Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Sau Khi Tham Gia Show Sinh Tồn Cùng Anh Trai Đỉnh Lưu

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
649,220
Điểm cảm xúc
0
Điểm
36
AP1GczOQ0F_3E7uD1OPRYY_khQ0mb6150dLhb6-78jGjW9sjMnsjeZ-3vOiMWXGJZy2WP7oNrfvJJuJAOBF-AU5BtHFTNXzeneZ_qTDuV9nH7mbVkZYUWcLUv8xqmtUCqKPsXgBpbigE-DiBhBC481PN-9Aw=w215-h322-s-no-gm

Sau Khi Tham Gia Show Sinh Tồn Cùng Anh Trai Đỉnh Lưu
Tác giả: Kiết Dữ Lộc
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Xuyên Không, Trọng Sinh, Nữ Cường, Sủng, Hệ Thống
Trạng thái: Đang ra


Giới thiệu truyện:

Đại lão mạt thế Lục Dạng xuyên về rồi.

Cô phát hiện mình là người qua đường bia đỡ đạn trong một quyển truyện giới giải trí, mà anh trai Lục Minh Tự là nam phụ thứ N yêu nữ chính.

Sau khi anh trai tham gia show sống còn nơi hoang dã, ăn không no ngủ không đủ, mỗi ngày đều lo lắng cái ăn, danh tiếng ngày càng xấu.

Không bao lâu sau nhà họ Lục cũng xuống dốc.

Để thoát khỏi vận mệnh, Lục Dạng quyết định cùng anh trai tham gia show sinh tồn.

Trước khi quay show---

Lục Minh Tự nói, “Em gái tôi từ nhỏ đã bệnh tật ốm yếu, mềm yếu không thể tự lo liệu, có gì không được mong mọi người lượng thứ."

Sinh tồn ngày đầu tiên, Lục Dạng cầm phi tiêu, chỉ nghe thấy một tiếng vút, phi tiêu bay xuyên qua camera, bắn vỡ ống kính.

Cư dân mạng: Đạo diễn! Chiếu lại đi!

Sinh tồn ngày tiếp theo, Lục Dạng phản ứng nhanh chóng, ra tay chính xác, tàn nhẫn nắm đầu rắn đuôi rắn, mắt không chớp một cái.

Mắt chó bằng titan của đám cư dân mạng trừng lớn: Này mà kêu mềm yếu, không thể tự lo cho mình hả?

Quay show ngày thứ N, mọi người phát hiện, thăm dò địa hình, xuống biển bắt cá, thu hoạch con mồi…… cái gì Lục Dạng cũng biết, kỹ năng sinh tồn 100 điểm!

**

Có paparazzi chụp được cảnh Lục Dạng vô cùng thân mật với người đàn ông xa lạ, hai người ngồi trong xe ôm hôn nhau, mà chiếc xe kia bị bóc ra là của người đàn ông đẹp trai xuất thần trong giới giải trí - Giang Nghiễn Chu.

Toàn mạng vội vàng hô hào: Lục Minh Tự mau về đi! Bạn thân anh sắp biến thành em rể rồi!

Lục Minh Tự bị tên đàn ông tâm cơ nào đó đưa đi bế quan tập huấn:?????!!!!!!​
 
Sau Khi Tham Gia Show Sinh Tồn Cùng Anh Trai Đỉnh Lưu
Chương 1: Xuyên về rồi



Lục Dạng xuyên về rồi.

Hai năm trước, linh hồn của cô xuyên đến mạt thế, sau khi hoàn thành nhiệm vụ dẫn dắt mọi người có được cuộc sống an toàn ấm no, thì lại xuyên trở về.

Mùi hôi thối và tanh tưởi quen thuộc biến mất, thay vào đó là âm thanh dâm loạn ghê tởm vang lên bên tai.

“Người đẹp ơi, anh đến đây!”

“Bé Dạng, em ngoan ngoãn nghe lời, hầu hạ anh thật thoải mái, nữ phụ số 2 của bộ web drama cấp S+ đài Dưa hấu sẽ cho em, khiến con đường làm ngôi sao của em thật lộng lẫy!”

Lục Dạng theo bản năng mở mắt, phát hiện mình nằm ở trên một chiếc giường lớn mềm mại trong khách sạn.

Trước mắt là một người đàn ông phì nhiêu đang vội vàng c** q**n áo của mình, đống thịt trên người theo động tác của ông ta lúc la lúc lắc, vô cùng khó coi.

Gã béo thấy Lục Dạng đã tỉnh, liền vội vàng nhào tới. Nhìn thấy đống răng vàng khè của gã béo, đầu Lục Dạng đột nhiên cảm thấy choáng váng.

Phát tởm.

“Bé đẹp ơi, đến đây nào!”

Lục Dạng phản ứng nhanh chóng, xoay người lăn một vòng, gã béo bắt được không khí, không những không tức giận, ngược lại còn càng thêm hưng phấn:

“Không hổ là người đẹp bé bỏng, rất biết chơi~”

Lục Dạng đã hoàn toàn tỉnh táo, không nói một lời, lấy chân gạt ngã gã béo còn chưa cả đứng vững ngã phịch xuống.

Khiến gã dính chặt với sàn nhà không kẽ hở.

Gã béo bị đạp ngã, không thể tin được mà giận dữ rống lên:

“Lục Dạng, con chuột nhắt như mày mà cũng dám đánh tao, còn muốn tiến vào giới giải trí nữa không hả?”

Nghe vậy, Lục Dạng nhăn mày lại.

Biết thân phận của cô, còn dám không kiêng nể gì chơi quy tắc ngầm, đúng là chán sống mà.

Vì thế, Lục Dạng hoạt động gân cốt, đi về chỗ gã béo.

Khi gã béo đang đắc ý sung sướng, cho rằng cô đã sợ, Lục Dạng không biểu cảm đánh gã thành đầu heo.

