Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng

Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 750



Lăng Dư thở dài như một cô vợ nhỏ bị ức h**p: "Đại nhân, trong lòng e, không có anh.'

Diệp Cửu Cửu giật giật khóe miệng: ”... Anh đừng làm loạn."

"Anh không làm loạn, chỉ gọi một tiếng thôi.' Lăng Dư thấy rất nhiều cặp đôi đều gọi nhau như vậy, anh cũng muốn đại nhân gọi mình như vậy một lần: "Gọi đi rồi anh sẽ đi làm việc."

Diệp Cửu Cửu mềm lòng, rất bất lực trừng mắt nhìn anh, liếc nhìn hai người Chu Chu vẫn đang chụp ảnh, sau đó quay sang Lăng Dư, nhẹ nhàng gọi một tiếng anh yêu: "Được rồi chứ."

Giọng nói cố tình hạ thấp nghe đặc biệt ngọt ngào, cổ họng Lăng Dư không hiểu sao lại căng lên, anh khẽ mím môi, khóe miệng nhếch lên: "Đại nhân, gọi thêm một tiếng nữa."

Diệp Cửu Cửu mặt lạnh trừng mắt nhìn Lăng Dư được voi đòi tiên, sau đó nhẹ nhàng đẩy anh: "Ra ngoài, không đi em cắn anh đấy."

Lăng Dư nghe lời nói hung dữ nhưng lại không có chút uy lực nào này, anh cười khẽ, tiếng cười rung động trong lồng ngực: "Tuân lệnh, đại nhân của anh."

Tai của Diệp Cửu Cửu đặc biệt thính, có thể nghe rõ tiếng cười của Lăng Dư rung động trong lồng ngực, khuôn mặt trắng nõn thanh lãnh tuyệt đẹp ửng một lớp hồng nhạt.

TBC

Cô không tự chủ được ho một tiếng, đẩy anh ra ngoài: "Em nghe thấy bên ngoài có người đến, anh ra xem đi,

Diệp Cửu Cửu vừa dỗ vừa lừa đuổi người ra ngoài, vừa quay đầu lại thì vừa vặn bắt gặp ánh mắt trêu chọc của Cao Viễn, Chu Chu, cô khẽ ho một tiếng: 'Hai người cứ gọi món trước ởi.'

"Chủ quán còn ngại ngùng à." Chu Chu cười đi vào phòng riêng, phòng riêng rất rộng rãi, bên trong chỉ đặt một chiếc bàn dài, trên bàn đặt một bình hoa màu xanh trắng nhạt nhã, hương thơm nồng nàn, rất dễ chịu.

Cô ấy đi đến chỗ ngồi dựa tường, tiện tay đặt chiếc túi xách trị giá cả triệu lên ghế: "Chủ quán, trước đây các người đi du lịch ở đâu vậy?”

Diệp Cửu Cửu đưa thực đơn cho cô ấy: "Đi biển." Cao Viễn không kìm được hỏi: "Suốt ngày ở biển sao?"

Diệp Cửu Cửu gật đầu: "Đúng vậy."

"Thật đáng ghen tị.' Cao Viễn nhìn Chu Chu đang gọi món: "Tháng sau tôi nghỉ việc rồi cũng đi nghỉ ở biển?"

Cao Viễn quyết định về công ty nhà mình, sau khi nghỉ việc sẽ nghỉ ngơi một tháng, sang tháng sau sẽ bắt đầu đi làm chính thức.

Chu Chu nói: "Chủ quán, bây giờ các người đều tăng giá rôi đúng không?”

Diệp Cửu Cửu gật đầu: "Đúng vậy."

"Tăng giá cũng tốt, trước đây quá rẻ rồi." Chu Chu dừng lại một chút: "Thực ra bây giờ cũng rẻ."

"Hợp lý là được, không phải đắt nhất cũng không phải rẻ nhất." Diệp Cửu Cửu cười cười nhìn hai người: "Hai người muốn ăn gì?"

"Chúng tôi chỉ có hai người, chỉ gọi một đĩa há cảo tôm pha lê, cua sốt tương, bào ngư hâm nấm truffle đen, cua siêu gạch hấp và một phần canh xương cá hồi nấm tùng nhung." Chu Chu nhỏ giọng nói: "Tối nay tôi còn đặt một phòng riêng nữa, cha mẹ tôi, cha mẹ Cao Viễn sẽ cùng đến ăn cơm, lúc đó chúng tôi sẽ gọi thêm tôm hùm gai, cua hoàng đế này."

Diệp Cửu Cửu sửng sốt: "Gặp mặt phụ huynh sao?"

Cao Viễn gật đầu: "Thực ra bọn họ đã quen biết nhau rồi, chỉ là cha mẹ tôi muốn tối nay đến ăn cơm nên hẹn cùng nhau."

"Thật tốt." Diệp Cửu Cửu nói một câu chúc mừng, sau đó quay về bếp làm đồ ăn.

Sau khi cô đi, Cao Viễn và Chu Chu cách lớp kính một chiều nhìn ra bên ngoài, ánh nắng ấm áp của mùa thu chiếu xiên vào, chiếu lên người rất thoải mái: "Không biết có phải là ảo giác không, gió ở chỗ của chủ quán cảm giác rất thoải mái."
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 751



"Nước biển trong hồ cũng lăn tăn, cảm giác như đang ngồi ở biển vậy." Chu Chu chống cằm nhìn những chú cá bướm bơi trong nước: "Anh xem, trong bồn tắm của cha em cũng có loại cá san hô này nhưng không lớn như vậy."

"Bên đó còn có hai con cá nóc, trông dễ thương quá." Cao Viễn chỉ vào vị trí dưới đám rong biển đối diện: "Muốn chọc nó một cái."

"Chủ quán cũng đã dựng biển ở bên cạnh: Vui lòng không sờ vào sinh vật dưới nước, cẩn thận có độc." Chu Chu ngăn Cao Viễn đừng có nghịch ngợm: "Nếu anh bị trúng độc thì cua siêu gạch sẽ thuộc về một mình em."

"Vậy thì anh vẫn nên nhịn thôi." Cao Viễn nhìn vào trong nước có hàng chục loài sinh vật biển: "Chủ tuqnas đúng là lợi hại, thế mà lại để những loài có độc và không có độc ở chung với nhau, thế mà chúng lại không tấn công nhau?”

