Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sau Khi Beta Biến Thành Omega Phát Hiện Ông Xã Là Tên Cuồng Chiếm Hữu

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
405,059
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
AP1GczOz9hKMp-gzmgXxYg3pOcY7oLywsvH8B4nUZRhQgGsuYkpYNVWbK7v1pGSGtAoASrSpfh8vCkXKhP0BON6WOOC-trcwdIhuAmalt-X5e8EhgjPeNsXtEicKTMRHGGc-hK0Am9AOAhGcjHfmg47BQfXe=w215-h322-s-no-gm

Sau Khi Beta Biến Thành Omega Phát Hiện Ông Xã Là Tên Cuồng Chiếm Hữu
Tác giả: Zhihu
Thể loại: Đô Thị, Đam Mỹ, Sủng, Đoản Văn
Trạng thái: Đang ra


Giới thiệu truyện:

Sau ba năm kết hôn với một alpha lạnh lùng, beta bất ngờ phân hóa lần hai thành omega. Pheromone của cậu lại không màu không mùi nên cậu mừng thầm vì có thể che giấu thân phận.

Tuy nhiên, khi xuất viện, y tá nhìn cậu bằng ánh mắt thương hại và cho cậu số điện thoại của hiệp hội Omega.

Về nhà, cậu phát hiện căn nhà và đồ đạc đều nồng nặc mùi pheromone thuốc súng của chồng. Hóa ra, chồng cậu, dù vẻ mặt lạnh nhạt, đang cố tình đánh dấu cậu bằng cách phát tán pheromone của mình.

Cậu nhận ra, mùi pheromone nồng nặc bao phủ mình chính là lý do y tá thương hại mình, vì người khác sẽ tưởng cậu bị alpha cưỡng ép đánh dấu.​
 
Sau Khi Beta Biến Thành Omega Phát Hiện Ông Xã Là Tên Cuồng Chiếm Hữu
Chương 1



Sau ba năm khi kết hôn với người chồng Alpha, Beta đột nhiên phân hóa lần thứ hai và trở thành omega.

Sau khi nhận được báo cáo thử nghiệm, beta ngửi không thấy mùi của mình: Đúng vậy, pheromone của cậu là nước không màu không.

Beta không khỏi cảm thấy nhẹ nhõm khi nghĩ đến người chồng thường xuyên không về nhà, luôn trông như một tảng băng trôi mỗi khi hắn trở về.

Suy cho cùng, trước ngày hai người kết hôn, hắn đã nghĩ rằng việc một omega có thân hình mảnh mai như vậy là quá rắc rối. Nếu giới tính bị lộ cậu là omega, hắn chắc chắn sẽ ly hôn.

May mắn thay, loại pheromone không mùi không vị này vẫn có thể giấu đi.

Thời gian phân hoá chỉ có ba ngày, khi y tá nhìn thấy kết quả lúc cậu làm thủ tục xuất viện, cô không khỏi nhìn Beta bằng ánh mắt vô cùng đáng thương.

Beta không hiểu lắm, đãi ngộ và phúc lợi của việc trở thành omega khá tốt, nên đây có thể coi là một điều tốt. Sau người ta lại nhìn mình như vậy

Sau khi nhận được báo cáo, cô y tá nhỏ nói với cậu: “Nếu cần thì lúc nào cũng có thể liên hệ với số điện thoại này.”

Cô y tá nhỏ viết ra một con số, mãi về sau Beta mới biết, đó là đường dây trợ giúp của Hiệp hội Omega.

Ba tiếng sau, khi Beta trở về nhà, khi mở cửa nhà ra, cậu phát hiện cả căn nhà tràn ngập mùi thuốc súng gay gắt.

Sau đó, cậu kinh hoàng phát hiện ra rằng giường, chăn, cà vạt, áo sơ mi và thậm chí cả đồ lót của mình đều có mùi hăng nồng.
Trong lúc cậu đang bối rối thì người chồng Alpha đã về tới nhà.

Ngay khi cánh cửa mở ra, beta đã bị bao phủ bởi một mùi thuốc súng nồng nặc.

Đôi mắt của Beta bị khói làm mờ đi và anh gần như ngất đi. Nhưng giọng nói thờ ơ của chồng vang lên ở cửa, anh theo bản năng đi lấy chiếc áo khoác mà chồng đã cởi ra.

Sau đó, cậu tuyệt vọng phát hiện ra mùi khói thuốc súng chính là pheromone của chồng mình.

Người chồng vẻ mặt lạnh lùng, nhưng lại thả liên tục pheromone của mình để đánh dấu lên vợ mình, hắn ôm cậu thật chặt.

Beta cố chịu đựng cơn buồn nôn, cuối cùng cũng hiểu được ý của y tá:

Chỉ vì mùi nồng nặc đanh bao lấy cơ thể cậu, những người không biết còn tưởng rằng cậu đã bị dìm trong pheromone của Alpha, ngấm vào từng đường tơ kẽ tóc của cậu.
 
Sau Khi Beta Biến Thành Omega Phát Hiện Ông Xã Là Tên Cuồng Chiếm Hữu
Chương 2



Mùi khói thuốc súng xộc thẳng vào trong khoang mũi khiến Beta choáng váng,cậu gần như phải tựa vào tường để đứng vững.

Beta cảm thấy dạ dày quặn thắt, thực quản co thắt như sắp nôn mửa, như thể cậu sẽ phun sạch mọi thứ trong bụng ngay sau đó.

Alpha đứng ở cửa, kiêu căng nhìn Beta, trên mặt lạnh lùng không cảm xúc, hắn chỉ hất cằm: "Nếu cảm thấy không thoải mái thì quay lại bệnh viện."

Beta hít một hơi để ổn định cơ thể, cầm áo khoác lên rồi treo nó trên một cái móc treo gần đó.

Cảm giác buồn nôn lại kéo đến, axit dạ dày dường như chảy ngược vào tim.

Beta cảm giác như đang đi trên một chuyến tàu lượn cảm xúc siêu tốc, đầu tiên là sự lo lắng khi mới bước vào cửa, sau đó là niềm vui khi nhìn thấy alpha, và còn bây giờ là ... cảm giác áy náy.

Những lần muốn nôn lên và xuống khiến beta không khỏi tái nhợt. Cậu không có thời gian đi vào nhà vệ sinh nên phải chạy đến bồn rửa bát và bắt đầu nôn ra.

Trước khi cậu nôn, Beta nghĩ may mà quần áo hôm nay của cậu gọn gàng nếu không sẽ bị bẩn.
Sau khi nôn, Beta tự giễu thầm trong lòng mình, nếu hắn biết mình mở vòi trước thì Alpha tưởng mình giả vờ.

Dòng nước đẩy đi những thứ cậu nôn trong bồn xuống, Beta lau tay và súc miệng với khuôn mặt tái nhợt chỉ cách hắn vài bước, Alpha dựa vào cửa và cau mày.

Alpha siết chặt viên thuốc trong tay, trong lòng như đang nổi bão.

Vào năm thứ ba của cuộc hôn nhân với Beta, Alpha vô tình tìm được một loại thuốc đặc biệt - Làm tăng khả năng mang thai của Beta.

Alpha không có ý định sử dụng - Hừ, Alpha đích thực không bao giờ dùng thuốc này!

Thế nhưng mấy ngày trước Beta đã lén hắn ra ngoài, tự mình đi đến bệnh viện.

Khi Alpha tìm thấy Beta trên thiết bị định vị, hắn đã nhìn thấy beta đang tiến vào khu vực khám của omega.

Là một Beta, cậu sẽ làm gì ở đó?

Alpha chỉ nghĩ đến hai khả năng, đó là Beta có một người bạn omega cực kỳ thân thiết…hoặc có thể là tình nhân.

Alpha nghiến răng ken két.

Để có thể kết hôn với Beta, Alpha không chỉ trả hết nợ cho Beta mà còn trả hết tiền chữa bệnh cho mẹ Beta. Sau khi kết hôn, hắn luôn cho Beta hưởng thụ cuộc sống an nhàn nhất, hắn đã phải làm việc chăm chỉ để Beta có thể thoải mái ở nhà hắn về.

Nhưng cuộc sống yên bình hắn cố gắng duy trì như vậy thực sự đã bị phá vỡ vào hôm nay.

Điều đáng buồn hơn nữa là... Alpha chỉ chọn cách tha thứ cho cậu.

Alpha nhìn lọ thuốc trong tay, ánh mắt âm trầm đầy tơ máu, hắn quyết định bỏ thuốc vào ly nước của cậu.
Sau khi Beta rửa mặt, cảm thấy khá tỉnh táo. Phía sau cậu, Alpha hiếm khi dịu dàng lại đưa rót cho cậu một ly nước ấm.

Beta cảm thấy tâm trạng của mình lại phấn chấn trở lại - Từ bao giờ nhỉ? Có vẻ như sau khi đã kết hôn Alpha bắt đầu mải mê đi làm, không còn thời gian dành cho cậu, cũng không còn thể hiện sự dịu dàng ấm áp nữa.

Hầu hết thời gian, Alpha vẫn đang làm việc cả đêm còn Beta chìm vào giấc ngủ.

Chưa kể có những giấc mơ khác nhau trên cùng một chiếc giường, thậm chí ngủ chung một chiếc giường cũng là một điều xa xỉ.

“Lên lầu đi.”

Alpha vừa nói vừa nghĩ thầm: "để Beta lên phòng ngủ nằm nghỉ".

