Siêu Nhiên [Seven x Mono] Tớ rất yêu cậu đó Mono:33

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
333890931-256-k581930.jpg

[Seven X Mono] Tớ Rất Yêu Cậu Đó Mono:33
Tác giả: NgnPhng640
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Cấm đục thuyền nhe các bạn tôi ơi🙂
À đúng rồi, tui ship Mono bot, Seven top hen🙂
Thích hay không thì tui cũng báo trước ồ nhe, ai không thích thì ra chỗ khác chơi, mị không thích gạch đá lắm đâu nhe.​
 
[Seven X Mono] Tớ Rất Yêu Cậu Đó Mono:33
Lời nói đầu


Xin chào mọi người đã đến bộ truyện [Seven x Mono] Tớ yêu cậu, Mono.. thì mình chính là mình đây.

Lần đầu mình viết truyện thể loại này với cả mình kiếm truyện mà không có cặp này nên là cũng không biết viết sao nữa nên mong mọi người thông cảm nhe.

Giờ thì mình sẽ nói xơ qua về 1 chút về các otp nhân vật trong little nightmares dành cho nhưng người chưa biết về tựa game đó hen.

Nói về game trước thì Little nightmares là 1 tựa game kinh dị, giải đố và hiện tại đã có phần 1, 2, phiên bản dlg và dành cho điện thoại, còn cả cả truyện tranh nx nhưng mình chx đọc cũng coi như là không tìm hiểu quá kĩ về tựa game này cũng như là các giả thuyết nên là truyện mình sẽ do mình tự chế ra hen:'').

Về các otp thì hầu như mọi người đều ship Mono x Six và Seven x Ranicoat girl ( mình sẽ gọi tắt raincoat girl là girl nhe).

Có lẽ mọi người đều ship Mono x Six là bởi vì 2 người đã gặp nhau trong phần 2 của tựa game rồi với cái kết thúc rằng Six đã buông tay Mono và rơi xuống tòa tháp sóng rồi biến Mono thành thin man.

Còn về cặp girl x seven thì có lẽ là đã có cặp Mono x Six nên chỉ còn 2 người lại nên ship luôn ( ý kiến riêng thôi nhe).

Thì truyện của mình là lấy từ học đường hen🙂.

Mình mong là truyện mình sẽ không bị đục thuyền.

Ok thì chap tiếp theo chúc mn đọc truyện vui hen.
 
[Seven X Mono] Tớ Rất Yêu Cậu Đó Mono:33
Chương 1


UWU thì tui qua đây thì để nói rằng là đừng có ai đục thuyền mình nhe và trong truyện mình sẽ có nhx lúc mình vt sai chính tả hoặc diễn biến hơi nhạt hen.

Thôi vào truyện nhe.----------------------------------------------------------------------------------- Nếu như thế giới móp méo trong Little nightmares vẫn đang và còn tồn tại và những đứa trẻ vẫn đang cố chạy trốn, trốn khỏi những cơn ác mộng mà những đứa trẻ vẫn luôn sợ hãi.

Nếu như Six vẫn chưa đến con tàu the Maw, nếu như Seven không bị ăn thịt bởi Six, nếu như the doctor chưa bị thiêu sống, nếu như the hunter chưa bị bắn rồi biến mất ở trong vòng lặp này? và 1 trong những nỗi sợ đó thì có 1 thứ cũng không ám ảnh kém với những đứa trẻ đó là trường học, các the bullies và the teacher ở đó và đang cai quản ngôi trường này.

Ngôi trường đó nổi nhất với 3 học sinh bằng người thật thay vì bằng sứ như các the bullies, 3 học sinh đó là Mono, Six và Seven.

Hiện tại đang là giờ ra chơi và tất cả các bullies với 3 học sinh đó đang ở trong căn tin.Mono: Six, cậu có muốn ăn gì nữa không? tớ lấy cho.Six: Măm măm..vậy lấy cho tớ nước được không?Mono: Được thôi ^ ^//chạy đi// Six ngồi dòm ngó 1 lúc cho đến khi Mono đi mất hút thì cô mới quay lại nói với Seven.Six: Nè Seven, cậu cho tôi cái xúc xích được không?Seven: Huh? sao hồi nãy cậu không nói với Mono để cậu ấy lấy dùm?Six: Tại căn tin hết rồi với lại tớ không muốn làm phiền cậu ấy lắm....//chần chừ//Seven: À được..cậu lấy đi..//đưa khay thức ăn// Seven vừa đưa khay thì 1 bullies đang quậy ở đằng sau đụng trúng Seven khiến khay thức ăn cậu đang cầm rơi xuống người của Six, đang lúng túng chưa biết làm sao thì Mono cũng vừa quay lại và chứng kiến tất cả rồi chạy đến.Mono: Này Seven, sao cậu lại làm vậy với Six!?Seven: K..không phải như cậu nghĩ đâu!Six: Phải đó cậu ấy không cố ý làm vậy đâu cậu đừng hiểu lầm, Mono.Mono: Cậu không cần binh vực cậu ấy đâu.Six: Tớ không có binh vực, tớ chỉ nói thật thôi, cậu ấy không cố ý làm vậy.Mono:....

Mặc dù Mono vẫn đang đeo trên mặt cái túi giấy nhưng Seven vẫn cảm nhận được Mono đang liếc cậu qua 2 cái lỗ của túi giấy khiến cậu không dám nói gì mà chỉ lay hoay dọn tất cả mọi thứ 1 cách im lặng.

Phản ứng của Mono như vậy cũng dễ hiểu thôi, bởi vì Mono và Six họ đang có tình cảm với nhau, là cặp đôi nổi nhất cái trường này.

Ngoài mặt dù Seven vẫn nói chuyện rất bình thường, nhưng trong thâm tâm Seven cậu luôn có một bí mật...một bí mật cậu nghĩ rằng sẽ không bao giờ dám nói...

Rằng....Seven thích Mono.

Thời gian ra chơi đã gần hết và dần tất cả học sinh quay về lớp học nhanh nếu không thì sẽ bị teacher cho đăng xuất nếu chậm trễ dù chỉ là vài giây.Mono: Six, cậu ăn lẹ lên đi sắp hết thời gian rồi.Six: Uk.Seven: Tớ đi về lớp trước nhe, 2 cậu nhớ về lớp kịp đó..Mono: Ừm.

Mono trả lời với Seven xong thì cậu cũng chả phản ứng gì mà lặng lẽ về lớp.

Con đường về lớp càng ngày càng im lặng, im lặng đến mức đáng sợ.

Cậu đứng 1 lúc khoảng vài giây rồi cũng về lớp rồi ngồi chỗ quen thuộc của cậu.

Sau đó là Mono với Six đến lớp, ngồi xuống 1 cách im ắng.

Nhưng mà lần này thay vì vô bài học liền thì nay teacher bỗng lên tiếng.

Teacher: Hôm nay chúng ta có 1 học sinh mới đến, đó là raincoat girl.

Rồi một cô bé vào lớp.

Chà có lẽ tận thế sắp đến với thế giới này rồi, làm đếch gì có ai muốn vào cái ngôi trường bị nguyền rủa này đâu và điều đáng ngạc nhiên hơn rằng cô bé đó cũng mặc 1 chiếc áo mưa màu vàng giống Six và chỉ khác ở chỗ là cô thắt 1 bím tóc để lộ ra ngoài ( Bây giờ tui sẽ gọi Raincoat girl là girl nhe).

Girl ngẩng đầu lên nhìn teacher như đang muốn nói 1 điều gì đó, teacher cũng dần hiểu nên cũng nói.Teacher: Em có thể nói vài đôi lời.Girl: Vâng, chào mọi người mình là Raincoat girl, mọi người có thể gọi tớ là girl nhe.Teacher: Được rồi, em muốn ngồi chỗ nào cũng được.

Thế là girl đi xuống ngồi bàn trống ở đằng sau Six khiến Six và mọi người cũng khá bất ngờ.

Rồi tiết học bắt đầu.Suốt tiết học dài mấy tiếng chả có tiếng động nào hay tiếng nói chuyện mà chỉ có tiếng lạch cạch của phấn viết trên bảng với tiếng lật sách của teacher vang khắp phòng.

Vài tiếng địa ngục đó cuối cùng đã kết thúc và cũng là lúc học sinh quay về phòng kí túc xá để nghỉ ngơi.Mono: Uây, mệt quá đi à.//vươn vai//Six: Chào cậu nhe girl, rất vui được gặp cậu.

Tớ là Six.Girl: Chào cậu Six, tớ là girl, nhìn cậu với tớ khá giống tớ nhỉ?Six: Phải đó, chúng ta đều mặc 1 chiếc áo mưa màu vàng giống nhau mà.//háo hức//Girl: Uk, vậy còn người này là...//nhìn Seven//Seven: H-hả? tớ á hả??

ùm...tớ là Seven.Mono: Còn tớ là Mono.Girl: Rất vui được gặp các cậu ^ ^Six: Nè, để tớ dẫn cậu đi khắp trường này nhe, nhưng mà cậu phải cẩn thận đám bullies nha.

Bọn nó quậy lắm đó.Girl: Được.Mono: Khoan đã Six, cậu đã nói- Mono nói chưa dứt câu thì Six với girl đã đi mất hút sau hành lang.Mono: Cậu nói là nay sẽ đi ngắm trăng với tớ mà....

Lúc này Seven và Mono cảm thấy có chút kì lạ vì thường ngày khi Six có bận tới đâu thì khi Mono nói thì cô vẫn sẽ ráng đứng lại rồi trả lời cậu xong mới rời đi nhưng hôm nay thì khác.Seven: C-có lẽ là Six mãi nói chuyện thôi với cả khá lâu chưa có bạn mới nên cậu ấy mới không để ý thôi.Mono: Ừ chắc vậy....

Giọng Mono trầm xuống 1 cách buồn bã rồi rời đi 1 chỗ nào đó, ''có lẽ là ra ngoài trường học chăng?...'' Seven nghĩ vậy rồi cũng lén đi theo Mono và đúng như dự đoán cậu đã ra ngoài trường học, ngồi trên xích đu rồi đung đưa 1 hồi.Seven: Cậu ấy.....đang buồn?//lấp ló// Cậu theo dõi Mono 1 hồi rồi cũng từ từ đi ra chỗ Mono 1 cách nhẹ nhàng.

Không biết Mono đang nghĩ gì mà không để ý Seven đang tới chỗ cậu rồi lay cậu mới khiến cậu giật mình mà hỏi.Mono: Gì vậy?Seven: Đang buồn hả?Mono: Làm gì có, chỉ là ra đây ngắm trăng thôi.....Seven: Làm gì có trăng mà coi chứ?Mono:....Seven: Khóc?Mono: L-làm gì có chứ, cậu nghĩ sao vậy?!Seven: Cậu nghĩ tớ là trẻ lên 3 à? rõ ràng là cậu đang khóc.Mono: Không có!!

Giọng của cậu càng ngày càng trầm và ngọng cứ như sắp khóc vậy, nó rõ như thế thì làm sao mà người nghe không nghĩ rằng cậu ấy dường như sắp khóc.

Hai người không nói gì mà chỉ lặng lẽ nhìn nhau khoảng vài phút thì bị cắt ngang bởi lời chủ động của Mono.Mono: Cậu đi đi, tớ muốn ở 1 mình....Seven: Cậu không lạnh à?Mono: Cậu phiền quá đó, tớ đã bảo là cậu đi đi, tớ muốn ở 1 mình!!!

Lúc này như cảm xúc vỡ òa cậu đã khóc trước mặt Seven khiến Seven lúng túng.Seven: Đ-đừng có khóc mà.//dỗ//Mono: Hức hức.//dụi mắt// Seven chỉ biết đứng đó nhìn cậu bạn túi giấy khóc mà thấy sót, Seven nhẹ nhàng đi đến ôm Mono một cách vỗ về.Mono: N-này...hức...hức...bỏ ra coi...Seven: Không sao đâu mà.Mono:...hức...hức...//dụi mắt// Lúc này Six và girl đang di ra ngoài, vì từ xa đã nghe tiếng họ nói chuyện nên rất dễ nhận biết rằng họ đang đến đây, Mono nghe vậy cũng lau mặt các kiểu mặc dù cậu vẫn đang đeo cái túi giấy, đẩy nhẹ Seven ra rồi sau đó cậu cố gắng đổi giọng cao cho bình thường nhất có thể.Six: Đây là khu vực bên ngoài trường học, ở đây có rất nhiều trò chơi đó.Girl: Ồ!! mình rất mong chờ ngày mai để có thể ngồi chơi ở đây.Six: Uk, huh?

Mono!

Seven!

2 cậu cũng ở đây à?!//vẫy tay//Mono: À...ừm đúng rồi, tụi mình ngồi đây hóng gió chút.Six: Vậy sao? vậy tụi mình đi vào KTX trước nhe!

2 cậu cũng nhớ quay về sơm nhé, bye bye.//vẫy tay//Mono: Ừm bye.//vẫy tay// Rồi bóng dáng 2 cô gái mặc áo mưa màu vàng lại mất hút.Mono: Nè Seven, cậu hứa với tớ là hk đc nói chuyện vừa nãy cho Six nghe chưa.

Nếu không thì...//nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống// Seven: Ờm...ừm ok...

2 người lại ngồi đó 1 hồi rồi về KTX, Cứ thế 1 đêm trôi qua 1 cách lặng lẽ và im ắng.---------------------------------------------------------------------------------------------- Chap đầu nên viết ít thôi hen. ._.
 
[Seven X Mono] Tớ Rất Yêu Cậu Đó Mono:33
Chương 2


Sau 1 đêm im ắng trôi qua thì ngày mới lại bắt đầu.

Ngôi trường bây giờ đang khá ồn ào vì cái đám bullies đang quậy phá đó.Mono: Ummmmm.......sao ồn quá vậy? sáng rồi hả.....?//dụi mắt tỉnh dậy//Seven: Oa~ sáng rồi ư?...oáp~!//vươn vai//Six/Girl: Khò khò khò.//vẫn đang ngủ//Seven: Giờ này chắc còn quá sớm nên 2 cậu ấy chưa thức._.Mono: Ùm.Seven: Thôi, tớ đi trước đây.Mono: Đi đâu?//thắc mắc//Seven: Đi vệ sinh cá nhân chứ còn gì nữa.Mono: Ây đi với.

Sau 1 lúc khi 2 người quay thì thấy Six và girl đã thức từ lúc nào.Mono: 2 cậu dậy rồi sao?Six: Ừ...oáp ~ mới thức thôi ~Girl: Haha... tớ thức từ lúc 2 cậu mới đi xong á, kêu Six mãi cậu ấy mới thức.Six: Tại lúc đó tớ vẫn đang nằm mơ là sắp ăn được cái xúc xích khổng lồ rồi mà kêu ngang vậy á.3 người còn lai: Bó tay...Six: Huk... thôi tôi đi vệ sinh cá nhân rồi đi ăn đây chứ đói quá...Mono: Cậu đi nhanh nhe Six.Six: Uk.Girl: Nè Seven, tớ có chuyện muốn nói...//đi đến Seven//Seven: Nói đi.Girl: Cậu đi theo tớ đi!//cầm tay Seven// Dứt lời girl nắm tay dẫn Seven đi ra ngoài khiến Mono đang định ra căn tin thấy vậy cũng tò mò đi theo.Seven: Nè, sao cậu không nói ở đó, bộ có chuyện gì quan trọng không thể nói ở đó à?Girl: Cậu cứ theo đi!

Rồi cả 2 cũng ra bên ngoài kèm theo 1 vị khách không mời mà theo ( là Mono đó=))Seven: Có gì nói lẹ đi!Girl: Ờm...t-thì tớ chỉ muốn hỏi là....

Vì 2 người đang đứng ở khoảng cách khá xa với chỗ Mono đang đứng nên là cậu không nghe được gì cả.Mono: ( 2 cậu ấy nói gì vậy?)//lấp ló//Girl: Ờm... thì cậu có biết Six thích gì không?Seven: Hể?

ờm thì cậu ấy thích ăn thôi.Girl: Vậy...có biết gì về Six không? ví dụ như sở thích làm gì, ghét gì...v...v..Seven: Bộ cậu ấy không nói cho cậu biết à, tớ thấy cậu với cậu ấy nói chuyện cũng khá nhiều mà?Girl: Thật ra là tớ không dám hỏi...Seven: Sao lại không dám?Girl: Tại..Seven: Tại?Girl: Nhưng mà trước tiên cậu có giúp tớ không thì tớ mới nói.Seven: Rồi rồi tớ sẽ giúp cậu nhưng trong khả năng tớ thôi đó.Girl: Vậy thì được, mà cậu nhớ không được nói với ai đâu nhất là Six!Seven: Hể? cơ mà sao lại nói với tớ?Girl: Tại cậu là người duy nhất mà tớ có thể nhờ giúp...Seven: Thế thì nói đi.Girl: Ờm thì...t-tớ có lẽ đã thích Six rồi!//che mặt//Seven: À thì ra là cậu......khoan! sao cơ?! cậu thích Six?!//la lớn//Mono: (Nani!!??)//há hốc mồm//Girl: Ấy ấy nói nhỏ thôi!Seven: Ơ..ơ......//không nói nên lời// Lúc này Mono không chịu nỗi liền đi ra ngoài gặp mặt họ trực tiếp luôn:0Girl: Huh?

Mono?Mono: Nè girl, hồi nãy cậu vừa nói gì cơ?!//căng các kiểu đồ🙂//Girl: M-mono cậu nghe thấy hết rồi sao?//bất ngờ//Seven: M-mono...bình tĩnh đi...//lo lắng//Mono: Hồi nãy cậu nói cái gì cơ trả lời tôi đi!Girl: C-chuyện này....Seven: Huh....Girl: Tớ...Mono:....GirlGirl: Huh..?Mono: Cậu biết là tớ thích cậu ấy lâu rồi mà, sao cậu lại...Girl: Tớ xin lỗi...Mono: Ha..ha...

Sau 1 trạng cười gượng gạo rồi cậu quay lưng đi mất hút.Girl: Tớ đã làm gì sai rồi sao?Seven: Cậu cứ ở đây, còn tớ chạy theo Mono giải thích dùm cho.Girl: U..um..!

Thế rồi Seven cũng chạy mất theo bóng dáng của Mono.Seven: Mono!!

Mono!!//chạy theo//Mono: Cậu chạy theo tôi làm gì?!//tức giận//Seven: Hộc hộc..//thở mệt//_ T-tớ đến là an ủi cậu chuyện hồi nãy...Mono: Cậu thương hại tớ?!Seven: Ko...ko tớ chỉ ko muốn tình bạn giữa cậu và Girl bị nứt mẻ vì chuyện đó thôi.Mono: Nếu là chuyện đó thì tớ từ chối.Seven: Dù cậu chấp nhận hay không thì tớ vẫn sẽ giải thích nên cậu hãy nghe tớ!!Mono: Cậu phiền thật đấy!Seven: Cậu không được nói tớ như vậy!!!

Lúc này Seven cũng chả chịu nổi mà cũng bắt đầu nỗi nóng với Mono.Seven: Ummmmm!!!//tức giận//Mono: Sao? cậu có ý kiến gì với tôi?Seven: Ummmmm!!!

Nè!! tớ hỏi cậu!! cậu thật sự thích Six không!?Mono: Chẳng phải cậu đã biết rồi sao?//thắc mắc//Seven:...cậu thấy khá buồn khi girl cũng thích cùng 1 người giống cậu phải không...?Mono: Sao tớ phải trả lời cậu?Seven: Vậy nếu như Six và girl thích nhau thì sao...?Mono:......l.....l-làm gì có chuyện đó chứ!.....chắc chắn sẽ không có chuyện đó đâu....Seven: Tớ hiểu...cảm giác khi người mình thích lại thích 1 người khác....Mono: ?.

Người cậu thích là ai?//thắc mắc//Seven:...._ Cậu đừng hỏi mấy điều đó nx, tớ đến đây là để giải thích và giúp cậu bình tĩnh hơn với sựviệc vừa xảy ra thôi.

Nên là giờ cậu đừng buồn nữa.Mono: ....tớ đã nói là cậu không cần thương hại tớ đâu...Seven: Tớ chỉ có thể an ủi thôi nhưng dù vậy thì đừng có mà lơ girl, cậu ấy cũng không cố tình giành đâu.Mono: Cậu chắc là cậu ấy không cố ý không?Seven: Nói chung là tớ chỉ nói nhiêu đây thôi !

Nói xong cậu bỏ đi chỉ để Mono ở hành lang đứng trơ ra đó.Mono: Xứ, cậu làm gì mà hiểu được.---------tua vì bí ý tưởng :'')------------------------- Hiện tại cả 4 người đang tập trung ở trong phòng KTX.Six: Được rồi bây giờ chúng ta sẽ chơi trò gì đây?//háo hức//Girl: Hay là chơi trò sự thật hay thứ thách đi!Six: Ok, vậy để tớ lấy cây bút cái.//với cây bút kế bên//Mono: Để tớ quay cho.Six: Được thôi.//đưa cây bút// Six sau khi đưa cây bút cho Mono thì cậu đặt dưới sàn rồi quay nó.

Cây bút quay được 1 lúc rồi bắt đầu chậm lại, chỉ từ Six, girl, đến Mono rồi lại dừng ngay Seven.Seven: Ể? tớ mở hàng đầu sao?Girl: Thử thách hay sự thật?Seven: Hmm....thử thách đi!Girl: Ok để xem....Six: Thách cậu ôm người bên phải cậu trong vòng 1 phút!!Seven: Ồ, cái này thì dễ, người kế bên tớ là girl rồi, ủa khoan?Girl: Hì hì, tớ đổi chỗ rồi ^ ^Seven: Sao?? vậy thì người bên phải là...Mono?!//sốc//Mono: Sao tớ cảm giác đây là 1 sự đã sắp đặt trước vậy?//nhìn Seven//Seven: Cậu đừng nhìn tớ như thế..tớ ko bt gì đâu....Six: Nào nào đừng nói nữa ôm lẹ đê🙂)))Seven: B-bt r...

