Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Sơn Dương ( Np)

Sơn Dương ( Np)
020


Lâm Mục Bạch không nhịn được mà vuốt ve da đầu nàng, liếm láp đôi mắt, sau đó sắc tình mà thở dốc đè nặng, phía sau lưng từng giọt mồ hôi, theo cột sống mà chảy tới nơi hai người giao hợp.Giang Tiểu Nhân xấu hổ mà biểu đạt.Hắn ngược lại, mỗi một thần thái, động tác đều trần trụi thể hiện: Quá sướng.Lâm Mục Bạch bị nhốt ở trong nhà suốt ba tháng, đừng nói nữ nhân, ngay cả đến con mèo cái đều không gặp được, nếu không phải bố mẹ đi tới nơi khác khảo sát, hắn không biết phải nghẹn tới khi nào.

Ngàn dặm xa xôi đến đây, vốn dĩ chẳng ôm ấp hy vọng gì, chỉ muốn chọn một cô gái nhỏ dễ nhìn, dễ kiểm soát để lén nuôi dưỡng, lúc bị quản chặt thì đỡ thèm, nhưng không nghĩ tới thao tốt như vậy.Chặt đã chết, lại sẽ kẹp.Bên trên khóc lợi hại, bên dưới khóc lợi hại hơn.Nước chảy không ngừng.Thao lên miễn bàn sướng bao nhiêu, thân thể vừa dẻo dai lại tốt, làm mãnh liệt cũng chịu được.Hắn nhợt nhạt mà cắm hai cái, rên rỉ tràn ra khóe môi, mê muội mà cọ vào mặt Giang Tiểu Nhân nỉ non :"...

Bắn, muốn bắn, tất cả đều bắn cho ngươi."

Nàng không thể động đậy.Bị Lâm Mục Bạch gắt gao, hung hăng thọc vào rút ra, côn thịt vừa nóng vừa cứng chớp mắt đạt tới đỉnh, mang theo sóng cuồng nhiệt, ngay sau đó nhẹ nhàng gợn sóng, đánh sâu vào huyệt đạo, thật nhẹ, như mưa, Giang Tiểu Nhân lại cảm nhận được, Lâm Mục Bạch bắn vào trong.Không phải một chút.Mà rất nhiều.Tinh hoàn chống xương mu run rẩy co rút lại.Nàng mờ mịt nhìn lên trần nhà, còn chưa kịp cảm nhận tinh tế, lại bị cắm đến run lên, chỗ sâu trong bụng nhỏ như có dòng nước ấm tuôn trào, sóng triều theo Lâm Mục Bạch thọc vào rút ra chảy ra, làm cho đùi một mảng ướt đẫm, sáng lấp lánh.Lâm Mục Bạch rốt cuộc cũng dừng lại.

Hắn không chịu rút ra, duỗi tay tới chỗ hai người giao hợp sờ một cái, ngón tay dính dâm dịch hồng nhạt liền đưa tới chop mũi, ngửi thật sâu.Lâm Mục Bạch xác thật có tính nghiện.Người khác cảm thấy bẩn, hắn lại yêu chết khí vị này.Tinh dịch, dâm thủy, máu xử nữ.Không dễ ngửi.Lâm Mục Bạch ngửi đủ rồi, cười đem tay ướt đẫm đưa tới trước mặt Giang Tiểu Nhân, trong mắt hiện lên một tia dâm loạn tàn nhẫn, " Nó đều là trong suốt...

Nhưng ngươi phun ra màu hồng phấn, biết vì sao không ?"
 
Sơn Dương ( Np)
021


Giang Tiểu Nhân thất thần nhìn ngón tay thon dài xinh đẹp của nam sinh, không kìm lòng được mà nắm lấy.Bọn họ còn chưa từng nắm tay nhau, đã hôn, còn lên giường.Trình tự sai rồi, nhưng nàng vẫn muốn nắm lấy tay hắn.Ý đồ muốn đảo ngược con đường, đưa nó về đúng hướng.Lâm Mục Bạch cứng người, nhưng vẫn lên tiếng: " Đây là rách màng trinh chảy ra máu...

Lần đầu của ngươi là của ta, hiểu không, Giang Tiểu Nhân?"

