Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Siêu Thần Yêu Nghiệt

Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 940: Có thể ngược ngươi, không mất mặt.


- Thổ huyết!

- Ha ha ha, Trương sư huynh nghiêm túc, tên này không chịu được!

Nhìn thấy Vân Phi Dương bị thương, rất nhiều đệ tử sảng khoái cùng cực.

Bọn người Lâm Chỉ Khê còn nhất thời lo lắng.

"Xoát!"

Nhưng vào lúc này, Trương Thanh Biển dựa vào Tật Phong Bộ lần nữa xông lại, thừa dịp Vân Phi Dương còn chưa đứng lên, một chân đạp tới.

"Bành —— "

Vân Phi Dương lần nữa bị đá bay.

Đối mặt Trương Thanh Biển thi triển Huyền Giai vũ kỹ, hắn thực không cách nào bắt được động tác của đối phương.

"Ai."

Đường Nhược Giản âm thầm lắc đầu.

Hắn thấy, sau khi thi triển Huyền Giai vũ kỹ, Vân Phi Dương bại, nhưng bại không mất mặt.

Đổi lại nội môn đệ tử khác, người nào có thể làm được?

Không có ai!

- Có thể bức Trương Thanh Biển đến nổi thi triển Huyền Giai vũ kỹ, kẻ này rất không tệ.

Bạch Thọ Di rất hài lòng đối với biểu hiện của Vân Phi Dương.

- Tiểu tử, còn cuồng không?

Trương Thanh Biển dừng lại, nhìn Vân Phi Dương nằm rạp trên mặt đất, trên mặt hiện ra một tia cười lạnh.

Đệ tử các phong cũng cười.

Mẹ kiếp.

Chờ một năm, rốt cục cũng nhìn thấy tên này bị ngược.

"Phi!"

Vân Phi Dương phun máu, từ dưới đất đứng lên.

Tuy kinh mạch hắn bị hao tổn, nhưng vẫn cười lạnh nói:

- Không phải ỷ vào vũ kỹ cao cấp, có cái gì trâu bò.

Lời vừa nói ra, vũ kỹ mọi người ngưng kết.

Đúng vậy.

Trương sư huynh thi triển cao cấp vũ kỹ, tên kia còn có thể đứng lên, đổi lại chính mình, căn bản làm không được, cái này có cái gì trâu bò? Có cái gì để cười?

"Ha ha."

Trương Thanh Biển cười nói:

- Ta hôm nay có thể ngược ngươi bởi vì thực lực của ta cao hơn ngươi, có năng lực, ngươi đến ngược ta đi.

Câu nói này rất quen tai.

Chính là câu mà Vân Phi Dương đã nói trên Thanh Tiêu phong.

Đệ tử các phong nghe vậy, cảm giác tự thẹn nhất thời tan thành mây khói.

Tiểu tử.

Ngươi đừng quản người ta dùng vũ kỹ gì, có thể ngược ngươi là được, ngươi chỉ có thể tiếp nhận!

- Ngược ngươi?

Vân Phi Dương cười nói:

- Có thể.

"Vù vù —— "

Đột nhiên, tóc đen trên đầu hắn hắn dần chuyển thành màu trắng bạc, tròng mắt cũng thay đổi thành màu khác.

Cấm Huyết Tế.

Vân Phi Dương lần nữa thi triển, nhưng cũng chỉ từ một trăm mười trọng tăng lên tới một trăm hai mươi trọng.

Mười tầng tăng phúc tuy ít, nhưng mạnh hơn được một chút.

- Đây là vũ kỹ gì?

- Màu tóc cũng thay đổi?

Mọi người hoảng hốt.

Bạch Thọ Di nói:

- Hẳn là một loại vũ kỹ tăng phúc, phẩm giai chỉ sợ bất nhập lưu.

Đúng thế.

Vân Phi Dương tu luyện một vài cấm thuật và vũ kỹ tại Vạn Thế Đại Lục, trừ số ít mấy cái, còn lại đều được xếp vào dạng bất nhập lưu tại Tiểu Thần Giới.

Trương Thanh Biển cười lạnh nói:

- Tiểu tử, vũ kỹ tăng phúc hạ cấp như thế cũng dám thi triển ra, không sợ mất mặt?

- Có thể ngược ngươi, không mất mặt.

Vân Phi Dương lạnh lùng nói.

"Xoát!"

Nhưng vào lúc này, Trương Thanh Biển đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, một quyền oanh tới!

"Bành!"

Vân Phi Dương lần nữa bị đánh bay ra ngoài, nhưng lần này lại giữ vững thân thể, không có ngã quỵ.

"Xoát xoát!"

Trương Thanh Biển lần nữa vọt tới, dựa vào tốc độ Tật Phong Bộ cuồng oanh loạn tạc tới Vân Phi Dương.

Một khắc này.

Tất cả mọi người nhìn thấy Vân Phi Dương bị lần lượt đánh bay, lần lượt vững chắc thân thể, dù bị đánh rất chật vật nhưng trên mặt vẫn hiện vẻ kiệt ngao bất thuần!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 941: Sao hắn tới đây?


Lâm Chỉ Khê và Lương Âm thấy Vân Phi Dương lần lượt bị đánh bay, lần lượt đứng thẳng lên, trong lòng đau nhói.

Tận mắt thấy nam nhân mình bị người khác ngược là một sự việc rất thống khổ.

Nhưng.

Các nàng lại không giúp được gì.

- Phi Dương ca!

La Mục nắm quyền đầu, trong ánh mắt hiện ra vẻ phẫn nộ, hận không thể xông ra thay thế Vân Phi Dương đối kháng công kích của Trương Thanh Biển.

