dâm nhỏ của em đã bị đụ đến đái xè xè rồi còn dãy dụa cái gì?

Muốn cậu đụ em mạnh hơn à!"

Nó lắc đầu ngầy ngậy."

Hay là miệng dưới ăn rồi miệng trên cũng muốn ăn?"

Con cặc to lớn của cậu cứ đâm hết tận gốc rồi lại rút ra đâm vào.

Mỗi lần rút ra là coa thể thấy cặc bự đã bị bao phủ một tầng nước dâm.

Bên này, thằng Mẫn nhắc cậu không được chỉ có nhìn chằm chằm cô ba thầm mong cô đừng ngẩn đầu lên.

Nó lo muốn chết mà cậu cứ càng ngày càng hăng, chợt đầu cô ba từ từ ngẩn lên.

Lúc ấy hình ảnh trước mắt cứ như dần tua chậm lại.

Tim Mẫn thót lên một cái.....Cô ba ngẩn đầu nhìn ra ngoài, vừa nãy cô mới vừa nghe vài tiếng động lạ, nhưng giờ ngẩn lên thì trông trơn.

Bên ngoài xộc vào thứ mùi tanh tanh, khó chịu cô ba đóng cửa lại.

Mai nhất định cô phải kêu đám hầu dọn dẹp vười mới được.Về phần Mẫn, Mẫn được cậu cả bế vào bụi cây kịp thời, có lẽ vì quá lo sợ mà lồn Mẫn đái xè xè ướt cả quần áo cậu.

"Em giỏi quá ha?

Dám đái lên người tôi cơ đấy!"

Mẫn sướng đến chợn mắt, lời cậu nói một chữ cũng chẳng nghe thấy.

Đến khi nó định thần lại thì thấy cậu đang hiện ngang bế nó đi trong vườn, cặc của cậu thì vẫn đang trong lồn nó, còn quần của nó thì bị cậu cởi ra cầm trên tay.

Mỗi bước chân, con cặc đều thúc vào tận cùng khiến nó không ngừng lên đỉnh.

Nó sợ hãi, ôm chặt cổ cậu."

Cậu ơi con lạy cậu..a..lỡ có ai nhìn thấy con chết cho cậu vừa lòng.."

Nước mắt nó ứa ra không ngừng van xin cậu cả."

Tôi thấy cái lồn của em đang ăn cặc tôi sướng lắm mà, nước lồn chảy ra như lũ á!"

Con cặc cứ nhấp từng nhấp làm nó vừa sướng mà vừa sợ đến tột độ.

Cuối cùng nó bật khóc, cậu cả thấy lại chọc nó khóc liền chạy nhanh vào phòng không dám thông thả đi bên ngoài nữa.

Sở dĩ cậu thông thã như vậy là vì biết mai là dỗ nên đám hầu với cái bà lẽ, đám con gái ở nhà bếp chính hết rồi.

Cậu chỉ muốn hù nó chút thôi, ai ngờ cục cưng của cậu dễ khóc vậy chứ.

————————

Cô ba với cậu Thành là cặp phụ nha mọi người
 
(Song Tính/ Thô Tục) Cậu Ơi, Đừng!
Chap 6: đang dỗi thì bị dỗi ngược lại còn bị làm cho nứng tung lồn múp


Chap 6"Thôi nín đi cậu thương!"

Cậu cả một bên dỗ dành, một bên cầm khăn lau người cho thằng Mẫn.

Mà nó dỗi chẳng thèm nói chuyện với cậu.

Cậu cả cười khổ, lau người xong cho nó lại giúp nó mặc quần áo lại đàng hoàng."

Em đừng giận cậu mà, cậu xin lỗi em."

"Lần nào cậu cũng xin lỗi rồi cậu có chừa đâu!"

Mẫn ấm ức nói.

Cậu cả xoa xoa hai bả vai em, miệng ngọt hệt như mía lùi."

Lần này cậu chừa mà, thôi Mẫn đừng giận nữa mà."

"Con hông thèm tin cậu.

Cậu chả thương con!"

"Thương chớ!

Sao mà hổng thương?!

Thương nên cậu mới đụ em đó!"

"Cậu!!"

Hai mắt nó trừng lên, cậu cả bình thường ăn nói nho nhã, có học thức nhưng lâu lâu lại phát ngôn làm nó không thẩm nổi.

Nó giận thêm định bỏ đi luôn thì cậu níu nó lại ôm nó vào lòng."

Cậu thương em mà trời, hồi nãy thấy em sướng quá nên cậu mới đụ hăng thêm còn gì.

Em sướng mà lồn em bóp muốn gãy cu cậu nè!"

"Cậu cậu cậu ăn nói kiểu gì dạy!

Ông mà nghe ông đánh gãy chân cậu cho coi!"

"Ông nào mà dám đánh gãy chân cậu?

Thôi đừng giận nữa, cậu thương mà."

Nói rồi cậu cả dụi mặt vào cổ nó, hít hà như một thứ gì đó gây nghiện.

Chợt cậu nhớ ra gì đó, cậu lấy từ dưới gối ra một chiếc hộp nhỏ.

Chiếc hộp đó màu xanh đen, được điêu khắc rất đẹp mắt và cầu kì, nhìn thôi đã thấy đắt tiền rồi."

Sáng nay cậu đi chơi với bạn học, tụi nó dẫn cậu đi vào mấy chỗ người ta bán trang sức, cậu thấy cái này đẹp nên mua cho em nè."

Cậu mở hộp lấy từ bên trong ra một chiếc vòng bằng chuỗi màu xanh bích rất đẹp, hạt ngọc lớn, bề mặt bóng mịn trông rất thích mắt.

"Mua cho con sao?

Thôi!

Nhìn là biết mắc rồi, con không đeo đâu!"

"Sao mà không đeo?

Đẹp vậy mà không đeo, đeo đi!"

"Không được, con không đeo đâu!"

Ngay khi cậu bắt được mắt cá chân của nó định đeo chuỗi hạt vào chân nó thì nó rụt kịp chân về.

Cậu bắt hụt theo đà té xuống giường, kêu một cái bịch.

Thằng Mẫn hốt hoảng cũng nhảy xuống giường."

Cậu ơi cậu ơi cậu sao vậy?"

Một đầu gối cậu đập xuống sàn nên đau điếng, cậu co người ôm đầu gối mà không nói nổi.

Thằng Mẫn thấy cậu cả không lên tiếng nên nó càng hoảng sợ hơn, lay mạnh người cậu.

Một hồi sau cậu mới ấm ức ngước mặt lên nhìn nó."

Em làm cậu té đập đầu gối rồi nè!"

"Là là cậu tự nhiên bắt chân con hụt rồi bị té chứ bộ!"

Thằng Mẫn phản bác lại ngay, cậu cả mới dở cái giọng thiếu gia."

Là em bảo cậu sai à?"

Mẫn thấy cậu hơi căng nên rén lắm, nó rụt cổ lại."

Con xin lỗi...."

"Không biết!

Bắt đền đó!"

Cậu cả ngồi lại lên giường khoanh tay nhìn nó."

Con xin lỗi rồi mà, cậu cậu muốn bắt đền cái gì..."

"Em tưởng xin lỗi là xong à?"

"Con con..."

Mẫn bối rối nhìn cậu."

Nhưng giờ con phải làm gì đền cho cậu đây?

Con không có gì hết...Hay cậu kêu con làm gì thì con làm cho cậu nha?"

"Làm gì cũng được à?"

Cậu cả mong chờ câu này lâu lắm rồi, lòng mừng như điên mà phải tỏ ra nạnh nùng."

Dạ dạ..."

"Hả?"

Cậu gằng giọng."

Dạ làm gì cũng được!"