Beta sắc mặt tái nhợt, cậu chỉ cảm thấy đau đớn - yêu cầu cậu lên lầu có phải là thấy cậu phiền không?
Beta nhận lấy cốc nước, im lặng uống rồi lặng lẽ đi lên lầu.

Có vẻ như do vừa mới phân hóa xong nên cơ thể Beta vẫn còn rất mệt mỏi. Chẳng mấy chốc cậu đã thiếp đi.
Đêm đó, beta có một... giấc mơ rất khó hiểu.

Vào cuối giấc mơ, cậu không tự chủ được mà cả người co giật mất khống chế.

Chờ cậu tỉnh lại, Beta kiểm tra quần áo của mình, phát hiện hắn không có làm ướt giường - Cậu thở phào nhẹ nhõm.

Suy cho cùng, những omega mới phân hóa thường gặp khó khăn trong việc kiểm soát phần dưới của mình nên hay dễ bị " đái_dầm"...

Bốn giờ trôi qua, màn đêm buông xuống Beta nhìn sang bên cạnh cậu, phát hiện thấy ga trải giường rất phẳng phiu, hôm nay alpha cũng không ngủ với cậu.
Không biết sau khi thân phận omega của cậu được phát hiện bọn họ có còn là vợ chồng nữa không.

Beta nắm chặt góc chăn, cảm thấy tim mình như thắt lại.
Trong phòng tắm, sắc mặt alpha âm trầm.

Hắn nhìn xuống que thử thai trên tay, hai vạch hiện rõ đã có thai.

Sau vài giây cảm xúc dâng trào, Alpha đã quyết định.
Hắn sẽ không ly hôn với cậu.

Hắn sẽ nuôi đứa bé này.

Hắn muốn giết kẻ khốn Omega đã làm cậu có thai.
 
Sau Khi Beta Biến Thành Omega Phát Hiện Ông Xã Là Tên Cuồng Chiếm Hữu
Chương 3



Beta mất ngủ đến nửa đêm, rồi lại chìm vào giấc ngủ sâu. Đêm đó, cậu mơ thấy chính mình vừa mới quen Alpha, khi đó, alpha dùng giọng điệu vô cùng ghét bỏ nói:

“Omega yếu đuối, chăm sóc sẽ tốn rất nhiều tâm sức.”

Dừng một chút, rồi nói: “Không tiện bằng beta.”

Beta trong mơ há miệng, không hỏi ra được câu nói kia: Nếu bây giờ tôi không còn tiện lợi nữa thì sao?

Tôi đã biến thành omega mà anh ghét, vậy tôi phải làm sao để trả hết nợ anh, làm sao để ở lại bên anh?

Một giấc tỉnh dậy, trời còn chưa sáng, giường chiếu sạch sẽ như mới. Đêm qua, Alpha cũng không ngủ chung với cậu.

Beta nằm trên giường, cảm giác đau nhức âm ỉ chua xót không thể kiểm soát đang lan tràn trong tim.

Cậu rất muốn nôn.

Sáng sớm tinh mơ, Alpha lái xe đến bãi đỗ xe của bệnh viện.

Camera giám sát đã được chuẩn bị sẵn cho hắn, trong hình ảnh video giám sát, cho thấy Beta đã đi vào tầng dành riêng cho Omega.

Và đi vào phòng bệnh dành riêng cho omega, liên tiếp ba ngày, ngày nào cũng ngủ lại trong phòng bệnh.

Bạn thân là bác sĩ của Alpha ngáp một cái, "Đây là khu nội trú dành riêng cho omega, khu người nhà cậu ở, chỉ tiếp nhận omega trong kỳ phân hóa và omega đang mang thai."

Alpha: “Nói cho tôi thông tin của omega đó.”

“Đây là xâm phạm quyền riêng tư của bệnh nhân.” Bác sĩ lắc đầu, “Sao cậu không nghĩ cậu ta chỉ đến thăm bạn bè? Thôi được… đến thăm ba ngày cũng lạ thật.”

“Cậu ta không có bạn omega.” Alpha nói, “Trên người cậu ta có thiết bị định vị, tôi có thể theo dõi dấu chân của cậu ta. Cậu ta đã ba năm không nói chuyện với omega nào rồi.”

“… Beta của cậu giữa chừng đã đổi phòng bệnh,” bác sĩ giả vờ không nghe thấy lời nói nguy hiểm vừa rồi, “Không thể nào mỗi omega gặp phải đều là gian phu của cậu ta.”

“Làm giám định.” Alpha đáp: “Không phải bây giờ. Tôi đã tra rồi, trong thời gian mang thai làm giám định sẽ gây tổn hại đến cơ thể cậu ta, đợi đến khi sinh con ra rồi so sánh.”

Bác sĩ cạn lời đến cực điểm thật sự sẽ tức đến bật cười. Bác sĩ cuối cùng cũng nói ra tiếng lòng:

“Chẳng lẽ cậu không cảm thấy đứa bé đó là của mình sao? Cậu là alpha, thế nào cũng dễ khiến người khác mang thai hơn omega chứ?”

“Omega cũng có ***, có thể dùng.” Alpha nhìn chằm chằm vào màn hình, đôi mắt quay lại: “Hơn nữa, cậu ta không thể mang thai con của tôi.”

Bác sĩ muốn cười ồ lên, “Cậu là alpha, còn là cấp cao –“

“Ba năm trước, tôi đã làm phẫu thuật cắt tuyến.” Alpha nói.

Tựa như đang hồi tưởng lại một chuyện nhỏ, giọng điệu của alpha bình tĩnh không chút gợn sóng: “Đương nhiên, không phải cắt bỏ hoàn toàn. Chỉ là nồng độ hormone của tôi sẽ duy trì ở mức dưới 30% so với alpha bình thường, trừ khi nhịp tim quá nhanh, cảm xúc dao động, nếu không thì tôi không khác gì beta.”

“Pheromone quyết định khả năng sinh sản. Dưới ảnh hưởng của nồng độ pheromone thấp, theo báo cáo kiểm tra sức khỏe, hoạt tính t*nh tr*ng của tôi gần bằng 0.”

“Mà một beta nam bình thường, khả năng mang thai thấp hơn 50%.”

“Nếu đây là con của tôi…” Alpha dừng lại một chút, “Vậy thì đủ để gọi là kỳ tích.”

“...Cậu điên rồi.” Bác sĩ lập tức cảm thấy hoang đường, “Lúc đó bác gái nói với tôi cậu phẫu thuật, chẳng lẽ chính là –?”

“Bà ấy nói như vậy sao?” Alpha không chút biểu cảm, “Trông cậu có vẻ rất ngạc nhiên.”

"Chuyện này thật hoang đường." Mắt bác sĩ giật giật, "Cậu không có lý do gì để làm phẫu thuật cắt bỏ, tuyến của cậu rất khỏe mạnh –"

“Tôi là alpha, cậu ấy là beta, chúng tôi không nên ở bên nhau, ở bên nhau cũng sẽ không có kết quả.” Alpha bình tĩnh kể lại, “Tất cả mọi người đều nói như vậy, tất cả mọi người đều muốn nói với tôi rằng –

“Tôi là alpha, cho nên không thể cùng người mình yêu sống trọn đời.”

“Vậy thì tôi cắt bỏ tuyến biến thành beta, sẽ không ai có thể ép buộc tôi, cũng sẽ không ai đi ép buộc cậu ấy.”

"Beta là giới tính rất tiện lợi." Alpha nói nhẹ, "Tự do tự tại, không gò bó. Cắt bỏ một cái tuyến, đổi lấy hạnh phúc bình yên ổn định như vậy, rất đáng giá."

“…” Bác sĩ gõ gõ màn hình, “Vậy cái này thì…”

Alpha: “Chắc chắn là người khác quyến rũ.”

“Cậu ta rất ngây thơ, rất dễ bị người khác lừa gạt bằng những lời ngon ngọt.”

“...Vậy sau đó thì sao? Tìm được omega đó, cậu định làm gì?” Bác sĩ nói, bỗng ngửi thấy trong không khí thoảng một mùi nhè nhẹ, giống như mùi pháo hoa tàn, bay lơ lửng trong không trung. Càng ngày càng nồng.

“Không làm gì cả.”

Alpha cầm áo khoác lên, “Chỉ là để tránh đứa bé có hai người cha, tôi sẽ làm một vài biện pháp phòng ngừa.”

Anh nhìn bác sĩ, giọng nói rất bình tĩnh, "Tôi làm việc rất sạch sẽ."

Thấy bác sĩ bịt mũi, "Mùi pháo nồng quá... mau thu lại pheromone của cậu đi!"

“Xin lỗi.” Alpha nói, “Nhưng tuyến của tôi bị tổn thương rồi, không ngửi thấy mùi pheromone. Cậu chịu khó vậy.”
 
Sau Khi Beta Biến Thành Omega Phát Hiện Ông Xã Là Tên Cuồng Chiếm Hữu
Chương 4



Xe của alpha đỗ dưới khu nội trú. Bác sĩ từ trong tòa nhà ra, ngồi vào ghế phụ lái, mệt mỏi: "Khốn thật... Không được. Không tra ra, bọn họ suýt coi tôi là buôn Omega."

Alpha: "Không có thông tin gì sao?"

"Không!" Bác sĩ nói, "Thông tin Omega bảo mật lắm, Omega đang phân hóa đều vị thành niên. Hồ sơ bệnh nhân bị khóa, chỉ nhân viên trực mới xem được."

