Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Sau Khi Xuyên Thành Chân Hoàn Trong Như Ý Truyện Ta Pressing Đại Như

Sau Khi Xuyên Thành Chân Hoàn Trong Như Ý Truyện Ta Pressing Đại Như
Chương 30: Rong huyết



Đã không có Như Ý hậu cung khó được yên tĩnh, à, nói thế cũng không quá đúng, vốn dĩ những người hay gây chuyện như Mai Tần và Cao Phi đều an phận, nhưng lại tới một kẻ an phận là Thận Thường tại.

Thận Thường tại này vậy mà dám ở trước mặt nhiều người, ở trên đường đánh Hải Quý nhân, người có địa vị cao hơn mình.

Xuất phát từ chức trách, Phú Sát Lang Hoa nói cho Hoằng Lịch chuyện này, kết quả Hoằng Lịch vậy mà ở trước mặt nàng hỏi Thận Thường tại đánh xong tay có đau hay không.

Lúc Phú Sát Lang Hoa tới nói cho Thái Hậu biết chuyện này, Chân Hoàn thấy, biểu cảm của nàng ấy giống như nuốt phải ruồi bọ.

Hoằng Lịch làm như vậy đúng thật làm người ta ghê tởm, dù là vì không muốn A Nhược bị hại chết, cũng không đến nỗi để nàng ta vô pháp vô thiên như vậy. Tình yêu đích thực của ngươi còn ở lãnh cung chịu khổ đó, đúng vậy, sau khi Chân Hoàn điều Nhị Tâm đi, cuối cùng Như Ý cũng ở lãnh cung chịu khổ mà không phải là đổi chỗ tiếp tục sống thể diện. Còn đầu sỏ gây tội hại tình yêu đích thực của ngươi lại ở hậu cung tác oai tác phúc, còn khi dễ người duy nhất trong cung còn nhớ thương tình yêu đích thực của ngươi.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Hải Lan này cũng có chút yếu đuối, A Nhược dám đánh ngươi, ngươi lập tức đánh trả lại đi chứ, nàng ta thấp hơn ngươi một bậc mà.

Nếu Hoằng Lịch kiên trì muốn che chở Thận Thường tại, Phú Sát Lang Hoa và Chân Hoàn cũng sẽ không vì nàng ta cùng Hoàng Thượng đối chọi, không cần thiết. Nhiều nhất cũng là xong việc, Phú Sát Lang Hoa thưởng Hải Lan không ít đồ vật an ủi đối phương.

Ngoài Thận Thường tại ra, những người khác đều đã thành thật an phận, Mai Tần, Nghi Tần, Gia Tần đều tập trung vào cái thai trong bụng. Cao Phi tập trung chiếu cố Đại a ca, lại thường thường ở trước mặt Hoàng Thượng tranh sủng. Thuần Tần cùng những người còn lại vốn đều là người thành thật.

Ngay cả hung thủ gây ra chu sa án, có lẽ vì cố kỵ Nhàn Tần mới vừa bởi vì mưu hại con vua bị đưa vào lãnh cung, nếu lại ra tay liền có vẻ không đánh đã khai, giúp Nhàn Tần ra khỏi lãnh cung.

Cũng có khả năng là vì hiện tại ba thai phụ đã được bảo vệ chặt chẽ, Phú Sát Lang Hoa còn quyết tâm quản lý hậu cung vô cùng nghiêm khắc, tóm lại, hung thủ cũng an tĩnh lại.

Trong khoảng thời gian ngắn, hậu cung bình tĩnh đến mức làm Chân Hoàn có chút không thích ứng, trong khoảng thời gian bình tĩnh hiếm hoi này, Chân Hoàn lúc rảnh rỗi sẽ cùng Phú Sát Lang Hoa trò chuyện, cùng Bạch Nhuỵ Cơ và Nghi Quý nhân đi dạo.

Thoắt một cái đã vào tháng 7, vào ngày 7 tháng 7, trong cung tổ chức gia yến.

Mai Tần và Nghi Tần đều đã mang thai được tám tháng, Chân Hoàn sợ trên đường xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên không cho hai nàng ấy tới.

Khi mọi người đang vừa ăn uống vừa xem ca múa, người ở Từ Ninh Cung vội vàng chạy vào.

“Khởi bẩm Thái Hậu, Hoàng Thượng, Hoàng Hậu, Mai Tần nương nương đột nhiên muốn sinh.”

