Dịch Siêu Thần Yêu Nghiệt

Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 760: Chúng ta bị xem thường.


La Mục và Vân Lịch mặt xám như tro.

Hai thạch nhân có thể so với Thánh cấp đỉnh phong để bọn hắn mất đi dũng khí chống lại.

- Tới đi.

Vân Phi Dương nắm đầu quyền, cười nói:

- Từ khi đột phá cảnh giới đến nay còn chưa đánh một trận đã tay đây, thạch nhân này là đối thủ rất tốt.

"..."

La Mục và Vân Lịch ngã quỵ.

Đại ca của ta ơi.

Chúng ta biết ngươi trâu.

Nhưng vừa mới đạt tới Thánh cấp đã dùng Thạch Thú Thánh cấp đỉnh phong luyện tay cũng quá khoa trương đi!

"Hô!"

Một đầu Thạch Thú nâng quyền oanh tới, trong đó ẩn chứa bạo phát ba vạn trọng!

May mà.

Thạch nhân lực mạnh đó nhưng tốc độ hơi chậm, ba người Vân Phi Dương có thể nhẹ nhõm né tránh.

"Xoát."

Nhưng vào lúc này, thạch nhân còn lại oanh tới, lực lượng cũng đồng dạng, đến ba vạn trọng!

"Ầm ầm!"

Song quyền oanh trên sàn nhà sinh ra tiếng vang cực lớn, nhưng cũng không tạo ra phá hư, có thể thấy được, thạch thai được một trận pháp nào đó gia trì, vô cùng cường ngạnh.

Một Thánh cấp cường giả phân tích.

- Vậy lượng cường đại như vậy, ba người chỉ có thể tránh.

- Thạch thai như có trận pháp ngăn cách, phạm vi cực nhỏ, chỉ sợ bọn họ tránh không bao lâu.

- Nhiều nhất chống đỡ được nửa canh giờ.

Có người suy đoán.

Nói thật.

Kết luận nửa canh giờ.

Vẫn xem ở phân lượng Thánh Đế của Vân Phi Dương, nếu như đổi lại La Mục và Vân Lịch, chắc chỉ đoán một khắc đồng hồ.

- Nửa canh giờ?

Sau khi né được một đòn công kích, Vân Phi Dương ổn định thân thể, cười nói:

- Chúng ta bị xem thường.

"..."

Hai người La Mục im lặng.

Loại tình huống này, đừng nói ngoại nhân, ngay cả mình đều xem thường chính mình, dù sao thực lực cách quá xa.

- La Mục.

Vân Phi Dương nói:

- Tới đây.

- Hửm?

Trong lòng La Mục dâng lên cảm giác không ổn.

Vân Phi Dương tự mình đi tới, chộp vào cổ tay hắn, nói:

- Dùng thực lực mình chứng minh cho bọn hắn thấy!

- Ngươi...

La Mục như hiểu ra cái gì, nhất thời khóc ròng nói:

- Lại lấy ta làm vũ...

"Xoát —— "

Lời nói còn chưa dứt lời, Vân Phi Dương đã vung hắn lên không đập vào một tên thạch nhân.

"A a —— "

Giữa không trung truyền đến tiếng La Mục kêu thảm.

"Oanh!"
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 761: Bọn họ có thể cứng như vậy.


Thạch nhân nhất thời bị đánh bay ra ngoài, đâm vào trận pháp trong suốt.

Dát.

Ngoại giới hoàn toàn yên tĩnh.

Tất cả mọi người trừng to hai mắt.

Nói đùa à?

Cầm một người đến làm vũ khí, không phải giống như cầm trứng gà ném vào cục đá, tự tìm đường chết sao?

Mọi người đau lòng nhìn về phía La Mục.

Ngoài ý muốn là.

Tiểu tử kia tuy ngồi phịch dưới chân Vân Phi Dương, nhưng miệng chỉ sùi bọt mép, thân thể cũng không có máu thịt be bét.

- Ui má ơi.

- Thân thể tên này mạnh cỡ nào!

"Xoát!"

Đột nhiên, Vân Phi Dương lần nữa giơ La Mục lên, nương theo tiếng kêu thảm thiết của hắn đánh về phía tên thạch nhân còn lại.

"Bành!"

Thạch nhân lại bị đánh bay ra ngoài.

Ánh mắt mọi người lần nữa nhìn La Mục, thân thể tên kia vẫn hoàn hảo không chút tổn hại, chỉ bị oanh nôn nước miếng thôi.

Đám cường giả nhất thời lộn xộn.

Một Thánh cấp võ giả dùng thân thể chính diện đối kháng với bát phẩm thạch nhân chuyên về phòng ngự lại không có việc gì, điều này quả thật đáng sợ!

"Xoát."

Vân Phi Dương rơi xuống trước người Vân Lịch, một cánh tay khác đặt trên cổ tay hắn, lúc này vung lên.

La Mục là người thừa kế Kim Cương Thần, một mực tu luyện trong Trọng Lực Trận, thân thể rất mạnh, quả thực là một thất phẩm chí bảo di động.

