Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Sau Khi Thực Hiện Xong Ước Mơ Tôi Sẽ Làm Gì?

Sau Khi Thực Hiện Xong Ước Mơ Tôi Sẽ Làm Gì?
Chap 9


Dòng này để nói cho mọi người rằng sắp có bão =)))
_______________________________________Ngày hôm sau:Hôm nay là chủ nhật, Ichiko và Ichika không cần đi học.

Bắt đầu ngày mới tươi đẹp của Haru là một bữa sáng tuyệt vời của mẹ.Quan trọng hơn hôm nay là ngày mà cô cùng ba đến gặp nhà khoa học để bàn về chuyện lọ thuốc, nhưng tên đó lại hẹn 12h trưa.Tráng miệng xong, quyết định kiểm tra lại lọ thuốc.

Yosh mọi thứ vẫn rất tốt!Không biết nhà khoa học đó trông như thế nào nhờ?

Hình tượng một nhà khoa học mặc áo blouse trắng khuôn mặt tri thức lại hiền từ hiện lên trong đầu tôi.Bỏ qua chuyện đó hiện tại cô đang ở trong thư viện của 'nhà cô' thật sự cái thư viện rộng dữ luôn.

Có hằng trăm nghìn cuốn sách ở đây nói về đủ thứ trên đời nào là ma năng, ma thuật, công nghệ ma thuật, vũ khí ma thuật, động vật ma thuật, vân vân và mây mây.Lần theo kệ về ma thuật cô lấy ra một quyển có tên là ' Ma năng và cách sử dụng ma năng'Um...

Thì nó nói rằng ma năng là một dòng chảy vô hình, nó tựa như các dây thần kinh kéo dài khắp cơ thể, nguồn ma năng của mỗi người thường là ở tim, tim là nguồn cung cấp ma năng, tựa như năng lượng, ma năng được hồi phục và phát triển nhờ vào việc nghỉ ngơi và các chất dinh dưỡng từ thức ăn nạp vào cơ thể.Ta vó thể tùy ý điều khiển ma năng như: dồn tất cả về một bộ phận nào đó, giải phóng ra ngoài cơ thể.(vì không muốn chap dài nên các bạn cứ tưởng tượng nó là mana hay mp trong game vậy đó).Ma thuật là một thuật ngữ dùng để chỉ sự biến đổi ma năng có mục đích.Có 3 loại ma thuật chính:
+Ma thuật nguyên tố: đây là loại ma thuật cơ bản gồm 7 nguyên tố.Có hai ma thuật loại này nhưng hầu như chưa ai sỡ hữu là không gian và thời gian.

Mỗi người chỉ có thể sử dụng một ma thuậ và được mặt định từ khi sinh ra.

Phát hiện nhờ đá nguyên tố.+Ma thuật biến tính: Gồm các loại ma thuật khác như, hồi phục, cường hóa, debuff, thanh tẩy,....

Phát hiện bằng đá vô nguyên.+Ma thuật đen:Xóa trí nhớ, điều khiển xác chết, khế ước nô lệ,...

Đây hầu như ai cũng có thể sử dụng nhưng phải trả giá đắt.

Ma thuật đen bị cấm sử dụng trên toàn thế giớiVũ khí ma thuật dựa vào thể chất như độ nhanh nhẹn, sức khỏe..

Để xuất hiện phù hợp với chủ nhân của nó.

Như của Hoshi anh ta dù sức mạnh không lớn lắm nhưng tốc độ và sự nhanh nhẹn rất cao nên vũ khí là con dao găm.

Vũ khí có thể được nâng cấp bằng các loại quặng Diomion.Đá nguyên tố à, chắc onee-san sẽ có.

Haru chạy xuống phòng khách tìm, thật may mắn cả hai người đều ở đây."

Onee-chan""Gì vậy, Haruko" Ichika"Chị có đá phép thuật không?

Em muốn kiểm tra thuộc tính của mình!"

"Có!

Em đợi một chút" Ichika hướng về nhà kho."

Em hứng thú với phép thuật rồi à!

Chị nhớ em chả hứng thú mà, hồi còn nhỏ em còn từ chối đến học viện phép thuật, ngay cả gia sư em cũng bỏ qua luôn mà?"

Ichiko."

Em không biết nữa, không biết lúc nhỏ em nghĩ gì nữa, nhưng khi thấy anh Hoshi sử dụng nó em thấy nó thật ngầu""Vậy à, nhưng chị phải cảnh báo không phải ai cũng có thể sử dụng phép thuật đâu""Vâng"Tinh thần của Haru hơi tuột dốc.Ngay lúc đó Ichiko đem một chiếc hợp gỗ, mở ra bên trong là những viên đá."

Vâng!"

Haru cầm viên đá của nước.Hô thần chú lên thì viên đá phát ra ánh sáng."

Wao vậy là em có thể sử dụng phép thuật hệ thủy phải không" Haru háo hức."

Đúng vậy, sao em không thử luôn các đá khác nhỡ đâu em sở hữu cả hai nguyên tố luôn sao?"

Ichiko."

Vâng" Haru tiếp tục cầm những viên khác lên.

Nhưng đáng tiếc rằng không có viên nào phát sáng cả.Hơi đáng tiếc một chút, nhưng...

Còn ba viên đá cô chưa thử là vô nguyên và không- thời gian.Quyết định cầm lên, thật bất ngờ đá vô nguyên và đá thời gian phát sáng này."

Wow , Haru em có thể sử dụng ma thuật thời gian này" Ichiko cô ngạc nhiên thốt lên."

Thật hả!

Onee" Haru cũng bất ngờ nốt khi mình có thể sử dụng ma thuật thời gian."

Phải!!"

"Khoan đã Haru, ma thuật thời gian là một ma thuật hiếm, nhật bản hầu như chưa ai từng sở hữu.

Chị nghĩ tốt nhất em nên giấu nó thì hơn, nếu truyện này đến này bọn bắt cóc hay bọn buôn nô lệ thì chị không biết trước chuyện gì sẽ xảy ra đâu"Ichika lúc đầu rất ngạc nhiên về năng lực của Haru nhưng nghĩ lại sở hưu nó chưa chắc gì đã là tốt."