Hòa Uyển nhanh chóng đỡ Chân Hoàn đứng lên, an ủi nói: “Ma ma đỡ đẻ đã an bài tốt, đều là người đáng tin, huống chi Phúc Già cô cô còn canh giữ ở Từ Ninh Cung, chắc chắn sẽ không có việc gì."

Tuy nói như thế, nhưng lần đầu tiên đối mặt với việc nữ nhân thời đại này sinh con, bản thân lại không ở hiện trường làm Chân Hoàn thật sự bất an, thế là nói với Hoàng Đế mình phải trở về nhìn xem.

Thấy vậy Hoằng Lịch cùng Phú Sát Lang Hoa cũng không tính tiếp tục yến tiệc, cũng cùng đứng dậy đi theo nàng về Từ Ninh Cung.

Chân Hoàn không có cự tuyệt bọn họ, nhưng những phi tần còn lại muốn cùng đi theo đều bị nàng ngăn lại, nhiều người phức tạp, không phải chuyện tốt gì.

Chờ đến khi nàng vội vàng chạy về Từ Ninh Cung, liền nghe được Mai Tần đang trong phòng hỏi: “Thái Hậu nương nương đã trở lại chưa?” Vừa nói vừa không ức chế được đau đớn mà k** r*n.

Hoà Uyển bên cạnh Chân Hoàn nhanh nhảu lớn tiếng trả lời: "Mai Tần nương nương, Thái Hậu đang ở bên ngoài, ngài yên tâm sinh đi."

Bạch Nhụy Cơ nghe thế, trong lòng vốn vẫn luôn thấp thỏm liền bình tĩnh lại, tuy đang ở Từ Ninh Cung, nhưng nghĩ đến tai hoạ mình từng trải qua trước đó, thiếu chút nữa hài tử bị người ta hại chết, luôn khiến nàng sợ hãi.

Trong cung này Thái Hậu tựa như Định Hải Thần Châm, có Thái Hậu ở đây, nàng mới có thể hoàn toàn yên tâm.

Kế tiếp, liền xem mẫu tử chúng ta số mệnh ra sao. Bạch Nhuỵ Cơ thầm nghĩ, sau đó dựa theo ma ma đỡ đẻ dùng sức rặn.

“Vệ Thái y đã tới chưa?”

“Tới rồi tới rồi, Mai Tần nương nương vừa đau bụng, Phúc Già cô cô liền đi Thái Y Viện thỉnh người.”

Chân Hoàn gật đầu: “Hòa Uyển, ngươi là người cẩn thận nhất, ngươi vào hầu Mai Tần đi, ai gia nơi này không thiếu người chiếu cố."

Hoà Uyển biết Thái Hậu nói lời này vì không yên lòng, thật sự muốn nàng trông chừng Mai Tần, nên cũng không nói nhiều, nhanh chóng đi vào phòng.

Phú Sát Lang Hoa khuyên nhủ: "Việc sinh hài tử này người ngoài không giúp được gì, Hoàng ngạch nương vẫn nên vào nhà ngồi chờ đi, chờ Mai Tần bình an sinh ra hài tử còn cần ngài chủ trì đại cục nữa."

Hoằng Lịch cũng hùa theo nói: “Đúng vậy, ngạch nương đi vào chờ đi.”

Chân Hoàn gật đầu, nhưng ở trong phòng cũng đứng ngồi không yên, có vẻ còn nôn nóng hơn người cha ruột là Hoằng Lịch.

Đương nhiên, cũng có thể là vì Hoằng Lịch thật sự rất không nôn nóng, thứ duy nhất làm hắn bất an vẫn là câu Vệ Lâm nói lúc trước, khả năng thân hình có dị.

Trước kia Bạch Nhụy Cơ ăn chu sa lâu như vậy, không chỉ tổn thương tới hài tử, đối với cơ thể mẹ cũng nguy hại không nhỏ, mặc dù mấy tháng sau Vệ Lâm vẫn luôn tận tâm tận lực giúp nàng điều dưỡng, nhưng rốt cuộc vẫn khác biệt so với thai phụ khoẻ mạnh ngay từ đầu.

Cho nên Bạch Nhụy Cơ sinh con gian nan, trong lúc đó Vệ Lâm còn đi vào cách mành bắt mạch, giúp Bạch Nhụy Cơ kê đơn thuốc trợ sản.

