Ngôn Tình Scandal Mẹ Kế Tuổi 25

[BOT] Dịch

Quản Trị Viên
Tham gia
24/9/25
Bài viết
286,539
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
AP1GczN0vGcs8prcZjlDBn2zVtUl27JNVIwLhS3URZAemLtI6u0C_ViTphhesU2tbP4mOyQmKymDdT10AbPTpU4lqF-oQ6gOAjZv3f5c8JOcjpfaQIywgaDL2HoICcR3YPQzs9NBVQmemQjr_RxC6PCcSAVi=w215-h322-s-no-gm

Scandal Mẹ Kế Tuổi 25
Tác giả: Chi Thất Thất
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Nữ Cường, Hài Hước, Khác, Sủng
Trạng thái: Full


Giới thiệu truyện:

Đoạn clip ghi lại cảnh tôi vụng trộm hẹn hò cùng cậu nam sinh trung học đã nhanh chóng leo lên vị trí #1 Hot Search.

Giữa lúc dư luận sục sôi như chảo dầu, một nửa chửi rủa tôi là đồ vô đạo đức, không tiếc lời thoá mạ. Nửa còn lại thì đổ xô vào trang cá nhân của tôi, vừa ‘chèo thuyền’ nhiệt tình vừa âm thầm cầu nguyện cho mối tình tội lỗi này.

Tôi nửa đùa nửa thật đáp trả anti-fan, bảo rằng họ vội vàng kết luận quá sớm, nhỡ đâu cậu nam sinh kia là con trai tôi thì sao?

Chưa kịp để tôi đắc ý với màn "cà khịa" đi vào lòng người, chị quản lý đã nổi trận lôi đình: "Em năm nay 25 tuổi, con trai em 17 tuổi? Em coi chị là con ngốc chắc!"

Đêm đó, tập đoàn Phó Thị - một trong mười tập đoàn tài phiệt giàu có nhất nước, đột ngột đưa ra thông cáo báo chí, xác nhận tôi đích thực là mẹ kế của cậu nam sinh đang gây bão kia.

Cư dân mạng lập tức nổ tung: "Ối giời ơi, 'tình cảm mẹ con' trá hình hả? Drama đỉnh cao! Hóng!"​
 
Scandal Mẹ Kế Tuổi 25
Chương 1: Chương 1


Khi người đại diện gọi đến, toàn thân cô đau nhức tới nỗi ngay cả đầu ngón tay cũng chẳng buồn nhúc nhích. Đêm qua quả thực đã vắt kiệt sức lực của cô.

“Khương Mộc!! Cô thật to gan lớn mật! Đến cả trẻ vị thành niên mà cũng không tha sao hả?”

“Hả?” Cô vẫn chưa hết bàng hoàng, đầu óc mơ hồ chẳng hiểu đầu đuôi câu chuyện là thế nào.

Chẳng để cô kịp phản ứng, giọng nói the thé từ đầu dây bên kia đã gào lên: “Chết tiệt! Xong đời rồi! Nhanh, cô mau bò lên hotsearch mà xem đi! Người ta tra ra danh tính của cậu nam sinh kia rồi, là thiếu gia nhà họ Phó đấy! Trời ơi đất hỡi! Lần này chúng ta tiêu thật rồi!”

Sau khi đầu dây bên kia cúp máy, cô lập tức bật dậy, hai chân như lò xo vội vã tìm kiếm hotsearch.

#Khương Mộc - tình chị em

#Khương Mộc - Phó Kí Bạch

Trong đoạn video được đăng tải, cả cô và Phó Kí Bạch đều che kín mặt bằng khẩu trang. Vóc dáng cậu thiếu niên cao lớn, vượt trội hơn cô rất nhiều, đứng cạnh nhau trông khá cân xứng.

Thế như#Khươnghai người hoàn toàn không#Khươngỳ cử chỉ thân mật nào. Lúc đó, cô chỉ đang kể chuyện tiếu lâm, Phó Kí Bạch im lặng lắng nghe, khẽ bật cười vài tiếng rồi thôi, ngoài ra không còn gì khác.

Chủ tài khoản đăng tin còn tiết lộ, gã vốn đang theo dõi tin tức của một nữ minh tinh khác, vô tình bắt gặp tình huống này, đúng là "mỡ dâng miệng mèo", thế nên tiện tay quay lại vài thước phim làm tư liệu đăng bài. Giọng điệu đăng tải còn mang theo chút trách móc, như thể cô đã phá hỏng phi vụ lớn của hắn.

Cô đã sớm đoán được. Cô chẳng qua cũng chỉ là một nữ diễn viên hạng B chẳng mấy tên tuổi, dù đã lăn lộn trong nghề bao năm cũng chỉ là một người vô hình trong giới giải trí này, làm sao có thể khiến đám paparazzi tốn công tốn sức mà săn đón được? Lần này được "bế" lên hotsearch, chẳng qua cũng là nhờ Phó Kí Bạch đứng cạnh quá mức đẹp trai, cao ráo, và quan trọng hơn cả là bộ đồng phục học sinh trung học trên người cậu.

Vô số bình luận ác ý đổ dồn về phía cô:

"Trời đất, người ta còn đang mặc đồng phục học sinh mà Khương Mộc cũng không tha!"

"Thế mới nói, các nam sinh ngoài kia nên cẩn thận một chút, phải biết tự bảo vệ mình, kẻo lại bị mấy bà cô 'hồi xuân' bắt cóc đi đấy."

"Đúng là vô liêm sỉ, vô đạo đức! Dám 'vấy bẩn' cả một nam sinh trung học, người ta còn chưa đủ tuổi trưởng thành đâu!"

....

Dĩ nhiên, vẫn có một vài bình luận bênh vực cô:

"Khương Mộc nói chuyện với nam sinh trung học thì đã sao nào? Thế này thì sau này đi ngang qua trường mẫu giáo chắc tôi cũng chẳng dám bấm còi xe quá, lỡ đâu lại làm 'chồng tương lai' của tôi giật mình thì sao."

"Hội 'cẩu FA' như tôi xin nguyện dùng hai mươi cân thịt mỡ trên người đổi lấy một lần được đứng nói chuyện với trai đẹp như chị ấy!"

"Thôi thôi, đừng cãi nhau nữa làm gì. 'Đẩy thuyền', mạnh dạn 'đẩy thuyền' chờ ngày chị Khương Mộc 'rước' được 'em' nam sinh này về dinh, tôi xin nguyện chờ tin."

Ha ha, cũng chỉ là một đoạn video bình thường mà thôi, chắc chỉ vài ngày nữa là sẽ chìm nghỉm thôi ấy mà.
 
Scandal Mẹ Kế Tuổi 25
Chương 2: Chương 2


Có lẽ chính vì sức hút quá nổi bật của Phó Kí Bạch khiến người ta khó lòng quên được, chỉ một thoáng chốc, danh tính của cậu đã bị cư dân mạng lùng ra.

Con trai của Phó Kim An, tổng giám đốc tập đoàn Phó thị!

Làn sóng dư luận ngay lập tức bùng nổ dữ dội!

2.
Bao năm cống hiến hết mình chẳng ai hay, vừa cười nói với trai trẻ một chút cả thiên hạ đều tường!

Haizz! Ai mà ngờ được lúc đó cô chỉ đơn giản là đang cùng "cậu con trai lớn" đi đánh cầu lông cơ chứ? Chụp thế này mà cũng chụp được?

Nhìn dòng dư luận đang dậy sóng ồn ào, cô ngẫm nghĩ một hồi rồi quyết định gọi điện cho người đại diện: "Này, nếu em nói Phó Kí Bạch là con trai em, chị có tin không?"

Người đại diện của cô lập tức nổi đoá: "Năm nay em hai mươi lăm tuổi, con trai em mười bảy tuổi, em tưởng chị là đồ ngốc chắc?"

"Vậy... Nếu em nói, em với Phó Kim An đã kết hôn rồi, chị có tin không?"

Đầu dây bên kia bật cười ha hả: "Trời còn chưa tối hẳn đã vội vàng mơ mộng nói nhăng nói cuội rồi."

Cô dứt khoát tắt máy, chụp vội tấm giấy chứng nhận kết hôn gửi qua, đầu dây bên kia im lặng như tờ mất tận năm phút. Sau đó, điện thoại lại vang lên inh ỏi, đầu dây bên kia là tiếng hét thất thanh:

"Khương Mộc!!! Đúng là tức c.h.ế.t đi được! Đây là chuyện động trời đấy! Phó Kim An, là Phó Kim An của tập đoàn Phó thị đó!"

