Ngôn Tình Sống Lại Thành Toàn Cho Chồng Cưới Bạch Nguyệt Quang

Sống Lại Thành Toàn Cho Chồng Cưới Bạch Nguyệt Quang
Chương 20


Xác định quan hệ với Phó Duật Niên xong, tôi lại trở về nước.

Tràn Hàm lên kế hoạch quay phim mới, tôi phải trở về phối hợp với cô ấy làm giai đoạn tiền kì.

Họp xong, chúng tôi nhàn nhã uống một ly cà phê.

Cô ấy nói cho tôi biết, mấy tháng kể từ lúc tôi đi Úc, cuộc sống hôn nhân của Thẩm Hạc Chi và Lục Nghiên Cảnh, trải qua như gà bay chó sủa.

Cô ấy vui mừng nói:

“Thằng bé Như Cảnh kia, chúng ta đều biết chăm sóc thằng bé khó khăn đến nhường nào, mà Lục Nghiên Cảnh lại là một đại tiểu thư hai tay cũng không dính nước.”

Tôi dường như có thể mường tượng ra.

Thẩm Như Cảnh mắc chứng sạch sẽ, không thích trong nhà có người ngoài.

Lục Nghiên Cảnh kiêu căng như tiểu công chúa, không làm việc nhà.

Thẩm Hạc Chi say mê nghiên cứu, thích yên tĩnh, cơm bưng nước rót.

Trần Hàm đập bàn cười:

“Cậu không biết đâu, hiện tại tất cả giảng viên sinh viên ở Đại học A, đều biết Thẩm Hạc Chi không được ở phương diện đó, Lục Nghiên Cảnh mới vừa kết hôn đã thủ tiết, tức điên rồi, vốn là không muốn giữ lại mặt mũi cho hắn nữa.”

“Đáo hoa cao ngạo lạnh lùng Thẩm Hạc Chi này, thoáng cái đã bị kéo xuống khỏi thần đàn, cười ch-ếc mất.”

Tôi nghe xong, chỉ cười ảm đạm.

Trần Hàm còn nói, lúc hai người cãi nhau, Thẩm Hạc Chi chỉ thở dài, nói Lục Nghiên Cảnh không thể so với tôi.

Lục Nghiên Cảnh tất nhiên là không phục rồi, vậy nên hắn bèn từ tốn, liệt kê tường tận ra hơn mười ưu điểm của tôi.

Khiến Lục Nghiên Cảnh tức đến nỗi nửa tháng không về nhà.

Hiện tại ai ai cũng đều đoán xem, khi nào thì hai người này ly hôn.

Mà người đàn ông nào đó đang bận bịu giải quyết công việc ở nước ngoài, nghe nói Thẩm Hạc Chi không được, hưng phấn đến hét lên, vội vàng gọi điện thoại cho tôi để xác nhận.

Tôi tất nhiên là không để ý tới rồi.

Sau khi khai máy, Lục Nghiên Cảnh đến tìm tôi.

Cô ta bị tra tấn đến mất hết ánh hào quang ngày xưa, vừa ngồi xuống đã ném giấy ly hôn vào tôi.

“Khương Ninh, là cô cố ý đúng không, nuôi miệng hai bố con nhà họ đến kén chọn như vậy, là muốn trả thù tôi sao?”

Tôi nhẹ nhàng khuấy cà phê:

“Tôi chăm sóc con cô cẩn thận như thế, vậy mà thái độ của cô lại thế này à?”

Cô ta nghẹn lời.

“Cô nhẫn nhục chịu khó như vậy, cứ sống hạnh phúc qua ngày với họ là được rồi, tại sao phải đến đảo loạn cuộc sống của tôi, nếu không có cô, tôi cũng sẽ không lâm vào tình trạng như ngày hôm nay.”

“Cô yêu Thẩm Hạc Chi không?”

Tôi nói.

Cô ta bực bội nói:

“Người tôi yêu chỉ có Phó Duật Niên, tôi và Thẩm Hạc Chi vốn không thể chung đường đâu!”

Tôi đã hiểu ra.
 
Sống Lại Thành Toàn Cho Chồng Cưới Bạch Nguyệt Quang
Chương 21


Yêu và không yêu, đối với cô ta và Thẩm Hạc Chi mà nói, là sự lựa chọn được cân nhắc.

Họ đều ích kỷ như nhau, chỉ yêu duy nhất bản thân mình.

Nếu họ yêu nhau, tại sao có thể chịu nửa đời không liên lạc, không tưởng niệm, yên tâm trải qua cuộc sống hôn nhân của chính mình chứ?

Nếu họ không yêu nhau, tại sao lúc vợ chồng của đối phương đều qua đời, lập tức trùng hợp gặp lại, tựa như cặp tình lữ bình thường mà yêu đương cuồng nhiệt, ước gì có thể sống ch-ếc bên nhau?

Hiện tại tôi mới hiểu ra.

Mấy chục năm họ không liên lạc với nhau, là vì bên cạnh từng người, đều có người thay họ gánh trọng trách tiên phong đi trước.

Họ không nỡ bỏ loại phúc lợi và tiện lợi này.

Họ gặp lại nối lại tiền duyên, cũng chỉ vì cô đơn, không có người bầu bạn.

