Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sau Khi Xuyên Thành Minh Tinh Pháo Hôi Tôi Bạo Hồng

Sau Khi Xuyên Thành Minh Tinh Pháo Hôi Tôi Bạo Hồng
Chương 130



 
Sau Khi Xuyên Thành Minh Tinh Pháo Hôi Tôi Bạo Hồng
Chương 131



 
Sau Khi Xuyên Thành Minh Tinh Pháo Hôi Tôi Bạo Hồng
Chương 132



 
Sau Khi Xuyên Thành Minh Tinh Pháo Hôi Tôi Bạo Hồng
Chương 133



 
Sau Khi Xuyên Thành Minh Tinh Pháo Hôi Tôi Bạo Hồng
Chương 134



 
Sau Khi Xuyên Thành Minh Tinh Pháo Hôi Tôi Bạo Hồng
Chương 135



 
Sau Khi Xuyên Thành Minh Tinh Pháo Hôi Tôi Bạo Hồng
Chương 136



 
Sau Khi Xuyên Thành Minh Tinh Pháo Hôi Tôi Bạo Hồng
Chương 137


*Cảnh báo: Chương này có yếu tố ấm dâu, ba./o ha`nh trẻ em.

Màn hình lớn lóe sáng. Tiếng khán giả bàn tán dừng lại, ai nấy đều đồng loạt chờ bộ phim chiếu.

Trong khung cảnh mờ tối, tiếng xích sắt bất chợt vang lên.

—— Lách cách!

Khi ánh đèn sáng sủa nhức nhối vừa bật liền chiếu sáng gương mặt lạnh lùng, con ngươi như lưu ly giấu bên dưới cặp kính toát ra cảm xúc đặc biệt nào đó.

Ống kính ‌chậm rãi kéo xa để lộ toàn cảnh rồi tới ‌nửa người.

Hai tay Kỷ Li đóng vai nam chính Mục Khâm bị còng chặt. Y ngồi trên ghế trong phòng thẩm vấn, vẻ mặt ngoài lạnh nhạt ra thì không để lộ chút cảm xúc dư thừa. Y mặc chiếc sơ mi đen thẳng thớm cài cúc đến hàng cao nhất, cổ áo ôm lấy yết hầu quyến rũ. Tuy bản thân là đối tượng phải chịu hỏi cung nghiêm ngặt nhưng y lại như đang tham gia buổi đàm phán sang trọng, trông ung dung khó tả.

Ngay lập tức‌, rạp chiếu liền ngập tràn tiếng thảo luận rôm rả.

Chuyện gì vậy?

Mới mở màn mà nam chính đã bị tống vào phòng thẩm vấn?

Nếu bọn họ nhớ không nhầm, nam chính Vệ Lâm của Tiềm Mộng cũng bị bắt đến cục cảnh sát hỏi cung. Bộ thời nay nam chính phim thriller đều chạy theo xu hướng này sao?

Tần Nhạc và Kỷ Li bị ghép CP còn chưa tính nay vai diễn lại có phần tương tự, hai người thật sự không lén lút bàn bạc với nhau hả?

“Bắt đầu ưng cái bụng à nha!”

“Mới đầu mà tình cảnh của nam chính đã éo le thế này thì về sau chắc chắn sẽ có plot twist!”

“A a a a cứ có cảm giác sói đội lốt cừu ấy.”

“Huhuhu Kỷ Li đẹp siêu cấp vũ trụ!”

Có người mong chờ các tình tiết tiếp theo của bộ phim cũng có người cứ mải khen ngoại hình của Kỷ Li.

Thu hút sự chú ý từ khán giả chỉ với cảnh quay chưa đầy mười giây, Vinh Đồng nhìn sang Kỷ Li đang ngồi cạnh mình, càng ngày càng ‌cảm thấy bản thân đã chọn đúng diễn viên vào vai nam chính.

“Đội trưởng Chu!” Ngoài cửa có cảnh viên mở cửa, chào.

Phương Mặc đóng vai nam phụ số một —— Đại đội trưởng đội trinh sát hình sự đi tới. Hắn nhìn Mục Khâm yên tĩnh ở đó, bực bội kéo ghế ngồi xuống.

“Biết bây giờ bên ngoài đang bàn tán cái gì không?”

“Nói đội trinh sát mời được một nhân viên pháp y giỏi quá, giết người xong khỏi cần khám nghiệm tử thi mà cứ đứng im chờ cảnh sát tới bắt luôn.”

Tự mình hoàn thành tất cả các công đoạn từ giết người, phân tích pháp y đến truy bắt,

“Chu…” Mục Khâm dừng một chút, giơ bàn tay bị còng lên đẩy gọng kính, bình thản đáp, “Đội trưởng Chu, cháu đã nói rồi cháu không giết người.”

Chu Dũng nhìn y chằm chằm rồi ra hiệu với đội phó: “Cậu qua thẩm vấn đi.”

“Vâng, đội trưởng Chu.”

Đội phó mở tập tài liệu, nói to và rõ ràng, “Mục Khâm, nam, 25 tuổi.”

“Cha mẹ qua đời trong một vụ án giết người hàng loạt vào 15 năm trước.”

Khoảnh khắc nghe thấy câu nói kia, cuối cùng Kỷ Li đóng vai Mục Khâm cũng chịu phản ứng. Đôi mắt y chứa đầy hận ý, ống kính đặc tả ánh mắt y rồi chuyển sang hiện trường thảm án năm ấy. Đứa bé sợ hãi trốn trong tủ quần áo, chứng kiến hung thủ giơ dao đâm xuống thông qua khe cửa nhỏ bé, cạnh chân gã là một đôi vợ chồng trẻ đã chết.

Hình ảnh quay trở lại thời điểm hiện tại.

Đội phó nói tiếp, “Từ đó mãi cho đến ‌năm 18 tuổi, tuy trên danh nghĩa được họ hàng nuôi dưỡng nhưng thực tế cậu luôn sống nội trú một mình trong trường. Khi tốt nghiệp đại học, cậu thực tập tại đội pháp y trực thuộc đội trinh sát hình sự Long Hải, nửa năm ‌sau chuyển lên chính thức và làm việc tới tận hôm qua.”

“Hôm qua?”

“Bởi vì vụ án vẫn chưa phá giải nên cậu bị cách chức tạm thời, có ý kiến gì không?”

Mục Khâm hoàn hồn, hận ý ‌trong mắt tựa như chưa từng xuất hiện, “Không có ý kiến gì hết.”

Vài câu thoại ngắn ngủi đã giới thiệu trọn vẹn thân thế của nam chính Mục Khâm.

Mạch phim vẫn rất ổn định mà nhỉ?

Các khán giả đều chung suy nghĩ tương tự, đón chờ diễn biến kế tiếp.

“Nạn nhân là Phùng Lâm Phong, nam, 58 tuổi. Lúc còn sống từng là chủ homestay. Vào ngày xảy ra án mạng, cậu tham gia hoạt động “Đón Hạ” do công ty du lịch Lam Tinh tổ chức, đồng thời được sắp xếp ở tại homestay của nạn nhân.”

Đội phó đặt ảnh chụp thi thể lên bàn, ống kính khẽ lướt qua.

“Bởi vì vết thương trí mạng trên người nạn nhân tương tự với vết thương trên người cha mẹ cậu năm đó, cộng thêm tính chất đặc thù của công việc nên chúng tôi có lý do để nghi ngờ cậu…”

Mục Khâm cắt ngang, “Chẳng phải chúng ta vẫn còn thẩm vấn sao? Đội phó Giang đang kết tội tôi đấy à?”

Chu Dũng và đội phó nhìn nhau, người trước rút ra một phong thư mỏng, bên trên viết hai chữ ‘Mục Khâm’.

“Trước tiên cứ nói về việc cậu nhận được bức thư này từ khi nào, cùng với tất cả mọi chuyện xảy ra kể từ thời điểm cậu tham dự hoạt động cho đến nửa đêm hôm qua đi.”

Mục Khâm cụp mắt.

Sau mấy giây yên lặng, y bỗng mở miệng, “Một tuần trước, tôi nhận được kiện hàng vô danh có chứa bức thư này.”

Bên trong đựng một tấm ảnh ố vàng chụp lại cái chết thảm thiết của vợ chồng nhà họ Mục năm ấy.

Bởi vì vụ án chưa giải quyết xong khiến Mục Khâm hồi bé chịu k*ch th*ch lớn, không thể nhận diện gương mặt hung thủ cho nên việc này đã trở thành chấp niệm trong lòng y. Mục Khâm lợi dụng tính đặc thù của nghề nghiệp, nhớ kỹ từng chi tiết nhỏ về vụ án năm xưa song trong ký ức của y lẫn thông tin ở sở cảnh sát đều không có bức ảnh nào ở góc độ tương tự.

Vì vậy tấm ảnh kia rất có thể do chính hung thủ chụp!

