Dịch Siêu Thần Yêu Nghiệt

Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 770: Nhân loại, ngươi lại trái với quy định!


Tri Chu Vương đạt tới Thất phẩm cao cấp đã thông linh, vô số ánh mắt tản mát ra nộ khí âm u, tiếp đó phun Độc Võng tới.

Vân Phi Dương cũng không né tránh, hắn giơ trường mâu trực tiếp xuyên thủng Độc Võng.

Bất quá.

Tia lưới bị cắt ra rơi xuống dính trên người hắn, y phục nhất thời bị ăn mòn, hiện ra từng làn khói xanh.

- Tiểu tử này!

Chém giết một con chi tru, Tứ Hải Kiếm Đế nhìn thấy đồ nhi mình bị Độc Võng dính vào, nhất thời sợ hãi.

Sắc mặt của những người khác cũng biến hóa.

Độc tố mạnh như thế, tên này không có vấn đề gì chứ?

Không có vấn đề!

Hắn vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, sao lại sợ độc tố ăn mòn.

- Xoát!

Vân Phi Dương không nhìn độc tố ăn mòn, hai tay nắm trường mâu, phá vỡ Độc Võng xông ra, ngưng tụ 30 ngàn trọng thuần linh lực hung hăng đâm về phía đầu Tri Chu Vương.

- Phốc!

Trường mâu tinh chuẩn đâm vào đỉnh đầu Tri Chu Vương.

Vân Phi Dương gác trường mâu trên vai nhấc về phía trước, Tri Chu Vương như ngọn núi nhất thời bay lên, sau đó ầm một tiếng ngã trên mặt đất.

- Xoát!

Máu tươi cùng óc phun trào.

Chịu đựng mùi vị khiến người ta buồn nôn, Vân Phi Dương đâm trường mâu vào trước ngực Tri Chu Vương, một khỏa tinh hạch bay ra.

- Hưu!

Thu tinh hạch vào Phi Dương đại lục, Vân Phi Dương đứng tại chỗ, khóe môi nhếch lên nụ cười, còn về tia lưới dính trên người, chỉ ăn mòn y phục của hắn.

Tri Chu Vương bị giết, đám nhện con đang giãy giụa nhất thời đánh mất năng lực chiến đấu, tan tác như chim muông.

Mấy người Tứ Hải Kiếm Đế cũng lười đi truy đuổi, nhao nhao chạy tới, hỏi thăm Vân Phi Dương có trúng độc hay không.

- Không có việc gì.

Vân Phi Dương bị ăn mòn ống tay áo, trên thân chỉ để lại dấu vết nhàn nhạt, còn độc tố sớm đã bị Nghịch Thiên Quyết hóa giải.

- Đồ nhi, thật đúng là vạn độc bất xâm.

Tứ Hải Kiếm Đế cười nói.

Tái Mẫu Đơn và Hỏa Linh Thánh Quân kinh ngạc nhìn Vân Phi Dương.

Tiểu gia hỏa này quá yêu nghiệt.

Tu vi đề bạt nhanh không nói, còn nắm giữ thế giới đặc thù, bây giờ độc cũng không sợ!

Giải quyết Tri Chu Vương cùng bầy nhện, đám người Vân Phi Dương cũng không vội vã lên đường mà nghỉ ngơi tại chỗ.

Bất quá.

Không bao lâu.

Dực Nhân Thần Vệ lần nữa bay tới.

Hắn rơi xuống trước mặt Vân Phi Dương, lạnh lùng nói:

- Nhân loại, ngươi lại trái với quy định!

- Không phải chứ?

Vân Phi Dương sụp đổ nói:

- Ta thu thập tinh hạch cũng trái với quy định?

- Tinh hạch?

Dực Nhân lạnh lùng nói:

Trên cầu, ngươi lấy đi ba quyển Kim Giản, ngươi tưởng bản Thần vệ không phát hiện à.

Dát.

Vân Phi Dương yên lặng.

Vừa rồi hắn đạt được một bản Kim Giản, thuận tay cầm thêm hai quyển, dùng nách kẹp lấy, gặp bầy nhện cũng thuận tay ném vào Phi Dương đại lục.

Mẹ nó.

Cái này cũng có thể phát hiện, chẳng lẽ hắn vẫn đang ngó chừng chính mình?

Khoan hãy nói.

Dực Nhân Thần Vệ một mực lưu ý Vân Phi Dương, hắn rất ngạc nhiên, nhân loại này đến cùng làm sao chứa đựng nhiều cấm thuật như vậy, đáng tiếc, quan sát đã lâu cũng không có phát hiện gì.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 771: Địa lao nhất thời nổ tung.


Thế giới của Vân Phi Dương thuộc về tồn tại đặc thù, ngoại nhân sẽ không phát hiện.

Bời vì không đúng yêu cầu giữ Kim Giản trên thân, một mình thu nhập vào không gian trữ vật, Vân Phi Dương lại bị phạt.

Có kinh nghiệm lần trước.

Lần này hắn học ngoan, lựa chọn không phản kháng, sau đó bị Dực Nhân Thần Vệ đưa đến cuối đường, đứng trước một lồng giam.

- Két.

Lồng giam mở ra.

Dực Nhân Thần Vệ nói:

- Đi vào đi, bên trong chống đỡ hai canh giờ, sau đó vô tội phóng thích.

Mẹ.

Tên người chim này, chờ đó cho ta, đợi lão tử có đầy đủ thực lực, tất sẽ tháo cánh ngươi xuống nướng ăn!

Vân Phi Dương âm thầm nghĩ, nghênh ngang đi vào, mặc dù bị phạt, khí thế cũng không thể yếu.

Nhưng.

Để hắn ngoài ý muốn là.

