Dịch Siêu Thần Yêu Nghiệt

Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 780: Thây khô biết nói chuyện?


Trong quan tài xuất hiện cường giả đã chết, thực lực chỉ lưu lại sáu bảy thành nhưng nhục thể rất mạnh.

Cứ đánh như vậy.

Kết quả xấu nhất đó là bọn người Tứ Hải Kiếm Đế bị tươi sống hao hết sạch linh khí, sau đó từ từ bị tiêu diệt.

Không có cách nào.

Vân Phi Dương đành phải triệu hoán toàn bộ thây khô đang bị phong ấn trong Phi Dương đại lục ra, bao gồm cả Trưởng Tôn Kiếm Ma!

Không phải chịu đánh sao?

Lão tử cũng có.

Nhân số còn nhiều hơn các ngươi, tươi sống ép chết các ngươi!

Linh niệm Vân Phi Dương thao túng.

Thây khô Khống Thi Giáo nhao nhao xông lên.

Những năm gần đây.

Thây khô tuy một mực bị phong ấn nhưng Vân Phi Dương cũng không quên chúng, hắn an trí Luyện Hồn Chung tại chỗ phong ấn.

Dựa vào Âm Sát khí cực kỳ tinh thuần, ngày qua ngày luyện hóa. Bây giờ, ngàn thây khô đã sớm phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Có hơn một nửa đạt tới Hoàng Cấp.

Trọng yếu hơn là.

Sau khi được Âm Sát khí uẩn dục, cường độ nhục thân đạt tới cấp độ cực kì kh*ng b*.

Ba năm thây khô vây quanh một Thánh cấp thi thể, tuy bị công kích điên cuồng nhưng chỉ bị đánh bay ra ngoài, sau đó lại đứng lên, tiếp tục đi tới.

Mọi người tận mắt thấy một màn này không khỏi trợn tròn.

Nhưng.

Để bọn hắn càng khiếp sợ là.

Từng bầy thây khô vây quanh thi thể để bọn hắn nửa bước khó đi. Cùng lúc đó, một thây khô đang cõng ba thanh kiếm đi tới, quanh thân hiện ra kiếm khí nhàn nhạt.

Một khắc này.

Bọn họ có một loại ảo giác hắn giống như một người sống quên hết mọi thứ, dạo bước trong mộ địa.

"Keng!"

Trưởng Tôn Kiếm Ma nhẹ nhàng rút ra Trảm Tình kiếm.

Hắn vừa đi vừa nói:

- Vân Phi Dương, thời gian của ta chỉ có nửa canh giờ?

Thây khô biết nói chuyện?

Vô số cường giả tính cách táo bạo khi nghe được một cỗ thi thể nói chuyện cũng lộ vẻ kinh hãi.

- Đúng thế.

Vân Phi Dương đáp:

- Ngươi chỉ có thể đi ra nửa canh giờ, những thi thể này, giao cho ngươi.

"Xoát."

Trưởng Tôn Kiếm Ma nắm kiếm, nói:

- Cơ hội như thế này, ta hy vọng có thể xuất hiện nhiều thêm mấy lần, một người ở bên trong thực quá buồn tẻ.

Trong lúc nói cười.

Một đạo kiếm khí sắc bén bay ra.

"Phốc!"

Thánh cấp thi thể nhất thời bị chém thành hai nửa.

- Cái này. . .

Bọn người Tham Cật Thánh Quân xém chút trừng lòi mắt ra ngoài.

Vừa rồi giao thủ, rất nhiều cường giả đều dùng binh khí, nhưng không ai có thể chém vào đám thi thể.

Một thây khô biết nói chuyện lại làm nhẹ nhõm như thế!

Tứ Hải Kiếm Đế ngưng trọng nói:

- Không ngờ lĩnh ngộ của tên này những năm nay đối với kiếm đạo đã cao thâm đến cảnh giới như thế.

Làm cường giả kiếm đạo đỉnh phong của Phàm giới.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 781: Chưa tới nửa canh giờ.


Hắn biết một kiếm này của Trưởng Tôn Kiếm Ma cũng không phải mượn nhờ kiếm phong mà chỉ nhờ vào lĩnh ngộ kiếm đạo.

Không chút khoa trương nào khi nói, dù Trưởng Tôn Kiếm Ma cầm trong tay kiếm gỗ cũng có thể tuỳ tiện chém giết thi thể!

- Quá mạnh!

Độc Cô Cần nói thầm:

- Hắn chỉ là Bán Đế, nếu như có thể đột phá đến Kiếm Đế chân chính, thực lực sẽ càng đáng sợ a.

Vân Phi Dương cười.

Những năm gần đây, hắn và Độc Cô Cần thường xuyên tìm Trưởng Tôn Kiếm Ma luận bàn kiếm đạo, hai người đều có đề bạt, mà đối phương cũng tương tự, đang trưởng thành.

Tuy do hạn chế thân thể, cảnh giới thủy chung kẹt tại Bán Đế cấp, nhưng đối với lĩnh ngộ kiếm đạo, tuyệt không kém gì sư tôn mình.

Đây mới thực là kiếm đạo thiên tài.

Đáng tiếc.

Chỉ có một tia tàn hồn còn tồn tại.

Nếu không, lấy lĩnh ngộ của hắn đối với kiếm đạo, tuyệt sẽ thành tựu Kiếm Thần, thậm chí đột phá cảnh giới cao hơn!

Trưởng Tôn Kiếm Ma chém giết một Thánh cấp cường giả dễ như trở bàn tay, tiếp theo lần nữa xuất chiêu.

