Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng

Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 740



Diệp Cửu Cửu hài lòng gật đầu: "Mọi người về nghỉ ngơi sớm, ngày mai tôi sẽ dạy mọi người cách làm, cố gắng ngày kia mở cửa."

Nói xong cô cũng về nghỉ ngơi, sáng hôm sau dậy sớm mua hai xửng bánh bao lớn về, đợi cho họ ăn no rồi đưa cho họ một chiếc tạp đề, sau đó bắt đầu dạy họ cách phục vụ, sau đó dạy họ cách dọn dẹp, gọi món, dọn món, sử dụng dụng cụ nhà bếp.

Bạch tuộc lớn thích nấu ăn, trước đây khi ở trên đảo nhỏ cũng là người học nhanh nhất và giỏi nhất, vì vậy Diệp Cửu Cửu đặc biệt bồi dưỡng hắn, dạy hắn cách thái rau nấu ăn.

Được giao trọng trách, bạch tuộc lớn tiếp theo bắt đầu sự nghiệp luyện tập, liên tục thái khoai tây sợi và củ cải sợi, thái gân hết một buổi sáng, thái mệt rồi hắn lén lút thò ra sáu cái chân, ba cái chân cầm dao, ba cái chân ấn rau: "Chặt chặt chặt...

Chưa học bò đã bắt đầu học chạy, bạch tuộc lớn thỉnh thoảng lại chặt đứt một miếng thịt của mình, sau khi chặt xong, hắn thuận tay đưa cho Tiểu Ngư đang há miệng ở bên cạnh: "Tiểu điện hạ, cho người."

Ôm con gấu bông, Tiểu Ngư ăn đến bụng tròn vo: "Ợ-"

Đi ra ngoài làm việc với Lăng Dư, Diệp Cửu Cửu vừa vào cửa đã nghe thấy tiếng thái rau gân giống như tiếng vó ngựa phi trong bếp, cô còn nghĩ bạch tuộc lớn đã luyện d.a.o nhanh như vậy rồi sao?

Đợi đến khi cô đầy mong đợi đi đến cửa bếp, cô lại thấy bạch tuộc lớn thò ra sáu cái chân, vừa thái vừa kêu á: "Ái chà chà, lại cắt trúng rồi."

Sau khi cắt xong, ngoài việc phát ra âm thanh bằng miệng, trên mặt hắn không thấy đau chút nào, hắn cuộn miếng thịt bạch tuộc cắt ra cho Tiểu Ngư: "Tiểu điện hạ, ngon không?"

Tiểu Ngư võ vào cái bụng căng phồng của mình: "Anh có thể thái tử tế được không? Em ăn no căng rồi, ợ-"

Bạch tuộc lớn cũng muốn thái tử tế nhưng thái sợi khó quá: "Vậy tôi để vào chậu, tiểu điện hạ đói thì ăn tiếp."

TBC

Tiểu Ngư tỏ vẻ chán ghét, không phải kẹo, cô bé cũng không muốn ăn mãi, cô bé quay đầu định bỏ đi nhưng ngay sau đó lại nhìn thấy Diệp Cửu Cửu với vẻ mặt khó tả, cô bé như nhìn thấy cứu tinh chạy đến: "Cửu Cửu, cuối cùng chị cũng đến rồi, chị mau quản anh ấy đi..."

Bạch tuộc lớn nhanh chóng giấu sáu cái chân ra sau: "Đại nhân, ngài về rồi ạ?

Diệp Cửu Cửu vừa cười vừa nhìn những cái chân bạch tuộc lộ ra một đoạn ở đây, một đoạn ở kia: "... Có phải cậu quên là chân của cậu thực ra còn to hơn cả người cậu không?”

Bạch tuộc lớn nghĩ cũng đúng, lại để lộ chân ra, sau đó lắc lắc con d.a.o trong tay: Đại nhân, tôi đang luyện thái sợi.'

Diệp Cửu Cửu nhìn chân bạch tuộc hơi trọc: "Cậu đừng luyện nữa, tôi sợ cậu luyện xong thì cả chân đều bị cắt mất."

Bạch tuộc lớn: "Đại nhân, tôi còn có thể mọc."

Diệp Cửu Cửu lắc đầu: "Thôi, cậu ra ngoài đi."

Mặc dù bạch tuộc có khả năng tái sinh nhưng nếu cắt nhiều quá không mọc ra thì sao? Hơn nữa Tiểu Ngư cũng ăn no rồi, cắt thêm nữa cũng chỉ là lãng phí: "Đợi đến khi Tiểu Ngư muốn ăn thì lại để cậu cắt."

Tiểu Ngư ợ một cái có mùi bạch tuộc, chán ghét vỗ vỗ má: "Không muốn ăn nữa.

Bạch tuộc lớn tủi thân nhìn Tiểu Ngư: "Tiểu điện hạ, tôi rất ngon."

"Có ngon cũng không được ăn nhiều, cậu mau ra ngoài đi." Sau khi đuổi người ra ngoài, Diệp Cửu Cửu nhìn thấy một chậu đầy ắp củ cải sợi và khoai tây sợi, có sợi rất nhỏ, có sợi lại to như khoai tây chiên, không có vẻ gì là ngon.
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 741



"Trưa nay chỉ có thể ăn khoai tây và củ cải." Diệp Cửu Cửu mặc tạp đề, sau đó bảo Lăng Dư lấy một thùng bít tết mới đến sáng nay ra mở ra, lát nữa ướp để làm bít tết áp chảo.

Cô thì lấy củ cải sợi đã cắt nhỏ ra làm nộm, sợi to hơn thì đem nấu canh, khoai tây thì thái lại một chút để làm bánh khoai tây.

Vì bạch tuộc lớn thỉnh thoảng lại cắt thịt vào, Diệp Cửu Cửu rửa sạch toàn bộ khoai tây sợi, rửa sạch, để ráo nước rồi cho vào chậu lớn, đổ một ít bột năng, bột mù, hành lá, muối, hạt tiêu, trứng gà, V.V.

Trộn đều rồi bắc chảo rán, múc một thìa đầu sau đó tạo hình khoai tây thành hình tròn, nhỏ hơn chảo rán một chút, cho vào vừa rồi.

