Wattpad  (Song Ngư - Kim Ngưu) Cưa Đổ Đội Trưởng Hứa - (Cv)

(Song Ngư - Kim Ngưu) Cưa Đổ Đội Trưởng Hứa - (Cv)
Chương 20: Ma Sát


Phía trên còn nổi gân xanh, nóng hầm hập tràn ngập tính công kích.Đường Kim Ngưu khó khăn dời ánh mắt đi, cắn môi nửa ngày cũng không chịu mở miệng.Đột nhiên Hứa Song Ngư lại gần cô, giây tiếp theo cô bị ôm vào trong ngực.“Hứa Song Ngư, tôi không muốn nữa.”

Cảm giác đau rát của lần đầu phá thân vẫn còn âm ỉ.“Đừng nghĩ nhiều, tôi chỉ đưa em đi tắm thôi."

Anh ôm Đường Kim Ngưu vào phòng tắm.Trong phòng tắm của gian phòng này không có bồn tắm lớn, thường tắm rửa bằng vòi hoa sen, Hứa Song Ngư suy nghĩ giây lát rồi đặt Đường Kim Ngưu ngồi trên nắp bồn cầu.“Tôi đi lấy cái ghế cho em.”

“Không cần phiền phức vậy đâu, cũng không phải tôi không đứng được.”

Cô thử đứng dậy, thế nhưng đôi chân đã mềm nhũn, suýt nữa thì ngã ngồi.Đường Kim Ngưu vội vàng đưa tay vịn lấy vách tường mới không ngã ngồi dưới đất gây ra chuyện cười.Hứa Song Ngư đứng ở cạnh cửa, nghiêng đầu nhìn về phía cô: “Bây giờ muốn lấy ghế chưa?"

Đường Kim Ngưu khẽ cắn môi: “Không cần!”

Cô từ trước đến nay vẫn thích cậy mạnh, tính khí cũng nổi tiếng là bướng bỉnh.Thấy cô cố chấp như thế, Hứa Song Ngư cũng chỉ có thể bất lực lắc đầu.Anh đi tới, ôm cô vào lòng rồi mở vòi hoa sen.“Không có sức thì có thể dựa vào người tôi.”

Đường Kim Ngưu hừ nhẹ một tiếng, nhưng cũng yên tâm thả lỏng tựa người vào lồng ngực Hứa Song Ngư.Anh vốn dĩ đã cao hơn cô gần hai mươi xăng-ti-mét, còn từng trải qua huấn luyện trường kỳ cường độ cao, thân thể rất là cứng cáp.Bộ ngực kia cũng vô cùng gợi cảm, cách một tầng da thịt vẫn có thể khiến người ta cảm nhận được sức sống mãnh liệt.“Đưa tôi sữa tắm.”

Hứa Song Ngư liếc nhìn cái bình màu hồng nhạt đặt trên bồn rửa tay, sau khi lấy qua thì nặn ra một ít rồi dùng hai tay xoa đều để tạo bọt, bắt đầu thoa khắp người cô.Đường Kim Ngưu nhướng mày, vừa muốn ngăn cản, bỗng nhiên lại nghĩ đến chuyện hai người cũng đã phát sinh quan hệ, loại hành động này cũng không phải khó tiếp nhận, bèn dứt khoát nhắm mắt lại, để mặc Hứa Song Ngư hầu hạ mình.Bàn tay của anh rất lớn, mang theo bọt xà phòng xoa bóp ngực cô, mỗi tay ôm một bên ngực, xoa bóp từng vòng, động tác vừa dịu dàng lại lại cẩn thận.Đường Kim Ngưu khép hai chân lại, nửa người tựa vào lồng ngực anh khó chịu vặn vẹo thân thể.Thật kỳ lạ, cô cảm giác dưới bàn tay ma mị của Hứa Song Ngư toàn thân mình giống như đang bốc cháy, giữa hai chân nóng lên, lại có thứ gì đó đang chảy ra.“Không cần anh giúp tôi nữa."

“Không được, bên dưới vẫn chưa rửa.”

Trong chuyện này nếu đàn ông đã cố chấp thì phụ nữ cũng không có cách nào lay động.Anh buông bộ ngực đang run rẩy của Đường Kim Ngưu ra, bôi số bọt xà phồng còn lại lên vật nam tính của mình.Thân vật nặng trịch nóng hầm hập, Hứa Song Ngư dùng một tay đỡ lấy, tay kia giữ bụng dưới của mình, nhét vật nam tính vào giữa hai chân Đường Kim Ngưu."

Hứa Song Ngư!”

Nhận thấy được vật ở giữa chân mình, Đường Kim Ngưu quay đầu hung dữ trừng mắt nhìn anh.“Tôi sẽ rửa sạch lại cho em.”

Hô hấp của anh hơi hỗn loạn, không ngừng thở hổn hển, ánh mắt mê ly có chút thất thố.Vật thô cứng phía dưới ma sát bắp đùi cô, mặc dù không trực tiếp cắm vào nhưng lần nào thân vật nóng bỏng kia cũng sượt qua hai cánh hoa của Đường Kim Ngưu.Tiếng nước 'òm ọp' vô cùng êm tai.Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đường Kim Ngưu ửng đỏ, đùi trong bị đồ vật của anh ma sát đến chua xót, trong sự chua xót lại mang theo sự tê dại khó diễn tả.Bỗng nhiên cô bị Hứa Song Ngư lật người lại, hai người mặt đối mặt, anh vòng tay ôm lấy lưng cô, một lần nữa ấn nam tính vào giữa hai chân cô.Hứa Song Ngư cầm lấy vòi hoa sen cọ rửa bọt xà phòng trên ngực Đường Kim Ngưu, để lộ ra hai bầu ngực trắng non tròn trịa.Anh nhìn đến si mê, cúi đầu dịu dàng ngậm một bên nhũ hoa vào miệng.Đầu lưỡi linh hoạt gảy quả trái cây nho nhỏ màu hồng phấn của cô, hàm răng nhẹ nhàng cắn một cái, sau đó ngậm lấy quầng thịt kéo về phía sau."

Ha, không, không được như vậy.”

Đường Kim Ngưu khó chịu rướn cao cổ, hai mắt mê ly nhìn chằm chằm vòi hoa sen.Cô không ngừng run rẩy, há to miệng, thế nhưng hô hấp vẫn cảm thấy khó khăn.Cằm bỗng nhiên căng chặt, hai tay Hứa Song Ngư nắm lấy cằm cô, trong ánh mắt mông lung thở dốc nói.“Đường Kim Ngưu, sau này tôi sẽ cố gắng bền bỉ hơn, sẽ làm cho em cảm nhận được sự sung sướng.”

Thì ra chuyện xử nam phá thân được mười phút kia, cảnh sát Hứa vẫn còn canh cánh trong lòng.“Không sao, anh đã rất giỏi rồi."

Cô cũng chỉ là một bông hoa non nớt chưa trải qua chuyện tình ái, vừa rồi Hứa Song Ngư mạnh mẽ làm cô như vậy, mỗi một lần va chạm đều cho Đường Kim Ngưu một loại ảo giác mình sắp bị vỡ nát.“Không được.”

Trong chuyện này, cảnh sát Hứa có quyền lên tiếng tuyệt đối.Suy cho cùng thì không có người đàn ông nào không quan tâm đến chuyện thời gian của mình dài hay ngắn, và mang lại cho nửa kia trải nghiệm tình dục tuyệt vời.Cô lẩm bẩm ừ ừ không tiếp tục nói chuyện nữa, hai cánh hoa phía dưới đã bị ma sát đến mẫn cảm.Ngón tay Hứa Song Ngư ấn lên hạt thịt đã sung huyết của cô, khiến Đường Kim Ngưu lập tức kẹp chặt hai chân lại.Nhìn dáng vẻ cao trào của cô, Hứa Song Ngư cảm thấy mỹ mãn, nhanh chóng ma sát qua lại mấy lần rồi rút ra bắn vào tường.————————————————Cảm ơn đã đọc!

Còn chần chờ gì nữa không cho tớ 1 lượt vote nhỉ 🌟Trong quá trình edit không thể tránh khỏi việc sai chính tả, tên nhân vật chưa thay đổi, đếu có tình trạng như vậy rất mong mọi người nhắc nhở, không ném gạch đá ạ!
 
(Song Ngư - Kim Ngưu) Cưa Đổ Đội Trưởng Hứa - (Cv)
Chương 21: Lên Ngồi Một Lát Đã


"Kim Ngưu, hôm qua em ngủ sớm lắm sao?"

“Vâng, buổi chiều đùa giỡn quá nên tối mệt đi ngủ sớm.”

Cô bưng cái đĩa rồi gắp đồ ăn sáng bỏ vào đó, đỏ mặt không dám ngẩng đầu lên.Thịnh Bạch mím chặt môi, nhìn cô muốn nói lại thôi.“Mọi người dậy sớm thế.

Đường Kim Ngưu, sao tối hôm qua mới mười giờ mà cậu đã về phòng rồi vậy?"