"Xoát."

Kiếm khí bay ra.

Một Thánh cấp thi thể lần nữa bị chém giết.

"Xoát xoát!"

Vẻn vẹn hai phút đồng hồ, mười mấy thi thể bị chém thành hai đoạn, mất đi lực chiến đấu.

Trưởng Tôn Kiếm Ma như đao thái thịt nhẹ nhõm chém giết thi thể, vô số cường giả cũng bị chấn động không thể nói nên lời.

Bọn họ không chút nghi ngờ gì về việc nếu tên này ra tay với mình, hậu quả của họ cũng không khá hơn những thi thể trước mắt bao nhiêu!

- Cỗ thây khô này được Vân Phi Dương khống chế!

- Không ngờ tên này còn át chủ bài mạnh như vậy!

Mọi người không khỏi kiêng kị mà nhìn về phía Vân Phi Dương.

Khiếp sợ nhất vẫn là Tư Không Minh.

Giờ phút này, hắn núp trong bóng tối, mắt thấy thây khô từng kiếm một chém giết đám thi thể, tròng mắt hiện ra vẻ hãi nhiên.

Vừa rồi, nếu như Vân Phi Dương gọi ra người này, mình chỉ sợ rất khó chạy thoát.

- Không được!

Tư Không Minh nắm tay lẩm bẩm:

- Tên này thật đáng sợ, lão phu nhất định phải lưu hắn vĩnh viễn ở đảo Thần Cấm!

Chưa tới nửa canh giờ.

Mấy trăm thi thể đều bị Trưởng Tôn Kiếm Ma chém giết, nhưng hắn vẫn chưa thỏa mãn mà thu kiếm.

- Đáng tiếc...

Hắn nỉ non.

- Không thể ở chỗ này thời gian dài, nếu không, lão phu cũng rất muốn xông vào Thần Cấm đảo một lần.

"Hưu —— "

Vào lúc này, hắn hư không tiêu thất dung nhập vào Phi Dương đại lục, lần nữa trở về trận pháp phủ đầy Âm Sát khí.

Đi ra nửa canh giờ, Trưởng Tôn Kiếm Ma cần nửa năm để lần nữa ngưng tụ Âm Sát khí, nếu không, một tia tàn hồn sẽ phai mờ.

Mây đen cũng dần dần tán mất, ánh trăng trong ngần lần nữa chiếu xuống, có thể nhìn thấy rõ ràng vô số cỗ thi thể bị chém giết trên mặt đất.

Cùng lúc đó.

Kết giới bao phủ mộ địa cũng dần vỡ nát, đại biểu cho việc khu vực tiếp theo đã được mở ra.

Vân Phi Dương triệu hồi toàn bộ thây khô, nói:

- Chúng ta đi thôi.

Mọi người tiếp tục lên đường.

Khi bọn hắn rời khỏi mộ địa, Dực Nhân Thần Vệ lặng yên xuất hiện, hắn lẩm bẩm.
- Tên nhân loại này không đơn giản, xem ra phải đi thông báo Đảo chủ.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 782: Như thế nào mới có thể lấy xuống?


Nói rồi huy cánh rời đi.

Đảo Thần Cấm rất tĩnh mịch.

Bọn người Vân Phi Dương một đường quá quan trảm tướng đi vào một khu vực hào quang lấp lóe.

- Kim Giản!

Đột nhiên, có người hưng phấn hô to.

Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trên không lưu quang treo từng đạo kim sắc lưu quang, số lượng chí ít đạt tới mấy trăm!

"Ha ha ha!"

Một Thánh cấp cường giả lăng không bay lên cầm xuống một Kim Giản, lật ra xem, hưng phấn cười ha hả.

Võ giả khác cũng không lãnh đạm, nhao nhao bay lên, mỗi người giữ một bản, tinh tế lật xem.

Trên Kim giản ghi lại cấm thuật muôn hình muôn vẻ, uy lực bất phàm.

Bất quá.

Vào lúc này, rất nhiều người thấy, trên đỉnh cao nhất của lưu quang lóe ra một đạo lưu quang bảy màu chói mắt, bên trong bao phủ một bản thất sắc thẻ tre (thẻ tre bảy màu).

Vô số cường giả phán định, có loại màu sắc này khẳng định có đẳng cấp cao hơn Kim Giản!

"Xoát!"

Tham Cật Thánh Quân tiến lên trước một bước.

Nhưng khi hắn vừa muốn chạm tới thẻ tre bảy màu thì nhất thời như bị sét đánh, cả người dừng lại ngay tại chỗ, sau cùng ầm vang rơi xuống.

Đám cường giả thấy một màn này không khỏi sợ hãi, nhanh chóng dừng lại.

Ánh mắt đám người nhìn chằm chằm Tham Cật Thánh Quân, tháy hai con ngươi hắn mất đi tiêu cự, không còn nhúc nhích, sắc mặt nhất thời ngưng trọng.

- Chết.

Vân Phi Dương lên tiếng.

Tứ Hải Kiếm Đế bất đắc dĩ lắc đầu.

Đi vào Đảo Thần Cấm, xông qua nhiều khu vực nguy hiểm như vậy, đây cũng là lần đầu có Thánh cấp cường giả vẫn lạc!

Tham Cật Thánh Quân vẫn lạc để vô số cường giả hoảng sợ, chỉ có thể đưa mắt ngẩng đầu nhìn bảy màu thẻ tre trên kia, không ai dám đi lên chịu chết nữa.

