Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng

Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 720



Tiểu Ngư như sét đánh ngang tai: 'Cửu Cửu, em chỉ chơi một lát thôi."

"Chỉ chơi một lát mà đã học được nhiều như vậy, chơi lâu hơn nữa không biết em học được bao nhiêu?" Diệp Cửu Cửu cảm thấy Tiểu Ngư thực sự quá thông minh, học hư thì phải làm sao?

Tiểu Ngư cúi vai: "Quá thông minh cũng là một loại sai lâm sao?”

Diệp Cửu Cửu giật giật khóe miệng: "... Không phải."

Nhưng xem những thứ không nên xem thì là sai.

"Chị mua cho em một cái khác, đến lúc đó em xem cái đó là được." Diệp Cửu Cửu quyết định mua cho cô bé một chiếc máy tính bảng dành cho trẻ em, chuyên dùng để học tập.

Tiểu Ngư còn chưa biết ý định của Diệp Cửu Cửu, tưởng mình cũng sẽ giống như anh trai có một chiếc máy tính bảng riêng, vui mừng chạy vòng vòng.

Diệp Cửu Cửu không giải thích, lặng lẽ cho tôm hùm hấp tỏi vào nồi hấp, ngoài ra còn lấy một củ khoai lang tím đã hấp nhuyễn ra nghiền nát, trải đều vào khay nướng nhỏ hình tròn, sau đó lại cho một lớp thịt tôm hùm bằng ngón tay cái lên trên, cuối cùng rắc một lớp phô mai dày lên, cho vào lò nướng.

Sau khi nướng, cô lại bắc một cái nồi khác, đun nóng rồi đổ dầu cải tươi ép hôm nay mua về vào, dầu phải nhiều một chút thì làm ra mới ngon hơn.

TBC

Đợi dầu nóng già thì cho hành, gừng, tỏi, hoa tiêu, ớt khô, hành tây thái sợi vào xào thơm, sau đó đổ gia vị tôm hùm cay vào, gia vị cô tự làm đã dùng hết rồi, hôm nay tạm thời dùng gia vị làm sẵn.

Sau khi xào gia vị tan ra, Diệp Cửu Cửu đổ đầu tôm hùm và một nửa thịt tôm hùm đã cắt miếng vào, đảo đều để thịt tôm đều màu rồi cho nước lọc vào, để hương vị của gia vị thấm đều vào thịt tôm.

Theo nước trong nồi sôi ùng ục, mùi thơm cay nồng nàn bay ra ngoài, theo gió bay đến nhà Lưu nãi nãi.

Ở nhà Lưu nãi nãi

Những bà lão đang ngồi tán gẫu hít một hơi: “Ai đang làm đồ ăn ngon thế? Ngửi thơm quá."

Lưu nãi nãi ngửi thấy mùi thơm từ phía sau nhà bay đến: "Là bên Cửu Cửu phải không?”

"Diệp Cửu Cửu về rôi sao?" Bà lão kinh ngạc hỏi: "Khi nào mở cửa? Lúc đó tôi gọi con gái tôi đến ăn." Lưu nãi nãi sợ làm phiền Diệp Cửu Cửu nên không nói lung tung: "Không biết nữa, chắc chắn sẽ thông báo cho mọi người khi mở cửa."

Bà lão gật đầu: “Lúc đó tôi sẽ đến xếp hàng sớm."

Lưu nãi nãi nhìn kế hoạch trước đó của Diệp Cửu Cửu, ước tính sau này không phải xếp hàng là có thể ăn được.

Bên kia, Diệp Cửu Cửu dọn dẹp sạch sẽ bàn ăn trong phòng khách, sau đó kê ghế, rồi quay lại bếp, tôm hùm cay trong nồi đã chín rồi, vỏ tôm màu sắc tươi tắn, mùi thơm nồng nàn, nhìn rất ngon.

Diệp Cửu Cửu cho thêm một ít lá cần tây, hành tây vào, đảo đều rồi đổ vào một cái chậu lớn, sau đó lại cho thêm vài nắm lá cần tây lên trên để trang trí.

Diệp Cửu Cửu bưng tôm hùm cay ra phòng khách, ngoài ra còn bưng cả tôm phô mai khoai lang tím, tôm hùm hấp tỏi ra.

Món ăn kèm là cơm và hai củ khoai lang tím hấp, ban đầu cô không muốn nấu cơm nhưng mà... nước sốt tôm hùm cay không ăn với cơm thì thật đáng tiếc.

"Oa oa oall!" Tiểu Ngư quỳ trên ghế, cong m.ô.n.g năm trên bàn, hít một hơi thật mạnh: "Thơm quá thơm quá, thơm hơn cả đồ chúng ta ăn ở biển -"

"Có gia vị thì chắc chắn sẽ thơm hơn." Diệp Cửu Cửu múc một ít cơm cho Tiểu Ngư: 'Ăn đi."
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 721



Tiểu Ngư đã học được cách dùng đũa, lập tức kẹp một miếng tôm hùm cay, thổi phù phù hai hơi rồi một hơi nhét vào miệng, thịt tôm hùm mặc dù đã nấu khoảng mười phút nhưng ăn vào vẫn rất dai, rất chắc và mềm.

Thịt tôm hùm thấm đẫm hương vị nước sốt tôm hùm cay, cay cay, thơm ngon, ngon đến mức khiến người ta không nhịn được mà l.i.ế.m ngón tay.

"Có cay không?" Diệp Cửu Cửu cố ý chọn gói nước sốt ít cay một chút, không biết Tiểu Ngư có ăn được không.

"Có hơi cay một chút." Tiểu Ngư chu cái miệng nhỏ đỏ hồng: "Nhưng em không sợ.'

"Được rồi." Diệp Cửu Cửu chuẩn bị sữa chua ở bên cạnh: "Cảm thấy cay thì uống một ít sữa chua, giải cay."

"Vâng." Tiểu Ngư không ngẩng đầu lên mà tiếp tục ăn, không biết có nghe vào không.

Diệp Cửu Cửu ăn vài miếng tôm hùm cay rồi lại nếm thử tôm hùm hấp tỏi, tôm hấp giữ được độ tươi ngọt tối đa, cắn nhẹ có thể cảm nhận được cảm giác thịt tôm dai dai nổ nước, nước ngọt tươi lại có một chút hương tỏi, ăn kèm rất ngon.