Gia yến là từ giữa trưa, vẫn luôn chờ đến khi màn đêm buông xuống, ánh trăng đã treo cao, cuối cùng mới nghe được từ phòng sinh truyền đến tiếng trẻ con khóc nỉ non.

Có ma ma đỡ đẻ chạy vào, trên mặt tràn đầy ý mừng.

“Sinh sinh, chúc mừng Hoàng Thượng, chúc mừng Thái Hậu, chúc mừng Hoàng Hậu nương nương, Mai Tần sinh một tiểu Hoàng tử."

Hoằng Lịch thấy thái độ của ma ma đỡ đẻ, liền đoán được mặc kệ như thế nào, đứa nhỏ này ít nhất không phải thân hình dị dạng.

Thế là cuối cùng cũng lộ ra nụ cười: “Tốt tốt tốt, cung nhân hầu hạ Mai Tầm đều có công, đều thưởng nửa năm bổng lộc."

Chân Hoàn vội vàng hỏi: “Mai Tần sao rồi?"

Ma ma tới báo tin vui còn chưa kịp trả lời, trong phòng sinh liền vang lên tiến Hoà Uyển quát tháo: "Người đâu, người đâu mau đến đây, Mai Tần bị rong huyết!"
 
Sau Khi Xuyên Thành Chân Hoàn Trong Như Ý Truyện Ta Pressing Đại Như
Chương 31: Vĩnh Giác



Sau khi Hoằng Lịch nghe Bạch Nhụy Cơ rong huyết, sắc mặt trở nên không tốt lắm, hắn cũng từng thực lòng sủng ái Bạch Nhụy Cơ.

Chân Hoàn bất chấp quy củ, đứng dậy bước nhanh đi đến cửa phòng sinh, thấy có m.á.u loãng được mang ra, nhìn mà ghê người.

Phú Sát Lang Hoa đi đến bên cạnh đỡ Thái Hậu, hỏi cung nữ canh giữ ở ngoài cửa: “Sao đột nhiên lại bị rong huyết?”

Cung nữ kia cũng là lần đầu tiên gặp trường hợp này, giọng run run, nức nở nói: “Nô tỳ cũng không biết, tiểu Hoàng tử vừa mới sinh ra, mọi người đều đang vui mừng, Mai Tần nương nương cũng cực kì vui sướng, vẫn là Hoà Uyển tỷ tỷ phát hiện ra Mai Tần nương nương đột nhiên chảy rất nhiều máu, các Thái y đang nghĩ cách."

Mặc dù là ở hoàng gia, có nhiều Thái y chăm sóc, nhưng bị như vậy cũng có khả năng cao sẽ mất mạng.

Hòa Uyển đột nhiên từ phòng trong đi ra, nhỏ giọng bẩm báo Thái Hậu: “Mai Tần nương nương muốn gặp ngài.”

Chân Hoàn vỗ vào tay Phú Sát Lang Hoa đang đỡ nàng, hít sâu một hơi, nhấc chân đi vào phòng.

Nàng vẫn là lần đầu tiên đối diện với việc nữ nhân sinh hài tử, trong phòng đầy mùi m.á.u tươi, Bạch Nhụy Cơ khuôn mặt tái nhợt, trán đầy mồ hôi, nhìn thấy nàng vào, Bạch Nhụy Cơ liền cố sức vươn tay về phía nàng.

Chân Hoàn bước nhanh tiến lên, cầm tay Bạch Nhụy Cơ.

“Thái Hậu, thần thiếp sợ là không được.”

Rốt cuộc cũng đã ở chung gần nửa năm, Chân Hoàn thấy bộ dạng của Bạch Nhuỵ Cơ lúc này, sống mũi cay cay.

"Đừng nói như vậy, lúc trước Vệ Thái y từng nói đứa nhỏ này chỉ sợ ngươi sinh ra sống không được, ngươi nghe xem, hiện tại nó đang khóc kìa. Ngươi cùng con của ngươi đều là phúc lớn mạng lớn, sẽ không có việc gì.”

Bạch Nhụy Cơ lắc đầu, cố nhoẻn miệng cười, khoé mắt lại rơi lệ.

“Đứa nhỏ này có phúc khí, nhưng thần thiếp không có. Thần thiếp xuất thân không tốt, bị người mua đi bán lại, rồi đưa vào cung. Trước nay thần thiếp không thể quyết định được vận mệnh của chính mình, thần thiếp không cam lòng, cho nên tìm mọi cách khiến Hoàng Thượng chú ý, thần thiếp thành công, nhưng có lẽ cũng chỉ đến đó mà thôi."