Trong lồng giam còn có hai người, sư đồ Tư Không Minh mà mình đau khổ tìm kiếm.

Hắc.

Thật sự là đi mòn gót sắt tìm không thấy, lúc gặp được chẳng tốn công phu.

- Là ngươi!

Gặp Vân Phi Dương tiến đến, ánh mắt Tư Không Minh lóe ra nộ khí, bất quá, do hắn bị thương nên sắc mặt có chút suy yếu.

- A... Nha?

Vân Phi Dương nói:

- Bị thương?

- Hừ.

Tư Không Minh lạnh hừ một tiếng.

Vô Danh ngồi xổm bên cạnh sư tôn, tuy song quyền nắm chặt nhưng cũng không lên tiếng.

- Cơ hội tốt đây rồi.

Sát tâm Vân Phi Dương nổi lên.

Nhưng vừa muốn động thủ, chỉ thấy cuối lồng giam đột nhiên mở ra, một tòa đấu trường xuất hiện.

- Rống ——

Một tiếng gào thét truyền đến.

Linh Niệm của Vân Phi Dương đảo qua thấy một con thú mọc ra hai đầu, giống như chó sói!

Da thịt toàn thân Song Đầu Lang thú đỏ thẫm, dưới tứ chi có hỏa diễm bốc lên, nhìn qua rất bất phàm.

Song đầu Hỏa Lang.

Nó tồn tại ở Thần Giới, thuộc về sinh vật cấp thấp nhất, cùng cấp với sói hoang phổ thông ở Vạn Thế Đại Lục.

Nhưng.

Một thú rừng Thần Giới bình thường xuất hiện tại Phàm Giới cũng đến Bát phẩm, có thể so với tồn tại Vũ Thần!

Đầu tiên là Dực Tộc.

Bây giờ lại xuất hiện một đầu hung thú đến từ Thần Giới, điều này khiến Vân Phi Dương không thể không hoài nghi, bên trong đảo Thần Cấm có tồn tại hậu duệ Thần tộc!

- Rống!

Song Đầu Hỏa Lang nổi giận gầm lên một tiếng, mở to hai miệng phun ra hỏa cầu, mục tiêu chính là Vân Phi Dương.

"Oanh!"

Địa lao nhất thời nổ tung.

Vân Phi Dương và sư đồ Tư Không Minh đã xuất hiện trong đấu trường, thần sắc dần trở khó coi.

Hung thú có thể so với Vũ Thần để bọn hắn hiểu rõ, muốn vượt qua hai canh giờ phi thường khó khăn.

- Uy.

Vân Phi Dương hô:

- Hai người chúng ta chỉ sợ không phải đối thủ của đầu hung thú này, không bằng hợp tác đi.

- Hợp tác?

Tư Không Minh cười lạnh một tiếng.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 772: Vì cái gì không nuốt tên già trước!


Vân Phi Dương thản nhiên nói:

- Nếu như ngươi cảm thấy trạng thái bây giờ của mình có tự tin vượt qua hai canh giờ, có thể không hợp tác.

Tư Không Minh trầm mặc.

Trong đống tuyết, do che chở cho đồ nhi, hắn hao phí không ít thuần linh lực, giờ đi chống lại con sói hai đầu trước mặt, xác thực có chút khó khăn.

- Lão gia hỏa.

Vân Phi Dương thản nhiên nói:

- Giữa ta với ngươi có thù oán gì chờ ra ngoài lại nói, hiện tại vẫn nên liên thủ, lấy sống sót làm trọng.

Hắn mới không muốn hợp tác với Tư Không Minh đây.

Nhưng không gian sàn đấu không lớn, không phối hợp, lấy lực lượng của Vân Phi Dương, thật khó chống lại Vũ Thần Song Đầu Hỏa Lang.

Đương nhiên.

Có thể phóng thích Thần lực.

Chỉ là.

Còn chưa thăm dò đến cuối đường đảo Thần Cấm, rất nhiều câu đố chưa được cởi ra, lãng phí át chủ bài quá sớm, gặp chuyện phía sau thì làm sao bây giờ?

Tư Không Minh trầm mặc một hồi, nói:

- Hợp tác thế nào?

Tên này thỏa hiệp.

Giai đoạn hiện tại, lực lượng một cá nhân hiển nhiên không đáng tin, vì sống sót, hợp tác mới là vương đạo.

- Chuyển.

Vân Phi Dương nói.

- Chuyển?

Tư Không Minh một mặt mờ mịt.

Vân Phi Dương nói:

- Con thú này có hai đầu, cũng có hai tư duy, chúng ta luân phiên vây lấy bọn chúng, có thể quấy nhiễu hành động của nó.

Sinh trưởng ở Thần tộc, hắn vẫn nhớ nhược điểm của song đầu Hỏa Lang.

Tư Không Minh có chút chần chờ.

Dùng phương pháp gây rối như thế, đi đối phó một đầu hung thú có thể so với Vũ Thần, nghe thế nào cũng không đáng tin a.

- Rống!

- Rống!

Nhưng vào lúc này, Song Đầu Hỏa Lang lại phun ra hai đạo hỏa cầu, phân biệt công kích Vân Phi Dương và Tư Không Minh.

- Xoát!

Vân Phi Dương né trước một bước, tiếp theo quát:

- Nhanh lên, đừng lãng phí thời gian!

- Đáng giận!

Tư Không Minh kẹp lấy Vô Danh, bắt đầu dựa theo yêu cầu Vân Phi Dương, bắt đầu chạy vòng vòng.

- Xoát xoát!

Hai người không ngừng chạy, khi thì giao thoa, khi thì tách ra.

- Rống!

Song Đầu Hỏa Lang gào thét một tiếng, một cái đầu muốn truy Vân Phi Dương, một cái đầu muốn đi truy Tư Không Minh, nhất thời mất đi ăn ý, sững sờ ngay tại chỗ.