Cô gắp cho Tiểu Ngư vài miếng tôm hấp, sau đó lại cầm thìa thử tôm phô mai khoai lang tím ở bên cạnh, lớp phô mai trên bê mặt nướng hơi vàng, ngửi rất thơm, cảm giác cả căn phòng đều là mùi phô mai.

Diệp Cửu Cửu dùng thìa múc một miếng tôm và một miếng khoai lang tím, khi nhấc lên phô mai còn kéo sợi, cô cẩn thận cắt đứt rồi nhẹ nhàng thổi, sau đó mới dám cho vào miệng thưởng thức.

Vừa vào miệng là hương vị sữa phô mai nồng nàn, cô nhẹ nhàng cắn xuống, bên dưới lớp phô mai là thịt tôm hùm dai, mềm, béo ngậy, hương vị tươi ngọt bùng nổ ngay lập tức, át đi vị ngấy nồng của phô mai.

Sau khi ngọt ngào là hương vị của khoai lang tím, hương vị khoai lang tím khá nhạt, sau khi hòa quyện với vị tươi ngọt của tôm hùm, hương thơm của phô mai, lại trở nên ngon một cách bất ngờ.

Hơn nữa, khoai lang tím được nghiền nhuyễn ăn rất mịn, không cảm nhận được một chút hạt nào, ăn rất ngon. Cắn một miếng, ba thứ riêng biệt độc đáo nhưng lại nhanh chóng hòa quyện, thấm vào nhau, cảm giác ngon hơn nhiều so với ăn riêng.

Diệp Cửu Cửu thấy rất ổn, sau này có thể cho vào thực đơn.

Ba món ăn đều có đặc điểm riêng, hai người đều ăn rất ngon, đặc biệt là Tiểu Ngư, trực tiếp nhai cả vỏ tôm rồi ăn hết sạch.

Ăn no, Diệp Cửu Cửu dọn bát đũa và bếp, lúc dọn dẹp đột nhiên nhớ đến trước đây ở trên đảo nhỏ đều là để bạch tuộc lớn làm, hai mươi cái chân cùng làm việc, rửa một trăm cái bát chỉ mất một phút.

Có người sai bảo thật tốt.

Chỉ tiếc là bây giờ họ không đến được.

TBC

Haiz.

Diệp Cửu Cửu thở dài, tiếp tục dọn dẹp, sau khi dọn dẹp sạch sẽ bếp thì kiểm tra xem các cửa đã đóng chặt chưa, xác nhận không có vấn đề gì mới quay về phòng.

Vừa vào phòng đã thấy Tiểu Ngư nằm sấp trên giường, tay cầm viên ngọc trai mà Lăng Dư đưa cho cô: "Tiểu Ngư, sao em lại cầm đồ của chị?"

Tiểu Ngư ngửi thấy mùi hương độc đáo của anh trai trên đó: "Đây là của anh trai.

“Anh trai em đã cho chị rồi." Diệp Cửu Cửu cầm lấy viên ngọc trai, đếm lại rồi cất vào một chiếc két sắt mới mua hôm nay.

"Anh trai cho chị sao?" Tiểu Ngư nhớ mẫu hậu đã nói, ngọc trai chỉ có thể tặng cho bạn đời của mình, ngay cả của cô bé cũng không thể tặng cho Cửu Cửu.

Cô bé dường như hiểu ra điều gì đó, bật dậy, trợn tròn mắt: "Cửu Cửu, bây giờ chị là bạn đời của anh trai sao?"
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 722



Diệp Cửu Cửu nghe thấy hai chữ bạn đời thì tim đập thót một cái, mặt hơi nóng nhìn cô bé: "Vẫn luôn là như vậy mà."

Nhưng lúc đó không có tặng ngọc trai mà.

Tiểu Ngư gãi đầu, dường như có chút không thể chấp nhận được.

Diệp Cửu Cửu chọc chọc cái bụng no căng của cô bé: "Không muốn chị làm chị dâu của em sao?"

"Không phải." Tiểu Ngư lắc đầu, cô bé chỉ nghĩ đến việc cha mẹ mình đều ngủ chung một chỗ, sau này anh trai và Cửu Cửu cũng ngủ chung, cô bé phải làm sao đây?

Đột nhiên có khủng hoảng chỗ ngủ, Tiểu Ngư càng nghĩ càng không vui, rõ ràng là cô bé đến trước, anh trai còn cướp Cửu Cửu với cô bé, anh trai đúng là đồ xấu xaI

Đúng rồi! Cô bé đến trước.

Tiểu Ngư ngửa đầu ra sau, trực tiếp nằm xuống chiếc giường lớn vừa mới trải xong, cô bé dang rộng hai tay và hai chân, nằm thành hình chữ đại, dù sao cô bé cũng chiếm giường trước, anh trai đến sẽ không có chỗ ngủ, cô bé đúng là một cô bé đáng yêu thông minhl

TBC

"Em làm gì vậy?" Diệp Cửu Cửu có chút không hiểu hành động của cô bé.

"Chiếm chỗ." Tiểu Ngư cố gắng duỗi dài tay chiếm giữ chiếc giường lớn: "Như vậy anh trai sẽ không thể ngủ với chị được."

"..." Diệp Cửu Cửu đang uống nước bị lời cô bé làm sặc, mặt đỏ bừng ngay lập tức, cô bé sao biết được?

Tiểu Ngư lật người nhìn cô đang ho dữ dội: "Cửu Cửu, sao chị lại bất cẩn thế, uống nước cũng bị sặc."

Diệp Cửu Cửu oán trách nhìn cô bé: "Đều tại em làm chị sợ."

"Tại em sao?" Tiểu Ngư vô tội chớp chớp mắt: "Em không làm chị sợ."

Diệp Cửu Cửu lại ho thêm mấy tiếng: "Chị sợ."

'Không có.'

"Qó." Tiểu Ngư muốn tranh luận một chút nhưng thấy Cửu Cửu bị sặc đến mặt đỏ bừng, liên không muốn chọc cô tức giận nữa, cô bé cúi vai, đối chiếu hai ngón trỏ: 'Cửu Cửu, chị nói có là có vậy."

Diệp Cửu Cửu: ”..." Lời này nghe sao giống như lời của tra nam nói vậy?