Mục Khâm xoay ngược bức ảnh, camera lập tức quay đặc tả.

Mặt sau là hàng chữ in ngay ngắn —— Kỷ niệm lần thứ năm đi săn.

Nhạc nền bùng nổ theo cao trào của bộ phim làm khán giả nổi hết da gà.

Dưới sự k*ch th*ch ấy, tên bộ phim dần hiện trên màn hình ——

Săn Ngược.

Diễn viên chính, Kỷ Li.

Diễn viên khách mời chính, Phương Mặc.

Đạo diễn Vinh Đồng, biên kịch Quan Tây.

“Đù, mới mở đầu thôi à?”

“Phấn khích ghê! Lần thứ năm đi săn? Lẽ nào từ “săn” trong tên phim ý chỉ vụ án giết người hàng loạt?”

“Mạch phim hay đấy! Tim tôi đập thình thịch luôn.”

Ngoài khán giả và fans đang thảo luận, trong mắt các reviewer/nhà phê bình phim cũng dần lóe ánh sáng chờ mong.

Vốn tưởng rằng Tiềm Mộng của Tần Nhạc và đạo diễn Kaveh mới là đỉnh cao nhưng mở đầu Săn Ngược lại có nhịp điệu và tình tiết hồi hộp chẳng kém, chưa biết chừng kế tiếp sẽ càng thêm ổn định!

Nếu bộ phim vẫn duy trì được chất lượng, plot twist lẫn kết cục không ố dề thì rất có khả năng sẽ nổi hơn cả Tiềm Mộng!

Sau khi đoạn dạo đầu ngắn ngủi trôi qua, diễn biến bộ phim quay trở về khoảng thời gian một tuần trước thời điểm vụ án xảy ra.

Ngoài tấm hình, Mục Khâm nhận cả ‌thư mời đề nghị y chơi một trò chơi: miễn y đến tham dự hoạt động du lịch một mình, hung thủ g**t ch*t vợ chồng nhà họ Mục sẽ xuất hiện.

Mục Khâm dành ba ngày để kiểm tra camera và dấu vân tay,…nhưng chẳng tìm được manh mối nào.

Thù hận dành cho kẻ sát hại cha mẹ y hẵng còn luẩn quẩn trong lòng vì thế âm mưu cũng được, trò đùa cũng chẳng sao, y quyết định sẽ tham gia.

Trên thực tế, chương trình của công ty du lịch chỉ là hoạt động xã giao nhàm chán. Đến tối, y nghe theo người của công ty du lịch sắp xếp tới ở tại một homestay cùng sáu thành viên khác. Mục Khâm chẳng muốn giao tiếp với người lạ, hơn nữa có tấm thư mời trước đó nên y bèn lấy cơ “không khỏe” để về phòng nghỉ ngơi sớm.

Sang ngày hôm sau, tiếng phụ nữ hét chói tai đã mở màn cho một vụ án giết người.

Chủ homestay bị treo cổ trên trần cầu thang xoắn ốc, người đầy lỗ máu, mưa máu rơi xuống tạo thành những đóa hoa đỏ của sự chết chóc.

Mãi đến tận ‌lúc Phương Mặc đóng vai Chu Dũng xuất hiện, tức giận tranh luận với Mục Khâm thì khán giả mới hiểu rõ mối quan hệ giữa hai người họ.

Năm ấy sau khi cha mẹ Mục Khâm qua đời, Chu Dũng phụ trách điều tra thương xót cậu bé Mục Khâm, sợ y phải tiếp xúc với đám họ hàng hám tiền nên âm thầm chăm sóc y. Thời gian cứ thế trôi qua, tuy Chu Dũng và Mục Khâm không quen không biết song Chu Dũng vừa như cha lại vừa như anh của Mục Khâm.

Kỷ Li và Phương Mặc diễn cảnh này rất hay.

Hai diễn viên gạo cội thể hiện cảm xúc, vừa áp chế vừa dung hợp lẫn nhau, chuyển biến tâm trạng đúng lúc giúp khán giả thoải mái thưởng thức tác phẩm.

Bộ phim vẫn tiếp diễn.

Cái chết của Phùng Lâm Phong gián tiếp ‌tiết lộ chân tướng năm đó.

Lực lượng cảnh sát phát hiện nạn nhân trong vụ án lần này chính là hung thủ của vụ án giết người liên hoàn trước đây mà cảnh sát vẫn luôn tìm kiếm thông qua cuốn sổ ghi chép.

Nhưng chuyện nào ra chuyện đó, rốt cuộc ai là người đã giết Phùng Lâm Phong?

Cảnh sát tiến hành điều tra bước đầu xong đã nhắm được nghi can số một là Mục Khâm trong số bảy vị khách. Nguyên nhân bởi vì thứ nhất, trong thời gian tử vong và gây án chỉ ‌có mình Mục Khâm ở trên tầng 2‌, không có ai làm chứng. Thứ hai, vết thương trên người nạn nhân hoàn toàn trùng khớp với vết thương trên người vợ chồng nhà họ Mục năm xưa.

Hình ảnh thay đổi, quay trở về phòng thẩm vấn.‌

“Trước khi thẩm vấn cháu, những người kia đã khai hết rồi.” Chu Dũng đặt thêm vài tấm ảnh chụp các vụ án khác nhau lên bàn.

“Cháu đoán đúng. Ngoài cháu ra còn bốn người có người thân qua đời.”

Ống kính ‌lướt qua từng trường hợp một.

Mặt sau bức ảnh in chữ “lần đi săn thứ 7”, duy chỉ thiếu ảnh của lần đi săn thứ nhất và thứ sáu.

Cảnh sát tạm thời không tìm thấy chi tiết liên quan đến vụ án từ người gã công tử nhà giàu và cô nhân viên partime mà hắn theo đuổi, bọn họ cũng không hề nhận được phong thư đựng bức ảnh nào cả.

“Kể cả thế thì cháu vẫn chưa thoát khỏi diện tình nghi vì không có bằng chứng ngoại phạm.”

Ánh mắt của Kỷ Li đóng vai Mục Khâm giấu bên dưới gọng kính lập lòe ánh sáng, y hỏi ngược lại, “Nếu cháu có thể tự làm chứng cho bản thân thì sao?”

“Hả?”

“Trong balo của cháu có một ngăn bí mật đựng camera mini‌, nó đã quay lại toàn bộ quá trình kể từ khi cháu đặt chân vào homestay.”

“Cháu không hề rời khỏi phòng suốt cả đêm.”

“Thời gian hiển thị trên máy quay lẫn thời gian trên đồng hồ trong phòng đủ để chứng minh tất cả.”

Ban đầu Mục Khâm nghĩ lời mời này không đơn giản, vì vậy y đã cẩn thận chuẩn bị trước, không ngờ lại được dịp phát huy tác dụng.

“Sao cháu không nói sớm?”

Chu Dũng bớt căng thẳng hơn hăn.

Ngoài hắn ra, khán giả đang theo dõi bộ phim cũng thở phào nhẹ nhõm‌.

Nguy hiểm thật nguy hiểm thật.

Bọn họ không thích xem mấy anh đẹp trai gặp xui xẻo đâu. Nếu Kỷ Li đóng vai nam chính thực sự là hung thủ, e rằng tam quan của bọn họ sẽ chạy theo ngũ quan mất.

...

Tuy Mục Khâm tự cung cấp “video bằng chứng” cho bản thân nhưng vẫn chưa thể rửa sạch hiềm nghi.

Dù sao, vết thương trên thi thể chủ homestay cho thấy kẻ tình nghi chỉ có thể là Mục Khâm trẻ tuổi khỏe mạnh.

Cùng lúc đó, cảnh sát bỗng phát hiện điểm kì lạ ở vụ án Phùng Lâm Phong.

Khi so sánh lượng máu tại hiện trường với thi thể và lượng máu vốn dĩ của một con người thì có khác biệt rất lớn. Nói cách khác, ít nhất 2000ml máu đã biến mất!

Chuyện này là sao?

Thời điểm vụ án này rơi vào cục diện bế tắc bỗng xuất hiện vụ án mới ——

Năm ngày sau, gã công tử nhà giàu trước đó từng được cảnh sát hỏi cung đột ngột qua đời vì điện giật trong bể bơi. Trên mép bể viết bảy chữ thật to và rõ ràng ‘Kỷ niệm lần thứ sáu đi săn’.

Bức ảnh lần thứ sáu đi săn bị thiếu nay đã xuất hiện? Chẳng phải án giết người liên hoàn đều do ông chủ homestay Phùng Lâm Phong làm à? Gã chết rồi mà?

Còn nữa, là kẻ nào bắt chước cách thức giết người của Phùng Lâm Phong?

Dù có ra sao, vụ án mới phát ‌sinh này không hề liên quan đến Mục Khâm đang bị cảnh sát tạm giam.

...

Mạch phim vô cùng chặt chẽ, mỗi tình tiết hồi hộp căng thẳng đều làm khán giả càng thêm tò mò, nôn nao muốn tìm hiểu chân tướng.