Vân Lịch cũng không kém!

Phải biết.

Âm Dương hai loại thuộc tính cũng có danh xưng một Nhu một Cương.

Vân Lịch là dương tính, lại tu luyện nhiều năm trong trọng lực, cường độ nhục thân tuy nhiên không bằng La Mục nhưng cũng rất kiên cố!

Lấy ra làm vũ khí cũng không tệ.

"Xoát!"

Vân Phi Dương ngạo nghễ mà đứng.

Tay trái cầm La Mục.

Tay phải cầm Vân Lịch.

Cả người lộ ra khí thế uy vũ bất phàm!

- A!

Vân Phi Dương kéo lấy hai người tiến lên.

La Mục và Vân Lịch đồng thanh kêu thảm, điên cuồng lôi tổ tông mười tám đời của tên kia ra mà rủa.

"Ầm ầm!"

"Rầm rầm rầm!"

Hai thạch nhân bị Vân Phi Dương cuồng oanh loạn tạc hạ, bị đánh bay vào trong góc, hoàn toàn không có sức phản kháng.

"Phốc!"

"Phốc!"

Sau khi dừng lại, La Mục và Vân Lịch miệng sùi bọt mép, thức hải hỗn loạn.

Bọn họ có thể cứng như vậy.

Có một phần là do thân thể, còn một phần là do khi huy động hai người, Vân Phi Dương rót vào người họ thuần linh lực của hắn.

Không thể không nói.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 762: Thật đúng như đám võ giả đoán.


Được thuần linh lực của Vân Phi Dương hộ thể, La Mục và Vân Lịch hai người tuyệt đối là binh khí hình người mạnh nhất!

- Ông trời ơi, ngó xuống mà xem...

- Thân thể hai người đến cùng mạnh đến mức nào chứ!

Võ giả ngoại giới triệt để sụp đổ.

Bọn họ thực không dám tưởng tượng, Vân Phi Dương sẽ cầm hai tên Thánh cấp võ giả làm vũ khí, mà còn hung hãn như vậy!

Tứ Hải Kiếm Đế cũng mộng.

Nghĩ thầm hai tên kia đến cùng có phải con người hay không?

Đập như thế mà không xi nhê?

Hai cái thạch nhân lần nữa đứng lên, thân thể chúng nhiều chỗ vỡ vụn, rõ ràng rơi xuống hạ phong.

"Xoát!"

Vân Phi Dương lần nữa xông lên.

Hắn tay trái vung La Mục ra, nhắm cái trán hắn trực tiếp nện lên đầu thạch nhân.

"Bành!"

Một tiếng vang thật lớn truyền ra.

Đầu thạch nhân vỡ nát!

- Cái đkm!

Mọi người phát lạnh nghĩ thầm, đầu tên kia đụng vào đầu người đá, nhất định rất đau a.

- Ta đánh!

"Oanh!"

La Mục lần nữa đập tới, thạch nhân triệt để bị đánh vỡ nát thành một đống đá.

"A Cáp!"

Tay phải Vân Phi Dương vung Vân Lịch lên lần nữa công tới thạch nhân còn lại, đi qua mấy hiệp cuồng oanh cũng đánh nó thành đá vụn.

"Ông!"

Thạch thai trận pháp được phá giải, hóa thành hư vô.

- Được rồi.

Vân Phi Dương kéo La Mục và Vân Lịch đầu óc đang choáng váng đi ra, nhìn về qua Thần Vệ bên cạnh, nói:

- Đây có thể xem như vô tội phóng thích không?

"Ừng ực."

Dực Nhân Thạch Vệ nuốt một ngụm nước bọt, nhìn hai tên nhân loại như bãi bùn nhão bên cạnh hắn, khóe miệng co giật nói:

- Được.

Ba người Vân Phi Dương thông qua trừng phạt.

Mà lại.

Thật đúng như đám võ giả đoán.

Bọn họ chỉ chống lại nửa canh giờ.

Bất quá.

Kết cục là, hai thạch nhân có thể so với Thánh cấp đỉnh phong trong vòng nửa canh giờ bị oanh vỡ nát, mà không phải đám Vân Phi Dương bị giải quyết.

Ba người đi ra.

La Mục và Vân Lịch như bãi bùn nhão như ngã trên mặt đất, không ngừng trợn trắng mắt sùi bọt mép, rất nhiều võ giả vẫn chưa thu hồi vẻ mặt chấn kinh của mình.

Có thể nói.

Một trận chiến này của Vân Phi Dương đã khai sáng một khía cạnh mới cho võ giả.

Nguyên lai con người cũng có thể dùng làm vũ khí để sử dụng a!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 763: Khu vực tiếp theo phi thường kh ủng bố.


- Đồ nhi, không có sao chứ?

"..."

- Ngài thử xem nghĩ coi ta có bị sao không?

"Ô ô ô..."

La Mục ngồi chồm hổm trên mặt đất gào khóc.

Ta bị lấy ra làm vũ khí, ngài còn hỏi ta có sao không, sư tôn ơi là sư tôn!