Sao em không khăng khăng nói không?”

"Không muốn chọc Cửu Cửu tức giận." Trong lòng Tiểu Ngư rất rõ ràng, chọc Cửu Cửu tức giận thì sẽ không có cơm thơm ngon để ăn.

Diệp Cửu Cửu nghe cô bé nói vậy, trong lòng cảm thấy rất ấm áp, nằm xuống bên cạnh cô bé, nhẹ nhàng ôm cô bé: "Công chúa nhỏ của chúng ta đáng yêu như vậy, chị sao có thể tức giận với em được? Trừ khi em làm chuyện xấu."

Tiểu Ngư cong đôi chân trắng nõn: "Em là cá ngoan, không làm chuyện xấu."

"Chị biết." Diệp Cửu Cửu cúi đầu hôn l*n đ*nh đầu Tiểu Ngư: "Ngủ đi, chúc ngủ ngon."

"Chúc ngủ ngon Cửu Cửu.' Tiểu Ngư muốn hôn Cửu Cửu một cái nhưng ngửi thấy trên người Cửu Cửu toàn là mùi của anh trai, liên lặng lẽ từ bỏ ý định, hôn anh trai thì cô bé hơi sợ.

Haiz, Cửu Cửu đã trở thành chị dâu rồi, cô bé không dám hôn cô nữa.

Khoan đã, tại sao trên người Cửu Cửu lại toàn là mùi của anh trai vậy?

Cô bé nghĩ một lúc cũng không nghĩ ra, liền mệt mỏi ngủ thiếp đi.

Nằm trên chiếc giường êm ái thoải mái, Diệp Cửu Cửu hiếm khi được ngủ một giấc ngon, cũng không mơ thấy cảnh tượng ở đên thờ nữa, một đêm ngủ thẳng đến sáng.

Không cần dậy sớm để lo chuyện buôn bán, Diệp Cửu Cửu hiếm khi được nằm nướng trên giường, chơi với Tiểu Ngư trên giường đến hơn mười giờ mới dậy, thong thả rửa mặt đánh răng, sau đó xuống nấu mì ăn.

Mì được trộn với nước sốt tôm hùm cay làm từ tối hôm qua, ngoài ra còn cho thêm giá đỗ vào, giá đỗ là do Lưu nãi nãi trông giúp cô sau khi cô đi.
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 723



Bà ấy sợ thợ sửa chữa vào sân sau nên vẫn ở đây, ngồi không có việc gì làm thì giúp Diệp Cửu Cửu nhổ hết những cây ớt, cải thìa đã héo trong chậu, sau đó trông mới giá đỗ, cải thìa trắng bán chạy hơn vào mùa đông, nửa tháng trôi qua, những cây giá đỗ này đã cao hơn chục cm.

Diệp Cửu Cửu thấy chúng mọc khá tốt nên đã hái một ít để nấu mì, giá đỗ càng hái càng mọc dày, càng dày càng non, đợt tiếp theo chắc sẽ ngon hơn.

Lần đầu tiên ăn giá đỗ, Tiểu Ngư đã thích ngay, vị thanh mát mềm mại, có chút ngọt thanh, nhạt nhễo cân phải nhai kỹ mới cảm nhận được: "Cửu Cửu, em thích món rau này.'

Diệp Cửu Cửu cũng rất thích món này: "Lần sau nấu hoành thánh cho em sẽ cho thêm món này.ˆ

Tiểu Ngư húp một miếng mì, sau đó nhìn về phía chậu giá đỗ rộng khoảng một mét: "Chỉ có ít thôi, chúng ta nhổ hết những cây con bên cạnh rồi trông loại này.

TBC

"Không được, những cây trồng bên cạnh là hành, rau mùi, tía tô, những thứ này đều dùng để nấu ăn, em ăn cá ngon hay không đều nhờ vào chúng." Diệp Cửu Cửu nhìn vị trí của giá đỗ, thực ra mọc rất dày, đủ cho họ ăn.

Vì muốn ăn cá ngon, Tiểu Ngư lập tức đổi ý: "Vậy thôi không nhổ."

"..." Diệp Cửu Cửu cười lắc đầu, trẻ con đều như vậy.

Ăn xong mì, Tiểu Ngư đi chơi xe trượt tay của mình, vòng quanh cây lê, Diệp Cửu Cửu thì nói chuyện với thợ sửa chữa, nhà thiết kế về những chỗ cần cải tiến.

Nói xong lại nói với nhà thiết kế vê phần mềm, vì phong cách chủ đạo vẫn là phong cách thiền cổ điển đơn giản nên tất cả các đồ trang trí đều có màu xanh lam, nhà thiết kế đưa cho Diệp Cửu Cửu mẫu đồ trang trí của phần phòng riêng để xác nhận: "Hiện tại có chín bộ sưu tập này, cô xem thích bộ sưu tập nào hơn."

Diệp Cửu Cửu nhìn đồ trang trí và bình gốm, có bộ sưu tập bình gốm màu nâu, bộ sưu tập bình sứ màu xanh lam, cũng có bộ sưu tập màu thân cây, cô xem kỹ từng bộ sưu tập, mỗi bộ đều mang hơi thở nghệ thuật độc đáo, mỗi bộ đều có đặc điểm và hương vị riêng: "Khó chọn quá." "Thực sự rất đẹp." Nhà thiết kế giới thiệu từng cái một, cũng giới thiệu một số loại mà hắn thấy đẹp hơn và dễ lau chùi hơn.

Diệp Cửu Cửu thấy hắn nói có lý: "Vậy lấy ba loại này đi."

"Ngài chắc chắn muốn lấy hết chứ?" Nhà thiết kế kích động đến mức dùng cả kính ngữ.

"Đúng vậy, lấy hết." Diệp Cửu Cửu thấy cách vài ngày đổi một phong cách cũng khá tốt: "Khi nào thì có thể giao hàng?"

Nhà thiết kế: "Nếu cô không cần in riêng biểu tượng Bếp Riêng Cửu Cửu ở đáy bình gốm, ngày mai có thể sắp xếp giao hàng."

Diệp Cửu Cửu: "Còn nếu cần thì sao?"

Nhà thiết kế: "Khoảng một tuần."