Thì đúng như thử thách cậu ôm Mono khiến Mono hơi khó chịu còn Seven thì khỏi nói, 1 phút đó cứ như là 1 phút Thiên Đường của cậu vậy🙂)Mono: (Đáng lẽ mình không nên chủ động quay cây bút trước)Six: Ok lần này để tớ quay cho.Để xem... trúng Girl rồi he🙂)) sự thật hay thử thách?Girl: Thử thách!Six: Thách cậu mua cho tớ nước trong vòng 5 phút.Girl: Trồi, dễ ẹt, đi liền nè.//chạy đi//Six: Muahaha đúng là không làm mà cũng có ăn mà🙂.Seven: Vậy giờ đến lượt tớ hen.

Lần này thật vi diệu làm sao khi Seven quay bút lị dính Sevenn luôn🙂Seven: Ơ kè:/Six: Thôi được rồi cứ coi như cậu xui đi, Mono cậu hỏi đi.Mono: Thử thách hay sự thật.Seven: Hmmmmmm, thử thách tiếp.Mono: Để xem....Six: Nè mấy cậu, nãy giờ girl đi cũng hơi lâu rồi đó, đã qua 5 phút rồi.( cứ coi như là đã trôi được 5 phút đi:''))Mono: Ừ nhể, chỗ bán nước cũng gần đây mà.Seven: Có khi nào cậu ấy lạc không?Six: Có thể lắm, dù sao ngôi trường này cũng khá rộng mà.Mono: Đi kiếm cậu ấy đi.

3 người kéo nhau ra hành lang thì thấy vắng tanh không có 1 bóng bullies nào cả.Mono: Sao vắng thế?Seven: Không biết......//nhìn đồng hồ//Six: Hmmm//nhìn thời khóa biểu// Dường như Six nhận ra điều gì đó rồi nói.Six: Nè, hình như tối nay có buổi học thêm đúng không?//giọng hơi run//Seven: Khoan đã nhưng giờ đã là 8h 5p rồi.Six: Và buổi học bắt đầu từ lúc 8h...Mono: Toang rồi.

Cả 3 đang hoàn hồn thì nghe thấy cuối hàng lang bên kia có tiếng bước chân rất to như tiếng bước chân của người lớn và trong trường chỉ có 1 người lớn thôi, là the teacher.Mono: Chạy đi, teacher đến rồi.

3 người chạy toán loạn cả lên và tất nhiên tối hôm đó cả 3 chẳng thể nào ngủ được vì phải trốn.---------------------------------------------------------------------Đọc lại truyện mình tự nhiên thấy hài:'')))
 
[Seven X Mono] Tớ Rất Yêu Cậu Đó Mono:33
Thông báo


Như tiêu đề thì mình xin thông báo là sẽ drop truyện này khoảng 1 thời gian nhe, đơn giản là mình khá nhiều đét lai với cả mình đang chú tâm vt 1 bộ truyện nên sẽ tạm thời drop 1 thời gian nhe.
 
[Seven X Mono] Tớ Rất Yêu Cậu Đó Mono:33
Chương 3


Ú òa, nay trở lại rồi đây, mấy ngày nay mấy thầy cô trường tui kiểm tra bài ghê quá cơ nên không có thời gian viết chap:'').

Có lẽ các bạn đọc thông báo thì đã drop tạm thì vì vt 1 bộ truyện nào đó thì hiện tại vẫn chưa, cơ mà rãnh rùi quá nên mới ngoi lên vt cho mấy bác nè.

Vì để bù đắp cho mn nên nay tui sẽ viết chap đáp ứng nhx gì sẽ có trong những bộ BL nhe.

Khoan!! những nv trong truyện tui mới 11 tuổi thoai á nên đừng mơ có H🙂))) ( thật ra là ko bt viết H)------------------------------------------------------------------------------------------------ Ngày mới lại bắt đầu, căn phòng KTX của nhóm nhân vật chính giờ chỉ còn mỗi girl đang ở trong đó mà chờ 3 người còn lại về.Girl: Rốt cuộc, 3 người họ đã đi đâu vậy?

Cô ngồi 1 mình trong căn phòng mà thắc mắc tự Hiếu sao không có ai về mà không biết 3 người kia đang lẫn trốn để không bị teacher bắt rồi bị phạt.

Ngồi một lúc thì mới thấy ba người kia về với bộ dạng mệt mỏi.Mono: Oaiiiiii mệt quá// nằm trên giường//Seven: Mình chưa bị bắt....// thẩn thờ//

Six: Khò khò// nằm trên giường ngủ tức thời//

Girl: Rốt cuộc ba người họ đã gặp chuyện gì vậy?

Seven: Chuyện dài lắm....//nằm ườn trên giường// may hôm nay là ngày nghỉ nên có thể nằm ngủ nướng được chút...

Nghe Seven nói được 1 chút thì cô dần hiểu ra rằng chuyện gì đang xảy ra nên cũng ra ngoài cho 3 người họ nghỉ ngơi sau 1 đêm lẫn trốn các kiểu, mặc dù trước khi đi Girl cũng đã nói với Mono và Seven rằng đừng có đụng hay mở cái thùng ở trên bàn, 2 người cũng ậm ừ rồi ngủ thiếp đi.

Nằm được 1 lúc thì 1 cách thần kỳ nào đó mà cả 3 người chẳng thẻ nào ngủ nổi nữa nên là quyết định đi ra ngoài chơi thì thấy girl đang ở đó.Girl: 3 cậu không ngủ nữa à?Six: Tự nhiên ngủ hết được rồi._.Girl: Nè thế ra ngoài trường chơi không?Six: Ngoài có gì đâu mà chơi.Girl: Có đó, nghe nói bên ngoài có TV đó.//hào hứng//Six: TV?

đó là thứ gì thế?Girl: TV có khả năng kết nối Internet để xem phim, đọc báo, lướt web và đáp ứng các nhu cầu cơ bản, nó có thể quay ở 1 địa điểm hay là coi trực tiếp mà không cần đến đó mà vẫn xem được á.Six: Vi diệu vậy sao:0 Thế thì đi🙂Girl: Vậy thì đi, get go!!!Seven/Mono: Òooo..

Cả 4 người đi ra ngoài khu vực trường trong tâm lại có chút lo sợ vì đã rất lâu rồi họ chưa ra ngoài nữa, không hiểu sao lúc nào 3 người luôn cảm nhận nơi này lạnh lẽo, nỗi sợ và chứa đầy nỗi ám ảnh và đáng sợ đó.

3 người cứ đi theo bước chân của girl qua con đường này đến cửa hàng khác nhau thì lại đến 1 cái hồ lớn ( tự nghĩ ra á🙂).Six: Từ khi nào chỗ này thành 1 cái hồi thế😀?Girl: Tớ không biết nữa, lúc tớ chuyển qua khu phố này thì đã thấy có cái hồ này rồi, í nhìn kìa là cái TV mà tớ nói đó.//chỉ phía bên kia hồ// Theo hướng tay của Girl 3 người nhìn thì thấy 1 cái TV đời cũ bên phía bên kia hồ lớn đó.Six: Ra đó là TV sao? nhìn nó chẳng khác gì khối đồ chơi nhưng màu đen và to hơn thôi.Seven: Cơ mà làm sao qua bên đó được?Girl: Đơn giản, cậu thấy cái thuyền bên kia không? chúng ta sẽ đi qua bên kia hồ bằng chiếc thuyền đó.Seven: Nhìn nó hơi cũ, chắc là nó không chìm không?Girl: Đừng có nói xui, sẽ không có chuyện đó đâu!Seven: Mong là vậy...._.Six: Úi thế thì để tớ đi trước cho, girl đi chung với tớ luôn!Girl: A tớ chợt nhận ra là tớ quên 1 chuyện khá quan trọng thì phải...thôi tớ quay về cái rồi tí xíu quay lại hen.

Chưa kịp chuồn thì đã bị Six bắt lại.Six: Nào cậu là người đưa ra ý kiến mà, sao không đi cùng nhau nhỉ?Girl: Hơ hơ...

Cô quay sang ra kí hiệu s.o.s cho 2 người còn lại, Seven thì né tránh vì sợ Six cặp cậu, còn Mono vốn không ưa girl vì cô cũng thích Six nên cũng chẳng màng để ý.Girl: (bạn bè vậy á:0) Thế là cuối cùng cô cũng bị Six lôi lên trên chiếc thuyền đó để làm thử nghiệm xem nó có sao không.

Cả 2 lên chiếc thuyền nhưng vẫn khá ổn và an toàn qua bên kia, xem ra cuộc thử nghiệm thuận lợi rồi nhỉ.

2 người qua xem thì quơ tay nói rằng rất ổn rồi cho Six lên thuyền quay lại bên kia để đón 2 người còn lại, 1 lúc thì cả 4 người đã qua bên kia hồ.Six: Này này các cậu biết mở cái TV này không?//hào hứng//Seven: Không....Girl: Hình như là bấm cái nút to đó thì phải...Six: Đâu để tớ bấm xem.//nhấn// Chiếc TV khi bật lên chợt chấp nhoáng rồi sáng lên khiến 4 người sợ hãi la lên.

Girl thì sợ quá nên chạy mất.Six: Nè girl! cậu chạy đi đâu thế.//chạy theo// Thế là giờ còn mỗi Mono và Seven ở nơi đây.

Chiếc TV rì roạt 1 lúc thì mở 1 kênh nào đó và......................nó đang chiếu phim đen🙂 ( au: đừng ném đá vào tui🙁).

Bộ phim cứ chiếu cái cảnh nóng khiến cho 2 con người có tâm hồn trong sáng như thiên thần buộc bị pha màu đen đi và bị lu mờ bởi dục vọng🙂.

Những tiếng rên cứ văng vẳng khắp TV🙂 Mono thì chẳng biết thứ gì được gọi là dục vọng nên cậu chỉ biết đỏ mặt nhìn vào nhx thứ gì đang xảy ra trong cái TV đó với đôi mắt sợ hãi, Seven thì là 1 cậu bé khá là thông minh nên cũng hiểu 1 chút và đang có ý định tắt cái TV đó, nghĩ vậy thôi chứ Seven không bt tắt sao nên với ''trí thông minh thượng thừa'' của cậu thì nhanh chóng cầm 1 cục đó quanh kế bên rồi đập bể cái TV đó ( Thin man: Cái lùm mía TV ông ngoại cố đời từ mấy đời trước để lại cho tao!!), và tất nhiên sau cú đập bể đó thì cái TV nổ cái rùm.

Cùng lúc đó Six và girl đi về thấy TV nổ cũng chạy nhanh đến.Girl: TV cùi thế, mới xài chút xíu đã hư rồi.Six: Nè, 2 cậu đã coi rồi đúng ko? nó chiếu gì thế?Mono: ............Seven: À...à thì nó chiếu về nói chuyện gì thôi chả có gì cả.Six: Thật ko?Seven: T...thật!!Girl: Chán thế, mất công đến đây rồi mà chẳng coi được cái gì cả, thôi đi về vậySix: Ừ. cả 4 người lại hành trình đi về tốn sức và tốn thời gian.-------------------------------------Tua nè-------------------------------------------

Cả đám về sau chuyến đi dài thì 3 người kia lại nằm lên giường tiếp, riêng girl vẫn tràng đầy sức sống lại đi chơi tiếp .Sau khi nằm được vài tiếng thì người đầu tiên thức dậy chính là Six, cô từ từ đi ra ngoài để cho 2 người kia ngủ tiếp, một lúc sau thì người thức tiếp theo chính là Mono, cậu chật vật ngồi dậy vì mệt mỏi.

Đang định ra ngoài thì cậu vô tình vấp trúng chân ghế khiến cái thùng ở trên rơi xuống, tiếng ''rầm'' to đó khiến Seven cũng giật mình thức theo rồi nhìn sang chỗ phát ra âm thanh đó.Seven: Mono? cậu làm cái gì vậy?Mono: Ây da.... chỉ là bị vấp trúng cái chân bàn nên bị ngã thôi.//ôm cái đầu//Seven: Ôi dào, cậu là cho đồ trên bàn rớt xuống hết rồi kìa, dọn nhanh đi//ngáp ngủ//Mono: Biết rồi.

Cả 2 người nhanh chóng dọn dẹp mà không để ý thứ họ làm rớt là gì thì bỗng nhiên Seven thấy trên thùng có ghi thùng bí mật của Girl và Six, cậu bỗng nhớ lại 1 câu nói của girl.Seven: Nè Mono.Mono: Hả?!Seven: Hình như lúc buổi sáng khi chúng ta về thì girl có dặn là đừng có đụng vào cái thùng trên bàn đúng hk.Mono:...

Lúc này Mono của chúng ta cũng nhớ ra, nhìn lại đống nãy giờ họ dọn thì toàn là......truyện BL mà còn H+ nữa.Mono: Ấu mài gót....Seven: Mà cậu là người làm rớt mấy này à.//từ từ đứng lên//Mono: À ừ chỉ là vô tình thôi........*sao mình cứ có cảm giác là không ổn vậy* Dường như đã kiếm chứng 1 thắc mắc, trong đầu bỗng chốc nghĩ ra 1 thứ gì đó Seven nở 1 nụ cười nham hiểm vcl ra rồi nói 1 câu khiến Mono sợ tái xanh mặt.Seven: Vậy thì tớ sẽ nói với Six về việc cậu đã nhìn thấy nhx cái đó🙂Mono: C-cậu nói gì vậy, cậu nghĩ Six sẽ tin..!?Seven: Sẽ có đó🙂)))Mono: Nhưng...nhưng cậu cũng nhìn rồi mà.Seven: Girl sẽ binh vực tớ🙂)Mono: Ơ:0Seven: Thôi tớ đi nói đây, hình như họ đang ở căn tin hay sao á.

Seven đi tới cánh cửa, định mở thì bị Mono kêu.Mono: Khoan đã Seven!!!

Cậu đừng nói mà!! cậu nói gì tớ cũng là nên xin cậu đừng nói!!!Seven: Cậu chắc chứ?!Mono: À ừ...chắc...

Nghe xong câu nói của Mono, Seven đột nhiên đưa tay ra chốt khóa cửa phòng.( é hé hé🙂)Mono:*cảm giác không ổn rồi:0* Seven từ từ tiếng đến Mono, theo phản xạ cậu lùi lại rồi đến bức tường chẳng còn đường lùi nào nữa.Mono: S-seven cậu định làm gì....//lo sợ// Không nói gì Seven ném cái túi giấy của Mono ra, lấy 2 tay mình giữ 2 tay kia của Mono rồi áp lên tường.

Mặt dần tiến lại gần, Mono thấy thế vùng vẫn có gắng thoát ra nhưng bất thành, vài giây sau thì môi chạm môi, Mono bật khóc mà không thành tiếng vì đang bị cưỡng hôn.

2 tay đang giữ tay Mono dần thả ra và thay vào đó là 1 tay ôm eo, 1 tay ôm cổ Mono ráng giữ cậu lại.Mono: Ư..a...ha....đ...đừ....đừng mà....

Seven hôn nhập tâm quá mà từ đang đứng chẳng bt lúc nào mà giờ đã nằm.

Hôn 1 lúc thì do lần đầu hôn nên không có kinh nghiệm, Mono dần mất khí đi, lén hở môi ra để thở thì bất ngờ lưỡi của Seven xông vào tham lam lấy nếm thử sự ngọt ngào trong khoanh miệng quấn lấy cái lưỡi đng có gắng trốn tránh đó.

Mono bất ngờ này đến bất ngờ khác, chân bên dưới vùng vẫy, bàn tay cậu đang để ở ngực Seven cố gắng đẩy ra, 2 hàng nước mắt cứ đưa nhau rơi xuống không ngừng.Mono: Ức...hức...Se..Seven....l..làm ơn...đừng mà.....a..ha.

Mọi người biết sao Seven từ 1 cậu bé 'trong sáng' mà giờ như vậy không? là do cái phim con heo hồi chiều xem với đầu óc thông minh của cậu đó!!! với phim con heo đen vcl ra với đầu óc thông minh tiếp thu dc mọi kiến thức thì mới ra như vậy à;-;.( mất hình tượng Seven trong sáng dễ thương của tuôi rồi;-😉 Mono cả thân mềm nhũn ra, dường như cậu nhận ra điều gì liền cắn lưỡi Seven khiến cậu đau nên nhả ra.Seven: Ưmm đau Mono...sao cậu cắn tớ?//lau miệng//Mono:....//thở dộc// Khuôn mặt Mono lúc này đỏ ửng lên, với dòng thở dốc đang cố gắng lấy lại khí với hơi thở nóng của anh nhìn cậu giờ kawai dã man🙂 Mono sau 1 lúc định thần lại thì đẩy Seven ra, cố gắng chạy ra phía cửa, lúc sắp với đến thì bị Seven nắm lại rồi đè cậu xuống.Seven: Cậu định đi đâu vậy Mono?Mono: C..chạy chứ sao..?!Seven: Sao chạy thế:^?Mono: Phải chạy chứ..không chạy để cậu hành tôi à.Seven: Giờ bình tĩnh hơn rồi hả.Mono: Bình tĩnh mới lạ..đang cố gắng kiềm chế nè.//nhìn với ánh mắt 'thân thiện'//Seven: Cho tớ hành cậu chút được không?Mono: Không...

Chẳng nói chẳng rằng mà vẫn hành cậu, hôn cậu 1 lúc nữa rồi chuyển dưới cổ.Mono: Định làm gì?Seven: Im dùng cái đi.

Seven tiến đến cổ rồi cắn 1 chút ở đó, liếm liếm rồi làm dấy hickey.( ủa chưa gì làm dấu hickey hẻ:?)Mono: Làm gì vậy...nhột...Seven: Tớ thích cậu Mono.//cười//Mono: //nhìn qua chỗ khác//Seven:/ ơ kè.

Và cứ thế 1 ngày trôi qua 1 cách lãng xẹt vì con tác giả lâu rồi chưa viết nên khúc đầu lịch sự nhưng khúc gần cuối chửi tục hơi nhiều.

Thông cảm nhe các bác, mị sẽ cố gắng không chửi tục:
 
[Seven X Mono] Tớ Rất Yêu Cậu Đó Mono:33
Chương 4


Alooo, các bạn dấu yêu của tôi ơi ~ tôi cảm thấy hơi vui vì truyện tui bắt đầu có người bình chọn rồi lượt view cũng đang tăng nè.

Cơ mà vẫn có vụ xem chùa nhưng không sao! vì đã có người bắt đầu bình chọn rồi nên tui đã có động lực viết tiếp, xem ra cái thông báo drop tạm thời kia giờ hơi vô dụng rồi._.

Thôi giờ mình sẽ cố gắng làm con Bông chăm chỉ nè!

Vô truyện!Mono: Anh.Seven: Cậu.Girl: Chỉ/chị.Six: Cô.

Đừng hỏi tại sao top lại cậu bot lại anh nhe, vì tui thích chứ sao🙂-------------------------------------------------------------------------------------------- Sau cái ngày mà Mono mất đi nụ hôn đầu thì anh bắt đầu chiến tranh lạnh với Seven, vẫn gặp nhau nhưng chẳng có nói gì cả mà cứ bơ Seven bất chấp sự bắt chuyện của Seven.

Lần thứ nhất thì cậu giả bộ vô tình gặp nhau, Mono lại giả vờ lơ cậu đi.

Lần thứ hai thì cả hội tụ hợp trốn tìm, anh và cậu bất ngờ chung chỗ trốn và với 1 cương vị top nên cậu nhường cho anh để rồi bị bắt mà cũng chẳng thể thu hút được 1 cái nhìn của anh.

Lần thứ ba thì bị ghép cặp để làm bài chung nhóm đôi thì anh cũng chẳng màng đến cậu.

Lần thứ 4, thứ 5, thứ 6 cũng vậy.....Six: Nè Girl!Girl: Hẻ?!//nhai bánh//Six: Cậu có thấy dạo gần đây Seven với Mono có gì đó lạ không?Girl: Lạ? lạ sao?!Six: Cùng là hủ mà không để ý à, nhớ lại đi bạn tôi ơi!Girl: Hmm..//bật chế độ nhớ lại kí ức// Thế là Girl bắt đầu nhớ lại lúc mà chưa chiến tranh lạnh cho đến lúc chiến tranh lạnh và những dấu hiệu bất ổn mà chị vô tình bắt gặp.

Lúc mà Seven mơ hồ cứ nói lẩm bẩm gì đó, lúc mà Mono cứ thoáng nhìn Seven rồi lại chút đỏ mặt, rồi những lần mà Mono cho Seven ăn mấy cục bơ to đùng.( au: mới suy nghĩ chút mà biết muốn hết cái cốt truyện chương 3 luôn rồi:0?)Girl: Phải rồi..đúng là có gì lạ thật! hình như sự việc bắt đầu từ lúc mà tụi mình đi ra ngoài chơi thì phải.Six: Đúng rồi! chính là nó! cậu thấy nó hơi quen quen không?!Girl: Có! nó cứ như là......như trong mấy bộ truyện BL khi top cưỡng hôn Bot đúng không!? thường thì sau lúc đó thì sẽ bị chiến tranh lạnh!Six: Đúng rồi!! chính là nó!!Girl: Vậy ý cậu là 2 người đó...chiến tranh lạnh vì Mono bị Seven cưỡng hôn à?!Six: Chính xác là như vậy.Girl: Không thể nào... ai chứ tui còn tin chứ 2 người đó thì không tin được?!Six: Sao thế:^?Girl: Cậu nhìn họ đi, như chó với mèo vậy.