- Đuổi theo tiểu tử kia!

- Đuổi theo lão gia hỏa kia!

Hai cái đầu nói lên tiếng người, trong thanh âm có vẻ khó chịu.

- Nghe ta!

- Nghe ta!

Hai đầu nhất thời tranh chấp.

- Cái này cũng được?

Khóe miệng Tư Không Minh co giật, đồng thời thầm nghĩ:

- Hắn làm sao biết nhược điểm của Song Đầu Lang?

- Ngươi đừng quấy rối!

- Là ngươi đang quấy rối đó!

- A a!

Hai cái đầu tranh chấp không thôi, sau cùng bắt đầu dùng cụng đầu nhau, thời gian cũng chầm chậm trôi qua, khoảng cách hai canh giờ, chỉ còn chưa tới một phút.

- Đừng cãi nữa!

- Chúng ta nuốt tên tiểu tử kia trước rồi lại đi tên già.

- Vì cái gì không nuốt tên già trước!

- Ngươi đần à, nhỏ tuổi thịt mềm, đương nhiên ăn ngon hơn!

- Có lý!

Hai cái đầu đột nhiên thống nhất tư tưởng, ánh mắt cùng nhau khóa chặt trên thân Vân Phi Dương, nhanh chóng cất bước đuổi theo.

- Mẹ kiếp.

Vân Phi Dương mắng một tiếng, lúc này hô:

- Thời gian cũng không còn nhiều, hai người chúng ta cùng một chỗ đánh tới.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 773: Đấu trường dần dần vỡ nát.


Chỉ còn chưa tới một phút.

Vân Phi Dương phán đoán, theo dựa vào phối hợp giữa mình và Tư Không Minh, chắc có thể chịu đựng được.

Nhưng.

Tư Không Minh lại nhận ra việc Song Đầu Hỏa Lang đang khóa chặt Vân Phi Dương, không phải chính mình thì đứng im không viện trợ.

Hắn âm thầm cười lạnh.

- Tiểu tử, một phút này là thời điểm ngươi bị giết rồi!

Tư Không Minh ước gì Vân Phi Dương bị cào chết, bởi vì thời gian còn sót lại Vân Phi Dương bị giết, lấy thực lực bây giờ của lão, hoàn toàn có thể hóa giải.

- Mẹ nó.

Vân Phi Dương nhìn ra tâm tư của Tư Không Minh, phẫn nộ chạy trốn, đồng thời chỉ Vô Danh nói:

- Thịt tên kia còn non hơn ta!

Đáng tiếc.

Song đầu Hỏa Lang thật vất vả thống nhất tư tưởng, sẽ không dễ dàng cải biến, điên cuồng đuổi theo, không ngừng phun hỏa cầu!

- Bành bành!

Hai đạo hỏa cầu nóng rực đều mang theo chí ít 50 ngàn trọng kình bắn tới!

- Xoát!

- Xoát!

Vân Phi Dương dựa vào thân pháp, gian nan tránh đi chúng, nhưng sau lưng cũng bị chưng bỏng.

Năm mươi ngàn trọng kình hỏa diễm.

Lấy thực lực hắn bây giờ, có thể tránh thoát đã không tệ, thân thể thật chịu không nổi.

Nếu bị đánh trúng, khẳng định bị thương!

- Bành bành!

- Xoát xoát ——

Song Đầu Hỏa Lang không ngừng phun hỏa cầu, Vân Phi Dương bị bức bách luống cuống tay chân, nhưng cũng chỉ có thể co giò chạy trốn.

- Không được!

- Tiếp tục chạy nữa, sớm muộn gì cũng bị đánh trúng!

Trong lúc nỗ lực tránh hỏa cầu, đại não Vân Phi Dương cấp tốc vận chuyển.

- Xoát!

Đột nhiên, hắn quẹo qua một chỗ ngoặt, sau đó phóng tới phía Tư Không Minh.

Mẹ.

Lão tử đâu có để ngươi dễ chịu!

- Ầm ầm!

Song Đầu Hỏa Lang xoay người, ngưng tụ lực lượng, phun ra hai đoàn hỏa cầu.

- Xoát!

Vân Phi Dương lần nữa tránh thoát, chịu đựng thống khổ nóng rực xẹt qua người, trên mặt hiện ra nụ cười lạnh.

- Không tốt!

Tư Không Minh biến sắc.

Vân Phi Dương né tránh, hỏa cầu công kích về hướng hắn và đồ nhi đang đứng!

- Xoát!

Tư Không Minh ôm Vô Danh né tránh, nhưng Vân Phi Dương đã xông lại, hắn cũng không động thủ, đi theo phía sau đối phương.

- Lão thất phu!

Vân Phi Dương quát lạnh.

- Muốn chết, mọi người cùng chết!

- Bành!

- Bành!

Song Đầu Hỏa Lang lần nữa hỏa cầu nóng bỏng, lần này tốc độ càng nhanh hơn trước, uy lực mạnh hơn, mỗi cái đều đạt tới 70 ngàn trọng!

- Bành ——

Vân Phi Dương cuối cùng cũng không thể né tránh, bị hỏa cầu đánh trúng, nhất thời bị đánh bay ra ngoài.

Cùng lúc đó.

Một hỏa cầu khác theo tới đánh vào trên thân Tư Không Minh đang chạy trốn phía trước.

- Hô!

Song Đầu Hỏa Lang lần nữa mở hai miệng của mình ngưng tụ hỏa diễm, bất quá, trong lúc đang chuẩn bị phun ra thì thân thể bỗng nhiên biến mất.

- Tạch tạch tạch!
Đấu trường dần dần vỡ nát.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 774: Làm sao có thể!