"Không đúng, cũng có chút." Bác sĩ ghi lại: "Thảo mộc, hoa hồng, cam quýt... còn có mùi nước lọc."

Đưa tờ giấy cho alpha: "Đây là mùi pheromone của omega nhập viện gần đây."

"Cảm ơn." Alpha nói, "Tôi sẽ tra omega tương ứng."

"Cậu bình thường chút đi? Tôi không muốn thành đồng phạm giết người thuê." Bác sĩ nói, "Ý tôi là mua pheromone nhân tạo mùi này."

Bác sĩ giải thích: "Pheromone bạn đời giúp giảm ốm nghén. Mua pheromone nhân tạo đi, nếu beta nhà cậu bình tĩnh, nghe lời, buồn ngủ trước mùi nào, kẻ gian phu chính là mùi đó."

Alpha suy tư.

Hỏi: "Cả thai kỳ đều cần an ủi sao?"

"Nên là có." Bác sĩ nói, "Nhắc cậu, an ủi mà quá nhiều pheromone sẽ gây nghiện (nghiện thai kỳ). Pheromone nhân tạo mùi nồng, cẩn thận dùng."

"Đừng ảo tưởng dùng pheromone làm vợ nghiện cậu. Kẻ gian phu mà lộ diện, pheromone tự nhiên còn quyến rũ hơn."

Alpha im lặng, tặc lưỡi không cam lòng.

Beta ngồi một mình đến chiều, thấy mệt mỏi, buồn ngủ, u sầu. Thì ra thành Omega đau khổ vậy, Beta nằm nghĩ.

Trằn trọc không ngủ được, dậy thấy số điện thoại của y tá. Beta gọi.

Giọng nữ ngọt ngào hỏi: "Bạn cần giúp gì?"

"Tôi muốn hỏi... một người bạn." Beta cẩn trọng.

"Ừm, bạn của bạn."

"Cậu ấy mới thành omega. Pheromone chồng nồng quá, xông mùi cả phòng. Cậu ấy không thích."

"Là kỳ mẫn cảm." Bên kia đáp, "Không sao. Pheromone alpha chỉ ngửi được trong một mét, kỳ mẫn cảm mới nồng vậy. Nếu bạn sợ, có thể thương lượng, an ủi chồng."

"Kỳ mẫn cảm...? Nhưng chúng tôi... họ đã lâu không có 'chuyện ấy'."

Giọng người nghe máy chậm lại: "Ý bạn là, bạn của bạn nói chồng nồng nặc pheromone mà họ đã lâu không tiếp xúc?"

"Đúng vậy."

"Tôi hiểu, chuyện này khó chấp nhận. Nhưng có nhiều omega từng gặp tình huống này, cả tôi."

Beta ngớ ra: "Hả?"

Người nghe máy thở dài: "Bình thường, alpha chỉ có mùi nồng nặc sau khi giải tỏa."

Beta cứng người.

"Đừng xấu hổ, không phải lỗi của bạn. Là Alpha ngoại tình có vấn đề..."

Đầu óc Beta ong ong.

Năm giờ chiều, Alpha về nhà. Beta cố xuống giường. Đầu óc vẫn còn kết luận của người nghe máy, chữ "ngoại tình" cứ quanh quẩn, đè nặng lên beta.

Chỉ vài bước, Beta đi rất chậm. Nhớ lại ngày cưới, Alpha trả viện phí, yêu cầu Beta kết hôn. Ở bên người mình thích, cứu được mẹ, đúng là trời ban. Nhưng lúc đó Beta không biết, cậu không còn quyền từ chối. Cậu thành vật sở hữu của Alpha, phải chịu đựng sự lạnh nhạt, từ chối, thậm chí... ngoại tình.

Có lẽ Alpha không ngoại tình. Beta cười tự giễu, mở cửa, đối diện chồng.

Beta giật mình: "A, anh, hoan, hoan nghênh anh về..."

Alpha mặt không cảm xúc nhìn cậu.

Beta run rẩy, mùi thuốc súng nồng nặc. Beta cố gắng kìm nén, tìm chuyện nói.

Alpha đột ngột nói: "Từ hôm nay tôi ngủ phòng khách."

Beta chấn động.

Cảm xúc cực đoan khiến pheromone mùi nước lọc xuất hiện, mùi thuốc súng như bị bao phủ. Giống như pháo nổ xong bị mưa dội, mùi tro tàn ẩm ướt.

Beta vừa chuyển thành omega vịn vào cửa, mặt trắng bệch. Bình tĩnh... Đừng phát tán pheromone, đừng để anh ta biết mình là...

Bỗng, mùi thảo mộc dịu nhẹ xộc tới, từ alpha lan tỏa, xuyên qua mùi thuốc súng, phá tan hơi ẩm, quấn lấy mùi thuốc súng.

Đây là pheromone của omega. Ngọt ngào, thư giãn.

[Anh ta ngoại tình rồi.] Giọng điện thoại vang lên.

Mùi thảo mộc nồng nặc, đường hoàng bao phủ alpha. Người chồng ghét Omega, lại tùy ý để mùi hương đó bao bọc.

Beta hít sâu. Khoang mũi như nghẹn lại, mùi thảo mộc lan tỏa, là tuyên chiến hay chế giễu? Beta không biết.

Alpha vào phòng ngủ, lấy đồ, khi ra cửa thì ống tay áo bị beta kéo lại.

"…Tại sao?" Beta hỏi khẽ. "Tại sao ngoại tình? Omega kia tốt đến vậy sao? Anh bỏ qua thành kiến, chịu đựng pheromone của cậu ta..."

Alpha nhìn tay mình bị kéo, mày giãn ra rồi lại nhíu, "Không hợp." - Đã có thai rồi, ngủ chung sẽ lại không thích hợp...

Beta loạng choạng, cười khổ, alpha và beta vốn dĩ không hợp. Huống chi cậu còn là omega.

Alpha nói, nhìn beta: "Chưa ăn cơm? Dọn dẹp, ra ngoài ăn."

"Tôi... tôi hơi buồn ngủ." Beta nắm chặt tay, giữ lại hơi ấm của alpha. Hốc mắt không kìm được nước, cậu cúi đầu, "Tôi nằm thêm chút."

Cửa đóng lại. Alpha nhìn ống tay áo, xoa nhẹ đến khi hơi ấm tan đi.

Buồn ngủ.

Lưu luyến.

Alpha hiểu ra, gọi bác sĩ.

"Con đ* kia có mùi cỏ." Alpha nói, "Tôi đặt mười thùng pheromone nhân tạo mùi thảo mộc."
 
Sau Khi Beta Biến Thành Omega Phát Hiện Ông Xã Là Tên Cuồng Chiếm Hữu
Chương 5



Thời gian quay trở lại buổi chiều, bác sĩ đang ngồi trong xe đột nhiên ngửi thấy một mùi thuốc súng bốc lên, anh ta nhìn về phía alpha, không nhịn được nói:

"Có phải kỳ mẫn cảm của cậu đến rồi không?"

Alpha không ngẩng đầu lên, trên màn hình điện thoại hiện lên [Cách chăm sóc beta mang thai] [Thực đơn cho bà bầu] [Cách đối phó với tiểu tam]...

"Có mùi?" Alpha đáp, chụp ảnh màn hình thực đơn cho bà bầu, lưu vào ghi chú, "Xác suất không cao. Sau phẫu thuật, mức độ tin tức tố của tôi không ổn định, ba năm qua chỉ xuất hiện một lần kỳ mẫn cảm, là vào ba tháng trước."

"Cái này của cậu tính là tai nạn y khoa." Bác sĩ đã cạn lời, "Đi đến khu tin tức tố đi. Tin tức tố của cậu quá không bình thường, nếu không can thiệp kịp thời thì..."

Alpha mắt không chớp: "Không cần thiết. Tôi hiểu rõ cơ thể của mình. Mức độ pheromone của tôi luôn ổn định, hôm nay chỉ là ngoài ý muốn."

Xe chạy dọc theo đường, sắp ra cổng bệnh viện.
Bác sĩ đảo mắt, "Vợ cậu sẽ bị tin tức tố của cậu làm cho rối loạn pheromone, phản ứng thai nghén sẽ càng nghiêm trọng hơn."

Alpha im lặng.

Chiếc xe lại quay đầu, chạy ngược vào trong bệnh viện..

Định vị vang lên: [Quay đầu, điểm đến: Khu tin tức tố]

Kết quả kiểm tra nhanh chóng có, ba chữ "kỳ mẫn cảm" được in đậm phóng to trên phiếu báo cáo, bác sĩ phụ trách kiểm tra nghiêm túc nói:

"Cậu đã từng phẫu thuật đúng không? Có vẻ như tuyến thể chỉ bị cắt bỏ một phần, bây giờ đang tự phục hồi..."

"Phục hồi?" Alpha hỏi.

"Bên cạnh cậu có một omega có độ phù hợp rất cao. Tin tức tố của cậu ta đang từ từ k*ch th*ch tuyến thể của cậu phát triển, chỉ cần tiếp tục ở cùng cậu ta, xác suất tuyến thể phục hồi là rất cao."

Bác sĩ kiểm tra lớn tuổi cười nói: "Kỳ mẫn cảm của cậu có lẽ cũng là do cậu ta, đây là chuyện tốt, chàng trai. Trong giai đoạn này, mức độ tin tức tố của cậu sẽ rất cao, cảm xúc dao động lớn, nhớ bảo bạn đời an ủi nhiều hơn."

Alpha cau mày, trong lòng nghĩ đến một người.

