Dịch Siêu Thần Yêu Nghiệt

Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 750: Triệu chó thuật là thứ đồ chơi gì?


Vân Phi Dương rất nghiêm túc nói:

- Chúng ta mười người, chẳng lẽ không giải quyết được một đầu Bsát phẩm sơ cấp hung thú?

Tứ Hải Kiếm Đế trầm mặc.

Mười người họ đều có tu vi Thánh cấp, thậm chí có mình và Tái Mẫu Đơn - Thánh cấp hậu kỳ, cùng một chỗ nhằm vào Bát phẩm hung thú, vẫn có thể giết được.

Có điều!

Tứ Hải Kiếm Đế nói:

- Đồ nhi, Đảo Thần Cấm vừa mới mở, cấm thuật có thể thấy gần như khắp nơi, lúc này giết nó sẽ chậm trễ thời gian.

Vân Phi Dương giật mình.

Hắn muốn giết đầu bát phẩm hung thú này để lấy tinh hạch, nhưng so với cấm thuật, hiển nhiên cái sau quan trọng hơn.

Khó trách.

Đám cường giả có kinh nghiệm chạy nhanh như vậy, khẳng định không phải kiêng kị hung thú mà hi vọng nhanh tìm được cấm thuật!

Vân Phi Dương nói:

- Đi thôi!

"Xoát!"

Hắn lách qua hung thú, xông vào bên trong.

Mọi người đuổi theo, trong lòng cũng buông lỏng một hơi, nếu quả thật muốn giết Bát phẩm hung thú, sợ rằng sẽ bỏ ra đại giới rất cao.

Bát phẩm Sư Hổ Ngưu Thú rất lợi hại.

Bất quá, nhân loại rất nhiều, chỉ giết ba trăm người, những người khác sớm đã tiến vào bên trong.

"Hô."

Sư Hổ Ngưu Thú ngồi xổm bên bờ biển.

Nó cũng không truy đuổi mà lẩm bẩm:

- Nhân loại võ giả tới lần này mạnh hơn lần trước một chút, hẳn sẽ rất thú vị.

Hung thú có thể so với Vũ Thần cấp mở miệng nói chuyện hoàn toàn phù hợp lẽ thường.

Ngoài rìa Đảo Thần Cấm là bãi biển, vào trong là một mảnh núi rừng nguyên thủy liên miên quây trung tâm đảo lại.

Đám người tránh thoát khỏi Sư Hổ Ngưu Thú còn chưa đến năm ngàn nhao nhao chui vào.

Đám Vân Phi Dương cũng không phân tán, Tứ Hải Kiếm Đế đi phía trước, cẩn thận từng li từng tí dò xét xung quanh.

"Đông."

Đột nhiên, La Mục đá một vật, cúi đầu nhìn lại thì thấy một nửa một thẻ tre cắm trong đất bùn hiển lộ ra ngoài.

- Đây chính là cấm thuật.

Tứ Hải Kiếm Đế nói.

Mọi người nhất thời sụp đổ.

Cấm thuật từ trước đến nay được xem là chí bảo của gia tộc không được truyền ra ngoài tại Vạn Thế Đại Lục, bây giờ lại chôn giữa rừng núi, chẳng lẽ giống như thực vật, khắp nơi đều có thể thấy được?

Quả nhiên.

Khi bọn hắn nhìn kỹ lại thì phát hiện trong phạm vi tầm mắt nhìn thấy, chí ít cắm hơn mười ngọc giản.

- Không phải chứ.

- Rau cải trắng à?

Vân Phi Dương cạn lời.

Vật hiếm thì quý.

Hiện tại ngược lại, cấm thuật có thể tìm thấy khắp nơi để bọn hắn mất đi cảm giác k*ch th*ch khi đi tầm bảo a.

- Tại Đảo Thần Cấm là rau cải trắng, nhưng ở Vạn Thế Đại Lục thì là bảo vật vô giá.

Tứ Hải Kiếm Đế nói:

- Bởi vì chỉ có còn sống mang đi ra ngoài mới tính.

- Đúng thế.

Vân Phi Dương đồng ý.

Coi như thu hoạch được 1000 loại cấm thuật, chỉ cần ra không được, chết ở chỗ này, cũng không dùng được.

- Mà...

Tứ Hải Kiếm Đế nói tiếp:

- Đây chỉ là bên ngoài, cấm thuật thuộc về cấp thấp nhất, muốn đạt được cao cấp hơn thì phải không ngừng xâm nhập vào trong.

"Xoát."

Vào lúc này, La Mục rút thẻ tre dưới chân lên, mở ra xem, nhất thời choáng váng, bởi vì trên đó viết - Cấm Thuật Triệu Chó.

Con mẹ nó.

Triệu chó thuật là thứ đồ chơi gì?

Chẳng lẽ triệu hoán một đàn chó ra để chiến đấu, nếu như thế, có thằng nào nhàm chán đi tu luyện hạ cấp cấm thuật này chứ!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 751: Đây là khu vực thứ hai.


"Xoát."

La Mục vứt bỏ.

- Đi thôi.

Tứ Hải Kiếm Đế nói:

- Tiến vào chỗ càng sâu, cấm thuật nơi đó mới là chúng ta cần.

Mọi người tiếp tục tiến lên.

Bên trong núi rừng nguyên thủy có rất nhiều cấm thuật, cơ hồ đi mấy chục bước thì có thể nhìn thấy thẻ tre cắm dưới mặt đất.

