Ngôn Tình Sau Khi Cả Nhà Thần Thú Hiện Nguyên Hình Trên Show Giải Trí

Sau Khi Cả Nhà Thần Thú Hiện Nguyên Hình Trên Show Giải Trí
Chương 140


“Khoan đã,” Long Thanh Thanh bỗng cảm thấy có gì đó sai sai, “Cục dị năng bây giờ dựng bia giới để giới linh nhập vào, chẳng phải là bia ngắm sao?”

“Cũng chẳng còn cách nào khác, phải thử xem sao chứ.” Phượng Ly Cửu cũng thở dài, “Bây giờ bọn họ cũng đang âm thầm tìm kiếm giới linh, chỉ mong đừng để người kia tìm thấy trước.”

“Vậy Cục dị năng có biết giới linh trông như thế nào không?” Long Thanh Thanh nói, “Nếu có mục tiêu, em cũng có thể giúp tìm kiếm.”

Lý do Long Thanh Thanh không muốn gia nhập Cục dị năng, ngoài việc phải mang theo Đản Đản không tiện ra, cũng là vì muốn nhanh chóng nâng cao tu vi của mình. Nhưng nếu biết được tung tích của giới linh, cô tất nhiên sẽ sẵn lòng ra tay giúp đỡ.

Phượng Ly Cửu lắc đầu, “Không biết.”

Long Thanh Thanh: “Vậy người của Cục dị năng làm sao biết được giới linh đã tái sinh?”

Phượng Ly Cửu: “Hình như là con trai của lão Rùa, cũng chính là cha của Ô Đình Vãn bói ra được.”

Long Thanh Thanh: “??? Tôi nhớ là cha của Ô Đình Vãn đã c.h.ế.t rồi mà?”

Chuyện này là lão Rùa nói với cô. Hơn nữa, lão Rùa còn từng khoe khoang với cô rằng con trai ông ta đã vượt qua ông ta, thiên phú còn hơn cả ông ta, bao gồm nhưng không giới hạn ở tu vi và trình độ bói toán, đều đã vượt qua ông ta rồi.

Phượng Ly Cửu: “Ô Quyện đúng là đã c.h.ế.t rồi, ông ta chính là khi giao đấu với kẻ đứng sau kia, vì không địch lại, cuối cùng đã tự bạo mà chết. Nhưng trước khi chết, ông ta đã từng bói một quẻ, chính là về giới linh. Và trước khi tự bạo, ông ta đã phong ấn tin tức vào trong mảnh vỡ của bia giới, gần đây đã được Ô Đình Vãn tìm thấy.”

“Cũng là một con rùa tàn nhẫn, đáng tiếc.” Long Thanh Thanh thở dài, “Cho nên, chỉ có giới linh tái sinh, không còn gì khác sao?”

Phượng Ly Cửu lắc đầu, “Hết rồi, cho nên mới khó xử.”

“Nếu không, tôi đi hỏi lão Rùa xem sao, ông ta không phải cũng có thể bói toán sao?” Long Thanh Thanh cũng lâu rồi không gặp lão Rùa, vốn cô tưởng rằng, với sự cố chấp muốn làm quan coi sóc nước cho cô của lão Rùa, chắc chắn sẽ đến tìm cô, kết quả lại không đến.

Phượng Ly Cửu nói: “Nghe Ô Đình Vãn nói, ông nội cậu ta gần đây gặp vấn đề trong tu luyện, cần phải tĩnh dưỡng.”

“Vậy thôi vậy.” Long Thanh Thanh có chút tiếc nuối.

Long Thanh Thanh không biết rằng, lão Rùa là do bói toán, và nhìn thấy thiên cơ. Vốn dĩ ông ta biết là được rồi, nhưng ông ta lại nói cho người khác biết, cho nên mới bị phản phệ, phải ở trong phủ đệ dưới nước tĩnh dưỡng, nếu không thì đã sớm đến đây nịnh nọt Long Thanh Thanh rồi.

Mà quẻ mà lão Rùa bói ra được, biết được một tia sinh cơ của thế giới này nằm ở trên người nhà ba người Long Thanh Thanh. Cũng vì vậy mà Cục trưởng Cục dị năng mới rất cố chấp muốn kéo hai người bọn họ gia nhập. lão Rùa cũng từng do dự, có nên nói ra quẻ bói hay không, nhưng dù sao ông ta cũng sinh ra ở thế giới này, cuối cùng vẫn nói ra.

Sau đó, Phượng Ly Cửu lại nói một số chuyện xảy ra gần đây, rất nhanh đã bị điện thoại gọi về.

Long Thanh Thanh nghĩ tới nghĩ lui, cũng không nghĩ ra nếu giới linh tái sinh, sẽ biến thành cái gì. Nếu như trước đây có thể coi là khí linh, vậy tái sinh cũng sẽ giống như vậy chứ? Nhưng bia giới bình thường không thể để giới linh nhập vào, vậy sau khi nó tái sinh thì bám vào cái gì?

Long Thanh Thanh đang miên man suy nghĩ, Đản Đản đi vào, “Mẹ ơi, chơi xếp hình với con.”

“Được.” Long Thanh Thanh lập tức gạt bỏ vấn đề đau đầu ra sau đầu, chuyên tâm chơi với con trai.

Sau đó, Long Thanh Thanh lại đi tìm lão Rùa.

Vì biết lão Rùa gặp vấn đề khi tu luyện, Long Thanh Thanh quyết định đến xem có thể giúp được gì không, dù sao long tức của cô đối với thủy tộc vẫn rất hữu dụng.

Lão Rùa vốn đang bế quan, nhưng nghe nói Long Thanh Thanh đến, lập tức ra nghênh đón.

Long Thanh Thanh thấy ông ta quả nhiên bị nội thương, liền muốn truyền long tức cho ông ta, giúp ông ta chữa thương.

Lão Rùa lại không chịu, “Điện hạ, lão thần là do bói toán mà bị phản phệ, hơn nữa hoàn toàn là đáng đời, sao dám làm phiền điện hạ.”

Long Thanh Thanh: “Không sao đâu, tôi chữa khỏi thương cho ông, sau đó còn muốn nhờ ông giúp đỡ.”

Lão Rùa vội vàng nói: “Điện hạ cứ nói lão thần phải làm gì, chuyện chữa thương không cần nhắc đến nữa.”

Long Thanh Thanh nhíu mày, “Nếu ông có nội thương, làm sao có thể giúp tôi được. Nhanh lên, sao lại lề mề thế?”

Lão Rùa bịch một tiếng quỳ xuống, “Điện hạ, lão thần xin lỗi người!”

“Nói đi, ông có lỗi gì với tôi.” Long Thanh Thanh nheo mắt, cũng cảm thấy không đúng. lão Rùa này trước đây có được long tức của cô thì mừng rỡ biết bao nhiêu, bây giờ cô chủ động cho, ông ta lại hết lần này đến lần khác từ chối, có thể thấy quả thực có vấn đề.

Lão Rùa liền kể chuyện mình bói toán, suy diễn sinh cơ của thế giới này, cuối cùng tính ra là nhà ba người bọn họ. Hơn nữa, ông ta còn không giấu giếm, nói cho người của Cục dị năng biết.

Long Thanh Thanh hỏi kỹ càng, kỳ thực lão Rùa cũng chỉ tính được đến đây, cụ thể thì không có nữa. Xem ra đúng là không bằng con rùa Ô Quyện của ông ta, người ta Ô Quyện còn tính được giới linh tái sinh.

Long Thanh Thanh cũng không tức giận, chỉ là có chút kỳ quái, “Nhà chúng tôi sao lại là sinh cơ của thế giới này được? Đừng nói là tu vi của tôi chưa khôi phục, cho dù là thời kỳ đỉnh phong, tôi cũng không thể làm gì được khe nứt giữa hai thế giới.”

Lão Rùa cẩn thận liếc nhìn Long Thanh Thanh, “Có lẽ... thời cơ chưa đến?”

“Thôi, cứ như vậy đi.” Long Thanh Thanh không để tâm lắm. Kỳ thực nếu cô và Phượng Ly Cửu thật sự có thể giúp đỡ, bọn họ cũng sẵn lòng, cũng không trách lão Rùa.

Long Thanh Thanh rất hào phóng truyền cho lão Rùa không ít long tức. Bởi vì long tức liên quan đến pháp lực, sau khi kết thúc cũng khiến cô hao tốn không ít pháp lực.

Lão Rùa quả nhiên đã khỏe hơn rất nhiều, nhưng lại càng thêm áy náy.

Vốn dĩ Long Thanh Thanh muốn lão Rùa tính toán phương hướng xuất hiện của giới linh, dù sao cũng có thể suy ra giới linh rốt cuộc trông như thế nào. Nhưng sau khi nghe nói lão Rùa bói toán có thể bị phản phệ, cô cũng không nhắc đến nữa.

Thôi, từ từ tìm vậy.

Đợi đến khi lão Rùa hỏi Long Thanh Thanh cần ông ta làm gì, cô liền tùy tiện tìm một lý do để lấp l.i.ế.m cho qua.

Tuy nhiên, Long Thanh Thanh vẫn hỏi lão Rùa về tin tức mà Ô Quyện phong ấn trong mảnh vỡ bia giới. Mặc dù Phượng Ly Cửu cũng đã nói, nhưng anh ấy biết không nhiều, Long Thanh Thanh muốn biết thông tin chi tiết, biết đâu có thể giúp ích cho việc tìm kiếm giới linh.

lão Rùa cũng không giấu giếm, kể tỉ mỉ cho Long Thanh Thanh nghe.