“Sốt ruột ghê!”

“Ước gì phim chiếu luôn phần kết nhưng mà lại sợ bỏ lỡ đoạn gay cấn nào đó.”

Câu nói này hợp ý của khá nhiều khán giả.

Tiếc rằng bộ phim không thể “tua nhanh”, bọn họ chỉ có thể cào tâm ‌cào phổi chờ sự thật phơi bày.

Lực lượng cảnh sát tái điều tra quá khứ của bảy người tham gia, Mục Khâm xem hết chứng cứ cảnh sát tìm thấy chợt phát hiện điểm bất thường. Hoạt động “Đón Hạ” của công ty du lịch Lam Tinh do một nhân viên tên Đường Xán Dương phụ trách. Lúc đợt ghi danh thứ nhất diễn ra, cô gái đó có nói:

“Khi đợt đăng ký kết thúc sẽ sắp xếp thành một danh sách, chọn người dựa theo thứ tự.”

Thời điểm cảnh sát tiến hành điều tra sâu hơn liền phát hiện, cô gái làm công việc partime tên Trần Linh kia từng là đồng nghiệp kiêm bạn thuê chung nhà với Đường Xán Dương. Về sau bọn họ tách ra sống riêng nhưng vẫn rất thân thiết.

Quan trọng hơn cả, Trần Linh đã che giấu một sự thật.

Trước năm sáu tuổi cô ta sống cùng mẹ đơn thân, mà năm đó sự việc mẹ cô ta qua đời do điện giật tại công trường cũng bị phía thi công ém nhẹm.

Sau cái chết của mẹ Trần, Trần Linh mất tích một quãng thời gian ‌dài, mãi đến năm mười lăm tuổi cô ta mới dùng cái cớ ‘vừa từ quê lên’ để ở lại thành phố Long Giang kiếm sống.

Trần Linh dính dáng tới nhân viên phụ trách hoạt động “Đón Hạ”, cái chết của mẹ cô ta lại giống hệt cái chết của công tử nhà giàu. Gã vì muốn theo đuổi Trần Linh nên đã dẫn cô ta tham gia hoạt động này, chưa hết, người đầu tiên phát hiện thi thể Phùng Lâm Phong cũng chính là Trần Linh.

Quá nhiều điểm trùng hợp tập trung ở một người như thế quá bất thường, do đó lực lượng cảnh sát lập tức bắt Trần Linh về hỏi cung.

Ban đầu Trần Linh không khai bất cứ điều gì hết. Tuy nhiên, cảnh sát tìm thấy dấu vân tay của cô ta tại hiện trường vụ án công tử nhà giàu, đồng thời camera gắn xung quanh khu vực đó quay được bóng dáng của cô ta.

Cuối cùng, trong suốt quá trình hỏi cung nghiêm ngặt và ám thị tâm lý, Trần Linh đã nhận tội. Cô ta lấy bức ảnh “lần thứ sáu đi săn” thực sự ra, nạn nhân trong hình chính là mẹ của cô ta.

Mẹ Trần Linh và Phùng Lâm Phong từng qua lại một khoảng thời gian nhưng khi mẹ Trần phát hiện đối phương mắc bệnh tâm thần bèn từ chối chung sống với gã. Phùng Lâm Phong ghi hận thế là sát hại mẹ‌ Trần Linh, chưa hết gã còn bắt cóc Trần Linh 6 tuổi và giam giữ tại căn hầm bên dưới ngôi nhà cũ gã thuê trong trấn, lạm dụng t*nh d*c và cưỡng h**p cô ta.

Trần Linh nếm trải quãng thời gian sống không bằng chết ấy tròn chín năm!

Cảnh sát đúng là đã phát hiện căn hầm mà Trần Linh nhắc tới.

Trần Linh khai bản thân phải khó khăn lắm mới thoát khỏi đó song bởi vì năng lực có hạn, cô ta chỉ có thể chạy tới thành phố Long Giang bắt đầu lại từ đầu.

Cô ta chắc mẩm mình đã thoát khỏi chuyện này rồi, không ngờ nửa năm trước vô tình đụng mặt Phùng Lâm Phong. Đối phương nhận ra cô ta, lén lút uy h**p yêu cầu cô ta làm công cụ tiết dục cho mình bằng không gã sẽ đi rêu rao mọi chuyện.

Trần Linh bị chuyện cũ và hiện thực tra tấn, tâm ‌lý trở nên vô cùng vặn vẹo. Mặt ngoài cô ta đáp ứng yêu cầu của đối phương nhưng sau lưng lại âm thầm vạch kế hoạch giết người.

Trần Linh rất tỉnh táo, cô ta chỉ vô tình gặp lại Phùng Lâm Phong đồng thời cũng cho rằng nếu chuyện này càng ầm ĩ thì cảnh sát sẽ càng điều tra sâu hơn.

Về tội ác mà cô ta thực hiện, trốn được thì trốn không trốn được ‌thì thôi.

Vì vậy Trần Linh ăn trộm bức ảnh, gửi đến các bị hại rồi lợi dụng mối quan hệ bạn bè và sự theo đuổi của gã nhà giàu kia để tổ chức hoạt động nhìn qua hết sức bình thường này.

Tới đêm, cô ta đi cùng gã nhà giàu đang say khướt về phòng ngủ khiến gã tưởng đôi bên đã phát sinh quan hệ. Kế đó, cô ta chạy sang phòng Phùng Lâm Phong, dùng “sắc đẹp” làm mồi nhử nhằm sát hại gã ta.

Sở dĩ cô ta hãm hại Mục Khâm là do Mục Khâm luôn đơn độc, là mục tiêu không thể hợp lý hơn.

Còn tại sao cô ta giết gã nhà giàu? Bởi vì đối phương phát hiện ‌manh mối, định báo cảnh sát. Trần Linh nghĩ, dù sao mình cũng giết một mạng người rồi, giờ thêm người nữa cũng chẳng ảnh hưởng gì cả.

Cuối cùng, chỉ có người chết mới không thể nói.

Về cách thức gây án và cách treo thi thể lên thì Trần Linh không đề cập tới, chỉ khinh khỉnh đáp: “Đám cảnh sát mấy người vẫn chẳng thay đổi gì, năng lực yếu kém!”

...

Khán giả thấy thế bèn tức giận mắng chửi Phùng Lâm Phong.

Trên lưng gánh quá nhiều mạng người, thậm chí còn cưỡng h**p trẻ vị thành niên. Gã đàn ông tồi tệ như vậy chết cũng chẳng ai thương tiếc.

Tuy nhiên, có người nghe Trần Linh thú tội xong bèn cảm thấy khá lấn cấn và tương đối mâu thuẫn.

Đúng là ban đầu Trần Linh không đủ năng lực thật nhưng đã 9 năm trôi qua, rõ ràng cô ta có thể chạy đến một nơi thật xa vậy mà lại cứ tiếp tục sống ở thành phố Long Giang làm gì? Hơn nữa nếu cô ta lấy được những tấm hình kia thì tại sao không giao nộp cho cảnh sát? Thực sự là vì tâm lý b**n th**, muốn trả thù ư?

Tấm ảnh lần đi săn thứ nhất đâu?

2000ml máu không cánh mà bay đang ở nơi nào?

Chẳng nhẽ bộ phim để nguyên cái bug lộ liễu thế à?

Khán giả mê phim thriller phân tích nội dung bộ phim, xem xét chi tiết các vụ án rồi đặt nghi vấn.

Đột nhiên, chẳng biết ai là người lên tiếng, “Vẫn chưa hết phim mà? Tôi nhớ tổng thời lượng là 1 tiếng 40 phút, còn 30 phút nữa lận!”

Đúng!

Vẫn chưa kết thúc nhé!

Dựa theo nhịp phim hiện tại, biết đâu 30 phút này lại xảy ra chuyện gì chấn động thì sao?

Mục Khâm đã thoát khỏi diện tình nghi song câu đầu tiên y nói với Chu Dũng lại là, “Chú Chu, cảnh sát các chú nên bắt hung thủ đi thôi bằng không hắn sẽ bỏ trốn đấy.”

“Hả?” Một cảnh viên thốt lên.

“Các vị quên mất một chi tiết nhỏ.” Mục Khâm lấy sáu tấm ảnh tìm thấy tại hiện trường, trải lần lượt ra.

Ống kính ‌lướt nhanh qua, con số ở mặt sau tấm ảnh là từ 2 đến 7.

“Nhìn thấy gì chưa?” Mục Khâm hỏi vị cảnh sát kia, đồng thời cũng đang kiểm tra khả năng suy luận của khán giả.

“A a a mau nói đi! Hồi hộp chết mất!”

“Đội trưởng Chu, thế này nghĩa là sao?”

