Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Siêu Thần Yêu Nghiệt

Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1170: Võ giả nội thành bắt đầu kinh hô.


Vân Đại Tiện Thần rất hài lòng thả Phương Văn Hầu ra, thản nhiên nói:

- Nhanh chuẩn bị linh thạch đi, thời gian của ta có hạn.

- Đúng đúng!

Phương Văn Hầu không chút do dự, vội vàng chạy về Phương gia, mấy người Thôi An Trác cũng lần lượt về nhà trù bị linh thạch.

Sau khi bọn họ đi hết, Thao Thiết theo sát đi tới, thấp giọng nói:

- Bản Vương biểu hiện thế nào?

- Không tệ.

Vân Đại Tiện Thần cười nói:

- Rất có phong phạm một của bảo tiêu.

Thao Thiết thấp giọng nói:

- Chút nữa thu được linh thạch, ngươi phân cho bản Vương nhiều chút nhé!

- Có thể.

Vân Đại Tiện Thần sảng khoái nói:

- Cho ngươi 50 ngàn khỏa!

Nghe được con số này, hai mắt Thao Thiết lóe lên kim quang, xém chút hạnh phúc mà ngất.

Ta khinh.

Phong phạm Thần thú đâu.

Bên trong Kiệu hoa.

Mắt thấy các cường giả Vô Song thành kiêng kị người áo đen vạn phần, Hạ Mộng Thần cả kinh.

- Phi…Phi Dương ca, vị tiền bối này là đại nhân vật!

- Ừm.

Vân Phi Dương nắm tay nàng, nói:

- Tiền bối giúp chúng ta giải quyết phiền phức, muội không cần gả cho Phương gia, cũng không cần lo lắng bọn họ sẽ đi tìm Hạ gia gây phiền phức.

Hạ Mộng Thần rơi nước mắt nhào vào ngực hắn, nức nở nói:

- Phi Dương ca, đây không phải mộng chứ?

Vân Phi Dương an ủi nàng, nói:

- Đây không phải mộng, chúng ta gặp được người tốt.

Hiệu suất bọn người Thôi An Trác rất nhanh, chỉ một lát đã chuẩn bị đủ linh thạch chạy tới cửa thành, nộp đủ số, một viên không thiếu.

Phương gia 200 ngàn.

Thôi gia 100 ngàn.

Sáu gia tộc, 120 ngàn.

Vân Đại Tiện Thần lập tức thu được 42 Vạn Linh thạch, số lượng này làm cho Yến Sơn Tuyết ngoài thành âm thầm líu lưỡi.

Linh thạch tới tay, việc đôi tiểu tình nhân kia cũng được giải quyết, Vân Đại Tiện Thần muốn rời khỏi.

Bất quá.

Thời điểm vừa mới chuẩn bị rút lui, Thôi An Trác lại chắp tay hỏi:

- Xin hỏi tôn tính đại danh bằng hữu!

Các đại gia tộc cũng có chút chờ mong.

Đánh cũng đã đánh, linh thạch cũng giao, nếu từ đầu đến cuối rồi vẫn không biết đối phương có thân phận gì, là ai thì thật bi kịch.

Ai.

Thu nhiều linh thạch như vậy.

Vẫn thỏa mãn yêu cầu này của bọn họ đi!

Vân Phi Dương dừng lại.

Hắn chầm chậm kéo hắc bào xuống trước mặt mọi người, khuôn mặt anh tuấn xuất hiện, miệng khẽ nhếch hiện ra mỉm cười mê chết các thiếu nữ.

Khi Thôi An Trác thấy rõ tướng mạo đối phương khẽ giật mình, cảm thấy cảm thấy có chút quen mắt, giống như đã gặp ở nơi nào.

Bọn người Phương Văn Hầu cũng như thế.

Đột nhiên.

Thôi An Trác nhớ, hắn cả kinh hô:

- Ngươi…ngươi là Vân Phi Dương!

Lời vừa nói ra, bọn người Phương Văn Hầu nhất thời bừng tỉnh đại ngộ, có người càng nói:

- Không sai, đúng là hắn, thiên tài đến từ hạ đẳng vị diện!

Phương Tuấn Kiệt nghe vậy, thần sắc đột nhiên ngốc trệ.

Nhớ lại chap trước, khi ngoài thành gặp được người trùng tên với Vân Phi Dương, hắn phách lối nói qua:

- Coi như ngươi là Phàm Giới Vân Phi Dương, dám cản bản thiếu cũng chỉ có con đường chết.

Kết quả?

Kết quả thế nào!!!

Phương Tuấn Kiệt co quắp trên mặt đất, lòng tràn đầy đắng chát.

Khó trách hắc bào nhân này sẽ bắt cóc mình, nguyên lai là do nói ra câu kia đã đắc tội Vân Phi Dương chân chính.

Thật sự là tìm đường chết a!

- Hắn là Vân Phi Dương?

- Há không phải Cuồng Tông đệ tử à?

- Trời ơi!

Võ giả nội thành bắt đầu kinh hô.

Trong đỉnh tiêm thế lực, rất nhiều gia tộc khinh thường Cuồng Tông cho rằng tông môn chẳng qua đang kéo dài hơi tàn, nhưng trong hạ phạm vi cấp thế lực, Cuồng Tông vẫn rất có uy vọng!

Huống hồ.

Đại danh Vân Phi Dương cũng như sấm bên tai, không nghĩ tới hôm nay sẽ có cơ hội nhìn thấy hắn!

Nhìn thấy mọi người chấn kinh, Vân Phi Dương thầm thở dài.

- Mị lực của ca không thể đỡ, chỉ cần bại lộ chân dung đã gây ra bạo động, đắc tội, đắc tội a.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1171: Mọi người âm thầm may mắn.


Tướng mạo Vân Phi Dương được Thôi An Trác nhận ra, quả nhiên, hắn vẫn có chút danh khí.

Đương nhiên.

Kinh hãi nhất vẫn là Vân Phi Dương ngồi trong kiệu.

Khi hắn nhìn thấy tướng mạo Vân Đại Tiện Thần, thần sắc ngốc trệ, trong thức hải ngơ ngơ ngác ngác.

Sau khi Thập đại Tông môn mở ra Long Môn.

