Lãng Mạn Sau khi kết hôn liền yêu em (HOÀN THÀNH)

Sau Khi Kết Hôn Liền Yêu Em (Hoàn Thành)
Chương 17: Anh muốn xem em tắm


Chương 17: Anh muốn xem em tắm "Em nói là... hai người các em ngủ chung?

Còn ngủ trên giường của chúng ta?"

Thư ký vừa vào phòng thúc giục hắn đến giờ họp, thấy gương mặt của ông chủ mình bắt đầu tức giận, không dám run một cái, tự xem chính mình là không khí trốn qua một bên.

"A...thật ra, em cùng Tiểu Cam, chúng em trước kia cũng thường xuyên như vậy, thật ra cũng không có gì đâu...."

Điện thoại không nghe tiếng trả lời, càng làm cho Trình Cảnh chột dạ hơn nữa.

Trình Cảnh cũng thực nghi ngờ, vì cái gì mà cậu cùng Thiệu Nghị Ngạo có thể cách xa đến như vậy, nhưng cậu có thể khẳng định lúc này chắc hắn sẽ rất tức giận đi?

Trải qua mấy ngày tiếp xúc cùng nhau, Trình Cảnh cũng đã phát hiện ra một việc.

Chính là lúc hắn tức giận sẽ không giống người bình thường mà la to, ngược lại còn bình tĩnh không cảm giác trầm lại.

Nhưng mà, loại trầm mặc tức giận này mới khiến người khác sợ hãi nhất

Điện thoại vẫn không nghe tiếng người trả lời, Trình Cảnh bị sự trầm mặc của Thiệu Nghị Ngạo làm cho sợ đến mức thở không ra hơi.

Nếu còn tiếp tục như vậy, cậu cảm thấy rất lo cho tim mình, có thể hay không ngừng đập luôn không chứ.

Vì có thể sống thêm mấy năm nữa, Trình Cảnh mở miệng muốn lễ phép nói với hắn "tạm biệt".

Những lời đến bên miệng lại run rẩy không dám nói.

Ngẫm lại, Trình Cảnh cũng là đứa nhỏ trong nhà nuông chiều từ bé, hơn nữa cậu vẻ ngoài đáng yêu như thế, tính cách lại rất tốt, cho nên bất luận đi đến nơi nào, người khác cũng đối với cậu rất thoải mái.

Nhưng đáng tiếc lại để cậu gặp trúng được một Thiệu Nghị Ngạo, Trình Cảnh đối với nhận thức toàn thế giới liền thay đổi.

Người kia, bất luận là đối với ai, đều là một gương mặt lạnh nhạt, giống như ai cũng thiếu tiền của hắn.

Đặc biệt...đặc biệt người nọ còn rất thích khi dễ cậu...luôn luôn là dáng vẻ lúc đó.

Hừ, quản gia còn nói hắn hiện tại đã thay đổi rất nhiều, cả người không còn lạnh nhạt giống như trước kia!

Trình Cảnh không nhịn được mà tưởng tượng, rốt cuộc trước kia, người này lạnh nhạt đến mức độ nào!

Cho nên, mỗi lần nhìn thấy hắn. trái tim nhỏ bé của cậu đều đập " bùm bùm" không ngừng.

Không giống như những nữ sinh hoa si mê đắm gương mặt hắn...mà là...

Trình Cảnh thật sự sợ hãi khuôn mặt hắn lạnh nhạt như vậy.

Lại đợi thêm một tí, cuối cùng Trình Cảnh cũng gom đủ dũng khí, chuẩn bị nói chuyện, mà người đàn ông bên kia cuối cùng cũng trả lời thật bình tĩnh không nghe ra cảm xúc gì:

"Anh phải mở cuộc họp, cứ như vậy đi."

Lập tức, "Bang" một cái mà kết thúc cuộc gọi.

Cứ như vậy...cứ như vậy...là như nào nha?

Thiệu Nghị Ngạo khẳng định rất tức giận, cậu khẳng đỉnh như vậy.

Nhưng nãy giờ cậu có làm gì chọc giận hắn cơ chứ?

Cùng lắm là mang Tiểu Cam vào phòng ngủ của bọn họ nhìn một cái, rồi nằm trên giường một lát thôi mà.

Cũng không có việc gì khác.

Người này thật chán ghét, thật không hiểu được!

Trình Cảnh bị thái độ lạnh nhạt của Thiệu Nghị Ngạo làm cho không còn hứng thú đi cô nhi viện nữa.

Hiện tại Tiểu Cam cũng đã về nhà, không ai chơi cùng cậu, nghĩ một chút vẫn là lên lầu đọc sách chút đi.

(Thư phòng của Thiệu Nghị Ngạo ở lầu hai, ngày thường đều làm việc ở đây.

Biệt thự nhà bọn họ ở lầu 3 còn có hai thư phòng lớn khác, bên trong đều đầy đủ thứ cần thiết.

Thiệu Nghị Ngạo lúc đi đã nói với Trình Cảnh, trong nhà căn phòng nào cậu đều có thể vào được.

Đương nhiên cũng gồm thư phòng mà hắn sử dụng để làm việc)

= = = = = = = =

Kể từ khi Thiệu Nghị Ngạo kết thúc cuộc gọi, cả một buổi trưa, hắn cũng không gọi lại qua đây.

Cho đến khi Trình Cảnh từ thư phòng đi ra, bộ dạng rầu rĩ không vui xuống lầu ăn cơm xong, điện thoại Trình Cảnh vẫn vô tình dập tắt hy vọng của chủ nhân.

Ngồi trên sô pha trong phòng khách rộng lớn, Trình Cảnh nhàm chấn cầm điều khiển đổi qua đổi lại, cũng không thể lên tinh thần.

Trong đầu vẫn là câu nói cực kỳ lạnh nhạt của hắn.

Thiệu Nghị Ngạo, anh đúng là người xấu!

Hừ, trong lòng bực mình cứ nói thẳng không được sao?

Cậu làm sao có thể biết được mình sai ở chỗ nào, nếu thật sự sai, hắn nói ra không phải cậu sẽ sửa lại cho tốt sao?

Làm gì lại nói như vậy!

Thiệu Nghị Ngạo, người xấu!

Anh thật sự là người xấu mà!

Trình Cảnh nghĩ nghĩ, nếu không, chính cậu gọi cho hắn đi?

Nhưng mà ngữ khí khi nãy của hắn, khẳng định sẽ không vui khi nghe mình nói chuyện Lại nói, Thiệu Nghị Ngạo làm việc bận rộn như thế, nếu hiện tại cậu gọi qua, không phải làm hắn lãng phí thời gian sao?

Càng nghĩ càng ra sao, ngay cả chương trình giải trí cậu thích nhất cũng không muốn coi.

Duỗi người xong nhìn đồng hồ mới phát hiện lúc này đã là 7 giờ rưỡi.

Lúc này mà đi ngủ thì quá sớm rồi.Hơn nữa, sáng mai cũng không có tiết.

Nhưng trong lòng cậu đang khó chịu đến hoảng sợ, thở dài một hơi, nghĩ có lẽ nằm trên giường một tí sẽ dễ chịu hơn một ít.

Nhưng mà không ngờ khi cậu vừa vào phòng ngủ, đang chuẩn bị đến phòng tắm tắm rửa, thì điện thoại lại vang lên.

"A, Thiệu Nghị Ngạo?"

Lại gọi qua nhưng không trả lời sao?!

Khẳng định vẫn còn tức giận rồi.

Nghĩ vậy, Trình Cảnh liền cắn môi, quyết định "quân không tới thì ta tới"

"Anh...công việc xong rồi sao?"

"Ừhm"

"A"

Ưm...

Tuy rằng chỉ nghe được một câu trả lời ngắn gọn bằng một chữ, nhưng cũng làm cho cậu thở phào nhẹ nhõm.

Còn tốt, còn tốt, cuối cùng người này cũng có phản ứng với mình.

Hai địa điểm xa xôi, hai người đều để điện thoại bên tai phải của của mình, nhưng không ai chịu lên tiếng.

Thật xấu hổ...Trình Cảnh muốn cùng Thiệu Nghị Ngạo nói chuyện, nhưng lại không biết nên nói từ đâu, nói về cái gì.

Chỉ có thể nhỏ giọng, hai tay nắm chặt chăn ở trên giường, lắp bắp nói:

"Em....Em chuẩn bị đi tắm...Anh còn...còn việc gì sao?"

"Anh muốn xem em tắm"

Lần này, thế mà hắn lại trả lời rất nhanh!

"A?

Tắm?

Này, này có gì mà đẹp?"

"Đương nhiên rất đẹp, bảo bối, chồng em muốn xem em tắm!"

Hừ, hắn lại tự xưng là chồng!

Xem ra, cơn tức giận không hiểu lý do ban nãy đã hết rồi đi.

Nghe người đàn ông đó không biết từ khi nào đã ôn ngu gọi cậu là "bảo bối", gương mặt cậu nhanh chóng đỏ lên, trong lòng lại có cảm giác ngọt ngào nho nhỏ:

"Chính là, anh....anh không trở về, sao....có thể xem được?"

"Ha ha, bảo bối, em sẽ không quên chứ, có một thứ gọi là video.

Ngoan, em hiện tại đi vào thư phòng đem notebook kia ra đây, sau đó đem nó để trong phòng tắm, như vậy dù không có ở đây anh vẫn có thể nhìn."

Nghe ra ngữ khí của hắn, rõ ràng tâm tình hắn đã tốt lên.

Xác thật, lúc này tâm tình của Thiệu Nghị Ngạo rất tốt.

Tuy rằng hắn cũng rất buồn bực, tại sao mà cậu đột nhiên lại nghe lời như thế?

Vốn dĩ Thiệu Nghị Ngạo cho rằng, bản thân hắn muốn nhìn vợ bé nhỏ của mình tắm rửa, khẳng định phải lừa gạt dụ dỗ cậu rất lâu, nói không chừng còn không được chấp nhận.

Không nghĩ tới, lúc này chỉ mới nói vài câu, bảo bối của hắn liền đáp ứng rồi.

Ha hả, thật là niềm vui bất ngờ...

"Em...em tắm rửa, anh...anh muốn xem cái gì?

Em nghĩ...hay là đừng đi?"

Xem ra Thiệu Nghị Ngạo đã sớm lên kế hoạch việc này!

Người này...Sắc lang!

Nhưng mà, tiểu sắc lang Trình Cảnh lúc này hai má đã sớm hồng thấu.

Thân thể tựa như mẫn cảm từ bên trong đã hơi hưng phấn lên.

"Anh đương nhiên muốn nhìn xem thân thể không mặc quần áo của bảo bối nhà mình rồi, chồng không nhìn vợ, chẳng lẽ em còn muốn anh đi nhìn người khác?"

"Em...em, anh...."

"Như thế nào hả bảo bối, nghe được chồng nói muốn nhìn em tắm rửa liền kích động đến nỗi không thể nói ra lời sao.

Quả nhiên bảo bối cùng chồng giống nhau nha, thực sự hưng phấn rồi.

Bảo bối, ngoan ngoãn, nghe lời, mau đem nó để vào phòng tắm, cho chồng nhìn thân người của em nào.

Bảo bối, chẳng lẽ em đã quên, mỗi một chỗ trên người em, chồng đều đã nhìn qua, sờ qua, còn hôn lên.

Đặc biệt cả ba miệng nhỏ trên người của bảo bối, chồng cực kì thích, cực kì thích sờ nơi đó, cũng thích liếm những nơi đó của bảo bối.

Còn có, mỗi lần chồng chạm vào em, miệng nhỏ ở phía dưới đó sẽ..."

"Anh anh anh, anh dừng lại cho em, không cần nói nữa, em em đi lấy là được mà!"

Tay càng lúc càng nắm chặt lấy chăn bên dưới, nghe Thiệu Nghị Ngạo nói những lời dâm dục khiêu khích đó, Trình Cảnh cảm thấy hổ thẹn, thế mà chính bản thân cậu lại có phản ứng!

Vì để che giấu chính bản thân mình đang xấu hổ cùng ngăn cản không cho Thiệu Nghị Ngạo nói thêm câu nào nữa.

Trình Cảnh đầu óc mơ mơ hồ hồ thế mà lại đáp ứng hắn.

"Ha ha, lúc này mới ngoan chứ, bảo bối, nhanh lên nào!"

Như đã nói luôn

Chương 16 đủ rồi nên chương 17 lên nhó.

Mn cứ làm nhiệt liệt vậy thì 3 tuần sau mình xong luôn truyện nha 🤣🤣🤣

Mỗi ngày 1 chương là 3 tuần sau đủ ý.

Bộ này có 39 chương thôi
 
Sau Khi Kết Hôn Liền Yêu Em (Hoàn Thành)
Chương 18: Sắc đẹp phòng tắm trước mắt


Chương 18: Sắc đẹp phòng tắm trước mắtTrong phòng tắm xa hoa to lớn, một notebook bị đặt ở vòi sen chính giữa trên ghế trên (??????

Nguyên văn " một notebook bị đặt ở tắm vòi sen vị trí chính phía trước ghế trên").

Trên màn hình mỏng xuất hiện hình ảnh Thiệu Nghị Ngạo đang ngồi trong bàn làm việc của mình, dựa vào ghế da sau lưng, đôi mắt đen thâm thúy gắt gao nhìn chằm chằm máy tính đầy sắc đẹp."

Bảo bối, nghe chồng nói, ngoan, nhanh chóng cởi đồ nào"Thiệu Nghị Ngạo đợi trong chốc lát vẫn thấy Trình Cảnh như cũ đỏ mặt đứng dưới vòi hoa sen chưa mở khóa, tay chân luống cuống.

Tuy rằng vẻ mặt vợ bé nhỏ nhà mình thẹn thùng thực mê người nhưng so sành thì phải nói, hắn càng thích xem vợ bé nhỏ của mình toàn thân đều vì thẹn thùng mà đỏ ửng lên.Cho dù cách nhau qua máy tính, nhưng Trình Cảnh vẫn có thể cảm giác được ánh mắt nóng bỏng của hắn đang trần trụi nhìn mình.Việc đã đến nước này rồi, muốn trốn thoát cũng không xong.

Hồi nãy tại sao lại nóng đầu lên mà thoải mái đáp ứng hắn như vậy!

Cho dù Thiệu Nghị Ngạo cách xa cậu như vậy, hắn cũng không có khả năng khiến cậu mụ mị như vậy.

Nhìn một chút cũng được, như Thiệu Nghị Ngạo đã nói, chính bản thân cậu toàn thân đã bị hắn xem rồi sờ lại làm những hành động khác từ sớm rồi.Nghĩ đến Thiệu Nghị Ngạo làm những việc đó với cậu, Trình Cảnh cảm thấy toàn thân mình nóng lên, cảm giác xôn xao nho nhỏ trong bản thân bắt đầu xuất hiện.

Thật kỳ lạ, cảm giác mắc cỡ này lại xuất hiện nữa rồi!Thiệu Nghị Ngạo, người này thật đáng ghét chết được!

Làm gì lúc nào cũng dùng ánh mắt muốn nuốt chửng cậu mà nhìn chằm chằm cậu như thế.Nghe được Thiệu Nghị Ngạo ở bên kia gấp gáp thúc giục, Trình Cảnh hung hăng trừng hắn một cái, sau đó liền xoay người qua chỗ khác, bắt đầu chậm rì rì mà cởi quần áo của mình.Thật đáng yêu, thật mê người!

Trình Cảnh trừng hắn như vậy, đối với hắn chỉ khiến cho càng lúc càng hưng phấn muốn làm cậu hơn thôi.= = = = = = = = =Như một con mèo nhỏ ngoan ngoãn, nghe theo lời Thiệu Nghị Ngạo nói, Trình Cảnh chậm rãi cởi quần áo trên người.

Nhưng mà đến khi chỉ còn lại quần lót trắng trên người, tay Trình Cảnh lại không muốn tiếp tục chút nào.Dưới ánh đèn thủy tinh trong phòng tắm dịu nhẹ như thế, chiếu vào thân thể gần như trần trụi của Trình Cảnh.

Thân thể trắng nõn, dưới ánh đèn chiếu rọi lại càng thêm mê người.

Thân thể tuy mảnh khảnh, nhưng lại không mang lại cho người khác cảm giác nào không thuận mắt.Sợ là vợ bé nhỏ của chính mình thường ngày thích ăn thịt cho nên phần lưng trắng nõn, tuy tựa hồ có hõm Hồ Điệp nhưng chỗ khung xương lưng lại có chút mơ hồ.

Bởi vì thẹn thùng nên Trình Cảnh đưa lưng về phía Thiệu Nghị Ngạo nhưng điều này lại một lần nữa làm hắn lại chiếm được tiện nghi lớn của cậu.Tầm mắt mang theo xâm chiếm dục vọng mãnh liệt, từ phần lưng tuyệt đẹp có đường cong mềm dẻo từ từ đi xuống, thẳng đến phần eo bị quần lót che giấu.

Kỳ thật, điều này lại làm tăng cảm giác tình dục hơn hẳn, nửa che nửa hở thế này.Cánh mông tròn trĩnh, không giống với phụ nữ tròn trịa to lớn.

Cánh mông của cậu được quần lót gắt gao bao lấy thấy rõ hình dáng căng mềm kia.

Thiệu Nghị Ngạo đến nay vẫn nhớ rõ cảm giác đó, cảm giác tay hắn xoa nắn hai cánh mông mềm mại kia, thịt đầy đủ, lại rất co dãn.

Nếu dùng bàn tay vỗ nhẹ một chút ngay phần thịt đùi, nơi đó liền lập tức run rẩy nẩy lên bắt đầu phiếm hồng.Tay hắn tuy tương đối lớn nhưng đối với hai cánh mông của vợ mình vẫn có chút khó có thể kiểm soát hoàn toàn.Xuống chút nữa, bên dưới hai cánh mông là hai mép thịt trắng hồng như ngọc, làm cho người xem chỉ muốn tách hai chân cậu ra, để hai chân của cậu lên vai mình từ từ tiến vào hung hăng chà đạp chúng."

Bảo bối, em xem, chồng đều đã nghe lời vợ nói, sẽ về nhà sớm một chút.

Cho nên, bảo bối em cũng phải nghe lời chồng mình, nhanh chóng cởi quần áo ra nào.

Nếu em lúc này không nghe lời chồng mình, thì chờ anh về sẽ trừng phạt em, có khi là không ngừng dằn vặt em liên tục được không...Bảo bối.."

Cái gì nha, cậu lại không làm việc gì sai cả, tại sao lại muốn trừng phạt cậu thế này?

Đương nhiên, lời này chỉ ở trong đầu cậu mà thôi, dù oán hận hắn cũng không dám nói ra đâu!!!Cho dù biết Thiệu Nghị Ngạo không phải đang ở trước mặt hiện diện nhìn mình nhưng Trình Cảnh vẫn cảm thấy bị bắt nạt mà tủi thân.

Tuy trong lòng tức giận hắn nhưng cậu vẫn chịu đựng ngượng ngùng mà nghe theo lời hn, chậm rì rì mà cởi quần lót trắng còn sót lại trên người cậu."

Bảo bối, xoay người lại nào, chồng muốn nhìn em một cái."

Nhìn hai gò thịt mông căng tròn kia đang cong lên, kề sát nhau thành một cảnh tượng đẹp mắt đến nỗi hắn không rời được.

Bởi vì hai gò thịt mông kia thật tròn trịa, như một đường cong hoàn toàn đang dụ dỗ người khác tiến vào thêm một bước tìm kiếm địa phương bí ẩn đang bị che lấp dưới nó.Thiệu Nghị Ngạo vẫn nhớ rõ ràng khi đó, vào ngày chính hắn tách hai cánh mông của cậu ra, hoa nhỏ hoàn toàn bại lộ trần trụi trước mắt hắn, lập tức co rút liên tục.

Các nếp uốn đều đều, phía bên trong ẩm ướt đang đói khát hút vào mật dịch của bướm nhỏ.