Nhưng.

Cường giả có kinh nghiệm hoàn toàn không để ý tới, bọn họ biết cấm thuật nơi này không cao cấp, không đáng lấy.

Mọi người nhất trí.

Xông vào sâu trong núi rừng!

Bất quá.

Muốn xuyên qua sơn lâm, khẳng định không ít phiền phức, nhìn từng đầu kh*ng b* hung thú xông lại.

Thực lực thấp nhất của chúng nó cũng đến Ngũ phẩm.

Thậm chí, Lục Thất phẩm cũng có thể thấy được ở khắp nơi, phảng phất như cố ý an bài đến ngăn chặn võ giả đang không ngừng xâm nhập.

- Giết!

"Phốc xích!"

Đám võ giả kết bạn mà đến cùng nhau chém giết hung thú đột kích, khi thì nghe ra tiếng vũ kỹ được thi triển, khi thì nghe được tiếng hung thú kêu la thảm thiết.

Vì cấm thuật, vì muốn đi vào chỗ sâu trong Đảo Thần Cấm, cái gì cản trước mặt cũng phải vượt qua.

Từng đầu hung thú chết thảm, không ít cường giả Vũ Vương cũng bị hơn mười đầu hung thú Năm Sáu phẩm vây công mà vẫn lạc.

Vân Phi Dương theo đoàn đội của mình một bên đồ sát hung thú, một một bên nhìn Vũ Vương bị giết phía xa, âm thầm lắc đầu.

Đột nhiên.

Trong lòng hắn dâng lên cảm giác khó chịu.

Đảo Thần Cấm ẩn giấu cấm thuật để người say mê này chẳng lẽ là một góc đấu trường.

Mình và những võ giả này giống như bị nuôi ở bên trong, càng không ngừng chém giết đến cung cấp niềm vui cho người khác.

Là ai.

Thiết lập tràng cảnh tàn khốc như thế!

Thực lực bọn người Vân Phi Dương mạnh mẽ, siêu việt rất nhiều võ giả, đầu tiên giết ra khỏi núi rừng.

"Ông."

Phía trước.

Một bãi cỏ trống trải bằng phẳng, rất nhiều kết đội của cường giả xung quanh, mặt đất có thẻ tre được lưu quang bao phủ.

- Đây là khu vực thứ hai.

Tứ Hải Kiếm Đế lên tiếng.

- Cấm thuật ở đây tốt hơn ngoài kia một chút.

- Tốt hơn một chút?

Vân Phi Dương nói:

- Vậy cũng không cần lấy làm gì.

"Hô!"

Vào lúc này, phía trước cách đó không xa, một võ giả đang hành tẩu trên thảo nguyên, thân thể hắn hãm vào một bãi bùn nhão, hắn nỗ lực giãy dụa, nhưng không thể thoát khốn, sau cùng gào thét trong tuyệt vọng mà dần chìm xuống.

- Chết.

Tứ Hải Kiếm Đế nói:

- Đây là Đoạt Mệnh Đầm Lầy, chúng dung nhập vào bãi cỏ, chỉ khi nào giẫm lên mới hiện ra khiến người ta khó lòng phòng bị.

Tất cả đều lộ vẻ mặt nghiêm túc.

Võ giả bị chìm xuống kia là Vũ Hoàng!

Đây cũng là Vũ Hoàng đầu tiên vẫn lạc từ khi tiến vào Đảo Thần Cấm đến giờ, mà còn rất đột nhiên, rất tùy ý a.

- Mẹ kiếp.

La Mục sụp đổ.

- Đảo Thần Cấm thật đáng sợ, ta không nên tới mới đúng!

Trước đó hắn luôn ồn ào.

Trong lúc tu luyện ở Phi Dương đại lục đã đòi đến Đảo Thần Cấm.

Vân Phi Dương thản nhiên cất lời:

- Đừng nói nhảm, cẩn thận một chút cho ta.

Mọi người bước vào bãi cỏ.

Có thể bởi vì đoạt mệnh đầm lầy, bọn hắn không dám không kiêng nể đi nhanh, chỉ có thể thả chậm tốc độ.

- Sư tôn.

Vân Phi Dương nói:

- Ta đi phía trước, các ngươi theo sau.

Tứ Hải Kiếm Đế lo lắng hỏi:

- Đồ nhi, ngươi được không?

Vân Phi Dương đi lên, son sắt nói:

- Các ngươi đi theo cước bộ của ta sẽ không gặp nguy hiểm.

Tứ Hải Kiếm Đế tháy hắn tự tin, cuối cùng thỏa hiệp, mọi người bắt đầu theo sát cước bộ hắn, không dám chếch đi.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 752: Chẳng lẽ tên này phát giác được?


"A"

Một Vũ Vương đỉnh phong giẫm lên đầm lầy ẩn giấu trong một bãi cỏ, cuối cùng kêu thảm rồi từ từ dung nhập vào bên trong.

Mọi người thở dài.

Nói thật.

Bên trong bãi cỏ to như vậy, bọn họ không có cách nào đoán trước, bước kế tiếp của mình có thể giẫm vào đầm lầy hay không.

Khoảng cách tử vong rất gần, mỗi khi đi một bước, đám người đều nơm nớp lo sợ.

May mắn là.

Khi có người phát động đầm lầy, nó sẽ một mực tồn tại, kẻ đến sau có thể nhìn thấy rõ ràng, kịp thời lách qua.

Mà.