Đợi đến khi hơi vàng, định hình thì lật mặt, sau đó tiếp tục lật mặt kia để rán, quá trình này mất vài phút.

Diệp Cửu Cửu làm một cái rồi lại làm ba cái nữa, cùng lúc bật cả ba bếp còn lại, đợi rán chín thì nhờ Lăng Dư trông hộ, cô quay người đi ướp bít tết.

Đợi đến khi bánh khoai tây sợi làm xong, cô tiếp tục làm bít tết áp chảo, trừ cô và Tiểu Ngư ra, những người còn lại đều được hai miếng.

Chỉ có một miếng bít tết, Tiểu Ngư hơi ghen tị khi thấy mọi người có những hai miếng bít tết, cô bé uất ức nhìn bạch tuộc lớn: "Đều tại anh cứ cho em ăn, nếu không em cũng có thể ăn hai miếng bít tết."

Bạch tuộc lớn cũng không biết trưa nay ăn bít tết, hắn tưởng chỉ có thể ăn khoai tây nên cố sức cho tiểu điện hạ ăn: "Thịt của tôi thơm và tươi hơn thịt bò này."

"Bít tết mới ngon hơn." Tiểu Ngư tức giận cắn một miếng bít tết: "Anh cố ý mà."

Bạch tuộc lớn kêu oan, hắn thực sự không biết.

Tiểu Ngư nghiến răng, đáng ghét!

Diệp Cửu Cửu xoa đầu cô bé: "Không sao, hôm khác làm lại là được."

Cô dỗ dành, Tiểu Ngư liền nghe lời: "Cửu Cửu phải nói trước đó nhé."

"Được, nhất định sẽ nói trước." Diệp Cửu Cửu dừng lại một chút: "Sáng nay ra ngoài làm việc về còn mua rất nhiều thịt ba chỉ, tối nay làm thịt kho tàu cho mọi người."

Tiểu Ngư chưa từng ăn: "Thịt kho tàu?"

"Là một loại thịt rất thơm và rất ngon, đến lúc đó các em sẽ biết." Diệp Cửu Cửu nghĩ đến ngày mai sẽ bắt đầu kinh doanh nên làm trước một bữa ngon cho mọi người ăn, nếu không đợi đến khi mở cửa lại thì không có thời gian làm.

Trong số mọi người, bạch tuộc lớn thích ăn nhất, hắn lập tức nói: "Đại nhân, tôi giúp ngài?”

Diệp Cửu Cửu gật đầu đồng ý, sau khi ăn trưa xong cô sẽ dạy bạch tuộc lớn làm thịt kho tàu, trước tiên cắt thịt ba chỉ thành những miếng dài bằng lòng bàn tay, cho vào nước luộc đến khi có thể cắm một chiếc đũa vào là được.

Sau đó cho thịt ba chỉ vào nước lạnh, đợi nguội thì lau khô bề mặt, sau đó dùng nĩa đ.â.m mạnh vào mặt sau của thịt ba chỉ để tạo ra một số lỗ nhỏ, sau đó phết một ít nước tương để lên màu.

Để hơi khô rồi cho vào chảo dầu rán, rán đến khi bề mặt có bọt khí thì vớt ra để nguội, sau đó cắt thành miếng vuông, rồi cắt thành những lát thịt mỏng.

Cắt xong xếp vào bát tròn, sau đó cắt nhỏ cải muối đã ngâm.

Những cải muối này là do bà con của Lưu nãi nãi phơi cải xanh, sau khi phơi khô thì tặng cho Lưu nãi nãi một túi lớn, Lưu nãi nãi lại riêng đóng một gói lớn cho cô, hôm nay mới dùng hết.

TBC

Diệp Cửu Cửu cắt nhỏ cải muối xào thơm, sau đó trải đều vào bát, cô làm tổng cộng ba mươi bát, làm xong thì cho hết vào xửng hấp.
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 742



Bạch tuộc lớn, cua hoàng đế đều háo hức nhìn thịt kho tàu thơm phức: "Đại nhân, hấp bao lâu vậy?"

"Cần hấp cho mềm nhừ, muốn tan ngay trong miệng thì phải hấp ít nhất hai tiếng." Diệp Cửu Cửu bảo mọi người đi nghỉ: "Mọi người không cần canh ở đây."

"Đại nhân, chúng tôi canh ở bên cạnh." Bạch tuộc lớn và những người khác không có thói quen ngủ trưa nên đều lấy điện thoại mới mua ra nghịch, bọn họ đã lập một nhóm, tên nhóm là: Đội đặc nhiệm dưới đáy biển.

Bọn họ sợ làm ồn đến giấc ngủ trưa của Tiểu Ngư nên không nói chuyện, chỉ gõ chữ trò chuyện trong nhóm, bọn họ đã được Lăng Dư hỗ trợ học rất nhiều chữ dùng trong cuộc sống hàng ngày, đã có thể nhận biết chữ bình thường nhưng viết thì rất chậm.

Lúc này bọn họ đang cố gắng chọc vào màn hình để viết chữ luyện tập, trò chuyện về thịt kho tàu trong nôi.

Bạch tuộc lớn oai phong: "Tôi tìm thấy hình ảnh thịt kho tàu trên mạng, làm xong chắc sẽ như thế này."

Rùa biển chậm chạp: "Trông có vẻ rất ngon."

Cua đi ngang: "Đại nhân làm chắc chắn sẽ ngon hơn."

Cá voi xanh mập mạp: Tôi cũng nghĩ vậy.'

Cá kiếm tên là cá kiếm, lạnh lùng nói: "Ừ”"

Ngồi xếp bằng trên phòng trà nhỏ trên lâu nhà hàng, Diệp Cửu Cửu tắm nắng nhìn tên của mọi người, buồn cười muốn chết: "Ai đặt tên cho bọn họ vậy?”

"Bọn họ tự đặt." Tên của Lăng Dư rất đơn giản, là một chữ L, tên của Diệp Cửu Cửu cũng rất đơn giản, là một số 9, nhìn đơn giản như một cặp: "Hay lắm."