Chu Nguyệt ngáp một cái, xem ra là vừa mới tỉnh ngủ.“Cảnh sát Hứa đâu, vẫn đang ngủ nướng sao?"

“Anh ấy đi chạy bộ rồi.”

Thịnh Bạch đáp, "Lúc tôi rời giường có thấy anh ấy."

Hứa Song Ngư là một người vô cùng kỷ luật, khoảng bốn giờ sáng anh lại đè Đường Kim Ngưu ra làm một lần nữa, nhưng thói quen anh đã dưỡng thành quanh năm vẫn khiến anh đúng bảy giờ tỉnh giấc, ra ngoài chạy bộ buổi sáng.Đang nói thì mọi người nhìn thấy Hứa Song Ngư đi qua đây.Anh mặc áo ngắn tay màu xám, trên cổ còn khoác một chiếc khăn lông màu trắng, vầng trán trơn bóng phủ kín mồ hôi, nhìn qua rất có mùi vị đàn ông.“Cảnh sát Hứa, qua bên này ngồi đi."

Chu Nguyệt chào hỏi anh.Hứa Song Ngư gật đầu, bưng đĩa đồ ăn sáng qua.“Cảnh sát Hứa vẫn luôn kỷ luật như vậy sao, sáng nào cũng phải chạy bộ?"

Hứa Song Ngư gật đầu: “Ngoại trừ trời mưa thì không đi.”

"Vậy bình thường công việc bận rộn như thế, cuộc sống cá nhân xử lý thế nào?

Đã có bạn gái chưa?"

Chu Nguyệt trời sinh có máu hóng hớt, lúc này cô ấy cười khanh khách nhìn Hứa Song Ngư, vẻ mặt hứng thú."

Chưa."

“Vậy cảnh sát Hứa thích mẫu người như thế nào, nếu có người thích hợp tôi sẽ giới thiệu cho anh.”

Hứa Song Ngư bưng ly sữa đậu nành, ánh mắt lơ đãng đảo qua Đường Kim Ngưu đang cúi đầu ăn cơm trước mặt.“Không cần, tôi đã có người mình thích rồi.”

"Ồ?"

Chu Nguyệt nheo mắt lại, tò mò nhếch khóe miệng.Sao cô ấy lại cảm thấy lúc Hứa Song Ngư nói lời này là đang nói với Đường Kim Ngưu vậy nhỉ?Ăn xong bữa sáng, đoàn người bắt đầu xuống núi trở về thành phố.Lúc đến bọn họ đón xe đến, chỉ có Hứa Song Ngư là sau đó lái xe tới.Xe việt dã không gian lớn, ngược lại cũng không có vẻ chật chội.Thịnh Bạch ngồi ghế lái phụ, mấy người Đường Kim Ngưu ngồi ở ghế sau.Vẻ mặt Tô San rạng rỡ, xem ra là đã được tưới tắm dữ dội.“Bánh Trôi Nhỏ, cậu thì sao, tối qua thu hoạch không ít nhỉ.”

Tô San ghé sát vào tai Đường Kim Ngưu, dùng âm lượng chỉ có hai người nghe được để nói chuyện.“Tớ không biết cậu đang nói gì.”

“Ơ, cậu đi đường hai hàng như thế, làm như tớ không nhìn ra vậy?”

Đường Kim Ngưu tức giận đến nghiên răng, cô rõ ràng đã rất cẩn thận trong tư thế bước đi, thế nhưng vẫn bị Tô San nhìn ra.“Xem ra cảnh sát Hứa rất lợi hại, chúng ta làm phụ nữ thì phải hưởng thụ thật tốt.”

Đường Kim Ngưu hừ một tiếng, tuy rằng không muốn thuận theo lời Tô San nói, nhưng không thể không thừa nhận Hứa Song Ngư thật sự rất lợi hại.Chân cô bây giờ vẫn còn nhức mỏi.Đợt về là đi đường cao tốc, đoạn đường tiếp theo chưa đến mấy phút đã đến khách sạn của Thịnh Bạch ở.Con người Tô San đảo quanh một vòng, vội vàng lôi kéo Chu Nguyệt cùng xuống xe.Nhất thời, trên xe chỉ còn lại hai người bọn họ.Đường Kim Ngưu quay đầu nói: "Hứa Song Ngư, anh đưa tôi đến chỗ nào có thể đón xe buýt là được.”

Người đàn ông nhìn cô qua gương chiếu hậu, không nói gì, tốc độ xe vẫn không giảm.Nửa giờ sau, Hứa Song Ngư đỗ xe trong gara tiểu khu nhà mình."

Hứa Song Ngư, đây không phải nhà tôi."

“Nhà tôi.”

Anh nghiêm mặt rút chìa khóa xe, “Lên ngồi một lát đã.”

"Ngồi làm gì?"

“Hôm nay tôi nghỉ phép, mời em ăn cơm.”

Nào có ai mời người ta ăn cơm như vậy chứ, tiền trảm hậu tấu?Đường Kim Ngưu nói thầm trong lòng, nhưng vẫn xuống xe.“Còn đi được không, có muốn tôi cõng em không?"

Ánh mắt anh đầy thâm ý nhìn về phía hai chân cô.Đường Kim Ngưu trừng anh: “Tôi rất khỏe, chân chưa tàn, có thể đi.”

“Tôi chỉ sợ em không chịu nổi thôi."

“So sánh thể lực thì tất nhiên tôi không bằng cảnh sát Hứa rồi, người nào đó sáng sớm vẫn còn tinh lực để chạy bộ.”

Hứa Song Ngư sờ sờ mũi, có chút ngượng ngùng.Kỳ thật sáng nay anh cũng muốn ôm Đường Kim Ngưu lười biếng nằm trên giường, nhưng nơi nào đó lại dựng thẳng cương cứng làm anh vô cùng khó chịu, thế nên anh mới bất đắc dĩ rời giường đi chạy bộ.Nhưng điều này không cần thiết phải nói với Đường Kim Ngưu.Cô đi theo Hứa Song Ngư lên lầu, dọc theo đường đi còn đụng phải vài người quen của Hứa Song Ngư.Các bác trai bác gái trong tiểu khu hình như vô cùng quen thuộc với Hứa Song Ngư, người nào cũng gọi anh là Tiểu Hứa.Không ngờ tên mặt thối Hứa Song Ngư này còn được hoan nghênh như vậy.“Nghĩ gì vậy?”

“Mặc kệ tôi đi.”

Dáng vẻ ngang ngược kiêu ngạo của cô có chút cay, Hứa Song Ngư híp híp mắt, sau khi mở cửa liền kéo cô vào nhà, ấn lên tường.“Tôi cứ muốn quan tâm em đang nghĩ gì đấy, em cho tôi cơ hội này không?”

Hơi thở nóng hầm hập của anh phả lên mặt Đường Kim Ngưu.“Mắc gì tôi phải cho anh quan tâm tôi chứ?"

“Không được sao?"

Anh nâng cằm của cô lên, thân mật hôn xuống, vốn chỉ muốn trêu chọc Đường Kim Ngưu, không ngờ bản thân anh lại không nhịn được trước.Đầu lưỡi mạnh mẽ cạy hàm răng của cô ra, len vào trong khoang miệng mềm mại thăm dò.Anh liếm vòm miệng của cô, móc lấy cái lưỡi đỏ hồng của cô nuốt vào miệng mình, tiếng nước mút mát cùng tiếng thở hổn hển động tình của Hứa Song Ngư đan cài vào nhau.Lai vén vạt áo của cô lên, ngón tay cởi nút áo ngực, hai quả cầu tròn trịa không còn trói buộc kia lập tức nhảy ra ngoài.Hứa Song Ngư buông môi cô ra, vùi đầu trước ngực cô, hai tay ôm lấy hai vòng tròn tinh tế hỗn mút một cách say mê.Đường Kim Ngưu rướn cao cổ thở hổn hển không ngừng.Tên này có đúng là muốn mời cô ăn cơm không, hay là muốn ăn thịt đây?————————————————Cảm ơn đã đọc!

Còn chần chờ gì nữa không cho tớ 1 lượt vote nhỉ 🌟Trong quá trình edit không thể tránh khỏi việc sai chính tả, tên nhân vật chưa thay đổi, đếu có tình trạng như vậy rất mong mọi người nhắc nhở, không ném gạch đá ạ!
 
(Song Ngư - Kim Ngưu) Cưa Đổ Đội Trưởng Hứa - (Cv)
Chương 22: Quan Hệ Fwb


“Đường Kim Ngưu, phía dưới còn đau không?"

Anh ngẩng đầu lên khỏi ngực Đường Kim Ngưu, ánh mắt mê ly, đôi môi mỏng hơi hé mở làm cho người khác có ảo giác rất hợp lòng người."

Đau."

Cũng không biết tại sao, lúc này cô đột nhiên muốn làm nũng.Đôi mắt Hứa Song Ngư tối sầm lại, trần trọc hôn lên môi cô, giọng nói có chút cưng chiều.“Đến giường tôi nghỉ ngơi một lát đi.”

“Vậy còn anh?"