Tham Cật Thánh Quân vẫn lạc khiến cho mọi người ở hiện trường không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Một tảng mỡ dày treo giữa không trung, một bầy sói đói đứng phía dưới giương mắt nhìn lên, quả thật vô cùng bi kịch.

Vân Phi Dương cũng gấp gáp.

Hắn đoán thẻ tre bảy màu này khẳng định ưu tú hơn Kim Giản, cứ như vậy mà nhìn, thực quá không đành lòng.

Nhưng.

Như thế nào mới có thể lấy xuống?

Vân Phi Dương tuyệt sẽ không ngốc mà xông lên, ai biết được trận pháp bố trí phía trên kh*ng b* đến mức nào.

"Hô!"

Vào lúc này, một Thánh cấp cường giả phất tay, bàng bạc thuần linh lực ngưng tụ ra đại thủ thực chất hóa, bỗng nhiên chộp tới Kim Giản bảy màu.

Nhưng.

Thời điểm đại thủ do thuần linh lực hóa thành sắp bắt đến thẻ tre, tròng mắt tên Thánh cấp cường giả kia co rụt lại, phảng phất như gặp đả kích gì đó.

"Hoa —— "

Đại thủ bỗng nhiên vỡ nát.

- A!

Thánh cấp cường giả đột nhiên ôm đầu, sau đó ngã xuống đất phát ra tiếng kêu thảm thiết.

- Công kích linh hồn?

Vân Phi Dương nhíu mày.

Linh hồn Thánh cấp cường giả kia rõ ràng bị ăn mòn nên mới biểu hiện ra thống khổ như vậy.

Nói đúng hơn là.

Xung quanh thẻ tre bảy màu có trận pháp công kích linh hồn, Tham Cật Thánh Quân hẳn cũng bị như thế mới trực tiếp vẫn lạc.

Một cường giả vận dụng thuần linh lực bị đánh ngã xuống đất kêu thảm, điều này khiến người khác triệt để từ bỏ ý định của mình.

Bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn thẻ tre bảy màu, nghĩ thầm nếu cái đồ chơi này có thể tự mình rơi xuống thì tốt biết bao.

Đột nhiên, Vân Phi Dương đi ra.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 783: Linh hồn công kích?


Hắn đứng phía dưới thẻ tre bảy màu, nhẹ nhàng nâng tay, song chưởng ngưng tụ thuần linh lực.

Hiển nhiên.

Muốn lấy thẻ tre bảy màu!

- Không phải chứ?

- Phi Dương Thánh Đế cũng muốn xuất thủ?

- Chỉ sợ sẽ có nguy hiểm.

Mọi người nghị luận.

Hai Thánh cấp cường giả, một người tiến lên trực tiếp tử vong, một người dùng thuần linh lực cách không đi vật cũng bị tra tấn thống khổ kêu thảm.

Bọn họ không cho rằng Vân Phi Dương có thể làm được.

Nếu như cưỡng ép đi động thẻ tre bảy màu, sợ rằng sẽ giống như người trước mặt, gặp một loại đả kích nào đó.

- Đồ nhi!

Tứ Hải Kiếm Đế vội vàng ngăn lại.

- Không thể l* m*ng!

- Phi Dương ca, đừng xúc động!

La Mục cũng gấp.

Vân Phi Dương rất ngưu.

Nhưng Thánh cấp cường giả đều tử vong trong nháy mắt, ai biết xung quanh thẻ tre bảy màu có bố trí cơ quan bẩy rập gì kh*ng b*.

Vạn nhất có chuyện bất trắc thì phiền phức.

- Tiểu tử!

Tư Không Minh núp trong bóng tối lạnh lùng thầm nghĩ:

- Nhanh động thủ đi, như thế ngươi sẽ chết càng nhanh!

- Không có việc gì.

Vân Phi Dương cười nhạt một tiếng.

Lúc này, mặc dù biết rõ gặp nguy hiểm, hắn cũng muốn nếm thử, dù sao, muốn đạt được cơ duyên, tự nhiên sẽ có mạo hiểm.

- Đồ nhi…

Tứ Hải Kiếm Đế vốn còn muốn mở miệng khuyên can.

Nhưng Vân Phi Dương đã nhấc tay, bàng bạc thuần linh lực gào thét mà lên.

Hắn động tất cả cường giả ở hiện trường đều gắt gao nhìn chằm chằm vào cự thủ do thuần linh lực hóa thành.

Bọn người Tứ Hải Kiếm Đế khẩn trương, có thể thấy được họ vô cùng để ý an toàn của Vân Phi Dương.

"Vù vù!"

Đại thủ gào thét mà lên, chớp mắt xông đến mười trượng.

"Hưu —— "

Một cỗ khí tức đáng sợ giống như dòng điện từ thuần linh lực tuôn đến thân thể Vân Phi Dương.

Chốc lát.

Trong thức hải hắn phảng phất bị búa lớn hung hăng gõ một cái, cả người ngốc trệ ngay tại chỗ.

- Xong.

- Hắn cũng trúng chiêu.

Rất nhiều người lắc đầu.

Tình huống Vân Phi Dương bây giờ không sai biệt lắm với cường giả vừa rồi, nếu như không đoán sai, hắn lập tức sẽ ngã xuống đất, thống khổ giãy dụa.

Nhưng.

Nội dung cốt truyện cũng không phải như bọn họ nghĩ.

Vân Phi Dương thất thần ngắn ngủi, tròng mắt khôi phục bình thường, hắn tiếp nhận ăn mòn linh hồn, tiếp tục thôi động thuần linh lực xông lên!

Linh hồn công kích?

