Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Siêu Thần Yêu Nghiệt

Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1040: Đã từng là Chiến Thần.


- Ngươi không thể ăn ta!

- Vì cái gì?

- Bởi vì người của ta rất bẩn, mấy năm nay chưa tắm, ngươi ăn ta sẽ bị tiêu chảy.

- Không có việc gì, bùn mà bản Vương cũng dám ăn, không sợ bẩn.

" "

Vân Phi Dương sụp đổ.

Thao Thiết còn đi tới, nói:

- Yên tâm đi, thời điểm bản Vương ăn sẽ cẩn thận, cam đoan để ngươi không cảm giác thống khổ.

Vân Phi Dương lui lại một bước, nói:

- Ta cảm thấy, chúng ta có thể thương lượng một chút.

- Ta rất đói, đợi không kịp.

Thao Thiết tới gần, nói:

- Ta không muốn ăn bùn đất, ta muốn ăn thịt của Thần.

Vân Phi Dương sụp đổ nói:

- Ta hiện tại không còn Thần Cách, căn bản không phải Thần, chỉ là một đống thịt bình thường.

Dát.

Thao Thiết ngừng chân, ngạc nhiên nói:

- Ngươi không phải Thần?

- Nói nhảm!

Vân Phi Dương đáp:

- Nếu lão tử là Thần, há để ngươi lớn lối như thế.

Thao Thiết mặc dù là một trong tứ đại hung thú Thần Giới, nhưng Vân Đại Tiện Thần là Chiến Đấu Chi Thần, thực lực khi còn trạng thái cường thịnh không phải nói đùa.

Dù đánh không thắng cũng tuyệt đối không thua.

Thao Thiết trầm giọng hỏi:

- Chuyện gì xảy ra?

Hắn muốn ăn Vân Phi Dương, muốn nếm thử mùi vị Chiến Thần, nếu như không phải Thần, ăn còn có ý nghĩ gì.

Vân Phi Dương ảo não nói:

- Ngươi chẳng lẽ không nghe nói qua ta bị Chư Thần trấn áp?

Thao Thiết bừng tỉnh đại ngộ.

Hắn lần nữa quan sát tỉ mỉ Vân Phi Dương, tiếp theo có chút uể oải nói:

- Xem ra, chỉ có thể đi tìm Thần khác.

- Thần khác?

Vân Phi Dương nhịn không được cười nói:

- Ngươi nhất định không ăn được thịt Thần rồi.

- Là sao?

Thao Thiết nghi hoặc.

Vân Phi Dương đột nhiên nghiêng người một góc 45 độ, ngửa đầu nhìn trời ưu thương nói:

- Trên thế giới này đã không còn Thần.

Thần Giới vỡ nát, chư Thần vẫn lạc.

Cường giả đến từ Chân Vũ Thần Vực sáng tạo ra Tiểu Thần Giới, thành lập trật tự Thiên Địa mới.

Biết được hết thảy, Thao Thiết cũng sững sờ ngay tại chỗ.

Hắn nỉ non.

- Bản Vương ngủ say một vạn năm vậy mà phát sinh nhiều chuyện như vậy.

Vân Phi Dương nói:

- Người nào sẽ nghĩ tới Thần Giới bất tử bất diệt sẽ vỡ nát, thiên địa còn có cái gì vĩnh hằng.

Thao Thiết thở dài một hơi.

Đã từng là Chiến Thần.

Đã từng là Cửu Vĩ Thiên Hồ.

Đã từng là Thao Thiết.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1041: Đám người kia đang tìm cái chết.


Một người hai thú đều đến từ Thần Giới, bây giờ đứng chung một chỗ có loại cảm giác luân lạc thiên nhai.

Thừa cơ hội này.

Vân Phi Dương chân thành nói:

- Thực ra chúng ta đều có chung địch nhân, không bằng hợp tác đối phó bọn hắn.

Thao Thiết lạnh lùng nói:

- Bản Vương không hứng thú hợp tác cùng tên gà mờ yếu nhớt như ngươi.

Vân Phi Dương bị thương rất nặng.

Hắn tiếp tục nói:

- Ngươi phải biết, thực lực của kẻ ngoại lai xâm lấn Thần Giới còn mạnh hơn Thần Chủ Đế Quân Thiên.

- Vậy thì thế nào?

Thao Thiết ngạo nghễ nói:

- Chờ bản Vương ăn uống no đủ sẽ giải quyết hết bọn chúng.

Vân Phi Dương lắc đầu.

Tên này còn cuồng hơn mình.

Đột nhiên.

Không trung phía xa, mấy chục đạo lưu quang đang cực tốc bay tới, cường giả Cuồng Nhân Cốc đến.

"Xoát!"

"Xoát!"

Bọn họ rơi vào trước mặt Vân Phi Dương và Thao Thiết, nhìn hố to, nhất thời đưa ánh mắt khóa chặt trên thân Vân Phi Dương.

- Vân Phi Dương, ngươi có phải tìm được bảo vật gì hay không?!

Một võ giả hỏi.

- Đúng thế, đến cùng là thứ đồ chơi gì, mau lấy ra để chúng ta mở mang tầm mắt.

Bọn họ nghĩ lầm thành có bảo vật nào đó xuất thế, bị Vân Phi Dương thu hoạch được.

- Bảo vật?

Vân Phi Dương vô ý nhìn về phía Thao Thiết.