Đoạt Mệnh Đầm Lầy cũng không phải có ở khắp nơi.

Mấy ngàn võ giả đi vào, chỉ có mấy chục người bị dính, tỷ lệ này vẫn rất nhỏ.

Võ giả càng đi phía trước càng nguy hiểm, mà người đi sau bởi vì có tiền nhân dẫn đường, sẽ an toàn hơn một chút.

Cường giả phía trước hiểu rõ đạo lý này, nhưng bọn hắn vẫn tình nguyện đi trước mở đường.

Nguyên nhân rất đơn giản.

Người đầu tiên đi qua thảo nguyên tiến vào khu vực mới sẽ có thể gặp được cấm thuật tốt hơn, có thể tiên hạ thủ vi cường!

Mang theo ý nghĩ này, mấy trăm võ giả đi trước nhất, lần lượt có người ngã vào đầm lầy.

"Hô!"

Lại có một võ giả ngã vào đầm lầy, mà hắn có tu vi Vũ Thánh sơ kỳ!

Chẳng lẽ sẽ có Thánh cấp cường giả đầu tiên chết trong Đảo Thần Cấm sao?

"A!"

Vũ Thánh cường giả ngã vào đầm lầy phẫn nộ rống to, bộc phát ra tất cả tu vi, cuối cùng thoát ra ngoài.

Đám người La Mục và Vân Lịch nhất thời buông lỏng một hơi.

Đối phương có thể tránh thoát, mình cũng có thể, chí ít còn có cơ hội sống sót.

"Phù phù."

Thánh cấp cường giả thoát khốn nằm bẹp trên đồng cỏ, trên mặt lộ vẻ suy yếu.

Tứ Hải Kiếm Đế nói:

- Vào Đoạt Mệnh Đầm Lầy, Thánh cấp võ giả tuy có thể thoát khốn, nhưng chỉ một lần, nếu lại rơi vào thì hẳn phải chết không nghi ngờ.

Bọn người La Mục đang thở ra một hơi nhất thời sụp đổ, cũng cầu nguyện, Vân Phi Dương đang dẫn đường sẽ không bị gì a.

Nhắc tới cũng kỳ.

Từ khi Vân Phi Dương mở đường phía trước, tốc độ càng lúc càng nhanh, đã đuổi kịp rất nhiều người, nhìn như không kiêng kị đầm lầy ẩn tàng trong đám cỏ.

- Đồ nhi.

Tứ Hải Kiếm Đế lo lắng nói:

- Đừng nóng vội, chậm rãi đi.

Đột nhiên.

Vân Phi Dương dừng lại.

Hắn nói:

- Theo bước chân ta, không được đi loạn.

Nói rồi đột nhiên ngoặt qua chỗ khác, đi vòng về bên trái, mà lại liên tục đi vòng hai lần.

Mọi người tuy không hiểu nhưng vẫn theo sát hắn, sau đó đi thẳng tiếp.

Nhưng.

Đi không bao lâu.

Phía sau có người la to.

Mọi người quay đầu nhìn lại phát hiện khu vực mình lách qua trước đó, hai Vũ Vương đều ngã vào đầm lầy.

- Á du…!

- Chẳng lẽ tên này phát giác được?

Mọi người ngạc nhiên nhìn Vân Phi Dương đang dẫn đường phía trước, rung động không thôi.

"Xoát."

Vào lúc này, Vân Phi Dương lại dừng lại, lần nữa thay đổi tuyến đường, bọn người La Mục lần lượt đi theo.

Tứ Hải Kiếm Đế nhịn không được hỏi:

- Đồ nhi, ngươi có thể nhìn thấy đầm lầy ẩn tàng?

- Không thấy.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 753: Đó là cái gì?


Vân Phi Dương đáp:

- Nhưng có thể cảm giác được.

Có thể... Cảm giác được?

Mọi người mơ hồ.

Nơi này không có hạn chế Linh Niệm.

Bọn họ thủy chung phóng thích, cơ hồ dò xét bãi cỏ mấy lần cũng không phát giác được địa phương không đúng!

Bọn người La Mục cảm giác không ra là vì linh hồn quá yếu.

Vân Phi Dương khác biệt.

Hắn toàn lực phóng thích linh niệm có thể bắt được khí tức của trận pháp ẩn tàng trên đồng cỏ, cũng phán định, nơi đó ẩn tàng đầm lầy.

- Chẳng lẽ...

Tứ Hải Kiếm Đế âm thầm cả kinh:

- Cường độ linh hồn tiểu tử này đã đạt đến nửa bước Vũ Thần?

Chứ nếu cường độ linh hồn cùng cảnh giới thì khó mà cảm thấy được đầm lầy.

Vân Phi Dương có thể dò xét, không thể không hoài nghi cường độ linh niệm của tiểu tử có thể đã đạt tới nửa bước Vũ Thần.

Không sai.

Tứ Hải Kiếm Đế khẳng định.

Năm đó, đồ nhi hắn chỉ có cảnh giới Hoàng Cấp, cường độ linh hồn đã đạt tới Thánh cấp, bây giờ tiến nhập Thánh Đế, hẳn cũng sẽ có đề bạt.

Đáng tiếc.

Tứ Hải Kiếm Đế đoán sai.

Cường độ linh hồn của Vân Phi Dương không phải nửa bước Vũ Thần, mà chân chính đạt tới Vũ Thần sơ kỳ!

Cái này như nói ra, chắc sẽ làm cho mọi người giật mình.