Anh hỏi, "Nếu ngừng tiếp xúc với omega đó, tuyến thể có tiếp tục phục hồi không?"

Sau khi nhận được câu trả lời là không, alpha đứng dậy rời đi.

Ra khỏi khoa, đưa tờ giấy cho bạn tốt.

Dưới lầu có cửa sổ bán tin tức tố nhân tạo, nhân lúc bạn thân là bác sĩ xem báo cáo, Alpha đã mua tin tức tố mùi cỏ cây, đang chuẩn bị tiêm vào cánh tay.

Nhưng bác sĩ lại ngăn lại: "Đừng tiêm vội. Tin tức tố của cậu quá không ổn định. Tiêm vào rồi có khi lại có bệnh nhân khiếu nại chúng ta đốt pháo trong bệnh viện đấy."

Lại mua thêm miếng dán ngăn mùi, bác sĩ vừa xem báo cáo vừa lải nhải, "Thật ra cũng không cần phải gấp như vậy đâu? Đợi hết kỳ mẫn cảm rồi cậu kiểm tra lại cũng kịp mà."

"..." Alpha nhìn kim tiêm đâm vào dưới da, chất lỏng trong suốt chảy vào mạch máu, tin tức tố đang sục sôi khắp người bắt đầu theo bản năng bài xích vật nhân tạo, dâng lên một cảm giác đau nhói nhè nhẹ.

Chất lỏng trong suốt và nước chảy ra từ vòi nước chồng lên nhau, Alpha nhớ lại hôm đó Beta cúi người bên bồn rửa mặt nôn mửa, sống lưng run rẩy, mồ hôi mịn ở sau gáy làm ướt góc áo.

Mắt khẽ cụp xuống, giọng Alpha bình thản: "Nhanh chóng tìm ra mùi hương đó, cậu ấy sẽ dễ chịu hơn nhiều."

Mức độ tin tức tố của Alpha trong kỳ mẫn cảm tăng lên, sự khao khát tin tức tố của bạn đời cũng tăng theo, cần nhiều tiếp xúc cơ thể hơn.

Lần kỳ mẫn cảm trước, Alpha hoàn toàn không biết gì, khi phát hiện không đúng thì đã làm ổ trên giường. Trên giường khắp nơi vương vãi đồ lót của Beta, còn Beta thì bị anh ôm trong lòng, đến cả đầu ngón tay cũng có vết răng.

Nhưng cho dù như vậy, thấy Alpha tỉnh táo lại, phản ứng đầu tiên của Beta lại là vòng tay ôm lấy cổ chồng, đặt một nụ hôn lên khóe môi Alpha.

"Em vẫn có thể... tiếp tục mà." Giọng nói ướt át, như bông gòn bị ngấm nước, văng vẳng bên tai Alpha.

Alpha nghe thấy một sợi chỉ mỏng manh tên là lý trí đang lung lay sắp đổ trong não mình—— 'Tách" một tiếng, đứt gãy.

Nghĩ đến kết quả lần đó, Alpha quyết định ngủ riêng với Beta.

Nhưng kỳ mẫn cảm lần này dường như đặc biệt khó chịu đựng. Nửa đêm đến, tuyến thể giật giật, hơi thở của Alpha cũng trở nên nóng rực.

Không kìm được mà cuộn tròn người lại, ôm lấy quần áo trong lòng——đồ lót của Beta áp vào lồng ngực, nhưng lại không có bất kỳ mùi hương nào.

Beta không có mùi, quần áo của cậu không có tác dụng an ủi nào cả. Việc làm ổ đối với Alpha chẳng có tác dụng gì, gân xanh trên cánh tay Alpha đang ôm quần áo nổi lên, các đầu ngón tay nắm chặt quần áo, anh khao khát muốn nắm lấy thứ gì đó, cắn lấy thứ gì đó... Anh muốn...

Tỉnh táo lại, Alpha đã đứng trước cửa phòng ngủ chính.

Cửa không tiếng động mở ra, ánh sáng bên ngoài thành vệt, chảy vào phòng ngủ.

Alpha bước chân nhẹ nhàng, thành thạo, lặng lẽ tiến đến bên giường.

Beta đã ngủ, hơi thở đều đặn, quay lưng về phía Alpha.

Alpha cúi người xuống, theo bản năng, răng nanh chạm vào gáy Beta, da thịt tiếp xúc với răng của Alpha, hưng phấn trào lên, như một dòng điện nhỏ dọc theo mạch máu phóng điện, khiến Alpha dừng lại một chút, mới kìm được hơi thở nặng nề.

Trong vài giây dừng lại này, Beta cũng cẩn thận nắm chặt một góc gối.

Mùi thuốc súng nổ tung khiến Beta đang ngủ giật mình tỉnh giấc, thứ khiến cậu sởn gai ốc hơn là——Alpha lại hôn lên gáy của cậu.

"…Bảo bối."

Tim Beta đập loạn xạ, không tự chủ được mà muốn ưm một tiếng.

Không khí quyến rũ, bầu không khí mờ ám. Giây tiếp theo, giường đột nhiên rung lắc, một tiếng tát giòn tan vang lên trong phòng.

...?!

Beta giật mình quay người lại, đối diện với Alpha mặt không cảm xúc.

Đối phương nhìn chằm chằm vào cậu, dường như hơi ngẩn ra. Sau đó nhanh chóng đứng dậy, trên mặt mơ hồ có thể thấy vết đỏ...

"Đi đâu?" Beta kéo lấy vạt áo Alpha.

Beta nuốt nước bọt, ...cởi cúc áo của mình, "Không tiếp tục sao...?"

Cậu nhẫn nhịn xấu hổ, gần như không dám ngẩng đầu lên.

Nhưng...

"Mặc quần áo vào." Alpha quát lớn.
 
Sau Khi Beta Biến Thành Omega Phát Hiện Ông Xã Là Tên Cuồng Chiếm Hữu
Chương 6



"Mặc quần áo vào."

Nghe thấy lời nói đó, sự xấu hổ và kinh hãi trên người như mưa bão ập xuống.

Beta không hiểu, tại sao Alpha lại thân mật đến cực điểm khi cậu ngủ, rồi lại từ chối lời mời của cậu khi cậu tỉnh dậy.

Khuy áo lỏng lẻo trên người, khuy áo mở hé dán vào da thịt, Alpha trước mặt quần áo chỉnh tề, khiến cậu giống như một thằng hề nhảy nhót.

Mở miệng, hai chữ "tại sao" xoay quanh trong miệng hồi lâu rồi lại bị nuốt xuống.

Beta buông tay, cảm giác buồn nôn lại cuộn trào lên.

Cậu có tư cách gì mà hỏi tại sao? Beta tự giễu nghĩ.

Cậu là hàng hóa mà Alpha mua, là hàng hóa tự nguyện bán cho Alpha để lấy tiền chữa bệnh cho mẹ.

Vào khoảnh khắc thực hiện hôn ước, quan hệ giữa cậu và Alpha không thể trở lại tình yêu ban đầu được nữa, chỉ là một giao dịch.

Alpha phải chịu đựng tất cả mọi thứ của cậu, vì đây là trả nợ.

Thật ra đáng lẽ phải biết có ngày này, Beta nghĩ.

Từ khi nhận tiền của Alpha, mối quan hệ này đã đi đến hồi kết.

Beta dựa vào đầu giường, nhìn ánh sáng phát ra từ phòng vệ sinh, mơ hồ nghe thấy tiếng nước róc rách.

Là Alpha đang tắm bên trong.

Mùi thuốc súng trong không khí đã nhạt đi nhiều, nhưng lại khiến Beta không còn thấy khó chịu nữa.

Mùi hương nhàn nhạt khiến Beta nhớ lại những ngày cùng Alpha đón Tết, mùi vị còn sót lại sau khi pháo nổ.

Lúc đó mẹ vẫn chưa bệnh, Alpha vẫn chưa phân hóa, họ chỉ là một cặp tình nhân bình thường.

Sau đó, mọi hạnh phúc đều tan thành mây khói.

Beta nhắm mắt lại, một cơn buồn ngủ không tên ập đến.

Ông trời dường như đã chiếu cố mình một lần, Beta mơ mơ màng màng nghĩ.

Đêm nay ngủ, cậu lại hiếm khi cảm thấy an tâm.

Trong phòng tắm bao phủ hơi nước mờ ảo, nước lạnh từ vòi hoa sen phun ra, rơi trên da thịt mang theo hơi lạnh.

Alpha nhắm mắt bình ổn hơi thở, một lúc sau, anh tắt vòi hoa sen.

Lấy bộ đồ ngủ đã chuẩn bị sẵn, mở ra, Alpha ngơ ngác nhìn hồi lâu.

Quần áo nhỏ hơn dáng người của Alpha một vòng, cổ áo còn hơi nhăn, dường như vừa mới cởi ra không lâu.

Nếu Beta ở đây, cậu sẽ nhận ra đây là bộ đồ ngủ mà cậu vừa mới ném vào giỏ đồ bẩn trước khi đi ngủ.

Giây tiếp theo, Alpha cực kỳ cẩn thận vùi mặt vào bộ đồ ngủ, từ cổ áo đến cổ tay, không ngừng ngửi, dường như mỗi một chút mùi hương trên bộ quần áo này đều như trân phẩm, cần phải thưởng thức từng chút một.

Nhưng trên đó gần như không có mùi gì, chỉ hơi vương mùi sữa tắm mà Beta thường dùng, Alpha ấn chóp mũi vào bộ quần áo mềm mại, cọ xát cúc áo ở cổ áo.