Chu Chu: "Đầu phục chủ quán thôi."

Một con cua độc lén nhìn về phía hoa lan tím rủ xuống dưới mái hiên: Ư ư ư, bị đánh rồi thì đương nhiên phải phục thôi!

Hoa lan tím nhẹ nhàng lay động lá, giống như bị gió thổi: Cậu thử kêu thêm lân nữa xeml

Cua độc: Ư ư ư.

TBC

Quay lại bếp, Diệp Cửu Cửu bảo con bạch tuộc hấp trước một phần há cảo tôm pha lê, cua siêu gạch hấp, còn cô thì mặc tạp dê bắt đầu làm bào ngư hâm nấm truffle đen.

Sáng nay đã ninh trước nước dùng làm nước cốt bằng các khối gà tươi, nấm tùng nhung, đông trùng hạ thảo, bây giờ múc riêng một ít cho vào nồi đất, sau đó cho thêm một cân rưỡi bào ngư tươi.

Nếu là bào ngư khô thì có thể cho trực tiếp vào nước cốt đã ninh để cùng nhau đun sôi nhưng vì là bào ngư tươi nên cho riêng, trước tiên hầm năm phút, sau đó cho nấm truffle đen băm nhỏ và nước đã ngâm vào hầm thêm tám phút, đợi đến khi nước dùng bên trong hầm đến độ sền sệt là được.

Diệp Cửu Cửu lấy bào ngư ra, cẩn thận thái thành từng lát mỏng, sau đó xếp đều vào một đĩa lõm màu trắng, rải đều hạt nấm truffle đen lên trên, sau đó nêm nếm nước dùng còn lại, sau đó rưới đều lên trên.

Làm xong, cô đặt vào khay gỗ, sau đó đặt thêm một phần cua siêu gạch hấp vừa làm xong lên: "Có thể mang ra rồi."

Cá kiếm buộc tóc, đội mũ đen, đeo khẩu trang, mặc áo quần đen, một thân đen từ đầu đến chân mang hai món ăn đến cho Cao Viễn và Chu Chu: "Mời hai người dùng.'

Chu Chu nhìn những nhân viên phục vụ đẹp trai khác nhau, đặc biệt là người này còn là phụ nữ, ngầu quá: "Phụ nữ mà đẹp trai rồi thì đàn ông chẳng là gì cả."

Cao Viễn không muốn thừa nhận nhưng không thể không khen một câu, nhân viên phục vụ ở chỗ chủ quán đều rất đẹp trai: "chủ quán đúng là lợi hại, thế mà lại chiêu mộ được nhiều anh chàng đẹp trai, đại tỷ siêu ngây này đến làm nhân viên phục vụ.'

Phòng riêng bên cạnh, Lý Lâm, mẹ Lạc Lạc, cha Lạc Lạc, ông chủ của họ cũng nhìn về phía cua hoàng đế tóc đỏ và đồi mồi tóc nâu sẫm: "Bình thường gặp mấy thanh niên nhuộm tóc lại để tóc dài cứ cảm thấy không đẹp, nhưng nhìn họ thì lại thấy rất hợp, giống như sinh ra đã hợp với màu tóc này."

“Anh đẹp trai quá." Lạc Lạc nói với đồi mồi: "Nhưng mà anh vẫn kém chị Cửu Cửu và Tiểu Ngư một chút."

"Anh chắc chắn không bằng chủ quán rồi." Đồi mồi cười ôn hòa, đôi mắt cong thành hình trăng khuyết, nụ cười ấm áp dịu dàng, hoàn toàn khác với vẻ lạnh lùng của cá kiếm hay sự hoạt ngôn của bạch tuộc, khiến người ta có cảm giác như ánh nắng chiếu vào người rất ấm áp.
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 752



Anh cười đẹp quá. Lạc Lạc miệng ngọt ngào nói những lời hay ý đẹp: “Anh có thể giúp em gọi Tiểu Ngư đến chơi không?”

"Để anh đi hỏi thử." Đồi mồi quay lại bếp tiếp tục bưng đồ ăn, tranh thủ nói với Tiểu Ngư đang ngôi trên xích đu ở sân sau: "Tiểu điện hạ, người có muốn đi không?"

Tiểu Ngư đã quên mất chuyện Lạc Lạc suýt kéo tuột quần của mình, nghĩ đến đã lâu rồi không chơi cùng Lạc Lạc, liên nhanh nhẹn nhảy xuống xích đu, chạy ra ngoài.

"Cửu Cửu, em đi tìm Lạc Lạc chơi." Tiểu Ngư ra ngoài còn không quên chào hỏi Diệp Cửu Cửu đang bận rộn, nói xong lại tiếp tục đi ra ngoài, đi ra ngoài thì thấy nhà hàng đã dần dần chật kín người, anh trai, cá voi xanh, cá kiếm, cua hoàng đế đi lại giữa đám đông, trông ai cũng rất bận rộn.

Cô bé không làm phiên anh trai, cẩn thận đẩy cánh cửa thông với phòng riêng, dọc theo mái hiên đi vào: 'Lạc Lạc?”

"Ở đây này." Lạc Lạc thò đầu ra từ phòng riêng thứ ba: "Nhanh lên nào."

"Được." Tiểu Ngư đi đến cửa phòng riêng, nhìn những người ngồi bên trong, mềm mại chào một tiếng chú bác, sau đó nhìn về phía Lạc Lạc đang ăn cơm: 'Cậu đang ăn cơm à.'

Lạc Lạc cầm trên tay một cái há cảo tôm ừ một tiếng: "Tớ tưởng phải đợi lâu lắm nhưng không ngờ lại mang đến ngay."

"Chúng ta cùng ăn nhé." Lạc Lạc lại cầm một cái há cảo tôm đưa cho Tiểu Ngư: "Cậu nếm thử xem."

"Cảm ơn Lạc Lạc." Tiểu Ngư nhận lấy rồi đi đến mái hiên, ngồi xổm bên mép nước vừa ăn vừa nhìn những con cá và cua bên trong.