"Vậy thì in lên." Diệp Cửu Cửu không vội khai trương, tính toán số lượng cần thiết, yêu câu hắn chuẩn bị mỗi loại ba mươi bộ, phòng riêng, nhà hàng bên ngoài và tâng trên có thể kê ba mươi một bàn ăn, chuẩn bị thêm ba bộ để phòng trường hợp bị vỡ.

Xác nhận xong số lượng, Diệp Cửu Cửu đi xem thợ sửa chữa sửa chữa các góc cạnh, ngoài ra còn có thợ làm cảnh quan đang giúp tạo cảnh quan cho hồ nước ở giữa, bên trong thả cát biển mịn và một số viên đá mọc rong biển, sau đó thả nước biển do người ta pha chế, mùi mặn nhạt khiến người ta ngửi thấy như đang ở nhà hàng ven biển thực sự.

Thợ làm vườn: "Chủ quán, có cần tôi giới thiệu ông chủ bán cá nhiệt đới cảnh không? Có thể tính giá rẻ cho cô."
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 724



"Không cần, trước đây tôi đi du lịch đã đặt trước rồi." Diệp Cửu Cửu quyết định khi nào đó sẽ ra biển bắt một số ốc biển nhỏ, vỏ sò nhỏ, cua nhỏ, cá nhỏ xinh đẹp để nuôi bên trong.

Thợ làm vườn nghe xong cũng không nói thêm gì nữa, tiếp tục chuyển các loại cây xanh khác, chuyển vào xong lại ra ngoài nhà hàng, cắt tỉa lá chuối, sắp xếp lại cho cảnh đẹp hơn một chút.

Ngoài ra còn đặt ba bể nước giữa những chậu chuối bên ngoài số chín mươi chín, tổng cộng có ba bể, trong bể nước nuôi hoa sen chịu lạnh, bên trong mỗi bể thả ba con cá chép ba màu đen trắng đỏ.

Chu San đang mang thai chín tháng, lúc này xách một chiếc túi đựng đồ cho mẹ đi về phía ngoài hẻm Lê Hoa, đi ngang qua nhìn thấy nhà hàng, phát hiện nơi này đẹp hơn, rộng rãi hơn trước: "Nhà hàng hình như đã sửa xong rồi, không biết bao giờ chủ quán mới mở cửa?"

Chồng cô nhìn nhà hàng sáng sủa bên ngoài cửa sổ: "Chắc là sắp rồi."

"Hy vọng em sinh xong thì cô ấy cũng mở cửa..." Chu San chưa nói xong thì đã chú ý đến Tiểu Ngư đang ở chỗ ăn trước đây, mặc áo khoác lông màu hồng, đang trượt xe trượt tay vòng quanh.

Chu San không để ý đến việc mình đã bắt đầu có cơn co thắt, quay người đi đến cửa nhà hàng, úp mặt vào cửa sổ nhìn vào trong, quả nhiên nhìn thấy Diệp Cửu Cửu mặc bộ đồ bóng rổ phối màu đen trắng, cô ấy phấn khích chào hỏi bên trong: “Chủ quán, cô mở cửa rồi sao?"

Diệp Cửu Cửu nghe thấy tiếng động thì mở cửa, chào hỏi Chu San.

Chu San vội vịn vào khung cửa đi vào: "Chủ quán, cô mở cửa từ khi nào vậy? Nếu không nhìn thấy Tiểu Ngư, tôi còn không biết cô đã mở cửa."

"Đúng rồi, tay cô đã khỏi chưa?”

"Cơ bản là khỏi rồi." Diệp Cửu Cửu đút tay vào túi áo khoác, tránh để lộ sơ hở.

"Vậy thì tốt." Chu San không để ý đến hành động nhỏ của cô, cũng không nghĩ nhiều: "Chủ quán, bên trong cô đã sửa xong rồi sao? Bao giờ thì mở cửa?”

"Còn thiếu một số thứ, khoảng nửa tháng nữa." Diệp Cửu Cửu còn phải đợi bàn ăn, đồ ăn được chuyển đến, ngoài ra còn phải cải tạo bếp. "Thế à." Chu San thất vọng thở dài: "Xem ra là tôi không thể ăn trước khi vào viện sinh con rồi."

"Nhanh vậy sao?" Vừa nãy Diệp Cửu Cửu còn tưởng Chu San sắp chuyển nhà, nghe cô ấy nói vậy mới biết là đi làm gì, cô nhìn Chu San có dáng người khá nhỏ nhắn, bụng bầu cũng không lớn, cô vẫn luôn nghĩ rằng mới bốn tháng, không ngờ đã sắp sinh rồi.

TBC

"Không nhanh đâu, đã chín tháng rưỡi rồi.' Chu San nhẹ nhàng v**t v* bụng bầu: “Chỉ là bụng tôi trông nhỏ thôi."

"Thực sự trông không lớn lắm." Diệp Cửu Cửu khựng lại: "Cô cứ yên tâm sinh con đi, đợi cô sinh con rồi hãy đến ăn."

"Chỉ có thể như vậy thôi." Chu San thấy sau khi sinh xong tiện thể đến đây điều dưỡng cơ thể, rồi lại thúc sữa, cô nhớ trước đây có bà mẹ bỉm sữa nói rằng canh cá ở đây uống vào có thể thúc sữa.

Chu San vốn định nói chuyện thêm với Diệp Cửu Cửu, nhưng bụng lại co thắt dữ dội hơn, cô vội vàng đi ra ngoài: "Chủ quán, đợi tôi đến ăn nhé, tôi đi bệnh viện sinh con trước đây.'

"Được.' Diệp Cửu Cửu tiễn Chu San rời đi.

Tiểu Ngư tò mò nhìn Chu San vội vã rời đi: " Cửu Cửu, cô ấy sắp sinh em bé sao?”

Diệp Cửu Cửu ừ một tiếng: "Đúng vậy, sắp có một em bé đáng yêu ra đời rồi, khi nào đến cửa hàng của chúng ta, em giúp chị chào đón em bé nhé?"
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 725



Tiểu Ngư lắc đầu không chịu: "Không."

Diệp Cửu Cửu nghi ngờ hỏi cô bé: "Tại sao không chịu?”

Tiểu Ngư chạy ra sau bức tường gạch xanh đứng, cong ngón tay nhỏ trắng nõn cạy vào khe tường: "Vì Cửu Cửu đã nói em là đáng yêu nhất, bây giờ lại nói em bé khác, em có chút không vui...