Vân Phi Dương trong kiệu một mực chú ý màn sáng, mắt thấy tất cả hành động của Vân Phi Dương trong màn sáng.

Nguyên nhân rất đơn giản.

Hai người bọn họ trùng tên.

Vân Đại Tiện Thần trong vòng khảo nghiệm thứ hai, lấy thực lực cường đại g**t ch*t mười đầu dung nham thú, tâm lý hắn bị rung động thật sâu.

Tuy nhiên, khi đó Vân Phi Dương hắn đã đạt cảnh giới Vũ Thần lại không có năng lực làm được điểm này.

Vân Đại Tiện Thần tiến vào Tiểu Thần Giới, hắn thường xuyên lưu ý tin tức của đối phương, biết được sự tích đối phương áp chế hai tên đệ tử của nhất lưu thế lực khi Cuồng Tông bị các đại tông môn hợp lực tấn công.

Có thời gian.

Vân Phi Dương và Hạ Mộng Thần gặp nhau riêng tư nói đùa:

- Mộng Thần, thực ra Vân Phi Dương kia chính là ta, lợi hại hay không?

Hạ Mộng Thần luôn luôn phối hợp khen:

- Lợi hại!

Về sau, Hạ gia và Phương gia định ra hôn ước, Vân Phi Dương thống khổ thường xuyên nghĩ, nếu như mình có thực lực, có thân phận như người nọ, nhất định sẽ bảo vệ tốt nữ nhân của mình!

Nhưng.

Nằm mơ cũng sẽ không nghĩ tới.

Mặc dù mình không có thực lực cùng thân phận như Phàm Giới thiên tài kia nhưng lại được hắn ra mặt giải quyết phiền phức!

Vân Phi Dương nắm quyền, nhìn nam nhân đang đưa lưng về phía mình, có thể nói vô cùng cảm kích.

- Phi Dương ca…

Hạ Mộng Thần che lại miệng, cả kinh nói:

- Hắn…hắn là người huynh hay nói đến, Phàm Giới thiên tài trùng tên với huynh!

- Đúng là hắn.

Vân Phi Dương nói:

- Ân nhân của chúng ta!

Nói rồi nắm tay Hạ Mộng Thần đi ra kiệu hoa, lúc này quỳ trên mặt đất, dập đầu hướng về Vân Đại Tiện Thần.

Hạ Mộng Thần cũng quỳ theo.

Vân Đại Tiện Thần tiện tay vung lên nâng hai người dậy, cười nói:

- Cái quỳ này của các ngươi xem như bái đường.

"Ây."

Vân Phi Dương khẽ giật mình.

Khuôn mặt nhỏ của Hạ Mộng Thần bắt đầu nóng rang.

Vân Đại Tiện Thần và bọn người Thao Thiết rời khỏi Vô Song thành, sau khi bọn họ hoàn toàn biến mất, bọn người Thôi An Trác mới buông lỏng một hơi.

- Không nghĩ tới tên kia là Cuồng Tông đệ tử, lại là Vân Phi Dương!

- Thật may khi chúng ta đưa linh thạch nhanh, nếu không sẽ chọc giận hắn, có trời mới biết người ta có dẹp luôn tòa thành này của mình hay không.

Mọi người âm thầm may mắn.

Tiểu Thần Giới lưu truyền một câu.

Thà gây Diêm Vương, đừng gây Cuồng Tông! Bởi vậy có thể thấy được, Cuồng Tông kh*ng b* đến mức nào!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1172: Tại sao ngươi lại giúp bọn họ?


Vân Phi Dương chỉ muốn linh thạch, không có làm tiếp sự việc quá phận để Thôi An Trác bọn người rất may mắn.

Xác thực.

So với các sư huynh như Đậu Tất, Vân Đại Tiện Thần đã phi thường ôn hòa, không làm các đại gia tộc gà chó không yên.

Sơn lâm.

Vân Đại Tiện Thần xoa xoa hai tay, hỏi:

- Hai vị, sau này có tính toán gì?

- Cái này…

Vân Phi Dương trầm mặc, nắm tay Hạ Mộng Thần, chân thành nói:

- Rời đi nơi đây, ẩn cư sơn dã.

- Cũng không tệ.

Vân Đại Tiện Thần nói:

- Nhưng lấy thực lực của ngươi, nếu gặp phải hung thú cường đại trong hoang sơn dã lĩnh, có năng lực bảo hộ nữ nhân ngươi không?

Vân Phi Dương trầm mặc.

Vũ Thần cấp như hắn chỉ có thể đối phó một số Phàm Thú, đụng phải Linh thú, chỉ có thể chạy trốn, sao có ẩn cư sơn lâm.

- Ai.

Vân Đại Tiện Thần nói:

- Ta cũng hay mềm lòng, đến đây, buông lỏng tâm thần, ta mang các ngươi đi một thế giới không có phân tranh.

Vân Phi Dương và Hạ Mộng Thần được thu vào Phi Dương đại lục, từ đó an cư ở đây.

Tuy Vân Đại Tiện Thần nói mình mềm lòng, nhưng cũng có một mục đích khác, muốn phát triển phát triển nhân khẩu Phi Dương đại lục.

Trước kia.

Hơn chín trăm vạn Ma Linh Tộc đưa vào Phi Dương đại lục rất chen chúc, mà khi cảnh giới không ngừng đề cao, thế giới không ngừng mở rộng.

Cho đến ngày nay.

Sinh linh chiếm không được hai thành đất đai, còn thừa tám thành đều là đất hoang chưa khai phá, nhập càng nhiều nhân loại vào ở rất trọng yếu.

Nói thật.

Lấy tốc độ tên này đột phá và thế giới mở rộng, dù mỗi ngày mang vào mấy chục vạn người cũng không chen chúc.

PS: vai quần chúng trùng tên Vân Phi Dương biến mất, nhân vật chính trở về tên thật.

- Sư huynh.

Trên đường, Yến Sơn Tuyết hỏi:

- Bọn họ đâu rồi?

- Đi rồi.

- Đi rồi?

Yến Sơn Tuyết mờ mịt.

Nàng và Thao Thiết hiện còn không biết, trong thân thể Vân Phi Dương nắm giữ một thế giới khổng lồ.

- Sư huynh.

Yến Sơn Tuyết cũng không nghĩ nhiều, cười nói:

- Tại sao ngươi lại giúp bọn họ?