Giang Tiểu Nhân tựa vào tay hắn, gật đầu.Lâm Mục Bạch xoa đầu nàng, nhắm vào gương mặt vẫn còn ửng hồng chưa tan hôn một cái.Hắn đã gặp qua nhiều nữ sinh, sớm biết cách đáp lại thế nào để khiến họ một lòng một dạ.

Đối phó với loại cô gái nhỏ như Giang Tiểu Nhân, tình đầu mới chớm nở lại chưa từng trải sự đời, sau cơn tình cảm mãnh liệt, một cái vuốt ve sủng nịch là đủ, hơn nữa lại hôn môi.Chỉ đơn giản như thế, là có thể chiếm được trái tim ngây thơ trong sáng ấy.Một túi da rực rỡ che giấu một trái tim ích kỷ phóng đãng, cộng thêm gia tài hùng hậu, pháp luật không thể quản hắn, đạo đức hắn vốn chẳng để vào mắt.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Lâm Mục Bạch cả đời này sẽ chẳng bao giờ gặp phải sự trừng phạt.Nếu không có gì bất ngờ xảy ra.Hắn rút côn thịt nửa mềm ra, hỗn hợp dâm dịch, tinh dịch toàn bộ chảy ra " Nhiều như vậy, thật giống nước tiểu..."

Sofa ướt đẫm, không thể ngồi nữa.Bộ phim cũng chẳng muốn xem, Lâm Mục Bạch tắt màn hình, ôm lấy Giang Tiểu Nhân đặt lên giường.Từng có lúc hắn mê đắm nữ diễn viên AV ấy, một gương mặt thanh thuần cùng giọng nói tuyệt hảo, kêu lên đặc biệt gợi cảm giác, nhưng lúc nãy làm, Lâm Mục Bạch chỉ cảm thấy cô ta ồn ào, hại hắn không nghe rõ tiếng thở dốc mỏng manh nơi yết hầu của Giang Tiểu Nhân.Loại tình huống này, trước kia chưa từng có.Cô gái nhặt được này tựa như ăn trái dại ở thôn quê, vào miệng thì chát, nhưng lại có thể nếm được vị ngọt vô cùng.Mỗi phản ứng của nàng đều khiến huyết mạch hắn căng tràn.
 
Sơn Dương ( Np)
022


Giang Tiểu Nhân nằm đó, luôn cảm thấy không thoải mái, chậm rãi ngồi dậy, uốn éo eo, duỗi tay đi sờ tiểu huyệt ướt đẫm, tóc đen xù xì đè lên khung xương mảnh khảnh ở lưng, làm nổi bật vòng eo thon nhỏ mông tròn trịa, phá lệ thu hút ánh nhìn.

Lâm Mục Bạch uống một ngụm nước soda, từ phía sau ôm chặt, miệng kề miệng ép nàng uống.Đôi tay tận tình mớn trớn trên cặp vú mịn màng và bụng nhỏ, làm dâng lên từng mảng hồng triều.Giang Tiểu Nhân uống không thông thuận, nước soda tràn ra từ khóe miệng, tí tách chảy khắp cổ và trước ngực.

Lâm Mục Bạch lau đi những giọt nước, liếm một ngụm trên bờ vai mượt mà, nắm chặt vú trái không buông, tay đều chìm vào đó.Hắn lại có cảm giác.Hơi thở lại trở nên nóng bỏng và dâng trào."

Lên...

Ngồi lên dương vật ta"Giang Tiểu Nhân cào mạnh móng tay, vành tai ửng đỏ, nằm bị thao đã đủ xấu hổ, hắn như nào lại để nàng ngồi lên...Nàng bất động.Lâm Mục Bạch vỗ mông nàng, thúc giục.Giang Tiểu Nhân phải đứng lên, không có thói quen trần truồng, đôi tay che trước ngực.Lâm Mục Bạch dựng thẳng côn thịt lên, cười mà mắt không cười, như chim ưng khóa chặt nàng, mỗi ánh mắt đều tựa như mang theo chỉ thị:Tách hai chân ra.Nhắm đúng lỗ.Ngoan ngoãn ngồi xuống.Nàng cắn răng làm theo, nhưng cái đầu tiên ăn vào liền không chịu nổi, nữ trên khiến cảm giác xâm lấn rõ ràng hơn nhiều, bàng quang chịu đè ép, thiếu chút nữa tè ra.

Nàng nôn nóng mà bám vào bả vai Lâm Mục Bạch, sắc mặt trắng bệch , "Không...