Thì ra, Ô Quyện tính được thiên kiếp nghìn năm của mình không thể vượt qua một cách thuận lợi, liền một mình ra ngoài du lịch, hy vọng có thể tìm được sinh cơ.

Ô Quyện đến một bí cảnh để tìm bảo vật, gặp được một thủy tộc tên là Mặc Trục Âm. Mặc Trục Âm nói mình sắp hết thọ nguyên, lần này ra ngoài chính là muốn tìm kiếm một số thiên tài địa bảo để kéo dài tuổi thọ. Vừa hay Ô Quyện cũng đang lo lắng chuyện thiên kiếp, có thể nói là đồng cảm sâu sắc, liền mời cùng nhau đồng hành.

Hai yêu đi qua không ít nơi, trong lúc trò chuyện, Mặc Trục Âm liền nói đến Sơn Hải Giới. Sơn Hải Giới không chỉ linh khí dồi dào, còn có nhiều thiên tài địa bảo hơn, nếu bọn họ có thể thông qua bia giới đến Sơn Hải Giới, chắc chắn có thể nâng cao tu vi trước khi thọ nguyên cạn kiệt, là có thể đợi đến cảnh giới tiếp theo.

Ô Quyện có chút động lòng, dù sao hai giới trước đây cũng từng nối liền, nhỡ đâu thật sự có thể đi qua thì sao. Có thể sống, ai lại muốn c.h.ế.t chứ.

Nhưng muốn tìm được phương hướng của bia giới cũng không dễ dàng, bởi vì bia giới là luân chuyển, chính là để đề phòng có người đánh chủ ý lên nó.

Vì vậy, Ô Quyện bói một quẻ, tính ra vị trí của bia giới.

Đáng tiếc, mặc cho hai người bọn họ thử vô số cách, cũng không thể thông qua bia giới đến Sơn Hải Giới. Lúc này Ô Quyện đã định từ bỏ, cảm thấy số mệnh đã định, không thể cưỡng cầu. Tuy nhiên, Mặc Trục Âm lại đề nghị không bằng phá hủy bia giới, ép giới linh ra, để giới linh đưa bọn họ qua. Cho dù không được, chỉ cần bia giới bị phá hủy, hai giới cũng có thể dung hợp.

Ô Quyện đương nhiên không đồng ý, còn khuyên Mặc Trục Âm từ bỏ. Mặc Trục Âm làm sao chịu nghe, trực tiếp tụ tập linh lực công kích bia giới.

Ô Quyện tiến lên ngăn cản, nhưng chỉ trong vài giây đã bị Mặc Trục Âm đánh trọng thương. Lúc này ông ta mới biết, tu vi của ông ta và Mặc Trục Âm căn bản không cùng một đẳng cấp, ông ta thậm chí còn hoài nghi, Mặc Trục Âm có thể là đại yêu còn sót lại sau trận đại chiến giữa Vu tộc và Yêu tộc, tuy không biết hắn ta làm sao trốn thoát được sự thanh toán của Thiên Đạo.
 
Sau Khi Cả Nhà Thần Thú Hiện Nguyên Hình Trên Show Giải Trí
Chương 141


Ô Quyện bị thương nặng, chỉ có thể chạy trốn. Còn Mặc Trục Âm thì đập vỡ giới bia, bởi vì giới linh không chịu đưa hắn đến Sơn Hải Giới, liền đánh tan giới linh, sau đó một lòng chờ đợi hai giới dung hợp.

Chỉ là sự việc không như Mặc Trục Âm mong muốn, sau khi giới bia bị hư hại, hai giới chỉ nứt ra một khe hở, Mặc Trục Âm không thể thông qua khe hở đến Sơn Hải Giới, hai giới dung hợp cũng xa vời, ngược lại từ Sơn Hải Giới lại có không ít đại yêu xuyên qua.

Mặc Trục Âm đương nhiên không cam lòng, tìm mọi cách tìm được Ô Quyện, bảo ông ta bói xem rốt cuộc phải làm sao mới có thể khiến hai giới dung hợp.

Ô Quyện sớm đã vì tiết lộ vị trí giới bia mà áy náy, nay lại bị Mặc Trục Âm tìm đến, còn bảo ông ta bói tiếp. Ông ta đương nhiên không chịu, Ô Quyện liền đe dọa sẽ g.i.ế.c cả tộc của ông ta.

Ô Quyện lấy cớ vết thương chưa lành, cùng với việc bói toán cần có giờ lành, kéo dài thêm một thời gian, mãi đến khi không thể kéo dài thêm nữa mới lại bói một quẻ. May mắn là quẻ tượng hiển thị giới linh sẽ giáng thế, chỉ là nghĩ đến Mặc Trục Âm đang ở bên cạnh rình rập, cuối cùng vẫn là một mối họa.

Ô Quyện phong ấn những gì mình biết vào trong mảnh vỡ giới bia, giấu ở một nơi bí mật, sau đó tìm cơ hội tự bạo muốn cùng Mặc Trục Âm đồng quy vu tận. Đáng tiếc tu vi của Mặc Trục Âm quá cao, chỉ bị thương một chút.

Còn Ô Đình Vãn vẫn luôn tìm kiếm Ô Quyện, mãi đến gần đây mới tìm thấy mảnh vỡ giới bia kia, biết được chân tướng. Dị Quản Cục đã điều tra trọng điểm Mặc Trục Âm này, nhưng không có tin tức gì, cũng không biết có phải trốn đi dưỡng thương hay không.

"Mặc Trục Âm?" Long Thanh Thanh suy nghĩ một chút, đối với cái tên này vô cùng xa lạ, có thể thấy là không quen biết.

******

Ngày này, Long Thanh Thanh nhận được điện thoại của Thịnh Mẫn.

Thịnh Mẫn đã hoàn toàn bình phục, hơn nữa quyết đoán đuổi cha con An Hưng Tông ra khỏi công ty. Sau đó, Thịnh Mẫn lại điều tra ra vụ tai nạn xe cộ năm đó của mình chính là do An Hưng Tông gây ra, chỉ là nhiều năm trôi qua, chứng cứ sớm đã không còn.

Nhưng không sao, An Hưng Tông vì muốn đứng vững chân trong công ty, không ít lần làm chuyện trái pháp luật, cho nên Thịnh Mẫn rất nhanh đã tặng cho hắn ta một gói quà đạp máy may.

Thịnh Mẫn lại thu hồi toàn bộ tài sản của mình, Hứa Lệ Yến bị đuổi ra khỏi biệt thự, cuối cùng cái gì cũng không mang theo được. Bà ta tính kế cả đời, cũng không biết có từng nghĩ đến sẽ có kết cục ngày hôm nay hay không.

Đương nhiên, Thịnh Mẫn gọi điện cho Long Thanh Thanh không phải để nói những chuyện này, mà là muốn tặng cô một ít cổ phần công ty. Dù sao đối phương đã kéo bà, một người thực vật, từ ranh giới cái c.h.ế.t trở về, đây là ân cứu mạng.

Long Thanh Thanh không nhận, bây giờ cô cũng không thiếu tiền. Hơn nữa ở gần biển, muốn gì cũng có thể lấy được từ biển.

Thịnh Mẫn có chút thất vọng, cuối cùng cũng chỉ đành thôi.

Vì biệt thự của Long Thanh Thanh ở ven biển, ngược lại không xảy ra chuyện gì, cuộc sống của cô trôi qua cũng coi như an nhàn. Chỉ là Phượng Ly Cửu càng ngày càng ít về, nhưng chỉ cần có tin tức, anh ấy sẽ gọi điện thoại tới.

Cùng với đó, chuyện của giới linh vẫn không có tin tức gì.

Long Thanh Thanh cũng không ngày nào cũng ra biển tu luyện nữa, cô quyết định dẫn Đản Đản đi khắp nơi, xem có thể tìm được giới linh hay không, thuận tiện giúp đỡ duy trì trị an xã hội. Dù sao cô cũng là cố vấn của Dị Quản Cục, hàng tháng đều nhận lương. Đúng rồi, nhân sự bên đó còn đóng bảo hiểm xã hội cho cô nữa, tuy rằng cô chắc chắn sẽ không dùng đến, nhưng Dị Quản Cục vẫn rất có thành ý.

Long Thanh Thanh dẫn Đản Đản ra ngoài đi hai tháng, hai mẹ con cũng không đi máy bay hay tàu hỏa, hoàn toàn sử dụng thuật pháp di chuyển, Đản Đản thì hóa thành chim nhỏ bay trên trời, như vậy mới không bỏ sót bất cứ nơi nào. Cứ như vậy đã đi khắp mấy thành phố và vùng quê lân cận, đáng tiếc không phát hiện ra tung tích của giới linh, ngược lại đã giải quyết mấy con yêu quái lớn nhỏ gây rối.

Cuối cùng cũng trở về nhà, Long Thanh Thanh tắm rửa xong gọi một bàn đồ ăn ngoài đầy ắp, gọi Đản Đản lại ăn cơm. Hai mẹ con ăn uống no nê, Đản Đản liền đi ngủ trưa.

Long Thanh Thanh không cần ngủ, bèn ngồi thiền trên thảm ở phòng khách. Ngay khi cô tiến vào trạng thái nhập định, đột nhiên cảm giác có người loạng choạng đi vào, lại vì đứng không vững mà ngập xuống đất.