"Chị à, nếu hôm đó, chị không nhất quyết ép em tham gia cái bữa tiệc kia thì chắc cả đời này em có nằm mơ cũng chẳng vớ được chuyện tốt thế này đâu."

Nhớ lại ngày hôm ấy, Phó Kim An gặp cô, chủ động đề nghị: "Tôi bận rộn công việc, kết hôn với tôi đi, cũng không có yêu cầu gì quá đáng, chỉ mong cô chấp nhận làm mẹ kế của con trai tôi là được."
 
Scandal Mẹ Kế Tuổi 25
Chương 3: Chương 3


Ngắm nghía một lượt vóc dáng của Phó Kim An: bờ vai rộng, vòng eo thon, đôi chân dài thẳng tắp, dáng vẻ lịch lãm, vẻ ngoài điển trai dịu dàng ở độ tuổi ngoài ba mươi, cô đã gật đầu như bổ củi.

Trước khi kết hôn, Phó Kim An đã chuẩn bị sẵn một bản hợp đồng hôn nhân đưa cho cô ký, luật sư đọc rành rọt điều khoản trước mặt mọi người: "Mỗi tháng tiền tiêu vặt một trăm vạn, được cấp thêm một thẻ phụ tùy ý sử dụng."

Ôi mẹ ơi, trên đời này lại có chuyện tốt trên trời rơi xuống đầu cô thế này sao?

Không cần mang nặng đẻ đau mà vẫn nghiễm nhiên được làm mẹ! Chồng lại là "rùa vàng" kiếm tiền như nước, mặc sức cho cô tiêu xài! Hơn nữa anh ta lại còn không thường xuyên ở nhà!

Khỏi cần suy nghĩ nhiều, với chuyện tốt như thế này, tình yêu chân thành đúng là thứ vứt đi!

Thế là ngay ngày hôm sau, cô và Phó Kim An tay trong tay đi đăng ký kết hôn. Sau đó, anh ta liền xách vali lên đường công tác dài ngày.

Ngẫm đi ngẫm lại, chồng còn trẻ như vậy thì con trai chắc cũng không lớn lắm, cô quyết định mua chút quà gặp mặt. Cô không tiếc tay chi ra một khoản tiền lớn, mua đủ thứ sữa bột, tã bỉm, lại còn cẩn thận ghé qua hiệu sách tìm mua một loạt sách hướng dẫn chăm sóc trẻ sơ sinh, sách dạy kỹ năng cùng con vượt qua tuổi khủng hoảng lên ba,... cùng vô vàn đầu sách nuôi dạy con cái khác.

Nhất định phải trở thành một người mẹ kế tốt nhất trên đời mới được!

Dù sao thì mức "lương" hơn ba vạn tệ một ngày cũng dư sức "ăn đứt" cát-xê chạy show cả tháng của cô cộng lại. Không làm cho ra trò thì đúng là kẻ ngốc mà!

Căn biệt thự của Phó Kim An tọa lạc ngay giữa trung tâm thành phố xa hoa lộng lẫy, không ai dám tưởng tượng giá trị của nó trên thị trường bất động sản phải cao đến mức nào. Thế nhưng, vừa bước chân vào cửa cô đã ngay lập tức chạm mặt "người quen". Bốn mắt nhìn nhau, cả hai đều sững sờ mất một lúc lâu.

Người kia bất chợt đứng bật dậy, chạy nhanh đến ôm chầm lấy cô, cất giọng đầy phấn khích hỏi han: "Chị, chị đến tìm em sao? Sao chị biết em ở đây?"

"Phó Kí Bạch? Gia đình cậu sống ở đây ư?"

"Dạ đúng rồi chị ơi." Phó Kí Bạch gật đầu lia lịa.

Cô hoàn toàn choáng váng, đầu óc nhất thời đình trệ mất vài giây: "Cậu cũng họ Phó. Vậy... Phó Kim An là gì của cậu? Anh trai hả?"

Phó Kí Bạch ngượng ngùng gãi đầu, rồi lại tươi tỉnh đáp lời: "Không phải ạ. Đó là ba em."

Không gian bỗng chốc trở nên tĩnh lặng đến lạ thường.

Cô vốn dĩ đã lờ mờ đoán được mối quan hệ của những người giàu có và quyền lực thật sự rất phức tạp. Chỉ là cô không ngờ mọi chuyện lại có thể phức tạp đến mức này thôi!

Phó Kí Bạch lay lay cánh tay cô: "Chị, hôm nay chị có chuyện gì muốn nói với em ạ?"

Cô nhìn thẳng vào đôi mắt trong veo đầy chân thành ấy, trấn tĩnh tinh thần, chậm rãi mở lời: "Có lẽ... cậu nên gọi tôi là mẹ thì hơn."

Phó Kí Bạch: ?????

3.
Cũng phải nói là quá may mắn, kể từ khi kết hôn đến nay, Phó Kim An cứ liên tục đi công tác biền biệt chẳng thấy bóng dáng về nhà.
 
Scandal Mẹ Kế Tuổi 25
Chương 4: Chương 4


Anh ta cũng không hề gây khó dễ gì cho cô, chỉ yêu cầu cô làm đúng theo hợp đồng, chăm sóc cậu con trai của anh ta thật chu đáo là được.

Cô đã dốc lòng dốc sức sắp xếp ổn thỏa mọi thứ cho cuộc sống của Phó Kí Bạch, cố gắng hết mình để cậu "con trai lớn" này được trải nghiệm cuộc sống muôn màu, phát triển toàn diện cả về đạo đức, thể chất lẫn trí tuệ.

Cô nghiêm khắc đưa cậu vào nề nếp, ăn uống đúng giờ, ngủ nghỉ điều độ, cùng cậu học hành, rèn luyện thể thao. Cô đã hạ quyết tâm phải trở thành một người mẹ kế tuyệt vời nhất trên đời.

Ai ngờ đâu cuộc sống yên bình vừa mới bắt đầu đã bị phá tan bởi mấy tấm ảnh c.h.ế.t tiệt!

Cô đành phải gượng dậy chỉnh trang lại rồi bước tới gõ cửa phòng Phó Kí Bạch. Cậu nhanh chóng ra mở cửa, trên người chỉ độc một chiếc quần đùi ngắn ngủn.

Bắp tay rắn chắc, đường nét cơ thể cường tráng, cơ bụng hoàn hảo, cả đường nhân ngư gợi cảm kia nữa...

Cậu ôm chầm lấy cô, giọng điệu ngái ngủ mè nheo: "Sao tự dưng lại gọi em dậy thế? Em buồn ngủ c.h.ế.t đi được, chị phải chịu trách nhiệm đó."

Hơi thở nóng rực phả vào cổ cô khiến cô cứng đờ người, không dám nhúc nhích. Lý trí trong đầu cô không ngừng gào thét rằng còn chuyện quan trọng hơn cần phải giải quyết.

"Phó Kí Bạch, cậu xem hotsearch hôm nay chưa?"

Cô vừa nói vừa cố gắng đẩy cậu ra.

Nhưng không tài nào xê dịch nổi!

Giọng nói trầm khàn của cậu sát bên tai vang lên: "Em biết rồi. Có gì đâu mà làm quá lên."

Lại còn "có gì đâu" nữa cơ á?

Nếu làm rõ mọi chuyện thì bản thân cô cũng chẳng bị ảnh hưởng gì nhiều, nhưng nhỡ đâu lại gây chấn động đến giá cổ phiếu của tập đoàn Phó thị thì sao? Nếu thật sự như vậy, chắc chắn Phó Kim An sẽ cắt phăng trợ cấp của cô mất.

Ngay lúc cô đang rối như tơ vò, một giọng nam trầm thấp bất ngờ vang lên từ phía sau lưng: "Hai người đang làm cái trò gì vậy?"

Cô giật mình vội vàng dùng hết sức bình sinh đẩy mạnh Phó Kí Bạch ra xa.

Chết tiệt! Sao Phó Kim An lại đột ngột trở về vào cái thời điểm oái oăm này chứ!

——

Nội tâm người chồng ba mươi tuổi Phó Kim An gào thét: "Tôi liều mạng, hùng hục làm việc kiếm tiền, vậy mà ở nhà vợ với con trai làm cái trò mèo gì thế này không biết!!!"
 