Khi cả khán giả lẫn nhân vật trong phim đều tỏ ra vô cùng hoang mang thì Mục Khâm và Chu Dũng liếc mắt nhìn nhau, người trước cầm giấy bút, chỉ ra chân tướng, “Lần đi săn thứ 2 thực chất chính là lần đi săn thứ nhất.”

Nét gạch ngang thứ hai của số 2 (二) được hung thủ viết thêm vào. Bởi vì là chữ in lên nên nếu cẩn thận dùng bút viết đậm chút sẽ có thể sửa sang con số mong muốn.

Khán giả dần ngộ ra, dồn dập cảm thán.

“Đựu! Còn thế nữa hả?”

“Siêu! Chi tiết này giấu kĩ quá! Chẳng trách tôi cứ cảm thấy ống kính dừng ở bức ảnh thứ nhất hơi lâu.”

Chu Dũng nói, “Từ lúc Mục Khâm phát ‌hiện vấn đề tôi đã cầm bức ảnh đi giám định. Tuy 2 nét chữ (二) nhìn rất giống nhưng đúng là có người đã viết thêm vào.”

Song do bọn họ quá để ý đến bản chất vụ án mà quên mất chi tiết ấy.

Chu Dũng hỏi, “Mọi người nghĩ đi, người giao nộp bức hình này là ai?”

Cảnh viên đáp, “Là hoạ sĩ!”

Vừa dứt lời cảnh sát theo dõi mặc thường phục gọi điện thoại tới, Chu Dũng vội vàng nghe máy: “Hắn đặt vé máy bay lúc tám giờ tối nay, lập tức xin chỉ thị của cấp trên!”

“Nhưng đội trưởng Chu, sao có thể xác định chính xác hung thủ là hắn?”

“Ngoại trừ hung thủ thì làm gì có ai làm điều thừa thãi như thế nữa? Các vị không nghĩ đến chuyện Trần Linh nhận tội nhanh để che giấu sự thật à?” Mục Khâm trả lời.

“Tôi đã âm thầm điều tra hai lần. Thân phận hoạ sĩ của Mạnh Đình là giả, cô gái chết năm đó không phải chị ruột hắn mà là con gái của người hàng xóm trạc tuổi hắn!”

Cha mẹ hắn nhắc tới là vợ chồng hàng xóm năm ngoái đã di dân sang nước ngoài. Lần điều tra đầu tiên bọn họ quá tập trung vào bản chất vụ án, hơn nữa còn bắt được kẻ tình nghi là Mục Khâm rồi nên mới không điều tra kĩ hơn.

Chu Dũng và Mục Khâm cố tình giăng bẫy làm càng nhiều người tin tưởng, ngừng điều tra sâu khiến hung thủ mất cảnh giác.

“Dù sao cũng phải dẫn hắn về đồn để hắn tự giải thích cho các cậu nghe!”

“Vâng!”

...

Sau cú plot twist, cuối cùng tên hoạ sĩ kia vẫn lọt lưới. Lần này, chân tướng đã được phơi bày trước mắt khán giả.

Tên b**n th** đáng bị băm thành trăm mảnh Phùng Lâm Phong không chỉ cưỡng dâm trẻ vị thành niên mà còn chẳng quan tâm đến giới tính. Buồn nôn nhất chính là gã chuyên chọn những đứa trẻ đi lạc để ra tay.

Chơi chết rồi vứt xác.

Hoạ sĩ Mạnh Đình là nạn nhân đầu tiên, bị giam giữ dưới căn hầm còn lâu hơn cả Trần Linh.

Năm đó, Mạnh Đình giúp Trần Linh chạy trốn nên cô ta mới trung thành với hắn, thậm chí còn chủ động gánh tội thay.

Sau khi Mạnh Đình biết sự tình đã bại lộ, hắn cũng chẳng thèm lẩn trốn nữa.

Mỗi lần Phùng Lâm Phong gây án xong đều chạy tới khoe với Mạnh Đình, miêu tả mọi thứ sinh động như thật. Mạnh Đình bị hành hạ suốt thời gian dài, tâm‌ lý bị ảnh hưởng, hắn giả vờ ngoan ngoãn, không chống cự nhằm đánh lừa Phùng Lâm Phong.

Thời điểm hoàn thành lần đi săn thứ 7, đối phương cực kỳ vui vẻ uống rượu. Mạnh Đình nhủ thầm đó là cơ hội duy nhất của mình, hắn âm thầm lấy các bức ảnh chụp hiện trường vụ án rồi bỏ trốn.

Chắc hẳn Phùng Lâm Phong đã phát hiện ảnh bị mất, gã sợ cảnh sát sẽ đến bắt mình nên mới ngừng tay.

Mạnh Đình trốn thoát khỏi căn hầm và đến khu nhà giàu giả vờ đáng thương, kế đó hắn được một đôi vợ chồng tốt bụng nhận nuôi và sửa lại tên. Chỉ ‌có điều, tâm hồn bị tổn thương nghiêm trọng đâu thể nào khỏi hẳn?

Ngay từ đầu Mạnh Đình luôn cất kĩ những tấm ảnh kia bởi vì hắn nghĩ một ngày nào đó, hắn sẽ tự tay trả thù Phùng Lâm Phong.

Không cần dùng đến pháp luật, hắn muốn đâm chết Phùng Lâm Phong, nhất định phải đâm được gã!

Có những thứ đúng là thuộc về định mệnh.

Nửa năm trước, Mạnh Đình gặp lại Phùng Lâm Phong.

“Có thể vì suốt bao nhiêu năm không bị bắt nên gã nghĩ mình đã an toàn, thậm chí còn dám lấy mấy tầm hình n*d* gã chụp tôi năm ấy ra để uy h**p tôi.”

Chuyện này không khác gì dẫn lửa thiêu thân.

Mạnh Đình nhận tội, thật ra cũng chỉ là thuật lại những gì hắn từng trải qua.

Kể từ hôm ấy, Mạnh Đình bèn lên kế hoạch.

“Tôi bắt đầu điều tra về người thân của những nạn nhân, phát ‌hiện có cá lọt lưới trong lần đi săn thứ năm.”

“Con cá” đó chính là Mục Khâm.

“Gã Phùng Lâm Phong mắt mù chết tiệt kia không phát hiện ra cậu ta. Bằng không ‌Mục Khâm đã phải chịu mọi thứ giống như tôi đã từng! Tại sao cậu ta lại có thể thoát cơ chứ?”

“Cả một chuyến đi săn hoàn hảo như vậy, người nào đáng chết đều chết cả rồi thì hà cớ gì cậu ta có thể sống đến hiện tại?”

Tâm lý Mạnh Đình hoàn toàn biến chất, cũng giống như những gì Mục Khâm suy đoán ngay từ đầu ——

Mạnh Đình phát hiện và cố tình vu oan giá họa lên người y, sử dụng pháp luật để đặt một dấu chấm hoàn mỹ cho lần đi săn thứ năm. Hắn lên kế hoạch trong suốt nửa năm, tìm hiểu tính cách từng người lẫn luyện tập dùng dao đâm đúng vị trí bản thân mong muốn. Hắn tìm Trần Linh, mong đối phương sẽ hỗ trợ mình và quả nhiên cô bé năm đó vẫn tình nguyện đến giúp đỡ hắn. Thêm nữa, hắn còn liên lạc với cha mẹ cô bé trong lần đi săn thứ hai, lợi dụng thù hận cùng tình thương con cái của họ khiến bọn họ làm giả thân phận cho mình.

Mạnh Đình đã chỉnh giờ đồng hồ ở phòng khách từ lâu, thuốc ngủ và chất gây ảo giác cũng được bỏ vào trong bia, miễn chưa đầy 24 giờ là sẽ chẳng có ai phát hiện.

Hắn cố tình căn thời gian thích hợp khi cả nhóm người đang nhậu để nói sai thời gian hiện tại ví dụ 10 giờ tối thành 12 giờ.

Sự hoảng loạn khi phát hiện hiện trường vụ án cộng với nội dung các tấm thiệp mời khiến tất cả những người tham gia bắt đầu đổ tội cho nhau để chứng minh sự trong sạch của bản thân, tạo thành bằng chứng ngoại phạm giả.

Đêm hôm ấy, Mạnh Đình chờ Trần Linh dẫn Phùng Lâm Phong tới tầng cao nhất, chuẩn bị đầy đủ công cụ sát hại gã.

Một người chủ mưu, một người hỗ trợ.

Mỗi sáng Chủ Nhật lúc năm giờ, xe rác sẽ đến dọn dẹp, mang rác thải đến địa điểm tiêu hủy.

Mọi thứ đều diễn ra như những gì Mạnh Đình mong muốn.

Sau đó, gã công tử nhà giàu cố tình lừa Trần Linh, hắn nói mình đã trông thấy hung thủ khi đi vệ sinh. Câu đùa giỡn ấy làm Trần Linh hoảng hốt, dẫn tới cái chết của chính bản thân tên công tử nhà giàu kia.