Gã béo muốn bắt lấy cánh tay Lục Dạng, nhưng cô càng không khách khí. “Răng rắc” một tiếng, âm thanh gãy xương khiến gã béo chu chéo thảm thiết vang cả phòng.

Động tác trên tay Lục Dạng không hề giảm, đánh gã béo kêu cha gọi mẹ, mặt mũi bầm dập khóc lóc xin tha:

“Tôi sai rồi, tôi sai rồi…… Đừng đánh…… cho cô vai nữ phụ, nữ phụ cho cô……”

Lời nói lập lờ làm Lục Dạng theo bản năng nhíu chặt lông mày.

Nữ phụ cái gì cơ?

Thấy Lục Dạng tiện tay cầm lên một con d.a.o gọt hoa quả, tròng mắt gã béo mở to, run rẩy ôm tay lùi về sau.

“Cô…. Cô đừng làm bậy nhé! Tôi là…là……”

Lục Dạng híp mắt, con d.a.o trong tay chuyển động lóe sáng chói mắt, cô liếc về phía camera ẩn chỗ tủ đầu giường, ngồi xổm xuống, phe phẩy con d.a.o trước mặt gã béo.

“Mấy người làm chuyện này bao lâu rồi?”

“Lần… Lần đầu tiên làm, xin tha mạng!”

“Không phối hợp tốt là lưỡi d.a.o không có mắt đâu.”

Mặt d.a.o lạnh băng như gần như xa xẹt qua làn da, gã béo hoảng sợ không thôi, sợ sệt lùi về sau, phía sau lại là vách tường rắn chắc, khiến ông ta muốn lùi không được tiến không xong, cả người không ngừng run rẩy.

“Cô muốn bao nhiêu tiền, tôi đều cho cô… Đừng g.i.ế.c tôi…”

Lục Dạng lạnh lùng nói: “Thật thà chút! Tôi không có nhiều kiên nhẫn như vậy đâu.”

Nhìn thấy lưỡi d.a.o dọc đang theo cổ dần hướng lên trên, đồng tử gã béo co lại, dùng sức nhướng cổ lên.

“Tôi…… Tôi nói……”

“Tôi… Chúng tôi làm việc này hai năm rồi… Chuyên… Chuyên môn lừa các thiếu nữ ngây thơ muốn tiến vào giới giải trí, lừa thân không được thì lừa tiền, tất nhiên……”

Âm thanh của ông ta càng ngày càng nhỏ, “Cơ thể và tiền tài đều lừa được là tốt nhất……”

Lông mày Lục Dạng nhíu chặt lại.

Chỉ là, đám cặn bã này không đáng để cô ra tay, cứ giao cho pháp luật trừng phạt là được.

Vẻ mặt Lục Dạng hiu quạnh, giơ tay đánh vào cổ gã béo một cái, khiến ông ta ngất đi.

Cô xoa xoa bàn tay tê rần, cầm điện thoại gọi 110, gọi xong, lại cầm camera ẩn trên tủ đầu giường, chờ cảnh sát đến.

Cảnh sát sẽ giải quyết đám người đại diện.

*

Bầu trời phảng phất như nốt mực bị lem ra lan rộng, bóng tối sâu thẳm bắt đầu thấm đẫm bầu không khí của mùa hè.

Sau khi kiểm tra m.á.u và ghi chép sự việc, Lục Dạng trở về căn chung cư rách nát của mình.

Nhìn căn phòng cũ kỹ, tồi tàn, Lục Dạng không thể diễn tả bằng lời, cuối cùng cũng không thắng nổi mỏi mệt, chìm vào giấc ngủ say.

Đêm nay, Lục Dạng mơ một giấc mơ.

Hóa ra, cô là người qua đường bia đỡ đạn trong một quyển giới trọng sinh giải trí, mà anh trai cô Lục Minh Tự là nam phụ thứ N yêu thích nữ chính.

Quyển tiểu thuyết này nói về một tinh nhị đại (*) vào giới giải trí trải nghiệm cuộc sống cùng cô vợ nhỏ ngây thơ của anh ta.

(*) Tinh nhị đại: con của người nổi tiếng

Nam chính Chu Mạt Lê khi tham gia show sinh tồn quen được người mới Lâm Tân Mông cùng công ty, trong quá trình không ngừng tiếp xúc, dần dần bị Lâm Tân Mông - người trọng sinh trở về - hấp dẫn.

Cùng bị nữ chính Lâm Tân Mông hấp dẫn còn có Lục Minh Tự, lúc đó cũng tham gia show sinh tồn.

Chẳng qua, tính cách Lục Minh Tự thẳng thắn, dễ xúc động, trở thành công cụ để nữ chính làm nam chính ghen.

Dưới sự giúp đỡ của công cụ hình người, nam nữ chính phát triển nhanh chóng, cuối cùng trời đất tác thành, dẫn tới một đám lại một đám người đọc tung hô:

Mẹ ơi, đây là tình yêu mà con muốn!

Ở tiết mục hậu kỳ, Lục Minh Tự vì cứu nữ chính mà chết, sau khi c.h.ế.t lại rơi vào kết cục danh tiếng hỗn loạn.

Mà tác dụng của Lục Dạng ở trong cuốn tiểu thuyết không liên quan gì đến những người khác.

Cô thích Giang Nghiễn Chu, người được cho là đẹp trai xuất thần, vì thần tượng vào giới giải trí, nhưng lại đi lầm đường.

“Lục Dạng” muốn tự nỗ lực, không dựa vào gia tộc, nhưng ở giới giải trí hỗn loạn, lại cùng đường bí lối, bí quá hoá liều tự bỏ tiền túi tìm một người đại diện.

Người đại diện thu tiền, lại tính kế đem cô cho đám người giàu ăn tạp.

“Lục Dạng” liều c.h.ế.t giãy giụa mới không thất thân.

Lúc cô muốn vạch trần hành vi dơ bẩn của người đại diện, lại bị tên nhà giàu cùng người đại diện cắn ngược lại một cái, nói cô vì muốn nổi danh mà tự mình bán thân.