V-Vâng em sẽ giấu nó""Được rồi chuyện này chị sẽ nói với okaa-san và obaa-san""Vâng"Thế là Haru bỏ qua việc này một cách vô cùng tự nhiên.

Ngồi chơi cùng các chị của mình.Time to 12h:Cô và ba cùng lên một chiếc xe và đến một nhà hàng sang trong.

Đến quầy tiếp tân và đến bàn đã hẹn trước.

Ngay đó là một người con trai tầm 18 tuổi đang mặc một bộ đồ... học sinh?.Lại gần cô mới nhận ra, chàng trai tuấn tú trước mắt là Hoshi.

Mặt cô tươi hẳn lên.

Thì ra anh là một nhà khoa học.Lại gần bàn, Hoshi cũng khá là ngạc nhiên khi gặp cô.

Đứng dậy chào:
"Chào bác, cháu là Hoshi tatsuya rất hân hạnh được gặp bác, chào em Haru""Chào anh Hoshi""Chào cậu, tôi là Ryu mochiyo.

Thì ra hai người có quen nhau à, rất tốt""Vâng, mời hai người ngồi"Ba người cùng nhau nói chuyện rất thân thiết.

Ông Ryu cũng rất hài lòng với thái độ của cậu nhóc này, tuy trẻ mà tài, lại rất lễ phép.Hoshi cũng rất bất ngờ khi biết, cô bé anh làm quen lại là một thiên tài chế ra thuốc.

Ba người bàn luận về việc này, đến tận 4h mới xong.

Họ quyết định sẽ mở một cuộc tổng kiểm tra gồm các nhà khoa học khác.

Và nếu khả thi sẽ tung ra thị trường vào tháng sau.Hai người đi về, nhưng Hoshi cứ ngồi đó...
 
Sau Khi Thực Hiện Xong Ước Mơ Tôi Sẽ Làm Gì?
Chap 10


Double chap.
_______________________________________Hôm nay là thứ hai:Mọi người trong nhà đều đi cả.

Haru có hẹn với Hoshi đi chơi.

Cô mặc một bộ váy trắng dài quá gối và một chiếc mũ vành rộng.Hẹn nhau tại một quán cafe nhỏ, hai người cùng nhau vui chơi, ăn uống, nói về các thí nghiệm khoa học.Vui vẻ đến chiều, anh dẫn cô đến, một bãi biển gần đó.

Nơi cảnh mặt trời lặn vô cùng đẹp đẽ.Cảnh nặt trời vô cùng lãng mạn, anh nắm tay cô, cô cầm tay anh nhìn như một cặp tình nhận lãng mạn.Haru không quan tâm cũng không chú ý đến khung cảnh này mà chỉ quan tâm đến cây kem trên tay mình với cảnh mặt trời ngư trứng vịt ốp la kia.Đây là lần đầy cô thấy cảnh này.

Thật đẹp!.Sau đó hai người cùng về nhà, Hoshi vẫn đề nghị đưa cô trở về.Ngày qua ngày hai người vẫn cùng nhau đi chơi những lúc rãnh rỗi, cùng nhau đến những nơi vui vẻ cùng nhau.

Dần dần cô xem Hoshi như một người thân vậy.( 'người thân' nha chứ chưa gãy đâu')_______________________________________Hôm nay là cuộc tổng kiểm tra lại, cô cùng hai người chị của mình đến tới phòng nghiên cứu với hai cô chị mình .

Ngồi trên chiếc xe của Hoshi.

Sau 2h đã đến.

Đây mới thực sự là một khu nghiên cứu.

Toàn cảnh người người tấp nập, ai ai cũng trang trên người là chiếc áo blouse trắng.

Các cỗ máy côn nghệ tiên tiến.

Thật tuyệt vời!Ba người cùng nhau đến khu kiểm tra dưới sự chủ dẫn của Hoshi.

Đây là nột căn phòng với các thiết bị công nghệ.

Và nhiều mẫu thí nghiệm khác.Sau khi cuộc kiểm tra hoàn tất và được công nhận là thành công.

Tôi cảm giác cực kì hạnh phúc vì ước mơ sắp thành sự thật rồi.Một tuần sau trong khi cố gắng triệu hồi ra vũ khí ma thuật của mình cùng với các chị của mình, thì bất ngờ nó xuất hiện.

Vũ khí ma thuật của tôi không phải kiếm hay súng gì mà là...

Một con thỏ bông màu trắng?

Chị tôi nói rằng đây có thể là sinh vật ma thuật.

Sinh vật ma thuật là một loại vũ khí ma thuật nhưng nó có sự sống ý thức và khả năng tự chiến đấu.

Nó giống ngư thú cưng vậy.Không biết con thỏ bông này dùng như thế nào để chiến đấu?

Tôi cố gắng làm mọi thứ nhưng nó vẫn không thể tự cử động.Gần một tháng trôi qua, tôi cùng anh Hoshi vẫn cùng nhau vui chơi lúc rãnh rỗi.

Anh Hoshi có đưa ra một lời đề nghị là đưa anh ấy đến phòng của tôi để tìm hiểu thêm dung dịch kéo dài sinh mệnh nhằm mục đích tốt cho tôi.Tôi lập tức đồng ý mà không cần nghĩ ngợi.

Và cũng đã được sự cho phép của gia đình.Trước ngày công bố ra thị trường.

Anh Hoshi có mời tôi cùng gia đình ăn một bữa tối, cả nhà ai cũng đồng ý.Đó là một nhà hàng trên núi nhìn khá là sang trọng.

Nhưng bên trong chẳng có khách hàng nào cả, chắc là do anh ấy lo cho chứng sợ của tôi.

Thật tốt bụng!

Bên trong là một khuôn cảnh vô cùng sang trọng.

Bàn ghế thức ăn, mọi thứ đều được chuẩn bị xong.

Cả nhà tôi ai ai cũng vui vẻ ngồi xuống cùng nhau cười đùa vui vẻ.Đến giữa chừng của bữa tiệc anh Hoshi dường như nhận được một cuộc gọi của ai đó và xin phép mọi người ra ngoài nói chuyện, một lúc sau, anh ấy gọi tôi ra ngoài để bàn về thuốc.Tôi không nghĩ ngợi gì liền đi ra ngoài.