“Con ngu Trần Linh bắt chước cách thức giết người, tự tay đưa chứng cứ cho cảnh sát. Cơ mà ngu cũng tốt, tôi nghe nói cô ta nhận tội rồi đúng không?”

Mạnh Đình tưởng Trần Linh thôi thế là xong rồi, hắn đang định bay sang nước ngoài nhưng không ngờ lại bị bắt.

Song, Mạnh Đình cũng chẳng hối hận‌.

Đối với Mạnh Đình, hắn nên sớm rời khỏi thế giới này mới đúng. Là thù hận giữ hắn sống cho tới tận bây giờ. Nếu kế hoạch đã thành công thì hắn sẽ sống thật tốt. Nếu thất bại, mọi thứ sẽ tan biến như làn khói cùng hắn.

Cuối phim mới vạch trần hai sự thật ——

Cảnh sát tìm thấy bảy bức tranh đặt dưới đáy vali mà Mạnh Đình ký gửi sang nước ngoài.

Sáu bức ảnh chụp hiện trường vụ án tương ứng với sáu bức tranh được vẽ bằng máu. Tấm vải trắng sạch sẽ bị máu tươi nhuộm đỏ cùng với túi nylon màu đen được cất giữ cẩn thận.

Mà tấm ảnh chụp lần đi săn thứ hai vẫn chưa thể công khai cuối cùng cũng xuất hiện thông qua bức tranh kia.

Là một bé trai với cơ thể tr*n tr** đầy vết thương. Bé mở to đôi mắt trống rỗng, ánh sáng trong mắt hoàn toàn tắt ngấm.



Bộ phim đến đây là kết thúc.

Khán giả vẫn đang bị cuốn theo, chưa thể hoàn hồn. Trong tác phẩm này người bị hại cũng là kẻ gây án, hơn nữa còn phản ánh vấn đề xâm hại t*nh d*c vô cùng nghiêm trọng vẫn đang tồn tại khi đối tượng chính là trẻ vị thành niên.

Phải nói rằng mạch phim và tình tiết rất hợp lý, chân tướng cuối cùng cũng được cài cắm và dẫn dắt khéo léo. Về phần diễn xuất, từ đoạn mở màn chỉ tập trung vào Kỷ Li đến câu chuyện riêng của từng nhân vật đều cực kỳ xuất sắc, không quá kịch khiến người xem hoàn toàn đắm chìm trong tác phẩm.

Không nghi ngờ gì nữa, Săn Ngược chính là một bộ phim điện ảnh thương mại tuyệt hảo. Nó có plot twist hấp dẫn, chẳng hề thua kém Tiềm Mộng công chiếu cùng thời điểm.

“Mặt tôi đau quá, phim chắc sẽ hot lắm đây!”

“Mắt chọn kịch bản của Kỷ Li tốt thật, cả đạo diễn Vinh cũng thế.”

“Mặc dù bây giờ Săn Ngược đang thua Tiềm Mộng 100 triệu doanh thu nhưng phim vẫn chưa chính thức công chiếu rộng rãi. Đợi đến ‌ngày mai, sợ rằng danh hiệu quán quân phòng vé sẽ cạnh tranh dữ lắm cho xem.”

100 triệu nói nhiều không nhiều nhưng đối với phim hot thì chỉ là chênh lệch một ngày công chiếu, chờ tới lúc phim rời rạp ắt có thể đuổi kịp.

Trịnh Văn nghe tiếng nói chuyện bên khu ghế ngồi của các nhà phê bình phim, tâm trạng hết sức phức tạp.

Cô ta đến xem phim với tâm thái cười cợt cho xong, kết quả phim chiếu chưa được mấy phút đã xem đến mê mẩn, không biết phải chửi từ đâu.

Trời mới biết, từ khi cô ta trở thành fans của anh Nhạc thì chưa có phim của diễn viên nào có thể khiến cô ta nghiêm túc xem hết như này.

—— Bru bru.

Điện thoại di động rung mạnh, Trịnh Văn cúi đầu xem, là chị em trong group “Tiểu đội chiến đấu bảo vệ anh Nhạc” nhắn.

“Văn Văn! Phim chiếu xong rồi đúng không? Bà mau nói xem đoạn nào dở đi để tụi tôi lên mạng chửi!”

“Phim có nhiều đoạn dở lắm hả? Bà nói đại vài chỗ đi tự tụi tôi cũng biết cách thêm mắm dặm muối.”

Trịnh Văn nhìn chị em giục mình, tâm ‌trạng đột nhiên trở nên tương đối phức tạp. Cô ta nghĩ đi nghĩ lại rồi ma xui quỷ khiến thế nào lại gõ ——

“Tôi thấy…”

“Phim rất hay.”

Sau khi trong group trải qua sự im lặng chết chóc, cả nhóm bèn đồng loạt trả lời bằng hàng loạt dấu chấm hỏi.

?

Phim hay ấy hả?

Đây là Văn Văn mỏ hỗn mà bọn họ quen sao? Chưa tới hai tiếng đã bị Kỷ Li thu phục rồi?
 
Sau Khi Xuyên Thành Minh Tinh Pháo Hôi Tôi Bạo Hồng
Chương 138



 
Sau Khi Xuyên Thành Minh Tinh Pháo Hôi Tôi Bạo Hồng
Chương 139


Chương 139

Hai người bước vào phòng ngủ.

Tần Nhạc còn chưa kịp làm gì đã bị Kỷ Li chớp thời cơ đẩy ngã xuống giường.

Kỷ Li ngồi lên đùi hắn, tay túm chặt cổ áo đối phương, kề sát mặt rồi nhíu mày nói, "Thầy Tần, bây giờ anh có thể giải thích được rồi đấy bằng không, đêm nay anh đừng hòng ở lại đây."

Tần Nhạc ngắm nhìn dáng vẻ ngấm ngầm ghen tuông của Kỷ Li mà gương mặt chẳng hề có chút bối rối, "Cuối cùng cũng đến giờ thẩm vấn rồi à? Thế bảo bối nhà chúng ta có ghen hay không nào?"

Kỷ Li hừ một tiếng, tiếp tục chất vấn hắn về topic trên mạng, "Nghe nói hai người là mối tình đầu của nhau, còn từng chia tay rồi quay lại mấy lần liền?"

"Linh tinh."

Tần Nhạc ôm Kỷ Li, nghiêm túc đáp, "Xu hướng tính dục của anh như thế nào chẳng phải quá rõ rồi à? Anh không thích Tôn Lê và không hề có bất cứ suy nghĩ gì khác ngay từ đầu."

Lúc bọn họ hợp tác với nhau thời điểm hắn còn là tân binh, Tần Nhạc chỉ muốn nghiêm túc quay phim. Sau đó, tính chất của mối quan hệ hợp tác kia dần thay đổi nên hắn quyết định cắt đứt liên lạc một cách dứt khoát nhất. Đối với Tần Nhạc, độ hay dở lẫn độ hot của tác phẩm không bao giờ bị trộn lẫn với "tình cảm".

Đương nhiên Kỷ Li có thể nhìn ra sự nghiêm túc trong mắt Tần Nhạc.

Cơn ghen cố tình kìm nén đó giờ cuối cùng cũng bộc phát, y lại gặng hỏi, "...Nam diễn viên từng hợp tác với anh cũng không ít, số lượng CP chắc đựng đầy cả một sọt lận, ai biết anh có từng động lòng với người ta hay không?"

Tần Nhạc bật cười, bị cái tính hỏi xoáy đáp xoay của y làm cho vừa bất lực vừa thấy vui, "Em có biết khi anh động lòng với ai đó anh sẽ làm gì không?"

"Hả?"

Tần Nhạc cúi đầu hôn lên mu bàn tay Kỷ Li, "Nếu anh động lòng với ai đó thì khi người ấy quay quảng cáo ở phía Tây thành phố, anh có thể chạy từ phía Đông thành phố tới và chỉ dám nói là "tiện đường"."

"Tới mùa đông, người ấy đóng máy xong mà muốn kem, anh có thể mua hết các loại kem trong siêu thị nhét vào tủ lạnh trên xe RV, sau đó mở máy sưởi và mời người ấy đến."

"Đoàn phim xếp phòng khách sạn của người ấy ở ngay bên cạnh phòng anh. Thế là anh bèn lôi kéo Thiếu Tướng diễn kịch, nghĩ đủ mọi cách để ghé qua phòng người ấy. Thích quá nên thậm chí nhịn không nổi mà vòng vòng vèo vèo đưa kịch bản đến tận tay người ta."

Kỷ Li nghe mà đỏ bừng mặt, niết niết yết hầu hắn: "Anh cũng học được thói dẻo miệng rồi đó nhỉ?"

"Anh đây nói được làm được, chẳng phải em là người hiểu rõ nhất sao?" Tần Nhạc nắm chặt tay Kỷ Li, kéo về phía mình.

"Từ lúc bắt đầu đã chỉ có em thôi, không có người khác."