Đột nhiên cổ tay của Mẫn bị nắm lấy, cậu kéo nó lại rồi quăng nó lên giường.

Cái áo vừa mặc chưa bao lâu lại bị cởi ra, quẳng ở góc giường."

Em nói đó!"

Thằng Mẫn biết mình lại bị lừa rồi, nó nuốt ực một ngụm nước bọt.

Cậu cả như con hổ đói vồ lấy nó, hôn nó ngấu nghiếng.

Bàn tay to lớn của cậu bao phủ lên bầu ngực nó mà xoa nắn.

Dứt khỏi miếng nó, cậu lại hít hà hôn lên từng cái lên cái cổ nhỏ của nó rồi lại như em bé ngậm lấy núm vú nó mà bú chùn chụt.Chẳng hiểu vì sao mà mới bị cậu bú vú thôi mà lồn nó đã ọc nước.

Bàn tay to lớn của cậu cứ mơn chớn lên từng mảnh da thịt của nó.

Rồi cái quần đáng thương cũng theo chiếc áo bay vào góc giường.

"Em ngon quá, Mẫn ơi..."

Cậu cả gầm lên như con thú đói, cậu lấy từ trong quần ra một con thú dữ gân guốt mà to lớn.

Thân thô rát cọ lên miệng lồn, hạt dâm bị cọ đến cứng ngắt, lồn múp thèm cặc không chịu nổi mà chảy nước."

Ưm~ cậu đừng cọ nữa...."

Thằng Mẫn nứng muốn chết mà cậu cứ vờn nó, nó nhăn nhó.

Cậu cả cười khe khẽ, kề sát tai nó."

Không muốn cậu cọ thì em muốn gì?"

Thằng Mẫn đỏ mặt, nó không nói gì.

Thấy vậy thân cặc lại cọ sát miệng lồn, nó khó chịu ánh mắt đỏ ửng nhìn cậu làm tim cậu nhũn cả ra."

Nói đi, em muốn gì cậu liền cho em cái đó."

Nó không trả lời, đầu cặc đỉnh vào trong một cái lại chui ra."

Hử?"

"Ưm~ em muốn cậu làm...."

Mặt mũi thằng Mẫn lại đỏ ửng cả lên, nó nói lí nhí."

Cái gì cơ?

Em muốn gì?"

"Em...em..."

Đợi mãi mà nó chẳng nói, cậu thu cặc bự lại.

"Em không muốn thì thôi cậu đi đọc sách."

Cậu vờ kéo quần lên rời đi, thằng Mẫn bị cậu chọc cho nứng ơ một tiếng rõ to.

Nó ngồi dậy níu tay cậu."

Hử?"

"Cậu đi thật à?"

"Em không nói em muốn làm gì thì sao tôi biết làm."

"Em muốn..."

Mặt nó đã đỏ càng đỏ hơn.

"Em không nói tôi đi đó!"

"Em muốn bị đụ!"

Giọng của nó cứ nhỏ dần rồi hệt như tiếng muỗi kêu, nó xấu hổ cúi gầm mặt.

Mãi hồi sau, thấy cậu vẫn đứng im nó ngẩn đầu thì lại lần nữa bị cậu vồ lấy điên cuồng hôn lên mặt nó."

Mẹ nó, sao mà em thấy cưng vậy hả!

Nay cậu phải đụ nát cái bướm của em mới được, banh háng ra cậu đụ nát lồn em nè!"

Thế là họ đụ nhau hết chiều🙂—-

Hôm sau là dỗ cụ, mẹ của ông cả.

Cả nhà phải dậy mà làm tất bật từ lúc gà còn chưa gáy.

Tất nhiên là thằng Mẫn không thoát được rồi bởi vì đám người hầu từ già trẻ gái trai ai cũng phải làm, hôm qua nó bị cậu đụ cả chiều mà nay thân thể cứ như mười cục đá đè lên vậy.

Riêng đám thê thiếp chỉ độc có bà cả và cậu Thành xuống mà quoáng xuyến.

Bà cả thì đi khám nhà chỉ cho đám người hầu phải dọn cái này, làm cái kia.

Còn cậu Thành thì từ sớm đã phải tất bật trong bếp, vừa nấu chính vừa chỉ cho đám người hầu làm.

Làm mãi đến gần trưa thì khách khứa bắt đầu đến tấp nhập.

Cổ nhà kẻ có tiền có quyền thì khỏi phải nói, tấp nập người như đi lễ hội vậy.

Bà cả gần trưa thì đã thay đồ chỉnh trang đi tiếp khách, chỉ có cậu Thành là tất bật.

Cậu chưa làm xong việc này lại phải lo việc kia.

Trong khi tất cả mọi người bắt đầu ăn cổ thì cậu vẫn còn bận nấu thêm đồ ăn.Vừa nấu xong chưa kịp ngồi nghỉ, thở một hơi thì hết ông cả rồi đến các bà sai cậu hết cái này đến cái khác.

Ác nhất là cô ba, cô khi thì đòi đổi bát khi lại đổi đũa rồi đòi cái này thêm cái kia.

Độc cái là đám hầu đứng đầy đó cô không kêu chỉ sai cậu Thành, cậu mà chưa kịp làm cô ba lại bắt đầu nói này nói nọ, nghe cô nói ông cả không bênh mà còn chửi cậu thêm nữa.

Cậu chỉ đành cun cút làm theo.Đến tận chiều mà bụng cậu vẫn chưa có cái gì.

Cậu nấu cho người ta ăn, dọn cho người ta hưởng, đến khi cậu chưa kịp ăn thì lại phải dọn cho người ta.

Có kia đám hầu còn nhàn hơn cả cậu.

Nhưng cậu Thành chỉ đành cắn răng mà chịu.

Mãi đến chiều tối đói quá chịu không được cậu mới chốn ra sau nhà ngấu nghiếng ăn đĩa xôi thừa."

Ngon quá dì Sáu, xôi này thằng Mẫn nấu ạ?"

Cậu Thành vừa ăn vừa tắm tắt khen, cậu chưa nuốt hết miếng này đã nhét vội miếng khác.

Bên cạnh là dì Sáu với thằng Phụng đang rửa bát."

Ừ, cậu ăn từ từ không lại nghẹn bây giờ!"

Dì Sáu nhìn cậu Thành ăn mà lòng sót xa, cậu Thành năm nay cũng chỉ có hơn hai mươi, tính ra thì cũng hơn con dì là thằng Mẫn có vài tuổi mà đã phải làm thiếp người ta rồi còn bị chèn ép đủ đường nữa.

Cùng là số nhà nghèo nhưng tính ra thằng Mẫn nó còn dễ sống hơn cậu Thành."

Dì ơi, nếu còn dư xôi dì đừng đổ cho chó ăn nha, dì chừa cho con, mai về con mang cho mấy đứa nhỏ trong nhà."

Cậu Thành nói tay vỗ vỗ ngực vì nghẹn.

Nhưng chưa kịp để dì Sáu đồng ý, cô ba đã từ sau đi ra."

Ui chao ôi, mợ út giờ lại dành phần ăn với cả mấy con súc vật cơ đấy.

Ai không biết mà nghe được còn tưởng nhà tôi bỏ đói mợ."

Cô ba tay chắp sau lưng, cô vẫn mang một chiếc quần tây áo sơ mi trông lịch thiệp mà nho nhã vô cùng nhưng những lời từ miệng cô phát ra thì hoàn toàn ngược lại.

Cậu Thành thấy cô đến vội vàng nhét hết miếng xôi vào miệng."

Tôi chỉ là tiết kiệm đồ ăn-""Tiết kiệm gì?

Cái nhà này cần tiết kiệm chút đồ ăn ít ỏi vậy sao?