Khi không còn lựa chọn nào tốt hơn, họ chính là sự kết hợp tốt nhất.

Đối với Thẩm Hạc Chi về già mà nói, sống lại một đời, hắn như nguyện mà kết hôn với mối tình đầu thời niên thiếu.

Nhưng kết quả là, người hắn nhớ mãi không quên, mãi về sau vẫn khắc sâu trong lòng, lại là người vợ cũ bị hắn phụ lòng là tôi đây.

Thẩm Hạc Chi ngã bệnh rồi, hắn mãnh liệt yêu cầu tôi đến thăm hắn.

“Khương Ninh, anh phải đi rồi.”

Hắn gắng gượng mở mắt ra nhìn tôi, run rẩy vươn tay về phía tôi.

Tôi ngồi bên giường, lẳng lặng nhìn hắn.

“Anh nhớ, anh từng đồng ý với em rằng, ngoại trừ chuyện đó ra, anh sẽ cho em vinh quang lớn nhất của một người vợ, cả đời này anh sẽ chỉ có mình em, tuyệt không phản bội em.”

“Đúng vậy, anh từng nói.”

Tôi không lảng tránh.

Hắn đau khổ cụp mắt:

“Nhưng anh quên mất rồi. Anh có người phụ nữ khác, anh lại kết hôn thêm lần nữa.”

“Cho nên, đây là báo ứng của anh nhỉ.”

Tôi không đáp lại, hắn từ từ nhắm mắt lại, trải qua sốt cao rồi lịm đi.

Tôi biết, Thẩm Hạc Chi khi về già kia, đã trở về.

Hắn không thể hòa hợp với mình khi còn trẻ.

Cả đời hắn suôn sẻ, gia đình lẫn sự nghiệp đều thành công, chỉ riêng mối tình đầu Lục Nghiên Cảnh từng bị tổn thương, vẫn luôn canh cánh trong lòng.

Quả là khi trở lại thời còn trẻ, bù lại tiếc nuối của bản thân.

Lại phát hiện sự hoàn mỹ may vá lúc đầu, so sánh với tiếc nuối thì lại càng xấu xí đến không thể tả.

Hắn không chấp nhận được cục diện như vậy.

Hoặc là không còn mặt mũi nào đối mặt với tôi nữa.

Đủ loại nguyên nhân, nhưng tôi cũng không quan tâm nữa.
 
Sống Lại Thành Toàn Cho Chồng Cưới Bạch Nguyệt Quang
Chương 22: Hoàn


Thẩm Hạc Chi tỉnh lại lần nữa, như là đứa trẻ lạc đường, bình tĩnh nhìn tôi thật lâu, hai mắt phiếm hồng.

Lúc này dường như mới kịp phản ứng, bản thân đã trở lại.

Hắn nắm chặt lấy tay tôi, vội vàng nói:

“Ninh Ninh, anh không phải hắn, anh yêu em, anh chưa từng nghĩ tới chuyện phản bội em.”

Hắn nói năng không đầu không đuôi:

“Em đối xử với lão già kia tốt quá, quá cưng chiều hắn, hắn vốn chưa từng trải qua nỗi đau mất em mà.”

“Anh không phải, anh yêu em. Trải qua nhiều chuyện như vậy, anh mới hiểu ra, người anh yêu là em.”

“Em cho anh một cơ hội, anh nhất định sẽ sửa…”

Tôi rút tay ra, lắc đầu.

“Thẩm Hạc Chi, đây chính là anh, anh không thay đổi được đâu.”

“Tính cách của anh quyết định anh không có năng lực phân biệt và nắm bắt những điều tốt đẹp, anh coi tình yêu của người khác, là biểu hiện của sự yếu đuối.”

Cho nên, khi hắn suôn sẻ, coi thường tôi, không thèm chú ý đến tôi, cao cao tại thượng, tựa như thần linh của tôi.

“Nhưng khi tôi rời đi thật, anh lại sợ hãi.”

Cho nên, hắn nhục nhã tôi, hiện tại lại xuống nước năn nỉ.

Kiếp trước, hắn thắng thật sao?

Hiện tại tôi biết, hắn không hề.

Khoảng thời gian tươi đẹp nhất của hắn, không phải là dành cho người hắn yêu.

Rõ ràng hắn có thể cùng tôi trải qua cuộc sống đắng cay mặn ngọt, nhưng hắn lại không biết nắm chắc.

Hết lần này tới lần khác muốn phí hoài cả đời của nhau.

Tôi thấy nhẹ nhõm rồi.

Bởi vì loại người như Thẩm Hạc Chi, kết hôn với ai, đều là lãng phí thời gian.

Dù có sống lại bao nhiêu lần đi chăng nữa, hắn cũng nhất định không có được hạnh phúc.

Mà tôi, không thẹn với lòng, vẫn có tương lai quang vinh mà tươi sáng.

Bà lão Khương Ninh của kiếp trước ơi, tôi muốn hòa giải với bà.

Sau đó nói hẹn gặp lại.

Ra khỏi bệnh viện, tôi lấy điện thoại ra, gọi điện thoại:

“Phó Duật Niên, em nhớ anh.”

Tôi nóng lòng, muốn bắt đầu cuộc sống mới của mình rồi.

HOÀN.
 
Back
Top Bottom