Long Thanh Thanh lập tức mở mắt, phát hiện người quỳ ngồi dựa vào cửa chính là Phượng Ly Cửu. Toàn thân anh ấy đã bị m.á.u tươi nhuộm đỏ, rõ ràng là bị thương không nhẹ.

"Chuyện gì vậy?" Long Thanh Thanh giật mình, vội vàng đi qua kiểm tra vết thương của Phượng Ly Cửu.

Phượng Ly Cửu miễn cưỡng nở một nụ cười, cố gắng giữ vững tinh thần nói: "Thanh Thanh, anh có lẽ sẽ sớm hồn phi phách tán, chỉ là muốn kịp về gặp em và con lần cuối."

Nhìn thấy Phượng Ly Cửu bị thương, trái tim Long Thanh Thanh đau nhói, đây là cảm giác chưa từng có. Cô không muốn con phượng hoàng thối này chết, một chút cũng không muốn!

"Đừng nói vậy, anh sẽ không sao đâu." Long Thanh Thanh muốn đưa linh lực vào cơ thể Phượng Ly Cửu để giảm bớt thương thế của anh ấy. Thế nhưng lại bị đối phương từ chối.

"Vô dụng," Phượng Ly Cửu khẽ lắc đầu, "Bây giờ nội đan của anh đã vỡ, linh lực nhiều hơn nữa cũng không hấp thụ được. Nhưng có thể trở về gặp em và Đản Đản lần cuối, anh cũng mãn nguyện rồi."

"Anh đừng nói nữa, em sẽ không để anh c.h.ế.t đâu." Long Thanh Thanh nói, "Rùa già chắc chắn có đan dược chữa thương, anh đợi đó, em sẽ đi tìm ông ấy ngay."

Phượng Ly Cửu kéo Long Thanh Thanh lại, thở dài: "Cho dù dùng long đan của em giúp anh chữa thương, cũng chỉ có thể tạm thời giảm bớt, những thứ khác đều vô dụng, cho nên không cần đi đâu cả. Nhân lúc anh còn chút thời gian, chúng ta nói chuyện đi."

Long Thanh Thanh không nói, nhưng lại liên tục đưa linh khí vào cơ thể anh ấy.

Phượng Ly Cửu không từ chối nữa, bắt đầu lẩm bẩm: "Thanh Thanh, sau khi anh đi em phải chăm sóc bản thân thật tốt, còn có con trai của chúng ta nữa. Đừng để người khác biết thân phận của em, nhân tộc ở đây tuy rằng đối với rồng còn coi như hữu hảo, nhưng có một số yêu tộc nếu biết em là rồng thật, nhất định sẽ nhắm vào long đan của em. Đáng tiếc, sau này anh không thể bảo vệ em nữa rồi."

Phượng Ly Cửu đột nhiên nắm lấy tay áo Long Thanh Thanh, ánh mắt ngấn lệ nhìn cô: "Thanh Thanh, anh thật sự... rất không nỡ rời xa em."
 
Sau Khi Cả Nhà Thần Thú Hiện Nguyên Hình Trên Show Giải Trí
Chương 142


Thế nhưng đúng lúc này, biến cố đột nhiên xảy ra. Linh lực vốn định đưa vào cơ thể Phượng Ly Cửu trong nháy mắt ngưng tụ thành một thanh linh kiếm, đ.â.m thẳng vào đan điền của đối phương.

Sự việc xảy ra quá đột ngột, hai người lại đứng sát nhau, nếu là người tu luyện bình thường thì rất khó tránh né. Không ngờ động tác của Phượng Ly Cửu cũng cực kỳ nhanh chóng, ngón tay kết ấn chặn linh kiếm lại. Đồng thời thân thể nhanh chóng bay ra phía sau, đứng vững ở ngoài biệt thự, nào có nửa phần bộ dạng bị thương nặng.

Long Thanh Thanh cũng bay ra theo, liền thấy trong sân đứng một người đàn ông mặc áo choàng đen, khuôn mặt bị che khuất hoàn toàn, không nhìn rõ tướng mạo.

"Sao cô nhìn ra được?" Người áo đen cười nói, "Tôi thấy mình giả vờ cũng giống lắm mà."

Long Thanh Thanh cười lạnh: "Bởi vì con phượng hoàng thối kia chưa bao giờ gọi thẳng mặt tôi là Thanh Thanh."

"Chỉ vì vậy thôi?" Người áo đen hoàn toàn không thể hiểu nổi, "Nhỡ đâu cô nhận lầm, chẳng phải sẽ lỡ tay g.i.ế.c c.h.ế.t đạo lữ sao?"

Long Thanh Thanh khịt mũi coi thường: "Đương nhiên không chỉ vậy, hơn nữa ngươi ba câu không rời long đan, chẳng phải là muốn lừa long đan của tôi sao?"

Người áo đen: "Cô nhìn thấy đạo lữ sắp c.h.ế.t đến nơi, chẳng lẽ cũng không bằng lòng dùng long đan của mình giúp hắn chữa thương sao?"

Long Thanh Thanh trợn trắng mắt: "Tôi là thủy hành, phượng hoàng là hỏa hành, ngươi cảm thấy long đan của tôi có tác dụng với hắn sao?" Thủy hỏa tương khắc, cho dù Phượng Ly Cửu có sắp chết, ăn long đan hiệu quả cũng không lớn.

Người áo đen: "... Nhỡ đâu thì sao, dù gì cũng phải thử xem."

"Nếu không chắc chắn thì tôi sao có thể dễ dàng ra tay." Long Thanh Thanh cũng không phải kẻ điên, chỉ vì một cách xưng hô mà ra tay g.i.ế.c người, nhỡ đâu con phượng hoàng thối kia đột nhiên nổi hứng cũng không phải là không thể.

Cô có thể chắc chắn "Phượng Ly Cửu" trước mặt không phải Phượng Hoàng thật, ngoài việc anh ta có biểu hiện hơi kỳ lạ, còn có một sơ hở lớn nhất, đó là Phượng Ly Cửu thuộc hành Hỏa, nhưng rõ ràng tên yêu quái trước mắt này là Thủy tộc. Không thể nào bị thương mà ngay cả chủng tộc cũng thay đổi được.

Phải nói rằng, tên Thủy tộc này ngụy trang rất tốt, nếu là yêu quái bình thường thì có lẽ đã bị hắn ta lừa rồi. Nhưng Long Thanh Thanh là người đứng đầu Thủy tộc, không có Thủy tộc nào có thể qua mắt cô.

Nghĩ đến Thủy tộc, Long Thanh Thanh bỗng nảy ra một ý, "Giấu đầu hở đuôi, chẳng lẽ ngươi chính là Mặc Trục Âm - kẻ đứng sau phá hủy giới bia muốn dung hợp hai giới?"

"Cô đúng là thông minh, vậy mà đoán ra được." Mặc Trục Âm thấy bị nhận ra, liền dứt khoát vén mũ trùm đầu lên, lộ ra một khuôn mặt tuy anh tuấn nhưng lại có chút âm trầm, khiến hắn ta trông rất khó gần.

Long Thanh Thanh cười khẩy, "Tôi chỉ hỏi bâng quơ thôi. Thật ra gặp yêu tộc khác tôi cũng sẽ hỏi như vậy, chỉ là không ngờ ngươi lại không kiềm chế được như vậy."

Mặc Trục Âm: "..."

Sắc mặt Mặc Trục Âm càng thêm âm trầm, nhưng rất nhanh đã bị hắn ta đè xuống, "Nói đến việc dung hợp hai giới, ta cũng là vì muốn tốt cho người tu hành ở giới này. Giới này vốn là một thể với Sơn Hải Giới, nhưng vì bị chia cắt nên linh khí trở nên loãng. Nếu hai giới dung hợp, có linh khí dồi dào, người tu hành muốn phi thăng cũng rất có hy vọng. Đúng rồi, đợi hai giới dung hợp, cô cũng không cần phải lo lắng làm sao để trở về Sơn Hải Giới nữa, chẳng phải tốt lắm sao?"

Long Thanh Thanh trợn trắng mắt, "Nếu không phải ngươi gây ra chuyện này, tôi cũng sẽ không xuyên đến đây. Hơn nữa, ngươi làm như vậy hoàn toàn là để thỏa mãn tư dục của bản thân, bỏ mặc hàng tỷ người thường, đừng nói năng đường hoàng như vậy."

Mặc Trục Âm: "Kẻ mạnh sinh tồn, nếu bọn họ có căn cơ, tự nhiên có thể bước lên con đường tu hành. Nếu không, cũng là số phận của bọn họ, không thể cưỡng cầu."

Long Thanh Thanh trợn trắng mắt, sau đó nghĩ đến giới linh đã đầu thai chuyển thế, cũng không sợ nữa, bèn chế nhạo: "Đáng tiếc ý nghĩ của ngươi sợ là sẽ thất bại, cho dù ngươi phá hủy giới bia, hai giới cũng không dung hợp được, chỉ xuất hiện một khe nứt mà thôi."

"Chưa chắc đâu," Mặc Trục Âm mỉm cười, "Giới bia đã bị phá hủy, hai giới sớm muộn gì cũng sẽ dung hợp, ta chờ được."

"Chờ được sao?" Long Thanh Thanh cười khẩy, "Nếu ngươi không phải sắp hết thọ nguyên, sao lại tính toán đến giới bia? Bây giờ lại tính kế đến long đan của ta, chắc là sốt ruột lắm rồi chứ?"