Đồ ăn dư thì đổ hết cho chó nó ăn, đâu ra cái loại dấu diếm cho người ngoài như vậy?"

"D-dạ dạ, tôi biết rồi..."

Thấy cậu Thành lại đang định nói gì đó, dì Sáu vội chen ngang.

Cô ba liếc nhìn bà rồi lại nhìn cậu Thành quay lưng bắt đầu rời đi."

Hôm nay người tôi mệt, bắt nồi nước nấu khổ qua cho tôi tắm."

Tay cô vẫn bắt ra sau, dáng đi thẳng lưng khác hẳn đám hầu thấp hèn suốt ngày chỉ biết cúi đầu cong lưng, hay kẻ chỉ là một tên thiếp nhỏ nhoi."

À, người hầu trong nhà giờ bận hết rồi, cậu Thành giúp tôi nhé!"

Cô ba quay người lại nhìn cậu nhếch miệng cười một cái rồi rời đi.

Để lại không gian im ắng của buổi chiều tà lại cho ba người.

Dì Sáu thở dài một hơi."

Thôi cậu để tôi nấu cho, đồ ăn thì chút tôi sấp nhỏ phần cậu sau ạ."

"Không sao, giờ con cũng xong việc rồi, con nấu chút xong rồi cũng đi nghỉ.

Dì với mọi người còn nhiều việc phải làm mà."

Cậu Thành nói rồi cũng rời đi về phía căn bếp phụ.

Cậu bắt nồi nước để đó rồi bắt đầu rửa rổ thân cây khổ qua đến khi thiệc trong rồi để đó, đợi nước sôi rồi bỏ vào.

Xong cậu bưng chiếc nồi ra nhà tắm ở sau vườn.

Nồi nước lúc đầu thì không nặng lắm, nhưng phải một khoảng đường xa nên tay cậu bắt đầu mỏi nhừ.

Đợi đến khi đổ được nước vào thùng gần hết thì cậu Thành run tay lỡ làm rơi chiếc nồi xuống đất.Nước bắn lên tung toé văn lên người cậu, dù nước đã nguội hơn lúc mới sôi rồi nhưng nó vẫn nóng, đổ lên tay cậu làm nó đỏ một mảng.

Cô ba không biết từ đầu xuất hiện, cô chậc một tiếng khó chịu, múc lẹ ca nước lạnh trong lu xối lên tay chỗ bỏng của cậu."

Con Mận đâu!!"

Cô cất giọng kêu, con Mận gần đó nghe được liền chạy vội ra.

Chỉ thấy cô ba đang dùng cái khăn mùi xoa nhỏ của mình quấn lên tay cậu Thành.

Nó vội vàng hỏi có chuyện gì."

Gọi ông thầy thuốc đầu ngõ-""Không sao, cô đi cắt dùm tôi mấy miếng nha đam.

Tôi bị bỏng nhẹ, đắp nha đam là được rồi."

Cậu Thành rụt tay lại, người lùi ra sau.

Cô ba tức tối đang định nói gì đó thì im bặt quay lưng đi giọng khó chịu đuổi cậu về.

Con Mận lúc đầu còn không biết nghe ai thấy vậy liền chạy đi làm theo lời cậu Thành.

Cậu Thành cũng về phòng mình, một lúc sau thì con Mận mang nha đam đến.

Chườm miếng nha đam lên vế bỏng mà cậu khẽ suýt sa vài tiếng vì rát.

Đêm đó, cậu bị vết bỏng làm rát đến không ngủ được.
 
(Song Tính/ Thô Tục) Cậu Ơi, Đừng!
Chap 7


Chap 7 (ráng nuốt cốt truyện trước đi, chờ ngày ra H của cô ba x cậu Thành ☺️) Chap 7Dù tối qua cậu Thành không ngủ đủ giấc nhưng cậu vẫn dậy từ rất sớm.

Hôm nay là ngày cậu được về nhà thăm các em của mình.

Đồ ăn thừa từ cỗ ngày hôm qua bà Sáu đều góm lại cẩn thận.

Cậu rời đi từ rất sớm, gà trống chưa gáy là cậu đã bắt đầu đi.

Hai tay cậu Thành xách bao nhiêu là đồ nhưng cậu vẫn không tiêu một đồng nào để đi xe kéo mà kiên trì đi một khoảng xa để về nhà mình.

Khi cậu đng đi trên con đường vắng thì một chiếc xe hơi chạy qua, cậu vô thức quay sang nhìn vừa hay chạm mắt với người lái xe, đó là cô ba.Hai cặp mắt vừa nhìn vào nhau đã nhanh chóng tách ra, xe của cô ba chạy nhanh hơi chạy vút trong sướng sớm.

Cậu Thành ngước mắt nhìn theo bóng xe, ánh mắt có chút đượm buồn.

"Cuội, anh Thành về!

Anh Thành về!"

Thằng Tẹo, đứa thứ tư nhà cậu Thành, nó đang phơi quần áo thấy lấp ló bóng cậu là nó liền reo lên.

Thằng Cuội, là đứa hai, đang cột tóc cho cái Hẹ, nghe nó ra, nó mừng đến mức mặc kệ một bên tóc còn lại của bé Hẹ chưa cột mà chạy ra."

Đâu?

Đâu?"

Cái Lan ở trong bếp nghe được cũng bỏ dở nồi cháo mà chạy, những đứa khác trong nhà cũng ào chạy ra.

Bọn nó đứng ngóng nhìn bóng người mặc chiếc áo tất màu xanh đậm từ xa đang đi về hướng nhà nó."

Có phải Hai không?"

Cái Hẹ hỏi."

Hình như không phải!"

Thằng Quân, đứa thứ 5 đáp.

"Hình như là Hai mà."

Cái Lan nói.Cậu Thành đi đường xa nên chân hơi đau, nhưng vừa thấy đám em mình đứng ngóng là chân cậu như hết mỏi hết đau vậy.

Cậu bắt đầu chạy về căn nhà nhỏ của mình.

Cậu nhìn đám trẻ nhà mình từ khuôn mặt nghi hoặc từ từ trở nên vui vẻ.

Cậu Thành dang hai tay, miệng cười tươi."

Hai về rồi nè!"

Đám trẻ nhìn thấy đúng là anh mình, mắt chúng mở to cả đám cùng chạy ào đến.

Cái Hẹ lùn nhất, nhỏ nhất mà nó chạy nhanh nhất, nó ào một cái đã nhảy tót lên bám được lên cổ của anh nó.

Thằng Cuội vui quá mà mặc kệ một chiếc lá văng đi, dẫm chân đất chạy đến rồi nó thấy thằng Quân đi chân không, nó chỉ đành hụt lại bế em nó lên."

Hai ơi, Hai ơi!"

Bé Hẹ ôm chặt anh nó mà vừa vui vừa mếu mếu gọi.

Cậu Thành rời nhà đi đã lâu chưa về làm nó nhớ anh nó chết đi được, cái Lan thằng Tẹo thằng An cũng chạy ào đến ôm chặt cậu.

Thằng Cuội bế thằng Quân đi lại.

Đứa nào cũng mừng nhưng lại không nhịn được mà rươm rướm nước mắt."

Ơ mấy đứa này, Hai về mà bay khóc cái gì, phải mừng chứ!"

"Ha-""Ôi chao, đúng rồi, bay phải mừng, mừng vì vợ của lão phú hộ về thăm.

Cái làng này cũng phải mừng đấy, cái làng này phải tích đức ba đời mới có vợ lão phú hộ về thăm đấy."

Cái Lan chưa kịp cất tiếng thì bà hàng xóm chuẩn bị đi bán thịt lợn đã lên tiếng chế giễu.

Lão chồng của bà ta đang chặt thịt ầm ầm thì cũng lên tiếng."