Nếu nói thế thì hắn đúng là bảo vật, hơn nữa, còn vô cùng trân quý!

Nhìn theo ánh mắt Vân Phi Dương, mọi người khóa chặt trên thân Thao Thiết, thầm nghĩ, chẳng lẽ người này thu được bảo vật?

Cuồng Tông đệ tử đang ngăn cản hắn?

Cuối cùng.

Một cường giả lạnh giọng quát:

- Tiểu tử, ta nhìn ngươi rất lạ mắt, không phải người Cuồng Nhân Cốc ta, thức thời một chút, nhanh giao chí bảo ra.

Vân Phi Dương là đệ tử Cuồng Tông, tính như người một nhà, nếu như đạt được bảo vật, cho bọn hắn mười lá gan cũng không dám cướp.

Nhưng.

Nếu ngoại nhân đạt được, bọn họ không có gì cố kỵ, nên xuất thủ đoạt thì nhất định phải xuất thủ.

- Bảo vật?

- Giao ra?

Ánh mắt Thao Thiết dần lạnh lên.

- Ánh mắt tên này?!

- Con bà nó, chẳng lẽ hắn chưa nghe nói qua Cuồng Nhân Cốc chúng ta?

- Rõ ràng là một chim non!

- Móa, còn nhuộm tóc màu tím, cho rằng mình rất đẹp trai à!

Mọi người cười nhạo.

- Xong.

Vân Phi Dương vỗ đầu một cái, nói thầm:

- Đám người kia đang tìm cái chết.

Ánh mắt Thao Thiết càng âm u.

Hắn nắm quyền đầu, nói:

- Một đám đám cặn bã cũng dám lại ồn ào trước mặt bản Vương, muốn chết.

- Ai nha, còn tự bản Vương, ngươi coi mình là Hoàng Đế chắc?

- Mẹ, không được, ta nhịn không được, ta muốn đánh hắn!

Võ giả Cuồng Nhân Cốc, từng người tâm cao khí ngạo, bọn họ đâu thể nhẫn nhịn khi một ngoại nhân hung hăng càn quấy trước mặt mình.

- Đừng nói nhảm!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1042: Nguyên lai.


- Chúng ta làm thịt hắn đi!

"Xoạt!"

Hơn mười cường giả Hư Không cảnh xông lên.

- Cặn bã!

Thao Thiết không nhúc nhích, lạnh nhạt quát.

Vân Phi Dương lắc đầu, lúc này xoay người sang chỗ khác, hắn biết, bọn gia hỏa đui mù này chắc sẽ bị Thao Thiết tháo thành tám khối, cho nên không đành lòng xem tiếp.

"Bành!"

Một tiếng vang thật lớn truyền đến, rõ ràng nghe được âm thanh xương sườn đứt gãy, Vân Phi Dương thầm nghĩ:

- Tên này ra tay rất nặng a.

"Oanh!"

Sau lưng lại truyền tới tiếng quyền, cùng âm thanh thổ huyết.

- Ai, theo lực đạo thì không chết cũng phải trọng thương.

"Bành bành bành!"

Đằng sau truyền đến từng đợt oanh kích y như đốt pháo.

Vân Phi Dương tuy quay đầu, nhưng có thể nhìn ra cảnh tượng đám võ giả Cuồng Nhân Cốc đang bị ngược vô cùng thê thảm.

Chỉ là.

Đối mặt với Thao Thiết tàn nhẫn ngược, võ giả Cuồng Nhân Cốc sao lại không phát ra tiếng kêu thảm nào, chẳng lẽ một quyền đã bị giết?

- A Nông.

Nhưng vào lúc này, Thần Thần giật nhẹ hắn, đồng tình nói:

- Người không thể ngăn cản sao?

Ngăn cản?

Vân Phi Dương im lặng.

Thao Thiết là một trong tứ hung, vừa rồi còn muốn ăn ta đây, nếu giờ ra mặt sẽ có phiền toái, vẫn không nên thì hơn.

- Tên này mình không thể trêu vào, đừng nói lung tung.

- Không phải vậy.

Thần Thần vội nói:

- Hắn bị đánh máu me khắp người, người không ngăn cản thì sẽ chết đấy!

Hắn?

Vân Phi Dương khẽ giật mình, vội vàng xoay người, nhất thời ngây ra như phỗng, bởi vì võ giả Cuồng Nhân Cốc đang liều mạng ngược Thao Thiết!

- Mẹ, cho ngươi trang bức!

- Móa, còn dám mắng tụi ta cặn bã, này thì thích ra vẻ ta đây!

"Bành bành bành!"

Mọi người tung quyền cước hầu hạ, Thao Thiết ngã trên mặt đất, bụm mặt, bị đánh toàn thân đẫm máu.

Mẹ nó.

Không phải tứ hung sao?

Con bà nó, không phải Thần Giới Thần thú sao?

Không phải sau khi tỉnh dậy có một phần mười thực lực sao?! Sao giờ lại bị một đám Hư Không cảnh ngược không có lực hoàn thủ thế này!

Càng im lặng là.

Trong lúc bị ngược, Thao Thiết thỉnh thoảng cả giận quát:

- Một đám cặn bã, một đám cặn bã!

Vân Phi Dương quay đầu vì không đành lòng tận mắt chứng kiến võ giả Cuồng Nhân Cốc bị một hung thú khi dễ.