Con đường làm ngôi sao của “Lục Dạng” còn chưa bắt đầu đã kết thúc, bị người đời phỉ nhổ, bị hủy hoại thanh danh.

Thế giới của cô như một tòa nhà bị kh*ng b* tập kích, dưới đủ loại khuất nhục áp bách, không thể chống đỡ nổi mà ầm ầm sụp xuống.

Anh em bọn họ trong giới giải trí trở thành chất liệu nói xấu cho mọi người bàn tán trong bữa cơm, buổi trà chiều.

Sau khi hai anh em c.h.ế.t đi, bố mẹ Lục chứng kiến cảnh người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, tinh thần uể oải, không bao lâu sau gặp tai nạn xe cộ qua đời.

……

Thời điểm Lục Dạng xuyên trở về, nam nữ chính vẫn chỉ là nghệ sĩ cùng một công ty, show sinh tồn cũng chưa bắt đầu quay.

Nhưng mà, cô vừa trở về đã đụng phải âm mưu của người đại diện.

Sau khi Lục Dạng sắp xếp mọi chuyện, liền lập tức quyết định rời xa giới giải trí, thay đổi vận mệnh bi thảm của người nhà họ Lục.

Lúc cô xuyên đến mạt thế, cái thân thể này không có tí chỉ số thông minh nào.

Tiểu thư nhà giàu không thích làm, cứ phải theo đuổi thần tượng, thoát khỏi khống chế của cuộc liên hôn thương mại mà gia đình sắp xếp, một hai đòi ra ngoài chịu khổ chịu nạn.

Theo đuổi thần tượng trong giới giải trí?

Bản lĩnh như vậy còn không bằng mò thêm mấy con ốc, kiếm thêm tí lương thực!

Hát nhảy diễn xuất cô đều không biết, về nhà làm ruộng, g.i.ế.c gà, cô lại rất lành nghề.

Đã có kế hoạch nghỉ hưu!

Giờ chỉ thiếu cơ hội chấp hành.

Vì cuộc sống lười biếng sau này, bước đầu tiên của Lục Dạng chính là về nhà thuyết phục anh trai ngốc nhà mình không tham gia show hoang dã sinh tồn
 
Sau Khi Tham Gia Show Sinh Tồn Cùng Anh Trai Đỉnh Lưu
Chương 2: Cùng tham gia chương trình tạp kỹ



Sân bay quốc tế Hoài Thành.

Lục Minh Tự vừa tham gia buổi lễ âm nhạc Phong Vân TMEA mỗi năm một lần về, hắn rũ mắt, xem hướng gió mới nhất của giới giải trí.

Khoé môi căng chặt, rõ ràng tâm tình không vui.

Người đại diện Trần Tố mặt mày ủ dột, nổi giận quát:

“Cậu quá nông nổi! Tần Diệc Đàm tốt xấu gì cũng là tiền bối, cho dù có bất mãn cũng không thể không màng hình tượng, đứng trên sân khấu trực tiếp mắng người như thế! Hiện tại account marketing đều đang nói cậu bại bởi Tần Diệc Đàm, không cam lòng, lấy việc công trả thù riêng kìa!”

Trần Tố lặp đi lặp lại nói không ngừng, Lục Minh Tự nghe câu được câu không.

Nhìn dáng vẻ ngoảnh mặt làm ngơ của Lục Minh Tự, Trần Tố tức như chó.

Lục Minh Tự ở trong giới giải trí được gọi là bình hoa di động, diện mạo tuấn mỹ, làn da trắng sứ, đẹp đến rực rỡ lấp lánh lại không hề mềm mại, gương mặt trắng trẻo đứng trong giới giải trí tràn ngập tuấn nam mỹ nữ vẫn được cho là đỉnh nóc kịch trần.

Dựa theo giá trị nhan sắc này, hắn ở giới giải trí nhất định có thể hô mưa gọi gió.

Chỉ tiếc là, Lục Minh Tự thích làm bậy.

Lết được đến vị trí đỉnh lưu, một nửa là anti-fan một nửa là fan thật.

Chỉ cần Lục Minh Tự có chút gió thổi cỏ lay, anti-fan liền kéo nhau đến xem náo nhiệt.

Nếu không phải Trần Tố cùng nhân viên công tác kịp thời ngăn cản, hiện tại trên hotsearch sẽ không phải chỉ là #Lục Minh Tự âm dương quái khí#, #Lục Minh Tự đố kỵ nhục mạ Tần Diệc Đàm#, mà là #Lục Minh Tự và Tần Diệc Đàm đánh nhau trên thảm đỏ#.

Trải qua một đêm, sự tức giận của Trần Tố cuối cũng cũng nguôi ngoai.

Vị tổ tông này lúc nào cũng gây chuyện sinh sự, mắt điếc tai ngơ trước lời răn dạy, khiến anh ta tập mãi cũng thành quen.

Trần Tố sắc mặt đồi bại, nhìn màn hình di động của Lục Minh Tự, mở miệng nói:

“Cậu đâu cần về sớm như vậy, tuy rằng buổi lễ không có gì vui vẻ, nhưng đơn vị tổ chức cũng cung cấp khách sạn 5 sao mà. Chúng ta có thể ở một đêm rồi mới về.”

“Hay là, trong nhà xảy ra chuyện?”

Lúc này Lục Minh Tự mới lười biếng trả lời: “Em gái tôi về nhà.”

Trần Tố sửng sốt, “Cô em gái bỏ nhà ra đi, muốn cùng nhà họ Lục cắt đứt quan hệ của cậu ấy hả?”

Lục Minh Tự gật đầu: “Ừ.”

Bỗng nhiên nhớ tới cái gì, Lục Minh Tự lại nói: “Em gái tôi vừa về nhà đã nói muốn gặp tôi, em ấy thích tôi nhất phải không?”