Bà cứ nói quá, cái loại đó cũng chỉ đi làm thiếp của người ta."

"Người ta mê hoặc được phú hộ nhà giàu, ai mà cũng ngưỡng mộ chứ.

Cũng coi chừng đôi mắt của ông!"

Từng lời nói chanh chua của mụ cứ văng vẳng, làm mấy người hàng xóm khác cũng chú ý.

Giống như mụ, bọn họ nhìn cậu Thành bằng ánh mắt khinh thường.

Vài kẻ còn hùa theo, vài mụ còn vừa giễu cợt vừa cảnh báo lão chồng mình cẩn thận bị cậu Thành quyến rũ.

Thằng Cuội nắm chặt tay, nó bỏ thằng Quân sang cho cái Lan bế, định qua solo luôn với mụ bán thịt lợn kia nhưng cậu Thành kịp thời ngăn nó lại."

Hai mang ít đồ từ cỗ về, bay vào hâm cho các em ăn nữa nè."

Vừa nói, cậu vừa bế cái Hẹ lùa bọn nhỏ vào nhà.

Để lại mấy mụ già xăm xoi, nói này nói nọ.

Vừa vào đến nhà thằng Cuội xẵng chân đá vào cái ghế cái ầm, cọc cặn bỏ đồ ăn ra bắt đầu hâm lại.

Cậu Thành nhìn nó chỉ lắc đầu.Một lúc sau thì cái Lan phụ thằng Cuội mang đồ ăn ra, dù là đồ ăn cũ nhưng lại khiến đám nhỏ trong nhà thèm thuồng đến lạ.

Tất cả chỉ có vài quả khổ qua hầm thịt, một chút xôi, một dĩa thịt gà nhưng đa số toàn là phần sương sống.

Thế mà vừa đặt xuống là đứa nào đứa đấy bóc ăn ngấu nghiếng, cái Hẹ nhỏ quá nên cậu phải kiếm miếng thật nạc cho nó ăn.Vừa ăn một chút thì trời đổ mưa, thằng Tẹo thấy mưa liền vội vàng muốn ra mang đồ mới phơi vào, nhưng thằng Cuội với cái Lan kêu nó cứ ngồi ăn rồi chạy ra lấy.

Cậu Thành cũng muốn ra phụ nhưng vừa ra đến nơi là bọn nó đã xong xuôi kéo cậu vào nhà.

"Lạ thật, nảy còn nắng lắm mà."

Cậu Thành cầm một cái áo cũ lau lau tóc cho cái Lan."

Dạo này là vậy đó, cứ mới nắng chang chang tự nhiên lại đổ mưa."

Thằng Cuội vừa gặm cái đầu gà vừa nói.

"Hôm bữa tí nữa thì anh Cuội bị đánh chết vì không gom tiêu vô kịp cho bà Tám đó Hai!"

Thằng Tẹo đang ăn cũng góp chuyện."

Mày lo ăn đi, nói gì mà nói."

Thằng Cuội nghe vậy liền tỏ ra bực bội nhét cho nó miếng ức gà còn sót lại.

Cậu Thành nghe vậy liền sót xa nhìn em mình.

Bé Hẹ bỗng ho lên mấy tiếng lúc này cậu mới quay sang hỏi cái Lan."

Hẹ dạo này sao rồi?

Bác sĩ còn đến khám bệnh cho con bé không?"

"Dạ, hai tháng đầu thì bác sĩ còn đến nhưng đến tháng thứ ba thì chỉ gửi thuốc đến thôi ạ."

"Có thuốc là được rồi.."

Cậu Thành thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Thật sự nếu không được ông Từ cho thuốc thì cho dù cả nhà có đi làm ngày đêm cũng không đủ tiền mua thuốc cho con bé Hẹ.

Thuốc tây bây giờ là một thứ dường như còn đắt hơn cả vàng.

Huống chi họ còn phải kiếm tiền ăn, tiền trả nợ lúc trước mượn để lo bệnh cho mẹ.

Chợt trong làn mưa trắng xoá có một chiếc hơi màu trắng chạy đến trước nhà họ.

Một bóng người từ xe bước xuống, chạy vội vào trong.

Thằng Cuội liền chạy ra xem là ai."

Có chuyện gì thế?"

- nó hỏi"Cây cầu qua suối bị sập rồi, tôi không chạy xe qua được, cậu cho tôi ở nhờ tí được không?"

Chưa để thằng Cuội từ chối, cậu Thành đã lên tiếng trả lời."

Được được, cô vào đi!"

Nghe tiếng cậu Thành người kia hơi khự lại nhưng vẫn đi vào nhà, cậu Thành nhìn bóng người cao gầy từ ngoài đi vào cũng thấy hơi quen.

Một lúc sau người nọ vào nhà nhìn rõ cậu mới giật mình.

Là cô ba!

Cô cũng nhìn cậu Thành."

Áo chị ướt rồi, hay chị thay cái áo ra em hong cho khô ạ."

Cô ba đang chăm chú nhìn cậu Thành bị hỏi liền gật bừa, cái Lan chạy vào trong kiếm cho cô một cái áo để thay.

Con bé dẫn cô vào gian trong thay, xong nó cầm cái áo sơ mi trắng của cô định hong khô."

Không cần hong liền đâu, cứ treo lên từ từ nó khô cũng được."

Cô ba nói với cái giọng hơi cứng ngắt, cậu Thành lúc này cũng gượng gạo cố không chú ý đến cô ba.

Cả ngày hôm đó cứ mưa dầm khiến đám trẻ không đi làm thuê được.

Bọn trẻ tất nhiên rất vui vẻ vì chúng nó được ở nhà chơi với anh mình lâu hơn.

Bọn trẻ cứ ríu ra ríu rít kể hết chuyện này đến chuyện, tranh nhau mà kể.

Cậu Thành bình thường lúc nào cũng mang dáng vẻ u buồn nay lại hiếm hoi mỉm cười cả ngày.

Nụ cười hiền của cậu lại vô tình thu hút ánh nhìn của cô ba, cô ngẩn người, nhìn cậu con trai xinh đẹp mê người.Cô nhớ lúc trước đi học chung cậu cũng hay cười như thế, cậu ít nói, nhưng lại rất biết cách lắng nghe.

Cậu luôn ngồi nghe người khác tâm sự, ánh mắt cậu lúc nào cũng trong vắt, to tròn nhưng lúc nào có nét hơi buồn.

Mỗi lần cậu cười lên lại như đoá hoa quỳnh nở rộ, đơn thuần và thanh cao.

Sau này khi về nhà ông Từ, cậu Thành rất ít khi cười, cả ngày chỉ có một khuôn mặt sầu buồn.

Cũng vì thế mà đã lâu lắm rồi cô ba mới thấy cậu vui như này."

Ui cha, thằng Thành về rồi à."

Bỗng tiếng nói của một người phụ nữ trung niên vang lên kéo cô ba về hiện thực.

Từ ngoài dì Dần, hàng xóm khác của nhà cậu Thành bước vào.

Dì mặc một chiếc áo bà ba đã cũ, trên vai dì còn ướt đẫm, dì cầm chiếc nón lá vẫy vẫy, đi vào.

Cái Lan nhanh nhẹn đứng dậy nhường ghế cho dì."

Dạ, con mới về khi sáng.

Trời mưa mà dì đi đâu để bị ướt thế ạ?"

"Dì đi mang mấy bó rau ra chợ vừa về.

Mưa thì mưa không làm thì gạo đâu mà ăn!

Bay về không nói trước để dì xẵng từ chợ về mua cho bay mấy cái bánh."

Dì Dần là bạn của mẹ cậu Thành, từ khi mẹ cậu mất là dì như biến thành một người mẹ của nhà cậu.