Lạc Lạc cũng đi theo ra ngoài, ngôi xổm bên cạnh: "Tiểu Ngư cậu tránh xa mép nước một chút, cẩn thận ngã xuống, sẽ bị c.h.ế.t đuối đấy."

"Sẽ không đâu.' Tiểu Ngư thầm nghĩ mình có đuôi cá.

TBC

Lạc Lạc nhắc nhở: "Sẽ làm ướt quần áo của cậu đấy."

Tiểu Ngư cúi đầu nhìn chiếc áo len màu đỏ của mình, trên áo còn có một đồ trang trí hình con gấu bông, rất đẹp và dễ thương, cô bé lặng lẽ lùi lại phía sau, hôm nay cô bé mới mặc chiếc áo này, không thể làm ướt được.

Lạc Lạc cắn một miếng há cảo tôm: "Ngoan lắm, nếu không sẽ bị đánh đòn đấy."

“Anh trai và Cửu Cửu sẽ không đánh đòn tớ đâu." Tiểu Ngư quay đầu nhìn Lạc Lạc thường xuyên bị đánh: "Cậu mới bị cha mẹ đánh đòn đấy."

Hai ngày trước vì kéo quần Tiểu Ngư mà bị ăn một trận đòn, Lạc Lạc đột nhiên thấy cái há cảo tôm trong tay không còn thơm nữa, m.ô.n.g đau quá.

Mẹ Lạc Lạc nhìn hai đứa trẻ đáng yêu dưới ánh nắng, trái tim người mẹ già như tan chảy, cô ấy muốn cầm điện thoại chụp ảnh hai đứa trẻ nhưng nhân viên phục vụ lại mang đồ ăn vào.

Mẹ Lạc Lạc nhìn đĩa cơm hải sản một bước lên trời, trong nháy mắt vẫn cảm thấy ăn cơm quan trọng hơn, món cơm chiên hải sản một bước lên trời này có hạt cơm mềm dẻo thơm ngon, bên trên phủ một lớp cá hồi, một lớp thịt chân cua, một lớp rong biển, một lớp trứng cá hồi, cuối cùng là một con tôm ngọt nhỏ oai phong lẫm liệt ở trên cùng.

Tôm ngọt thịt trắng như tuyết đứng thẳng ở trên, giống như một nàng tiên bay lượn, dưới ánh nắng mặt trời tỏa ra ánh sáng trắng nhàn nhạt.

Mẹ Lạc Lạc thấy rất đẹp, tiện tay chụp một bức ảnh, lát nữa về đăng lên vòng tròn xã hội: "Bây giờ tốc độ lên món của chủ quán nhanh hơn nhiều rồi."

Cha Lạc Lạc: "Có lẽ đã thuê thêm đầu bếp."

Bọn họ không biết đầu bếp hiện tại là một con bạch tuộc có mười xúc tu, nó dùng tay và chân để nhanh chóng đặt há cảo tôm lên xửng hấp để tiếp tục hấp, ngoài ra còn có một vài xúc tu nhanh chóng đặt cá mú sao mà Diệp Cửu Cửu đã bày ra vào lò hấp, sau khi đặt xong lại dùng một vài xúc tu đi rửa rau cắt rau, một mình làm việc của mười người.
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 753



Diệp Cửu Cửu tập trung vào các món cần nấu, cũng không quản hắn, tiếp tục làm các món khác, ngoài ra cá voi xanh, cua hoàng đế thỉnh thoảng cũng xuất hiện giúp đỡ, dù sao thì nhìn chung cô đã nhàn hơn trước rất nhiều.

Diệp Cửu Cửu bày món bào ngư hầm nấm truffle đen và cua siêu gạch hấp ra đĩa, sau đó để cua hoàng đế mang ra ngoài, cô tiếp tục bắt đầu làm cua hoàng đế nướng lòng đỏ trứng muối.

Đều được gọi là cua hoàng đế nhưng một loại là loài cấp cao có thể biến thành người, một loại chỉ là hải sản cấp thấp chỉ có thể làm thức ăn, mặc dù cua hoàng đế không để ý nhưng cô vẫn tránh để hắn làm.

Cua hoàng đế mang bào ngư hầm nấm truffle đen và cua siêu gạch hấp ra khỏi nồi và đưa đến phòng riêng của mẹ Lạc Lạc: "Xin mời thưởng thức."

"Có thêm người giúp việc thực sự nhanh hơn và tiện hơn nhiều." Bà ngoại Lạc Lạc nhìn cua hoàng đế mặc quần áo đi ra ngoài rất nhanh: "Cảm giác như đều được đào tạo chuyên nghiệp, từng người đi lại vừa nhanh vừa vững, con xem nước sốt trên món bào ngư hầm nấm truffle đen này vẫn còn đọng lại.

"Mẹ nếm thử nấm truffle đen này." Mẹ Lạc Lạc cầm đũa gắp một hạt lên thử, nấm truffle đen sau khi nấu chín có mùi thơm hơn khi còn sống, là một mùi thơm cỏ cây nồng nàn, ăn vào có cảm giác mềm mại, bên trong còn hòa quyện với vị tươi của bào ngư sao xanh.

Cô ấy lại nếm thử bào ngư, bào ngư ngấm đẫm hương vị của nấm truffle đen, hai thứ kết hợp với nhau càng trở nên tươi ngon hơn, mỗi miếng ăn đều là cảm giác hạnh phúc của tiền bạc: "Ngon."

"Cua siêu gạch này thơm quá!" Ông ngoại Lạc Lạc cắt con cua siêu gạch nặng khoảng năm cân, mùi thơm của bơ đậm đà lập tức tăng lên, đồng thời dầu cua màu vàng cam như một dòng nước nhỏ từ từ chảy ra theo vết cắt, chảy hết vào đĩa.

"Phần gạch bên trong cũng ngấm hết màu vàng." Bà ngoại Lạc Lạc lần đầu tiên nhìn thấy cua siêu gạch chất lượng tốt như vậy, ngửi thấy mùi thơm của dầu cua không nhịn được nuốt nước bọt: "Thơm quá."

Bà nội Lạc Lạc: "Thơm thì thơm thật nhưng mà đắt."