Bước ra ngoài chưa lợp định hình chuyện gì bỗng có một chiếc khăn bịt lấy miệng của tôi, ý thức chợt tiêu tan tôi bất tỉnh...
 
Sau Khi Thực Hiện Xong Ước Mơ Tôi Sẽ Làm Gì?
Chap 11


Hiện tại mình đang tắm trong nước mắt các bạn ạ◉‿◉.Chuyện là mình định viết một chap gần 4000 chữ rồi chia nhỏ ra làm bão chap nhưng ông trời nỡ lòng nào làm cho cái điện thoại của mình sập nguồn.Lúc mở lại mới thấy một khoảng không vô tận!!

Khóc!_______________________________________Pov Haru:Giật mình tỉnh dậy khỏi cơn ác mộng tôi vừa trải qua.

Thật là một giấc mơ kinh hoàng, trong mơ tôi thấy cả gia đình tôi đều chết trong đám cháy, những tiếng kêu thảm thiết của mọi người chìm trong biển lửa.

Thật đáng sợ!Sau một hồi bình tâm lại.

Cảm thấy tay và chân mình không thể cử động được.

Tôi cố gắng quan sát dù cổ tôi đang vị thứ gì đó giữ lại.

Sau một hồi chật vật quan sát, nhận ra tôi đang bị dính với một tấm kim loại với tư thế đứng, tay, chân kể cả cổ dường như bị giữ lại bởi một chiếc còng gắng với tấm kim loại này.Hình như đây là một phòng thí nghiệm, với rất nhiều dụng cụ thí nghiệm, và các lọ thủy tinh đủ màu sắc.Cố nhớ lại nhiều chuyện gì đã xảy ra.

Hình như là tôi được anh Hoshi gọi ra ngoài bàn chuyện gì đó nhưng lại bị bịt miệng rồi bất tỉnh.Là ai đã làm?

Chúng có mục đích gì?

Hình như lúc đó anh Hoshi cũng ở đó, không biết anh ấy sao rồi?

Có bị bắt đến đây không.Còn đang loay hoay với hàng tá câu hỏi trong đầu.

Chợt tôi nghe thấy tiếng mở cửa đối diện tôi.Bước vào...

Ngạc nhiên rằng đó là anh Hoshi.

Anh ấy trốn thoát được sao?"

Hoshi.

Anh có biết chuyện gì đang xảy ra không!

Sao em lại như thế này?

Chúng ta bị bắt cóc sao?..."

Hoshi chợt đưa ngón trỏ chặng môi tôi lại.

"Suỵt...!

Yên nào Haru!!

"Anh ấy sao thế?

Sao hành động của anh ấy trông cực kì thông thả như vậy?

Trông không giống như anh ấy bị bắt cóc cả!

"Đây là chuyện gì thế tại sao em lại bị trói vào đây?

Chuyện gì đã xảy ra vậy?

Xin hay nói cho em biết!"

"Không cần.

Chuyện hiện tại em cần là làm một cô bé ngoan ngoãn, à không một một cậu bé đã từng mới đúng chứ!"

Chuyện gì đang xảy ra thế này!

Tại sao anh ấy lại biết chuyện này?"

S...sao anh biết được chuyện này?"

"Ha ha ha ha ha ..."

Nụ cười kì lạ chưa từng có của anh hoshi vang lên.

Nụ cười đáng sợ đó Haru thật không muốn tin rằng đây là cùng một người luôn một nụ cười ôn nhu hằng ngày cô gặp."

Biểu cảm đó của em thật tuyệt vời lắm đấy!

Sao một người có thể tạo ta một thứ thuốc kì diệu như vậy lại ngây thơ đến kì lạ""..."

"Để tôi nói cho cô biết mọi chuyện.

Thật ra lúc đầu tôi kết bạn với cô thật ra cũng chỉ là tình cờ thôi.Khi đó thật ra tôi cũng có chút động lòng trước dáng vẻ ngây thơ đáng yêu của em.

Nhưng...

Đến khi tôi biết rằng người đã chế tạo ra thứ đó lại chính là cô!Bất ngờ!

Thật sự tôi rất bất ngờ đấy!

Nhưng tôi dần nhận ra chính sự bất ngờ này có thể biến tôi trở thành một nhà khoa học nổi tiếng thế giới và có thể mang lại cho tôi cả một gia tài khổng lồ nữa đấy!

Ha ha ha ...Kể từ đó tôi cố gắng tiếp cận cô, cố gắng lấy được sự tin tưởng của cô và cô đã mắc câu.

Không ngờ nó lại dễ đến thế đấy!

Sau khi có được sự tin tưởng của cô tôi đã được chính cô cho phép vào căn phòng thí nghiệm nhỏ của cô, tôi đã thu thập tất cả những gì liên quan đến 'nó' và đã vô tình phát hiện ra một lọ thuốc kì lạ.Tôi đã đem về xét nghiệm và điều tra kĩ lưỡng thì phát hiện ra thì phát hiện đó là thứ có thể biến đổi giới tính và cả dấu vân tay của cô trên đó nữa.

Như thế, cả kẻ ngốc cũng đủ để đoán ra chuyện gì đã xảy ra.Tôi đã giăng bẫy tại nhà hàng trên núi và cố tình mời cả nhà cô đến.

Sau khi đã bắt được cô đến đây và...

Bùm!

Nó nổ tung.

Biết cái gì không?

Ha ha ha ha ha..."

"A...

An...

Anh n.. nói gì"Có phải đây là mơ không, nếu là mơ xin hãy để tôi tỉnh dật ngay lập tức và quên hết những gì tôi nghe đi.

Tôi không muốn tin vào tai mình nữa rồi!Gia đình tôi, thật sự tôi đã cảm thấy rất ấm áp khi ở cùng họ, dù thời gian không quá dài, nhưng cũng đủ để họ trở thành điều quan trọng nhất trong cuộc đời tôi.Pov3:Haru sau khi nghe, thân thể run rẫy sợ hãi.

Khuôn mặt trắng bệch, vài giọt nước mắt bắt đầu rơi."

Ô lại một biểu cảm tuyệt vời trên khuôn mặt đáng yêu này.

Tôi thích!Được rồi, bây giờ là đến phần chính.

Chắc cô cũng không biết lí do tôi đưa cô đến đây phải không?

