Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Sát Thần Chí Tôn

Sát Thần Chí Tôn
Chương 3372: C3372: Chư thiên tạo hóa bảng



Tâm tình của hắn giờ phút này, quả nhiên là vô cùng kích động, hơn nữa cơ hồ là không cách nào khống chế.

Từ khi tới Thần Uyên Đại Lục trùng sinh đến nay, hắn gặp phải rất nhiều chuyện, đạt được qua rất nhiều gặp gỡ, cho dù trước kia nghe nói truyền thừa của Thượng Cổ Lưu Ly Vương Thành, sẽ quy hắn sở hữu, nội tâm của hắn cũng chỉ kích động một lát.

Nhưng mà giờ phút này tâm tình kích động, lại viễn siêu bất luận lần nào trước đây.

Đúng vậy, Thần Uyên Đại Lục này từ Thượng Cổ đã có truyền thừa, bất kỳ một cái nào rơi vào trong tay hắn, hắn cũng sẽ không cảm thấy không thể tưởng tượng nổi quá mức.

Bởi vì trong lòng hắn sớm đã có chuẩn bị.

Thế nhưng mà, Đại La Vân Anh Thụ này, thì Giang Trần ngay cả nằm mơ cũng không mơ tới a.

Loại linh chủng chỉ tồn tại ở Chư Thiên Đại Thế Giới này, đang êm đẹp, sao sẽ tồn tại ở một vị diện bình thường? Quan trọng nhất là, Đại La Vân Anh Thụ này, sinh trưởng ở trong Lưu Ly Cung, vì sao trái cây trĩu cành, ở thời đại Thượng Cổ, lại không ai hưởng dụng nó?

Nhìn trái cây phía trên, rất là khả quan, hơn nữa đã thành thục.

Đại La Vân Anh Quả, chính là bảo vật đỉnh cấp Chư Thiên chân chính, một trái Đại La Vân Anh Quả, cơ hồ có công năng hóa mục nát thành thần kỳ.

Mặc dù là Giang Trần kiếp trước, cũng chỉ ở dưới tình huống cơ duyên xảo hợp, được chứng kiến Đại La Vân Anh Thụ này, lúc ấy hắn đi theo Thiên đế phụ thân bái phỏng một vị đại năng của Chư Thiên Đại Thế Giới, ở trong động phủ, được chứng kiến Đại La Vân Anh Thụ này.

Chính bởi vì đã được chứng kiến, nên Giang Trần mới phi thường xác định, trước mắt chính là Đại La Vân Anh Thụ.

Chư Thiên Đại Thế Giới, từng có trí giả thống kê các loại bảo vật, kể cả vũ khí, linh vật, Linh thú, pháp bảo, linh dược… của Chư Thiên, tạo thành Chư Thiên Tạo Hóa Bảng.

Chư Thiên Tạo Hóa Bảng này tổng cộng thu nạp 100 loại bảo vật chí cao của Chư Thiên, Đại La Vân Anh Thụ có tên trong đó, bởi vậy có thể thấy được, Đại La Vân Anh Thụ này trọng yếu bực nào.

Không khoa trương chút nào nói, nếu như hiện tại Giang Trần tháo xuống một trái Đại La Vân Anh Quả, trực tiếp phục dụng, hắn thậm chí có thể lập tức trùng kích Thần đạo, hơn nữa có thể trùng kích thành công trăm phần trăm!

Tạo hóa chi quả này, tùy tiện một trái, cũng có thể để cho tiềm lực của cường giả Thần đạo đại tăng, căn cốt đại biến. Thần đạo Sơ giai vốn tu luyện đến cực hạn, có thể thoáng cái tăng lên tới Thần đạo Trung giai, thậm chí Cao giai.

Nói cách khác, ví dụ như những Thần đạo lão tổ của Vạn Uyên đảo, bọn hắn có thể tu luyện tới Thần đạo, có lẽ đã là cực hạn võ đạo của bọn hắn, cơ hồ không thể nào đột phá nữa.

Nhưng mà, một trái Đại La Vân Anh Quả, tuyệt đối có thể làm cho tiềm lực của bọn hắn bạo tăng, tương lai tu luyện tới Thần đạo lục trọng cũng không phải nói suông.

Phóng tới trên người Thần đạo Trung giai, cũng giống như thế, tiềm lực của hắn sẽ tăng lên tới Thần đạo Cao giai.

Chính bởi vì có tạo hóa thần kỳ như thế, cho nên Đại La Vân Anh Thụ mới có thể liệt vào hàng ngũ Chư Thiên Tạo Hóa Bảng, hơn nữa bài danh cực cao.

Đây cũng là nguyên nhân vì cái gì Giang Trần sẽ kinh ngạc như thế, một vị diện bình thường, vậy mà xuất hiện bảo vật trên Chư Thiên Tạo Hóa Bảng.

Giang Trần cảm nhận hồi lâu, xác định Đại La Vân Anh Thụ không giả, lúc này mới mừng rỡ tiếp nhận niềm vui ngoài ý muốn này.

