Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Sát Thần Chí Tôn

Sát Thần Chí Tôn
Chương 3357: C3357: Vĩnh tuyệt hậu hoạn



Muốn tiêu diệt đối phương, cũng nên cho ra lý do làm người tin phục.

Trên người Lam Hoàng này có huyết mạch Ma tộc, càng là đối tượng Quang Độ lão nhân trọng điểm bồi dưỡng, chỉ điểm này, đã đầy đủ hắn chết trên mười lần rồi.

Biểu lộ của Lam Hoàng dữ tợn, trừng hai mắt, cừu hận nhìn Giang Trần:

- Được làm vua thua làm giặc, Lam mỗ có cái gì để nói chứ? Giang Trần, ngươi chẳng qua là mệnh tốt, có nội tình cùng tài nguyên của mười Đại Thánh Địa, là thiên chi kiêu tử. Chúng ta những đệ tử thế lực nhị tam lưu này, vừa ra đời liền thấp hơn các ngươi một bậc, khắp nơi đều nịnh bợ các ngươi, xem sắc mặt của các ngươi, mở Cổ Ngọc thịnh hội, còn phải tất cung tất kính mời các ngươi tham gia, còn sợ các ngươi không đến. Nhưng dù vậy, các ngươi chơi đùa xong rồi, thoải mái xong rồi, lại vỗ b* m*ng rời đi, có cho chúng ta sắc mặt tốt sao? Dựa vào cái gì? Người của mười Đại Thánh Địa các ngươi có thể hoành hành ngang ngược, có thể tùy tiện vung sắc mặt cho người khác xem?

- Còn có, Yến gia của Vĩnh Hằng Thánh Địa các ngươi, sau Cổ Ngọc thịnh hội, chúng ta hảo hảo tổ chức luận võ chọn rể, lại bị các ngươi phá hư. Yến Thanh Hoàng kia, là nữ nhân của ngươi a? Nàng càn quấy, cướp hoàng thất công chúa của Lam Yên đảo vực chúng ta đi, đến bây giờ hạ lạc không rõ. Có khi dễ người như các ngươi sao?

- Dựa vào cái gì chỗ tốt dưới gầm trời này, đều phải quy mười Đại Thánh Địa các ngươi?

- Dựa vào cái gì đệ tử những nhị tam lưu thế lực chúng ta, phải mượn hơi thở của các ngươi mà sống?

- Ta không phục, ta muốn vượt qua các ngươi, bao trùm các ngươi, đem nhục nhã mà các ngươi cho Lam Yên đảo vực, trả lại cho các ngươi gấp 10 lần! Ta muốn trở nên mạnh mẽ, có người cho ta cơ hội trở nên mạnh mẽ, vì cái gì không tiếp thu?

- Đổi lại các ngươi, võ đạo chi lộ có cơ hội tăng mạnh, các ngươi sẽ do dự sao? Các ngươi luôn miệng nói chúng ta cấu kết Ma tộc. Ta thử hỏi một câu, trời sinh vạn tộc, ai quy định Thần Uyên Đại Lục này, Vạn Uyên đảo này nhất định là địa bàn của Nhân tộc, vì cái gì không thể là địa bàn của Ma tộc? Vật cạnh thiên trạch, cường giả sinh tồn. Ma tộc cường đại, vì sao ta không thể đầu nhập vào Ma tộc, trở thành Ma tộc?

Lam Hoàng khàn giọng kiệt lực, ngữ khí cùng thần thái đều lộ ra rất điên cuồng.

Giang Trần có chút thương cảm liếc nhìn Lam Hoàng. Hắn biết rõ, Lam Hoàng này đã hoàn toàn bị Quang Độ lão nhân tẩy não, bị Quang Độ lão nhân ma hóa, ngay cả tư duy cũng triệt để đảo hướng Ma tộc.

Loại người này, coi như mỗi ngày tụng kinh ở trước mặt hắn, cũng không có khả năng để cho hắn quay đầu lại là bờ.

- Lam Hoàng, ngươi nói một loạt lý do, thoạt nhìn lẽ thẳng khí hùng, nhưng đều là lời lẽ sai trái. Ngươi nói ta mệnh tốt, sinh ra ở Thánh Địa, có tài nguyên cùng nội tình của Thánh Địa. Đây không phải chê cười sao? Người biết ta, ai cũng biết lai lịch của ta, xuất thân của ta, có thể nói so với các ngươi còn thấp. Một người xuất thân, có thể quyết định rất nhiều thứ, nhưng tuyệt đối không thể quyết định độ cao của ngươi.

- Ngươi nói Hoàng Nhi cướp đi công chúa hoàng thất, lại không tự vấn lòng, công chúa kia, thực là huyết mạch hoàng thất của bọn ngươi sao? Công chúa kia, là tỷ muội của Hoàng Nhi, là đồng môn của Giang mỗ ta. Thử hỏi một câu, đồng môn rơi vào tay giặc, bằng hữu rơi vào tay giặc, ta không có nghĩa vụ cứu nàng thoát ly khổ hải sao? Hoàng thất các ngươi lợi dụng tư sắc của nàng treo giá, thật sự coi nàng là công chúa đến sủng ái sao?

- Có một câu, ngươi ngược lại nói đúng, vật cạnh thiên trạch. Bất luận vị diện nào, có thể sống sót, là trải qua vật cạnh thiên trạch bảo tồn xuống. Ma tộc là cường đại, nhưng lại không phải vô địch. Bọn hắn tựa như châu chấu, tàn sát bừa bãi bốn phía, đi đến đâu, ngoại trừ phá hư ra, lại không có thành lập cơ nghiệp cho Ma tộc. Biết tại sao không? Bởi vì đặc điểm lớn nhất của Ma tộc là phá hư, bọn hắn không có năng lực kiến thiết một gia viên, làm phồn vinh một vị diện!

- Lam Hoàng, ngươi sinh thời nhìn không tới, nhưng mà Vạn Uyên đảo cũng tốt, Thần Uyên Đại Lục cũng tốt, tuyệt đối sẽ không để cho Ma tộc xâm chiếm. Nếu như Ma tộc thực hiện được, tương lai của Thần Uyên Đại Lục này, tuyệt đối không phải mỹ hảo, mà sẽ biến thành địa ngục trần gian!

Sắc mặt của Lam Hoàng trắng bệch, nhưng trên mặt như trước tràn ngập khinh thường, không phục.

Hiển nhiên, Giang Trần nói, cũng không có khả năng thuyết phục hắn.

- Giang Trần... Ngươi chờ, lão tổ đã từng nói qua, Ma tộc lập tức sẽ ngóc đầu trở lại. Thần Uyên Đại Lục, cuối cùng là thiên hạ của Ma tộc, mà các ngươi, những sinh linh ti tiện này, chỉ xứng làm nô lệ của Ma tộc! Ha ha ha, ta nhìn không thấy ngày đó, nhưng mà ngày đó nhất định sẽ đến!

- Làm càn!