Cái cúc nhỏ tròn trắng, khiến anh nghĩ đến làn da trắng nõn ẩn hiện khi Beta cởi khuy áo...

Nhắm mắt lại, Alpha hít sâu một hơi.

Thật nguy hiểm.

Suýt chút nữa không kìm được.

Cho dù bác sĩ nói có thể quan hệ trong thời kỳ mang thai, nhưng Beta mang thai vốn đã không dễ dàng, anh không thể cầm thú như vậy, vì thỏa mãn d*c v*ng của mình mà làm tổn thương cơ thể của Beta.

Hít hà mùi hương nhàn nhạt trên bộ đồ ngủ, cho đến khi tim đập bình thường, Alpha mới nhớ ra gọi điện lại cho bác sĩ.

Anh cần đưa Beta đi kiểm tra, cơ thể mang thai cần được chăm sóc cẩn thận, anh phải nghe theo lời dặn của bác sĩ.

Đầu dây bên kia vừa được kết nối, giọng nói ồn ào của bác sĩ vừa vang lên, thì cửa phòng vệ sinh bị gõ.
Giọng của Beta vọng qua cửa, dường như đã hạ quyết tâm gì đó:

"Chúng ta nói chuyện đi, Tần Trì."

Giọng điệu nghiêm túc khiến nội tâm Alpha dậy lên một sự kích động vi diệu, bác sĩ ở đầu dây bên kia không ngừng nói "Alo?".

Rất phiền, vặn nhỏ âm lượng đến mức nhỏ nhất.

Cúp điện thoại, Alpha trả lời Beta: "Có chuyện gì? Muộn thế này rồi, mai nói đi."

Một dự cảm không tốt vang vọng trong đầu, ngón tay Alpha không kìm được mà co rút lại.

Chỉ cần Beta không nói rõ, anh hoàn toàn có thể giả vờ như không có chuyện gì xảy ra để tiếp tục cuộc hôn nhân này, anh nguyện nuôi dưỡng Beta và con của người khác, chỉ cần có thể giữ Beta ở bên cạnh.

Nếu thật sự không được... nếu thật sự không được, cho dù Beta thích cái cây kia hơn...

..Không được, anh không thể để Beta ở bên người khác.

Máu như đông lại, hơi lạnh từ lòng bàn chân từ từ bò lên, cuộc hôn nhân mà trước đó không lâu trong mắt Alpha còn hoàn hảo đến từng chi tiết, giờ phút này lại mong manh như giấy, Alpha không kìm được mà nghĩ, liệu Beta có ý định ly hôn rồi không, hoặc là bây giờ đã chuẩn bị nói rõ chuyện ly hôn với anh.

"Chuyện rất quan trọng," Beta do dự một lát, "Anh mở cửa ra, chúng ta nói chuyện."

Trong giây phút trước khi chìm vào giấc ngủ, Beta đã hạ quyết tâm, nếu Alpha có người khác, cậu cũng không cần mặt dày mày dạn ở lại.

Có lẽ là do cảm giác bi thương khó tả đêm nay đã tiêu tan đi không ít, Beta cảm thấy cơ thể dễ chịu hơn nhiều, cuối cùng cậu cũng tìm lại được lý trí của mình trong biển cả đau buồn, đem nó tải lại vào não bộ.

Cuộc hôn nhân méo mó này đáng lẽ phải chấm dứt rồi, cậu sẽ trả hết tiền cho Alpha, để cho vị Omega kia có danh phận đường hoàng.

——Giống như tất cả mọi người mong đợi, vốn dĩ họ không nên ở bên nhau.

Cửa mở ra, Alpha dường như đang nghe điện thoại của ai đó, nhìn cậu, rồi cúp điện thoại.

Ánh đèn ấm áp của phòng vệ sinh chiếu cả căn phòng thành một màu vàng rực, Alpha đứng ngược sáng trước mặt Beta, "Không cần nói nữa." Alpha nói.

"Anh biết em muốn nói gì."

Cái mùi thuốc súng xộc lên trời lại một lần nữa ập đến, mơ hồ có thể ngửi thấy mùi tro tàn sau khi cháy, báo hiệu cảm xúc của chủ nhân đã lên đến cực điểm.

Trong tin tức tố nồng nặc, Beta gần như phải vịn vào thứ gì đó mới có thể đứng vững, cậu cảm thấy hơi thở dường như bị mùi thuốc súng bóp nghẹt, oxy chui vào phổi đều là nóng rực.

"Cái Omega kia..." Beta hít sâu một hơi, chỉ cảm thấy mùi thuốc súng gần như tràn ngập khoang mũi, dường như giây tiếp theo có thể bốc cháy.

"Chúng ta không thể ly hôn." Alpha tiến lên một bước, "Cho dù có bao nhiêu Omega, anh cũng không thể ly hôn với em."

Nhất định phải dày vò đến mức này sao? Beta cuối cùng cũng không kìm được, đẩy Alpha ra, chạy đến bồn rửa mặt nôn mửa.

Alpha đi theo, nhẹ nhàng vỗ lưng beta, giọng nói như mang theo tiếng thở dài, "Sáng mai đi bệnh viện."

Người Beta run lên, chỉ nghe giây tiếp theo, Alpha nghiêm giọng.

"Em không thể giấu được anh, Hứa Khinh."

"Sáng mai, anh sẽ đưa em đi kiểm tra."

Beta ủ rũ cúi đầu, ừ một tiếng.
 
Sau Khi Beta Biến Thành Omega Phát Hiện Ông Xã Là Tên Cuồng Chiếm Hữu
Chương 7



Beta gần như không nhớ nổi mình đã trở lại giường như thế nào, cậu nằm đó, bất động nhìn ra bệ cửa sổ.

Cho đến khi ánh trăng xuyên qua rèm cửa dần mỏng đi, rồi dần bị ánh nắng ấm áp thay thế.

Bình minh đến, Beta muốn dậy, lúc này mới phát hiện cơ thể trở nên rất cứng đờ, trở mình xuống giường cũng rất khó khăn.

Khi đánh răng rửa mặt, mắt nhìn vào nước đọng trong bồn rửa, nhìn dòng nước xoáy cuộn xuống, trong đầu đột nhiên nhớ lại cảnh nôn mửa đêm qua, Beta không nhịn được, lại gục xuống nôn.

Trong dạ dày không có gì, chỉ có nước chua từ cổ họng trào ra, Beta nôn đến mức gần như không đứng thẳng người được, loạng choạng s* s**ng xung quanh, đầu ngón tay nắm được chiếc khăn mềm mại.

Nhấc lên, còn chưa chạm vào mặt, đã ngửi thấy một mùi thuốc súng nhàn nhạt.

Là mùi tin tức tố của Alpha.

Lấy nhầm khăn rồi, Beta nhanh chóng ý thức được. Cậu muốn đổi khăn, nhưng một mùi thuốc súng nhàn nhạt lại lướt nhẹ vào mũi.

Rất nhạt, gần như không thể nhận ra, nhưng lại tàn phá tất cả lý trí của Beta.

Giống như một luồng điện nổ tung, Beta cảm thấy toàn thân như bị điện giật, mùi thuốc súng theo khoang mũi tiến vào toàn thân, len lỏi vào từng dây thần kinh, dâng lên một cảm giác tê dại kỳ lạ.

Sau gáy nóng lên, bắt đầu giật giật. Dường như có một âm thanh không tên thúc giục Beta, khiến cậu không nhịn được mà khao khát nhiều hơn.

Mùi hương này gần như khiến cậu nghiện, một sự an tâm và buồn ngủ khó hiểu từ từ dâng lên trong mùi hương này. Beta dần cúi đầu, theo bản năng hấp thụ nhiều mùi hương hơn.

"Hứa Khinh?"

Đúng lúc này, tay nắm cửa bị người ta vặn ra. Giọng Alpha vang lên, mang theo sự lạnh lùng thường thấy.

Lý trí chợt bừng tỉnh, Beta kinh hoàng nhìn về phía Alpha, lại nhìn chiếc khăn trong tay.

Cậu gần như vùi mặt hoàn toàn vào chiếc khăn của Alpha, si mê ngửi mùi hương của Alpha.

Mặt Beta trắng bệch, chiếc khăn trong tay biến thành một quả cầu lửa nóng rực, cầm cũng không được mà buông cũng không xong.

Cậu vội vàng muốn giải thích, nhưng tang chứng vật chứng rõ ràng, không biết phải mở lời thế nào, mùi thuốc súng xung quanh bốc cháy, đè ép cậu gần như không thở nổi.

Đang tức giận sao? Beta ngửi mùi thuốc súng nghĩ, cậu cũng không hiểu nổi mình bị làm sao nữa, sao lại có thể làm ra chuyện hoang đường như vậy...

"Em, e..m không phải..." Cuối cùng, Beta nghiến răng giải thích, "Em cũng không biết tại sao... tự nhiên lại rất muốn ngửi..."

"Rất bình thường." Alpha cắt ngang lời cậu, "Bây giờ em là như vậy."

Mặt Beta càng trắng bệch, bây giờ là như thế nào?

Trong một khoảnh khắc, cậu nghĩ đến vô số từ ngữ khó nghe.

Cuối cùng đều rơi vào một ý nghĩ duy nhất: bây giờ là Omega.

Omega mà Alpha ghét nhất.

Beta thất thần bước ra khỏi phòng tắm, chỉ muốn nhanh chóng đến bệnh viện, làm xong kiểm tra.