"Xem ra cô biết không ít chuyện đấy." Mặc Trục Âm cuối cùng cũng không giữ được vẻ bình tĩnh, trên mặt đầy vẻ hung dữ, giọng nói cũng trở nên âm trầm, "Yên tâm, chẳng phải còn có cô sao? Vạn năm trước ta không thể hoán hồn thành công với chân long, bị trấn áp dưới đáy biển. Vốn tưởng rằng giới này không còn chân long, phương pháp hoán hồn không thể thực hiện được nữa, may mà cô đã xuất hiện. Hôm nay ta đến chính là muốn mượn thân thể và long đan của cô dùng một chút, đợi trở thành chân long thực sự, ta ít nhất còn có thể sống thêm mấy vạn năm nữa."

Mặc Trục Âm xuất thân từ Giao tộc, mà trong truyền thừa của Giao tộc, điều duy nhất khiến Giao tộc chấp nhất, đó chính là hóa rồng. Mặc Trục Âm cũng có suy nghĩ như vậy.

Nhưng những con Giao khác đều từng bước một, sau khi tu luyện đại thành thì độ kiếp lôi, sau đó cầu phong với loài người, và cuối cùng là hóa Giao thành rồng.

Mặc Trục Âm tu luyện mấy nghìn năm, thực lực cũng coi như mạnh mẽ trong Giao tộc, nhưng vẫn luôn không thể hóa rồng. Mà mỗi lần hắn ta dù là độ kiếp lôi hay cầu phong, cuối cùng đều xảy ra chuyện ngoài ý muốn dẫn đến thất bại.

Trưởng lão trong tộc bất lực, chỉ có thể để hắn ta ra ngoài lịch lãm, biết đâu sẽ có chuyển biến.

Trong lúc lịch lãm, Mặc Trục Âm quen biết một tà tu, từ đó biết được trên đời này còn có một loại bí thuật tên là hoán hồn thuật. Điều này khiến hắn ta nảy ra một ý tưởng mới. Nếu hắn ta có thể hoán hồn với chân long, chẳng phải là không cần trải qua những kiếp nạn đó mà có thể trực tiếp trở thành rồng, hơn nữa còn là chân long sao? Phải biết rằng Giao tộc trải qua kiếp nạn hóa rồng, hoặc cá chép vượt vũ môn hóa rồng, đều không thể gọi là chân long.

Mặc Trục Âm lập tức quyết định bắt một con rồng nhỏ để hoán hồn, nếu thành công, sau này Giao tộc muốn hóa rồng sẽ dễ dàng hơn.

Đáng tiếc vận may của hắn ta thật sự không tốt, vừa mới lừa một con rồng nhỏ đến động phủ của mình, còn chưa kịp vẽ trận pháp hoán hồn, đã bị Long tộc phát hiện.

Mặc Trục Âm cắn c.h.ế.t không nhận, chỉ nói là muốn chơi với rồng nhỏ. Nhưng Long tộc không phải dễ bị lừa, kiên quyết cho rằng hắn ta không có ý tốt, lập tức muốn phá hủy giao châu của Mặc Trục Âm, phế bỏ tu vi của hắn ta.

May mà Mặc Trục Âm là con trai của trưởng lão Giao tộc, hơn nữa không có bằng chứng xác thực chứng minh Mặc Trục Âm muốn hại rồng nhỏ, cuối cùng Mặc Trục Âm giữ được giao châu, nhưng cũng bị đánh 500 roi, tu vi bị phế bỏ hơn phân nửa. Còn bị trấn áp dưới đáy biển, vĩnh viễn không được ra ngoài.

Không lâu sau, đại chiến giữa Vu tộc và Yêu tộc bắt đầu, sau đó là Thiên Đạo chia cắt hai giới. Tất cả yêu quái lớn đều di chuyển đến Sơn Hải Giới, những yêu quái lớn không kịp di chuyển thì bị thiên lôi đánh chết, chỉ còn lại một số yêu quái nhỏ tu vi thấp. Mà trưởng lão Giao tộc đã c.h.ế.t trận, Mặc Trục Âm bị trấn áp dưới đáy biển trực tiếp bị Giao tộc lãng quên.

Có lẽ là vì Mặc Trục Âm bị đánh roi mất hơn phân nửa tu vi, hoặc là hắn ta bị trấn áp dưới đáy biển rất bí mật, vậy mà lại tránh được sự thanh toán của Thiên Đạo.

Mấy nghìn năm trôi qua, Thiên Đạo đã sớm rơi vào trạng thái ngủ say, phong ấn giam cầm Mặc Trục Âm cũng có phần lỏng lẻo, hắn ta bèn nhân cơ hội trốn thoát.

Nhìn thấy thế giới đã thay đổi, Mặc Trục Âm muốn tìm rồng hoán hồn đã không còn khả năng, may mà giao châu của hắn ta vẫn còn, có thể tiếp tục tu luyện. Chỉ là bây giờ linh khí loãng, tu luyện cũng trở nên càng ngày càng khó khăn. Nhưng Mặc Trục Âm ngoài việc học được hoán hồn thuật từ tà tu, còn học được một môn tà công, có thể hấp thụ pháp lực của yêu quái khác để tăng tu vi của mình.

Mặc Trục Âm dựa vào việc người tu hành và yêu tộc ở giới này đều có tu vi không cao lắm, bắt đầu tu luyện tà công. Nhưng dù sao hắn ta cũng đã từng bị thiệt hại nặng nề một lần, hành sự vẫn còn thận trọng, vậy mà không bị ai phát hiện.

Tuy tu vi của Mặc Trục Âm tăng rất nhanh, nhưng vào một ngày nào đó, hắn ta lại mơ hồ cảm thấy thọ nguyên của mình sắp cạn kiệt. Nếu không thể đột phá hoặc hóa rồng, hắn ta sẽ chết.

Tuy nhiên, dù là đột phá cảnh giới hay hóa rồng, Mặc Trục Âm đều không làm được. Không cam lòng, hắn ta liền tính toán đến giới bia của hai giới, hoặc là đến Sơn Hải Giới, hoặc là để hai giới dung hợp.

Việc quen biết Ô Quyền có thể nói là nằm trong tính toán của Mặc Trục Âm, chỉ là kết quả cuối cùng lại không như hắn ta mong muốn.
 
Sau Khi Cả Nhà Thần Thú Hiện Nguyên Hình Trên Show Giải Trí
Chương 143


Cho đến gần đây, Mặc Trục Âm lại nhận được tin tức, vậy mà có chân long và Phượng Hoàng xuyên đến giới này, hơn nữa hai người bọn họ còn sinh con.

Mặc Trục Âm mừng rỡ, lại nghĩ đến hoán hồn thuật năm xưa chưa hoàn thành. Nếu thành công, hắn ta có thể biến thành chân long, không cần phải lo lắng về vấn đề thọ nguyên nữa. Tương lai hai giới dung hợp, hắn ta cũng có thể có một chỗ đứng.

Mặc Trục Âm vốn định tự mình đi, nhưng hắn ta bị thương bởi sức mạnh cuồng bạo do Ô Quyền tự bạo, vẫn đang bế quan tu dưỡng. Liền để thuộc hạ Bạch Uyên bắt cóc Đản Đản, hắn ta ăn trước để bồi bổ. Không ngờ Bạch Uyên vô dụng, vậy mà lại không hoàn thành nhiệm vụ.

Nếu không phải Bạch Uyên còn có ích, Mặc Trục Âm đã sớm hút hết tu vi của hắn ta rồi.

Sau khi xuất quan, Mặc Trục Âm lập tức muốn đi bắt Long Thanh Thanh. Nhưng hắn ta nghĩ đến Long tộc tính tình nóng nảy, cho dù không địch lại cũng muốn đồng quy vu tận với đối thủ. Mà hắn ta tuy có tự tin chế ngự Long Thanh Thanh, nhưng lại sợ đối phương không cam lòng mà tự bạo, như vậy thì sẽ mất nhiều hơn được.

Mặc Trục Âm rất nhanh nghĩ ra một kế độc, hóa thành bộ dạng của Phượng Ly Cửu để lừa lấy nội đan của Long Thanh Thanh. Không có nội đan, Long Thanh Thanh vừa không thể tự bạo, cũng mất đi sức chiến đấu, hắn ta có thể dễ dàng đuổi long hồn của Long Thanh Thanh đi, ch**m l** th*n th* của cô.

Tóm lại, hắn ta nhất định phải có được con rồng này.

Đáng tiếc, mới gặp mặt một lần, hắn ta đã bị Long Thanh Thanh nhận ra.

“Hừ, một con giao nhỏ bé mà cũng dám mơ tưởng đến Long đan, đúng là gan hùm mật gấu!” Long Thanh Thanh trong nháy mắt hóa thành rồng, dựa vào thân thể cường hãn, trực tiếp lao về phía Mặc Trục Âm.

May mà vì sợ người khác phát hiện ra sự khác thường của mình và Đản Đản, Long Thanh Thanh đã mua một căn biệt thự ven biển độc lập, gần đó không có người ở, đánh nhau cũng không cần phải kiêng dè.

Tốc độ của Long Thanh Thanh cực nhanh, Mặc Trục Âm tuy đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, nhưng không ngờ Long Thanh Thanh lại mạnh mẽ như vậy, vừa lên đã muốn đánh giáp lá cà với hắn.