Hắn dùng thần thức kiểm tra một chút, Đại La Vân Anh Thụ quả nhiên đồng dạng như trong truyền thuyết, kết trái cũng không bàn mà hợp ý Thiên đạo, số lượng là chín chín tám mươi mốt trái.

Tám mươi mốt trái Đại La Vân Anh Thụ, tựa như tám mươi mốt vị tiên nữ, ở trên Đại La Vân Anh Thụ, lộ ra xuất chúng như vậy, sáng chói như vậy, đáng chú ý như vậy.

- Không thể tưởng được, Lưu Ly Đại Thần Tôn vậy mà để lại cho ta tài phú như thế, quả nhiên là không tưởng được.

Đại La Vân Anh Quả này, nếu như ăn tươi, không khỏi có chút đáng tiếc. Đại La Vân Anh Quả này hoàn toàn có thể dùng để luyện chế đan dược Thần đạo.

Nguyên cảnh có Nguyên Nguyên Đan, Thánh cảnh có Thánh Tiếu Đan, Hoàng cảnh có Hoàng Đằng Đan, Đế cảnh có Đế Lăng Đan, Thiên Vị có Đỉnh Thiên Đan. Mà Thần đạo, có Thông Thần Đan.

Thông Thần Đan kia, đồng dạng có thể để cho tu sĩ Thần Cảnh, vô điều kiện tăng lên nhất trọng.

Mà chủ tài liệu tốt nhất luyện chế Thông Thần Đan, là Đại La Vân Anh Quả. Chính bởi vì Đại La Vân Anh Quả ở Chư Thiên Đại Thế Giới rất quý hiếm, cho nên Thông Thần Đan, cho dù là ở Chư Thiên Đại Thế Giới, cũng phi thường hi hữu.

Đương nhiên, luyện chế Thông Thần Đan, còn có hai ba loại chủ tài liệu khác có thể thay thế, nhưng mà hai ba loại chủ tài liệu kia cũng rất hi hữu, quan trọng nhất là, hai ba loại chủ tài liệu kia, luyện chế Thông Thần Đan, tư chất không quá tốt, hơn nữa thành đan cũng thấp, quan trọng nhất là, còn thường xuyên luyện chế thất bại.

Chỉ có Đại La Vân Anh Quả, luyện chế Thông Thần Đan, chẳng những sản lượng cao, thành đan cao, hơn nữa rất ít khi thất bại. Bởi vì bản thân Đại La Vân Anh Quả đã có tạo hóa chi công, có thể chủ động dung hợp.

Giang Trần chứng kiến chín chín tám mươi mốt trái Đại La Vân Anh Quả, trong lòng cũng kích động vô cùng.

Một trái Đại La Vân Anh Quả, ít nhất có thể luyện chế hai mươi viên Thông Thần Đan trở lên. Nhiều Đại La Vân Anh Quả như thế, cái kia quả thực là vô số Thông Thần Đan bay vào túi mình a.

Tuy Giang Trần không biết vì sao Đại La Vân Anh Quả này không mất một trái, nhưng Thượng Cổ đạo thống của Lưu Ly Vương Thành đã quy hắn tiếp quản, vậy Đại La Vân Anh Quả kia, tự nhiên cũng quy hắn đến phân phối.

Hơn nữa, Giang Trần cũng không khiêm tốn cho rằng, muốn nói lợi dụng Đại La Vân Anh Quả cao nhất, Thần Uyên Đại Lục không có khả năng có người hơn hắn.

Lời nói không khách khí, Thần Uyên Đại Lục trừ hắn ra, có người nhận thức Đại La Vân Anh Quả này hay không cũng là một dấu chấm hỏi.

Giang Trần lập tức cung kính thi lễ với Lưu Ly Cung một cái:

- Lưu Ly Đại Thần Tôn, vãn bối Giang Trần, may mắn đến chỗ này, tiền bối lưu lại tài nguyên quý giá như thế, thật đúng là để cho vãn bối chuẩn bị không kịp. Xin yên tâm, vãn bối nhất định sẽ lợi dụng tốt những Đại La Vân Anh Quả kia, cường tráng khí tượng của tộc chúng ta, thề tru diệt Ma tộc, để cho Thần Uyên Đại Lục vĩnh viễn không còn Ma tộc chi hoạn, cho Thần Uyên Đại Lục một tương lai tươi sáng!

Nói xong, Giang Trần cũng không có lập tức động thủ hái Đại La Vân Anh Quả đi, những Đại La Vân Anh Quả này, ở trên Đại La Vân Anh Thụ, mới là nơi bảo quản tốt nhất.

Không tới thời điểm dùng, Giang Trần là tuyệt đối sẽ không đi động Đại La Vân Anh Quả.

Đương nhiên, Giang Trần quyết định, chờ lúc đi ra, sẽ trước hái xuống năm trái.

Trong đó một trái, tự nhiên là bản thân hắn dùng. Mà bốn trái còn lại, Giang Trần chuẩn bị cho bốn Thần Thú. Hiện tại, những người khác, Giang Trần còn chưa có ý định cho bọn hắn một trái Đại La Vân Anh Quả.