Tính là cái đéo gì chứ!

Lão tử tu luyện Đoán Hồn Điển trong mảnh đất thí luyện trải qua tàn phá thống khổ hơn cái này nhiều!

Cũng nhờ bắt nguồn từ việc này.

Vân Phi Dương mới dám ra tay.

Nếu không, hắn phải cân nhắc lại một phen.

"Vù vù!"
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 784: Thẻ tre bảy màu rất cao cấp.


Linh lực hóa thành đại thủ đột phá phòng tuyến, đồng thời bắt lấy thẻ tre bảy màu, tiếp theo thu trở về.

"Hưu —— "

Cuối cùng, thuần linh lực thu hồi.

Thẻ tre bảy màu còn rơi vào trong tay Vân Phi Dương, còn về cỗ lực lượng không ngừng ăn mòn kia hoàn toàn biến mất.

"Phù phù."

Vân Phi Dương đặt mông ngồi dưới đất.

Sắc mặt hắn dữ tợn, mồ hôi đầm đìa, chật vật không chịu nổi.

Không có ai biết.

Ngắn ngủi trong vòng mấy hơi thở, Vân Phi Dương tiếp nhận linh hồn công kích mạnh bao nhiêu, cũng không ai có thể giống hắn dạng, có thể chống đỡ được.

- Hắn vậy mà làm được?

- Thực quá khó tin a!

- Không hổ là Thánh Đế!

Vân Phi Dương lấy được thẻ tre bảy màu, mọi người sợ hãi thán phục.

Càng nhiều vẫn là hâm mộ!

Cấm thuật được ghi chép trên Đảo Thần Cấm chỉ có ba loại.

Bảy màu khẳng định càng cường đại hơn!

Bọn người Tứ Hải Kiếm Đế buông lỏng một hơi, đồng thời xông lên vây Vân Phi Dương vào giữa.

Thẻ tre bảy màu tới tay, không chừng sẽ để cho những cường giả khác đỏ mắt, từ đó làm ra sự việc không biết xấu hổ.

Từ xưa đến nay.

Loại người nhân lúc cháy nhà đi hôi của, chỗ nào cũng có.

Khoan hãy nói.

Bọn người Tứ Hải Kiếm Đế bảo vệ Vân Phi Dương vào trong, đám cường giả đang cân nhắc có nên động thủ hay không nhất thời đè tham niệm trong lòng xuống.

Tư Không Minh nắp trong tối cũng bỏ đi suy nghĩ động thủ, chỉ có thể bực tức lầm bầm:

- Tiểu tử này quá may mắn!

Đây không phải may mắn.

Đây là thực lực.

Bởi vì đổi lại hắn, hậu quả cũng sẽ giống như tên đang bị tra tấn thống khổ ngã trên mặt đất kia.

Trong một đại điện tráng lệ.

Hình ảnh Vân Phi Dương ngang nhiên xuất thủ lấy thẻ tre bảy màu xuống, đang hiện ra rõ ràng trong màn sáng đang treo lơ lửng giữa trời.

- Đảo chủ!

Dực Nhân Thần Vệ chỉ Vân Phi Dương nói:

- Chính là hắn!

Trên bảo tọa.

Một lão giả tóc trắng ngồi phía trên, hai tay của hắn chụp cùng một chỗ, ánh mắt sắc bén, quanh thân tản ra khí tức cường đại.

- Có thể tiếp nhận linh hồn trận, cường độ linh hồn của hắn không đơn giản.

Lão giả nỉ non:

- Chẳng lẽ đây chính là người mà tổ tiên di huấn chờ đợi?

Lời vừa nói ra, thần sắc Dực Nhân Thần Vệ đại biến.

Hắn sống trên đảo đã ngàn năm, từ khi bắt đầu hiểu chuyện đã biết tiền bối lưu lại di huấn, muốn chờ đợi một người xuất hiện.

Xác thực mà nói.

Đảo Thần Cấm tồn tại cũng vì chờ đợi người kia đến đây.

Người kia là ai, tên gọi là gì?

Người trên Đảo Thần Cấm không ai biết được, bọn họ chỉ biết, người kia rất cường đại, có thể trợ giúp bọn họ trở về gia viên đã từng là của mình.

- Hy vọng là hắn.

Lão giả đứng lên, nói:

- Nếu không, trận pháp của hòn đảo này cũng chỉ có thể chèo chống thêm mấy trăm năm nữa thôi.

Nói rồi.

Thân ảnh hắn biến mất.

"Hô —— "

Vân Phi Dương ngồi dưới đất một lát, cảm giác suy yếu khi bị linh hồn đả kích dần dần khôi phục.

- Vì ngươi, xém chút ợ ra rắm.

Hắn mở thẻ tre ra, cười nói:

- Hi vọng không để ta thất vọng.

"Ông."

Trong nháy mắt thẻ tre mở ra.

Thất thải quang mang lóe ra tuôn vào thân thể Vân Phi Dương, cuối cùng hiện ra trong thức hải, về phần thẻ tre, cái gì cũng không còn.

Hiển nhiên.

Thẻ tre bảy màu rất cao cấp.

Người cầm vật này một khi mở ra, sẽ lấy hình thái trí nhớ truyền tống thẳng đến thức hải.

Giờ phút này.

Trong thức hải Vân Phi Dương hiện ra ba chữ to... Phiên Thiên Thủ!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 785: Thành trì?


Phiên Thiên Thủ?

Vân Phi Dương khẽ giật mình.

Hắn có chút trí nhớ về vũ kỹ này, tựa như là do Viễn Cổ Đại Thần nào đó của Thần Giới sáng tạo ra.