Vân Phi Dương có linh hồn lực cường đại như thế cùng nhờ trong lúc tu luyện ở Phi Dương đại lục, không ngừng vận chuyển Đoán Hồn Điển.

Không thể không nói.

Tâm pháp tu luyện linh hồn của sư tôn tiện nghi hắn đưa này rất cường đại, linh hồn đề bạt còn nhanh hơn cảnh giới võ đạo!

Linh niệm có thể so với Vũ Thần sơ kỳ để Vân Phi Dương có thể trong thời gian ngắn nhất bắt được khí tức trận pháp, từ đó sớm lách qua.

Bất quá.

Chỉ vẻn vẹn cảm ứng được!

Linh niệm hắn cường đại như thế vậy mà không cách nào nhìn trộm tiểu hình trận pháp hoàn chỉnh, chớ nói chi thẩm thấu để phá giải.

- Trận pháp ẩn tàng trên đảo tuyệt đối siêu việt Phàm Giới...

Vân Phi Dương thầm nghĩ.

Đột nhiên.

Hắn dừng lại.

Lần nữa tránh né phía trước.

Dựa vào linh niệm siêu cường, Vân Phi Dương mang theo mọi người như giẫm trên đất bằng, bước đi như bay.

- Bọn họ đi thật nhanh!

- Giống như có thể dự cảm được đầm lầy vậy!

Rất nhiều võ giả nhìn thấy Vân Phi Dương rẽ trái rẽ phải, càng chạy càng nhanh, dần dần ý thức được cái gì.

- Đi, chúng ta theo hắn.

"Xoát xoát."

Kết quả là, rất nhiều cường giả đi theo Vân Phi Dương, sau lưng hắn hình thành một hàng dài.

Khoan hãy nói.

Võ giả đi theo Vân Phi Dương rốt cuộc không có giẫm trúng đầm lầy.

- Trời ơi, Phi Dương Thánh Đế làm sao làm được?

- Chẳng lẽ hắn không cần đoán cũng biết?

Mọi người đi sau nghị luận, trong lòng không khỏi rung động.

Rất nhiều võ giả sắp xếp thành một hàng dài chậm rãi tiến lên. Nói như thế, Vân Phi Dương tự nhiên trở thành đầu lĩnh.

- Hừm?

Đột nhiên, hắn dừng lại.

Mấy người La Mục cũng ngừng chân, võ giả đi theo sau cũng ngừng bước.

- Sư tôn.

Vân Phi Dương chỉ bên trái, nói:

- Đó là cái gì?

Tứ Hải Kiếm Đế nhìn qua.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 754: Kết cục như thế đó!


Thấy bên trong một khu vực có một thẻ tre ngân sắc được lưu quang bao phủ, khác biệt với các thẻ tre trước đó.

Tứ Hải Kiếm Đế nói:

- Đây là ngân giản.

Ngân giản?

Vân Phi Dương mờ mịt.

Tứ Hải Kiếm Đế giải thích:

- Đảo Thần Cấm tản mát cấm thuật, theo ghi chép thì có ba loại, một loại là lục sắc thẻ tre, một loại khác là ngân sắc, còn có cao nhất là kim sắc.

Vân Phi Dương nói:

- Ngân sắc và kim sắc càng mạnh hơn?

- Không sai.

Tứ Hải Kiếm Đế nói:

- Kiếm cấm của vi sư cũng được ghi chép trên ngân sắc thẻ trúc.

Vân Phi Dương cười nói:

- Nói như vậy, xem như gặp được cấm thuật không tệ.

Nói rồi, muốn đi qua.

"Xoát!"

Nhưng vào lúc này, một Thánh cấp võ giả từ phía sau xông lên trước nhanh hơn một bước, nắm ngân giản trong tay.

- Mẹ nó.

Vân Phi Dương nhất thời giận dữ.

Lão tử dẫn đường phía trước cho các ngươi, phát hiện ra vật này trước, các ngươi lại dám đoạt!

- Đồ nhi.

Tứ Hải Kiếm Đế nói:

- Không cần tức giận, đi qua bãi cỏ này, ngân giản có thể thấy được ở khắp nơi, hoàn toàn không cần tranh đoạt.

Vân Phi Dương ngạc nhiên.

Kiếm Cấm Vạn Kiếm Quy Tông đã là cấm thuật không tệ, mà ngân giản cấp bậc này có thể thấy được khắp nơi, quả thật không dám tưởng tượng a!

Cũng không lâu lắm.

Vân Phi Dương ra khỏi thảo nguyên, đứng trên một mảnh lục địa được tạo thành từ đá đặc thù.

Quả nhiên.

Như Tứ Hải Kiếm Đế nói.

Thả mắt nhìn lại.

Trên đường uốn lượn phía trước tán lạc rất nhiều ngân sắc thẻ tre, số lượng ít nhất phải mấy trăm!

"Xoát."

Vân Phi Dương thuận tay nhặt lên một cái, mở ra xem, trên đó viết, Cấm Thuật Ngự Lôi, sau đó cười nói:

- Cái này không tệ, rất thích hợp với ta.

Trong cơ thể hắn có Lôi hệ.

Nhưng không có vũ kỹ phù hợp nên rất ít thi triển ra. Dù sao, thuần túy Lôi hệ bạo phát còn không bằng kiếm khí.

Mấy người La Mục cũng không nhàn rỗi, nhao nhao nhặt ngân giản lên, tùy tiện xem xét, cảm thấy không tệ, muốn nhét vào trong ngực.