Hai canh giờ đã qua, thời gian bị phạt kết thúc!

Vân Phi Dương nằm trên mặt đất, Tư Không Minh bên kia cũng nằm trên mặt đất, xung quanh hắn có hỏa diễm đang thiêu đốt.

- Trừng phạt kết thúc, các ngươi tự giải quyết cho tốt.

Cánh trên lưng Dực Nhân Thần Vệ huy động, dần dần bay lên rời đi.

Chờ một lúc.

Tư Không Minh nằm trên mặt đất, suy yếu đứng lên, vốn đã tiêu hao trong tuyết vực, bây giờ tiếp nhận 70 ngàn trọng hỏa diễm công kích, thương tổn càng thêm thương tổn.

Vô Danh thủy chung được che chở, không bị liên lụy.

Hắn vội nói:

- Sư tôn, không có sao chứ?

- Không có việc gì.

- Tư Không Minh nhìn về phía Vân Phi Dương không nhúc nhích phía xa xa, khóe miệng gian nan lộ ra nụ cười lạnh.

- Đồ nhi.

- Người này không chết, cũng đã trọng thương, đi qua đó gỡ thủ cấp hắn xuống!

- Được!

Vô Danh đi qua.

Hắn đứng trước mặt Vân Phi Dương, rút kiếm ra, cười lạnh lên tiếng.

- Vân Phi Dương, ngươi tốt nhất là còn sống, như thế giết ngươi mới có thể hả giận!

Thi đấu thiên tài.

Hắn là vô địch.

Mà vì muốn chứng minh thực lực của mình, lấy thủ đoạn bá đạo tàn khốc nhất, cấp tốc giải quyết đối thủ.

Nhưng.

Đánh một trận với Vân Phi Dương.

Không chỉ bại trận còn bị hành hạ khổ không thể tả, cho đến hôm nay mới miễn cưỡng đột phá Hoàng Cấp.

Cừu hận kia không cánh nào ma diệt!

Ngày hôm nay.

Gia hỏa đã từng phách lối ngã trên mặt đất, mất đi năng lực hành động, mình giết hắn dễ như trở bàn tay!

- Hô ——

Vân Phi Dương lật người, nằm dưới đất.

Sắc mặt hắn tái nhợt, suy yếu đến mở mắt không ra.

- Ha ha ha!

Vô Danh cười ha hả, cười đến vặn vẹo.

Vân Phi Dương càng thảm, hắn càng thoải mái.

Đột nhiên.

Tiếng cười Vô Danh dừng lại.

Ánh mắt hiện ra sát cơ nồng đậm, quát:

- Chết đi!

- Xoát!

Trường kiếm vung ra chém tới cổ Vân Phi Dương, hiển nhiên, muốn cắt đầu đối phương.

Nhưng vào lúc này, hai con ngươi Vân Phi Dương đột nhiên mở to, tay phải nhô ra, kiếm xuất xuất hiện đâm tới cổ tay Vô Danh.

Toàn bộ quá trình chỉ diễn ra trong tích tắc.

Vô Danh còn chưa làm ra bất kỳ phản ứng nào đã bị trói buộc.

- Ngươi...

Hắn cả kinh nói:

- Ngươi... Không bị thương?

- Xoát!

Vân Phi Dương đứng dậy, khóa lại khí mạch vô danh, trên mặt hiện ra mỉm cười, nói:

- Một đầu chó hoang, há có thể thương tổn lão tử.

Chó hoang này nói Song Đầu Hỏa Lang cũng nói luôn Vô Danh.

Tư Không Minh bên kia thấy Vân Phi Dương đột nhiên nhảy dựng lên, trói buộc chặt đồ nhi mình, sắc mặt đại biến.

Làm sao có thể!

Song Đầu Lang phun ra hỏa cầu có lực lượng cực mạnh, ngay cả mình cũng bị thương, hắn một tên Thánh cấp sơ kỳ làm sao không có chút thương tổn nào hết vậy.

Tư Không Minh không nghĩ tới.

Thời điểm hỏa cầu bảy vạn trọng oanh đến, linh niệm hắn đã câu thông Phi Dương đại lục, triệu hồi ra Thái Hư Bạch Kim chiến giáp.

Tuy vội vàng nhưng vẫn hóa đi không ít lực lượng, giờ phút này chỉ bị thương nhẹ, không có trọng thương!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 775: Người tiếp theo chính là ngươi!


Nằm trên mặt đất.

Cũng chỉ muốn dẫn sư đồ hai người đến đây.

Không ngoài sở liệu, Tư Không Minh cho rằng hắn trọng thương, sau đó bảo Vô Danh đến lấy thủ cấp hắn.

- Tiểu tử.

Vân Phi Dương trói buộc Vô Danh, mục quang lãnh lệ nói:

- Lúc thi đấu thiên tài, để ngươi may mắn đào thoát, ngày hôm nay, ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ!

Đối với người mà hắn muốn giết.

Hắn sẽ không nhân từ nương tay.

- Vân Phi Dương!

Tư Không Minh giận dữ hét to:

- Dám tổn thương đồ đệ ta!

- Haha.

Vân Phi Dương cười to.

- Lão thất phu, ta cho ngươi thấy, ta làm thế nào để đồ nhi ngươi chết!

Trong lúc nói chuyện.

Cuồng bạo thuần linh lực điên cuồng tràn vào thân thể Vô Danh, trong nháy mắt tàn phá kinh mạch toàn thân hắn.

- A ——

Thần sắc Vô Danh dữ tợn, hét thảm lên.

Kinh mạch bị phá hủy, hắn trở thành phế nhân, cả đời cũng khó có thể tu luyện võ đạo.

- Vân Phi Dương!

Tư Không Minh nhìn muốn rách cả mí mắt.

