- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 476,106
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #21
(Song Tính)Bị Kiếm Tu Chơi Lạn
Chương 18
Chương 18
Chương 18: "Chẳng sợ ta không cần hắn, ngươi cũng không thể mơ ước."
Tạ Diễn đã đi, các đệ tử đề cử Lâm Ý Thu làm lãnh đạo, mang bọn họ về tông môn.Lâm Ý Thu dựa vào hiện tại đang có tu vi vô pháp đuổi theo Tạ Diễn, nhưng hắn lo lắng Tô Dục Giác, không muốn làm lãnh đạo chỉ muốn bỏ đàn đệ tử này lại.Đang muốn đi, lại thấy thân ảnh của Lâm Ý Thu, trong tâm không khỏi sinh ra một kế.Vệ Minh Tuấn lãnh đạo đệ tử phi tinh cốc đuổi theo sau, nhìn thấy Tạ Diễn của Thiên Kiếm Tông không ở đây vì thế tiến đến trước mặt Lâm Ý Thu, "Lâm sư đệ, Tạ Diễn chạy?"
Có đệ tử giải thích cho Vệ Minh Tuấn, Tạ Diễn là vì Tô Dục Giác mới rời đi.
Hắn mắng nói, "Tô Dục Giác không phải sinh ra là một túi da đẹp sao, xem ra đạo tâm Tạ Diễn không xong rồi."
Đạo tâm không xong đâu chỉ một người là Tạ Diễn.Lâm Ý Thu biết Tạ Diễn sẽ không làm Tô Dục Giác bị thương, nghĩ đến vẫn là vì chuyện khác mà không cần vội vàng đuổi theo, liền hỏi, "Vệ huynh, nghe nói muội huynh muốn cùng Tạ Diễn đính hôn?"
Nhắc tới việc này trong lòng Vệ Minh Tuấn phải nén giận, tuy rằng hắn hận Tạ Diễn thấu xương, nhưng lại không hận Tạ gia.Ban đầu trông cậy vào muội muội cùng Tạ gia liên hôn, làm phi tinh cốc càng lớn mạnh, ai ngờ Tạ Diễn nhớ mong Tô Dục Giác nên việc này chắt chắn phần lớn sẽ không thành.Nhưng cũng không thể nói Vệ gia hắn cho không Tạ gia, đành phải nói, "Là thật, nhưng mà không lừa gạt Lâm sư đệ.
Xá muội đã sớm cùng Tạ Diễn tâm đầu ý hợp, nhưng Tạ Diễn hiện gườ muốn di tình biệt luyến, kia cũng không có biện pháp, chỉ là khổ xá muội si tâm một mảnh."
Kỳ thật Tạ Diễn và Vệ Quyên chưa bao giờ gặp mặt, chỉ là trưởng bối hai nhà đứng ra đính hôn, đâu ra tình đầu ý hợp vừa nói.Lâm Ý Thu nhìn thấu tâm tư Vệ Minh Tuấn, bảo các đệ tử còn lại lui đi, ra vẻ đáng tiếc, "Tạ sư huynh chỉ là nhất thời hồ đồ, ta nhìn hắn vẫn là nhớ tới muội ngươi.
Không bằng ngươi viết thư gửi cho Tạ gia, hoặc là tự mình đi tìm gia chủ Tạ gia, nói như vậy hôn sự này nhất định sẽ thành."
Tạ Diễn không muốn, nhưng hắn là con cả tất nhiên phải làm theo.
Đường này không thông, phải đổi một đường đi khác.
Vô luận như thế nào đều phải làm cho Tô Dục Giác và Tạ Diễn không trở thành bạn đời.Tròng mắt Vệ Minh Tuấn chuyển động, tức khắc mở rộng thông suốt, không ngăn được cảm khái, "Lâm sư đệ thật là quân sư của ta, ta muốn thỉnh thoảng uống rượu cùng Lâm sư đệ."
"Được, ta sẽ chờ tin lành kia."
Lâm Ý Thu tiễn Vệ Minh Tuấn, dẫn đệ tử Thiên Kiếm Tông trở về.Tô Dục Giác hôn mê rất lâu, khi tỉnh lại ngực không đau, linh khí lưu thông, thần thanh khí sảng.Hắn nhìn thấy Tạ Diễn ngồi ở một bên cầm tay hắn đưa linh khí vào, vì thế muốn rút tay về, lại bị đè chặt lại, nhịn không được oán trách nói, "Không phải ngươi ghét bỏ ta ngu, muốn theo người khác đính hôn, vậy ngươi quản ta làm gì, cút đi!"
Tạ Diễn tĩnh tâm đưa linh khí bổ sung linh mạch, cũng không phản ứng hắn."
Tạ Diễn!"
Tô Dục Giác tức giận đến thẳng cổ hô tê họ, ánh mắt dừng ở thái dương hắn, nơi đó đã rịn ra mồ hôi, tức khắc sáng tỏ Tạ Diễn đang chữa thương cho hắn, hao phí rất nhiều linh khí, liền không mở miệng quấy rầy nữa.Một lát sau Tạ Diễn thu tay lại, lấy ra một chén thuốc màu nâu, bên cạnh có bánh ngọt hoa quế, "Uống đi."
Thuốc đắng, ăn bánh ngọt mới có thể uống, đây là thói quen của Tô Dục Giác.Tô Dục Giác uống một ngụm liền bị đắng đến nhíu mày, lấy bánh ngọt qua cắn, "Không uống, quá đắng."
Thuốc này dùng yêu đan luyện thành, có thể bổ dưỡng khí huyết.
Nếu là không bổ, thân thể Tô Dục Giác hư thưởng đến linh mạch, như thế nào có thể không uống!Tạ Diễn xụ mặt, không một chút lưu tình, "Cần phải uống!"