- Chậm đã!

Tứ Hải Kiếm Đế ngăn cản.

- Ở chỗ này, chỉ cần đưa cấm thuật vào trong ngực thì không thể lại vứt bỏ, nếu không sẽ bạo thể mà chết.

Dát.

La Mục và Vân Lịch nhất thời cứng ngắc.

Bọn họ vội vàng vứt ngân giản trên mặt đất, tuy hai cấm thuật này không tệ, nhưng cũng không quá thích hợp với mình.

Tiến vào Đảo Thần Cấm, không thể câu thông không gian giới chỉ, mang trên người không chỉ dư thừa mà còn trở thành quả bom ẩn hình.

"Oanh!"

Đột nhiên, phía trước truyền đến nổ tung.

Một võ giả lấy được không ít thẻ tre, nhưng tìm được một cái ngân giản càng trâu hơn, tiện tay vứt một cái, kết quả trực tiếp nổ tung mà chết.

- Thấy chưa.

Tứ Hải Kiếm Đế chân thành nói:

- Kết cục như thế đó!

Trái tim nhỏ của La Mục và Vân Lịch nhảy nhót, sụp đổ nói:
- Động một chút lại bạo thể mà chết, quá dọa người đi!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 755: Ngọa tào!


Tứ Hải Kiếm Đế nói:

- Cho nên trong lúc tìm tòi ngân giản, tận lực lựa chọn cái thích hợp với bản thân, không được ham hố.

- Hiểu rõ.

Mọi người gật đầu.

Vào lúc này, La Mục nói:

- Phi Dương ca, ngươi đang làm gì thế?

Tứ Hải Kiếm Đế quay đầu nhìn lại, tròng mắt xém chút trừng ra ngoài, bởi vì, Vân Phi Dương đang không ngừng nhét ngân giản vào trong ngực.

"Xoát xoát."

Trong chớp mắt đã lấy bảy tám cái vào trong ngực, hắn cười nói:

- Nhiều cấm thuật tùy tiện ném loạn như vậy, thật sự hư mất của trời.

- Ngươi…

Tứ Hải Kiếm Đế muốn ngã quỵ.

Mình rõ ràng đã nói ra hậu quả, cũng có võ giả dùng sinh mệnh để biểu thị hậu quả đó, chẳng lẽ tên này không nghe thấy hay không sợ chết!

- Sư tôn.

Đột nhiên, Vân Phi Dương truyền âm nói với mọi người.

- Ta có thể câu thông Phi Dương đại lục, ngân giản đều được đưa vào, tuyệt sẽ không vứt ra.

Đám người nhất thời đại hỉ.

Đã có thể câu thông Phi Dương đại lục, chẳng khác nào có không gian to lớn chứa đựng, có thể mang toàn bộ ngân giản đi nha!

"Xoát!"

La Mục vội vàng nhặt ngân giản lên, hô:

- Phi Dương ca, đây đây, đặt vào.

- Hỗn đản.

Vân Phi Dương nguýt hắn một cái.

- Làm lộ vậy để người ta nhìn thấy thì không tốt.

- Đúng đúng!

La Mục vội vàng vứt bỏ ngân giản.

Bọn người Tứ Hải Kiếm Đế vội vàng thu hồi vẻ hưng phấn, giả bộ giống như không việc gì. Thậm chí cố ý ngăn trở Vân Phi Dương, để hắn vụng trộm lấy ngân giản.

Không gian giới chỉ không có tác dụng ở chỗ này, nhưng thế giới trong thể nội Vân Phi Dương lại không bị hạn chế, quả thật quá thoải mái.

Hắn cố ý thả chậm tốc độ, rơi phía sau mọi người, thu sạch ngân giản vào.

- Phát tài rồi.

Vân Phi Dương âm thầm vui vẻ.

- Dù mình không tu luyện cũng có thể mang ra bán!

Tên này nghĩ rất tốt.

Điều kiện tiên quyết là phải còn sống ra ngoài, nếu không, dù cấm thuật đổ đầy Phi Dương đại lục, cũng sẽ vô bổ.

"Phốc!"

Ngay thời điểm Vân Phi Dương trộm lấy ngân giản, trên không phía trước truyền đến âm thanh huy động đôi cánh.

Mọi người nhao nhao ngẩng đầu.

Chỉ thấy một nam tử trẻ tuổi xuất hiện giữa không tóc bạc áo choàng, ngũ quan đoan chính, bộ dáng rất soái, thân trên l** l*, th*n d*** mặc trang phục đặc sứ.

Bất quá.

Người trẻ tuổi không phải treo giữa không trung mà bay giữa không trung, sau lưng hắn có một đôi cánh không ngừng huy động!

Rất nhiều võ giả kinh hãi.

Sống lâu như thế, còn lần đầu tiên nhìn thấy, loại loại người mọc ra cánh sau lưng thế này a!

Tứ Hải Kiếm Đế cũng phát mộng.

Năm đó tiến vào Đảo Thần Cấm cũng chưa thấy qua người thế này.

- Ngọa tào!

La Mục bật thốt lên:

- Người chim kìa!

Vân Phi Dương lấy ngân giản đưa vào trong ngực, vẻ mặt nghiêm túc, trong đám người chỉ có hắn biết, đây không phải là người chim, mà chính là Dực Nhân.

Dực Nhân.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 756: Rất khó chống lại?