Một gã Thánh Chủ của Bách Hoa Thánh Địa nhẫn nhịn không được, tiến lên một bước, một chưởng vỗ xuống. Lam Hoàng lập tức hóa thành huyết thủy.

Vĩnh Hằng Thánh Tổ quát:

- Tất cả tông phái, tất cả thế lực đều phải triển khai thanh tra, tất cả đệ tử, đều phải tiếp nhận kiểm tra huyết mạch. Vạn Uyên đảo không dung bất kỳ dư nghiệt Ma tộc nào!

Diệt xong phản đồ, tự nhiên phải tiến hành càn quét cuối cùng. Trong hang ổ, tự nhiên là có không ít chiến lợi phẩm, ví dụ như các loại linh dược, bảo vật, tài nguyên,… thậm chí là những tu sĩ Bán Thần cùng Thiên Vị đầu hàngkia, Giang Trần lại không quan tâm, mà tùy ý mười Đại Thánh Địa chia cắt.

Lúc trước hắn đã nhận được rất nhiều Thần cách, những vật này, hắn xem như lấy đầu to rồi.

Càn quét hoàn tất, tận diệt hang ổ của Quang Độ lão nhân, lúc này đây phong ba rộng lớn mạnh mẽ, ầm ầm sóng dậy, cuối cùng tuyên cáo chấm dứt.

Mặc dù mọi người nhận được thu hoạch không nhỏ, nhưng mà, tâm tình của ai cũng không tốt nổi.

Dù sao, tất cả Đại Thánh Địa trải qua một kiếp này, hoặc nhiều hoặc ít đều có chút tổn thất. Có chút Thánh Địa bị trường kỳ chiếm cứ, càng là bừa bộn không chịu nổi.

Có thể nói, hiện tại tất cả Đại Thánh Địa, đều có rất nhiều việc phải làm, bất kể là nhân lực hay vật lực, tổn thất đều cực lớn.

Công tác trùng kiến, tuyệt đối không phải ngày một ngày hai có thể hoàn thành.

Mười Đại Thánh Địa giải tán, phản hồi Thánh Địa của mình.

Mà những thế lực nhị tam lưu kia, cũng trùng hoạch tự do.

Giang Trần được Vĩnh Hằng Thánh Tổ mời, cũng theo đại quân của Vĩnh Hằng Thánh Địa phản hồi.

Vĩnh Hằng Thánh Địa là ở trong mười Đại Thánh Địa, địa phương duy nhất không có bị xâm chiếm.

Một đám người xâm nhập sớm nhất, bởi vì có Già Diệp Thần Tôn hỗ trợ, nên Vĩnh Hằng Thánh Địa không có bị phá. Về sau Giang Trần kịp thời trở về, lại chặn đợt công kích thứ hai của Tả Hữu hộ pháp.

Về sau Quang Độ lão nhân chạy đến, lần thứ ba chiến đấu đồng dạng để cho Quang Độ lão nhân biết khó mà lui.

Chứng kiến Vĩnh Hằng Thánh Địa nguyên vẹn không tổn hao gì, Vĩnh Hằng Thánh Tổ cũng thập phần cảm kích với Giang Trần. Đại Thánh Chủ càng đối với Giang Trần bội phục không thôi.

Nhị Thánh Chủ không có nhãn lực, còn muốn hướng Vĩnh Hằng Thánh Tổ cáo trạng, nói Giang Trần ngang ngược ương ngạnh, đạt được Thần cách, lại không có phân cho bọn hắn.

Không đợi Nhị Thánh Chủ nói hết lời, Vĩnh Hằng Thánh Tổ đã hung hăng phê bình hắn một chầu.

- Hừ, bản tổ hỏi ngươi, đánh lui địch nhân tiến công, tiêu diệt địch nhân Thần đạo, các ngươi có xuất lực không?

Vĩnh Hằng Thánh Tổ lạnh lùng hỏi.

- Không có...

Nhị Thánh Chủ ngập ngừng nói, hắn rất muốn nói có, nhưng loại sự tình này rất dễ điều tra, ở trước mặt nói dối, hắn thật không đến nổi như vậy.

- Đã không có xuất lực, người ta dựa vào cái gì cho ngươi chiến lợi phẩm? Cùng Quang Độ lão nhân quyết chiến, Giang Trần một người chủ đạo chiến cuộc, cơ hồ tất cả Thần cách đều bị hắn bỏ vào trong túi, nhưng mười Đại Thánh Địa không ai dám can đảm nói nhiều một câu. Biết tại sao không?

Vĩnh Hằng Thánh Tổ đạm mạc hỏi.
 
Sát Thần Chí Tôn
Chương 3358: C3358: Thánh tổ thái độ



- Ngươi không biết vì cái gì, lão phu đến nói cho ngươi biết. Bởi vì chiến cuộc lần này, cơ hồ toàn bộ trận chiến, là công của Giang Trần, không có Giang Trần, mười Đại Thánh Địa thậm chí đã bị diệt! Ngươi nói một chút, hắn lấy một chút chiến lợi phẩm, ai dám có ý kiến? Ai có thể có ý kiến?

Ngữ khí của Vĩnh Hằng Thánh Tổ lạnh lùng:

- Ngươi cho rằng, Giang Trần còn là Giang Trần lúc trước sao? Ngươi cho rằng hắn vẫn là người trẻ tuổi mà ngươi có thể tùy tiện chèn ép sao? Ngươi tốt nhất bày ra vị trí của mình, nếu không, vị trí Thánh Chủ của ngươi, hắn nói một câu có thể làm cho ngươi xuống đài. Hiểu chưa?

Nhị Thánh Chủ mồ hôi lạnh chảy ròng, hắn biết Giang Trần lợi hại, lại không nghĩ rằng, ngay cả thái độ của lão tổ đối với Giang Trần, cũng dung túng như thế.

Loại dung túng này, rõ ràng đã vượt khỏi phạm trù cưng chiều cùng coi trọng, còn có kiêng kị, thậm chí là sợ hãi.

Tựa hồ Vĩnh Hằng Thánh Tổ cũng thấy lời có chút nặng, than nhẹ một tiếng:

- Lão phu nói hơi nặng một chút, bất quá những điều này đều là vì muốn tốt cho ngươi. Giang Trần này, cánh chim đã thành. Ngay cả lão phu, cũng phải nể hắn ba phần. Tam đại Thần đạo Chân Linh dưới tay hắn, sức chiến đấu của bản thân hắn, nếu động thật, lão phu cũng không có nắm chắc áp chế hắn. Huống chi, hắn còn có giúp đỡ cường đại như An Già Diệp. Sau trận này, lại có mấy tu sĩ Thần đạo đối với hắn khăng khăng một mực, tìm hắn nương tựa. Nếu Vĩnh Hằng Thánh Địa chúng ta không có tình hương khói, hắn hoàn toàn có thể không bán mặt mũi cho lão phu. Hiện tại, Vĩnh Hằng Thánh Địa có thể mời Giang Trần về, chính là vì có chút tình hương khói kia. Ngươi cùng hắn đấu khí, cùng hắn phân cao thấp, là muốn gạt bỏ chút tình hương khói kia, để cho hắn và Thánh Địa chúng ta thành người lạ sao?