TBC

"Đừng quan tâm đến tên của họ." Lăng Dư nhìn Diệp Cửu Cửu trắng bệch dưới ánh sáng mỏng, nụ cười rạng rỡ như ánh nắng ấm áp ngoài cửa, anh động lòng, từ từ tiến lại gân hơn một chút.

Diệp Cửu Cửu không né tránh, mặc cho anh hôn nhẹ, thời điểm anh muốn hôn nhiều hơn, cô cười ngửa ra sau né tránh anh: "Anh đừng làm phiền em làm việc.' Lăng Dư ôm lấy vòng eo thon thả của cô, tùy ý gác cằm lên hõm cổ cô: "Đại nhân, em cứ bận việc của em."

Hơi thở nóng bỏng phả vào cổ, như có kiến bò qua, tê tê dại dại, Diệp Cửu Cửu cử động vai, muốn tránh xa anh một chút nhưng cô hoàn toàn không thoát khỏi bàn tay to của anh, cuối cùng cô chỉ có thể từ bỏ: "Sao lại dính người như Tiểu Ngư vậy chứ?"

Lăng Dư như một chú mèo lớn nhẹ nhàng cọ vào cổ cô: "Tiểu Ngư dính người năm trên giường của em, anh thì không."

Diệp Cửu Cửu bị cọ đến mềm lòng, giọng nói vô thức mềm mại hơn một chút: "Tiểu Ngư còn nhỏ mà."

"Không nhỏ rồi." Lăng Dư dừng lại một chút: "Em để cô bé tự ngủ."

"..." Tai Diệp Cửu Cửu hơi đỏ: "Nói sau đi, em phải thông báo cho khách hàng.'

Cô cầm điện thoại soạn tin nhắn gửi riêng cho Cao Viễn, Chu Chu, mẹ Lạc Lạc và những người khác: "Nhà hàng sẽ bắt đầu kinh doanh từ ngày mai nhưng không thể đến là ăn ngay được, cần phải đặt trước ở đây, thông tin danh tính tôi đã ghi chú lại rồi, số hội viên là 0001. mật mã ban đầu là 000, sau khi nhận được vui lòng đổi mật mã kịp thời để tránh bị đánh cắp."

Người đầu tiên nhận được tin nhắn là Cao Viễn, hắn đang ngồi trên ghế sofa lười biếng, thấy tin nhắn thì lập tức đứng phắt dậy.

Hắn lấy tốc độ tay nhanh như chớp của một người độc thân hơn mười năm nay, sau đó đổi mật mã với tốc độ nhanh nhất, đổi xong mới chú ý đến một số thông tin bên trong.

Đầu tiên, Bếp Riêng Cửu Cửu tăng giá.

Thứ hai, Bếp Riêng Cửu Cửu bắt đầu áp dụng chế độ đặt trước cho hội viên từ ngày mai, vào tối thứ sáu hàng tuần sẽ mở danh sách đặt từ thứ bảy đến tối thứ sáu tuần sau, nghỉ vào thứ hai, các thời gian còn lại sẽ mở cửa vào buổi trưa và buổi tối, mỗi bữa sẽ mở ba mươi suất, cần phải đặt trước mới được vào ăn, không thêm suất.
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 743



Hội viên sẽ được chia thành hội viên cao cấp và hội viên thường, hội viên cao cấp phải có tích lũy tiêu dùng trên một triệu hoặc trực tiếp nạp một triệu để có thể nhận được thẻ hội viên cao cấp, tổng cộng có 50 thẻ, đăng ký đến khi hết.

Nếu trước đó đã tích lũy tiêu dùng hoặc nạp đủ một trăm nghìn thì có thể nhận được một thẻ thường, số lượng tạm định là 999, người đến sau dù tiêu dùng đến trên một triệu cũng không được cấp.

Hội viên thường một tuần chỉ có thể đặt trước một lần, hội viên cao cấp có thể đặt trước bốn lần, đều có thể đặt trước phòng riêng, mỗi bàn phòng riêng sẽ công thêm 10% phí dịch vụ. Nhưng hội viên cao cấp có thể thay đổi thời gian đặt trước bất kỳ lúc nào, trong một chu kỳ có thể hỗ trợ điều chỉnh thời gian, biết trước thực đơn và các quyền ưu tiên khác, ngoài ra mỗi tháng còn có một lần đặt trước món ăn ngoài thực đơn.

"Thẻ hội viên đăng ký bằng thông tin chính chủ, không được cho người khác mượn, nếu phát hiện sẽ bị hủy bỏ." Cao Viễn nói với Chu Chu bên cạnh: "Thảo nào hôm trước chủ quán hỏi chúng ta thông tin danh tính."

TBC

"Sau này chỉ có thể dẫn bạn bè đến." Chu Chu nhìn thẻ hội viên số 0002 của mình: "Trước đây chúng ta đã tiêu đến một triệu không nhỉ?"

"Cộng lại thì có, nhưng riêng lẻ thì chắc chắn không có, chủ quán coi như trực tiếp tặng chúng ta một triệu." Cao Viễn không khỏi khen ngợi sự hào phóng của Diệp Cửu Cửu.

"Chủ quán đúng là hào phóng." Chu Chu nhìn thông tin hội viên của mình, cười không khép miệng: "Cuối cùng cũng có thể đặt trước rồi, cuối cùng cũng có thể đi ăn rồi."

"Chúng ta nhanh chóng đặt trước bữa trưa ngày mai đi, lúc đó chúng ta cùng đi?"

Cao Viễn: "Được, để đặt trước thêm một bữa tối nữa, cha mẹ anh sẽ đến vào buổi tối."

Chu Chu hỏi: "Đẻ em hỏi cha mẹ mình xem có thẻ không?”

Cha và anh trai của Chu Chu đều có, trước đây bọn họ đã từng dẫn khách hàng đến ăn riêng, cộng lại đã tiêu khoảng một triệu. Diệp Cửu Cửu thống kê trước, tặng thẻ hội viên cao cấp cho những người tiêu dùng hàng đầu như Cao Viễn, Chu Chu, Lý Lâm, mẹ Lạc Lạc, cha Cao Viễn, cha Chu Chu, anh trai Chu Chu, ông chủ đầu trọc, bạn của Chu Chu, ngoài ra còn tặng một thẻ cho Lưu nãi nãi, tổng cộng đã tặng mười thẻ.