Xưng Dực Tộc.

Một tộc loại tại Thần Giới.

Bọn họ từ khi sinh ra đã mọc cánh, khi còn nhỏ đã không dựa vào võ đạo mà có thể bay lượn bầu trời.

Thực lực Dực Tộc tộc căn cứ màu sắc của cánh mà phân chia.

Phổ thông Dực Nhân sẽ có cánh màu trắng, cao thêm chút nữa tiến hóa thành ngân sắc (màu bạc), mạnh hơn thì sẽ tiến hóa đến kim sắc, sau đó thăng hoa thanh bốn cánh là Tứ Thải, Lục Dực Lục Thải.

Vân Phi Dương không quá hiểu biết đối với cảnh giới của Dực Tộc.

Chỉ biết là năm đó ở Thần Giới.

Đầu lĩnh Dực Tộc Mạnh nhất, sau lưng hắn có mười hai cánh cũng sở hữu mười hai loại màu sắc, thực lực nghe nói không kém gì Thần Quân.

- Cánh tên Dực Nhân này cũng không phải quá trắng, thực lực chắc cũng không mạnh lắm.

Vân Phi Dương âm thầm suy đoán.

"Xoát!"

Đột nhiên, Dực Nhân bay xuống.

Hắn rơi vào Vân Phi Dương trước người, lãnh đạm nói:

- Nhân loại, ngươi làm trái với quy định Đảo Thần Cấm.

Không phải chứ?

Người chim còn có thể nói chuyện?

La Mục có chút choáng.

Vân Phi Dương cười nói hỏi.

- Đảo Thần Cấm còn có quy định?

Dực Nhân lạnh lùng nói:

- Bản Thần vệ không biết ngươi dùng phương pháp gì có thể chứa đựng nhiều ngân giản như vậy, nhưng trái với quy định sẽ phải bị phạt.

- Ta dựa vào.

La Mục đi tới, nói:

- Người chim, cmn ngươi chảnh cún quá!

Nói rồi đập một quyền tới.

Ánh mắt Dực Nhân lạnh lẽo, nâng quyền nghênh đón, mang theo lực lượng chí ít đạt tới 30 ngàn trọng!

- Không phải chứ?

Cảm nhận được cỗ lực lượng bạo liệt kia, La Mục xém chút khóc thét, cảnh giới hiện tại của hắn chỉ có Vũ Thánh sơ kỳ, lực kình bạo phát cũng chỉ có một vạn ba ngàn trọng thôi.

Mẹ kiếp.

Trang bức cm gì không biết mà lại đụng phải cường giả rồi!

Nói thì chậm, diễn ra rất nhanh, Vân Phi Dương đá La Mục văng ra ngoài, nâng quyền nghênh đón.

"Oanh!"

Hai người đối bính một chiêu.

"Đạp đạp."

Vân Phi Dương lui hơn mười bước, Dực Nhân cũng lui hơn mười bước, nhưng trong ánh mắt còn lóe ra vẻ hoảng hốt.

Tên nhân loại này bạo phát cảnh giới thì là Thánh cấp sơ kỳ ở Phàm Giới, vậy mà lực lượng không yếu hơn mình?

- Không tệ.

Hắn thản nhiên nói:

- Ngươi rất có thực lực.

- Bất quá.

- Vi phạm quy định Đảo Thần Cấm vẫn phải bị phạt, hi vọng ngươi phối hợp, nếu không…

- Nếu không như thế nào?

Vân Phi Dương thản nhiên hỏi lại.

"Xoát xoát!"

La Mục và Vân Lịch nhất thời bạo phát tu vi, trên mặt hiện ra mỉm cười phách lối, cách đó mấy người Long Chấn Vũ không xa cũng tiến vào trạng thái chiến đấu.

Hiển nhiên.

Đang nói cho đối phương biết, người của chúng ta nhiều, một người chim như ngươi có tư cách gì phách lối ở chỗ này?

- Chơi hội đồng?

Dực Nhân cười lạnh.

"Phốc!"

"Phốc!"

Vào lúc này, trên không nơi xa bay ra mấy trăm Dực Nhân, bọn họ phóng thích tu vi, không kém gì Dực Nhân này.

Khóe miệng Vân Phi Dương giật một cái.

Không nghĩ tới.

Bên trong Đảo Thần Cấm lại có nhiều Dực Nhân như vậy. Xem ra, bên mình này khó chống lại.

Rất khó chống lại?

Căn bản không thể chống lại.

Bởi vì khi La Mục và Vân Lịch nhìn thấy nhiều người chim bay ra ngoài như thế, khí thế tỏa ra cũng rất dọa người, đã sớm biến mất bên người Vân Phi Dương.

- Trời xanh thăm thẳm.

- Gió biển mát mẻ.

Hai người ngồi xổm trên thạch đầu, một tên nhìn trời, một tên híp mắt, biểu lộ rất vui sướng, vẻ hung hăng càn quấy vừa rồi hoàn toàn biến mất không còn bóng dáng.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 757: Sớm biết đã không trang bức rồi.


La Mục và Vân Lịch cứ nghĩ bên mình nhiều người, quần ẩu một người chim, còn không phải dễ như trở bàn tay?

Nhưng.

Không nghĩ đến.

Đối phương gọi hội đến mấy trăm tên, thực lực từng tên đều là Thánh cấp, còn nhiều hơn đám cường giả nhân loại bên mình đi vào Đảo Thần Cấm nữa.