Mười Đại Thánh Địa một mực cao cao tại thượng, loại cao tầng như Nhị Thánh Chủ, cả đời sống ở trong cảm giác về sự ưu việt, mặc dù Giang Trần ở trong quá trình bình định phát huy tác dụng cực lớn, hắn trong lúc nhất thời cũng rất khó tiếp nhận sự thật, Giang Trần đã có thể bao trùm ở trên hắn.

Từ lúc Giang Trần được Tử Xa Mân dẫn vào Thánh Địa, Nhị Thánh Chủ đối với Giang Trần đã có một chút khúc mắc, cảm thấy Giang Trần cướp đi danh tiếng của những thiên tài khác ở Vĩnh Hằng Thánh Địa.

Nhất là Tuy Thần công tử, càng là lương đống chi tài của nhất mạch hắn, lại bị Giang Trần triệt để áp chế. Đây cũng là nguyên nhân Nhị Thánh Chủ lòng có khúc mắc, một mực không cách nào tiêu trừ.

Nên không có việc gì, liền cùng Giang Trần phân cao thấp.

Hôm nay bị Vĩnh Hằng Thánh Tổ cảnh tỉnh, Nhị Thánh Chủ mới giật mình bừng tỉnh, thế mới biết mình gây khó dễ với Giang Trần là ngây thơ buồn cười đến cỡ nào.

Nếu như Giang Trần chấp nhặt cùng hắn, hiện tại hắn có khả năng đã sớm ảm đạm xuống đài, vị trí Nhị Thánh Chủ cũng có khả năng chắp tay để lại cho người.

Cái này còn không phải trọng điểm. Trọng điểm là, Vĩnh Hằng Thánh Địa có thể trở thành Minh chủ của mười Đại Thánh Địa, có thể có địa vị bây giờ, toàn bộ là nhờ Giang Trần ban tặng.

Nếu như trở mặt với Giang Trần, Vĩnh Hằng Thánh Địa bọn hắn sẽ lập tức đánh về nguyên hình. Cùng Thánh Địa khác không có bất kỳ khác nhau.

Hiện tại, luận địa vị, Giang Trần đã vượt xa Vĩnh Hằng Thánh Tổ.

Vốn bọn hắn tiến cử Giang Trần, là đầu tư tương lai. Thế nhưng mà tốc độ phát triển của Giang Trần, hiển nhiên vượt qua mỗi người dự đoán.

- Chính ngươi nghĩ lại a.

Vĩnh Hằng Thánh Tổ vứt bỏ một câu. Hắn mới không có hứng thú ân cần khuyên bảo, nếu như thằng này thật sự chấp mê bất ngộ, Vĩnh Hằng Thánh Địa có thể không có Nhị Thánh Chủ, nhưng tuyệt đối không thể không có Giang Trần. Loại lựa chọn này, cũng không khó.

Giang Trần ngược lại không có coi thái độ của Nhị Thánh Chủ là một sự việc, hắn cũng suy đoán đến Nhị Thánh Chủ sẽ nói xấu sau lưng. Nhưng mà Giang Trần hiện tại, đã không cần xem sắc mặt của bất luận kẻ nào.

Hắn làm hết thảy, không thẹn với lương tâm là được.

Ngược lại là Vĩnh Hằng Thánh Tổ, rất nhanh đã tìm tới Giang Trần. Hắn rất thông minh, không có đề cập nửa câu sự tình phân phối Thần cách, cũng không có đề cập sự tình của Nhị Thánh Chủ.

Mà trưng cầu ý kiến của Giang Trần.

- Giang Trần, trong khoảng thời gian này, Tử Xa Mân trưởng lão đi theo ngươi vội vội vàng vàng, công lao cực lớn, lão phu cố ý đề bạt hắn thành Thánh Chủ thứ tư, ngươi xem coi thế nào?

Tử Xa Mân là ràng buộc giữa Vĩnh Hằng Thánh Địa cùng Giang Trần. Điểm này, Vĩnh Hằng Thánh Tổ lòng dạ biết rõ. Muốn làm tốt quan hệ với Giang Trần, Tử Xa Mân là phải lôi kéo.

Giang Trần cũng không ngoài ý muốn, hỏi lại:

- Tử Xa trưởng lão định như thế nào?

Giang Trần cũng không quá mưu cầu danh lợi, bởi vì Tử Xa Mân đã minh xác tỏ vẻ, về sau sẽ dựa sát vào hắn. Nói cách khác, mặc kệ Tử Xa Mân ở Vĩnh Hằng Thánh Địa có địa vị như thế nào, Tử Xa Mân cũng sẽ là tâm phúc của Giang Trần hắn. Nói sau, Tử Xa Mân đã nhận được Thần cách, một ngày kia, nhất định sẽ đột phá Thần đạo.

Đến lúc đó, hắn là Thần đạo lão tổ, vị trí Thánh Chủ thứ tư, hiển nhiên là không xứng với hắn.

- Tử Xa trưởng lão không màng danh lợi, hắn gần đây không quá chủ động tranh thủ, chuyện này, lão phu phải làm chủ định ra a.

Vĩnh Hằng Thánh Tổ là muốn mượn Tử Xa Mân đến lấy lòng Giang Trần.

- Sự tình Thánh Địa, tự nhiên là lão tổ làm chủ. Bất quá chuyện này, vẫn nên trưng cầu ý kiến của Tử Xa trưởng lão một chút.

- Được, lão phu quay đầu lại sẽ hỏi hắn.

Đều là người thông minh, Vĩnh Hằng Thánh Tổ thấy Giang Trần nâng lên thái độ cùng ý kiến của Tử Xa Mân mấy lần, hắn cũng không dám tùy tiện bỏ qua.

- Thánh Tổ đại nhân, sự tình Vạn Uyên đảo, tạm thời kết thúc một giai đoạn, ngày mai ta định phản hồi Nhân loại cương vực, trọng khải Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần Đại Trận. Khả năng phải cách một đoạn thời gian rất dài, mới có thể phản hồi Vạn Uyên đảo. Ngoại Vực chiến trường kia, chờ ta phản hồi Vạn Uyên đảo, lại đi xem.

Trong có Ma tộc gây loạn, ngoài có Ngoại Vực cường địch nhìn chằm chằm.

Nhưng mà Giang Trần cảm thấy, trước tiên phải giải quyết Ma tộc. Ít nhất, có thể để Nhân loại cương vực tránh lâm vào trong vòng xoáy của Ma tộc.

Chuyện này Giang Trần một mực làm, Vĩnh Hằng Thánh Tổ cũng biết đến.

Tuy hắn hi vọng Giang Trần mau chóng về Ngoại Vực chiến trường, nhưng lại không dám dùng sức mạnh.

Lập tức gật đầu nói:

- Vậy lão phu sớm chúc ngươi mã đáo thành công.