Nhìn Lục Minh Tự đắc ý dạt dào tươi cười, Trần Tố: “……”

Trong khi anh ta bận không dứt chào hỏi với bên truyền thông, chính chủ lại vẫn giữ cái dáng vẻ cao quý lạnh lùng, không thèm để bụng.

*

Lục Dạng từ nhỏ thân thể yếu ớt, nghe theo ý kiến của ông bà ngoại, ở nông thôn tĩnh dưỡng, 16 tuổi mới về nhà họ Lục.

Mặc dù cha Lục Sâm và mẹ Ninh Thanh Vân đối xử với cô rất tốt, nhưng giữa bọn họ từ trước đến giờ đều có khoảng cách không thể nói rõ, ở nhà họ Lục, Lục Dạng thân với Lục Minh Tự nhất.

Khi còn nhỏ, Lục Minh Tự thường xuyên về nông thôn thăm cô, chơi cùng cô, nói cho cô những việc mới mẻ trong thành phố.

Chẳng qua, về sau Lục Minh Tự ra mắt, hàng năm không về nhà, mà Lục Dạng trong thời kỳ phản nghịch khi ở nhà không tìm được tiếng nói chung, lại nghe phong phanh ở đâu nói, nhà họ Lục muốn cô làm vật hi sinh cho liên hôn thương mại.

Lục Sâm và Ninh Thanh Vân bị cô chọc cho tức giận không thôi, lại không biết làm thế nào với cô, chỉ có thể đe dọa bằng cách khoá thẻ.

Nhưng Lục Dạng đang ở thời kỳ phản nghịch sao có thể khuất phục.

Cô không nói một lời, trực tiếp bỏ nhà đi, khuyên thế nào cũng không quay về.

Nếu không phải Lục Minh Tự âm thầm giúp đỡ, với cái tính cách nguyên bản của Lục Dạng, chẳng bao lâu sẽ lưu lạc đầu đường xó chợ.

Ngày đầu tiên xuyên về, Lục Dạng cực kỳ mệt mỏi, tắm rửa thoải mái ở chung cư một cái, lại an ổn ngủ một giấc, khôi phục tinh thần.

Ngày hôm sau cô mới trở nhà nhà cũ của nhà họ Lục.

Nhà cũ chiếm diện tích cực lớn, cây cối xanh tốt bao trùm xung quanh, tuy không ở trung tâm thành phố, nhưng cũng là một khu biệt thự phồn hoa.

Vẫn là vị trí quen thuộc.

Lục Dạng ra khỏi xe taxi, chân trước mới vừa tiến vào cửa chính, người hầu đang ở chăm sóc cây xanh đã quay đầu lại, vô cùng ngạc nhiên: “Tiểu… Tiểu thư?”

Lần cuối nhìn thấy tiểu thư là một năm về trước, không ngờ lại thay đổi nhiều như vậy!

“Ừ.”

Lục Dạng bị mạt thế làm phai mờ đi cái tính bệnh công chúa, vẻ ngoài tuy không có quá nhiều biến hóa, nhưng khí chất cả người lại thay đổi cực nhiều, đặc biệt là cặp mắt trong trẻo sáng ngời, đôi đồng tử như biết nói.

“Anh tôi về chưa?”

“Thiếu gia rạng sáng trở về, hiện tại hẳn là ở trong phòng.” Người hầu nói thêm, “Phu nhân cũng ở nhà, lão gia đi công tác còn chưa về ạ.”

Lục Dạng co được dãn được, tối hôm qua cô dựa vào ký ức gọi điện cho nhà họ Lục, nói với bọn họ hôm nay cô sẽ về, vì vậy, cô biết hiện tại Lục Sâm không có nhà.

Sau khi nói chuyện vài câu với người hầu, Lục Dạng trực tiếp đi lên tầng.

Mới vừa đi đến cầu thang tầng hai, Lục Dạng liền nghe được tiếng nói chuyện bên trong.

“Nghe nói Dạng Dạng muốn vào giới giải trí, Minh Tự, con nhiều tài nguyên, giúp đỡ em một chút đi.”

“Mẹ, mẹ quan tâm em ấy như vậy, sao không tự mình nói ra?”

“Tính con bé độc lập, nếu biết ta và cha con giúp nó, nó nhất định sẽ không đồng ý. Thân thể Dạng Dạng vất vả lắm mới hồi phục, nếu lại ở bên ngoài chịu khổ, rồi bệnh tật ra đấy thì làm sao!”

“Mẹ cũng đừng lo lắng quá, con sẽ chăm sóc em ấy.”

Lục Dạng: “……”

Lục Minh Tự biết nước trong giới giải trí sâu thế nào, anh hùng bàn phím lại nhiều, sợ Lục Dạng bị cư dân mạng không não mắng, khi biết Lục Dạng muốn tiến vào giới giải trí, anh là người đầu tiên nghiêm túc nói không.

Lục Dạng vô tình nghe lén, cô ho khan một tiếng, giơ tay gõ cửa, đẩy cánh cửa vẫn đang khép hờ, trực tiếp đi vào.

Lục Minh Tự và Ninh Thanh Vân nghe được động tĩnh liền quay đầu, thấy Lục Dạng mặc đơn giản một bộ áo thun quần đen, chớp chớp mắt.

“Mẹ, anh.”

Ninh Thanh Vân mặc một bộ sườn xám trắng xanh, khiến cho làn da càng phát trắng, khí chất tao nhã, nhìn thấy con gái lâu ngày không gặp, lông mi bà run run, ánh mắt nổi lên gợn sóng.

Dù sao cũng là con mình, sao có thể không lo lắng, chỉ là ngày thường không thể hiện rõ ràng.

Lục Dạng tiến lên, Ninh Thanh Vân ôm lấy cô, kích động nói: “Dạng Dạng, trở về là được, trở về là tốt rồi.”

Tối hôm qua sau khi nhận được điện thoại của Lục Dạng, bọn họ kích động đến không ngủ được, vừa vui sướng vừa lo lắng.

Vui vì Lục Dạng lần đầu tiên chủ động nói muốn về nhà, buồn vì có phải sau này Lục Dạng lại đi không.