Nhưng mà, bốn Thần Thú là sức chiến đấu có tiềm lực nhất trước mắt, rất xứng có được một trái Đại La Vân Anh Quả.

Giang Trần hạ quyết tâm, lúc này mới xuyên qua sân nhỏ, tiến vào Lưu Ly Cung.

Trong Lưu Ly Cung, bất ngờ có một pho tượng. Pho tượng kia, là một bạch y thư sinh, râu dài, tướng mạo hơi gầy, có một loại khí chất nho nhã.

- Này là Lưu Ly Đại Thần Tôn sao?

Giang Trần tiến lên, thi lễ với pho tượng.

Không ngờ mí mắt của pho tượng kia lại bỗng nhiên mở ra, trong hốc mắt, thậm chí có lưu quang, tròng mắt nổi lên sinh khí, vậy mà như sống lại.

- Thiếu niên, thời gian diệu vợi, lão phu rốt cục đợi đến lúc ngươi tới rồi sao?
 
Sát Thần Chí Tôn
Chương 3373: C3373: Thần tôn nhắc nhở



- Tiền bối ngài là... Lưu Ly Đại Thần Tôn sao?

Giang Trần giật mình.

- Ha ha, đúng là lão phu, thiếu niên, ngươi tên gì? Từ nơi nào đến? Có nhân quả kiếp trước kiếp này gì không?

Pho tượng kia vậy mà mở miệng nói chuyện, hơn nữa trông rất sống động, để cho người khó phân biệt thật giả.

Giang Trần giật mình, gắt gao nhìn chằm chằm vào pho tượng, đột nhiên, trong lòng của hắn hiểu ra. Đây là thần thức Hiển Thánh, có lẽ là Lưu Ly Đại Thần Tôn ở thượng cổ, để lại một đạo thần thức trong pho tượng kia, dùng pho tượng này Hiển Thánh.

- Vãn bối Giang Trần, bái kiến Đại Thần Tôn.

Giang Trần cung kính nói.

Đối với Đại Thần Tôn, bất kể là tu vi, hay là khí khái của đối phương, đều đáng giá Giang Trần bội phục.

- Giang Trần, Giang Trần...

Đại Thần Tôn nhẹ nhàng thở dài.

- Người đến đều có duyên, ngươi có thể một đường thông qua Truyền Thừa Lục Cung, đến nơi đây, lão phu rất vui mừng.

- Tin tưởng rất nhiều sự tình, có lẽ Thiên Trạch đã nói với ngươi rõ ràng, lão phu thần thức có hạn, cũng không muốn nói nhiều. Lão phu chỉ muốn biết, hôm nay Ma kiếp, đã bộc phát hay chưa?

Giang Trần giật mình:

- Hạ Thiên Trạch tiền bối là thủ hạ của ngài, chúng ta ở cung thứ sáu nói chuyện, chẳng lẽ tiền bối không nghe được sao?

Đại Thần Tôn thở dài:

- Ta thần thức Hiển Thánh, thời gian có hạn. Nếu không phải ngươi tiến vào Lưu Ly Cung, đạo thần thức này sẽ không bị kích phát. Một khi kích phát, thì cách thời gian lão phu tan biến khỏi thiên địa, cũng không xa.

Giang Trần kinh ngạc:

- Cái này... Vậy vãn bối chẳng phải là thành hung thủ sao?

Đại Thần Tôn mỉm cười, biểu lộ lại tràn đầy trí tuệ:

- Ngươi sai rồi, hung thủ g**t ch*t lão phu, không phải ngươi, cũng không phải Ma tộc, mà là mệnh trung chú định lão phu có một kiếp này. May mắn chính là, trước khi lão phu chết, tạm thời tiêu trừ Ma kiếp, như thế, đã không uổng cuộc đời này.

Nghe khẩu khí của Đại Thần Tôn, hiển nhiên đối với cái này sớm đã nghĩ thông suốt, cũng không có tử sinh bi ai gì, tiền bối cao nhân, hoàn toàn chính xác rất rộng rãi.

Giang Trần nghiêm nghị kính nể:

- Khí khái của tiền bối, thật đúng là để cho vãn bối đời sau bội phục.

- Ha ha, lão phu cũng không phải chờ ngươi tới nói lời nịnh nọt. Thiếu niên, nói xem, tình trạng của Nhân loại cương vực hiện tại ra sao. Nhìn xem lúc trước lão phu quyết định, đến cùng có đáng giá hay không?

Lúc trước quyết định phong ấn linh mạch, phong ấn đạo thống của tất cả thế lực lĩnh tụ, quyết định này đến cùng sẽ khiến Nhân loại cương vực đi con đường nào, Lưu Ly Đại Thần Tôn cũng không xác định.

Cho nên, hắn muốn hiểu rõ nhất, là tình huống của Nhân loại cương vực.

Giang Trần cũng không giấu diếm, đem tình huống của Nhân loại cương vực một năm một mười nói ra, quá trình nói, so với lúc nói với Hạ Thiên Trạch càng thêm kỹ càng.