“Những lời này trước kia ta từng nói với Hoàng Đế, hôm nay ta cũng muốn nói cho ngươi, người quý ở tự trọng. Không ai chọn được xuất thân của mình, nhưng vận mệnh một người không phải dựa vào xuất thân quyết định. Ngươi đã chịu khổ nhiều như vậy, ngày sau đều là ngày lành."

Bạch Nhụy Cơ chưa bao giờ biết chính mình có nhiều nước mắt như thế, vẫn luôn rơi không ngừng, Thái Hậu nói rất đúng, đáng tiếc nàng đã không có về sau.

Hiện tại nàng còn có chuyện càng quan trọng, có người làm nàng càng không yên lòng.

Nàng lại dùng sức nắm c.h.ặ.t t.a.y Thái Hậu: “Thái Hậu, thần thiếp muốn cầu ngài một việc cuối cùng.”

“Bạch Nhụy Cơ, ngươi sẽ không có việc gì, muốn cái gì tự mình giành lấy!”

“Cầu ngài, sau khi thần thiếp chết, cầu xin ngài chiếu cố hài tử của thần thiếp, nó mới vừa sinh ra đã không có mẫu thân, tại thâm cung này biết sống thế nào? Thần thiếp biết, Ngũ a ca của tiên đế chính là nhờ Thái Hậu nuôi nấng, lúc trước đoạt đích tranh giành kịch liệt như thế, hắn vẫn có thể bình an vô sự lớn lên. Thiếp không mong cầu gì hơn, chỉ cần hài tử có thể bình an là được."

Chân Hoàn sao dám đồng ý, những lời này giống như gửi gắm cô nhi.

Bạch Nhụy Cơ thấy Thái Hậu không nói lời nào, còn muốn gắng gượng đứng lên.

Hoà Uyển vốn đang âm thầm lau nước mắt vội vàng tiến lên, giúp Thái Hậu cùng nhau ngăn Bạch Nhụy Cơ lại.

“Mai Tần nương nương, ngài không nên cử động.”

“Ngươi đừng nhúc nhích, đừng nhúc nhích, ta đồng ý, ngươi muốn gì ta cũng đáp ứng."

Bạch Nhụy Cơ nghe vậy mới thôi, lại ngoan ngoãn nằm trở về, nói với Hòa Uyển: “Hòa Uyển cô nương, ngươi đem hài tử vào cho ta nhìn một cái đi, ta sợ về sau không còn cơ hội.”

Hòa Uyển vội lau nước mắt, đi ra ngoài gọi ma ma đang chăm sóc hài tử vào. Ma ma nhẹ nhàng đặt tiểu a ca cạnh Bạch Nhuỵ Cơ, Bạch Nhuỵ Cơ cẩn thận ngắm hài tử không dám chớp mắt.

Chân Hoàn không đành lòng nhìn sang chỗ khác, vừa lúc Phúc Già vẫn luôn ở chỗ Thái y lặng lẽ kêu nàng, nàng hìn thoáng qua thấy Bạch Nhuỵ Cơ vẫn đang nhìn hài tử, liền nhẹ nhàng đi ra ngoài.

Vệ Lâm tiến lên nhỏ giọng nói với Chân

Hoàn

“Hiện tại có hai biện pháp, một là tiếp tục dùng phương thuốc hiện tại, nhưng dựa theo tình trạng của Mai Tần mà nói, khả năng cao là cứu không được. Một cách khác là dùng phương thuốc có dược tính mạnh hơn, thần có tám phần nắm chắc. Nhưng sợ là về sau Mai Tần nương nương khó có thể mang thai, vi thần tự chủ trương nấu phần thuốc này, không biết có nên dùng hay không?"

“Dùng, đương nhiên phải dùng. Sinh con sao có thể quan trọng bằng mạng người, hiện tại sai người đi vào giúp Mai Tần uống thuốc. Ngươi ra ngoài cứ nói với các Thái y khác, tình trạng Mai Tần không tốt, cách thứ nhất chắc chắn cứu không được, cho nên ai gia làm chủ chọn cách thứ hai."

“Tuân mệnh.”