Hay để cô nói luôn là tôi sẽ lấy đi toàn bộ kí ức về 'nó' đừng lo sẽ không đau đâu...

Nhỉ?"

"Hởi đấng tối cao, xin hãy cho ta sức mạnh, thứ có thể kiểm soát kí ức con người"Khi vừa đọc câu thần chú vừa đưa tay về phía Haru.

Một hàng hình ảnh như những thước phim chạy ra từ vùng trán cô, tạo thành một quả cầu đen trên tay tích tụ trên tay anh ta.Trong khi đó khuôn mặt Haru cực kì đau đớn.Phép thuật của tên Hoshi này dùng là một loại ma thuật cấm.

Nó có khả năng điều khiển kí ức của một ai đó nhưng cái gia phải trả là sự đau đớn tột cùng, đau đến chết đi sống lại của nạn nhân và gần như rút cạn ma năng của người dùng.

Trong khi Haru đang chịu đau, nhưng cớ sao nhìn hoshi cứ bình thường có khi là một chút vui vẻ khi nhìn thấy Haru đau đớn.

Nếu là một người bình thường khi bị rút gần cạn ma lực toàn thân sẽ mất hết tất cả sức lực.Có thể là từ chiếc nhẫn hình đầu lâu trên tay chăng?Bỗng một quả cầu lửa hướng hoshi bay thẳng đến.

Nhưng nó chợt biến mất khi chạm vào anh ta.

Tiếp tục duy trì ma thuật để cho nó lơ lửng trên không.Hoshi đã cảm nhận được nguồn ma lực và quay về hướng đó.

Anh ta ngạc nhiên khi đó là ...
_______________________________________Tác: Mình chắc chắn rằng 90% các bạn reader nghĩ Hoshi là nam9 phải không?

Biết màಡ ͜ ʖ ಡ!

Nhưng rất tiếc, mình không thích đi theo mấy cái motip cũ lắm và rất thích bẻ lái.Thanks for reading.
 
Sau Khi Thực Hiện Xong Ước Mơ Tôi Sẽ Làm Gì?
Chap 12


Quay lại khiHaru vừa mới bị bắt đi:Bùm...!!!

Một vụ nổ phát ra ngay nhà hàng núi.

Vụ nổ rất lớn với bán kính gần 50m, thổi bay mọi thứ xung quanh tạo ra một cái hố lớn sâu tầm 1m.Tưởng chừng như mội thứ đều bị thổi bay.

Nhưng không ngờ rằng ngà Mochi vẫn còn sống và đang được bảo vệ bời một màng từ trường.Thật ra, Ichiko đã nghi ngờ về việc này rồi.

Từ thái độ đối xử khác thường đối với Haru, đến cuộc kiểm tra và cả bữa tiệc này nữa.Trực giác của cô đã mách bảo rằng trong chuyện này có gì đó bất ổn.

Ichiko đã nói với ba mẹ cô về chuyện này.Ông bà mochi lúc đầu cũng có chút cảm tình với Hoshi nhưng khi nghe con gái họ nói, hai người cũng bắt đầu cảnh giác.

Mọi người quyết định cư xử như bình thường để tìm xem Hoshi có mục đích gì đó xấu xa hay không?Khi được mời tham gia bữa tiệc này, bọn họ đã lập ra một kế hoạch phòng tránh đây là cái bẫy của anh ta sắp xếp.Ichika có nhiệm vụ là luôn theo dõi nhất cử nhất động của Hoshi.

Ichiko thám thính toàn bộ nhà hàng tìm xem có bẫy hay là không?

Ông Ryu chuẩn bị cho mọi tình huống xấu nhất.

Còn bà Inari cố gắng làm cho Hoshi phân tâm.Bữa tiệc khi bắt đầu, Ichiko vờ như đi vệ sinh thám thính khắp nơi.Từ khi Hoshi ra ngoài nghe điện thoại đến khi Haru bị bắt tất cả mọi chuyện đều lọt vào tầm mắt của Ichika.

Lúc ấy cô cũng hoảng lắm nhưng cố gắng bình tĩnh suy nghĩ.

Nếu đuổi theo chắc chắn không kịp, phải nhanh chóng vào báo mọi người.Vội vã bước vào:
"Ba!

Haru bị tên đó bắt rồi""Cái gì!

Hắn hành động rồi à!"

Cánh cửa bất chợt lại mở ra với một lực đạo như rất gấp.Khuôn mặt hối hả của Ichiko."

Ba!

Có bom khắp nơi.

Mau dựng rào chắn, nó sắp nổ rồi.
_______________________________________
Quay lại hiện tại:Người phóng nó chính là ba của cô Ryu.

Đứng sau ông là Ichiko Ichika và Inari.Khuôn mặt hiện tại của ông trông vô cùng bình tĩnh nhưng không thể che dấu sự tức giận trong đó."

Ha!

Còn sống sao, cũng không ngạc nhiên lắm""Chúng tôi đã biết hết tất cả rồi, tốt nhất cậu hãy thả Haru ra và dừng tất cả mọi chuyện lại.

Chúng tôi có thể khoan hồng""Ha ha ha...

Nực cười.

Ông nghĩ ai lại từ bỏ vinh quang khi nó ở trước mắt chưa?"

"Thế là cậu muốn chiến đấu sao?"

"Ông nhìn tôi giống muốn đầu hàng lắm à!"

Ông Ryu xoay ra sau ra hiệu cho hai người con gái của mình giải cứu Haru, bà Irina cần phải hỗ trợ ông.

Ông nghĩ, tên này tự tin đấu với một người như ông chắc chắn không đơn giản cần phải đề phòng.Ichiko và Ichika đến gần Haru định cứu cô thì bị một bóng đen to lớn chặn lại.Nó là một con Dark knight.

Toàn thân nó được bao phủ thời một màu đen đêm bóng tối.

Hình dáng chung giống như một chiến binh khoát trên người bộ giáp đen.

Cao tầm 2m.

Trên tay là một thanh kiếm.'Kị sĩ bóng đêm!?

Đây là ma thuật bóng tối cấp 3 mà'Ichiko"Ichika!

Cẩn thận đấy!"

"Vâng""Start" Ichika-Ichiko.Hai người đồng thanh và lấy ra từ không gian ma cụ.