Nhưng.

Hắn lại không thể tiến lên, bởi vì bị song đầu Hỏa Lang oanh kích, thực lực giảm đi rất nhiều.

Sau khi phế bỏ tu vi Vô Danh, linh niệm Vân Phi Dương cuốn tới, trong nháy mắt ăn mòn Thức Hải.

- A a!

Tiếng Vô Danh kêu thảm thiết truyền ra ngoài.

Loại đau đớn kia đến từ việc linh hồn bị ăn mòn, để hắn đau đến không muốn sống, thậm chí, còn thống khổ hơn lúc Lôi Thần thần thông bị hấp thu trong lúc thi đấu thiên tài nữa!

Sau cùng.

Bị tàn phá kh*ng b*, tư duy Vô Danh cuối cùng sụp đổ, hai tay bất lực co quắp xuống.

- Phù phù.

Vân Phi Dương vứt thi thể Vô Danh trên mặt đất, đôi mắt hiện ra ánh sáng tối tăm, toét miệng cười nói:

- Lão thất phu, đừng nóng vội, người tiếp theo chính là ngươi.

Vừa nói xong.

Một cuồn cuộn Ma khí gào thét mà ra.

Khí thế này khiến người ta rùng mình.

Vô Danh chết.

Thực ra

Năm đó, nếu Tư Không Minh không xuất hiện kịp thời, hắn sớm đã chết trong tay Vân Phi Dương, nếu tính ra thì đã sống lâu thêm một đoạn thời gian.

Nếu như chỉ biết mình biết ta, an tâm tu luyện.

Lấy tính cách Vân Phi Dương, chưa chắc sẽ nhớ tới hắn, hết lần này tới lần khác, lại đi vào Đảo Thần Cấm, còn có muốn báo thù rửa hận.

Quả thật là Thiên Đường có lối ngươi không đi, Địa Ngục không cửa lại xông vào.

Cho nên.

Vô Danh chết là kết cục đã định, tránh thoát mùng một vẫn không thể nào tránh mười lăm.

Chỉ có thể trách hắn đắc tội Vân Phi Dương, một gia hỏa không có nhân từ, có thù tất báo.

Đương nhiên.

Tư Không Minh cũng có trách nhiệm trong chuyện này.

Hắn xem thường Vân Phi Dương.

Cũng không nghĩ tới, tên này lại chống được hỏa cầu 70 ngàn trọng mà không sao, tuỳ tiện mạt sát đồ nhi Vũ Hoàng của mình.

- Lão thất phu!

Vân Phi Dương tiện tay vứt thi thể Vô Danh qua một bên, quanh thân hiện ra Ma khí cuồn cuộn kh*ng b*, âm u nói:

- Người tiếp theo chính là ngươi!

Giải quyết trẻ.

Giờ tới già, dù sao, đối phương mới là uy h**p lớn nhất!

Sát tâm Vân Phi Dương nổi lên.

Cũng chỉ khi nào muốn giết người, quanh người hắn mới hiện ra Ma khí âm u.

- Vân Phi Dương!

Tư Không Minh tức muốn rách cả mí mắt.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 776: Sẽ chết chung?


Thân là nửa bước Vũ Thần, cả đời hắn chỉ nhận qua một tên đồ đệ, yêu chiều có thừa, bây giờ trơ mắt nhìn thấy đồ nhi mình yêu thương bị giết, khẳng định lửa giận ngút trời!

- Xoát!

Đột nhiên, Vân Phi Dương xông lên đấm ra một quyền, ngưng tụ 30 ngàn trọng thuần linh lực!

- Đồ Tiên Chỉ!

Tư Không Minh giơ tay lên, linh khí ngưng tụ trên ngón trỏ, cuồng bạo linh khí nhất thời bạo phát.

Bất quá.

Do thương thế quá năn, cường độ một kích này chỉ có 30 ngàn trọng.

- Oanh!

Vân Phi Dương dựa vào cường độ nhục thân đụng nát lưu quang, vẫn giết tới đối phương đánh.

Tư Không Minh thấy thế, lúc này thi triển thân pháp né qua một bên.

Vốn định tiếp tục thi triển vũ kỹ.

Nhưng nhìn thấy sau lưng Vân Phi Dương, nhóm người Tứ Hải Kiếm Đế đang chạy tới, hắn không chút do dự bỏ chạy.

Gia hỏa này vẫn rất bình tĩnh.

Không vì đồ nhi chết mà triệt để bạo tẩu, vẫn biết xem xét thời thế.

Một nửa bước Vũ Thần bị thương, không thể uy h**p Vân Phi Dương, nhưng nếu như muốn chạy, cũng không thể ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn chạy mất.

Bọn người Tứ Hải Kiếm Đế chạy tới, trên người bọn họ dính đầy huyết dịch, mấy người Long Chấn Vũ cũng đều bị thương.

- Sư tôn, các ngươi làm sao thế?

Vân Phi Dương hỏi

Tứ Hải Kiếm Đế nói:

- Một đường giết tới, gặp được không ít hung thú cường đại.

Từ cầu treo xông đến đây.

Đối với bọn hắn mà nói, quả thực khổ không thể tả.

Bởi vì, những quần thể hung thú như bầy Tri Chu liên tiếp xuất hiện.

Cũng may thực lực họ mạnh mẽ, chỉ bị thương, cũng không có tổn thất lớn.

- Đồ nhi, ngươi không sao chứ?

Tứ Hải Kiếm Đế thấy sắc mặt Vân Phi Dương có chút suy yếu, hỏi thăm.

- Không có việc gì.

Vân Phi Dương ngồi xuống, nói:

- Bị một vết thương nhỏ.

- A?

La Mục nhìn thấy thi thể Vô Danh, phẫn nộ nói:

- Là tên này!