"Thì ra là ghen tị à." Diệp Cửu Cửu chọc chọc má cô bé mềm mại trắng trẻo: "Em biết ai là người ở cùng và ăn cùng chị mỗi ngày không?”

Tiểu Ngư ngây ngô trả lời: 'Là em."

Diệp Cửu Cửu thầm nghĩ trả lời nhanh thật: "Mấy ngày nay chị đã mua quần áo mới cho em bé nào?”

Tiểu Ngư lại ngây ngô trả lời: "Là emI"

Diệp Cửu Cửu lại hỏi: "Vậy chị mua đồ chơi cho ai?"

Tiểu Ngư chớp mắt, trong mắt hiện lên nụ cười: "Vẫn là em."

Diệp Cửu Cửu nghe thấy tiếng cười trong giọng nói của cô bé, nhẹ nhàng võ vào m.ô.n.g cô bé: "Vậy em còn giận gì nữa? Chị chưa từng mua đồ cho em bé nào khác, em là cô bé đáng yêu mà chị thích nhất."

"Ừm hừm”' Tiểu Ngư kiêu ngạo hừ hừ hai tiếng, sau đó kéo tay cô: "Vậy chúng ta đi ra sau ăn kẹo dẻo."

"Đi thôi." Diệp Cửu Cửu dẫn cô bé đi ra sau, vừa đến sân sau thì nghe thấy tiếng điện thoại liên tục kêu ting ting ting, cô đoán có lẽ là Chu San không nhịn được đã nói trong nhóm đó.

Cô mở ra xem, đúng như cô đoán, nhóm trò chuyện như xác sống trỗi dậy, từng tin nhắn liên tục hiện ra: "Chủ quán, cô mở cửa rồi sao?"

"Chủ quán, tay cô đã khỏi chưa?"

Diệp Cửu Cửu nhìn tin nhắn tràn ngập màn hình, cười đáp một tiếng đã khỏi: "Cảm ơn mọi người quan tâm."

TBC

Cao Viễn: "Chủ quán, cô mở cửa mà không nói với chúng tôi."

Chu Chu: "Đúng vậy, nếu không phải chị gái kia nói với chúng tôi, cô định giấu chúng tôi đến bao giờ?" Mẹ Lạc Lạc: "Chủ quán, cuối cùng cô cũng mở cửa nồi, tôi kích động đến mức hét lên, người ngồi cạnh trên tàu nhìn tôi như nhìn người ngốc."

Cao Viễn: "Hu hu hu, mười chín ngày rồi, chủ quán cuối cùng cũng mở cửal Chủ quán có biết tôi đã trải qua tháng này như thế nào không? Tôi sẽ đến ăn ngay!"

Diệp Cửu Cửu hơi đau đầu: “...'

"Vừa mới mở cửa, chưa kinh doanh, mọi người đừng đến."

Cao Viễn xách cặp chuẩn bị tan sở lại ngồi phịch xuống bàn làm việc: "Vậy chủ quán định mở cửa khi nào?”

Những người khác quan tâm đến tin tức này cũng đang chờ Diệp Cửu Cửu trả lời.

"Vẫn chưa sửa chữa xong, bàn ghế cũng chưa chuyển đến, còn nhiều thứ lặt vặt khác, ước tính còn phải nửa tháng nữa." Diệp Cửu Cửu khựng lại: "Khi đó sẽ thông báo trước cho mọi người.'

"Còn phải nửa tháng nữa." Cao Viễn như quả bóng xì hơi nằm ẹp trên bàn làm việc, mười chai nước tăng lực cũng không thể giúp hắn lấy lại sức sống.

Chu Chu cũng tức giận: "Công ty sửa chữa làm ăn kiểu gì vậy? Sao lại chậm như vậy? Nếu tôi không biết đóng đỉnh, tôi đã muốn đến giúp chủ quán sửa chữa rồi."

Sẽ sớm hoàn thành thôi, mọi người đừng nóng vội, chú ý theo dõi là được. Diệp Cửu Cửu thoát khỏi giao diện trò chuyện, sau đó liên hệ với nhà sản xuất, cô định đổi một bộ tủ hấp, lò nướng, tủ khử trùng, v. v. dùng trong nhà hàng, mặc dù bộ trước khá lớn nhưng chỉ thích hợp sử dụng trong gia đình, một lần chỉ hấp được bốn phần, sau này khách đông thì không đủ dùng.

Sau khi liên hệ với nhà sản xuất, chiêu hôm đó thợ sửa chữa đã giúp cô cải tạo nhà bếp, nhà bếp thực ra khá lớn nhưng cách bố trí trước đây không hợp lý, lãng phí nhiều không gian, lần này đã tận dụng tối đa nhà bếp.
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 726



Bếp cần tăng thêm hai bếp lớn để thuận tiện cho việc hấp nấu, bồn rửa cũng tăng thêm một bồn dài hơn một mét, sau này hai bồn nhỏ sẽ không đủ đùng, ngoài ra còn phải tăng thêm một ngăn nhỏ ở vị trí thông ra nhà hàng, thuận tiện cho việc chế biến các món ăn kèm nhỏ khác bên trong.

Các thợ mất ba ngày để cải tạo xong, thay mới hệ thống hút mùi, chậu rửa rau, tủ hấp, lò nướng, v.v.

Sau này cô tặng tủ hấp và lò nướng cũ cho Lưu nãi nãi: "Lưu nãi nãi đừng chê nhé.

'Không chê, bà còn vui không kịp.' Nhà Lưu nãi nãi không có những thứ này, trước đây thỉnh thoảng muốn dùng cũng đến nhà họ Diệp tìm bà nội Diệp, mỗi lân đến đều nghe bà ấy khen Cửu Cửu hiếu thảo, lại lấy tiên kiếm được mua đồ dùng thiết thực cho bà, trong đó có tủ hấp và lò nướng này: "Cháu thực sự không giữ lại dùng sao?”

Diệp Cửu Cửu: "Nhà không còn chỗ để rồi."

Lưu nãi nãi thấy cô thực sự không muốn nữa nên cười nhận lấy: "Vậy bà không khách sáo nữa.'