Scandal Mẹ Kế Tuổi 25
Chương 5: Chương 5


4.
Rõ ràng tối qua trong cuộc gọi video, Phó Kim An còn nói phải vài ngày nữa mới về đến nơi. Thật kỳ lạ, kể từ ngày hai người kết hôn, cứ đúng mười giờ đêm, "ông chồng quý hóa" này sẽ lại gọi video cho cô.

Nội dung cuộc gọi cũng chẳng có gì đặc biệt, chủ yếu chỉ hỏi han xem hôm nay cô đã làm gì, có tham gia sự kiện nào không, rồi kể lể về một ngày của anh ta trôi qua như thế nào,... Phó Kim An là người rất thích nói chuyện, thậm chí có thể nói là lắm lời. Một vị tổng giám đốc bận rộn tối tăm mặt mũi lại có thể thao thao bất tuyệt đến quên trời quên đất, quên cả khái niệm thời gian, có những đêm "tám chuyện" đến tận ba, bốn giờ sáng mới chịu tắt máy.

Cũng có đôi lần cô lỡ ngủ quên khi đang gọi điện, anh vẫn không hề cúp máy. Nhiều lúc Phó Kim An khiến cô không khỏi hoài nghi về cuộc sống thường nhật của giới thượng lưu giàu có này.

Lúc này đây, Phó Kim An đang đứng cách cô chưa đầy ba mét, nếu bỏ qua ánh mắt có phần đáng sợ kia thì trông anh chẳng khác nào vừa vội vã "bay" về gặp người tình online vậy.

Chỉ là... hiện tại cô đang mặc một bộ đồ ngủ khá "bánh bèo" với họa tiết dâu tây bé xíu xinh xắn. Mà thôi, cái đó không quan trọng. Vấn đề mấu chốt là người còn lại, Phó Kí Bạch, trên người chỉ độc một chiếc quần đùi ngắn cũn cỡn!!!

Cô gắng gượng lấy lại vẻ bình tĩnh, lùi lại mấy bước để giữ khoảng cách với "cậu con trai lớn" này: "Nếu em nói em đến phòng con trai anh chỉ để bàn bạc phương án giải quyết khủng hoảng truyền thông, bảo toàn giá cổ phiếu của Phó thị, anh có tin không?"

Đôi mắt sau cặp kính gọng vàng chợt tối sầm lại, anh liên tục đảo mắt qua lại giữa cô và Phó Kí Bạch. Đoạn, anh lạnh lùng chỉ tay về phía con trai mình: "Đi mặc quần áo vào!"

Phó Kí Bạch nghe vậy chỉ hờ hững dựa lưng vào cửa, nhếch mép cười nhạt: "Ồ? Cuối cùng cũng chịu về nhà rồi cơ à?"

Hừm, nghe cái giọng điệu xấc xược này xem, xem ra mối quan hệ cha con nhà này chẳng mấy tốt đẹp thì phải.
 
Scandal Mẹ Kế Tuổi 25
Chương 6: Chương 6


Cô âm thầm lùi xa hơn một chút nữa, "trâu bò đánh nhau, ruồi muỗi chết". Cứ giữ an toàn cho bản thân vẫn hơn!

Suy cho cùng cô cũng chỉ là một kẻ làm công ăn lương, vì núi tiền mà phải gắng sức "tăng ca" không ngừng nghỉ. Tuyệt đối đừng có "đuổi việc" cô đấy!

Thế nhưng, Phó Kim An hoàn toàn phớt lờ thái độ khiêu khích của cậu con trai, xoay người nhìn thẳng vào mắt cô. Khoảnh khắc bốn ánh mắt giao nhau, cô bỗng chợt nhận ra: cảnh "người cha dạy con, người mẹ đứng ngoài xem kịch" hình như có gì đó sai sai thì phải.

Người ta đã bỏ tiền ra "thuê" cô về làm vợ nhà giàu, vậy thì cô cũng nên "vuốt mặt nể mũi" người ta một chút chứ nhỉ?

Nghĩ đoạn, cô lập tức "diễn sâu" nhập vai, giả bộ như một chú cún nhỏ ngoan ngoãn chạy đến, nhanh tay giành lấy hành lý trong tay Phó Kim An, nở một nụ cười ngọt ngào hết cỡ: "Ông xã, mừng anh về nhà!"

Ngay từ lúc cầm tờ giấy đăng ký kết hôn trên tay, cô đã xem như mình đã "đầu tư" một phi vụ siêu lợi nhuận rồi. Kể từ giây phút đặt bút ký vào tờ giấy chứng nhận kia, nghiễm nhiên cô đã có thể "sở hữu" một phần không nhỏ từ khối tài sản kếch xù mà người đàn ông này làm ra. Dẫu cho một trăm vạn mỗi tháng đã là một con số "khủng", nhưng ai bảo cô là người thông minh cơ chứ? Đã là phụ nữ thông minh thì không bao giờ tự giới hạn bản thân mình!

Cô lăn lộn trong giới giải trí đã lâu, bất cứ đâu cũng có thể trở thành sân khấu. Nếu lần này đã "nhận vai" một người vợ, vậy thì cô nhất định sẽ để Phó Kim An được trải nghiệm "dịch vụ" tốt nhất.

Có như vậy thì sau này hai người ly hôn, biết đâu Phó Kim An lại nể tình quãng thời gian cô "chăm chỉ làm việc" mà "bonus" thêm cho cô chút phí bồi thường gì đó. Mà nếu đã thế, cô chịu khó gọi một tiếng "chồng" nịnh nọt vài câu thì có "chết ai" đâu chứ?

5.
Sau khi vất vả "khuân vác" đống hành lý của Phó Kim An vào phòng xong xuôi, anh khẽ nhướng mày nhìn cô: "Thu dọn đồ đạc của em chuyển vào đây luôn đi."

Cô: ?????

Má ơi, cái quái gì thế này? Chẳng phải chỉ là vợ chồng hợp đồng thôi sao? Không phải chỉ cần "tâm đầu ý hợp" trên danh nghĩa là được thôi à trời?

"Em có ý kiến gì à?", Phó Kim An ngồi vắt chéo chân trên chiếc sofa đặt trong phòng ngủ, đôi mắt dài hẹp lướt qua lướt lại trên khuôn mặt cô. Cô bất giác hít sâu một hơi, nghiêm túc lắc đầu: "Em không có ý kiến gì ạ."

Haizz, kệ xác đi, cứ có tiền là được, hơi đâu mà tính toán thiệt hơn!

Cô vừa xoay người định bước ra ngoài thì lại nghe Phó Kim An nói vọng theo: "Kể từ bây giờ, em nên giữ khoảng cách với Kí Bạch một chút. Dù sao hai đứa cũng sàn sàn tuổi nhau, vẫn nên tế nhị một chút thì hơn."

Bàn tay cô đang nắm chặt lấy tay nắm cửa bỗng khựng lại, cứng đờ. Chết cha rồi! Nếu phải giữ khoảng cách với Phó Kí Bạch, chẳng lẽ có nghĩa là cô không cần phải giúp Phó Kim An chăm sóc, dạy dỗ con trai nữa sao? Nghĩa là cô đã hết giá trị lợi dụng rồi á?
 
Scandal Mẹ Kế Tuổi 25
Chương 7: Chương 7


Tuyệt vời! Căn biệt thự này đúng là có cả một đội ngũ nhân viên hùng hậu. Quản gia, bảo mẫu, giúp việc, người làm vườn, ai nấy đều bận rộn với công việc của mình.

"Ây da," cô thầm nghĩ, "công việc nhẹ lương cao thế này, sao tự nhiên lại thấy bất an quá vậy trời!"

Xoay người lại, đôi mắt cô đã rưng rưng nước mắt. "Mặc dù em chỉ là mẹ kế thôi," cô nghẹn ngào nói, "nhưng cũng được tính là mẹ rồi mà."

Phó Kim An sững sờ, "Em thật sự xem Kí Bạch là con trai em sao?"

"Ủa, cha này nói cái gì kỳ vậy?" Cô thầm nhủ trong lòng.

Nếu không xem cậu ta là con trai mình, làm sao cô có thể thể hiện hết giá trị bản thân để trụ lại chốn này được chứ?

Cô giả vờ đưa tay lên lau khóe mắt, giọng điệu đầy vẻ đảm bảo: "Anh yên tâm. Con trai anh đang tuổi nổi loạn thôi, không phải vấn đề gì lớn cả. Anh cứ tập trung kiếm tiền, việc học hành của con trai cứ giao cho em. Nói sao nhỉ? Hmm... hôm nay anh giao cho em một hạt giống, ngày mai em trả lại anh cả một cánh rừng."