Còn hội viên thường thì Diệp Cửu Cửu không tặng, chỉ đăng tin nhắn thông báo về việc kinh doanh vào ngày mai và thay đổi cách thức kinh doanh của bếp riêng trong nhóm trò chuyện trước đó, nói rằng nếu mọi người cần làm thẻ hội viên thì có thể đến làm vào hôm nay.

Tin tức này lập tức khiến cả nhóm bùng nổ: "Đổi thành đặt trước rồi sao?"

"Tích lũy tiêu dùng một trăm nghìn? Có tính cả số tiền tiêu dùng trước đó không?”

"Có." Diệp Cửu Cửu trả lời: "Những khách hàng cũ thường xuyên đến tôi đều nhớ, chỉ cần cung cấp được hồ sơ tiêu dùng, đến lúc đó chúng tôi sẽ cộng thêm tại chỗ, xác nhận là đủ là được, nhưng nếu không đủ thì có thể nạp thêm cho đủ hạn mức, sau này có thể dùng tiên này để thanh toán trong quán, khi hủy thẻ cũng sẽ hoàn lại số dư."

Mức hội viên này không nhiều cũng không ít, là số tiên mà Diệp Cửu Cửu đã nới rộng hạn mức, quá nhiều thì người bình thường không chỉ trả được, quá ít thì không ngăn được những người có ý đồ xấu,

Đối tượng cô muốn ngăn chặn không phải là những thực khách thực sự, mà là những người có ý đồ xấu, chẳng hạn như những kẻ xếp hàng hộ bán suất.
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 744



"Một trăm cũng được." Lý Quyên câm điện thoại xem điện thoại của mình, thống kê số tiền đã thanh toán trước đó, cộng lại chỉ khoảng ba bốn mươi nghìn, tối vê sẽ bàn bạc với chồng xem có cân bù thêm một chút không.

Một số người có điều kiện kinh tế tốt khá thích mô hình này, đặt trước rồi mới đến, không cần phải ngốc nghếch xếp hàng nữa. Nhưng một số người có điều kiện kinh tế bình thường thì ngớ người: "Đổi thành đặt trước rồi sao? Phải một trăm nghìn? Nhiều quá, chúng ta lấy đâu ra nhiều tiên như vậy để làm thẻ hội viên?”

Một số người vô thức bắt đầu muốn phàn nàn nhưng người hâm mộ số một của Diệp Cửu Cửu là Đống Đống đã lên tiếng: "Chủ quán cũng không còn cách nào khác, nếu không nâng cao yêu cầu, có thể lại bị người ta chen chúc đến cửa đập cửa đập kính, chủ quán vô tội bị những người đó làm bị thương tay, khiến mọi người cả tháng không được ăn hải sản."

Hắn rất giỏi trong việc điều hướng dư luận, biết cách chọc vào những thứ mà mọi người quan tâm, vì vậy thời điểm hắn nói xong, nhiều người đều phụ họa rằng đúng vậy: "Đúng vậy, nâng cao một chút yêu cầu ít nhất có thể ngăn chặn một số người không có tư cách, bảo vệ chủ quán là trách nhiệm của mọi người.'

TBC

"Đúng vậy, ít nhất không phải lo lắng khi đang ăn thì bị người ta câm chai bia đập vào đầu."

"Thực sự là như vậy, chỉ là phí này quá cao, nếu có thể giảm xuống một hoặc hai chục nghìn thì tốt." Người nói là bà lão họ Trương, bà không phải không có tiền, chỉ là thấy không yên tâm khi để tiên ở chỗ Diệp Cửu Cửu: "Vẫn để trong ngân hàng thì tốt hơn."

"Phí này không phải cho chủ quán, có thể lúc đầu sẽ thấy hơi nhiêu, nhưng mọi người để vào đó có thể dùng được, không muốn đến ăn nữa thì có thể hủy thẻ để lấy lại tiền." Lúc này, mẹ Lạc Lạc lên tiếng giúp đỡ: "Mọi người đều biết hương vị hải sản nhà chủ quán như thế nào, so với tiền, tôi thấy có cơ hội đi ăn mới là quan trọng nhất."

Lời này không sai, ăn mới quan trọng hơn.' Chu San nhìn đứa con gái mới sinh được hai ngày, nếu không vô tình ăn phải hải sản nhà chủ quán thì thiên thân nhỏ của cô ấy có thể không thể thuận lợi đến với thế giới này. Vương Vân đã mang thai hơn hai tháng cũng đồng tình, nếu không phải vì đã ăn hải sản nhà chủ quán, giấc mơ có một đứa con bầu bạn của cô ấy đã có thể không được như ý nguyện, cô ấy nhìn người em họ có kinh tế không mấy khá giả: "Rảnh rỗi chị sẽ đi làm một thẻ, đến lúc đó chúng ta cùng nhau đi ăn."

Chu San sửng sốt: "Chị họ, chị lấy đâu ra nhiều tiên như vậy?”

"Chị có một vài khoản tiền gửi lớn, là lúc công ty làm ăn tốt mấy năm trước gửi vào." Vương Vân vốn lo lắng sẽ ly hôn với chồng nên cố tình gửi riêng, bây giờ đã mang thai, vì để điều dưỡng cơ thể nên phải lấy số tiên này ra.

Chu San cũng nghĩ đến chuyện chị họ mang thai: "Nhưng chị không để dành cho đứa cháu trai tương lai của em sao?"

"Có thể lấy lại được, gửi ở chỗ chủ quán cũng tương đương với việc gửi tiền, còn đáng tin hơn để anh rể em biết." Vương Vân nghĩ đến người chồng đã kết hôn nhiều năm, thở dài: "Chủ quán vẫn quá nương tay, không thực sự hét giá cao, chị phải tranh thủ lúc chủ quán chưa tăng giá cao thì đi làm trước."