Sau khi uống thuốc, trong phòng Mai Tần lại vang lên tiếng k** r*n đau đớn đứt quãng, thẳng đến một lúc sau, trong phòng có tiếng cung nữ mừng rỡ kêu: "Ngừng, m.á.u ngừng chảy rồi!"

Chân Hoàn cùng Vệ Lâm đều thở dài nhẹ nhõm một hơi.

“Chỉ cần ngừng chảy máu, tánh mạng của Mai Tần nương nương sẽ không có vấn đề.”

Chân Hoàn cuối cùng cũng lộ ra chút ý cười, lúc này mới nhớ tới Hoàng Thượng và Hoàng Hậu còn chờ bên ngoài, thế là thừa dịp Mai Tần vừa ngủ, kêu ma ma ôm hài tử đi theo nàng gặp Hoàng Thượng Hoàng Hậu.

Hoằng Lịch nhẹ nhàng mở lớp chăn đang bọc tiểu a ca ra, thấy tiểu a ca đúng là trẻ con bình thường mới hoàn toàn yên tâm.

“Tiểu a ca thân thể như thế nào?"

Vệ Lâm tiến lên trả lời “Tiểu a ca thân thể so với hài tử bình thường kém một chút, còn những mặt khác hiện tại chưa nhìn ra được .”

Chân Hoàn mở miệng nói: “Đứa nhỏ này ăn nhiều chu sa như vậy còn có thể bình an sinh ra, đúng là rất có phúc, Hoàng Đế đã nghĩ ra được cái tên nào chưa?"

Hoằng Lịch nghe thế cũng cảm thấy đứa nhỏ này có phúc, thế là hứng thú bừng bừng nói: “Nội Vụ Phủ đề ra mấy cái tên, nhi tử chọn chữ Giác, ngạch nương thấy thế nào?”

“Vĩnh Giác, là cái tên hay.”

Hoằng Lịch tâm tình rất tốt, còn duỗi tay chạm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của đứa bé, muốn chọc nó một chút.

Phú Sát Lang Hoa vội khuyên, bận rộn cả ngày, Hoàng ngạch nương hẳn đã rất mệt. Hoằng Lịch mới cùng Phú Sát Lang Hoa rời đi.

——

Thẳng đến dàn xếp xong Bạch Nhụy Cơ và Vĩnh Giác, trở lại tẩm điện, sắc mặt Chân Hoàn trở nên âm trầm.

"Người ta phái đi điều tra Gia Tần, tra đến đâu rồi?"
 
Sau Khi Xuyên Thành Chân Hoàn Trong Như Ý Truyện Ta Pressing Đại Như
Chương 32: Chu sa kế



Đúng vậy, về chu sa án, Chân Hoàn đã sớm có đối tượng hoài nghi.

Thực ra chuyện này bỏ sót quá nhiều chi tiết, đặc biệt là kẻ đứng sau còn muốn dùng nó vu oan giá hoạ, liền càng hiện ra trăm ngàn sơ hở.

Cho đến hôm nay còn không tra ra kết quả, chẳng qua là bởi Như Ý giống như bị ép uống thuốc câm, chỉ biết trăm miệng khó cãi. Còn Hoằng Lịch lại là heo đồng đội, không chỉ không tiếp tục tra hỏi A Nhược, còn phong nàng ta làm Thận Thường tại.

Nếu Chân Hoàn ở trong hoàn cảnh của Như Ý, chẳng lẽ thoát tội còn không dễ dàng sao? Từ đầu tới đuôi chuyện này đều rất vớ vẩn.

Đầu tiên là chu sa, nếu A Nhược đã phản bội, vậy hoàn toàn có khả năng là người mua chuộc A Nhược sai nàng ta bỏ nó vào, thân là đại cung nữ, mỗi ngày nàng ta đều có thể tiếp xúc đến bàn trang điểm của Như Ý.

Cho dù có mùi trầm thuỷ hương nhưng trầm thuỷ hương lại không khó kiếm, trước tiên huân một chút cho bám mùi rồi lại bỏ vào bàn trang điểm hoàn toàn có thể.

Sau đó là Tiểu Lộc Tử, nếu bàn trang điểm có nhiều chu sa như vậy, có thể chứng minh Như Ý đưa chu sa cho Tiểu Lộc Tử theo từng đợt, nếu vậy thì ngày nào đưa, ai đưa, số lượng bao nhiêu...