Sắc mặt đám người Long Chấn Vũ cũng rất khó nhìn. Dù sao, những năm gần đây, Vân Phi Dương giúp họ quá nhiều.

Nếu như có thể.

Bọn họ hi vọng người bị ngược là mình, mà không phải nam nhân kia.

"Bành!"

Trương Thanh Biển lần nữa đánh Vân Phi Dương bay ra ngoài, khóe miệng hiện ra nụ cười lạnh:

- Một phàm nhân dám phách lối tại Linh Tiêu Phái, đây chính là hậu quả.

Hắn nói cho Vân Phi Dương nghe cũng nói cho bọn người La Mục nghe.

- Trương sư huynh, thẳng tay ngược gia hỏa cuồng ngạo kia đi!

- Đúng thế, đúng thế!

Rất nhiều đệ tử ồn ào lên.

Vân Phi Dương bị ngược càng thảm, bọn họ càng thoải mái.

- Xem ra, ngươi không được hoan nghênh tại Linh Tiêu Phái nhỉ?

Trương Thanh Biển đi tới, vẻ mặt tản ra ngạo nghễ cao cao tại thượng, tựa như Vương giả đang xem thường người yếu.

Vân Phi Dương đứng lên, không thèm nhìn đám đệ tử đang châm chọc khiêu khích mình, nói:

- Một đám rác rưởi mà thôi.

- Ta dựa vào!

- Tên này!

Mọi người phẫn nộ.

Nhưng không thể phủ nhận, đệ tử xem náo nhiệt trước mặt Vân Phi Dương thật sự là rác rưởi.

Trương Thanh Ngọc đi tới, lạnh lùng nói:

- Ngươi trước mặt ta, cũng là rác rưởi.

Nói rồi, nâng quyền đập tới.

Lần này tính không đùa bỡn Vân Phi Dương nữa, chuẩn bị đánh hắn trọng thương.

Nhưng.

Trương Thanh Biển không ngờ tới.

Vân Phi Dương đang bị ngược không hề có lực hoàn thủ, cũng đang chờ đến thời điểm hắn chủ quan thi triển Phiên Thiên Thủ!

Giờ khắc này.

Không thể nghi ngờ là cơ hội tốt nhất!

Ánh mắt Vân Phi Dương dần trở nên u ám, tay phải nhìn như cứng ngắc chết lặng khẽ run lên, khẩu quyết Phiên Thiên Thủ cũng xuất hiện trong Thức Hải, sau đó nhanh chóng vận chuyển.

Nhưng vào lúc này.

Cuồng vân đột biến!

Một cỗ khí tức cuồng bạo bàng bạc từ xa gào thét mà đến, trong nháy mắt tràn ngập bốn phía, Trương Thanh Biển nhất thời bị áp chế đến nổi không thể thể động đậy.

Vân Phi Dương ngạc nhiên.

Thủ thế thi triển Phiên Thiên Thủ nhất thời dừng lại, đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy một trung niên cực tốc bay tới rồi ngừng trên không.

- Ừm?

Bạch Thọ Di cau mày nói:

- Sao hắn tới đây?

"Ha ha ha!"

Trung niên lơ lửng giữa trời, khí thế rất mạnh để các đệ tử chấn động, hắn nhìn về phía Vân Phi Dương, cười nói:

- Tiểu tử, hình như ngươi gặp phiền phức.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 942: Điêu trùng tiểu kỹ!


Vân Phi Dương cũng không nhận ra gia hỏa đột nhiên xuất hiện này.

Nhưng Bạch Thọ Di biết.

Hắn từ Xích Tiêu điện bay ra ngoài đứng đối diện trung niên, lạnh mặt nói:

- Cuồng Ngạo Thiên, ngươi đến Linh Tiêu Phái ta làm gì?

Cuồng Ngạo Thiên?

Không phải Tông Chủ Cuồng Tông sao?

Sao hắn tới Linh Tiêu Phái?

Rất nhiều đệ tử giật mình.

Cuồng Ngạo Thiên chỉ Vân Phi Dương, lớn lối nói:

- Cuồng Tông ta nhìn trúng tiểu tử này, đến đây đương nhiên là đón hắn về Cuồng Nhân Cốc rồi.

Cuồng Nhân Cốc.

Đại bản doanh Cuồng Tông.

Xác thực mà nói.

Đó là một thành trì, bên trong cư trú rất nhiều võ giả, mà có thể sống bên trong, từng người đều cuồng mà nổi danh.

Cuồng Ngạo Thiên một năm trước đã xuất phát tiến về Linh Tiêu Phái, trên đường đi tìm đường chết, không ngừng ẩu đả với một vài thực lực mình thấy ngứa mắt.

Kết quả, hiện tại mới chạy tới.

Còn Tả Tư Âu cùng ba tên Cuồng Tông đệ tử thì vẫn đang bị cường giả các đại thế lực truy sát đây.

- Trò cười!

Bạch Thọ Di cười lạnh nói:

- Hắn là đệ tử Linh Tiêu Phái ta, Cuồng Tông ngươi có tư cách gì mang đi!

- Đúng há.

Cuồng Ngạo Thiên nâng cằm, hơi chút trầm tư.

Hắn nhìn về phía Vân Phi Dương, nói:

- Tiểu tử, thời điểm bản Tông chủ đến đã thấy hết thảy, biết đại khái ngọn nguồn.

- Lấy tính cách ngươi mà sống trong Linh Tiêu Phái, khẳng định không được bọn họ chào đón, khẳng định sẽ bị xa lánh.