Vượt quá Vĩnh Hằng Thánh Tổ dự kiến, Tử Xa Mân đối với đề nghị thành Thánh Chủ thứ tư, lại không có cảm thấy hứng thú, từ chối nhã nhặn ý tốt của Vĩnh Hằng Thánh Tổ.

Cái này để cho Vĩnh Hằng Thánh Tổ cảm thấy cực kỳ giật mình, nhịn không được hỏi:

- Tử Xa trưởng lão, có phải ngươi có gì ý khác, không ngại nói ra xem.

Tử Xa Mân ở trước mặt Vĩnh Hằng Thánh Tổ, thật không có ngang ngạnh, mà chỉ nói:

- Thánh Tổ đại nhân, trước đó vài ngày, Giang Trần cho ta một ít tạo hóa, ta muốn hảo hảo nắm chắc thoáng một phát, mượn cơ hội này, trùng kích cảnh giới Bán Thần, thậm chí nhất cổ tác khí, trùng kích Thần đạo. Cho nên... tạm thời chỉ sợ vô lực vì Thánh địa hiệu lực. Kính xin Thánh Tổ đại nhân thứ lỗi.

- Trùng kích Thần đạo?

Vĩnh Hằng Thánh Tổ chấn động, lập tức nhớ tới cái gì, ánh mắt lộ ra vẻ giật mình.

- Chẳng lẽ nói, Giang Trần tặng ngươi cơ duyên Thần đạo sao?

- Vâng, hắn tặng ta một miếng Thần cách, gần đây ta đang luyện hóa, đã hơi có thu hoạch. Lão tổ, việc này kính xin thay ta giữ bí mật.

Ngữ khí của Tử Xa Mân thành khẩn.

Tin tức này như kinh lôi, để cho Vĩnh Hằng Thánh Tổ thẫn thờ cả buổi. Hiển nhiên, tin tức này đối với hắn mà nói, cũng cảm thấy ngoài ý muốn.
 
Sát Thần Chí Tôn
Chương 3359: C3359: Phản hồi nhân loại cương vực



Hắn không cho Đại Thánh Chủ, không cho ai khác, lại cho Tử Xa Mân.

Tử Xa Mân ở Vĩnh Hằng Thánh Địa, được cho là nhân vật cự đầu, nhưng mà luận địa vị, hiển nhiên không bằng ba Đại Thánh Chủ. Giang Trần lại hết lần này tới lần khác cho hắn Thần cách.

Điều này nói rõ cái gì? Nói rõ Giang Trần cũng tinh tường, Tử Xa Mân mới là người hắn đáng giá tín nhiệm nhất.

Cũng không phải Vĩnh Hằng Thánh Tổ ghen ghét, cũng chưa nói tới oán hận. Hắn chỉ là có chút hối hận, hối hận lúc trước thái độ đối với Giang Trần, vẫn không đủ thẳng thắn thành khẩn, không đủ dụng tâm.

Lúc ấy hắn rất thưởng thức Giang Trần, nhưng loại thưởng thức này, hoặc nhiều hoặc ít vẫn có chứa tính chất lợi dụng lẫn nhau. Hiện tại xem ra, không có dụng tâm, không để cho Giang Trần sinh ra lòng trung thành với Vĩnh Hằng Thánh Địa, đây thật là Vĩnh Hằng Thánh Địa bọn hắn thất sách a.

Nghĩ tới đây, Vĩnh Hằng Thánh Tổ cũng buồn vô cớ.

Sau một lát, Vĩnh Hằng Thánh Tổ hít sâu thoáng một phát, ánh mắt chân thành mà nhìn Tử Xa Mân:

- Tử Xa trưởng lão, có lẽ qua một hai năm, ta phải xưng ngươi là Tử Xa lão đệ rồi. Ngươi vì Vĩnh Hằng Thánh Địa làm hết thảy, lão phu cũng nhìn ở trong mắt. Không thể không thừa nhận, ngươi là một trong số ít người vì Vĩnh Hằng Thánh Địa dụng tâm làm việc. Ngươi vì Thánh địa đào móc Giang Trần, cư công chí vĩ. Chỉ tiếc, Thánh Địa không có đem cống hiến của ngươi, phát huy lớn nhất hóa.

Tử Xa Mân lại nói:

- Thánh Địa cũng coi như phát huy không tệ a? Giang Trần ở trong trận chiến với Quang Độ lão nhân, không phải công cao chí vĩ sao? Cũng giúp Thánh Địa chúng ta đoạt được vị trí Minh chủ. Đây đã vượt khỏi Thánh Địa chờ mong đối với hắn a?

Vĩnh Hằng Thánh Tổ thở dài:

- Lão phu nói hiển nhiên không phải ý tứ này, ý tứ của lão phu là, Thánh Địa chúng ta cuối cùng không thể để cho Giang Trần có cảm giác như là nhà. Hiện tại hắn làm, chỉ là vì đạo nghĩa, mà không có quá nhiều tình hương khói. Ngẫm lại Giang Trần che chở Đan Càn Cung, Lưu Ly Vương Thành, đó là một loại tình cảm che chở gia viên, che chở thân nhân a.

Tử Xa Mân im lặng không nói, trong nội tâm có chút phàn nàn. Lúc trước hắn đưa Giang Trần đến Vĩnh Hằng Thánh Địa, mọi người ngay cả hắn cũng chỉ trích không ít.

Thời điểm Giang Trần nhập môn, căn bản không có cho đãi ngộ của thiên tài đỉnh cấp, bị khảo hạch, bị khiêu khích,… tài nguyên cũng không có hoàn toàn mở ra cho hắn, thậm chí còn thường có hiện tượng cò kè mặc cả. Thậm chí về sau Giang Trần muốn cùng Hạ Hầu Tông tranh đoạt Yến Thanh Hoàng, mới đầu Thánh Địa cũng không có bày tỏ thái độ, sẽ toàn lực ủng hộ hắn. Thẳng về sau Giang Trần biểu hiện xuất chúng, Thánh Địa lại mất bò mới lo làm chuồng, chính thức ủng hộ Giang Trần.

Đối đãi với thiên tài như vậy, thì làm sao có thể để cho hắn coi Thánh Địa là gia viên? Điều này hiển nhiên không thực tế.

Bất quá những lời này, Tử Xa Mân lại không có nói ra.

Bây giờ nói những chuyện này cũng không có bao nhiêu ý nghĩa. Sự thật đã như thế. Thực lực của Giang Trần bây giờ, cho dù là độc lập đối mặt mười Đại Thánh Địa, cũng có lực chiến một trận.

Chớ nói chi là xem sắc mặt của Vĩnh Hằng Thánh Địa rồi.

Có thể ở trên đạo nghĩa làm được như hắn, đã đủ thấy Giang Trần làm người. Còn hy vọng xa vời Giang Trần đối xử như người nhà, điều này sao có thể?