Đợi Alpha xác định thân phận Omega của mình, thì có thể đón nhận tất cả kết cục.

Trong phòng tắm, Alpha cầm chiếc khăn đó lên.

Ngơ ngác nhìn một lúc, muốn treo khăn lại cho ngay ngắn, lại có chút luyến tiếc những nếp gấp mà Beta đã làm xộc xệch trên đó.

Suy nghĩ một lát, anh lấy tin tức tố mùi cỏ cây mang theo người, xịt lên bề mặt chiếc khăn.

Em ấy sẽ lại dùng thôi. Alpha vui vẻ để khăn lại vị trí cũ.

Trong xe thoang thoảng mùi cỏ cây, Beta vừa lên xe đã cảm nhận được.

Sự tồn tại của Omega chưa từng gặp mặt kia lại mạnh mẽ đến vậy, gần như bao phủ mọi ngóc ngách xung quanh Alpha.

Beta nín thở vài lần, cuối cùng mở cửa sổ thông gió, mới hơi làm dịu đi một chút mùi hương.

Đường đi xa xôi, ánh mặt trời chiếu vào, đầu mũi mơ hồ ngửi thấy một chút mùi thuốc súng ẩn trong mùi cỏ cây, mùi hương này khiến Beta buồn ngủ.

Không biết tại sao, tốc độ xe của Alpha rất chậm, chạy ổn định, dưới sự v**t v* nhẹ nhàng của ánh ban mai, beta nhắm mắt lại.

Khi mở mắt ra lần nữa, thì đã đến dưới lầu bệnh viện.

Kiến trúc bệnh viện đều na ná giống nhau, khiến Beta không khỏi nhớ lại lần đến bệnh viện làm thủ tục khám bệnh lần trước.

Lúc đó cậu chỉ nghĩ là cảm cúm sốt thông thường, chân bước hờ hững đi làm thủ tục lấy thuốc, khi đang cầm chai truyền dịch đi vào nhà vệ sinh thì máu dồn ngược, y tá đến quan sát, sau đó đột nhiên hét lên rồi đưa cậu vào khu nhà Omega.

Đó là lần đầu tiên beta nằm lên giường đẩy y tế, nhìn một đám người bận rộn trước mặt mình, bàn luận sôi nổi, cuối cùng nói với cậu:

"Anh Hứa, hiện tại anh đang trong quá trình phân hóa lần hai, kết quả cho thấy, bây giờ anh là một Omega... Đây là một hiện tượng rất hiếm gặp, anh cần nhập viện theo dõi..."

Ký ức đột ngột gián đoạn.

Không biết từ khi nào Beta đã đến phòng khám, không có bất kỳ thủ tục rườm rà nào, cả quãng đường này đều thông suốt, dường như tất cả các bước đã được chuẩn bị sẵn, chỉ chờ cậu đến.

Alpha dẫn cậu vào, trong phòng bệnh là một bác sĩ beta hiền từ. Cô ấy nhẹ giọng hỏi han tình trạng sức khỏe của beta.

"Tên?"

"Hứa Khinh." Alpha nói.

"Tuổi?"

"27." Alpha tiếp tục.

"Hiện tại có chỗ nào không khỏe?"

"Nôn mửa, buồn ngủ, chán ăn." Alpha nói.

"Kéo dài bao lâu rồi?"

"Có lẽ là--"

"Anh là Hứa Khinh sao?" Bác sĩ hỏi Alpha.

Beta cúi đầu, không nhịn được mà bật cười.

Những câu hỏi tiếp theo khác rất nhiều so với khi phân hóa, tập trung hỏi về lần cuối cùng Beta có hành vi gì, phản ứng buồn nôn kéo dài bao lâu, trong trường hợp nào thì sẽ giảm bớt.

Beta thậm chí còn được đưa đi chụp siêu âm, sau khi kết thúc, trở lại phòng khám, máy in đang xì xào nhả ra những tờ giấy báo cáo mới tinh.

Ra trước là từng tấm ảnh, rất mờ, gần như không nhìn ra được chụp cái gì.

Bác sĩ rất dịu dàng: "Thai nghén 3 tháng, thai nhi khỏe mạnh. Nhưng gần đây không nên có những biến động cảm xúc mạnh, bạn đời cần chú ý nhiều hơn."

Alpha gật đầu, nghiêm túc ghi lại.

Beta ngẩn người, "...Thai nghén? Ba tháng?... Thai nhi gì?!"

Vừa nói ra lời này, cả Alpha và bác sĩ đều quay đầu lại nhìn cậu.

Bác sĩ phản ứng trước: "Anh không biết sao? Khó trách, chúc mừng anh Hứa, anh đã có thai rồi."

Alpha cau mày, "Em không biết sao? Anh không..." ngập ngừng một chút, lại như phanh gấp, giọng điệu đột nhiên bình thản trở lại, "...Anh chưa nói với em, xin lỗi."

"Đây là..." Alpha tiến lại gần Beta, "Con của chúng ta."

Tấm ảnh mờ ảo được đưa đến trước mặt Beta, thai nhi gần như không nhìn ra hình dạng trong ảnh giống như những đốm sáng mơ hồ, trong một khoảnh khắc, dường như vui mừng và lo lắng đồng thời ập đến, cậu đã có một đứa con, một sinh mệnh mới, kết tinh của cậu và Alpha.

Nhìn vẻ mặt không thể tin nổi của Beta, Alpha âm thầm cụp mắt xuống.

Đó là một Omega vô trách nhiệm đến mức nào? Vậy mà lại để người yêu của mình phải chịu đựng đau khổ lớn đến vậy, thậm chí ngay cả việc mang thai cũng không biết...

Nhưng như vậy lại càng thuận tiện cho anh ra tay.

Trong lúc suy nghĩ lung tung, Alpha đã nghĩ ra cách đưa đứa trẻ không có quan hệ huyết thống này vào danh nghĩa của mình, anh sẽ làm hoàn hảo không một kẽ hở, để tất cả mọi người đều biết Beta mang thai con của anh.

"À đúng rồi, hai người đến nhầm chỗ rồi." Bác sĩ kiểm tra xong những tài liệu còn lại, nói, "Omega có khu nhà riêng, lần sau cứ đến thẳng đó là được."

"...Cái gì?"

Nhìn ánh mắt ngạc nhiên của Alpha, Beta có chút hoảng hốt, ngón tay cầm báo cáo run rẩy.

"Vậy nên anh đưa tôi đi kiểm tra, không phải vì..."

"Anh phát hiện ra tôi là Omega sao?"
 
Sau Khi Beta Biến Thành Omega Phát Hiện Ông Xã Là Tên Cuồng Chiếm Hữu
Chương 8



Omega? Cái gì Omega?

Âm thanh của Beta dường như trở nên rất xa trong một khoảnh khắc.

"Anh... anh mấy ngày trước đi đến tòa nhà Omega, là vì phân hóa, đúng không?" Alpha hỏi.

Âm cuối gần như run rẩy, anh hoàn toàn mất đi phong độ, khuôn mặt vốn dĩ không chút biểu cảm gần như là cầu xin nhìn Beta, lời nói thận trọng trở nên rời rạc: "Cái mùi cỏ... cái mùi hương cỏ cây... em không thích mùi cỏ cây, đúng không?"

Lời vừa thốt ra, Alpha cũng không nhận ra điều gì bất thường. Anh luôn luôn coi trọng việc kiệm lời, cẩn trọng trong lời nói. Nhưng lời nói lúc này lại lộn xộn, khiến người nghe không hiểu gì.

Anh muốn nói quá nhiều, muốn nói người tình của Beta có phải là Omega có mùi cỏ cây không, muốn nói Beta đến bệnh viện không phải là đi gặp tình nhân, muốn nói...

Muốn nói, Hứa Khinh, em thương xót anh đi, dù là lừa anh cũng được.

Hãy nói với anh em không yêu ai khác. Xin em, gật đầu đi.

Còn Beta nhìn anh, như thể nghe được lời cầu nguyện của Alpha, Beta lại thật sự, gật đầu một cái.

"Tôi phân hóa lần hai, cần phải nhập viện quan sát." Beta nói, tuy rằng không hiểu vì sao Alpha biết mình ở tòa nhà Omega - rõ ràng anh chỉ nói mình đi nhập viện.

"Còn về mùi cỏ cây..." Beta hít sâu một hơi, "Trên người anh luôn có pheromone mùi cỏ cây, tôi ngược lại muốn hỏi anh, có phải đã có - "

Beta mở to mắt.

"...Tần Trì? Anh, anh sao lại..."

Beta thấy Alpha cúi đầu, nước mắt từ trên khuôn mặt luôn bình tĩnh không chút gợn sóng, rơi xuống.

Alpha gần như không đứng vững được. Sự nghi ngờ, đau khổ, tức giận, bất mãn liên tục nhiều ngày, giống như những cành cây mọc lên đột ngột quấn lấy trái tim, ép Alpha mất ngủ triền miên, ngày đêm suy nghĩ.

Trong khoảnh khắc, sự kinh ngạc và vui mừng nhận ra sau đó chạy dọc khắp người, Alpha hận không thể ôm chặt Beta vào lòng, nhưng cơ thể dường như bị niềm vui to lớn làm cho cứng đờ, ngay cả việc đến gần Beta cũng không làm được.

Chỉ ngơ ngác nhìn Beta.

Thì ra là vậy, Alpha nghĩ.