Trong nhóm trò chuyện có rất nhiêu người nói đắt, nhưng người âm thầm đi lấy tiên đến xin làm hội viên còn nhiều hơn, chưa đầy nửa tiếng đã có người ở gần đến làm thẻ hội viên thường.
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 745



Ngoài ra còn có Đống Đống, lão Chương, vợ chồng cầu con, bệnh nhân thận, v. V. ở xa, một trăm nghìn là một con số không lớn không nhỏ, mặc dù có hơi không nỡ nhưng so với việc không đặt trước được và không được ăn thì càng đau khổ hơn, vì vậy nhiêu người đều nghiến răng nạp một phần.

Có tổng cộng mười tám người làm thẻ hội viên thường, ngoài ra cha Lạc Lạc, mẹ Chu Chu, chị dâu Chu Chu, cha Lý Lâm, anh trai Lý Lâm đến muộn hơn một chút thì làm thẻ hội viên cao cấp, mẹ Chu Chu và con dâu còn dẫn theo người thân, bạn bè đến làm thẻ.

Diệp Cửu Cửu bận rộn đến tận tối, khi khách hàng cuối cùng đã ký xong hợp đồng, đăng ký thông tin mới đóng cửa, cùng Lăng Dư đi đến phía sau thì thấy mười mấy người đang há miệng chờ sung: "Đói hết rồi sao?"

Tiểu Ngư gật đầu: "Đói đến mức em lại muốn gặm chân Chương Chương rồi."

Diệp Cửu Cửu cười hỏi: "Vậy sao em không gặm?”

"Không muốn ăn." Tiểu Ngư chỉ vào cái lồng hấp có thịt kho tàu: "Em đợi ăn cái này nè-”

"Chờ một chút nhé." Diệp Cửu Cửu nhìn vào nồi hấp cơm, bạch tuộc lớn đã hấp cơm trước rồi, cô hâm nóng lại thịt kho tàu đã nguội, sau đó lại ra biển bắt thêm một ít ngao, xào riêng một đĩa ngao chua cay.

Cô để bạch tuộc lớn xào món này, gia vị đầy đủ, xào xong ngửi thấy mùi khá ngon.

TBC

Sau khi xào xong, Diệp Cửu Cửu lấy năm bát thịt kho tàu trong lồng hấp ra, ngoài ra còn lấy thêm một phần củ cải ngâm giải ngấy.

Tiểu Ngư nhìn chằm chằm vào thịt kho tàu bóng dầu, trước tiên là ô lên một tiếng, sau đó hít một hơi thơm: "Thịt này thơm quái"

Tiểu Ngư cầm bát cơm đang đói cồn cào của mình, trực tiếp múc một miếng thịt hấp mềm nhũn bóng dầu, há miệng ăn vào, ban đầu cô bé định nhai nhưng chỉ cần khẽ cắn một cái là tan ra, giống như sô cô la, ăn quá nhanh nên cô bé không cảm nhận được sự kỳ diệu trong đó.

"Mềm quá." Tiểu Ngư lại múc một miếng thịt hấp mềm mại cho vào miệng, mềm nhũn còn có mùi thơm đặc trưng của dầu mỡ, ăn đến mức cô bé lắc đầu lắc cổ: "Ngon quá đi mất."

Diệp Cửu Cửu đặt cơm trước mặt cô bé: "Ăn cùng với cơm, ăn riêng hơi ngấy."

"Không ngấy.' Tiểu Ngư nói vậy nhưng vẫn ngoan ngoãấn múc một bát cơm mềm dẻo cho vào miệng, thịt kho tàu ăn kèm với cơm, hương vị đặc biệt phong phú: "Còn muốn ăn thêm một miếng nữa."

"Gắp cho em" Diệp Cửu Cửu lại gắp cho Tiểu Ngư hai miếng, sau đó cô cũng nếm thử một miếng, thịt ba chỉ hấp lâu nên rất mềm nhũn, vì đã rán qua nên lớp da hơi phồng lên, thấm đẫm nước sốt, ăn vào có vị mặn ngọt, lại ăn kèm với dưa cải muối ở dưới, ăn béo mà không ngấy, thơm ngon mềm nhũn, đến bà lão không răng cũng thích ăn.

"Ngon quá!" Bạch tuộc lớn và những người khác đều rất hài lòng, từ chiều bắt đầu hấp là họ đã nhớ mãi không quên, bây giờ cuối cùng cũng được ăn: “Thơm quát"

Tiểu Ngư đầy miệng dầu cũng khen theo: "Cửu Cửu, đây là thịt ngon nhất mà em từng ăn.'

"Thích thế sao? Lần sau chị làm cho em một loại ngọt khác." Diệp Cửu Cửu cảm thấy đến lúc đó Tiểu Ngư chắc chắn lại nói câu tương tự.

Tiểu Ngư nhắc nhở: "Ngày mai làm luôn."

"Ngày mai không rảnh, nghỉ ngơi hai ngày nữa rồi làm." Diệp Cửu Cửu sợ Tiểu Ngư ngán, lại gắp cho Tiểu Ngư ngao chua cay, không cay lắm nhưng rất giải ngấy: "Ăn từ từ, còn nhiều."

Tiểu Ngư ừm ừm hai tiếng: "Cửu Cửu gắp thịt cho em nữa."
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 746



Lăng Dư khẽ ho một tiếng.

Diệp Cửu Cửu quay đầu nhìn anh, sau đó cũng gắp một miếng vào bát anh: "Ăn nhanh đi."

Lăng Dư cong môi, khẽ ừ một tiếng.

Ăn xong bữa tối, cửa sau bị gõ.

TBC

Bạch tuộc lớn và cua hoàng đế đang ngồi trên ghế nằm, lén lút thò chân ra muốn duỗi một chút thì nhanh chóng rụt lại, đứng nghiêm chỉnh, sau đó nhìn về phía cửa sau với vẻ mong chờ, lần đầu tiên có người đến, tò mò không biết là ai.

Tiểu Ngư ngửi ngửi: "Là Lưu nãi nãi."

Cô bé lập tức buông thìa trong tay chạy ra mở cửa, thò một cái đầu nhỏ buộc nơ ra nhìn ngoài cửa sau: "Lưu nãi nãi."

"Chị cháu có nhà không?" Lưu nãi nãi vừa dứt lời thì nhìn thấy trong sân có sáu người đứng thành hàng, tóc tai đủ màu sắc, đều cao trên một mét tám, trông giống như một hàng cột hung dữ.