Ở sát vách, nên khi nào dì cũng chạy qua chạy lại chăm lo phụ đám trẻ giúp cậu.

Cái ngày mà cậu gả đi dì cũng giận lắm nhưng lại thương nhiều hơn, lúc người đến rước cậu đi dì cứ nắm tay cậu dặn dò đủ đường.

Sau cùng lại bảo cậu thôi đừng đi nữa nhưng cậu chỉ lắc đầu từ lấy tay mình ra khỏi tay dì."

Nay sao mà ốm quá vậy, bay coi, cái mặt hóp vào, da dẻ thì xanh lè."

Dì Dần xót xa nhìn cậu, mắt dì đảo khắp người cậu.

Bàn tay chai sần của dì nắm lấy tay cậu, vô tình nắm trúng chỗ bị bỏng, cậu kêu lên a một tiếng làm dì giật mình nhìn xuống tay cậu."

Bị sao đây?"

Tay cậu bây giờ nó phồng rộp lên nhìn ghê lắm.

Cô ba nghe vậy cũng nhìn theo.

Cậu Thành bị tận 8 đôi mắt nhìn chỉ cười cười bảo không cẩn thận nên bị bỏng.

Vô tình mắt cậu lại rơi trên người cô ba, bây giờ ánh mắt cô nhìn rất phức tạp không rõ buồn vui.

"Bay thật là..."

Dì Dần bùi ngùi, nước mắt dì không kìm được mà rơi xuống.

Tay dì nắm chặt lấy tay cậu, bả vai dì run lên.

Hai dòng nước của dì chảy dài trên khuôn mặt gánh chịu đầy sương gió của dì."

Hay là về đi con, về nhà, dì phụ mày nuôi em, chứ mày đi vầy sao mà dì chịu nổi đây..."

Bầu không khí bỗng nhiên trùng xuống một cách ngột ngạt.

Mấy đứa em của cậu mặt cũng buồn hiu, tay chúng ta vào áo cậu.

Bé Hẹ lại trèo vào lòng cậu ngồi."

Hai ơi, Hai đi bọn em nhớ Hai lắm...."

"Đúng đó, Hai..."

"Hẹ khoẻ rồi mà, Hai về ở với bọn em đi Hai..."

Một đứa nói, hai đứa rồi ba đứa, duy chỉ có thằng Cuội ngồi ở chiếc giường tre lặng im.

Không phải nó không thương anh nó, chỉ là chỉ có nó biết số tiền phải lo thuốc thang cho con bé Hẹ to thế nào.

Cậu Thành thở dài, cậu cũng trở tay nắm lại tay dì Dần.

Môi cậu mấp máy, định nói rồi lại thôi."

Dì còn mảnh vườn, giờ tao cắt một nửa bán thì cũng.."

"Dì Dần!

Con không đồng ý đâu.

Dì bây giờ cũng đã lớn tuổi rồi, nếu bán vườn đi thì sau này lấy gì mà dưỡng già.

Số con nó đã như vậy rồi, vả lại con sống cũng an nhàn lắm dì đừng lo mà..."

Dì Dần lại thở dài, sớm đã biết thế nào cậu cũng từ chối vì đâu phải dì khuyên cậu lần đầu.

Cô ba ngồi ở một góc lặng im không nói nên lời.
 
(Song Tính/ Thô Tục) Cậu Ơi, Đừng!
Thông báo


Mấy bác ơi, kịch bản tiếp theo, play kiểu gì thì tui có rồi nhưng tui lười quá.

Đợi mốt tui viết xong rồi đăng nha
 
(Song Tính/ Thô Tục) Cậu Ơi, Đừng!
Chap 8: tự nhún play


chap 8: bị cậu đụ sướng đến nỗi đái xè xè

Mấy bữa nay cậu cả bỗng dưng khong làm gì nó nữa.

Buổi tối cậu chỉ ôm nó ngủ, rảnh rỗi lại hôn hôn nó, ôm nó rồi thôi hoặc quá lắm là sờ soạng vài cái, tuyệt nhiên chẳng làm gì khác.

Nó cảm thấy bất bình thường lắm nhưng về sau lại tự an ủi mình là nó cũng chẳng muốn làm gì, dù bên dưới nó thì mấy ngày nay gào thét nhớ gậy bự.Tối đó, cậu đưa cho nó một hộp socola, nói là bạn cho nhưng cậu không thích đồ ngọt.

Thế là trong lúc cậu ngồi đọc sách, nó giải quyết hết.

Thứ kẹo này lần đầu tiên nó ăn, vị đắng đắng ngọt ngọt ăn ngon lắm, tên kẹo lại nghe sang sang.

Nhưng chẳng hiểu sao, sau một lúc ăn hết kẹo thì nó nóng bừng, khó chịu.

Lồn múp đột nhiên ngứa ngáy khó tả, khiến nó quặn quẹo người mông hơi cọ lên ghế.Thấy mặt nó đỏ bừng cậu ra chiều quan tâm hỏi han các thứ, nó bảo là không sao thế là cậu lại tiếp tục đọc sách.

Qua nửa canh giờ thì cậu ngưng đọc, cả lên giường chuẩn bị ngủ.

Cậu nằm ôm nó hai mắt nhắm lại nhưng nó thì chẳng thể nào ngủ được người ngò ngậy."

Em sao thế?

Khuya rồi sao không ngủ đi?"

"Cậu ơi...con khó chịu..."

"Khó chịu chỗ nào?"

"Vú và...và bên dưới của con khó chịu lắm..."

"Bên dưới nào?"

Nói rồi cậu đưa tay xuống, xoa bụng dưới, xoa cu nhỏ, nhưng tuyệt đối lại không chạm vào lồn múp.

Làm vậy thằng Mẫn lại càng cảm thấy mình khó chịu hơn."

Con khó chịu...cậu ơi, cậu chạm vào nó đi..."

"Nó là cái gì?

Em không nói rõ sao mà cậu biết được?"

Thằng Mẫn mím môi, mặt nó đỏ bừng, không biết nói thế nào.

Nhưng khi tay cậu đang định rụt lại thì nó gấp gáp giữ lại, cả người như dính cả vào cậu."

Nó...nó..."

"Hử?"

"Cậu..."

"Không nói thì cậu ngủ đấy nhé!"

Nói rồi cậu rút nhanh tay về, thằng Mẫn hốt hoảng."

Lồ..lồn của con ạ..."

Nghe nó nói cậu khẽ cười, hai mắt cậu sáng quắp, tay xoa nhẹ quanh môi lồn múp.

Rồi đút nhẹ ngón tay vào khấy đảo bên trong.

Đúng là lúc đầu có sướng thật nhưng về sau nó lại cảm thấy không đủ."

Cậu ơi, con muốn hơn nữa...a~"Tiếng cậu ơi vang lên ngọt xớt khiến con tim cậu cả náo loạn thế nhưng ngoài mặt vẫn giữ bình tĩnh.

Cậu hôn lên khoé môi của nó, bàn tay mơn chớn lên từng thớ thịt trắng trẻo ngon lành của nó.

Cọng dây lý trí cuối cùng cũng đứt cái phặc, cậu cả lôi cặc bự chui tọt vào lồn nó mà giã."

Hức....con sướng quá...cậu ơi..."

Tiếng rên rỉ của thằng Mẫn vang khắp phòng khiến cậu cả càng hăng máu hơn.

Nhưng lúc thằng Mẫn đang khởi hành lên đỉnh thì người cậu khự lại.

"Thôi, mệt rồi, cậu đi ngủ!"

Thằng Mẫn nghe xong mà mặt đầy ngơ ngác, còn kịp hiểu chuyện gì thì cặc bự đang bị ăn bởi cái lồn múp của nó định rút ra.

Nó quýnh quáng ôm chầm cổ cậu."

