[BOT] Wattpad
Quản Trị Viên
Shikoku No Tokei - Tử Khắc Chi Thời Kế
Hồn Quỷ Tỏa Sáng
Hồn Quỷ Tỏa Sáng
Chương 18 – Hồn quỷ tỏa sángPhòng họp rộng rãi của căn cứ Lưỡi Sáng tĩnh lặng.
Ánh sáng từ những khung cửa sổ cao chiếu xuyên qua, hắt xuống các dãy ghế sắp xếp gọn gàng, phản chiếu lên mặt sàn kim loại bóng loáng.
Hàng chục tân binh, trong đó có Ryu, Airi và hai người bạn, ngồi ngay ngắn, ánh mắt vừa tò mò vừa hồi hộp.
Không khí đan xen giữa nghiêm túc và căng thẳng, từng nhịp thở đều dường như vang vọng trong căn phòng.Senjou Sugi đứng trên bục, đôi mắt xanh biếc quét qua cả hàng.
Bộ quân phục đen ôm sát cơ thể cô, điểm xám ở vai và cổ áo khiến hình ảnh vừa lạnh lùng vừa uy nghi.
Tay cô đặt lên cán katana, vỏ đen, lưỡi bạc khắc họa tiết linh thú lấp lánh dưới ánh sáng.
Không một tân binh nào dám thở mạnh, càng không dám cử động vô ý.“Các người đã bước vào Quang Nhận Hộ Vệ Đội,” giọng Sugi vang lên, sắc bén nhưng không chói tai.
“Đây không phải lớp học lý thuyết.
Mục tiêu của chúng ta là sống sót, và để sống sót, phải hiểu kẻ thù.”
Connor đứng phía sau, khoanh tay.
Bộ quân phục đen của anh khác biệt chút ít: áo dài gọn, viền đen, ánh mắt sâu nhưng trầm.
Dù không nói nhiều, sự hiện diện của anh khiến cả căn phòng như được neo chặt, mọi cử động đều được kiểm soát trong khoảng nhận thức vô hình.
Tân binh nhận ra rằng, nơi này không có chỗ cho những kẻ nôn nóng.
Sugi tiếp tục, mở một bản đồ lớn trải trên bàn trước mặt tân binh.
Trên đó, các vùng đỏ hiện lên như cảnh báo: nơi quái vật thường xuất hiện, nơi lực lượng đối phương từng tấn công, nơi mà Hakai-sha – những sinh vật dị dạng – lang thang không bị kiểm soát.
Cô nhấn mạnh: “Các vùng này không phải để xem chơi.
Mỗi trận chiến ngoài kia là sống còn.
Chỉ một quyết định sai, và người mất mạng sẽ không ai nhắc tới.”
Cô giơ tay, chậm rãi chỉ vào một biểu tượng trên bản đồ.
“Nhưng nguy hiểm không chỉ đến từ những quái vật.
Có bốn con quỷ nguyên sơ, tồn tại từ khi thế giới bắt đầu phân định năng lượng và dục vọng con người.
Chúng không can thiệp trực tiếp để thống trị, mà con người tự kéo đến, tự khuất phục.”
Ánh mắt Sugi sáng lên, giọng cô trầm xuống: “Shinigami — Cái chết.
Đại diện cho nỗi ám ảnh kết thúc, và khát vọng vượt qua nó.Chronos — Thời gian.
Hóa thân của hối tiếc và khao khát kiểm soát số phận.Desiderius — Tham vọng.
Tiếng gọi quyền lực, sự vĩ đại bất chấp giới hạn.Umbra — Bóng tối.
Vùng mờ ảo trong tâm trí, nơi những điều con người không dám nhìn thẳng.”
Các tân binh lặng đi.
Một số người khẽ nắm chặt tay, ánh mắt mở to.