Nhất là Mono, cậu ta là người hay gây sự với lạnh nhạt với Seven nhất mà, cậu có kể cho tớ mà.Six: Ừ nhể...Girl: Đúng rồi, cái thứ 2 là Seven, cậu ta vừa hiền vừa dễ thương lại vừa ''trong sáng'' như thế thì làm sao biết mấy cái trò cưỡng hôn đó chứ, hơn nữa cậu ấy yếu hơn Mono! việc cậu ấy cưỡng hôn không thể.Six: Vậy thì Mono top Seven bot thì sao.Girl: Cái đó còn vô lí hơn nữa, tớ đã phân tích rằng Mono rất ghét Seven và cậu thừa biết Mono thích cậu, mắc cái giống ôn gì mà phải hôn người mà không thích chứ.Six: Phải nhể, thế thì sao từ 2 con người vẫn đang bình thường thì tự nhiên chiến tranh lạnh nhỉ? mà khoan, cậu còn nhớ cái lúc mà khi trốn ra ngoài chơi không? vào cái buổi tối vào thì chỉ có Seven nằm và còn ngủ rất say sưa chắc chắn là như vậy.Girl: Đúng rồi, chắc chắn là Seven ngủ rất ngon vì tớ với cậu nghe thấy tiếng khò khò đều đều của cậu ấy.//gật đầu lia lịa//Six: Phải, cậu còn nhớ lúc mà chúng ta kiểm tra thùng bí mật của chúng ta thì phát hiện cái thùng xa khoảng cách ban đầu của nó là 2cm, còn các sự xắp sếp truyện bên trong lại bị rối mù cả lên.Girl: Chính xác!Six: Nên là suy ra, theo sự tiếp xúc lâu dài Mono thì cậu ấy là 1 người dù khá mạnh nhưng lại khá vụng về nên có thể cậu ấy là người làm đổ cái thùng bí mật của chúng ta, còn Seven thấy những cuốn truyện BL H+ của chúng ta mà không biết đó là gì nên cậu đã đọc nên mới suy ra như thế.Girl: Tuyệt vời quá Six ơi!!//vỗ tay// cơ mà theo tớ nghĩ thì hầu hết các con trai khi thấy truyện thể loại đó lại rất ghét mà sao lại đọc...Six: Đó là người khác, còn Seven rất hay tìm hiểu về những thứ mới mẻ nên mới đọc đấy.Girl: Uả vậy là Seven vốn từ đầu đã có tình cảm với Mono hả?!Six: Theo tớ suy đoán là vậy!?Girl: Cơ mà đoán bừa thôi nên chắc là không phải đâu.Six: Tớ nghĩ là có.Girl: Thôi được rồi dù gì chắc chắn rằng 2 người đang chiếc tranh lạnh nên chúng ta phải giúp họ làm hòa, tui không muốn mỗi ngày nhìn 2 người họ càng ngày khoảng cách càng xa đâu.Six: Đúng! tớ và cậu sẽ hợp tác để 2 người họ làm lành.Six/Girl: 1 2 3!! ye!!!!

Ye 1 cái rõ to rồi 2 người con ''hủ'' đi mất trong đám người gốm ( tự nhiên quên mấy con học sinh bằng gốm này tên gì rồi:0).

Cả 2 người đó đi mà không biết rằng đằng sau họ có người đã nghe hết cuộc trò chuyện từ đầu đến giờ, đó là người được Girl khen rất nhiều.

Là Seven chứ ai🙂Seven: * đúng là đừng bao giờ khinh thường phụ nữ mà, đoán bừa mà gần như đúng hết sự tình luôn:0, thôi thì 2 người họ cũng nói là giúp mình với Mono làm hòa rồi nên cũng khá yên tâm chứ.

Ai chứ Six thì Mono chắc sẽ nghe thôi, mong là làm hòa được* Dòng suy nghĩ đứt rồi cậu tặc lưỡi đi ra ngoài luôn để kiếm Mono chứ sao🙂 đang đi thì lại gặp 2 bà nội đó đang nói chuyện với Mono.Seven: * 2 bài này nhanh thật, mới đi chút xíu là đã thấy 2 bả đan tiếp cận luôn rồi, nói là làm liền hả trời:/* Cậu cứ lấp ló sau bức tường nghe lén cuộc trò chuyện dù biết rằng điều đó không đúng nhưng thôi kệ.Six: Anh bạn à định đi đâu thế🙂?//ép Mono vào tường//Mono: Nay 2 bà bị sao vậy, định tái xuất giang hồ hay sao mà chặn đường tui thế?!Girl: Đâu ra vậy ba? tui chỉ định hỏi ông 1 vài chuyện thoai.Mono: Chuyện gì?Six: Thì chuyện cậu với Seven à.Girl: Mấy ngày nay cậu với Seven có chuyện gì đó đúng h- ủa cậu ấy đâu rồi?!

Chỉ trong chốc lát Mono của chúng ta đã bay đi ra chỗ khác như chớp vậy á.Seven: * trời ơi cách giải quyết của 2 bả vậy á hả:?*Girl: Xem ra nói chuyện với Mono không được rồi, thế thì đi tìm Seven đi.Six: Đúng rồi, nói chuyện với Seven sẽ dễ hơn.Girl: Phải, đi tìm cậu ấy đi!Seven: *toang tui rồi, chạy!!!!* Cậu vừa chạy được 1 bước thì bị té và tất nhiên đã bị 2 bà nội đó phát hiện, thế là cậu bị 2 bà đó đuổi từ đầu trường đến cuối trường luôn.

Cơ mà 1 người thì làm sao chạy nổi 2 bà nội đó chứ, đến 1 góc phòng thì cậu bị bắt lại.( giờ không hiểu sao gọi Six với Girl là 2 bà nội luôn rồi:0)Six: Bạn đi đâu mà chạy như ma đuổi thế?Seven: 2 cậu là ma đó nên là thấy 2 con ma đuổi thì tớ phải chạy chứ...Girl: Bớt đánh trống lãng đi ba, tụi này chỉ muốn hỏi 1 chút chuyện nhỏ xíu xìu xiu hoi.Six: Girl nói đúng á, mình chỉ hỏi 1 chút xíu hoi à nên là đừng có làm vẻ mặt như thế.

Mà cho hỏi có phải cậu với Mono có chuyện gì đúng không🙂?Seven: *biết ngay mà* ờm thì...đâu có gì đâu.Six: Chắc không?!Seven: Này nhe, đây là chuyện riêng tư của người khác nhé 2 cậu mà làm vậy là bị tội xâm phạm quyền riêng tư của người khác đó, hơn nữa hồi nãy tớ thấy cậu cũng hỏi Mono như thế nên là việc xâm phạm quyền riêng tư sẽ bị tăng lên đó.Girl: Thôi nào anh bạn à, chỉ là hỏi 1 chút thôi.

Tụi này chỉ muốn cậu với Mono làm hòa thôi, khỏi cần chối đâu nhìn biểu hiện mấy ngày nay của 2 cậu là biết rồi:^Seven: Muốn giúp thì làm ơn làm theo cách khác đi chứ hỏi vậy người ta đã tránh rồi mà...Six: Cơ mà không hỏi thì làm sao biết 2 cậu đang chiến tranh lạnh vì điều gì mà giúp 2 cậu chứ:^Seven: Muốn giúp người t thì làm ơn suy nghĩ hậu quả đằng sau đi mà._.Six: Vậy thôi, nhưng mà yên tâm đi tụi tớ sẽ cố gắng giúp 2 cậu làm hòa với nhau nê cứ yên tâm nhe.Girl: Đúng đó.Seven: À ừ cảm ơn...

3 người nói chút thì 2 cái bà nội kia đi mất, chờ cho họ đi mất hút thì cậu mới thở phào nhẹ nhõm.Seven: Hầy..may là đối đáp cho 2 cái bà kia đi được chứ cứ đứng nói với 2 bả chắc lộ hết quá._.

Thôi giờ không quan tâm 2 bà kia nữa, giờ phải đi kiếm Mono để cố gắng bắt chuyện nè.

Rồi thế là cậu cũng đi kiếm Mono luôn🙂.

Đi 1 lúc thì cậu thấy anh đang ngồi nằm trong lớp học.Seven: A Mono! cậu sao thế?!Mono:....Seven: Mono...?!

Cậu hỏi anh mấy lần mà anh chẳng hồi đáp gì cả, cứ nằm lì ở trên bàn không động đậy gì cả.Seven: *cậu ấy sao vậy, thường là thấy mình đến thì phải bỏ đi như chớ, kì lạ thật* Cậu tự nghĩ rồi lay anh, tưởng chuyện gì ai ngờ là anh học mệt quá nên ngủ, chắc là do tránh mặt cậu nên anh quyết định chú tâm vào việc học mà học nhiều quá nên mới thiếu ngủ.Seven: * trời ơi chuyện lạ ngàn năm có 1, Mono ngủ gục trên lớp?!*//bất ngờ// Cậu cúi xuống nhìn kĩ mà sao nhìn được vì anh vẫn đang đeo túi giấy mà.Seven: *tiếc thiệt định nhìn lén cậu ấy ngủ:^* Cậu tiếc núi nhìn anh vẫn đang say sưa ngủ thì ''bùm'', anh giật mình tỉnh rồi ngồi dậy nhìn cậu ở kế bên.Seven: Ơ...ơ cậu tỉnh rồi à?!//bất ngờ x2//Mono:....//nhìn cậu//Seven: Ờm..t-tớ xin lỗi nhe..tớ làm cậu giật mình à?!

Anh chẳng nói gì mà ngồi xuống, lôi quyển sách ra mà ngồi đọc 1 chút rồi lại nhìn cậu.Seven: Ể..hể..? sao nhìn tớ?!Mono:...

Anh cũng chẳng nói gì cả mà quay lại đọc cuối sách, nhưng điều bất thường là cuốn sách mà anh đang cầm dần bị méo mó đi vì anh đang bóp chặt nó.

Có lẽ anh khá khó chịu khi cậu đang ngồi kế bên mà cứ chăm chú nhìn cậu.

Không chịu nổi khi cứ bị nhìn chằm chằm nên anh đã ngồi dậy và đi ra chỗ khác.Seven: //phồng má// *chán thiệt, cho người ta nhìn chút cũng không được, người gì đâu mà ích kỉ à:^* Cậu nằm lì trên bàn học của cậu, xung quanh bao phủ những đám mây đen mù mịt.

Nhìn bên ngoài là biết cậu đang ủ rủ đến cơ nào rồi.Six/Girl://lấp ló//Six: Chắc lại bị lơ rồi, nhìn xa là biết cậu ấy đang rất là ủ rủ luôn.Girl: Hay là chúng ta hỏi cậu ấy tiếp đi, chứ không hỏi thì làm sao biết được 2 người họ có chuyện gì mà giúp được:^?Six: Cậu quên những gì mà Seven đã nói rồi à, tớ không muốn nghe đạo lí của cậu ấy nữa đâu:^//nói nhỏ//Girl: Thì lần này nói khéo hơn chút thôi hơn nữa cậu ấy đang ủ rủ nên chắc sẽ mở lòng với chúng ta mà.//nói nhỏ//Six: Lần này coi như tớ tin cậu.

Cô cũng tin chị rồi ''nhẹ nhàng'' đi đến chỗ cậu.Six: Này Seven.Seven: Hẻ...Girl: Ờm thì về chuyện cậu với Mono á, tụi..tụi mình chỉ hỏi cậu lần này thôi thực sự tớ và Six rất muốn giúp cậu và Mono làm hòa với nhau mà, nên là...Seven: //nhìn 2 bà nội đó rồi thở dài// thôi được rồi tớ sẽ kể cho 2 bà nhưng làm ơn tém tém cái miệng lại nghe chưa?Six/Girl: Ok!

Và thế là cậu để tự thuật lại cho 2 bà kia hết chương 3.Six: Cậu thấy chưa Girl? tớ đã suy đoán gì là đúng hết mà.Girl: Rồi rồi nhất bạn rồi, cơ mà Seven này có thât là cậu đã hôn Mono không?Seven: À ừ..//gật đầu//Girl: Trời ơi, Seven của tui vừa hiền vừa dễ thương lại vừa ''trong sáng'' như thế mà sao lại thành ra như thế này.//khóc trong đâu khổ//Seven: :^Six: Nào Girl cậu nói là sẽ giúp Seven mà sao giờ lại nói vậy.

Mà để tính xem đã, từ cái ngày mà tụi mình lén ra ngoài chơi thì cũng đã...khoan như vậy là 6 ngày rồi đó.

Sao ổng thù dai dữ vậy._.Girl: Nhìn ổng đã khó ưu rồi, giờ lại thêm cái tính thù dai lại càng khó ưu hơn nữa chứ.

Nè Seven, người như thế sao cậu lại thích được vậy?Seven: Cái đó...Six: Thôi cậu không cần nói nữa đâu, chơi với nhau mấy năm rồi mà mới biết gu của cậu mặn thế đấy.Seven: Ờm thì...Girl: Để xem...cách để làm hòa với người khó ưa à....hơi khó à nhe...Seven: Hmm...này mọi người, có phải ai cũng biết rằng Mono thích Six đúng không? sao không cho Six thử nói chuyện với Mono đi.Six: Ừ ha! chuyện đơn giản này sao không nghĩ ra sớm nhỉ?!

để tớ đi kiếm Mono xem.Seven/Girl: Cố lên Six ơi!!

Tèo! không nói chuyện được, cuộc nói chuyện đã không thuận lợi.

Vì vậy nên là cô quay về và kể lại sự tình.Six: Mới đầu ổng nói chuyện vui lắm cơ, cơ mà đến lúc mà tớ đề cập đến chuyện Seven với Mono thì ổng tự nhiên quay xe 360 độ rồi bỏ đi luôn.

Tui còn nghe loáng thoáng cậu ấy nhẩm là á ''Seven lần nữa lanh quanh với tôi thì tôi sẽ cho nói lên bàn thờ'' á.Girl: Thôi Seven ơi, cậu không thể làm hòa được với Mon-Seven: //liếc//Girl: À ừm thì...e hèm...vậy thì thử cách khác đi.Seven/Six: Cách nào?!Girl: Thì đợi chương sau đi🙂 Và thế là chúng ta tua, tua đến chap sau🙂
 
[Seven X Mono] Tớ Rất Yêu Cậu Đó Mono:33
Chương 5


Xin lỗi mọi người vì đăng trễ, tại đang trong giai đoạn thi cuối kì nên tui phải học lòi bảng họng để thi nè:/Vâng, vẫn là về chuyện có người bình chọn và lượt view tăng nên lại thêm động lực viết chap cho các bác đây, các bác thấy tui nghị lực chưa:> e..hèm vẫn là nối tiếp chương 4 ây🙂))====================================

Girl: Ú oà chào các bạn, theo như lời hứa thì chap này có lẽ là Seven sẽ làm hoà được với Mono... hoặc không🙂Six: Rãnh quá ha, nghĩ cách tiếp đi má, dẫn chương trình có Bông rồi chứ còn gì nữa mà phụ hả.Girl: Tại rãnh:^Six: Ủa mà chấp trước có hứa là chấp này làm hoà hết?Girl: Không🙂 tui cho thêm á.Seven: Nè...//bất lực//Girl: Hmmm...//suy nghĩ_ing// hay là cậu thử dùng bạp lực với Mono để ép cậu ấy làm hòa với cậu đi.Seven/Six: Cậu bị điên à?!Girl: Chứ nói thật là tui không có cách nào làm hòa với người khó ưa cả._.Six: Vậy để tớ nghĩ dùm...

Không khí xung quanh 3 người giờ lại im ắng và chỉ còn sự tập trung cao độ, vài phút trôi qua, chục phút trôi qua cũng chẳng ai lên tiếng gì cả.

Không khí ảm đạm giờ bị tan biến bởi 1 giọng nói than phiền.Girl: Kyaaaa..thật sự là không thể nghĩ ra thứ gì cả!!!Six: Phải đó, Seven tớ nghĩ cậu nên tự mình nghĩ cách để làm hòa vì chỉ có cậu mới có thể làm được thoai.Seven: Thế mà hồi nãy ai đó nói tụi mình sẽ cố gắng hết sức.Six: Ờm thì thật sự cố hết sức rồi chứ gì nữa.Girl: Um đúng đóa.Seven: Hầy...vậy có lẽ là chút nữa sẽ đi gặp Mono vậy.Girl: Ê khoan, cậu còn nhớ câu nói mà Mono nói hk? tớ nghĩ-Six/Seven: //lườm//Girl: //bật chế độ khóa miệng//Seven: Hầy...vậy có lẽ tớ sẽ cố gắng...Six: Hoặc không🙂*píp* Girl bị Six và Seven cho ăn hành:/ Thế là tua thời gian cho đến buổi tối ngày hôm đó.Seven: //Lo lắng//Girl: Tớ có nên giúp cậu ấy không?//nói nhỏ//Six: Cậu mà còn chen vô thì tớ và Seven sẽ kill cậu đó.//sát khí đằng đằng//Girl: Thôi nào._.cơ mà mình nghe lén như vậy thì có sao không? nhỡ bị phát hiện rồi sao?//nói nhỏ//Six: Sẽ không có gì đâu nên đừng nói bậy.Girl: Ừm.

Chị và cô lén lút 1 góc tường khuất nơi mà chỗ Seven đứng mà không thấy được.

Nhìn bao quát thì nhìn cậu bây giờ có lẽ như sắp đi đánh lộn vậy hay sao ấy mà người cứ bồn chồn đứng yên 1 chỗ không được mà cứ đi tới đi lui, khuôn mặt thể hiện sự lo lắng tái xanh đến rõ ràng._.Seven: *phải làm sao đây phải làm sao đây?! liệu cậu ấy có chặn mặt mình luôn hay không?! kyaaaa!!giờ phải làm sao phải làm sao, lần này không làm hòa được chắc là không còn cơ hội quá:
 
[Seven X Mono] Tớ Rất Yêu Cậu Đó Mono:33
Thông báo lần 2


Ờ thì hiện tại tui bí quá rồi nên các bác ai có chút ý tưởng hay hỏi thì bình luận nhe chứ cảm thấy có view mà ít có tương tác như bình luận lắm🙁 nhe nhe, không hỏi hay cho ý tưởng tui không ra chap nổi đâu đó🙁
 
[Seven X Mono] Tớ Rất Yêu Cậu Đó Mono:33
Chương 6


Sorry vì đăng trễ, mấy nay bận vl ra nên ko có thời gian vt chap;-;==========================================================Six: Nè Girl, cậu có thấy gì lạ không?Girl: Gì lạ?//nhăm nhi cái mì kẹp//Six: Thì chuyện Mono với Seven đó.

Không hiểu mấy nay tự nhiên 2 cậu ấy lại thân thiết hơn bình thường sao? rõ ràng hôm trước còn đang chặn mặt nhau giờ tự nhiên thân như có chuyện gì xảy ra:/Girl: Thì chắc là làm hòa rồi thôi:^Six: Ể, làm hòa nhanh dữ vậy, không biết họ có hôn hum ha🙂?Mono: Không đâu Six à.Girl/Six: A!!Girl: C-cậu đến đây làm gì!?Mono: Lấy đồ chứ sao.Six: M-mono nghe tớ giải thích đã..Mono: Không cần đâu, tớ cũng hiểu tâm lí với sự sáng tạo của cậu mà nhể.//nói với giọng đùa//Six: Hơ hơ.//cười đơ//Girl: Nè Six cậu ổn chứ?!Six: //bay màu// Thế là mở đầu 1 ngày mới với 1 cái bay màu của 1 người nào đó nhằm báo hiệu hôm nay có lẽ không phải là 1 ngày yên bình rồi, còn Mono đi đâu thì không biết.

Tiếng bước chân ''bụp bụp'' chậm rãi và đang hướng về lớp học.Mono: Seven, cậu ôn tới đâu rồi?Seven: Đang cố gắng ôn nè, tự nhiên teacher cho kiểm tra vào tuần sau rồi cho ôn 1 đống bài tập chứ.

Làm còn hơn là thi cuối kỳ trễ ý.Mono: Đúng đó, không biết 2 bà kia có học hay không mà sao ngồi chơi như không có chuyện gì xảy ra nhỉ.//ngồi bên cạnh Seven rồi dở sách ra//Seven: Chán thiệt chứ._.óap ~ buồn ngủ quá ~//chống tay nhìn cuốn sách//Mono: Cậu vẫn chưa ngủ đủ hay sao...?Seven: Cậu không thấy tối qua tớ thức đêmm để học à?Mono: Thấy chứ, nhưng mà mấy lần trước cậu cũng ngủ hết nửa ngày luôn mà thức rồi vẫn nói buồn ngủ.

Giờ nghĩ lại anh cũng rất khâm phục cậu vì hể ngày nghỉ khi không học cậu có thể ngủ từ 9h tối đến 12h trưa mới thức, cậu ngủ nhiều đến mức khiến cô và anh đã chứng nhận rằng kỉ lục ngủ lâu nhất là 4h 25 phút 46 giây.

Đó là lí do ngày nghỉ mà không thấy bóng dáng cậu thì chắc chắn là vẫn đang ngủ, nếu như ngày nào đó mà cậu tự thức sơm thì chắc chắn anh, cô và chị sẽ chạy trốn vì tận thế đến gần rồi chứ không đùa.Mono: //xanh mặt mày//Seven: Hầy, tớ đang lo là sẽ không được 8 điểm bài kiểm tra mất.Mono: Ít nhất cậu còn đủ điểm còn tôi mới lo sợ nè.

Anh nói với cái biểu cảm sợ hãi nhưng vẫn ráng giữ nụ cười đơ, trong đầu đang tưởng tượng sẽ bị bắt đi lau dọn cái nhà vệ sinh thối tha kia ( ác mộng không chỉ với tui mà là hầu hết các bạn đang đọc, bạn nào chưa từng thì chúng ta không cùng đẳng cấp:'')).Seven: Xem ra cậu khá sợ bài kiểm tra nhỉ.//nói mơ màng//Mono: Sao lại không sợ chứ.Seven: Vậy sao....oáp ~Mono: Nè, bộ hết chịu đựng nổi rồi hả?Seven: Chắc vậy rồi....Mono: Nè, cậu mà ngủ giờ này là ngủ tới mai đó.Seven: Biết chứ....nhưng mà buồn ngủ quá.....//nằm//Mono: Hầy..thôi dù sao thì 1 bài kiểm tra dưới 8 có sao đâu nên là-Seven: Khò khò.Mono: *ngủ nhanh vaz._.*Six: Ồ hóa ra là 2 cậu ở đây à.Mono: Ô chào cậu Six.Six: Ừm hứm:3 ủa Mono bộ cậu đang học bài hả.Mono: Ừm phải đó.Girl: Uả sao phải học vậy?Mono: Thì tuần sau kiểm tra rồi nên giờ phải học chứ sao.Six/Girl: Ể bộ có kiểm tra hả?!Mono: Ờ phải bộ 2 cậu không biết à?Girl: K-không biết.Seven: Um......sao ồn quá vậy...?Girl: Ủa Seven sao cậu nằm ở đây?Seven: Buồn ngủ quá nên ngủ mà các cậu ồn quá ngủ không được nè._.Six: Bất ngờ nhể, nay tự nhiên cậu thức vậy?Mono: Cậu ấy mới ngủ thôi.Six: Nà ní, mới ngủ thôi? trời sắp sập rồi tui phải chạy thôi!Mono: Nè, học trước đi rồi hãy chạy.