Khi dương vật của hắn tiến vào, cái miệng nhỏ này gắt gao cắn chặt lấy hắn, vừa ẩm ướt lại nóng bỏng cả người, còn tự động mấp máy hút lấy hắn.

Ha ha, quả nhiên vợ bé nhỏ của hắn thật sự là một con mèo nhỏ thèm ăn!= = = = = = = ="Không muốn, em không muốn xoay người đâu!"

Trình Cảnh hiện tại đã là khỏa thân toàn vẹn, không còn mảnh vải che thân, nếu xoay về phía hắn, không phải hắn sẽ thấy những nơi khó nói của cậu hay sao?Hai người mặt đối mặt, một người khỏa thân hoàn toàn, một người trang phục chỉnh tề, như vậy cũng quá thẹn thùng, quá ăn hiếp người mà!

Đã như vậy làm sao cậu có thể xoay về phía hắn được chứ, cứ đứng như vậy đi dù gì phía sau cũng không có gì hắn có thể nhìn được!"

Được, bảo bối không xoay cũng được, nhưng là-----"Trình Cảnh thật sự rất buồn bực với hắn, Thiệu Nghị Ngạo người này thế mà lại tốt đến thế, còn chưa kịp cảm ơn hắn đâu, tiền nghe tiếp vế sau không trọn vẹn của hắn liền biết hắn lại có ý xấu với cậu ròi."

Bảo bối mông hơi nâng lên một tí, chồng muốn nhìn nơi đó của em."

Thiệu Nghị Ngạo hơi thở đã dần nặng nề hơn, lời nói cũng đã mang đầu tình dục, đôi mắt đen đang chứa đầy lửa tình đang cháy.

Sì poi tí nò.

Tới chương 20 rồi nè quí dị.

Rating đủ đi rồi lên trong 3 ngày chủ nhật tới chương 20 luôn nà 🤣🤣🤣

60 sao lên chương 19 nhooo
 
Sau Khi Kết Hôn Liền Yêu Em (Hoàn Thành)
Chương 19 : Nhìn thấy một đóa hoa nở trong phòng tắm


Chương 19 : Nhìn thấy một đóa hoa nở trong phòng tắm ( 😃 hong hiểu được anh zaiiii )"Không được, không được mà!"

Hắn nói cái gì chứ, tưởng bở, muốn nhìn cậu đang trần trụi mà nâng mông lên để hắn nhìn sao, việc mắc cỡ như vậy, làm sao cậu làm được cơ chứ!"

Bảo bối, em lại không nghe lời sao?

Nếu chồng mà tức giận, chờ đến khi đi công tác về, sẽ hung hăng trừng phạt em.

Nếu lúc này em ngoan ngoãn nghe lời anh nói, chồng sẽ thương em yêu em hơn."

Yêu?!

Thiệu Nghị Ngạo lần đầu tiên nói ra lời này chính hắn còn không tin được bản thân có thể nói ra lời này dễ dàng như vậy.

Không hiểu vì sao chỉ trong một thời gian ngắn ở chung mà thô, nhưng khi nhìn thấy vợ bé nhỏ của mình, hắn lại có thể dễ dàng nói ra lời như vậy, lại là lời trước đây hắn rất khinh thường.Chẳng lẽ, chỉ trong thời gian ngắn ngủi nửa tháng, hắn đã yêu Trình Cảnh sao?

Không hề, điều này không có khả năng, tuyệt đối chắc chắn là không có khả năng xảy ra được.

Nhưng mà, không hiểu sao mỗi khi nhìn thấy Trình Cảnh, hắn sẽ cảm giác được loại cảm xúc tâm tình nhộn nhịp bên trong mình?"

Ai...ai cần anh thương em đau em?

Ba em cùng mẹ lúc nào cũng thương em đau em rồi!"

Hừ, muốn ai cũng không muốn Thiệu Nghị Ngạo anh, cái người này là đại lưu manh xấu xa sao lại có thể thương cậu yêu cậu được.Nhìn phần lưng trắng như tuyết của Trình Cảnh cùng hai gò thịt mông hấp dẫn kia, Thiệu Nghị Ngạo cảm thấy bản thân mình như có trăm ngàn chỗ ngứa ngáy khó nhịn.

Lại nghe Trình Cảnh thủ thỉ nói gì mà ba cùng mẹ của cậu sẽ thương cậu đau cậu, trong lòng Thiệu Nghị Ngạo ngay lập tức đã có kế xấu khiến Trình Cảnh ngoan ngoãn mà nghe lời, làm một Cảnh Bảo Bảo ngoan ngoãn của hắn."

Bảo bối, em có muốn về nhà thăm ba cùng mẹ không?

Hả?"

"Cái gì, em có thể trở về thăm ba cùng mẹ sao?"

Trình Cảnh kích động thực sự, quên cả thân mình đã không mảnh vải che thân, từ trên xuống dưới đều trần trụ dã vội vã xoay người lại đi về phía máy tính trước mặt, khuôn mặt nhỏ nhắn vì vui vẻ mà muốn dán vào màn hình.Từ khi cậu bước vào biệt thự này, Thiệu Nghị Ngạo đã nói với cậu, khi hắn chưa cho phéo cậu tuyệt đối không được về nhà của ba mẹ mình, càng không thể cùng người nhà mình gặp mặt, chỉ sợ không được nhìn thấy họ.

Trình Cảnh lúc đó muốn phản đối quyết định này của hắn, nhưng nhìn thấy khuôn mặt lạnh băng của hắn, trái tim nhỏ bé liền hoảng sợ, lập tức ngoan ngoãn cúi đầu, xem như đồng ý với hắn.Tuy nhiên hiện tại lại nghe Thiệu Nghị Ngạo nói tới việc này, người nhỏ trong lòng Trình Cảnh đang nhảy nhót liên tục không ngừng nghỉ vì kích động.Trình Cảnh đột nhiên gần sát màn hình như thế, thậm chí cả lỗ chân lông trên mặt cậu cũng nhìn rất rõ ràng.

Miệng nhỏ hồng hồng ngon miệng, cánh môi mềm mại trước mặt hắn lúc đóng lúc mở, Thiệu Nghị Ngạo cảm thấy bản thân mình suýt không chống đỡ được nữa."

Đúng vậy, chỉ cần bảo bảo ngoan ngoãn nghe lời, chồng sẽ tự mình đưa em về thăm nhà."

Đương nhiên sẽ nhìn thấy khuôn mặt của Trình Cảnh đỏ lên nhanh chóng, cắn cắn môi dưươi của mình, nhẹ như không mà hơi gật đầu.

Thiệu Nghị Ngạo trong mắt đều là ý cười cùng ý xấu mà cười lên.

Ha hả, hắn biết mà, chiêu này, tất nhiên sẽ hiệu quả mà.= = = = = = = = =Hai tay nâng lên, chống trên vách tường phòng tắm, Trình Cảnh cắn môi dưới, cố kiềm chế lại bản thân do thẹn thùng, hai chân thooáng tách ra một chút, đem mông hướng tới cameras của máy tính, chậm rãi nâng lên."

Bé yêu tinh, hai tay của em phải thấp xuống một chút, mông phải nâng cao hơn một chút nữa mới đúng."

Hai cánh mông tròn trịa như thế, chủ nhân của chúng mặc dù cảm thấy thẹn thùng nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe lời mà nâng mông cao hơn.

Địa phương bí ẩn nằm bên trong hai cánh mông giờ khắc này đã bại bộ hoàn toàn trước mắt hắn.Như một bông hoa nhỏ đang nở, cánh hoa thon dài uốn nếp, thời điểm mông dần dần được nâng lên chậm rãi nở ra.

Nhân hoa màu đỏ mê người, cánh hoa bốn phía đang xúm lại che chở cho nhân hoa, cánh hoa dần chuyển sang màu hồng mê người thu hút người chú ý.Có lẽ biết có người đang chăm chú nhìn vào hơi đó, hai tay đang chống vài vách tường của Trình Cảnh bắt đầu phát run, mà hoa nhỏ nơi đó do đã bị phơi bày toàn bộ cũng đang bắt đầu khẩn trương lúc đóng lúc mở nhanh chóng co rút thu hút người nhìn.Nhìn hai cánh mông trắng nõn của Trình Cảnh cùng với bông hoa xinh đẹp như cái miệng nhỏ đang thèm khát ấy, con ngươi của Thiệu Nghị Ngạo một lần nữa co chặt lại.

Hắn thật sự muốn đến phát điên, thật sự muốn xuyên qua màn hình, đem yêu tinh của mình đè dưới thân, hung hăng tàn nhẫn chà đạp cậu.Xem ra lần này thời gian đi công tác phải rút ngắn lại tiếp rồi."

Bé yêu tinh, mông vểnh cao như thế, miệng nhỏ ở phía sau cũng đang có rút liên tục, không phải em đói khát lắm rồi đúng không?

Nghe quản gia nói, bé yêu tinh của chồng rất thích ăn thịt, vậy hiện tại, có phải hay không rất muốn ăn khúc thịt bên dưới của chồng em?"

"Không có, em, em không có, anh vu khống em!!!"

Thiệu Nghị Ngạo, người này thật sự khiến cậu rất chán ghét hắn muốn chết đi được!!!

Đã làm theo những việc khó nói này của hắn còn chưa tính, hiện tại thế mà còn nói những lời dâm dục này với cậu cơ chứ!!!!"

Anh vu khống em?

Bé yêu tinh, chính em nhìn lại phía sau của em xem, lúc đóng lúc mở, em còn dám nói nó không phải như một cái miệng nhỏ sao, đang thèm khát muốn ăn thịt kìa, không phải sao?"

Vợ bé nhỏ nhà mình nổi tiếng là da mặt mỏng, dễ thẹn thùng, nhưng Trình Cảnh càng thẹn thùng hắn lại càng muốn trêu chọc cậu hơn, Thiệu Nghị Ngạo hắn chính là thích xem cậu thẹn thùng lại tức giận nhưng chỉ có thể cắn răng chịu đựng không thể phản kháng hắn đấy!!!!"

Không cần mà, em không muốn nhìn đâu!

Thiệu Nghị Ngạo, đã được rồi đóng không?

Em muốn, muốn đứng lên..."

Cho dù là hai tay chống tường, như tư thế nâng mông cao thế này, chân cậu liền bắt đầu run rẩy.

Huống chi phía sau còn một con báo săn đang rình rập cậu, như lúc săn mồi mà yên lặng kiên nhẫn nhìn chằm chằm nơi nào đó của cậu!"

Bảo bối, đây là lần cuối chồng nhắc em, về sau phải kêu là "chồng".

Nếu sau này em lại quên, chồng sẽ phạt em thật tốt, một lần cũng không dám quên."

"A....Chồng, chồng, em biết rồi."

Tuy rằng chưa từng bị Thiệu Nghị Ngạo trừng phạt qua một lần nào nhưng Trình Cảnh vẫn cảm thấy có chút sợ hãi.

Hơn nữa, vì có thể về nhà, nhìn thấy ba cùng mẹ, hiện tại phải ngoan ngoãn nghe lời hắn.

Vì việc này, chịu được liền chịu đi!!!!Thiệu Nghị Ngạo đang dùng tay điều khiển con chuột, dùng máy tính xem kỹ càng hình ảnh hoa nhỏ phía sau của Trình Cảnh đang phơi bày trước mặt hắn, nghe được Trình Cảnh ngoan ngoãn gọi hắn là "chồng" ngón tay hắn run lên, suýt chút nữa tắt cuộc gọi.Bé yêu tinh hại người này!!!= = = = = = = ="Có thể, bảo bối.

Hiện tại em có thể đứng lên rồi, ngoan nào, nghe lời chồng nói, xoay người về phía này nào."

Thiệu Nghị Ngạo cực kỳ cố gắng ức chế lại rung động trong lòng mình, tiếp tục "công cuộc dạy dỗ play" mà hắn vắt óc ra suy nghĩ.Hai người mặt đối mặt nhau, nhìn thấy thân thể trần trụi của Trình Cảnh, Thiệu Nghị Ngạo kinh ngạc cảm thán cùng mê muội chìm đắm, nhìn rõ hoàn toàn từng tấc da tấc thịt trên người cậu hoàn toàn phơi bày trước mắt hắn rõ ràng như thế.Cảm giác thẹn thùng làm thân thể trắng nõn của cậu dần nhuộm lên màu hồng phấn, càng nhìn càng khiến cho máu trong người hắn muốn vỡ tung.

Ngồi trước màn hình máy tính, Thiệu Nghị Ngạo nhìn những thay đổi của cậu, mê người vô cùng, chìm đắm vào vẻ đẹp đó khiến cho đôi mắt ngày càng u ám đầy tình dục."

Bảo bối, chồng vừa rồi nói là muốn xem em tắm rửa, cho nên hiện tại em bắt đầu tắm đi."

Thiệu Nghị Ngạo dùng tằm mắt sắc bén lại mang đầy lửa tình dục gắt gao nhìn từng chỗ trên người cậu, không hề buông tha một chỗ nào.

Từ trên xuống dưới, từ trái qua phải, tất cả đều bị hắn nhìn chằm chằm không sót một chỗ nào.Trình Cảnh cắn môi dưới của mình, đi 2 bước tới chỗ vòi sen, khuôn mặt nhỏ hồng hồng đáng yêu cầm lấy vòi tắm bắt đầu mở nước.

Lên rồi nhaaaaa

Nhanh chóng đủ 60 sao lên 20 luôn nà 🤣🤣🤣
 
Sau Khi Kết Hôn Liền Yêu Em (Hoàn Thành)
Chương 20 : Hai quả nho ngọt ngào trong phòng tắm


Chương 20 : Hai quả nho ngọt ngào trong phòng tắm ( hết hoa rồi trái cây cho đủ bộ để anh dừa lòngggg!!! 😆😆😆)"Bảo bối, tới gần máy tính một trước, trước tiên phải tắm rửa sạch sẽ đầu vú của em nào."

Làn da trắng nõn, đường cong duyên dáng kèm theo vòng eo tinh tế thon gọn, còn có dương vật nhỏ nhắn đang mềm oặt nằm giữa hai đùi non mềm mại của cậu, loáng thoáng gần đó lộ ra hai mép thịt béo múp quyến rũ người.

Hơn nửa khuôn mặt nhỏ của Trình Cảnh vì thẹn quá mức mà đỏ ửng cả lên làm cho đáy lòng của Thiệu Nghị Ngạo ức chế không được mà rung động theo.Vốn dĩ đã có cảm giác rất tốt với cậu rồi, hiện tại còn nhìn thấy cảnh đẹp như thế này, Thiệu Nghị Ngạo đối với Trình Cảnh khát vọng chiếm hữu càng cao, âm thanh cũng vì tình dục đang bùng cháy mà trở nên khàn khàn đầy quyến rũ."

Nước sẽ đem máy tính làm hư mất, em, em..."

"Không có việc gì, bảo bối, ngoan nào, đến gần đây nào, chồng muốn nhìn kỹ em."

Không thể lay chuyển được quyết định của hắn, Trình Cảnh chỉ có thể cắn răng nghe theo, ngượng ngùng đi tới trước máy tính vài bước."

Bảo bối, tắm rửa còn chờ chồng em dạy sao?"

Thiệu Nghị Ngạo nhìn khuôn mặt càng ngày càng đỏ của cậu, dựa theo hắn nói, mỗi một câu, mỗi một động tác đều trêu ghẹo đến mức cậu muốn đào một cái lỗ mà chui xuống.Tuy rằng Trình Cảnh ngoan ngoãn nghe lời như vậy rất hợp ý hắn.

Nhưng thỉnh thoảng chủ động một lần sẽ mang lại cảm giác mới lạ hơn.Trình Cảnh đương nhiên nghe ra được ý đùa giỡn cậu từ lời nói của hắn, liền hung hăng trừng hắn một cái, còn tức giận nhỏ giọng lầm bầm.

Mà hết thảy những việc này, trong mắt Thiệu Nghị Ngạo chính là Trình Cảnh bị hắn trêu chọc đến hờn dỗi.Vòi sen mở ra, những giọt nước thật ấm áp, Trình Cảnh cảm nhận được dòng nước đang chảy dọc theo thân thể mình.

Dưới dòng nước ấm đó, thân thể cậu dần dần hồng lên ngọt ngào.= = = = = = = =Có một điều khiến cho Trình Cảnh cảm thấy rất kỳ l đó là thế mà lúc này Thiệu Nghị Ngạo lại không nói ra những lời trêu ghẹo dâm dục với cậu nữa, hắn chỉ tựa lưng vào ghế, hai mắt nhìn chằm chằm cậu, không nói một câu nào.Hừ, không nói càng tốt chứ sao!

Trình Cảnh trong lòng liền động, vội vàng lấy sữa tắm bên cạnh nhanh chóng tắm rửa.

Nếu hắn đã không làm khó mình lúc này, nên nhanh chóng lợi dụng thời cơ mà tắm xong.

Hừ, chờ đến lúc đó tắm xong rồi, xem như hắn ở xa như vậy, sao mà có thể làm khó cậu được cơ chứ?!

Hắc hắc, phải nhanh lên nào!!!Tầm mắt như lửa nóng chăm chú nhìn hai viên anh đào đỏ mọng đang được nước rửa sạch sẽ, đang nhìn chằm chằm chúng, hắn lại cảm giác được Trình Cảnh thế mà đột nhiên lại nhanh chóng tắm rửa.

Trong lòng có điểm nghi ngờ, Thiệu Nghị Ngạo vẫn tiếp tục nhìn vào khuôn mặt nhỏ bé hồng lên rất đáng yêu của vợ mình đang nghịch ngợm mà cười lên, Thiệu Nghị Ngạo tức khắc hiểu rõ vợ mình đang tính toán cái gì.Ha hả, cứ để vợ mình vui vẻ chơi đùa một chút đi!

Đợi lát nữa, sẽ tới lướt hắn.Cho đến khi Trình Cảnh đang xả nước trôi đi những bọt xà phòng trên người, lại một lần nữa tiếp tục tắm rửa lần hai, Thiệu Nghị Ngạo cuối cùng cũng lên tiếng:"Bảo bối, em còn ba chỗ chưa tắm rửa sạch sẽ đâu!"

Giữa háng hắn, vị huynh đệ của hắn đã có phản ứng rồi đấy, còn căng phồng lên thành một túp lều lớn rồi, trán của Thiệu Nghị Ngạo vì hắn nhẫn nại nãy giờ đã chảy mồ hôi.

Nhưng mà, đã nhẫn nhịn đến lúc này rồi, Thiệu Nghị Ngạo vẫn tiếp tục kiên trì, không cho vị huynh đệ nhà hắn được xuất hiện đón ánh sáng. ( =)))) dừa )"A?

Em đã tắm sạch sẽ rồi mà, không có chỗ nào chưa tắm sạch đâu!"

Chính bản thân cậu tắm cho mình cơ mà, làm sao lại không rõ cơ chứ!

Hừ, người đàn ông này, rõ ràng đang dụ dỗ cậu mà!"

Bảo bối, nếu em một ahi muốn chồng giúp em nêu rõ ra, thì chồng phải nói thẳng cho em mà thôi!

Bảo bối trên người em còn hai quả nho, một đóa hoa hồng, còn một đóa hoa cúc, tất cả đều chưa được tắm sạch sẽ đâu!"

Quả nhỏ?!

Hoa Hồng?!

Hoa cúc?!

Đây là những nơi nào nha?

Hoa cúc...cúc...hoa cúc!

Cái này, cái này không phải nơi đằng sau sao?

Kia Thiệu Nghị Ngạo nói quả nho, hoa hồng nữa là ở đâu nha?

Quả nho....quả nho...hai quả nho!

Một đóa hoa hồng!

Chắc không phải là những nơi đó đi!"

Anh...anh anh....anh"Thấy Thiệu Nghị Ngạo gật đầu nhưng không rõ nguyên nhân, Trình Cảnh một tay che miệng nhỏ đang há lớn do kinh ngạc lại thẹn phẫn ( thẹn thùng cùng phẫn nộ ) dùng một tay khác chỉ vào Thiệu Nghị Ngạo."