Vĩnh Hằng Thánh Tổ ngược lại có tự mình hiểu lấy:

- Ngàn sai vạn sai, đó là Ngoại Vực chiến trường sai. Nếu như lão phu không bị ràng buộc ở Ngoại Vực chiến trường, có thời gian quan sát kẻ này, sẽ có càng nhiều thời gian chú ý. Có lẽ có thể làm cho hắn càng quy tâm. Chẳng qua như hiện nay, cuối cùng cũng là không tệ.

- Vâng, so với Thánh Địa khác, chúng ta đã rất hạnh phúc rồi.

Tử Xa Mân cười nhạt nói.

- Ân, ngươi có thể được Giang Trần ưu ái, coi như là phúc duyên thâm hậu. Hảo hảo tu luyện, lão phu hi vọng Thánh Địa có thể sớm xuất hiện Thần đạo thứ hai!

Như thế là lời nói trong nội tâm.

- Thừa cát ngôn của lão tổ, thuộc hạ nhất định toàn lực ứng phó.

Tử Xa Mân tỏ thái độ.

...

Giang Trần ở Vĩnh Hằng Thánh Địa xử lý một ít sự tình, đồng thời gọi Bách Hoa Thánh Địa Thạch Huyền qua, giải trừ phong ấn của hắn. ngôn tình hoàn

- Thạch Huyền, năm đó ngươi khiến Vĩnh Hằng Thánh Địa ta chịu nhục, còn để cho một gã trưởng lão của Vĩnh Hằng Thánh Địa ta buồn bực sầu não mà chết. Trong khoảng thời gian này khổ sở, coi như chuộc tội. Hiện tại, mười Đại Thánh Địa kết thành đồng minh, lại để ngươi ở Vĩnh Hằng Thánh Địa cũng không thích hợp. Ta ở Bình Sa Đảo từng có giao thủ với Thạch Thanh Lộ, Thạch gia các ngươi, hoàn toàn chính xác nhân tài cao minh. Lúc này thả ngươi trở về, ngươi tự giải quyết cho tốt a.

Những năm này Thạch Huyền ở Vĩnh Hằng Thánh Địa, cũng là qua rất bình thường, quan trọng nhất là trên tâm lý nhận lấy đả kích thật lớn.

Nguyên bản xuôi gió xuôi nước, bễ nghễ thiên hạ, dưới mắt không ai. Hôm nay biết rõ một núi còn có một núi cao, ngẫm lại trước kia mình vô tri, ngẫm lại mình cả đời sẽ không còn ngày nổi danh, tâm cảnh của hắn cũng không ngừng biến hóa.

Hôm nay, Giang Trần tuyên bố hắn tự do, hắn trong lúc nhất thời lại ngây ngẩn cả người.

- Như thế nào, chẳng lẽ ngươi còn không muốn đi?

Giang Trần cười nhạt một tiếng.

Thạch Huyền như có thâm ý liếc nhìn Giang Trần, ôm quyền nói:

- Đều nói Giang Trần Thiếu chủ phong độ nhẹ nhàng, Thạch mỗ bại trong tay ngươi, cũng coi như không oan. Ngươi đã muốn cho ta tự do, Thạch mỗ tự nhiên không khách khí, cáo từ!

Bị giáo huấn lớn như vậy, phẩm tính của Thạch Huyền tất nhiên sẽ có chỗ thu liễm.

Đương nhiên, đến cùng Thạch Huyền này có thể thu liễm hay không, Giang Trần lại không quan tâm. Loại người này, nhất định không hình thành được uy h**p đối với hắn.

Ngoại trừ Thạch Huyền ra, Giang Trần còn cần dàn xếp một số nhân mã.

Ở trong Bình Sa Đảo tuyển bạt, Giang Trần tuyển nhận một đám tôi tớ, nhóm người này, thân thế đều đáng tin, cùng Quang Độ lão nhân không có bất cứ quan hệ nào.

Những thứ này, có mấy cái, Giang Trần vẫn tương đối thưởng thức. Nếu như thời gian cho phép, những người này đều là nhân tài có thể đào tạo.

Chỉ tiếc, thế cục bây giờ gian nan, không có bao nhiêu thời gian lưu cho Giang Trần bồi dưỡng bọn hắn.

Nhưng mà đã tuyển nhận, Giang Trần tự nhiên sẽ không bỏ qua không quan tâm.

Những người này, tạm thời là không thể nào chuyển hóa thành sức chiến đấu. Tu vi của bọn hắn, còn chưa đủ để tham gia các loại chiến đấu quyết định chiến cuộc.

Ngược lại là mấy tu sĩ Thần đạo đầu nhập vào Giang Trần, kể cả Vu Công, Hứa Nhất Cố, Lam Thiên Hạo, cùng với bốn người lúc sau đầu hàng, tổng cộng là bảy tu sĩ Thần đạo.

Bảy người này, ngược lại là sức chiến đấu phi thường khả quan. Tương lai một đoạn thời gian rất dài, sẽ trở thành tay chân của Giang Trần.

Giang Trần biên chế bọn chúng thành một phân đội, đề bạt Lam Thiên Hạo thành đội trưởng, Vu Công làm phó đội trưởng, Hứa Nhất Cố là phó đội trưởng thứ hai.

Ngày hôm sau, Giang Trần dẫn đầu đội ngũ tư nhân, cưỡi Tinh Duyên Phi Thuyền, xuất phát về Nhân loại cương vực.

Chưa hết một ngày, liền đi tới Đông Diên đảo.

Đám người Lỗ Triệt đóng ở Đông Diên đảo, ngược lại là tận chức tận trách. Hiện tại chung quanh Đông Diên đảo, cơ bản đã bị bọn hắn chỉnh hợp không sai biệt lắm.

Hồi Xuân đảo vực, còn có Tam Tài đảo vực, trên cơ bản đã chỉnh hợp thành bền chắc như thép. Đây cũng là Giang Trần nguyện ý chứng kiến.

Về phần Lam Yên đảo vực, cách nơi này xa xôi, tay của Giang Trần cũng không có kéo dài như vậy. Lam Yên đảo vực kia nhất định là không có tiền đồ, kết quả nhất định sẽ bị mười Đại Thánh Địa chia cắt, Giang Trần lại không muốn tham dự. Hắn cũng không muốn lưu lại danh tiếng tướng ăn quá khó nhìn.
 
Sát Thần Chí Tôn
Chương 3360: C3360: Đột phá thiên vị cửu trọng



Dọc theo con đường này, Giang Trần không để ý ngoại sự, mà chuyên tâm tu luyện.

Hiện tại mục tiêu của hắn rất rõ ràng, là sớm ngày đột phá Thiên Vị cửu trọng, sớm ngày đạt được tư cách trùng kích Thần đạo. Hắn đối với cái này đã không thể chờ đợi được rồi.

Trùng kích Thiên Vị cửu trọng, đối với Giang Trần hiện tại mà nói, độ khó đã rất ít. Sinh Mệnh Tinh Hoa của tu sĩ Thần đạo, để cho tu vi của hắn không ngừng đề thăng, cơ hồ trên đường đi không có gặp được bất luận nhấp nhô, bất luận trở ngại gì.