Vân Phi Dương trả lời.

- Ta chỉ cảm thấy, người hữu tình nên ở cùng nhau mà không phải bị phân tán, trở thành tiếc nuối cả một đời.

Trong giấc mộng, hắn giúp không được Diệp Khai và Hoa Lạc, nhưng trong hiện thực thì có thể giúp được một đôi nam nữ yêu nhau khác.

Yến Sơn Tuyết cười nói:

- Không nhìn ra, ngươi vẫn rất có tình.

- Có thể.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1173: Ngươi có chứa đồ vật sinh linh?


Vân Phi Dương nghiêm túc nói:

- Người tốt giống như ta đốt đèn lồng cũng tìm không thấy đâu.

- Cắt.

Yến Sơn Tuyết nói:

- Ăn cướp nhiều linh thạch như vậy còn nói mình là người tốt.

Nói đến linh thạch, Thao Thiết vội vàng đi tới, nói:

- Tiểu tử, nhanh nhanh đưa linh thạch cho bản Vương.

- Đừng nóng vội.

Vân Phi Dương nói:

- Từ từ rồi ta cho.

- Móa!

Thao Thiết chỉ gương mặt suy yếu của mình, tức giận nói:

- Bản Vương giúp ngươi uy h**p bọn họ, vận dụng toàn bộ lực lượng, hiện tại rất suy yếu, cần linh thạch bồi bổ!

Tuy tên này khôi phục không ít thực lực nhưng đối mặt bảy tên cường giả Hư Không cảnh, khẳng định sẽ rất khó giải quyết.

Không có cách nào.

Chỉ có thể bộc phát ra toàn bộ lực lượng, kích phát hai quyền mạnh nhất, chấn vỡ không gian, mục đích cuối cùng chỉ là chấn nhiếp!

Không thể không nói.

Con hàng Thao Thiết này có chút thông minh, tung hai quyền hao phí toàn bộ lực lượng, xác thực hù dọa được bọn người Thôi An Trác.

Nếu không.

Đánh nhau thật thì chắc chỉ có thể giải quyết được hai ba tên, để lại mấy người, chỉ xa luân chiến thì có thể mài chết hắn.

Uy h**p quần hùng, hậu quả là cực độ suy yếu, bởi vậy có thể thấy, cái giá đắt khi phải trang bức.

- Tốt thôi.

Vân Phi Dương nhìn ra được hắn rất suy yếu, nói:

- Buông lỏng tâm thần.

- Làm gì?

Thao Thiết cảnh giác.

Hắn lo lắng mình buông lỏng tâm thần, tên này sẽ thừa cơ ký kết khế ước.

Vân Phi Dương nói:

- Ta đưa ngươi đi một chỗ, ngươi tùy tiện hấp thu linh thạch bên trong.

Thao Thiết quả nhiên không có bất kỳ lực kháng cự nào đối linh thạch, lúc này sảng khoái đáp:

- Tốt!

Kết quả là.

Hắn bị Vân Phi Dương đưa Phi Dương đại lục, xuất hiện trước mặt từng đống linh thạch.

- Ngọa tào!

- Nhiều như vậy!

"Ha ha ha!"

Thao Thiết cười ha hả.

Ngoại giới.

Yến Sơn Tuyết thấy Thao Thiết đột nhiên biến mất, ngạc nhiên hỏi:

- Ngươi có chứa đồ vật sinh linh?

- Sư muội.

Ánh mắt Vân Phi Dương lạnh lẽo uy h**p.

- Có một số việc, không nên biết hết chân tướng, nếu không, chỉ mang đến nguy hiểm cho mình.

Yến Sơn Tuyết trầm mặc.

Nàng biết tên này có bí mật không muốn để cho mình nghe, cũng không muốn để mình biết.

- Yên tâm đi.

Yến Sơn Tuyết nói:

- Lời gì nên nói, lời gì không nên nói, Yến Sơn Tuyết ta rất rõ ràng.

Vân Phi Dương nói:

- Vậy thì tốt.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1174: Đại hắc cẩu?


Rời Vô Song thành, Vân Phi Dương mang theo Yến Sơn Tuyết tiến vào rừng sâu núi thẳm, bắt đầu tìm kiếm Tinh Thú cường đại để lịch luyện.

Hấp thu linh thạch có thể nhanh chóng đề thăng nhưng cảnh giới bất ổn, cho nên cần phải không ngừng thực chiến để vững chắc.

- Rống!

Một đầu Tinh Thú có thể so với Hư Không cảnh Chân Long kỳ bi thảm nộ hống, cuối cùng uể oải ngã xuống.

Vân Phi Dương thu quyền, khóe miệng lộ ra mỉm cười.

Trong khoảng thời gian này, hắn không quên tu luyện Diệp Khai Phong Quyền, lý giải cũng ngày càng mạnh.

Dựa theo đẳng cấp vũ kỹ để tính, chí ít, đã lĩnh ngộ được mức Huyền Giai.

Giải quyết Tinh Thú vừa mới đột phá đến cấp một, vẫn dư xài.

- Yêu nghiệt.

Yến Sơn Tuyết đứng đằng xa âm thầm lắc đầu.

Cùng Vân Phi Dương tiếp xúc càng lâu, nàng càng phát hiện, thực lực đối phương thâm bất khả trắc, cũng chưa chắc thất bại khi đối mặt với Chân Long kỳ cường giả.

Nói thật.

Vân Phi Dương xác thực thâm bất khả trắc.

Đã đột phá Thối Cốt Kỳ, còn chưa từng chân chính bạo phát qua, trời mới biết đến cùng có thể chống lại Chân Long kỳ cường giả cấp bậc gì.

Yến Sơn Tuyết đi tới, nói:

- Sư huynh, ngươi có thể nghiêm túc đánh một lần không, để ta kiến thức thực lực chân chính của ngươi?

- Có thể.

Vân Phi Dương lấy tinh hạch ra xong, cười nói:

- 5000 linh thạch.

Yến Sơn Tuyết im lặng.

- Ngươi kiếm lời nhiều linh thạch như vậy còn quan tâm tới 5000 linh thạch của ta?

Vân Phi Dương nói:

- Quan tâm chứ.

- Được.