"Phốc."

"Phốc."

Mấy trăm Dực Nhân treo giữa không trung bộc phát khí tức Thánh cấp khiến cho sắc mặt vô số cường giả đại biến.

Đương nhiên.

Càng buồn bực hơn là.

Từ khi có Đảo Thần Cấm đến nay, rất nhiều người sống sót đi ra chưa bao giờ nói qua sinh vật có cánh cũng chưa từng nghe qua nói có quy định gì cả.

Cái kia là lúc trước.

Lần này Vân Phi Dương tới.

Tên này lòng tham không đáy, dựa vào Phi Dương đại lục thu gần trăm loại cấm thuật, sau cùng kinh động Thần Vệ Dực Tộc vì trái với quy định.

Cái gọi là quy định.

Chính là võ giả tiến vào Đảo Thần Cấm, chỉ cho mang cấm thuật trên người, không được thu nhập vào không gian nào khác.

Vốn trên đảo có cấm chế nào đó.

Không gian của nhân loại võ giả đều bị phong ấn, không cách nào câu thông, hết lần này tới lần khác Vân Phi Dương có Phi Dương đại lục, hệ thống khác biệt với không gian giới chỉ, cho nên tạo ra một lỗ thủng.

- Người đâu.

Tên Dực Tộc Thần Vệ kia thản nhiên ra lệnh:

- Bắt người này lại, nếu dám phản kháng, giết bất luận tội!

"Xoát xoát."

Mấy chục Dực Nhân rơi xuống.

Tứ Hải Kiếm Đế đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn, La Mục và Vân Lịch đang né một bên cũng bộc phát tu vi.

Mẹ kiếp.

Nhiều người thì trâu bò à?

Bố đây đéo sợ cha con thằng nào nhé!

- Sư tôn.

Vân Phi Dương đi về phía trước một bước, nói:

- Không được xúc động.

- Ta nhận phạt.

Mấy trăm Thánh cấp Dực Nhân.

Tên này có cuồng cũng hiểu, coi như tập hợp tất cả cường giả nhân loại bên này cũng không thể chống lại.

Huống chi.

Những nhân loại võ giả đến đây chắc chắn không vì mình mà đối nghịch với Dực Nhân cường đại.

- Chúng ta đi thôi.

- Đúng đúng, nhanh tiến về khu vực tiếp theo, xem có thể tìm được Kim Giản hay không.

Rất nhiều cường giả bước nhanh chuồn đi, phảng phất như sợ vạ lây đến mình.

- Đ*t mẹ.

La Mục tức miệng mắng to:

- Một đám không biết xấu hổ, cũng không nghĩ một chút, không có Phi Dương ca, bọn họ rất có thể đã chết trong đầm lầy rồi!

Tứ Hải Kiếm Đế lắc đầu.

Số lượng Dực Nhân quá nhiều, thực lực quá mạnh, Vân Phi Dương cũng không có phản kháng, lựa chọn nhận thua, sau đó bị hai tên Dực Nhân dẫn đi.

- Còn có hai người kia.

Dực Nhân Thần Vệ chỉ La Mục và Vân Lịch.

- Cùng nhau mang đi, vừa rồi quá phách lối.

- Mẹ nó.

La Mục và Vân Lịch né tránh rất xa trực tiếp ngã từ tảng đá xuống đất, sụp đổ nói:

- Sớm biết đã không trang bức rồi.

Ba người Vân Phi Dương bị Dực Nhân trói bay đến đường cuối đường đá, đứng một trước thạch thai phủ đầy rêu.

- Nhân loại.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 758: Không xúc động?


Dực Nhân Thần Vệ nói:

- Đi vào đi, nếu như có thể chống nổi hai canh giờ, các ngươi sẽ vô tội và được phóng thích.

Còn có thể vô tội phóng thích?

Vân Phi Dương cười cười, dậm chân đi trên cầu thang đá, vừa đi vào phảng phất như dung nhập vào một trận pháp nào đó.

"Xoát xoát."

La Mục và Vân Lịch cũng theo vào.

- Hình như chúng ta bị giam trong một lồng giam.

Vân Phi Dương phóng thích linh niệm, phát hiện cầu thang đá rộng mấy chục trượng, tứ phía đều có trận pháp, hẳn là không gian phong bế.

"Hô."

Đột nhiên, một người đá dần dần đi ra từ trong không gian, thể trạng khoảng ba trượng, quanh thân tràn ngập khí tức bạo tạc.

- Rất mạnh.

Vân Phi Dương nói:

- Có thể so với Vũ Thánh đỉnh phong.

- Không phải chứ?

La Mục và Vân Lịch choáng sợ.

Thực lực bọn hắn chỉ có Vũ Thánh sơ kỳ, đối mặt người đá đỉnh phong, khẳng định sẽ bị ngược rất thảm, làm sao có thể chống nổi hai canh giờ.

Nhưng.

Để bọn hắn càng sụp đổ là.

Sau khi người đá xuất hiện, không gian lần nữa chấn động, lại có thêm một tên người đá xuất hiện.

- Mẹ ơi!

La Mục mắng to:

- Muốn chúng ta chết đây mà!

Hai tên thạch nhân xuất hiện.

Ngoại giới.

Rất nhiều võ giả chạy theo tới đây.

Bọn họ có thể thấy rõ hết thảy bên trong, khi thấy người đá thì không khỏi hít một hơi lãnh khí.

- Đây là…Bát phẩm cao cấp thạch nhân!