Khóe miệng Kỷ Li vô thức nhếch lên, hừ hừ hai tiếng rồi mới bỏ qua, "Vậy anh định giải quyết chuyện Tôn Lê như thế nào? Sắp sang ngày thứ hai rồi, nếu anh và Nhạc Tinh cứ tiếp tục im lặng, cư dân mạng sẽ tin thật mất."

"Tôn Lê không chơi chiêu công khai mà thừa dịp phim đang chiếu. Anh đã liên lạc với đạo diễn Kaveh và phía nhà sản xuất để thương lượng, nhất định phải giải quyết việc này một lần cho xong."

Tần Nhạc muốn giải quyết công khai nhưng không thể tránh khỏi chuyện ekip đôi bên lẫn fans âm thầm đấu đá nhau. Lúc đó, duyên người qua đường sẽ mất hết, ảnh hưởng xấu tới doanh thu. Mục tiêu của Tiềm Mộng là danh hiệu quán quân phòng vé, trong khi đó Săn Ngược đứng thứ hai đang bám theo sát nút. Tần Nhạc có không chịu nể mặt mũi Tôn Lê đến đâu cũng phải cân nhắc tới đạo diễn Kaveh, phía nhà sản xuất lẫn toàn bộ các staff sau hậu trường.

Lui mười ngàn bước mà nói, lúc tác phẩm đang công chiếu mà lộ scandal là chiêu trò PR người trong ngành đã ngầm thừa nhận. Vì thế trong mắt nhiều người, Tần Nhạc không cần phải xử lý quá quyết liệt làm gì.

"Đạo diễn Kaveh và phía nhà sản xuất có đồng ý không?"

"Mục tiêu của phía nhà sản xuất là 2 tỷ, nếu như anh công khai thể hiện thái độ gây ảnh hưởng tới doanh thu về sau khiến khi phim rời rạp không vượt qua con số này thì anh sẽ chủ động từ bỏ phần hoa hồng mà anh được chia.‌"

Tần Nhạc đi con đường rất dứt khoát, quyết tâm gạt "tình cảm" ra bên ngoài, nói cho ra ngô ra khoai.

"Bọn họ ‌đồng ý luôn hả?"

"Mấy người đó toàn là đám cáo già, anh nói đến nước đó thì bọn họ sẽ không thể từ chối."

Kỷ Li khẽ gật đầu, hiểu rõ ý Tần Nhạc.

Trước mắt, doanh thu phòng vé của Tiềm Mộng đã bước sang mức có lợi nhuận, điều kiện Tần Nhạc đưa ra cũng chỉ để bảo đảm, vô duyên vô cớ cho bọn họ cái ân tình, nhìn kiểu gì cũng thấy đây là một vụ mua bán có lời.

"Mà em không hiểu nhé. Tôn Lê đã là ảnh hậu rồi còn đi mua bài gán ghép CP với anh làm gì?"

"Đây chính là chuyện thứ hai anh muốn nói với em. Tôn Lê và kim chủ của cô ta đang bất hòa."

Sau khi debut, sở dĩ sự nghiệp của Tôn Lê có thể thuận buồm xuôi gió thứ nhất là vì kỹ năng diễn xuất của cô ta tốt, thứ hai là nhờ vị kim chủ một tay che trời kia.

Hai năm qua, Tôn Lê công bố với công chúng rằng mình muốn nghỉ ngơi nhưng thực tế là từ cuối năm kia đến nay cô ta vẫn không gia nhập đoàn phim nào, hơn nữa các hợp đồng quảng cáo cũng không được tái ký.

"Cụ thể đã xảy ra chuyện gì ‌thì anh không rõ, nhưng bọn họ cãi nhau ầm ĩ lắm. Nghe đồn, kim chủ kia đã phá rất nhiều cơ hội được nhiều người biết đến của Tôn Lê."

Gần đây nhất có hai cái mà kim chủ kia không ngăn cản được ——

Một là giải thưởng Nữ chính xuất sắc nhất giải Bách Tượng, tác phẩm đoạt giải đã quay từ hai năm trước.

Hai là vai cameo trong Tiềm Mộng, gán ghép CP thông qua tài khoản marketing và các cư dân mạng tự phát.

Kỷ Li nghe thấy thế, trong lòng hiểu rõ mấy phần.

"Giải thưởng Bách Tượng là do phía chính phủ ‌tổ chức, kim chủ không ngăn cản nổi. Còn đạo diễn Kaveh là người chủ động mời Tôn Lê quay Tiềm Mộng..."

Tần Nhạc gật đầu, xác nhận suy đoán của y.

"Biết rõ anh đóng vai chính nên ekip cô ta đồng ý rất nhanh, hẳn là do chỉ cần quay trong thời gian ngắn, cũng muốn nhân cơ hội này gán ghép CP để mình nổi tiếng hơn."

Trong showbiz không tiến thì lùi, gần hai năm không xuất hiện trước công chúng chính là đòn chí mạng đối với bất kì diễn viên nào.

Thành tích chân thực của Tần Nhạc còn đó, hắn còn là nam diễn viên hot nhất. Hai người cũng từng hợp tác với nhau. Vì thế, đối tượng để ghép CP tốt nhất không còn ai khác ngoài hắn. Chỉ tiếc rằng, độ nổi tiếng có thể dùng tiền để bù vào nhưng không có tác phẩm phụ trợ thì chắc chắn không phải là một nước đi hay.

Kỷ Li nhíu mày, thở dài.

Y không muốn đơn phương suy đoán về chuyện giữa Tôn Lê và vị đại gia kia nhưng điều này không phải là cái cớ để cô ta bám lấy Tần Nhạc dai như đỉa, lợi dụng hắn để bản thân nổi tiếng hơn như thế.

Tần Nhạc đâu có làm gì sai? Chẳng nhẽ bởi vì phải nể mặt đạo diễn, nể bộ phim vẫn còn đang trong giai đoạn tuyên truyền, nể đối phương là phụ nữ nên hắn phải tiếp tục nhẫn nhịn nữa ư?

Nếu lần này để Tôn Lê được như ý muốn, vậy lần sau thì sao?

Đã có Tôn Lê rồi, chưa biết chừng sau này sẽ có thêm nghệ sĩ khác nữa.

Kỷ Li nói, "Tần Nhạc, bây giờ anh định xử lý thế nào?"

Tần Nhạc nghiêm túc đáp, "Trong lúc anh đang trên đường tới chỗ em, bên phòng quan hệ công chúng của Nhạc Tinh đã bắt đầu hành động rồi."

Trước khi phim công chiếu, ekip Tôn Lê từng đề nghị ghép CP nhưng bị Tề Ngạn từ chối thẳng.

Khi cô ta không mời mà tới trường quay, Tần Nhạc và Tề Ngạn đã đề phòng chuyện cô ta chơi chiêu, hơn nữa còn âm thầm tìm ra một scandal chấn động của cô ta.

"Cô ta thích hot mà? Anh sẽ giúp một tay." Hai mắt Tần Nhạc âm u, "Cục cưng cứ chờ mà xem."

Hắn bỗng dí sát mặt vào, chuyển chủ đề, "Cơ mà anh có chuyện muốn thương lượng với em."

"Dạ?"

"Kỷ Li, chúng mình nửa công khai ‌nhé?" Tần Nhạc nói bằng giọng điệu nghiêm túc chưa từng có khiến‌ Kỷ Li ngẩn người.

Tần Nhạc hôn lên môi y, giải thích, "Ý của anh là anh sẽ công khai việc anh đã có nửa kia nhưng tạm thời không tiết lộ cho công chúng biết tên của em."

Hắn thực sự không muốn mình lại có tin đồn tình cảm từ trên trời rơi xuống thêm lần nữa, nghĩ tới nghĩ lui thì thấy việc nửa công khai để‌ tỏ thái độ là biện pháp diệt trừ tận gốc thích hợp nhất. Đầu tiên là trách chuyện người khác cố gắng tung tin nửa thật nửa giả, kế đó vẫn có thể bảo toàn con đường phát triển sự nghiệp của cả hai cũng cho cư dân mạng thích hóng drama và fans có thời gian từ từ chấp nhận. Cuối cùng, dựa theo thái độ của fan Nhạc với scandal gần đây thì bây giờ công khai là lúc dễ được đón nhận nhất.

"Một khi công khai, nhất định sẽ có cư dân mạng cố gắng "đào bời" danh tính nửa kia của anh, dẫn đến vài rắc rối không cần thiết nên anh phải hỏi ý kiến của em trước."

Tần Nhạc nhìn người trong lòng, ánh mắt thành khẩn và căng thẳng lạ lùng.

Kỷ Li trầm mặc chốc lát, bỗng nhiên ôm chặt hắn, "Anh đã nghĩ kĩ chưa?"

Kỷ Li không phản đối, y thương một Tần Nhạc đã vì y mà suy tính quá nhiều hơn.