Nói đến tình cảm gia đình, Lục Dạng không cho là quá thân thiết.

Dù ở nông thôn, Lục gia hay là mạt thế, tích cách của cô vẫn tương đối độc lập.

Kể một chút chuyện cũ, Lục Minh Tự có công việc nên ra ban công nghe điện thoại, Lục Dạng tiếp tục cùng Ninh Thanh Vân trò chuyện.

Khi Ninh Thanh Vân đi bảo người hầu thu dọn phòng cho Lục Dạng, Lục Dạng rút ra chút thời gian cùng Lục Minh Tự nói về chuyện chương trình tạp kỹ.

Lục Minh Tự cúp điện thoại, xoay người liền thấy Lục Dạng nhìn hắn chằm chằm.

Hắn tiến lên, giơ tay xoa đầu Lục Dạng, nhướng mày nói: “Làm sao, nhìn anh trai đẹp trai đến mất hồn luôn rồi à?”

Lục Dạng: “……”

Lục Dạng giơ tay đẩy tay hắn ra, đứng đắn nói: “Anh, bao giờ thì anh rời khỏi giới giải trí?”

Lục Minh Tự như nghe được chuyện cười, xì một tiếng, “Anh cũng muốn rút lui, nhưng mà anh trai ở giới giải trí có cả chục triệu fans, nếu anh trai rời khỏi giới giải trí, bọn họ sẽ rất đau khổ. Vì để mọi người vui vẻ, anh trai quyết định đến 80 tuổi cũng vẫn tiếp tục ở trong cái giới này!”

Lục Dạng vô tình vạch trần: “Anh nói chục triệu anti-fan của anh hả? Nếu anh rút lui, bọn họ nhất định sẽ đau khổ, nhưng mà là đau khổ vì không còn ai cho bọn họ phỉ nhổ.”

Khóe miệng Lục Minh Tự giật giật, “……”

Coi nó xát muối vào vết thương người khác kìa! Em gái!

Thấy Lục Minh Tự không nghĩ tới việc rời khỏi giới giải trí, Lục Dạng cũng không muốn ép buộc, cô thay đổi chủ đề.

“Có phải gần đây anh muốn tham gia show sinh tồn nơi hoang dã đúng không?”

“Ừ!” Lục Minh Tự khiếp sợ nói, “Em gái à, làm sao mà em biết được?”

Trần Tố vừa mới gọi điện thoại cho anh là để nói về chuyện đi quay chương trình tạp kỹ.

Vài phút trước anh mới biết, sao Lục Dạng đã biết từ bao giờ.

Lục Minh Tự vui vẻ nói: “Chẳng lẽ, đây là cái gọi là huyết mạch tương liên, tâm linh tương thông!”

Lục Dạng ưu sầu, giống như nhìn kẻ ngốc mà nhìn anh trai: “……”

Từ phản ứng của Lục Minh Tự, xem ra hợp đồng chương trình tạp kỹ đã ký kết.

Cái giá của việc huỷ bỏ hợp đồng quá lớn, không chỉ là tiền tài, còn có danh dự, liên quan đến sự phát triển trong giới giải trí của Lục Minh Tự sau này.

Dựa theo sự hiểu biết của cô về Lục Minh Tự, nếu Lục Dạng nói thẳng với hắn chuyện sẽ xảy ở chương trình tạp kỹ, hắn cũng sẽ không tin.

Lục Dạng mất nửa ngày, suy đi tính lại, mới ngẩng cằm lên, con ngươi đen nhánh kiên định.

“Anh, ở trước mặt mẹ anh có nói sẽ đáp ứng mọi yêu cầu của em, còn giữ lời không?”

“Tất nhiên vẫn tính!”

“Em muốn cùng anh tham gia show sinh tồn nơi hoang dã.”

“!?Không được!”
 
Sau Khi Tham Gia Show Sinh Tồn Cùng Anh Trai Đỉnh Lưu
Chương 3: Em gái trong truyền thuyết



“Em à, em muốn vào giới giải trí, trong ngành anh có rất nhiều tài nguyên, có những cái còn tốt hơn chương trình này, hơn nữa, từ nhỏ cơ thể em đã ốm yếu, sao so được với anh da dày thịt béo, đi mấy cái tiết mục như vậy, lỡ mà bị thương một cái, bà Ninh nhà mình chẳng phải sẽ lột da anh à!”

Lục Dạng giơ tay, sờ sờ cánh tay của Lục Minh Tự, ánh mắt ý vị thâm trường.

Lục Minh Tự vừa nhìn đã hiểu.

Lục Dạng: Hình như anh cũng không được lắm!

Lục Minh Tự nuốt nước bọt:……

Giằng co vài phút, Lục Minh Tự bại trận.

Lục Sâm và Ninh Thanh Vân cảm thấy Lục Dạng chịu thiệt thòi, chỉ cần là điều Lục Dạng muốn đều sẽ đáp ứng, Lục Minh Tự biết, hắn có tận tình khuyên bảo đi nữa cũng không thay đổi được gì.

Thế là đành trực tiếp đồng ý.

Lục Dạng chỉ quan tâm anh trai nhà mình, muốn hắn an toàn trở về.

*

Show《 Sinh Tồn Nơi Hoang Dã 》là chương trình phát sóng trực tiếp, ghi hình cuộc sống nơi hoang dã của người tham gia một cách toàn diện, không cắt ghép.

Chương trình tạp kỹ chi phí thấp《 Sinh Tồn Nơi Hoang Dã 》vừa ra kỳ đầu tiên đã hót hòn họt, khiến đám nghệ sĩ tuyến mười tám không tên tuổi thành những minh tinh nóng bỏng tay. Sau khi tin tức kỳ thứ hai đang chuẩn bị quay được công bố, không ít người đều như hổ rình mồi nhìn chằm chằm cục thịt mỡ này.