Không sai, chính là nơi bảo bối suy nghĩ nha!"

Thiệu Nghị Ngạo tà ác nói, đột nhiên lại cảm thấy nóng người hơn nữa.Nguyên nhân là do bởi vì xấu hổ cùng giận dữ cực độ, thân thể còn dính bọt nước của Trình Cảnh run đến lợi hại, hai chân mảnh khảnh trắng nõn gắt gao dán vào nhau.

Lúc trước thì hai đùi hơi mở một chút, cho nên thông qua vđeo, Thiệu Nghị Ngạo nhìn được cảnh đóa hoa hồng mà hắn kêu vợ mình rửa sạch sẽ đang hiện rõ cho hắn xem.Nhưng mà hiện tại Trình Cảnh lại khép chặt chân, hai đùi khép chặt không một chỗ hở, Hai mép thịt béo míp cũng vì vậy mà đáng thương cực kì mà bị kẹp vào bên trong, không nhìn được ánh mắt như muốn " liếm láp" của hắn chiếu tới.Xem ra, vợ của hắn lại bắt đầu "nghịch ngợm" rồi đây.Lên chương cuối của tuần luôn nhé❤

Rất cảm ơn mọi người đã đồng hành cùng tớ suốt thời gian qua.

Đến hôm nay chúng ta đã đi được nửa chặng đường rồi.

Chỉ còn 19 chương nữa thôi ❤

Thật sự cảm ơn mọi người đã giúp đỡ tớ, hỗ trợ tớ những lỗi sai của bản thân ❤

Có chỗ nào tớ làm chưa tốt, hay làm không phù hợp với các bạn hãy góp ý cho tớ sửa chữa nhé ❤

Cảm ơn mọi người rất nhiều

Qua tuần nếu tớ lên chương mới thì sẽ có thay đổi cột mốc sao nhé ⭐⭐

Vote đi cả nhà iu ơiiii

Cho có động lực làm tiếp 🤣🤣😴
 
Sau Khi Kết Hôn Liền Yêu Em (Hoàn Thành)
Chương 21 : Cao trào! Kết thúc ?


Chương 21 : Cao trào!

Kết thúc ?

"Bảo bối, hai nơi ở phía dưới của em còn chưa được tắm qua đâu.

Bảo bối ngoan, nghe chồng nói, cầm lấy vòi sen rửa sạch sẽ hai nơi đó nào."

Nơi dưới thân của hắn một khắc khi nhìn thấy thân thể trần trụi của cậu đã sưng to cả lên.

Hiện tại, suy nghĩ duy nhất của hắn chính là ôm lấy vợ bé nhỏ của mình vào ngực hung hăng mà làm cậu.

"Bảo bối, mau mở hai chân ra rửa sạch sẽ bên dưới nào, hai chân em khép chặt như thế làm sao có thể rửa sạch sẽ được cơ chứ?"

Thiệu Nghị Ngạo càng lúc thở càng khó khăn, nỗ lực dùng ý chí trấn định người anh em bên dưới dịu lại.

Nhưng không thể không nói, Thiệu Nghị Ngạo một khi muốn "lừa gạt" thì như có ma lực khống chế cậu.

Hàm răng trắng tinh cắn lấy môi dưới, dưới cái nhìn nóng bỏng ra lửa đốt của hắn, Trình Cảnh cam chịu nhắm mắt lại chậm chạp mở hai chân ra.

Toàn bộ cảnh đẹp bí ẩn mà hắn thèm khát muốn ngắm nhìn bây giờ đã xuất hiện trước mắt.

Màu hồng phấn xinh đẹp ngay chỗ miệng bướm nhỏ, những giọt nước chảy từ trên thân chảy xuống nơi đó.

Thiệu Nghị Ngạo nhìn chằm chằm vào nơi đến nổi hai mắt không rời, liên tục chuyển động yết hầu nuốt nước miếng.

Toàn thế giới này chỉ có một mình hắn biết, nơi bí ẩn xinh đẹp của Trình Cảnh mê người đến chừng nào, hơn nữa còn tự phân bố dịch thể, ngọt ngào thơm ngon đến thế nào.

Cảnh tượng trước mắt này khiến cho cả người hắn nóng tới không chịu được, máu toàn thân như đang sôi trào tới đỉnh điểm.

Người anh em bên dưới dù bị lớp quần che dấu nhưng không thể phớt lờ vì đang ngẩng đầu lên dữ tợn kêu gào với hắn.

= = = = = = = = =

"Bảo bối, bướm nhỏ bên dưới của em, chồng không nhìn thấy rõ, bảo bối ngoan nghe lời chồng, đi về phía trước một chút."

Nhìn thấy Trình Cảnh nghe theo lời mình làm cho hắn rất vừa lòng.

Giờ phút này dục vọng của hắn đã hoàn toàn bộc phát, Thiệu Nghị Ngạo không ngại liên tục đưa ra những yêu cầu quá mức với cậu.

"Chồng ơi..."

Nghe lời của hắn đi về phía trước một bước, khuôn mặt của Trình Cảnh càng đỏ thêm.

Bướm nhỏ bép múp đang chảy dâm thủy ra, vì quá nhiều nên khi đi tới lập tức chảy ra.

Dâm thủy trong sut chảy xuống, từ hai cánh hoa bên ngoài chảy dọc bên trên đùi, chậm rãi trượt xuống.

Dâm thủy càng lúc càng nhiều, bướm nhỏ bên trong lẫn bên ngoài càng lúc càng ngứa.

Thân thể Trình Cảnh luôn luôn mẫn cảm, hiện tại cảm giác ngứa ngáy khiến cho toàn thân cậu mềm nhũn.

"Chồng ơi, rất ngứa..."

Âm thanh mềm mại như làm nũng với hắn như vậy, tức khắc Thiệu Nghị Ngạo muốn nổ mất trái tim.

"Bảo bối, ngứa ở nơi nào, nơi cho chồng nghe, nói rõ ra chồng mới biết được...."

"Bên dưới, nơi đó ở phía dưới của em, còn có, nơi này nữa...."

Trình Cảnh nước mắt lưng tròng nói với hắn, sợ chính mình nói không rõ ràng còn dùng tay chỉ vào nơi đó, ngay miệng của bướm nhỏ.

Một màn như vậy khiến cho Thiệu Nghị Ngạo xém chút máu mũi đã chảy ra

Bé yêu tinh này!

Nhìn về ngoài thuần khiết như vậy, không nghĩ ra còn có một mặt như vậy!

Xem ra, về sau hắn phải giữ chặt người một chút, đỡ khiến cho bảo bối của hắn lại khiến cho người khác nảy sinh ý xấu.

"Chồng ơi..."

Từng tiếng gọi " chồng ơi" của Trình Cảnh mềm mại như bông làm cho Thiệu Nghị Ngạo không thể chịu được nữa.

Hắn không thể tin được, thế mà hiện tại lại có người làm cho hắn nóng nảy như vậy

"Chồng ơi, rất ngứa, em rất ngứa"

"Ngoan, bảo bối ngoan, trước hết chịu đựng một chút.

Trình Cảnh, em dám dùng tay chạm vào đó thử xem."

Thiệu Nghị Ngạo đang dùng ngũ cô nương để giúp đỡ cho người anh em của mình, lại nhìn thấy trên màn ảnh Trình Cảnh thế mà lại đưa ngón tay chậm rãi xoa nắn nơi đó.

Bé yêu tinh này!

Hai nơi phía dưới đều là của Thiệu Nghị Ngạo hắn, cho dù là bản thân cậu, cũng không thể chạm vào như vậy.= = = = = = = =

"Ô ô, nhưng mà chồng ơi, ngứa, em rất ngứa!"

Trình Cảnh bị ngữ khí lạnh lùng của hắn làm cho sợ đến mức nhanh chóng rụt tay lại, mở to đôi mắt đầu nước mắt mông lung mà nhìn hắn, bộ dáng vô tội kia khiến cho ai cũng thương xót.

"Đem vòi sen mở ra đi, dùng nước xịt vào nơi đó, hôm nay tạm thời nhờ nước giúp em ngăn ngứa đi."

Thiệu Nghị Ngạo mắt sắc bén nhìn vào nơi đó của cậu đang nhỏ từng giọt chất lỏng, bé yêu tinh này, thật đúng là thèm khát đến cỡ này!

Nhưng mà nước từ vòi sen bắn vào bên trong thật sâu nhưng không thể giúp cậu ngăn lại cơn ngứa mà lại càng thêm ngứa đến không chịu được.

"Chồng ơi, còn mà, vẫn còn rất ngứa!"

"Mau đem thân thể lau khô đi, đừng để ướt!"

Thiệu Nghị Ngạo lo lắng nếu như chơi quá trớn, sẽ làm cho Trình Cảnh không nhịn được mà chạm đến nơi đó.

Hắn không muốn như vậy!

Ba cái miệng nhỏ của bảo bối chỉ có thể một mình hắn chạm vào mà thôi, đến cậu cũng không được chạm vào!

Hơn nữa, nhìn thấy cảnh xuân vô hạn trước mắt này, Thiệu Nghị Ngạo thấy hắn không phải đang trừng phạt Trình Cảnh mà là trừng phạt chính mình.

Nghĩ một chút, không cần chơi lớn đến mức như vậy, đợi đến khi bản thân mình không dừng được thì sẽ có vấn đề lớn rồi!

= = = = = = = =Bướm nhỏ phía trước đã chảy dâm thủy nãy giờ, hoa nhỏ phía sau cũng bắt đầu phân bố ra từng dịch ruột chảy xuống.

Cơ thể cậu bây giờ đang khát vọng dục vọng phát tiết đến cùng cực, Trình Cảnh hốc mắt bắt đầu phiếm hồng.

Dùng khăn lông mềm mại lau tới lau lui hai nơi đang chảy nước, cảm giác ngứa ngáy như có như không khi lau khiến cậu không chịu được.

Hơn nữa, nước chảy ra từ hai nơi đó ngày càng nhiều.

Hoa nhỏ phía sau liên tục co rút, Trình Cảnh giống như đã sớm quên đau đớn lúc làm tình đầu tiền bằng phía sau, cậu chỉ nhớ rõ ràng, khi dương vật lớn nóng bỏng của chồng mình tiến vào phía sau, toàn thân cậu cảm nhận được một cảm giác sướng đến không tả được.

Nhìn Trình Cảnh đang khó chịu do dục vọng quấy rối, khuôn mặt đỏ ửng, hai đùi nhỏ khép lại vào nhau, yết hầu của hắn lại bắt đầu chuyển động, thật sự rất muốn dùng dương vật của mình hung hăng làm cậu!

Chết tiệt!

Thiệu Nghị Ngạo hiện tại rất hận việc đi công tác này của hắn!

"Bảo bối, nhanh chóng ra giường ngủ đi em!

Ngoan nào, không cho phép chạm vào những nơi đó, chờ chồng trở về, sẽ nhanh chóng "thương" em"

Chin nhỗi những người đẹp của toi vì lâu rồi không lên chương mới cho mọi người 😭😭😭

Toi dính mấy bài tập lớn phải làm tiểu luận với chuẩn bị thi giữa kỳ những môn học hè onl nên không lên được 😭😭😭

Chin nhỗi mọi nhiềuuuu

Tối nay lên 3 chương 21 22 23 nhaaaa

Mỗi chương đủ 100⭐

Mình đăng tiếp nhaaaa!!!!

Cho có động lực nà

Yêu cả nhà

Chiếm sóng 1 tí cho 2 thằng con trai toiiii

Tiểu sư tun vs Tiểu băng muội hay khóc nhà toi 😂😂😂
 
Sau Khi Kết Hôn Liền Yêu Em (Hoàn Thành)
Chương 22 : con dâu mới về nhà mẹ đẻ


Chương 22 : con dâu mới về nhà mẹ đẻ

Ngày hôm sau, Thiệu Nghị Ngạo nhanh chóng xử lý hết công việc trong tay lập tức bay về nhà.

Chờ đến lúc hắn về, Trình Cảnh đã ăn cơm chiều xong đang ngồi trên sô pha xem TV.

Bởi vì trở về quá nhanh chóng, thời gian cũng gấp gáp nên không nói với quản gia.

Thế là vợ hắn cũng không biết là hiển nhiên.

Đến lúc nhìn thấy người nọ đang mệt mỏi đứng trước mặt mình, quả táo đang ăn đến một nửa trên tay cậu vì sợ hãi mà rớt xuống đất.

Không phải, không phải nói còn phải hai, ba ngày nữa sao?

Bị đôi mắt nhìn chằm chằm của Thiệu Nghị Ngạo nhìn không rời, Trình Cảnh cảm thấy có chút ngượng ngùng đành phải cúi đầu suy nghĩ.

Khi Trình Cảnh không biết nói gì, Thiệu Nghị Ngạo đột nhiên ngồi trước mặt cậu, nhặt quả táo bị rơi xuống đất.

Trình Cảnh nhìn thấy hắn liếc nhìn cậu, tưởng rằng hắn sẽ đưa quả táo cho mình, ai ngờ hắn lại để lên bàn trà.

Lúc sau, lại tiếp tục nhìn chằm chằm cậu không chớp mắt.

"Như thế nào đây, chồng em đi công tác về nhà, vợ không có gì để bày tỏ sao?"

Nghe thấy ngữ khí của hắn thế mà cậu lại thấy hắn đang rất vui vẻ.

Người này, người này thật đúng là không biết ngượng mà!

Bên cạnh còn đầy người đang nhìn đây!

Cái gì mà chồng rồi vợ chứ, chỉ biết khi dễ cậu!

Trình Cảnh cắn môi mình ở trong lòng nói thầm, không nghĩ tới Thiệu Nghị Ngạo lúc này thế mà đột nhiên vươn tay phải ra vuốt ve khuôn mặt đang ngại ngùng của cậu."

A!"

Trình Cảnh sợ hãi kêu lên, vừa ngẩng đầu lại nhìn thấy đôi mắt đen đang mang theo ý đùa giỡn của hắn.

Cho đến khi nghe thấy âm thanh cười trộm của những người giúp việc, Trình Cảnh lúc này mới biết mình bị hắn chọc ghẹo thành công.

Như thế nào cơ chứ, người này, chỉ khiến cậu mất mặt chết đi được!

Trình Cảnh xấu hổ với ngượng tới cực điểm, đôi mắt to tròn hung hăng trừng hắn thế mà không khiến hắn sợ mà còn thấy đang yêu hơn.

Hai má đỏ ửng đứng dậy chạy lên lầu.

Cậu vội vã chạy lên lầu lại làm cho những người giúp việc cười trộm một trận.

Ha ha, thiếu phu nhân nhà họ thật đáng yêu!

Thiếu gia đúng là may mắn mà!

= = = = = = = =

Trình Cảnh nhanh chóng vào phòng ngủ, "rầm" một tiếng đóng cửa lại.

Hiện tại cậu không muốn nhìn thấy gương mặt của hắn, cuối cùng cũng có thể thở phào một hơi.

Chờ đến khi cả người thoải mái trở lại, Trình Cảnh mới nghĩ vì cái gì mà cậu lại sợ hắn đến thế?

Thật là, Trình Cảnh ơi là Trình Cảnh, vì sao lúc nào mày cũng sợ hắn đến thế?!

Vì muốn bình ổn lại tâm trí mình, Trình Cảnh cầm lấy quyển sách " Phong cảnh nước ngoài" trên đầu giường, dựng gối đầu dựa vào đọc sách.

Chỉ là nội dung bên trong sách cậu không biết là gì

"Anh, anh làm sao mà vào được đây?"

Nhìn quyển sách trên tay bị người khác lấy đi, Trình Cảnh mới từ trạng thái ngốc nghếch tỉnh lại.

Siết chặt hai tay, nhìn thấy đôi mắt đen như mực lại sắc bén của hắn, Trình Cảnh không đủ tự tin mà hỏi ra.

"Nơi này chính là phòng ngủ của anh, việc anh vào đây, không phải là điều hiển nhiên sao?"

"A, đúng là vậy, em nói là, anh, em muốn nói là anh còn chưa ăn cơm chiều đi, anh, anh chắc là rất đói bụng rồi, nên là, anh nhanh chóng đi xuống ăn cơm đi!"

Dưới cái nhìn chăm chú nhưng không thấy ý gì khác, Trình Cảnh nắm chặt khăn trải giường lắp bắp nói, cuối cùng cũng nói xong một câu hoàn chỉnh.

"Ha ha, nhờ có bảo bối nhắc anh, quả thật chồng em rất đói bụng rồi."

Thiệu Nghị Ngạo một lần nữa phá vỡ bản chất của bản thân, cong khóe môi cười lần hai trong tối nay.

Hắn thật sự rất là đói bụng, cực kì đói bụng, cho nên hiện tại hắn phải ăn sạch bữa tiệc lớn mà hắn để giành đây!

Một bên cầm quyển sách ném về phía đầu giường, một bên cúi người về phía trước, Thiệu Nghị Ngạo vươn hai tay chống hai bên của Trình Cảnh.

Thân thể nhỏ nhắn của cậu cứ như thế lập tức bị thân hình cao lớn của Thiệu Nghị Ngạo giam cầm bên trong.

"Anh, anh không phải đói bụng sao?

Nhanh đi ăn cơm đi kìa!"

Không phải là do Trình Cảnh đột nhiên trở nên nhạy bén mà là xung quanh cậu, hơi thở nguy hiểm của hắn quá mức mãnh liệt đang vây quanh.

Nhìn biểu hiện của hắn, sẽ không phải là, chắc sẽ không như cậu nghĩ đâu ha?

"Hóa ra bảo bối cùng anh giống nhau, đều đã gấp đến mức không chờ được rồi nha!

Vậy anh đều phải nghe theo vợ mình rồi, lập tức ăn ngay!"

"A...ưm ưm...a...ha...anh anh, em, em là nói anh đi ăn cơm, a ...ưm...anh anh..."

"Anh không phải đang ăn vợ mình đã vì mình chuẩn bị đồ ăn sao?"

"Anh...a...ưm...ưm a...ha...anh...anh...lưu manh...khốn nạn...a...ha..."

"Bảo bối, em thật biết câu dẫn người!

Ngoan, chuyên tâm nào, tiếp tục đốt lửa nào."

"Anh...Thiệu Nghị Ngạo...anh...anh khốn nạn!

Ưm...ưm a..."

Bức màn nhẹ nhàng buông, bóng đêm bao phủ, tình dục khi cùng người bạn yêu trải qua đều là bất tận, bên trong phòng ngủ, âm thanh lan tỏa mọi nơi...

= = = = = = = =

Buổi tối ngày hôm đó, Trình Cảnh thế mà bị hắn lăn qua lộn lại làm tới năm, sáu lần.

Từ 8 giờ rưỡi tối đến 2 giờ rưỡi rạng sáng hôm sau, hai người mới ở trong phòng tắm làm xong lần cuối cùng.

Trên thực tế phải nói là chỉ có một mình Thiệu Nghị Ngạo hưởng thụ vì Trình Cảnh sớm đã bị hắn làm đến mức ngất đi rồi.

Nhưng mà, từ lần Trình Cảnh bị hắn làm quá mức tàn nhẫn, Thiệu Nghị Ngạo liền đau khổ mà phát hiện thế mà vợ bé nhỏ của hắn những thời gian gần đây bắt đầu trốn hắn.

VỢ HẮN TRỐN HẮN!!!!

Từ ngày đó, Trình Cảnh mang vẻ mặt đau khổ, cả người đau nhức ở trong lòng ngực của hắn tỉnh lại, hết hôm nay, đã 3 tuần cậu không về dù có ngày nghỉ

Qua 3 tuần cậu không về, phần lớn đầu ngốc nghếch ở trong trường.

Đương nhiên đôi lúc không chịu được Tề Tranh "khẩn cầu",cũng đi về nhà Tề Tranh ở một hai ngày.