Đôi mắt phượng uy nghiêm của Phó Kim An nhìn cô chăm chú, như muốn dò xét tận đáy lòng. "Vậy chuyện thằng bé ôm em thì em giải thích thế nào?"

Cô chợt thấy xấu hổ, bèn nói bừa: "Em... em muốn cho con cảm nhận được hơi ấm của mẹ. Ai bảo thằng bé từ nhỏ đến lớn có biết mặt mẹ ra sao đâu chứ."

"Mình đang lảm nhảm cái gì thế này?" Cô tự trách thầm.

Phó Kim An bật cười, "Anh ở nước ngoài ngày đêm làm việc không ngừng nghỉ, chỉ mong đẩy nhanh tiến độ dự án để sớm về gặp em. Thế mà vừa về đến nhà đã thấy cảnh tượng vợ và con riêng ôm nhau thắm thiết."

"Ấy?" Cô ngạc nhiên nghĩ, "Sao làm cha mà lại đi ghen với cả con trai mình thế này?"

"Em quên mất em là vợ của ai rồi à?" Vừa nói, Phó Kim An vừa đứng dậy tiến về phía cô. Mỗi bước chân anh đi, một món đồ trên người anh lại được cởi ra: áo khoác ngoài, cúc tay áo sơ mi, đồng hồ đeo tay...

"Ê cái này..." Cô hoảng hốt.

Vào thời khắc quan trọng, cô nhanh trí lao tới ôm chầm lấy chân anh, quyết bấu víu không buông, nhất quyết không thể để mất cái công việc béo bở này được!

Cô hùng hồn khẳng định lập trường: "Em là vợ anh!"

"Nhưng mà lúc thấy anh về, hình như em không vui lắm thì phải. Hay là tiền anh cho em vẫn chưa đủ tiêu?"

"Đủ! Đủ quá rồi ấy chứ, anh cho thêm nữa em vẫn tiêu hết!"

"Vậy, sau này em với Kí Bạch..."

"Xin thề, từ giờ trở đi em sẽ sắm vai một bà mẹ kế độc ác."

"Lúc nãy anh đề nghị em chuyển hành lý qua đây, có vẻ em cũng không tình nguyện cho lắm?"
 
Scandal Mẹ Kế Tuổi 25
Chương 8: Chương 8


"Em tình nguyện mà!" Cô vội vàng đáp.

Mặc kệ, miễn sao mỗi tháng anh vẫn chu cấp cho cô một trăm triệu, muốn cô thể hiện dáng vẻ thường nhật của mình ra sao cũng được. Nhưng, dâng hiến thân xác thì tuyệt đối không thể!

Cô không có nhiều nguyên tắc sống, nhưng giữ gìn thân thể là nguyên tắc đầu tiên và quan trọng nhất mà cô luôn khắc cốt ghi tâm.

6.
Phó Kim An nghiêm túc yêu cầu cô chuyển toàn bộ hành lý sang phòng của anh.

Phó Kí Bạch đứng trước cửa phòng cô. Cậu ta vừa tắm xong, tóc còn chưa khô hẳn, làn da trắng hồng không tì vết, mặc một bộ quần lửng áo phông đơn giản, cả người toát lên vẻ tươi trẻ thanh xuân.

Phải công nhận, hai cha con nhà này giống nhau như đúc. Chỉ là gương mặt Phó Kim An mang đậm nét trưởng thành, ưu tú, còn Phó Kí Bạch lại như một chú cún con bụ bẫm, đáng yêu.

Cậu ta có vẻ lo lắng, chặn cô lại hỏi: "Chị, Phó Kim An đã nói gì với chị rồi ạ? Có phải lão ta ép chị làm chuyện gì mà chị không thích không?"

Mặc dù cậu ta gọi "chị" khiến cô thấy vui phơi phới, cảm giác trẻ ra mấy tuổi, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, cô vẫn nên sửa lại cách xưng hô để giữ hòa khí trong nhà thì hơn: "Con nên gọi tôi là mẹ."

Phó Kí Bạch: "??????" Mặt cậu ta ngơ ngác hết cả ra.

Cô ra vẻ bề trên, nghiêm khắc giáo huấn con cái: "Mẹ hiểu là trong một thời gian ngắn, rất khó để con có thể chấp nhận việc mẹ là mẹ của con. Nhưng đây là sự thật, rồi từ từ con cũng sẽ quen thôi. Trước đó, con nên nghiêm túc nhìn nhận lại vấn đề và không nên có bất kỳ hành động nào quá trớn."

Nếu cần thiết để đôi bên cùng có lợi với Phó Kim An, cô sẽ chủ động giữ khoảng cách với Phó Kí Bạch, thậm chí không bắt chuyện với cậu ta nữa luôn.

"Nhưng mà, ba em năm nay ba mươi tám tuổi, chị mới có hai mươi lăm, hai người cách nhau tận mười ba tuổi đó chị ơi!"

"Hay lắm, con trai tự chê ba mình già luôn rồi kìa!" Cô thầm nghĩ.

"Không sao. Ba của con vẫn còn trẻ lắm mà." Cô nhẹ nhàng đáp lời.

Nếu không có chứng minh nhân dân khẳng định Phó Kim An đã ba mươi tám tuổi, nhìn mặt anh chắc ai cũng đoán cùng lắm mới ngoài ba mươi thôi.

Phó Kí Bạch vẫn chưa chịu thua: "Ba em bận lắm, trong đầu chỉ toàn là công việc thôi. Hơn nữa, họa hoằn lắm mới về nhà một lần."

"Ây dà, không vấn đề luôn. Lịch trình của mẹ rất rảnh, có thể đến thăm ba con bất cứ lúc nào mà." Cô cười tươi rói.

Hơn nữa, ba cậu không về thì cô càng được tự do thoải mái chứ sao?
 
Scandal Mẹ Kế Tuổi 25
Chương 9: Chương 9


"Lão ta lúc nào cũng trưng ra cái mặt lạnh như tiền, cau có khó chịu." Phó Kí Bạch tiếp tục kể tội ba mình.

Cô giả vờ thở dài: "Haiz, làm gì có người lớn nào lại thích đi làm đâu con? Mẹ mỗi lần phải đi quay phim cũng phải giả bộ tươi roi rói đây này."

Cậu ta lại ném thêm một quả b.o.m khác: "Phó Kim An không biết cách lấy lòng phụ nữ đâu."

"Điều đó chứng tỏ anh ấy rất chung thủy, trước giờ chưa từng tòm tem với ai ngoài mẹ ruột của con." Cô vội vàng biện hộ.

"Chị à! Rốt cuộc là ba em đã cho chị uống phải thứ thuốc lú gì rồi hả?", Phó Kí Bạch giận tím mặt, gào lên đầy bức bối.

"Haiz, biết sao giờ?" Cô thầm nghĩ, "Ai bảo ba của cậu cho tôi nhiều tiền thế làm chi?"

7.
Tiền, đối với cô mà nói, dễ chịu hơn tình yêu gấp vạn lần.

Cô thu dọn hành lý xong xuôi, định mở cửa bước vào phòng ngủ mới để sắp xếp lại đồ đạc.

Phó Kí Bạch vẫn đứng chắn trước cửa phòng Phó Kim An. Đôi mắt cậu ta đỏ hoe như sắp khóc, trông như một chú cún con bị bỏ rơi, tủi thân vô cùng: "Thật sự... thật sự phải ở chung với nhau sao?"

Cô trịnh trọng gật đầu, khẳng định chắc nịch.

"Thật không ngờ, mới quen biết nhau được hơn một tháng mà cậu ta đã nảy sinh h*m m**n chiếm hữu mình mãnh liệt đến vậy." Cô thầm nghĩ.

"Đúng là mấy blogger nuôi dạy con cái nói chẳng sai, con trai lớn lên sẽ cực kỳ bám mẹ. Hóa ra họ không hề lừa mình."

Cánh cửa phòng đột ngột mở ra. Phó Kim An đứng bên trong, thò tay ra kéo hết hành lý của cô vào, tiện thể nắm lấy tay cô kéo vào phòng theo luôn.

Bị kéo vào phòng bất ngờ, cô nhất thời đứng không vững, ngã nhào vào lòng anh.