Vân Phi Dương trầm mặc.

Trung niên đột nhiên xuất hiện này có khí thế không kém gì Chưởng môn nói rất đúng.

- Cho nên…

Cuồng Ngạo Thiên chân thành nói:

- Hiện tại thoát ly Linh Tiêu Phái, vào Cuồng Tông ta mới là lựa chọn sáng suốt.

Bạch Thọ Di xém chút từ giữa không trung ngã xuống.

Tên hỗn đản này xui đệ tử mình thoát ly khỏi Linh Tiêu Phái, có nói đạo lý hay không!

Cùng Cuồng Tông giảng đạo lý, buồn cười.

Bạch Thọ Di phẫn nộ quát:

- Cuồng Ngạo Thiên, ta thấy ngươi muốn khi dễ Linh Tiêu Phái ta!

"Xoát xoát!"

Vừa dứt lời, thủ tọa Trưởng lão các phong nhao nhao bay ra, đứng giữa không trung, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Cuồng Ngạo Thiên.

- Nhiều người như vậy?

Cuồng Ngạo Thiên cười lạnh nói:

- Một đám gà mờ Hư Không cảnh, cũng dám đối diện với bản Tông chủ?

Nói rồi vung tay lên, bàng bạc thuần nguyên lực bạo phát, trong nháy mắt hóa thành bàn tay, chụp về phía tám thủ tọa Trưởng lão!

"Vù vù ——"

Cuồng phong gào thét, sắc mặt rất nhiều đệ tử đại biến, bị dọa hai chân mềm rủn.

Tông Chủ Cuồng Tông này quá mạnh, lấy cảnh giới bọn họ, có loại cảm giác không thể khống chế được sinh tử của chính mình.

- Thật mạnh!

Vân Phi Dương cũng cả kinh.

Thực lực trung niên này nếu như thả vào Thần Giới trước kia, chỉ sợ cũng không kém gì Thứ Thần Cấp!

- Thiên Cương!

Nhưng vào lúc này, Bạch Thọ Di vung tay lên, phòng ngự tráo nháy mắt hình thành, bao phủ mọi người vào trong.

- Điêu trùng tiểu kỹ!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 943: Ta muốn ngược hắn.


Cuồng Ngạo Thiên cười lạnh, đại thủ đè ép, quát:

- Phá cho ta!

"Bành!"

Bàn tay tựa như ngưng tụ thành đại chùy nắm giữ sức mạnh hủy thiên diệt địa, trực tiếp phá nát phòng ngự tráo.

"Phốc!"

Bạch Thọ Di phun ra một ngụm máu, sợ hãi nói:

- Hóa Thần đại viên mãn!

"Ha ha ha!"

Cuồng Ngạo Thiên cười to:

- Cút ngay cho ta!

"Bành bành bành!"

Bàn tay mang theo thuần nguyên lực cuồng bạo, trực tiếp đập bay tám thủ tọa Trưởng lão Linh Tiêu Phái ra ngoài.

Phần này thực lực.

Phần khí thế này.

Chỉ có thể dùng một chữ để hình dung, chính là cuồng!

- Cuồng Ngạo Thiên!

Bạch Thọ Di đè ép thương thế, trầm giọng quát:

- Ngươi muốn khai chiến cùng Linh Tiêu Phái ta?

- Có thể.

Cuồng Ngạo Thiên lạnh lùng nói:

- Địch của Cuồng Tông ta không ít, nhiều thêm một Linh Tiêu Phái cũng không quan trọng.

" "

Bạch Thọ Di nhất thời sụp đổ.

Quả nhiên là Cuồng Tông, quả nhiên là tự tìm đường chết.

- Vân Phi Dương.

Nhưng vào lúc này, Cuồng Ngạo Thiên cười nói:

- Linh Tiêu Phái không có gì đặc biệt, đi tới Cuồng Tông ta đi.

Những đệ tử đang kinh hãi sụp đổ.

Mẹ nó.

Đường đường là Tông Chủ Cuồng Tông - một trong thập đại tông môn tự mình đến Linh Tiêu Phái đoạt Vân Phi Dương, tên này có cái gì tốt chứ!

- Thật có lỗi.

Vân Phi Dương đáp:

- Ta không đi được.

- Tại sao?

Sắc mặt Cuồng Ngạo Thiên âm trầm.

Vân Phi Dương chỉ Trương Thanh Biển đang bị trói buộc, cười nói:

- Ta muốn ngược hắn.

"Ách?"

Cuồng Ngạo Thiên khẽ giật mình.

"Ha ha ha!"

Hắn cất tiếng cười to.

- Tiểu tử, thực lực ngươi chỉ sợ là Vũ Thần cảnh, muốn ngược Phá Toái cảnh, có chút khó khăn nha.

Vân Phi Dương cười nói:

- Khó khăn mới có khiêu chiến, không phải vậy thì vô địch rất tịch mịch.

Thần sắc Cuồng Ngạo Thiên ngốc trệ.

Đột nhiên.

Hắn thu hồi kh*ng b* uy áp, nói:

- Ngươi nói có đạo lý, bản Tông chủ ngược lại muốn xem xem, ngươi làm sao khiêu chiến sự khó khăn này!

Cuồng Ngạo Thiên thu hồi uy áp, Trương Thanh Biển khôi phục tự do, nhưng trong lòng cực kỳ chấn động.

Cỗ khí thế vừa rồi kia quá mạnh, hắn không chút nghi ngờ, đối phương chỉ cần khẽ động nguyên niệm, mình sẽ thịt nát xương tan!