Lại lừa Tiểu Lộc Tử một chút, cố ý nói một ngày, hỏi có phải ngày đó A Nhược đưa chu sa cho hắn không. Chờ đến khi hắn nhận, lại nói với mọi người, thời điểm đó Như Ý cùng A Nhược đều ở nơi khác, có nhân chứng, lời chứng của Tiểu Lộc Tử ngay lập tức trở nên vô căn cứ.

Còn A Nhược, chủ tớ hai người sớm có mâu thuẫn, chuyện này rất nhiều người ở Diên Hi Cung có thể làm chứng, chẳng qua niệm tình nghĩa trước kia mới không đuổi ra cung, lời chứng của một người như vậy độ đáng tin là bao nhiêu?

Còn nữa ba người này thề thốt khẳng định là nàng sai sử, nhưng không có bất kì ai có chứng cứ đúng chứ?

Nếu một chút chứng cứ cũng không có đã kết tội được nàng, có phải sau này chỉ cần thu mua vài người, bắt bọn họ lấy tính mạng vu cáo là có thể kéo một phi tử đang ở Tần vị rơi đài?

Có câu nói nhiều sai nhiều, càng bị vu hãm, càng phải bắt đối phương kể ra càng nhiều chi tiết, nhưng cố tình Như Ý một câu cũng không nói, một câu cũng không thèm hỏi.

Lúc trước Chân Hoàn bị ép lấy m.á.u nghiệm thân, đối phương có nhân chứng, có vật chứng, mấu chốt nhất chính là, đối phương nắm trong tay điểm yếu chí mạng của Chân Hoàn, một là Ôn Thục Sơ thật sự từng cầu hôn nàng, hai là Hoằng Chiêm và Linh Tê thật sự không phải hài tử của Hoàng Thượng, chẳng qua đối phương tố cáo lầm người.

Nhưng Chân Hoàn vẫn có thể tuyệt xứ phùng sinh*, nếu Chân Hoàn cũng giống Như Ý trăm miệng khó cãi, nàng đã sớm c.h.ế.t 800 lần. Nếu Như Ý bị như nàng, có lẽ Kỳ Tần đã có thể an toàn lui thân.

* Tuyệt xứ phùng sinh, nguy nhi bất bại.

(Nơi tuyệt địa gặp đường sống, nguy mà không thất bại)

Chỉ là ngày đó mọi chuyện xảy ra quá bất ngờ, Chân Hoàn còn chưa kịp thu thập càng nhiều bằng chứng. Tuy rằng những người này cùng nhau tố cáo Như Ý có vẻ cực kỳ không thích hợp, nhưng lỡ như Như Ý thật sự là hung thủ, chẳng qua nàng ta quá ngu xuẩn thì sao?

Nàng ta trong hiếu kỳ xem kịch còn phải tìm nhiều người tới xem chung, nha hoàn hồi môn còn có thể phản bội, ai có thể đảm bảo đây không phải một trong những lần nàng ta làm chuyện ngu xuẩn?

Cho nên Chân Hoàn đang tính nghe thử Như Ý nói thế nào lại suy xét bước tiếp theo nên làm gì, nhưng kết quả cuối cùng mọi người đều đã biết, Tiểu Lộc Tử giống như phát điên, không màng cửu tộc, ngự tiền tự sát.

Như Ý nửa ngày rặn ra một câu trăm miệng khó cãi, đại điện loạn thành một nồi cháo, Nghi Tần ngất xỉu, sau đó Mai Tần động thai, Chân Hoàn không thể không kêu tạm dừng.

Nhưng đó là vì nàng cảm thấy, dù có Như Ý hay không, nàng cũng có thể tra ra sự thật.

Tiểu Lộc Tử đã chết, không phải còn có Tiểu Phúc Tử và A Nhược sao? Tách ra thẩm vấn, bắt bọn họ trả lời, quá trình chu sa từ chỗ Như Ý đến chỗ Tiểu Lộc Tử là như thế nào, ai phụ trách giao, ngày nào giao, một lần đưa bao nhiêu.

Nếu Diên Hi Cung chỉ có Như Ý, A Nhược và Tiểu Phúc Tử ba người biết chuyện này, vậy chu sa chính là ba người bọn họ đưa, nếu khai thời gian không khớp vậy chính là có vấn đề.

A Nhược và Tiểu Phúc Tử đều có người nhà, nếu là vu hãm, nếu không thành thật công đạo thì chờ liên lụy cửu tộc đi.