Nhưng.

Kết quả ngược lại!

Bị ngược không phải võ giả Cuồng Nhân Cốc mà chính là Thao Thiết vừa rồi còn chém ha sa gi (Yasuo: LMHT) tuyên bố ăn uống no đủ thì có thể giải quyết người xâm nhập Chân Vũ Thần Vực.

Nguyên lai.

Thanh âm xương sườn bị đoạn là của Thao Thiết.

Nguyên lai.

Bị đánh thổ huyết vẫn là Thao Thiết!

Tâm tình Vân Phi Dương hiện tại có thể nói hỏng bét.

Cái này mẹ nó, Thần thú clgt không biết!

- Đánh đến chết cho ta!

"Bành bành!"
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1043: Làm sao bị thương rồi?


Đám võ giả Cuồng Nhân Cốc điên cuồng giày xéo.

Bọn họ sẽ không nghĩ tới mình đang đánh Thần thú có thể sóng vai cùng Thần Quân vạn năm trước a!

- Mẹ!

Thao Thiết bụm mặt, cả giận quá:

- Nếu bản Vương không phải một hơi ăn quá nhiều, hao phí không ít lực lượng, sao lại bị bọn cặn bã các ngươi khi dễ!

Nguyên lai.

Vừa rồi mở miệng rộng ăn bùn đất cùng núi đá hơn mười dặm, hắn đã vận dụng lực lượng còn lại sau khi thức tỉnh.

Nếu như ở Thần Giới, bên trong bùn đất, núi đá, cây cối sẽ ẩn chứa thuộc tính, có thể cung cấp cho hắn không ít năng lượng.

Hết lần này tới lần khác.

Nơi này là Tiểu Thần Giới.

Thuần nguyên lực uẩn dục để vạn vật ngưng tụ thuộc tính vô cùng kém, năng lượng trong đó có cũng như không.

Bọn người Khương Thượng Nham bị hắn nuốt lại bị phun ra, tuy nhiên ngắn nhưng từng cũng vô cùng suy yếu.

Giờ phút này.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn Vương của mình bị một đám gà mờ Hư Không cảnh khi dễ, khí lực nói chuyện cũng không có.

- Dừng tay!

Ngay tại thời điểm Thao Thiết bị chà đạp điên cuồng, Vân Phi Dương rốt cục nhịn không được, quát lớn.

Nói đùa.

Đây chính là Thần thú đó.

Vạn nhất bị đánh tàn thì không hay!

Thân là Cuồng Tông đệ tử, Vân Phi Dương vẫn có mấy phần năng lượng, võ giả đang đánh nhau Thao Thiết nhao nhao dừng lại.

- Chư vị.

Vân Phi Dương nói:

- Đây là người hầu của ta, các ngươi đánh chó cũng phải nhìn mặt chủ chứ?

Thao Thiết nghe vậy, nhất thời tức điên, bản Vương chính đường đường là Thần Giới Thần thú, ngươi dám nói ta thành người hầu!

- Người hầu?

Mọi người khẽ giật mình.

Một tên Hư Không đại viên mãn sụp đổ nói:

- Sao ngươi không nói sớm.

- Đúng thế!

- Chúng ta còn tưởng rằng hắn là ngoại nhân!

- Uy, người anh em.

Một tên Hư Không cảnh cường giả kéo Thao Thiết lên, quan tâm hỏi:

- Ngươi không sao chứ?

- Một đám cặn bã!

Thao Thiết tuy bị thương nhưng thân khí chất Thần thú vẫn còn, hắn lãnh đạm nói:

- Chờ đó cho bản Vương…

"Xoát!"

Vân Phi Dương vội vàng che miệng hắn, cười nói:

- Đầu hạ nhân ta có vấn đề, gặp người đều sẽ gọi cặn bã.

Dứt lời, kéo Thao Thiết đi.

- Vân Phi Dương!

Một võ giả nói:

- Vừa rồi trời sinh dị tượng, bảo vật không phải bị ngươi cầm đó chứ.

- Đánh rắm!

Vân Phi Dương tùy tiện chỉ một hướng, nói:

- Vừa rồi có vài bóng người chạy đi từ chỗ kia.

- Truy!

Mọi người nhao nhao tiến lên.

Vân Phi Dương im lặng nói:

- Ta tùy tiện nói một chút, bọn họ thật tin.

- Phi Dương.

Nhưng vào lúc này, Cuồng Ngạo Thiên từ đằng xa bay tới tới, hắn rơi xuống, xác định đệ tử mình không có việc gì mới thở ra một hơi.

- Đây là ai?

- Tông Chủ, hắn là người hầu của ta.

- Làm sao bị thương rồi?

- Bị đám võ giả Cuồng Nhân Cốc ngộ thương.

- Đi đi, mau đi trở về liệu thương.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1044: Sư tỷ, tên này hình như rất sợ ngươi.


Vân Phi Dương kéo Thao Thiết rời đi, bọn người Khương Thượng Nham nằm trên mặt đất sầu khổ.

Bọn họ đời đời kiếp kiếp tìm kiếm Thao Thiết, hao phí vạn năm, giờ mới vất vả tìm ra, cũng thức tỉnh, kết quả, trơ mắt nhìn cảnh bị người mang đi.

- Trưởng lão, chúng ta làm sao bây giờ?