Lưu manh ở đâu ra thế này? Bà vô thức che chở Tiểu Ngư, bà nắm chặt tay, nhưng sáu tên lưu manh cao to lực lưỡng, bà cao có một mét sáu thì đánh không lại!

Diệp Cửu Cửu nghe thấy tiếng động thì từ nhà hàng bên cạnh đi sang: "Lưu nãi nãi, bà đến đây làm gì?"

"Không sao chứ?" Lưu nãi nãi vội vàng hỏi.

"Không sao." Diệp Cửu Cửu không hiểu: "Sao vậy?"

Lưu nãi nãi muốn nói lại thôi: "Họ..."

"Họ là do cháu thuê đến làm việc, chỉ là tóc tai hơi sặc số, nhưng bà không nhìn tướng mạo thì đều là người tốt." Diệp Cửu Cửu cười giải thích với Lưu nãi nãi một câu: "Bà đừng nghĩ nhiều."

"Thế à." Lưu nãi nãi vẫn không yên tâm, cho đến khi bà thấy Lăng Dư từ bên trong đi ra: "Lăng Dư cũng về rồi sao? Về từ lúc nào?”

Lăng Dư gật đầu: "Hôm qua." "Lưu nãi nãi ngồi đi." Anh kéo một cái ghế đặt vào sân.

"Được." Lưu nãi nãi nhìn anh, hơi yên tâm hơn một chút, nếu không thì nhiều người xa lạ như vậy, nhìn cũng thấy sợ.

"Lưu nãi nãi bà đến đúng lúc lắm, cháu đang định mang đồ đến cho bà." Diệp Cửu Cửu vừa mới đóng gói xong sáu bát thịt kho tàu, định mang qua.

"Bà đến tìm cháu đây." Lưu nãi nãi nghĩ đến chuyện mình nghe được: "Cái thẻ gì mà cháu làm cho bà sáng nay là thẻ hội viên cao cấp đúng không? Bà nghe họ nói phải tiêu một triệu trở lên mới có, nhà bà đến đây ăn ít lắm, nhiều nhất chỉ đổi được một thẻ hội viên thường, cháu đổi cho bà đi."

Diệp Cửu Cửu nói không được: "Lưu nãi nãi, bà vẫn luôn là người thân thiết nhất với bà nội cháu, bình thường cũng hay chăm sóc cháu, chỉ là một thẻ hội viên thôi, không có gì khác biệt."

"Vẫn có khác biệt." Lưu nãi nãi đều nghe nói rồi.

"Lưu nãi nãi không sao đâu, cháu là chủ, cháu muốn tặng cho ai thì tặng." Diệp Cửu Cửu tùy hứng như vậy: "Bà cứ cất đi, một tuần có thể đặt trước bốn lân, mỗi tháng còn có thể có một lần gọi món ngoài thực đơn."

Lưu nãi nãi vẫn thấy áy náy, Diệp Cửu Cửu cho bà nhiều hơn bà cho cô rất nhiều: "Nhưng mà..."

"Lưu nãi nãi bà đừng nhưng mà nữa, chúng ta không cần khách sáo như vậy." Diệp Cửu Cửu khoác vai bà, thân mật nói: "Ngày mai các bác có muốn đến ăn không?”

"Tất nhiên là muốn rồi." Con trai Lưu nãi nãi đã nghĩ đến chuyện này cả tháng rồi.

Diệp Cửu Cửu nhắc nhở: "Sắp chín giờ rồi, bà vê đặt trước nhanh đi, không đặt trước thì không được ăn."

"Ồ ồ, vậy bà phải về nhờ cháu bà làm giúp mới được." Lưu nãi nãi vội vàng quay người chạy vê.

"Lưu nãi nãi bà quên lấy cái này rồi." Diệp Cửu Cửu đưa nốt phần thịt kho tàu đã đóng gói cho bà.
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 747



Đợi Lưu nãi nãi đi rồi, cô đóng cửa lại,

Đến chín giờ rưỡi sau khi tắm rửa cho Tiểu Ngư xong, cô thong thả mở điện thoại ra xem tình hình đặt trước, vừa vào đã thấy chỗ trưa và tối ngày mai đã được đặt hết, thậm chí cả chủ nhật và thứ hai cũng đã được đặt khá nhiều.

Những người đặt trước thành công vui mừng nhảy nhót: "Mọi người nhanh tay đặt trước đi, mấy ngày sau vẫn còn nhiều chỗ trống."

Bà bầu Như Ngọc: "Tôi cũng đặt chỗ ngày mai rồi."

"Tôi cũng muốn nhưng tôi không có thẻ hội viên, thậm chí còn không vào được.' Tiểu Vương oán trách nhìn chồng: "Ngày mai chúng ta đi làm thẻ, sau đó đi đặt trước."

Chồng: "100 ngàn, không phải là số tiền nhỏ."

Tiểu Vương: "Thưởng giữa năm của anh vừa đúng 100 ngàn."

Chồng: “Anh muốn dùng để mua xe."

Tiểu Vương: "Anh không phải đã có xe sao."

Chồng: "Không phải là nghĩ đến việc em sắp sinh rồi sao, anh muốn đổi một chiếc xe rộng rãi và thoải mái hơn."

Tiểu Vương khinh thường: "Là anh muốn đổi thôi."

"Hải sản nhà chủ quán ăn vào tốt cho cơ thể, là ân nhân cứu mạng của đứa con trong bụng em, bây giờ em không làm thẻ, sau này căn bản không làm được, em đưa tiên cho anh, ngày mai anh đi làm."

Chồng: "Bây giờ em khỏe rồi, không cần đi nữa..."

Tiểu Vương tức giận giơ chân đá hắn một cái: "Sau này anh không ăn nữa à? Con trai anh sau này không ăn nữa à? Mẹ anh gân đây ốm yếu cũng không ăn nữa à? Em gái anh còn muốn sinh con thì không đi ăn nữa à? Nếu anh không làm, chúng ta ly hôn! Ly hôn rồi tôi tự đi làm!"

Chồng: "Bà tổ tông, đừng nói mấy lời tức giận như vậy, anh đi là được rồi."

Tiểu Vương: "Tôi ở nhà cả ngày, làm tên tôi."