Cô buột miệng hỏi anh, sau đó mới cảm thấy mình giống như đang gọi mời, “À thì, ý tôi không phải như anh nghĩ đâu.”

Nhìn dáng vẻ đỏ mặt sốt sắng giải thích của cô, khóe miệng Hứa Song Ngư nhếch lên, cố ý làm bộ như không hiểu: “Tôi nghĩ thế nào?"

Đường Kim Ngưu cắn răng, anh đây là đang bắt bí cô sao?Thấy cô sắp bắt đầu nghiêm túc, Hứa Song Ngư có chút bất lực thở dài: “Tôi còn vụ án phải xem xét, em nghỉ ngơi trước đi, chờ xong việc tôi lại đến với em.”

Trên mặt Đường Kim Ngưu nóng bừng.“Ai muốn ở với anh chứ, tự mình đa tình.”

Cô hừ một tiếng, cởi giày đi sang dép lê của anh rồi bước vào phòng ngủ.Hứa Song Ngư là một người đàn ông thích màu đen, đại đa số quần áo của anh đều là màu đen, ngay cả chăn ga chiếu gối trên giường cũng là màu đen.Đường Kim Ngưu nằm trên giường của anh, xung quanh đều là mùi hương của Hứa Song Ngư, nhẹ nhàng khoan khoái lại thoải mái.Cô quả thực vẫn chưa nghỉ ngơi đủ, vừa ôm chăn lăn vài vòng đã ngủ thiếp đi.Hứa Song Ngư xem xong vụ án đi vào thì thấy Đường Kim Ngưu chỉ mặc một cái áo ngắn tay, hai đùi thon dài trắng nõn quấn chăn của anh ngủ ngon lành.Người phụ nữ này, ngay cả tướng ngủ cũng đáng yêu như vậy.Anh cúi người đặt lên má Đường Kim Ngưu một nụ hôn.Thứ Hai, ngày làm việc.“Hay lắm, cậu trọng sắc khinh bạn.”

Đường Kim Ngưu bất đắc dĩ lắc đầu, cô lấy áo blouse trắng trên giá áo khoác lên người.“Những việc nên làm đã làm rồi, những việc không nên cũng đã làm luôn rồi.”

“Cảnh sát Hứa ‘khỏe’ lắm đúng không?"

Đường Kim Ngưu ghét bỏ liếc mắt nhìn dáng vẻ hèn mọn của Chu Nguyệt, sau đó thản nhiên gật đầu.Người đàn ông đó phải nói là ‘quá được’.Tối hôm qua làm cô suýt chết trên giường của anh.“Đường Kim Ngưu, tìm được một người bạn trai như vậy chắc cậu sung sướng lắm chứ gì.”

Đối với ánh mắt hâm mộ của Chu Nguyệt, Đường Kim Ngưu ngây ngẩn cả người.“Tớ với Hứa Song Ngư hình như không phải quan hệ bạn trai bạn gái.”

Giữa hai người bọn họ không có ai mở miệng nói muốn ở bên cạnh đối phương, cũng không có ai nói anh thích em hay em yêu anh gì đó.Chu Nguyệt ngoáy ngoáy lỗ tai, “Ý cậu là hai người bọn cậu vẫn chưa xác định quan hệ?"

“Chưa hề.”

“Vậy giữa hai người là quan hệ Fwb* sao?"(*Fwb: nhằm chỉ những mối quan hệ ‘trên tình bạn dưới tình yêu’, là tình bạn kết hợp với tình dục)Fwb sao?

Hình như là như vậy.Cô cắn môi, có chút buồn bực.Cô là bởi vì lời nguyền sao băng mới đi chinh phục Hứa Song Ngư, vậy hiện tại có tính là đã chinh phục thành công chưa?Sau khi lời nguyền sao băng được giải trừ, cô và Hứa Song Ngư có nên trở lại trạng thái như lúc trước không?Nhưng chuyện gì cũng đã xảy ra, còn có thể trở lại trạng thái như lúc trước được sao?Cô nghĩ hắn là nên tìm thời gian nói chuyện với Hứa Song Ngư, nhưng tin nhắn cô gửi đi không nhận được hồi đáp, liên tiếp vài ngày, Đường Kim Ngưu và Hứa Song Ngư hoàn toàn mất liên lạc.Mặc dù biết tính đặc thù của công việc Hứa Song Ngư, thế nhưng trong lòng cô vẫn có chút không vui.Cũng may công việc bận rộn khiến cô không còn thời gian rảnh rỗi để suy nghĩ lung tung nữa.Bà ngoại Tần Hằng bị bệnh."

Bác sĩ Đường, cô gái tốt như cháu đã có bạn trai chưa?"

Bà ngoại Tần Hằng tựa vào giường bệnh cười khanh khách nhìn Đường Kim Ngưu.“Bà ngoại Tần, cháu vẫn chưa có bạn trai ạ."

“Vậy cháu cảm thấy Tiểu Hằng nhà chúng ta thế nào, thằng nhóc đó tuy rằng nhỏ thua cháu vài tuổi, thế nhưng bà thấy nó hình như rất thích cháu.”

Đường Kim Ngưu xấu hổ cười cười, nếu không phải bà cụ bị bệnh thật, cô nhất định sẽ hoài nghi đây là máy bay yểm trợ do Tần Hằng gửi tới.“Bà ngoại, cháu đến thăm bà đây.”

Tần Hằng mang theo bình giữ nhiệt từ ngoài cửa đi vào.“Tiểu Hằng, cháu tới thật đúng lúc, vừa rồi bà còn nhắc cháu với bác sĩ
Đường.”

Vẻ mặt bà cụ nhiệt tình, "Bác sĩ Đường thật sự là một bác sĩ tốt có trách nhiệm, cháu nhất định phải mời bác sĩ Đường ăn cơm để cảm ơn người ta đấy.”

Mí mắt Đường Kim Ngưu giật giật, vừa muốn từ chối thì chợt nghe Tần Hằng cười nói: “Bà ngoại, chuyện này không cần bà nói, cháu đang định tối nay mời bác sĩ Đường ăn cơm đây.”

“Bác sĩ Đường, cháu đừng khách sáo với cháu ngoại bà, muốn ăn gì thì cứ gọi, để thằng bé tính tiền.”

Khóe miệng Đường Kim Ngưu khẽ giật giật, sao cô cứ có cảm giác mình vẫn chưa nói gì mà dường như đã rơi vào bẫy rồi nhỉ?Hình như cô còn chưa đồng ý với Tần Hằng thì phải."

Bác sĩ Đường, buổi tối cùng ăn một bữa cơm được không?"

Lời từ chối đã sớm gầm thét dưới đáy lòng Đường Kim Ngưu, nhưng trước mặt bà cụ cô vẫn không tiện thẳng thừng từ chối Tần Hằng, chỉ có thể căng da đầu đồng ý.Nhà hàng Bản Đảo“Đường Kim Ngưu, cảm ơn chị đã chăm sóc bà ngoại tôi không khoảng thời gian này.”

“Tôi là bác sĩ, tôi chỉ làm những gì tôi nên làm thôi.”

Tần Hằng bưng ly rượu nhấp một ngụm, trên gương mặt tuấn tú mang theo nụ cười nhợt nhạt.“Đường Kim Ngưu, chuyện lần trước nói với chị, chị đã suy nghĩ kỹ chưa?

Tôi muốn theo đuổi chị, có thể cho tôi một cơ hội không?"

“Cảnh sát giao thông Tần, kỳ thật thứ cậu nhìn thấy chỉ là vẻ bề ngoài của tôi, thật ra con người tôi rất là nhạt nhẽo.”

“Phải không, nhưng tôi cảm thấy người nhạt nhẽo như chị càng thích hợp với tôi, bởi vì khi chị ở bên tôi sẽ càng thêm vui vẻ.”

Đường Kim Ngưu đỡ trán, chẳng lẽ cô từ chối còn chưa đủ rõ ràng sao?Cún con trẻ tuổi quả nhiên rất khó đối phó, đổi lại là ngườc khác e là từ lần từ chối đầu tiên đã không đề cập tới nữa.Ánh mắt cô đảo loạn khắp nơi, đột nhiên liếc thấy nhân viên phục vụ dẫn theo một đôi nam nữ đi vào.Người đàn ông kia rất cao, trên người mặc áo hoodie màu xám, ngũ quan cương nghị.Người phụ nữ đi bên cạnh mặc một chiếc áo trễ vai, quần jean màu đen khiến đôi chân của cô ta càng trở nên thon thả.Cô ta khoác cánh tay của người đàn ông, khuôn mặt tràn đầy nụ cười hạnh phúc.Khi bốn mắt nhìn nhau, Hứa Song Ngư dừng chân.Anh không ngờ sẽ gặp được Đường Kim Ngưu ở chỗ này.“Bàn ăn tình nhân mà hai vị đặt ở bên này, mời đi theo tôi.”

Nhân viên phục vụ vẻ mặt tươi cười nhìn Hứa Song Ngư.“Anh Hứa.”