"Quả thực đắt hơn trước một chút, nhưng thực ra cũng không đắt lắm." Mẹ Lạc Lạc biết giá cả bên ngoài: "Gần năm mươi nghìn một con, đại khái cũng khoảng bốn năm cân thì thực ra không đắt, còn khá hời."

Cha Lạc Lạc gắp cua cho mấy người lớn tuổi: "Cha mẹ nhanh nếm thử đi, ăn nhiêu những thứ này tốt cho sức khỏe, sau lân không biết đến bao giờ mới có cua siêu gạch này nữa.

Mẹ Lạc Lạc: "Đúng vậy, ăn nhiêu một chút, không cần lo bị dị ứng." Còn có thể chữa bệnh mãn tính, một công đôi việc.

Bếp vẫn liên tục mang đồ ăn ra, khách ở các bàn khác cũng thấy tốc độ lên món bây giờ nhanh hơn nhiều, trước đây có thể phải đợi hơn ba mươi phút, bây giờ chưa đến mười phút đã mang lên.

TBC

"Trải nghiệm tốt hơn hẳn." Như Ngọc nhẹ nhàng vuốt bụng bầu: "Hơn nữa các nhân viên phục vụ đều đẹp trai xinh gái, cảm giác đều có thể đi làm người mẫu."

Đống Đống chụp ảnh nhà hàng sang trọng, cũng chụp các món ăn có giá trị nhan sắc cao, sau đó đăng lên vòng tròn xã hội của mình: "Nhà hàng đã nói trước đó đã mở cửa trở lại, mọi người muốn ăn thì nhớ đặt trước nhé."

Bạn của Đống Đống: "Là nhà hàng mà cậu đã nói trước đó sao?"

Đống Đống trả lời là đúng.

Bạn bè đều biết được điểm độc đáo của nhà hàng này qua lời kể của hắn, thèm ch** n**c miếng: "Đợi chúng tôi đi công tác về sẽ đăng ký làm thành viên.”
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 754



Có người đã hợp tác thuận tay chụp màn hình gửi đi, rất nhanh đã có người phát hiện ra blogger ẩm thực Đống Đống lại đi ăn hải sản, rất nhiều người tò mò là nhà hàng nào, nhóm người hâm mộ lâu năm theo dõi Đống Đống đã suy đoán: "Chắc chắn là nhà hàng riêng hải sản đó."

"Tôi đoán cũng vậy, Đống Đống đã nói ăn hải sản ở nhà hàng khác đều thấy hương vị bình thường, sau này chỉ ăn ở một nhà hàng nào đó."

"Vừa rồi tôi còn xem quan dòng trạng thái của phú bà fan Đống Đống đăng lúc tối qua, cô ấy nói: A a a, nhà hàng riêng yêu thích nhất đã mở cửa trở lại vào ngày mai, tôi nhất định phải là vị khách đầu tiên của chủ quán."

"Chắc chắn rồi! Tôi cũng muốn đi ăn!"

"Nghe nói đã đổi thành hình thức thành viên đặt trước, không đăng ký thành viên thì không thể đặt trước."

"Tôi đã xác minh rồi, là thật, đăng ký làm thành viên cần phải nạp trước một trăm nghìn.”

"Chủ quán bị dọa sợ rồi sao, thà nâng cao ngưỡng cửa còn hơn gặp phải mấy kẻ thần kinh, người có năng lực ăn được thì vào ăn thoải mái."

Người hâm mộ: "Thực sự ngon như vậy sao? Sao mọi người đều thích đi ăn vậy?

Những người hâm mộ lâu năm đều không trả lời, chỉ âm thầm tiết kiệm tiền chuẩn bị đi ăn.

Bởi vì mấy ngày trước có tin tức tiết lộ rằng hải sản của nhà hàng riêng đó có thể chữa bệnh, rất nhiều bệnh nhân ung thư nghe tin đã vội vã đến, cũng vì vậy mà có kẻ xấu làm bị thương tay chủ quán, khiến chủ quán phải tạm dừng kinh doanh.

TBC

Ban đầu bọn họ còn thấy tin này rất giả, nhưng rất nhanh đã được đính chính, sau đó lại không tìm thấy tin tức liên quan nữa, càng đính chính thì càng không phải là chuyện vô căn cứ, vì sức khỏe nên bọn họ phải tự mình đi ăn trước.

Nguyễn Thanh nằm trên giường bệnh nhìn thấy tin tức này lập tức ngồi dậy: "Mẹ, chủ quán đã trở về."

Mẹ Nguyễn Thanh ngẩn ra hai giây, sau đó mới nhận ra: "Là chủ quán nhà hàng riêng đó sao?”

Nguyễn Thanh gật đầu: "Hôm nay đã mở cửa trở lại."

Mẹ Nguyễn Thanh lập tức không ngồi yên được nữa, đặt quả lê đang gọt xuống: "Vậy chúng ta đi ăn ngay thôi."

Nguyễn Thanh: "Hôm nay không được, phải nạp tiền đăng ký làm thành viên trước mới có thể đặt chỗ ăn, bây giờ không đặt trước thì không thể ăn được."

Mẹ Nguyễn Thanh: "Phiên phức thế sao."

"Có lẽ vì sợ lại gặp phải người không biết lý lẽ." Nguyễn Thanh lại tìm kiếm một lượt, đại khái biết được thông tin từ những người khác, nói rằng phân ra thành viên cao cấp và thành viên bình thường: "Thành viên cao cấp phải nạp một triệu, thành viên bình thường nạp một trăm nghìn."

"Mẹ sẽ gọi điện cho cha con, dì con, cậu con, bà ngoại con, xem có thể gom đủ một triệu không." Mẹ Nguyễn Thanh kích động chạy đi gọi điện thoại, một lát sau đã gọi được một triệu từ mấy người họ hàng làm ăn: "Con gái, con ở đây một mình, mẹ đi đến hẻm Lê Hoa ngay đây."

Dặn dò xong, bà ấy vội vã chạy ra ngoài, trên đường gặp không ít bệnh hữu, hỏi bà ấy đi đâu, bà ấy do dự mãi vẫn không nỡ lừa mấy người đã bán cả sắt vụn để muốn sống tiếp: "Tôi nói nhỏ mấy người biết, đừng có nói lung tung, nhà hàng riêng hải sản đã mở cửa trở lại, tôi đi làm thẻ thành viên, sau này đặt chỗ được thì có thể đến ăn."