"Ai."

Hôn Nha đạo nhân thở dài một hơi.

- Không nghĩ tới thân thể ngươi mạnh như thế. Xem ra về sau vi sư nên cân nhắc việc lấy ngươi làm binh khí dùng mới được.

"Phù phù."

La Mục ngã xuống đất, hữu khí vô lực nói:

- Ta muốn thoát ly quan hệ thầy trò với ông!

Tên này còn tốt.

Chí ít có người quan tâm.

Thương tổn nhất vẫn là Vân Lịch, hắn ngồi xổm trên thạch đầu, một bên oa oa sùi bọt mép, một bên rơi lệ.

Mẹ nó chứ.

Lão tử là người không phải vũ khí của Vân Phi Dương ngươi!

Hai người tuy phàn nàn, nhưng không thể không thừa nhận, tự mình làm binh khí có thể thông qua trừng phạt, có thể còn sống đi ra, chịu chút ủy khuất cũng không sao.

- Nhân loại.

Dực Nhân Thần Vệ lạnh lùng lên tiếng:

- Nhớ kỹ, không được lòng tham không đáy, nếu không, bản Thần vệ sẽ chế tài ngươi.

"A."

Vân Phi Dương ứng một tiếng.

- Chúng ta đi.

Thần Vệ mang theo mấy trăm Dực nhân bay đi, sau khi bọn họ rời đi, khu vực tiếp theo cũng được mở ra.

"Xoát!"

Vô số cường giả nhao nhao tiến về phía đó.

Tư Không Minh trừng Vân Phi Dương một chút, sau đó dẫn Vô Danh tiến về khu vực tiếp theo.

Không thể chứng kiến cảnh tên kia bị giết, sư đồ hai người rất khó chịu, không sao, còn có nhiều cơ hội khác.

Cử động hai người đều nằm trong mắt Vân Phi Dương, hắn thản nhiên nói:

- Xem ra sư đồ hai người này hận ta thấu xương a.

- Tìm cơ hội tiên hạ thủ vi cường, để bọn hắn vĩnh viễn lưu lại đảo Thần Cấm.

Đối với nguy hiểm trước mặt, Vân Phi Dương sẽ không chờ đến lúc bọn họ chơi mánh khóe trước mình.

Đã phát hiện uy h**p tiềm ẩn thì nhất định phải nhanh chóng giải quyết, miễn cho thời khắc mấu chốt, sẽ vướng tay vướng chân.

Vô số cường giả đều tiến về khu vực tiếp theo, Vân Phi Dương đi qua hỏi thăm.

- Hai ngươi không có sao chứ?

"Phù phù."

"Phù phù."

La Mục và Vân Lịch té ngã xuống đất, yếu ớt nói:

- Chúng ta bị thương rất nặng, cần đi vào Phi Dương đại lục điều dưỡng thương thế.

Diễn kỹ này quá lộ.

- Thật muốn đi?

Vân Phi Dương ngồi xổm xuống, hiện ra mỉm cười ý vị thâm trường hỏi lại.

La Mục và Vân Lịch thấy thế, nhất thời dâng lên một tia không ổn, vội vàng từ dưới đất đứng lên, chân thành nói:

- Không có việc gì, còn có thể tái chiến!

- Đi thôi.

Vân Phi Dương cười nói.

Sau đó, mọi người lần nữa lên đường.

- Đồ nhi.

Tứ Hải Kiếm Đế nghiêm nghị nói:

- Khu vực tiếp theo phi thường kh*ng b*.

- Nó thế nào?

Vân Phi Dương hỏi lại.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 764: Mưa băng vũ nhất thời bị đánh nát.


Tứ Hải Kiếm Đế nhớ lại chuyện cũ, nói:

- Lần trước đến đây, chúng ta còn sống hơn ba ngàn võ giả, chết ở đó, chí ít hai ngàn!

- Nhiều như vậy?

Vân Phi Dương trầm mặc.

Thần sắc đám người Long Chấn Vũ bắt đầu ngưng trọng.

Đi qua Thông Thiên Kiều, sơn lâm, thảo nguyên bây giờ là thạch lộ, gần sáu ngàn võ giả, may mắn còn sống chỉ khoảng bốn ngàn hai, hao tổn một phần ba.

Nhưng.

Vẫn không thể dập tắt h*m m**n của mọi người, vô số cường giả càng nhiệt tình tiến vào chỗ càng sâu hơn, dù sao Ngân giản đã xuất hiện, Kim Giản chắc không còn xa!

Khu vực thứ năm.

Là một mảnh đất băng hàn đầy trời tuyết lớn, rất nhiều võ giả giẫm lên tầng băng thật dày, vận chuyển linh khí xua đuổi hàn khí nhập thể.

Bọn người Vân Phi Dương theo phía sau, đi khoảng nửa canh giờ vẫn chưa cảm thấy có gì khác biệt.

- Không có nguy hiểm?

La Mục hỏi.

Tứ Hải Kiếm Đế chân thành nhắc nhở:

- Không được khinh thường.