Vào ngày nghỉ của tuần thứ nhất, Trình Cảnh không về nhà hai ngày, tới ngày thứ ba Thiệu Nghị Ngạo liền gọi điện thoại cho cậu.

Nhưng mà Trình Cảnh lại ấp úng nói mình hiện tại rất bận, trường học quá nhiều việc phải làm, hiện tại không về nhà được.

Ai mà ngờ, hắn thế mà sau khi nghe cậu nói xong cũng không có ý kiến gì, còn dặn dò cậu chăm chỉ học tập nhưng đừng quá cố sức.

Còn chưa đợi cậu cảm ơn, bên kia đã kết thúc cuộc gọi.

Âm thanh kết thúc cuộc gọi khiến cho Trình Cảnh ngơ ngác.

Người này, quả thật không thể hiểu được mà!

Không thể không nói, thái độ thờ ơ của Thiệu Nghị Ngạo làm cho Trình Cảnh thất vọng một chút!

Thiệu Nghị Ngạo, anh thật khiến người khác chán ghét hết sức, chẳng lẽ em nói không về, anh liền không thể khuyên bảo một chút sao?Aaaa!!!

Trình Cảnh đối với bản thân mình quả thật không còn gì để nói, cậu đang suy nghĩ lung tung gì thế này....

Trải qua 3 tuần không về nhà, Thiệu Nghị Ngạo cũng chỉ gọi cho cậu vào tuần đầu tiên mà thôi.

Thế là, trong 2 tuần tiếp theo, hai người đều không liên lạc gì với nhau.

Bởi vì, Trình Cảnh tuyệt đối sẽ không chủ động gọi điện thoại cho tên lưu manh ấy.

Cho dù cậu đã mở sẵn ra nhưng đều đóng điện thoại lại.

= = = = = = = =

"Cuối tuần, về nhà trước, sau đó anh đưa em về nhà mẹ đẻ."

Cuối tuần này, không có môn học bắt buộc, Trình Cảnh cùng với Tề Tranh mừng rõ.

Hai người sớm đã lên kế hoạch ra ngoài chơi hai ngày nghỉ từ tuần trước, nhưng không ngờ được, kế hoạch liền bị đổ vỡ.

Thiệu Nghị Ngạo chỉ gửi cậu một tin nhắn liền đã hủy bỏ toàn bộ kế hoạch đi chơi của hai người.

Khi Trình Cảnh nhìn thấy tin nhắn của hắn, gương mặt không tránh khỏi liền đỏ lên.

Đương nhiên lúc đ cũng không tránh khỏi bị Tề Tranh chọc ghẹo.

Hừ, về nhà mẹ đẻ?

Em xem anh mới là con dâu mới tới cửa mới đúng!

Chẳng qua, Thiệu Nghị Ngạo không phải tổng giám đốc sao?

Tại sao lại giống như sinh viên bọn họ mà nhắn tin thế này?

Chắc hẳn không phải vì không có tiền điện thoại đi!

Kia... làm sao có thể là nguyên nhân được cơ chứ!!!!

Chẳng lẻ, chẳng lẽ hắn không muốn cùng mình nói chuyện sao?

Ách, nói không chừng chính là vì việc này rồi...

Thiệu Nghị Ngạo, anh, anh anh anh, anh khốn nạn!

Không muốn cùng em nói chuyện đúng không, hừ, Trình Cảnh em đây cũng không hiếm lạ cùng anh nói chuyện đâu!Chương này cũng phải đủ 100⭐ nhennn 😂😂😂😂
 
Sau Khi Kết Hôn Liền Yêu Em (Hoàn Thành)
Chương 23 : Không có gì, anh cứ tiếp tục đi!


Chương 23 : Không có gì, anh cứ tiếp tục đi!"

Không phải nói về nhà em sao?

Sao anh..."

Tại sao đến bây giờ còn chưa thay quần áo nữa?Kể từ hôm thứ năm nhận được tin nhắn mấy ngày nay Trình Cảnh lúc nào cũng cực kì phấn khởi chuẩn bị về nhà mình.

Tuy rằng vì vậy mà kế hoạch ra ngoài chơi cùng TT phải hủy bỏ nhưng với việc được về nhà mình, cậu vẫn cảm thấy vui hơn chứ.Từ khi cậu gả...

ách phải nói là từ khi cậu cùng hắn kết hôn, bởi vì Thiệu Nghị Ngạo không hiểu tại sao lại hạn chế việc cậu liên lạc nên đã hơn hai tháng cậu không gọi được cho gia đình mình.

Đến nỗi việc về nhà gặp ba mẹ cũng rất khó chỉ dám nghĩ chứ không dám làm thật.Trình Cảnh chính là một bảo bảo ngoan ngoãn được công nhận, từ đó đến nay cậu chưa bao giờ rời nhà quá lâu.

Cho dù chỉ đi du lịch thì lâu nhất chỉ có 2 tuần mà thôi.Cho nên hiện tại có thể về nhà, Trình Cảnh cảm thấy rất vui vẻ, nhưng đến khi nhớ tới gương mặt lạnh băng kia của hắn thì lại mất vui.Người này thật sự đúng là kì lạ, nếu không muốn nhìn thấy cậu thì cũng đâu cần mỗi lần đều nhăn mày khó chịu như vậy cơ chứ!

Hừ, nếu không nhớ cậu thì cũng đừng nhắn tin cho cậu đi, cũng đừng mơ cậu trở về!

Nếu như đã chán ghét cậu như vậy, dứt khoát ly hôn không phải tốt hơn sao!!!!A???

Như thế nào, như thế nào mình đột nhiên lại nghĩ đến việc ly hôn thế này???Ly hôn?

Ly hôn?

Ly hôn...Không cần, không cần đâu!!!

Phản ứng đầu tiên của Trình Cảnh chính là một mực không cần phải làm như vậy!Mặc dù chỉ là suy nghĩ mà thôi nhưng tại sao cậu lại có cảm xúc kích động được cơ chứ...Còn có, tại sao mình lại không muốn cùng hắn ly hôn chứ?

Thật kỳ lạ, rõ ràng cậu rất chán ghét hắn cơ mà!!!!= = = = = = = = ="Em không thấy hiện giờ vẫn còn sớm sao?"

A, về nhà em?!

Bảo bối, xem ra em từ trước đến nay đều không xem nơi này như nhà của mình đúng không?Thiệu Nghị Ngạo hừ lạnh một tiếng, ngồi dậy cầm tờ báo mới xem xong gấp lại để ở trên bàn pha lê trước sô pha."

Hả?"

Trình Cảnh nghi ngờ nhìn theo ánh mắt của hắn, nhìn tới đồng hồ quả lắc bên cạnh, à, thì ra mới 7 giờ sáng đúng thật là hơi sớm.

Nhưng mà, nhưng mà cũng không thể trách cậu được!

Cậu thật sự rất nôn nóng mà!!!Thiệu Nghị Ngạo mặt lạnh băng từ trên sô pha đúng dậy, đi tới gần phía cậuĐây là lần đầu tiên Trình Cảnh thấy Thiệu Nghị Ngạo mặc đồ ở nhà, quần áo màu nâu sậm bằng tơ lụa, nhờ vóc dáng cao lớn càng thêm quyến rũ.

Mặc đồ thoải mái như vậy cũng không mất đi khí chất của hắn, làm cho cậu nhìn đến ngẩn người.Nếu hắn có thể dịu dàng hơn một chút, nhất định sẽ là một người ( dương quang ???

để sao ổn đây mn? ).

Trình Cảnh nhìn hắn đi về phía mình càng lúc càng gần, ở trong lòng âm thầm suy nghĩ.= = = = = = = ="Em ăn sáng chưa?"

"A?

À..."

Sau khi lấy lại tinh thần mới nhớ tới lời hắn vừa nói, đúng rồi nha, cậu còn chưa ăn sáng nữa mà.Thật ra, việc này cũng không thể trách cậu được!

Chỉ cần nghĩ đến việc tí nữa sẽ được về nhà, có thể gặp ba mẹ cậu đã kích động đến mức không thể ngồi xuống được.

Đến nỗi việc ăn cơm này thì sao, ăn cơm sao có thể quan trọng hơn việc cậu được về nhà được cơ chứ!!!!Nhưng đối diện với đôi mắt đen sâu thẳm không thấy đáy của hắn, Trình Cảnh vẫn rất nhanh nhẹn ngậm miệng, nghĩ nghĩa, vẫn phải ngoan ngoãn nuốt những suy nghĩ khi nãy vào bụng thôi chứ sao!"

Đến đây ăn sáng đi."

Vợ bé nhỏ của mình nghĩ gì đều viết hết tất cả ở trên mặt rồi kia kìa, nhìn thấy biểu tình như vậy hắn cũng không ngu đến nỗi không biết được.

Chắc chắn là chưa ăn sáng rồi.

Vui vẻ đến vậy sao?

Chỉ vì tí nữa được về nhà mà hào hứng đến như vậy?Tại sao lúc đối mặt với hắn, cậu lại không vui vẻ như này cơ chứ?Ày, xem ra vẫn phải cố gắng thêm một thời gian nữa rồi!

Nhìn thấy Trình Cảnh ủ rũ cúi đầu, Thiệu Nghị Ngạo cong cong khóe môi cười.

Vừa rồi khi về nhà rất vui vẻ tại sao lúc nhìn thấy hắn thì lại không vui nữa rồi?Biểu tình ngây người ra không biết phải làm sao của Trình Cảnh lại một lần nữa làm hắn nhăn mày.Trình Cảnh cảm nhận được nhiệt độ quanh mình đang giảm xuống, lập tức ngoan ngoãn nghe lời đi tới bàn ăn ngồi xuống.

Những người giúp việc nghe được họ nói chuyện khi nãy cũng đã nhanh chóng dọn bữa sáng lên."

Anh, anh không ăn sao?"

"Anh đi lên lầu thay quần áo."

Thiệu Nghị Ngạo không quay đầu lại nhìn cậu, lẳng lặng đi lên lầu.Vừa khi Thiệu Nghị Ngạo nói như vậy, không biết vì sao, Trình Cảnh lại cảm thấy không có tâm trạng chút nào.

Không hiểu được, hắn ghét mình đến như vậy sao, chỉ ngồi ăn sáng cùng nhau cũng không muốn sao?Thậm chí, ngay khi nhìn thấy trên bàn quả trứng ốp la ngon như vậy, nhưng khi lúc ăn vào thế mà cậu lại có cảm giác muốn ói ( á à~~~~)"Thiếu phu nhân, có phải bữa sáng không hợp khẩu vị của ngài sao?"

Quản gia nhìn thấy Trình Cảnh luôn bĩu môi lại cau mày dùng đũa chọc vào trứng gà nhưng không ăn, liền vội vàng đi lên hỏi cậu."

A!

Không phải, không phải đâu.

Là tôi, tôi không muốn ăn."

"Thế tôi nói đầu bếp làm cho ngài một phần mới nhé, ngài muốn ăn cái gì cứ việc nói là được."

"Tôi, tôi không phải có ý đó, chỉ là không muốn ăn mà thôi."

Nhưng quản gia không tin đâu, khi nãy ông còn thấy thiếu phu nhân rất muốn ăn trứng gà ốp la đó mà, tại sao mới chớp mắt liền không muốn ăn cơ chứ?Thấy quản gia còn nhìn mình chằm chằm, Trình Cảnh biết nếu bản thân mình không ăn, quản gia tuyệt đối sẽ không "buông tha" cho cậu."

Tôi, thật ra lúc nãy muốn ăn cháo mà thôi, ha ha, cháo này nhìn thật ngon, tôi ăn đây!"

Đối diện với khuôn mặt tươi cười của quản gia, Trình Cảnh bưng chén cháo bát bảo nhỏ trên bàn ăn từng ngụm.Nhưng khi nuốt cháo xuống lại cảm giác khó chịu, nếu so với uống thuốc còn đắng hơn."

Thiếu phu nhân, ngài----""Tôi không có việc gì, thật sự không có gì đâu.

Bác quản gia à, ngài cứ làm việc của mình đi!

Không cần quan tâm đến tôi đâu."

Trình Cảnh một bên khó khăn ăn từng ngụm cháo bát bảo, một bên kiên cường nhìn quản gia tươi cười nói.Thiếu phu nhân, chẳng lẽ ngài không biết, công việc chính của tôi là chăm sóc cậu cùng thiếu gia thật tốt mà???= = = = = = = ="Thiếu gia, khi nãy thiếu phu nhân không có ăn sáng."

Không màng đến ánh mắt khẩn cầu đang tràn ngập nước mắt của Trình Cảnh, quản gia tận chức tận trách của mình mà báo cáo tình huống của cậu cho hắn nghe."

Chuyện như thế nào?"

Thiệu Nghị Ngạo lúc này buông lấy đôi đũa mới cầm lên, mày nhăn lại, nhìn về phía cậu."

Thật ra, chính là em không muốn ăn mà thôi.

Nhưng mà lúc nãy em còn ăn cháo luôn rồi á.

Thật sự, em thật sự ăn cháo rồi."

Sợ Thiệu Nghị Ngạo không tin mình, lúc nói còn cố gắng dùng hành động để diễn giải cho hắn tin mình, cố gắng nói lớn để thêm sự tin tưởng."

Thật sự là không muốn ăn?

Nếu không thoải mái, em phải nói thẳng."

Vừa nghe Trình Cảnh không muốn ăn uống, ngữ khí của Thiệu Nghị Ngạo cũng nhẹ xuống như đã dỗ cậu."

Vâng, em không có việc gì, thật sự không có gì đâu."

Sợ hắn không tin, sau khi nói xong cậu còn cố ý nhảy lên vài cái"Anh xem, thật sự nè, em không có gì đâu."

"Ừ, anh đã thấy!."

Lúc nói ra câu này, nhìn thế mà lại có chút buồn cười khi nhìn cậu làm vậy.

Nhìn thấy hắn lại cười nhìn cậu, Trình Cảnh không nhịn được liền hỏi:"Anh cười cái gì?"

"Không có gì, em cứ tiếp tục đi."

ý cười trên mặt hắn ngày càng nhiều, nụ cười càng lúc càng rõ, nhìn về phía Trình Cảnh cưng chiều không thể che giấu."

Aiz, em muốn nói, rốt cuộc anh cười cái gì thế?

Cái gì mà tiếp tục đi?"

"Thiếu phu nhân, thiếu gia là cười vì ngài rất đáng yêu dễ thương đấy!

Ý thiếu gia là ngài cứ tiếp tục nhảy đó mà!"

Người giúp việc ở bên cạnh không nhịn được cuối cùng cũng bật cười.

Ha ha, ha ha, thiếu phu nhân nhà họ quả thật đáng yêu hết phần thiên hạ mà!!!"

A?

Tiếp tục nhả?!

A!!!"

Ba giây trôi qua, cuối cùng Trình Cảnh cũng hiểu được hắn đang chọc ghẹo cậu.

Da mặt mỏng vẫn xấu hổ mà đỏ lên, tức đến nổi dậm dậm chân tại chỗ, khuôn mặt nhỏ đỏ như quả táo chín.Phụt, ha ha ha ha, ha ha ha ha...

Ầy, quả thật thiếu phu nhân nhà bọn họ quá đáng yêu mà, không ai có thể nhịn cười cho được.Trên đời này, tại sao lại có một người đáng yêu như thế cơ chứ!!!

Thiếu gia nhà họ đúng là một phát vớ bở.

Việc làm duy nhất sáng suốt trong những năm qua!!!Ráng 100⭐ nhaaa😉😉😉Hong đủ là người ta giựn ó nhaaa🤦‍♀️🤦‍♀️🤦‍♀️Còn 16 chương nữa hoi nhaaaa

Ráng xong sớm trời ơi toi nhây quá😂😂😂 sắp 4 tháng rồi mà có 39c hong xong.

Trời đất cơiiii😂

Chương 10 12 15 của người ta cũng chưa đủ 100⭐ ó.

Mấy người đẹp ai chưa tặng sao thì tặng tui đi nhaaa 😂😂😂
 
Sau Khi Kết Hôn Liền Yêu Em (Hoàn Thành)
Thông báo


Tớ đã thi xong hết rồi ạ

Nên từ ngày mai sẽ bắt đầu ra chương theo lịch như đã hứa nha

1 tuần 2 chương

Thứ 4 và thứ 7

Nếu tớ năng suất hơn sẽ ra đều trong các ngày nhé!!!

Cảm ơn mn đã thông cảm chờ đợi toiiiii

Hứa sẽ làm nhanh thiệt là nhanh cho mn đọc ạ.

Mà mn đọc mà chỗ nào sai chính tả hay chưa hợp lý hay câu văn vẫn chưa ổn thì hãy sửa tại đó cho tui để tui sửa lại cho ổn nha.

Cảm ơn mn rất nhiều ❤❤❤

Tớ ko biết tại sao bị lỗi font nữa

Mn check lại nha
 
Sau Khi Kết Hôn Liền Yêu Em (Hoàn Thành)
Chương 24 : Ai, ai biểu anh đột nhiên hôn em!


Chương 24 : Ai, ai biểu anh đột nhiên hôn em!"

Mẹ ơi, mẹ ơi..."

Hiện tại nhìn thấy mẹ mình luôn nhớ tới, Trình Cảnh nghẹn ngào gọi mẹ, hốc mắt cũng đã đỏ lên, như sắp khóc.Tiểu Cảnh, bé ngoan của mẹ, mẹ vẫn luôn ở nhà chờ con mà!"

Mẹ Trình năm nay đã gần 50 tuổi, thấy con mình về kích động đi đến ôm chầm, một bên vỗ về con mình, một bên khống chế bản thân không được rơi nước mắt.Trong nhà chỉ có một đứa con này thôi, cho nên hai vợ chồng họ dành hết tình yêu thương cho cậu, toàn bộ mọi thứ tốt nhất đều dành cho cậu.

Cũng may Trình Cảnh ngoan ngoãn nghe lời, dù từ nhỏ đã được cưng chiều bảo bọc như vậy nhưng cho đến nay không hề có thói hư tật xấu nào cả.Bởi vì vậy, cho dù đối mặt với thân thể có khiếm khuyết không thể phẫu thuật, hai vợ chồng họ cũng không để ý đến.

Bởi vì vợ chồng hai người cho rằng, thân thể của cậu có khiếm khuyết như vậy là do họ tạo thành, cho nên đối với Trình Cảnh càng lúc càng yêu, càng ngày càng thương nhiều hơn.Nếu không phải, nếu không phải thật sự không còn cách nào khác vợ chồng họ làm sao có thể chấp nhận gả bảo bối của họ cho người đàn ông này!

Chẳng qua, người đàn ông này đã tìm hiểu mọi thứ, nói với bọn họ, thân thể của Trình Cảnh như thế này, không thể cưới phụ nữ được.Như vậy, không bằng gả cho một người đàn ông như hắn, không chừng cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn.

Cho dù, sau này hai người họ không còn nữa, cũng sẽ còn người đàn ông này che chở và bảo vệ cho bảo bối của họ.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, nói không chừng sẽ còn có nhiều bé con được sinh ra.Chính vì thế, hai vợ chồng bọn họ suy nghĩ tới lui, vì tương lai của bé ngoan của mình, cũng chỉ còn phải như vậy.= = = = = = = = =So với hai người đang ôm nhau khóc kia, hai người đàn ông đứng bên khác đều bình tĩnh hơn hẳn.Chỉ là, nhìn mẹ vợ đang ôm vợ mình, Thiệu Nghị Ngạo mặt lạnh suy nghĩ trong đầu, bảo bối, về sau chỉ có thể để chồng em ôm thôi. ( Sợ với anh zai, đẻ con đau cả người, nuôi đến lớn xong gả cho anh giờ muốn ôm cũng không cho -,-)Ba Trình đứng yên nhìn hai người quan trọng nhất trong cuộc đời ông đang ôm nhau khóc, cố gắng giữ lại chút khí thế bản thân không bộc lộ quá nhiều.Chờ đến khi cả người khóc đến không nổi nữa, Thiệu Nghị Ngạo từ phía sau hơi ôm lấy vợ mình, mặt không biểu tình ôm lấy Trình Cảnh từ trong vòng tay của mẹ Trình."