"Shhh!" Cô giật mình nhận ra, hai cha con nhà này đều vừa mới tắm xong. Phó Kim An đã thay bộ đồ mặc nhà, trông bớt vẻ nghiêm nghị thường ngày. Mái tóc anh còn hơi ẩm, không dùng keo xịt, rũ xuống tự nhiên trước trán. Nếu mới gặp anh trong bộ dạng này, bảo anh mới hai mươi tuổi chắc cô cũng tin sái cổ!

"Con về phòng học bài đi, đừng làm phiền mẹ." Phó Kim An lạnh lùng ra lệnh.

Phó Kí Bạch bướng bỉnh không chịu rời đi, cứ đứng trơ ra nhìn chằm chằm vào cô: "Con muốn chị ấy giúp con làm bài tập."

"Ba sẽ thuê gia sư cho con." Phó Kim An kiên quyết.

"Chị ấy tốt nghiệp trường 985, trực tiếp để chị ấy kèm cặp con chẳng phải tốt hơn sao?", Phó Kí Bạch cố nài nỉ.

"Hở? Mùi tiền thoang thoảng bay đến đây rồi!" Cô mừng thầm trong bụng.

Cô lập tức giơ tay lên tiếng ủng hộ: "Đúng đúng, em tốt nghiệp trường đại học có tiếng trong nước, chuyện gia sư hoàn toàn không thành vấn đề. Trước khi anh về cũng là em kèm cặp con học mà."

Đôi mắt Phó Kí Bạch lập tức sáng lên vẻ mừng rỡ.

Phó Kim An cau mày, kéo cô ra sau lưng, giọng điệu đầy ẩn ý: "Ồ? Vậy thì... anh sẽ suy nghĩ thêm."

Sau đó, anh liếc nhìn cậu con trai đáng thương đang đứng trước cửa, lạnh lùng nói: "Con tự xuống lầu ăn cơm một mình đi.", rồi đóng sầm cửa lại, để mặc Phó Kí Bạch đứng ngây người ngoài cửa.
 
Scandal Mẹ Kế Tuổi 25
Chương 10: Chương 10


8.
Phó Kim An đẩy nhẹ chiếc vali của cô vào sát vách tủ quần áo, động tác cứ tự nhiên như thể đó là chuyện hiển nhiên. Suốt từ đầu đến cuối, anh không hề mở miệng nói một lời.

Cô hơi lúng túng, bèn chủ động bắt chuyện: "Dạ, tại con trai anh vốn tiếng Trung không rành lắm, nên em tiện thể chỉ bảo thêm chút thôi ạ."

Anh vẫn đứng quay lưng về phía cô, hờ hững "ừ" một tiếng cho có lệ.

"Thật ra kiến thức hồi đi học em cũng trả lại thầy cô gần hết rồi." Cô nói tiếp, cố gắng phá vỡ bầu không khí im lặng.

"Ừm." Anh đáp cụt lủn.

"Phương pháp dạy bây giờ em cũng không rành lắm nữa." Cô lại nói thêm.

"Ừm." Vẫn là cái điệp khúc ngắn gọn, lạnh lùng.

Đến đứa ngốc cũng nhận ra Phó Kim An đang không vui ra mặt.

Nhưng đây là lần đầu cô kết hôn, kinh nghiệm dỗ dành người khác quả thực là con số không tròn trĩnh. Thế nên, cô vội vàng nhắn tin cầu cứu người đại diện: {Éc o éc, chị ơi ơiiii. Nếu như chồng chị ghen vì chị giúp con trai riêng của chồng làm bài tập, chị sẽ giải quyết làm sao ạ?}

Tin nhắn trả lời đến ngay lập tức, phũ phàng không thương tiếc: {Chị có con cái gì đâu mà biết ba cái vụ này! }

{Ê khoan, ý em là... Phó tổng, Phó Kim An đang ghen với con trai là Phó Kí Bạch đó chị???} Cô nhắn lại, giọng điệu không giấu nổi sự hoang mang.

{Em cũng không chắc lắm, nhưng hình như là vậy đó QAQ} Bên kia đáp, kèm theo icon khóc lóc thảm thiết.

{Này, Phó tổng có biết đám cư dân mạng đang nhiệt tình đẩy thuyền CP em với Phó Kí Bạch không? Oaaaa, hai cha con tranh giành tình cảm, nghe mà cảm động rớt nước mắt luôn.} Người đại diện nhắn, giọng điệu trêu chọc.
 
Scandal Mẹ Kế Tuổi 25
Chương 11: Chương 11


{Không, chị hiểu sai rồi! Nói đi, em phải làm gì bây giờ chứ?} Cô sốt ruột hỏi lại.

Nói linh tinh! Phó Kim An là cây ATM của cô, cô tuyệt đối không dại dột gì mà đi chọc giận anh.

{Ô? Thế rốt cuộc em thích ai? Phó Kim An? Hay là Phó Kí Bạch?} Người đại diện vẫn không buông tha.

Cô muốn phát điên lên được: {Chị, chị có còn chút lương tâm nào không vậy? Sao em có thể thích Phó Kí Bạch được chứ?}

{Ây dà, tiếc hùi hụi nha, nếu là chị đây, chị chắc chắn chọn Phó Kí Bạch rồi. Tại chị có bao giờ biết đến hai chữ "đạo đức" là gì đâu cơ chứ!} Người đại diện vẫn tiếp tục trêu chọc, giọng điệu đầy vẻ hả hê.

Cô thật sự muốn chửi thề cho hả giận! Vừa lúc đó, một tin nhắn mới lại hiện lên.

{Nếu chồng chị ghen, tụi chị thường giải quyết trên giường đó em. Hê hê.} Người đại diện nhắn, kèm theo icon nháy mắt tinh nghịch.

Cô: {????} Mặt cô ngơ ngác, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Phó Kim An bất ngờ xoay người lại, khiến cô giật b.ắ.n mình, luống cuống giấu vội điện thoại ra sau lưng.

Nhìn thấy hành động có tật giật mình của cô, sắc mặt anh lập tức tối sầm lại. Nhớ đến tin nhắn vừa rồi, cô quyết định áp dụng kinh nghiệm "giường chiếu" kia: "Hôm nay anh vất vả rồi, hay là mình lên giường nghỉ ngơi một lát nhé?" Cô nói, giọng điệu cố gắng nhẹ nhàng, quyến rũ.

"He he, mình đúng là thông minh quá đi mà, 'giải quyết trên giường' chẳng phải quá đơn giản rồi sao?" Cô thầm nghĩ, tự khen bản thân không ngớt.

Sắc mặt Phó Kim An dịu đi trông thấy, khóe môi anh khẽ cong lên một nụ cười nhạt: "Được thôi, em ngủ cùng anh."

"Chi vậy cha nội???" Cô thầm kêu gào trong lòng, hoảng hốt không biết phải làm sao.

9.
Đố ai mà đoán được chuyện gì đã xảy ra tiếp theo. Cô đã phải ngồi lì trên giường suốt cả tiếng đồng hồ, hết kể chuyện nọ đến chuyện kia cho Phó Kim An nghe, cuối cùng anh ta mới chịu ngủ say giấc.

Điều quan trọng nhất là... cô cũng ngủ quên mất tiêu luôn.

Sáng hôm sau, vừa hé mắt ra, đập vào mắt cô là một gương mặt đang say giấc nồng bên cạnh. Cô giật mình tỉnh giấc, hoảng hồn giơ chân đạp mạnh một cú, hất văng người kia từ trên giường xuống đất. Người đó kêu lên một tiếng "hự" đau đớn, cô mới ngớ người nhận ra có điều gì đó không ổn.

"Giang Ly! Em muốn g.i.ế.c c.h.ế.t anh thì cứ nói thẳng ra đi!"

Cô ba chân bốn cẳng bò dậy, vội vàng đỡ lấy Phó Kim An đang ngồi dưới đất ôm eo, mặt mày nhăn nhó vì đau.
 
Scandal Mẹ Kế Tuổi 25
Chương 12: Chương 12


"Anh không sao chứ?" Cô lo lắng hỏi.

"Tự nhiên nổi hứng đá anh một cú trời giáng, em có thù oán gì với anh hả?" Anh nhăn mặt, có vẻ vẫn còn đau.

"Em xin lỗi mà. Tại em lỡ tay thôi. Phó tổng, để em đỡ anh dậy." Cô vội vàng đỡ anh ngồi dậy.

"Phó tổng?" Anh nhíu mày, nhắc lại chức danh đó.

Cô vội vàng chữa cháy, ngọt ngào gọi: "Ông xã!"