- Trước tìm một nơi dưỡng thương, sau đó đi Cuồng Nhân Cốc cướp Vương trở về!

Hơn năm trăm dặm cách khu vực Vân Phi Dương vừa đứng.

Một người trẻ tuổi mặc áo trắng đứng tại trên tảng đá lớn, nhìn mây đen dần tiêu tán, nói:

- Đến cùng là gì mà khiến thiên địa dị biến.

- Biểu ca!

Vào lúc này, hai người mặc trang phục y như hắn đi tới, nói:

- Chúng ta đã tìm ra Linh Huyết Ngọc Chi, có phải nên trở về?

- Ừm.

Người tuổi trẻ lên tiếng.

- Trở về.

"Xoát!"

Hắn điểm mũi chân, nhẹ nhàng nhảy xuống.

Nhưng.

Ngay tại thời khắc ba người chuẩn bị rời đi, võ giả Cuồng Nhân Cốc xoát xoát lao ra bao quanh họ.

- Haha, Vân Phi Dương không gạt chúng ta, quả nhiên có người đã cướp bảo vật đi.

- May mà chúng ta truy nhanh, nếu để tên này chạy thoát thì phiền phức.

Võ giả Cuồng Nhân Cốc hiển nhiên hiểu lầm.

Chỉ sợ đến Vân Phi Dương cũng sẽ không nghĩ tới, mình tùy tiện chỉ một phương vị, vậy mà lại có người.

Thật trùng hợp!

- Mẹ kiếp.

Một tên võ giả nói:

- Dám tùy tiện lấy bảo vật trong khu vực Cuồng Nhân Cốc chúng ta, thật muốn chết!

Bạch y nam tử khẽ nhíu mày, nói:

- Chư vị, chúng ta tìm được trong khu vực bên ngoài Cuồng Nhân Cốc.

- Bớt nói nhảm.

Võ giả Cuồng Nhân Cốc quát:

- Nhanh giao bảo vật ra!

Bạch y nam tử lắc đầu cự tuyệt.

- Thật có lỗi, bảo vật kia là dùng để cứu mạng.

"Hắc!"

Một tên võ giả Hư Không cảnh nói:

- Nhóc con, rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, mọi người cùng nhau xông lên, bắt giữ chúng rồi ép hỏi chí bảo!

- Tốt!

"Xoát xoát!"

Hơn mười võ giả Hư Không cảnh đồng loạt ra tay đánh tới người trẻ tuổi mặc áo trắng cùng hai tên đồng môn sư đệ của hắn.

Sau hai canh giờ.

Bạch y nam tử phong độ nhẹ nhàng máu me khắp người từ trong núi rừng tối tăm chạy ra.

Hai tên đường đệ cũng mình đầy thương tích.

Hiển nhiên.

Bọn họ bị võ giả Cuồng Nhân Cốc ngược rất thảm.

- Biểu ca, đám người Cuồng Nhân Cốc quá đáng giận, cướp mất Linh Huyết Ngọc Chi mà chúng ta dùng để cứu người!

- Việc tới nơi này thu thập rất bí mật, gia hỏa gọi là Vân Phi Dương kia làm sao lại biết?!

Bạch y nam tử xóa đi vết máu khóe miệng, mục quang lãnh lệ nói:

- Cuồng Nhân Cốc! Vân Phi Dương! Thù này, Tiết gia ta nhớ kỹ!

- Đi!

Ba người chật vật rời đi.

Cuồng Tông, Bắc Uyển.

Vân Phi Dương an trí Thao Thiết trong một phòng trống, sau đó gọi Liễu Nhu tới trị thương.

- Thao Thiết?

Nhìn nam tử tóc tím, Liễu Nhu ngạc nhiên nói:

- Ngươi không phải bị Tỳ Hưu giết, làm sao còn sống? Chẳng lẽ, đã tự ăn chính mình?

Bị Tỳ Hưu giết?

Vân Phi Dương ngạc nhiên.

Hắn lúc trước nghĩ đến tên Thần thú này có thể thức tỉnh, có thể vì Thần Giới vỡ nát, sớm ăn chính mình.

Nguyên lai là có ẩn tình khác!

"Hừ."

Thao Thiết lạnh lùng nói:

- Tỳ Hưu cặn bã kia há có thể g**t ch*t bản Vương!

- Không đúng.

Hắn lấy lại tinh thần, ngạc nhiên nói:

- Sao ngươi biết ta bị Tỳ Hưu giết? Ngươi là ai? Vì sao cho ta một loại rất cảm giác quen thuộc?

Vân Phi Dương cười náp.

- Nàng là Trí Tuệ Chi Thần.

Thao Thiết từ trên giường nhảy xuống, run rẩy núp vào một góc tường, trong ánh mắt nhìn về phía Liễu Nhu có thật sâu kiêng kị.

Vân Phi Dương nói:

- Sư tỷ, tên này hình như rất sợ ngươi.

Liễu Nhu cười nói:

- Bởi vì, nó đã từng là tọa kỵ của ta.

- Cái gì?

Vân Phi Dương trừng to mắt.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1045: Thao Thiết không giống với Cửu Vĩ Thiên Hồ.


Vân Phi Dương thực không nghĩ tới một trong Thượng Cổ Tứ Hung - Thao Thiết lại là tọa kỵ của Trí Tuệ Chi Thần!

Tin này quá kình bạo.