Ba, mẹ có thời gian con sẽ mang Tiểu Cảnh về đây, mọi người yên tâm, con sẽ chăm sóc em ấy thật tốt!"

Một tiếng gọi ba, mẹ của hắn khiến cho ba người ở đây đều bất ngờ.Đây, đây là người thứ hai gọi bọn họ là "ba, mẹ".

Đột nhiên nghe một người gọi như thế, bọn họ cảm thấy có chút không quen.

Chẳng qua, nghe được lời này của hắn, xem ra đối với bảo bối nhà họ hẳn là không tồi!Trình Cảnh đang rất xấu hổ, người này thật là, gọi như vậy cũng thuận miệng quá đi chứ!!!"

Ha ha, ha ha, có lời này của con, mẹ yên tâm rồi."

Mẹ Trình lau nước mắt, cười ha ha trả lời, cũng thuận tiện xóa bỏ bầu không khí xấu hổ ban nãy."

Đúng rồi, Tiểu Cảnh, con mang Thiệu Thiếu, à không, Nghị Ngạo đi xem phòng ở của con đi!

Mẹ cùng ba đi chuẩn bị thức ăn cho bọn con!"

Mẹ Trình nghĩ nghĩ, nếu người này đã gọi bản thân mình một tiếng "mẹ", bản thân không thể khách khí nữa, như thế không tốt."

Không muốn, không muốn mà, mẹ ơi, con muốn ở cùng ba mẹ một chút nữa, mẹ ơi..."

Khó sửa nhất chính là bản tính trẻ con của cậu, Trình Cảnh ôm lấy tay mẹ mình làm nũng đong đưa lúc lắc.

Không nghĩ tới động tác này của cậu lại làm cho người đang bơ vơ bên kia oán giận."

Tiểu Cảnh, anh còn chưa nhìn thấy phòng của em đâu, nhanh dẫn anh lên nhìn xem nào."

"Đúng vậy, đúng vậy, Tiểu Cảnh, con mang Nghị Ngạo đi lên nhìn một cái đi, không phải chỉ tốn một chút thời gian thôi mà, xem xong con có thể đi xuống mà!

Đứa nhỏ này, đã lớn đến như vậy, sao còn dính người đến như vậy."

Mẹ Trình buồn cười nhìn con mình bĩu môi, vươn ngón tay, cố tình trở nên giận mà chọc chọc tráng cậu."

Được rồi, con dẫn anh ấy đi là được.

Chẳng qua, mẹ ơi, một lát con xuống chơi với mẹ nha!"

"Haiz, chỉ muốn tìm mẹ của con, Tiểu Cảnh không cần ba nữa rồi!"

"Sao mà không cần ba được, Tiểu Cảnh yêu nhất chính là ba cùng mẹ mà!"

Không nghĩ tới, người nào đó đang đứng bên ngoài nghe xong liền đen mặt.

Yêu nhất?!

Chỉ có thể là ba cùng mẹ?

Thế còn hắn đâu???= = = = = = = ="A....ưm ưm....ha...Thiệu Nghị Ngạo...anh...ưm...anh làm cái gì vậy!"

Sau khi vào phòng, Thiệu Nghị Ngạo một tay chống lên cửa, điên cuồng ấn cậu lên cửa mà hôn.Trình Cảnh bị Thiệu Nghị Ngạo đột nhiên phát tình không biết phải làm sao, động tác mãnh liệt như thế, cậu thiếu chút nữa đã bị tên cầm thú này hôn đến không thể thở nổi.

Trình Cảnh hạ quyết tâm, há miệng cắn một cái vào môi hắn."

A--- bé yêu tinh này, lá gan của em lớn rồi phải không?

Còn dám cắn anh sao?"

Trình Cảnh cắn thật sự mạnh, hàm răng thật giỏi, môi dưới của hắn bị cậu cắn đến chảy máu."

Em, em...ai, ai biểu anh đột nhiên hôn em làm gì, làm cho em không thể thở được!"

Trình Cảnh thấy môi Thiệu Nghị Ngạo bị cậu cắn đến chảy máu, lập tức luống cuống lên.

Nhưng nghĩ lại là do hắn khơi mào trước cơ mà, chính là đáng đánh đòn, sao lại quay sang la cậu cơ chứ!

Ai, ai biểu hắn lại đột nhiên hôn cậu chứ?

Hừ, còn dùng sức đến như vậy!!!Chương sau có biến nho nhỏ 🤧🤧🤧100🌟 lên chương 25 nhoooo.

Cảm ơn mn đã chờ đợi tớ.

Đủ 100🌟 thì mỗi ngày 1 chương nha.

Tức là hôm nay chương 24 đủ 100🌟 thì ngày mai lên chương 25

Ngày mai chương 25 đủ 100🌟 sẽ lên chương 26 ó

Phúc lợi tuần này nò 🤣🤣🤣

Quà tặng cho các tình iu dậy sớm nò ❤❤❤

Để sẵn hết rồi.

Mời các tình yêu đến xem nàoooo

Có gì đây cả nhà iu của em ơi 🤣🤣🤣 đoán trúng có thưởng nhooooHiện tại tớ đang beta dần các chương đầu.

Những chương trước có lỗi sai chính tả nào hay lời văn chưa phù hợp, hợp ý, chưa lưu loát mong mọi người cmt sửa cho tớ để rút kinh nghiệm dần ❤ lần đầu tập tành nên không tránh khỏi được các lỗi đó.

Cảm ơn mọi người đã giúp đỡ trong thời gian qua ❤
 
Sau Khi Kết Hôn Liền Yêu Em (Hoàn Thành)
Chương 25 : Chơi lưu manh khắp nơi!!!


Chương 25 : Chơi lưu manh khắp nơi!!!"

Đột nhiên hôn?

Ha ha, bảo bối, không lẽ em còn muốn anh phải hỏi ý em trước khi hôn sao?"

"Nào, nào có chứ.

Vậy anh, anh cũng phải xem trường hợp là nơi nào nữa chứ!"

Thiệu Nghị Ngạo không tỏ ý kiến chỉ nhướng mày, đối với việc này không tán đồng chút nào.Thấy vợ bé nhỏ của mình nhỏ giọng lẩm bẩm biểu tình thật là đáng yêu, hắn hơi cong môi, cánh tay ôm chặt lấy phần eo của cậu, tư thế bày sẵn chuẩn bị muốn hôn thêm một lúc nữa.Trình Cảnh thấy thế, lập tức lấy tay che miệng mình lại, mắt to trừng hắn, cố gắng giả bộ giận giữ nói:"Anh, anh nếu lại hôn em, em sẽ cắn đó!"

"Ha ha, bảo bối, em cứ cắn anh, yên tâm sẽ không sao đâu, tốt nhất, để nơi này cắn đi, cắn mấy cái thật chặt không phải tốt hơn sao."

Thiệu Nghị Ngạo ý xấu đầy bụng nhìn cậu cười cười, tiếp theo liền lấy người anh em đồng hành từ thời cha sinh mẹ đẻ đến giờ mà đỉnh vào người cậu, người anh em đó đã hơi hơi cứng lên, đỉnh đến người anh em nho nhỏ của vợ mình mà chào hỏi."

Anh-----" Mặt Trình Cảnh nhanh chóng đỏ lự."

Thiệu, Thiệu Nghị Ngạo, anh, anh, anh,anh đừng như vậy nha, nơi này, nơi này là nhà của em đó!"

Trình Cảnh bị động tác quá mức trắng trọn của hắn dọa sợ đến nói chuyện đều lắp bắp.

Cậu nghĩ thầm, người này sao lại chơi lưu manh khắp nơi như thế chứ?

Hiện tại đang ở trong nhà của ba mẹ mình, hắn còn không an phận chút nào nữa chứ!

Phải biết rằng, ba mẹ cậu vẫn còn ở dưới lầu đó!!!"

Ở nhà em thì thế nào?"

Thiệu Nghị Ngạo đột nhiên khởi binh vấn tội, híp mắt lại nhìn cậu, đôi mắt ưng chằm chằm nhìn Trình Cảnh, hiện tại hắn không muốn nghe nhất chính là câu nói "Nhà của em" của Trình Cảnh.

Giống như nhà của hắn không phải là nhà của cậu vậy đấy.Ngọn lửa khi nãy đã sắp tắt thế mà chỉ vì một câu nói của Trình Cảnh lại một lần nữa bùng lên, ngón tay của hắn như đang phát tiết cơn giận, bắt đầu ra tay trên người cậu.Thấy Thiệu Nghị Ngạo căn bản không nghe mình nói, mà còn có xu hướng nghiêm trọng hơn, Trình Cảnh không biết lấy dũng khí ở chỗ nào lại dùng sức vương tay đẩy hắn ra.Có lẽ là do Thiệu Nghị Ngạo đang thả lỏng cảnh giác, Trình Cảnh chỉ dùng một tí sức, thế mà lại đem hắn đẩy ra được.Không bị Thiệu Nghị Ngạo khống chế, Trình Cảnh không hề nghĩ ngợi, lập tức nhanh chóng mở cửa, chạy xuống dưới nhà.Có lẽ bởi vì bỏ chạy quá nhanh, bước chân có chút hoảng loạn, không đợi chạy đến cầu thang, chỉ nghe một tiếng "Rầm---" một tiếng, Trình Cảnh đã ngã về phía trước.Khi cơ thể chạm đến sàn nhà, trong nháy mắt, Trình Cảnh cảm nhận được bụng mình đau đến kịch liệt."

A---đau!"

Cơn đau chưa từng có từ bụng truyền đến đại não, Trình Cảnh nhăn mặt lớn tiếng kêu đau thảm thiết một tiếng, đôi tay nhanh chóng che lại bụng chính mình, thân thể vì đau mà cuộn tròn lại.Nghe tiếng kêu đau thảm thiết của vợ mình, Thiệu Nghị Ngạo vừa mới bước ra khỏi cửa phòng trong lòng không khỏi căng thẳng, vội vàng chạy đến nơi Trình Cảnh té ngã.Máu...nơi bên dưới Trình Cảnh té ngã thế mà lại có máu.Thiệu Nghị Ngạo trong lòng rung một cái, lập tức nóng nảy lên.

Không suy nghĩ được nhiều, lập tức cuống quýt đem Trình Cảnh ôm ngang lên, ôm vào ngực mình, nhẹ giọng an ủi:"Bảo bối, không có việc gì, không có việc gì, ngoan nào, chồng mang em đi bệnh viện, bảo bối chịu khó một chút, nhịn một chút."

"Đau, đau quá, Thiệu Nghị Ngạo, em đau, đau quá..."

Bản thân đang chịu những cơn đau liên tục úp tới, Trình Cảnh ôm bụng, bắt đầu nhỏ giọng nức nở.Trình Cảnh nghe Thiệu Nghị Ngạo nhẹ nhàng kiên nhẫn dỗ dành cậu như vậy, trong lúc nhất thời, ủy khuất đều tràn ra.

Hốc mắt đỏ lên, nước mắt từng giọt lại từng giọt không ngừng lăn xuống.

Trình Cảnh miễn cưỡng vươn tay, năm ngón tay trắng bệnh mà cố gắng gắt gao túm lấy tay của hắn, một bên khóc rống, một bên liên tiếp oán trách hắn:"Đều do anh, đều tại anh, đều do anh mà ra,...."

Đủ 100🌟 mai lên chương 26 cho nóng nà cả nhà iu ưiiii
 
Sau Khi Kết Hôn Liền Yêu Em (Hoàn Thành)
Chương 26 : Cậu có cục cưng?


Chương 26 : Cậu có cục cưng?

"Được được được, đều là lỗi của anh, lỗi của anh, bảo bối đừng khóc, nhịn một chút, nhịn một chút, chồng mang em đi bệnh viện."

Nghe được tiếng khóc, ba Trình cùng mẹ Trình cũng vội vàng từ phòng bếp đi ra.

Hai người đang chuẩn bị đi lên lầu nhìn xem, đã thấy Thiệu Nghị Ngạo ôm Trình Cảnh, từ trên lầu vội vàng chạy xuống nhưng rất vững vàng.

"Xảy ra chuyện gì vậy?

Tiểu Cảnh xảy ra việc gì vậy con?" mẹ Trình cùng ba Trình nhìn thấy tình huống, trong lòng lập tức lo lắng cùng với hoảng sợ.

"Em ấy vừa bị té, bên dưới còn chảy máu, liên tiếp nói đau."

Thiệu Nghị Ngạo không biết, khi hắn nói ra những lời này, bờ môi hắn run rẩy không ngừng.

Hắn chưa từng sợ hãi đến như vậy, bản thân cũng không rõ tại sao chỉ mới ngã một chút, bên dưới lại chảy máu đến thế?

Vững vàng ôm lấy Trình Cảnh, Thiệu Nghị Ngạo vội vàng không đáp lại nhiều, trực tiếp chạy ra khỏi nhà.

Bởi vì Trình Cảnh liên tục kêu đau bụng, bộ dáng cau mày thống khổ nức nở, gương mặt nhỏ nước mắt ngắn nước mắt dài mà chảy ra, đôi môi trắng bệch, cũng bởi vì đau mà liên tiếp run rẩy.

"Ông còn ngây người ra làm gì nữa?

Mau đi gọi bác sĩ đi!"

"Được được được, tôi gọi bác sĩ Hách liền."

= = = = = = = =

"Bác sĩ, ông xác định vợ tôi không có việc gì chứ?"

"Tôi xác định, đảm bảo không có việc gì, Tiểu Cảnh cậu ấy không bị làm sao cả.

Hơn nữa, tôi còn muốn chúc mừng cậu, cậu chuẩn bị trở thành ba rồi."

Hách Nhân bị Thiệu Nghị Ngạo hỏi hết lần này đến lần khác.

Đã đến lần thứ 4 hỏi lại ông rồi, nhưng hắn vẫn chưa tỉnh táo lại.

Vì muốn Thiệu Nghị Ngạo không hỏi nữa, Hách Nhân đành phải nói lại đầy đủ.

Rốt cuộc, không biết phải nói gì nữa, dù sao người này cũng là chồng của Tiểu Cảnh mà.

"Cái gì?

A Nhân, em, em nói Tiểu Cảnh có thai sao?" mẹ Trình quan sát nãy giờ, nghe được câu này, không biết là do kích động hay vì sao mà âm thanh đột nhiên lại lớn hơn khi nãy.

"Đúng vậy, Tiểu Cảnh đã mang thai hai tháng rồi chị Trình, em trước kia đã nói với mọi người, cơ quan sinh dục nữ của Tiểu Cảnh phát triển hoàn chỉnh cho nên sau khi phát dục hoàn toàn, nên việc mang thai cũng tự nhiên xuất hiện."

Cúi đầu nhìn lấy bệnh án , Hách Nhân lấy tay đẩy mắt kính, tiếp tục nói:

"Vừa khi nãy, tôi có kiểm tra tooàn diện cho Tiểu Cảnh, từ chỉnh thể toàn diện cho thấy thân thể của cậu ấy rất khỏe mạnh cho nên bé con trong bụng cũng rất mạnh khỏe, việc này mọi người cứ yên tâm đi.

Nhưng mà khi nãy Tiểu Cảnh mới bị té, bên dưới lại chảy máu, cho nên thân thể có một chút tổn thương, nhưng----"

"Ông vừa rồi không phải đã đảm bảo Tiểu Cảnh không có việc gì rồi sao?"

Đúng lúc ny, Thiệu Nghị Ngạo biểu tình hoảng hốt, đột nhiên lại tức giận nhè nhè cắt ngang lời nói của Hách Nhân.

Hách Nhân nghe xong, lập tức khinh bỉ mà liếc mắt nhìn Thiệu Nghị Ngạo một chút, hiển nhiên đối với việc cắt ngang lời nói của hắn không thích chút nào.

A, không nghĩ tới tên nhãi này đúng là rất nghiêm túc nghe lời mình nói!

Nhìn bộ dáng tự cho bản thân là cái rốn của vũ trụ, hách Nhân còn tưởng hắn sẽ như ông chủ máu lạnh, đối với việc này không hề để ý nha!

Thấy hắn như vậy, ông cũng cảm thấy đồng ý với việc gả Tiểu Cảnh cho hắn.

"Cậu gấp cái gì?

Nghe tôi nói hết không được sao?"

Tuy rằng đối với chồng của Tiểu Cảnh có chút ấn tượng tốt lắm, nhưng Hách Nhân không nghĩ sẽ dễ tính với hắn, nghiêng đầu trừng hắn một cái, Hách Nhân không quan tâm Thiệu Nghị Ngạo sắc mặt đang xanh méc nhìn hắn, tiếp tục nói:

"Chỉ tổn thương nhỏ mà thôi, chỉ cần chăm sóc điều dưỡng cơ thể một tuần sẽ khỏe lại thôi.

Còn việc dưỡng thai cùng các phương pháp chăm sóc trong thai kỳ một lát nữa chúng ta sẽ nói tỉ mỉ sau.

Hiện tại mọi người có thể vào phòng nhìn Tiểu Cảnh đi.

Cậu ấy mới vừa làm tiểu phẫu cong, thuốc gây mê còn chưa hết hiệu lực, hơn nữa, Tiểu Cảnh cần phải nghỉ ngơi, cho nên nếu không có việc gì quan trọng lắm thì mọi người đừng đi vào.

Thiệu Nghị Ngạo đứng trước cửa phòng bệnh, chỉ cách một lớp kính trong suốt, tầm mắt dần trở nên nóng như cháy, dịu dàng phác họa thân thể nhỏ nhắn đang nằm trên giường bệnh.

Bọn họ có cục cưng?

Bọn họ có cục cưng!

Chơ tới bây giờ, Thiệu Nghị Ngạo vẫn có chút không thể tin được.

Tuy rằng đã biết Trình Cảnh là người song tính, có cả hai cơ quan sinh dục nam và nữ hoàn chỉnh, nhưng mà hắn từ trước đến giờ không nghĩ tới bọn họ sẽ có cục cưng thuộc về chính bọn họ.

Nhìn Trình Cảnh đang đắp chăn bông kia, đến bây giờ vẫn chưa nhìn ra được dấu hiệu đang mang thai ở bụng, Thiệu Nghị Ngạo một khắc này cuối cùng cũng biết việc kích động đến không thể nói nên lời rốt cuộc là như thế nào.

Cục cưng của bọn họ, cục cưng của bọn họ, ha ha, hắn cùng với Tiểu Cảnh có cục cưng

= = = = = = = = =

Mặt trời đã ngả về Tây, nắng chiều chiếu lên cửa sổ khiến không khí trở nên ấm áp nhẹ nhàng.

Mà trong phong bệnh, cũng đang diễn ra một màn ấm áp.

"Tiểu Cảnh, bảo bối, ngoan nào, tới, ăn thêm một chút, bác sĩ nói cháo thập cẩm ngọt này rất tốt cho cơ thể.

Bảo bối ngoan, lại ăn một chút nào."

Trình Cảnh dựa lưng vào gối, cau mày nhìn Thiệu Nghị Ngạo đang cầm chén cháo rực rỡ đầy màu sắc kia, miệng nhỏ dẩu lên.

Cậu thật sự ăn không vào mà!

Hơn nữa, hơn nữa cậu không muốn ăn cháo chút nào!

Cậu muốn ăn thịt, ăn thịt cơ!!!

Kỳ thật sau khi Trình Cảnh ngủ một giấc ngon lành tỉnh lại, nghe mẹ mình uyển chuyển nói về việc mang thai.

Vốn tưởng cậu sẽ tức giận đến khóc, không nghĩ tới, cậu thế mà chỉ "À" một tiếng, lại không nói gì nữa mà nằm tiếp.