Yến Sơn Tuyết lấy linh thạch ra, nói:

- Ngươi nhất định phải chân chính thể hiện ra thực lực chính mình, không được giấu diếm.

Vân Phi Dương tiếp nhận linh thạch, khổ sở nói:

- Ta biểu hiện làm sao mới có thể để cô cho rằng không có ẩn tàng đây.

Yến Sơn Tuyết cân nhắc một hồi, nói:

- Như vậy đi, ngươi và Tinh Thú cấp hai đánh nhau!

Tinh Thú từ cấp một đến cấp ba đối ứng Chân Long kỳ, Tinh Thú cấp hai, nghiêm ngặt trên ý nghĩa mà nói, thực lực lại ở Chân Long kỳ tầng bốn đến tầng sáu.

Vân Phi Dương không chút do dự nói:

- Ô kê, tìm Tinh Thú cấp hai đánh!

Núi rừng sâu xa, cỏ xanh bát ngát ven hồ, giờ phút này bên bờ hồ, một đầu hổ thú đang uống nước.

Bộ dáng con thú này không khác gì Tật Phong Kiếm Xỉ Hổ, một hàm răng dài nhọn, dưới chân có phong lưu ngưng tụ.

Khác biệt là.

Đầu hổ thú này lớn hơn Tật Phong Kiếm Xỉ Hổ, khí thế cũng mạnh hơn, trên lưng càng là ra một đôi cánh màu đen.

Nhìn qua vô cùng uy vũ bá khí.

Yến Sơn Tuyết núp trong bóng tối, thấp giọng nói:

- Đây là một đầu Tật Phong Hắc Sí Hổ, Tinh Thú cấp hai.

- Ừm.

Vân Phi Dương nói:

- Chọn nó đi.

Yến Sơn Tuyết nhắc nhở:

- Sư huynh, đầu Hắc Sí Hổ này chủ tốc độ, không thua gì phi cầm, ngươi xác định muốn nó là đối thủ?

Vân Phi Dương cười một tiếng, nói:

- Sư muội, nếu như ta có thể giải quyết nó, ngươi lại cho ta 5000 linh thạch, như thế nào?

- Nghĩ hay lắm!

Yến Sơn Tuyết cự tuyệt.

Nàng từ Yến gia ra chỉ mang hơn 10 ngàn linh thạch, bây giờ còn thừa không nhiều.

Vân Phi Dương lắc đầu.

Hắn quang minh chính đại từ chỗ tối nhảy ra.

Tật Phong Hắc Sí Hổ đang uống nước nhất thời phát giác, quay người nhìn chằm chằm tên nhân loại này, tròng mắt bộc lộ ra vẻ lạnh lẽo âm u.

Vân Phi Dương vẫy tay, cười nói:

- Đại hắc cẩu, mau chạy tới đây nhận lấy cái chết.

Đại hắc cẩu?

Tật Phong Hắc Sí Hổ nghe vậy, phẫn nộ rống một tiếng, tiếp theo hóa thành một đạo hắc quang tiến lên.

Không hổ là Phong hệ Tinh Thú hiếm thấy, tốc độ nhanh đến nổi khiến người ta chỉ có thể nhìn thấy hắc quang, thấy không rõ thân thể.

Nó nhanh, Vân Phi Dương càng nhanh!

Mũi chân chỉ điểm một cái, thân thể nhất thời bay lên, treo giữa không trung, tránh thoát công kích.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1175: Nó không cam lòng nộ hống.


- Rống!

Tật Phong Hắc Sí Hổ vồ hụt, nâng cằm nhìn lại, trong ánh mắt hiện ra vẻ khinh thường, tiếp theo thân thể run lên, đôii Hắc Sí nhất thời mở ra.

Hai cặp hắc dực dài khoảng mấy trượng, trong nháy mắt mở ra mang theo lực lượng cường đại, cổ thụ chung quanh nhao nhao sụp đổ.

- Rất uy vũ nha.

Vân Phi Dương cười nói.

- Xoát!

Nhưng vào lúc này, Tật Phong Hắc Sí Hổ nhoáng một cái, nhất thời hình thành cuồng phong cường đại tiến lên.

Nhanh tựa như đạn pháo!

Vân Phi Dương không nghĩ tới, tốc độ của đại hắc cẩu khi mở ra hai cánh nhanh như vậy, khi hắn muốn né tránh thì đã muộn.

- Bành!

Tật Phong Hắc Sí Hổ hung hăng đụng vào người hắn, đụng bay ra xa cả trăm trượng, chật vật ngã trên mặt đất.

Tâm thần Yến Sơn Tuyết xiết chặt, trên gương mặt xinh đẹp hiện đầy lo lắng.

Tinh Thú có thể so với Chân Long kỳ tầng bốn trở lên, bạo phát lực khẳng định sẽ ở mức mười trọng Chân Long Lực, tên kia bị đụng một cái, không có sao chứ?

Yến Sơn Tuyết cũng không biết, một kích Tật Phong Hắc Sí Hổ vừa rồi đập vào ẩn chứa lực lượng đã đạt đến hai mươi trọng Chân Long Lực.

Đổi thành thuần nguyên lực cũng là 200 ngàn!

Loại cường độ này coi như Thôi An Trác Chân Long kỳ tầng bảy ngạnh kháng cũng phải bị thương!

Nhưng.

Vân Phi Dương ngã trên mặt đất, lại sưu một cái nhảy dựng lên, vỗ vỗ bùn đất trên thân, nói:

- Xem thường đầu đại hắc cẩu ngươi rồi.

Tâm lý còn âm thầm may mắn, nói:

- May mắn lão tử sớm gọi Thái Hư Bạch Kim chiến giáp, nếu không, không chết cũng phải trọng thương.

Chiến giáp hộ thể của Vân Phi Dương có lực phòng ngự kinh người, dù chính diện nghênh đón hai mươi trọng Chân Long Lực, một chút vết thương cũng không có.

Nếu người khác biết, chắc chắn hâm mộ muốn chết.

Thấy hắn bình yên vô sự, Yến Sơn Tuyết nhất thời buông lỏng một hơi, nhưng trong lòng vẫn không quên cảm khái.

- Một tên b**n th**!

Tật Phong Hắc Sí Hổ cũng ngạc nhiên.