S-sao vậy ạ?"

"Thì tôi buồn ngủ."

Mặt cậu tỉnh bơ nhưng con cặc của cậu thì đang kêu gào phản đối.

Hai cơ thể nhếch nhác mồ hôi, nóng bừng bừng dính vào nhau khiến cho lý trí con người ta trở nên bất lực nhưng nhớ đến dự định lúc đầu cậu ngậm ngùi đánh liều thu thằng em về."

Nhưng con...con.."

"Không phải bình thường em không thích làm à?

Thì nay ta ngủ sớm!"

"Không phải, con muốn mà..."

"Nhưng tôi buồn ngủ, giờ làm sao?"

Nghe câu hỏi của cậu nó lại ngơ ngác hơn, chẳng biết thế nào.

Mặc dù nó mệt nhưng bé bướm của nó thì đang ngứa ngáy, thèm cặc bự đến nhỏ dãi.

Nó không hề muốn dừng lại tí nào nhưng chẳng biết làm sao.

Nhìn mặt của nó, cậu vẽ đường cho nó chạy."

Hay giờ tôi nằm ngửa ngủ, em tự nhún nha?"

"Nhún ạ?"

"Đúng rồi, em ngồi lên nhún xuống."

Chưa kịp để nó nói thêm gì, cậu cả nằm xuống giờ.

Từ góc độ này, cậu nhìn thấy rõ cơ thể dâm đãng của nó đang hiện lên dưới ánh đèn lập loè.

Mẫn mặt đỏ tía, lay hoay mãi.

Đến khi bé bướm nhỏ không chịu được nên kêu gào, chảy nước dâm đầm đìa.

Mẫn nhẹ nhàng chống tay nhún xuống nhè nhẹ.

Con cặc to lớn của cậu như cái cột đâm vào lồn múp đến tận góc.Càng nhún, lồn ngứa lại càng thoải mái, Mẫn bắt đầu đê mê nhún nhảy dữ dội hơn.

Cậu cả nằm dưới không biết trước được độ mạnh của loại thuốc này cũng bất ngờ.

Theo phản xạ cậu hẩy lên, giúp cặc bự dập lồn nhiều hơn."

Chết mất, cái lồn đĩ của em sướng quá, em nhìn xem nó nuốt cặc tôi giỏi chưa nè!

Bé đĩ nhỏ của cậu, có sướng không hả em?!"

"Có...aa...ưm...a...lồn của con sướng quá...a..cậu đụ lồn con sướng~"Ở chung lâu ngày nên cái mỏ bắt đầu nói bậy i như nhau.

Cả hai cơ thể cứ va vào nhau kêu lên bành bạch.

Có lúc hông thằng Mẫn không nhấc lên nổi, cậu liền nắm eo nó mà nhấc lên rồi dọng mạnh vào háng.

Hai quả trứng của cậu đập lên môi lồn nó, làm bướm xinh đỏ ửng.

Thằng Mẫn lên đỉnh tận mấy lần, lồn lẫn cu phê quá mà phun nước dầm dề.Đến khi cậu lật người nó lại đè nó xuống giường mà đụ mạnh thì cu nó như không còn thứ gì để bắn.

Cơn rùng mình dâng lên, cu và lồn nó lại có thứ gì muốn bắn ra.

Lỗ lồn bị đụ đến tê nên không kiềm được mà đái ra xè xè.

"Đĩ nhỏ này, em dám đái cả lên người cậu ấy à.

Hư quá!"

Vừa nó cậu vừa đánh lên mu lồn nó chang chát, bướm nhỏ bị đánh lại càng đái hăng, đái mà có thể nghe tiếng nước tiểu chảy xuống nền nhà róc rách."

Huhu...cậu đừng đánh con...lồn con đau quá.."

"Đâu mà biết kiềm lại đâu, cái lồn của em bị hỏng rồi!"

Cậu nói rồi, càng đụ mạnh bạo hơn, đến nổi cậu cả như muốn nhét cả hai cái trứng dái vào lồn nó.

Hôm đó lại thêm một đêm Mẫn bị đụ đến đến khờ người.

Nhưng đó là lần mệt nhất từ trước đến giờ, bởi vì cậu cả không cho nó ngủ nữa mà cứ bắt nó tự nhún.

Nó mà ngủ gật là cậu ngắt vú, ngắt le dâm không thì tát lồn cho nó tỉnh.
 
(Song Tính/ Thô Tục) Cậu Ơi, Đừng!
Cậu cả


Ban đầu hình tượng tui xây dựng cho cậu cả là boy ấm áp, boy học giỏi, boy tốt bụng, boy thương vợ đồ các thứ nói chung là goodboy🙂) Tự nhiên mấy bà cmt làm tui.....hehe
 
(Song Tính/ Thô Tục) Cậu Ơi, Đừng!
Chương 10: Tắm sông


Lưu ý: Nữ công x nam thụ

Chap 9Giữa đêm cô ba giật mình dậy bởi cái nóng hầm hập, cô từ từ ngồi dậy.

Ngực áo cô ướt đẫm mồ hôi, cô nhìn qua, chỉ thấy trên chiếc giường chật hẹp chỉ còn cô, cái Lan và cái Hẹ.

Hai đứa trẻ có gương mặt bầu bĩnh ôm nhau ngủ say xưa, nhìn sao cũng giống cậu Thành, chỉ có điều, cậu đẹp hơn nhiều.Cơn mưa trời vốn đã tạnh từ lâu, mây đã tan hết chỉ còn bóng trăng tròn vành vạnh trên bầu trời đen thẳm.

Cô ba bước ra sau nhà, tiếng gió hú từ xa vọng đến, tiếng mấy cái cây đung đưa theo gió rào rạc.

Khung cảnh rõ lạnh lẽo, nhưng cớ sao trời vẫn nóng hầm hầm.

Từ xa bỗng vọng lại tiếng nước rào rào.Cô ba theo tiếng nước mà đến.

Cậu Thành tắm sông, cậu chỉ cởi mỗi chiếc áo, để lộ tấm lưng trần trắng nõn, nhỏ ngắn.

Tay cậu cầm chiếc gáo, lâu lâu lại xối nước lạnh lên người.

Cô ba dõi nhìn từ phía sau, tay cô khoay lại, mắt vẫn đăm chiêu.Cậu đẹp quá, đẹp đến nỗi khiến đôi mặt của cô cứ dán lên người.

Cái thân gầy gò kia chỉ khiến cô muốn chạy đến, ôm cậu vào lòng, thì thầm nói rằng cô yêu cậu.

Yêu từ rất lâu rồi, yêu đến nỗi sinh hận, vừa yêu lại hận đời ôn nghiệp cớ sao lại đẩy hai người bọn họ đến bước đường này."

C-cô..."

Cô ba hoàn hồn, cậu Thành đã mặc lại chiếc áo vải bạc, tóc cậu ướt, cứ chảy từng giọt dài lăn xuống má cậu rồi thấm chiếc áo từng chỗ đậm nhạt.

Bóng đêm mờ ảo, bao phủ lên mọi cảnh vật nhưng lại như yếu thế trước cậu.

Cậu như một bông hoa quỳnh xinh đẹp giữa bầu trời đêm, thuần khiết và trong trắng."

Cô ba sao không ngủ mà ra đây, nhỡ cảm thì sao."

"Còn cậu, ngày không tắm lại tắm đêm, lỡ bệnh ra đó thì sao?"

Cô ba nói bằng chất giọng dịu dàng hơn thường ngày, ngón tay cô khẽ vén những lọn tóc ra sau tai cho cậu."

Trời nóng quá nên tôi ngủ không được nên mới ra đây, cô..."

Cậu Thành định nói tiếp nhưng chợt thấy cô ba đang nhìn chằm chằm vào ngực mình.