Sau một lúc lâu, chăn được kéo xuống, âm thanh rầu rĩ của Trình Cảnh truyền tới: "Mẹ, người nói, là sự thật sao?"

"Đúng vậy, Tiểu Cảnh---"

"Mẹ, con muốn yên tĩnh một chút."

Mẹ Trình đành phải thở dài, bất đắc dĩ mà đi ra ngoài.

Nhưng không đến nửa tiếng đồng hồ sau, khi Thiệu Nghị Ngạo đi vào, Trình Cảnh đã thay đổi thái độ tiếp nhận.

Giống như đối với việc mang thai kia, cậu rất bình tĩnh mà chấp nhận việc này.

Thật ra, Trình Cảnh rất khổ sở.

Bản thân là một đứa con trai, lúc sinh ra, bản thân cậu lại có thể một bộ phận khác khiến cậu trở nên khác biệt so với người khác.

Nhiều năm như vậy, tuy rằng cậu mặt ngoài không để bụng việc này, nhưng tâm lý làm sao có thể dễ dàng chấp nhận được!

Hiện tại lại mang thai, nhưng mà cậu lúc này chỉ là sinh viên thôi đấy, còn đi học cơ mà!

Việc này, cái này phải làm sao bây giờ?

Nhưng mà, mặc kệ như thế nào, đứa bé trong bụng cậu là vô tội.

Trình Cảnh không thể nhẫn tâm được, cậu đối với cục cưng trong bụng lại yêu thương nhiều thêm.

Cho nên, Trình Cảnh cậu đây, từ đây về sau, sẽ nghiêm túc chăm sóc bản thân mình thật tốt.

Quang trọng hơn nữa là, cậu sẽ cực kỳ nghiêm túc mà chiếu cố cục cưng trong bụng cậu.

100🌟 là lên tiếp nà 🤣🤣🤣

Thôi kệ chương 26 mặc dù ko đủ 100🌟 trong hôm qua nhưng chắc do tại tớ đăng hơi trễ nên tốn tí thời gian nên chương này tớ quyết định đăng sớm.

N

ếu chương này khum đủ 100🌟 trc 12h đêm nay thì chúng ta quay lại lịch 1 tuần 2 chương thứ 4 và thứ 7 nhé❤

Hiện tại tớ đang chỉnh sửa dần các chương trước nên mn đọc mà thấy lỗi chính tả hay lặp từ hay cấu trúc câu chữ rõ hay chưa ổn về mặt hình thức câu thì cmt tại đó sửa cho tớ để tớ chỉnh sửa nhé❤ cảm ơn mn rất nhiều.

Tớ khá hay sai lỗi chính tả nên mong mn giúp cho 😂😂😂

KKhum qua có ai hít drama ko chứ tối 1h toi còn hít tới tắp đâyyyy
 
Sau Khi Kết Hôn Liền Yêu Em (Hoàn Thành)
Chương 27 : Toàn quyền phụ trách


Chương 27 : Toàn quyền phụ trách"Em đã ăn hơn nửa chén rồi, thật sự không thể ăn thêm nữa, Thiệu Nghị Ngạo, em có thể, có thể không uống nữa được không?"

Trình Cảnh ngẩng đầu, dùng cặp mắt nai con nước mắt lưng tròng, khát vọng sự "đồng tình" của hắn."

Không được, bảo bối, em xem nè, chỉ cần ăn một chút nữa là hết rồi, em ngoan đến thế mà, nghe lời chồng nào, ăn hết phần cháo còn lại nha, được không?"

Thiệu Nghị Ngạo lấy khăn tay ra cẩn thận lau khóe môi dính cháo của cậu.

Trong lời nói mang đến sự cưng chiều cực kỳ.Mà Trình Cảnh cậu đương nhiên là không thể chịu đựng được sự dịu dàng của hắn. cậu cảm giác được sau khi hắn biết cậu có cục cưng liền trở nên cưng chiều cậu rất nhiều nha!Hừ, nhất định là vậy, cậu đảm bảo không sai vào đâu.

Thiệu Nghị Ngạo hiện tại quan tâm cậu như vậy chính là do trong bụng cậu có cục cưng đó.

Hừ, còn nói cái gì mà ăn cháo đối với thân thể cậu tốt hơn, kia chắc chắn là suy nghĩ cho cục cưng mà thôi!

Cho nên Thiệu Nghị Ngạo căn bản chỉ quan tâm cục cưng thôi, một chút cũng không quan tâm đến cậu đâu!Lại nhìn thấy Thiệu Nghị Ngạo đang nhìn về phía bụng của mình, Trình Cảnh càng xác định hoàn toàn việc này, đó chính là --- Thiệu Nghị Ngạo một chút cũng không quan tâm đến cậu, trong mắt hắn chỉ có cục cưng trong bụng cậu!Suy nghĩ trong lòng nãy giờ đã được xác định, ánh mắt của cậu lập tức ảm đạm liền.

Hừ, Thiệu Nghị Ngạo xấu xa, Thiệu Nghị Ngạo khốn nạn, Thiệu Nghị Ngạo không có tình người!!!Khi Trình Cảnh đang tức giận ở trong lòng, Thiệu Nghị Ngạo đột nhiên cúi thấp đầu, khẽ cắn tai cậu, nhỏ giọng dỗ dành: "Bảo bối, nếu em ngoan ngoãn nghe lời chồng ăn hết chén cháo này, như vậy ngày mai sẽ được ăn thịt, chồng sẽ mang canh thịt viên mà em thích ăn nhất đến ha!"

"Ai, ai thích ăn thịt cơ chứ?

Tôi, tôi mới không hiếm lại đâu."( mình nghĩ do đang hiểu lầm là chỉ quan tâm đến cục cưng trong bụng thôi nên đổi xưng hô tôi-anh một tí sẽ ổn hơn.

Nếu mn thấy không ổn thì nói tui để tui sửa lại là em-anh nha.)Trình Cảnh một phen đẩy Thiệu Nghị Ngạo ra, mặt đỏ tai tía mà giận dỗi.Thích ăn thịt thì sao cơ chứ, ai quy định nếu muốn ăn thịt thì trước đó phải ăn cháo đâu!

Trình Cảnh cậu tại sao lại phải nghe lời Thiệu Nghị Ngạo chứ!

Cậu không uống đó thì sao, xem xem Thiệu Nghị Ngạo dám làm gì cậu!

Còn không phải chỉ là canh thịt viên cậu thích thôi à?

A, chờ ngày mai mẹ tới thăm cậu, cậu chỉ cần nói muốn ăn canh thịt viên thì sẽ được ăn thôi!

Hừ, đến lúc đó, không quan tâm anh!Lại nói, anh cũng nhìn chén cháo này xem, bên trong không có một chút thịt nào cả, thịt nạc cũng không có, sao mà ăn được.Hơn nữa, cậu đã ăn hơn nửa chén rồi mà!Thiệu Nghị Ngạo buồn cười nhìn bộ dáng của Trình Cảnh đang "thà chết cũng không chịu khuất phục", khóe môi cong lên một cái, ghé sát vào tai cậu nói vài lời.

Chỉ không nghĩ tới, Thiệu Nghị Ngạo vừa ngồi thẳng dậy, Trình Cảnh liền lập tức bưng chén cháo trên bàn lên, nhanh chóng ăn từng muỗng từng muỗng.

Trong chốc lát, nửa chén cháo còn lại đã hết.Bởi vì, vừa rồi Thiệu Nghị Ngạo thế mà nói với cậu: "Bảo bối, em nếu không nghe lời ăn hết chén cháo, thì chồng em chỉ còn biết tự thân vận động, dùng miệng đút em thôi.

Bảo bối chắc là biết, chồng trước giờ nói được làm được đó vợ ơi!"

Cũng vì thêd, chỉ cần một giây sau, Trình Cảnh liền không có tiền đồ đã chịu thua dưới uy lực của hắn.= = = = = = = =Sau khi ăn hết nửa chén cháo còn lại, Trình Cảnh liền rụt người lại, nằm trên giường lười nhác, nhìn qua giống như một bé mèo con lười biếng cực kì đáng yêu.Tuy rằng đã làm tiểu phẫu nhưng việc đi lại của cậu vẫn rất bình thường.

Nhưng Thiệu Nghị Ngạo lại không muốn, nhất định muốn cậu phải ngoan ngoãn nằm im trên giường, đến nỗi việc cá nhân cũng để hắn làm.Còn may Trình Cảnh biết tự hiểu lấy mình, cậu biết không thể lay chuyển được quyết định của hắn, cho nên liền mặc kệ Thiệu Nghị Ngạo, cho hắn "toàn quyền phụ trách".

Nhưng Trình Cảnh đâu ngờ rằng, cái "toàn quyền phụ trách" vậy mà lại bao gồm cả tắm rửa.Giờ khắc này đây, cậu nhìn cái khăn lông vắt khô trên tay của hắn, chỉ muốn đập đầu vào viên thịt viên chết cho rồi!!!"

Bảo bối, anh chỉ muốn giúp em lau người mà thôi, em trốn cái gì cơ chứ?"

A a a a a a, nghe hắn nói này, này là cái gì chứ, làm sao mà cậu không trốn cho được?

Ai mà không trốn, ai không trốn thì sẽ không có thịt viên ăn đâu!

Hừ, Thiệu Nghị Ngạo, cái đuôi sói của anh dựng lên lắc lư nãy giờ kìa!

Anh anh anh, anh cho rằng Trình Cảnh em không hiểu anh muốn làm gì sao?Nhng Trình Cảnh thật sự không dám nói vậy."

Em, em có thể tự làm, anh xem trời đã tối rồi, anh, anh nhanh chóng về nhà đi!"

Ngón tay cậu run rẩy chỉ về đèn đường do trời tối nên đã được bật lên.Thiệu Nghị Ngạo không để ý đến lời cậu nói, chỉ có thể dùng biểu cảm không còn gì để nói nhìn cậu.Trình Cảnh lúc này mới nhớ đến, vừa nãy Thiệu Nghị Ngạo tiễn ba mẹ cậu có nói sẽ ở lại đêm nay để chăm sóc cậu.

Trình Cảnh đỏ mặt lên, chạy nhanh chui vào chăn, xấu hổ đến nỗi dùng chăn quấn hết bản thân lại."

Đừng giận dỗi, ngoan nào, nhanh ra đây, anh giúp em lau người, sau đó uống hết ly sữa bò sẽ đi ngủ.

Em không phải khi nãy cũng muốn như vậy sao?"

Thiệu Nghị Ngạo ngoài miệng thì nhẹ nhàng nói chuyện thương lượng, nhưng động tác thì nhanh chóng, không hề chần chừ.

Hai giây liền đi tới, không mất tí sức lực đã nhẹ nhàng "lấy" vợ mình đang quấn bản thân trong chăn ra.

🌟🌟🌟🌟 Chương 27 lên rồi nho.

Mọi người đọc xong nhớ tặng sao tui nhó =))

Phúc lợi như cũ nhaaaa

100🌟 lên 28 nho =)))
 
Sau Khi Kết Hôn Liền Yêu Em (Hoàn Thành)
Hỏi thăm


Mấy nay bão report dữ quá

Thấy ai cg bị report rồi mất truyện vs mất acc nên cg ngoi lên hỏi thăm ý kiến của mọi người.

Thật ra tác giả của chúng ta thì đã ko sử dụng weibo từ 2015 rồi

Mà chỉ viết 3 bộ mà thôi.

Nên tui cg phân vân có cần ẩn đi hay không

Tại chỉ tiếc nếu bay acc thì mất hết các bộ mà tui đã lưu mà thôi.

Nếu mọi người cần tui có thể đăng lên drive cho mn cùng xem như cũ.

Để xem ý mọi người ra sao.

Còn nếu có drive thì mọi người chỉ cần ib tui qua fb hay tin nhắn trên wattpad tui sẽ gửi.

Trường hợp gửi link drive sẽ tiến hành khi mọi người đều cảm thấy nên ẩn truyện thôi nhaSau khi hỏi thăm mn xong tớ quyết định bỏ đăng những chương đã đăng nha.

Ai muốn đọc cứ liên hệ tớ qua fb để tớ gửi link drive nhé.

Hoặc không thì có thể nhắn bên wattpad luôn cg được nha ❤https://www.facebook.com/profile.php?id=100003592137524File trên drive chưa chỉnh sửa như trên wattpad nên anh chị em đọc thấy chưa ổn chứ cmt để tui sửa nha

Thật sự rất muốn 1 gáo tán chết tụi report khốn nạn đấy
 
Sau Khi Kết Hôn Liền Yêu Em (Hoàn Thành)
Chương 28 : Giúp em lau người


Trong phòng bệnh ấm áp, bé bệnh nhân đang nằm trên giường, hai môi hồng mím chặt, hai má ửng đỏ với hai hàng lông mi đang run rẩy.Chỉ thấy người đàn ông cao lớn đứng sát bên đang dùng khăn lông trên tay tỉ mỉ lau người cho vợ mình, bé bệnh nhân nằm trên giường giờ đây nửa thân trên mặc áo, người đàn ông đang dịu dàng lau khuôn ngực trắng nõn của vợ mình.Làn da của Trình Cảnh vừa trắng, vừa mềm lại vô cùng mịn màng thế nên chỉ cần Thiệu Nghị Ngạo dùng khăn ướt nhẹ nhàng lau người người thì những nơi đã được lau qua đều trở thành những mảnh hồng nhẹ.Không biết hắn cố ý hay vô tình nhưng khăn lông cứ lau tới lau lui hai viên anh đào trước mặt cậu.

Khăn ướt mềm mại ấm áp cho nên khi hai viên anh đào được lau tới, Trình Cảnh cứ cảm thấy ngứa ngáy liên tục.Hai nơi đó được lau như vậy thật chất cũng có cảm giác ngứa thật sự, đôi môi đang mím chặt của cậu sắp không thể nhịn được.

Hai nơi đó thật sự rất ngứa, cậu thật sự rất muốn dùng hai tay để xoa cho hết ngứa.Nhưng Thiệu Nghị Ngạo còn ở trước mặt, cậu không muốn làm việc này trước mặt hắn chút nào.

Đôi môi khẽ nhấp nháy, cố gắng cắn môi, vẫn cứ chịu đựng một chút là được rồi, dù sao cùng sắp lau xong rồi!= = = = = = = =Trải qua khoảng thời gian ở chung với nhau, Thiệu Nghị Ngạo phát hiện, hiện tại hắn không chỉ yêu thích thân thể mềm mại lại nhiều nước của Trình Cảnh mà càng nhiều hơn, hắn cảm thấy bản thân càng bắt đầu để ý tới cậu ngày qua ngày càng nhiều, càng ngày càng thích vợ bé nhỏ nhà mình.

Hắn muốn đem Trình Cảnh về nhà chỉ mỗi mình hắn có được cậu, muốn cậu chỉ cười với một mình mình, muốn cậu xem căn biệt thự cả hai đang sống là nhà của chính mình, muốn trong mắt cậu chỉ có hình bóng một mình hắn, hắn muốn Trình Cảnh trong lòng chỉ có một mình bản thân Thiệu Nghị Ngạo hắn đây.Hơn nữa, từ sau khi Trình Cảnh gả cho hắn, bản thân đã không còn tìm những "bạn trai" trước đây nữa rồi.

Cho tới hiện tại, thật sự bản thân Thiệu Nghị Ngạo đã hoàn toàn cắt đứt liên hệ với những người đó.

Cho nên khi Trình Cảnh trốn hắn 2 tuần nay thì bản thân hắn cũng giữ mình trong sạch, ngoan ngoãn làm hòa thượng.(Lời của Mee: thật ra nếu dòng này mà có tìm đến thì mình xóa mọe truyện nghỉ khỏe luôn chứ hong làm tiếp mọe rồi, coi như mặc dù đó là quá khứ nhma anh cũng biết bản thân là người có gia đình, có vợ rồi đó!

Với lại ai cấn đoạn này thì mong đừng nói lời cay đắng, trái tim tớ mỏng manh lắm.)Cho đến hiện tại, đã hai tuần không gặp được vợ bé nhỏ của mình, mà hiện tại vợ bé nhỏ của mình đang nằm trên giường lại bán khỏa thân trên, liên tục nhúc nhích uốn éo của người, lâu lâu còn phát ra những âm thanh ngọt ngào nữa cơ chứ, nhìn như đang chuyên chú lau người cho vợ mình thật chất thì đang nghĩ đến những chuyện đen tối.Thiệu Nghị Ngạo cảm thấy vợ bé nhỏ đáng yêu của mình, từ đầu đến chân không có chỗ nào không đẹp cả.Hai hạt đậu đó được khăn lông mềm mại lau từ khi nãy đến giờ đã dựng đứng lên, tay hắn di chuyển đến xương quai xanh xinh đẹp của vợ mình, chiếc cổ trắng đẹp đẽ cùng với khung quai xanh tương xứng với nhau, khiến cho thân thể trắng mềm của vợ hắn hiện ra rõ.Nhìn khuôn ngực vừa trắng lại mềm mại của bé vợ mình, hắn cảm thấy khó thở dần.

Mà vợ bé nhỏ của hắn khi cảm thấy hắn dần trở nên như vậy thân thể cậu cũng đột nhiên trở nên nóng bỏng hắn lên.Khăn lông vẫn như trước quét qua hai điểm mẫn cảm, lúc này suy nghĩ của Trình Cảnh đã bay về nơi khác, những âm thanh kiềm chế từ khi nãy đã bật ra từ cửa miệng từng tiếng rên rỉ."

A...Ưm...

Ưm..."

Con người một khi được phục vụ thoải mái thì những âm thanh phát ra đều thay đổi rất nhiều.Hai chỗ nhạy cảm liên tục bị đụng chạm trong thời gian dài, dần dần thân thể của cậu đã cảm nhận được nhận kích thích khắp thân trên.

Trở thành một bé mèo con lười biếng, vì thoải mái mà hừ hừ vài tiếng.= = = = = = = =Trình Cảnh nằm đó hai mắt nhắm lại vì thoải mái mà hừ hừ vài tiếng, lại hoàn toàn không biết thời khắc "nguy hiểm" của cậu đã đến.Thiệu Nghị Ngạo đang ngồi bên giường tận tâm "chăm sóc" vợ mình, động tác lau người lập tức dừng lại, nhanh chóng cúi thân mình xuống, một tay giữ thân thể vợ mình, bắt đầu hôn mãnh liệt.Áo sơ mi màu đen ôm sát thân trên của hắn, đối lập với thân thể trắng nõn của vợ mình, Thiệu Nghị Ngạo từng chút từng chút nhấm nháp hai cánh môi đỏ rồi bắt đầu mút hai cánh môi đó.

Sau khi cảm thấy đủ rồi, đã nhanh chóng tiến công vào khoang miệng của vợ mình.

Đầu lưỡi ướt át tiến hành dò xét trong hang động ngọt ngào, như con rắn linh hoạt trườn khắp nơi bên trong.

Lướt qua từng ngóc ngách trong hang động nhỏ bé này.

Cuối cùng cũng tìm được mục tiêu của bản thân, một bé rắn nhỏ hơn đang ẩn bên trong bị phát hiện rồi quấn lấy, dây dưa với nhau không ngừng.Mà Trình Cảnh đang nằm trên giường không nghĩ tới tình huống bất chợt này xảy ra tại sao lại như vậy.

Cậu cảm nhận được hai đầu lưỡi đang điên cuồng dây dưa với nhau trong miệng mình, hai tay nhanh chóng vùng vẫy, đánh liên tục vào phía sau lưng của Thiệu Nghị Ngạo, miệng phát ra những âm thanh đứt quãng không rõ ràng:"Thiệu...Thiệu Nghị Ngạo...Thiệu Nghị Ngạo...Anh...Anh....a"Bị cưỡng ép hôn môi trong một lúc lâu, những âm thanh của Trình Cảnh phát ra nghe những bé thỏ con biệt nữu hơn mà thôi.Ánh mắt của Thiệu Nghị Ngạo càng lúc càng đầy tình dục, một tay khác giữ đầu cậu lại, một lần nữa mãnh liệt hôn môi, bốn cánh môi lại đè ép lẫn nhau.Đầu lưỡi nhanh chóng tìm được đầu lưỡi nhỏ hơn của Trình Cảnh, nhanh chóng cuốn lấy mà dây dưa, không một giây nào tách ra.