Khi Trần Tố nhận được lời mời của tổ tiết mục, không suy nghĩ nhiều liền thuyết phục Lục Minh Tự đồng ý tham gia.

Nhưng khi thấy Lục Minh Tự nói em gái hắn cũng muốn tham gia, Trần Tố đã từ chối.

Đối với Trần Tố, Lục Dạng là cái đồ phiền phức.

Mặc dù gương mặt tinh xảo xinh đẹp, nhưng tính cách còn khó hầu hơn cả Lục Minh Tự.

“Lục Dạng” vì theo đuổi thần tượng Giang Nghiễn Chu, cô từng tìm riêng Trần Tố, nhưng Trần Tố không có nói chuyện này với Lục Minh Tự.

Cuối cùng, lần đó “Lục Dạng” suýt nữa khiến Giang Nghiễn Chu rớt đài, thêm rất nhiều phiền phức cho Trần Tố.

Lục Minh Tự nhướng mày, tràn đầy tự tin nói: “Anh yên tâm, có em ở đây, em nhất định có thể bảo vệ tốt em gái em!”

“Người anh lo nhất là cậu!” Trần Tố đỡ trán, “Anh nhận cho cậu cái chương trình tạp kỹ này là để cậu cải thiện chút duyên người qua đường, không phải bảo cậu tới chơi.”

Nhan sắc của hai anh em nhà này đều không phải dạng vừa, tiếc là một người thẳng tính, không quanh co lòng vòng, một người trong đầu toàn chuyện theo đuổi thần tượng.

Trần Tố thật sự hoài nghi công việc của mình sẽ bị hủy hoại trong tay bọn họ.

Lục Minh Tự đặt tay lên vai Trần Tố, “Tim em gái em không tốt lắm, nếu em từ chối em ấy, chả biết lúc nào em ấy sẽ phát bệnh.”

“!”

Trần Tố sợ vô cùng, “Tim không ổn mà cậu còn dám để em gái tham gia sinh tồn nơi hoang dã?!”

“Chẳng lẽ là tài sản người nhà giàu các cậu chia chác không đều? Muốn mượn cơ hội này……”

Cánh tay đặt trên vai Trần Tố của Lục Minh Tự dùng sức đè xuống, cảnh cáo: “Đừng trù em gái em.”

“Anh cứ việc nói thẳng xem nào, được hay không được, không được thì chỉ đành để bà Ninh tự mình xuất hiện.”

Trần Tố “a” một tiếng, nhắc tới Ninh Thanh Vân, anh ta một lời khó nói hết, im lặng một lát, anh ta nhấc mí mắt, bất đắc dĩ nói: “Thôi được rồi.”

Toàn bộ công ty đều là của nhà họ Lục, Ninh Thanh Vân gọi điện thoại đến, ý là công việc của Trần Tố đã tới nái.

Bị sa thải?

Nghĩ cũng đừng nghĩ!!!

Cùng lắm thì đến lúc đó, anh ta nhìn nhiều một chút, chỉ cần có chút gió thổi cỏ lay, lập tức làm phương án bài trừ.

*

Lúc này, tại phim trường chụp tạp chí thời trang.

Tách, tách tiếng chụp hình của camera tràn ngập studio.

Người đàn ông mặc một bộ tây trang tối màu đứng dưới ánh đèn, dáng người mạnh mẽ cao gầy, tỉ lệ cơ thể hoàn mỹ, diện mạo lạnh lùng cao quý, khung hàm ưu việt, đôi mắt mang theo lực uy h**p.

Động tác giơ tay nhấc chân lười biếng tuỳ tiện.

Nhưng nhiếp ảnh gia lại vô cùng hài lòng kiểu nghệ sĩ tuỳ ý vài cái lại có thể hoàn thành công việc này, ánh mắt ông ta từ màn ảnh dời đi.

“Thầy Giang vất vả rồi, ảnh chụp vô cùng hoàn hảo, bây giờ có thể kết thúc công việc.”

Giang Nghiễn Chu lịch sự gật đầu: “Vâng.”

Người đại diện Triệu Ngôn Thuật vẫn luôn chờ ở bên cạnh tiến lên, khom lưng nói lời cảm ơn với nhiếp ảnh gia, giơ điện thoại ra nói: “Lục Minh Tự vừa gọi điện thoại đến, chắc là có việc khẩn cấp.”

Giang Nghiễn Chu nhận di động, ngón tay thon dài chạm vào màn hình, đôi mắt rũ xuống, nhàn nhạt nói: “Không phải.”

“Không phải?” Triệu Ngôn Thuật ngẩn ra, “Cậu ta gọi liên tục mười cuộc điện thoại, mà còn không phải việc gấp?”

Giang Nghiễn Chu không nói gì, thong thả chớp chớp mắt.

Triệu Ngôn Thuật nghĩ ngợi một lúc, trong đầu đột nhiên lóe lên, không thể tưởng tượng nổi: “Không phải vẫn là chuyện nâng đỡ em gái cậu ta đó chứ?”

Giang Nghiễn Chu lạnh nhạt nói: “Ừ.”

Em gái tham gia chương trình tạp kỹ, mấy ngày nay Lục Minh Tự bận tới bận lui, điên cuồng vận động tài nguyên của mình, tiếp ứng cho Lục Dạng.

Chỉ là bạn bè thật sự của Lục Minh Tự ở trong giới vốn ít ỏi không có mấy, người có địa vị cao hơn hắn lại càng có thể đếm được trên đầu ngón tay, vì thế, Lục Minh Tự liền đánh chủ ý lên người Giang Nghiễn Chu.

Toàn mạng đều biết, Giang Nghiễn Chu không tham gia chương trình tạp kỹ, cũng không thấy anh đi thăm ban ai, khi biết Giang Nghiễn Chu đồng ý đi gặp Lục Minh Dự ở trường quay《 Sinh Tồn Nơi Hoang Dã 》, Triệu Ngôn Thuật há miệng to như có thể nhét vừa một quả trứng gà.