- Tiền bối, trước kia vãn bối nghe Thiên Trạch tiền bối nói đây là các ngươi cố ý gây ra, mới đầu còn hiểu lầm, cảm thấy các vị tiền bối có chút tư tâm. Nhưng mà đoạn đường này tới, vãn bối cẩn thận suy tư, phát hiện quyết định này của các ngươi, xác thực là nhìn xa trông rộng. Nếu không, dùng quán tính của Nhân tộc, ở thời kì thái bình, không có mấy vị tiền bối nhìn xa trông rộng tọa trấn, Nhân tộc nhất định lâm vào nội chiến hỗn loạn.

Đây cũng không phải Giang Trần nói trái lương tâm, lúc trước hắn cũng chăm chú suy nghĩ qua vấn đề này. Có thể nói, bất luận chủng tộc nào, muốn nói nội chiến mà nói, thật đúng là không ai bằng Nhân tộc.

Giang Trần từ Đông Phương Vương Quốc bắt đầu, đến liên minh 16 nước, đến Vạn Tượng Cương Vực Đan Càn Cung, tựa hồ tất cả thế lực lớn tầm đó, vĩnh viễn đều đấu không dứt.

Đến Lưu Ly Vương Thành, đồng dạng không cách nào cải biến loại quỹ tích này.

Cuối cùng, hắn dùng thủ đoạn cường thế thống nhất Nhân loại cương vực, đi Vạn Uyên đảo, phát hiện Vạn Uyên đảo cũng có mâu thuẫn trùng trùng điệp điệp.

Mười Đại Thánh Địa cùng thế lực dưới trướng, đồng dạng tràn đầy mâu thuẫn. Mà hắn còn gặp cảnh mười Đại Thánh Địa tập thể làm loạn.

Có thể nói, thập đại Thần Quốc nội loạn, nếu như không phải nhân tố ngoài ý muốn như Giang Trần xuất hiện, thế cục sẽ phát triển như thế nào, thật đúng là khó nói.

Ít nhất, mười Đại Thánh Địa tuyệt đối sẽ không nguyên vẹn, thậm chí đạo thống của mười Đại Thánh Địa bị đả đảo, bị những thế lực dưới trướng kia đả đảo cũng không phải không có khả năng.

Ngoại trừ mười Đại Thánh Địa, đại bộ phận thế lực của Vạn Uyên đảo, đều là hậu duệ đào binh từ Phong Ma đại chiến, còn có một bộ phận, là hậu duệ của tu sĩ ở Nhân loại cương vực, cảm thấy nơi này không có tiền đồ, mới nhao nhao vứt bỏ Nhân loại cương vực.

Những người này, bọn hắn từ tổ tiên, đã truyền thừa thiên tính ích kỷ. Tuy ngẫu nhiên sẽ xuất hiện mấy trí giả, hoặc nhân sĩ chính nghĩa, nhưng mà tư duy chỉnh thể của bọn hắn, là vì tư lợi, không có bao nhiêu cái nhìn đại cục đáng nói.

Nếu không, ở thời đại Thượng Cổ bọn hắn sẽ không làm đào binh, không tính toán nhỏ nhen, chỉ chờ thế lực lĩnh tụ liều hết, bọn hắn sẽ trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.

Dưới loại tình huống này, bọn người Lưu Ly Đại Thần Tôn làm ra quyết định ấy, thật không thể nói là quyết định ích kỷ, chỉ có thể nói, quyết định này, đã bảo vệ đạo thống của thế lực lĩnh tụ, cũng bảo vệ hương khói cùng truyền thừa của Nhân loại cương vực.

Nếu không, một khi bị những thế lực ích kỷ kia đạt được truyền thừa mạnh nhất của Nhân loại cương vực, Nhân loại cương vực tuyệt đối sẽ không tốt lên, chỉ biết càng ngày càng kém.

Nghe Giang Trần tự thuật, trên mặt Lưu Ly Đại Thần Tôn, cũng xuất hiện một tia thoả mãn.

Than nhẹ một tiếng:

- Tuy thế cục của Nhân loại cương vực hiện tại, đích thực có chút gian nan, nhưng mà, cuối cùng vẫn còn trong quỹ đạo mà chúng ta dự đoán.

Nói xong, Lưu Ly Đại Thần Tôn dùng ánh mắt phi thường thưởng thức, đánh giá Giang Trần:

- Nghe ngươi nói, ngươi ở trong thời gian ngắn, chỉnh hợp Nhân loại cương vực, vì Nhân loại cương vực mang đến tăng lên thực chất. Khí tượng của Nhân loại cương vực hôm nay, ngược lại là có đổi mới rất lớn a.

Giang Trần không dám kể công:

- Vãn bối có thể thuận lợi như thế, là vì thực lực chỉnh thể của Nhân loại cương vực quá nhỏ yếu. Cho nên vãn bối ân uy tịnh thi, tạm thời còn có thể duy trì loại cục diện này, không đến mức để cho Nhân loại cương vực xuất hiện quá nhiều tiếng hô khác thường.