Tên nhân loại này tán phát khí tức cũng không có đến Hư Không cảnh, bị mình hung hăng đụng một cái mà chút việc cũng không có, quá vô lý hư cấu rồi.

- Đại hắc cẩu.

Vân Phi Dương vén ống tay áo lên, nói:

- Tới phiên ta xuất thủ, mà ngươi tốt nhất nhanh chạy trốn, nếu không, kết cục cũng chỉ có chết.

Từng chữ, đều bộc lộ ra cuồng ngạo, đều có cảm giác hống hách.

- Rống!

Tật Phong Hắc Sí Hổ gầm nhẹ một tiếng, trong con ngươi hiện ra vẻ khinh thường.

- Hưu —— .

Đột nhiên, tay phải Vân Phi Dương nhẹ nhàng nâng lên, năm ngón tay vươn ra, một đạo lưu quang đột nhiên xuất hiện, đợi biến mất, một thanh binh khí giống như cung, giống như đao xuất hiện.

Yến Sơn Tuyết hô.

- Bán Nguyệt Ma Luân?

Trước đó Vân Phi Dương cầm binh khí này trắc thí lực lượng trên diễn võ trường Bắc Uyển nàng cũng ở chỗ đó.

Nhưng chỉ vẻn vẹn chỉ biết tên, cũng không biết đây là Ma khí của Ma Giới.

- Hô!

Trong nháy mắt Bán Nguyệt Ma Luân xuất hiện, Ma khí mãnh liệt tràn ngập, Tật Phong Hắc Sí Hổ cảm nhận được, tròng mắt hiện ra hoảng sợ.

Bên trong Ma khí ẩn chứa giết chóc cùng lệ khí để Tinh Thú cũng kiêng kị sợ hãi.

Không ổn.

Vô cùng không ổn!

Trong lòng Tật Phong Hắc Sí Hổ hiện ra khí tức tử vong mãnh liệt, nó lúc này không do dự, co cẳng chạy trốn!

- Muộn!

Tay phải Vân Phi Dương nắm chặt xuất hiện Bán Nguyệt Ma Luân, lăng không mà lên, bỗng nhiên vung chém ra Điệp Lãng đao pháp.

- Hô!

Đao khí như sóng, gào thét mà ra, mang theo lực lượng cường đại, đồng thời còn pha tạp Ma khí đáng sợ!

Tốc độ Tật Phong Hắc Sí Hổ rất nhanh, đã bay ra ngàn trượng nhưng so với đao khí vẫn chậm đến đáng thương.

- Rống!

Nó không cam lòng nộ hống.

- Phốc

Đao khí bay qua, máu tươi chiếu rọi, đầu lâu Tật Phong Hắc Sí Hổ phiêu đãng giữa không trung, trong con ngươi dần dần mất đi hào quang còn chưa hết vẻ hoảng sợ.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1176: Có thể thử một chút.


- Phù phù.

Đầu lâu Tật Phong Hắc Sí Hổ rơi xuống đất, thân thể to lớn đang bay giữa không trung ầm vang rơi xuống, khiến cho mặt đất rung động một chút.

Yến Sơn Tuyết sững sờ tại chỗ.

Tinh Thú cấp hai có thể so với Chân Long kỳ tầng bốn trở lên cứ như vậy chết dưới một đao,

hắn làm thế nào làm được?

Hay một đao vừa rồi đã đạt tới cường độ có thể so với mười trọng Chân Long Lực, nên mới chém giết đối phương dễ như trở bàn tay?

Một đao vừa rồi của Vân Phi Dương vẻn vẹn chỉ có cường độ năm sáu vạn trọng thuần nguyên lực. Có thể chém giết nhẹ nhõm cũng vì Bán Nguyệt Ma Luân sắc bén và Ma khí kh*ng b*.

Nói đơn giản.

Tật Phong Hắc Sí Hổ không phải chết bởi lực lượng của Vân Phi Dương mà chính chết vì binh khí không gì không phá và mang theo Ma khí bàng bạc!

Ma khí không hổ là Ma khí.

Đương nhiên, Vân Phi Dương chém một đao kia xuống cũng giống như Thao Thiết đánh hai quyền vỡ nát không gian lúc trước, Ma khí bên trong cơ thể đã hao phí bảy tám phần.

Bạo phát càng cao, tiêu hao càng nhiều.

Mà năng lượng trong đan điền hắn nhiều gấp bội người bình thường đó. Nếu không, dù có cầm Bán Nguyệt Ma Luân cũng chặt không ra một đao cường thế như vừa rồi.

Vân Phi Dương cũng không quan tâm Ma khí tiêu hao quá nhiều, bởi vì không có Ma khí, vẫn còn có thuần nguyên lực, huống hồ Phi Dương đại lục có Ma khí tinh khiết, dung thân đi vào, chẳng mấy chốc sẽ khôi phục.

- Bằng vào cảnh giới của ta hiện tại, vẫn không cách nào chân chính chưởng khống Bán Nguyệt Ma Luân, có thể dùng để làm đòn sát thủ.

Vân Phi Dương có hơi thất vọng.

Theo hắn suy đoán, muốn không kiêng nể gì chưởng khống món Bán Ma khí kia chí ít cần đạt đến Hư Không cảnh.

Nói thật.

Lúc này hắn lấy năm sáu vạn trọng thuần nguyên lực chém giết Tinh Thú đã có thể bạo phát ra hơn hai mươi trọng Chân Long Lực, nếu đột phá đến Hư Không cảnh, hoàn mỹ chưởng khống Bán Nguyệt Ma Luân, chẳng phải sẽ càng kinh khủng!

- Hưu!

Vân Phi Dương bay đến trước thi thể Hắc Sí hổ, lấy ra tinh hạch, cũng chém xuống đôi hắc dực.

Thú có cánh, có thể là đồ tốt, cầm lấy đi bán, hẳn có thể bán không ít tiền.

- Thấy chưa?

Thu đồ vật vào Phi Dương đại lục xong, Vân Phi Dương cười nói:

- Đây chính là thực lực chân chính của ta.

- Lợi hại.

Yến Sơn Tuyết khen từ đáy lòng.

Lấy thực lực này trảm giết nhị giai Tinh Thú, đợi khi thi đấu thiên tài bắt đầu, tuyệt đối có thể quét ngang.

Vô địch, hẳn là lấy đồ trong túi!