Nói ra cũng kỳ, hai đỉnh lưu được cho là không có khả năng va chạm nhất trong giới giải trí là Giang Nghiễn Chu và Lục Minh Tự lại có quan hệ không tồi.

Có ư dân mạng nói, scandal duy nhất của Giang Nghiễn Chu chính là có bạn bè như Lục Minh Tự.

Thừa dịp này, Triệu Ngôn Thuật nhiều chuyện hỏi: “Sao cậu lại làm bạn với Lục Minh Dữ vậy?”

Giang Nghiễn Chu một âm mũi cũng không bố thí cho anh ta.

“Hai người quen biết nhau lâu như vậy, cũng không thấy cậu thăm ban cậu ta lần nào,” Triệu Ngôn Thuật hứng thú bừng bừng truy hỏi: “Lần này là vì cái gì mới đồng ý đi thăm ban vậy?”

Giang Nghiễn Chu không phải kiểu người dễ nói chuyện, lần này thế mà lại đồng ý lời mời đi thăm ban, làm Triệu Ngôn Thuật vô cùng tò mò.

Phải biết rằng, lần duy nhất Lục Minh Tự thắng Giang Nghiễn Chu vẫn là dựa vào cô em gái trong truyền thuyết kia của hắn.

Ấy? Em gái?

“Sẽ không phải là bởi vì cô em gái trong truyền thuyết kia đó chứ?”

Giang Nghiễn Chu ngước mắt, cảnh cáo: “Rảnh quá hả?”

“Đâu có đâu.”

Tò mò nên nhiều chuyện tí thôi mà.

Triệu Ngôn Thuật âm thầm cảm thấy Giang Nghiễn Chu có nhược điểm gì đó bị Lục Minh Tự nắm trong tay, nếu không, dựa theo tác phong của vị thái tử này, dù có đặt d.a.o trên cổ anh, anh cũng sẽ không đồng ý đi thăm ban.

Hết nhiều chuyện, Triệu Ngôn Thuật ngượng ngùng sờ mũi: “Nghe nói em gái cậu ta là fan của cậu, tôi đang nghĩ xem có nên chuẩn bị một món quà cho em ấy hay không, cậu nói xem Ultraman màu hồng nhạt thì thế nào?”

“……”
 
Sau Khi Tham Gia Show Sinh Tồn Cùng Anh Trai Đỉnh Lưu
Chương 4: Vì em mà tới



Sinh Tồn Nơi Hoang Dã Kỳ 2 (V): Đoàn sinh tồn một mùa hoàn toàn mới @ Chu Mạt Lê @ Tần Diệc Đàm @ Lục Minh Tự @ Ôn Tiên @ Lâm Tân Mông, Lục Dạng. Đi theo #Sinh tồn hoang dã #tới một hành trình sinh tồn đầy k*ch th*ch và tốt đẹp~

Weibo của chương trình công bố khiến phần lớn dân tình xôn xao.

Ngoại trừ nhân khí diễn viên của Chu Mạt Lê, mọi người mong chờ nhất là hai vị khách mời mấy ngày trước mới ở trên bảng hot search xé nhau là Tần Diệc Đàm và Lục Minh Tự.

【Hóng hóng! Kỹ năng sinh tồn của ông xã đẹp trai toàn năng @Chu Mạt Lê! 】

【 Có phải mọi người đều giống tôi chờ màn đánh nhau của Tần Diệc Đàm và Lục Minh Tự trong chương trình không? 】

【Minh Tự Minh Tự, gương mặt sinh ra vì giới giải trí! Chờ mong một Lục Minh Tự hoàn toàn mới! 】

【Khó hiểu, Lục Minh Tự ở thảm đỏ mắng người, không tôn trọng người tham dự mà vẫn có show để đi? Vậy mà anh trai nhà tôi lại không có? Không hiểu.jpg】

【 Lục Minh Tự lý tưởng nhân gian, siêu cấp vô địch chờ mong chương trình tạp kỹ của anh trai! Giá trị nhan sắc của anh gi.ế.t em gòi! 】

……

Ba ngày sau, tiết mục chính thức phát sóng.

Tổng có sáu người tham gia, ba nam ba nữ. Nam có Chu Mạt Lê nam chính bộ phim sắp phá nhiệt 《Lạc Phong Hoa Mậu 》, Tần Diệc Đàm ra mắt từ show tuyển tú sau đó ra mắt solo, và Lục Minh Tự 5 năm trước dựa vào một ca khúc mà bùng nổ.

Nữ ngoại trừ người qua đường thuần tuý như Lục Dạng, còn có Lâm Tân Mông trước đó không lâu nhờ một bộ phim chiếu mạng chủ đề thanh xuân vườn trường mà có chút nhiệt, và Ôn Tiên ra mắt nhóm nhạc nữ vị trí Center nhà nhà đều biết.

Lâm Tân Mông trọng sinh trở về, biết được Chu Mạt Lê sẽ tham gia chương trình tạp kỹ này, cũng tìm quan hệ theo vào đây, hai người dần dần thân thiết với nhau, hỗ trợ nhau biến show sinh tồn thành show hẹn hò yêu đương.

Một đám cư dân sau khi nhìn thấy còn hô hào ngọt lắm ngọt vừa!

Sinh tồn hoang dã quay ở một rừng cây hoang dã ven biển.

Sóng biển đập đá ngầm, mực nước lên lên xuống xuống, có thể nhìn rõ đáy biển, ánh nắng nhu hòa từ trời cao xanh thẳm chiếu vào lá cây, khiến cho cây cối càng thêm xanh biếc ướt át.

Tổ công tác của chương trình đang sắp xếp thiết bị, chuẩn bị cho việc phát sóng.

Trần Tố cùng Lục Dạng làm ba điều quy ước, đặc biệt dặn dò cô lúc phát sóng cái gì có thể nói cái gì không thể, nên làm gì không nên làm gì.

Anh ta lảm nhà lảm nhảm nói hơn mười phút, Lục Dạng lễ phép gật đầu, “Vâng” một tiếng.