"Không nói với mấy người nữa, tôi đi ngay đây, sợ đi muộn sẽ không làm được." Mẹ Nguyễn Thanh nói xong liền chạy đến bãi đậu xe, lái xe phóng thẳng đến hẻm Lê Hoa.
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 755



Bệnh hữu nghe bà nói xong, lập tức liên lạc với người nhà, bảo người nhà nhanh chóng đi làm thủ tục, một lát sau, cả khoa ung bướu đều biết chuyện này.

Hẻm Lê Hoa.

Diệp Cửu Cửu làm xong món ăn cuối cùng ra ngoài mới là một giờ trưa, cô hoạt động cánh tay, có chút mệt mỏi lấy mấy chai sữa chua trong tủ lạnh ra cho bạch tuộc lớn và những người khác, cô cũng tự mở một chai: "Mệt không?"

"Đại nhân, chúng tôi không mệt." Bạch tuộc lớn tràn đây năng lượng, hoàn toàn không thấy mệt, ngược lại còn thấy rất vui, nó đã không còn thỏa mãn với việc chỉ làm những món hấp, nướng, luộc không cần chú ý đến nhiệt độ nữa: "Buổi chiều ngài để tôi làm mấy món được không?"

Diệp Cửu Cửu uống một ngụm sữa chua: "Một lát nữa cậu làm cho chúng tôi nếm thử, không có vấn đề thì buổi chiều cậu làm."

TBC

Bạch tuộc lớn: "Đại nhân yên tâm, tôi đã học xong rồi."

Diệp Cửu Cửu cười ừ một tiếng, uống xong rồi đi ra ngoài giúp những người vội vã đến làm thẻ thành viên, bạch tuộc lớn, cá voi xanh và những người khác thì bắt đầu dọn dẹp bếp, chưa đây mười phút, bếp đã sạch sẽ như mới.

Mẹ Nguyễn Thanh hỏi: "Chủ quán, làm thẻ là có thể đặt chỗ phải không?”

"Đúng vậy, thành viên cao cấp một tuần có thể đặt chỗ bốn lần." Diệp Cửu Cửu đã giúp mẹ Nguyễn Thanh đăng ký thông tin thành viên: "Số điện thoại này chỉ một người được sử dụng, người khác lấy đến cũng không dùng được, nếu phát hiện sẽ hoàn tiên và hủy thẻ."

"Tôi chắc chắn không cho người khác dùng." Hiện tại mẹ Nguyễn Thanh chỉ muốn con gái ăn nhiều hơn, bệnh nhanh khỏi: "Ở chỗ của cô vẫn không thể giao hàng, mang đi sao?”

Diệp Cửu Cửu ừ một tiếng: "Không được."

Mặc dù đã sớm đoán được như vậy nhưng mẹ Nguyễn Thanh vẫn không khỏi thất vọng, nhưng nghĩ lại thì đưa con gái ra ngoài đi dạo nhiều hơn, có lẽ cô bé sẽ khỏe lại nhanh hơn.

"Chủ quán, cảm ơn cô, tôi sẽ đặt chỗ ngay." Mẹ Nguyễn Thanh đăng nhập vào, thấy thứ tư và thứ năm vẫn còn chỗ, bà ấy vội vàng đặt chỗ ăn trưa hai ngày này.

Đặt chỗ xong, bà ấy chuẩn bị rời đi, lúc rời đi thấy trước cửa đặt ba cái bể nước, trong bể nuôi cá chép tượng trưng cho sức khỏe, hạnh phúc, may mắn, bà ấy do dự vài giây rồi lấy ra mấy đồng xu trong túi.

Chắp hai tay đặt trước trán, thâm cầu nguyện cho con gái, cũng câu nguyện có thể mỗi ngày được ăn hải sản nhà chủ quán, cầu nguyện chủ quán có thể mở thêm nhiều chỗ hơn, cầu nguyện xong rất thành kính mới thả đồng xu vào.

Những người khác thấy vậy, cũng học theo bà ấy ném vào đó vài đồng xu, chỉ mong người nhà bình an, ước nguyện thành hiện thực.

Diệp Cửu Cửu muốn ngăn mọi người lại, đột nhiên cảm nhận được lòng thành kính của những người này đang không ngừng chảy về phía cô.

Diệp Cửu Cửu há miệng, cuối cùng vẫn không nỡ từ bỏ những tín ngưỡng này, cuối cùng cô thu hồi tâm mắt, liếc nhìn về phía nhà hàng, bạch tuộc lớn và những người khác đang giúp rót trà, mọi thứ đều diễn ra trật tự.

Diệp Cửu Cửu nhìn xong rồi lại thu hồi tâm mắt, tiếp tục giúp những người khác làm thủ tục, trong lúc đó có khách lần lượt thanh toán rồi rời đi.

Những người chờ bên ngoài cố gắng nhặt đồ thừa không kìm được hỏi: "Chủ quán, bây giờ còn chưa đến một giờ rưỡi, có thể tiếp thêm vài bàn nữa không?”

"Đúng vậy, chỗ chúng tôi nhiều nhất chỉ có năm bàn khách."

"Không được.' Diệp Cửu Cửu không muốn phá vỡ quy tắc: "Chúng tôi chỉ chuẩn bị bấy nhiêu món ăn."
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 756



Người mẹ đưa theo đứa trẻ bị bệnh bạch câu: "Nhưng trước đây chủ quán cũng từng giúp chúng tôi tạm thời.'

"Trước đây chưa sửa đổi quy tắc, bây giờ đã sửa đổi rồi." Diệp Cửu Cửu dừng lại một chút: "Mọi người chờ ở đây cũng vô ích, mọi người đã làm thẻ thành viên rồi, về trực tiếp đặt chỗ là được, đừng chen ở đây, sẽ cản trở những người khác đi qua.

Mẹ đứa nhỏ Tạ Mẫn còn muốn nói thêm mấy lời với Diệp Cửu Cửu như trước: "Chủ quán, chúng tôi từ thành phố bên cạnh đến, bây giờ đứa trẻ rất khó chịu..."