Không làm, Lâm Mục Bạch, ta muốn đi tiểu liền."

"Nhịn""...Cái gì?"

Giang Tiểu Nhân tưởng rằng mình nghe nhầm, Lâm Mục Bạch nắm lấy hai chân nàng kéo mạnh, khiến nàng mất thăng bằng, đôi mắt cô gái trong chớp mắt tròn xoe như trăng rằm, hoảng sợ thốt lên một tiếng.Hai chân nàng run rẩy không kiểm soát được.

Nàng hoảng loạn đến mức không thể hít thở nổi.Lâm Mục Bạch cong eo, bật ra một tiếng kêu, sảng khoái đến mức mắt trợn lên, gân xanh nổi rõ, tay nắm lấy eo Giang Tiểu Nhân bắt đầu chuyển động.

Nàng treo ở trên người hắn, như rắn bị nắm bảy tấc, xương và xương như không thể nối liền, trên dưới lắc lư, tóc rối tung bay nhảy.Thật vất vả dịu lại, nàng tựa vào vai nam sinh, nhăn mặt khóc òa lên."

Đau...Đau quá...Lâm Mục Bạch...A...Không cần lại động..."

""Lại kẹp chặt thêm chút nữa, sẽ càng đau đấy."
 
Sơn Dương ( Np)
023


"Làm sao ngươi có thể xấu xa như vậy?"

Nàng tức giận cắn vào cổ hắn, không ngờ Lâm Mục Bạch càng thêm sảng khoái, ôm lấy tấm lưng mỏng manh, vùi đầu ở nhũ hoa mút vào, không ngừng đỉnh eo lên, khiến Giang Tiểu Nhân rên rỉ, căn bản không thể nói chuyện.Côn thịt bên trong không chút trật tự mà loạn chọc, đau đớn vô cùng rõ ràng.Nhưng có lúc không cẩn thận sẽ chọc đến nơi mẫn cảm nào đó, hại nàng cả người mềm nhũn, chỉ có thể ôm chặt lấy hắn, a a kêu, nhíu mày bị thao.Dâm thủy càng ngày càng nhiều.Giang Tiểu Nhân có chút thoải mái, cắn môi dưới, thử vặn eo đón ý nói hùa.Nhưng nàng cùng Lâm Mục Bạch hiển nhiên không ăn ý, chỉ thoáng xoay người một chút, liền khiến dâm thủy tuôn ra, côn thịt trượt ra ngoài.Lâm Mục Bạch chậc một tiếng, bạo ngược nắm lấy mông Giang Tiểu Nhân, thở hổn hển như trâu " Trốn cái gì, tin không hôm nay thao chết ngươi?"

Giang Tiểu Nhân bị dọa nhảy dựng, "Ta không phải cố ý."

Lâm Mục Bạch bực bội cào loạn tóc bạc, nắm lấy bờ vai nàng đẩy ngã xuống giường, dán vào mông nàng, giống như cảnh sát áp giải phạm nhân mà cắm vào.Cái tư thế như thú giao phối, Giang Tiểu Nhân không chỉ có thân thể không thoải mái, mà trong lòng càng mâu thuẫn.Nàng cố sức nâng phần thân trên nhưng lại bị Lâm Mục Bạch ngăn chặn.Nam sinh cắn nàng cổ hung tợn lao tới, cắm đến Giang Tiểu Nhân không ngừng hướng về phía trước, mặt úp vào đệm đầu giường mềm mại, va chạm kịch liệt vào eo mông, từng đợt sóng thịt lan đến gương mặt phì trẻ con, nàng bị làm đến tê rần, chỉ nghe được âm thanh bạch bạch truyền đến.Hắn thao đến thật hung tợn.Thật sự hung tợn.Lâm Mục Bạch buông ra cổ của nàng, chảy xuống một mảnh lấp lánh nước miếng.

Nghiêng người đâm mạnh hai cái, thân thể càng lúc càng nóng, thực nhanh lại run run bắn lần hai.Lần này bắn quá sâu, côn thịt rút ra, tinh dịch cũng không chảy ra.Giang Tiểu Nhân nằm bò không nhúc nhích.

Hắn lật nàng lại dùng lưỡi cực nóng mà hôn, không bao lâu, côn thịt vừa bắn lần hai lại lần nữa cứng, Lâm Mục Bạch nâng một bên đùi cô gái lên, va vào mép giường như kính vỡ tan, nghiêng mà cắm vào.Côn thịt đâm vào, phốc một tiếng trầm đục.