Cặp đào bông của cậu bị chiếc áo hơi ướt dính lấy, nhô ra như thiếu nữ mới lớn.

Cậu Thành đỏ mặt ôm lấy ngực mình, nhưng ánh mắt của cô ba thì không hêd dời đi.

"N-nếu nóng thì cô ba cứ ở đâu hóng mát nha, t-tôi vào thay đồ rồi ngủ..."

Cậu Thành bước đi, chưa được hai bước thì cậu bị kéo về sau, cậu lọt thỏm trong lòng cô.

Lưng cậu áp sát vào bầu ngực lớn mềm mại của cô, xúc cảm dâng lên mãnh liệt làm tim cậu đập thình thịch, mặt cậu đỏ bừng.

Đang lúc cậu định đẩy cô ra thì giọng nói thì thầm của cô vang lên."

Mợ để tôi ôm mợ chút nữa đi."

Tiếng "mợ" trong lời nói của cô như thể không phải để gọi "mợ" vợ bé của cha mình, mà nó cứ như là gọi "mợ" tức vợ của cô làm tim cậu lại rộn ràng hơn.

Xấu hổ cậu lấy tay che gương mặt nhỏ đỏ ửng của mình.

Cổ cậu nhồn nhột khi gương mặt của cô áp vào mà ngửi như thứ mùi gì đó gây nghiện."

Sao mợ không nói với tôi?"

Tim cậu lại thịch một cái, thời gian ngưng động.

Những cơn gió lạnh của đêm khuya ùa về, kêu khe khẽ qua hàng dừa.

Trăng thì vẫn thế, tròn vành vạnh trên mà sáng chưng trên bầu trời đêm nhưng lại không có sao."

Mợ ghét tôi à?

Hay mợ coi thường tôi?"

Những lời cô ba thốt lên làm tim cậu Thành nhói lên.

Không phải..."

Tôi không dám...xin lỗi cô..."

Lại một lần nữa sự im lặng lại bao trùm lên tất cả, chỉ để lại văng vẳng tiếng ếch kêu, tiếng cá vẫy.

Bất giác tay cô ôm chặt vòng eo nhỏ nhắn của cậu hơn.

Bất chợt cô quay người của cậu lại, hôn lên môi cậu.

Cô cứ ngấu nghiếng bờ môi của cậu như trút hết bao nỗi thương nôi nhớ lên đó.

Môi của cậu hết bị cô cắn rồi lại mút, khác hẳn với cảm giác ghê tởm với ông cả, môi cô mềm vô cùng, cứ áo đến làm người của cậu cứ nóng rần lên.Từ từ cậu Thành cảm nhận được bàn tay mềm mại của cô chui vào vạt áo rồi cứ dần dần lên xoa nắn bầu ngực bé xíu của cậu.

Tay kia của cô lại luồng vào cái quần nâu bạc màu xoa nắn cặp mông đầy thịt của cậu.

Người gì đâu mà ốm tong chỉ có cặp mông là đầy thịt.

Nó nhỏ nhưng nó mềm, lọt thỏm trong lòng bàn tay.

Tay cậu không biết để đâu cho phải, cứ quơ trên không trung rồi níu tay cô lại.

Nhưng cũng dần bất lực mà buông thõng.

Trong lúc cả hai điên cuồng quấn lấy nhau bỗng từ trong nhà vang lên tiếng dép lẹp bẹp đi ra.

Thằng Tẹo tay dụi mắt, tay gãi mông từ trong nhà đi ra.

Mắt nó vẫn nhắm nhưng tay nó vạch quần đứng giải quyết nỗi buồn trước hai cặp mắt mang đầy ngạc nhiên.

Xong xuôi nó kéo quần lên rồi lại nhắm mắt đi vào nhà.....Động tác của cô ba dừng lại cùng đứng hình nhìn thằng cu nhỏ đi vào nhà.

Chưa kịp hoàn hồn, bên trong lại vang lên tiếng của cái Hẹ."

Hai ơi..."

Nghe em kêu, cái Lan bên cạnh liền mơ màng vỗ vỗ em mình dỗ nó ngủ, nhưng nó cứ chằng chọc gọi anh mình.

Cậu Thành chỉ đành bỏ cô ba ở lại đi vào nhà thay nhanh bộ quần áo rồi trèo lên giường dỗ nó ngủ lại.

Để lại cô ba ở ngoài ngơ ngác.Trời sáng, vừa hay nay lại là ngày nắng đẹp.

Tối qua đứng một lúc rồi cô ba cũng đành đi vào ngủ tiếp.

Trời vừa hừng sáng là cả hai sửa soạn về nhà.

Cô ba chẳng nói chẳng rằng đi trước.

Cậu Thành thì mắc tạm biệt mấy đứa em mình.

Đứa nào cũng không muốn anh nó đi cứ níu anh nó lại.

Mãi cậu đành buông mấy đứa nhỏ ra rồi rời đi.Cây cầu bị gãy nay đã được mấy người dân bắt một cái cầu khỉ tạm bợ.

Cậu Thành cẩn thận đi qua.

Khi vừa qua thì có một người kéo xe đến."

Cậu là cậu Thành à?

Nãy có cô kêu tôi chở cậu về, cô ấy trả tiền rồi!"

Cậu ngạc nhiên, nhìn ra hướng đường về nhà.

Chẳng có ai cả.

Rồi cậu cũng lên xe để cho người nọ kéo xe chở cậu về.

Dù kéo một chiếc xe có người ngồi nhưng người đàn ông kéo rất nhanh chẳng mấy chốc đã về đến nhà.

Cậu gật đầu chào người đàn ông rồi đi vào nhà.

Vừa vào đã gặp bà hai đang đứng chống nạnh ngay sân."

Gớm nhỉ!

Có chút tiền ông cả cho mà mợ út không biết tiếc kiệm gì cả, kêu cả xe kéo về cơ đấy!"

Cậu không nói gì, cúi đầu chịu đựng như mọi khi.

Đang đợi bà hai móc mỉa như mọi khi thì ngoài cửa có người đi vào."

Làm gì mới sáng sớm mà ồn thế?"

Cô ba bước vào, tay cầm cặp sách, đôi mày nhăn lại.

Bà hai vốn cũng không ưa cô nhưng cô cũng thuộc dạng được ông cả rất thương nên không nói gì."

Mới sáng bảnh mắt ra mà cái giọng chanh chua của mợ làm tôi đau cả đầu!

Nè, mợ út mang cặp về phòng cho tôi, xẵng tiện ở lại giúp tôi dọn lại phòng, cô Mận nó dọn kiểu gì mà phòng cứ có mùi móc meo cả lên."

Bà hai nghe cô ba hỗn với mình thì giận nổ đom đóm mắt, nhưng ông cả lại vừa hay cầm gáo nước đi ra súc miệng rồi xăng phun sương sớm cho cây kiểng ông yêu.

Bà ta đành ngậm miệng, dậm chân đi vào nhà.

Cậu Thành bị sai bảo cũng nhanh chóng chuồn đi, thế là cái nhà tự nhiên yên bình hơn mọi khi.Chẳng hiểu cô ba nhét gì vào cặp xách mà nó nặng ghê hồn, cậu Thành ì ạch cầm mãi mới đến phòng cô.

Cậu để chiếc cặp lên bàn rồi như lời dặn cũng bắt đầu dọn dẹp.

Đang dọn thì cậu nghe ai đó đi vào, đóng cửa rồi thuận tay chốt cửa, chưa kịp phản ứng cậu đã bị ai đó ôm chặt vào lòng.

Người đó lại vùi mặt vào cổ cậu mà hít lấy hít để.