- Liễu sư tỷ, tỷ không nói đùa đó chứ?

Vân Phi Dương không tin hỏi lại.

- Không có nha.

Liễu Nhu nói:

- Nó đã từng là tọa kỵ của ta, nhưng bình thường rất ít ra ngoài, cho nên cưỡi không nhiều.

Khóe miệng Vân Phi Dương giật một cái, nói:

- Sư tỷ hàng phục nó thế nào?

Trí Tuệ Chi Thần kiếp trước, trí nhớ và trí tuệ vô song nhưng chiến lực rất bình thường.

Hàng phục Thao Thiết, thu làm tọa kỵ.

Có phải có ẩn tình!

Liễu Nhu cười nói:

- Năm đó ta sáng tạo một Hồn Thú Hoàn, thêm chút mưu kế đã hàng phục nó.

Thao Thiết núp trong góc tường nghe nữ nhân này kể những chuyện đã qua rõ ràng, xém chút khóc ròng.

Mẹ ơi.

Thật sự là Trí Tuệ Chi Thần!

Xong, xong.

Bản Vương vừa mới thức tỉnh, không có lực lượng gì, lần này chỉ sợ sẽ bị nàng hàng phục, thu làm tọa kỵ.

- Hồn Thú Hoàn?

Vân Phi Dương hỏi:

- Đây là cái đồ chơi gì?

Liễu Nhu đáp:

- Một loại chí bảo có thể khống chế linh hồn của hung thú, chế tạo từ Tinh Hà Thạch.

Vân Phi Dương bội phục.

- Sư tỷ thật lợi hại, có thể sáng tạo ra bảo vật khống chế Thần thú!

Liễu Nhu cười cười.

Nàng nhìn về phía Thao Thiết, nói:

- Đừng sợ, ta hiện tại đã luân hồi chuyển thế, sự việc kiếp trước xem như theo gió mà qua đi.

Thao Thiết là tọa kỵ của nàng ở kiếp trước.

Huống hồ.

Sau khi nó bị Tỳ Hưu giết, khế ước cả hai ký kết đã mất hiệu lực, cho nên kiếp này gặp nhau, không còn quan hệ chủ tớ.

Nữ nhân này luân hồi chuyển thế?

Nói cách khác, nàng không còn năng lực sáng tạo Hồn Thú Hoàn nữa.

Thao Thiết nhất thời buông lỏng một hơi.

Liễu Nhu nói:

- Sư đệ, Thao Thiết da dày thịt béo, rất chịu đánh, một chút vết thương nhỏ này không cần trị liệu, ta đi trước.

- Sư tỷ, ta tiễn tỷ.

Vân Phi Dương cùng Liễu Nhu ra khỏi phòng, trên đường, hắn nói:

- Sư tỷ, ta muốn hàng phục tên kia, tỷ có biện pháp nào không?

Liễu Nhu nói:

- Sư đệ không thể làm loạn, con thú này là Thần thú hung hãn nhất Thần Giới, tuy rất suy yếu, nhưng không phải ngươi hiện tại có thể chưởng khống.

Thao Thiết không giống với Cửu Vĩ Thiên Hồ.

Nó nuốt chính mình lần nữa thức tỉnh nhưng vẫn là Thần thú, không có cảnh giới và linh hồn nhất định, mù quáng đi hàng phục sẽ bị phản phệ.

- Sư tỷ, tỷ suy nghĩ biện pháp đi.

Vân Phi Dương nói.

Liễu Nhu lắc đầu.

- Ta cũng không có biện pháp gì, trừ phi chính hắn nguyện ý thần phục.

- Tốt thôi.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1046: Cầm lấy ăn đi.


Vân Phi Dương uể oải trở về.

- Thao Thiết rất hung hãn và cao ngạo, muốn để hắn cam tâm tình nguyện thần phục, không phải việc dễ dàng, nhất định phải nghĩ biện pháp.

- Tiểu Thần Giới đáng chết!

Thao Thiết ngồi xổm tại trên đồng cỏ bên ngoài diễn võ trường, phẫn nộ quát.

Hắn bị Vân Phi Dương đưa đến Cuồng Tông đã nửa tháng, năng lượng hao phí để thôn phệ mười dặm bùn đất và núi cây đến nay vẫn chưa khôi phục.

- Nếu nơi này có Thần lực, bản Vương không cần một canh giờ đã có thể khôi phục một thành công lực, đối phó đám Hư Không cảnh kia, dễ như trở bàn tay!

Thao Thiết thù rất dai.

Hắn hiện tại không kịp chờ đợi muốn khôi phục thực lực, nuốt hết đám người Cuồng Nhân Cốc đánh hắn nửa tháng trước.

Vân Phi Dương sau khi kết thúc tu luyện, đi đến trước mặt Thao Thiết, nói.

- Nửa tháng nữa, ngươi không ăn gì rồi, không đói hả?

Thao Thiết hừ lạnh một tiếng.

Làm một tên ăn hàng, nửa tháng không ăn gì, khẳng định rất đói, nhưng vạn vật trên Tiểu Thần Giới không hợp khẩu vị, hắn lười ăn.

- Cho ngươi.

Vân Phi Dương quăng ra một khỏa linh thạch, nói:

- Nếm thử cái này, ngươi hẳn sẽ thích.