Nếu như nàng biết, một đao của cường thế Vân Phi Dương chỉ có thể dùng một lần thì sẽ không cho rằng như thế.

Vân Phi Dương đưa Bán Nguyệt Ma Luân về Phi Dương đại lục, lần nữa hợp thể, tiếp tục sinh ra Ma khí cuồn cuộn không dứt.

Lúc không cần dùng thì làm cội nguồn Ma khí.

Thời gian chiến đấu, có thể tế ra làm binh khí.

Đẹp quá thay, đẹp quá thay!

- Tật Phong Hắc Sí Hổ là Tinh Thú Phong hệ hiếm thấy, nếu như dung hợp tinh hạch của nó cho Đại Bạch, có thể cải thiện phẩm giai của nó hay không?

Vân Phi Dương nói thầm.

Tật Phong Kiếm Xỉ Hổ làm khế ước thú thứ hai, không ngừng tu luyện trong Phi Dương đại lục, đột phá đến cấp tám, nhưng tư chất có hạn, đã không cách nào tinh tiến.

Mà viên tinh hạch này tương tự thuộc tính của nó, để Vân Phi Dương bắt đầu sinh một cái ý nghĩ, đổi hạch!

- Đổi hạch?

Liễu Nhu biết được ý đồ này, khẽ cau mày.

- Sư đệ, ý nghĩ này của ngươi, rất lớn mật.

Vân Phi Dương nói:

- Sư tỷ, không được hả?

Liễu Nhu nâng cằm lên nói:

- Trên lý luận mà nói, hung thú cùng thuộc tính, đổi hạch không có vấn đề, nhưng ai cũng không dám cam đoan, có nguy hiểm hay không.

- Có thể thử một chút.

Vân Phi Dương nói.

Liễu Nhu nói:

- Sư đệ, Đại Bạch là khế ước thú của ngươi, hết thảy nghe lệnh ngươi, nhưng loại chuyện này, không hỏi nó thì qua loa quyết định, có chút không ổn.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1177: Đổi hạch mạo hiểm quá lớn!


Vân Phi Dương chân thành nói:

- Nó sẽ đồng ý.

- Rống!

Trong phủ Thành chủ, Tật Phong Kiếm Xỉ Hổ trầm thấp gào thét một tiếng, trong con ngươi lóe ra vẻ kiên định, hiển nhiên, nó đồng ý đổi hạch.

Lấy phẩm chất của nó, đột phá cấp tám là do chủ nhân ban tặng, từ nay về sau không còn khả năng đột phá. Mà đổi hạch có tỉ lệ tử vong dù cao đến chín thành cũng muốn thử một phen.

Bởi vì nó cũng muốn được mạnh lên, muốn đột phá cao hơn, bồi tiếp chủ nhân, bồi tiếp Thần Thần, rong ruổi thiên hạ.

Do là khế ước thú của mình.

Vân Phi Dương rất hiểu ý nghĩ Đại Bạch, cho nên, hôm nay cho nó cơ hội mạnh lên, còn về sinh tử, không cân nhắc!

- Khế ước thú của ta nên có tâm mạnh hơn mà không phải an vui như hiện trạng.

- Rống!

Tật Phong Kiếm Xỉ Hổ nộ hống, bên trong thanh âm có khí tức bất khuất.

Vân Phi Dương v**t v* nó, chân thành nói:

- Hiện tại, đổi hạch.

Tật Phong Kiếm Xỉ Hổ nằm trong Y Đường, phụ trách đổi hạch tự nhiên là Liễu Nhu, dù sao, người ta y thuật cao minh.

Vân Phi Dương đứng bên cạnh, nhìn qua thì thấy bình thản nhưng trong lòng bàn tay lại chảy ra mồ hôi, khế ước thú làm bạn với mình hơn mười năm, nếu như xảy ra bất trắc, khẳng định sẽ rất đau lòng.

- A Nông.

Thần Thần cũng ở chỗ này, nàng thấy Đại Bạch đã bị tiêm thuốc hôn mê, run rẩy hỏi:

- Nó có việc gì không?

Thần Thần và Tật Phong Kiếm Xỉ Hổ ở chung thời gian dài nhất, thường xuyên cưỡi nó tản bộ khắp thế giới, cảm tình rất thâm hậu.

- Không biết.

Vân Phi Dương đáp.

Những lời này đang an ủi Thần Thần cũng đang an ủi mình.

- Sư đệ.

Liễu Nhu chân thành nói:

- Lấy hạch là lúc nguy hiểm nhất, ngươi dùng Mộc thuộc tính, không gián đoạn bảo vệ sinh cơ cho nó.

- Hiểu rõ.

Vân Phi Dương trả lời.

Cái gọi đổi hạch cũng là mở ngực lấy ra tinh hạch vốn có, thay đổi tinh hạch mới, coi trọng một chữ, nhanh!

Liễu Nhu thuần thục dùng đao mở ra lồng ngực Đại Bạch ra, gỡ xuống tinh hạch của nó.

Trong quá trình này, Vân Phi Dương dùng Mộc thuộc tính điên cuồng tuôn ra bảo vệ sinh cơ cho Đại Bạch.

Liễu Nhu bưng lấy tinh hạch Hắc Sí Hổ đặt vào, sau đó thuần thục may vết thương lại.

Quá trình đổi hạch chỉ mất nửa canh giờ, nhưng trán Liễu Nhu phủ đầy mồ hôi, xem ra, quá trình không thoải mái.

Mệt nhất vẫn là Vân Phi Dương.

Giờ phút này hắn vẫn phóng thích Mộc thuộc tính uẩn dục sinh cơ cho Đại Bạch.

- Sư đệ.

Liễu Nhu nói:

- Đổi hạch rất thuận lợi, tiếp đó cũng chỉ có thể dựa vào chính nó.

Vẻ mặt Vân Phi Dương nghiêm túc lên.

Dù tinh hạch cùng thuộc tính nhưng dù sao cũng không phải mình, khảm nạm vào, khẳng định sẽ sinh ra lực bài xích.

Đối với Đại Bạch, đây mới là khảo nghiệm cực kỳ trọng yếu, vượt qua bài xích, dung hợp tinh hạch mới, thoát thai hoán cốt.

Chống đỡ không nổi, chết!

- Nhất định có thể.