Nghe nói.

Lúc đó, Đại Thần kia cũng nhờ vào chiêu này giao thủ với Thần Chủ đời thứ nhất, đánh qua rất nhiều năm vẫn bất phân thắng bại.

Trận chiến kia.

Lưu truyền rộng rãi trên Thần Giới.

Khu vực hai đại cường giả giao thủ phủ đầy những đại chưởng ấn, thời gian trôi qua, dần hình thành sơn cốc, về sau được người xưng là Lật Thiên Cốc.

- Chẳng lẽ cấm thuật này được diễn sinh từ Thần kỹ của Viễn Cổ Đại Thần?

Cuối cùng.

Tâm thần Vân Phi Dương rung động.

Nếu thật là vậy, người có thể diễn hóa Thần kỹ như thế thành cấm thuật phải kh*ng b* đến cỡ nào a!

- Kiếm lời rồi.

Vân Phi Dương mừng rỡ không thôi.

Thần Giới vũ kỹ cũng chia đủ loại khác biệt.

Phiên Thiên Thủ do Viễn Cổ Đại Thần sáng tạo hiển nhiên có cấp bậc rất cao, hơn xa những Thần kỹ năm đó hắn tu luyện.

Bây giờ lấy cấm thuật hình thái diễn sinh, mặc dù khó có thể phát huy một thành uy lực, nhưng cũng phi thường cường đại tại Phàm Giới.

Vân Phi Dương thiếu đúng loại vũ kỹ này!

Ngay tại thời khắc hắn hưng phấn, trong thức hải hiện ra từng đoạn khẩu quyết cùng đồ án vận chuyển kinh mạch.

Đây chính là phương thức tu luyện Phiên Thiên Thủ hoàn chỉnh.

Vân Phi Dương lúc này ổn định tâm thần, bắt đầu nỗ lực nhớ kỹ khẩu quyết và đồ án.

Thần kỹ hư hư thực thực của Viễn Cổ Đại Thần khẳng định không phải một chút đã có thể tu luyện thành công, cho nên hắn chỉ có thể trước ghi nhớ kỹ.

"Ba."

Sau khi ghi lại khẩu quyết và đồ án, thẻ tre bảy màu trong tay Vân Phi Dương bỗng nhiên vỡ nát. Xem ra, cấm thuật này hẳn là duy nhất, người nào nhớ kỹ sẽ vỡ nát.

- Nát rồi?

- Chuyện gì xảy ra?

- Tiểu tử kia có thấy nội dung trong thẻ tre hay không?

Đám người không hiểu.

"Xoát."

Vân Phi Dương đứng lên, nói:

- Sư tôn, chúng ta đi thôi.

Lúc này, lấy việc thăm dò Đảo Thần Cấm làm chủ, còn về Phiên Thiên Thủ, nhất định phải tìm thời gian tu luyện thật tốt.

Tứ Hải Kiếm Đế muốn mở miệng hỏi thăm nhưng cuối cùng vẫn áp xuống, cất bước rời đi.

Những cường giả khác cũng đi theo, bọn họ vừa đi vừa nghĩ, thẻ tre bảy màu vỡ nát, chỉ sợ Vân Phi Dương cái gì cũng không kịp ghi lại.

Mọi người nhất thời thăng bằng.

Mà vui vẻ nhất vẫn là Tư Không Minh.

Hắn âm thầm cười lạnh.

- Tiểu tử, cơ duyên như thế này sao để ngươi tuỳ tiện đạt được.

Không bao lâu.

Mọi người đi tới cuối đường lưu quang.

Khi hắn rời khỏi đây, một mảnh sơn thủy hiện ra trước mắt, khu vực bằng phẳng cách đó không xa còn xuất hiện một thành tường cao ngất.

Thành trì?

Mọi người nhất thời trợn mắt.

Chẳng lẽ trên Đảo Thần Cấm có nhân loại tộc quần ở lại?

Từ khi Đảo Thần Cấm xuất hiện, còn chưa thấy ghi chép nào nói đến việc có nhân loại ở đây sinh tồn. Cho nên, khi thấy thành tường kiến trúc phía trước giống như phát hiện ra một bí mật trọng đại.

- Tường thành phủ đầy rêu xanh, chắc đã thật lâu rồi không ai ở lại.

- Đảo Thần Cấm lâu dài dưới đáy biển, nhân loại khẳng định không thể ở lại, có lẽ đã sớm là tòa thành hoang phế trống không.

- Kỳ quái.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 786: Mình cũng là Thần tộc?


Có người khó hiểu nói:

- Kiến trúc của thành tường sao lạ quá, chưa từng thấy bao giờ.

Thành tường do cự thạch đắp lên, phong cách quá khác biệt với kiến trúc Vạn Thế Đại Lục, điển hình nhất là không có Tháp Canh.

Bọn họ xem không hiểu phong cách thành tường đến từ niên đại nào nhưng Vân Phi Dương biết, bởi vì thành tường này chỉ có thể nhìn thấy tại Thần Giới.

Nói cách khác.

Nó do Thần tộc xây dựng!

- Quả nhiên.

Vân Phi Dương nắm quyền đầu, tâm huyết sôi trào.

- Đảo Thần Cấm từng có Thần tộc ở lại!

Thành trì kiến trúc Thần Giới xuất hiện để hắn kết luận, Đảo Thần Cấm có quan hệ với Thần tộc.

Chỉ là.

Thần Giới vỡ nát.

Chư Thần đều vẫn lạc.