Thao Thiết vốn định hất bay nhưng khi bắt lấy linh thạch, hắn nhất thời cảm nhận được thuộc tính bàng bạc.

- A?

Hắn dừng tay nhìn viên linh thạch kia, chợt ném vào bên trong miệng, răng rắc khẽ cắn, nói:

- Tảng đá này cũng không tệ lắm, có thể cung cấp một chút năng lượng cho bản Vương.

- Một chút?

Vân Phi Dương co giật khóe miệng.

- Còn có hay không?

- Có.

- Lấy ra để bản Vương nếm thử.

Vân Phi Dương cười nói:

- Cho ngươi cũng được nhưng ngươi phải đáp ứng ta một điều kiện.

- Nói.

- Làm khế ước thú của ta.

- Đánh rắm!

Thao Thiết đứng lên, chỉ hắn nói:

- Ngươi là gà mờ đến nổi Thần Cách còn chưa đầy đủ, có tư cách gì để bản Vương làm khế ước thú cho ngươi!

- Cắt.

Vân Phi Dương nói:

- Ngươi trâu lắm, để một đám phàm nhân chà đạp.

Bị vạch khuyết điểm, Thao Thiết im lặng không nói ra lời.

Vân Phi Dương cười nói:

- Ta dù sao cũng từng là Chiến Thần, tiềm lực trưởng thành to lớn, ngươi làm khế ước thú của ta chắc chắn sẽ không thiệt thòi.

Thao Thiết lạnh lùng nói:

- Ngươi chết ý niệm này đi, bản Vương sẽ không lại thần phục bất kỳ kẻ nào!

- Ai.

Vân Phi Dương thở dài một hơi.

- A Nông.

Nhưng vào lúc này, Thần Thần chạy tới, quơ cánh tay hắn, nói:

- Ta muốn ăn linh thạch.

- Tốt tốt.

Vân Phi Dương vung tay lên, lấy ra một khỏa linh thạch cực lớn, nói:

- Cầm lấy ăn đi.

"Hì hì."

Thần Thần mang theo linh thạch nặng ngàn cân rời đi, Thao Thiết bên cạnh , nhìn ch** n**c miếng.

- Phi Dương ca.

La Mục chạy tới, nói:

- Cho ta chút linh thạch tu luyện đi.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1047: Cũng được.


- Đây đây.

Vân Phi Dương lấy ra mấy chục khỏa linh thạch tiêu chuẩn rồi đuổi La Mục đi.

"Ừng ực."

Thao Thiết nuốt nước miếng một cái.

- Đi đây.

Vân Phi Dương vỗ vỗ tay, sau đó bước chữ bát tiêu sái rời đi.

- Đứng lại!

Thao Thiết vội vàng ngăn lại hắn, yếu ớt nói:

- Cho bản Vương vài hòn đá đi.

- Không được.

Vân Phi Dương cự tuyệt:

- Những linh thạch này, một là chuẩn bị cho khế ước thú của ta, hai là cho huynh đệ ta, ta cho ngươi một khối là vì xem ngươi như đồng hương.

Thao Thiết nói:

- Ngươi có thể làm huynh đệ với ta.

Vân Phi Dương nói:

- Ngươi là Thần thú, không phải con người làm sao xem ngươi như huynh đệ được? Lại nói, hai ta lại không quen.

Thao Thiết khóc lóc van nài.

- Thì một khối, bản Vương ăn một khối thôi!

"Ai."

Vân Phi Dương nói:

- Ngươi như thế khiến ta thật khó xử, dù sao, đồ chơi như linh thạch rất trân quý.

- Vân Phi Dương!

Thao Thiết đột nhiên quát to:

- Bản Vương xin ngươi linh thạch là nể mặt ngươi, ngươi đừng không biết tốt xấu!

Mềm không được thì cứng!

Vân Phi Dương không ăn mềm cũng không ăn cứng, hắn cười nhạt nói:

- Mặt mũi ngươi, ta không cần.

Nói rồi, hát nghêu ngao rời đi.

- Tên khốn!

Khuôn mặt anh tuấn của Thao Thiết giận đến đỏ bừng, sau cùng gầm thét:

- Ngươi không phải muốn bản Vương trở thành khế ước thú của ngươi sao?!

Vân Phi Dương ngừng chân, hắn cười nói:

- Trở thành khế ước thú của ta, linh thạch bao no.

Thao Thiết đi tới, nói:

- Vậy ngươi phải lấy ra chút thành ý, trước cho ta mấy khỏa!

Vân Phi Dương im lặng.

Là ta không đủ thành ý hay do ngươi không đủ thành ý!

- Cũng được.

Vân Phi Dương quăng ra mấy khỏa linh thạch, nói:

- Cầm lấy ăn đi.

Thao Thiết làm một trong Tứ Đại Hung Thú Thần Giới, Vân Phi Dương rất muốn thu hắn làm khế ước thú.

Nhưng.

Muốn để hắn cam tâm tình nguyện thần phục, khẳng định dị thường phiền phức.

Cũng may, dù người hay thú đều có khuyết điểm, khuyết điểm Thao Thiết rất rõ ràng, tham ăn.

Vân Phi Dương sử dụng rất tốt điểm này, xuất ra linh thạch ẩn chứa năng lượng, không ngừng dẫn dụ.

Cũng không nhiều, mỗi ngày cho mấy khỏa, để hắn nếm thử ngon ngọt, sinh ra tính ỷ lại.