- Đây là mạch suy nghĩ chính xác, Nhân loại cương vực, vĩnh viễn cần một lực lượng cường đại, chúa tể hết thảy. Nếu như không có lực lượng cường đại này chúa tể hết thảy, Nhân loại cương vực về lâu về dài, nhất định sẽ hỗn loạn. Khó được chính là, ngươi không có tài nguyên Thượng Cổ, lại có thể làm cho chỉnh thể của Nhân loại cương vực tăng lên, đào chân tường của Vạn Uyên đảo đến bổ khuyết Nhân loại cương vực, cái này rất khó được, rất tốt, rất tốt...

Lưu Ly Đại Thần Tôn không che dấu thưởng thức của mình đối với Giang Trần chút nào.

Thượng Cổ truyền thừa bị bọn hắn ẩn nấp, linh mạch bị bọn hắn phong ấn. Hoàn cảnh sinh tồn của Nhân loại cương vực, có thể nói là rất không xong.

Dưới loại tình huống này, một thiên tài tuổi còn trẻ, có thể trổ hết tài năng, đây cũng không phải là vận khí gì, mà là thực lực chân chính, có Đại Khí Vận chính thức.

Loại người này, tuyệt đối là tài phú mà Thượng Thiên ban cho Nhân loại cương vực.

Giao đạo thống cho thiên tài như vậy, Lưu Ly Đại Thần Tôn mới yên tâm.
 
Sát Thần Chí Tôn
Chương 3374: C3374: Lễ gặp mặt



- Giang Trần, ngươi đã tới nơi đây, vậy đạo thống của Lưu Ly Vương Thành, từ nay về sau quy ngươi sở hữu. Toàn bộ đạo thống của Lưu Ly Vương Thành, đều ở trong Thượng Cổ Lưu Ly Vương Thành. Ở trong Lưu Ly Cung này, có vài món là lễ gặp mặt mà lão phu tặng cho ngươi, quy ngươi sở hữu. Đạo thống của Thượng Cổ Lưu Ly Vương Thành này, lão phu hi vọng, ngươi có thể đem chúng phát dương quang đại, để cho đạo thống của Lưu Ly Vương Thành, vĩnh viễn chiếu sáng Nhân loại cương vực, đời đời thế thế, vĩnh viễn không thôi, ngươi nói được không?

Hai mắt của Lưu Ly Đại Thần Tôn ngưng trọng, nhìn chằm chằm vào Giang Trần, phảng phất một Đế Hoàng sắp chết, ân cần dặn dò người thừa kế của hắn.

Giang Trần chứng kiến ánh mắt dần dần có chút tan rã của Lưu Ly Đại Thần Tôn, biết rõ đạo thần thức này, sẽ kéo không bao lâu nữa.

Dù sao, bản thể của Đại Thần Tôn đã biến mất hai ba mươi vạn năm, không có bản thể chèo chống, đạo thần thức này là không thể nào tồn tại quá lâu.

Nếu như bản thể chưa diệt, loại thần thức phân thân này có bản thể chèo chống, thời gian tuyệt đối không chỉ gấp mười lần. Nhưng mà không có bản thể, một đạo thần thức lẻ loi trơ trọi, không có chuẩn bị gì khác, tuyệt đối là rất khó kéo dài.

Chủ yếu là Đại Thần Tôn lưu lại đạo thần thức này, là có thể câu thông.

Nếu như chỉ là ký thác một đám thần thức, bố trí hậu sự thoáng một phát, lại không cần câu thông với người thừa kế, loại này ngược lại càng thêm đơn giản.

Ban đầu Giang Trần ở Huyễn Ba Sơn Bí Cảnh, trong truyền thừa chi địa của Đan Tiêu Cổ Phái, liền chứng kiến loại thần thức này. Loại thần thức này, chỉ có thể là đơn phương dẫn đạo, nhưng không cách nào câu thông với Giang Trần.

Mà Đại Thần Tôn, hắn lưu lại thần thức, có thể cùng Giang Trần câu thông, còn có năng lực suy nghĩ độc lập.

Loại thần thức này, là tương đương với phân hồn phách ra, ký thác vào pho tượng, cần tiêu hao thần thức và thần thông, so với loại thần thức đơn phương kia cao hơn gấp trăm lần.

- Thần Tôn ở trên, Giang Trần chắc chắn theo như ngươi nhắc nhở, phát dương quang đại truyền thừa của Lưu Ly Vương Thành, tru diệt Ma tộc, nhét Thiên Đạo quỹ tích vào quỹ đạo, để cho Thần Uyên Đại Lục vĩnh viễn không bị người quấy nhiễu nữa!

Giang Trần nói, cũng âm vang hữu lực, tràn ngập thành ý.

- Tốt, tốt, tốt! Lúc trước, thời điểm lão phu làm quyết định này, đã từng nghĩ tới, lưu truyền thừa cho người đời sau, sẽ tìm được hồi báo như thế nào? Thượng Thiên sẽ ban cho lão phu một hậu bối truyền thừa như thế nào? Hiện tại xem ra, thiên không phụ ta, thiên không phụ Thần Uyên Đại Lục a. Ha ha ha.