Mà.

Chưởng môn vừa mới nói Hóa Thần đại viên mãn.

Trời ơi.

Người ta là đỉnh tiêm cao thủ chân chính, chỉ sợ có mỗi thái thượng Trưởng lão đang bế quan trong Linh Tiêu Phái mới có thể chống lại!

- Uy, đệ tử Linh Tiêu Phái này, đừng câu giờ, bản Tông không có nhiều thời gian, nhanh đánh đi!

Cuồng Ngạo Thiên không nhịn được nói.

Trương Thanh Biển nhìn về phía Chưởng môn.

Đột nhiên xuất hiện một người tu vi cực cao, treo giữa không trung, hắn không có tâm tình để đánh.

Bạch Thọ Di lộ vẻ mặt khó coi.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 944: Bây giờ nghe thế đã yên tâm.


Đệ tử ta đang giao đấu, ngươi ở chỗ này nhìn, còn ra thể thống gì.

Cuồng Ngạo Thiên xuất hiện khiến cho bầu không khí nhất thời thay đổi, đệ tử các phong cũng không hứng thú đi xem Vân Phi Dương làm sao bị ngược nữa.

Mà điều này để Lâm Chỉ Khê và bọn người Lương Âm buông lỏng một hơi.

Bất quá.

Vào lúc này, Vân Phi Dương mở miệng nói:

- Tông Chủ Cuồng Tông, ân oán giữa ta và người này, tự mình ta sẽ giải quyết, ngài không thích hợp ở chỗ này.

"A."

Cuồng Ngạo Thiên nói:

- Ta tránh xa một chút.

Nói rồi bay về phía sau, cuối cùng đứng trên bãi cỏ ngoài hai trăm dặm, truyền đến thanh âm:

- Tiểu tử, đủ xa chưa?

Rất nhiều đệ tử co giật khóe miệng.

Tông Chủ Cuồng Tông - một trong Thập đại tông môn đó!

Không giảng đạo lý, người điên khó chịu thì bạo tẩu, bây giờ nghe Vân Phi Dương nói một câu đã lui lại, thực quá bưu hãn.

Bạch Thọ Di nhíu mày.

Cuồng Ngạo Thiên càng biểu hiện như thế, càng để hắn hiểu được, tên này hôm nay tới cướp người thật!

Không được.

Vân Phi Dương là đệ tử Linh Tiêu Phái ta.

Dù thiên tài hay phế vật, cứ bị cướp như vậy, nếu như truyền ra ngoài, mặt mũi Linh Tiêu Phái để đâu!

Bạch Thọ Di lúc này nhắm mắt, thi triển ra độc hữu truyền âm chi thuật, câu thông thái thượng Trưởng lão đang bế quan.

Chuyện đã thành ra thế.

Hắn chỉ có thể mời ra cường giả Hóa Thần đại viên mãn của Linh Tiêu Phái ra mới đuổi Cuồng Ngạo Thiên đi.

Bạch Thọ Di đang thông tri thái thượng Trưởng lão, Vân Phi Dương bên này hướng về phía Trương Thanh Biển, phất phất tay nói:

- Tới đi, chúng ta tiếp tục.

Mẹ.

Ngược mình lâu như vậy.

Không phản ngược, sao có thể cam tâm.

Cuồng Ngạo Thiên rời xa hơn hai trăm dặm, khiến cho Trương Thanh Biển tỉnh táo lại, nói:

- Tiểu tử, hôm nay có người ngoài đến đây, ngươi ta giao đấu tiếp tục ngày khác.

Lâm Chỉ Khê và Lương Âm vui vẻ.

Bất quá.

Một giây sau lại im lặng, bởi vì Vân Phi Dương cười lạnh nói:

- Muốn đánh thì đánh cho xong, không có ngày khác.

- Tên này…

Lương Âm khí dậm chân.

- Rõ ràng bị ngược không cách nào hoàn thủ, còn muốn chống đỡ!

Lâm Chỉ Khê lắc đầu.

Tính khí tên này là thế, một khi đã điên máu thì đừng hỏi bố cháu là ai.

- Hừ, sư huynh đã muốn tha cho hắn một lần mà không biết thức thời, nhất định phải tìm tai vạ.

- Chẳng vì Tông Chủ Cuồng Tông đến đoạt hắn, nên hắn càng vênh váo?

Mọi người lần nữa xem thường.

Cuồng Ngạo Thiên nghe được lời bọn họ nói, thầm nghĩ trong lòng:

- Xem ra, ta phải thêm chút lửa.

Đột nhiên, hắn la lớn:

- Đệ tử Linh Tiêu Phái kia, ngươi và Vân Phi Dương giao đấu, bản Tông chủ không can thiệp dù ngươi ngược chết hắn!

Trương Thanh Biển nghe vậy vui vẻ.

Xác thực.

Hắn có chút lo lắng, mình tiếp tục ngược Vân Phi Dương sẽ khiến Cuồng Tông Tông Chủ phản cảm, sau đó muốn giết mình, sợ Chưởng môn cũng cứu không được.

Bây giờ nghe thế đã yên tâm.

- Tốt thôi.

Trương Thanh Biển cười lạnh nói:

- Chúng ta tiếp tục.
Giao đấu tiếp tục tiến hành.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 945: Tên này xong đời!


Vân Phi Dương cùng Trương Thanh Biển đối mặt, mà lần này thêm một Tông Chủ Cuồng Tông làm người xem.

Phải cố gắng tốc chiến tốc thắng.