Môi lưỡi tương giao, tiếng nước bọt, âm thanh của việc hôn lưỡi càng lúc càng rõ trong phòng bệnh.Trình Cảnh bị Thiệu Nghị Ngạo hôn đến hô hấp cũng không thông, chỉ biết ở dưới thân của hắn phản kháng yếu ớt.= = = = = = = ="Anh...Anh không phải nói lau người hay sao?

Sao anh còn, còn..."

Chờ đến khi Thiệu Nghị Ngạo rời khỏi môi mình, Trình Cảnh thở gấp lập tức truy hỏi.

Không thể đẩy hắn ra khởi người mình, chỉ có thể thở gấp liên tục, trừng mắt nhìn hắn."

Anh nói anh sẽ lau người giúp em, chứ không nói sẽ không dùng miệng, đúng không?

Lại nói...bảo bối à, vừa nãy không phải là em quyến rũ anh hay sao?

Hơn nữa, rất rõ ràng không phải nãy giờ em cũng rất thoải mái đúng không?"

Ai, ai, ai, ai câu dẫn anh cơ chứ?

Còn có, rõ ràng người hưởng thụ thực sự không phải là bản thân anh sao?Trình Cảnh cả người nằm trên giường không còn sức, miệng vẫn mở ra thở gấp, đối với việc Thiệu Nghị Ngạo nói nhăng nói cuội hoàn toàn không để ý hay đồng ý tới.Thiệu Nghị Ngạo nhìn cặp mắt đang trừng hắn của bé vợ mình mà cảm thấy bản thân càng nóng hơn, cười cười, cúi sát người cố ý đè thấp âm thanh, khiến cho càng quyến rũ mà nói nhỏ bên tai vợ mình:"Hay là...Bé bảo bối...có muốn anh dùng miệng lau người giúp em không?"

Sau khi nói xong, Thiệu Nghị Ngạo không đợi Trình Cảnh hiểu rõ hắn đang nói gì, lập tức ngồi dậy, đứng lên.

Tuy rằng giọng nói có chút trắc trở, nhưng lại cảm giác rất vui vẻ mà nói:"Không nghịch nữa, em nằm ngoan đi.

Anh đi đổi khăn lông rồi lau người tiếp giúp em, tí nữa em đừng tiếp tục quyến rũ anh nữa..."

Nhìn thân ảnh đang đi tới phòng tắm, trong đầu cậu có một suy nghĩ muốn dùng thịt viên đè chết hắn cho xong!= = = = = = = =Một lúc sau Thiệu Nghị Ngạo trở lại, trên tay đang cầm một chiếc khăn lông khô mềm mại, mặt đứng đắn lau người trên của cậu lại một lần nữa.Sau đó, hắn lại vào phòng tắm cầm một chiếc khăn ướt mà lau người dưới của cậu.Tuy rằng đã vào mùa thu, máy sưởi trong phòng cũng đã mở rồi nhưng Thiệu Nghị Ngạo vẫn cứ lo bé vợ mình cả người không mặc quần áo sẽ cảm lạnh, cho nên khi chuẩn bị lau phía dưới cho vợ mình, hắn liền dùng chăn mỏng mà quấn vào nửa người trên của cậu."

Anh, anh làm cái gì nữa?"

Trình Cảnh cố gắng giữ chặt lấy quần của mình, khuôn mặt đỏ lên nhìn hắn "chất vấn"."

Đương nhiên là giúp em cởi quần để lau bên dưới rồi."

"Em, em, em..."

Em không cần lau bên dưới."

Đừng nghịch nữa, lau xong em có thể đi ngủ rồi."

Thiệu Nghị Ngạo nhanh chóng mở miệng, ngắt gãy câu nói của Trình Cảnh.

Hai tay giữ lấy hai bền quần của Trình Cảnh, bàn tay dùng sức một tí, đến cả quần lót của cậu cũng bị kéo xuống.

ALOLA!!!

Chương 28 nha cả nhà yêu ơiiii

Vẫn như cũ đủ 100 sao lên chương 29 nhó.

Sắp xong cả rồi cho em chút động lực nàooooo!!!!

Sẵn tiện chị em quay lại xem chương 21 nếu chưa có tặng sao thì tặng sao cho yêm đeee.

Chương 21 là chưa duy nhất dưới 100 sao đấy ạ 🙁((

cảm ơn cả nhà vì đã theo dõi con trầy trật lười biếếng như em.

Và em sẽ ko share link drive nữa nhen.

Do up hết lên đây luôn nên cả nhà yên tâm nà
 
Sau Khi Kết Hôn Liền Yêu Em (Hoàn Thành)
Chương 29 : Cảm giác rung động thật sự


Thiệu Nghị Ngạo dùng khăn ướt từ bên đùi của cậu lau xuống tới mắt cá nhân một cách cẩn thận.

Tuy rằng trong lúc lau người, hắn không hề làm ra thêm bất kì hành động nào như ban nãy, nhưng ánh mắt cháy bỏng liên tục nhìn khắp thân thể của mình cũng khiến Trình Cảnh không nhịn được mà mặt đỏ lên.

Thân thể trắng nõn cũng dần dần trở nên phiếm hồng.Sau khi lau sạch hai bên chân, Thiệu Nghị Ngạo lại một lần nữa ngồi ở mép giường, đem hai chân của cậu đặt trên đùa mình."

Anh, anh làm cái gì vậy?"

"Chẳng lẽ phía bàn chân không cần lau sao?"

Thiệu Nghị Ngạo không ngẩng đầu lên trả lời mà chỉ chăm chú tiếp tục làm việc mình phải làm.Tuy rằng chỉ là một câu hỏi nhưng cách nói của hắn lại cực kì kiên định, không quan tâm đến câu trả lời.

Ma chưởng nhanh chóng cầm chân phải của Trình Cảnh lên, nhẹ nhàng lau bề mặt chân một cách dịu dàng.Trình Cảnh theo bản năng muốn nói một câu "Không cần, cảm ơn" nhưng khi nhìn thấy thái độ kiên quyết của hắn, lại quay đầu sang phía khác, biệt nữa mà "hưởng thụ" sự hầu hạ của hắn.Cho đến khi hắn lau sạch sẽ từng ngón chân của cậu, lập tức đứng dậy đi vào phòng tắm, lúc này mặt của Trình Cảnh đã đỏ rực đã không nghĩ được gì, bản thân như lạc vào cõi thần tiên nào đó.

Tại sao khi nãy Thiệu Nghị Ngạo lau chân cho cậu, tim cậu sẽ đập "thình thịch, thình thịch" liên tục không ngừng.Kỳ thật, khi cẩn thận nghĩ lại, sau khi hai người bọn họ kết hôn, không phải lúc hắn ỷ thế hiếp người với cậu khi trên giường thì hắn lúc nào cũng nghĩ cách khi dễ cậu khi ở bên ngoài, bỏ qua chuyện đó thì những lúc khác hắn cũng rất ôn nhu, chăm sóc cậu.

Ừm, không tồi, nói chung thì Thiệu Nghị Ngạo vẫn rất tốt.Đặc biệt, đặc biệt là cái việc giúp cậu lau chân khi nãy, giống như đang nâng niu bảo vật cùng với ánh mắt tràn ngập chiếm hữu, không thể không nói ra, Trình Cảnh cảm thấy bản thân mình đã bắt đầu hãm sâu vào con người này.= = = = = = = ="Bé con, mở chân ra nào."

"Hử?"

Trình Cảnh đang nhắm mắt, nghiêng đầu tựa gối, vẫn chìm đắm vào cảm giác ngọt ngào trong lòng, nghĩ đến Thiệu Nghị Ngạo tốt như thế nào, đột nhiên nghe được câu nói của hắn, thuận theo "hử" một tiếng."

A?

Mở chân ra?!"

Sau ba giây mới hiểu được câu nói của hắn, Trình Cảnh "A" một tiếng nghiêng người cuộn lại rúc vào trong chăn."

Bé bảo bối à, em quên còn một chỗ chưa được lau hay sao?"

Nói xong, tầm mắt hắn nhanh chóng rời đi dừng lại dưới bụng nhỏ của cậu, cố ý dừng lại một chút."

Em..."

"Bảo bối, chồng biết em rất nghe lời, có phải hay không?"

Thiệu Nghị Ngạo tay cầm khăn lông ngồi bên mép giường hỏi người đang nằm trên giường, ngữ khí nhàn nhạt mà nói.Trình Cảnh sớm biết khi Thiệu Nghị Ngạo bình tĩnh như vậy, không thể không nghe theo hắn.

Hiện tại lúc này Thiệu Nghị Ngạo nói như vậy, cùng với tình hình này, hiển nhiên không chấp nhận việc cậu không nghe theo mình.Trình Cảnh bất mãn mà bĩu môi, nhỏ giọng lầm bầm: Cái gì chứ, khi nãy còn cảm động vì hắn tốt với mình, hiện tại lại tiếp tục bắt nạt cậu rồi!

Còn giả mù mưa sa mà nói cậu rất nghe lời nữa cơ chứ, với con sói khoác da dê giả vờ vô hại này, cậu có thể không nghe lời được hay sao?Dù gì hai người bọn họ cũng đã sớm làm việc này rồi, hơn nữa cũng là vợ chồng hợp pháp.

A, phi phi phi, mới không phải là vợ chồng đâu mà là chồng chồng cơ!

Hiện tại hắn muốn giúp mình lau nơi đó, cũng không phải là không thể!Hừ, anh lau kệ anh, em nằm mặc em, chỉ cần lau xong là được đi ngủ là được rồi!Trong lòng tuy cậu an ủi chính mình như vậy, nhưng khi chui ra khỏi chăn, hai chân cậu liền bắt đầu run rẩy, có chút sợ hãi.Thiệu Nghị Ngạo thấy động tác của cậu liền biết vợ bé nhỏ của mình lại muốn rút về ổ chăn nữa rồi.

Thật vất vả chờ được con mồi xuất hiện, con báo đang đói khát hắn đây làm sao mà có thể buông tha con mồi được chứ?Vì thế Thiệu Nghị Ngạo nhanh chóng bắt lấy hai đùi của vợ mình, hai tay hơi dùng sức tách ra.

Khiến cho nơi hằng đêm mà hắn âu yếm yêu thương lúc này cũng hoàn toàn phơi bày trước mắt mình.Trình Cảnh nhỏ giọng sợ hãi kêu một tiếng, cắn góc chăn, tiếng nói nhỏ đến nỗi khó có thể nghe được:"Anh nhanh lên đi."

100 sao lên chương 30 nhoooo.

Yên tầm là từ 27 đến 30 toàn là cảnh phát sinh lúc lau người =)))

Cả nhà yên tâm vẫn có thịt và nước lèo để ăn nhaaaa.

Thật ra ko muốn dùng tấm ảnh này đâu nhma bài tập này toi đang rất lú rồi 🤧🤧🤧
 
Sau Khi Kết Hôn Liền Yêu Em (Hoàn Thành)
Chương 30 : Không ngại tất cả mà cưng chiều em


Thiệu Nghị Ngạo cẩn thận dùng chăn mỏng khi nãy đắp kín thân trên của cậu, sau đó lại tách hai chân thon dài cân đối xinh đẹp của cậu ra, ngón tay dọc theo đường cong bên trong đùi từng chút trượt xuống, chậm rãi đến nơi thần bí xinh đẹp.Lòng bàn tay thô ráp vuốt ve phần thịt đùi mềm mại bên trong khiến cho thân thể của Trình Cảnh lại bắt đầu run rẩy.Chỉ trong chốc lát, ngón tay của Thiệu Nghị Ngạo như nguyện ý mà đã đi tới sát bên đóa hoa mà hằng đêm hắn mong chờ suốt hai tuần nay.

Mà hành động kế tiếp của hắn càng khiến cho cậu không thể nhịn được mà đỏ mặt, hắn lại dùng khăn lông nhẹ nhàng vươn ngón tay lau từng đường cong trên bướm nhỏ của cậu, không nhanh không chậm, một vòng lại một vòng mà trêu chọc cậu không ngừng.Bướm nhỏ của cậu dưới hành động của hắn bắt đầu ngứa ngáy, từng trận run rẩy tiếp tục không ngừng, hàm răng trắng tinh đang cố gắng cắn chặt môi dưới, liều mạng ngăn lại những âm thanh của chính mình, nhưng vẫn không thể thắng nổi sự khiêu khích của hắn, cuối cùng binh lính tan rã mà phát ra từng tiếng rên rỉ.= = = = = = = =Thân thể người song tính vốn đã nhạy cảm hơn người bình thường, hơn nữa lúc này cậu lại đang mang thai, cho nên chỉ cần Thiệu Nghị Ngạo ở nơi đó nhẹ nhàng vuốt ve vài cái, chỗ bí mật đang ẩn giấu giữa hai chân cậu liền chảy ra từng cỗ mật hoa ngọt ngào, vì được yêu thương mà nở rộ mời người say đắm.Lòng bàn tay thô ráp vẫn như cũ tiếp tục từng chỗ từng chỗ mà nghiền áp miệng bướm nhỏ, khi tiếng rên rỉ của cậu phát ra thì hai chân cũng không tự chủ mà theo khoái cảm chủ động tách ra thêm.Nhìn thấy Trình Cảnh chủ động như vậy, Thiệu Nghị Ngạo cảm thấy rất vui vẻ.

Ha ha, nhìn xem, vợ bé nhỏ của hắn cũng đã bắt đầu học được cách hưởng thụ rồi đấy.Hơn nữa việc chủ động này rất tốt, Thiệu Nghị Ngạo mừng rõ không thôi, đôi mắt vần nhìn chằm chằm vào bướm nhỏ của bé bảo bối đang nằm trên giường, cẩn thận ngắm nhìn đóa hoa xinh đẹp đó.Bướm nhỏ của vợ hắn trơn mềm không một cọng lông mao nào cả, khe cửa miệng hồng phấn xinh đẹp đang run rẩy.

Hai mép cánh hoa hai bên cũng no đủ, béo múp đầy đặn.

Giờ phút này, hai cánh hoa đã bị dâm thủy từ bên trong chảy ra ướt át không thôi.

Thậm chí, dưới ánh đèn mờ nhạt, còn ánh nước lên, khiến cho cả người hắn khô nóng hẳn lên."

Anh...Anh đừng nhìn...Em...Em không cần lau, không cần lau..."

Trình Cảnh vừa thấy được ánh mắt của hắn, liền biết sẽ có việc không đơn giản xảy ra.

Trong lòng hoảng hốt, vội vàng nhanh chóng duỗi tay che lại nơi đang bị nhìn chăm chú đó.Nhưng tiệc lớn trước mắt hắn còn chưa ăn xong làm sao có thể để cậu thực hiện được cơ chứ.Bàn tay của hắn nhanh chóng giữ lại tay của Trình Cảnh, chậm rãi cúi người ở sát bên tai cậu nói:"Bảo bối ngoan, chẳng lẽ em không muốn sao?

Ngoan, để chồng nhìn nào, chồng yêu em, cũng sẽ thương em.

Bảo bối ngoan nào, cho chồng yêu của em nhìn được không, lại sờ một chút, lại hôn một chút, được không?"

Ngữ khí càng lúc càng nhẹ, càng lúc càng tràn đầy tình cảm. cho tới cuối cùng, Thiệu Nghị Ngạo thế mà lại ngậm lấy vành tai đang đỏ bừng của cậu, nỉ non dò hỏi.Giờ khắc này, người đang nằm bên dưới thân hắn, bé bảo bối đang dựa vào trong ngực hắn, chính là người mà hắn cả đời này xác định là người yêu của mình không thể thay đổi được.

Hắn cam tâm tình nguyện, không ngại tất cả mà cưng chiều vợ bé nhỏ này.

Những ôn nhu của hắn tất cả đều thuộc về bảo bối Trình Cảnh của bản thân mình.= = = = = = = =Mà hiện tại trong đầu Trình Cảnh, tất cả đều chỉ có câu nói kia của hắn.

Hắn yêu cậu, hắn yêu cậu, hắn thế mà lại nói yêu bản thân mình!Người giống như Thiệu Nghị Ngạo tuyệt đối sẽ không dễ dàng mà nói yêu ai.

Cho dù cùng người khác lên giường, những bạn giường của hắn chỉ hoàn toàn phải thần phục hắn mà thôi.

Mà hiện tại thế mà hắn lại nói như vậy!Không thể phủ nhận, khi nghe Thiệu Nghị Ngạo nói lời đó, trong lòng thật sự rất hạnh phúc.

Nhưng tưởng tượng đến trước kia Thiệu Nghị Ngạo lại cùng với những người khác làm những việc đó, khuôn mặt nhỏ của cậu lập tức suy sụp.Thiệu Nghị Ngạo nằm đối diện trước mặt cậu, đầu tiên hắn thấy trong đôi mắt của Trình Cảnh đầy sự vui vẻ nhưng sau đó không hiểu sao lại lập tức ảm đạm lại.

Khiến cho Thiệu Nghị Ngạo nhất thời cũng không rõ tại sao lại vậy.Xem ra, lúc này phải rời sự chú ý của bé vợ của hắn rồi.

Ngón tay hắn hơi giật giật, trong lòng đã có suy nghĩ khác.

Chương 30 nha.

Sorry cả nhà nay em thi quên check để đăng lên nha. ❤❤❤

Cứ đủ 100 sao tui sẽ lên tiếp chương mới nha ❤❤❤
 
Sau Khi Kết Hôn Liền Yêu Em (Hoàn Thành)
Chương 31 : rất mắc cỡ, cực kỳ ngại ngùng


"A...Ưm..."

Ngón tay của Thiệu Nghị Ngạo dừng trước miệng trong của bướm nhỏ không ngừng xoa nắn xung quanh, ngón trỏ lại hướng lên trên một chút, sau lại lại vuốt ve theo đường cong, những ngón tay còn lại ở trước miệng bướm nhỏ ma sát chơi đùa.Trải qua những lần dạy dỗ của Thiệu Nghị Ngạo, cơ thể của Trình Cảnh hiện tại cực kì mẫn cảm.

Chỉ sau một lát, một dòng chất lòng màu trắng với hương thơm đẫm tình dục từ bên trong hoa môi bắn ra.

Ngay cả chỗ ngón trỏ của hắn đang vuốt ve ở phía trên cũng dính không ít.Trình Cảnh không thể chịu đựng được Thiệu Nghị Ngạo lúc nào cũng như có như không mà trêu đùa cậu, không còn có thể suy nghĩ thêm điều gì, chỉ có thể theo bản năng của bản thân tiếp tục nâng hông của mình muốn cho ngón tay kia đi vào bên trong bướm nhỏ của cậu cào một cái, chọc ngoáy một cái đê ngăn cơn ngứa.

Đương nhiên lúc này, cơ thể của cậu càng muốn được người đàn ông trước mắt này chạm vào nhiều hơn.Nhìn thấy bướm nhỏ của vợ mình liên tục chảy ra những cổ dâm dịch ngọt ngào như vậy, ánh mắt của hắn đột nhiên dừng lại, ngẩn người một lại lại đem ngón trỏ đang dính dâm dịch cắm vào bên trong bướm của vợ mình.

Ngón tay nhanh chóng tiến vào mạnh mẽ, nhưng Thiệu Nghị Ngạo cũng biết suy nghĩ mà nhanh chóng chậm lại, chỉ tiến vào một đốt ngón tay trỏ mà thôi."

A...Ưm ha...lại...lại tiến vào sâu thêm một chút...Hừ...Khó chịu...Không...Không được...A...Ưm...Nhanh...Cắm...Cắm vào đi..."

"Ha ha, thì ra bảo bối là là một bé tham ăn nha."

