Siêu Nhiên Sindegip - Kai

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
400509221-256-k64362.jpg

Sindegip - Kai
Tác giả: TNH3393
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Đây là một vùng đất có sự phát triển vượt bậc về công nghệ và trí tuệ ,con người ở nơi này có khả nang về thể chất vượt trội (Một đứa trẻ 3 tuổi có thể bê được súc nặng là 10kg còn 1 người trưởng thành thì có thể bê đến 100-120kg ,không chỉ thế mà nhưng con người ở đây còn có thể đạt được thể chất siêu phàm có thể bê được sức nặng là 200-500 kg ).

Từ những thế kỉ đầu của thế giới nhiều nền văn minh đẫ được thiết lập, với sự phát triển lớn về những mặt như kinh tế, xã hội, chính trị...Với những thứ đó đã làm nền móng cho sự bất hòa của nhiều tầng lớp khác nhau trong xã hội, vì sự phát triển của một số khu vục không đồng đều.

Giữa từng quốc gia với nhau việc này lại trở nên gay gắt hơn nữa khi nhiều quốc gia tranh dành lẫn nhau về lãnh thổ, đất đai và các khu vực khác trên nhiều vùng đất hoang hay các tộc làng nhỏ. vì vậy chiến tranh đã có mầm móng để phát trển và nổ ra .​
 
Sindegip - Kai
Chương 1: khởi đầu


Những cơn gió thoảng qua một cách nhẹ nhàng và đầy êm ái, những cơn sóng vỗ vào bờ từng đợt,từng đợt.Ở trên cao bầu trời xanh biếc với từng đám mây trắng trôi nổi, tất cả đã hòa quyện lại tạo lên một khoảng không gian yên bình, tuyệt đẹp này.

Nằm ở đâu, tôi tạm gác lại những muộn phiền ,những âu lo luôn khiến tôi mệt mỏi.-Đã bao lâu rồi tôi mới tôi mới có khoảng khắc yên bình như vậy?

-Tôi tự hỏi bản thân và rồi nhớ lại những khoảnh khắc yên bình hồi nhỏ.Có lẽ là từ khoảng 15 năm trước ,khi tôi còn ở với ông,những khoảng khắc đó thật đẹp biết bao !

Nhưng rồi, chuyện đó lại xảy ra...một cảm giác buồn bã lại xuất hiện,đáng ra tôi không nên nhớ lại.- haiz !

- Tôi bất chợt thở dài, có thể là do mệt hoặc là một điều gì đó khác.Tôi là Kai,không họ mà chỉ là "kai" mà thôi.Tôi là một đứa trẻ được sinh ra ở giữa chiến trường ,cuộc đời tôi từ khi sinh ra đã gắn với sự hỗn loạn,máu và chém giết, có lẽ những lúc yên bình nhất là ở cùng ông.Năm 10 tuổi, tôi vào quân đội và được họ huấn luyện để trở thành một cỗ máy giết tróc.

Từ khoảng thời gian đó tôi được huấn luyện khắc khe để có thể hoàn thành nhiệm vụ,dù có phải chết đi chăng nữa.Lần này cũng vậy,một nhiệm vụ có thể coi là cảm tử,có tỉ lệ sống sốt cực thấp đã được giao cho tôi.Đó là là thu hồi một vụ khí có sức hủy diệt cực mạnh từ cuộc giao dịch của khủng bố với nước đối địch.

Dù hòa bình đã được thiết lập từ khoảng 14 năm trước,nhưng có lẽ ngọn lửa của chiến tranh vẫn chưa bao giờ tắt.

Tại sao họ lại muốn chiến tranh như vậy?Họ chắc chắn biết rõ là hậu quả nó lớn đến mức nào mà.Vậy tại sao họ vẫn muốn chiến tranh ?là do lòng tham của con người hay là một thứ gì đó khác còn đáng sợ hơn nữa .Xoạc...xoạc!