Vừa trở lại Lưu Ly Vương Thành, Giang Trần liền có dự cảm mình sắp đột phá, nên vừa trở lại Khổng Tước Thánh Sơn, liền lựa chọn ở Khổng Tước Thánh Sơn đột phá.

Tin tức Giang Trần Thiếu chủ trở về, lại truyền khắp Nhân loại cương vực.

Mà càng kinh người hơn chính là, tu vi của Giang Trần Thiếu chủ, vậy mà đã đột phá Thiên Vị cửu trọng. Cái này ở Nhân loại cương vực, đã tiếp cận thần thoại rồi.

Sau thời đại Thượng Cổ, Nhân loại cương vực đã không biết bao lâu không xuất hiện tu sĩ Thiên Vị cửu trọng rồi.

Ngay cả những cường giả Thiên Vị lánh đời kia, đại bộ phận cũng không quá đáng là Thiên Vị Sơ giai, Thiên Vị Trung giai mà thôi. Thậm chí ngay cả Thiên Vị Cao giai cũng không có.

Mà Giang Trần, đi Vạn Uyên đảo hai chuyến, lúc trở lại, vậy mà đã là tu sĩ Thiên Vị cửu trọng, ở Nhân loại cương vực, là Vương giả chân chính, không hề tranh luận.

Nhân loại cương vực, bất kể là Thượng Bát Vực cũng tốt, Trung Vực cũng tốt, Hạ Vực cũng tốt, đều phải công nhận một sự thật, Giang Trần là nhân vật đồ đằng của Nhân loại cương vực, là Nhân tộc chung chủ không có bất kỳ tranh luận.

Lưu Ly Vương Thành hôm nay, đã không cần phải diễu võ dương oai, càng không cần phải khoe khoang vũ lực với thế lực khác.

Cho dù là những Nhất phẩm tông môn của Thượng Bát Vực kia, hôm nay sao có thể so sánh với Lưu Ly Vương Thành?

Dứt bỏ Giang Trần không nói, hiện tại Lưu Ly Vương Thành cũng là nhân tài đông đúc. Kể cả nhiều bộ hạ cũ của Giang Trần, cùng với các mạch ở Lưu Ly Vương Thành, đều là nhân tài tràn đầy.

Tuy thực lực chỉnh thể của Nhân loại cương vực không ngừng đề thăng, nhưng Lưu Ly Vương Thành tăng lên lại rõ ràng nhất.

Nhân loại cương vực hiện tại, tu sĩ Thiên Vị đã không phải quý hiếm gì, ở khắp Nhân loại cương vực, là có thể tùy ý thấy được.

Giang Trần cũng có thể cảm nhận được Nhân loại cương vực tiến bộ.

Bất quá, Nhân loại cương vực hiện tại, như trước vẫn không có cách nào so với Vạn Uyên đảo. So với Vạn Uyên đảo, nội tình cùng thực lực của Nhân loại cương vực, còn xa xa không bằng.

Đương nhiên, nếu như tính Giang Trần vào trong Nhân loại cương vực, vậy Vạn Uyên đảo lại rơi vào hạ phong rồi. Nhưng chuyện này là bởi vì lực lượng đỉnh cấp có thể áp chế mười Đại Thánh Địa. Mà không phải thực lực tổng hợp của Nhân loại cương vực áp chế Vạn Uyên đảo.

Luận thực lực tổng hợp của tất cả thế lực lớn, cho dù là Lưu Ly Vương Thành mạnh nhất, cũng kém bất luận nhà nào của mười Đại Thánh Địa.

Giang Trần triệu tập tất cả bộ hạ ở Lưu Ly Vương Thành, giới thiệu nhóm thủ hạ hắn mới thu nhận. Chứng kiến một đám tu sĩ Thần đạo vâng lời, thành tôi tớ của Giang Trần, cái này để cho Lưu Ly Vương Thành từ trên xuống dưới, đều cảm thấy kinh ngạc không hiểu.

Cho dù bọn hắn một mực biết rõ Giang Trần rất giỏi, nhưng giờ phút này cũng bị đại thủ bút của Giang Trần dọa sợ.

Lưu Ly Vương Thành hiện tại, cũng không phải loại nhà quê chưa từng gặp qua thế sự. Thế nhưng mà, tu sĩ Thần đạo, đối với bọn họ mà nói, đó cũng là tồn tại trong truyền thuyết.

- Chư vị, thực lực chỉnh thể của Nhân loại cương vực, những năm này tăng lên rất lớn, đây là một hiện tượng tốt. Nếu như có thể cho Nhân loại cương vực một ngàn năm, loại tuần hoàn tốt này, tất nhiên sẽ làm cho Nhân loại cương vực từng bước vượt qua Vạn Uyên đảo. Nhưng mà, hiện tại thế cục gian nan, rất khó đợi một ngàn năm nữa rồi. Có lẽ mười năm cũng chưa hẳn chờ được. Căn cứ ta suy tính, Ma kiếp bộc phát lần nữa, chắc có lẽ không quá xa. Bất quá, may mắn chính là, Nhân loại cương vực có được Thượng Cổ trận pháp Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần Đại Trận. Trận pháp này, hôm nay ta đã tìm được cách trọng khải, cũng chuẩn bị xong đầy đủ Linh Thạch. Ta ý định, ngay trong tháng này, bắt đầu trọng khải trận pháp.

- Một khi trận pháp này trọng khải, có thể triệt để ngăn cách Hoang Man Chi Địa, khu vực phong ấn Ma tộc cùng Nhân loại cương vực. Ma tộc muốn xâm lấn Nhân loại cương vực, phải vượt qua các cương vực khác, quấn Thần Uyên Đại Lục một vòng, mới có thể tới Nhân loại cương vực. Chuyện này đối với Nhân loại cương vực mà nói, không thể nghi ngờ là một bảo hộ thật lớn. Cũng ý nghĩa, lần này Nhân loại cương vực không phải đối tượng đứng mũi chịu sào đấu với Ma tộc.

Mọi người nghe Giang Trần nói như vậy, mỗi một cái đều tinh thần đại chấn.

Trên thực tế, Nhân loại cương vực hiện tại, đã không phải như trước kia, mọi người đối với Ma tộc đã không còn là không dám nói. Giang Trần sớm để cho phương diện Lưu Ly Vương Thành không ngừng tuyên truyền, để cho sự thật Ma kiếp sắp bộc phát, không ngừng đề tỉnh, không ngừng quán thâu. Bởi như vậy, mọi người đều có cảm giác gấp gáp.

Đây cũng là nguyên nhân vì cái gì thực lực của Nhân loại cương vực tăng nhanh như thế.

Ma kiếp bộc phát, dù sao cũng phải có chút năng lực tự bảo vệ mình a?

- Trần thiếu, Ma kiếp bộc phát, đến cùng Ma tộc đáng sợ đến cỡ nào?

Mạch Vô Song là bằng hữu cũ của Giang Trần, hôm nay đã tiếp cận Thiên Vị Cao giai rồi.

Ở Nhân loại cương vực, coi như là tồn tại đỉnh tiêm.