TBC

Chồng: "Vâng vâng vâng, em nói gì cũng đúng."

Những gia đình khác cũng diễn ra cảnh tượng tương tự, Lý Quyên, mẹ Hạo Hạo, cha Kiều Kiều, v. v. bàn bạc xong ngày mai sẽ đến làm.

Cha Lạc Lạc vì thường xuyên phải tiếp khách nhưng lại không thể dùng riêng suất của vợ nên đành phải làm thêm một thẻ nữa: "Ngày mai chúng ta đi ăn rồi làm thêm một thẻ."

Mẹ Lạc Lạc biết hắn phải tiếp khách, số tiền này cần phải chi nên không phản đối: "Không biết ngày mai sẽ có hải sản gì, tôm, cua, sò, em muốn ăn tất cả."

Cha Lạc Lạc: "Ngày mai đến đó sẽ biết."

Lúc này Diệp Cửu Cửu đang viết thực đơn, bây giờ cô muốn ăn gì thì đi vớt, rất tiện, sau này dậy vào buổi sáng sẽ không còn phải luống cuống tay chân nữa.

Cô hỏi Tiểu Ngư đang nằm trên giường xem phim hoạt hình: "Tiểu Ngư, ngày mai muốn ăn hải sản gì?"

Tiểu Ngư nhìn con cua đang bơi trong phim hoạt hình, nuốt nước bọt: "Tôm, cua, còn cả há cảo tôm nữa."

"Được, ngày mai chúng ta ăn tôm và cua." Diệp Cửu Cửu tiếp tục viết thực đơn, cuối cùng đã định được các món ăn sau:

Rong biển ngọt xào dâu/188

Trứng chưng sò/288

Tôm xào tỏi/588

Cháo cua tái/888

Cua xào cay/1288

Sò huyết luộc/1288

Há cảo tôm pha lê/1288

Cua sốt tương/1888

Canh xương cá hồi nấm tùng nhung/2888

Cơm chiên hải sản một bước lên trời/4888

Phi thúy hoa điêu sao phương đông/8888

Tôm hùm gai nướng phô mai/15888

Cua hoàng đế nướng lòng đỏ trứng muối/18888 Sashimi cá hồi/28888

Bào ngư hâm nấm truffle đen/38888

Cua siêu gạch hấp/48888

Ngày mai là ngày đầu tiên khai trương, chuẩn bị toàn là những nguyên liệu đắt tiền, lại tăng giá một chút, nhìn chung giá cả không còn bình dân như trước nữa.

Diệp Cửu Cửu gửi các món ăn cần thiết cho chủ cửa hàng rau, thông báo hắn sáng mai giao hàng.
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 748



Chủ cửa hàng rau thấy cô có thể đặt hàng trước, áp lực trên vai cũng giảm đi rất nhiều, gọi vài cuộc điện thoại là đã chuẩn bị đủ rau, sau đó sáng sớm đã giao cho cô.

Ngoài chủ cửa hàng rau, còn có chủ cửa hàng hải sản giao cho cô những loại hải sản đã chuẩn bị trong thực đơn, đặt hàng số lượng lớn giá vẫn rất rẻ.

Mua những thứ này không phải để ăn mà là đánh dấu rồi thả vào nước biển nuôi, để nước biển của biển Quên lãng thay đổi chất lượng của chúng, nếu không bị các loại hải sản khác ăn mất thì có thể vớt lên tiếp tục bán.

Tất nhiên còn một tác dụng nữa, đó là tránh gặp phải những người có lòng dạ xấu như chủ nhà hàng Thanh Anh.

Buổi sáng.

Diệp Cửu Cửu chuẩn bị xong những gì cần chuẩn bị, sau đó lại cùng Lăng Dư đứng ở cửa nhà hàng giúp mọi người làm thẻ hội viên, hôm nay là cuối tuân, trong nhà có rất nhiều người, lại có gân trăm người đến làm thẻ, ngoài ra còn có người ở các thành phố khác nhận được tin đang vội vã trên đường đến.

TBC

Lý Quyên ngửi thấy mùi cháo thơm phức từ phía bếp truyền đến, không kìm được hỏi: "Chủ quán, hôm nay thực sự không được ăn sao?"

Diệp Cửu Cửu nói không được: "Hôm nay không được rồi, cô có thể đặt trước hôm khác, tất nhiên cũng có thể chú ý bất cứ lúc nào, nếu có người nhường lại thì có thể giành lấy."

Mẹ Hạo Hạo: "Đặt trước rồi thì không ai nhường lại đâu nhỉ? Cho dù trời có đổ d.a.o thì tôi cũng phải đến."

Mẹ Kiều Kiều: "Vạn nhất gặp phải bất khả kháng thì cũng không có cách nào."

Mẹ Hạo Hạo lại hỏi: "Chủ quán, vậy trưa nay xếp hết số bàn này rồi thì còn tiếp tục xếp chỗ không?”

Diệp Cửu Cửu nói rất dứt khoát: "Không."

Mẹ Kiều Kiều hôm nay muốn ăn: "Chủ quán, cô không muốn kiếm thêm tiền sao?"

"Tổng cộng có ba mươi bảy bàn, nhiêu hơn trước rất nhiều, nếu nhiều hơn nữa thì chúng tôi sẽ c.h.ế.t mệt." Diệp Cửu Cửu nói thế nào cũng không chịu: "Mọi người nhanh về đặt trước đi, muộn có thể phải đợi đến tuần sau."

Đuổi hết bọn họ đi, Diệp Cửu Cửu kiểm tra lại số lượng hội viên hiện tại, hội viên cao cấp ba mươi người, hội viên thường đã có bảy trăm mười người.

Cô thấy không có ai vào, liên đi vào bếp, đội mũ đen và đeo tạp dê thống nhất, rửa sạch tay rồi bắt đầu làm há cảo tôm.

Cô bắt đầu cán bột, sau khi cán xong thì để sang một bên, Tiểu Ngư, Lăng Dư, Bạch Tuộc, Đồi Mồi học theo bắt đầu gói há cảo tôm bụng nhện, mỗi cái sẽ có mười bảy nếp gấp, cần phải cẩn thận nặn mới được.