Thần Thần nỉ non.

- Đại Bạch, chúng ta chờ ngươi trở lại, cùng nhau rong ruổi Tiểu Thần Giới!

Bọn người Vân Phi Dương rời đi.

Đại Bạch sau khi đổi hạch nằm trong phòng, tinh hạch mới trong thân thể không ngừng rung động, tựa hồ đang thích ứng, lại tựa hồ đang bài xích.

Nó dần dần thanh tỉnh, nhất thời cảm giác được toàn thân truyền đến cảm giác đau đớn tê tâm liệt phế, loại cảm giác phảng phất như lập tức sẽ nổ tung.

- Graoo...

Đại Bạch đau nhức rên nhẹ một tiếng.

Nhịn xuống.

Chịu nổi!

Chủ nhân và Thần Thần đang chờ ta!

Nhưng.

Loại đau khổ này truyền đến thống khổ càng thêm mãnh liệt, quả thực sống không bằng chết!

Ngoại giới.

Vân Phi Dương chau mày.

Với tư cách chủ nhân, hắn có thể cảm giác được tư duy Đại Bạch hỗn loạn, tùy thời có khả năng sụp đổ.

Quả nhiên.

Đổi hạch mạo hiểm quá lớn!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1178: Do ta sơ sẩy.


Sau khi đổi hạch, trong thân thể Đại Bạch xuất hiện lực bài xích, bị thống khổ giày vò.

Vân Phi Dương có chút hối hận.

Nhưng.

Chuyện cho tới bây giờ, hối hận cũng vô dụng, hắn nói thầm:

- Đại Bạch, ngươi là khế ước thú của Vân Phi Dương ta, điểm ấy thống khổ cũng không chịu nổi sao!

Thanh âm truyền đến tai Đại Bạch, nó đang chịu đựng thống khổ, tư duy nhất thời rõ ràng, trong con ngươi lấp lóe kiên định.

Chủ nhân ta là Vân Phi Dương.

Hắn là Chiến Thần của Thần Giới!

Mình chịu không được điểm ấy khổ, sỡ thì có tư cách gì làm khế ước thú của hắn!

- Rống!

Tật Phong Kiếm Xỉ Hổ rống một tiếng, dưới thống khổ quấy rối chầm chậm đứng lên, dù tứ chi run rẩy kịch liệt vẫn kiên trì.

Vì cho nó tiếp tục đứng lên, Vân Phi Dương nói:

- Đại Bạch, ngươi còn nhớ không, năm đó ở sơn động, trong trận pháp ký kết khế ước, lời ta từng nói qua?

Nói qua?

Đại Bạch cố gắng nhớ lại quá khứ.

Bên tai nhất thời vang lên đã từng lời nói:

- Hổ, theo ta là cơ duyên tạo hóa của ngươi, có lẽ tương lai ngươi sẽ rút đi Phàm Thân, thành tựu Thần Thú!

Rút đi Phàm Thân, thành tựu Thần Thú!

Mấy chữ cuối cùng phảng phất như có Ma lực to lớn khiến quanh thân Đại Bạch hiện ra khí thế kiên định.

Đây vẫn chỉ là đổi hạch.

Cũng không phải rút đi Phàm Thân, nếu như không chịu nổi, về sau làm sao thành tựu Thần Thú!

- Rống!

Đại Bạch gầm nhẹ một tiếng, cuối cùng đứng thẳng!

- Hô!

Lực bài xích trong thân thể bị cỗ khí thế cường đại này của nó áp chế, không ngừng co đầu rút cổ lui lụi cho đến khi bị xua đuổi hầu như không còn.

Trong nháy mắt lực bài xích biến mất.

Nhục thể của Đại Bạch cấp tốc cùng tinh hạch Hắc Sí Hổ dính liền cùng một chỗ, mà cái này chính là triệt để dung hợp.

- Hưu!

Tinh thuần lực lượng tuôn ra từ trong tinh hạch dung nhập bắp thịt cùng máu của nó để nó không ngừng thuế biến.

- Phù phù.

Đại Bạch nằm rạp trên mặt đất, lười biếng ngáp một cái, cuối cùng nhắm mắt, mơ màng thiếp đi.

Vân Phi Dương vui vẻ.

- Sư tỷ, thành công!

Thành công.

Đại Bạch thuận lợi dung hợp tinh hạch, tiếp đó cần thời gian chậm rãi cải biến thân thể, cải biến huyết dịch.

Chờ nó tỉnh lại, nhất định có biến hóa lớn nghiêng trời lệch đất, có lẽ không còn là Tật Phong Kiếm Xỉ Hổ, mà sẽ trở thành Tật Phong Hắc Sí Hổ!

Liễu Nhu lườm hắn một cái, nói:

- Buông tay.

- Ây.

Vân Phi Dương hậm hực thu tay, nói:

- Sư tỷ, do ta quá kích động, không phải chiếm tiện nghi của tỷ.

Liễu Nhu hồ nghi nói:

- Thật sao?

Đại Bạch hoàn mỹ dung hợp tinh hạch Hắc Sí Hổ cần thời gian để chậm rãi thuế biến, Vân Phi Dương cũng không chờ đợi, chuẩn bị về Tiểu Thần Giới.

- Chậm đã.

Liễu Nhu nói:

- Sư đệ, từ khi ngươi đi vào Tiểu Thần Giới cũng không còn đưa ta dược tài có giá trị nha.

Vân Phi Dương gãi gãi đầu, nói:

- Hình như là thế.

Trong đầu tên ngốc này chỉ có linh thạch, dù trong núi rừng, cũng không có đi tìm dược tài.

Liễu Nhu nói:

- Ngươi không phải đã nói, muốn dựa vào luyện đan kiếm linh thạch à, không có tài liệu, ta làm sao luyện?

- Do ta sơ sẩy.

Vân Phi Dương nói:

- Sư tỷ đừng nóng vội, ta hiện tại đi tìm dược tài.

- Cho ngươi.

Liễu Nhu lấy ra một chồng sách vở thật dày, nói:

- Đây là dược vật ta nghiên cứu về Tiểu Thần Giới trong khoảng thời gian này mà ghi lại, ngươi căn cứ theo đó đi tìm đi.

Vân Phi Dương lật ra xem.

