Truyện chỉ là trí tưởng tượng, không có thật 100%, tất cả nội dung đều hoàn toàn hư cấu.‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐Dực Thiên từ từ nâng đùi Thanh Khải lên, đùi trắng nõn mềm mại lộ ra qua mảnh vãi y phục nằm rải rác trên giường, Dực Thiên nhìn mà thèm thuồng.
Đôi chân này hắn luôn âu yếu nó hằng đêm.Dực Thiên dịu dàng xoa đùi non Thanh Khải, Thanh Khải vì khóc mà khóe mắt đã đỏ hoe, trông rất gợi tình.
Dực Thiên vén nhẹ tóc Thanh Khải sau tai, hắn mê đắm cái vẻ đẹp này, hắn muốn mãi cậu ở bên hắn.
Nhưng cậu lại muốn đi đây đi đó, muốn tìm hiểu thế giới rộng lớn, hắn rất ghét điều đó.Hắn lại cúi xuống cắn khắp ngực cậu, cậu khó chịu vì đau, nắm lấy tóc hắn nhưng hắn lại càng cắn mạnh hơn.
"Trẫm từng nghĩ Khanh đeo trâm cài tóc này sẽ rất đẹp."
Dực Thiên lấy hộp gỗ từ đầu giường ra, bên trong có một chiếc trâm cài tóc điêu khắc thủ công rất tinh xảo, hắn mân mê chiếc trâm cài tóc một lúc rồi thẳng tay chọc vào núm vú Thanh Khải, trâm cài tóc xuyên qua núm vú làm Thanh Khải rên lên vì đau.
Cơn đau làm cậu tê dại cả người."
Hoàng đế..."
- Nước mắt cậu rơi lã chã.
Khuôn mặt xinh đẹp toàn vệt nước mắt nhem nhuốc."
Rất đẹp, ta rất thích.
Hợp với ngươi lắm Thanh Khải."
Thanh Khải sợ đến mức mặt trắng bệch ra, Dực Thiên lại bắt đầu nối lỏng phía dưới Thanh Khải.
Thanh Khải rên rỉ, cơ thể cũng uốn éo theo từng cú chạm của Dực Thiên.
Cơn đau hòa lẫn với sự sung sướng, cây gậy thô to của Dực Thiên liền bật ra.
Hơi nóng thô ráp cọ vào mép lồn của Thanh Khải.Cái thứ kinh dị đấy đã nhiều lần giã cậu đến ngất lịm đi.
Dực Thiên đẩy từ từ vào bên trong, hắn đánh vào mông cậu.
Bắt cậu thả lỏng ra, bên trong Thanh Khanh căng ra.
Hô hấp cũng trở nên khó khăn hơn, vào được một nửa thì hắn nắm chặt eo cậu.
Vì cậu rất gầy nên bụng liền trồi ra dáng dị vật bên trong.
Hắn còn ấn ấn dị vật mỗi lần thúc vào bên trong.Động tác không hề nhu nhược, mạnh bạo đến mức Thanh Khải cào loạn xạ đệm giường.
"Thanh Khải, ngươi thấy sướng không?
Mau nói đi."
"S-Sướng lắm... hức hức... hoàng đế, chậm lại đi mà-"Dực Thiên nhấc hông Thanh Khải cao hơn, mỗi lần đều đâm sâu vào tử cung nóng ẩm của cậu.
Hắn muốn có con với cậu, để rằng buộc cậu ở bên hắn.
Nước dâm từ lồn bắn tung tóe hết ra, ướt đẫm cả ga giường.Dực Thiên bắn đầy tinh dịch vào bên trong tử cung cậu, nhiều đến mức còn tràn cả ra ngoài.
Mới một hiệp mà cậu đã mệt lừ, hắn thấy cậu nức nở thì lại nứng thêm."
Nguyễn Khanh... làm thêm hiệp nữa nhé."
Thanh Khải lắc đầu phản đối nhưng rồi vẫn bị hắn banh chân ra mà đâm vào.-----Những ngày tháng bị cưỡng gian lại quay lại, mai có lên triều mà hắn lại hành cậu đến sáng."
Khanh nhớ giữ tinh dịch ta trong bụng nhé, đừng làm rớt.
Nghe chưa?"
Thanh Khải ấm ức gật đầu.
Cả buổi triều cậu đứng cứ trật vật mãi, tinh dịch bên trong làm cậu khó chịu quá.
Dực Thiên còn hỏi cậu mấy câu, làm cậu phải lắp bắp trả lời, trong đầu trống rỗng.
Các quan thần bên cạnh thì cũng nghi ngờ, nghĩ Thanh Khải hôm nay không khỏe nên trả lời chẳng đi vào đâu.
"Bãi triều, Khanh Khải ở lại."
Các quan thần đều ra ngoài hết, căn phòng liền trở nên vắng vẻ.
Dực Thiên gõ ngón tay lên ngai vàng, Thanh Khải hiểu ý.
Liền bước tới phía hắn."
Khanh thực sự rất nghe lời."
Hắn đã thô bạo cởi bỏ y phục của Thanh Khải ra để ngắm nghía cái lồn cậu ngậm chặt tinh của hắn.
"Ta sẽ thưởng cho Khanh vì sự nghe lời này."
Thanh Khải ngồi lên đùi Dực Thiên, hắn mân me xoa nắn mông cậu.
Ngực cậu bị hắn bú mút không ngừng.Chân cũng phải dạng ra để cưỡi dị vật của hắn, cậu sợ có người vào nhưng hắn bảo có người mới vui.
Cậu vừa nhún vừa sợ hãi.
Bướm bé ăn cặc lớn toàn phải căng hết cỡ, bướm bé đầy nước, chảy lênh láng hết cả ra.
Đang cao trào thì đột nhiên có người gõ cửa, Thanh Khải run rẩy sợ hãi.
"H-Hoàng đế... có người..."
"Tiếp tục nhún đi."
-còn tiếp-T lười viết quá

đi học rồi nên k có nhiều thời gian.
Sr các con vợ :'(Vote+ cmt nhaaaaaaa Iu