Lưu Ly Đại Thần Tôn rất cởi mở, tuy hắn đã dầu hết đèn tắt, cách biến mất khỏi thiên địa cũng không xa, nhưng mà ở trong tiếng cười của hắn, nghe chỉ có sung sướng, chỉ có rộng rãi, lại không có bất kỳ thương cảm.

Loại tâm tính siêu nhiên này, để cho Giang Trần không thể không bội phục.

Mình là người của hai thế giới, kiếp trước kiếp nầy, chỉ sợ cũng không rộng rãi được như thế a?

- Tốt rồi, Giang Trần, lão phu còn thừa thời gian không nhiều lắm. Liền đem tình huống đại khái nói cho ngươi. Những vấn đề ngươi quan tâm, lão phu đã ghi lại vào trong một miếng ngọc giản, nằm dưới pho tượng của lão phu, đến lúc đó ngươi có thể chứng kiến. Kể cả thủ pháp phong ấn, thủ pháp cởi bỏ linh mạch, truyền thừa các nơi.... Đương nhiên, Phong Ấn Chi Địa của thế lực khác, lão phu cũng không thể nào biết được. Nhưng mà thủ pháp đại khái, lão phu là từng có phỏng đoán.

Giang Trần cười nói:

- Tiền bối minh giám, truyền thừa của Thánh Nhất Tông, Đan Tiêu Cổ Phái cùng Địa Tạng Môn, vãn bối đã được đến rồi.

- A?

Lưu Ly Đại Thần Tôn nao nao, lập tức nở nụ cười.

- Nói như thế, ngươi quả nhiên là người có đại phúc duyên a. Những truyền thừa kia của bọn hắn, đều phi thường ẩn nấp. Không thể tưởng được...

Nói đến đây, Lưu Ly Đại Thần Tôn cũng ngừng lại một chút, than nhẹ một tiếng.

- Đương nhiên, bởi vì lúc ấy Phong Ma đại chiến quá mức vội vàng, có lẽ có ít người trong bọn hắn, chuẩn bị còn không quá đầy đủ. Dù sao, lão phu sớm có ý định này, cho nên thời gian chuẩn bị càng thêm sung túc.

Nguyên nhân cụ thể là gì, đã không trọng yếu.

- Giang Trần, Thượng Cổ thập đại thế lực lĩnh tụ, bất luận truyền thừa nào, đều không phải chuyện đùa. Nếu như ngươi có thể đạt được bọn chúng, thì tốt nhất khống chế ở trong tay mình. Trong ngọc giản của lão phu, đối với vị trí phân bố của thập đại thế lực lĩnh tụ, đại khái có quy hoạch. Đến lúc đó ngươi có thể nghiên cứu thoáng một phát. Nhớ kỹ, những truyền thừa này, nhất định không thể rơi vào trong tay người tâm thuật bất chánh. Nếu không, dù Nhân loại cương vực an ổn ngắn hạn, trường kỳ mà nói, chỉ sợ sẽ lâm vào nội loạn.

Đây đại khái là một khúc mắc của Lưu Ly Đại Thần Tôn, cũng là sự tình hắn lo lắng nhất.

Giang Trần lập tức nghiêm mặt nói:

- Vãn bối nhất định sẽ toàn lực ứng phó, tranh thủ để cho những truyền thừa này, tìm được người thừa kế đường đường chính chính, tuyệt đối không để chúng rơi vào trong tay tiểu nhân.

- Tốt, như thế rất tốt, như thế rất tốt. Linh mạch hiện thế, Nhân loại cương vực sẽ khôi phục khí tượng Thượng Cổ, không quá trăm năm, chắc chắn lại hiện ra huy hoàng. Lão phu thực rất chờ mong, chỉ tiếc, lão phu nhìn không tới rồi. Chỉ là, Giang Trần, ngươi phải nhớ kỹ, nhất định không thể để cho ma trảo của Ma tộc, vươn vào Nhân loại cương vực lần nữa.

- Vãn bối ghi nhớ trong lòng, vãn bối sẽ khởi động Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần Đại Trận trước, để cho luồng thứ nhất Ma kiếp tránh qua Nhân loại cương vực. Sau đó lại kinh doanh, tranh thủ không ngừng đề thăng sức chiến đấu của Nhân loại cương vực, ngăn địch ở bên ngoài môn hộ, khiến đại quân của Ma tộc, không cách nào xâm nhập Nhân loại cương vực nửa bước.

Cái này ngược lại không cần Lưu Ly Đại Thần Tôn dặn dò, về tình về lý, Giang Trần đều không hy vọng Nhân loại cương vực bị Ma tộc xâm lấn lần nữa.

Dù sao, nơi này có gia viên cùng người thân của Giang Trần.

Ma tộc xâm lấn, vậy thì tăng lớn tính nguy hiểm của những người này.

- Rất tốt, rất tốt, ngươi tuổi còn trẻ, thiếu niên đắc chí, lại không có quên tất cả, ổn thỏa như thế, có thể thấy được Nhân loại cương vực quả nhiên là có thiên hữu. Nhân loại cương vực ở trong tay ngươi, nhất định có thể phát dương quang đại, lại hiện ra huy hoàng. Thậm chí hiện ra Thượng Cổ kỳ quan, cũng chưa biết chừng!