Thông thường, yêu tộc sau khi có thể hóa thành Đạo thể, sẽ thích sử dụng các loại thuật pháp hơn, rất ít khi trực tiếp dùng thân thể thật. Vì vậy Mặc Trục Âm căn bản không phòng bị, đến lúc muốn sử dụng thuật pháp thì đã không còn kịp nữa, bị Long Thanh Thanh húc bay ra mấy chục mét, cho đến khi rơi xuống biển.

Ngay từ đầu Long Thanh Thanh đã sử dụng thân rồng, cũng là vì nghĩ đến Đản Đản còn đang ngủ trưa, nhỡ đâu bị Mặc Trục Âm phát hiện, lại bất lợi cho nó, thì tốt nhất nên tránh xa một chút. Thứ hai, biển là sân nhà của rồng, ở dưới biển đấu pháp với Mặc Trục Âm sẽ có lợi hơn cho cô.

Mặc dù giao cũng là thủy tộc, nhưng rồng là đứng đầu thủy tộc, không có thủy tộc nào sử dụng Thủy hành thuật pháp có thể mạnh hơn rồng.

Mặc Trục Âm bị cự lực va chạm khiến nội tức cuồn cuộn, thầm nghĩ quả nhiên sức mạnh của rồng không thể xem thường. Nhưng hắn cũng chẳng sợ, lòng bàn tay hư không nắm chặt, một thanh trường kiếm tỏa ra hàn quang liền xuất hiện trong tay, đ.â.m thẳng vào thân rồng.

Đuôi rồng của Long Thanh Thanh vỗ mạnh mặt biển, lập tức cuộn lên sóng lớn trăm trượng, thủy long xoay tròn cản lại trường kiếm. Đồng thời, vô số thanh kiếm lợi hại ngưng tụ từ nước biển cũng tấn công về phía Mặc Trục Âm.

Mặc Trục Âm kết ấn trong lòng bàn tay, vận chuyển Thủy hành thuật pháp, nước biển cũng ngưng tụ thành một tấm thuẫn nước khổng lồ, đỡ được tất cả thủy kiếm.

Hai bên ăn miếng trả miếng, Mặc Trục Âm lại vẫn luôn không chiếm được lợi thế, lúc này hắn rốt cuộc đã hiểu tại sao người ta nói biển là sân nhà của rồng.

Phải biết rằng Mặc Trục Âm là đại giao thời thượng cổ, thực lực trước kia vô cùng cường đại, nếu không cũng không thể vượt qua Long chi kiếp. Về sau tuy bị phế đi hơn phân nửa tu vi, nhưng trong thời gian bị trấn áp, hắn cũng đang chậm rãi tu luyện. Đến khi phá vỡ phong ấn, tu vi của hắn đã khôi phục được hơn phân nửa. Sau đó tu luyện tà công lại tăng thêm một ít, gần như có thể nói là người có sức chiến đấu mạnh nhất phương thế giới này.

Còn Long Thanh Thanh sau khi xuyên đến thì mất hết tu vi, cũng mới tu luyện được hơn một năm, so với thực lực lúc trước nhiều nhất chỉ khôi phục được hai phần, muốn chiến thắng Mặc Trục Âm có thể nói là vô cùng khó khăn. Cô có thể kiên trì đến bây giờ là nhờ lợi thế sân nhà.

Mặc Trục Âm vốn tưởng rằng có thể dễ dàng lấy được Long đan, không ngờ con rồng này lại vô cùng xảo quyệt, trực tiếp chọn nơi đấu pháp là biển. May mà hắn còn có chiêu sau.

Mặc Trục Âm dù sao cũng sống lâu, pháp bảo trên người cũng không ít. Hắn xòe lòng bàn tay, một chiếc chuông nhỏ trong lòng bàn tay hắn trong nháy mắt phóng to, giống như Thái Sơn áp đỉnh úp về phía Long Thanh Thanh.

Long Thanh Thanh vẫy đuôi muốn đánh bay chiếc chuông lớn, không ngờ chiếc chuông lại né được, tiếp tục úp về phía cô.

Nhân lúc Long Thanh Thanh đang dây dưa với chiếc chuông lớn, Mặc Trục Âm liền bay thẳng về phía biệt thự. Hắn nhớ Long Thanh Thanh còn sinh ra một đứa con, vừa lúc nhân cơ hội này bắt lấy nó, dùng để uy h.i.ế.p Long Thanh Thanh giao ra Long đan.

Thế nhưng Mặc Trục Âm lại không tìm thấy Đản Đản ở trong biệt thự, hắn lập tức mở rộng thần thức, rất nhanh đã bắt được một con chim nhỏ màu đỏ vàng đang ra sức bay về phía xa.

Trước khi húc Mặc Trục Âm ra khỏi biệt thự, Long Thanh Thanh đã truyền âm cho Đản Đản, bảo nó mau chóng rời khỏi đây. Mà trước đó cô cũng đã dặn dò vô số lần, nếu cô đấu pháp với người khác, có thể sẽ không chăm sóc được Đản Đản, bảo nó nhất định phải trốn thật xa.

Đản Đản biết không thể làm mẹ vướng chân, nên mới cố gắng hóa thành chim nhỏ bay đi tìm bố.

Mặc Trục Âm rất nhanh đã đuổi tới, cười khẩy một tiếng, trong lòng bàn tay tích tụ đầy linh lực, muốn bắt Đản Đản vào tay.
 
Sau Khi Cả Nhà Thần Thú Hiện Nguyên Hình Trên Show Giải Trí
Chương 144


Đúng lúc này, Phượng Ly Cửu cuối cùng cũng đã tới, bay lên trước một bước, nhanh chóng ôm Đản Đản vào lòng. Đồng thời một luồng Phượng Hoàng chân hỏa đánh về phía Mặc Trục Âm.

Mặc Trục Âm nhanh chóng lui về phía sau né tránh, kinh ngạc nhìn Phượng Ly Cửu, “Sao ngươi lại ở đây?”

Phải biết rằng trước khi đến bắt Long Thanh Thanh, hắn đã cố ý tạo ra một số phiền phức nhỏ, chính là muốn để Bạch Uyên dẫn theo đám tiểu yêu khác ngăn cản Phượng Ly Cửu và mọi người ở Cục dị năng, để hắn tiện hành sự. Không ngờ Phượng Ly Cửu lại đến.

Phượng Ly Cửu lại không trả lời, trực tiếp hóa thành Phượng Hoàng, bảo vệ Đản Đản dưới cánh. Đồng thời, xung quanh Phượng Hoàng lập tức bốc cháy ngọn lửa hừng hực, mà những ngọn lửa đó cũng từng đám từng đám đánh về phía Mặc Trục Âm. Mà Đản Đản là con của rồng và Phượng Hoàng, tự nhiên không sợ Phượng Hoàng chân hỏa của bố nó.

Mặc Trục Âm lập tức dựng lên thủy thuẫn. Chỉ là thủy thuẫn có thể đỡ được một luồng Phượng Hoàng chân hỏa, lại không đỡ được ngọn lửa liên tục không ngừng. Mặc Trục Âm không thể không tăng tốc độ rút linh lực, duy trì thủy thuẫn.

Lúc này Long Thanh Thanh cũng cuối cùng đã phá vỡ chiếc chuông lớn, vội vàng chạy tới.

“Mẹ.” Đản Đản trốn dưới cánh Phượng Hoàng vừa nhìn thấy Long Thanh Thanh liền gọi, muốn nhào vào lòng cô, tiếc là bị bố nó kẹp chặt, căn bản không ra được.

Phượng Ly Cửu sợ Mặc Trục Âm giở trò xấu, mãi đến khi cách xa đối phương mới thả Đản Đản ra.

Long Thanh Thanh ôm lấy Đản Đản, lúc này mới có chút sợ hãi. Nếu không phải Phượng Ly Cửu kịp thời đến, Đản Đản đã nguy hiểm rồi.

Bên kia Phượng Ly Cửu vẫn đang liên tục phun ra Phượng Hoàng chân hỏa, Mặc Trục Âm lại vô cùng kiêu ngạo, “Ta muốn xem xem, là Phượng Hoàng chân hỏa của ngươi cháy hết trước, hay là linh lực của ta cạn kiệt trước?”

Pháp lực của Mặc Trục Âm cao hơn, Phượng Ly Cửu thật sự không thể nào cứ mãi tiêu hao linh lực thiêu đốt Phượng Hoàng chân hỏa.

Long Thanh Thanh có chút lo lắng, muốn ra tay giúp đỡ, nhưng cô còn phải trông chừng Đản Đản. May mà mọi người ở Cục dị năng cuối cùng cũng đã tới.

Bọn họ tới chậm như vậy, ngoài việc phải giải quyết đám tiểu yêu dưới trướng của Mặc Trục Âm, còn phải khẩn cấp sơ tán cư dân toàn thành phố, tránh cho hai bên đánh nhau sẽ làm bị thương người thường, nên mới chậm một bước.

Bồ Lao cũng đồng thời đến, nhưng nó là do Long Thanh Thanh gọi đến giúp đỡ.

“Bồ Lao, cháu bảo vệ Đản Đản, cô đi giúp đỡ.” Long Thanh Thanh giao Đản Đản cho Bồ Lao, lại lần nữa xông lên.