Nửa tháng sau.

Thao Thiết giống như Thần Thần, triệt để mê luyến linh thạch, một ngày không ăn thì khó chịu.
Linh thạch ẩn chứa thuộc tính mạnh hơn so thuần nguyên lực lưu động ngoài ngoại giới, ăn vài có thể ngưng tụ ra một chút năng lượng.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1048: Dưới tình huống bình thường.


Chuyện này cực kỳ trọng yếu đối với hắn. Dù sao, tự hành hấp thu thuộc tính ngoại giới khôi phục một thành công lực, cần rất lâu.

- Vân đại chiến Thần, Vân đại soái ca.

Một ngày này, Thao Thiết lại tìm đến Vân Phi Dương, tươi cười nói:

- Lại cho ta mấy khỏa linh thạch đi.

Ăn hàng thì ăn hàng thôi, vì ăn mà bỏ đi tôn nghiêm Thần thú, học được a dua nịnh hót thì thua.

Vân Phi Dương tức giận nói:

- Nửa tháng đã qua, thành ý ta đã đủ, thành ý ngươi đâu?

Thao Thiết chân thành nói:

- Trước cho ta mấy khỏa linh thạch, trời sáng cho ngươi câu trả lời chắc chắn!

Vân Phi Dương im lặng.

Tên này mỗi lần xin linh thạch đều trả lời như vậy, trời sáng không biết bao nhiêu ngày rồi!

"Ai."

Vân Phi Dương lấy ra mấy khỏa linh thạch, nói:

- Xem ở phân thượng hai ta đều đến từ Thần Giới, cho ngươi thêm mấy khỏa.

Thao Thiết tiếp nhận linh thạch, mừng hết lớn rời đi, trên đường sợ bị người khác cướp, còn cố ý dùng hai tay che lấy.

- Phi Dương ca.

La Mục đi tới, sụp đổ nói:

- Nửa tháng qua, ngươi đã cho hắn hơn một trăm khỏa linh thạch, tiếp tục như vậy, cũng không phải biện pháp.

100 khỏa.

Đặt ở Linh Tiêu Phái cũng là số lượng của một nội môn đệ tử nhận được suốt mười tháng, tuyệt đối xa xỉ a.

- Không có việc gì.

Vân Phi Dương cười nói:

- Cứ ném mồi câu, không sợ câu không lên cá.

Nếu như có thể hàng phục đầu Thần thú này, đừng nói hao phí 100 khỏa, coi như 10 ngàn khỏa cũng đáng.

Một tháng sau.

Vân Phi Dương đứng trên diễn võ trường, trên mặt mang theo mỉm cười, bởi vì trên trắc thí thạch trước mặt xuất hiện con số hai ngàn trọng!

- Móa, tứ sư đệ quá trâu, từ tầng bốn đột phá đến tầng năm đã nắm giữ hai ngàn trọng thuần nguyên lực!

- Cường độ này đã có thể đánh đồng cùng Phá Toái cảnh đại viên mãn.

Lam Sấu và Hạng Cô chấn kinh.

Tiêu chuẩn thấp nhất khi đột phá đến Phá Toái cảnh đại viên mãn là phải đạt tới hai ngàn trọng thuần nguyên lực.

Lực lượng thân thể thuần túy của Vân Phi Dương đã đạt tới trình độ này, không thể không nói phi thường kh*ng b*.

- Nếu tứ sư đệ đột phá đến Phá Toái cảnh đại viên mãn, tất sẽ nắm giữ 10 ngàn trọng Thuần Nguyên lực, có thể nhẹ nhõm chuyển hóa Chân Long Lực, vượt nhập Hư Không cảnh!

Cảnh giới võ đạo Phàm Giới cần cảm ngộ thiên địa đột phá bình chướng, thành tựu cấp bậc càng cao.

Phá Toái cảnh đại viên mãn của Tiểu Thần Giới khác biệt.

Bước vào giai đoạn này, không cần cảm ngộ thiên địa, điều duy nhất phải làm là không ngừng dự trữ thuần nguyên lực để đạt được con số 10 ngàn trọng.

Bởi vì chỉ khi đạt tới vạn trọng mới có thể tiến hành chuyển hóa Chân Long Lực, mới có thể đột phá đến Hư Không cảnh Chân Long kỳ.

Vạn trọng chỉ là tiêu chuẩn thấp nhất chuyển hóa Chân Long lực, trên thực tế thì không có hạn mức cao nhất.

Có người có thể ngưng tụ ra 20 ngàn thậm chí 30 ngàn thuần nguyên lực trong thời điểm Phá Toái Cảnh đại viên mãn,.

Dưới tình huống bình thường.

Cường giả thiên phú dị bẩm khi ở cảnh giới Phá Toái Cảnh đại viên mãn sẽ ngưng tụ ra 20 ngàn trọng, thậm chí cao hơn, sau đó lại tiến hành chuyển hóa Chân Long Lực.

Bởi vì chuyển hóa Chân Long Lực càng nhiều đột phá đến Chân Long kỳ, uy lực càng mạnh.

Cường giả dùng một vạn trọng đột phá Chân Long kỳ đối mặt một người hai vạn trọng.

Song phương lực lượng bằng nhau.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1049


Người dùng 20 ngàn trọng đột phá sẽ cường đại hơn.

Cho nên.