Trong những ngày cho rằng Beta ngoại tình, có vô số lần, Alpha muốn nhốt Beta lại. Anh muốn dùng xích và vòng cổ để nuôi nhốt người yêu phản bội mình này. Nhưng nhìn khuôn mặt tái nhợt của Beta vì mang thai, Alpha lại không nhịn được mà hết lần này
đến lần khác tha thứ.

Dù ngoại tình cũng không sao, sinh con của người khác cũng không sao. Chỉ cần Beta ở bên anh, chỉ cần có thể để cuộc hôn nhân đang lung lay sắp đổ này tiếp tục tồn tại... Anh cái gì cũng có thể nhẫn nhịn.

Nhưng ai có thể ngờ, lại xảy ra một sự hiểu lầm lớn như vậy, cái người mà Alpha hận không thể tự tay g**t ch*t, đối tượng ngoại tình của beta, lại căn bản không tồn tại...

Beta không ngoại tình. Em ấy vẫn yêu anh, tin tức này còn khiến Alpha vui mừng hơn cả việc có thai.

Cảm xúc cực đoan khiến Alpha không kìm được mà hít sâu một hơi. Anh há miệng, muốn giải thích sự đau khổ mất ngủ của mình trong mấy ngày này, nhưng một bàn tay đột nhiên đưa đến, vuốt lên má Alpha.

Alpha không nói nên lời. Chỉ ngơ ngác nhìn cái đầu của Beta đang tiến lại gần, nhìn quầng thâm dưới mắt Beta, những cành cây đang quấn lấy trái tim dường như lập tức buông ra, lúc này anh mới phản ứng lại, Beta đang mang trong mình con của mình, đứa con kỳ diệu kia đang được nuôi dưỡng trong cơ thể Beta, cảm giác hạnh phúc không thể diễn tả bằng lời gần như đánh sập lý trí của Alpha, khiến anh theo bản năng cong người, cúi đầu, cố gắng tiếp xúc với Beta.

"Đừng khóc." Beta nhỏ giọng nói bên tai alpha, "Tôi không mang giấy..."

Trong lời nói, vẻ mặt Beta còn có chút né tránh, ra sức nhìn bác sĩ, "May mà bác sĩ là Beta."

Mùi thuốc súng trong không khí nồng đến mức gần như có thể cảm nhận được, Beta ngửi thấy đều có chút choáng váng, không dám tưởng tượng nếu bác sĩ cũng ngửi được thì chẳng phải sẽ đuổi Alpha ra ngoài sao.

Còn Alpha lúc này mới nhận ra mình đang khóc. Thời kỳ mẫn cảm vốn dĩ dễ mất kiểm soát cảm xúc, anh đột ngột biết được sự thật, cảm xúc từ bi chuyển sang vui, lại bị tin vui có con đánh gục, ngay lúc muốn mở miệng nói, vừa lên tiếng mới phát hiện giọng mình đã khàn đặc, thế là ngậm miệng lại, chỉ run rẩy đưa tay sờ lên bụng phẳng của Beta, nước mắt trên khuôn mặt lạnh lùng sắc bén rơi xuống.

Trông có vẻ lố bịch hết sức.

Còn biểu cảm của beta càng thêm căng thẳng: "Anh mau thu lại pheromone đi! Quá - "

Cũng chính lúc này, trong phòng khám đột nhiên vang lên một hồi chuông chói tai, giây tiếp theo, đèn báo động trên đầu nhấp nháy, trong phòng bệnh bắt
đầu phun ra những tia nước nhỏ.

Một mảnh hỗn loạn.

Bác sĩ đội một đầu tóc ướt, đầu tiên nhìn vào chuông báo, sau đó nhìn đèn báo, nghi ngờ không hiểu: "Kỳ lạ, máy dò pheromone kêu còn có thể hiểu, tại sao đèn báo cháy cũng sáng?"

Beta chột dạ dời mắt đi, nhìn về phía thủ phạm Alpha.

Đối phương không biết gì, dường như không cảm thấy có liên quan đến mình, chỉ hoàn toàn cúi đầu, mặc cho đuôi tóc ướt nhỏ nước, giọt nước rơi xuống mặt, lẫn vào với nước mắt.

Alpha ướt sũng cả người.

Khi sương mù nước phun xuống, Alpha nhanh chóng Beta vào lòng, nên trên người Beta không ướt bao nhiêu, còn Alpha thì giống như vừa từ hồ bơi bước ra.

Nếu bỏ qua những giọt nước mắt không ngừng rơi trên mặt, có lẽ biểu cảm của Alpha còn có thể gọi là nghiêm túc, không khác mấy so với vẻ lạnh lùng thờ ơ thường ngày.

Chỉ là anh vẫn đang khóc, ngón tay nắm lấy tay áo Beta , mùi thuốc súng trên toàn thân bị nước xối vẫn cứ bốc lên.

Beta vốn muốn hỏi Alpha rốt cuộc là tình huống gì, tại sao chính mình còn không biết mình có thai, Alpha lại đưa mình đến kiểm tra? Hơn nữa tại sao Alpha không biết mình là Omega, mà lại nói cái gì "Anh biết rồi" những lời này?

Nhưng nhìn Alpha, lại cảm thấy việc cấp bách trước mắt không phải là cái này.

"Pheromone, mau thu lại đi." Beta nhẹ nhàng ôm lấy Alpha.

Alpha đầu tiên ngẩn ra, sau đó dùng tay cẩn thận ôm lấy eo Beta, đầu vùi vào vai Beta, không biết có phải là ảo giác của Beta không, anh luôn cảm thấy Alpha dường như đang hút mùi của mình.

Một lúc sau, Alpha ngẩng khuôn mặt ướt sũng lên, "Pheromone gì?"

Beta cạn lời: "Mùi thuốc súng trên người anh đã kích hoạt báo động rồi, còn hỏi?"

Alpha không chút biểu cảm, nhẹ nhàng buông Beta ra.

"Tôi đang trong kỳ mẫn cảm, không thu lại được." Alpha im lặng một lát, cuối cùng giải thích.

Beta gật đầu, tỏ ý hiểu.

Rất nhanh, Alpha gọi người đến xử lý sự hỗn loạn trong phòng khám, vị bác sĩ vô tội bị vạ lây nhận được một khoản bồi thường không nhỏ, đẩy kính nói Beta hiện đang mang thai, cần phải làm kiểm tra kỹ hơn.

Còn Alpha ở lại nghe những điều cần lưu ý trong thai kỳ.

Đợi đến khi Beta rời khỏi phòng khám, bác sĩ mới lộ vẻ nghiêm túc.

"Đứa bé này tình hình không tốt lắm."

Bác sĩ nói, "Anh Hứa vừa phân hóa, mức độ pheromone biến động rất lớn, cộng thêm tâm trạng không tốt, có ảnh hưởng rất lớn đến đứa bé."

"Quan trọng hơn," bác sĩ nhìn Alpha, "Xét nghiệm nước tiểu cho thấy trong cơ thể anh ấy còn tồn dư thành phần thuốc ảnh hưởng đến sự bài tiết hormone - theo tôi biết, thành phần này thường được dùng để nâng cao tỷ lệ thụ thai của Beta."

Alpha lập tức ngẩng đầu, anh nghĩ đến ngày Beta vừa về nhà, bản thân vì ghen tuông mà mất kiểm soát, bỏ vào cốc nước ấm viên thuốc kia...

Nếu Hứa Khinh vẫn là Beta, do Beta không nhạy cảm với pheromone, cho dù có thai, ảnh hưởng do viên thuốc kia gây ra có thể nói là rất ít. Nhưng Alpha bây giờ mới nhận ra, Hứa Khinh là Omega.

"Cơ thể anh ấy... đứa bé..." cổ họng Alpha khô khốc, hít sâu một hơi, mới có thể nói chuyện bình thường, "Tình hình hiện tại như thế nào? Phải làm thế nào mới có thể hồi phục sức khỏe? Cần thuốc gì? Tôi đều có thể - "

Bác sĩ đẩy kính: "Cũng không cần căng thẳng như vậy."

Nói rồi còn trêu một chút, "Vừa rồi hai người như vậy, tôi còn tưởng hai người không quen nhau. Cái gì cũng không biết." Dừng lại một chút, "Đứa bé và người lớn đều không sao, vấn đề là ở anh."

Bác sĩ đưa báo cáo cho Alpha, "Anh ở bên cạnh anh ấy, giải phóng một lượng lớn pheromone, cộng thêm tác dụng của thuốc trước đó, khiến cơ thể anh Hứa càng thêm nhạy cảm với pheromone. Cho nên..."

"Anh ấy hiện tại có dấu hiệu 【nghiện thai kỳ】, anh cần phải thường xuyên, cho anh ấy pheromone xoa dịu thích hợp."

"Nói cách khác, từ bây giờ, anh phải luôn kiểm soát nồng độ pheromone của mình." Bác sĩ nhìn Alpha, "Chuyện này chắc không khó chứ? Tôi thấy cấp bậc pheromone của anh rất cao, đối với Alpha cao cấp như các anh, chuyện này hẳn là rất đơn giản."
 
Sau Khi Beta Biến Thành Omega Phát Hiện Ông Xã Là Tên Cuồng Chiếm Hữu
Chương 9



Lần kiểm tra cuối cùng kết thúc, Beta nhìn thấy Alpha ở cửa phòng khám.