Diệp Cửu Cửu có chút khó chịu, tay cô bị thương đều là do cô quá lương thiện: "Cô muốn tôi ngay ngày đầu tiên mở cửa đã phá vỡ quy tắc vì các người sao? Để những người khác chưa đặt chỗ cũng không quan tâm đến lợi ích của người đã đặt chỗ mà muốn vào thẳng sao? Vậy thì tôi đặt ra quy tắc để làm gì?

Cô lạnh mặt nhìn những người cố gắng chen vào cửa: "Nếu các người cố tình ở lại đây, còn cố tình xông vào, tôi sẽ hoàn lại tiền thẻ thành viên cho các người ngay bây giờ.

TBC

Những người như Tạ Mẫn vốn muốn tranh thủ thêm một chút đều sợ hãi lùi lại, nơi này của chủ quán là hy vọng duy nhất của bọn họ, nếu không còn hy vọng, họ phải làm sao?

Những người này lặng lẽ lùi lại những người khác lại tiếp tục tiến lên làm thủ tục, sau khi làm thủ tục xong, những vị khách ăn cơm cũng lần lượt rời đi.

Cá voi xanh và những người khác dọn dẹp bàn ăn và lau sàn nhà sạch sẽ với tốc độ nhanh nhất, còn bạch tuộc lớn thì lộ ra mười sáu cái chân, chia thành tám cặp để rửa bát đũa, tất cả đều làm xong trong vòng chưa đầy mười phút.

Diệp Cửu Cửu nhìn cảnh này, lần đầu tiên cảm thấy chân nhiều thật tốt!

Bạch tuộc lớn cho tất cả bát đũa vào tủ khử trùng để khử trùng: "Đại nhân, đã rửa sạch hết rồi."

Diệp Cửu Cửu hài lòng gật đầu: "Vậy chúng ta chuẩn bị bữa trưa thôi."

Bữa trưa là để bạch tuộc lớn luyện tập làm các món nóng trong thực đơn, chủ yếu là tôm xào tỏi, cua hoàng đế nướng lòng đỏ trứng muối, bào ngư hầm nấm truffle đen, cháo hầm cua, đây là những món cần chú ý đến lửa và gia vị.

Cô dạy rất nghiêm túc, bạch tuộc lớn cũng học rất nghiêm túc, những người khác cũng học theo, nhưng tài nấu ăn của mọi người đều không bằng bạch tuộc lớn.

Rất nhanh, bạch tuộc lớn đã sao chép được mấy món này, sau khi mang lên bàn cùng với các món ăn khác: "Đại nhân, điện hạ, mọi người nếm thử xem?”

Diệp Cửu Cửu nếm thử món bào ngư hầm nấm truffle đen có hương vị đậm đà, thơm ngon, mềm mại: "Nêm nếm cũng được, cua hoàng đế nướng lòng đỏ trứng muối hơi quá lửa, nếu lấy ra sớm hơn nửa phút sẽ ngon hơn."

Bạch tuộc lớn âm thầm ghi nhớ, lần sau sẽ cải tiến.

"Không ngon bằng Cửu Cửu làm” Tiểu Ngư không nói ra được là không ngon ở đâu, nhưng cảm thấy không ngon bằng Cửu Cửu làm.

Cá voi xanh và những người khác cũng có cảm giác như vậy.

"Lần đầu làm được như vậy là rất tốt rồi, chiêu thử lại. Đến tối, Diệp Cửu Cửu để bạch tuộc lớn kiêm luôn làm tôm xào tỏi và cháo hầm cua, còn cô vẫn chủ yếu làm cua hoàng đế nướng lòng đỏ trứng muối và bào ngư hầm nấm truffle đen.

Buổi tối, thời gian mở cửa là sáu giờ nhưng phần lớn khách đều đến sớm hơn mười phút, bọn họ vào cũng không vội gọi món, mà cứ nhìn chằm chằm vào các loài động vật biển nhỏ dưới nước và dưới kính.
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 757



Đặc biệt là mấy đứa trẻ thích động vật quý hiếm như Nguyệt Nguyệt, Kiều Kiều, Hạo Hạo, v. v., hận không thể nằm xuống đất để xem.

Xem xong, dưới sự dẫn dắt của Tiểu Ngư, bọn họ lại chạy đến bể nước trước cửa để xem cá: "Ở đây cũng có."

"Oa, đây là một cái ao ước nguyện." Hạo Hạo nhìn đồng xu trong nước, lập tức chắp tay lại để ước nguyện: "Bồ tát bồ tát, con mong mẹ con đừng tét m.ô.n.g con nữa.'

Kiều Kiêu cũng học theo nói: "Bồ tát bồ tát, con mong mẹ con mua cho con một bộ quần áo đẹp giống Tiểu Ngư."

Tiểu Ngư cúi đầu nhìn bộ quần áo đẹp của mình: "Đây là Cửu Cửu mua cho tớ."

Nguyệt Nguyệt đi vòng quanh Tiểu Ngư xinh đẹp: "Đẹp quá."

"Tớ cũng thấy vậy.' Tiểu Ngư nắm tay Nguyệt Nguyệt, kiếng chân vịn vào mép bể nước nhìn vào bên trong, cô bé hít một hơi thật mạnh, phát hiện nước bên trong đã đổi thành nước biển, ngửi thấy mùi mặn mặn nhưng lại thơm ngọt.

Buổi chiều, Diệp Cửu Cửu thấy lại có người chạy đến ước nguyện, liền đổi nước biển cho hai bể cá, cá bên trong cũng đổi thành cá biển màu đỏ.

Người bình thường ngửi nhiều mùi nước biển cũng sẽ thấy cơ thể thoải mái, nếu mọi người đều rất thành kính, cô thu hoạch được tín ngưỡng, trả lại cho mọi người một chút may mắn cũng được.

Nhưng cô không nói điều này với ai cả, nói ra thì động cơ của mọi người sẽ không còn trong sáng nữa.

Nguyệt Nguyệt nhìn Tiểu Ngư, cũng học theo hít một hơi: "Tiểu Ngư, con cá này thơm quá.'

Tiểu Ngư gật đầu: "Thơm lắm."

Nguyệt Nguyệt chắp tay lại, câu nguyện một cách ngây thơ: "Cá thơm ơi, cá có thể nói với mẹ bé không, bảo mẹ đừng cho bé đi học mẫu giáo."