Trương Thanh Biển phát động tiến công, lần nữa thi triển Tật Phong Bộ, một quyền oanh đến ngưng tụ 150 trọng thuần nguyên lực!

"Bành!"

Nội dung cốt truyện lại một lần tái diễn, Vân Phi Dương lần nữa bị đánh bay ra ngoài, khi ổn định thân thể, sắc mặt càng tái nhợt.

- Hắc hắc, đây chính là hậu quả của việc trang bức quá mức!

Mọi người cười rộ lên.

Cuồng Ngạo Thiên cau mày.

- Tiểu tử kia xác thực rất cuồng, dùng tu vi Vũ Thần chống lại Phá Toái cảnh Tố Thể Kỳ tầng ba.

Tông Chủ Cuồng Tông, có thể nhìn ra được thực lực Vân Phi Dương ở Vũ Thần cấp, còn về tầng bao nhiêu thì không cách nào kết luận.

"Phi!"

Vân Phi Dương phun ra một ngụm máu, lần nữa thiêu đốt huyết dịch, tóc đen biến thành tóc bạc, thuần nguyên lực đề cao mười tầng.

Trương Thanh Biển lạnh lùng nói:

- Tiểu tử, ngươi từ bỏ chống lại đi.

- Từ bỏ?

Vân Phi Dương cười nhạt một tiếng.

Rõ ràng không có năng lực chống lại, rõ ràng bị ngược khổ không thể tả, vẫn còn có thể cười được, điều này khiến Trương Thanh Biển rất tức giận.

Nhất định phải để tên này trả đại giới đau đớn thê thảm để hắn hiểu cách làm người tại Linh Tiêu Phái!

"Xoát!"

Trương Thanh Biển xông lên.

Lần này, hắn không chỉ thi triển Tật Phong Bộ, đồng thời còn huy động nắm tay phải mang theo âm thanh vù vù.

Sơn Hải Quyền.

Đệ tử hạch tâm thi triển đi, uy lực không phải Triệu Anh Vũ có thể so sánh.

- Tên này xong đời!

- Ha ha ha, hắn sắp thảm rồi!

Mọi người hưng phấn không thôi.

Tâm Lâm Chỉ Khê và Lương Âm nhất thời treo lên cao, các nàng biết, Trương Thanh Biển đồng thời thi triển hai loại vũ kỹ là muốn kết thúc chiến đấu!

"Vù vù!"

Sơn Hải Quyền không ngừng tới gần, trong đó ẩn chứa cường đại thuần nguyên lực.

Dù cường giả Tố Thể Kỳ tầng ba cũng không dám ngạnh kháng, chỉ có thể lựa chọn né tránh.

Nhưng.

Vân Phi Dương lại không nhúc nhích, hai tay của hắn buông xuống, sắc mặt tái nhợt, giống như bị trọng thương.

Thời điểm Bạch Thọ Di đang liên lạc thái thượng Trưởng lão, ánh mắt khóa chặt trên thân Vân Phi Dương, Đường Nhược Giản ngã trên mặt đất cũng hết sức khẩn trương.

Cuồng Ngạo Thiên nói thầm:

- Kết thúc.

Bất quá.

Có thể lấy tu vi Vũ Thần đi tìm đường chết khiêu chiến Tố Thể Kỳ, gia hỏa cuồng vọng như vậy, bản Tông chủ muốn!

- Vân Phi Dương!

Trương Thanh Biển lạnh giọng quát:

- Ngày hôm nay, sư huynh ta dạy ngươi cách làm người tại Linh Tiêu Phái!

Thanh âm kết thúc, Sơn Hải Quyền nhất thời vung đến, cuồng bạo lực kình trong lúc tiếp xúc thân thể Vân Phi Dương, thổi bay tóc bạc của hắn.

"Bành!"

Quyền âm vang lên dập dờn khắp bãi cỏ.

Một quyền của Trương Thanh Biển đánh vào ngực Vân Phi Dương, áo hắn mặc nhất thời vỡ vụn, hiện ra bắp thịt cường tráng.

- Một kích Sơn Hải Quyền này của Trương sư huynh đã tu luyện tới cực hạn, ngũ tạng lục phủ tên này khẳng định bị trọng thương!

- Chắc phải nằm trên giường dưỡng thương nửa năm đến một năm a!

Mọi người hả hê nói.

Nhưng vào lúc này, khóe miệng Vân Phi Dương đứng tại chỗ bất động hơi hơi giương lên, hiện ra vẻ mỉm cười.

Tên này lại cười?

Mọi người trợn tròn mắt.

Đột nhiên.

Vân Phi Dương chầm chậm giơ tay lên, cực độ yếu ớt nói:

- Ta làm người, không cần ngươi dạy.

"Hô!"

Trong khoảnh khắc, cánh tay nguyên bản suy yếu bộc phát ra thuần nguyên lực cường thế, ngang nhiên đánh về phía Trương Thanh Biển!

Không có chậm chạp như trước đó, không có mềm yếu bất lực như trước đó, trong nháy mắt hóa thành thiết chưởng!

Thần sắc Trương Thanh Biển đại biến, hắn muốn lui lại nhưng quá muộn, bị một chưởng của Vân Phi Dương đánh sấp mặt xuống đất!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 946: Đệ tử hạch tâm?


Vân Phi Dương chầm chậm nhấc tay, động tác rất chậm chạp, mọi người cũng nhìn ra được, tên này đã rất suy yếu.

Xác thực mà nói.

Hoàn toàn mất đi năng lực chiến đấu.

Rất nhiều người đều không để ý đến.