"Vù vù!"

Vừa dứt lời, hoa tuyết đang rơi đột nhiên đứng im khiến cho bầu không khí lộ vẻ quỷ dị.

- Sao thế?

Rất nhiều võ giả ngẩng đầu nhìn lên, trong con ngươi lóe ra vẻ mờ mịt.

Tứ Hải Kiếm Đế nói:

- Băng Vũ đến, mọi người cẩn thận!

Băng Vũ?

Đột nhiên, hoa tuyết đứng im hóa thành từng khối băng sắc bén trong suốt, đánh xuống như mưa.

Mỗi khối băng đều mang theo ngàn trọng lực kình!

"Xoát xoát!"

Bọn người Vân Phi Dương lúc này không do dự, nhao nhao phóng thích thuần linh lực hình thành kết giới phòng ngự quanh thân.

"Rầm rầm rầm!"

Từng khối băng sắc bén như đạn pháo đánh vào kết giới mọi người.

Nếu như chỉ một hai khối.

Tất cả người ở đây đều có thể nhẹ nhõm hóa giải, nhưng bầu trời không ngừng có hoa tuyết bay xuống, trong nháy mắt hóa thành khối băng, có thể nói vô cùng vô tận!

"A!"

Kết giới phòng ngự của một Vũ Vương đỉnh phong bị mấy chục lần oanh tạc cuối cùng vỡ nát, thân thể bị các khối băng đâm thành tổ ong vò vẽ, chết thảm tại bên trong băng tuyết.

Bất kỳ phòng ngự gì cũng không chịu được oanh tạc không gián đoạn như vậy, dù cho cục đá cứng cỡ nào cũng sẽ bị nước dần thẩm thấu.

"A a a!"

Rất nhanh, lại có ba cường giả Vương cấp vẫn lạc dưới Băng Vũ, chết cực thảm.

- Vây quanh ta!

Vân Phi Dương quát to.

Tuy các khối băng không sinh ra thương tổn mang tính thực chất đối với hắn, nhưng thời gian càng lâu, một ngàn trọng rồi lại một ngàn trọng lực kình nện xuống cũng không chịu nổi.

"Xoát!"

Bọn người Tứ Hải Kiếm Đế nhao nhao tụm lại một chỗ.

Vân Phi Dương ngưng tụ thuần linh lực cuồng bạo huy quyền, hướng lên khoảng không đập tới.

"Bành bành bành —— "

Mưa băng vũ nhất thời bị đánh nát.

La Mục và Vân Lịch thấy thế, cũng chút do dự, tiếp đó xuất thủ, đánh nát kia lít nha lít nhít khối băng trước mặt.

Chỗ khác.

Rất nhiều võ giả cũng tụ lại thành một đoàn.

Bọn họ dùng thuần Linh lực để oanh tạc các khối băng cự ly xa.

Như thế cũng chỉ tạm thời tránh bị oanh tạc.

Băng Vũ tiếp tục rơi xuống, không có dấu hiệu dừng lại. Thậm chí, hoa tuyết trên không càng lúc càng lớn, cường độ của các khối băng cũng dần đề cao.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 765: Lúc này là thời cơ động thủ tốt nhất!


Bất quá.

Vẫn có thời gian nhất định.

Rất nhiều cường giả rải rác khắp nơi khi vừa oanh kích, mượn nhờ thân pháp linh xảo tránh khỏi Băng Vũ tập kích.

Tứ Hải Kiếm Đế nói:

- Băng Vũ này sợ rằng sẽ tiếp tục một ngày một đêm!

- Không phải chứ?

Bọn người La Mục sụp đổ.

Đối mặt Băng Vũ oanh tạc, chống đỡ mấy canh giờ đã đến cực hạn, nếu như chống đỡ một ngày một đêm, chắc chết hết quá.

- Mọi ngươi tương trợ.

Vân Phi Dương nói:

- Ta bố trí trận pháp.

"Xoát."

Nói rồi khẽ động linh niệm nhất động, ngón tay ngưng tụ lưu quang, bắt đầu khắc hoạ mặt tuyết. Rất nhanh, một đại trận phòng ngự lấp lóe lưu quang xuất hiện, bao phủ mọi người vào trong.

Vân Phi Dương đi vào trước, hai tay dán lên mép trận nói:

- Mỗi người một điểm, rót linh niệm vào bên trong, gia trì trận pháp!

- Ok!

Bọn người Tứ Hải Kiếm Đế mỗi người lựa chọn một vị trí, hai tay đặt lên phía trên, rót linh niệm vào.

"Ong ong!"

Trận pháp được gia trì, phòng ngự điên cuồng đề cao, Băng Vũ từ trên trời giáng xuống lần lượt đánh vào vầng sáng, nhưng thủy chung khó có thể phá vỡ.

Mà.

Mười cường giả Thánh cấp trở lên liên hợp gia trì, tiếp nhận oanh tạc rất cân đối, so với việc mù quáng vận dụng thuần linh lực oanh kích thì càng tiết kiệm linh lực hơn.