"Tớ cũng không muốn đi mẫu giáo." Tiểu Ngư nghĩ đến việc Cửu Cửu nói sẽ đưa cô bé đi học vào thứ Hai tuần sau, cả người cô bé đều không vui: "Cá ơi, cá bảo Cửu Cửu đừng đưa bé đi, nếu không bé sẽ ăn thịt cá."

Kiều Kiều ừ ừ hai tiếng: "Bé cũng không muốn đi."

Mẹ của Nguyệt Nguyệt đứng trong kính nhìn thấy mà vẻ mặt không nói nên lời: Không muốn đi học mẫu giáo đến vậy sao?"

Mẹ của Kiều Kiều: "Cũng giống như chúng ta đi làm vậy."

Mẹ của Nguyệt Nguyệt là Lý Quyên im lặng một lúc rồi thở dài: "Haizz!"

Sau khi Tiểu Ngư và những người khác cầu nguyện xong, con trai của Tiểu Trân là Đông Đông và một bạn nhỏ khác là Nguyên Nguyên cũng chạy đến bên bể nước cầu nguyện: "Mong Bồ tát phù hộ cho mẹ con mau khỏe lại, phù hộ cho bà nội con mạnh khỏe bình an."

Nguyên Nguyên cũng học theo nói: 'Cũng phù hộ cho ông bà nội và cha con khỏe mạnh."

Tiểu Trân vừa đi tới nghe thấy lời cầu nguyện của con trai, trong lòng cảm thấy đặc biệt ấm áp, cô đi tới ôm lấy con trai: "Cảm ơn con trai."

"Mẹ." Đông Đông được ôm thì ngại ngùng cười: "Sao mẹ đuổi kịp con nhanh thế?"

"Vì mẹ đi nhanh." Nếu không đi nhanh cô ấy cũng sẽ không nghe thấy lời cầu nguyện của con trai, Tiểu Trân cười xoa đầu con trai, sau đó nói với bể cá: "Mong Bồ tát phù hộ cho Đông Đông và Nguyên Nguyên hai bạn nhỏ luôn bình an khỏe mạnh."

TBC

Cô vừa dứt lời, những con cá biển trong nước liên nhảy lên một cái, Đông Đông kích động nắm tay Tiểu Trân: "Mẹ nhìn kìa, nó đồng ý rồi."

"Ừ, đồng ý rồi." Tiểu Trân không tin lắm nhưng nghĩ đến sự khác biệt của chủ quán ở đây, có lẽ thực sự sẽ thành hiện thực: "Không biết sao nữa, đứng ở đây thực sự thấy thoải mái."

Bà lão xoa mũi: "Cũng không biết là đi ấm áp lên hay sao nữa, mẹ thấy mũi mình cũng thông hơn rồi."
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 758



"Ước chừng là ấm áp rồi." Tiểu Trân đỡ tay mẹ già: "Chúng ta vào trong thôi."

Tiểu Trân và những người khác không có tiên để làm thẻ hội viên nhưng cha của Nguyên Nguyên ở đây đã làm một thẻ, nói rằng mỗi tuần sẽ đặt trước một lân, đến lúc đó hai gia đình sẽ cùng nhau đến.

Diệp Cửu Cửu thấy bọn họ cùng nhau đi vào thì có chút sửng sốt, một lúc sau mới phát hiện ánh mắt của cha Nguyên Nguyên nhìn Tiểu Trân rất khác, cô lập tức hiểu ra.

Tiểu Trân cười ngại ngùng, cha của Nguyên Nguyên thực sự có ý đó, những vì lý do sức khỏe nên cô ấy tạm thời chưa đồng ý, nếu cô ấy có thể khỏe lại hoàn toàn, cô ấy nhất sẽ chọn ở bên người đàn ông này.

Diệp Cửu Cửu không nói nhiều, nhìn tình trạng của Tiểu Trân đang dần tốt lên, cô hy vọng cô ấy sớm bình phục sức khỏe, sớm bước vào cuộc sống hạnh phúc.

Phía sau còn có rất nhiều khách hàng quen, Chu Chu và người nhà lại đến, buổi tối đông người nên đã đặt phòng riêng lớn, bên trong đặt bàn tròn có thể thu nhỏ hoặc mở rộng.

"Oa, buổi tối đẹp hơn ban ngày nhiều." Chu Chu nhìn thấy khắp sân treo đèn lông, đèn không bao giờ tắt tỏa ánh sáng vàng rực rỡ, lờ mờ phác họa nên khuôn mặt xinh đẹp của bọn họ.

Trong hồ nước cũng không có đèn nhưng vì bên trong nuôi một số tảo phát quang nên tỏa ra ánh sáng xanh lam nhàn nhạt, trông lấp lánh như những ngôi sao, đẹp vô cùng.

"Đẹp quá, chỉ tiếc là không xuống được." Chu Chu vừa chụp ảnh vừa nói: "Thích hồ nước này thật, rõ ràng không lớn lắm nhưng cứ cảm thấy như mình đang sở hữu cả một đại dương."

"Có thể nhìn ra chủ quán rất dụng tâm." Mẹ của Cao Viễn cũng không kìm được lấy điện thoại ra, vừa chụp được vài tấm thì bị người khác cắt ngang.

TBC

Một giọng nữ từ phía sau truyên đến: "Bà Cao?"

Mẹ của Cao Viễn quay đầu nhìn lại, vừa vặn nhìn thấy bà hàng xóm họ Trương: "À... sao bà lại ở đây?"

Một người phụ nữ trang điểm đậm bên cạnh: "Lâm tổng cũng thật là không có nghĩa khí, có nhà hàng riêng ngon như vậy mà không báo cho chúng tôi, chúng tôi còn coi bà là bạn tốt."

Mẹ của Cao Viễn họ Lâm, công ty hoặc đối tác đều gọi bà ấy như vậy: "Tôi không hiểu bà đang nói gì."

"Lâm tổng còn giả vờ, chúng tôi đều biết cả rồi." Người phụ nữ vẫn luôn rất tò mò tại sao tình trạng da của mẹ Cao Viễn ngày càng tốt, hỏi thăm dò mãi mà không hỏi ra được, nếu không phải bạn bè ở Lộc Thành nói cho họ biết tình hình của nhà hàng riêng này thì có lẽ bọn họ vẫn không biết hải sản ở đây còn có tác dụng điều hòa cơ thể.