——————

Nuốt đỡ đi chap sau tui cho cô ba chịt lồn cậu Thành bẹt bẹt😏😚
 
(Song Tính/ Thô Tục) Cậu Ơi, Đừng!
Chap 11: gian dâm với con chồng


Chú ý: Nữ công nam thụ, nữ có cu bự!!!

Chap 11: Cùng con chồng gianBàn tay mịn của cô ba thò vào áo cậu Thành chụp lấy bầu ngực nhỏ mà xoa nắn.

Cô ba hết nắm đầu vú hồng hào kéo ra thì lại ngắt nhéo đủ đường.

Cô nhấm nháp cái từng cái nhẹ lên vai cậu.

Một tay của cô luồng vào quần cậu nắm lấy cu nhỏ mà vuốt ve.Cậu Thành có phản kháng nhưng không đáng kể, cậu mím môi cố kiềm lại tiếng rên rỉ từ cổ họng.

Bàn tay cô xoa đến đâu cơ thể cậu Thành lại uống éo đến đó.

Chợt một ngón tay của cô xoa hạt le, nhờ dâm dịch chảy ra, mu lồn và le nhỏ của cậu chơn tuột.

Cô ba đưa ngón tay mơn chớn lên le nhỏ đang cứng ngắt.

Chân cậu run run nhũn cả ra, rồi cậu ngã ra sau cho cô đỡ.Cô ba ngưng lại đem cậu ném lên giường.

Cô ba nhanh tay đem cái quần cậu vứt sang một bên rồi banh háng cậu ra bú cu cho cậu.

Háng cậu Thành sạch chơn không có một cọng lông tơ.

Cu nhỏ trắng nõn, dứng đứng, ở lỗ tiểu còn đang rỉ nước.

Còn lồn múp của cậu thì hồng hào, hạt le mấp mé giữa hai mép lồn, nước dâm chảy làm bóng loáng cả một cái lồn múp.

Đến lúc này, sợi lý trí mỏng manh cuối cùng kéo cậu về thực tại."

Cô ba...ngưng.l.a~...ông cả biết....ổng đánh chết hai đứa mình..."

Vừa nói, cậu đã cong người bắn hết vào miệng cô, cô ba ngẩng đầu, cắn nhẹ đùi non của cậu một cái rồi chuyển sang liếm hạt le."

Ổng đánh thì chạy, miệng mợ kêu ngưng mà sao cái lỗ đĩ của mợ ra nhiều nước thế?"

Ngón tay cô ba banh hai mép lồn cậu Thành ra.

Cô liếm láp hai bên bờ rồi lại đi đến âu yếm hạt dâm khiến cho lồn cậu Thành phun nước không ngừng.

Tiếng cô bú lồn cậu cứ vang lên chụt chụt.

Cậu Thành sướng tê lồn cứ hẩy hông cho cô ba bú sâu hơn.Cô ba một tay banh lồn ra bú một tay móc lỗ đít của cậu.

Cậu Thành cang khó để nhịn xuống tiếng rên hơn, tay cậu như kéo lại như ấn đầu cô ba vào háng mình."

Mợ à, riết rồi mợ cứ như con đĩ vậy.

Mợ ấn đầu tôi vậy không sợ làm tôi sặc chết à?"

Cô ba lấy tay vỗ cái bép lên mu lồn khiến cậu Thành giật nảy."

Tôi xin lỗi...a~""Bình thường cha tôi, lão không đụ mợ sao mà nay mợ nứng quá vậy?"

"Lão...aa~..lão bị liệt dương rồi..ưm~...cô đừng ngắt le mà...."

Thật ra ông cả vốn bị liệt dương đã lâu, dù vậy ổng vẫn thích hành hạ đám thiếp của mình bằng nhiều cách khác nhau.

"Cha tôi bị liệt dương nên mợ đến để đưa lồn cho con lão đụ sao?"

Lại một lần nữa cô ba tát lồn dâm của cậu Thành, khiến cậu không nhịn được mà nhả ra một bãi nước dâm.

Cô ba cởi đồ mình ra, để lộ ba vòng chuẩn đét, bên dưới cô tất nhiên là con cu bự dưới nữa là cái lồn bé xíu như để trang trí và cô đương nhiên không dùng nó bao giờ rồi.Cu bự của cô dựng đứng, cô lấy cu bự cạ vào lồn cậu Thành.

Lồn dâm mê cặc bự nên cứ chảy nước miếng một hồi thì làm cu của cô bóng loáng.

Chịu hết nỗi, cô ba đâm cu bự vào lồn cậu Thành mà giã bành bạch.Lần đầu tiên cậu Thành bị hàng thật đâm nên choáng váng, bên trong vách lồn cậu như ngậm một cây gậy nóng rực.

Cặc bự tàn phá lồn múp, đụ đến tận cùng lên trong."

Ôi, cái lồn dâm của mợ đã quá..ha~""Ô a a~ Cặc cô...hức...a ..bự quá~""Thật tiếc cho cha tôi a~ có một con đĩ dâm như vậy làm thiếp mà căcj lại không sài được a~ Vì vậy nên đành để tôi sài thay ổng vậy~" Dứt lời, cô vác một chân của cậu Thành lên vai ra sức mà đụ hăng hơn.

Một lần dập, cặc của cô chui sâu tận bên trong, hai túi tinh hoàng đập vào mu lồn nghe lên bành bạch.

Cái lồn hồng hào của cậu giờ trở nên đỏ ao, thít chặt lấy cặc bự của cô.

"Sướng quá~ a~ Lồn đĩ của mợ ngậm cặc tôi sướng chết đi được, mợ không làm đĩ thì uổng ghê.

Mợ làm đĩ thì ngày nào mợ cũng đông khách nhất luôn đó, mợ sẽ bị mấy thằng đàn ông hay mấy con có cặc đàn bà đụ xuyên ngày xuyên đêm luôn."

Hai mắt cậu Thành trợn ngược, sung sướng nhập từng cú thúc cặc của cô ba mà hoàn toàn không nghe được cái gì.

Để lôi hồn cậu về, cô tát mạnh lên mu lồn cậu kêu lên một tiếng rõ to, mu lồn cậu đau rát."

Mợ đang đụ với tôi mà mợ nghĩ về thằng nào thế?"

Hai mắt cô ba sắc lên, trông như đang bực vô cùng."

Không..tôi...a Á!"

Chưa kịp giải thích xong, mu lồn cậu Thành lại nhận liên tiếp những cái tát của cô, vừa tát cô vừa đụ cái lồn múp chơn tuột.

"Đưng đánh aaaa~ Đừng mà~ Lồn của tôi đau quá~"Miệng thì kêu đừng đánh nhưng cu của cậu thì cứ bắn phụt phụt, cậu càng kêu dừng thì cô ba lại càng đụ hăng.

Cứ một tát lại một thúc, làm mu lồn của cậu Thành đỏ rần lên.

Sung sướng cậu nâng người vừa đái vừa bắn đầy háng."

Ồ~ Mợ út bị con của chồng đụ sướng đến nỗi đái xè xè luôn này~"Cô ba dùng tay ngắt mạnh hạt le đĩ, làm cậu Thành đái ra bằng cu lẫn lồn.

Cô ba lại hăng lực đụ mạnh vào lồn cậu, mãi mấy bắn đầy tử cung cậu.

Bụng cậu Thành nhô lên, cô ba không kiêng dè mà nhấn mạnh.

Tinh trùng trong lồn cậu lại phun ngược ra.Cậu Thành lồn bị đụ chín rục, sướng đến hai chân không khép nỗi, banh ra để lộ cái lồn bị đụ tầy quầy, tinh trùng từ trong đang chảy ra.

Nhìn đĩ đéo chịu được.

————

Cứ cặc cô, lồn cậu nó cứ ngược ngược ghê🙂)
 
Back
Top Bottom