Sao bọn họ đi vào Phàm Giới, rồi ở chỗ này?

Đây vẫn là một bí ẩn chưa có lời giải.

Càng nhiều câu đố bắt đầu xuất hiện trong lòng Vân Phi Dương.

- Có lẽ sẽ tìm được một số manh mối trong thành.

Hắn nói thầm.

"Ông."

Đột nhiên, tâm thần Vân Phi Dương chấn động.

- Khí tức thật mạnh!!

Hắn ngẩng đầu lên thì thấy trên tường thành, một lão giả tóc trắng trống rỗng xuất hiện, cỗ khí tức kia cũng phát ra từ trên người người nọ.

- Vũ Thần?

- Hay Hư Không cảnh??!

Vẻ mặt Vân Phi Dương trở nên nghiêm túc.

Trong nháy mắt lão giả xuất hiện, khí tức cường đại cuốn tới để đám người Tứ Hải Kiếm Đế như bị khống chế, mất đi tư duy, từng người đứng thẳng ngây ra như phỗng.

Đương nhiên.

Có một người còn bảo trì thanh tỉnh, đó chính là Vân Lịch, hắn chỉ thành tường nói:

- Phía trên có người!

Vừa dứt lời.

Lão giả kia đã xuất hiện tại trước mặt hai người, cười nói:

- Trên người các người có mùi vị giống ta.

Vân Phi Dương nói:

- Ngươi là Thần tộc?

Lời này quá vô dụng.

Thực ra, thời điểm lão đầu xuất hiện, hắn đã cảm nhận được, chỉ có đồng tộc mới có thể sinh ra cảm ứng.

- Không sai.

Lão giả không phủ nhận.

- Thần…Thần tộc?

Vân Lịch có chút mộng.

Làm một người còn chưa khôi phục trí nhớ kiếp trước, hắn chỉ biết Vân Phi Dương là Thần Giới Chiến Thần, hẳn là Thần tộc, sao lão đầu lại nói các ngươi?

Chẳng lẽ.

Mình cũng là Thần tộc?

Nhất định là vậy.

Mẹ nó.

Khó trách từ khi có trí nhớ đến nay luôn cảm giác mình không đơn giản, luôn cảm thấy đẹp trai, ưu tú hơn người khác, nguyên lai là do huyết thống cao quý như vậy!

Vân Lịch đột nhiên có xúc động cười to.

Chờ chút.

Ta có thể giống như Vân Phi Dương, cũng là một Thần nào đó chuyển thế hay không?
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 787: Lão giả ngốc trệ.


Cuối cùng.

Vân Lịch nắm quyền, thầm nghĩ:

- Nhất định là thế, ca mạnh như vậy, kiếp trước nhất định là một vị Thần rất trâu, nhất định bình khởi bình tọa với Vân Phi Dương!

- Ngươi là ai?

Vân Phi Dương trầm giọng hỏi.

Lão giả nói:

- Đảo chủ thủ hộ Đảo Thần Cấm.

Vân Phi Dương hỏi tiếp.

- Trận pháp trên đảo đều do ngươi bố trí?

- Không phải.

Lão giả đáp:

- Những trận pháp này đều do Trí Tuệ Chi Thần lưu lại.

- Là nàng!

Vân Phi Dương khẽ giật mình.

Khó trách, trên đảo lại có nhiều trận pháp ly kỳ cổ quái như vậy, nguyên lai chúng do nữ nhân trí tuệ vô song kia sáng tạo ra.

Chỉ là.

Sao nàng phải làm vậy?

Chẳng lẽ dự cảm được Thần Giới sẽ có đại kiếp, cho nên sáng tạo ra hòn đảo này, rồi mang bộ phận Thần tộc đưa đến đây?

Lão giả hỏi lại:

- Người trẻ tuổi, ngươi là ai?

Vân Phi Dương đáp:

- Ta là trưởng bối của ngươi.

Lão giả khẽ giật mình.

Sắc mặt hắn có chút khó coi, nói:

- Lão phu đã sống hai ngàn năm.

- Hai ngàn năm?

Vân Phi Dương thản nhiên lên tiếng:

- Ta sống một vạn ba ngàn năm.

So năm tuổi?

Tiểu tử, trước mặt bối phận của Thần tộc, ngươi phải gọi ta là tổ tông.

- Một vạn ba ngàn năm trước?

Lão giả sợ hãi, nói:

- Ngươi…ngươi không phải hậu duệ Thần tộc?

Thọ nguyên của Thần tộc, phổ biến trong khoảng ba ngàn năm, nếu như sống càng lâu, thực lực tuyệt đối mạnh mẽ, vượt qua vạn năm, chỉ có Thần mới có thể đạt tới.

Vân Phi Dương cười nói:

- Nếu như tính toán kỹ thì ta hẳn là Thần tộc tổ tiên.

Lão giả cả kinh lần nữa.

- Ngươi…ngươi là Thần?

- Lão gia hỏa!

Vân Lịch chỉ Vân Phi Dương, ưỡn ngực nói:

- Ngươi hãy nghe cho kỹ, đứng trước mặt ngươi chính là Thần Giới Chiến Thần!

- Chiến Thần?

Lão giả ngốc trệ.

Một lúc lâu sau, hai tay hắn run rẩy, kích động nói:

- Chiến Đấu Chi Thần, Vân Phi Dương!?

Vân Lịch lắm miệng nói ra thân phận Chiến Thần của Vân Phi Dương, lão giả cả kinh bật thốt:

- Chiến Đấu Chi Thần, Vân Phi Dương?!