Côn thịt rút ra, dâm dịch từ chỗ giao hợp chảy ra, một mảnh dâm mi.
 
Sơn Dương ( Np)
024


Hắn tính dục chưa từng giảm bớt, tay mớn trớn từ bụng nhỏ mềm mại đi vào hai điểm hồng diễm trên vú, ngon trỏ cùng ngón cái luân phiên xoa vê đầu vú Giang Tiểu Nhân.Thuần thục muốn chết.Khoái cảm như điện giật thổi quét thân thể, Giang Tiểu Nhân giãy giụa, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra từ mái tóc, vươn dài cổ, nhíu mày thở dốc kiều diễm.Lâm Mục Bạch ngửi hương thơm của nàng tỏa ra không ngừng hôn môi.Rõ ràng là thao lần thứ ba rồi, nhưng vẫn không chịu được mà thèm muốn thêm."

Đm, kẹp chết ta, sớm biết thao ngươi sướng vậy, năm trước ta nên đi theo nhân viên đến thao hỏng tiểu huyệt dâm đãng của ngươi...Nói, côn thịt anh trai có cứng không, thao ngươi có sướng không ?"

Giang Tiểu Nhân nắm chặt chăn mà thở dốc.Lâm Mục Bạch tàn nhẫn đâm, đâm cho nàng không thể không khóc lóc mở miệng "Cứng quá... anh trai cứng quá..."

"Sướng sao ?"

Giang Tiểu Nhân nức nở nói: "Đau..."

Lâm Mục Bạch đâm hai phát bạch bạch, bóp chặt cổ nàng âm trầm nói: " Tiểu huyệt nhỏ như vậy, đau cũng là do ngươi...Khóc cái gì, ta sau này mặc kệ mà làm ngươi một trận, đại dương vật mỗi ngày cắm tiểu huyệt, tinh dịch đều cho ngươi ăn, biết nhiều nữ nhân muốn tinh của ta không ?"

Cô gái cũng không hiểu, "làm ngươi một cái" mà hắn nói còn kèm theo tiền tố "mặc kệ ", Lâm Mục Bạch đương nhiên sẽ không động lòng, chỉ là không dám làm loạn khiến nữ sinh mang thai, bị bố hắn treo lên đánh.

Nói chuyện bất chấp, đương nhiên là muốn làm gì thì làm.

Bắn cho nàng, chính là bởi vì Giang Tiểu Nhân chưa có kinh nguyệt, có thể tùy tiện bắn.Thật là món đồ chơi tốt làm người ta yên tâm.Giang Tiểu Nhân quay đầu, đôi mắt đẫm lệ ẩn chứa sự nhút nhát, sợ sệt xen lẫn vui mừng.

Lâm Mục Bạch cong môi cười rộ lên " Nghe được chỉ bắn tinh cho ngươi, cao hứng?"

Giang Tiểu Nhân thu hồi ánh mắt, rụt rụt bả vai.Nàng không có thói quen nghe lời nói hạ lưu.

Lâm Mục Bạch trong lòng mềm nhũn, hôn lấy lỗ tai nàng, nhẹ giọng nỉ non: " Liền thích ta như vậy ?"

Nàng không đáp, ánh mắt lại rõ ràng chấn động.Phản ứng này, so với nói miệng còn động lòng người hơn.Lâm Mục Bạch lại cười rộ lên, thổi một hơi về phía nàng, "Giang Tiểu Nhân, ngươi muốn gì ta cũng sẽ mua cho ngươi, nhưng nếu thích ta, ngươi phải nghe lời ta, hiểu chưa?"

Giang Tiểu Nhân vội vàng liếc nhìn hắn một cái.Lâm Mục Bạch nắm lấy chiếc cằm nhọn của nàng, lạnh nhạt nói: "Hôn ta"Nàng dừng một chút, kẹp dương vật của hắn thò lại gần, vụng về mà hôn lấy môi nam sinh.

Chớp mắt một cái, côn thịt Lâm Mục Bạch trở nên lớn hơn, cứng hơn, làm nàng càng sâu, càng mạnh.
____________________________
😭mình để tag h vs cao h không được ấy
Thêm nữa dùng watt khó cho lap wa tại bắt chuyển vùng á.