Lưu Ly Đại Thần Tôn đích thật là rất mừng rỡ, lúc trước hắn cũng cân nhắc qua vấn đề người truyền thừa, nhưng không có hy vọng xa vời.

Hôm nay vừa thấy, chất lượng của người truyền thừa, viễn siêu hắn dự đoán. Thậm chí để cho hắn có một loại cảm giác, người trẻ tuổi này, rất có thể trò giỏi hơn thầy mà thắng vu lam.

- Đạo thống truyền thừa của Lưu Ly Vương Thành, lão phu liền không nói khoác, phủ kho, đan phương, Dược Viên còn có Tàng Kinh Các… những địa phương này, đến lúc đó ngươi tự mình đi nhìn. Những thứ này là truyền thừa lưu cho hậu nhân, tin tưởng ngươi biết phân phối như thế nào. Lão phu nói là vài món lễ gặp mặt kia, thừa dịp lão phu còn một hơi, sẽ nói cho ngươi rõ ràng.

Toàn bộ đạo thống truyền thừa, tuy cũng là cho Giang Trần, nhưng đạo thống cuối cùng cần một số lớn người đến truyền thừa, khai chi tán diệp, mới là đạo thống lớn mạnh.

Mà lễ gặp mặt, thì chẳng khác gì là lễ vật tư nhân.

Giang Trần nghiêm nghị nói:

- Tiền bối ban thưởng, vãn bối từ chối thì bất kính. Xin tiền bối cho biết.

- Ha ha, tốt, người trẻ tuổi không ngụy trang, không kiêu ngạo, lão phu rất thưởng thức. Lão phu làm Lưu Ly Vương Thành Thần Tôn, trong tay ngược lại là có chút bảo vật, nhưng chiến đấu với Ma tộc, tùy thân phải mang theo không ít, cũng tiêu hao hết không ít. Để lại cho ngươi, lại hơi có vẻ keo kiệt rồi.
 
Sát Thần Chí Tôn
Chương 3375: C3375: Ba phần bảo vật



Đối với Giang Trần hiện tại mà nói, lễ vật của một Đại Thần Tôn, dù người ta nói lại khiêm tốn, cũng không thể coi là đúng, thủ lãnh một thế lực Thượng Cổ, đã muốn cho, thì tuyệt đối sẽ không keo kiệt. Ít nhất đối với Giang Trần hiện tại mà nói, tuyệt đối là tồn tại cực kỳ khả quan.

Nhìn chỗ tốt lấy được từ Truyền Thừa Lục Cung, liền có thể nghĩ rồi.

Cơ duyên lấy được từ Truyền Thừa Lục Cung, đều để Giang Trần cảm thấy được lợi không nhỏ, như vậy Đại Thần Tôn tự mình cho lễ vật, có thể chênh lệch đi nơi nào?

- Kiện thứ nhất, chính là ba viên Thần đạo Xá Lợi. Ba viên Thần đạo Xá Lợi này, đều là Thần đạo đại năng của Lưu Ly Vương Thành ta, thời điểm ở trong Thần kiếp không cách nào vượt qua, đem Sinh Mệnh Tinh Hoa bản thân cô đọng thành Xá Lợi, dùng thân làm môi, dùng thần làm dẫn, thành tựu ba viên Thần đạo Xá Lợi này. Ngươi phải quý trọng.

Trong lòng Giang Trần khẽ động, ba viên Thần đạo Xá Lợi!

Thần đạo Xá Lợi này, ở trình độ nào đó mà nói, so với Thông Thần Đan còn tốt hơn. Một viên Thông Thần Đan, có lẽ chỉ có thể để cho một tu sĩ Thần đạo tăng lên nhất trọng.

Mà một viên Thần đạo Xá Lợi, thì có khả năng tăng lên không chỉ một trọng.

Dùng Thần đạo nhất trọng làm thí dụ, nếu như hắn đạt được một viên Thần đạo Xá Lợi của Thần đạo ngũ trọng, như vậy hắn ít nhất có thể tu luyện tới Thần đạo tứ trọng, thậm chí có cơ hội tu luyện tới Thần đạo ngũ trọng.

Thần đạo Xá Lợi, cơ hồ là tinh hoa của tu sĩ Thần đạo, hoàn toàn không có mất đi, triệt để đề luyện thành Thần đạo Xá Lợi.

Chẳng khác nào một loại sinh mạng thể, dùng phương thức Xá Lợi, truyền lại cho một sinh mạng thể khác.

Đương nhiên, mặc dù Thần đạo Xá Lợi tốt, nhưng ngưng luyện thật quá khó khăn. Cũng cần tu sĩ có đại trí tuệ, mới bỏ được đem mình tinh luyện thành Xá Lợi.

Hơn nữa, cô đọng Xá Lợi, phong hiểm thất bại rất lớn, thường thường mười tu sĩ, có thể thành công tinh luyện Sinh Mệnh Tinh Hoa, nhiều lắm là một hai cái mà thôi.