Còn 1 nùi bài tập học nữa nè.Seven: Nghe teacher bảo là ai mà dưới 8 là sẽ đi dọn nhà vệ sinh đó...3 người: Hả?!Six: Trời ơi dọn cái nhà vệ sinh nào vậy?Seven: Nhà vệ sinh 1.Six: Ôi trời ơi...//nằm gục xuống ghế//Girl: Dọn cái nhà vệ sinh đó ư?! có đeo 100 cái khẩu trang thì cũng chẳng ngăn nổi được cái mùi thối của nó, ngửi 1 cái thôi là bị viêm mũi hay hư phổi liền._.Seven: Bởi vậy nên dù có buồn ngủ đến đâu nhưng vẫn phải học nè...Girl: Cơ mà làm sao để học hết cái đống này đây...?Six: Đúng đó, cái đống chất chồng này mà học hết trong 1 ngày sao mà dc.Seven: Tớ nghĩ chúng ta phải có động lực đã hoặc là đạt được mục đích nào đó, khi chúng ta muốn là 1 chuyện gì đó phải có động lực hay mục đích nào đó mà.Girl: Cậu thử ví dụ xem?Seven: Như cậu muốn trở thành đầu bếp thì cố gắng để tập nấu ăn nè...oáp ~Six: Ra là vậy, chúng ta phải có động lực...Girl: Động lực của tớ là cố gắng trên điểm 8 để không dọn nhà vệ sinh!!!!!Six: Hay quá Girl, câu nói hay nhất ngày!//vỗ tay//Mono: Tớ nghỉ rằng nhiêu đó vẫn chưa đủ để làm động lực lắm.Seven: Tớ cũng vậy...oáp ~x2Girl: Nếu vậy các cậu không thử cá cược gì đó xem.Mono: Cá cược gì?Girl: Thì 2 người cá cược với nhau, thi xem ai hơn điểm hơn với thấp điểm hơn.

Ai mà thấp điểm hơn thì phải nghe lời người cao điểm trong 30 phút à, như vậy thì sẽ thúc đẩy 2 người cố gawssng điểm cao hơn.Seven: Hể ~ nghe vui nhể ~Mono: Tớ từ chối, mn thừa biết Seven thông minh nhất trong đám chúng ta, làm sao tớ có thể cao điểm hơn cậu ấy._.Girl: Uh~ thế thì cậu dọn nhà vệ sinh 1 mình đi hen.Mono: Cậu rõ ràng là dồn tôi vào đường cùng à._.Six: Thôi nào cậu cứ thử xem, dù bt cậu thua nhx không phải chà nhà vệ sinh là được rồi🙂Mono: Cả cậu nữa sao....Seven: Giờ cậu tính sao đây Mono...?

Dưới ánh mắt của 3 con người nhây trước mặt kia anh bất đắc dĩ ậm ừ đồng ý.Mono: Ừm thì....thôi được rồi tớ đồng ý._.Girl: Gòi vậy là sắp có kịch vui rồi đây🙂Mono: Hầy....Seven: Bộ lo điểm thấp hơn tớ à?Mono: Chứ còn gì nữa.Seven: Đừng lo tớ sẽ kèm cậu mà, mình có khoảng 1 tuần để ôn mà.

Có điều bài hơi nhiều thôi.Mono: Thôi không cần đâu.Seven: Ồ, vật thì cậu 1 mình đi dọn nhà vệ sinh với nghe lời tớ đi nhé🙂Mono: ._.Seven: Oáp ~ cậu muốn sao thì kệ cậu, mai tớ sẽ kèm chứ giờ tớ phải đi ngủ cái.

Bye mn.Girl: Bye nhe.Mono: *Thật là, có mỗi bài kiểm tra nhỏ mà lắm chuyện thế cơ biết*.

Chẳng nghĩ nhiều nổi nên lại dán mắt vào quyển sách đầy chữ chằn chịt kia.

Chớp nhoáng đã sang ngày mới, ngôi trường vẫn ồn ào như ban cũ khi bình minh được ló dạng.Six: Oáp ~ sao nhiều bài thế._. học nãy giờ mà chỉ mới xg 2 bài học thôi,để xem mình còn bao nhiêu bài học nè.....ù còn nhiều thế.Girl: Học nhiều vậy chắc chắn là nhiều điểm lắm có khi được cộng điểm vào điểm thi dưới kỳ á.Six: Cơ mà có cần bắt học nhiều như vậy không.Girl: Cơ mà nhờ vậy mà chúng ta mới được nghỉ 1 tuần để học chứ bộ.Six: Tớ thà học bình thường còn hơn phải ôn mấy cái này đó ~Seven: Oáp ~ chào buổi sáng ~Girl: Chào cậu Seven.Six: Sáng qua ngủ có ngon không🙂?Seven: Ngon lắm nhưng mà cảm thấy vẫn có chút buồn ngủ.Six: Thế sao cậu không ngủ chút nữa.Seven: Để học bài chứ bộ, tớ đã mất 1 ngày rồi nên 6 ngày kia tớ phải gắng tận dụng để ôn hết đống này nè.Girl: Đúng là Seven nhà ta mà🙂Seven: Mà cậu có thấy Mono đâu không?Six: Ở căn tin á.Seven: Cảm ơn nhe.

Nghe được câu trả lời cậu liền vụt chạy đến căn tin.

Khỏi cần nói cậu chỉ nhìn từ trước cửa căn tin là đã biết được anh ở đâu, đơn giản là vì cái túi giấy huyền thoại tạo nên thương hiệu của anh đó🙂.Mono: Măm măm. //ăn ngon lành//Seven: Ú òa.

Anh nhìn cậu 5 giây sau rồi lại quay lại nhăm nhi món cơm chiên mà anh yêu thích.Seven: //1 chút chết trong tim// Nè đừng bơ tớ như thế chứ.Mono: Cậu muốn gì nói lẹ đi.Seven: *mồ sau nhiều chuyện xảy ra mà sao cậu vẫn lạnh nhạt với tớ thế T^T* Thì về chuyện kèm cậu học, câu trả lời của cậu là gì.Mono: //sặc cơm// *thôi chết rồi mình quên mất chuyện này rồi giờ sao đây.

Giờ mà từ chối là ăn chọn combo luôn, nhưng mà đồng ý thì lại sợ Seven lại làm gì đó._.*Seven: Hmmm....nè sao không đồng ý đi, tớ biết cậu quên suy nghĩ đến đó mà ~ nhe nheMono: .......

Cậu càng nói thì người cậu càng tiến sát vào anh hơn, 2 bàn tay chạm vào mặt anh hướng nó về phía cậu dường như như muốn dụ dỗ vậy:^Seven: Nè ~Mono: Đừng nói với cái giọng đó nữa và tránh ra dùng cái.

Anh nói mà đẩy cậu ra nhưng bất thành.

Rồi cậu chẳng ngần ngại mà ôm cậu giữa căn tin luôn.

Khuôn mặt anh bắt đầu có chút ửng hồng rồi ( thật ra là có ma nào để ý đâu mà ngại).Mono: Nè nè mới sáng sớm thôi đó cậu định làm gì.//rén rén//Seven: Nè Mono ~ đã vài ngày tớ chưa hun cậu rồi ó ~ cậu hiểu ý tớ mà ~🙂))))))))))Mono: Cơ mà có cần làm vào sáng sớm không...//e dè chút// Cậu không nói nhiều mà lấy cái túi giấy vướng víu kia rồi để trên bàn khiến anh có chút bất ngờ.

Chẳng suy nghĩ gì nhiều, cậu nhào vô ôm eo anh nhanh chóng cho anh 1 nụ hôn bất ngờ.

Anh thấy vậy liền chống cự nhanh vẫn bất thành thui, cậu thừa thời cơ và lấy hết khí của anh khiến anh bắt đầu khó thở rồi, tay chẳng còn có sức mà chống cự nữa, nước mắt của anh không tự chủ mà rơi xuống, cả người anh run lên.

Sau gần 2 phút cậu mới tha cho anh mà rời khỏi đôi môi đó, anh thấy vậy liền quay đầu r cho khác, lau miệng lẫn nước mắt của mình.Seven: Hm?

đây là lần thứ 2 ta hôn nhau mà cậu chẳng rút ra được kinh nghiệm nào à?Mono: Hả?!

Anh nghe cậu nói xg thì 1 cục tức trên đầu anh to đùng, anh đấm vào bụng cậu 1 cái rồi lấy cái túi giấy đội vào đầu lại.Seven: Ui da!

đau đó: Thế là cậu ngoan ngoãn ngồi bên cạnh nhìn cậu ăn xg món cơm đó rồi lại hỏi về chuyện kèm kia.Seven: Nè thế cậu đồng ý không:
 
[Seven X Mono] Tớ Rất Yêu Cậu Đó Mono:33
Chương 7


Hé lu mn! nói trước là mong các bạn đọc dòng này, hôm nay mình thông báo cho mn 1 tin vui và tin buồn.

Tin buồn trước thì mình bắt đầu nản vì ít view với lượt vote quớ nên có ý định sau chap này mình sẽ drop vĩnh viễn lun.

Tin vui là sau khi đọc bộ truyện cũng là cùng otp của mình nhưng may là đọc đúng bộ truyện vui chứ ko phải truyện trầm kẻm kia đâu nên lại có ý định vẫn vt, tất nhiên là sẽ ra lâu rồi🙂.=============================================== Sau khi ăn xong buổi sáng mà chả nuốt trôi nổi 1 ngụm cơm nào và đã có hẹn với cái con người rớt liêm sỉ đó thì anh buộc phải lết cái thân này mà đến thư viện.

Vừa đến nơi thì anh đã biết cậu ở đâu trong cái thư viện này, đơn giản vì chỉ có cậu thôi còn 2 bà kia đi đâu đẩu rồi.Seven: Huh?

ý Mono kìa😀 //ánh mắt long lanh//Mono: Hầy...mệt quớ.//ngồi xuống//Seven: Cậu đã ăn rồi thì làm sao mệt được?Mono: Chứ không phải tại cậu cứ nhìn tôi chằm chằm hả.Seven: Ờm thì...Mono: Thôi học lẹ đi nè.Seven: Ừm vậy mình học bài này trước nhe.//lấy quyển sách ra// Thế là chẳng cần nói nhiều cả 2 chìm vào thế giới của tri thức.

Ừ thì ngồi gần nhau đấy nhưng mỗi người lại có 1 thế giới khác nhau, tất nhiên là tùy vào tâm trạng thôi. =========chuyển cảnh=========================Six: Nè gở, cái này làm sao vậy?Girl: À, cái này là phải tính từng cái ra để kiếm ra kết quả đó.

Mà khoan, từ khi nào cậu gọi tui là gở thế?Six: Thì là girl, đọc lóng là gở đó:3Girl: Nếu vậy thì Six đọc lóng là....Six: L-là...?Girl: Là Sĩ🙂Six: :00000 nghe mà đau nhói cả tim, gặm miếng gà cho đỡ buồn nà.Girl: Mà nè, tớ nghe nói vừa học vừa ăn là ăn luôn chữ luôn đó.Six: Khụ...khụ//sặc gà🙂// t-thật sao?! thôi chết rồi nãy giờ vừa học vừa ăn không, hèn chi nãy giờ chẳng nhớ được cái kiến thức gì hết:0Girl: Nãy giờ cậu toàn ngồi ăn không, học được cái gì đâu mà nhớ:^Six: Hì hì...chán quá...nè hay chúng ta đi chơi đi:^Girl: Nhưng...Six: Nghe nói căn tin nay có món mì đó, 1 tuần mới có 1 l-Girl: Đi liền!//đứng dậy//Six: *thì ra đây là sức mạnh của đồ ăn ngon sao:0??*Girl: Nè ngồi đó chỉ nữa, mau đi nhanh không là hết mì đó!!

Cô đang thẩn thờ vì sức mạnh của đồ ăn thì giật mình, nhìn về phía gở thì đã thấy chỉ ở tít xa xa kia rồi.Six: Ây dà, tớ ra ngay!!!Girl: Lẹ lên lẹ lên!!//hớn hở//*cộc cộc cộc* 2 con người nào đó đang học thì bị tiếng ồn ào của 2 con áo mưa vàng làm 2 người rời khỏi thế giới tri thức kia mà nghe ngóng 1 chút.Mono: Sao ồn quá vậy?!Seven: Không biết nữa, hình như 2 người họ đang hớn hở chạy vào căn tin thì phải.Mono: Hửm...bộ căn tin nay có gì đó mới hay có drama sao? mà khoan...hôm nay là...Seven: Nay là thứ 3.Mono: Thứ 3...? a đúng rồi tuần này vào thứ 3 căn tin sẽ làm món mì!!Seven: Uả bộ cậu chưa ăn hả?Mono: Tại tôi quên hôm nay ngta làm món mì, không biết giờ còn hk..//hối hận//Seven: Hể, hôm nay tớ ăn rồi đó.

Món mì đó nay ngon hơn mấy lần trước luôn.Mono://hối hận x2// Trong lúc tâm trạng anh đi xuống trầm trọng thì bên ngoài lại vang tiếng của 2 con áo mưa vàng kia.Girl: Hựa hựa...hức..hức...mình đến trễ rồi..hức hức...Six: Thôi nào đừng buồn, đợi tuần sau đi ha.Girl: Nè Sĩ, nói thật đi...có phải cậu đã ăn rồi không?Six: Ha? *ồ wao sao cậu ấy biết hay thế?* ờm thì đúng là tớ ăn rồi...nhưng mà công nhận món mì tuần này ngon hơn mấy lần trước.//khúc cuối nói nhỏ//.Girl: Uầy tớ nghe hết đấy._.Six: Ha?!

Không chịu nổi cú sốc đó Gở đã gục ngã vì món mì ngàn năm có 1 đó cùng với nước mắt giàn dụa trên mắt.Girl: Hựa hựa🙁(((Six: A đừng buồn nữa mà...Girl: Oaaa🙁(((Mono: //suy sụp + hối hận x2//Seven: Chỉ vì bỏ lỡ món mì mà giờ nơi đây trở thành cảnh bi thương...sức mạnh của đồ ăn là đây sao._.?

Cậu vừa nghĩ vừa nhìn 2 quả chanh kia ( giờ đổi lại thành quả chanh🙂) mà quên mất có con người cũng chung tình chạnh của cô quả chanh tóc đuôi sam.

Đến khi nhớ ra quay lại thì...Seven: Ha~~ Mono! trời ơi sao mây đen nhiều thế..hụ..hụ..//cầm quyển sách xua tan đám mây buồn bã//Mono: Hựa hựa🙁((tại sao tui lại quên nay có món mì ngàn năm có 1 chứ🙁(((//suy sụp x2 + hối hận x3//Seven: Trời ơi combo tiêu cực:000.Six: Uây Seven!//chạy đến cạnh cậu kèm theo cái xác khô kia//.Vài.Phút.Sau....*ting*Six: Nè, giờ làm sao đây?//nói nhỏ//Seven: Không biết nữa...không biết nữa....Six: Truyện kiểm tra đã mệt rồi giờ thêm 2 người trầm cảm này chả biết làm sao nữa.Seven: Tớ cũng vậy...tớ không muốn có những đám mây này đâu...//phủi mây đi//Six: Giờ làm sao đây, tớ nghĩ mình nên cho họ ăn gì.Seven: Girl sáng đã ăn gì chưa?Six: Rồi, ăn đùi gà nè, bánh mì nè, xúc xích nè, cơm chiên nè, nước ép táo nè,..v...vSeven: Ăn nhiều thế mà vẫn quên nay có món mì🙂?Six: Ai biết:^ 2 người vừa nói rồi lại nhìn vào 2 người trầm kẻm kia rồi lại nhìn nhau, rồi lại nhìn 2 người kia.

Rõ rồi, giờ chỉ có đồ ăn mới có thể mới có thể khơi dậy bọn họ thui, vì nếu họ vẫn còn vậy thì đống bài ôn kia làm sao ôn được chớ.Seven: Biết là họ đang buồn vì không ăn được món mì ngàn năm có 1 kia nhưng mà đã hết rồi làm sao để khôi phục tinh thần họ chứ...Six: Chắc là nên giúp họ vựt dậy tinh thần nhể.Seven: Bằng cách nào?Six: Bằng cách cho họ đi chơi.Seven: Cậu nghĩ như vậy tốt không?Six: Được mà!

Xem nè!

Nói rồi cô chạy gần chỉ và anh, dùng quyển sách kế bên những đám mây kia cho nó bay bớt đi rồi nắm tay 2 người họ.Six: Nè, tụi mình đi chơi đi!Girl: C-chơi gì?Six: Thì cứ đi chơi đi!

Dùng sức ép buộc của cô nên 2 người kia mới miễn cưỡng đi theo cô trong tâm trạng buồn rầu.Six: Nè cậu có đi không?Seven: Ờm...đi chứ.

Thế là 4 người tạm thời bỏ cái bài ôn chồng chất mà ra ngoài đi chơi, sau khi chơi nhiều trò khác nhau thì cậu cảm thấy rất mệt và ngồi nghỉ trên cái xích đu nhìn 3 người kia chơi đùa.

Có lẽ đó là khá bình thường với cậu với mọi người, vì cậu vốn có đã có 1 sức khỏe không tốt và yếu, hễ có gì là bị cảm nằm liệt giường như chơi.

Sức khỏe yếu của cậu dễ nhìn nhận nhất là khi vào trời mưa Six và Mono định ra tắm mưa thì nằng nặc rủ cả cậu đi, dù đã từ chối nhưng vẫn bị 2 người kia lôi ra chơi, kết quả là cậu bị cảm nằm mấy ngày liền, từ đó cô và anh không dám rủ cậu đi tắm mưa nữa.

Thật tình, đôi khi cậu cũng rất muốn có 1 sức khỏe mạnh chứ không phải yếu kém ki nhưng đã bị rồi thì đành chấp nhận thôi.Girl: Nè Seven cậu đỡ mệt chưa, ra chơi với tớ đi.Seven: Ha ha thôi được rồi tớ không chơi nữa đâu cậu cứ làm cho 2 người kia vựt dậy tinh thần đi.Girl: À được thôi.

Chỉ sau vài phút thôi 3 người kia đã mệt nhoài ngồi sụp xuống, tươi cười nhìn nhau, có vẻ họ đã chơi rất vui.Seven: Chơi đủ chưa nhể.Girl: Mệt đến người như đang chảy ra thành nước luôn nè._.//tan rã thành nước//Seven: Thôi đi về lại ha, ngồi nghỉ chút rồi học nè.Girl: Nản học bài.-.==================================== Nay lười quá nên không biết nhiều với bí ý tưởng, thôi thì đọc đi ha:")
 
[Seven X Mono] Tớ Rất Yêu Cậu Đó Mono:33
Chương 8


Hé lu mn, nay tui phát hiện điều này lạ lắm nè.

Thường là mấy cái cặp sẽ có tên rút gọn đúng hùm nè, ví dụ như Shinichi x Kaito thì gọi tắt là ShinKai và thường tên sẽ tuỳ vào tốp hay bột, tên nào để trước thì là top.

Thế là tui tự hỏi liệu cặp của tui được viết tắt như thế nào, nói là làm, tui lên TikTok kiếm các kiểu thì biết được cái tên Moven, nhưng tui ngược đời, vậy ngược lại là....

Venmo🙂)

.

.

.

.

.

Mấy bạn thấy sao chứ tui thấy hài sao sao ấy🙂))) tui có nên định để cái tên này hk nx🙂))) thôi kể đến đây thôi vô truyện nè.

====================================~ 20 phút sau ~Seven: Được rồi giờ mọi người đã đỡ mệt chưa?Six: Fu fu tràn đầy sức sống nè!!Girl: Im fine....// giơ ngón cái với bộ dạng bất lực//Mono: //cạn lời//Seven: *Tình hình vẫn không ổn rồi* Cậu bắt đầu lo lắng cho cả hội rồi nên bắt đầu dùng đầu óc để suy kế.

Đầu tiên là Six, người bạn thân của cậu, nhìn giờ tràn đầy sức sống vậy thôi chứ học cho 1 bài là thành thây ma bị bỏ đói ngàn năm vậy hay đơn giản hơn là không có đủ kiên nhẫn để làm.

Tiếp theo là Girl, người rủ rê nhiều nhất hội, cũng giống như Girl nhưng vui vẻ và sức trâu hơn, phải có thứ gì đó vui vui mới có thể khiến cậu ấy tràn đầy sức sống.

Cuối cùng là Mono, ừm thì chắc là cũng duy trì được lâu hơn 2 người kia, có điều là không hề ồn ào như 2 bà chan kia thôi.Seven: *Giờ phải làm sao để họ học đây?

Chỉ có mức là nước tới chân mới nhảy thôi, khoan?

Nước tới chân mới nhảy?!

Phải rồi ha!! chỉ cần rút ngắn thời gian kiểm tra là được!

ơ nhưng mà làm sao để rút ngắn nhể?!*Six: Huh! giờ bắt đầu học thôi!

để xem....

10 phút sau.Six: //chính thức ngủm//Girl: Coi kìa hồi nãy hăng hái lắm mà🙂?.Mono: Lần sau mất ngủ chắc tôi lấy sách ra đọc cho ngủ ngon hơn.