Dù Trương Thanh Biển đối diện cũng xem nhẹ, dù sao, một kích vừa rồi của mình đủ để lục phủ ngũ tạng bị thương, đối phương chắc chắn bị trọng thương.

Nhưng.

Không ai nghĩ tới.

Động tác chậm, mềm yếu bất lực lại đột nhiên bộc phát lực lượng cường đại, trở tay không kịp.

"Hô!"

Vân Phi Dương vỗ xuống một chưởng.

"Bành —— "

Thanh âm vang vọng truyền ra.

Trương Thanh Biển bị đánh ngã, mặt đất hiện ra một chưởng ấn thật sâu, quần áo toàn thân vỡ vụn, bắp thịt vỡ nát, máu tươi chảy ròng, vô cùng thê thảm.

Dát.

Toàn trường tĩnh mịch.

Dù Bạch Thọ Di hay Cuồng Ngạo Thiên thấy một màn này, thần sắc cũng ngốc trệ.

- Tình huống thế nào đây?

- Trương sư huynh, hắn…

Đệ tử các phong trợn mắt líu lưỡi.

Không ai sẽ nghĩ tới Vân Phi Dương trong lúc vội vàng không kịp chuẩn bị thi triển ra Phiên Thiên Thủ đã đập tàn đệ tử hạch tâm cao cao tại thượng!

Mà.

Hắn đã cố ý áp chế, để tránh bị người khác nhìn ra Địa giai vũ kỹ.

Không thể không nói.

Phiên Thiên Thủ quá cường hãn.

Vân Phi Dương bị trọng thương lại tận lực áp chế xuống, còn có thể vung một chưởng miểu sát Trương Thanh Biển, nếu triệt để buông tay, thì còn kinh khủng đến dường nào!

- Ngọa tào?

Đám người La Mục trợn to hai mắt.

Bọn hắn xác định, Trương Thanh Biển bị một chưởng đánh sấp mặt trên mặt đất, tuy còn hô hấp, nhưng rõ ràng thương tổn còn nặng hơn Vân Phi Dương, nhất thời phấn khởi!

Lâm Chỉ Khê và Lương Âm cũng kinh ngạc đến ngây người.

Vân Phi Dương rõ ràng bị ngược đến thần sắc tái nhợt, lung lay sắp đổ, đột nhiên tung một chưởng đánh ngã Trương Thanh Biển, đảo ngược này thực ngoài dự liệu!

Càng rung động là.

Vân Phi Dương bị hung hăng oanh một quyền vẫn đứng đấy không ngã xuống.

Một phàm nhân mới đi vào Tiểu Thần Giới một năm, trọng thương một trong cửu đại đệ tử hạch tâm Linh Tiêu Phái!

Nghĩ tới đây.

Não tử đệ tử các phong trống rỗng.

Không dám nghĩ.

Thật không dám nghĩ.

Trương Thanh Biển ngã trên mặt đất, máu me đầm đìa đang run rẩy là tốt nhất chứng minh, bọn họ lại không thể không thừa nhận, hết thảy đều là thật!

Đột nhiên.

Dưới chúng nhân chú mục, Vân Phi Dương gian nan giơ chân giẫm lên mặt Trương Thanh Biển gần như hôn mê.

Đệ tử hạch tâm?

Lão tử vẫn giẫm dưới chân!

- Đứng dậy dạy ta làm người đi.

Thanh âm Vân Phi Dương rất suy yếu.

Trương Thanh Biển còn chưa hôn mê.

Khi hắn ý thức được mình bị Vân Phi Dương giẫm lên mặt, rồi nghe được đối phương nói thế, nhất thời không thể chịu đựng, phun ra một ngụm máu.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 947: Lâm Chỉ Khê.


Đệ tử hạch tâm như hắn dưới sự khinh thường, bị đánh sấp ml, bị giẫm trên mặt, tuyệt đối là nhục nhã tàn khốc nhất.

Tên này còn tưởng rằng mình chủ quan.

Kì thực không biết.

Vân Phi Dương vì ngăn ngừa bại lộ sự cường hãn chân chính của Phiên Thiên Thủ, cố ý bị hắn ngược một hồi, mới dám đợi đến lần cuối giả bộ gian nan đảo ngược.

Nếu như không gì cố kỵ, vừa khai chiến, vỗ một chưởng xuống thì hắn đã sớm ngã xuống đất.

"Xoát!"

Vân Phi Dương giơ lên chân, lại đạp xuống nói:

- Ngươi nhanh đứng dậy dạy ta làm người nào!

Chắc vì thương thế, một cước này cũng không có khí lực, nhưng Trương Thanh Biển lại bị nhục nhã, tức giận đến ngất xỉu.

"Xoát!"

Vân Phi Dương quay đầu, nhìn về phía đám đệ tử các phong đã từng cười trên nỗi đau của người khác, lạnh lùng nói:

- Thấy không, đây chính là đệ tử hạch tâm.

Mọi người cúi đầu, không dám đối mặt.

Giờ khắc này.

Không ai chế nhạo Vân Phi Dương, bởi vì hắn làm được sự việc mình ngày thường không dám nghĩ, chỉ điểm này đã đủ đáng sợ.

"Ừng ực."

Triệu Anh Vũ nuốt nước miếng một cái.

Hai tay của hắn hơi run rẩy, trong lòng may mắn, nhờ có Trương Thanh Biển ra tay trước một bước, nếu đổi thành mình, kết cục chắc sẽ thảm hại hơn!

Không thể gây.

Tuyệt không thể gây vào tên này!