Khả năng mình sẽ chuyển sang cả những nhà khác nữa ( dù giờ chưa biết chọn chỗ nào ☺️🫰🏻).

Mong mọi người vẫn tiếp tục ủng hộ nhóo, mình cảm ơn nhèooo 🙇🏼‍♀️
 
Sơn Dương ( Np)
025


Tuổi nhỏ nghèo khổ khiến lòng người luôn nghĩ nhiều hơn một chút, Giang Tiểu Nhân đương nhiên cũng không ngoại lệ.

Sự khinh thường của người khác và những lời đàm tiếu khiến nàng trở nên đặc biệt trầm mặc và nhạy cảm.

Nhưng nói về việc tâm tư nhiều hơn bao nhiêu, kỳ thực cũng chẳng nhiều hơn là bao.Người nghèo tính toán, đặt lên bàn cân, kỳ thực cũng ngại ngùng gọi đó là "tính kế".Những đoạn phim trong phim cổ trang, nơi người ta bán thân chôn cha, có lẽ là chân thực nhất.

Vì mạng rẻ mạt, chỉ cần vài đồng tiền là đã khóc lóc cảm tạ, quỳ lạy không ngừng.Những chú bác trong thôn đưa vài gói đồ ăn vặt hay một hộp sữa, đương nhiên không thể mua chuộc được Giang Tiểu Nhân.

Nhưng vào thành phố đi học, sau này còn có thể vào đại học, thì lại có thể.Huống chi Lâm Mục Bạch lại đẹp trai, chỉ hơn nàng hai tuổi...

Giang Tiểu Nhân, dù nhìn như mơ màng hồ đồ, kỳ thực vẫn âm thầm tính toán nhỏ mà ngủ với hắn.Nàng từng vì sự "tham giàu" và "hư vinh" của mình mà cảm thấy khó chịu....Cô gái ngủ thiếp đi.

Trong giấc mơ là một mảnh đen kịt, chẳng có gì cả.

Khi tỉnh lại, Lâm Mục Bạch nằm bên mép giường hút thuốc.

Điếu thuốc thon dài lập lòe giữa những ngón tay nam sinh, tỏa ra mùi hương cao cấp, khác hẳn với mùi thuốc lá sợi mà đàn ông trong thôn quê thường hút.

Giang Tiểu Nhân không thích mùi khói thuốc, nhưng lại không chán ghét làn sương khói xanh tím từ từ phả ra từ khóe miệng hắn.

Lâm Mục Bạch véo nhẹ mặt nàng, "Tỉnh rồi?"

"Ừ."

Hắn vòng tay qua vai nàng, chậm rãi hút thuốc, nói: "Hôm nay dẫn ngươi đi dạo phố, tối nay về Dư Hàng.

Hai chuyến bay, ta đi chuyến sáu giờ, ngươi đi chuyến tám giờ."

"..."

"Lão Triệu sẽ đi cùng ngươi.

Có gì không hiểu cứ hỏi, muốn gì thì nói với hắn."

Giang Tiểu Nhân hỏi chuyện khác, "Ta qua đó là đi học ngay à?"

Hiện tại là tháng 11, học thêm hai tháng nữa là hết học kỳ một của năm cuối cấp.

Sau khi mẹ mất, Giang Tiểu Nhân đã nghỉ học vài tháng.

Khoảng thời gian đó, gọi là giai đoạn đen tối nhất cũng không quá.

Buổi sáng thức dậy, không biết đi đâu.

Ra khỏi cửa, bạn cùng lứa đều ở trường học.

Ngay cả chó hoang cũng có thể tụ thành bầy, còn nàng chỉ biết lang thang đây đó, ăn cơm cũng chẳng có mùi vị.

Vốn dĩ nàng chỉ là một cô nhi.

Nhưng mấy tháng ấy, nàng như thể bị cả thế giới bỏ rơi.
___________________________
Mình có đăng trên joyme rồi nhé, bên ý sẽ cập nhật chap nhanh hơn bên này nhé ạ.

Mn ấn vào link mình sẽ ghim ở trên trang cá nhân mình hoặc quét mã qr ở dưới này đều được nhé ạ.

Sắp tới mình định sẽ làm thêm một bộ nữa liên quan tới 7 đại tội nhaa.

Mong được mn đón nhận ạ 🫶🏻😋
 
Back
Top Bottom