Ngón tay bị tầng tầng thịt non bên trong bao vây, từng khoái cảm truyền tới, suýt chút nữa làm cho bản thân hắn cũng không thể kiềm lại được.

Cái miệng nhỏ bên dưới này sao lại cắn người chặt đến thế, miệng bên trên cũng không chịu thua kém, còn liên tục thúc giục hắn tiến châu vào chọc ngoáy bên trong.

Nhưng hắn rõ ràng vẫn nhớ, bé bảo bối nhà mình còn có một bé bảo bối còn nhỏ hơn ở trong bụng chưa được ba tháng nữa đấy!Chẳng qua... ha ha, bảo bối của hắn lúc này đã học được cách yêu cầu hắn rồi, loại âm thanh quyến rũ người này, thật đúng là bé yêu tình.Thiệu Nghị Ngạo một bên trêu đùa cậu, một bên lại di chuyển ngón tay, thay đổi góc độ mà đâm chọc thịt non bên trong của Trình Cảnh.

Ngón tay cắm vào liên tục di chuyển, nhanh chóng chọc ngoáy bên trong, nhưng Thiệu Nghị Ngạo không theo như lời bé vợ mình muốn mà tiến vào bên trong, ngược lại còn đang hướng dần ra ngoài để rời khỏi.Nghe được câu nói trêu đùa của hắn, khuôn mặt nhỏ đang chảy ra một lớp mồ hôi mỏng của Trình Cảnh lập tức đỏ lên.

Cái gì mà tham ăn cơ chứ, cậu mới không phải tham ăn đâu!

Lại nói, lại nói việc này sao có thể dùng từ ham ăn để hình dung được chứ!

Cái người này thật xấu, đúng là cái gì đều dám nói cả!

Một chút cũng không biết ngượng ngùng!

Hù, cho dù là tham ăn, cũng không phải do cậu sai đâu, không phải tất cả đều tại anh sao!

Trình Cảnh hơi ngẩng cổ, dùng đổi mắt tròn xoe vì cảm giác thoải mái liên tục ập đến nãy giờ đã ướt át trừng về phía hắn.A, khi Trình Cảnh đang tức giận mà "liếc mắt đưa tình" với hắn, Thiệu Nghị Ngạo đột nhiên trèo lên giường, một hơi cuối người, đem đầu vùi vào giữa hai chân đang mở lớn của bạn.(Lời của Mee: làm ơn đừng màn mũi play, em mệt mỏi với chồng chồng nhà anh quá!!!)Giống như ngửi được mùi thơm tuyệt vị, Thiệu Nghị Ngạo nhanh chóng mở miệng ngậm lấy hai mảnh thịt môi đầy đặn kia mà mút vào."

Ưm a...Ha...

Hức...Anh đứng...Anh...ưm...ha...anh...anh..."

Nơi đó tuy rằng đã bị Thiệu Nghị Ngạo hôn rất nhiều lần cũng đã sờ nắn rất nhiều lần, dù phía sau của cậu cũng đã từng như vậy nhưng khi chuyện này xảy ra cậu cũng rất khẩn trương.Rốt cuộc, rốt cuộc địa phương kia...Nơi riêng tư như thế...Hơn nữa hiện tại bọn họ đang ở bệnh viện, đây chính là nơi công cộng đó, hắn, hắn sao có thể như vậy được cơ chứ... thật là... thật là rất, rất mắc cỡ, cực kỳ ngại ngùng!Hai chân của Trình Cảnh run rẩy không thôi, cố gắng vùng vẫy nhưng vẫn không có hiệu quả, hơn nữa còn giúp cho Thiệu Nghị Ngạo một lần nữa khống chế hoàn toàn hai chân của cậu.Trình Cảnh không dám nắm tóc của hắn, chỉ có thể đẩy hai bên bả vai của hắn ra, muốn đem hắn đang làm bữa giữa hai chân cậu đẩy ra, nhưng cuối cùng kết quả lại làm cho cậu thật sự muốn khóc không ra nước mắt.Cậu thật sự muốn đẩy hắn ra nhưng không biết tại sao muốn cậu lại giống như chính bản thân mình lại dùng tay đem đầu hắn ấn vào nơi đó của mình."

A..."

Vào thời điểm Trình Cảnh đang vì hành động ngược lại của mình mà ảo não, Thiệu Nghị Ngạo đột nhiên dùng dùng miệng mút tiếp lại dùng răng cắn dây dây vào hai mảnh mép thịt béo múp đó hơi kéo ra một chút.Không phải rất đau, chỉ là hơi đau một chút mà thôi.

Hai mép thịt đầy đặn đó bị mút máp cùng gặm cắn dây dưa một hồi lâu, hành động khi nãy chỉ càng khiến cảm giác tê dại truyền lên não cậu càng lúc càng mãnh liệt hơn nữa."

A ưm...

đừng cắn...ưm hức...đừng...a...ưm...đừng cắn...ha...ha..."

Trình Cảnh cảm thấy chính mình không thể chịu được nữa rồi, cậu ngứa muốn chết, cậu không muốn như vậy nữa.Không nghĩ đến Thiệu Nghị Ngạo sau khi nghe cậu nói xong, thật sự dừng lại.

Trình Cảnh trong lòng tuy vui vẻ, nằm trên giường lớn thở hổn hển đồng thời cũng có một cảm giác mất mát đang xuất hiện.

100 sao lên 32 nhooo
 
Sau Khi Kết Hôn Liền Yêu Em (Hoàn Thành)
Chương 32 : cả phía trước và đằng sau đều được thoải mái


Nhưng giây tiếp Thiệu Nghị Ngạo đã bắt đầu tiếp tục, sự thật lại một lần nữa đánh vỡ suy nghĩ của cậu.Nhưng kỳ quái là thời điểm khi môi Thiệu Nghị Ngạo di chuyển lên trên, Trình Cảnh thế mà lại cảm thấy bản thân cực kỳ thoải mái.Bên trong phòng vang đầy tiếng rên rỉ, tiếng mút nước vang liên tục hỗn loạn, liên tục xuất hiện hành động này so với việc thưởng thức mỹ thực khi nãy còn muốn "tham lam" hơn hẳn, âm thanh mút máp liên tục vang lên càng làm cho cậu xấu hổ đến cả người đỏ bừng."

Em...a...a ưm...ha...ha...ưm...em chịu không...chịu không nổi...a ưm ha ha...đừng...ưm..."

Những dòng dâm dịch bên dưới chảy ra càng lúc càng nhiều, Thiệu Nghị Ngạo lúc này đã không màng bất cứ việc gì chỉ biết điên cuồng mút nuốt vào những mật dịch đó, từng dòng dâm dịch cứ như dòng suối nhỏ, chỉ cần mút máp, ra sức hút vào cứ sẽ tuôn ra, rất ít khi bị gián đoạn.Mà Thiệu Nghị Ngạo đang áp sát vào bên dưới của Trình Cảnh không những dùng đầu lưỡi liên tục nhấm nháp chỗ dịch mật ngon lành ấy còn dùng ngón tay trỏ khi nãy đã cắm vào bướm nhỏ lặng lẽ tiến vào phía sau của cậu.Đóa hoa cúc phía sau từng nếp uốn còn đẹp hơn cánh hoa hàng trăm lần, sớm đã bị mật dịch của bướm nhỏ phía trước chảy xuống đến không thể ướt át hơn.

Thiệu Nghị Ngạo không cần nhìn cũng có thể tự suy nghĩ ra cảnh đẹp nơi đó.

Trong lòng kích động, càng ra sức liếm láp cùng mút hai cánh hoa bên trên hơn.

Mà đốt ngón trỏ của hắn lúc này cũng hứng thú tưng bừng mà nhanh chóng tiến vào bên trong cúc huyệt."

Ưm ưm...a ha ưm ư...ha....ưm...không được...không được...em ưm...ha a..."

Bên dưới trước sau đều bị kích thích, làm cho phần thân bên dưới đang bị kiềm chế của cậu càng trở nên nhạy cảm hơn bao giờ hết.

Chỉ cần miệng hoặc ngón tay của hắn hơi động một chút, thân thể của cậu sẽ như có một dòng điện chạy ra, khiến cho cơ thể run rẩy không ngừng.= = = = = = = =Ngón tay của Thiệu Nghị Ngạo lúc này đã đi vào bên trong cúc huyệt, bị vách thịt bên trong mềm mặt gắt gao xoắn lấy.

Trình Cảnh tuy bị Thiệu Nghị Ngạo đột nhiên mút mạnh bướm nhỏ phía trên nhưng khi vật thể xa lạ tiến vào trong cúc huyệt cậu cũng cảm nhận được.Hai chân cầu lúc này nằm trên hai bờ vai của hắn, bị ngón tay kích thích theo bản năng muốn khép chặt chân lại.

Thế là một lần đầu của Thiệu Nghị Ngạo lại bị Trình Cảnh dùng hai chân đè xuống.

Mà khi cậu đang thở gấp thế mà lại đem ngón tay của hắn tiến vào sâu bên trong hơn.Hô hấp của Thiệu Nghị Ngạo ngày càng dồn dập hơn, ngày càng nóng bỏng.

Ngay cả Trình Cảnh đang lâm vào tình dục cũng cảm thấy hơi thở nóng của hắn khi bản thân hoàn toàn mê mang chìm vào trong tình dục.Cúc huyệt phía sau nghịch ngợm xoắn giữ lấy ngón tay của hắn, xem như là bảo vật, cắn chặt không rời.

Tự động phân bố ra tràng dịch, khiến cho tiểu huyệt bên dưới này mềm hơn một chút.

Cho nên quá trình ngón tay Thiệu Nghị Ngạo tiến vào tương đối thuận lợi.Khi ngón trỏ của hắn toàn bộ cắm vào trong cúc huyệt, Thiệu Nghị Ngạo liền dừng lại, ngẩng đầu, ngón tay cũng không tiếp tục động tác gì cả, hắn vẫn đang chờ đợi Trình Cảnh tiếp tục thích ứng."

Thật mềm...ha...thật ướt, thật thoải mái..."

Thiệu Nghị Ngạo thỏa mãn tán thưởng không ngừng.Nơi đó không có người tiếp tục việc liếm láp nãy giờ, Trình Cảnh cảm thấy bản thân cực kì khó chịu.

Khuôn mặt đỏ lên nỉ non mà rên rỉ, thân thể được phủ đầy dấu hôn vì không thoải mái mà bắt đầu vặn vẹo, Trình Cảnh khổ sở phát ra âm thanh rên rỉ."

Động...ô ô...động đi mà...động...động một cái...ưm...a...ha...ô ô...động...ô ô ô ô ...động động..."

Trên thực tế, Trình Cảnh lúc này không còn biết bản thân mình đang làm gì nữa rồi.

Cậu chỉ thuận theo bản năng từ sâu bên trong, muốn được như suy nghĩ mà thôi, cậu muốn thoải mái, muốn so với khi nảy thoải mái hơn...ô ô ...ô ô...người xấu...người xấu...kẻ xấu xa này...

Lên 32 nha

Như cũ 100 sao lên tiếp 33

Cảm ơn mn đã theo dõi ❤❤❤
 
Sau Khi Kết Hôn Liền Yêu Em (Hoàn Thành)
Chương 33 : Tiếng khóc nghẹn ngào


"Bé cưng, em rất muốn đúng không?

Hử?

Động động, bé cưng em nói như vậy... là em muốn chồng động nơi nào?"

Thiệu Nghị Ngạo dùng một tay chống cơ thể, một tay khác vẫn ở bên trong cậu.

Nhìn người yêu đang trần trụi nằm trên tấm chăn mỏng hỗn độn đó vì tức giận mà vặn vẹo, Thiệu Nghị Ngạo thế nhưng lại vươn đầu lưỡi liếm khóe môi mình, ánh mắt sắc bén lúc này như thể phát ra ánh sáng, nhìn không khác gì một con dã lang đang cực kỳ đói khát.

Kỳ thật thì bản thân hắn cũng không quá đói khát đâu, chỉ vì vợ bé nhỏ của hắn quả thực cực kì mê người mà thôi.Ánh sáng trên tường dần mờ nhạt, khiến cho làn da sữa bò của Trình Cảnh dần trở nên quyến rũ hơn nữa.

Thiệu Nghị Ngạo nhìn vài lần, chỉ cảm thấy bản thân mình càng khó chịu hơn, miệng lưỡi khô nóng.Cúc huyệt của Trình Cảnh lúc này rất chiều chuộng mà cắn nuốt ngón tay của hắn, hơn nữa vách ruột bên trong tốc độ co rút càng lúc càng nhanh hơn, để lại một cảm giác khó nói nhưng lại thoải mái cực kỳ.Nơi đó tuy rằng hắn không thể nhìn thấy nhưng Thiệu Nghị Ngạo vẫn cảm giác được tất cả.

Ha ha, xem ra bé cưng của hắn cũng thật sự bắt đầu động tình rồi!Lông mi của cậu run rẩy từng đợt, cảm giác được phía sau mình gắt gao xoắn chặt giữ lấy ngón tay của hắn, sau đó lại cảm thấy có chút không thích hợp.

Tại sau ngón tay đó lại có xu thế rời đi thế này?Người này sao có thể như vậy cơ chứ!

Đã trêu đùa cậu thành ra như vậy rồi, thế mà hiện tại lại muốn dừng tay bỏ mặc sao?!

Đồ trứng thối!= = = = = = = =Cảm giác được ngón tay đang dần rút ra một chút từ phía sau của cậu, đồng thời mị thịt bên trong hút giữ quá chặt nên có một ít thịt huyệt hồng nộn cũng bị lôi kéo ra ngoài một chút thật ra chỉ muốn giữ lại mà thối, điều này khiến cho Trình Cảnh rên rỉ không ngừng.

Mắt thấy ngón tay Thiệu Nghị Ngạo thế mà sắp rút ra ngoài toàn bộ, Trình Cảnh lập tức bắt lấy thời cơ, làm hành động mà cậu cả đời này không hề nghĩ tới sẽ làm nó.Trình Cảnh nhấp môi, khóe mắt phiếm hồng, cái trán trơn bóng lúc này đang đầy mồ hôi mỏng.

Sau đó như hạ quyết tâm thật lớn, cậu nhanh chóng vươn hai tay ôm lấy cổ của Thiệu Nghị Ngạo, phía dưới như không cam lòng mà nâng hông lên, như đang kháng nghị lại với hắn.Nhưng mà với Trình Cảnh rốt cuộc da mặt cũng rất mỏng, chỉ làm động tác này thôi mà cả mặt cậu đã nóng đến có thể chiên trứng cá rồi.

Đối diện với tầm mắt kinh ngạc của Thiệu Nghị Ngạo, Trình Cảnh thật sự không biết làm sao, chỉ đành cúi đầu, vùi vào bả vai của hắn.

Nhưng da thịt tại chiếc cổ trắng gần đó dần đỏ lên cũng không thể tránh khỏi.Thiệu Nghị Ngạo không chỉ có bất ngờ mà còn rất vui mừng.Biểu hiện của bé cưng nhà mình vào tối nay thật sự làm cho hắn kinh hỉ liên tục!Bởi vì Trình Cảnh đứng dậy, khiến chăn mỏng trên người từ trên bờ vai rớt xuống bên hông, đường cong của xương bả vai xinh đẹp lại duyên dáng thế cũng phơi bày ra trước mắt.Thiệu Nghị Ngạo nhanh chóng bỏ đi chiếc chăn mỏng nằm giữa hai người, thế là thân thể trắng trẻo mềm mại của vợ hắn, thân thể trần trụi hoàn toàn đang ửng đỏ không hề có sự ngăn cách gì mà áp sát vào chính mình.Hai đùi của Trình Cảnh không còn sức lực chỉ có thể tựa vào sườn eo của hắn, Thiệu Nghị Ngạo dùng hai bên dưới hơi nâng cánh mông của bé cưng nhà mình lên, một tay khác quyết đoán ôm lấy vòng eo của Trình Cảnh, dùng lực một chút, bên dưới của cả hai đều chạm đến nhau cả rồi.Dương vật bên dưới của hắn lúc này đã sớm khiến cho đũng quần căng đến không thể căng hơn nữa.

Nếu không phải chất lượng quần rất tốt, phỏng chừng sợ lúc này đã phá động dương ra.

Vải dệt nên chất lượng rất tốt cũng khiến cho dương vật đã cương cứng gây đau đớn, Thiệu Nghị Ngạo gấp đến độ quần cũng không kịp cởi, bàn tay liền ấn mông Trình Cảnh, đem bướm nhỏ ép sát vào chỗ này của hắn."

Thiệu...Thiệu Nghị Ngạo...em...em...ô ô ...em...ô ô...hức...ô ô...a...ưm...em...ô ô ...Thiệu Nghị Ngạo...Thiệu Nghị Ngạo..."

Trình Cảnh chôn mặt vào chỗ bả vai cơ bắp rắn chắc của hắn, khóc đến nghẹn ngào.

Kỳ thật lúc này cậu cũng không biết bản thân mình muốn nói cái gì cả, chỉ ngay lúc này, cậu chỉ đơn thuần muốn gọi tên hắn mà thôi, cảm giác chỉ cần kêu tên này, cậu mới có thể càng yên tâm, càng an tâm hơn."

Bé cưng, bảo bối, anh ở đây...Đừng khóc, chồng em ở đây, chồng ở chỗ này...bé cưng...bé cưng..."

Âm thanh khóc nghẹn nghèo của Trình Cảnh như bé mèo nhỏ, khiến cho Thiệu Nghị Ngạo đau lòng không thôi.

Bàn tay rắn chắc phía sau vỗ về lưng của cậu, khiến cho cậu thoải mái hơn.

Thiệu Nghị Ngạo một bên bất động thanh sắc đem cơ thể Trình Cảnh ôm càng chặt hơn, một bên ghé vào sườn mặt của cậu dùng tiếng nói sau lòng người nói lời âu yến thật sự phát ra từ sâu bên trong.

Vẫn như cũ đủ 100 sao thì đăng tiếp nhaaaaa
 
Sau Khi Kết Hôn Liền Yêu Em (Hoàn Thành)
xin chào cả nhà


Aaaa xin chào cả nhà vì đã chờ đợi em hơn mấy tháng qua🙆‍♀️🙆‍♀️🙆‍♀️

Xin cảm ơn mn vẫn nhớ đến con trầy trật lười biếng như em.

Cảm ơn mấy bạn đã vote nhắc nhớ em vẫn còn công việc để làm 🤦‍♀️🤦‍♀️🤦‍♀️.

Cũng chân thành cảm ơn các bạn đã nhắn tin qua wattad hay facebook em hỏi xin link vì sợ em ko đăng lên đây nữa.

Thật ra do em lười cả nhà ơi.

Nay em cong lưng chạy 6 chương tới chương 33 rồi ạ.

Là còn 6 chương nữa thôi là mình sẽ hết cuộc hành trình nha.

Mong là sẽ hoàn trong tuần này nếu em không trầy trật nhây tới nhây lui nữa.

Tặng mn 1 đoạn nhỏ cho rù quến nè 😍😍😍Và cũng xin chân thành cảm ơn các bạn đã giúp em sửa lỗi câu từ và chính tả nhé.

Em sẽ đợi làm xong hết 6 chương cuối xong sẽ sửa 1 lần nha.Mong mn sẽ đọc lại từ đầu để thấy câu văn nào hong ổn thì nói em sửa luôn ạ ❤Bản edit chỉ đúng tầm 70 hay 80% mà thôi.

Có mấy từ ngữ em tự thêm vào để câu văn thuận hơn nên nếu chị em nào đọc qt xong đọc bộ em làm mà có nhiều đoạn khác lạ thì xin bỏ qua cho.

Câu từ em thêm vào chỉ cho đoạn xxx thôi chứ những tình huống liên quan cốt truyện sẽ ko thay đổi gì cả nhé.Chúc cả nhà ngày mới tốt lành
 
Back
Top Bottom