Vân Phi Dương nghịch chuyển khiến cho đệ tử các phong kiêng kị hắn, cũng rốt cục thừa nhận, thực lực võ giả đến từ Phàm Giới rất kh*ng b*!

"Hô!"

Nhưng vào lúc này, bên trên Xích Tiêu phong, một đạo bạch quang cực nhanh lao ra, đó là một lão giả tóc trắng phơ, tinh thần quắc thước.

Trần Linh Ấn.

Thái thượng trưởng lão Linh Tiêu Phái!

Sau khi người này xuất hiện, trùng hợp thấy Vân Phi Dương tung chưởng đánh ngã Trương Thanh Biển, rồi một màn giẫm lên mặt, thần sắc trở nên lạnh lùng.

Đệ tử hạch tâm Linh Tiêu Phái bình thường đều được vị thái thượng Trưởng lão này tự mình truyền thụ võ đạo.

Bây giờ tận mắt thấy Trương Thanh Biển bị đánh bại, còn bị làm nhục, tự nhiên muốn bạo tẩu.

- Muốn chết!

Trần Linh Ấn lạnh giọng quát to, vừa quát vừa giơ bàn tay già nua lên, cường đại thuần nguyên lực nhất thời đánh úp về phía Vân Phi Dương!

"Vù vù!"

Cuồng bạo lực lượng giống như dời núi lấp biển!

- Không tốt!

Vân Phi Dương đang suy yếu nhất thời cảm nhận được khí tức tử vong, thần sắc đại biến.

Dù không bị thương tổn, át chủ bài ra hết, hắn cũng không thể chống lại một kích của Hóa Thần đại viên mãn, cho nên chỉ có thể đứng yên tại chỗ.

Sắc mặt Bạch Thọ Di cũng kinh hãi, quát to:

- Thái thượng Trưởng lão, không nên!

Muộn rồi.

Một kích của Hóa Thần đại viên mãn không phải Hư Không cảnh như hắn có thể ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn lực lượng cường đại ngang nhiên cuốn tới!

Vân Phi Dương bây giờ đang đứng trước ranh giới sinh tử, đối thủ cường đại để hắn bất lực chống lại.

Nhưng.

Vào lúc này, một bóng người xinh đẹp đột nhiên xuất hiện, ngăn trước người Vân Phi Dương, tóc đen bay múa hiện ra một khuôn mặt băng lãnh thấy chết không sờn.

Lâm Chỉ Khê.

Trong thời điểm thái thượng Trưởng lão xuất thủ đã ý thức được Vân Phi Dương gặp nguy hiểm, không có bất kỳ cân nhắc gì xông lên.

Đối mặt lực lượng cường đại đánh tới, Lâm Chỉ Khê không có e ngại, gương mặt băng lãnh quanh năm không thay đổi hiện ra mỉm cười như giác ngộ được cái chết đang đến.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 948: Trùng hợp.


- Không…

Vân Phi Dương muốn rách cả mí mắt.

Lực lượng cường đại như vậy, Lâm Chỉ Khê cản trước mặt mình, khẳng định chết không thể nghi ngờ!

"Oanh —— "

Nhưng vào lúc này, thanh âm đinh tai nhức óc truyền tới, trái tim Vân Phi Dương truyền đến thống khổ mãnh liệt, phảng phất như thứ trọng yếu nhất sinh mệnh của mình sắp biến mất.

"A a!"

Hắn phẫn nộ gào thét, tóc bạc bay múa, bắp thịt thân trên dần hiện ra từng văn tuyến.

Thần Văn được kích phát, Lâm Chỉ Khê gặp nạn, Vân Phi Dương triệt để mất hết tỉnh táo, triệt để bạo tẩu!

Bất quá.

Khi hắn chuẩn bị kích phát toàn bộ Thần lực oanh sát tên thái thượng Trưởng lão đang bay tới kia thì thần sắc ngốc trệ. Bởi vì, Lâm Chỉ Khê đứng bên cạnh mình, một chút tổn thương cũng không có.

Nguyên lai.

Cuồng Ngạo Thiên ngoài hai trăm dặm đột nhiên xuất hiện trước người Lâm Chỉ Khê, hóa giải toàn bộ thuần nguyên lực đang cuồng bạo.

"Hưu —— "

Vân Phi Dương nhất thời ẩn tàng Thần Văn, thần chí gần như điên cuồng cũng trong nháy mắt tỉnh táo lại.

- Tiểu tử…

Cuồng Ngạo Thiên đứng phía trước, cười nói:

- Nhìn ngươi kích động như vậy, nàng hẳn là nữ nhân của ngươi.

Vân Phi Dương nói:

- Cám ơn.

Nếu không Tông Chủ Cuồng Tông này, Lâm Chỉ Khê tuyệt đối sẽ vẫn lạc.

"Ha ha ha!"

Cuồng Ngạo Thiên cười to.

- Ta cứu ngươi và nữ nhân ngươi, ngưới có nguyện ý gia nhập Cuồng Tông ta hay không?

Vân Phi Dương nắm quyền, căm hận nhìn về phía lão giả tóc trắng đang rơi xuống, lãnh đạm nói:

- Từ hôm nay trở đi, Vân Phi Dương ta thoát ly Linh Tiêu Phái!

Nữ nhân của mình suýt nữa vì cứu mình đã bị thái thượng Trưởng lão Linh Tiêu Phái g**t ch*t, tâm tính Vân Phi Dương cho dù tốt, cũng vô pháp nhẫn nhịn.

Do thực lực.

Không cách nào đánh một trận với lão gia hỏa kia, dứt khoát trực tiếp thoát ly. Dù sao, trừ Đường Nhược Giản, mình không được ai chào đón trong Linh Tiêu Phái cả.