Dìu anh nằm lại lên giường, cô nhẹ nhàng vén áo anh lên xem xét. Trong lòng không ngừng niệm chú: "Lạy trời lạy phật, đừng có gãy xương nào nha, tốt nhất là đừng bị thương gì hết. Nếu anh mà bị thương không đi làm được, thì tiền tiêu của mình coi như xong đời."

Phó Kim An nắm lấy tay cô, ánh mắt dò xét: "Em đang làm cái gì vậy?"

Cô cười gượng gạo, cố gắng diễn tròn vai: "À, anh đừng ngại. Em đóng mấy cảnh kiểu này quen rồi, anh cứ nằm yên để em xem nào."

Dù sao cũng chỉ là diễn thôi mà, nỗ lực nhập vai một người vợ đảm đang, tâm lý cũng là điều nên làm.

Trong phòng ngủ tối om, cô không nhìn rõ sắc mặt anh, chỉ nghe thấy Phó Kim An nghiến răng ken két: "Em đúng là tự hào thật đấy nhỉ!"

"Đâu có gì đâu mà. Cũng chỉ là công việc thôi mà anh." Cô đáp, giọng điệu thản nhiên.

Cũng giống như công việc hiện tại của cô vậy.

Khi cô định đưa tay n*n b*p thêm lần nữa, thì điện thoại reo lên, là cuộc gọi của người đại diện.

"Trời ơi bà cô tổ của tôi ơi! Lại có hot search mới rồi. Em xem mình có nên lên tiếng phản hồi gì không?"

Nếu là trước kia, trước khi phim mới ra mắt mà có được một hot search hot hòn họt thế này, thì cô đã nhảy cẫng lên vì sung sướng rồi. Nhưng giờ đây, cái hot search này lại dính dáng đến Phó thị, đến Phó Kim An.

Cô liếc nhìn Phó Kim An đang nằm trên giường, nhỏ giọng trả lời người đại diện: "Bình tĩnh đi chị. Chắc cũng chẳng ai nhớ đến cái tên diễn viên hạng bét như em đâu mà."

"Nhưng mà..." Người đại diện còn chưa nói hết câu, thì Phó Kim An đã vươn tay bật đèn phòng sáng trưng, giọng điệu bình tĩnh lạ thường: "Để đó cho anh lo."

"Hả?" Cô ngớ người, không hiểu anh định làm gì.

Anh với tay lấy điện thoại, gọi đi mấy cuộc. Chỉ trong nháy mắt, tập đoàn Phó thị đã đăng một thông báo chính thức trên tài khoản mạng xã hội của công ty. Nội dung chính là công khai mối quan hệ vợ chồng giữa cô và Phó Kim An, đồng thời giải thích rõ Phó Kí Bạch là con riêng của Phó tổng. Ngày hôm đó, "mẹ kế" Giang Ly chỉ đơn thuần cùng con trai riêng của chồng tham gia một hoạt động thể thao ngoài trời mà thôi.

Ngay khi thông báo được đăng tải, cư dân mạng lại được dịp bùng nổ tranh cãi:

"Không đùa đấy chứ? Cái tài khoản Weibo này là chính chủ của Phó thị hả?"

"Giang Ly kiếp trước ăn ở thế nào mà số đỏ thế không biết, vớ được con rùa vàng Phó thị rồi kìa? GATO muốn xỉu!"

"Đù, tình mẹ con cảm động trời đất luôn? Thú vị à nha! Ha ha."

->> "Mấy má đừng có mà ăn dưa bở nữa, làm ơn search ngay ảnh Phó Kim An mà xem đi. Cái mặt vừa đẹp trai vừa ngầu lòi, xem xong không đổ đứ đừ thì tui đi đầu xuống đất cho mấy má coi luôn. Tui còn đang c.h.ế.t mê c.h.ế.t mệt cái ảnh ổng kéo thắt lưng đây nè."
 
Scandal Mẹ Kế Tuổi 25
Chương 13: Chương 13


"Phó Kim An ba mươi tám tuổi, hơn Giang Ly tận mười ba tuổi. Chênh lệch tuổi tác hơi bị lớn đó nha?"

->> "Trời má ơi, Phó Kim An mà U40 rồi á??? Đùa hả, nhìn cái mặt kia chắc mới ba mươi đổ lại thôi."

Ừm, đúng là cái vụ tuổi tác này cô cũng nghi ngờ lắm à nha. Mấy bài phỏng vấn trước kia chẳng bao giờ đá động đến tuổi thật của Phó Kim An, nhưng mà chứng minh nhân dân chắc không phải đồ giả đâu nhỉ?

Cô ngẩn người lướt hết bình luận này đến bình luận khác. Phó Kim An tiến lại gần cô, khẽ nói: "Anh sai rồi."

"Sai?" Cô ngơ ngác hỏi lại.

"Hình như em không vui thì phải. Có lẽ thân phận và địa vị của anh thật sự đã gây ảnh hưởng đến cuộc sống của em rồi." Anh nói, giọng điệu có chút áy náy.

"Anh chàng này lại lảm nhảm cái gì thế không biết?" Cô thầm nghĩ.

Nhờ có cái thông báo chính thức này, thiên hạ bá tá giờ đã biết cô là vợ mới cưới của Phó Kim An. Vậy là cái mức lương một trăm triệu mỗi tháng của cô đã được bảo toàn rồi còn gì.

Cô phấn khích đến nỗi suýt chút nữa đã nhảy cẫng lên ôm chầm lấy Phó Kim An mà hôn cho một trận. Mấy cái "bất công" hay "áp lực" kiểu này cứ đến nữa đi, cô xin tình nguyện "hứng" hết, không ngán một chút nào.

10.
Buổi chiều, Phó Kim An bỗng dưng nói thèm cơm nhà. "Dễ ợt!" Cô lập tức xung phong đi siêu thị mua đồ về nấu. Anh nhìn cô cười hiền, dịu dàng nói: "Ừ, được đó. Anh đi cùng em."

Đến siêu thị, Phó Kim An tự giác nhận nhiệm vụ đẩy xe. Anh cất giọng trầm ấm, hỏi ý kiến cô: "Em muốn ăn món gì? Sườn xào chua ngọt, thịt kho tàu nhé?"

Cô ngẩng đầu lên nhìn anh, kinh ngạc hỏi: "Sao anh biết em thích hai món đó vậy?"
 
Scandal Mẹ Kế Tuổi 25
Chương 14: Chương 14


"Đoán mò thôi." Anh nháy mắt tinh nghịch.

"Vậy món tráng miệng thì sao? Socola ha?" Anh lại hỏi.

"Em thích socola lắm!" Cô cười tít mắt.

Anh mỉm cười nhìn cô, ánh mắt dịu dàng như rót mật.

Về đến nhà, Phó Kim An tự giác thay đồ, nói muốn đích thân vào bếp trổ tài nấu nướng. Cô cũng chẳng có ý định ngăn cản anh.

"Giúp anh thắt tạp dề với." Anh lên tiếng nhờ vả.

Cô vội vàng lau tay cho khô, nhanh nhảu chạy tới thắt cho anh chiếc tạp dề, còn cẩn thận thắt thành một chiếc nơ xinh xắn phía sau lưng.

Cô vừa định xắn tay áo giúp anh rửa rau, thì lại nghe anh gọi: "Giang Ly, xắn tay áo giúp anh với."

"Ố kê!" Cô vui vẻ đáp lời.

Đứng đối diện với anh, cô mới nhận ra anh cao hơn cô nhiều thật. Gương mặt anh tuấn tú, lịch lãm. Đôi mắt phượng quyến rũ bị mái tóc lòa xòa che khuất một phần. Toàn thân anh toát lên vẻ dịu dàng, ấm áp lạ thường.

Bàn tay cô chạm vào làn da mát lạnh ở cổ tay anh, vô thức rụt tay lại. Không hiểu sao, cô cứ có cảm giác anh đang nhìn cô chăm chú, tim cô bất giác đập loạn nhịp.

Cô vội đánh trống lảng, lảng tránh ánh mắt anh: "Xong rồi nè. Anh nhớ làm thêm món ăn kèm cho em nữa đó nha."

"Sao cuộc đời thực khác xa phim truyền hình vậy trời?" Cô thầm nghĩ. Đường đường là một tổng giám đốc cao sang quyền lực, vậy mà lại đích thân vào bếp nấu ăn cho vợ. Điều kiện tốt như anh, thiếu gì người mơ ước được làm vợ anh chứ? Anh muốn sang tận Pháp tìm mẹ kế cho Phó Kí Bạch cũng được nữa là. Sao lại may mắn đến lượt một diễn viên vô danh tiểu tốt như cô thế này nhỉ?