Của Ichika là một thanh katana chuẩn nhật bản be like:

Của Ichiko là một cây cung be like:

Con kị sĩ bóng đêm lao đến dùng thanh kiếm trên tay vung xuống chỗ Ichika, nhưng cô tránh được, tạo ra một vết nức lớn."

Mũi tên băng" Ichiko ở một bên giương cung hướng về con kị sĩ bóng đêm, rồi hô cầu thần chú bắn ra một mũi tên băng ngay giữa thân nó.Con kị sĩ do thân hình to lớn, di chuyển không nhanh nên ăn trọn vào ngay thân.Nhưng gần như không hề gây nhiều sát thương lắm.

Nó tiếp tục khôi phục lại tư thế, mũi tên trên ngực giờ đã bị nuốt trọn.

"Hỏa Trảm"Không để con kị sĩ hành động, Ichika lao lên, bọc lửa trên thanh katana chém ngay đầu nó.Nhưng tình thế vẫn vậy.

Kị sĩ bóng đêm vẫn không si nhê.

Ngay lúc đó nó vung thanh gươm về hướng Ichika.Vẫn còn đang chuẩn bị tiếp đất.

Do không có thế tránh, cô sử dụng thanh katana để đỡ, nhưng do lực của kị sĩ bóng đêm quá mạnh nên cô bị văng mạnh vào tường.

Cô phun ra một ngụm máu."

Ichika!

Vạn băng tên"Ichiko tiếp tục sử dụng ma thuật, tạo ra hàng chục mũi tên lao về hướng của kị sĩ nhưng dường như tình thế vẫn không khác mấy.Kị sĩ bóng đêm, vung thanh gương về hướng Ichiko.

Cô đã tránh nhưng không ngờ nó tiếp tục tung một cú đấm về hướng cô."

Băng khiên" Dù không kịp trở tay, nhưng Ichiko vẫn nhanh trí tạo ra một chiếc khiên băng để đỡ.Do lực đấm quá mạnh, chiếc khiên vở tan tành.

Ichiko văng đến gần Ichika.'phải làm sao đây.

Con kị sĩ này ít nhất cũng phải là ma thuật trung cấp 2.

Mình và Ichika vẫn đang sơ cấp 3.

Khả năng chênh nhau quá lớn.

Phải nghĩ cách khác thôi!'Chưa dừng kị sĩ bóng đêm lại tiếp tục vung thanh gương về phía hai người.

Do còn đang trọng thương khả năng né được cú này là không thể.Tưởng chừng như sắp toang đến nơi."

Giam cầm"Một chiếc lồng sắt xuất hiện và nhốt nó lại.

Người thi triển không ai khác là Inari, mẹ hai cô."

Hai con có sao không"Bà Inari chạy đến chỗ hai người.

Sử dụng ma thuật hồi phục'Heal'."

Cảm ơn okasan chúng con đã ổn"Hai chị em ichi sau khi hồi phục mới nhận ra người cứu mình là mẹ."

Hai con ổn là tốt rồi!

Ba con xử thằng nhóc kia được nên gọi mẹ sang đây giúp hai con""Vâng!

Nhưng kị sĩ bóng đêm này quá mạnh, phép thuật của con và Ichika hầu ngư không thể làm gì nó!

Làm sao ta có thể tiêu diệt nó đây?"

"Không sao ba con sẽ xử thành nhóc kia nhanh thôi.

Hiện tại việc của chúng ta là cứu Haru và cầm chân kị sĩ bóng đêm .Hai con nhau mở còng giải thoát cho Haru ma thuật của mẹ có thể cầm chân nó một chút""Vâng"
_______________________________________Bên phía ông Ryu khá là thuận lợi.

Hiện tại ông đã là ma pháp sư trung cấp 3, còn hoshi quá lắm cũng chỉ trung cấp.Sao có thể thua.Ông và bà nãy giờ cũng quan sát con kị sĩ bóng đêm.

Nên bà Inari đi giúp hai người họ.Ông nhìn về phía hoshi trên người toàn vết trầy xướt, đang thở hồng hộc."

Hóa bóng"Hoshi hóa thành một chiếc bóng, trên mặt đất lao về phía của ông ryu.

Đến sau lưng ông.

Cậu ta nhảy lên hướng mũi dao về phía ông đâm.Ryu nhanh nhạy né sang một bên tung một đấm có bọc ma thuật lửa, và anh ta đã ăn trọn nó.Nôn ra một ngụm máu.

Chưa đầy 3 giây thì :"Hỏa cước" Ông Ryu tiếp tục tấn công dồn dập, cú đá lửa đầy uy lực."

Hóa bóng"Định sẽ hóa bóng né cú đá đó nhưng đã không kịp.

Hoshi tiếp tục nhận xác thương rất lớn và bị văng ra xa."

Hóa ra cậu cũng chỉ có nhiêu đó, vậy mà dám bẫy gia đình tôi còn âm mưu chiếm đoạt công sức của con gái tôi.

Chán sống""Ha!

Ông nghĩ tôi chỉ làm vậy thôi sao.

Nếu ông khi đó đã chết.

Thi tôi đã bán cô ta cho mấy lão béo rồi.

Chắc chắn cảnh tượng sẽ rất thú vị"Anh ta hiện tại đang thoi thóp nằm trên sàng.

Nhưng vẫn cố khiêu khích ông Ryu."

Mày!!!

Vậy để tao tiễn mày xuống địa ngục"( sao nghe câu này giống của nhân vật phản diện thế nhờ:)"Hỏa cốt"Tung một ngọn ma thuật lửa về phía Hoshi nhưng kì là cậu ta bỗng biến mất...
_______________________________________

Tại sao mình không ra chap thường xuyên?Tg:bận lắm!

Nào học, giúp mẹ, các sở thích khác bla bla bla...

(Tại lười á ( ̄ε ̄@) )
 
Sau Khi Thực Hiện Xong Ước Mơ Tôi Sẽ Làm Gì?
Chap 13


"Chạy rồi".
___________"Gra...!!!"

Thời gian trói buộc đã hết, những sợi xích ma thuật đứt ra.

Con kị sĩ bóng đêm đã thoát.

Nó bắt đầu quan sát xung quanh tìm mục tiêu của nó.

Nhưng không thấy ai cả."