Giang Trần than nhẹ một tiếng:

- Thẳng thắn mà nói, ta đối với thực lực của Ma tộc như thế nào, trong nội tâm cũng không có ngọn nguồn. Thượng Cổ Ma tộc mạnh như thế nào, tựa hồ cũng không có để lại chứng cớ nguyên vẹn. Bất quá ở Vạn Uyên đảo, chúng ta đã giao thủ cùng một vị Ma tộc lão tổ. Tu vi của lão ma này, chính là Thần đạo Trung giai. Một thân sức chiến đấu, phi thường cường hãn. Có thể tru sát lão ma kia, cũng là rất may mắn.

Thần đạo Trung giai!

Nghe được bốn chữ này, trong mắt mọi người đều toát ra một tia chấn kinh.

Đây là cái khái niệm gì? Tại Nhân loại cương vực, đây quả thực là khái niệm văn sở vị văn. Nhân loại cương vực thời đại Thượng Cổ, phải chăng có tu sĩ cường đại như vậy, cũng chưa biết a.

- Trần thiếu, Ma tộc kia, thật đáng sợ như thế sao?

Bàn Long Đại Đế cũng cười khổ nói, hiện tại hắn không còn ở Đế cảnh nữa, mà là tu sĩ Thiên Vị chân chính rồi.

- Có lẽ, so với ta và ngươi phỏng đoán còn muốn đáng sợ hơn một ít. Bất quá mọi người cũng không nên khủng hoảng. Tuy Ma tộc đáng sợ, nhưng mà bọn hắn ở thời đại Thượng Cổ còn không thể chinh phục Thần Uyên Đại Lục, hôm nay ngóc đầu trở lại, thực lực khẳng định không bằng thời điểm đỉnh phong, chúng ta chưa hẳn không có cơ hội thủ thắng.

Giang Trần cũng trấn an mọi người, nếu như không có Giang Trần, không có thu hoạch ở Vạn Uyên đảo, cần nhờ những tu sĩ ở Nhân loại cương vực đi đối kháng Ma tộc, hiển nhiên là lấy trứng chọi đá.

Giang Trần suy đoán, sức chiến đấu của Ma tộc, cho dù suy yếu, ngóc đầu trở lại, cũng ít nhất gấp mấy lần Vạn Uyên đảo.

Về phần Nhân loại cương vực, trừ mấy người như Giang Trần hắn, còn lại thực lực chỉnh thể của cả Nhân loại cương vực, nhiều lắm là 1% thực lực của Ma tộc, thậm chí còn không bằng.

Cho nên, trận chiến này, nhất định sẽ rất gian nan.

- Mọi người tiếp tục cố gắng tu luyện, chỉ cần trận pháp khởi động, Nhân loại cương vực sẽ là khu vực an toàn nhất dưới Ma kiếp.

Nhân loại cương vực hiện tại, lực ngưng tụ hẳn là không có vấn đề, quyền uy của Giang Trần cũng không tồn tại vấn đề gì.

Vấn đề duy nhất, là trừ hắn ra, sức chiến đấu vẫn còn quá yếu.
 
Sát Thần Chí Tôn
Chương 3361: C3361: Lời tuyên bố của huynh muội



- Phụ thân!

Phía sau Khổng Tước Thánh Sơn, một thiếu nữ thanh lệ, nhanh chóng đánh tới Giang Trần. Đúng là kết tinh giữa Giang Trần và Đan Phi, Niệm nhi.

Từ biệt nhiều năm như vậy, Niệm nhi lại lớn thêm không ít, hôm nay đã là cô nương duyên dáng yêu kiều rồi. Sôi nổi như một chú nai con, thân thể nhẹ nhàng, khuôn mặt búp bê, mặt mày tầm đó, lờ mờ có vài phần phong thái của Giang Trần.

Chứng kiến con gái, khí khái hào hùng của Giang Trần, lập tức hóa thành nhi nữ tình trường.

Đối với con gái, trong nội tâm Giang Trần vẫn luôn rất áy náy.

- Niệm nhi, ngươi lại cao lớn, trưởng thành rồi.

Giang Trần thổn thức vô hạn, con gái phát triển, hắn cơ hồ một mực bỏ qua a.

Trong nháy mắt, con gái đã trưởng thành rồi.

Tuy thế giới võ đạo không giống thế tục, nhưng mà bỏ lỡ giai đoạn lúc nhỏ của con gái, Giang Trần cũng cảm thấy rất tiếc nuối.

Chứng kiến trong ánh mắt Giang Trần tràn ngập nhu hòa, Niệm nhi phảng phất có thể cảm ứng được yêu thương của phụ thân, hai tay bưng lấy khuôn mặt phụ thân:

- Phụ thân, mụ mụ nói ngươi khổ cực, ngươi là nam nhân cực khổ nhất, cũng là nam nhân vĩ đại nhất trên thế giới, phải không?

Trong nội tâm Giang Trần đau xót.

Vĩ đại sao?

Đối với con gái mà nói, mình làm cha, phải chăng vĩ đại, thật đúng là khó nói.

- Niệm nhi, trong nháy mắt ngươi đã lớn như vậy rồi, phụ thân một mực không có làm bạn bên cạnh ngươi, ngươi có oán hận không?

Vành mắt của Niệm nhi đỏ hồng, nhưng vẫn kéo căng không cho nước mắt rơi xuống, nhẹ nhàng lắc cái đầu nhỏ:

- Niệm nhi không oán hận, Niệm nhi biết rõ mụ mụ nói không sai, phụ thân là phụ thân vĩ đại nhất. Phụ thân lòng mang thiên hạ, vì chúng sinh bôn tẩu. Nếu như phụ thân chỉ lo cho gia đình nhỏ của chúng ta, sẽ không có thiên hạ này...

Giang Trần kinh ngạc, con gái mới bao lớn, những đạo lý kia, nàng có thể thông thấu sao?

- Hì hì, là mụ mụ dạy ta nói như vậy. Kỳ thật, Niệm nhi vẫn nghĩ, nếu phụ thân có thời gian, có thể chơi cùng ta thì tốt biết bao.

Trong nội tâm Giang Trần đau xót, đang muốn mở miệng, chợt nghe đằng sau truyền đến tiếng bước chân. Tuy cách rất nhiều năm, nhưng Giang Trần vẫn nghe ra được, đây là tiếng bước chân của muội muội Từ Thanh Tuyền.

- Thanh Tuyền, xuất hiện đi.

Nghe được thanh âm của Giang Trần, con ngươi tinh sáng của Niệm nhi cũng vui vẻ:

- Cô cô, là ngươi tới sao?

Những năm này, cảm tình của Niệm nhi cùng Từ Thanh Tuyền lại phi thường tốt, cô chất hai người ở Khổng Tước Thánh Sơn cơ hồ là như hình với bóng.

Hai người tuổi không kém nhiều, ở trong thế giới võ đạo, chút chênh lệch ấy, là cùng tỷ muội không có bao nhiêu khác nhau.