Sau đó mấy người phụ nữ đi xác minh lại, quả thực rất nhiều người ăn đều có hiệu quả, vậy nên khi nghe nói nhà hàng đã mở cửa trở lại thì lập tức đến đây để làm thẻ hội viên, sau này sẽ thường xuyên đến ăn: "Thứ tốt như vậy mà bà còn giấu giếm, thật là không có nghĩa khít"

Hiện tại tin tức vê nhà hàng riêng đã lan truyền khắp giới nhà giàu ở Lộc Thành, một truyền mười, mười truyền trăm, ngày càng có nhiêu người đến, mẹ Cao có giấu cũng không giấu được: "Tôi không ngờ các bà lại chịu khó chạy xa đến đây, hơn nữa chỉ là hải sản ngon thôi, còn những thứ khác vẫn là tác dụng tâm lý."

Người phụ nữ khinh thường: "Bà đừng nói nữa, bà sợ chúng tôi giành chỗ với bà đúng không, không ngờ bà lại hẹp hòi như vậy.

"... Mẹ Cao lười để ý đến bà ta.
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 759



Ngoài ra còn có bạn của cha Chu Chu: "Ông Chu, ông cũng không có nghĩa khí, hải sản ngon như vậy mà ông không nói một tiếng."

Cha Chu Chu: “Tôi nghĩ ông không thích ăn hải sản."

Người bạn: Cái này khác..

Cha Chu Chu cười nói: "Món của mọi người đã lên rồi, mọi người cứ từ thưởng thức, chúng tôi cũng phải đi rồi."

Người bạn: "Được rồi, hôm nào rảnh lại tụ tập."

Cha Chu Chu và những người khác đi vào phòng riêng lớn "Tháng Sáu”, ngồi xuống đóng cửa gọi món rồi mới nói chuyện: "Trước đây giúp chủ quán giấu tin tức, nhưng bây giờ xem ra là vô dụng rồi."

Chu Chu cũng thấy rất bất lực: "Càng phủ nhận thì cư dân mạng càng nói là thật."

Mẹ Chu Chu: "Càng ngày càng có nhiều người biết đến, có lẽ chủ quán vừa mở rộng nhà hàng sẽ phải mở rộng thêm lân nữa."

Mẹ Cao Viễn: "Tôi thấy cả con phố này đều trống, hay là để chủ quán mua hết rôi mở một nhà hàng lớn luôn đi."

Cao Viễn: "Mẹ, chủ quán sẽ sợ đến mức phải cuốn gói chạy trốn ngay trong đêm mất."

Vừa đi ngang qua bên ngoài, Diệp Cửu Cửu nghe thấy câu này thì cô gật đầu đồng tình, cô thực sự sẽ sợ đến mức phải chạy trốn ngay trong đêm, cô chỉ mở nhà hàng riêng thôi chứ không mở khu phố thương mại.

Nhưng mua hết những nơi xung quanh thì được, tránh cho có quá nhiều người tò mò về môi trường trong sân, đồng thời có thể dùng làm ký túc xá cho nhân viên như bạch tuộc lớn và những người khác.

Buổi tối, Diệp Cửu Cửu bận rộn xong trở về phòng, liền hỏi thăm tình hình các cửa hàng xung quanh, xem họ có muốn bán không.

"Không cần mua, để họ về nước mà ở.' Lăng Dư ở bên cạnh nói.

"Cũng không phải mua riêng cho họ, chỉ tiện thể cho họ ở thôi, đồng thời cũng có thể làm kho." Diệp Cửu Cửu dừng lại một chút: "Bọn họ hẳn cũng thích thế giới này hơn." Lăng Dư có chút ghen tị: "Em đối xử với bọn họ quá tốt."

"Họ giúp em làm việc, em để họ ở nơi tốt hơn một chút cũng là chuyện nên làm." Bây giờ năm người bọn họ ở riêng hai phòng, thực sự có hơi chật chội, Diệp Cửu Cửu thấy mỗi người một phòng sẽ tốt hơn.

Lăng Dư khẽ ho một tiếng: "Em đã quan tâm đến việc họ ở có tốt không rồi, sao không quan tâm đến anh một chút?"

Diệp Cửu Cửu sửng sốt,

"Em không phải vẫn luôn rất quan tâm đến anh sao?”

Lăng Dư nhìn quanh căn phòng sạch sẽ ấm cúng này, ám chỉ nói: "Nhưng anh không có cơ hội ở đây."

Diệp Cửu Cửu vuốt lại mái tóc rủ xuống bên tai, ho một tiếng không tự nhiên: "... Tiểu Ngư muốn ở đây."

Lăng Dư cúi mắt nhìn đồ đạc của Tiểu Ngư đầy phòng: "Con bé sắp đi mẫu giáo rồi, nên ở một mình."

Tiểu Ngư vừa đánh răng xong trở về vừa vặn nghe thấy anh trai đang nhòm ngó giường của mình, tức giận hét lên: "Anh trai xấu xa, rõ ràng anh có giường riêng, tại sao còn giành chỗ của eml"

Lăng Dư nhìn cô bé khoanh tay tức giận: "Đây không phải chỗ của em."

"Là của em." Tiểu Ngư nhanh chân chạy vào, đá giày rồi nhanh chóng trèo lên giường, nằm thành hình chữ đại: "Em ngủ trước, không ai được đuổi em khỏi đây! Nếu anh còn nói nữa, em sẽ mách phụ vương mẫu hậu!"

Lăng Dư: ...

TBC

Em gái ruột!

Diệp Cửu Cửu chứng kiến toàn bộ cuộc chiến giành giường của hai anh em, cô sắp cười c.h.ế.t rồi: "Hay là hai anh em ở đây, chị sang phòng bên cạnh?”

"Không được." Tiểu Ngư lập tức bò lại ôm lấy Diệp Cửu Cửu, tủi thân gọi tên cô: "Em muốn ở cùng Cửu Cửu, Cửu Cửu đừng đuổi em đi."
 
Back
Top Bottom