20 phút sau.Girl: //ngủm theo Six//Mono: 👁 👄 👁Seven: Ha...ha...//nản//Mono: 2 cậu cứ thế thì làm sao học kịp đây.Girl: Hầy nếu như mai kiểm tra liền luôn thì bọn này chắc sẽ học chăm chỉ với tốc độ thần sầu đấy.Six: Cậu nói như vậy là chết thật đó.Seven: *mai kiểm tra hả? cái này thì chắc chắn có hiệu quả rồi!*//đứng dậy rồi đi đâu đó//3 người kia: *đừng nói chúa đọc sách của chúng ta nay cũng nản nhe :0* Ai mà biết được việc định làm của cậu sẽ khiến cho cả hội lâm vào học ngày học đêm chứ....có điều nó hơi liều thôi, mà biết sao được liều ăn nhiều mà.

Theo kế hoạch thì cậu dự định sẽ viết thư yêu cầu cho teacher để xin giảm ngày kiểm tra cho mấy người kia có động lực và tất nhiên cũng giảm bài bài đi dù sao cả hội cũng chỉ mới 11 tuổi thôi mà.

Nhìn teacher ác như thế thôi ( thật ra ác thật) thì cũng rất yêu nghề lắm nên không phải yêu cầu học sinh nào cũng bị teacher bỏ qua cả.

Nghĩ suy các kiểu thì cậu cũng đã viết xong bức thư.

Cầm bức thư trong tay cậu nhẹ nhàng đi qua phồng giáo viên đến phía cuối hành lang nơi có cái hộp đó, bỏ vô rồi chạy mất tâm tích luôn.

Đến thư viện thì vẫn là 3 người họ ngồi ở đó, 2 bà chanh kia thì vẫn ngồi kể chuyện trên trời dưới đất khác xa với dáng vẻ kiệt sức rồi than thở các kiểu trước vài phút kia, còn Mono thì vẫn ngồi tham gia những câu chuyện 'kỳ lạ' của 2 người họ.

Khi đang ngồi nói thì dáng vẻ của cậu phía trước cửa thư viện kia, 2 bà chanh kia bắt đầu gục xuống bàn than thở, Mono thì vãn y nguyên nhưng giả bộ cầm quyển sách như đọc chăm chú lắm nhưng nào biết được anh đang cầm ngwược quyển sách đâu.

3 người này xứng đáng với danh hiệu diễn viên Hollywood hàng đầu.Seven: Bớt giả bộ đi tui biết hết rồi._.Girl: A ha ha...ờ thì...1 TỪ THÔI!!! lười:'')Six: Me too.Seven: Mono cậu cầm ngược sách kìa.Mono: Hơ?!//bối rối// Anh giật mình quay nhìn Seven rồi chỉnh lại quyển sách cho đúng hướng, anh bạn túi giấy lâu lâu cũng tấu hài dữ.Six: //nhịn cười//Girl: Six à...//cạn lời//Seven: Bộ việc học khó lắm hay sao mà mọi người ủ rũ thế?

Girl: Dễ với cậu thôi chứ tụi này rất là khó khăn để có thể nhét được 1 vài chữ vô đấy.

Não tụi này không giống cậu đâu, nhét vào là vô nhét vào là vô.Mono: Đúng là khó học nhưng mà tớ thấy nó đâu quá khó khăn như các cậu kể đâu...Six: Nè Mono đừng nói cậu bị Seven bám theo nhiều quá rồi cậu bị lây bệnh học của cậu ấy nhe.Girl: Seven cho xin vía với.Seven: Thôi đi nha! các cậu đừng có mà kéo thời gian!!//khoanh tay//Girl: Ôi trời nào tụi tớ có ý định đó, tụi tớ chỉ muốn nói chuyện 1 chút cho có tinh thần hơn mà.*reng reng*Girl: Uả? tiếng chuông vô lớp?! không phải tuần này được nghỉ hả.Mono: Không đâu, tiếng chuông này không chỉ báo hiệu vô lớp mà nó còn nhiều ý nghĩa khác nữa.Six: Ái chà lâu rồi mới có tiếng chuông này đấy, có chuyện gì rồi à?Seven: Không biết nữa nhưng cứ đi đi.Girl: Ơ thế rốt cuộc là có chuyện gì?Six: Cứ đi theo đi rồi biết.

Mọi người nhanh chóng chạy ra khu lớp học lớn nhất cái trường này.Six: Này Girl cậu nhớ giữ im lặng không được hó hé nửa lời naof nhe, hắt xì hay ho cũng không được.Girl: Ờ được...

Trước mặt họ bây giờ là cái bàn của giáo viên để đứng giảng bài, bên trên có 1 cái hộp thư màu trắng với nét chữ đặc trưng của teacher.

Xung quanh đây là đám bullies đang đứng im kia, chẳng nói chẳng rành như mọi thường ngày.

Vài phút sau tiếng bước chân lớn đi đến, không khí căng thẳng tột độ rồi cái bóng dáng cao lêu ngêu kia xuất hiện sau lưng, từ từ đi đến cái bàn kia.

Thò tay vào cái hộp thư đó dán lên chiếc bảng đen đã cũ kĩ kia.Six: *là thư yêu cầu? khá lâu rồi mới thấy đấy*Mono: *nhìn nét chữ đó...chắc chỉ có Seven viết thôi*Girl: *ummm....chữ nhỏ quá mình không nhìn được...*//nheo mắt//Seven: *không biết có được đồng ý hay không...* Teacher đứng nhìn cái bức thư kia rồi trầm tư 1 lúc, nhanh chóng cầm viên phấn rồi viết lên bảng.

1 dòng chữ to đùng được viết lên.

''3 NGÀY NỮA SẼ KIỂM TRA, SỐ BÀI SẼ GIẢM 7/10'' Rồi teacher bỏ viên phấn xuống, rời đi cách lặng lẽ, cuộc họp đã giải tán, tất cả mọi người trả về.

Đến khi cả hội được về đến thư viện thì mới thở phào nhẹ nhõm.Girl: Không khí căng thẳng thật đấy._.Six: Bởi vậy rất ghét mấy cuộc họp đó.Seven: Nhưng mà cuối cùng cũng được giảm bài 7/10 rồi mà, hơn phân nửa bài luôn.Six: Phải đó nhưng mà thời gian cũng giảm luôn.Girl: Không sao!

1 ngày ôn 1 bài, quá lời rồi còn gì.Mono: Nếu thấy lời thế thì sao giờ không ôn đi mà cứ nói chuyện thế:?Girl: Ờ ha, vậy thôi học đây.Seven: *hầy...cuối cùng cũng chịu ôn* Thế là thấm thoát đã 3 ngày trôi qua, ngày quyết định này đã đến.

Chỗ ngồi đã ổn định, tinh thần đã chuẩn bị, bài kiểm tra đã ở trước mặt và....thời gian đã bắt đầu.======tua nhe chứ không muốn kéo dài thời gian nà========Girl: Hú! làm xong rồi!!Six: Cảm giác thi xong thật là thoải mái~Mono: Mong là không dưới 8 điểm:'')Girl: Tớ với Six trên 8 thì vẫn ổn nhưng cậu trên hay dưới thì cậu nên sẵn sàng đi.//cười mỉa//Mono: //lườm//Seven: *gì vậy trời*.Six: *lại bắt đầu rồi*.//lấy tay đạp vào trán//Six: Rồi rồi dù gì đã kiểm tra rồi mà sao chúng ta không tổ chức một buổi tiệc nhỏ nhể.//vỗ tay//Girl: Sao không tổ chức tiệc ngủ đi.Seven: Tiệc ngủ, chẳng phải chúng ta đang ngủ cùng phòng sao?Girl: Ái chà cậu cũng thông minh đấy nhưng 1 thứ bình thường như tiệc ngủ cậu cũng không biết à ~//đắc ý//Seven: Hứm!//phồng má//Six: Nè vậy còn lều?Girl: Úi giời đơn giản cứ để tớ lo, giờ vô phòng chuẩn bị nè.

CHÀO MỪNG BẠN ĐÃ TỚI CÁCH LÀM TIỆC NGỦ PHIÊN BẢN THIẾU KINH PHÍ CỦA HỘI.....KHÔNG CÓ TÊN🙂Girl: Đầu tiên là cần khung chứ gì, đơn giản như đang giỡn, lấy cái mền trộm dc từ những phòng khác rồi vá vô lại.

Đục cái lỗ rồi moi hết ruột bên trong mền ra, lấy cây quạt rồi quạt bên trong cho nó phồng lên, xong~3 người: Wao~~//bái phục//Girl: Fu fu~ được rồi lấy đồ đi vô nào~ Thấm thoát đã đến tối, cả hội đang ngồi bên trong cái lều tự chế kia.

Six: Tớ sẽ nằm ở đây!//nằm bên cạnh Girl//Girl: Hê hê nay tớ mới sưu tập được vài bộ truyện mới, nay cày truyện cả đêm.//nói nhỏ//Seven: //nằm im// Cho mọi người dễ hình dung thì Girlđang nằm 1 góc của cái mền bên tay trái và Six nằm chị.

Còn cậu thì nằm 1 góc bên tay phải nên còn 1 chỗ cuối cùng.

Anh định sẽ nằm bên góc mà nào ngờ mn đã dành chỗ trong chớp nhoáng nên đành nằm ở giữa.Seven: Hm?! chào cậu Mono.Mono: //bơ//.Seven: //tổn thương sâu sắc// *bụp* tiếng tắt đèn, cả phòng giờ bao trùm bóng đen.

Nhưng nhanh chóng có 1 ánh đèn chói được thấp trong căn lều nhỏ của mn, là cây đèn được Mono lụm được ở xó xỉn nào đó bên ngoài trường học.Girl: Hô hô có không khí tiệc rồi ~Seven: Nè hỏi cái, tiệc ngủ thì có gì?Six: Kể chuyện mà nè...hết.Seven: Vậy thôi tớ không nghe đâu.Six: Uỳ vậy thôi, vậy để tớ kể trước cho. v....v....v....v...

Mặc kệ cho 3 người họ kể chuyện ra sao cậu vẫn cố nhắm mắt ngủ đi vì cậu sợ rằng khi nghe họ kể chuyện thì đến đêm cậu lại không dám đi vệ sinh lúc nửa đêm nữa.

Suy nghĩ lúc rồi xung quanh tối dần, cậu chẳng nghe được gì nữa.

Đến nửa đêm chẳng hiểu thế lực nào thôi thúc mà cậu chợt giật mình tỉnh dậy, nguyên nhân là vì thói quen và còn cả...có thức gì đó đang chuyển động sau lưng cậu khiến cậu cảm thấy hơn sợ.

Hít 1 hơi sâu rồi quay ra, thứ cậu nhìn thấy suýt nữa khiến cậu hét toáng lên, là Mono nhưng đang ngủ đó.

Mới đầu cậu nghĩ Mono sẽ không bao giờ xoay người về phía cậu đâu mà sẽ quay người về phía Six hoặc nằm ngửa.

Nhưng mà đằng này thì khác, anh đang nằm về phía cậu và còn níu lại áo cậu mà ngủ ngon lành, nhìn mặt thường rất khó ưa mà gợi đòn mà khi ngủ nhìn cũng cưng phết chứ đùa.

Nhưng mà nếu cứ nhìn hoài mà không làm gì thì đúng là phí của giời mà, bàn tay cậu bắt đầu cử động đưa lên gương mặt đang say giấc kia nhéo nhẹ cái má mềm mềm trắng mịn kia.

Tay còn lại vòng qua eo anh mà ôm anh vào lòng, hít nhẹ mùi tóc của Mono.

Nói sao nhỉ...tóc của anh có mùi cam thảo khá nhẹ nhàng đấy, lần đầu cậu ngửi được mùi này nên có chút hứng thú liền ôm anh vào lòng chặt hơn.

Tiệc ngủ nay coi bộ cũng không quá tệ.================================================================ 2 chap nay hơi nhạt nhể nhưng yên tâm đi chap sau sẽ mặn cho các bạn🙂 à mà nói trước là tui là 1 đứa rất thích và hay đổi bị trí của các otp tui nên chap sau hơi nghiêng về Mono top Seven bot nhe.

Tất nhiên về việc Seven top với Mono bot vẫn giữ nguyên nhưng lâu lâu đổi vị trí cho đỡ chán mà đúng không nè:3
 
[Seven X Mono] Tớ Rất Yêu Cậu Đó Mono:33
Chương 9


Sáng hôm sau, mọi thứ trở nên bình thường như mọi ngày, đám bullies vẫn ồn ào như thường, Six và Girl vẫn luôn theo như hình với bóng và kể đủ thứ trên đời, còn Mono thì vẫn quạo quọ khi cứ bị Seven bám đuôi 24/7.

Phải, rất bình thường nhưng đó là trước khi vô học, teacher vẫn đến và không chỉ mang theo nổi sợ kinh hoàng thường ngày mà còn mang theo 1 bất ngờ cũng kinh hoàng không kém.

TRẢ BÀI KIỂM TRA.

Cả hội nghe xong đông cứng thành đá và trong đầu chỉ nghĩ đến cùng 1 câu._*Nay teacher chấm nhanh thế?!* Teacher của chúng ta, hoa hậu cổ dài mọi năm nay không còn đi đến tận bàn trả bài học sinh như mọi ngày nữa mà dùng chiêu mới đó là dùng cái cổ làm nên thương hiệu của teacher, ngậm bài kiểm tra rồi nhả nó ra từng bàn của các học sinh.

Trả bài xong thì teacher lại thu cái cổ dài ngoằn đó, cầm viên phấn lên, lật từng trang sách chẳng biết đã mấy đời rồi quay lưng với lớp viết lên bảng thứ gì đó, nhưng mà nó giờ không quan trọng nữa, bây giờ mn chỉ quan tâm đến điểm số của mình.

Bàn tay run run cầm bài kiểm tra lên xem điểm và....============hết tiết học==========================Six: Uây mọi người bao nhiêu điểm thế?!//hùng hổ//Girl: Hu hu...đúng 8 điểm:'').//xúc động//Mono: 8,75.Six: Hơ hơ tớ thì 9 điểm lận đó nhe.//tỏa sáng//Girl: Ghê vậy:0//bất ngờ//Mono: Cậu học ít nhất mà điểm cao thế?Six: Làm sao cao bằng cậu bạn mê sách của chúng ta chứ và cũng là người học nhàn hạ nhất luôn.

Nghe đến từ cậu bạn mê sách thì cả bọn chỉ nghĩ đến 1 người nãy giờ vẫn đang im lặng không hó hé từ nào nãy giờ.Girl: Nè Seven cậu bao nhiêu điểm?Seven: Ừm...hơn 8 điểm, đủ không bị bắt dọn nhà vệ sinh thôi.Mono: Thế rốt cuộc là bao nhiêu, cậu nói chung chung thế sao biết được.Six: Đáng ngờ...Seven: Tớ nói thật mà có gì đâu đáng ngờ.//chảy mồ hôi// Cô thấy bộ dạng bối rối như đang né tránh thì nhân cơ hội cậu lơ là liền giật lấy bài kiểm tra cậu đang úp ngược lại phía mọi người.Seven: Tớ không muốn nói đâ- ấy Six cậu làm gì vậy?!Six: Để xem cậu bao nhiêu điểm đây..8 hay 9 hay dưới 8 nhể...hm....10 điểm tròn luôn...:0000Girl: //há hốc mồm//Girl: Làm sao bài khó thế mà cậu làm được con 10 dễ như ăn trứng ngỗng vậy?!Mono: Đơn giản là vì cậu ấy là Seven.//nhún vai//Six: Cậu so sánh điểm 10 với trứng ngỗng ư? lạ kỳ...//cười đơ//Girl: Hì hì...//gãi đầu//Seven: //ngơ ngác//Six: Nói chung là chúng ta không bị dọn nhà vệ sinh gòi, mừng ghê.

Ăn mừng nữa không?Girl: Được thôi nhưng mà trước tiên chúng ta phải thực hiện lời hứa cái đã.Six: Ờ ha suýt nữa tớ quên😀Seven: Thực hiện lời hứa gì?Mono: //mím môi//Girl: Thôi nào cậu là người đã đồng ý đó.

Cuộc cá cược đó.Seven: Ờm....//suy nghĩ// chắc là tớ đã từng đồng ý...không nhớ nx tại lúc đó buồn ngủ quá:''3Girl: Không sao!

2 cậu cứ thực hiện đi!Mono: Noooo tui chưa đồng ý hay nói gì mè🙁(((((Six: Chỉ càn 1 người là đủ rồi, khỏi nói nhiều đi vô phòng đi!!//đẩy vào phòng//Mono: Noooooooo.Seven: Này không cần làm như vậy đâu, cậu ấy không thích nên ép cũng không được...Girl: Đã nói rồi phải làm!

đi vô!!

Nói dứt câu cả 2 bị 2 bà chanh kia đá vào phòng rồi chốt cửa lại cho khỏi ra ngoài, khi nào đúng 30 phút mới gỡ ra.Seven: Khóa cửa rồi...Mono: Tại sao cậu lại đồng ý chứ!?Seven: T-tớ không biết nữa...lúc đó buồn ngủ quá nên mới nói qua loa thôi!Mono: Azzzzz....chán thật đó! cấm cậu chạm vào tôi.Seven: Xứ...không thèm...//nói bất đắc dĩ// Cãi nhau 1 trận thì mỗi người 1 góc, người thì ngồi trên giường mình, người thì ngồi ở 1 góc tường.

1 khoảng thời gian trôi qua như hàng thế kỉ kia thì chỉ mới có 10 phút trôi qua.

Chờ đợi là hạnh phúc mà....không hề...chờ đợi này không chỉ mất thời gian mà còn khiến cho chúng ta quạo quợ hơn nữa.Seven: Nè Mono! chơi gì không?!

Cậu nói vọng trên giường tầng ra góc chỗ mà anh đang ngồi.Mono: Chơi chơi cái gì! giờ tôi chỉ muốn ra ngoài chứ không phải ngồi với 4 bức tường này rồi chơi với cậu đâu!!//cọc//Seven: Thì thấy cậu chán nên tớ mới rủ cậu chơi thôi.//chùm mềm//Mono: Thôi đi cậu định rủ tớ chơi cái nhân cơ hội rồi đè tôi ra đúng không?!//nghi hoặc//Seven: Tớ không có ý định đó đâu.Mono: Nếu không có thì tại sao cậu lại đồng ý trước?!//bất mãn//Seven: Tại lúc đó tớ buồn ngủ mà...nên vô thức nói thôi.Mono: Nếu là vô thức thì cậu sẽ nói thật trong suy nghĩ cậu, có nghĩa là cậu định làm gì tớ đúng không?!😡Seven: Thôi đi! tớ đã bảo là không phải như cậu nghĩ mà!? thật ra tớ đồng ý là chỉ muốn nói chuyện cùng cậu thôi, cậu luôn né tránh và bơ tớ khiến tớ rất buồn nên muốn nói chuyện với cậu cho đỡ cách xa khoảng cách thôi...Mono: Lí do tôi bơ cậu là cũng do cậu thôi!! nếu như cậu lúc đó không cưỡng hôn tớ thì ít nhất tớ sẽ không lơ cậu như bây giờ!Seven: Cậu nói vậy chắc gì cậu để ý tớ chứ, nếu tớ không làm vậy thì cậu có màng đến tớ hay không?! có để ý tớ thích gì chưa?

đã bao giờ hỏi thăm hay chủ động nói chuyện với tớ chưa?! cậu có hiểu cái cảm giác mà người mình yêu bơ mình chưa?!

Chẳng phải lúc Six bơ cậu cậu c-Mono: ĐỦ RỒI!!!

Cậu im đi, cậu chỉ là 1 người ích kỉ thôi!!_Cậu chẳng hiểu gì cả!?

Do cãi nhau căng quá nên chẳng biết lúc nào anh đã đứng đối diện cậu, còn cậu thì vẫn nằm trên giường tầng, người được chùm bở chiếc chăn quen thuộc còn khuôn mặt thì mím môi, tỏ vẻ bất mãn gần như sắp khóc vậy.Mono: Khóc khóc cái gì?!Seven: Cậu!!

Cậu lần đầu tức tối đến thế nên định ngồi dậy cãi tay đôi luôn nhưng nguời tính không bằng trời tính, tay cậu bị trượt khỏi lăn can giường, bất giác cậu bị té xuống.*rầm* Seven: Au.....đau quá.....//xoa xoa cái lưng tội nghiệp// Thấy cậu bị đau như vậy anh cũng muốn giúp lắm nhưng nhớ hồi nãy vừa nhau 1 trận nên đành dừng lại hành động và chỉ nói 1 câu duy nhấtMono: Có sao không?Seven: Nhìn không thấy sao còn hỏi🙁....//nức nở không quên ôm cái mền bị vạ lây rớt xuống theo // Anh định ngồi trên giường thì đã bị cậu nắm tay đè xuống đất cách mạnh bạo, chính anh còn bất ngờ với hành động này nữa mà.Mono: Nè bỏ ra!!Seven: Cậu đúng là đồ đáng ghét mà Mono...Mono: Cậu định làm gì?! bỏ ra đồ đáng ghét!Seven: Tớ thật sự đáng ghét tới vậy sao?Mono: Phải!Seven:...t-thật sự...?Mono: Phải, nên bỏ ra đi...cậu cũng nói tớ đáng ghét mà...Seven: Tớ chỉ muốn nói chuyện với cậu thôi mà...

Cậu nói với tông giọng khá trầm, tay cũng cũng dần buông lõng ra cho người phía dưới có thể ngồi dậy.Seven: Ha...cậu quả thật là 1 người khó ở mà...Mono: Chê vừa thôi chứ.

Dù miệng nói anh ghét ghét vậy đó chứ cậu vẫn nhào vô ôm anh muốn tắt thở luôn, không quên hôn cậu nữa chứ:3Mono: Ummm.....buông r- Cậu cứ căn anh khi đẩy cậu định mở miệng ra thì sẽ bị miệng anh bằng 1 nụ hôn khác, cứ thế phát huy cho đến lần thứ 7 anh đẩy cậu ra.

Lần này anh thông minh hơn đẩy cậu ra mạnh bảo rồi nhanh chóng lấy tay bịt miệng cậu rồi mới nói.Mono: Ha...ha...lần này khỏi hôn tôi đồ đáng ghét ạ.

Anh đắc ý nhìn cậu nhưng biểu cảm trên mặt lại phản chủ của nó, mặt anh đúng kiểu kim chi đỏ ao🙂 ấy giỡn đó mặt anh có chút hồng hào 2 bên má, tiếng thở dốc khá nhỏ nhẹ cứ vài giây là phà ra hơn nóng, ánh mắt rưng rưng mà không nhìn thẳng vào mắt cậu mà nhìn xuống nền đất.