Quả nhiên như Tứ Hải Kiếm Đế nói.

Băng Vũ sắc bén tiếp tục thêm mười hai canh giờ nữa mới dừng.

Bọn người Vân Phi Dương dựa vào trận pháp có thể chịu đựng được, mà lại rất ít tiêu hao thuần linh lực trong thân.

- Thật là.

Mọi người đi ra, từ trong trận pháp vẻ mặt nghiêm túc, bởi vì trên mặt tuyết có rất nhiều thi thể, tất cả đều bị xuyên thấu thân thể mà chết.

Có hơn bốn ngàn võ giả tiến vào đất tuyết.

Trải qua một ngày một đêm bị Băng Vũ oanh tạc, võ giả chết ở đây ít nhất cũng phải ba ngàn!

Những võ giả còn sống đều có thực lực mạnh mẽ và cùng chụm lại một chỗ chống đỡ mới được.

Nhân số thương vong thực rất kh*ng b*.

Khó trách bọn người Vân Phi Dương vừa đi ra trận pháp nhìn thấy thi thể chết thảm đầy đất, thần sắc trở nên khó chịu.

Trải qua tai nạn lần này.

Dù Thánh cấp cường giả cũng cực độ suy yếu ngã trên mặt đất, há mồm th* d*c.

Có thể thấy được, một ngày một đêm chống lại băng vũ thực quá mệt mỏi, nếu như tiếp tục mấy canh giờ, chỉ sợ sẽ toàn diệt.

- Ai.

Tứ Hải Kiếm Đế thởi dài.

- Đây chính là Đảo Thần Cấm, sinh mệnh ở chỗ này yếu ớt đến đáng thương.

Tái Mẫu Đơn nói:

- Nhờ có trận pháp của Vân tiểu tử, nếu không, dù chúng ta có thể hóa giải nguy cơ, cũng sẽ phải trả cái giá rất lớn.

- Không sai.

Hỏa Linh Thánh Quân đồng ý.

- Ừm?

Tái Mẫu Đơn nói tiếp:

- Vân tiểu tử đâu?

Bọn người Tứ Hải Kiếm Đế nghe vậy mới ý thức được Vân Phi Dương đứng bên cạnh mình đã biến mất không thấy tăm hơi.

"Xoát!"

Bên trong đất tuyết, Vân Phi Dương cực tốc mà đi, Linh Niệm bao phủ xung quanh, trong mắt lóe ra sát cơ.

Sau khi Băng Vũ tập kích qua đi.

Tên nửa bước Vũ Thần và đồ đệ hắn kia nhất định sẽ đang vô cùng suy yếu.

Lúc này là thời cơ động thủ tốt nhất!

Đáng tiếc.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 766: Sớm đã nắm chặt dây xích.


Tìm nửa ngày, ngay cả thi thể cũng dò xét mấy lần nhưng lại không phát hiện ra Tư Không Minh và Vô Danh.

- Kỳ quái.

Vân Phi Dương khó hiểu.

- Hai người này cũng phải tiến vào đây chứ, làm sao không thấy bóng dáng?

Hắn không nghĩ rằng đường đường là cường giả nửa bước Vũ Thần sẽ bị băng khối oanh thành vụn thịt, có lẽ hai người đã tránh thoát băng khối tập kích và đã tiếp tục tiến lên phía trước.

- Phi Dương ca!

La Mục đuổi theo, hỏi:

- Ngươi đang tìm cái gì thế?

- Không có gì.

Vân Phi Dương thuận miệng đáp, sau đó trở về đội ngũ.

Trải qua Băng Vũ tập kích, ngàn cường giả còn sống sót tiêu hao nghiêm trọng, chỉ có thể điều dưỡng nghỉ ngơi tại chỗ.

Bọn người Vân Phi Dương được trận pháp bao phủ không bị ảnh hưởng quá lớn, cho nên tiếp tục lên đường.

Rất nhanh.

Bọn họ đã đi qua đất tuyết.

Hiện ra trước mắt là một cầu treo rất dài, phía dưới nó là thâm uyên hắc ám vô tận.

- Đồ nhi.

Tứ Hải Kiếm Đế nói:

- Vi sư năm đó tới đây cũng không tiến vào tiếp, đằng sau có nguy hiểm gì thì chỉ có thể tự mình thăm dò.

- Ừm.

Vân Phi Dương gật đầu, muốn đi lên cầu.

- Phi Dương ca.

La Mục sụp đổ nói:

- Chúng ta vẫn nên rút lui đi, dù sao cũng cầm không ít Ngân giản rồi.

- Đúng đúng.

Vân Lịch nói:

- Không cần thăm dò tiếp đâu.

Hai người có chút e sợ.

Dù sao, nguy hiểm không biết là đáng sợ nhất.

Vân Phi Dương bước vào cầu, nói:

- Các ngươi có thể trở về.

Tứ Hải Kiếm Đế và Tái Mẫu Đơn cũng đi theo, ba người Long Chấn Vũ cũng không do dự đuổi theo.

Bọn họ cũng rất sợ.