Khá lắm, vẻn vẹn tờ thứ nhất đã ghi chép rất nhiều loại dược tài khác biệt.

Hắn cất kỹ quyển sách, nói:
- Sư tỷ, ta sẽ giúp ngươi tìm tới những dược liệu này.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1179: Kỳ quái.


Liễu Nhu cười nói:

- Càng nhiều càng tốt, càng nhanh càng tốt.

Nàng không quan tâm đối với võ đạo.

Sinh hoạt trong Phi Dương đại lục, thú vui duy nhất, không phải nghiên cứu tiểu lịch sử Tiểu Thần Giới thì cũng là luyện đan.

Liễu Nhu là cao thủ luyện đan, mỗi ngày rảnh rỗi cổ thư, điều này khiến Vân Phi Dương cảm thấy có chút hư mất của trời, cho nên về đến Tiểu Thần Giới, hắn bắt đầu tìm kiếm dược tài trong núi rừng.

Đáng tiếc.

Ngoài sơn lâm sớm đã bị rất nhiều võ giả vào, cũng không có dược tài gì đặc thù, muốn đạt được thứ có giá trị, nhất định phải tiến vào chỗ sâu.

- Đi.

Vân Phi Dương nói:

- Chúng ta đi chỗ sâu.

Yến Sơn Tuyết nói:

- Phiến khu vực này, khắp nơi đều thấy được Tinh Thú có thể so với Hư Không cảnh, nếu như thâm nhập sâu hơn nữa, có thể gặp nguy hiểm.

- Không có việc gì.

Vân Phi Dương không thèm để ý, hắn thấy, khu vực càng nguy hiểm, càng có tài liệu linh tính cực cao.

Yến Sơn Tuyết nói:

- Tự ngươi đi thôi, ta ở chỗ này chờ.

Nàng không phải sợ nguy hiểm, mà sợ mình theo hắn tiến vào càng sâu gặp được nguy hiểm, sẽ kéo chân hắn.

- Cũng được.

Vân Phi Dương không muốn bại lộ Phi Dương đại lục, không có thu nàng vào bên trong, mà chỉ nói:

- Cô ở chỗ này chờ ta, ta tìm được dược tài sẽ trở về.

Như thế.

Yến Sơn Tuyết lưu lại trong sơn động.

Bất quá.

Vì lý do an toàn, trước khi Vân Phi Dương đi, bố trí trận pháp phòng ngự trong động, cũng căn dặn nàng, không nên tùy tiện rời đi.

- Hắn đang quan tâm ta sao?

Yến Sơn Tuyết ngồi trong sơn động nỉ non, trên gương mặt xinh đẹp hiện ra nụ cười rung động lòng người.

Nơi núi rừng sâu xa.

Thân pháp Vân Phi Dương mạnh mẽ xuyên qua từng khu vực, mặc dù ngẫu nhiên quấy nhiễu Tinh Thú cường đại, nhưng dựa vào tốc độ, vẫn nhẹ nhõm tránh thoát.

- Hậu Thổ thuộc tính chưa hoàn toàn khôi phục, không thể lấy nó ra tìm dược tài. Hắn vừa đi, vừa phóng thích nguyên niệm, bao phủ phương viên mấy chục dặm phía trước.

Rất nhanh phát hiện một gốc dược tài có tám lá trước một cự thạch.

- Đây chính là Dung Nguyên Thảo mà trên sách sư tỷ ghi chép dùng luyện chế Hồi Nguyên Đan.

Vân Phi Dương thu vào Phi Dương đại lục.

Dược thảo ở Thần Giới, phân ra Thiên Địa Huyền Hoàng bốn cấp bậc, mà Dung Nguyên thảo là Hoàng giai sơ cấp.

Nó sinh trưởng tại sâu trong sơn lâm, khắp nơi có thể thấy, ẩn chứa mờ nhạt thuần nguyên lực, phối hợp dược tài khác có thể luyện chế ra Hồi Nguyên Đan Hoàng giai sơ cấp.

Hồi Nguyên Đan tương tự như Linh Khí Đan ở Vạn Thế Đại Lục, chính là đan dược khôi phục thuần nguyên lực.

Chỉ cần là võ giả, đều sẽ cần Hồi Nguyên Đan, cho nên, nhu cầu phi thường lớn.

- Còn có!

Vân Phi Dương ngẩng đầu, nhìn thấy phía trước có mấy gốc Dung Nguyên thảo, lúc này chạy tới khai thác.

Ước chừng một canh giờ, hắn thu thập mấy trăm gốc Dung Nguyên thảo trong phương viên vài dặm xung quanh.

Thu thập Hoàng giai sơ cấp dược tài thực không có thành tựu, Vân Phi Dương lựa chọn tiếp tục thâm nhập vào sâu bên trong.

- Rống!

Đột nhiên, một tiếng rống đinh tai nhức óc truyền tới khiến cho tâm thần Vân Phi Dương run lên.

- Lực lượng thật mạnh, chẳng lẽ là Thánh thú?

Hắn âm thầm chấn kinh.

- Hoa —— .

Nhưng vào lúc này, phía trên bầu trời, một đầu hung thú to lớn chầm chậm bay lên, quanh thân bao phủ hỏa diễm bừng bừng muốn đốt cháy cả hư không.

Hỏa diễm bao phủ xuống hiển lộ ra thân thể thật dài, phía trên phủ đầy lân phiến, cái đầu to có một đôi sừng thật dài.

Quanh thân tản ra Long Uy!

- Ngọa tào.

Vân Phi Dương cả kinh nói:

- Rồng?

- Không đúng.

- Đây không phải rồng, khí tức không tinh khiết, hẳn là Giao Long chưa hoàn toàn biến hóa!

- Kỳ quái.

Vân Phi Dương lẩm bẩm.

- Giao Long là Thủy Thú, sao toàn thân ẩn chứa hỏa diễm?

- Vù vù!

Đột nhiên, lại có một đầu hung v*t t* l*n bay lên, đồng dạng cũng có thân thể thật dài, nhưng không có Long Lân, thân thể hơi đen không khác gì mãng xà.

Đương nhiên.

Bộc phát ra khí thế không kém gì đầu Hỏa Diễm Giao Long kia, Vân Phi Dương nhận định, đây cũng không phải một đầu mãng xà phổ thông!
 
Back
Top Bottom