"Bà không cần khách sáo với cháu." Diệp Cửu Cửu cười nói chuyện với Lưu nãi nãi vài câu rồi vê nhà, về nhà thì nhờ thợ sửa chữa lắp đèn sân vườn năng lượng mặt trời ở hẻm Lê Hoa tối đen như mực, mỗi đèn bên ngoài đều được phủ một chụp đèn lục giác nhỏ rất đẹp.

Ngoài hẻm Lê Hoa, trong ngõ sau cũng lắp thêm vài ngọn đèn, thuận tiện cho Lưu nãi nãi ra ngoài vào ban đêm.

Sau khi lắp đặt xong, các thợ sửa chữa đã rời đi, tiếp theo là chờ nhà thiết kế gửi đồ ăn, đồ dùng, bình hoa và bàn ghế đến.

Lại đợi thêm bốn ngày, tất cả những thứ Diệp Cửu Cửu đặt trước đều được gửi đến, những người giao hàng cẩn thận bê bàn ghế đến từng khu vực.

Nhà thiết kế mang theo nghệ nhân cắm hoa, trực tiếp giúp cắm cành cây vào bát cắm hoa chuyên dụng, một cành một vẻ, nhẹ nhàng gọn gàng, thanh cao tao nhã.

Nghệ nhân cắm hoa lại dạy Diệp Cửu Cửu cách làm hoa bát, hoa bình, hoa đĩa, hoa lọ: "Khi cô tự làm bó hoa phù hợp với khung cảnh nhà hàng của mình, hãy cố gắng đơn giản hóa càng nhiều càng tốt, mỗi cành hoa, mỗi cành cây đều có vẻ đẹp khác nhau, đơn giản là tốt nhất."

"Được.' Diệp Cửu Cửu rất thích nghệ nhân cắm hoa này, cô lại nhờ cô ấy giúp xem xét các cây xanh và cảnh quan khác trong nhà, sau khi nghệ nhân cắm hoa giúp cắt tỉa, các cây xanh trong nhà càng thêm tao nhã.

TBC

Sau khi mọi thứ đều ổn thỏa, Tiểu Ngư như một cô chủ nhỏ đi vòng quanh nhà hàng vài vòng, sau đó hài lòng gật đầu: "Cửu Cửu, bây giờ nhà hàng của chúng ta đẹp quá-'

"Thực sự rất đẹp." Diệp Cửu Cửu nhìn biển hiệu "Bếp Riêng Cửu Cửu" treo trên tường sảnh tiếp tân, còn có dòng chữ "Bếp Riêng Cửu Cửu" được chạm khắc rỗng trên vách ngăn, cũng như các biểu tượng và đồ trang trí treo ở các khu vực khác, cô thực sự không ngờ lại đẹp như vậy, quả nhiên đẹp hơn nhiều so với việc cô tự trang trí.

Cô cúi xuống nói với Tiểu Ngư: "Đầu nhờ chú thiết kế giúp chúng ta, nếu không thì nơi này của chúng ta sẽ không đẹp như vậy."

"Cảm ơn chú đã giúp nhà hàng của chúng cháu đẹp như vậy." Tiểu Ngư cười ngọt ngào với nhà thiết kế và nghệ nhân cắm hoa: "Thật muốn đưa chú về nhà chúng cháu.”

Nhà thiết kế và nghệ nhân cắm hoa nhìn Tiểu Ngư trông giống như búp bê, đột nhiên rất muốn sinh con gái: "Cháu gái, nếu còn cần gì thì cứ liên hệ với chúng tôi bất cứ lúc nào."
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 727



"Được ạ-" Tiểu Ngư nhe răng, muốn họ đến dưới biển để trang trí cung điện cho phụ vương và mẫu hậu.

Diệp Cửu Cửu nhẹ nhàng vỗ đầu cô bé, con bé này thật là dám nghĩ, đưa đến dưới biển không sợ dọa người ta mất hồn sao?

Tiểu Ngư ngửa đầu chớp mắt với cô, cô bé chỉ nghĩ thôi mà.

Diệp Cửu Cửu cười tiễn nhà thiết kế và nghệ nhân cắm hoa ra khỏi nhà, trời bên ngoài đã tối lại còn còn mưa phùn.

Con hẻm đá xanh dưới ánh đèn vàng ướt đẫm, chỉ có vài người vội vã đi qua: "Có đèn ở đây thật là tốt, sau này đi đêm không còn phải lo lắng nữa."

"Không biết là người tốt bụng nào lắp đặt."

"Có lẽ là chủ nhà hàng riêng ở phía trước."

"Chủ quán đã trở lại sao?"

Diệp Cửu Cửu nghe vậy liên chuẩn bị đóng cửa nhưng đã không kịp rồi, Tiểu Trương đã chạy đến: "Chủ quán, cô trở lại rôi sao? Cô đã bắt đâu mở bán rồi sao?"

Cô cười nói: "Chưa mở bán lại."

Tiểu Trương vội vàng hỏi: "Vậy cô định mở cửa khi nào? Tôi đã hơn một tháng không được ăn hải sản ở đây rồi, thực sự rất nhớ."

"Không được ăn hải sản do cô làm, tôi cảm thấy chứng đau nửa đầu của tôi lại tái phát rồi."

"... Còn phải vài ngày nữa." Thực ra mấy ngày nay liên tục có Tiểu Trân, cha của Nguyên Nguyên và những người khác đến hỏi cô khi nào mở cửa nhưng Diệp Cửu Cửu đều nói là phải vài ngày nữa, vì cô vẫn chưa nghĩ ra quy tắc đặt trước và Lăng Dư vẫn chưa đến.

TBC

Diệp Cửu Cửu nhìn người đàn ông bên cạnh Tiểu Trương vẫn cúi đầu không nói gì, đột nhiên hơi nhớ Lăng Dư.

Tiểu Trương nghe cô nói vậy, tưởng cô vẫn lo lắng những vị khách kia đến gây chuyện: "Chủ quán, thực ra ông không cần lo lắng, những vị khách như chúng tôi sẽ không để họ phá rối đâu."

Diệp Cửu Cửu không lo phá rối, chỉ sợ gây hỗn loạn, chỉ dựa vào một mình cô thì không chặn được cửa: "Cảm ơn mọi người đã quan tâm."

Tiểu Trương cười hì hì: "Chủ quán, tôi chỉ muốn cô yên tâm mở cửa sớm thôi."