Nhưng càng hiếu kỳ trong chỗ sâu nhất Đảo Thần Cấm có cái gì.

Lòng hiếu kỳ mãnh liệt chiếm thượng phong, mặc dù biết rõ có thể sẽ chết cũng nghĩa vô phản cố mà đi thăm dò.

- Móa, các ngươi điên hết rồi!

La Mục và Vân Lịch mắng một tiếng, cắn răng đuổi theo.

Sợ cọng lông.

Cùng lắm là chết, dù sao có Vân Phi Dương chôn cùng.

"Két —— "

Mọi người bước trên cầu truyền phát thanh âm quỷ dị, nếu người bình thường chỉ sợ đã bị dọa đái ra quần.

"Ô ô!"

Đột nhiên, bên trong vực sâu vạn trượng truyền đến tiếng kêu quỷ dị, sau đó, khí lưu cuồn cuộn xông lên trên.

Vân Phi Dương cau mày quát:

- Nắm chặt dây xích!

"Ba ba ba!"

Mọi người nhanh chóng bắt lấy dây xích, ổn định thân thể.

"Vù vù!"

Cuồng bạo phong lưu từ phía dưới xông lên, thổi cây cầu lay động kịch liệt, bọn người Vân Phi Dương bị lắc đến choáng váng.

Cũng may.

Sớm đã nắm chặt dây xích.

Mọi người cũng không bị gió cuốn đi.

Dát.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 767: Chúng ta gặp phiền phức.


Cuồng phong không còn.

Chiếc cầu dần dần ổn định lại.

Mọi người thở một hơi dài nhẹ nhõm, gặp cái này mà vội vàng không kịp chuẩn bị sẽ trực tiếp bị cuốn bay, ngã vào vực sâu vạn trượng a.

Có lẽ rơi xuống không chết, nhưng trời mới biết phía dưới có đồ vật đáng sợ gì tồn tại.

"Vù vù —— "

Vừa mới bình tĩnh, phía dưới lần nữa truyền đến âm thanh cuồng phong.

Vân Phi Dương sụp đổ quát:

- Lại tới!

"Ba ba ba!"

Mọi người lần nắm chặt dây xích.

"Ô ô!"

Cuồng phong gào thét như gào khóc thảm thiết.

Lần này còn lớn hơn trước đó, tốc độ gió cũng mạnh hơn, thổi đầu tóc đám người rối loạn, hai mắt cũng không thể mở ra.

Dát.

Phong lưu lần nữa dừng lại.

Vân Phi Dương vừa mở mắt ra cảm giác được một vật rơi vào trong tay, cúi đầu nhìn lại thì thấy đó là một kim sắc thẻ tre.

Kim Giản?

Vân Phi Dương nhất thời có chút mơ hồ.

Chẳng lẽ, dưới vực sâu vạn trượng có Kim Giản, theo cuồng phong đột kích bị thổi lên đây?

Thời điểm hắn đang cân nhắc.

Đợt cuồng phong thứ ba lần nữa gào thét mà đến.

Vân Phi Dương ổn định thân hình, phóng thích linh niệm tỉ mỉ quan sát, quả nhiên thấy bên trong phong lưu mang theo rất nhiều thẻ tre, bên trong không thiếu Kim Giản!

"Ba."

Vân Phi Dương thừa dịp thời khắc phong lưu chưa cuốn tới, phóng thích thuần linh lực thành hình bàn tay bắt lấy mấy cái Kim Giản!

"Hô!"

Vừa thu tay lại, phong lưu đã xông lên.

Cầu treo bị thổi bay, cường độ lớn hơn vừa rồi.

Không được.

Tiếp tục như vậy.

Sớm muộn gì cũng sẽ bị cuốn bay.

Cuồng phong đợt thứ ba dừng lại.

Cầu treo còn không chưa vững chắc, Vân Phi Dương đã hô:

- Nhanh tiến lên!

"Xoát!"

Mọi người bạo phát tu vi, chạy về phía trước như điên, tốc độ tuyệt đối là nhanh nhất trong cuộc đời mình!

"Vù vù!"

Bên trong vực sâu vạn trượng, gió to gào thét mà lên.

Ngay tại thời điểm cầu treo lần nữa bị cuốn lên, bọn người Vân Phi Dương đã vọt tới cuối đường.

"A —— "

La Mục đột nhiên kêu to.

Tên này chạy sau cùng, vừa đi ra một bước đã bị cuồng phong cuốn lên, cắm xuống vực sâu vạn trượng.

- Không tốt!

Vân Phi Dương lúc này quay người, nhảy lên bạo phát thuần linh lực hình thành đại thủ kéo La Mục trở về.

Bất quá.

Quán tính quá lớn.

Thân thể hắn không bị khống chế, bay thẳng vào thâm uyên bên dưới.

"Ba."

Tứ Hải Kiếm Đế đưa một tay bắt tới, ngăn chặn Vân Phi Dương.

"Ba ba!"