Mọi người ở Cục dị năng cũng không đứng nhìn, lần lượt cầm pháp khí lên giúp đỡ. Đối với loại yêu quái xấu xa như Mặc Trục Âm thì không cần phải khách sáo, cứ trực tiếp đánh hội đồng thôi.

Tiếc là người ở Cục dị năng đông đảo, nhưng đa số tu vi không cao, còn thực lực của Mặc Trục Âm lại không thể xem thường, không bao lâu, những người này đã kẻ c.h.ế.t người bị thương.

Long Thanh Thanh thấy vậy, trực tiếp bảo bọn họ rút lui, đây chẳng khác nào thêm phiền cả. Cô và Phượng Ly Cửu đấu pháp nhiều năm, cũng coi như có chút ăn ý, thấy cô nháy mắt ra hiệu, hắn liền lập tức lui lại, còn Long Thanh Thanh thì lại lần nữa hung hăng húc về phía Mặc Trục Âm.

Nơi này cách xa biển, cô phải giành lại sân nhà.

Tiếc là Mặc Trục Âm đã có chuẩn bị từ trước, không chịu ra biển nữa. Đồng thời linh lực hóa thành vô số mũi tên ánh sáng đ.â.m vào thân rồng. Long lân vô cùng cứng rắn, những mũi tên này không thể làm Long Thanh Thanh bị thương, đây chỉ là thăm dò của Mặc Trục Âm nhằm tìm kiếm Long chi nghịch lân.

Một kích không thành công, Mặc Trục Âm đang định lần nữa vận chuyển linh lực hóa thành mũi tên, bên kia Phượng Ly Cửu lập tức phun ra Phượng Hoàng chân hỏa, một rồng một phượng một giao lại tiếp tục dây dưa.

Bồ Lao thấy sốt ruột, giao Đản Đản cho Ô Đình Vạn, dặn dò hắn nhất định phải trông chừng Đản Đản cẩn thận, cũng vội vàng gia nhập chiến đoàn.

Long Thanh Thanh và Phượng Ly Cửu đều là đại yêu có pháp lực cao thâm, trong khi đó đám người của Cục Dị Quản không chỉ không giúp được gì, cuối cùng còn tổn thất không nhỏ. Bọn họ chỉ có thể làm tốt công tác hậu cần, bảo vệ Đản Đản, không để hai vợ chồng kia phải lo lắng.

Trận chiến này kéo dài ba ngày, linh lực của Long Thanh Thanh, Phượng Ly Cửu và Bồ Lao đều có phần cạn kiệt, trên người cũng bị không ít thương tích. Còn Mặc Trục Âm tuy cũng bị thương nhưng vẫn còn rất ung dung.

Long Thanh Thanh mấy lần muốn dẫn Mặc Trục Âm xuống biển sâu, nhưng hắn ta vẫn không chịu mắc câu. Thấy vẫn không thể hạ gục được hắn, Long Thanh Thanh cũng mặc kệ những thứ khác, dứt khoát sử dụng bí pháp của Long tộc, trực tiếp điều khiển nước biển tràn vào vùng đất mà bọn họ đang giao chiến. Nước biển cuồn cuộn chảy qua, nơi nào cũng biến thành biển cả mênh mông.

Nếu không thể g.i.ế.c c.h.ế.t Mặc Trục Âm, đừng nói chỉ là hủy diệt một thành phố, mà ngay cả toàn bộ nhân tộc trên thế giới này cũng sẽ gặp xui xẻo, chi bằng mượn sức mạnh của nước biển g.i.ế.c c.h.ế.t Mặc Trục Âm trước, sau đó bỏ tiền ra xây dựng lại.

Trở lại biển cả, Long Thanh Thanh cảm thấy pháp lực đã khôi phục được kha khá, cô còn có thể đánh thêm năm trăm hiệp nữa.

Tuy nhiên, Mặc Trục Âm lại rất gian xảo, biết rồng có thể mượn sức mạnh của nước biển nên hắn liền bay nhanh về phía xa. Chỉ cần cách xa biển cả thì hắn ta không tin Long Thanh Thanh có thể nhấn chìm cả đại lục này được.

Hai rồng một phượng lại đuổi theo. Nhất định không thể để Mặc Trục Âm chạy thoát, nếu không sau này hắn ta còn không biết sẽ gây ra bao nhiêu chuyện nữa.

Bốn yêu lại rơi vào trận chiến sinh tử, mọi người ở Cục Dị Quản không giúp được gì, chỉ có thể đứng từ xa lo lắng đi qua đi lại.

Mặc Trục Âm cuối cùng cũng tìm thấy nghịch lân của Long Thanh Thanh, một kiếm đ.â.m tới.

Long Thanh Thanh đang há miệng định cắn Mặc Trục Âm thì muốn né cũng đã không kịp. Đúng lúc này, một cái mai rùa khổng lồ bay tới, vừa vặn hất văng thanh kiếm dài.

Mặc Trục Âm nổi giận, nhìn kỹ xem kẻ nào đã phá hỏng chuyện tốt của mình. Khi nhìn rõ người tới, hắn ta suýt chút nữa tức chết, "Bạch Uyên, ngươi dám phản bội ta?"

Bạch Uyên lại rất đường hoàng, "Chúng ta, tộc Rùa vốn là thuộc hạ của Long tộc, năm đó ngươi lừa ta nói ngươi sẽ sớm hóa rồng, ta mới bằng lòng làm việc cho ngươi. Ai ngờ ngươi tu luyện tà công, căn bản không thể hóa rồng. Sau đó ta cũng không dám rời đi, sợ bị ngươi thôn phệ tu vi. Không ngờ ngươi lại để ta làm địch với Chân Long, ta làm sao có thể giúp ngươi được."

Đây cũng là lý do tại sao Bạch Uyên vốn định đi bắt Đản Đản, sau đó nhìn thấy Long Thanh Thanh liền lập tức dừng tay bỏ chạy. Bọn họ xưa nay đều là thần tử của Long tộc, làm sao có thể phản bội rồng được. Nếu không phải thế giới này không còn Chân Long, hắn cũng sẽ không đầu quân cho Mặc Trục Âm.

Sau khi phát hiện ra Chân Long, Bạch Uyên vốn định bỏ Mặc Trục Âm để đầu quân cho Long Thanh Thanh, nhưng hắn ta vừa mới làm chuyện sai trái, thế nào cũng phải dâng sớ đầu quân mới có thể được rồng chấp nhận.

Vì vậy, khi Mặc Trục Âm bảo hắn ta dẫn theo những yêu quái khác đi gây rối, để câu giờ với Phượng Ly Cửu và đám người Cục Dị Quản, hắn ta liền lén lút kéo Phượng Ly Cửu sang một bên, nói hết kế hoạch của Mặc Trục Âm.

Phượng Ly Cửu nghe xong, bất kể Bạch Uyên nói thật hay giả, anh đều phải đến xác nhận sự an toàn của vợ con. Như vậy mới có thể kịp thời chạy đến cứu Đản Đản.

Còn về đám người Cục Dị Quản, tuy Bạch Uyên là bạn không phải địch, nhưng những yêu tộc khác dưới trướng Mặc Trục Âm lại rất tin tưởng hắn ta, mong Mặc Trục Âm dẫn bọn họ đi đại khai sát giới. Những người này cũng tốn không ít thời gian mới bắt được toàn bộ bọn họ.

Bạch Uyên không dám lộ mặt, sợ Mặc Trục Âm trả thù, chỉ dám trốn trong bóng tối. Mãi đến khi thấy Long Thanh Thanh gặp nguy hiểm, sứ mệnh của tộc Rùa khiến hắn ta lập tức ném mai rùa của mình ra.

Mặc Trục Âm tức điên lên, vốn dĩ kế hoạch rất tốt, kết quả bây giờ rối tung cả lên, ngay cả tiểu yêu dưới trướng cũng dám phản bội hắn ta. Hắn ta lập tức muốn thanh lý môn hộ, nhưng lại bị Phượng Ly Cửu chặn lại.

Tuy Long Thanh Thanh đã thoát khỏi nguy hiểm, nhưng Phượng Ly Cửu lại toát mồ hôi lạnh. Đó chính là nghịch lân của Long Thanh Thanh, cũng giống như thất tấc của rắn, bị đ.â.m trúng thì còn sống sao được?
 
Sau Khi Cả Nhà Thần Thú Hiện Nguyên Hình Trên Show Giải Trí
Chương 145


Lần này Phượng Ly Cửu thật sự nổi giận, toàn thân bốc cháy ngùn ngụt, sau đó hét lớn một tiếng: "Tất cả tránh ra!"

Long Thanh Thanh và Bồ Lao tưởng Phượng Ly Cửu muốn tung ra chiêu lớn, lập tức tránh đi, quả nhiên thấy Phượng Ly Cửu hùng hổ lao về phía Mặc Trục Âm.

Mặc Trục Âm đang tức giận vì bỏ lỡ cơ hội tốt, không để ý bị móng vuốt sắc bén của Phượng Hoàng tóm lấy vai, đ.â.m sâu vào da thịt.

Cơn đau dữ dội ập đến, Mặc Trục Âm vừa dựng lên lá chắn nước, vừa vung kiếm c.h.é.m về phía Phượng Hoàng. Không ngờ Phượng Hoàng lại không né không tránh, vỗ đôi cánh khổng lồ bao bọc lấy hắn ta.

Chỉ cần có linh lực liên tục ngưng tụ thành lá chắn nước, Mặc Trục Âm sẽ không bị Phượng Hoàng chân hỏa làm bị thương. Nhưng không biết sao, hắn ta vẫn cảm thấy đau đớn như bị thiêu đốt.