Hà Tuệ đương nhiên cũng nhìn thấy Đường Kim Ngưu.“Chúng ta tốt nhất không nên liên lụy đến cô Đường.”

Cô ta ghé vào bên tai Hứa Song Ngư nhẹ giọng nói.Người đàn ông ừ một tiếng, dời rồi nhàn nhạt đáp: “Đi thôi.”

Đường Kim Ngưu mở hé khóe môi, lại khép lại, Hứa Song Ngư hẳn là đang làm nhiệm vụ, giống như lần trước vậy.“Bác sĩ Đường, chị cảm thấy bọn họ xứng đôi không?”

Lúc Tần Hằng hỏi lời này, trong ánh mắt có sự đánh giá.“Bọn họ?"

“Thì đôi tình nhân vừa đi qua đó, chị cảm thấy bọn họ xứng đôi không?"

“Không xứng, tôi thấy tám phần người đàn ông kia không thích cô gái đó.”

Tần Hằng thoáng khựng lại, cậu ấy không ngờ Đường Kim Ngưu sẽ nói như vậy.“Vậy chắc hẳn chị chưa biết hai người họ sắp đến Bắc Kinh đâu nhỉ?”————————————————Cảm ơn đã đọc!

Còn chần chờ gì nữa không cho tớ 1 lượt vote nhỉ 🌟Trong quá trình edit không thể tránh khỏi việc sai chính tả, tên nhân vật chưa thay đổi, đếu có tình trạng như vậy rất mong mọi người nhắc nhở, không ném gạch đá ạ!
 
(Song Ngư - Kim Ngưu) Cưa Đổ Đội Trưởng Hứa - (Cv)
Chương 23: Giống Hệt Cún Con


Động tác của Đường Kim Ngưu thoáng dừng lại, giây tiếp theo cô hơi nheo mắt lại, vẻ mặt mang theo vài phần đánh giá nhìn người đàn ông trước mặt."

Sao cậu biết?”

“Tôi có một người bạn họ Hà ở Bắc Kinh, dưới anh ta có một cô em gái, hai người từ nhỏ lớn lên ở quân khu đại viện, bố mẹ hai bên có thể nói là ba đời làm sĩ quan quân đội, em gái anh ta từ nhỏ đã được cưng chiều nhất nhà, sau đó lên đại học thích một người đàn ông, thế là cô em gái đó vì một người đàn ông mà chấp nhận một mình đi tới một thành phố tuyến hai.”

“Bạn tôi không nỡ để em gái chịu khổ ở thành phố tuyến hai này, lại cảm thấy người đàn ông kia rất có năng lực làm việc, nên đã động tay động chân điều hai người này về Bắc Kinh.”

Đường Kim Ngưu siết chặt ly rượu.“Người đàn ông đó có thể sẽ không rời đi."

“Bác sĩ Đường, con người luôn hướng tới chỗ cao, sao chị lại chắc chắn mọi thứ như vậy?"

Đối diện với ý cười dịu dàng của Tần Hằng, trong lòng Đường Kim Ngưu nghẹn ngào.Đúng vậy, cô đích thật là không thể chắc chắn tất cả những chuyện này.Bữa tối này ăn không có mùi vị, lúc chia tay, Tần Hằng lần nữa đề xuất kêu cô cân nhắc mối quan hệ giữa hai người, cô không tỏ thái độ.Trong bãi đỗ xe, Hứa Song Ngư dựa vào xe cô hút thuốc.Bên chân anh rải rác vài mẩu thuốc lá, nghĩ bụng hắn là đã đợi một thời gian rồi.Thấy người đến, anh bóp điếu thuốc, giọng nói có chút khàn khàn.“Tôi đang chờ em.”

“Lên xe đi, tôi đưa anh về nhà.”

“Đường Kim Ngưu, vừa rồi..."

Tôi biết, anh đang làm nhiệm vụ.”

Hứa Song Ngư mím môi, đã biết là như thế nhưng anh vẫn cố ý giải thích: “Tôi và Hà Tuệ không phải hẹn hò, gần đây chúng tôi đang theo dõi một trùm ma túy, người này rất giảo hoạt, mãi vẫn chưa lộ ra chút dấu vết, đêm nay anh ta mang theo tình nhân của mình tới nhà hàng ăn cơm, ngồi ở chiếc bàn phía sau tôi, tôi và Hà Tuệ đi giám sát.”

“Hứa Song Ngư, anh không cần phải giải thích với tôi những chuyện này.”

Tay Đường Kim Ngưu nắm chặt tay lái.Cô không phải là cô nhóc mười bảy mười tám tuổi không hiểu chuyện, huống hồ Hứa Song Ngư quả thực không cần phải giải thích với cô.“Em không để tâm sao?"

Anh có chút nóng nảy, lời buộc miệng thốt ra ngược lại làm cho mình thoảng đỏ mặt, “Tôi, tôi chỉ là không muốn khiến người khác hiểu lầm gì đó.”

Đường Kim Ngưu cong môi cười cười, cũng không nói nữa.Xe nhanh chóng dừng ở ngoài cửa tiểu khu của Hứa Song Ngư."

Lên ngồi một lát đã "Lại là câu này.Tai của Đường Kim Ngưu thoáng nóng bừng.“Không được đâu, tôi thấy anh có vẻ rất mệt.”

"Không mệt, tôi có sức.”

Đường Kim Ngưu cắn cắn môi, thấy ảnh mắt anh càng ngày càng nóng bỏng, chỉ hận không thể trực tiếp lột sạch cô rồi nuốt sống cô ngay tại chỗ.“Nếu em không muốn thì thôi vậy.”

Anh gục đầu xuống, lạc lõng như một chú chó con vô tội.Mặc dù đối với người phụ nữ mình thích có dục vọng là một chuyện rất bình thường, nhưng anh không muốn để cho Đường Kim Ngưu cảm thấy anh chỉ có hứng thú với thân thể của cô.Nhưng cảnh sát Hứa vừa mới phá tấm thân xử nam, lúc nhàn rỗi đầu óc lại nhịn không được suy nghĩ đến chuyện đó.Nhìn dáng vẻ cô đơn của anh, Đường Kim Ngưu lại có chút không đành lòng.Cô ho khan một tiếng, ra vẻ nghiêm túc nói: “Nói đến tôi cũng có chút khát nước, vậy lên nhà cảnh sát Hứa xin ly nước uống đi.”

“Đường Kim Ngưu, nếu em không muốn thì không cần miễn cưỡng.”

"Vậy cảnh sát Hứa, rốt cuộc anh muốn tôi đi hay là không muốn tôi đi?"

Cô chống đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên, cả người nhìn qua có chút lười nhác.“Tôi hy vọng em tình nguyện.”

Hiếm khi nhìn thấy dáng vẻ rối rắm lại đáng thương này của Hứa Song Ngư, Đường Kim Ngưu nổi hứng trêu chọc."

Cảnh sát Hứa, tôi chỉ là muốn xin ly nước uống, suy nghĩ của anh để ở đâu vậy?"

Nhìn ra đối phương đang trêu chọc mình, Hứa Song Ngư đành phải buồn bực lựa chọn không nói gì nữa.Hai người cùng đi vào tiểu khu, lúc đi ngang qua cửa hàng tạp hóa, Hứa Song Ngư đi vào mua một bao thuốc lá.“Nghiện thuốc lá dữ vậy sao?"

“Ừm, lúc nào buồn bực lại muốn hút."

Từ năm thứ tư đại học anh đã học được cách hút thuốc.Đường Kim Ngưu cười cười, đi theo anh vào thang máy.“Hút nhiều thuốc lá cũng không tốt, biết công việc của anh áp lực lớn, nhưng tốt nhất anh vẫn nên kiềm chế một chút.”

Hứa Song Ngư liếc nhìn cô, nhét thuốc lá vào trong túi.“Được, sau này tôi sẽ hút ít lại."

“Cảnh sát Hứa, sao anh lại nghe lời như vậy, giống hệt như một chú cún con."

Từ lúc vừa rồi anh mời cô lên lầu đã hệt như một chú cún con cực kỳ ngoan ngoãn.Nhìn nụ cười xinh đẹp của cô, cổ họng Hứa Song Ngư nóng lên vài phần.Sau khi cửa thang máy mở ra, anh vội vã kéo Đường Kim Ngưu ra ngoài.Chìa khóa vừa mới cắm vào khóa cửa, anh đã ôm lấy người phụ nữ vào lòng rồi môi dán môi.Đẩy cửa đi vào, anh ấn Đường Kim Ngưu lên tường, nâng cằm của cô lên nồng nhiệt hôn lên môi cô.Anh đói khát giống như một con báo săn, gắt gao cắn lấy con mồi.Sau đó cởi quần ra, nhẹ nhàng bắt đầu màn dạo đầu.“Hứa Song Ngư, chậm thôi.”

Mấy lần hoan ái trước, tất cả điểm mẫn cảm của Đường Kim Ngưu anh đều ghi tạc trong lòng, chỉ làm vài cái cô đã thở hổn hển.“Đường Kim Ngưu, tôi không muốn chậm.”