Một tiếng động lạ phát ra từ trong khu rừng, có thể là một loại động vật nào đó hoặc cũng có thể là một con thú biến dị nào đó .Tôi cố đứng dậy và bước đi từng bước khó khăn,dù khả năng hồi phục của một dị nhân khá cao nhưng không phải là bất tử ,trong nhiệm vụ đó tôi đã phải đấu với 3 dị nhân cấp cao ,để có thể sống và hoàn thành nhiệm vụ, tôi đã cho nổ cả con tàu mà không để ý việc nó đã ảnh hưởng đến cô gái này.Đây là Hoa,một người cùng tổ chức .Nếu cô ta không phải con gái của ngài ấy thì tôi cũng sẽ không yêu cô ta đâu.Việc chịu một vết thương rất nặng và phải vớt cô ta lên đã khiến cơ thể tôi đạt đến giới hạn,có lẽ sẽ mất khoảng vài ngày để bình phục hoàn toàn.

Haiz !

Mệt thật,tôi thật sự đã quá mệt mỏi với mọi thứ rồi !Suốt ngày cứ phải chém giết ,nhiệm vụ và có thể chết bất cứ lúc nào.

Tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên bình!

Tôi muốn đào ngũ !Nhưng làm thế nào để có thể thoát khỏi quân đội bây giờ ?tôi có thể bị truy nã hoặc tệ hơn là phải chết .Tôi phải làm sao đây ?-Đúng rồi!

-một ý tưởng tự nhiên lóe lên trong đầu tôi .chẳng phải vụ nổ của con tàu có thể khiến cho cả một dị nhân thiệt mạng hay sao?

chỉ cần không Ai trong tổ chức phát hiện hoặc nhìn thấy tôi thì họ sẽ cho rằng tôi đã chết và khi đó rồi có thể sống cuộc sống như tôi muốn mà không bị kiểm soát của quân đội nữa.

Nhưng vẫn có một vật cản đó là cô ta.

Nếu cô ta tỉnh dậy và nhìn thấy mặt mình, khi quay về tổ chức sẽ rất là rắc rối.

Hay là mình giết cô ta đi chỉ cần cô ta chết vì sẽ không ai nhìn thấy mặt mình nữa khi đấy tôi có thể sống yên bình trên hòn đảo này.Nghĩ đến đây ,tôi dơ tay ra chuẩn bị bẻ cổ cô ta.

-Không được!- Tôi không thể giết cô ta, cô ta là con gái của ngài ấy, một trong những người mà tôi kính trọng nhất và tôi cũng mắc nợ ông ấy rất nhiều.

Phải làm sao đây ?tôi không thể giết cô ta ,vậy chỉ có một cách thôi đó là không thể để cô ta phát hiện ra sự hiện diện của tôi là được.

Vì vậy phải nhanh lên trước khi cô ta tỉnh lại và phát.Cơ thế tôi đã cũng đã hồi phục được một chút, có thể đi lại được rồi, nhưng vẫn còn nhớ hạn chế.

Tôi bước vào trong khu rừng, những thực vật ở đây phát một cách kì lạ,nó to hơn nhiều so với các loại thực vật bình thường,có vẻ hòn đảo này đã bị biến dị.
 
Sindegip - Kai
chương 2: kẻ thù


Tôi bước vào trong khu rừng,cảnh tượng xung quanh khiến tôi bất ngờ.Rốt cuộc thì ...

đây là nơi quái nào vậy!Dù tôi đã gặp vài nơi bị sự biến dị ảnh hưởng ,nhưng đây là lần đầu tôi thấy một nơi mà sự biến dị lan rộng đến mức này .Những khu biến dị tôi gặp qua thường chỉ có một vài cây thôi nhưng nơi này toàn bộ các loại cây đều biến dị.Thật kì lạ!Rốt cuộc thì đây là nơi nào?

Và nguyên nhân mà sự biến dị lan rộng ở đây là gì?

Theo tôi được biết, sự biến dị là kết quả của việc một sinh vật tiếp xúc và thích nghi với một nguồn năng lượng lớn dẫn đến sự đột biến,những đặc tính của sinh vật có thể bị thay đổi như kích thước, tính chất, tập tính ....