Thời điểm thiên tài thi đấu, hai người đấu qua, La Mục bị hành cực thảm, tự nhiên thống hận đối với Vô Danh.

Tứ Hải Kiếm Đế nói:

- Đồ nhi, là ngươi giết?

- Ừm.

Vân Phi Dương nói:

- Đáng tiếc, lão thất phu Tư Không Minh kia đã chạy, nếu không, hắn cũng sẽ chết chung.

Đám người Tứ Hải Kiếm Đế nhất thời trợn tròn mắt.

Chẳng lẽ vừa rồi Vân Phi Dương giao thủ cùng Tư Không Minh, đối phương không địch lại, đào tẩu?

Sẽ chết chung?

Khóe miệng mọi người co giật.

Một Thánh Đế cấp sơ kỳ, nửa bước Vũ Thần, quá khó tin đi.

Như nhìn thấy suy nghĩ của bọn họ, Vân Phi Dương kể lại sự tình đã xảy ra một lần.

Biết được Tư Không Minh bị thương, tu vi giảm lớn.

Mọi người lúc này mới đỡ kinh ngạc.

Tứ Hải Kiếm Đế nói:

- Lão tặc này từ trước đến nay âm ngoan độc ác, lần này không giết được hắn, về sau tất trở thành một mốt họa lớn.

Tái Mẫu Đơn và Hỏa Linh Thánh Quân đồng ý, bọn họ là người cùng thời với Tư Không Minh, tiếp xúc không ít.

Biết rõ tính cách tên kia, người nào đắc tội hắn, kết cục rất bi thảm.

Một trăm năm trước.
Có một tiểu gia tộc mạo phạm hắn, kết quả toàn tộc bị diệt.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 777: Rất nhiều cường giả giật mình.


Việc này từng gây nên oanh động to lớn, Chấp Pháp Tháp cũng chỉ phê bình một phen rồi qua loa cho qua.

Công bình công chính.

Là nhằm vào người yếu.

Mà Tư Không Minh loại cường giả đứng đầu này, bọn họ cũng chỉ có lòng không đủ lực.

- Sư tôn yên tâm.

Ánh mắt Vân Phi Dương lạnh băng, nói:

- Lão thất phu kia tuyệt sẽ không thể còn sống rời khỏi Đảo Thần Cấm.

Tên này cũng là người có thù tất báo.

Đồng thời hiểu rõ, nếu như không thể g**t ch*t được cường giả nửa bước Vũ Thần, về sau khẳng định sẽ có phiền toái rất lớn.

Nếu như quang minh chính đại chém giết cũng không có gì quan trọng, chỉ sợ tên kia giở trò quỷ kế sau lưng.

Trong một một khu vực nào đó.

Tư Không Minh bị thương ngồi xếp bằng xuống, trong ánh mắt lóe sát cơ ngập trời.

- Vân Phi Dương!

Hắn nghiến răng nghiến lợi nói:

- Giết đồ nhi ta, lão phu cùng ngươi không chết không thôi!

Tư Không Minh triệt để nhớ thương tới hắn.

Đương nhiên.

Trải qua sự việc vừa rồi.

Hắn cũng biết thực lực kẻ này không tệ, thương thế mình mặc dù khỏi hẳn cũng rất khó giết chết.

- Chỉ có thể tìm cơ hội.

Tư Không Minh hơi chút khôi phục, đứng lên lần nữa, tiếp tục tiến lên.

Bọn người Vân Phi Dương thì nghỉ ngơi tại chỗ

Trong khoảng thời gian này.

Lần lượt có rất nhiều cường giả thông qua cầu treo tới đây.

Gần sáu ngàn người tiến vào Đảo Thần Cấm.

Đi qua trùng điệp cửa khẩu khảo nghiệm, có thể đi đến đây chỉ còn lại có hai trăm người, tu vi đều từ Hoàng Cấp trở lên.

Đương nhiên.

Rất nhiều võ giả sau khi trải qua Băng Vũ tập kích, đã triệt để bị dọa sợ, bọn họ từ bỏ thăm dò, bắt đầu trở về.

Đến thời điểm nguy hiểm trùng điệp.

Trở về cũng nguy hiểm trùng điệp.

Bọn họ lại phải lần lượt trải qua sinh tử, chân chính có thể trở về bãi biển, khẳng định chỉ có số rất ít, mà không phải dựa vào thực lực, mà chỉ dựa vào vận khí!

- Lão Hầu!

Tham Cật Thánh Quân đi tới, vẻ mặt đau khổ nói:

- Các ngươi còn tính toán tiếp tục thăm dò?

Tên này cũng bị dọa sợ, hắn muốn rời đi, nhìn xem có thể tìm được bạn cùng trở về hay không, dạng này lại càng dễ thành công.

-Tiếp tục.

Tứ Hải Kiếm Đế đáp.

Tham Cật Thánh Quân nhất thời im lặng.

Có thể xuyên qua khu vực cầu treo đã rất khó khăn, lại muốn đi vào chỗ sâu hơn, khẳng định sẽ chết người.

- Chúng ta đi thôi.

Vân Phi Dương đứng lên, qua một canh giờ điều tức, thương thế hắn đã khôi phục.

Bọn người Tứ Hải Kiếm Đế tiếp tục tiến lên.

Các cường giả khác cũng do dự, cuối cùng lựa chọn đuổi theo. Dù sao, dựa theo cước trình, đã gần tiếp cận vào trung tâm đảo, cứ như vậy từ bỏ thì quá đáng tiếc.

Đêm tối tiến đến, ánh trăng trên cao.

Vân Phi Dương cùng hơn hai trăm cường giả đứng đầu đi qua mặt đất vào một mộ địa âm u, nơi này có rất nhiều mộ bia cùng từng nấm mồ, nhưng trên tấm bia không có khắc cái gì cả.