Nhận thấy được chỗ kia của cô đã tiết ra dịch thể, anh cởi quần xuống, phóng thích vật nam tính đã cương cứng ngẩng đầu, ôm lấy một chân cô, ở trong bóng tối áp sát người mình vào.“Đường Kim Ngưu, tôi muốn em.”

Quy đầu từng chút ma sát ở cánh cửa ra vào làm phát ra tiếng nước òm ọp.Anh dùng hàm răng cần mở cúc áo sơ mi của cô, kéo áo ngực xuống, mỗi lưỡi bắt lấy quả ngọt kia, thắt lưng dùng sức trực tiếp đẩy vào.————————————————Cảm ơn đã đọc!

Còn chần chờ gì nữa không cho tớ 1 lượt vote nhỉ 🌟Trong quá trình edit không thể tránh khỏi việc sai chính tả, tên nhân vật chưa thay đổi, đếu có tình trạng như vậy rất mong mọi người nhắc nhở, không ném gạch đá ạ!
 
(Song Ngư - Kim Ngưu) Cưa Đổ Đội Trưởng Hứa - (Cv)
Chương 24: Song Ngư, Cắm Vào


Vách thịt chật hẹp đột nhiên bị mở ra, Đường Kim Ngưu khó chịu nhíu chặt mày, phía dưới co rút chặt chẽ khiến cho hô hấp của Hứa Song Ngư trầm xuống vài phần.Anh cắn răng ôm lấy một chân khác của Đường Kim Ngưu, cứ như vậy bế cô đi về phía phòng ngủ.Mỗi một bước đi, vật thô cứng của anh sẽ từng chút cọ xát với vách thịt của Đường Kim Ngưu.Một sâu một cạn thay nhau va chạm với cô.Tư thế này khiến Đường Kim Ngưu hết sức bất an, tuy rằng tin tưởng Hứa Song Ngư sẽ không để mình ngã xuống đất, nhưng cô vẫn vô thức ôm chặt lấy cổ anh, phía dưới càng lúc càng cắn chặt anh.Hứa Song Ngư mò mẫm đặt Đường Kim Ngưu lên giường, thân thể cường tráng cũng theo đó trực tiếp đè xuống.Hai tay bắt lấy eo của cô, bụng dưới từng chút lại từng chút mạnh mẽ va chạm.Trong chuyện này anh luôn là dịu dàng lúc đầu, dần về sau mới từ từ phơi bày dã tính, lần nào làm tình cũng gần như xé nát cô ra thành từng mảnh.Tiếng nước 'òm ọp' vang lên bên tai cô.Đường Kim Ngưu thở hổn hển, hai tay lười biếng ôm lấy cổ Hứa Song Ngư.“Thoải mái không?"

Anh áp đầu lại gần, môi lưỡi ấm áp liếm quanh lỗ tai cô.Đây là điểm nhạy cảm của Đường Kim Ngưu.“Hứa, Hứa Song Ngư, đừng."

Cô thở dốc không ngừng, muốn cự tuyệt còn nghênh đón, thân thể run rẩy đạt tới cao trào lần thứ nhất.“Không thoải mái sao?"

Anh lại nặng nề đâm vào một cái, giữ chặt tay cô chấp nhất hỏi.Đường Kim Ngưu cắn môi không chịu trả lời.Hứa Song Ngư lui về phía sau một chút, chậm rãi rút ra khỏi cơ thể cô.Cây gậy thịt nóng hổi ướt sũng mang theo dòng nước trong cơ thể cô, quy đầu trơn trượt cọ xát lên xuống chỗ bí mật của Đường Kim Ngưu, lần nào cũng chỉ vờn quanh ở cửa ra vào mà không tiến vào hẳn.Một lần hai lần, chỗ hai người ma sát dần nóng lên, lại có chút ngứa ngáy trống rỗng.Đường Kim Ngưu biết hành động này của Hứa Song Ngư rõ ràng là cố ý.Cô mắng thầm trong lòng một câu, ngoài miệng vẫn nhịn không được hừ hừ thành tiếng.“Hứa Song Ngư, anh làm gì vậy?”

“Như vậy có thoải mái không?”

Người đàn ông trẻ con này.“Bên trong không thoải mái.”

“Vậy làm sao để thoải mái”.“Cắm, cắm vào.”

Dù sao cô vẫn có chút ngượng ngùng, nhỏ giọng than thở không dám mở miệng.“Nói quá nhỏ, tôi không nghe rõ.”

Đường Kim Ngưu tức giận đến nghiên răng, lại cảm thấy cứ tiếp tục ma sát như vậy thì chỗ đó của cô sắp sửa sung huyết đến nơi."

Song Ngư, cắm vào, cắm vào trong tôi mới thoải mái.”

Giọng cô nũng nịu, lại mang theo vài phần thâm ý.Thân thể Hứa Song Ngư run lên, giây tiếp theo thẳng lưng đâm lút cán.Thân thể thâm nhập sâu, linh hồn lại phù hợp, hai người thỏa mãn thở hắt ra.“Đường Kim Ngưu, gọi tôi một tiếng nữa.”

"Song Ngư."

Trong bóng tối, Đường Kim Ngưu không nhìn thấy biểu cảm trên mặt Hứa Song Ngư, chỉ có thể trực tiếp cảm nhận được biến hóa trên cơ thể anh.Anh vừa đẩy nhanh tốc độ lại tàn nhẫn, cúi đầu xuống cắn lấy môi cô, đầu lưỡi ra sức mút mát, gấp đến độ không kịp nuốt xuống, mỗi một động tác thể hiện sự tham lam.Đường Kim Ngưu cam tâm tình nguyện yên lặng thừa nhận sự tấn công của anh, ngón tay len vào mái tóc đen dày đặc của anh, sợi tóc hơi cứng.Trận làm tình này, sau lần thứ ba Đường Kim Ngưu đạt cao trào, Hứa Song Ngư cũng run rẩy thân thể bắn ra bụng mềm mại của cô.Sau khi xong việc, Đường Kim Ngưu thở hổn hển như bị ép khô, lại không còn chút sức lực nào.Hứa Song Ngư bật đèn lên, híp mắt nhìn người phụ nữ xinh đẹp nằm trên giường, yết hầu lại lăn lộn lên xuống.“Tôi đưa em đi tắm.”

Cô lười biếng hừ một tiếng, để mặc Hứa Song Ngư ôm mình vào phòng tắm.Phòng tắm được ngăn cách khô và ướt, nhưng không có bồn tắm, chỉ có vòi sen.Đường Kim Ngưu lẩm bẩm trong tựa vào người Hứa Song Ngư.“Hôm qua mẹ tôi có gọi điện cho tôi, tết Đoan Ngọ này anh có về nhà không?”

“Không biết, còn phải xem tình hình trong đội đã.”

Anh cẩn thận bôi sữa tắm cho cô, tỉ mỉ rửa sạch phần ngực và nơi riêng của cô.“Tết năm ngoái anh đã không về nhà, Đoan Ngọ cũng không về nhà thăm dì luôn sao?”

“Năm ngoái tôi về nhà rồi.”

“Anh có về nhà?”

Hứa Song Ngư dừng động tác trong tay lại, ánh mắt nghiêm túc nhìn Đường Kim Ngưu.“Ừ, về rồi.”

"Sao tôi không thấy?"

“Bởi vì em vẫn luôn trốn tránh tôi, tôi ở nhà không đi ra ngoài."

Đường Kim Ngưu mím chặt môi, hai người đều ăn ý không nói gì nữa.Tắm rửa xong, anh tìm áo sơ mi của mình đưa cho Đường Kim Ngưu."

Em có đói không?"

“Không đói, buổi tối ăn no lắm rồi.”

Nhớ tới chuyện buổi tối, Hứa Song Ngư nhìn cô không nói một lời, ánh mắt có chút u oán.“Sao lại nhìn tôi như vậy?”

“Em với Tần Hằng rất thân thiết.”

Đôi mắt cô cong cong, nụ cười rạng rỡ.“Tôi với Tần Hằng ấy à, hết cách rồi, bà ngoại của cậu ta muốn tác hợp cho chúng tôi.”

Động tác mở tủ lạnh của Hứa Song Ngư thoáng dừng lại.“Em với cậu ta là quen nhau rồi?”

“Anh hỏi chuyện này làm gì?"

Cô cố ý không trả lời câu hỏi này của Hứa Song Ngư.“Đường Kim Ngưu."

Anh gọi tên cô, sải bước đi tới, "Em với tôi đã làm tình, em không thể làm tình với người khác nữa."

Anh rất muốn nói thẳng rằng, Đường Kim Ngưu, em bây giờ là đã là người phụ nữ của tôi, cách xa Tần Hằng một chút.Nhưng anh vẫn đoán không ra tâm tư của cô, sợ cô bằng lòng làm tình với mình cũng chỉ là sự vui thích trên thân thể, không có chút nào là thật lòng.Nhìn dáng vẻ bá đạo của anh, Đường Kim Ngưu nhướng mày.“Hứa Song Ngư, anh đang dùng thân phận gì để nói với tôi câu này?"————————————————Cảm ơn đã đọc!