Alpha ngồi trên ghế, đã thay áo khoác, chỗ ngồi trống bên cạnh đặt phim chụp của Beta vừa rồi. Trong tay anh nắm một chồng báo cáo, trên cùng là quyển sổ ghi chép quan sát trống, trang đầu đã điền xong thông tin cá nhân của Beta.

Mùi thuốc súng nồng nặc đã nhạt đi, trong không khí chỉ còn lại chút hơi thở thoang thoảng, nhẹ nhàng len vào khoang mũi, khiến bước chân của Beta khựng lại.

Beta không khỏi nuốt nước bọt, chóp mũi theo bản năng hấp thụ mùi thuốc súng mỏng manh trong không khí. Anh khó có thể diễn tả cảm giác lúc này, giống như lục phủ ngũ tạng đồng thời phát ra tiếng thét chói tai, mỗi tế bào trong cơ thể đều điên cuồng gào thét khát vọng hương vị này, hô hấp dồn dập, tim đập nhanh, mỗi tấc da thịt đều khao khát mùi hương này.

Đây là bình thường sao? Beta không kìm được vịn vào tường đứng vững, đầu ngón tay gõ lên tường, sợ rằng giây tiếp theo sẽ đè ngã Alpha, vùi đầu vào cổ đối phương mà điên cuồng hít ngửi.

Bác sĩ nói trong thai kỳ sẽ có hiện tượng phụ thuộc vào pheromone của Alpha, nhưng Beta cảm thấy mình đã không thể gọi là phụ thuộc, mà là nghiện thì thích hợp hơn.

Một chút pheromone nhàn nhạt kia giống như mồi câu quyến rũ, khiến Hứa Khinh không thể kiềm chế, từng bước một đi về phía chỗ ngồi của Alpha. Chỉ vài bước chân, lại khiến Beta không nhịn được th* d*c.

Càng đến gần, Beta càng cảm nhận được sự khát khao kinh ngạc của mình, mùi thuốc súng trong khoang mũi theo khoảng cách mà dần dần đậm lên, nhưng vẫn không đủ, còn lâu mới đủ.

Ánh đèn trắng từ trần nhà chiếu xuống, Beta di chuyển bước chân, bóng đổ bị ánh đèn kéo dài, dần dần lan về phía Alpha.

Alpha điền xong từng quyển tài liệu trên tay, phân loại các loại báo cáo rồi cất kỹ. Sau gáy liên tục truyền đến cảm giác đau nhói dày đặc, nhưng anh không chút biểu cảm, cho đến khi trên đầu đột nhiên tối sầm lại, Alpha mới ngẩng đầu lên, nhìn thấy Beta trước mặt.

Việc chán ăn trong thai kỳ khiến Beta gầy đi rất nhiều, làn da vốn đã trắng bệch lại phủ thêm một tầng bệnh tật. Quầng thâm dưới mắt, khiến Alpha nhìn vào liền nhíu mày, theo bản năng muốn hỏi tại sao lại mất ngủ, lại đột nhiên nghĩ đến tuyến thể không thể kiểm soát của mình, còn có mười thùng pheromone nhân tạo mùi cỏ cây kia…

Tần Trì mím môi, đột nhiên ý thức được: một Alpha mang trên mình pheromone của Omega khác, hành vi của anh đơn giản là đang công khai sỉ nhục Hứa Khinh.

Alpha không khỏi xoa xoa góc giấy dưới tay, muốn nhìn biểu cảm của Beta, nhưng Hứa Khinh lại rũ mắt, không nhìn rõ thần sắc. Vì vậy đành để giọng nói cố gắng bình tĩnh thản nhiên, "Về cái mùi cỏ cây kia..."

Giây tiếp theo, Alpha bị Beta đột ngột đè vai, đẩy về phía sau.

"——?!"

Bóng tối trên đầu hoàn toàn che phủ, Hứa Khinh quỳ một chân trên ghế, cúi người, giống như một chú chó con, chóp mũi không ngừng đánh hơi, từ má của Tần Trì di chuyển đến yết hầu, không có quy tắc mà loạn cọ xát.

Nơi da thịt tiếp xúc nổi lên cảm giác tê dại kỳ lạ, giống như ngọn lửa nhiệt độ thấp từ từ cháy trên da, không đau, nhưng nơi ngọn lửa đi qua, liền bắt đầu bùng cháy, lan rộng thành thế lửa lớn, khiến hơi thở của Alpha cũng nóng lên mấy phần.

Hứa Khinh đã hoàn toàn mất lý trí, anh chỉ biết mình rất cần cái mùi thuốc súng nhàn nhạt này, mùi hương đó tựa như suối nước ngọt mà người lữ hành sa mạc ngẫu nhiên gặp được, gần như trở thành thứ thiết yếu để duy trì sự sống của anh.

Mỗi hơi thở, mỗi nhịp tim của anh đều vì mùi hương này mà tồn tại, thế là không nhịn được mà vùi đầu càng lúc càng thấp, cuối cùng ngửi thấy nguồn gốc của mùi hương - Sau gáy của Alpha.

Hứa Khinh mở miệng, pheromone mà khoang mũi hấp thụ đã không đủ để thỏa mãn, anh muốn nhiều hơn -Giây tiếp theo, trong miệng tràn ra vị đắng của thuốc mỡ.

Ngay sau đó, giọng của Alpha vang lên, "...Bình tĩnh lại, Hứa Khinh."

Miệng bị ép tách khỏi nguồn gốc của mùi hương, Hứa Khinh lúc này mới nhìn rõ sau gáy của Alpha có phủ một lớp miếng dán ngăn cách dày cộp, miếng dán thuốc gây vướng víu đó ngăn cách pheromone của Alpha, chỉ nhỏ giọt ra một chút, câu dẫn Hứa Khinh hồn bay phách lạc.

Theo bản năng, Hứa Khinh muốn tiếp tục vùi đầu xuống, nhưng Alpha đã đưa tay ra, lòng bàn tay che đi nửa dưới khuôn mặt của Beta, ngăn chặn hành động của Beta.

Alpha ép buộc Beta không nhìn thẳng vào mình: "Em cần phải kiểm soát, Hứa Khinh."

Giọng nói rất bình tĩnh, gần như không có chút gợn sóng nào. Beta vốn muốn giãy giụa, nhưng trong khoang mũi đột nhiên xuất hiện mùi cỏ cây nhàn nhạt.

Mùi hương đó ngay lập tức khiến Beta tỉnh táo lại, anh dưới sự khống chế của Alpha hít sâu vài lần, cuối cùng nắm lấy cổ tay của Alpha, muốn rời đi.

Bàn tay kia vẫn không hề nhúc nhích.

"...Mùi cỏ cây." Beta nói mơ hồ.

Hơi thở phả vào lòng bàn tay của Alpha, Alpha rũ mắt, đột nhiên kéo Beta xuống.

Cơ thể không khỏi cúi xuống, đầu hai người trở nên sát cạnh nhau. Beta vừa muốn nhíu mày, sau đó, lòng bàn tay của Alpha rút xuống, xúc cảm mềm mại phủ lên khóe môi Beta, một mùi thuốc súng bùng nổ trong miệng, khiến Beta ngay lập tức choáng váng.

Pheromone từ nước bọt xoa dịu cơn khát của Beta.

Eo Beta mềm nhũn xuống, lưng được Alpha dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng vỗ về, hơi thở giống như hai dòng sông riêng biệt cuối cùng cũng giao nhau, cùng nhau hòa vào một biển cả mênh mông.

Cơn buồn ngủ và cảm giác an tâm đồng thời ập đến, giọng của Alpha bình tĩnh và ôn hòa, "Anh không ngoại tình. Mùi cỏ cây đó, là pheromone nhân tạo."

Alpha lại nói gì đó, nhưng Beta không nghe rõ. Nồng độ pheromone xung quanh dường như tăng lên mấy phần, khiến hai mắt beta trợn tròn, thần trí hoảng hốt - anh lại muốn đi tìm nguồn gốc của mùi hương kia rồi.

Giây tiếp theo, mùi thuốc súng nhạt đi một chút, lý trí của Beta mới dần trở lại. Anh lờ mờ nghe thấy Alpha đang giải thích nguyên do, từ việc hiểu lầm anh lén gặp Omega, đến việc suy đoán Omega kia là gian phu của anh, sau đó mua một lượng lớn pheromone mùi cỏ cây, muốn giảm bớt phản ứng thai nghén của anh.

Beta mở miệng, có chút cạn lời, "...Anh là Alpha, tại sao lại cảm thấy đứa bé là Omega?"

Lúc nói chuyện, Beta mới phát hiện miệng của mình lại bị Alpha che lại.

Beta rất kinh hãi phát hiện lòng bàn tay của Alpha dường như đã ướt... hình như là anh ấy l**m.

Alpha khó hiểu cười một tiếng, rất khẽ nói, "Bởi vì chuyện này gần như là một kỳ tích."

Cơn đau sau gáy không ngừng tăng cao, máy bơm nhân tạo dùng để hút pheromone đang hoạt động hết công suất dưới miếng dán ngăn cách pheromone, hút lấy tuyến thể vốn đã tan nát kia.

Một tay khác của Alpha lấy ra một máy kiểm tra nhỏ từ trong túi, trên màn hình hiển thị, lúc này nồng độ pheromone của anh là '45%'.

Giống như kết quả kiểm tra vừa rồi, tuyến thể của anh có nhiều nhất cũng chỉ có thể duy trì đến 45%.

...Nhưng nếu muốn vượt qua giai đoạn sinh sản của Beta, nồng độ 45%, còn lâu mới đủ.
 
Back
Top Bottom