Ôi trời biểu cảm như thế thì khác gì đang mời gọi cậu hay không, cậu nở 1 nụ cười nhẹ và chìu mến đủ để anh cảm nhận được.

Không để anh kịp phản ứng, cậu cầm cánh tay bị miệng cậu rồi liếm nó 1 cái khiến anh giật mình theo phản ứng rút cánh tay mình lại, lợi dụng thời cơ cậu đè cả 2 tay anh xuống sàn để phía trên đầu anh, nâng cằm anh lên rồi đặt lên 1 nụ hôn.

Lần này cậu không chọc cậu bằng nụ hôn ngắn mà lần này là hôn thật, rất nhanh thôi lưỡi cậu đã xâm nhập vào được khoang miệng anh, nếm lại cái mùi bị ngọt ngào đó rồi quấn lấy lưỡi anh.

Anh không phục nên cựa quậy phản kháng, chân phía dưới không ngừng đạp vào không khí khiến cậu không thích lắm liền lấy chân chặn giữa hai chân anh ấn lên phía trên khiến anh không kìm được mà kêu lên, nước mắt chả kìm nổi mà rơi xuống.Mono: A~~..um...ư..d..dừng...ha..hức..

Thấy anh như vậy cũng chẳng nỡ mà cho chân để xuống.

Sau vài phút khi cho anh thấm mệt và sắp không xong rồi thì cậu mới từ từ rời ra cho anh thở, thầm mỉm cười khi nhìn biểu cảm của anh.Mono: Ha...hộc..cười cái hụ...hụ gì..Seven: Không có gì...Mono: Lại định..hộc..hộc..làm gì nữa..a..ha...àSeven: Ờm thì...chẳng có gì cả...tớ chỉ muốn xin lỗi thôi.

Nói rồi cậu lại ôm anh lần nữa, thầm nói những câu xin lỗi đó.

Anh cũng chẳng muốn làm gì nữa mà mặc cho cậu ôm chặt.Seven: A....xin lỗi nhé...tớ không nghĩ việc này khiến cậu tức tối như thế...tha lỗi cho tớ nhé...Mono:....

Ừ thì cậu biết anh cũng khá kiệm lời khi nói chuyện (thật ra chỉ kiệm lời khi nói chuyện với cậu thôi) nhưng mà có cần im lặng như thế không🙁? nhưng suy nghĩ đó liền dập tắt khi cảm nhận có hơi nóng phà vào người và tiếng thở mệt mỏi.Seven: Mono?!

Thấy im lặng quá nên cậu cũng thả anh ra, anh cũng chẳng nói gì cả chỉ cuối gầm mặt xuống.Seven: Cậu không tha lỗi cho tớ à?Mono: Không phải...Seven: Thế sao cậu không nói gì?Mono: Ầy...thôi được rồi tớ mệt rồi không muốn nói nhiều.

Anh nói với cậu 1 cách ngắn gọn nhằm nhanh chóng kết thúc cuộc cãi vả vô nghĩa này.

Nghe từ những câu chữ phát ra từ người đối diện nên cũng chẳng dám mở lời gì mà cũng thầm chấp nhận 1 cách im lặng.*ringgg* Tiếng chuông đồng hồ kêu lên báo hiệu 30 phút đã hết.===============tua=========================Girl: Nè Seven, tớ biết hỏi điều này hơi riêng tư nhưng mà cậu đã làm gì Mono hả.

Trước mặt cậu đây là cô bạn thân luôn tâm sự mọi thứ trên đời này, vẫn là chiếc áo khoác vàng từng khiến cậu phải chói mắt, đã có nhiều lần cậu nhầm lẫn chị với Six nhưng khi thấy cái bím tóc đuôi sam kèm theo chiếc nơ đỏ kia thì cậu mới nhận ra đó là chị.

Hiện tại cả 2 đang ở trước sân trường.

Thấy cậu im lặng buồn hiu không trả lời chị cũng lo lắng, lắp bắp nói.Girl: A...n..nếu cậu...cậu không muốn thì thôi...nhưng mà nếu có chuyện gì buồn thì đừng có giấu cứ nói với tớ nhé.

Nghe những lời nói an ủi vụng về của cô bạn, cậu thầm vui trong lòng, nở 1 nụ cười nhẹ.Seven: Tớ với cậu ấy cãi nhau.Girl: A...vậy sao...cậu ấy dám làm vậy với cậu à?!//hậm hực//Seven: Ấy không phải do cậu ấy, cũng là do tớ nên cậu ấy mới bực như thế.Girl: Ây da tớ biết là cậu tương tư cậu ta cũng được 2 năm rồi nhưng mà đừng có mù quáng như thế, tỉnh lại đi cậu bạn tôi ơi.//nhéo má Seven//Seven: Au...đau:''Girl: Ai mà chả nói người mình yêu đẹp chứ *^* Rồi cả 2 ngồi nói chuyện với nhau 2 tiếng liền, thú thật khi ngồi nói chuyện với 1 ai đó biết cách làm trò vui thì dù có bao nhiêu muộn phiền mà tiếp cận người này thì đều tan biến hết cả!

Đó là câu suy nghĩ về người bạn của cậu.=====ngày hôm seooo=====================Cả hội ngày nay lại tập hợp vào thư viện 1 lần nữa với lí do là LÀM BÀI TẬP VỀ TỰ LÀM MẶC AI NẤY LO mới chế từ ''hoa hậu cổ dài đầy quyền năng''.Girl: Lần trước là ôn bài kiểm tra giờ lại cái bài tập về tự làm mặc ai nấy lo🙂? vô lí vừa thôi chứ.Six: Nản chẳng muốn than vãn luôn.Seven: //làm bài tỉnh queo//Six/Girl: SEVENNNNN!!!!!Seven: H-hả gì?!//giật mình//Girl: Cậu không cảm thấy điều này thật vô lí sao!?Seven: Umm...có gì đâu mà vô lí, chỉ là làm bài tập thôi mà.Girl: Ày dà...phải ha hs chăm học như cậu thì làm sao hiểu được điều này chứ._. thôi thì Six, chúng ta c-Six: //rón rén chạy đi chỗ khác//Girl: Sixxxxxxxxxxxx!!!!!

Thấy mình bị phát hiện cô liền chạy vọt ra ngoài, không nể nhìn người mình thích chạy dễ thế thì ai mà bỏ qua được nên chị cũng chạy theo luôn.

Rốt cuộc là chỉ có cậu và anh chịu ngồi lại để làm bài.

Dù không muốn cho 2 người họ cứ thế mà đi nhưng việc làm bài tập vẫn là ưu tiên, cậu vẫn ngồi làm bài tập xong rồi kiếm 2 người họ ép làm cũng không muộn.

Cậu hì hục cầm cây bút lên bắt đầu làm những câu hỏi, lâu lâu lại nhìn lén xem anh đang làm gì, có lúc mất tự chủ mà nhìn cậu chằm chằm như nhìn 1 sinh vật lạ khiến cho người bị ánh nhìn đó khó chịu ra mặt ( dù vẫn đeo cái túi giấy).Mono: Nè, nhìn gì ghê thế?!Seven: A!..k-không..không có gì!

Không có gì cả!!

Nói rồi cậu gục mặt xuống bàn, cầm quyển sách che đi khuôn mặt ửng đỏ của mình, anh nhìn cậu mà ngẫm thở dài.Mono: *thiệt tình không biết cậu ấy nghĩ gì* Chẳng nhìn cậu nữa, anh lại cắm mặt vào quyển vở bài tập mà làm, anh không muốn phí thời gian với mấy thứ linh ta linh tinh xung quanh để hoàn thành nhanh bài tập rồi còn được an lành nằm trên giường.

Phía bên cậu thì hoàn toàn trái ngược với tâm trí bình thản của anh, cậu ccuws ngồi vật lộn với tâm trí của mình cho đến khi nghe tiếng 2 bà chanh kia vọng lại từ xa.Six: Nàoooo, tớ không muốn làm đâu🙁//ăn vạ//Girl: Làm đi, cchusngta làm xong rồi có thể được đi chơi rồi, tớ bao cậu xức xích.

Nghe thấy từ đồ ăn là đôi mắt sáng rực, tràn đầy sức sống và nhiệt huyết tuổi trẻ liền lao vào thư viện như bay.

Sức mạnh của đồ ăn mà.====2 phút sau===============Six: *cái này sao khó dữ vậy nè* Cô bí quách nhìn cái câu hỏi khó hiểu nên ló ngó hỏi cô bạn Girl và thật vi diệu làm sao chị cũng không biết, thế là cả 2 ngồi hỏi Seven và cảm thấy may vì cậu ấy hiểu.

Làm xong được được cái câu đó rồi thế mà tự nhiên 2 bà chanh lại nổi cơn đi tán chuyện, thế là từ khi nào đang làm bài tự nhiên ngồi nói chuyện như đúng rồi.

Bỗng....Girl: Nè Six.//nói nhỏ//Six: Hm?!Girl: Cậu còn nhớ về chuyện lần trước 2 cậu ấy cãi nhau chứ?Six: Nhớ chứ?! rồi sao.Girl: Sao chúng ta không giúp họ làm hòa nhỉ.

Nghe đến từ giúp họ làm hòa Six vẫn tươi cười nhưng có phần méo mó, đôi mắt có đôi phần đục chứ không trong và lấp lánh như thường ngày.

Chị thì lén nhìn Mono thấy cậu ấy có vẻ giật mình quay mặt đi chỗ khác, lúc này chị nhận ra 1 sự thật, sự thật đau lòng rằng: Mono và Six ắt hẳn vẫn còn tình cảm với nhau.

Chị có thoáng buồn nhưng vẫn lo lắng hơn với cậu bạn thân của cậu, cô nhìn sang cậu, cậu đang làm bài cũng nhận ra chị đang nhìn cậu nên cũng quay lại nhìn.

Cả 2 chỉ trg vài giây giao tiếp với nhau, có lẽ là cậu chưa hiểu ý nghĩa cái đôi mắt lo lắng đó hoặc là vẫn hiểu nhưng vẫn cố tỏ ra mình ổn chăng? chị không biết.

Cậu nhìn chị nở 1 nụ cười rạng rỡ khiến cô càng cảm thông cho cậu bạn của mình, đôi mắt có chút rưng rưng, là cảm động ư? chị cũng không biết.Six: Girl?

Câu nói kêu chị khiến chị bừng tỉnh trong mặt suy nghĩ của mình, quay lại với vẻ bối rối.Girl: A hả!?Six: Sao tự nhiên im lặng mà quay đi nhìn chỗ khác thế?Girl: À ừm tớ không biết nữa, tự nhiên thôi.Six: Vậy sao...à mà tớ có cách giúp cho 2 cậu ấy làm lành rồi!Girl: Hở nhanh thế?! cậu thử nói xem.

Six ghé vào tai Girl thì thầm to nhỏ với nhau, Girl nghe xong cũng thấy cách này hay.

Thế là cả 2 cười cợt rồi đâm đầu vào làm bài tập như điên, bí câu nào là hỏi Seven liền, tự nhiên có ý chí học tập như thế khiến cho cậu 7 bất ngờ, đúng là sinh vật khó hiểu nhất hành tinh là đàn bà mà.

Sau hồi sống chết với cái bài tập trời đánh này thì cuối cùng cậu cũng đã xong, nhìn xem 2 bà chanh kia thì vẫn hùng hổ làm lắm, còn Mono vẫn bất cần đời mà ngồi làm bài.Six: X-xong gòi!!!Girl: Phù mệt vl:0Seven: Coi kìa lần đầu thấy 2 cậu làm bài chăm chú như thế đấy.Six: Úi giời 1 khi tớ đã nghiệm túc thì không có gì đánh gục được tớ cả.//vỗ ngực tự hào//Girl: Haha...//đầu tóc rối bời//Six: Ê, nhớ bao xúc xích à.Girl: Biết gòi:33 giờ tui đi mua nhe.Six: Huh...chút đi.//chạy gần tới Mono//Six: Ú òa làm chưa xong hả.Mono: Ừ.

Thấy vậy cô nhìn chị 1 cách rất chi là...nham hiểm? ai mà biết được.

Chị thấy vậy cũng chạy đến rồi bắt đầu tận dụng cái mồm ''trời ban'' chỉ để tán chuyện mọi thứ trên đời này.Six: Măm măm, cậu nghĩ cậu sẽ làm xong bao nhiêu lâu?Girl: Làm đúng hông ó.Six: Chà cậu có cảm thấy mệt hay đói không?Girl: Coi kìa, Mono không phải dạng người háu ăn đâu.Six: Chà, lần này có lẽ tớ sẽ ăn 1 đống xúc xích rồi lên giường đánh 1 giấc ngon lành cành đào nhể, no căng bụng chùm con mắt mà.Girl: Ý cậu là no căng bụng trùm da mắt?Six: Ồ phải.Mono: Nè, 2 cậu muốn nói chuyện thì đi ra chỗ khác được không?Six: Thôi nào tớ đến đây nói chuyện cho cậu đỡ buồn thôi.Seven: *2 cái bà này lại định tra tấn lỗ tai người khác à, thôi thì chúc cậu sống sót nhé chứ tớ không dám chen vô rồi:''3*Mono: *ôi trời ơi ai đó rước 2 bà này đi ra chỗ khác đi* Sau khi nói đủ thứ trên đời thì 2 bà nội này đã bắt đầu kích hoạt ''thao túng tâm lí'' của cậu bạn túi giấy xấu số.Six: Nè Mono, cậu có muốn đi chơi không?Girl: Phải rồi, tối nay tớ định làm cái lều lần trước á nhưng to hơn, cậu giúp tớ được không?!Six: Phải rồi, nay đi ăn không?Girl: Nè cậu có giúp tớ không đó:0?Six: Nè Mono?!Girl: Oiiiiiii.

Nghe 2 bài nội này cằn nhằn đúng là không chỉ tra tấn lỗ tai mà còn ô nhiễm không khí nữa mà, nói nhiều và đùa dai đồng nghĩa với gì? => Mono đã căng.Girl: Mà lần trước thấy cậu và Seven chơi trò cá cược với nhau cũng khá vui nhỉ, sao lúc nào kiểm tra hay thi các cậu cũng cá cược đi🙂).//dụ dỗ//Six: Được không?!Girl: Được không Mono ới!!!!!!Mono: Ây..........được rồi được rồi sao cx dc để tớ bình yên đi!!!!Girl/Six: Ọt kê!!

Cũng là Mono nhưng 2 giây sau.Mono: Ơ khoan mấy cậu dụ tôi à!?

Nè!!!!!!!Girl: Ngu thì chết chứ sao.

Bye bro!!

Thế rồi 2 bà kia chạy mất dép.Mono: :0//sốc// 2 cái bà này....Seven: Phụt....//nhịn cười//Mono: Cười cái gì...//nổi gân//Seven: Ờm thì...hahahaha....cậu cũng dễ dụ thật đó.Mono: Không có j vui đâu.//khoanh tay//Seven: A...ừ thì...//cười nhẹ//=========vài ngày seo===============Six: ._. //quay cái hộp nhạc//Girl: Huh? gì thế?Six: Đang chán.Girl: Uhhh.....Mono: Cậu nói như vậy là sao?!Seven: Bộ cậu hk hiểu hả?!Mono: A tớ không muốn hiểu không muốn hiểu ~//bịt tai lại//Seven: Cái này là cậu quyết định mà tớ đâu có chen vô!Mono: Chứ không phải cậu đầu xỏ mọi chuyện hả.Girl: Lại nx rồi...Six: Tớ thấy cách của cậu không giúp họ làm hòa mà còn khiến họ cãi nhau hơn thì có.Girl: Aizzzz...

Đúng là cách của chị nghe có vẻ hay nhưng nó liệu có áp dụng dc hay ko mới là vấn đề.

Từ cái hồi anh bị chị với cô dụ thì chắc do trời độ mà ngày nào teacher cx cho bài kiểm tra, mỗi 1 buổi học là trung bình KT 2 lần mà thôi các bạn biết Seven học giỏi nhất đám thì hiểu rồi đó nên lúc nào trong trường cũng vang lên tiếng cãi nhau.

Hôm nay cũng là 1 buổi học và mở đầu tiết học đầy ''vui nhộn'' đó thì teacher cho hẳn 1 bài kiểm tra đột xuất luôn.Six: *theme theme rồi._.*Girl: *ôi trời đưa đúng cái bài tui ko hiểu là sheoooooooo*Mono: *Hầy....ai đó giết tôi đi._.* Bây giờ chỉ 1 từ KT hay nói thẳng ra là kiểm tra thì là từ kiểm tra thôi thì anh cũng đã rất sợ rồi, cực kì sợ.

Anh mệt mỏi vì cái cuộc sống suốt ngày kiểm tra này quá rồi, quá mệt mỏi rồi.

Thôi thì sớm muộn j cx xảy ra đành làm thoai.Six: *....diện tích của hình chữ nhật hình như là chiều cao cộng chiều rộng thì phải...*Girl: * Chết gòi kiểu này chết thật gòi aaaaaaa*//say sẫm mặt mài//Seven: *úi giời dăm ba cái này easy với tui* Cậu cười thầm trong lòng rồi khẽ nhìn qua anh.Seven: *Có lẽ nên nhường cậu ấy 1 chút*======vài ngày sau===============Six: Ngày xưa lúc thơ bé, ta từng nhìn mưa hát ~~~//ngắm mưa//Girl: Và khi con mưa như ngừng tặn lại có bóng nước chợt ta, mẹ bảo đó là bong bóng mưa ~~Six: Nè hình như cậu hát lời sai thì phải.Girl: Thế à.Six: Nghe nói nay trả bài kiểm tra thì phải.Girl: Uk.

Kì này xuân tui không về rồi.Six: Đừng lo vì tớ cũng sẽ chà nhà vệ sinh cùng cậu.Girl: Uk :'')Mono: Haizzzz//thở dài//Seven: Cậu sao thế?Mono: Cậu còn hỏi nữa à, kì này chắc tôi lại bị hành nữa ròi.Seven: Thôi mà tớ sẽ không làm nữa đâu.Mono: Hình như đây là lần thứ 6 cậu nói câu này thì phải.Seven: Ểh.

Ờm thì...hì hì...Mono: Hầy....//chống tay//Seven: Nhưng mà...tớ nghĩ lần này sẽ khác.Mono: Khác? cậu lại có trò gì mới hả?Seven: Cũng coi như là vậy đi.*ring*Girl: Ôi trời lại vào lớp học nữa rồi chán ghê.Six: Ừ mà thôi lỡ rồi nên vô thôi.Girl: Xì Và sau đó thì...tèn ten!!Six: 7,3 điểm.Girl: 8 điểm.Mono: 8,7Seven: 8,3Six: AAAAA Girl là đồ phản bội!!!!!!!!!!!!!

Girl: Xin lỗi cậu Six à:'') tớ không ngờ dc mình lại tròn 8 thế.Six: Im đê!!!!!!!!!!!!Seven: Nào nào đừng cãi nhau như thế.Six: Sao mà bình tỉnh dc cậu ấy đã phản bội tớ!!!!!!!!!!!!!Girl: Tớ vạn lần xin lỗi!!!!!!Seven: Ôi trời đừng như vậy mà.Six: Oaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Trái ngược với sự náo loạn ở phía bên kia thì bên này im lặng 1 cách bất thường ( à quên ở bộ truyện này có ngày nào là bth đâu:^).

Anh đang kiểu sốc tinh thần kiểu j ấy, nói chung là đâng bắt đầu nghi ngờ rằng mình đang mơ hay không mặc dù anh nhớ đã được hoa hậu cổ dài dạy rằng trong mơ chúng ta không đọc được nhưng lỡ anh có năng lực đọc trong mơ thì sao? thôi đi làm j có cái năng lực đó.

Anh khẽ đưa tay che miệng của mình để tránh phát ra tiếng nào, quả là 1 điều thần kỳ khi anh cao điểm hơn cậu, chắc là vô tình thôi...đang chìm trong đống suy nghĩ kia thì-Seven: Mono sao cậu im thế?!Mono: H-hả Seven?!//giật mình//Seven: Cậu làm còn hơn như thấy ma ý, mà suy nghĩ j trầm tư thế?Mono: Thì bài kiểm tra á....Seven: Hở đừng nói là cậu dưới 8 nhá.Mono: Làm j có chuyện đó!Seven: Ha ha được rồi để xem.//cầm bài kiểm tra đối chiếu// Sau 1 hồi xem ( thật ra mới vài giây) thì đúng là cậu thấp điểm hơn anh thật.

Seven: Chà...cậu thật sự cao điểm hơn tớ này.//cười mỉm//Mono: Ừm.....Seven: Cậu tuyệt thật đó Mono~Mono: Bớt cái giọng đó đi ghê quá à.Six: Hừ dỗi cậu luôn>:Mono:...

Sau vài phút anh cũng chủ động vài cái có điều hơi rục rè hay nói thẳng ra là không dám.Mono: AAAAA!!!! không được!!!!!//ôm mặt//Seven: Cậu vụng thật đó.Mono: Chê tôi đấy à.//nhéo má//Seven: A đau:
 
[Seven X Mono] Tớ Rất Yêu Cậu Đó Mono:33
Chương 10


Ở 1 nơi nào đó trong Pale city ( ghi tên đúng hơm:0?), ở 1 tòa nhà cao giữa cái thành phố u ám này, ngay tầng cao nhất có 1 chiếc áo mưa vàng nổi bật trong những tông màu lạnh lẽo đó đang co ro 1 góc.Girl: Mình phải làm j đây...đáng lẽ mình nên đi theo nhóm...giờ phải làm sao đây...

Chị thất vọng, chán nản và hối hận.

Có lẽ chị sẽ chết ở đây sao? trong những suy nghĩ mù mịt kia thì chị nhớ đến 1 người.Girl: Six..Tách Là mưa, từng hạt mưa nhỏ rơi xuống rồi ào ạt xuống nơi đây, nhx ai đâu biết trong những giọt mưa đó thì lại cái 1 giọt nước mắt.