Còn chần chờ gì nữa không cho tớ 1 lượt vote nhỉ 🌟Trong quá trình edit không thể tránh khỏi việc sai chính tả, tên nhân vật chưa thay đổi, đếu có tình trạng như vậy rất mong mọi người nhắc nhở, không ném gạch đá ạ!
 
(Song Ngư - Kim Ngưu) Cưa Đổ Đội Trưởng Hứa - (Cv)
Chương 25


Dưới ánh đèn, bóng dáng người đàn ông cao lớn, anh hơi rũ mắt, trầm mặc một lát mới mấp máy khóe môi.“Tôi chỉ cảm thấy hai người không thích hợp.”

Quả nhiên, anh vẫn không thể nói ra lời trong lòng.Nhất thời, Hứa Song Ngư chột dạ không dám ngẩng đầu nhìn mặt Đường Kim Ngưu.Anh ra vẻ bận rộn tìm kiếm thức ăn trong tủ lạnh.Đường Kim Ngưu dựa vào mép bàn nhìn anh một hồi lâu, sau đó xoay người vào phòng ngủ.Vài phút sau, cô ăn mặc chỉnh tề đi ra.“Em muốn đi sao?"

Hứa Song Ngư có chút luống cuống nhìn cô cầm lấy túi xách trên sô pha, cà chua trong tay sắp bị bóp đến biến dạng.“Thế nào, chuyện này mà cảnh sát Hứa cũng muốn quản sao?"

Khóe miệng cô nhếch lên, là nụ cười giả tạo xa lạ.“Đã trễ thế này rồi, em có thể ở lại đây mà."

“Làm cũng đã làm xong rồi, còn cần phải ở lại không?"

Cô cúi đầu thay giày, chợt thấy Hứa Song Ngư bước nhanh về phía cô.“Tôi lo lắng cho em.”

“Hứa Song Ngư, nếu đã là Fwb thì vẫn nên duy trì khoảng cách giới hạn thì hơn.”

Nói xong, cô mở cửa bước thẳng ra ngoài.Nghe được người phía sau gọi tên cô, Đường Kim Ngưu cũng không quay đầu lại, trực tiếp đi vào thang máy.Sau khi tan rã trong không vui, Đường Kim Ngưu một mình lên đường về nhà ăn tết Đoan Ngọ.Vốn định chờ Hứa Song Ngư cùng về nhà, cho nên cô cũng không mua vé xe, cuối cùng chỉ có thể ngồi xe khách đi hết nửa ngày đường.Quãng đường vốn chạy trong bốn tiếng lại lề mề kéo dài tới chín tiếng đồng hồ.Đợi đến khi Đường Kim Ngưu ra khỏi bến xe, mặt trời đã xuống núi.“Kim Ngưu, nhanh nào nhanh nào.”

Người phụ nữ lái chiếc xe đạp điện màu trắng đứng bên đường nhiệt tình vẫy tay với cô.“Dì Trương, sao dì lại tới đón cháu, mẹ cháu đâu ạ?”

“Mẹ cháu nấu ăn ngon nên ở nhà làm tiệc cho cháu rồi, đáng tiếc tên nhóc Song Ngư kia năm nay lại không về được.”

Trương Mai thở dài, vẻ mặt có chút phiền muộn.“Kim Ngưu, bây giờ không phải các cháu ở cùng một thành phố sao, chắc là có thể thường xuyên gặp mặt nhỉ, sau này nhờ cháu dạy dỗ tên nhóc thối kia giùm dì, vì công việc mà ngay cả mẹ già nó cũng có thể vứt bỏ.”

Lời này Đường Kim Ngưu không biết nên tiếp như thế nào, cũng chỉ đành giả ngu gật đầu ứng phó trước.Ngồi trên chiếc xe đạp điện nhỏ nhìn đường phố càng ngày càng quen thuộc, tâm tình cô dần dần trở nên phức tạp.Mấy năm nay quê hương phát triển, mới xây dựng rất nhiều chung cư cao ốc, lần trước khi cô gọi điện thoại về nhà cũng nghe được trong điện thoại mẹ nhắc tới con hẻm nhỏ nơi các cô đang sống cũng bị quy hoạch vào diện phá bỏ và di dời đi nơi khác.Thành phố đang chuyển mình từ cũ sang mới, thanh xuân nơi những con hẻm nhỏ đó cũng sẽ kết thúc khi gạch ngói bị lật đổ.Lý Tình xào xong món ăn cuối cùng đi ra thì nghe thấy tiếng động ở cửa."

Bé con, về rồi đó à.”

"Mẹ."

"Mau đi rửa tay ăn cơm.”

Nhà họ Hứa và nhà họ Đường chỉ cách nhau một bức tường, Lý Tinh bưng đồ ăn đặt lên bàn đá trong sân, sau đó hằng giọng hô, "Chị Mai, ăn cơm thôi.”

“A Tình, rượu nho năm nay uống được rồi, để tôi lấy ra cho Kim Ngưu nếm thử.”

Bên kia tường truyền đến giọng nói của Trương Mai.Đường Kim Ngưu rửa tay, nhìn Trương Mai từ ngoài cửa đi vào, vẻ mặt có chút ngơ ngẩn.Từ lúc cô còn rất nhỏ, người lớn của hai bên gia đình trở thành bạn bè của nhau.Chuyện hôm nay ăn ở nhà anh ngày mai đến nhà tôi ăn này quả thực rất thường thấy.Khi đó cô vì tranh nhau ăn tôm khô với Hứa Song Ngư mà tức đến đỏ mặt, mẹ và dì Trương đang bận tám chuyện còn không quên quay đầu lại dạy dỗ cô một câu, chú Hứa sau khi cùng bố cô uống rượu vui vẻ thì cho cô và Hứa Song Ngư mỗi người mười đồng đi mua pháo hoa chơi.Rõ ràng đã là chuyện quá khứ xa xưa như vậy, thế nhưng hiện tại nhớ tới, Đường Kim Ngưu vẫn có cảm giác rõ mồn một trước mắt.“Kim Ngưu, nghĩ gì vậy, mau tới ăn cơm nào.”

“Con bé này, thật sự không khác gì lúc nhỏ, ăn cơm còn phải để dì Trương của con dỗ sao?”

Lý Tình lôi kéo Đường Kim Ngưu tới ngồi xuống, ba người uống rượu nho tự ủ."

Kim Ngưu hiện tại đã có người yêu chưa?”

Tay cầm đũa của Đường Kim Ngưu siết chặt, cô biết chắc lần nào về nhà cũng bị thúc giục kết hôn.“Đúng rồi bé con, mợ ba của con có tìm cho con một đối tượng, ngày mai hai người các con gặp mặt một lần đi.”

“Mẹ, bây giờ con không có suy nghĩ đó.”

“Kim Ngưu, mẹ cháu cũng không phải thúc giục cháu phải kết hôn bây giờ, cứ gặp người ta trước đã, nói không chừng là kiểu người cháu thích thì sao.

Nếu thằng nhóc thối nhà dì mà về nhà, dì cũng bắt nó đi xem mắt, đã nhiều năm như vậy mà chẳng có lấy một khuôn mẫu nào.”

“Chị Mai, Song Ngư là một đứa bé ngoan, bản thân nó chắc chắn cũng sẽ suy nghĩ chuyện này.”

“Thật đúng là nói Tào Tháo, Tào Tháo đã điện thoại tới.”

Trương Mai cười khanh khách nghe điện thoại của Hứa Song Ngư: "Thằng nhóc thối, biết gọi điện thoại cho mẹ con rồi sao?

Kim Ngưu đã về đến nhà rồi này, bọn mẹ đang ăn cơm.”

“Là điện thoại của Song Ngư sao?”

“Đúng, thằng nhóc thối, nói chuyện với dì Tình của con đi.”

“Song Ngư, bây giờ vẫn đang làm việc sao, đã ăn cơm chưa?”

Hứa Song Ngư ngẩng đầu nhìn thoáng qua tài liệu chất đống trên bàn, có chút đau đầu.“Dì Tình, chúc dì ngày lễ vui vẻ, lát nữa cháu ra ngoài ăn.”

“Phải ăn cơm đúng giờ, không được để bản thân bị đói, sức khỏe mới là vốn liếng căn bản.”

“Vâng ạ.

Dì Tình, cháu sẽ nhớ kỹ lời dì nói.”

“Thằng nhóc con này vẫn ngoan ngoãn nghe lời như trước.”

Lý Tình bị thái độ nghiêm túc của Hứa Song Ngư chọc cười, “Vừa rồi dì với mẹ cháu có nói đến chuyện cá nhân của hai đứa các cháu, ngày mau dì sắp xếp cho bé Kim Ngưu đi xem mắt, các cháu từ nhỏ đã thích tranh giành, lần này cháu cũng nhanh chóng tìm bạn gái đi, đừng để bị bỏ lại phía sau bé Kim Ngưu chúng ta.”