Mặc Trục Âm chỉ có thể không ngừng ngưng tụ lá chắn nước, đồng thời sử dụng các loại thuật pháp thủy hành công kích Phượng Ly Cửu. Tuy nhiên, Phượng Ly Cửu như không cảm thấy đau đớn, Phượng Hoàng chân hỏa càng lúc càng cháy dữ dội, khiến tất cả người và yêu có mặt phải lùi lại vài bước.

Mặc Trục Âm đau đến không chịu nổi, muốn hóa giao bỏ chạy, nhưng Phượng Ly Cửu đã vây hắn ta kín mít, hắn ta như đang ở trong luyện ngục, phát ra tiếng kêu thảm thiết.

Lúc này Mặc Trục Âm cuối cùng cũng hiểu ra, Phượng Hoàng đang niết bàn, hắn ta muốn dùng lửa niết bàn thiêu c.h.ế.t mình. Lúc này Mặc Trục Âm thật sự hoảng sợ, không ngừng gào thét, muốn Phượng Ly Cửu tỉnh táo lại, buông tha cho mình.

Phượng Ly Cửu lại như không nghe thấy, hắn ta biết Mặc Trục Âm thật sự rất khó đối phó, tiếp tục dây dưa cũng chưa chắc có kết quả tốt, chỉ có niết bàn mới có thể gây sát thương cho hắn ta.

Vậy thì, cứ như vậy đi.

Long Thanh Thanh không ngờ Phượng Ly Cửu lại chọn niết bàn. Cô muốn ngăn cản, nhưng đã muộn, nếu bị cắt ngang giữa chừng, thương tổn đối với Phượng Ly Cửu sẽ càng lớn hơn.

Cô chỉ có thể nhìn ngọn lửa trước mặt bùng cháy dữ dội, trong lòng cảm xúc lẫn lộn khó tả.

Đám người Cục Dị Quản cũng có chút hoang mang, có người nghĩ đến niết bàn, có người cho rằng Phượng Ly Cửu đã hy sinh bản thân vì sự bình yên của thế giới này. Bọn họ đối với Phượng Ly Cửu tràn đầy kính trọng, anh ta căn bản không thuộc về nơi này, nhưng vẫn vì nhân tộc mà làm như vậy, đủ thấy sự chính nghĩa của anh ta.

Đản Đản đột nhiên òa khóc, "Ba ơi, con muốn ba!" Nói xong còn muốn lao vào biển lửa.

Long Thanh Thanh ôm lấy Đản Đản, "Không sao đâu, con quên ba không sợ lửa sao? Chờ lửa tắt, ba sẽ ra ngoài."

"Thật sao?" Đản Đản có chút không tin, hình như cậu bé cảm nhận được ba đang rời xa mình nên mới khóc.

"Tất nhiên rồi, mẹ khi nào lừa con chứ."

"Nhiều lần rồi."

Long Thanh Thanh: "..."

Ngọn lửa cháy ròng rã hai tiếng đồng hồ, nhưng ngay khi sắp tắt thì đột nhiên bùng cháy dữ dội, một bóng Phượng Hoàng khổng lồ bay lên trời, phát ra tiếng kêu thanh thúy, rất nhanh sau đó lại tan biến theo gió.

Hiện trường không ai biết tiếng kêu đó nói gì, chỉ có Long Thanh Thanh nghe thấy.

Anh ta nói: "Long Tiểu Thanh, ta yêu nàng!"

[Chanh: Douma đoạn này tui khóc thiệc mới đau chứ, huhu mai tác giả còn viết chương nữa chứ kết ở đây chắc tui sầu đời quá.]

*

Mặc Trục Âm đã chết, mọi người cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc cũng giải quyết được mối họa này.

Khi mọi thứ trở lại bình thường, có người tinh mắt phát hiện, trong đống đổ nát cháy đen xuất hiện một chú gà con lông vàng non nớt. Người đó lập tức kêu lên: "A... đây là Phượng Hoàng niết bàn sao?"

"Hình như là vậy? Vậy nên tiền bối Phượng niết bàn, cuối cùng biến thành gà con sao?"

"Gà con gì chứ, là Phượng Hoàng con."

"A, đáng yêu quá, muốn sờ quá!"

“Gan cũng không nhỏ, không sợ Phượng Hoàng Chân Hỏa sao?”

“May mà tiền bối có thể niết bàn, nếu không thì anh ấy cũng quá đáng thương.”

“Đúng vậy, quá tốt rồi!”

Long Thanh Thanh hít sâu một hơi, tiến lên vớt con gà con lông xù đang đứng ngơ ngác giữa đống tro tàn, khẽ tặc lưỡi: “Làm gì mà phải ủy mị thế, có phải c.h.ế.t thật đâu!”

Tuy nói vậy, nhưng cô vẫn cố gắng kìm nén nước mắt đang chực trào ra.

Chú gà con kêu “chiếp” một tiếng, dùng cái mỏ màu vàng non mổ vào ngón tay của cô.

Đản Đản nhìn Phượng Ly Cửu phiên bản gà con, cảm nhận được hơi thở quen thuộc, ngạc nhiên nói: “Ơ? Ba biến thành gà con rồi, vậy có phải con nên gọi ba là anh không?”

Long Thanh Thanh cạn lời: “Dù có biến thành gà con thì con cũng phải gọi ông ấy là ba.”

“Ừm ừm.” Đản Đản tò mò nhận lấy gà con, dụi dụi đầu vào cơ thể mềm mại của Phượng Ly Cửu: “Ba, con gọi ba là ba, sau này ba phải gọi con là anh trai đấy nhé.”

Long Thanh Thanh: “...”

Long Thanh Thanh đang dở khóc dở cười thì đột nhiên nghe thấy một tiếng ầm vang, một tấm bia đá khổng lồ xuất hiện trên khoảng đất trống. Ngay sau đó, một giọng nói không phân biệt được nam hay nữ vang lên: “Còn không mau về vị trí?”

“Ai đó?” Long Thanh Thanh nhanh chóng ôm Đản Đản và gà con vào lòng, cảnh giác nhìn lên bầu trời.

Mọi người có người nhìn trời, có người nhìn tấm bia đá, tiếng bàn tán không ngớt:

“Ơ, sao tự nhiên lại xuất hiện một tấm bia đá?”

“Chẳng lẽ là giới bia?”

“Có khả năng. Vậy là tốt rồi, thế giới này được cứu rồi.”

Long Thanh Thanh cũng rất vui mừng, có giới bia rồi, đợi giới linh về vị trí, nơi này sẽ khôi phục như xưa. Nhưng cô phải nhân cơ hội này nhanh chóng trở về Sơn Hải Giới, nếu không tám chín phần mười là sẽ phải ở lại đây.

Cô tóm lấy Bồ Lao, nói: “Chúng ta đều đến từ Sơn Hải Giới, khi giới linh về vị trí có thể đưa chúng ta trở về không?”

“Có thể. Tất cả yêu tộc đến từ Sơn Hải Giới đều sẽ được đưa về.”

Long Thanh Thanh mừng rỡ, đang định hành lễ cảm tạ thì thấy Đản Đản hóa thành một luồng sáng, chui vào tấm bia đá. Chú gà con bị cậu bé nắm trong tay rơi xuống đất, kêu “chiếp” một tiếng.

Long Thanh Thanh muốn tóm lấy Đản Đản nhưng đã chậm một bước. Thấy tấm bia đá bay lên không trung, cô lập tức lao tới ôm lấy tấm bia, hét lên: “Khoan đã, tại sao ngươi lại bắt con trai ta?”

“Đứa trẻ này là giới linh, gánh vác trọng trách bảo vệ hai giới. Việc ở đây đã xong, tự nhiên phải về vị trí.”

Long Thanh Thanh kinh hãi, không ngờ Đản Đản lại là giới linh. Nhưng dù vậy thì sao, Đản Đản là con trai cô, làm sao cô có thể để giọng nói này mang cậu bé đi được.

“Không được!” Long Thanh Thanh hét lên, “Đản Đản chỉ là một đứa trẻ, sao có thể đặt gánh nặng như vậy lên người nó. Ngươi hãy đổi một giới linh khác đi.”

Cô có thể cảm nhận được Đản Đản đang khóc lóc gọi bố mẹ trong tấm bia đá. Cô lập tức ôm chặt lấy tấm bia, muốn đưa tấm bia trở lại mặt đất.

Dù Phượng Ly Cửu biến thành một chú gà con, không có trí nhớ. Nhưng anh vẫn bay lên tấm bia đá, xòe đôi cánh nhỏ, không cho người ta mang Đản Đản đi.

Giọng nói đó nói: “Nó chỉ là một tia thần niệm của ta, đầu thai thành con trai ngươi. Ta có thể thu hồi nó bất cứ lúc nào.”

“Ngươi... là Thiên Đạo?” Long Thanh Thanh kinh hãi, nhưng vẫn không chịu bỏ cuộc, “Đản Đản đã là con trai ta, bây giờ không liên quan gì đến ngươi nữa. Ngươi muốn thu hồi thì đợi nó c.h.ế.t rồi hãy thu hồi. Đúng rồi, ngươi có nhiều thần niệm như vậy, chi bằng phân ra một tia khác làm giới linh đi.”

Thiên Đạo: “...”
 