Chị khóc vì chắc rằng Six sẽ không thể cứu cô, bên dưới đã bị đổ sập và lối vào thì chỉ có cánh cửa sổ, nhưng đây là tòa nhà 8 tầng đó mà chị còn đang ở tầng cao nhất.

Với cơ thế nhỏ bé này làm sao chị có thể nhảy xuống chứ cx như là sẽ 1 ai đó lên đây?

Nước mắt cùng tiếng mưa hòa nhịp vào nhau, rồi chị thiếp đi...===========Tối hôm trước ================== Six, cô dường như đang làm điều gì đó như vẻ bí ẩn lắm cơ sau cái tầm chăn mỏng đó.Six: Hề hề cuối cùng mình cũng làm xong rồi, hí hí hí hí hí🙂))//cười gian tà// Trong màn đêm u ám cô khẽ cất lên nụ cười của phản diện, bên trong màn chăn có 1 cái đèn chiếc hắt lên bóng người lên chăn, cảm giác như cô đang thành 1 con qủy mà hồi xưa các bà mẹ hay nói đó là ông kẹ🙂 khiến cho Mono, người cũng nằm tầng dưới như cô cũng co rút mình lại trong chăn.Mono: *Đêm hôm khuyu khoắt rồi mà còn làm mấy cái j ghê vậy?*==============tua=================================Vào 1 buổi sáng cũng như buổi tối có 1 cô gái mặc chiếc áo mưa vàng với búi tóc đuôi sam vừa thức dậy khỏi chiếc giường thân yêu của mình.

Chị đứng dậy bước xuống giường, vscn xong thì lại ngồi chiếc bàn gắn cái gương kia, chải mái tóc dài của chị rồi nhìn những đồ cuộc tóc nơ xem nên chọn cái nào.Six: Ể..cậu thức rồi à.//giọng ngái ngủ//Girl: Ừm..Six: Mà thôi để tớ vscn cái.Girl: Uk.

Nói rồi cô đi mất, chị quay lại với việc chăm sóc mái tóc.

Đối với 1 người phụ nữ luôn quan trọng vẻ bề ngoài như chị thì mái tóc chính là 1 trong những thứ quan trọng hay là 1 mảnh linh hồn tôn lên cái vẻ đẹp đó.

Đang chải phần trên rất bình thường thì đến giữa bỗng nhiên nó bị kẹt lại.Girl: Aizz lại bị rối rồi.

Chị tức tối thầm rủa cái mái tóc hay rối của chị nhưng thôi thì hi sinh cho cái đẹp vậy.

Đang cố gắng chải thì Six đã quay trở lại.Six: Không chải được à.Girl: Phải.

Coi kìa tức thật chứ.Six: Để tớ chải dùm cho.Girl: Ể thôi không cần đâu.Six: Không sao để tớ chải cho.

Nói rồi cô giựt cái cây lược trên tay chị, với lấy cái ghế gần đó rồi ngồi sau chị, nhẹ nhàng chải mái tóc dài đó.

Nói chung thật mừng khi hôm qua chị với cô đã làm lành được với nhau.Six: Chà cậu có mái tóc đẹp thật đấy.//khen ngợi//Girl: Cảm ơn cậu.......Girl: Nè Six tớ hỏi cậu 1 cái được không?!Six: Được thôi.

Chị nhẹ nhàng thở ra hơi nhẹ rồi hít 1 hơi sâu mới cất tiếng.Girl: Cậu với Mono còn tình cảm với nhau phải không?

Nghe tới đây cô sựng lại 1 chút rồi làm tiếp công việc của mình.Six: Sao cậu lại nghĩ vậy?Girl: Tớ thấy hôm thư viện 2 cậu nhìn nhau lạ lắm...Six: À...chỉ là bth thôi...tớ với cậu ấy sớm đã không còn tỉnh cảm với nhau rồi.Girl: Hả ý cậu là sao?Six: Như cậu đã nghe thật ra tớ với cậu ấy từ lâu đã không còn tình cảm nữa, những lần cậu thấy đó chỉ là thói quen và thể hiện sự quan tâm với đối phương thôi.Girl: Thế à.========hồi tưởng==================== Hôm qua ở trước trường học có 1 cô bé áo mưa vàng với bím tóc nhỏ nhắn ngồi cạnh 1 cậu bé mái tóc dài che mắt và mặc 1 chiếc áo len xanh và...Seven: Ui đau Girl:🙁?//bực bội//Six: Do cậu quá nhạy cảm thôi chứ cậu nhìn Seven đi cậu ấy đang ngủ rất ngon kìa!!

Nói rồi cô chỉ tay lên trên tầng, cái con người đang ngủ như chết kia.Girl: S..Six à...Mono: Đừng có so sánh tớ với người mê ngủ như cậu ấy!!Six: Xí.//ngoảnh mặt ra chỗ khác//Mono: Hầy...thôi tớ đi đây.

Đợi anh đi khỏi phòng thì chị mới mở lời.Girl: Nè tại sao khi giao tiếp chỉ có cậu được cậu ấy xưng tớ thế?//nói nhỏ//Six: Thì tụi tớ là bạn mà, bật mí cho cậu biết rằng tụi mình là bạn đồng hành từ 2 năm trước đó.//cười hí hửng//Girl: *Hể là sao?*//đơ//Seven: H-hmmmmm oáp ~~~Six: Hình như Seven cậu ấy tỉnh rồi nhỉ.

Thôi hẹn gặp lại ở căn tin tớ đi giành đồ ăn đây!!Girl: Ừm hẹn gặp lại.

Rồi cô cũng đi mất tăm.Seven: Huh ~? mọi người...thức hết rồi hả?//dụi mắt//Girl: Cậu thức trễ quá đây.Seven: Huh...

Cậu buồn ngủ đi bước xuống cầu thang thì..RầmGirl: Cậu có sao không?!//hoảng hốt//Seven: K-không sao, muốn tỉnh ngủ luôn:''>

Girl: Ha ha....Seven: Đừng có cười chứ:''> ủa mn đâu rồi.

Trong chớp nhoáng cả 3 người đang xum vầy cái bàn ăn bỗng dưng biến mất không tung tích.

Seven, người đối diện mặt cô 1 giây trước vẫn còn nhưng giây sau khi nghe kế hoạch của cô thì cậu mất tâm tích ko 1 dấu vết.

Mono, người ngồi phía bên tay trái cô đang ăn chiếc bánh mì ngon lành thì trg chớp nhoáng chiếc bánh mì tự lơ lững trên không, vài giây sau hạ cánh xuống cái bàn an toàn, có 1 làn khói trắng tỏa gần chỗ ngồi của anh, nếu men theo làn khói đó thì đãn đầu nó là 1 hình ảnh cậu bạn đeo cái túi giấy đồ ăn ở tút bên kia, chạy như ma đuổi.

Girl, người ngồi phía tay phải cũng phải cách xa cô khoảng 2 mét, tiêu chuẩn 5k🙂Six: Uả mọi người sao vậy?Seven: Cậu muốn tự chôn mộ mình thì tự chơi đi.Six: Hở Seven cậu ở đâu ra đấy?!Seven: Tớ núp dưới bàn.Six: Đìu._.Mono: Seven nói đúng đó:^Six: Uả rồi Mono?! where are you?!Seven: Cậu ấy ở trên kia kìa.//chỉ lên trần nhà// Thấy cậu chỉ lên trần nhà thì cô cx nhìn thì đúng thật anh đang ở trên đó, ngồi và đung đưa chân xuống.Six: Từ khi nào trần nhà căn tin có lỗ thủng thế?!Seven: Có lâu rồi tại cậu không chú ý thôi.

Phải ha, ai đời lại chú ý cái trần nhà chứ.Six: Sao cậu lên đó?!Mono: Để tránh cậu lôi vào truyện này.Six: Hể?

Cô khó hiểu nhìn lại cái bản, ngẫm nghĩ 1 chút thì cô nhớ rằng đây là kế hoạch từ rất lâu rồi nhưng mà tại sao nó lại bị dính ở đây.

Cô xé toạt đi cái bảng kế hoạch ở trên lộ ra 1 cái bảng kế hoạch bên dưới.Six: * mình đúng là ngốc mà, lấy lộn bảng kế hoạch mà còn ko phát hiện ra chứ*//đập trán//Six: Mọi người mình lấy lộn bảng kế hoạch.

Cái này mình làm lâu rồi mà thấy nó liều lĩnh quá nên tớ gạt bỏ rồi, nhưng mà tớ đã bỏ lâu rồi sao nay nó lại bị dán lên đây nhỉ.Seven: Cậu cố tình chọc tụi này sợ hả.Six: Không!

đúng là tớ thích đùa giỡn nhưng cái này quá rồi tớ không bao giờ!!Girl: Chắc là cậu ấy háo hức quá thôi nên bị lộn thôi.Seven: Lộn j mà có cả băng dính ở đây vậy? hơn nữa nếu lộn thì lấy cái kế hoạch chọn teacher kia đi mắc j dán?Girl: Phải ha.phịchSeven: Nè Mono cậu đừng nhảy từ trên cao xuống chứ.Mono: Độ cao này chẳng là j với tôi đây.//phẩy tay//Seven: Hừm...Six: //bất ngờ//*nay Seven lạ thế thường cậu ấy phải nói nhiều câu nữa mới ậm ừ chứ?!*Girl: Nè Six đây là kế hoạch j vậy?!Six: À cái này có tên là...Kế hoạch cắm trại!!!3 người: Kế hoạch cắm trại?!Six: Phải.//giơ quyển sách lên// Các cậu thấy hk các nhân vật này đi cắm trại với nhau nhìn rất vui, vừa có trải nghiệm mới vừa gắn kết tình bạn!! rất tuyệt phải không?!//háo hức//Girl: P-phải rất tuyệt😀.....Mono: Thôi đi Six, cậu quên mất cái thế giới bên ngoài ngày nay rất đáng sợ sao?! nếu nó bth như trong cuốn sách kia bây giờ chúng ta phải không trốn nhui trốn nhủi ở cái nơi này rồi!? bỏ cái ý định đó đi?!Six: Thì cứ cẩn thận là được mà!?Mono: Cẩn thận nào sao được, khi chúng ta rời khỏi nơi này thì cái đám người lớn chết bầm đó có thể sẽ bắt chúng ta!? làm sao có thể ở qua đêm như đi chơi ở ngoài đó chứ?! không chỉ có thể chết bất cứ lúc nào mà còn có thể-Six: Thôi đi!? chúng ta chỉ cắm trại ở gần đây thôi!? sau 1 đêm rồi quay trở lại! chỉ 1 đêm thôi mà!Mono: Như vậy cũng không được!!Six: Đi mà!!!!!

Cô bỏ quyển sách xuống rồi ôm cánh tay anh năn nỉ các kiểu.

Nhưng tất nhiên là anh đíu cho.Mono: Không là không!! bỏ tay ra đi Six!Six: Kyaaa đi mà đi mà!!! plssssssssss!!!!!!!!Mono: Không!? bỏ ra!!Girl: Thôi nào đừng cãi nhau nữa, nè Six bỏ tay Mono ra đi!Six: Tớ sẽ không bao giờ bỏ tay cậu ấy ra khi cậu ấy đồng ý đâu!?Mono: Đừng có ngang bướng như vậy chứ!!

Sau 1 lúc giằng co các kiểu thì cô cũng đã bỏ cuộc nhưng việc đi cắm trại thì tất nhiên không dễ dàng đánh vụt dễ dàng như thế.Six: Được thôi cậu không đi đúng không!Mono: Ừ!!Six: Vậy thì tớ tự đi!Mono: Hả?!Girl: Nè Six...Six: Nhưng tớ sẽ không đi 1 mình!!

Girl cậu đi với tớ chứ!!Girl: Đ--đi chứ!?//hùng hổ//Seven: Girl...đừng:'')//níu tay áo//Six: Seven yên tâm đi có tớ ở đây thì Girl sẽ không bị j đâu:>>//lấp lánh//Seven: ._.Six: Seven đi không?Seven: Thôi tớ không đi đâu cảm ơn.Six: Hể buồn vậy, vậy thôi đi vô chuẩn bị đồ thôi Girl!!

ĐIIIII!!!

Thế là chị tội nghiệp bị cô lao đi trước sự chúc phúc của cậu và chán nản của anh.Mono: Thiệt tình.//chống tay//Seven: Cậu định để họ đi như vậy sao Mono?!Mono: Chịu thôi dù tôi có cản thì cậu ấy vẫn quyết định, tôi chỉ không dám cho Girl đi cùng thôi.

Seven: Tớ sợ họ có chuyện thôi.Mono: Gía như cậu ấy suy nghĩ về hậu quả thì tốt biết mấy.

Cậu ấy cứ vậy đấy, chán thật:^Seven: Hừm...

Trong căn phòng KTX của hội cô và chị đang chuẩn bị dụng cụ.

Nào thì đồ ăn nè, lều tự làm nè, các vũ khí nè..v...v..

Xong, 2 người bức ra khỏi cửa đi mất.Girl: Nè cậu thật sự muốn đi không?!Six: Đi chứ, mấy nay tớ đi vòng vo khắp nơi gần đây biết 1 nơi ở ngoài trời mà đám người lớn kia ít qua lại lắm.

Hơn nữa nếu có sự cố thì kế bên cũng có tòa nhà có thể trú, khóa cửa được bên trong:> hơn nữa tớ phải cho cái còn người túi đồ ăn kia lóa mắt vì đã ko tin tui, tui lần này sẽ chơi thả ga và về kể cho cậu ấy tiếc nuối!

Hù, cho vừa cái người không quan trọng tình bạn!!Girl: Ghê vậy:''>//sót// Nghe cô nói thì chị cũng an tâm phần nào, rồi 2 biến mất khỏi ngôi trường này.

Mong rằng chuyến đi này sẽ an toàn..========================================================== Nay chap này ngắn hơn chap 9 kia, tại sợ chữ quá mấy bạn đọc không nổi🙂 à mà thông báo là từ nay ( nếu tui vẫn còn ý chí vt truyện) thì tui sẽ đăng chap vào cuối tuần hay nói chuẩn hơn là chủ nhật nhe:33 nếu các bạn thấy tui đăng truyện trc dự kiến thì ắt hẳn là chap đặc biệt cho ngày đặc biệt hoặc nếu thấy mình đăng trễ thì cx thông cảm nhe:33 vậy thui mấy bạn yên tâm vì mình đã lên lịch khi vt chap nên dù mình có quên thì nó vẫn tự đăng ạ!
 
[Seven X Mono] Tớ Rất Yêu Cậu Đó Mono:33
Chương 11


Quào...thật là vi diệu quá đi...vào 1 ngày rất chi là bth thì tui bỗng thử gõ tên truyện mình lên gg để kiếm xem có ko thì rất là lạ khi mình chỉ vt trên wattap mà các trang truyện khác vẫn có?! còn có cả lượt thích nx ảo thật đấy:0 Nói chung là truyện mình chỉ vt trên wattap thôi nhé chứ mình cx chẳng bt nói j hơn😀.Còn nếu má nào mà thấy truyện tui trên trang truyện khác thì tui dám cá rằng đó là lậu đó>:Mono: *bị chạm mạch hay j vậy trời:0?*Seven: Ha mà thôi tớ khá đói rồi nên tớ đi đây:''>//chuồn//Mono: *thiệt tình cưỡng hôn trai nhà lành các kiểu rồi mà chỉ cái nắm tay mà cũng bày đặt đỏ mặt ngượng ngùng à? chả hiểu nổi..* Anh nhìn ra phía cửa chính, trong lòng không khỏi dâng trào cái cảm giác lo âu. ================chuyển cảnh=========================== 2 người đang đi trên con đường phố lạnh tanh dù chỉ mới buổi trưa, không khí toát lên sự lạnh lẽo lạ thường.Six: Hứ hưm hừm hứm hưm ~~Girl: //mệt//Six: Hưm hứm hưm hứm hưm hừm hưm ~~Girl: Nè Six khi nào tới vậy?Six: Sắp tới rồi!?//hí hửng//Girl: *Hình như đây là lần thứ 3 cậu ấy nói*Six: A!! kia kìa!!

Cô phấn khởi chỉ vào 1 góc khá âm u hơn những chỗ khác, kế bên có 1 tòa nhà cx khá cao và mục nát như đã bị bỏ hoang rất lâu rồi thì phải khiến cho lo lắng rằng liệu nó có sập hay không.

Mà hãy mong rằng vẫn an toàn.Girl: Đúng là chỗ này ít đám người lớn kia qua lại thật.//đặt túi đồ xuống//Six: Hề hề may là chỗ này không có đám TV nào nên cậu yên tâm.Girl: Phải nhỉ, coi bộ cậu đã chuyển bị khá kĩ càng.Six: Uk.

Cô đáp lời 1 cách vui vẻ rồi quay ra cái túi đồ, lục lọi đồ để chuẩn bị cho buổi cắm trại giông tố.

Chị nhìn người có vẻ ngoài khá giống mình rồi nhìn bầu trời bị những chị mây buồn bã kia che đi.

''Bạch bạch'' tiếng bước chân bước trên nền xi măng vừa được rửa trôi bở dòng nước mát lạnh, chị ngồi khụy xuống, nhìn bản thân mình trước tấm gương mờ nhòe từ nước mưa kia, vài giọt nước đọng xuống làm nhx gợn sóng nho nhỏ kia.

Chị nhớ đã đọc 1 cuốn sách về tâm lí rằng khi bản thân mình nhìn vào tấm gương, thì lúc đó mới chính là chính bản thân bạn.

Và chỉ cx nghĩ vậy, nhìn chị bằng cái tấm gương được thiên nhiên ban tặng kia, cảm thấy mình thật xấu xí mà.Six: Nè Girl, giúp tớ dựng lều với!//bận rộn với những dụng cụ//Girl: Ừm!!

Chị phụ cô cầm những cây sắt dài và khá nặng so với cơ thể của 2 người.Girl: Nè Six mình dựng lều ở đâu?!Six: Ở bên đó.

Nơi mà Six liếc qua là 1 bãi đất riêng không trán xi măng hay gạch đường j, thật may vì khu đó có 1 cái mái che bằng ni lông trong suốt nên đất không bị có bùn hay quá ướt.

2 người khó khăn mang những dụng cụ đó đến.

Six là người sẽ thực hành dựng lều, Girl thì là người chỉ Six cách dựng lều, lâu lâu can thiệp vào vì giải thích mãi mà Six vẫn không làm được.

Vật vả đến hơn nữa tiếng thì chiếc lều mành xanh lam đã được làm ra, khá chỉnh chu đấy chứ ai mà nghĩ được 2 người lần đầu tiên dựng lều kiểu này.

2 người nhìn cái tác phẩm ''tuyệt vời'' đó mà tự hào, lấy tay lau đi mồ hôi trên trán.Six: Không ngờ chúng ta đã tự làm cái lều đó, nhìn y chang trong sách mẫu.//lấp lánh//Girl: Phải!

A!

Chị giật mình khi cảm nhận 1 thứ ẩm ướt trên đầu mũi mình, vài giây sau mới nhận ra đó là nước mơ.

Chị ngước đầu lên nhìn.

Tia chớp nhỏ kia cứ như đèn neon được gắn trên mây, lâu lâu lại chớp chớp nhiều nơi chứng tỏ còn rất nhiều dây đèn khác.

Gió bắt đầu cuộn lại thân hình trong suốt đó rồi thả ra hơi mạnh vào 2 thân hình nhỏ bé kia khiến 2 người run lên, tiếng gió hú vang vọng như tiếng mà chị sóng luôn gọi bạn óc biển quay trở về.

Mùi đất bắt đầu bốc lên sộc vào khứu giác 1 cách mạnh mẽ.

Cảm thấy chị mưa lại sắp khóc bù lu bù loa lên nên 2 người liền nhanh dọn đồ đạc vào cái lều và núp.

Vừa lúc vừa vào cái lều thì nhx đứa con cuả chị mưa bắt đầu rơi xuống, trải nghiệm cuộc đời vòng tuần hoàn của nước.

Chiếc lều cũng có 1 tấm nhựa trong suốt nên có thể nhìn ra bên ngoài, có điều nhìn ko được rõ vì mấy giọt nước đã dính kha khá trên tấm nhựa.

Mới đầu 2 người cũng định trú dưới tấm che đã có sẵn nhưng vì nhận ra đây là mưa rào nên buộc phải nấp vào lều, rủa chị mưa với gió tạo mưa chéo chứ ko phải mưa thẳng.

Cô đúng kiểu nản cái cuộc sống này, đi chơi cx đếu được yên bình 1 chút là sao? chx nửa tiếng nữa đó.

Chị đặt bàn tay mình lên tấm nhựa kia, chóng mắt lên coi khung cảnh nhx dường như là vô ích.Six: Hầy....kiểu này chắc là mưa lâu lắm đây:/.Girl: Phải, may là cái lều không có muỗi, mấy nay mưa nhiều quá nên muỗi lắm.Six: Hầy...vậy chắc tớ đi ngủ chút....ặc...Girl: *giá như mình có thể ngủ nhanh dc như vậy thì hay bt mấy*//thán phục//==============chuyển cảnh:>>========================== Cậu chán nản nằm trên cái bàn ăn dài bằng gỗ với tiền sử nhiều năm.

Buồn chán quá nên cậu đành mượn nước lọc giải sầu🙂 1 khi mà người bạn thân của cậu mà đi mất thì cậu chẳng dám nói chuyện với ai, 1 sự cô đơn trống vắng đến khó tả.

Cậu cầm miếng bánh mì khô khốc, cắn 1 mảnh nhỏ của chiếc bánh, tiếng ''khặp'' giòn tan phát ra, những mảnh vụn nhỏ nhẹ nhàng rơi và đáp xuống mặt bàn ăn.

Anh nhìn cái con người thẩn thơ đang ở trên mây, dù cho căn tin vốn rất ồn ào và cũng có nhiều khi những con bullies va phải vào cậu thì cậu vẫn ngủ ngơ như chả có j xảy ra.ChátSeven: Au...cậu làm j đấy Mono:
 
[Seven X Mono] Tớ Rất Yêu Cậu Đó Mono:33
Chap 12


Bên ngoài bây giờ vẫn mưa rất nhiều.