Thân thể Hứa Song Ngư chợt cứng đờ, anh híp mắt, giọng nói bỗng trầm xuống mấy độ: “Dì Tình, dì nói ngày mai Đường Kim Ngưu muốn đi xem mắt?”————————————————Cảm ơn đã đọc!

Còn chần chờ gì nữa không cho tớ 1 lượt vote nhỉ 🌟Trong quá trình edit không thể tránh khỏi việc sai chính tả, tên nhân vật chưa thay đổi, đếu có tình trạng như vậy rất mong mọi người nhắc nhở, không ném gạch đá ạ!
 
(Song Ngư - Kim Ngưu) Cưa Đổ Đội Trưởng Hứa - (Cv)
Chương 26: Đừng Đi Gặp Gỡ Người Khác Được Không?


Lý Tình là một người phụ nữ rất truyền thống, sau khi Đường Kim Ngưu học nghiên cứu sinh xong còn muốn tiếp tục đi học, bà vẫn hoàn toàn tôn trọng, nhưng đối với việc Đường Kim Ngưu không thèm để ý đến vấn đề cá nhân của mình thì vẫn luôn có ý kiến.Dù sao với tuổi tác hiện tại của Đường Kim Ngưu, nói sinh được hai đứa nhỏ cũng không khoa trương chút nào.Buổi sáng ngày hôm sau, đối tượng xem mắt Dương Thành mang theo một hộp quà tết Đoan Ngọ tinh xảo tới cửa chào hỏi."

Chào dì, chúc dì tết Đoan Ngọ vui vẻ, lần này cháu tới đường đột quá, không biết có quấy rầy đến dì không?"

Dương Thành là giáo sư Toán của một trường đại học số 2 trong thành phố, cách ăn nói rất khéo léo, tướng mạo cũng khá anh tuấn, đeo một cặp kính gọng vàng nhìn qua nho nhã thành thục, thuộc loại mẹ vợ gặp qua là thích ngay."

Không quấy rầy không quấy rầy, buổi trưa cháu ở lại ăn bữa cơm với nhà dì nhé."

Lý Tình vừa nhiệt tình mời anh ta ngồi xuống, vừa cao giọng gọi Đường Kim Ngưu xuống lầu.Đường Kim Ngưu lề mề bước xuống lầu, Lý Tình nhìn cô nháy mắt ra hiệu, sau đó đi vào phòng bếp để phòng khách lại cho hai người."

Chào cô Đường, tôi tên là Dương Thành, năm nay 29 tuổi, công tác ở đại học XX.

""Chào thầy Dương, mời ngồi."

Đây là lần đầu tiên cô xem mắt, cũng không biết rõ quy trình lắm, sau khi hai người ngồi xuống thì bầu không khí bỗng trở nên yên tĩnh."

Cô Đường, nghe nói cô làm việc ở nơi khác, sau này có nguyện vọng trở về địa phương không?"

Cuối cùng, Dương Thành chủ động phá vỡ sự im lặng."

Trước mắt vẫn chưa có suy nghĩ này, bởi vì tôi chuẩn bị học tiếp lên tiến sĩ."

Đường Kim Ngưu dừng một chút, lại nói, "Thầy Dương, anh hẳn là biết những người học y như chúng tôi có rất ít thời gian thuộc về mình, hơn nữa tôi học xong còn chuẩn bị tiếp tục đào tạo chuyên sâu."

Dương Thành cười khẽ một tiếng, lúc này cũng hiểu được ám chỉ trong lời nói của Đường Kim Ngưu."

Học nhiều cũng không có gì xấu, nếu như tương lai nửa kia của tôi có suy nghĩ như cô Đường, tôi cũng sẽ hoàn toàn ủng hộ."

Đường Kim Ngưu ngoài cười nhưng trong không cười, rướn nhẹ khóe môi, ngay lúc cô đang suy nghĩ có nên tiếp tục thể hiện thái độ rằng bản thân cũng không hề muốn đi xem mắt, một người đàn ông đột nhiên sải bước từ bên ngoài đi vào."

Dì Tình, tay nghề của dì vẫn tốt như xưa, từ xa cháu đã ngửi thấy mùi thức ăn của nhà dì rồi."

"Tiểu Hứa, năm nay cháu cũng về nhà ăn tết sao?"

Lý Tình đeo tạp dề, vui mừng nhìn Hứa Song Ngư phong trần mệt mỏi."

Đúng vậy, dù bận thế nào cũng phải về thăm hai người chứ ạ."

Anh đặt hộp bánh chưng trong tay lên bàn, vô thức nhìn lướt qua Đường Kim Ngưu và Dương Thành, sau đó làm như không nhìn thấy gì mà dời mắt đi."

Cũng không phải, năm ngoái dì không thấy cháu, mau cho dì xem có gầy đi không nào."

Lý Tình coi như là nhìn Hứa Song Ngư lớn lên, đã sớm xem anh như một đứa con trai của mình."

Hình như là gầy đi không ít, lát nữa dì hầm chút sườn bổ cho cháu, buổi trưa nhớ qua đây ăn cơm đấy."

Hứa Song Ngư ngoan ngoãn gật đầu, khóe mắt đảo qua hai người bên cạnh, sau đó mới đáp lại: "Dì Tình, nhà dì còn có khách, như vậy liệu có tiện không ạ?"

"Có gì mà không tiện, các cháu đều là người trẻ tuổi nhất định có thể nói chuyện với nhau, cậu nói có phải không Tiểu Dương?"

Đối mặt với câu hỏi của chủ nhà, Dương Thành tất nhiên vẫn duy trì khuôn mặt mỉm cười, ung dung gật đầu.Hứa Song Ngư đột nhiên trở về là chuyện ngoài dự liệu của Đường Kim Ngưu.Hơn nữa hiện giờ người đàn ông này đang ngồi trên chiếc ghế phía sau cô, dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn chăm chú vào cô.Đường Kim Ngưu chỉ cảm thấy bị Hứa Song Ngư nhìn đến da đầu tê dại, mỗi lần Dương Thành nói chuyện với cô, ánh mắt phía sau lại đặc biệt nóng bỏng.Vất vả lắm mới nhịn tới bữa trưa, sau khi tiễn Dương Thành ra về, Đường Kim Ngưu trốn về phòng của mình.Nhưng vừa mới yên tĩnh chưa được mấy phút, tiếng gõ cửa sổ lại vang lên, một bóng đen thình lình xuất hiện bên ngoài cửa sổ của cô.Cô biết người bên ngoài chính là Hứa Song Ngư, dù sao hai nhà cũng gần nhau, sau bức tường phòng ngủ của cô chính là phòng ngủ của Hứa Song Ngư."

Đường Kim Ngưu, nếu em không mở cửa sổ là tôi sẽ ngã xuống lầu đấy."

"Cảnh sát Hứa, với thân thủ của anh, muốn rơi xuống lầu chỉ e là chuyện khó ấy chứ."

Người đàn ông bên ngoài cười cười, giọng nói cũng dịu đi vài phần: "Nhưng nếu bị dì Tình thấy được tôi đu vào cửa sổ của em, có phải càng nghiêm trọng hơn so với việc tôi ngã xuống không?"

Đường Kim Ngưu cắn răng, cô nghe ra sự uy hiếp trong lời nói của người đàn ông này, do dự chốc lát vẫn quyết định đi mở cửa sổ."

Hứa Song Ngư, rốt cuộc anh muốn làm gì?"

"Sao em lại đi xem mắt?"

Anh đứng vững, sau khi hỏi xong không chút khách sáo đánh giá phòng ngủ của cô.Đây cũng không phải là lần đầu tiên Hứa Song Ngư vào phòng của Đường Kim Ngưu."

Hứa Song Ngư, chúng ta là mối quan hệ bạn giường, anh không cảm thấy hiện tại bản thân hơi xen vào việc của người khác sao?"

Cô quay đầu đi, vẫn mạnh miệng."

Vị giáo sư kia không được, vừa nhìn đã biết yếu ớt không thể thỏa mãn được em."

Ánh mắt anh bình tĩnh nhìn người phụ nữ trước mặt, trái tim treo ngược rốt cục cũng dần bình tĩnh trở lại.Từ tối hôm qua, nghe nói Đường Kim Ngưu muốn xem mắt xong, anh đã nôn nóng bất an.Tăng ca xử lý công việc trong tay, lại lái xe suốt đêm trở về, cả người đều rơi vào trạng thái mệt mỏi. thế nhưng tin thần lại tỉnh táo kỳ lạ.Chỉ có vào giờ khắc này, Đường Kim Ngưu đứng ở trước mặt anh, ở nơi anh có thể chạm đến, tất cả dây cung căng thẳng của Hứa Song Ngư cuối cùng mới buông lỏng."

Đường Kim Ngưu, sức khỏe của tôi rất tốt, cũng biết rất rõ điểm nhạy cảm trên người em, tôi sẽ làm cho em vui vẻ, cho nên có thể đừng đi xem mắt được không?"————————————————Cảm ơn đã đọc!