Tô Dục Giác mềm giọng cầu xin mãi, vẫn là không khuyên được Tạ Diễn động đậy, dứt khoát bất chấp tất cả chui vào chăn chốn, "Không uống chính là không uống!
Tạ Diễn ngươi xấu, muốn đắng chết ta!"
Tạ Diễn đem hắn từ trong chăn lôi ra, nhanh tróng chế trụ.Giãy giụa không chịu, Tô Dục Giác ủy khuất mà rớt nước mắt, mắt chảy ra một viên chân trâu, "Ngươi luôn mắng ta, còn bắt ta uống thuốc đắng, ta không thích ngươi nữa."
Nghe vậy, Tạ Diễn hừ lạnh một tiếng, đem chén thuốc buông xuống, "Không thích ta, đi thích Sở Minh Kỳ sao?"
Mới không thèm thích Sở Minh Kỳ.
Nhưng Tạ Diễn quá đáng ghét, luôn mắng hắn.Tô Dục Giác lau lau cái mũi, "Ngươi cùng người khác đính hôn, còn quản ta thích ai?"
Tạ Diễn đang muốn mắng, cửa lại bị đẩy ra, là Lâm Ý Thu đi vào, kêu to một tiếng, "Tô sư huynh."
Lâm Ý Thu thấy thế, tức khắc đoán được hai người đang cãi nhau, nhìn thấy chén thuốc kia lập tức liền biết Tô Dục Giác không chịu uống, "Tô sư huynh ngươi như thế nào lại không uống thuốc?"
Tạ Diễn lúc này mới nhớ lại điều quan trọng nhất là thuốc, cầm chén thuốc liền ép Tô Dục Giác uống hết, "Mau đem thuốc uống hết, không uống ta liền đánh gãy chân của ngươi!"
Tô Dục Giác phất tay đánh, khóc kêu lên, "Không uống, Tạ Diễn ngươi ngang ngược không nói lý, ta ghét ngươi!"
Lâm Ý Thu vội khuyên, "Tạ sư huynh ngươi ép Tô sư huynh như vậy, hắn đem thuốc làm nghiêng đổ sẽ có thể mất nhiều thuốc hơn."
Thuốc này chế không dễ, yêu đan khó có được, nếu đổ thật sẽ không tốt.Lâm Ý Thu cầm lấy chén thuốc lại xem, ra vẻ kinh ngạc, "Thuốc này thế nhưng là dùng yêu đan luyện chế thành, uống vào có thể tăng cường tu vi!
Tô sư huynh ngươi không muốn uống, thật ra có thể để cho ta, cũng coi như lãnh một phen tâm ý của Tạ sư huynh."
Lâm Ý Thu này nhất định sẽ bị trời phatk, rõ ràng đáp ứng hắn không trêu chọc Tạ Diễm nữa, hiện giờ còn muốn cướp thuốc tăng cường tu vi của mình, thật là đáng ghét!Tô Dục Giác vội vã đem chén thuốc hút vào tay, một hơi uống hết, cho Lâm Ý Thu một cái liếc mắt, "Ngươi đừng mơ uống được, đây là Tạ Diễn cho ta!"
Lâm Ý Thu thở dài một tiếng, tựa hồ thực đáng tiếc, lại hỏi Tạ Diễn, "Tạ sư huynh, thuốc còn không?"
Tạ Diễn "Ừm" một tiếng đi ra ngoài, hắn ban đầu đau đầu Tô Dục Giác không chịu uống thuốc đắng, ai biết Lâm Ý Thu có thể dễ dàng giải quyết việc này.Tô Dục Giác vội vàng gọi hắn lại, "Tạ Diễn, ngươi không được đem thuốc đưa cho Lâm Ý Thu, đều là của ta!"
Tạ Diễn quay đầu đi, lạnh lùng liếc nhìn hắn một cái, châm chọc nói, "Thuốc không đắng?"
Tô Dục Giác trong miệng vẫn đắng, nhưng hắn sẽ không thừa nhận, "Dù sao ta cũng muốn uống."
Tạ Diễn không đáp, rời phòng đi giúp hắn chuẩn bị thuốc tắm.Trong phòng chỉ còn lại Lâm Ý Thu, Tô Dục Giác mắng hắn nói hắn không giữ lời, cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, rõ ràng còn ám mơ tưởng Tạ Diễn.Lâm Ý Thu mắt điếc tai ngơ, cong lưng cầm lấy tay Tô Dục Giác thăm dò, phát hiện đã tốt hơn, chỉ là cần bổ sung thêm dược, tức khắc thở dài nhẹ nhõm một hơi.Tô Dục Giác dùng sức châm chọc ngực hắn, vênh váo tự đắc, "Lâm Ý Thu, Tạ Diễn cũng không phải loại người ngươi có thể mơ ước.
Nếu ta không cần hắn, ngươi cũng không thể mơ."
Lâm Ý Thu lấy lòng nói, "Tạ Diễn cùng người khác đính hôn vốn chính là phụ lòng ngươi, nào xứng đôi với Tô sư huynh, ta cũng chướng mắt loại người bỉ ổi này."
Tuy lời nói là thật, nhưng bỉ ổi thì có hơi quá.Tô Dục Giác nói, "Tạ Diễn không phải người bỉ ổi, ngươi không được nói với ta về hắn như vậy."
Lâm Ý Thu cười phụ họa trên mặt, trong lòng sớm đem Tạ Diễn nguyền rủa mấy trăm lần.
Hắn hận Tạ Diễn không biến mất đi, đỡ phải làm Tô Dục Giác luôn nhớ thương.
.
.Tui định làm sớm đăng sớm nhưng mà làm từ hồi 9h vừa làm vừa coi phim cuốn quá tới tận bây giờ =))