Đằng sau, bọn người Tái Mẫu Đơn nhao nhao tiếp sức, người nắm lấy người, lúc này mới chúng sức lôi Vân Phi Dương trở lại.

"Phù phù."

La Mục ngã trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt, thở hổn hển như, chuyện vừa rồi phát sinh rất ngắn, nhưng giống như chạy một vòng trên sinh tử lộ.

- Mẹ ơi.

Bắp chân hắn run lẩy bẩy, nói:

- Thật đáng sợ, ta cứ nghĩ rằng mình đã chết a.

Vân Phi Dương bị kéo trở về, cũng chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, thầm nghĩ:

- Dưới vực sâu khẳng định tồn tại một sinh vật nào đó rất đáng sợ.

Lúc còn trên cầu.

Hắn không cảm giác được phía dưới có cái gì.

Nhưng lúc cứu La Mục, thân thể treo giữa không trung có thể rõ ràng phát giác được, trong gió có yêu khí cường đại.

- Đồ nhi.

Lúc này, Tứ Hải Kiếm Đế cắt ngang suy nghĩ của hắn.

- Chúng ta gặp phiền phức.

- Hả?

Vân Phi Dương xoay người.

Phía trước, trên đường bằng phẳng, từng đầu sinh vật giống nhện đang bò tới.

Chúng nó còn to hơn con người, cao khoảng ba trượng, trên đầu lít nha lít nhít con mắt, chúng tản mát ra u quang âm u, còn về số lượng, đại khái khoảng 100!

- Đây là…

Tái Mẫu Đơn ngưng trọng nói:
- Thất phẩm Đa Mục Tri Chu.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 768: Từng đầu nhện bị đâm xuyên.


- Tê tê.

Từng đầu nhện đáng sợ bò tới phát ra tiếng âm u, lít nha lít nhít con mắt lấp lóe u quang, hiển nhiên, kẻ đến không thiện.

Tái Mẫu Đơn nói:

- Đây là Thất phẩm Đa Mục Tri Chu.

Thất phẩm.

Nói cách khác có thể so với Thánh cấp!

- Răng rắc.

Vân Phi Dương nắm đầu quyền, nói:

- Những con nhện này xem ra không chào đón chúng ta, giải quyết nhanh thôi.

Bọn người Long Chấn Vũ nhao nhao bạo phát tu vi

Một trăm đầu Thất phẩm Tri Chu chỉ có thể so với Thánh cấp sơ kỳ, còn không đến mức hù dọa mọi người.

- Lên.

Vân Phi Dương quát lạnh một tiếng.

- Keng!

Độc Cô Cần tiến lên đầu tiên, Thái Thường kiếm xuất vỏ, xẹt qua một đạo kiếm khí lạnh lùng xông đến con nhện đang lao tới, liền quét gãy hai chân nó.

- Tê!

Nó phun ra tơ độc!

- Vù vù!

Độc Cô Cần chém ra thêm mấy đạo kiếm khí, chặt đứt bảy tám phần, tiếp theo chém một nhát từ trên xuống dưới, đầu Tri Chu kia bị chém thành hai nửa.

Trước mặt Kiếm Đế, Đa Mục Tri Chu có thể so với Thánh cấp sơ kỳ hoàn toàn không có lực chống lại.

- Oanh!

Một phương khác, Long Chấn Vũ lăng không mà lên, hai tay hợp lại cùng nhau, cực quang lấp lóe bay ra đánh con nhện nổ nát vụn.

- Phiến Vũ!

Mạc Văn Hiên không cam lòng yếu thế, cây quạt ngày thường treo bên hông đột nhiên bay ra hình thành một đạo lưu quang, nhẹ nhõm giải quyết con nhện còn lại.

Ba người xuất thủ.

Trong khoảnh khắc chém giết ba con nhện khiến cho bọn người Tứ Hải Kiếm Đế gật đầu tán thưởng.

Thế hệ tuổi trẻ tuấn kiệt này của Vạn Thế Đại Lục cực kỳ ưu tú, nếu như tiếp tục trưởng thành, khẳng định sẽ siêu việt đám lão gia hỏa bọn họ.

Quả nhiên.

Trường giang sóng sau đè sóng trước, một làn sóng cao hơn một làn sóng.

- Oanh!

- Xoát xoát!

Tu vi đám người Tứ Hải Kiếm Đế toàn diện bạo phát.

Những thiên tài thế hệ trước này có thực lực càng mạnh mẽ hơn, hoàn toàn có thể lấy một địch năm.

Tỉ như Hỏa Linh Thánh Quân được ngọn lửa bao phủ, nhiệt độ xung quanh kịch liệt gia tăng, một quyền vung lên, hỏa cầu bay ra trực tiếp đánh một con nhện thành mảnh nhỏ.

- Chậc chậc!

Vân Phi Dương cảm thán:

Hỏa diễm của nàng rất phổ thông nhưng lĩnh ngộ đối với hỏa lại cực cao.

- Xoát xoát!

Đột nhiên, Tái Mẫu Đơn tiến lên một bước, hai tay vung lên, thấy vô số ám khí bay ra.