Phá Toái cảnh đại viên mãn có một cái tên khác, Căn Cơ cảnh, xây dựng căn cơ tốt, tương lai mới có thể xây lên lầu cao vạn trượng.

Đương nhiên.

Đến Phá Toái cảnh đại viên mãn, muốn ngưng tụ vạn trọng, thậm chí cao hơn không phải sự việc đơn giản.

Có ít người dùng cả một đời cũng không thể đạt được vạn trọng chuyển hóa, sau cùng ôm hận xuống cửu tuyền.

Vân Phi Dương chỉ có tu vi Tố Thể Kỳ tầng năm đã đạt tới tiêu chuẩn thấp nhất khi bước vào Phá Toái cảnh đại viên mãn, sau đó ngưng tụ vạn trọng, chắc dễ như trở bàn tay.

Lam Sấu và Hạng Cô rất chờ mong.

Lấy sự đề thăng kh*ng b* của tên này, sau khi đột phát đến Phá Toái cảnh đại viên mãn, thuần nguyên lực sẽ mạnh đến mức nào.

20 ngàn?

Hay 30 ngàn?

Hoặc cao hơn?

Bọn họ không đoán ra được, bởi vì yêu nghiệt như Vân Phi Dương không thể dùng lẽ thường suy đoán.

Bọn họ chỉ có thể yên tĩnh chờ đợi đến một ngày rung động Tiểu Thần Giới.

- Hắc hắc, Vân đại soái

- Dừng lại, ta không còn linh thạch, đừng tìm ta!

- Bản Vương đã rất nhanh sẽ cân nhắc xong, ngươi chỉ cần cho mấy khỏa linh thạch, trời sáng khẳng định cho ngươi câu trả lời chắc chắn!

Thao Thiết cười nói.

Vân Phi Dương xém chút chửi ầm lên.

Bà ngoại ngươi.

Lão tử đâu có ngu.

- Không được.

Hắn nghiêm mặt, nói:

- Hôm nay phải trả lời chắc chắn!

Lời nói còn chưa dứt lời, sau lưng đột nhiên truyền đến âm thanh xé gió lạnh lùng, một hắc ảnh xuất quỷ nhập từ tường ngoài vọt vào.

Nhìn kỹ, hiển nhiên là Khương Thượng Nham!

Trong khoảng thời gian này, hắn và tộc nhân đã chữa lành vết thương, hôm nay quyết định cứu Vương của mình ra.

- Dám đến Cuồng Tông ta giương oai, muốn chết!

Nhưng vào lúc này, Cuồng Ngạo Thiên gào thét mà đến, nâng quyền đánh về phía Khương Thượng Nham!

- Không tốt!

Khương Thượng Nham kinh hãi.

Hắn chỉ là cường giả Hóa Thần cảnh Quy Tông kỳ cũng như cặn bã trước mặt Hóa Thần đại viên mãn như Cuồng Ngạo Thiên.

Hóa Thần cảnh.

Chia làm Khuy Thiên kỳ, Quy Tông kỳ, Niết Bàn kỳ.

"Bành!"

Cuồng Ngạo Thiên tung một chưởng trực tiếp đánh bay Khương Thượng Nham ra khỏi Cuồng Tông.

Bên ngoài Cuồng Tông.

Hơn mười người áo đen nhìn thấy Trưởng lão bị đánh bay ra ngoài, như ong vỡ tổ chạy tới, sau cùng tiếp được, nhanh chóng biến mất từ một nơi bí mật gần đó.

Tông Chủ Cuồng Tông quá mạnh.

Bọn họ cần phải bàn bạc kỹ hơn!

"Hừ."

Cuồng Ngạo Thiên vung tay áo, thản nhiên nói:

- Một đám a miêu a cẩu cũng dám lén xông vào Cuồng Tông.

Vân Phi Dương giơ ngón tay cái nịnh:

- Tông Chủ lợi hại!

- Chứ sao.

Cuồng Ngạo Thiên ưỡn ngực, nói:

- Bằng không sao làm được Tông chủ.

- Cặn bã.

Thao Thiết thầm nói.

Một Hóa Thần đại viên mãn mà cũng chảnh cún, chờ bản Vương khôi phục một phần mười, tất nhiên sẽ ngược ngươi kêu cha gọi mẹ

- Mà…

Cuồng Ngạo Thiên xoay người, hỏi:

- Dưỡng thương thế nào rồi?

Thao Thiết ngạo nghễ không đáp.

Thân là Thần thú, nên có phong phạm Thần thú, chỉ là một phàm nhân, bản Vương thích thì phản ứng, không thích thì nhìn thôi cũng đã chướng mắt.

Vân Phi Dương còn cười nói:

- Tông Chủ, hắn đã đỡ hơn hơn nhiều, chỉ cần chút linh thạch để khôi phục hoàn toàn.

- Thế à.

Cuồng Ngạo Thiên lấy ra mấy khỏa linh thạch, nói:

- Cầm lấy hấp thu đi.

Thao Thiết đang ngạo nghễ vừa nhìn thấy linh thạch, hai mắt tỏa sáng, tươi cười cám ơn.

- Đa tạ, đa tạ.

Đm.

Thần thú phong phạm đâu rồi!

Nếu sau đít có cái đuôi, chắc đã vẩy qua vẩy lại, đung đưa trái phải vui mừng rồi!
 
Back
Top Bottom