- Tiểu nha đầu, đã biết rõ ngươi nhất định sẽ đến quấn quít lấy cha ngươi.

Tuy Từ Thanh Tuyền quát khẽ, nhưng trong giọng nói lại lộ ra cưng chiều nồng đậm.

- Phụ thân, những ngày này phụ thân không ở bên người Niệm nhi, cô cô đều cùng Niệm nhi, mang theo Niệm nhi. Ta theo cô cô học được rất nhiều bổn sự.

Niệm nhi đối với Từ Thanh Tuyền, hiển nhiên là không muốn xa rời, dắt lấy cánh tay của Từ Thanh Tuyền, líu ríu giống như chim sơn ca.

Giang Trần mỉm cười:

- Thanh Tuyền, vất vả muội rồi.

- Ta từ nhỏ cũng không có phụ thân ở bên người lớn lên, biết rõ trong lòng Niệm nhi nghĩ cái gì. Cho nên, rút chút thời gian ở bên nàng, cũng coi như một phần tâm ý của ta.

Từ Thanh Tuyền v**t v* cái đầu nhỏ của Niệm nhi, ánh mắt thập phần nhu hòa.

- Những năm này, còn có tin tức Nhị ca của ngươi không?

Giang Trần hỏi.

Từ Thanh Tuyền ảm đạm lắc đầu:

- Tất cả thế lực lớn ở Nhân loại cương vực, đều có bố cáo tìm người của chúng ta, nghành liên lạc của các thế lực lớn, chúng ta đều có liên hệ, ủy thác bọn hắn tìm người. Nhưng Nhân loại cương vực lớn như vậy, biển người mênh mông, căn bản xa ngút ngàn dặm không tin tức.

- Ta ở Vạn Uyên đảo, cũng ngựa không dừng vó, bốn phía bôn ba, cũng không có tin tức gì.

Giang Trần than nhẹ, bất quá, hắn lại cường điệu nói.

- Ta tin tưởng, ba huynh đệ tỷ muội chúng ta, người hiền đều có Thiên Tướng. Nhị ca của ngươi nhất định sẽ bình an vô sự. Chỉ có điều, hiện tại hắn còn chưa có xuất hiện mà thôi.

Không biết vì cái gì, tuy Giang Trần chưa thấy qua đệ đệ kia, nhưng bản năng hắn có một loại trực giác, cảm thấy tuy vận mệnh của đệ đệ bi thảm, nhưng nhất định là một người có phúc duyên.

Dù sao, đồng thời sinh đôi, bát tự và khí vận cùng Từ Thanh Tuyền không kém bao nhiêu, tạo hóa phúc duyên của hai người, có lẽ không kém quá nhiều.

- Ca, nơi đây không có người ngoài, ngươi nói Ma kiếp bộc phát, Nhân loại cương vực chúng ta, thật có thể may mắn thoát khỏi sao?

Từ Thanh Tuyền có chút lo lắng hỏi thăm.

Vấn đề này, Giang Trần lại không chần chờ, mà nghiêm mặt nói:

- Nhất định có thể. Thanh Tuyền, những năm này ta đi Vạn Uyên đảo mấy lần, làm như vậy là vì cái gì? Chính là vì trọng khải trận pháp, vì cho Nhân loại cương vực một bình chướng tự nhiên.

- Trận pháp kia, ngươi có bao nhiêu nắm chắc trọng khải?

Từ Thanh Tuyền rốt cuộc là muội muội nhà mình, cho nên nói cũng rất trực tiếp, không có quanh co lòng vòng.

- Chín thành trở lên.

Giang Trần cũng không ăn nói lung tung, chuyện này, hắn cũng ở sâu trong nội tâm suy diễn qua rất nhiều lần, hắn bảo đảm có chín thành nắm chắc trở lên.

- Được rồi, dù trọng khải trận pháp kia, chẳng lẽ Ma tộc sẽ không có cách nào phá vỡ trận pháp sao?

Từ Thanh Tuyền lại hỏi.

- Trận pháp rất mạnh, nhưng muốn nói hoàn toàn không có cách nào phá vỡ, lại không thực tế. Bất quá ta cảm thấy Ma tộc sẽ không chọn phá trận. Một, phá trận tiêu hao quá lớn, thời gian cùng thành phẩm đều tiêu hao không nổi. Thứ hai, Ma tộc bất luận nhất mạch nào, đều không có năng lực một mình phá trận, các mạch tầm đó, muốn đồng tâm hiệp lực, lại không quá sự thật. Cho nên, bọn hắn không chọn phá trận. Bọn hắn sẽ đem mục tiêu công kích phóng tới cương vực khác. Nhân loại cương vực chúng ta, sẽ có thời gian chuẩn bị nguyên vẹn. Nhưng muốn nói trăm phần trăm an toàn, ai cũng không dám cam đoan. Ít nhất, Ma kiếp lần này, Nhân loại cương vực sẽ không trở thành đối tượng đứng mũi chịu sào, cũng sẽ không thành chủ chiến trường nữa!

Làm chủ chiến trường, cái kia là phi thường thảm thiết.

Thời đại Thượng Cổ, cũng bởi vì Nhân loại cương vực thành chủ chiến trường, mới có thể thảm như vậy, mới có thể hi sinh lớn như vậy. Bao nhiêu thế lực, bao nhiêu tông môn, sau trận chiến ấy, triệt để diệt sạch, đạo thống không thể lưu truyền tới nay.

Từ Thanh Tuyền từ chỗ Giang Trần, đã nhận được đáp án xác thực, trong đôi mắt đẹp dịu dàng, cũng nhiều thêm vài phần sáng rọi.

- Ca, lúc trước ta làm muội muội, một mực không phục ngươi. Nhưng mà hiện tại, ta muốn nói, ngươi là người Từ Thanh Tuyền ta bội phục nhất. Ta dùng ca ca ngươi mà tự hào.

- Niệm nhi cũng dùng phụ thân tự hào a.

Niệm nhi ở một bên chen miệng nói.

Giang Trần cười ha ha:

- Có thể làm cho Thanh Tuyền Thánh Nữ phục ta làm huynh trưởng, cũng không dễ dàng a.

Từ Thanh Tuyền chăm chú nhìn Giang Trần:

- Ca, ngươi một mực đều sáng tạo kỳ tích, đối mặt Ma kiếp, muội muội hi vọng ngươi dẫn đầu Nhân loại cương vực, lại sáng tạo kỳ tích, một kỳ tích vô tiền khoáng hậu!

Huynh muội tầm đó, không cần hứa hẹn, một ánh mắt, một động tác, liền có thể biểu đạt hết thảy.

Giang Trần nhìn con gái, nhìn muội muội, nghĩ đến cha mẹ, nghĩ đến hết thảy thân nhân. Trong nội tâm càng kiên định chủ ý, nhất định phải vì Nhân loại cương vực bố trí tốt bình chướng tự nhiên kia, ngăn Ma kiếp ở bên ngoài Nhân loại cương vực. Nhất định phải mau chóng khởi động Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần Đại Trận!
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back