- Đinh đinh!

Từng đầu nhện bị đâm xuyên.

Vân Phi Dương dùng Linh Niệm tìm kiếm thì thấy những ám khí rơi trên mặt đất là ngân châm, đỉnh đầu có hình dáng hoa mẫu đơn.

Nguyên lai, Mẫu Đơn Thánh Quân am hiểu dùng ngân châm giết địch.

Tứ Hải Kiếm Đế cường hãn không cần nói, hắn ra tay, kiếm khí ngưng tụ giữa ngón tay, như chặt đồ ăn chém một con nhện thành tám khối.

Còn sư tôn của La Mục, Hôn Nha đạo nhân.

Hắn lấy ra một cái phất trần từ bên hông, nhảy đến trước mặt một con nhện mà quơ múa, trong miệng liên tục lảm nhảm cái gì đó.

Chợt nhìn.

Thật giống như một tên đạo sĩ đang làm phép trừ yêu.

Mọi người điều thi triển thần thông đánh giết Đa Mục Tri Chu.

Bất quá.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 769: Đại gia hỏa!


Khó xử nhất còn là La Mục và Vân Lịch.

Hai người một am hiểu cận chiến, một am hiểu đánh lén, nhưng đối mặt đám móng vuốt, lại có độc, cuối cùng chỉ có thể giương mắt nhìn, không dám xông lên.

- Tiếp lấy!

Đột nhiên, Vân Phi Dương hô.

- Xoát xoát!

Hai trường mâu bay tới, bọn họ tiếp vào tay.

- Phốc!

Binh khí nơi tay, La Mục và Vân Lịch trực tiếp giết qua, không nghĩ tới, trường mâu phi thường cường hãn, hơi dùng lực đã xuyên thủng thân thể một con tri chu.

Trường mâu Vân Phi Dương xuất ra là vũ khí mà Thạch Vệ trong Vũ Thần động phủ sử dụng.

Phẩm chất cực cao, vô cùng sắc bén.

La Mục tức miệng mắng to:

- Ngươi nha! Có vũ khí tốt như vậy sao không lấy ra trong lúc bị phát, ngược lại dùng chúng ta làm vũ khí!

- Bớt nói nhảm, nhanh lên giết cho ta!

Vân Phi Dương diệt một con nhện, lạnh giọng quát.

Tốt thôi!

La Mục và Vân Lịch phát tiết cổ lửa giận này trên thân đám nhện, liều mạng đâm, liều mạng đâm, giống như đâm không phải nhện mà là Vân Phi Dương!

Trăm tri chu tuy nhiều.

Nhưng trước mặt những Thánh cấp võ giả có thực lực mạnh mẽ, hoàn toàn không có bất kỳ cơ hội nào.

Trong khoảng thời gian ngắn.

Mấy chục con vẫn lạc, tuôn ra không ít Thất phẩm tinh hạch.

Vân Phi Dương đại hỉ.

Vừa giết vừa thu tinh hạch vào Phi Dương đại lục, tâm lý thầm nghĩ:

- Lão tử lấy tinh hạch, không có lấy cấm thuật, cũng không tính vi phạm điều lệ.

Mọi người đang giết hăng say.

Đột nhiên.

Khắp nơi run rẩy.

Một con nhện cao tầm mười trượng chầm chậm bò đến, phảng phất như một tòa núi nhỏ đang di động.

- Thật lớn!

Vân Lịch cả kinh nói.

Mọi người cũng nghiêm nghị.

Rất hiển nhiên, đầu đại chi tru này có cấp bậc cao hơn hẳn những đám thông thường, cao hơn Thánh cấp.

Tái Mẫu Đơn ngưng trọng nói:

- Là Đa Mục Tri Chu Vương.

- Quản nó là Vương hay là Nữ hoàng!

La Mục tiến lên.

Trường mâu sắc bén trong tay làm hắn rất tự tin.

- Tê!

Đột nhiên, Tri Chu Vương mở miệng phun một tấm lưới lớn ra ngoài!

- Không tốt!

La Mục giật mình, lúc này phanh lại, lăn về phía sau một vòng mới miễn cưỡng tránh được lưới lớn.

Sau khi lưới to hạ xuống, mặt đất truyền đến tiếng tư tư, bùn đất bị ăn mòn thành cái rỗ.

Khóe miệng mọi người co giật.

Bùn đất cũng có thể ăn mòn, lưới nhện này khẳng định có độc tính rất mạnh, nếu dính phải chắc không xong.

- Xoát.

Vân Phi Dương bay tới, đối mặt Tri Chu Vương, nói:

- Nhện con giao cho các ngươi, con này ta giải quyết.

- Tốt!

Mọi người không nói nữa, nhao nhao tách ra giết tới mấy chục con nhện còn lại.

- Đại gia hỏa!

Vân Phi Dương giơ trường mâu, cười nói:

- Nhìn phẩm chất ngươi cũng không thấp, trong thân thể nhất định có Tinh hạch càng cao, lão tử hôm nay muốn lấy!

- Tê tê!
 
Back
Top