Nhưng lúc này heo đồng đội Hoằng Lịch lên sân khấu chiếm màn ảnh, hắn không cho người của Chân Hoàn nhúng tay, kiên trì chỉ muốn người của mình thẩm vấn, kết quả không nói tới chuyện không thẩm ra được gì, đến kẻ mua hung g.i.ế.c người cũng không bắt được.

Còn thừa dịp Chân Hoàn chiếu cố Mai Tần và Nghi Tần nhất thời không để ý mà phong A Nhược thành phi tần, Chân Hoàn cũng không đụng vào được.

Mà hiện tại Tiểu Phúc Tử bị giam trong Thận Hình Ti cực kì thận trọng, luôn trả lời không phải ta phụ trách hoặc là ta không biết, muốn đẩy hết mọi chuyện cho A Nhược và Như Ý.

Đến tận đây, toàn bộ chứng nhân trong vụ án chu sa này cơ bản đều không dùng được.

Nhưng dù vậy, Chân Hoàn vẫn khoanh vùng được đối tượng tình nghi, nghi phạm số một trong lòng nàng chính là Gia Tần.

Lúc trước nàng đi thăm Bạch Nhụy Cơ, Bạch Nhụy Cơ từng nói là Thuần Tần bảo ăn nhiều cá tôm tốt cho hài tử, phản ứng đầu tiên của Chân Hoàn là nghĩ, chẳng lẽ chuyện này là Thuần Tần làm.

Khi Nhàn Tần bị tố cáo, Bạch Nhuỵ Cơ cũng động thai khí, Chân Hoàn không lập tức đi quấy rầy nàng, chờ gần nửa tháng, Vệ Lâm nói nàng đã điều dưỡng khoẻ hơn chút, Chân Hoàn mới đi hỏi Bạch Nhụy Cơ ngày đó Thuần Tần nhắc tới cá tôm là tình huống như nào.

Bạch Nhụy Cơ nói là hôm đó Gia Tần gặng hỏi Thuần Tần nhớ lại xem ăn gì tốt cho hài tử, Thuần Tần mới nhắc tới cá tôm.

Vì thế, trong lòng Chân Hoàn hoài nghi Gia Tần hơn hẳn Thuần Tần.

Đương nhiên, khi nàng biết Như Ý cũng biết chuyện này, nhưng lúc bị tố cáo nàng ta cũng không liên tưởng ra được, càng không trông đợi gì vào chỉ số thông minh của Như Ý.

Lại nói, hai người Mai Tần và Nghi Tần đều xuất thân không cao, dựa theo quan niệm của những người trong cung này, hài tử của hai người họ hẳn không thể cạnh tranh được với hài tử do phi tần có xuất thân cao sinh ra.

Nếu Hoàng Đế sẽ luôn có thêm hài tử, những phi tần có Hoàng tử không phải nên vui vì người sinh con là hai người bọn họ sao, chắc cũng không có ai nghĩ rằng Hoàng Đế mới hơn hai mươi tuổi từ nay về sau không có thêm hài tử đâu nhỉ?

Cộng thêm lời đồn về quý tử lưu truyền trong cung trước đó, Chân Hoàn cảm thấy so với giúp nhi tử của chính mình thanh trừ toàn bộ đối thủ cạnh tranh, càng có khả năng cao là có người muốn sinh ra đứa bé đầu tiên sau khi Hoàng Đế đăng cơ, vì vậy mặc kệ là ai, xuất thân ra sao, chỉ cần sinh con trước nàng đều là kẻ ngán đường.

Vậy trừ Mai Tần và Nghi Tần còn ai đang mang thai? Là Gia Tần, người ta còn thuận thế chuyển vào Dưỡng Tâm Điện dưỡng thai. Kết hợp động cơ và hành vi, người Chân Hoàn nghi ngờ nhất chính là Gia Tần. Cho nên nàng ngay lập tức phái người điều tra Gia Tần.

“ Hai huynh đệ Tiểu Lộc Tử và Tiểu Phúc Tử có thể đã bị mua chuộc từ lâu, trong khoảng thời gian này người của chúng ta tra xét người của Gia Tần và phủ nghĩa phụ nàng ta, vẫn chưa phát hiện tin tức gì có liên quan tới hai thái giám này. Nhưng lại tra được Cao đại nhân phụ thân Cao Phi khi còn ở Hà Bắc từng hỏi thăm tìm người nhà Tiểu Lộc Tử nhưng không tìm được."