Vân Phi Dương quyết định.

Hắn hô như thế, đám La Mục cũng có quyết định, cũng thoát ly Linh Tiêu Phái.

Bạch Thọ Di bất đắc dĩ lắc đầu.

Thái thượng Trưởng lão đột nhiên xuất hiện oanh sát Vân Phi Dương để hắn bất ngờ, náo đến một bước này, chỉ sợ không cách nào vãn hồi.

Đường Nhược Giản than thở.

Tuy tiếp xúc Vân Phi Dương thời gian không dài, nhưng hắn biết, tính cách kẻ này cuồng ngạo, tuyệt khó tiếp nhận thái thượng Trưởng lão vừa rồi oanh sát.

Lại nói.

Việc này đặt trên người mình cũng khó tiếp nhận. Dù sao, đầu đuôi sự tình cũng là Trương Thanh Biển khởi xướng luận bàn.

- Thoát ly Linh Tiêu Phái?

Trần Linh Ấn rơi xuống, lãnh đạm hỏi:

- Ngươi là đệ tử phái ta?

Bạch Thọ Di và Đường Nhược Giản muốn thổ huyết.

Nguyên lai thái thượng Trưởng lão còn không biết Vân Phi Dương là đệ tử Linh Tiêu Phái ta, thật là một bi kịch dở khóc dở cười.

Đúng thế.

Có chút dở khóc dở cười.

Trần Linh Ấn bế quan tu luyện đột nhiên nghe chưởng môn truyền âm, biết được Cuồng Tông đến nháo, vội vã xuất quan.

Trùng hợp.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 949: Chỉ giáo cho?


Vân Phi Dương không mặc trang phục đệ tử Linh Tiêu Phái cho nên bị hiểu lầm thành đệ tử Cuồng Tông đang khi dễ đệ tử bản môn.

Nếu không.

Đã không trực tiếp hạ sát thủ.

- Thái thượng trưởng lão, hắn gọi Vân Phi Dương, một năm trước tiến vào Linh Tiêu Phái, là nội môn đệ tử dưới trướng Tấn Tiêu phong.

Bạch Thọ Di lúc này lên tiếng.

"Hừ."

Trần Linh Ấn lạnh lùng nói:

- Một nội môn đệ tử nho nhỏ vậy trắng trợn nhục nhã đệ tử hạch tâm, ngươi làm chưởng môn mà cứ nhìn như vậy?

Lão đầu mặc dù biết Vân Phi Dương là đệ tử Linh Tiêu Phái cũng rất bất mãn đối với hành vi vừa rồi. Dù sao, giẫm mặt Trương Thanh Biển cũng là giẫm mặt lão.

Bạch Thọ Di im lặng.

Hắn là chưởng môn Linh Tiêu Phái.

Nhưng bàn về bối phận thì Trần Linh Ấn cao hơn, trong mỗi sự việc đều phải mời lão ra mặt.

"Uy uy."

Nhưng vào lúc này, Cuồng Ngạo Thiên hô to.

- Các ngươi đừng nói nhảm, tiểu tử này hiện tại thoát ly Linh Tiêu Phái, không còn liên quan gì đến các ngươi.

Nói xong nhìn về phía Vân Phi Dương.

- Tiểu tử, theo ta đi.

Vân Phi Dương nói:

- Còn có người.

- Còn có người?

Cuồng Ngạo Thiên khẽ giật mình.

"Xoát xoát!"

Vào lúc này, Lương Âm và Lăng Sa La từ Tử Tiêu Phong chạy xuống, đứng trước mặt Vân Phi Dương.

Bọn người La Mục đã sớm tiến đến.

- Các ngươi…

Thủ tọa Trưởng lão Tử Tiêu phong nhìn thấy đệ tử mình, thần sắc trở nên khó coi.

- Đều muốn thoát ly Linh Tiêu Phái?

Lương Âm và Lăng Sa La áy náy gật đầu.

Thủ tọa Trưởng lão Tử Tiêu phong đối với các nàng không tệ, nhưng phải theo Vân Phi Dương rời đi, dù sao, hắn là nam nhân mình yêu thương.

"Ai."

Trưởng lão Tử Tiêu Phong bất đắc dĩ thở dài.

Thực ra, khi Vân Phi Dương tuyên bố thoát ly Linh Tiêu Phái, nàng đã biết sẽ có kết quả này. Dù sao, những năm gần đây, tiểu tử kia để các nàng một mực nóng ruột nóng gan.

- Hồ nháo!

Trần Linh Ấn lạnh lùng nói:

- Vào Linh Tiêu Phái ta, há lại tùy tiện thoát ly như thế!

- Làm sao?

Cuồng Ngạo Thiên thản nhiên đáp trả:

- Lão gia hỏa, chẳng lẽ ngươi muốn cưỡng ép lưu người?

Nói rồi bạo phát khí thế.

Không cho đi thì ẩu đánh nhau thôi.

- Hóa Thần đại viên mãn?

Trần Linh Ấn nao nao, chợt cười lạnh nói:

- Khó trách lớn lối như thế, đến phái ta nháo sự.

- Nháo sự?

Cuồng Ngạo Thiên phi một tiếng, nói:

- Lão gia hỏa, ta vì tiểu tử này mà đến, cũng không phải cố ý đến tìm Linh Tiêu Phái các ngươi gây phiền toái.

- Vì hắn?

Trần Linh Ấn hỏi:

- Chỉ giáo cho?
 
Back
Top Bottom