Lần đầu tiên Trần Tố thấy Lục Dạng, anh ta cũng muốn kéo cô vào công ty, nhưng sau khi qua lại vài lần, anh ta lập tức từ bỏ ý định .

Có giá trị nhan sắc, nhưng… đầu óc dường như không bình thường

Mang một Lục Minh Tự cũng đã đủ sốt ruột, nếu lại thêm một người nữa……Vừa nghĩ đến, Trần Tố liền muốn thành Mạnh Khương Nữ khóc đổ trường thành.

Nhưng mà, bây giờ anh ta cảm thấy Lục Dạng không quá giống hồi trước.

Cụ thể là điểm nào, anh ta không rõ.

Cách đó không xa, Lâm Tân Mông đang treo nụ cười ôn nhu trên môi chào hỏi nhân viên công tác của tổ tiết mục, bên tai lại truyền đến tiếng nói nho nhỏ của người bên cạnh.

“Ai vậy, cô bé kia xinh quá! Là minh tinh à? Sao tôi chưa từng thấy qua?”

“Không phải, cô bé là em gái của Lục Minh Tự, Lục Dạng, cũng là khách mời tham gia chương trình. Nhưng mà cái giá trị nhan sắc này cũng nịnh mắt quá đi, tôi nghe người khác nói cô bé không hề trang điểm, trực tiếp dùng mặt mốc đó.”

“VL! Gien nhà học Lục tốt vậy à? Nhan sắc của Lục Minh Tự đã nghịch thiên rồi, không ngờ em gái cũng không hề thua kém, tổ tiên nhà bọn họ có phải thần tiên hay không!”

……

Lục… Dạng?

Lâm Tân Mông giương mắt lên, trong lòng vô cùng căng thẳng.

Chỉ thấy một cô gái mặc áo thun quần đen cùng với một chiếc áo khoác mỏng, bình tĩnh ngồi một chỗ, phía sau cô là rừng cây xanh um tươi tốt, màu xanh thẫm như điểm xuyết cho làn da trắng nõn nà, vừa nhìn đã biết là một gương mặt xinh đẹp, tinh xảo.

Lâm Tân Mông nói một câu xin lỗi, sau đó nhấc chân đi về hướng Lục Dạng, càng đến gần, đáy lòng cô ta càng thấy khó tin.

Vậy mà Lục Dạng không phải giả mặt mộc!

Mà là thật sự để mặt mộc!

“Ở trên chính là những việc cần lưu ý……” Trần Tố đang cùng Lục Dạng tính toán những thứ không thể nói không thể làm, thấy Lâm Tân Mông vô duyên vô cớ đi đến, anh ta ngẩng đầu nhìn về phía cô ta.

Lâm Tân Mông chịu đựng sự chấn động trong lòng, nở một nụ cười tự cho là tiêu chuẩn: “Thầy Trần, chào thầy, em là Lâm Tân Mông.”

Đánh giá năng lực trong ngành của Trần Tố luôn rất tốt, lời nói có sức nặng.

Nếu đổi lại là một người đại diện khác, với tính cách của Lục Minh Tự, chắc chắn đã sớm bị ném đá không thấy hình người rồi, đừng nói là lên được vị trí đỉnh lưu như ngày hôm nay.

Trần Tố đánh giá người vừa tới, váy trắng phối giày trắng, mái tóc đen dài óng mượt buông trên vai, thoạt nhìn rất thanh thuần giản dị.

Anh ta đã tìm hiểu qua khách mời tham gia chương trình, cũng biết được bối cảnh của Lâm Tân Mông.

Trần Tố gật đầu với cô ta.

Lâm Tân Mông nhìn về phía Lục Dạng, ra vẻ vui mừng nói: “Lục Dạng, không ngờ còn có thể gặp cậu ở đây! Thật tốt quá!”

Lục Dạng nâng mí mắt, nghi hoặc nhìn cô ta: “Cô là?”

Lâm Tân Mông xấu hổ, nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc, nhỏ giọng chậm rãi nói: “Tôi là Lâm Tân Mông, chúng ta học cùng một lớp hồi cấp ba.”

Lục Dạng như nhớ ra gì đó “À” một tiếng, “Vậy à, đã lâu không gặp.”

Nói đến đây, Lục Dạng mới nhớ, đúng là cô có cùng Lâm Tân Mông học cùng một trường cấp ba.

Tiểu thuyết gốc có từng miêu tả một đoạn đơn giản, trong một lần họp lớp, có người so sánh Lục Dạng thanh danh bị huỷ hoại và Lâm Tân Mông tiền đồ rộng mở.

“Sau khi tốt nghiệp cấp ba tôi học Đại học Điện ảnh, chưa từng gặp lại cô.”

Lâm Tân Mông cười cười, tiếp tục nói: “Không ngờ cô cũng tham gia chương trình này, hy vọng lúc ghi hình chúng ta có thể hỗ trợ lẫn nhau, nếu cô cần gì, cứ đến tìm tôi.”

Lục Dạng có lệ trả lời: “Ừ, được.”

Lâm Tân Mông thoáng thấy Chu Mạt Lê đến, không nói thêm nữa, Lục Dạng cũng được yên tĩnh.

Trần Tố quét mắt nhìn Lâm Tân Mông đi tới gần Chu Mạt Lê, ở giới giải trí quan trọng nhất là các mối quan hệ, anh ta tất nhiên biết Lâm Tân Mông có ý đồ gì.

“Quan hệ của em và cô ta tốt lắm hả?” Trần Tố hỏi Lục Dạng.

Lục Dạng thoải mái nói: “Ba năm cấp 3, 1 năm rưỡi trước cô ta đều xếp nhất cả năm, anh biết vì sao về sau cô ta không phải nữa không?”

Trần Tố: “Vì sao?”

Lục Dạng: “Vì em tới.”

Trần Tố: “……”

Hai người cạnh tranh vị trí top 1 của năm, sao có thể có quan hệ tốt.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back