Hỏa quyền" Cú đấm với tốc độ không quá nhanh nhưng lại mang một nguồn ma lực mạnh mẽ lao đến.Với đặc tính không né tránh cùng với phản ứng chậm chạp của cơ thể to lớn.

Dĩ nhiên, là không thể tránh, với nguồn ma lực hệ hỏa to lớn gấp nhiều lần Ichka,cánh tay nó tan biến.Người tung ra nắm đấm không ai khác chính là ông Ryu.

May thay trong thời gian ma thuật trói buộc còn hiệu nghiệm, vợ ông cùng hai cô con gái đã kịp thời mang Haru đi.Cánh tay con kị sĩ biến mất, nhưng không mất quá nhiều thời gian, đã mọc lại."

Không tệ, ít ra ngươi cũng có chút bãn lĩnh"Từ trong mũ giáp, hai tia sáng đỏ rực hiện lên như hai viên ngọc máu.

Giáp nó nức ra, thay vào đó là một bộ giáp đỏ thẫm, với nhiều gai nhọn, cùng cặp sừng máu trên đầu.

Nó trông như hậu duệ của satan, đáng sợ."

Ma thuật hắc ám?

Bất ngờ đấy!"

"Gra!!!"

Nó rầm lên, cùng với thanh chùy khổng lồ mà tác giả cũng méo biết ở đâu ra lao lên hướng ông."

Ma thuật triệu hồi...

"Lấy ra một thanh đao, ông dứt khoát khứa lên tay mình, nhỏ một giọt máu lên thanh đao đao, nó phát ra một loại ánh sáng hoàng kim.

Ông lao lên chém về hướng nó."

Long nham thạch!

Trảm!!!"
___________Pov Haru:Tỉnh lại sau cơn đau đớn triền miên và một giấc mơ khủng khiếp, quan sát mọi thứ xung quanh.Căn phòng ngủ quen thuộc cùng với chiếc giường quen thuộc,đây không nhà tôi đấy chứ!Tại sao tôi lại ở đây!

Hình như là tôi đã ngất trong khi bị tên Hoshi giả tạo đó thi triển một loại ma thuật kì lạ..."

Con tỉnh rồi à!"

Một giọng nói vô cùng ấm áp và thân quen.

Nó như kéo tôi khỏi suy nghĩ vẩn vơ.Chậm rãi nhìn về hướng ấy, từng giọt nước mắt tôi vô thức lăn trên má.

Đo...đó là okaa-san."

Sao vậy?

Hắn đã làm gì con"Okaa-san nhanh đến gần tôi, khuôn mặt tràn đầy lo lắng.Đến khi cảm nhận được hơi ấm quen thuộc, tôi vội vã ôm okaa, mong đây không chỉ là một giấc mơ.Là thật!

Cố gắng ôm chặt nhất có thể."

Sao thế Haru!

Hắn ta đã làm gì!

Con hãy nói đi, mọi chuyện đã ổn rồi, ba của con đã xử hắn rồi, nhanh kể lại mọi chuyện cho mẹ"Okaa ôm lại tôi, nhẹ nhàng vuốt tóc tôi mà an, chấn an."

Ba và các chị có ổn không"Nếu kaa-san của tôi vẩn ổn, chắc mọi người không xảy ra chuyện gì đâu ha.

Dù nghĩ là vậy nhưng tôi vẫn lo lắng."

Không sao hết, mọi người vẫn khỏe mạnh, họ đang ở phòng khách.

Nếu muốn con có thể ra đó"Phần nào lo lắng trong tôi cũng vơi đi.

Tôi thật muốn gặp họ ngay bây giờ.
__________________Phòng khách be like:Một không khí kì lạ.

"Các con nghĩ thế nào về chuyện này""Thật ra thì việc này con cũng đã từng nghĩ đến nhưng không ngờ nó lại xảy đến.

Với lại hắn ta chắc chắn sẽ không làm liều mà giết chúng ta đâu, nếu làm vậy sẽ sinh ra nghi ngờ từ mọi người, nhất là những người họ hàng của ta, với lại hắn còn sử dụng ma thuật hắc ám, còn mạnh như vậy, nhất định có người đứng sau"Ichiko ngồi, nghiêm túc phân tích mọi thứ trông như một thám tử chuyên nghiệp."

Ta cũng nghĩ như vậy, còn Ichika""Con nghĩ mục đích của hắn không chỉ là vinh quang và tiền tài, mà là một thứ khác.."

"Um, có thể lắm"
Không khí tiếp tục căng như sợi bún bị kéo căng.

Và nó đã bị đứt ra khi một giọng nói trong trẻo mà ngọt ngào...
 
Sau Khi Thực Hiện Xong Ước Mơ Tôi Sẽ Làm Gì?
Chap 14


你好 !Nhẹ nhàng bước xuống sau cô là okaa-san, một bầu không khí căng thẳng ập vào người cô.Trước mắt là cảnh 3 người nhà của cô nhìn nhau như nói chuyện bằng ánh mắt.Chợt một cảm xúc động gọi:"obaa-san, onee-san!

Mọi người thật không sao"Ba người nghe được giọng cô.

Mặt hóa vui vẻ nhìn Haru.

Ba cô nét mặt ôn nhu: "Con đã tỉnh rồi à!

Mau mau lại đây".Haru nhanh lại, được Ichiko cho ngồi giữa hai chị của mình.

Ngồi đối diện với ba mình, khôn mặt ông trông lo lắng bất thường."

Bây giờ con cảm thấy như thế nào?"

"Hơi đau đầu một chút" Thật, tôi thấy đầu mình hơi nhói.

Nhưng sao khi nói biểu cảm của mọi người trông khó coi thế.Khuôn mặt mọi người chợt lo lắng.Ichiko onee lên tiếng sau một hồi im lặng:"Em còn nhớ chuyện gì không kiểu như ... có nhớ hắn...

Hoshi đã làm gì với em và... có nhớ gì về ước mơ của em không..."

"Đương nhiên là c..."

Tôi vẫn còn nhớ chuyện gì đã xảy ra trước ngất đi.

Nhưng còn cái kia... cái gì ấy nhờ!

Tại sao cảm giác của tôi thật kì lạ.