Công khai ‌như vậy thì y không bị tổn hại gì nhưng đối phương có nhiều fan bạn gái, chưa biết chừng sẽ dẫn đến chuyện thoát fan hàng loạt và quay sang phốt ngược.

"Vào ngày đầu tiên chính thức hẹn hò với em anh đã nghĩ kĩ rồi."

Tần Nhạc xoa đầu y, giọng nói mang theo sức cuốn hút của một người đàn ông trưởng thành đĩnh đạc.

"Bé cưng, anh biết em còn trẻ, con đường sự nghiệp còn tiến rất xa. Anh sẽ không ép em phải công khai mối quan hệ với anh. Nhưng anh rất muốn nói cho cả thế giới biết rằng, anh đã có nửa kia mà anh muốn đi cùng người ấy suốt quãng đời còn lại và anh rất yêu người ấy."

Kỷ Li cực kỳ thỏa mãn khẽ cười một tiếng, "Tần Nhạc, em cũng rất yêu anh."

Trong tương lai, em nhất định cũng sẽ công bố cho toàn thế giới biết rằng: Em chính là nửa kia của anh.

...

Mười hai giờ trưa, fan Nhạc bị scandal tình cảm chọc cho tức nổ phổi cuối cùng cũng được đút cho một liều thuốc an thần. Phía Nhạc Tinh vẫn luôn im lặng đó giờ nay đã đăng bài đính chính, hơn nữa thái độ còn cực kỳ cứng rắn.

@Nhạc Tinh Entertainment: Thứ nhất là nhiệm vụ dập tan tin đồn thất thiệt mà ông chủ giao cho!

Đính kèm là 18 tấm hình chụp các topic tung tin giả, bên trên còn gắn chữ "Giả" màu đỏ siêu to khổng lồ.

Không chỉ thế, weibo Nhạc Tinh còn bình luận thêm ở bên dưới rằng: Nếu còn có bài viết tung tin thất thiệt, bọn họ sẽ tiếp tục đính chính ở đây.

@Nhạc Tinh Entertainment: Thứ hai, trong các bài viết trên hot search, chúng tôi đã phát hiện lượng lớn bình luận đến từ các tài khoản seeding, đồng thời chúng tôi cũng đã truy được ra công ty truyền thông đứng đằng sau.

Đối với scandal tình cảm do diễn viên Tôn Lê và ekip âm thầm tung ra, chuyện này đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh dự của Tần Nhạc! Xin phía diễn viên Tôn Lê tiến hành bác bỏ các tin đồn thất thiệt.

Ngoài ra, Nhạc Tinh sẽ giữ quyền khởi kiện trong suốt toàn bộ quá trình!

Hình đính kèm là công hàm luật sư và ảnh chứng cứ.

Hai bài viết liên tiếp không chỉ bác bỏ scandal tình cảm mà còn vạch trần chuyện ekip Tôn Lê cố tình mua bài gán ghép CP.

Fan Nhạc hò reo phấn khởi, cũng có người qua đường và fan nhà gái chửi đổng, "Mở mồm ra đã đổ tội lên đầu người khác? Lúc ở trường quay hai người trò chuyện vui vẻ lắm mà?"

"Việc chị Lê đi thăm đoàn phim là giả hả? Video cũng là giả luôn?"

Đứng trước hàng loạt câu hỏi chất vấn ấy, fans còn chưa kịp lên tiếng thì weibo Nhạc Tinh đã tự nói: "Vội cái gì? Bài đính chính thứ ba tới đây!"

Dứt lời, lại đăng thêm một cái status nữa.

@Nhạc Tinh Entertainment: "Từ trước khi phim công chiếu, phía nữ diễn viên khách mời và ekip đã đề nghị ship CP màn ảnh nhưng phía anh Tần Nhạc và ekip công ty đã từ chối rõ ràng!

Anh Tần Nhạc vốn muốn giữ thiện chí, cố gắng duy trì mối quan hệ hợp tác song dư luận hiện tại đã đi quá xa. Trong thời gian ghi hình, đoàn phim đã quay lại một số cảnh hậu trường, nay công khai để mọi người xem rõ!"

Đó là một đoạn video dài 6 phút.

Hai phút đầu là ảnh chụp màn hình Wechat giữa ekip hai bên. Đúng như lời Nhạc Tinh nói, phía nữ diễn viên muốn tranh thủ thời gian phim ra mắt để chơi trò gán ghép CP, "cùng hợp tác để đi lên" nhưng phía đằng trai cho rằng không cần thiết và từ chối thẳng.

Thực tế cho thấy từ khi《Tiềm Mộng》công chiếu đến giờ, cả Nhạc Tinh lẫn đoàn phim đều chưa từng đăng tải bất kỳ hình ảnh hay tư liệu quảng bá nào của cả hai nên quả thật, phía Tần Nhạc chưa từng cố ý "đẩy thuyền".

Nửa sau video có độ phân giải rất cao, theo lời Nhạc Tinh thì đây là cảnh hậu trường do máy quay cố định của đoàn ghi lại. Nội dung giống hệt clip trước đó, chỉ khác mỗi góc quay.

Trong video cũ, không rõ Tôn Lê nói gì mà cười cực kỳ rạng rỡ; ngoài ra chỉ thấy bóng dáng Tần Nhạc, không rõ cảm xúc. Còn trong video mới thì tái hiện sinh động một cảnh...ngượng chín mặt.

Tôn Lê cười nói bắt chuyện nhưng chỉ nhận được câu từ chối lạnh nhạt từ Tần Nhạc:"Xin lỗi, lịch quay của đoàn khá gấp, mời cô Tôn về cho."

"Vậy tối nay anh có rảnh không? Tình cờ gặp ở đây thế này rồi thì tối cùng ăn cơm nhé?"

"Không cần đâu, tôi còn phải quay cảnh đêm. Xin lỗi cô Tôn thứ cho tôi nói thẳng, hợp tác giữa chúng ta đã kết thúc rồi nên cũng đừng liên lạc nữa."

...

Cú vả trực diện vào mặt.

Nghi vấn công khai hẹn hò ư? Ai mà yêu nhau kiểu này chứ? Xin mời biến cho khuất mắt!

Ba bài đính chính liên tiếp được Nhạc Tinh mua luôn hot search trong thời gian ngắn, fan Tần Nhạc vui như bay lên trời.

Hot search vừa lên khiến càng nhiều cư dân mạng hóng hớt kéo đến.

"Ô mai ca? Tần Nhạc mạnh tay ghê! Né đến mức này luôn?"

"Biết rồi, ổng không chỉ không thích Tôn Lê thôi đâu, có khi còn ghét nữa ấy. Bộ cần tuyệt tình đến mức thế à? Không thể giữ cho cô ấy chút thể diện nào sao?"

"Đã dám tự ý ghép CP để PR thì còn cần giữ thể diện làm gì! Chẳng phải cư dân mạng cứ suốt ngày lải nhải lúc thì bảo họ chia tay rồi quay lại, lúc lại đồn nhà gái mang thai. Không mạnh tay đính chính thì chịu sao thấu?"

"Cả cái showbiz này đều công nhận Tần Nhạc tốt tính, chỉ có hai lần duy nhất làm căng đều liên quan đến Tôn Lê. Sao cô này cứ bám lấy anh ấy để "bú fame" quài vậy?"

"Bú fame á? Với thân phận và địa vị của Tôn Lê thì cần gì phải bú fame người khác? Bên dưới bình luận đều là một đám đàn bà con gái mà không biết bênh nhau, lại đi bợ đít bọn đàn ông là sao?

"Tần Nhạc làm thế chẳng ga lăng tẹo nào, không thèm giữ chút thể diện gì cho Tôn Lê luôn. Với cả chuyện này cũng đâu thể trách một phía được."

"Đã không muốn thì ngay từ đầu đừng hợp tác nữa!"

"Ê nói cho đúng nha! Ban đầu chỉ muốn duy trì quan hệ hợp tác thôi nhưng phái nhà gái cứ thích chơi mấy trò đó đấy chứ! Anh Nhạc khổ quá trời."

"Nhưng tại sao Tần Nhạc lại tránh Tôn Lê như tránh tà thế? Cùng lắm PR đến khi phim hết chiếu thì tự nhiên sẽ xịt thôi mà?"

"Trời ơi, comment toàn seeder của nhà gái, click vào toàn là nick ảo!"

Vì đang là cuối tuần nên vụ này ồn ào suốt đến tận chiều vẫn chưa hạ nhiệt. Sát giờ ăn tối, một tin tức mới bất ngờ bùng nổ khắp mạng xã hội ——

Tôn Lê đã kết hôn từ tháng 3 năm ngoái, lấy đi của nhà chồng rất nhiều tiền, giờ vì chồng phá sản nên muốn ly hôn.

Chưa đầy nửa tiếng sau khi tin tức nổ ra, một người đàn ông tên @Sở Khách xuất hiện đăng một bài dài trên Weibo.