- Ngươi nghe qua ta?

Vân Phi Dương có chút ngoài ý muốn.

Phải biết.

Sau khi Thần Giới vỡ nát, chưa có xuất hiện ghi chép nào có quan hệ đến mình cả.

Hai tay lão giả run rẩy, hắn nỗ lực bình tĩnh lại kích động trong lòng, nói:

- Ngươi có gì chứng minh, mình là Chiến Thần?

Vân Phi Dương cười nói:

- Không có gì cả.

Lão giả nói:

- Chỉ dựa vào lời nói, ta làm sao có thể tin tưởng, ngươi chính là Chiến Thần, chính là người chúng ta chờ đợi?
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 788: Tham kiến Chiến Thần!


- Người chúng ta đang đợi?

Vân Phi Dương ngưng trọng hỏi lại:

- Có ý tứ gì?

Lão giả đáp:

- Trí Tuệ Chi Thần thành lập Đảo Thần Cấm để chờ một người, mà người này là Chiến Thần Vân Phi Dương!

- Nếu ngươi có thể chứng minh mình là Chiến Thần Vân Phi Dương, ta sẽ dẫn ngươi tiến về Thần Cấm không gian, nơi đó có trí nhớ màn sáng của Trí Tuệ Chi Thần lúc còn sống.

- Vậy còn chờ gì nữa, nhanh mang ta đi!

Vân Phi Dương gấp gáp, Trí Tuệ Chi Thần nữ nhân kia đang chờ mình, khẳng định có bí mật gì đó muốn bàn giao.

- Ta đã nói qua.

Lão giả chân thành nói:

- Ngươi phải chứng minh chính mình là Chiến Thần Vân Phi Dương.

Toà đảo này tồn tại vạn năm chỉ để chờ đợi người kia.

Rất nhiều Thần tộc thậm chí Dực Tộc cũng không biết chờ ai, nhưng thân là Đảo chủ, hắn biết mình phải chờ Chiến Thần Vân Phi Dương.

Bây giờ.

Người này xuất hiện.

Nhất định phải nghiệm chứng thật giả!

"Ông."

Đột nhiên, quanh thân Vân Phi Dương hiện ra Thái Hư Bạch Kim chiến giáp, nói:

- Thái Hư Bạch Kim chiến giáp này có thể chứng minh thân phận ta không?

"Tê!"

Lão giả hít sâu một hơi, một khắc khi Thái Hư Bạch Kim chiến giáp xuất hiện, hắn cũng cảm giác được khí tức Thsần thánh.

Đây tuyệt đối là Thần Giáp!

Mà người mặc nó, khẳng định cũng là Thần!

Hắn…thật là Chiến Thần Vân Phi Dương?

Khi Vân Phi Dương lấy ra Thần Giáp chỉ có Thần mới có thể mặc vào, phần nghi vấn trong lòng lão giả đã sớm tiêu tán.

Xác thực mà nói.

Khi hắn thấy linh niệm Vân Phi Dương cường đại thì đã có bảy thành kết luận, dù sao, một người bình thường tuyệt không nắm giữ cường độ linh hồn cao hơn hẳn đẳng cấp võ đạo như thế!

Nhưng.

Thân là Đảo chủ Đảo Thần Cấm.

Hắn không thể không cẩn thận đi nghiệm chứng thân phận đối phương, không thể có bất kỳ sơ sẩy gì, bởi vì đây là sứ mệnh của Đảo Thần Cấm vạn năm qua.

- Không đủ à?

Vân Phi Dương nói:

- Thần Ma chi chiến năm đó, bản Thần một người thâm nhập Thiên Ma Tỉnh đối chiến 100 ngàn Ma tộc, chém giết hai mươi ba tên Ma Tôn, 1000 Ma Vương.

- Sau đó bị Chư Thần phong ấn, lấy Thập Vạn Đại Sơn trấn áp tại Phàm Giới, vĩnh thế không được luân hồi chuyển thế!

Khi lão giả nghe được mỗi câu, trong con ngươi đều lóe ra vẻ chấn kinh.

Trí Tuệ Chi Thần để Thần tộc trên đảo chờ đợi Chiến Thần Vân Phi Dương, tự nhiên có ghi chép lại sự tích của hắn, Vân Phi Dương nói không sai một chữ!

Vân Lịch cũng trừng to mắt.

Ngọa tào.

Đối kháng 100 ngàn Ma tộc?

Chém giết hai mươi ba tên Ma Tôn, 1000 Ma Vương?

Kiếp trước tên này ngưu như vậy?

"Phốc!"

"Phốc!"

Trăm Dực Tộc từ nội thành bay ra ngoài, bọn họ đáp xuống sau lưng lão giả. Dực Nhân Thần Vệ kia không hiểu thầm nghĩ:

- Vì sao Đảo chủ gọi chúng ta ra đây?

"Phù phù!"

Đột nhiên, lão giả rốt cục không thể chống đỡ, quỳ trên mặt đất.

Trăm tên Dực Tộc ngạc nhiên.

Đảo chủ vậy mà quỳ xuống!

Dực Nhân Thần Vệ như ý thức được điều gì, hắn âm thầm cả kinh.

- Chẳng lẽ, hắn thật là người chúng ta đang đợi?

- Đảo chủ Đảo Thần Cấm đời thứ tư, Hoàng Doanh Thiện…

Lão giả cúi đầu với Vân Phi Dương, lệ rơi đầy mặt nói:

- Tham kiến Chiến Thần!

Hắn là hậu duệ Thần tộc.