Cái cảm giác như một thứ gì đó mình đã khắc ghi vào đầu nhưng nó chợt biến mất.Giọng tôi dần nhỏ lại tưởng chừng câu trả lời của tôi như chắc chắn nhưng không thể nói... không thể nhớ được.Chuyện gì đang xảy ra.

Chuyện gì thế này, tại sao... nó thật khó chịu.

Dường như tôi vừa đánh mất một thứ gì đó rất quý giá...

"Haru!

Haru!

Haru!

" Chợt tỉnh lại sau đợt lũ suy nghĩ bởi tiếng gọi của Ichika onee.

Tôi nhận ra mình đang ... khóc?.Nhìn xung quanh, ba tôi, chị tôi, mẹ tôi mọi người đang nhìn tôi với ánh mắt vừa lo lắng vừa buồn.

Ba tôi nhẹ nhàng xoa đầu tôi cười ôn nhu."

Không sao con không cần cố nhớ ra đâu!

Vừa mới tỉnh lại chắc vẫn còn mệt mau lên phòng nghỉ ngơi đi""Vâng!"

Tôi nghe lời ba và được mẹ đưa lên phòng.Sau khi Haru được đưa đi.

Ichika tỏ vẻ tức giận nhưng cố kìm nén nói."

Hắn ta đã thật làm xong""Ta e là vậy!"

Ông Ryu bình tĩnh nhưng trong lòng đanh phát hỏa, con gái ông bị tước đi công sức mười mấy năm, có người ba nào lại không tức giận."

Con thấy trước hết ta cứ, im lặng tìm kiếm hắn ta và nếu có thể chúng ta sẽ lấy lại phần kí ức của Haru còn nếu không được đành phải... chôn vùi nó.
 
Sau Khi Thực Hiện Xong Ước Mơ Tôi Sẽ Làm Gì?
Chap 15


"Không!...

Không!...

Xin đừng... xin đừng làm hại họ!...

Không!!!"

Haru chợt bật dậy sau cơn ác mộng khủng hoảng, trán cô đẫm mồ hôi, mặt trắng bệch.'Ác mộng sao' Haru nghĩ, dù nghĩ là thế nhưng sao cảm giác lại thật đến vậy.Haru cố gắng quên đi nó, nhắm mắt cố gắng ngủ tiếp, do cô đã quá mệt sau mọi chuyện dù cô không nhớ chính xác.Sáng hôm sau.Vươn vai, hít thở nhẹ nhàng chào ngày mới, những tia nắng dịu dàng le lói qua cửa sổ tung tăng khắp phòng.

Tiếng chim hót ngoài cửa sổ vọng vào.Haru rời giường cảm giác có chút khó chịu do tối qua ngủ không đủ giấc.

Vệ sinh cá nhân thật cẩn thận, đánh răng, rửa mặt,... thay một bộ đồ vải nhẹ vừa vặn phù hợp.Bước xuống nhà, Haru đón nhận nụ cười chào buổi sáng cùng mọi người.Mọi người trông thật bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra.

Ngồi vào bàn, cùng mọi người ăn sáng.

Thật ngon, món okaa-san của cô nấu lúc nào cũng thật tuyệt.Mọi người cùng nhau ăn, trò chuyện cười đùa vui vẻ.

Sau bữa cơm là khoảng thời gian trống vắng nhất của ngôi nhà.

Mọi người đều đi cả rồi, ai cũng có việc cần làm.Như một thói quen Haru bước vào căn phòng thân thuộc nhưng cảm giác hơi xa lạ.Lướt qua mọi ngóc ngách, mọi thứ trong này, cảm giác, mùi hương khó chịu của căn phòng nhưng lại không khiến cô khó chịu.Tất cả từ những chất lỏng đủ màu sắc từ những quyển sách cũ dày đặc đến những tờ ghi chú nhỏ chen chút nhau những kí hiệu.

Mà cô dường như đã quên đi tất cả.Tất cả, đều khiến cô như muốn nhớ một cái gì đó rất quan trọng nhưng không thể.

Cảm giác này thật sự rất ... khó chịu.Bước ra khỏi đó, hiện tại Haru thật không thoải mái với cái cảm giác đối lập ấy nữa rồi.Haru cứ đi từ nơi này đến nơi khác như tìm kiếm một thứ gì đó nhưng cô cũng chẳng tìm gì.Và cho đến khi cô đặt chân vào ...

Thư viện, tại sao lại là nơi này?

Bước chân vào, một không gian to lớn bào phủ là những cuốn sách xen kẻ mà ngăn nắp nằm trên những kệ sách cao từ những cuốn sách mỏng về những câu chuyện cổ tích đến những quyển từ vựng toàn là chữ với chữ.Thật ra cô cũng chẳng biết tại sao mình lại đến đây và đến đây để làm gì nữa.

Cứ như một cái gì đó thôi thúc cô đến đây vậy.Lướt qua tất cả, cô vô ý lấy ra một quyển sách với bìa là " Cuộc hành trình của kí ức".Nó như tỏa ra một mị lực vừa đủ để hấp dẫn Haru.

Và thế là cô đã đọc nó...
 
Sau Khi Thực Hiện Xong Ước Mơ Tôi Sẽ Làm Gì?
Con tác nó chưa die


Yoh

Chào mn!

Ừm.......

Thì mình xin thông báo là chuyện chưa drop đâu ạ :v
Chỉ là do nghỉ hè xong mình bận sml á :((
Hiện tại tình hình khá ổn, mình sẽ 1 chap 1 tuần nhà
Nếu siêng 2chap/tuần
Tks
 
Sau Khi Thực Hiện Xong Ước Mơ Tôi Sẽ Làm Gì?
Chap 16


Đặt tay lên trang bìa cũ của quyển sách, Haru lật ra trang đầu.

Với tông màu trắng vàng thể hiện sự cũ kĩ và dường như đã một thời gian dài rồi nhưng vẫn chưa có ai đụng vào.Trang đầu với tựa đề "Kí ức và nhận thức của con người".

Haru như bị kéo vào bởi sự tò mò của chính mình.Cô đã đã đọc, đọc, đọc và đọc nhiều hơn nữa đến khi đã hết chương I, kéo dài hơn 10 trang.