Hắn nói mình quen Tôn Lê vào tháng 11 năm kia, đến tháng 3 năm ngoái thì bí mật kết hôn. Sau khi mang thai ngoài ý muốn, Tôn Lê lấy đứa bé làm điều kiện, bắt anh ta chuyển toàn bộ tài sản sang tên cô ta. Do quá vui mừng khi sắp làm cha và tin vào tình yêu đôi bên nên hắn đã đồng ý, nhưng chưa đầy một tháng sau khi thoả thuận có hiệu lực, Tôn Lê báo tin mình bị sảy thai khi đang quay phim.

Tới đầu năm nay, công ty hắn gặp khủng hoảng kinh tế chưa từng có, Tôn Lê nhân cơ hội đề nghị ly hôn và yêu cầu hắn phải cam kết: Tuyệt đối không công khai mối quan hệ của hai người thì cô ta mới chịu trả lại một phần tài sản.

Vốn dĩ chuyện cứ thế kết thúc. Song thứ khiến Sở Khách phẫn nộ chính là sự thật hắn vừa mới phát hiện gần đây, Tôn Lê không hề bị sảy thai mà cô ta đã đi phá ngay sau khi lấy được tài sản của hắn!

Hoá ra cô ta kết hôn chỉ vì nhắm đến tài sản và quan hệ của hắn, xong việc là bỏ.

...

Bài viết này lập tức gây chấn động bởi vì giấy đăng ký kết hôn và ly hôn hắn đăng đều là thật, hợp đồng chuyển nhượng tài sản cũng không phải giả.

Dù không rõ động cơ của hắn là gì nhưng như thế cũng không ngăn được cư dân mạng hóng hớt.

"Thiệt hay giả vậy? Drama này to đấy!"

"Để tôi tóm tắt: ban đầu Tôn Lê định rút khỏi giới giải trí để làm vợ nhà giàu, dùng con để nắm quyền kinh tế. Kết quả chồng gặp nạn mất hết tiền, dự định quay về showbiz. Sợ bản thân hết hot nên mới vội dính lấy Tần Nhạc."

"Xem ra thời gian khá trùng khớp."

"Chuyện sảy thai trên phim trường là bịa đặt, đoàn《Tiềm Mộng》làm gì có chuyện đó!"

"Vậy là có thai rồi phá? Tôi sốc luôn, chờ Tôn Lê giải thích."

"Anh chồng này cũng lạ, ly hôn rồi còn kể lể? Chờ plot twist, đừng chỉ nghe một phía."

"Giờ mới hiểu tại sao Tần Nhạc phải tránh Tôn Lê, may mà đính chính sớm chứ không thì..."

"Người qua đường đây, cảm thấy Tần Nhạc quá sáng suốt ngoi lên giải thích kịp thời tránh bị vạ lây."

"Fan Nhạc rút quân! Để cặp vợ chồng ly dị kia tự cắn nhau đi, đừng xen vào!"

Sau khi bài đăng đính chính và bóc phốt được đăng, chẳng ai còn quan tâm đến tin đồn tình cảm giả giữa Tần Nhạc và Tôn Lê nữa. Thay vào đó, họ bắt đầu chuyển sang hóng drama to bự này. Không chỉ trên weibo, mà các diễn đàn, web, app đều bùng nổ!

Chuyện gì vui hơn cả hít drama? Không có!

Cư dân mạng ngày nay toàn cao thủ, chưa đến một tiếng đã đào sạch mọi chuyện từ lúc Tôn Lê debut đến giờ, còn có người trong giới quả quyết nói: Ngay từ khi mới vào nghề Tôn Lê đã có "kim chủ", thậm chí còn thoả thuận chỉ cần danh tiếng và tài nguyên hạng nhất. Nhưng nửa cuối năm kia, cô ta bỗng làm mất lòng vị kim chủ đó.

Đối phương không chỉ thông qua mối quan hệ của bản thân để cấm sóng cô ta trong giới, mà còn chuyển toàn bộ tài nguyên của cô ta cho người khác.

Bị ép đến không còn chỗ đứng, cô ta đành tìm đại gia để kết hôn nhưng không ngờ lại thành ra thế này.

Những lời đồn kia nghe vô cùng hợp lý. Tôn Lê cách một màn hình tức đến run người, mất kiểm soát ném vỡ điện thoại!

Giận dữ, hối hận, sợ hãi,...đủ loại cảm xúc đan xen, khiến cô ta gần như phát điên.

Người đại diện thở dài:"Đã bảo rồi, ngàn vạn lần đừng có động vào Tần Nhạc. Thủ đoạn của anh ta giờ chỉ có cứng hơn trước thôi, mà nói cô thì không tin cơ còn bảo gì mà trong thời gian phim ra mắt, anh ta sẽ khách khí với cô?"

"Giờ thì hay rồi, anh ta đã lên đính chính trước. Vốn dĩ cư dân mạng có định kiến sẵn với cô nay lại thêm Sở Khách lên tiếng bóc phốt chẳng phải như đang đổ dầu vào lửa à?"

Tôn Lê trừng mắt: "Nói mấy lời kiểu Gia Cát Lượng thì có ích gì? Cứ tạm gác chuyện Tần Nhạc lại, xử lý cho tôi vụ Sở Khách trước đi đã!"

Cô ta muốn hot nhưng không phải loại hot này!

Dính bê bối cỡ đó thì càng khó khó sống trong showbiz!

"Mau tìm cách đổ hết lỗi cho hắn ta, nói hắn bạo hành khiến tôi bị sảy thai hay kêu hắn cưới để lừa tiền cũng được. Kể cả chứng cứ giả cũng phải kiếm được cho tôi!"

Dù sao cô ta vẫn còn fan, chỉ cần biết cách khóc lóc kể khổ vẫn sẽ có người thương cảm.

"Thuê thêm đám acc ảo dìm tin này xuống, bao tiền tôi chi hết, miễn là xong chuyện!"

Người đại diện và ekip nhìn nhau, đều thấy đau đầu.

Ngày xưa Tôn Lê có kim chủ nên làm gì cũng thuận lợi. Diễn xuất của cô ta cũng không tệ, mất kim chủ vẫn có thể dựa vào thực lực để đi tiếp.

Kết quả thì sao? Tôn Lê quá mù quáng, được bao nuôi mà còn dám yêu người ta thật. Thậm chí còn thèm muốn vị trí "chính thất", tìm mọi cách để công khai, chọc giận cả kim chủ lẫn vợ hắn ta, tự tay huỷ hoại tiền đồ của mình.

"Nghe rõ chưa?" Tôn Lê quát lớn, "Nhất định phải gỡ cái no.1 hot search xuống!"

Trợ lý phụ trách không gian mạng mím môi: "Chị Lê...hiện giờ no.1 hot search không phải chị nữa ạ."

"..."

Tôn Lê im lặng vài giây, mặt trắng bệch vì xấu hổ.

Không hiểu sao, câu nói này của trợ lý càng khiến cô ta cảm thấy tổn thương hơn.

Đến cả scandal thế này mà cũng chưa đủ để lên top 1? Mới hơn một năm thôi mà, chẳng nhẽ quãng thời gian nổi tiếng của cô ta lại ngắn đến thế ư?

"Top 1 hot search là ai vậy?" Người đại diện cũng ngạc nhiên.

Nửa tiếng trước Tôn Lê vẫn còn đứng số 1 mà?

Trợ lý liếc cô ta một cái: "Thầy Tần Nhạc công khai hẹn hò rồi, top 1 hot search bùng nổ luôn."

...

Nghe thấy thế, người đại diện bèn mở điện thoại ra xem. Nửa tiếng trước, Tần Nhạc bất ngờ đăng Weibo:

"Cảm ơn fans và mọi người đã ủng hộ sự nghiệp cũng như quan tâm đến đời tư của tôi. Hiện tôi có người yêu và muốn cùng người ấy đi đến cuối đời rồi.

Vì để bảo vệ nửa kia, chuyện tình cảm giữa chúng tôi chỉ có thể nửa công khai, mong mọi người đừng tiếp tục đào sâu, hãy cho chúng tôi chút không gian riêng.

Cuối cùng, ở nhà có một em bé hay ghen, cần phải dỗ nên xin đừng kéo tôi vào mấy scandal tình cảm không liên quan nữa."

Bài này vừa đăng đã gây bão.

Bất ngờ công khai tình yêu, lại còn phát "cơm chó" ngọt ngào.

Fans Tần Nhạc sốc, cư dân mạng ngạc nhiên, đồng thời ai ai cũng hiểu rõ ——

Hoá ra anh mạnh tay đính chính là vì nhà có "nóc", sợ người yêu ghen?

Fans tinh mắt còn phát hiện, ngay sau khi công khai, hắn đã đổi trạng thái Weibo thành "đang yêu say đắm".

Hu hu hu.

Vừa khóc vừa ăn bát cơm chó này!
 
Back
Top Bottom