Trước mặt Thần chân chính, không thể nghi ngờ gì chỉ là đứa bé.

Trong con ngươi bọn người Dực Nhân Thần Vệ lóe ra vẻ chấn kinh, nói:

- Chiến…Chiến Thần?

Tuy sinh ra ở Đảo Thần Cấm, nhưng biết rất rõ những chuyện có quan hệ đến Thần của Thần Giới.

Chiến Thần.

Tại Thần Giới, danh xưng này chỉ có ba người thôi!

Xong, xong.

Mình liên tiếp trừng trị hắn, giờ thì xong cmnr!

"Phù phù!"
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 789: Lão tử nhớ rồi!


Dực Nhân Thần Vệ không tự chủ được quỳ trên mặt đất, trăm Dực nhân sau lưng cũng quỳ xuống.

Thực lực Hoàng Doanh Thiện rất mạnh, đạt tới Vũ Thần, trăm tên Dực tên cũng đều đến Vũ Thánh.

Đặt ở Vạn Thế Đại Lục, tuyệt đối là một cỗ thế lực mạnh đến nổ tung.

Vào hôm nay.

Bọn họ cùng nhau quỳ xuống hướng về Vân Phi Dương, trong ánh mắt có kính sợ, người đã từng là Chiến Thần, đây là Thần của Giới Thần, là tồn tại chí cao vô thượng.

Quỳ bái…

Là đương nhiên!

- Má ơi!

Vân Lịch ngây ngốc.

- Quá rung động đi!

Nhiều cường giả như vậy quỳ xuống hướng về Vân Phi Dương, hình ảnh thực quá rung động.

Vân Phi Dương không có cảm giác gì đối với một màn này, hắn càng để ý chuyện kia hơn:

- Dẫn ta đi Thần Cấm không gian!

- Tuân mệnh!

Hoàng Doanh Thiện vội vàng đứng dậy chỉ dẫn.

Vân Phi Dương trước khi đi, nói:

- A, đúng rồi, tên này kiếp trước là Âm Dương Thần.

Dát.

Hoàng Doanh Thiện dừng lại.

Đám Dực nhân cũng thần sắc đại biến, bọn họ cùng nhau hướng về Vân Lịch cúi đầu, chào:

- Tham kiến Âm Dương Thần!

Vân Lịch cả người đều mộng, hắn chỉ mình, nói:

- Ta…ta là Âm Dương Thần chuyển thế?

- Ngươi nghĩ thế nào?

Vân Phi Dương cười rộ lên.

Việc đã đến nước này, có quan hệ đến thân phận Vân Lịch, hắn không có ý định dấu giếm nữa, dù sao cũng đã đạt tới Thánh cấp, thực lực đã cường đại, nên hiểu về kiếp trước của mình rồi.

- Mẹ kiếp.

Vân Lịch nói:

- Ta lúc trước vẫn không hiểu vì sao ta anh tuấn uy vũ tiêu sái như thế, nguyên lai kiếp trước cũng là Thần, ha ha!

- Đáng tiếc.

Vân Phi Dương cười nói:

- Kiếp trước ngươi bị ta làm thịt.

Dát.

Vân Lịch ngây ra như phỗng.

Đột nhiên, trong thức hải hiện ra vô số trí nhớ để hắn thống khổ.

- Vân Phi Dương..

Thần sắc Vân Lịch dữ tợn nói:

- Ngươi ngươi nói rõ cho ta, đến cùng chuyện gì xảy ra?!

- Chính mình chậm rãi suy nghĩ đi.

Hoàng Doanh Thiện mang Vân Phi Dương rời đi.

Cỗ trói buộc tràn ngập bốn phía hoàn toàn biến mất, mọi người dần dần khôi phục ý thức, nhao nhao ngạc nhiên lên tiếng:

- Chuyện gì đã xảy ra?

Trí nhớ của bọn họ chỉ dừng lại ngay thời điểm nhìn đến thành tường, còn về khi lão giả xuất hiện, căn bản không có ấn tượng gì.

- Đồ nhi ta đâu!

Tứ Hải Kiếm Đế phát hiện Vân Phi Dương không có ở bên người, sợ hãi lên tiếng.

- Phi Dương ca!

La Mục hô to.

Mọi người nhất thời loạn lên.

Những cường giả khác ngược lại không để ý, dù sao, thân ở Đảo Thần Cấm, không chừng sẽ có chuyện gì quỷ dị phát sinh, bọn họ nhao nhao đi về phía thành trì, hi vọng có thể tìm được cấm thuật cao cấp hơn.

- Xong, xong!

La Mục vội la lên:

- Phi Dương ca sẽ không chết đó chứ!

- Miệng quạ đen!

Tứ Hải Kiếm Đế nguýt hắn một cái.

"Ha ha ha!"

Đột nhiên, Vân Lịch thủy chung ngẩn người bên cạnh đột nhiên cười ha hả:

- Lão tử nhớ rồi!

Hắn cười lớn để mọi người hoảng sợ kêu to một tiếng.

"Ha ha ha ha ha!"

Vân Lịch cười điên cuồng, cười khiến người ta rùng mình!

Tên này rốt cục nhớ được trí nhớ kiếp trước, cũng rốt cuộc minh bạch, mình là Âm Dương Thần, chưởng quản Âm Dương Luân Hồi, về sau bởi vì cười quá bỉ ổi, bị Vân Phi Dương chém chết.

"A a a!"

Vân Lịch ôm đầu, tức giận quát to:

- Vân Phi Dương, ngươi… tên hỗn đản này, lão tử muốn giết ngươi!
 
Back
Top