- Oa oa ——

Một đám quạ đen đứng trên bia mộ, không ngừng kêu la khiến người ta rùng mình.

- Không có quỷ đó hức?

La Mục lạnh run. Vân Phi Dương lên tiếng.

- Nơi này rất quỷ dị, mọi người phải cẩn thận.

Nói xong tiến về trước một bước.

Tứ Hải Kiếm Đế không dám khinh thường, đi theo phía sau, tu vi phóng thích, tùy thời ứng đối tình huống đột phát.

- Phốc!

Quạ đen bị quấy nhiễu, nhao nhao bay lên.

Rất nhiều cường giả giật mình.

Nếu như tại đại lục, đi vào nghĩa địa, coi như Vũ Đồ cũng không sợ, mấu chốt là Đảo Thần Cấm này quá kh*ng b*!

- A!

Đột nhiên, một tiếng hét thảm truyền ra vạch phá đêm tối.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 778: Bạo Vũ Lê Hoa Chưởng!


Đột nhiên truyền ra một tiếng hét thảm làm cho tất cả mọi người rùng mình.

- Xoát!

Bọn họ nhao nhao quay lại liền thấy một Vũ Hoàng cường giả đi sau cùng đang ôm đầu thống khổ kêu thảm.

Bộ dáng hắn dữ tợn, hai mắt phát hồng, giống như mất đi lý tính.

- Quỷ nhập vào người?

La Mục nuốt nước bọt một cái.

Vân Phi Dương khẽ nhíu mày.

Đây cũng không phải quỷ nhập, khẳng định là bị lực lượng nào đó ăn mòn, nếu không sẽ không bị thống khổ như vậy.

- A a!

Tên Vũ Hoàng kia vẫn kêu thảm, chợt phóng tới một khối mộ địa, dùng hai tay không ngừng đào nấm mồ.

Rất nhanh.

Một cỗ quan tài bị móc ra.

- Két.

Vách quan tài dịch chuyển khỏi vị trí, một khí thể cuồn cuộn mắt trần có thể thấy gào thét mà ra, mang theo mùi hôi thối.

- Thi độc!

Vân Phi Dương cả kinh hô to.

- Mọi người mau nín thở!

Trong khoảnh khắc.

Những cường giả trong mộ địa đều nín hơi.

Nhưng thi độc đang tràn ra này không chỉ hút vào mới có thể độc phát, dù đính vào trên da, cũng sẽ ăn mòn.

- A!

Một tên Vũ Hoàng cường giả không có kịp tại phòng ngự kết giới, hai tay l** l* bên ngoài dính thi độc, da thịt cấp tốc thối rữa, trong chớp mắt tràn ngập ra toàn thân.

- A a!

Càng nhiều Hoàng Cấp cường giả bị thi độc ăn mòn.

Bọn họ thống khổ kêu thảm, con ngươi dần dần phát hồng, giống như người điên phóng tới nấm mồ, đào từng cái quan tài ra.

Rất nhanh.

Mấy chục quan tài l** l* bên ngoài.

Trên bầu trời, một mảnh mây đen bay tới che chắn ánh trăng, cả vùng lâm vào tăm tối, toàn bộ mộ địa bộc lộ ra khí tức quỷ dị kh*ng b*.

Một khắc này.

Dù Thánh cấp cường giả cũng nghiêm túc dị thường.

- Két.

Mấy chục quan tài đột nhiên mở ra, từng đôi tay xuất hiện từ bên trong, cuối cùng lộ ra thi thể nhân loại hoàn chỉnh.

Những thi thể này, trên thân tuy nhiên phát ra mùi vị mục nát nhưng ăn mặc vừa vặn, tướng mạo hoàn chỉnh.

Nếu như không phải tràn ngập nồng đậm Tử khí, rất dễ dàng ngộ nhận là người sống.

- Mẹ pơ.

La Mục sụp đổ nói:

- Không phải xác chết sống lại chứ.

Nhưng vào lúc này.

Một màn càng quỷ dị hơn xuất hiện!

Những thi thể này leo ra từ trong quan tài, những võ giả trúng thi độc, phảng phất như bị khống chế, thống khổ phóng tới quan tài.

- Phù phù.

- Phù phù.

Toàn bộ Vũ Hoàng trúng độc tiến vào trong quan tài, nắp quan tài nhất thời đóng lại.

Cường giả không trúng độc thấy một màn không thể tưởng tượng nổi này, tóc gáy đều dựng đứng.

- Oa oa —— .

Chung quanh vang lên tiếng quạ đen.

- Hô!

Những thi thể lao ra từ quan tài đột nhiên mở mắt, chúng bộc lộ ra hồng quang quỷ dị, điên cuồng tiến lên đánh ra vũ kỹ.

- Hưu —— .

Thi thể đầu tiên vọt tới vung ra một chưởng, chưởng ấn đầy trời xuất hiện tựa như mưa to.

Tứ Hải Kiếm Đế cả kinh quát.

- Bạo Vũ Lê Hoa Chưởng!

Tái Mẫu Đơn cùng cường giả thế hệ trước sợ hãi không thôi, bởi vì bọn họ biết, loại chưởng ấn này là tuyệt kỹ của Vạn Chưởng Thánh Quân năm đó.

Hai trăm năm trước.

Tên Thánh cấp cường giả kia tiến về Đảo Thần Cấm, từ đó chưa hề đi ra.

Chẳng lẽ thi thể đầu tóc rối bời này là Vạn Chưởng Thánh Quân?

Nhất định là vậy!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 779: Cửu Long Đao Tôn!