Ngoài ra, phía sau còn có hai bà lão về nhà, thấy Diệp Cửu Cửu đứng ở cửa cũng hỏi theo: "Chủ quán, dạo này ông già nhà tôi phát hiện ra một số vấn đề, muốn đến đây ăn hải sản, cô nhớ mở cửa sớm nhé."

"Chủ quán, dạo này huyết áp của tôi hơi cao, muốn sớm được ăn hải sản ở đây, hay là ngày mai cô mở cửa đi, tôi gọi người nhà đến giúp cô chống đỡ."

Tiểu Trương nghe vậy liếc nhìn hai bà lão ra vẻ ra lệnh, trong lòng nghĩ chủ quán ở đây còn cần bà chống đỡ sao?

"..." Diệp Cửu Cửu không trả lời họ, chỉ nói một câu: "Mưa càng ngày càng to, mọi người về nhà sớm đi, đừng để bị lạnh."

"Cảm ơn chủ quán." Tiểu Trương sợ chọc chủ quán không vui, sau khi đáp lại thì lập tức kéo bạn trai đi về phía sau.

Hai bà lão lắm lời kia thấy Diệp Cửu Cửu đóng cửa, cũng chỉ đành tức giận rời đi.

Tiểu Trương đi xa rồi quay đầu nhìn Diệp Cửu Cửu đang đóng cửa, không biết là do ánh sáng hay là ảo giác, cô thấy chủ quán trắng đến phát sáng, nhìn một lúc rồi không khỏi cảm thán: "Chủ quán hình như càng ngày càng đẹp."

"Đúng là rất đẹp nhưng lại khiến người ta không dám nhìn nhiều." Vừa rồi trong lòng người bạn trai dấy lên một chút tâm tư nhỏ của đàn ông, nhưng vừa mới động lòng thì đột nhiên có cảm giác khó thở.

"Anh không dám nhìn là đúng rồi." Tiểu Trương thấy bạn trai là vì tránh hiềm nghi nên không dám nhìn thẳng nhiều nên tâm trạng cũng khá tốt, cô cười khoác tay bạn trai tiếp tục đi về phía trước: "Hôm nào đó đưa anh đến đây nếm thử hải sản, hương vị tuyệt lắm..."
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 728



Diệp Cửu Cửu đóng cửa lại, vừa quay đầu đã thấy Tiểu Ngư đang vô bụng mình, còn nhỏ giọng nói: "Mi đừng kêu trước, đợi Cửu Cửu bận xong rồi kêu sau..

"Đói rồi sao?" Diệp Cửu Cửu hỏi cô bé.

Tiểu Ngư gật đầu: "Nó đột nhiên đói quá~~"

"Chiêu nay em đạp xe chơi cả buổi chiều, chắc chắn là mệt và đói rồi, chị sẽ làm đồ ăn ngon cho em." Diệp Cửu Cửu dắt Tiểu Ngư về bếp, lấy sườn cừu đã ướp cả buổi chiều trong tủ lạnh ra.

Tiểu Ngư nhìn chằm chằm vào miếng sườn cừu lớn này: "Đây là món ngon gì vậy? Sườn heo sao?”

"Là sườn cừu.' Diệp Cửu Cửu lại gần ngửi miếng sườn cừu đã ngấm gia vị, mùi nước sốt đặc biệt thơm, cô cẩn thận dùng giấy bạc bọc lại rồi cho vào lò nướng lớn mới mua, lò nướng lớn có tổng cộng sáu tầng, mỗi tâng đều có thể điều khiển riêng, mỗi tâng cũng có thể để ba bốn phân cá nướng kích thước bình thường, nếu là tôm hùm dài hơn một mét thì chỉ có thể để một phần.

Diệp Cửu Cửu cho sườn cừu vào nướng bốn mươi phút: "Chúng ta đợi nó nướng xong là được.'

"Vậy để em trông.' Tiểu Ngư ngồi trên chiếc ghế đẩu nhỏ ở cửa bếp trông, ngồi đợi ăn sườn cừu.

Vì mới cải tạo nên lò nướng lò hấp đều được đặt ở vị trí cửa sau, ngồi ở cửa là có thể nhìn thấy ngay, cô nhìn chằm chằm vào lò nướng đang sáng đèn, mơ hồ ngửi thấy mùi thơm của dầu mỡ: "Hút-"

"Đợi một lát nữa." Diệp Cửu Cửu làm bữa tối, ngoài ra còn bắt một con cá vược nhỏ trong bể nước, chuẩn bị làm thêm một món cá kho.

Cô làm xong cá kho thì lò nướng cũng tỏa ra mùi thơm nồng nặc, mùi thơm của dầu mỡ và gia vị thì là kết hợp với nhau, tuyệt cú mèol

Tiểu Ngư thèm đến nỗi bụng kêu ùng ục, hận không thể chui thẳng vào lò nướng: "Cửu Cửu, ăn được chưa?"

Cô vừa dứt lời thì lò nướng phát ra tiếng kêu ting, đèn bên trong cũng dân tối đi, Diệp Cửu Cửu cười nói với Tiểu Ngư: "Ăn được rồi, em đi lấy bát đũa, chị lấy cái này.' Đợi Tiểu Ngư đi rồi, cô đeo găng tay cách nhiệt lấy sườn cừu nướng ra, nhẹ nhàng xé giấy bạc bên ngoài, một mùi thơm nồng hơn của nước sốt sườn cừu xộc vào mũi, Diệp Cửu Cửu lùi lại phía sau, tránh hơi nóng mang theo gia vị.

Đợi hơi nóng tản bớt, cô dùng d.a.o cắt sườn cừu ở giữa để Tiểu Ngư dễ lấy, ngoài ra còn lấy riêng ba miếng bọc giấy bạc tặng cho Lưu nãi nãi. Đợi cô mang sườn cừu đi thì Tiểu Ngư đã tự trèo lên ghế, nằm trên bàn và nhìn chằm chằm vào miếng sườn cừu nướng vàng ruộm, màu sắc tươi tắn, mùi thơm nức mũi: 'Hút-`

"Thơm quá." Tiểu Ngư thèm đến nỗi nuốt nước bọt, cô quay đầu nhìn về phía cửa: "Cửu Cửu, chị về nhanh đi, em đói quá."