Sau Khi Cả Nhà Thần Thú Hiện Nguyên Hình Trên Show Giải Trí
Chương 146: Hết


Thiên Đạo im lặng, mọi người có mặt đã hiểu ra, lần lượt đến khuyên nhủ Long Thanh Thanh:

“Điện hạ, đây là số mệnh của Đản Đản, mong ngài hiểu cho.”

“Đúng vậy, nó vốn là thần niệm của Thiên Đạo hóa thành, không phải con người.”

“Điện hạ, mong ngài lấy đại cục làm trọng, để Đản Đản hoàn thành sứ mệnh của mình đi.”

“Điện hạ, nếu Đản Đản không thể bảo vệ hai giới, hai giới sẽ dung hợp, chẳng lẽ ngài muốn nhìn thấy sinh linh lầm than sao?”

Long Thanh Thanh tức giận, cảm thấy những người này chỉ biết nói suông. Trước đây cô quả thực sẵn sàng góp một phần sức lực cho việc dung hợp hai giới, nhưng điều đó không bao gồm việc hy sinh con trai mình. “Ai dám để con trai ta làm giới linh thì hãy bước qua xác rồng của ta.”

Nói xong, Long Thanh Thanh hóa thành Thanh Long dài hơn trăm mét, cuộn chặt lấy tấm bia đá, ngay cả gà con Phượng cũng bị cô cuốn vào. Cô còn phải an ủi Đản Đản: “Đản Đản đừng sợ, mẹ ở bên ngoài, không ai có thể mang con đi khỏi mẹ.”

Tuy nhiên, Thiên Đạo trực tiếp nâng tấm bia đá cùng với Long Thanh Thanh và gà con Phượng lên trời.

Long Thanh Thanh không biết làm sao để thuyết phục Thiên Đạo, bèn mắng to: “Thiên Đạo, ngươi làm việc bất công, ta không phục!”

Thiên Đạo: “Ta bất công chỗ nào?”

Long Thanh Thanh: “Nếu ngươi đã hóa thần niệm thành giới linh, tại sao còn để nó đầu thai vào bụng ta. Nếu nó đã là con trai ta, tại sao ngươi lại muốn cướp nó đi?”

“Thiên Đạo, ngươi cướp con trai của rồng, phá hoại gia đình người khác, làm sao khiến người ta tâm phục khẩu phục?”

Tuy nhiên, mặc cho Long Thanh Thanh nói thế nào, Thiên Đạo cũng không trả lời nữa.

Long Thanh Thanh mắng mệt rồi, nhất thời cũng không biết làm sao. Cô chỉ là một con rồng, làm sao đấu lại Thiên Đạo, làm sao cướp con trai từ tay Ngài.

Nhưng cô vẫn không tìm ra cách.

Cuối cùng, tấm bia đá rơi xuống vùng đất cực bắc, Long Thanh Thanh nghe thấy Đản Đản khóc lóc trong tấm bia: “Mẹ ơi, con lạnh quá.”

Long Thanh Thanh vội vàng nói: “Con còn nhớ khẩu quyết tu luyện mà mẹ dạy trước đây không, con cũng có thể tu luyện trong đó, chỉ cần tu luyện là không lạnh nữa.”

Đản Đản căn bản không nghe lọt tai, khóc lóc: “Mẹ ơi, con không muốn tu luyện, con muốn mẹ, con muốn ba.”

Long Thanh Thanh nghe con khóc mà tim như tan nát, hận không thể thay con chịu khổ. Đột nhiên cô lóe lên một tia sáng, nói lớn: “Thiên Đạo, ta nguyện ý thay Đản Đản trấn thủ hai giới, ngươi mau thả nó ra.”

Dù cả đời còn lại phải bị phong ấn trong tấm bia đá, cô cũng không nỡ để Đản Đản chịu khổ.

Thiên Đạo không nói gì, Long Thanh Thanh tiếp tục nói: “Chỉ cần có người trấn thủ giới bia, ngươi quản là ai chứ? Hơn nữa Đản Đản còn là một đứa trẻ, làm sao có thể gánh vác trọng trách này? Lỡ như có người tu hành nào đó đánh chủ ý lên giới bia, Đản Đản làm sao đánh lại được? Còn ta dù sao cũng là rồng trưởng thành, chẳng lẽ không mạnh hơn một đứa trẻ sao?”

Thiên Đạo lại im lặng, Long Thanh Thanh còn định nói tiếp thì Ngài đột nhiên nói: “Ngươi có biết tại sao khi ngươi và Phượng Ly Cửu xuyên qua hai giới lại không có trí nhớ, hơn nữa tu vi hoàn toàn biến mất không?”

“Không biết.”

“Giới linh bị Mặc Trục Âm đánh tan linh thể liền trở về bên cạnh ta. Vì đã có ý thức tự chủ, nó nói rằng mình đã canh giữ giới bia hàng vạn năm, quá cô đơn, muốn trải nghiệm cảm giác làm người. Sau đó nó đã tự tìm cho mình một cặp cha mẹ, chính là ngươi và Phượng Ly Cửu. Nó biết những việc ác mà Mặc Trục Âm đã làm trước đây, sợ hắn sẽ bất lợi cho các ngươi, nên đã phong ấn ký ức của các ngươi, đồng thời rút hết tu vi của các ngươi, khiến các ngươi tưởng rằng mình là người thường.”

Long Thanh Thanh nhớ tới những nghi vấn bấy lâu nay: “Vậy tại sao ta lại tưởng rằng thế giới này là một cuốn sách?”

Thiên Đạo: “Trong thời gian chờ đợi đầu thai, giới linh rảnh rỗi không có việc gì làm, ý thức tiến vào trang web tiểu thuyết do con người sáng lập, đọc rất nhiều truyện online, đặc biệt là thể loại phản diện xuyên sách nghịch tập. Nó đã tự chọn cho gia đình mình một hình tượng nhân vật như vậy.”

Long Thanh Thanh vô cùng cạn lời, sao lại tự hại mình như vậy chứ? Chẳng lẽ không nên tạo cho mình một hình tượng chính nghĩa vĩ đại sao, có ai lại thích làm phản diện chứ?

Thôi vậy, có lẽ giới linh trấn thủ giới bia trong tấm bia đá hàng vạn năm, cũng không tiếp xúc với ai, vẫn còn ngây thơ như tờ giấy trắng, cái gì cũng không hiểu.

Long Thanh Thanh lại nghĩ đến việc trước khi bị sét đánh, cô thật sự chưa từng hoài nghi thân phận của mình, bèn hỏi: "Vậy tại sao lại đột nhiên dùng thiên lôi đánh thức ta?"

"Sớm muộn gì cũng phải đối mặt, chi bằng chuẩn bị sớm." Thực ra là, cốt truyện gốc đã đi đến hồi kết, nếu không đánh thức người ta dậy thì cả nhà ba người sẽ tiêu đời.

Long Thanh Thanh không biết phải nói gì nữa.

Thiên Đạo lại hỏi: "Bây giờ, ngươi còn bằng lòng thay nó trấn thủ hai giới không?"

Long Thanh Thanh hỏi ngược lại: "Vậy bây giờ nó có ký ức về giới linh không?"

"Không có. Nó nói nó muốn làm người một đời, không cần ký ức trước kia. Hơn nữa những ký ức đó cũng rất khô khan tẻ nhạt, không cần thiết phải giữ lại."

Long Thanh Thanh cười, "Không có ký ức trước kia, nó chính là con trai tôi, tôi nguyện ý thay nó trấn thủ giới bia." Tuy rằng đứa con trai này hơi bị “lầy”.

Thiên Đạo lại một lần nữa im lặng, Long Thanh Thanh cũng không thúc giục, ôm giới bia vừa dỗ dành Đản Đản vừa v**t v* bộ lông tơ của gà con.

"Cũng được." Thiên Đạo cuối cùng cũng lên tiếng, "Thật ra giới bia nối liền hai giới, linh khí dồi dào, đúng là nơi tu luyện tốt. Nhà các ngươi có thể thay phiên nhau canh giữ giới bia, nếu về sau có thể tu luyện ra phân thân thì không cần phải cứ ở trong giới bia nữa."

Long Thanh Thanh mừng rỡ, tu luyện ở đâu mà chẳng là tu luyện, hơn nữa còn có thể luân phiên, không còn cách giải quyết nào tốt hơn nữa rồi. Xem ra cô không cần phải ở trong giới bia cả đời.

Long Thanh Thanh cảm thấy trên người mình và Phượng Ly Cửu có kim quang lóe lên, sau đó cô liền biết cách đi vào trong giới bia.

"Tự lo liệu cho tốt."

Thiên Đạo để lại câu nói cuối cùng rồi biến mất, Long Thanh Thanh thì mang theo gà con đi vào giới bia.

Bề ngoài giới bia tuy không lớn nhưng bên trong lại có một không gian vô cùng rộng rãi, đủ cho cả nhà bọn họ sinh sống.

Thực sự là tình huống nhà cô bây giờ, chỉ có thể để cả nhà ba người đoàn tụ trong giới bia. Nếu không, cô canh giữ giới bia, rốt cuộc là để gà con Phượng Ly Cửu mang theo Đản Đản, hay là Đản Đản mang theo bố nó đây?

Lúc này Long Thanh Thanh rất muốn lên mạng than thở: Các bạn ơi ai hiểu cho tui hông, chồng đột nhiên biến thành con trai rồi nè.

(Hết chính văn)
 
Back
Top Bottom