- Không phải chứ?

Rất nhiều người trừng to hai mắt.

Bát phẩm cao cấp.

Không phải tương đương với Thánh cấp đỉnh phong à!

Mà.

Còn không phải một tên, mà là hai tên!

- Nhân loại đến Đảo Thần Cấm!

Trước thạch thai, Dực Nhân Thần Vệ lên tiếng:

- Ba người bên trong có một tên làm trái quy định, hai tên xem thường Thần Vệ, nên chúng sẽ chịu người đá khảo nghiệm hai canh giờ trong đó, sống sót thì sẽ được vô tội phóng thích.

- Xong, xong.

Có người nói:

- Phi Dương Thánh Đế và hai Vũ Thánh kia phải chết ở bên trong a.

Nếu như là một thạch nhân.

Bọn họ còn nghĩ rằng, lấy thực lực Thánh Đế của Vân Phi Dương phối hợp thêm hai Vũ Thánh sơ kỳ, có thể vượt qua, nhưng, đối mặt hai thạch nhân, tuyệt không hi vọng.

- Đồ nhi.

Ánh mắt Tứ Hải Kiếm Đế lấp lóe vẻ phẫn nộ, muốn xông tới.

- Lão gia hỏa.

Mẫu Đơn và Hỏa Linh Thánh Quân vội vàng kéo hắn lại, nói:

- Đồ đệ ngươi không phải vừa nói qua, ngươi không thể xúc động sao?

Không xúc động?

Đồ nhi ta sắp đái ra máu bên trong rồi kia kìa.

Chẳng lẽ ta phải muốn ngồi xuống, rót chén trà ra uống nhìn hắn chết?
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 759: Trong bệ đá.


Tứ Hải Kiếm Đế đè ép lửa giận, nói:

- Thần vệ, lão phu có thể thay đồ nhi chịu phạt không?

Vân Phi Dương bên trong nghe như thế, nhất thời cảm động không thôi.

- Không thể.

Dực Nhân Thần Vệ thản nhiên đáp.

- Đáng giận.

Tứ Hải Kiếm Đế nắm quyền.

Nếu như không phải hai nàng Mẫu Đơn và Hỏa Linh Thánh Quân một mực lôi kéo, chỉ sợ hắn sớm đã tiến lên.

- Sư tôn, Vân Phi Dương muốn chết.

Vô Danh đứng trong đám người, khóe miệng hiện ra mỉm cười âm u.

Tư Không Minh cười lạnh nói:

- Vi sư vốn muốn tìm cơ hội xử lý hắn, hiện tại đã không cần.

- Đáng tiếc.

Vô Danh căm hận nói:

- Không tự tay giết được tên này.

Tư Không Minh nói:

- Nhìn hắn bị Thạch nhân g**t ch*t cũng là một việc sự việc.

Vô Danh cười rộ lên.

- Vân Phi Dương…

Tư Không Minh âm thầm cười lạnh.

- Ngươi chết đi mới để đồ tâm ma của nhi ta biến mất, mới có thể bước vào cảnh giới cao hơn.

Hắn thủy chung cho rằng.

Thời điểm thi đấu thiên tài, Vân Phi Dương độc ác chà đạp đồ nhi mình, làm hắn sinh ra tâm ma vung đi không được, ảnh hưởng đến tốc độ tấn cấp của hắn.

Trên thực tế.

Vô Danh cũng không có tâm ma.

Nhiều lắm là cừu hận rất sâu đối với Vân Phi Dương mà thôi.

Hắn sở dĩ tấn cấp chậm chạp, thứ nhất là vì thương tổn quá nặng, thứ hai là thần thông Lôi Thần trong thân thể bị thu lấy.

Mất đi thần thông.

Chẳng khác nào mất đi y bát của Thần.

Nói trắng ra, nói đến thiên phú của Vô Danh bây giờ thì chỉ thuộc về nhị lưu, hoàn toàn không thể đánh đồng cùng thiên tài đứng đầu như đám Long Chấn Vũ.

Tư Không Minh cũng không biết những chuyện này.

Cho nên hắn nghĩ đồ nhi mình có tâm ma, phương pháp tốt nhất loại trừ tâm ma cũng là Vân Phi Dương chết!

Ba người Vân Phi Dương tiến vào thạch thai chịu phạt khiến rất nhiều võ giả nhận định hẳn phải chết không nghi ngờ.

- Chúng ta tiếp tục đi thôi.

- Đi đi.

Rất nhiều người cũng không có tâm tình nhìn ba người bị phạt bên trong, chuẩn bị tiếp tục đi tiếp, tìm kiếm cấm thuật càng mạnh hơn.

Nhưng.

Vừa mới chuẩn bị khởi hành.

Dực Nhân Thạch Vệ lên tiếng:

- Khu vực tiếp theo tạm thời bị phong ấn, chỉ khi nào ba người kia kết thúc trừng phạt mới mở ra.

- Cái gì!

Mọi người sụp đổ.

Rơi vào đường cùng, chỉ có thể dừng lại, thậm chí có người âm thầm nguyền rủa ba người mau bị giải quyết, đừng lãng phí thời gian của mọi người.

Sư đồ Tư Không Minh cười lạnh không thôi.

Hai người tự nhiên không muốn rời đi, có thể tận mắt nhìn thấy Vân Phi Dương bị giết là sự việc không còn gì tốt hơn.
Trong bệ đá.
 
Back
Top