Mấy người lúc đầu nặn hơi xấu nhưng sau đó đều nặn rất đẹp, chỉ có Tiểu Ngư nặn thì tạm được nhưng Diệp Cửu Cửu cũng không chê, còn khuyến khích cô bé làm, đợi nặn xong hấp chín thì họ tự ăn.

Đợi cô cán xong vỏ, há cảo tôm cũng đã gói xong, vì há cảo tôm tăng giá nên đổi sang xửng hấp lớn hơn, từ tám cái trước đây đổi thành mười bảy cái.

Sau khi cho hết vào, Diệp Cửu Cửu cho những cái còn lại không đẹp mắt vào xửng hấp lớn hấp một lần rồi chia cho mọi người ăn.

Há cảo tôm họ làm vỏ mỏng nhân nhiều, vỏ ngoài ăn rất dai, rất dai nhưng chỉ cần cắn nhẹ là vỡ, nhân bên trong thịt tôm và thịt ba chỉ kết hợp hoàn hảo, trong mùi thơm của dầu có vị tươi đậm đà, trong vị tươi còn có hương thơm thanh mát của nấm thông.

Lý do không làm toàn bộ bằng thịt tôm là vì Diệp Cửu Cửu thấy hương vị trước đó đã rất ngon, chỉ dùng thịt tôm thì lại thiếu đi một chút mùi thơm của dầu.
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 749



"Ngon quái" Bạch tuộc lớn lần đầu tiên ăn há cảo tôm, mắt sáng lên, những người sống ở đây thật hạnh phúc! Ngày nào cũng được ăn nhiều đồ ngon như vậy! Ôi trời, không muốn về biển nữa rồi.

"Ăn đi, ăn xong là phải bắt đầu làm việc." Diệp Cửu Cửu nhìn đồng hồ, sắp mười một giờ rưỡi rồi.

Cô lau tay, sau đó đi ra khỏi bếp, thấy Cao Viễn đã gầy đi một vòng lớn cùng Chu Chu tay trong tay đi tới: 1!

Cao Viễn dùng mã đặt trước quét mở cửa kính, vừa vào đã hô lên với cô: "Chủ quán, lâu rồi không gặp, nhớ cô quá!"

Lăng Dư cau mày: "222"

Cao Viễn bị nhìn đến phát hoảng, khẽ ho một tiếng,'... Nhớ đồ ăn của cô chủ."

Diệp Cửu Cửu giơ tay khẽ huých vào cánh tay anh, bảo anh bớt lại, sau đó cười cười nhìn hai người không hề kiêng dè nắm tay nhau: "Xem ra trong một tháng này đã xảy ra rất nhiều chuyện mà tôi không biết."

Cao Viễn cười đáp một tiếng, hắn và Chu Chu đã ở bên nhau.

Chu Chu quay đầu nhìn Cao Viễn sau khi giảm cân trông rất sáng sủa và đẹp trai, cô ấy cũng không ngờ mình sẽ ở bên hắn, rõ ràng lúc đầu rất không ưa nhau nhưng vì để ăn hải sản mà dần dần trở thành bạn ăn cơm, rồi không biết thế nào lại thích nhau.

Diệp Cửu Cửu nhìn hai người tình cảm rất tốt, cười cười đưa họ đến phòng riêng số một mà hai người đã đặt trước, phòng riêng có tổng cộng mười bảy phòng, tên lần lượt tương ứng với mười bảy loại tháng, theo thứ tự là tháng một, tháng hai... tháng thu, tháng đông, tháng Chạp.

Cô vốn định dùng những tên cổ như 'Khai tuế, Hàn nguyệt' nhưng nghĩ lại thấy không cân thiết, phong cách chủ đạo của nhà hàng là thanh nhã đơn giản, viết quá phức tạp thì người ta lại không hiểu.

Chu Chu nhìn nhà hàng mới tinh, nhìn những bông hoa nhỏ màu xanh trắng leo dưới mái hiên, cửa sổ sáng sủa, tao nhã và tươi mới, khiến người ta cảm thấy ở đây rất thoải mái, có chút giống như cảm giác bình yên khi ăn hải sản trước đây. Cao Viễn thì chú ý hơn đến hồ nước lớn ở giữa sân, bên trong có cát, có đá kỳ lạ, có đủ loại cua, tôm, các loại cá cảnh biển: "Nhiều cá san hô quá, bên dưới còn có san hô nữa, san hô đó chắc đắt lắm..."

Diệp Cửu Cửu: “Cũng bình thường."

Thực ra không tốn một xu nào, chỉ là hơi mệt khi di chuyển, nước biển và thực vật bên trong đêu được vận chuyển từ Biển Lãng Quên đến, vì vậy Chu Chu mới cảm thấy rất thoải mái khi bước vào.

Cô đẩy cửa phòng riêng 'Tháng Một: "Hai người có thể ngồi bên trong xem cua phơi nắng."

"Chúng nó thật sự rất biết hưởng thụ." Chu Chu lấy điện thoại ra chụp liên tục cảnh tạo cảnh ở giữa, chụp xong còn gọi Cao Viễn: "Anh yêu, anh chụp cho em một bức ảnh với những bông hoa nhỏ màu xanh trắng này nhé, hôn anh!"

TBC

Cao Viễn lập tức lấy điện thoại ra chụp ảnh cho Chu Chu.

Diệp Cửu Cửu lén bảo những bông hoa nhỏ rủ xuống nhiều hơn một chút, để Chu Chu chụp được đẹp hơn, cô vừa lén dặn xong thì đột nhiên phát hiện có một ánh mắt oán trách nhìn mình.

Cô quay đầu lại thì thấy Lăng Dư đang oán trách nhìn mình, khó hiểu hỏi: Sao vậy?”

Lăng Dư liếc nhìn Chu Chu, giọng điệu và thái độ đều rất oán trách: "Em chưa từng gọi anh như vậy trước mặt người khác.'

Tính cách của Diệp Cửu Cửu không quá hướng ngoại: "Anh đừng nói bậy, đi làm việc đi.'

Lăng Dư nắm tay cô: "Vậy em gọi anh như vậy trước."

Diệp Cửu Cửu giật giật khóe miệng: "Không."
 
Back
Top Bottom