Đôi khi con khiến một số sinh vật hoang dã hoặc thực vật xuất hiện ý thức và cả dị năng nữa ,có thể là một trong hai hoặc là cả hai (mặc dù những trường hợp này là cực kì hiếm và cần một nguồn năng lượng rất lớn) .Vì vậy về mặt nào đó sự biến dị có thể coi nhưng một sự tiến hóa của sinh vật nhờ có nguồn năng lượng nào đó tác động.

Đối với khu rừng này thì nguồn năng lượng đó chắc chắn là cực kì khổng lồ.Tôi bắt đầu quan sát xung quanh để tìm đồ bỏ bụng.

Tôi thấy một loại cây khá quen đó là cây tarret - một loại cây có độc tính thần kinh cao, có thể gây ra tê liệt sau khoảng ba phút .Và có cả loại nấm nâu có thể ăn được ,nhưng giờ nó đã biến dị nên tôi không chắc là nó còn giữ đặc tính như bình thường không. chợt tôi thấy có vài con khỉ đu qua. lông màu đỏ ?

Lại là một loài biến dị?

Nhưng chỉ thay đổi màu lông thì có vẻ là biến dị dạng nhẹ không ảnh hưởng nhiều lắm.Tôi nên đợi một lúc nữa khi cơ thể ổn hơn, tôi sẽ bắt vài con về thử độc.Tôi cúi xuống lấy vài cây nhét vào túi,có lẽ bằng này là đ...- Bùm !!!!

- Đột nhiên mọi thứ nổ tung.- Khự!! khốn kiếp !

Ai?

- tôi hét lên- Xin chào, chúng ta lại gặp nhau rồi.- là mày!!Một bóng người to lớn với tay , chân và mắt trái làm bằng kim loại chui ra từ bụi cây.Hắn nhìn tôi,nở một nụ cười đắc ý ,rồi nói :- lần này mày không thoát được đâu.Đưa thứ đó đây!- Mày mơ đi !

- Tôi chống tay xuống đất,cố bò dậy nhanh nhất có thể và rồi chạy một mạch vào sâu trong rừng.- Mày cứ đi ,chạy thật xa vào .Nhưng dù mày chạy đi đâu thì tao cũng sẽ tìm thấy mày !Mày không thoát được đâu !

- Hắn cười lớn rồi bước đi một cách chậm rãi vào trong rừng, cứ như thế tôi đã nằm gọn trong lòng bàn tay hắn từ lâu rồi vậy .- khốn nạn!

- tôi kêu lên, nên như không bị thương ,tôi đã giết hắn từ lâu rồi .Mà kì lạ ở chỗ lúc tôi thấy hắn bị vụ nổ thổi bay thì hướng hắn bay đến cách xa nơi tôi bơi đến ,làm sao hắn có thể tìm thấy tôi nhanh như vậy chỉ sau vài tiếng được .Và cả câu vừa nãy của hắn nữa ,giống như kiểu hắn luôn biết tôi đang ở đâu vậy.- Thật kì lạ !

- Một suy nghĩ lóe lên trong đầu tôi,rất có thể hẳn đã gắn định vị trên người tôi.Nhưng mà từ lúc nào?

Thôi giờ tôi không có thời gian đến suy nghĩ đến việc đó,tôi cần tìm một kế hoạch tác chiến ngay lập tức.Tôi chạy đến gần một cái hang lớn, lúc chạy đến đây tôi đã quan sát và thấy được rằng: xung quanh đây không có bất kì một con thú nào cả,mặc xung quanh đây có rất nhiều trái cây, thực vật cũng rất tươi tốt nữa.Cộng thêm có vài vết móng vượt trên thân cây.Chắc chắn có một con thú săn mồi lớn sống ở gần đây ,và khả năng cao nó ở trong cái hang này.Lại gần cái hang, tôi cởi áo ravà thấy thiết bị định vị được gắn ngay phần đằng sau của áo.

Tôi nhìn quanh, nghĩ ngợi một lúc rồi mỉm cười:- Giờ chỉ chuẩn bị một chút và chờ tên khốn đó đến nữa là được.
 
Back
Top Bottom