Tiểu Ngư không nhận được hồi đáp, chỉ có thể mắt nhìn chằm chằm vào Sườn cừu nướng, trong đầu liên tục hiện lên một vòng chữ - muốn ăn muốn ăn muốn ăn.

Cô bé nuốt nước bọt, lại liếc nhìn ra ngoài, thử gọi một tiếng Cửu Cửu, vẫn không nhận được câu trả lời, cô bé chớp mắt: "Em chỉ ăn một miếng thôi."

Nói xong cô bé há miệng, ực một miếng cắn vào miếng sườn cừu nướng gần mình nhất, vừa cắn vào, mắt cô bé sáng lên, ngon quá,

Tiểu Ngư ăn ngấu nghiến hết một miếng thịt cừu, thấy vẫn chưa đủ no, cô bé lại cắn thêm một miếng: "Em chỉ ăn thêm một miếng nữa thôi."

Ăn thêm một miếng nữa, một phút sau cô đã gặm hết thịt ở một đầu sườn cừu.

TBC

Lúc này Diệp Cửu Cửu đi vào, vừa vào nhà đã thấy Tiểu Ngư luống cuống ngồi xổm trên ghế đẩu: "Tiểu Ngư, em ăn vụng sao?"
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 729



"Không có mà..." Tiểu Ngư há miệng cho Diệp Cửu Cửu xem: "Chị kiểm tra đi."

Diệp Cửu Cửu nhìn thấy một vòng dầu mỡ quanh miệng Tiểu Ngư, cười lắc đầu: "... Cá ngốc, em nói không có mà trước tiên phải lau sạch miệng đi, bây giờ trên miệng còn dính vụn thịt kìa.'

Tiểu Ngư vội vàng lau miệng, đợi phát hiện thực sự có vụn thịt thì mềm mại ô lên một tiếng: "Em quên mất."

"Chuyện quan trọng như vậy mà cũng quên được, đáng đời bị bắt quả tang." Diệp Cửu Cửu đeo cho Tiểu Ngư đôi găng tay chuyên dùng để gặm xương, sau đó đưa miếng sườn cừu mà cô bé đã gặm nham nhở cho cô bé: 'Ăn đi."

"He he." Tiểu Ngư nhận lấy miếng sườn cừu tiếp tục gặm, vừa gặm vừa khen Diệp Cửu Cửu: "Món Cửu Cửu nấu là ngon nhất thế giới."

"Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, chị nhiều lắm chỉ là người nấu ăn ngon nhất trong vùng biển Lãng Quên thôi." Diệp Cửu Cửu cũng câm một miếng sườn cừu nướng vàng ươm, trên miếng sườn cừu có rất nhiều thịt và mỡ, bên trong có rất nhiều nước sốt, bột thì là, ngửi gần như không thấy mùi hôi, ăn rất thơm.

Hơn nữa, lửa được kiểm soát rất tốt, nướng bên ngoài giòn bên trong mềm, ăn thơm mà không ngán, cảm thấy còn ngon hơn cả quán nướng bên ngoài.

Tiểu Ngư vừa gặm vừa hỏi: "Thiên ngoại hữu thiên là sao..."

Diệp Cửu Cửu nói với cô bé: "Ý là còn có người nấu ăn giỏi hơn chị."

Tiểu Ngư l.i.ế.m môi đầy dầu mỡ: "Em không biết."

"Em chỉ ở trong sân thôi, đương nhiên là không biết rồi." Diệp Cửu Cửu đột nhiên nảy ra một ý: "Hay là em đến trường mẫu giáo để mở rộng tâm mắt, tiện thể làm quen với những người giỏi hơn?"

Tiểu Ngư cúi đầu tiếp tục gặm xương, trường mẫu giáo gì chứ? Cô bé còn chẳng biết là gì.

TBC

Diệp Cửu Cửu nhìn cô bé giả vờ không hiểu: "Dù sao ngày mai cũng không có việc gì, chúng ta đến trường mẫu giáo xem thử, trường mẫu giáo rất vui."

Tiểu Ngư ồ lên một tiếng, đừng hòng lừa em, chắc chắn không vui đâu! "Em là hộ khẩu đen, không thể đi học."

"Phụt! Để không đi học mà em còn nói ra được câu này sao?" Diệp Cửu Cửu cười nói với cô bé: "Em yên tâm, chị sẽ xử lý ổn thỏa."

Tiểu Ngư buông vai xuống, thở dài: "Haizz."

Bất kể cô bé có muốn hay không, sáng ngày đầu tiên Diệp Cửu Cửu đã đưa cô bé đến một trường mẫu giáo tư thục ở phố chính, đây là trường mẫu giáo tốt nhất ở đây.

"Em xem, có rất nhiêu bạn nhỏ đang chơi bên trong." Sau khi đi một vòng trong trường mẫu giáo, Diệp Cửu Cửu chỉ vào các thiết bị vui chơi xa hoa, lộng lẫy trong trường mẫu giáo: "Em có muốn vào chơi một lát không?" Khóe miệng Tiểu Ngư vẫn luôn mím chặt lúc này đã hơi thả lỏng: "Vậy em vào một lát, chị đừng bỏ em ở đây nhé."

"Sẽ không đâu." Hôm nay Diệp Cửu Cửu chỉ đưa Tiểu Ngư đến xem, nếu Tiểu Ngư hài lòng thì sẽ nói chuyện nhập học: "Cô hiệu trưởng và chị ở đây trông em, em quay đầu là có thể nhìn thấy chúng ta."

"Đừng chạy lung tung." Tiểu Ngư bước từng bước nhỏ đến khu trò chơi, đã lâu rồi cô bé không chơi câu trượt, bạt nhún, càng nghĩ càng vui, rồi vừa đi vừa nhảy.

Diệp Cửu Cửu nhìn Tiểu Ngư mặc chiếc áo khoác lông màu hồng, trên áo có một chiếc mũ, trên mũ có hai tai thỏ rủ xuống, cô bé nhảy nhót trông giống như một chú thỏ nhỏ đáng yêu.

Cô hiệu trưởng mỉm cười nhìn bóng lưng Tiểu Ngư: "Bạn nhỏ Tiểu Ngư rất hướng ngoại, hoạt bát và cũng rất đáng yêu."
 
Back
Top Bottom