Lạ lùng hơn nữa, trong suốt thời gian đi công tác xa nhà, vị tổng giám đốc này cứ đều đặn gọi video cho cô mỗi ngày, không hề bỏ lỡ một cuộc gọi nào. Nhìn vẻ ngoài lạnh lùng của anh, ai mà nghĩ anh lại là người thích nói chuyện điện thoại chứ?

Mải suy nghĩ miên man, cô hơi mất tập trung, vô tình cắt vào tay mình. Cô tặc lưỡi một tiếng, còn chưa kịp phản ứng gì thì Phó Kim An đã nhanh chóng nắm lấy ngón tay cô cho vào miệng m*t, sau đó nhổ chút m.á.u dính trên đầu ngón tay cô ra.
 
Scandal Mẹ Kế Tuổi 25
Chương 15: Chương 15


"Em có đau không?" Anh dịu dàng hỏi, giọng nói trầm ấm.

Hành động ân cần, dịu dàng của anh, sao mà tự nhiên lại khiến cô nhớ đến một người.

Anh An An của cô.

Cô là trẻ mồ côi, từ nhỏ đã lớn lên trong cô nhi viện. Anh An An luôn ở bên cạnh cô, khi ấy cô mới chỉ là một đứa nhóc năm tuổi. Đến năm cô lên mười, anh An An được gia đình ruột thịt tìm thấy và đón đi. Ngày anh rời đi, cô ôm chặt con búp bê cũ kỹ, khóc sưng cả mắt suốt đêm.

Anh An An đã hứa nhất định sẽ quay lại tìm cô. Cô đã mòn mỏi chờ đợi suốt mười lăm năm trời, nhưng anh vẫn bặt vô âm tín, không một chút tin tức.

Cô nhẩm tính, năm nay chắc anh An An của cô cũng chỉ tầm ba mươi tuổi. Còn Phó Kim An đã ba mươi tám. Chắc chắn không phải là anh ấy rồi.

Hơn nữa, lúc đó cả hai còn quá nhỏ, có lẽ anh An An cũng chẳng còn nhớ đến lời hứa trẻ con năm xưa nữa.

Vết cắt chỉ là một vết xước nhỏ, m.á.u cũng đã ngừng chảy rất nhanh. Cô vội rụt tay lại, ngượng ngùng nói: "À... dạ, em cảm ơn anh."

Trong đáy mắt sâu thẳm của Phó Kim An thoáng hiện lên một chút thất vọng. Chắc là cô hoa mắt nhìn nhầm thôi?

11.
Ban ngày còn có thể gắng gượng đối phó, nhưng đến giấc ngủ ban đêm mới thật sự là vấn đề nan giải.

Cô ôm gối ngồi co ro trên sofa, tai dỏng lên lắng nghe tiếng nước chảy róc rách trong phòng tắm, tim đập thình thịch như trống đánh.

"Trời ơi, làm sao mình dám ngủ chung giường với ông chủ của mình được chứ?" Cô thầm than vãn.

Cánh cửa phòng tắm mở ra. Phó Kim An bước ra ngoài, trên người chỉ quấn độc một chiếc khăn tắm trắng tinh. Những giọt nước còn vương trên mái tóc ngắn, nhỏ xuống gương mặt góc cạnh, rồi chảy dài xuống lồng n.g.ự.c săn chắc.
 
Scandal Mẹ Kế Tuổi 25
Chương 16: Chương 16


"Ôi mẹ ơi..." Cô thầm kêu gào trong lòng, "mlem mlem quá đi mất."

À không, ý cô là cơ n.g.ự.c cuồn cuộn, và cả cơ bụng sáu múi của anh nữa kia! Đúng là một chín một mười, hơn hẳn cậu nhóc Phó Kí Bạch!

So với vẻ non nớt, thư sinh của Phó Kí Bạch, cơ bụng của Phó Kim An trông rắn rỏi, mạnh mẽ hơn nhiều, như thể được tạo nên từ những buổi tập luyện thể hình khắc nghiệt. Cộng thêm làn da rám nắng khỏe khoắn, vẻ quyến rũ của một người đàn ông trưởng thành, từng trải càng thêm phần rõ rệt.

Mặt cô nóng bừng, cảm giác có thứ gì đó ấm nóng đang trào ra từ mũi. Cô vội đưa tay lên quệt thử, "chết cha", là m.á.u cam!

Chưa kịp định thần, Phó Kim An đã vội vàng lao tới. Anh nhẹ nhàng đỡ đầu cô ngửa ra sau, vo tròn một mẩu giấy ăn nhét vào lỗ mũi cô, sau đó còn tiện tay lấy một sợi dây chun nhỏ trên đầu giường, buộc ngón trỏ tay trái của cô lại.

Mặt cô nóng ran như lửa đốt. "Trời đất ơi, xấu hổ quá đi mất!" Cô chỉ muốn độn thổ cho xong.

Cô lúng túng cúi gằm mặt, ngồi im thin thít trên ghế sofa, ngón chân cái ngượng ngùng vẽ vòng tròn lung tung trên sàn nhà, mắt không dám ngẩng lên nhìn anh. Người đàn ông trước mặt khẽ cười, giọng điệu trêu chọc: "Lại còn nhìn anh đến nỗi chảy cả m.á.u mũi cơ đấy."

Cô vội vàng đưa tay lên che trán, cố gắng vớt vát chút thể diện cuối cùng: "Tại... tại phòng nóng quá đó anh, không khí không được lưu thông nên mới vậy thôi."

Vô thức nhìn sợi dây chun buộc trên ngón tay trỏ, cô lại bất giác nhớ đến anh An An. Hồi nhỏ, mỗi lần cô bị chảy m.á.u cam, anh đều dùng cách này để cầm m.á.u cho cô.

Sau khi xử lý xong xuôi, Phó Kim An lên giường, tựa lưng vào thành giường đọc sách. Thấy cô đã tắm xong, bước ra ngoài, anh khẽ gọi: "Lại đây."

Tim cô chợt hẫng một nhịp. Cô im lặng bước đến bên giường.

Anh vỗ vỗ vào khoảng trống bên cạnh, ý bảo cô nằm xuống. Cô ngơ ngác nằm xuống cạnh anh, lòng rối bời như tơ vò. Nhớ lại hình ảnh quyến rũ vừa rồi của anh, cô càng thêm bối rối, không biết anh định giở trò gì tiếp theo.

Nhưng rồi... Phó Kim An chỉ đơn giản là đọc cho cô nghe vài mẩu truyện ngắn trước khi ngủ. Giọng anh trầm ấm, nhẹ nhàng, ru cô vào giấc ngủ lúc nào không hay.

"Có lẽ... anh ấy 'không được' thật chăng?" Cô thầm nghĩ, trong lòng không khỏi dấy lên một tia nghi hoặc.
 
Scandal Mẹ Kế Tuổi 25
Chương 17: Chương 17


12.
Cuộc sống giữa cô và Phó Kim An cứ thế trôi qua, nhàn nhạt, bình lặng, cả hai giữ một khoảng cách vừa đủ thoải mái với nhau.

Hôm đó, vừa mở mắt tỉnh giấc, tin nhắn của người quản lý đã réo rắt đổ về: {Làm ơn làm phước, một lần thôi, ra dáng một người vợ hiền dịu, chủ động mang cơm trưa đến công ty cho chồng đi cô nương!}

"Thôi được rồi!" Cô thở dài, chiều theo ý chị quản lý, xách theo hộp cơm đã chuẩn bị sẵn, tìm đến công ty Phó Kim An. Trợ lý của anh thông báo, sếp đang tiếp khách, không tiện để cô vào.

Cô đành ngoan ngoãn ngồi đợi ở bên ngoài suốt nửa tiếng đồng hồ, vẫn không thấy ai bước ra. Lại vô tình nghe được mấy nhân viên xì xào bàn tán chuyện công ty sắp ký kết một dự án lớn với Tiêu Hoa, một đỉnh lưu nổi đình nổi đám trong giới showbiz.

"Lại sắp bù đầu bù cổ rồi đây." Cô nghĩ thầm. Mặc dù trong thời gian anh đi công tác, hai người vẫn đều đặn gọi video trò chuyện mỗi tối, lúc anh về cũng quấn quýt bên nhau gần nửa tháng trời, nhưng khi nghe được những lời bàn tán của nhân viên, lòng cô vẫn không khỏi dấy lên một chút chua xót, hụt hẫng.