Ryu cảm nhận luồng áp lực từ từng cái tên, từng ý nghĩa, như thể mỗi con quỷ không chỉ là danh xưng, mà là bài học về nhân tính – về dục vọng, nỗi sợ, khát vọng quyền lực, và bóng tối sâu kín bên trong mỗi con người.Sugi gập bản đồ lại, bước tới gần.
“Khả năng gặp và ký khế ước với chúng cực kỳ thấp.
Nhưng một khi gặp… con đường quay lại đã bị chôn vùi.
Bất kỳ ai bước vào giao kèo, đều không còn là người bình thường nữa.”
Một sĩ quan trẻ nhích người, hỏi nhỏ: “Đội trưởng… nghĩa là nếu ai ký khế ước, họ sẽ là kẻ thù của chúng ta ư?”
“Không chỉ là kẻ thù,” Sugi đáp lạnh, ánh mắt quét qua tất cả.
“Họ là những kẻ từng đứng về phía chúng ta.
Hãy nhớ, mục tiêu của Lưỡi Sáng không phải tranh chấp danh tiếng.
Chúng ta bảo vệ phần người còn lại, bằng mọi giá.”
Connor bước tới gần bàn, chạm nhẹ vào một mô hình chiến trường.
Không lời, anh chỉ tay vào các khu vực đánh dấu, ánh mắt sâu thẳm như nhắc nhở: ngoài kia, quái vật không chờ đợi ai.
Không có kế hoạch, không có sai sót, không có cơ hội sửa sai lần hai.
Sự hiện diện của anh im lặng nhưng vững chắc – giống như một lớp khiên vô hình bao bọc tân binh.Ryu cảm nhận rõ nhịp tim mình tăng tốc, cơ thể tạm thời căng ra trong sự cảnh giác.
Airi đứng cạnh, bàn tay đặt nhẹ lên cánh tay cậu, truyền cho cậu cảm giác yên tâm.
Hai người bạn còn lại cũng hướng mắt về phía mô hình, cố gắng ghi nhớ mọi chi tiết.Sugi tiếp tục: “Căn bản mà nói, bốn con quỷ nguyên sơ này nắm giữ một phần trật tự của thế giới.
Không phải trật tự tốt đẹp, mà là trật tự hình thành từ dục vọng của con người.
Chúng không cần thống trị, vì con người tự kéo đến để khuất phục.”
Cô dừng lại, giọng trầm, nhấn mạnh từng chữ: “Vì vậy, nhiệm vụ của các người không chỉ là đối mặt với quái vật, mà còn phải nhận thức về bản thân – về năng lực, giới hạn, và cái giá đi kèm.”
Các tân binh ngồi thẳng lưng.
Không khí căng lên như dây đàn.
Ánh mắt Ryu ánh lên quyết tâm.
Cậu nhận ra rằng đây không chỉ là huấn luyện, mà là bài học sống còn, là bước khởi đầu của những trận chiến mà cậu chưa thể tưởng tượng.
Connor di chuyển một vòng quanh phòng, lặng lẽ quan sát.
Dù không nói lời nào, cách anh nghiêng người, đôi mắt quét qua các tân binh, thể hiện sự hiện diện, cảnh báo vô hình rằng ngoài kia, mọi lỗi lầm đều trả giá bằng máu.Sugi gập sách ghi chú, bước ra cửa.
“Buổi họp hôm nay kết thúc.
Nhưng thông tin chỉ là một phần.
Kỹ năng, phản xạ và tinh thần mới là thứ giữ mạng sống cho các người.
Chuẩn bị tinh thần, vì các trận chiến tiếp theo sẽ không còn là giả lập.”
Ryu hít sâu, tay nắm chặt, cảm nhận dòng năng lượng tiềm ẩn trong cơ thể.
Ánh mắt cậu chạm ánh mắt của Airi và hai người bạn, một lời hứa ngầm: họ sẽ đối diện thử thách này cùng nhau.
Trong khoảnh khắc tĩnh lặng trước khi rời phòng, cả nhóm cảm nhận rõ ràng: quái vật ngoài kia đang chờ, và họ không còn là những kẻ bình thường nữa.