Cô mới chợt thức tỉnh, chương I là sự giải đáp về kí ức và nhận thức của con người của nhà thám hiểm Bike misteryÔng đã kể hết về những gì mình biết, về nguồn gốc sự thao túng, sự điều khiển của kí ức và nhận thức của thế giới bởi 1 thế lực toàn năng.Haru đặt quyển sách lên kệ và bước ra khỏi thư viện cùng những ý nghĩ mơ hồ.Ra ngoài phòng khách một cách vô thức, nhìn vào đồng hồ gần đó.

Đã 5h chiều, cô mới bất ngờ bởi sự nhanh chóng của thời gian.Cánh cửa chính mở ra, hai người chị của cô bước vào, bắt gặp cô đang hơi thờ thẫn.

Ichka nhảy bổ vào Haru mà ôm:- Hôm nay có chuyện gì à?

Sao trông em lạ thế? / IchikaHaru sau câu hỏi của chị mình mà nhìn Ichiko rồi lại nhìn Ichika:- Em không sao chỉ là em hiện tại thấy ko khoẻ / HaruHai chị em nghe vậy dù lo lắng nhưng lại cố ý cho qua và bắt đầu đi tắm và thay quần áo.

Và làm bữa tối.

Ba mẹ họ vắng 1 tuần.Ngồi vào bàn ăn, nồng nặc mùi thơm ập vào mũi cô bởi đồ ăn mà chị mình chuẩn bị.

Cô như chưa từng xuất hiện cảm xúc của buổi chiều, không suy nghĩ thẫn thờ mà trở nên hồn nhiên vui vẻ vì thức ăn.Nở nụ cười trên môi, thứ đã làm hai nười chị của cô mà đỏ mặt.

Ichiko như một thói quen lao vào cô mà nựng má mặc cô đang ăn.Ichiko thì ngồi chỉ biết mỉm cười, lắc đầu mà ăn.Bữa cơm đã xong.

Do mới 7h nên ba người vẫn chưa ngủ.

Ichika ngồi chán nảng, bỗng chốc mặt cô trở nên gian xảo, thì thầm một thứ gì đó với Ichiko.Không biết ichika nói gì nhưng chỉ thấy Ichiko lúc đầu lắc lắc do dự nhưng một lúc sau lại đỏ mặt có vẻ như cô đã đồng ý việc gì đó.Haru đang ngồi xem một chương trình trên TV về phép thuật cho người mới.

Hình như cô đã dần hứng thú với thứ gọi là phép thuật.

Đang chú tâm vào màn hình, haru chợt cảm thấy có dự cảm không lành.

Xoay về phía sau , đập vào mắt cô là hình ảnh Ichika trên tay là bộ đồ gấu hồng với gương mặt kì quoặc, kế bên là chị hai Ichiko của cô hình như trông hơi đỏ mặt nhìn cô.- Haru~~!

Hay là chúng ta chơi 1 trò chơi đi~~- T-trò gì...
 
Sau Khi Thực Hiện Xong Ước Mơ Tôi Sẽ Làm Gì?
Chap 17


Chúc mừng truyện 1k wiew :3
____________________________Xoạt...

Xoạt ...- Ưm~~ đừng...

Dừng lại...

Em không muốn...A~~Sau một hồi vật lộn, Haru cuối cùng cũng ấm ức mà mặc vào.

Hiện tại trông Haru vô cùng dễ thương cơ đấy.- Ỏ~~~ trông em kìa thật đáng yêu.Ichika nhìn kiệt tác cô vừa mới tạo ra mà lòng vui sướng, cô ngất mất thôi.Ichiko không biết vì lí do gì mà quay lưng về phía Haru.

Nhưng thật ra cô chẳng dám nhìn tiếp nữa, nếu không cô sẽ chết vì mất máu quá.Ba người sau đó nào là kể chuyện, tâm sự, xem phim ma, đánh gối, vô cùng náo nhiệt.Buổi tối trôi qua một cách cực kì vui vẻ.Hôm sauMọi thứ cứ như ngày hôm qua, Haru tạm biệt các chị, cô lại một lần nữa tìm quyển sách ngày hôm qua, lật tiếp chương II : Nhận thức hiện tại, quá khứ và tương lai.Haru chăm chú mà đọc, nội dung của chương này nói về sự lưu trữ nhận thức, khá là khó hiểu và phức tạp nhưng Haru có vẻ như bị cuốn hút quá, quên cả thời gian.1 tuần trôi qua~~Chương III rồi IV rồi lại X 1 tuần đã trôi qua một cách nhanh chóng, quyển sách dày cộm lúc kia nay đã được đọc hết một cách nhanh chóng.Toàn bộ nội dung của quyển sách trình bày về nhận thức con người nhưng thật ra là nói về đấng toàn năng điều khiển mọi sinh vật trên thế giới NioTasous.Haru gần như ngoài thời gian bên hai người chị và thời gian sinh hoạt thì cô đều giành hết cho quyển sách.Cuối trang sách là một hàng kí tự kì là mà cô chưa bao giờ thấy qua.Hiện tại vừa 3h kém, khoảng hai tiếng nữa hai hai người chị cô mới về.

Haru khá hụt hẫng vì cô hiện tại không có việc gì làm cả.

Chợt cô nhớ đến việc luyện tập ma thuật, nhưng vấn đề là cô chẳng tìm thấy một quyển sách ma thuật nào kể về thời gian cả.Cô cũng cảm thấy lạ kì thay, Haru thoáng trong đầu ý nghĩ sẽ đến thư viện của thành phố xem có thể tìm được gì hay không.Nhưng lại nhớ đến cô hiện đang bị cấm cửa mà còn mắc chứng sợ đông người.

Cô chẵng biết nên làm sao cả.Nghĩ mãi nhưng chẳng biết làm gì nhưng Haru thật sự muốn tìm quyển sách nói về thời gian.Haru đành làm liều, cô còn nhớ đến trong chương V có đề cập đến loại ma thuật điều khiển con người bằng sắc đẹp, nó giúp người niệm chú điều khiển tâm trí con người thông qua đôi mắt nhưng điều kiện là người niệm chú cần phải sỡ hữu mị lực nhất định, mị lực càng lớn ma thuật càng mạnh.Haru hơi bâng khuâng về mị lực.

Nghe nó giống như kiểu bạn càng đẹp thì càng hữu dụng.

Cô không biết mị lực của cô có đủ yêu cầu không nữa.
 
Back
Top Bottom