Vạn Chưởng Thánh Quân chính là tán tu, chưa bao giờ thu đồ đệ, không phải hắn, còn có ai có thể thi triển ra loại vũ kỹ độc hữu này!

- Oanh!

Vào lúc này, lít nha lít nhít chưởng ấn vỗ xuống, trực tiếp chém giết một Vũ Hoàng cường giả.

- Bành bành bành!

Một thi thể khác cũng xông lên.

Mỗi khi hắn đi một bước đều sẽ sinh ra tiếng phá hủy, quyền đầu ngưng tụ kim quang loá mắt.

Tứ Hải Kiếm Đế cau mày lên tiếng.

- Kim Diệu Thánh Quân - Bách Bộ Oanh Minh Quyền!

Trong đám thi thể còn có một tên dùng đao, đao rất lớn, phía trên khắc đồ án chín con rồng.

- Đây là…

Có cường giả cả kinh nói:

- Cửu Long Đao Tôn!

Lời vừa nói ra.

Sắc mặt võ giả ở hiện trường đại biến.

Từ xưa đến nay, người tu luyện Đao Đạo ở Vạn Thế Đại Lục có thể đếm được trên đầu ngón tay, thành tựu không kém gì Kiếm Đế - Đao Tôn, cũng chỉ có một người.

Tên hắn không ai biết rõ nhưng vì trên đao có khắc chín con rồng, vì vậy tự xưng Cửu Long Đao Tôn.

Rất nhiều thi thể thi triển ra độc hữu vũ kỹ cùng binh khí để Tứ Hải Kiếm Đế hiểu rõ, đây đều là cường giả thế hệ trước, đều chết trên Đảo Thần Cấm!

- Bành!

- Xoát!

Quyền pháp mạnh mẽ, đại đao loạn vũ, rất nhiều Hoàng Cấp cường giả nhất thời chết oan chết uổng.

Thi thể leo ra trong quan tài đều là cao thủ đã từng nổi tiếng, tuy mất đi ý thức nhưng thực lực vẫn bảo lưu bảy tám phần.

Trong khoảng thời gian ngắn.

Thì có hơn mười tên Hoàng cấp cường giả vẫn lạc.

- Chúng ta đi thôi.

Vân Phi Dương không có ý định đánh nhau với những thi thể này, lúc này hướng về mộ địa cuối đường bước đi.

Bất quá.

Khi hắn vừa ra ngoài.

Lại giống như bị một loại kết giới vô hình nào đó đánh trở về, sau cùng che trán, nói:

- Móa!

- Vù vù!

Vào lúc này, mấy thi thể Thánh cấp bay tới, thi triển vũ kỹ thành danh của mình lúc còn sống đánh tới đám người.

- Ầm ầm!

Mọi người tề tâm hiệp lực hóa giải.

- Đã ra không được, vậy cũng chỉ có thể chiến!

Vân Phi Dương lấy trường mâu ra, mục quang lãnh lệ quát.

Mấy người Tứ Hải Kiếm Đế cũng bắt đầu bạo phát tu vi.

- Lên!

- Xoát xoát!

Rất nhiều Thánh cấp cường giả tiến lên, vì sống sót, bọn họ nhất định phải giải quyết hết những thi thể này.

Mộ địa hắc ám.

Cường giả đương đại giao chiến cùng cường giả thế hệ trước, các loại vũ kỹ hoa mắt lập loè.

Nhưng.

Tuy thực lực đám thi thể ở thế yếu nhưng thân thể lại vô cùng cường ngạnh, dù bị cuồng oanh loạn tạc vẫn không bị hao tổn.

Tỉ như Vân Phi Dương.

Hắn nắm trường mâu sắc bén, lấy góc độ xảo trá, đâm vào ngực Cửu Long Đao Tôn, kết quả bị bắn ngược trở về.

- Quá cứng!

Vân Phi Dương kinh hãi.

Cường độ phòng ngự hoàn toàn không kém thây khô của Khống Thi Giáo a.

- Bành bành bành!

Trong lúc mọi người kịch chiến, nấm mồ không ngừng nổ tung, vô số thi thể từ quan tài lao ra, thực lực bọn hắn đều trên Hoàng Cấp!

Vẻn vẹn nửa canh giờ.

Số lượng thi thể từ mấy chục đột phá đến vài trăm, hoàn toàn không kém gì bọn người Vân Phi Dương.

Mà chúng ỷ vào thân thể cường đại, càng áp chế gắt gao bọn họ, rất nhiều Hoàng Cấp cường giả vẫn lạc.

- Đồ nhi!

Sau khi Tứ Hải Kiếm Đế bức lui một Thánh cấp thi thể, nói:

- Tiếp tục như vậy, không phải biện pháp, ngươi có thể phá mất kết giới không?!

Vân Phi Dương cười khổ.

Loại trận pháp kết giới này khi hắn tiến vào Đảo Thần Cấm thì thử phá giải nhưng cấp bậc quá cao, căn bản không có cách thẩm thấu.

- Đều lui ra phía sau!

Vân Phi Dương đột nhiên quát to.

Cường giả đang ác chiến nghe vậy, nhao nhao bức lui đối thủ của mình lui về.

- Mẹ kiếp.

Vân Phi Dương đứng trước mặt mọi người, lạnh lùng cất tiếng:

- Không phải một đám xác chết à, lão tử cũng có!

- Xoát!

Trưởng Tôn Kiếm Ma trống rỗng xuất hiện.

- Xoát xoát!

Ngay sau đó, ngàn cỗ thây khô bị phong ấn ở Phi Dương đại lục xuất hiện trên mộ địa, chúng bị Linh Niệm của Vân Phi Dương thao túng ngang nhiên phóng tới đám thi thể!

- Đây là cái gì?

Đám người La Mục nhất thời trợn tròn mắt.
 
Back
Top