"Hay là... tại tiền anh cho vẫn chưa đủ tiêu?" Cô tự hỏi.

Cô quyết định đứng dậy, chào tạm biệt người trợ lý, trước khi rời đi còn không quên dặn dò anh ta đừng nói với ông chủ chuyện cô đã đến đây.

Cô ghé qua một trung tâm thương mại sầm uất, quẹt chiếc thẻ phụ mà Phó Kim An đưa cho, mua sắm một vài món đồ lặt vặt. Sau đó, lại dùng một trăm triệu kiếm được tháng trước, âm thầm ủng hộ cho trại trẻ mồ côi nơi cô từng lớn lên. Đến lúc này, tâm trạng cô mới vơi bớt phần nào nỗi buồn man mác.

Khi cô trở về biệt thự thì trời đã nhá nhem tối. Phó Kim An đang ngồi xem tivi một mình trong phòng khách. Anh ngước lên nhìn cô, dịu dàng hỏi: "Hôm nay em có đi đâu không?"

"Dạ, em đi mua sắm chút đồ lặt vặt thôi mà." Cô đáp, giọng điệu thản nhiên.

"Có ghé qua công ty anh không?" Anh hỏi tiếp, ánh mắt dò xét.

Cô lắc đầu nguầy nguậy, chối bay chối biến: "Dạ không hề ạ." Vì tiền, cô có thể nhẫn nhịn, chịu đựng bất cứ điều gì.

Anh nhìn cô chăm chú một hồi lâu, như muốn đọc vị suy nghĩ trong lòng cô, rồi bất chợt rủ cô cùng xem bộ phim đang chiếu trên tivi.
 
Scandal Mẹ Kế Tuổi 25
Chương 18: Chương 18


13.
Thật kỳ lạ, mấy ngày sau đó, Phó Kim An không hề bận rộn công việc như thường lệ, trái lại còn tan làm rất sớm. Lúc về nhà còn không quên mua tặng cô một món quà nhỏ xinh. Chuyện bếp núc cơm nước cũng là anh chủ động đảm nhận luôn.

Cô ôm một bụng nghi hoặc, bèn lên Baidu tra thử, kết quả tìm kiếm trả về như sau: "Nếu một người đàn ông đột nhiên có những hành vi khác lạ, tan làm sớm hơn, chăm chỉ lo toan việc nhà bếp núc, hay mua quà tặng bạn gái/vợ, thì có nghĩa là anh ta vừa làm điều gì đó có lỗi với bạn."

"Được rồi, thôi vậy." Cô nghĩ, "mình cũng chẳng muốn truy cứu làm gì cho mệt." Dù sao thì hàng ngày cô cũng đã "làm việc" chăm chỉ, xứng đáng với số tiền mà Phó Kim An đã bỏ ra "thuê" cô rồi.

Sau bữa tối, Phó Kim An bất ngờ hỏi cô: "Ngày mai anh có một bữa tiệc phải tham dự, em có rảnh rỗi đi cùng anh không?"

"Ông chủ đã có yêu cầu, cô dám từ chối sao?" Cô nghĩ thầm, miệng thì nhanh nhảu đáp lời: "Dạ được chứ ạ."

Anh nói, ngày mai sẽ có người mang đến cho cô một bộ sưu tập thời trang theo mùa mới nhất, cô cứ tùy ý lựa chọn trang phục.

Cô thầm cảm thán: "Đúng là làm người giàu có khác, sướng thật!"

Cô chọn một chiếc váy nhung đen quý phái, trang điểm theo phong cách retro cổ điển, tự nhủ thầm: "Hôm nay nhất định phải khiến Phó Kim An nở mày nở mặt với thiên hạ mới được."

Vừa đến địa điểm tổ chức tiệc, Phó Kim An đã đứng sẵn ở sảnh lớn chờ cô. Bộ vest đen được may đo tỉ mỉ, vừa vặn tôn lên vóc dáng cao ráo, lịch lãm của anh. Gương mặt tuấn tú, góc cạnh, khí chất hơn người. Nếu mà anh dấn thân vào giới giải trí, dám chắc sẽ nổi đình nổi đám, thành đỉnh lưu số một cho mà xem.

Thấy cô bước xuống xe, anh liền vội vã tiến tới, lịch thiệp chìa tay ra đón. Cô nắm lấy tay anh, nhí nhảnh lắc qua lắc lại, miệng tươi cười hỏi: "Em xinh không nè?"

Anh khẽ gật đầu, nở một nụ cười cưng chiều: "Em mặc gì cũng xinh hết."

"Yo, dạo này cái miệng cũng dẻo quẹo dữ ha!" Cô thầm nghĩ, lòng không khỏi vui sướng.

Trong bữa tiệc toàn là những câu chuyện làm ăn, kinh doanh khô khan, nhàm chán. Cô ngồi ngoan ngoãn bên cạnh Phó Kim An, tay nghịch nghịch xoay ly rượu vang đỏ, ánh mắt lơ đãng nhìn xung quanh.

Bất chợt, một bóng dáng yêu kiều, xinh đẹp lướt qua tầm mắt cô, đang từ từ tiến về phía bọn họ. "Tiếng chuông báo động" trong đầu cô lập tức vang lên inh ỏi. "Chính là cô nàng đỉnh lưu Tiêu Hoa mà mấy nhân viên công ty anh nhắc đến đây mà!" Cô nghĩ thầm. "Nếu mình cứ ngồi lì ở đây thì có vẻ không ổn lắm."

"Anh cứ từ từ nói chuyện nha. Em xin phép đi vệ sinh một lát." Cô nói, ý định chuồn êm.

Phó Kim An nắm lấy tay cô, giữ cô lại, giọng điệu có chút ngạc nhiên: "Em mới vừa đến mà?"
 
Scandal Mẹ Kế Tuổi 25
Chương 19: Chương 19


Cô vội lắc đầu nguầy nguậy: "Không phải đâu ạ. Em thích món quà này lắm chứ."

Chỉ là... cô đang nghĩ bụng, nếu đem món quà này đi bán thì có phải là kiếm thêm được một khoản kếch xù rồi không?

Tắm rửa xong xuôi, cô bước ra ngoài, thấy Phó Kim An đã lên giường nằm. Đoán chắc anh đã thấm mệt nên ngủ rồi, cô lặng lẽ tắt hết đèn trong phòng, chỉ chừa lại một ngọn đèn ngủ nhỏ hắt hiu ngoài hành lang, rồi rón rén vén chăn, chui vào giường.

Vừa ngả lưng xuống nệm, Phó Kim An đã xoay người lại, im lặng nhìn cô bằng ánh mắt nồng nàn, tha thiết.

Bốn ánh mắt chạm nhau trong bóng tối, tim cô bỗng dưng đập loạn nhịp như trống dồn. Cô hoảng hốt nhắm nghiền mắt lại, vội vàng nói: "Chúc anh ngủ ngon!"

Đột nhiên, anh luồn tay xuống gáy cô, vòng qua vai, kéo cô sát lại gần, ôm trọn vào lòng. Cô giật mình cứng đờ người, không dám nhúc nhích dù chỉ một ly.

Một lát sau, giọng nói trầm khàn của Phó Kim An vang lên trên đỉnh đầu cô, xen lẫn cả tiếng th* d*c nhẹ nhàng: "Đừng động đậy. Để anh ôm em một chút."

Có lẽ do cả ngày dài mệt nhoài trên phim trường, về đến khách sạn lại thêm chút căng thẳng thần kinh, cô thiếp đi trong vòng tay ấm áp của anh lúc nào không hay biết.

17.
Trong giấc mơ chập chờn, cô mơ thấy anh An An.

Cô không còn nhớ rõ tên thật của anh, chỉ biết anh đã ở cô nhi viện từ trước khi cô được đưa đến.

Mọi đứa trẻ trong viện đều yêu quý anh An An, không riêng gì cô. Cô vẫn còn nhớ như in, có lần chính giám đốc cô nhi viện đã nói, cô có được ngày hôm nay, lớn lên khỏe mạnh được là nhờ có anh An An hết lòng chăm sóc, nuôi dưỡng.
 

Thành viên trực tuyến

Không có thành viên trực tuyến.

Thống kê diễn đàn

Chủ đề
39,938
Bài viết
1,075,527
Thành viên
9
Mới tham gia
Jony fang
Back
Top Bottom