Còn chần chờ gì nữa không cho tớ 1 lượt vote nhỉ 🌟Trong quá trình edit không thể tránh khỏi việc sai chính tả, tên nhân vật chưa thay đổi, đếu có tình trạng như vậy rất mong mọi người nhắc nhở, không ném gạch đá ạ!
 
(Song Ngư - Kim Ngưu) Cưa Đổ Đội Trưởng Hứa - (Cv)
Chương 27: Cảm Thấy Chán Rồi Sao?


Đối diện với đôi mắt đen nhánh nghiêm túc của người đàn ông, Đường Kim Ngưu nhất thời không phân biệt được động cơ của Hứa Song Ngư lúc này.“Hứa Song Ngư, chúng ta cũng không thể cứ tiếp tục như vậy.”

Cô hơi nghiêng người sang một bên, một lọn tóc đen buông xuống bên tai, “Mối quan hệ như vậy vẫn nên chấm dứt thì hơn.”

Quan hệ bạn giường, dù kích thích điên cuồng thế nào thì cuối cùng cũng có một ngày hai người phải trở lại cuộc sống của mình.Hứa Song Ngư trầm mặc một lúc lâu mới lần nữa ngẩng đầu nhìn về phía Đường Kim Ngưu, hỏi: “Em sốt ruột kết hôn đến vậy sao?”

“Không phải lý do tôi sốt ruột kết hôn.”

“Vậy thì là cái gì?”

Anh có chút không cam lòng, bước tới gần Đường Kim Ngưu một bước, ánh mắt sáng rực như hai chùm đèn pha rơi vào trên người Đường Kim Ngưu.“Cảm thấy chán rồi sao?”

Cô không còn cảm giác gì với anh, thậm chí với thân thể anh nữa?Đường Kim Ngưu hé miệng, ấn đường hơi nhíu lại, muốn phản bác gì đó rồi lại phát giác không nói được gì.“Là bình thường tôi biểu hiện quá khô khan cứng nhắc, khiến cho em không cảm giác được sự vui vẻ sao?”

Trước kia anh chưa từng trải qua chuyện sinh hoạt này, mấy tư thế rời rạc ít đến đáng thương kia cũng là học được từ mấy bộ phim xx xem từ thời thiếu niên.Hứa Song Ngư biết mình ngày thường là một người không thú vị, ở trên giường cũng chưa bao giờ nói ra những lời ngọt ngào khiến người ta vui vẻ, chỉ biết cúi đầu hùng hục cày bừa, bức thiết muốn tìm ra dấu vết vui thích trên mặt Đường Kim Ngưu.“Hứa Song Ngư, anh suy nghĩ nhiều rồi, tôi không có ý này.”

Hai má cô không nhịn được nóng lên.“Vậy thì vì sao, em có thể nói thẳng với tôi.”

Ánh mắt Đường Kim Ngưu né tránh, đánh trống lảng với anh: “Anh chạy xe về đúng không, có mệt không?”

Vẻ mặt của Hứa Song Ngư thoáng khựng lại, tiếp theo ánh mắt nhìn về phía Đường Kim Ngưu cũng dịu dàng hơn rất nhiều.Anh xử lý công việc suốt đêm, lại chạy đi tìm một trung tâm thương mại 24h mua quà Đoan Ngọ, sau đó liên tục lái xe mấy giờ mới về đến nhà, làm sao có thể không mệt mỏi.“Rất mệt.”

Nhưng nhìn thấy cô lại cảm thấy đáng giá.Đường Kim Ngưu hé miệng, lại nói: “Vậy hay là anh…”

“Tôi muốn ôm em.”

Anh không hề che giấu vẻ mặt mệt mỏi trên mặt, cằm còn lún phún mấy sợi rây, hơi cúi đầu, rõ ràng là thân hình cao lớn nhưng giờ phút này lại thoạt nhìn giống như một con chó con bị ấm ức.Đường Kim Ngưu cũng không biết chuyện sau đó là phát triển như thế nào, đợi đến khi cô kịp phản ứng thì đã bị anh ôm vào trong ngực, dịu dàng hôn môi.Mùi thuốc lá nhàn nhạt còn xen lẫn một mùi kẹo cao su bạc hà.Đầu lưỡi ướt sũng quấn quanh, khi thì mút mát, khi thì khẽ cắn một cái.Hứa Song Ngư hôn cô vô cùng nhập tâm, động tác dịu dàng như đang đối đãi với một món đồ quý báu dễ vỡ gì đó.Bàn tay to lớn nóng bỏng lần theo vạt áo, phủ lên bầu ngực trắng trẻo mềm mại xoa nắn từng vòng, ngón tay thô kệch nhẹ nhàng ma sát quả trái cây, kích thích thân thể Đường Kim Ngưu run lên, giữa hai chân nóng bỏng ướt át.Trong lúc trời đất quay cuồng, cô bị đặt ngã xuống giường, người đàn ông đang nằm trên người cởi bỏ áo, để lộ ra cơ bụng tám múi, đường nét rõ ràng,“Đường Kim Ngưu, em rất đẹp.”

Anh nheo mắt, như một con báo rừng hung dữ tùy ý tỏa ra sự hoang dã và cướp bóc.Hơi thở nóng bụng chạy tới chạy lui trên cổ và tai Đường Kim Ngưu.

Môi lưỡi linh hoạt của người đàn ông khẽ cắn vành tai cô, đầu lưỡi mơn trớn vành tai cô."

Hưm hưm."

Hơi thở của cô nặng thêm vài phần.Quả nhiên, tất cả điểm nhạy cảm trên người cô đều bị Hứa Song Ngư ghi nhớ.Đầu lưỡi anh liếm quanh lỗ tai và sau gáy, cả người cô lập tức nóng rang lên."

Đường Kim Ngưu."

Thanh âm dục vọng vang lên bên tai, Cô không khỏi đáp lại nhưng lại càng cổ vũ người đàn ông hơn.Nụ hôn xẹt qua bồng cao vút cùng bụng dưới bằng phẳng, khu vực bí ẩn đã sớm ướt đẫm."

Không được."

Tuy rằng không phải lần đầu tiên được Hứa Song Ngư hôn liếm, song đến cuối cùng cô vẫn không buông lỏng được.Ngón tay trắng xanh che chắn chỗ bị mật kia, thế nhưng phần thịt đỏ hồng lộ ra giữa những kẽ ngón tay càng khiến người ta si mê hơn.Trong cổ họng Hứa Song Ngư nóng lên, lồng ngực cứng lại, cúi người nhìn đầu lại gần.Cô không muốn để anh hôn lên nơi đó, anh cũng không ép buộc, đầu lưỡi liếm hôn từ phần đùi đến gốc đùi trong tay Đường Kim Ngưu, ngậm lấy hai ngón tay cô rồi nhẹ nhàng liếm cắn, động tác vô cùng khiêu gợi."

Hứa Song Ngư, đừng như vậy."

Cô thở hổn hển không ngừng, muốn chạy trốn, rồi lại không thể bỏ qua xúc cảm từ đầu ngón tay truyền đến."

Bé con, con đang nói chuyện với ai vậy?"

Ngoài cửa truyền đến giọng nói của Lý Tình làm cho hai người trên giường đồng thời run lên.Đường Kim Ngưu vội vàng đầy Hứa Song Ngư ra kéo chăn che đi thân thể trần trụi, hắng giọng đáp."

Con vừa gọi điện cho một người bạn ở bệnh viện."

"Nghỉ mà vẫn bận rộn như vậy à?"

Lý Tình cách cánh cửa còn nói thêm, "Bé con, con thấy cậu Tiểu Dương hôm nay thế nào?"

Đường Kim Ngưu cắn cắn môi, liếc mắt nhìn người đàn ông đã dán lên lưng mình, chậm chạp không mở miệng."

Mẹ rất hài lòng, điều kiện hay vẻ ngoài đều ổn, còn con thì sao?"

"Điều kiện của anh ta đúng là rất tốt."

Giáo sư Toán của trường đại học bề ngoài hiền lành, điềm đạm, điều kiện tốt như vậy đích thực là một người thích hợp kết hôn.Chỉ là cô vừa nói xong một cây gậy thô cứng nào đó đã lập tức chống lên cái miệng nhỏ phía dưới.Còn giống như muốn trừng phạt cô mà đâm mạnh một cái.Cô kêu lên vội vàng dùng hai tay che miệng, hoảng hốt đến trợn tròn mắt."

Vậy hai đứa con tiếp xúc nhiều một chút, cậu nhóc này mẹ cùng thấy ưng ý."

Đường Kim Ngưu cắn môi, cơ bắp toàn thân cứng nhắc, thứ cứng rắn kia đang cắm vào chỗ sâu nhất trong cơ thể cô.————————————————Cảm ơn đã đọc!

Còn chần chờ gì nữa không cho tớ 1 lượt vote nhỉ 🌟Trong quá trình edit không thể tránh khỏi việc sai chính tả, tên nhân vật chưa thay đổi, đếu có tình trạng như vậy rất mong mọi người nhắc nhở, không ném gạch đá ạ!
 
Back
Top