“Chuyện này Hoàng Hậu đã từng nói với ai gia, lúc ấy Cao Phi ở trên đường hồi cung bắt gặp Tiểu Lộc Tử đang khóc. Ngươi nói xem có trùng hợp không, vừa lúc phụ thân Cao Hi Nguyệt ở Hà Bắc, người nhà Tiểu Lộc Tử cũng mất tích ở Hà Bắc. Vừa vặn Cao Hi Nguyệt đi ngang qua nơi đó, Tiểu Lộc Tử liền không màng cung quy ở trên đường khóc. Càng trùng hợp hơn là Cao Hi Nguyệt xoay người liền gặp được Gia Tần.”

“Này đúng thật là quá trùng hợp, giống như là cái bẫy được chuẩn bị tốt chờ Cao Phi nương nương rơi vào vậy."

"Bởi vì đệ đệ của Tiểu Lộc Tử là Tiểu Phúc Tử làm việc ở Diên Hi Cung, Cao Hi Nguyệt cũng vui vẻ thi ân, muốn thu phục tai mắt cho mình. Thẳng đến khi hai người bọn họ liên quan đến chuyện mưu hại hoàng tự, khiến nàng sợ hãi, lập tức tìm Hoàng Hậu xin giúp đỡ."

Chân Hoàn thở dài một tiếng: “Tìm không thấy bằng chứng Tiểu Phúc Tử Tiểu Lộc Tử có liên lạc với Kim Ngọc Nghiên, chúng ta liền không có chứng cứ. Trước phái người giám sát Gia Tần đi, đừng để nàng ta lại có cơ hội hại người.”

"Vâng, hôm nay ngài cũng bận rộn cả ngày, cũng nên sớm nghỉ ngơi."

"Ừ, nhớ kêu Hoà Uyển an bài người canh chừng Mai Tần và Vĩnh Giác."

Phúc Già cười nói: “Ngài yên tâm đi, Hòa Uyển đã tự mình chăm sóc Mai Tần rồi, ngài đó, đúng là quá vất vả."

Chân Hoàn cũng muốn biết, một cô gái trẻ trung phơi phới như mình sao lại thành bà nội chuyện gì cũng phải lo: “Không có cách nào, là số phận phải vậy."

——

Tuy Mai Tần giữ được tính mạng, nhưng thân thể chịu thương tổn, phải ở cữ hai tháng. Vĩnh Giác từ em bé sơ sinh khuôn mặt nhỏ nhăn nhúm đã biến thành em bé trắng nõn, Bạch Nhuỵ Cơ vẫn phải nằm trên giường tĩnh dưỡng.

Vĩnh Giác cũng được nuôi dưỡng ở Từ Ninh Cung. Nó là đứa bé ngoan, trừ phi thân thể không thoải mái nếu không rất ít quấy khóc. Nghi Tần Hoàng Kỳ Doanh cũng đang ở tại Từ Ninh Cung, cũng rất thích Vĩnh Giác, thường xuyên tới thăm em bé.

Hơn nữa từ sau khi Vĩnh Giác được sinh ra, tuy ngoài miệng không nói nhưng Cao Hi Nguyệt vẫn luôn đi theo Phú Sát Lang Hoa cùng nhau tới Từ Ninh Cung, nhìn Vĩnh Giác có phản ứng gì, trên mặt nàng cũng không nhịn được cười.

Hôm nay vừa vặn Cao Hi Nguyệt, Phú Sát Lang Hoa, Hoàng Kỳ Doanh đều ở chỗ Chân Hoàn, mọi người đang trò chuyện, Hoàng Kỳ Doanh liền có cảm giác muốn sinh.

Người của Từ Ninh Cung đã an bài đâu ra đấy cả rồi, ma ma đỡ đẻ cũng nói thai thi của Nghi Tần vị trí rất ổn, khi sinh sẽ không quá gian nan.

Nhưng nhìn các cung nữ đem từng chậu nước hỗn hợp m.á.u màu đỏ nhạt đi ra, sắc mặt Cao Hi Nguyệt ngày càng trắng.

Mọi người đều dồn sự chú ý về phía phòng sinh, nhất thời không ai phát hiện Cao Hi Nguyệt khác thường, thẳng đến khi nghe Mạt Tâm kêu lên mới phát hiện Cao Hi Nguyệt thế mà lại ngất xỉu rồi.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back