Chị ngồi trong lều, bốn phương trong đôi mắt hạn hẹp đó chỉ là 1 tấm vải dày che chắn thôi.

Six: Xin lỗi cậu...tớ không nghĩ nay lại mưa như thế.Girl: Không sao đâu:>>Cô cảm thấy khá tội lỗi với chị, chính cô là người rủ rê cho bằng được ấy vậy mà giờ lại ở trong lều.

Thôi thì đợi đến chiều chiều khi bớt bão rồi về vậy chứ ở tối nay chắc bị bão cuốn trôi lun mất.

Cô còn yêu đời lắm không muốn ngủm sớm đâu, hoặc ít ra là bây giờ.Six: Nè Girl.Girl: Sao thế?!Six: Cậu có đói không?!Girl: Ơ:0Có lẽ do chờ đợi bão tặn quá nên chị dường như đã quên cơn đói.

Chị gật đầu tỏ ý là có.

Cô hiểu ý kiếm cho trong túi balo rồi lôi ra 1 cái bánh mì to.

Chị vui vẻ nhận cái bánh mì từ tay cô rồi cạp nó trông rất ngon, cô cũng tự lấy cho mình 1 cái rồi ăn.Bên ngoài giông tố thế nào trong đây vẫn yên bình lắm.

Tiếng nhỏ giọt của nước mưa từ mái nhà nhỏ xuống nền đất lạnh lẽo tạo ra tiếng ''tách tách'' (tui tả đúng hk) nghe thật vui tai.

Tiếng gió và tiếng sấm hòa âm cùng nhau, tiếng rào rào của mưa, từng thanh âm rất bth nhx giờ, cảm giác như là 1 bài hòa tấu, bài hát trong mưa được thiên nhiên ban tặng.Six: Ầy chán thật đấy nay tớ còn định ngắm sao nữa cơ.Girl: Ngắm sao?Six: Bộ cậu chưa từng ngắm sao hả?Girl: Có, nhưng lần cuối tớ coi là khi nào thì tớ không nhớ nữa.Six: Vậy cậu muốn xem nữa không?Girl: Bằng cách nào?Cô nở 1 nụ cười bí ẩn, liền lấy cái túi balo riêng ra, kiếm thứ j đó rồi lôi ra.

Chị nhìn mãi thì nó giống như là 1 quả bóng trong suốt nhỏ được gắn lên 1 cái đế màu đen j đó.Girl: Nó là thứ gì?Six: Từ từ rồi cậu sẽ biết.Nói rồi cô lại lấy ra 1 cây đèn pin nhỏ với mảnh giấy hình ngôi sao.

Mảnh giấy hình ngôi sao đó hình như được dán 2 lớp thì phải, 1 lớp là lớp giấy trong suốt, chị cũng chẳng biết nó chính xác là j, còn lại là tờ giấy đen được cắt những hình ngôi sao nhỏ khắp nơi, mảnh giấy đó được cắt 1 hình tam giác ở 1 mảnh để làm j đó.Six: Cậu biết không tớ đã thức cả đêm để làm đấy.Girl: Sao? cậu bt thức đêm không tốt mà.Six: Nhưng lâu lâu thức cũng chẳng sao đâu mà:> Cô loay hoay gỡ cái trái bóng trong suốt đó ra, bên đáy thì được cắt 1 khoảng.

Sau đó cô lấy cái đèn pin nhỏ gắn vào 1 cái chậu nhỏ hơn 1 chút, gắng sức là nhét vô rất chắc chắn rồi.

Rồi còn phần trái bóng kia thì cô lấy cái mảnh giấy sao rồi cuộn lại nhét vào vừa trái bóng như đã tính toán rất kĩ.

Chị giờ mới bt rằng mảnh giấy có cắt 1 phần hình tam giác là để dễ cuộn lại hơn.

Cô gắn trái bóng lại cái đế đó rồi nhìn lên.

Chị cũng nhìn lên.

Thật kì lạ, đang có những ngôi sao bao quanh bầu trời như thật vậy.

Thì ra cô làm 2 lớp là đều có mục đích cả.

Ngay cả cách làm quả cầu vì sao này cũng rất đơn giản, có điều nó sẽ khá khó với cô.

Nó không được đẹp lắm vì cái lều hơi nhỏ.

Nhưng nó thật đẹp đấy, cô đã dùng cả đêm của mình để làm thứ này.

Phải chăng cô đã dự định nay sẽ đi?!Six: Cậu thấy sao tuyệt vời chứ?Girl: Những ngôi sao đấy là những ngôi sao đẹp nhất tớ từng thấy đó, cảm ơn cậu.Cô vui vẻ nhận lời cảm ơn đó, nở 1 nụ cười tươi trước giông bão.

Xem ra cô thật sự quan tâm điều này và muốn mn sẽ gắn kết tình bạn hơn chứ không phải là kêu đi chỉ để thỏa mãn cái cảm giác đi cắm trại.Six: Nè Girl, tớ ra ngoài chút.Girl: Vào lúc này sao?Six: Thì tại tớ muốn đi vs chút.Girl: Vậy đi cẩn thận nhe.Cô cũng kéo cái cửa ra, ngay lập tức hơi lạnh xông vào.

Cô vẫn bước ra bên ngoài mà không chút do dự.

Cái cửa cũng dần khóa lại, thế là trg lều chỉ còn mỗi mình chị.

Chị sợ chứ, rất sợ nhưng phải cố gắng quen cái cảm giác này.

1 phút, 2 phút, 3 phút....thời gian cứ thế trôi đi nhưng chẳng thấy cô quay lại.

Trong lòng chị bỗng nổi dậy sự lo lắng, bên ngoài trời vẫn mưa nhiều lắm.Girl: *chẳng lẽ cậu ấy đi dạo, dù sao thì cậu ấy cx có áo mưa mà.*Chị cố gắng trấn an mình, nhưng càng nghĩ càng lo, rốt cuộc kéo khóa cửa xông ra như 1 vị thần.============ở 1 nơi nào đó===================Six: Ơ duma bị lạc rồi:0Vâng, cô bị lạc đấy🙂 mới đầu định đi vs gần thôi mà ngại.

Đúng là cùng con gái nhưng mà nếu bị nhìn thấy cũng sẽ ngại thôi nên cô quyết định rằng đi ra chỗ khác và núp 1 nơi nào đó để an toàn.

Ấy thế mà lúc ra ngoài định đi về lại thì lại bị lạc? cấu hư thế nhờ.

Giờ cô đang đứng ở 1 nơi nào đó trong Pale city.

Đứng trỏng trơ 1 nơi, cô đi tới đi lui cố gắng kiếm thấy cái lều mà 2 người đã dựng lên nhx mãi vẫn chả thấy.Six: Không thể nào, mình không tin mình lại bị lạc dễ như thế.//khoanh tay// Không lẽ là đã 2 năm rồi nên trí nhớ mình bị lão hóa chẳng?Cô vừa đi vừa suy nghĩ, tay đúng kiểu xoay xoay cái đầu xem có nhớ j không, nghe nói khi mình quên j đó thì chỉ cần nhắm mắt lại thì sẽ nhớ dễ và nhanh hơn.

Cô cũng ngựa ngựa nhắm mắt mà nhắm rồi có nhìn đường j đâu nên vấp 1 mảnh gạch lú ra, hôn đất mẹ luôn🙂Six: Ui...đau quá đê...//xoa đầu//Cô ai oán kêu đau.

Ngước lên thì thấy con hẻm trước mắt có 1 cô người lớn xinh đẹp rạng ngời với gương mặt méo mó theo đúng nghĩa đen.

Lúc này cô mới ngớ ra nếu mình không bị vấp té thì chắc bị bà cô đó cho đăng xuất.

Kiểu này ông bà gánh còng lưng rồi🙂.Girl: Six ơi!!

Six!!Cô đang định trốn thì nghe thấy tiếng chị văng vẳng từ xa.

Trong đầu đang la hét rằng chạy đi.Girl: Không biết Six ở đâu rồi nhỉ?!Chị đang đi lên phía trước mà không ngờ đến cái chết đang đến gần.

Cô núp từ xa nhìn người bạn của mình kêu mình và đang đi gần cái chết khiến cô bất lực.

Cô muốn hét lên nhưng nếu vậy thì sẽ bị đuổi mà cô ko có đem vũ khí nên không thể làm j, còn nếu không hét lên mà trơ mắt nhìn bạn mình chết thì biết ăn nói sao với Mono và Seven đây.

Thấy chị đến ngày càng gần mà không hề hay biết j, đầu chị lại càng rốt bời hơn.CạchCô giật mình khi đạp trúng j đó, quay ngoắt lại, mắt cô sáng lên như thấy phao cứu sinh.

Cô khẽ thở ra rồi hít 1 hơi sâu, đứng lên đi ra khỏi chỗ trốn rồi hét lên.Six: Girl!!! cẩn thận!!

Chị giật mình khi nghe thấy ai đó gọi tên mình.

Chưa kịp hoàn hồn thì lại thấy tiếng kêu đó.Six: Sau lưng!!!

Chị lại sốc tập 2, theo phản ứng thì quay lại nhìn sau lưng.

Thấy 1 sinh vật cũng giống con người nhưng kích cỡ to gấp đôi, mặc bộ đồ cũ mèm, nhưng điều khiến chị sợ hãi là gương mặt.

Gương mặt của con quá vật đó bị méo dạng dị đến mức không thể thấy được mắt, mũi, miệng của nhx gương mặt thường có.

Nó gào lên cái định vồ lấy đứa trẻ tội nghiệp kia, chị sợ hãi, bản năng gào thép kêu chị chạy trốn nhưng chị lại không thể cứ đứng như trời trồng đó chờ cái chết đến.

Nó định cho chị đăng xuất thì lại có tiếng động khác nghe cái ''pen'', rồi có thứ gì đó thẩy trúng, cô người lớn kia nhìn qua thì thấy Six.

Lập tức con mồi được chuyển qua cho cô.Six: Ha..ta mới là con mồi của ngươi.//hùng hổ// Cô như super ma-...à nhầm super women ( ghi đúng hơm:?) xuất hiện 1 cách hào nhoáng.

Tay thì cầm cái lon nước như kiểu ''mày ngon nhào lại đây nếu muốn ăn lon nước vào thẳng mặt nhá''.

Bà cô già rồi nhưng cũng không vừa liền chạy đến (thật ra là đi nhưng với 1 đứa trẻ thì đó là chạy), cô cũng đâu phải dạng vừa liền bật kĩ năng sống chạy trối chết mà chạy đi đâu thì không biết.

Chị vẫn đang bàng hoàng cố gắng load những j đang xảy ra, khi thấy cô chạy đi thì chị mới load xg mà chạy theo.

Về phía cô, trong lúc chạy cô đã kịp lấy 1 cái rì mót vẫn còn hoạt động.

Đang cố gắng tìm 1 nơi nào để có thể bắt đầu kế hoạch của mình.

Vừa chạy, vừa né, vừa luồn lách thế thế nào lại kiếm dc cái lều mà cô tìm muốn thúi ruột thúi gan.

Đúng là trêu người mà.

Chưa kịp than ông trời sao lại đối xử với con như vậy thì chợt nhớ rằng tòa nhà kế bên lều có cái TV.

Nó bị tắt rồi vì không có rì mót mà may á các TV trong cái thành phố này đều cùng loại nên xài 1 cái rì mót cũng bật dc hết cái TV trong thành phố.

Không nói nhiều cô liền chạy vào mặc mưa gió.

Tiếng bước chân đều đều chạy tầng, tay cầm sảnh cái rì mót kiếm cái TV.

Rồi cô thấy được cái TV liền bật, bà cô đó cũng theo tín hiệu của TV mà thu hút, tiến đến nhìn cái màn hình nhiễu kia.

Vừa lúc đó chị cũng vừa chạy tới, thở hổn hển.Girl: Mệt quá....sao cậu chạy nhanh thế...//thở dốc//Six: Kinh nghiệm trải sự đời đó.//vỗ ngực tự hào//Girl: Tớ cứ sợ rằng cậu sẽ chết hoặc giết nó chứ.Six: Ha tớ không dễ chết như vậy đâu hơn nữa Mono còn chưa dám giết con quái vật nào huống chi tớ:>.Girl: Phải nhỉ:''> Dù mọi chuyện đã xong xuôi nhưng tại sao chị lại có cảm giác khó chịu vậy nhỉ.

Đúng là mọi chuyện thật sự vẫn chưa xong thật vì tòa nhà bỗng dưng có 1 chút rung lắc.

Nhưng lúc sao thì lung rắc mạnh hơn.

Các mảng xi măng trên tường bắt đầu rớt xuống từng mảnh, bức tường bắt đầu có nhiều vết bị rạn nứt và rung lắc dữ dội.

Tòa dường như đang sập xuống.Six: Girl!! qua đây!!//chìa tay ra//Girl: Six!!!

Chị định chạy qua thì vách tường đổ sập giữa 2 người, chặn đôi bạn.

Chị không thể thoát ở đây nên đành chạy lên lầu.

Cô bất ngờ nhx cố gắng chạy xuống phía dưới để thoát thân.

Lúc cô xuống dưới thì tòa nhà cũng đã dừng.Six: G-Girl...

Cô lo lắng khi chị còn mắc kẹt.Six: Phải làm sao đây....

Cô bây giờ không biết phải làm thế nào, lại còn bà cô đó thì sao? mong rằng bả đã ngủm cù tỏi rồi.=================chuyển cảnh======================Mono: Nè Seven, dậy!!!Seven: Hửm......măm măm.....//buồn ngủ// Anh không nhiều lời liền dùng bàn tay ngọc ngà tát thẳng vào đầu vào con sâu lười kia.

Từ IQ 200 mà bị tát phát muốn xuống âm luôn.Seven: A!!!

Đau:"
 
[Seven X Mono] Tớ Rất Yêu Cậu Đó Mono:33
Chương 13


🙂 mới off 4 hay 5 tháng chứ nhiêu🙂================================================Chị đang ngồi trên bậc thềm thang xi măng lạnh lẽo, tay chống cằm, khuôn mặt có vẻ bình tĩnh đấy nhưng làm gì có ai biết rằng bên trong là đang hoảng loạn cực kỳ đâu.Girl: Không sao không sao mọi chuyện sẽ ổn thôi, bình tĩnh bình tĩnh nào.//nói nhẩm// Dù chị đã từng trải qua cái cảm giác đó và rất nhiều lần.

Cái cảm giác đơn độc lạnh lẽo đó, sợ hãi bao trùm lấy chị, từng bước chân đều phải kĩ càng nếu không sẽ mất mạng như chơi.

Nhiều khi chị muốn chết lắm nhưng chị không thể, chị sợ đau, sợ chết xác trôi hay bị quạ ăn, như vậy sẽ xấu lắm.

Chị muốn chết 1 cái chết đẹp cơ dù biết nó là đòi hỏi nhưng ít nhất...nó cũng chỉ là 1 điều ước nhỏ nhỏ thôi mà?? xin đừng làm quá lên.

Chị gục mặt xuống.

Những kí ức như những thước phim ùa vào trong não, có điều...thước phim đó không thể tua lại coi từng chi tiết hay biết trước được, dừng và cũng như chẳng thế xóa được.----------------------------------------------------------------------------- Chị nhớ rằng, lúc mà cái thế giới vẫn đang bình thường, ánh nắng vẫn còn chiếu, những đứa trẻ vẫn đang chơi đùa bên sân chơi.

Chị chỉ ngồi 1 mình trên chiếc ghế công viên, núp sau bóng cây, lặng lẽ nhìn những đứa trẻ đó.???: Nè, bà nhìn thấy không? cái con mặc áo mưa vàng ngồi trên ghế đó đó.//chỉ chỏ//???: Thấy! có gì không?!???: Cái con đó á tôi thấy nó ngồi ở đó được 3 ngày rồi, không cha không mẹ, hình như là trẻ mồ côi vô gia cư bà ạ.???: Uầy tội thế, không biết đứa bé đó đã ăn gì chưa????: Bà quan tâm cái con đó chi, con bà còn chưa lo xong thì làm sao lo được cho nó????: Phải...

Chị lặng thin ngồi lặng, chị nghe hết được những bàn tán về chị xung quanh nơi đây.

Girl: Trại trẻ mồ côi à? ha....nơi đó có khác gì cái địa ngục đâu.

Theo trí nhớ hạn hẹp đó, có lẽ chị đã bị ba mẹ bỏ rơi và được nhận nuôi bởi trại trẻ, ngỡ rằng cuộc đời chị sẽ tốt hơn nhưng không.

Cái nơi được gọi là nhận nuôi những đứa trẻ mồ côi đó chẳng khác gì cái địa, phân chia giai cấp, chủ cũng chẳng để ý những đứa trẻ, và những đứa trẻ thì ỷ ma cũ bắt nạt ma mới nên cũng chẳng khá khẩm là bao.

Rồi chị cứ phơi bạt khắp nơi như 1 kẻ lang thang không nơi chốn.

Đến 1 sáng nọ, chị tỉnh dậy, không còn thấy ánh mặt trời nữa mà chỉ thấy mây đen, xung quanh toàn quái vật, 1 tông màu lạnh tanh.

Đó là lúc thế giới này bị cơn ác mộng nhấn chìm.-------------------------------------------------------------------------- Lúc đó là khi nào nhỉ?

à nhớ rồi, là lúc 2 năm trước thì phải.

Chà nó cũng là quãng thời gian không dài cũng không ngắn nhỉ, khá đáng sợ.

Chị mệt mỏi gần như sắp ngủ thì nghe tiếng động.

Bất ngờ có tiếng bước chân đi tới gần, chị vừa sợ vừa vui.

Vui là vì Six đến đây cứu chị, sự rằng đó là ma vì tòa nhà này bị bỏ hoang mà, xứng được lọt vào tầm mắt ma quỷ huống chi là cái thế giới dần đổ nát này chứ.

Nhưng cái suy nghĩ ma quỷ đó dần dập tắt khi thấy có bóng dáng của bà chị xinh đẹp mà suýt cho chị trầu ông bà.Girl: Toang:0 Vứt câu nói cuối rồi chị chạy tót lên lầu, đóng cánh cửa và khóa trái, giờ đố bố con thằng nào vô đây🙂) Giờ lên đây rồi khỏi xuống luôn thôi thì chấp nhận chôn mộ ở đây vào tuổi 11 vậy:'' Cô đang đơ thì bị Seven đoán trúng tim đen, chưa đánh đã khai cô nhào tới ôm chân khóc la thú tội.Six: Huhuhu...tớ xin lỗi🙁(( tại tụi tớ chơi dại nên Girl bị kẹt trong đó rồi...tớ thật sự xin lỗi!!!!! oa oa oa oa oa🙁(((Seven: Ơ:0...Mono: Cậu....//không nói nên lời//Six: Hức hức....còn nữa....bên trong còn có quái vạt..không biết đã chết hay còn sống...Mono: Ôi trời...//đập trán//Seven:....r-rồi sao...:0?Mono: Kiểu này chắc lên bằng niềm tin.Seven: K-không...Six: Thành thật xin lỗi..Mono: Tớ đã bảo rằng cậu không có đi mà!Six: Nhưng...việc này là ngoài dự đoán...Mono:...

Anh cũng chẳng đô co với con gái nữa nhất là người bạn của anh nên im lặng là vàng.

Vấn đề là bây giờ làm sao để cứu Girl đây?Seven: Không còn cửa nào để vô sao?Six: Um...Seven: Hm.....từ từ để tớ suy xét...

Rồi cậu chạy quanh tòa nhà, đúng thật là chỉ có 1 cánh cửa giữa thôi mà bên dưới đã đổ sập.

May rằng bên trên vẫn chưa sập, có lẽ Girl đang ở tầng trệt chăng?

Cũng có thể lắm.

Nheo mắt nhìn kĩ hơn bên trên thì thấy có 1 cái cửa sổ đang mở.

Cậu ngồi xuống lấy 1 viên đá, đứng xa xa đến khoảng cách thích hợp thì ném lên, thật may khi nó trúng cái thành cửa kêu 1 tiếng cũng cho là đủ để người trên kia nghe.

Girl đang gục xuống suy nghĩ về cuộc đời thì nghe thấy tiếng động thì giật mình.Girl: Quái lạ, chẳng lẽ giờ đám người kia có kungfu mà nhảy như người nhện lên đây sao:0?

Dù rất sợ nhưng bản tính tò mò vẫn không thể dập tắt dễ dàng vậy được, lết cái thân xác ''tàn tạ'' này đến cái cửa sổ, ngó tới ngó lui.Girl: Có thấy j đâu ta.

Vừa định quay đi thì lại nghe tiếng động đó nữa, ngó xuống thì ánh mắt ta chạm nhau.Seven: Oi Girl😀~~//vẫn tay//Girl: Oi Seven😀~~//vẫy tay// 2 đứa bạn thân đang hội ngộ cảm động thì bị Six chen vào, cảm động thành cảm lạnh.Six: Cậu có sao không?!Girl: Không sao, ổn áp lắm =v=//thảnh thơi//Girl: *Dối lòng!!

ổn thế quái nào được!! bà đây sắp tèo rồi đây này!!*Six: Chắc không?!Girl: Không~Six: Cậu cứ yên đó nhá tớ sẽ cứu cậu!!Girl: Vâng~Seven: :000Six: Phù, may là cậu ấy vẫn an toàn.

Cậu ấy mà có mệnh hệ gì chắc tớ hận cả đời mất.Seven: Rồi rồi.Mono: Mà nè, giờ sao đưa cậu ấy xuống?Seven: Um...nếu như trên đó có dây thì tốt biết mấy.Girl: *Dây hả:0?

để xem...* Chị đi tới đi lui kiếm đủ thứ trên đời, lục cái này lọi cái kia.

Mở từng ngăn của chiếc tủ gỗ đã phai nhòa và mục nát, thật may mắn khi thấy 1 tấm vải dài.

Hi vọng sống đã đến rồi ngu gì không với lấy.=============================================== Bí quá nên vt ngu🙂.Sorry mấy bạn nhe tui off hơi lâu :'')
 
Back
Top Bottom