Đây cũng là nguyên nhân Xá Lợi phi thường hi hữu. Bản thân người nguyện ý tinh luyện mình thành Xá Lợi đã ít, hơn nữa xác xuất thành công không cao, nên các loại Xá Lợi truyền thế, có thể nói là phi thường thưa thớt.

Lưu Ly Đại Thần Tôn này, vừa ra tay là ba viên Thần đạo Xá Lợi, tự nhiên để cho Giang Trần cảm thấy giật mình. Lúng ta lúng túng cười khổ nói:

- Đại Thần Tôn, cái lễ trọng này, còn gọi keo kiệt sao?

Lưu Ly Đại Thần Tôn thở dài:

- Nếu là bèo nước gặp nhau, lễ vật này tự nhiên là lễ trọng. Nhưng ngươi là người lão phu tuyển định truyền thừa. Trên vai ngươi gánh lấy trách nhiệm, cùng khó khăn ngươi sẽ gặp phải, đều phi thường gian khổ. Như vậy tính toán, cái lễ vật này, liền không coi là khả quan rồi.

Giang Trần ôm quyền nói:

- Vãn bối vì nghĩa quên thân, dù không có lễ vật, cũng sẽ toàn lực ứng phó.

- Cái này lão phu tự nhiên tin tưởng, ngươi cũng có đồ vật mà ngươi cần thủ hộ, trong lòng ngươi cũng có kiên trì của mình. Bất kể là Thượng Cổ, hay hiện tại, vì cái gì Sinh Mệnh lực của Nhân tộc luôn ương ngạnh, cũng là bởi vì có một ít người giống như chúng ta, ở người khác xem ra là ngốc, nhưng chút ta lại không hối hận, dù biết rõ phía trước là núi đao biển lửa, cũng nguyện ý vì đồ vật mà chúng ta thủ hộ xông về phía trước.

Giang Trần im lặng.

Hoàn toàn chính xác, nếu như vì Thiên đế phụ thân, vì thân nhân kiếp này, nguy hiểm lại lớn, Giang Trần cũng sẽ không do dự.

Trên thực tế, kiếp này, Giang Trần vì thân nhân, vì huynh đệ, vì đạo lữ, số lần tự mình mạo hiểm, đích thật là không ít.

- Ba viên Thần đạo Xá Lợi này, đều là Thần đạo Trung giai, phẩm giai quả thực không thấp. Ngươi nên lợi dụng cho tốt.

Lưu Ly Đại Thần Tôn dặn dò.

- Vãn bối nhất định sẽ không cô phụ chúng.

Giang Trần không có lời nói hùng hồn, lại trả lời dị thường chân thành.

- Ha ha, lão phu tin tưởng.

Lưu Ly Đại Thần Tôn khoan thai cười cười:

- Kiện lễ vật thứ hai, chính là lão phu dùng thủ pháp đặc biệt luyện chế ba tấm Lưu Ly Thần Phù. Trong đó một tấm là thần phù bỏ chạy, một tấm là thần phù công kích, một tấm là thần phù phòng ngự. Mỗi một tấm Lưu Ly Thần Phù, đều có thể sử dụng ba lượt. Thần phù công kích, tương đương tám thành công lực của lão phu. Thần phù phòng ngự, thì tương đương chín thành công lực phòng ngự của lão phu. Thần phù bỏ chạy, thì có thể so với mười thành tốc độ của lão phu. Xuyên qua như quỷ mị, táp xấp như lưu tinh, qua như quang như điện, cho dù là bị Ma tộc lão tổ đuổi giết, cũng có thể để ngươi có bảy tám phần khả năng chạy trốn!

Trong giọng nói của Lưu Ly Đại Thần Tôn, có một phần ngạo nghễ.

Hắn đối với Lưu Ly Thần Phù của mình, là phi thường tự tin.

Giang Trần chấn động, bị Ma tộc lão tổ đuổi giết cũng có thể chạy trốn, cái này là hậu lễ tương đối lớn rồi. Ma tộc lão tổ, kia đều là tồn tại có thể so với Lưu Ly Đại Thần Tôn a.

Loại nhân vật này, tu vi ít nhất là Thần đạo lục trọng, thậm chí Thần đạo thất trọng cũng có thể.

Đừng nhìn hiện tại Giang Trần đã tiếp cận đột phá Thần đạo, nhưng thực gặp phải Ma Tổ Thần đạo thất trọng, hắn căn bản không có lực chiến, thậm chí ngay cả hy vọng chạy trốn cũng không lớn.

Ma tộc lão tổ, bất kỳ một cái nào cũng không phải đèn đã cạn dầu.

Dùng Quang Độ lão nhân làm thí dụ, nếu như không phải bị phong ấn nhiều năm, thực lực chưa khôi phục, để cho hắn khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, cho dù bọn người Giang Trần nhiều nhân thủ như vậy, cũng chưa chắc có thể thắng được hắn.

Mà Quang Độ lão nhân, có lẽ ở trong các mạch Ma tộc, chỉ là một Ma tộc lão tổ không dễ làm người khác chú ý mà thôi.

Giang Trần hít sâu một hơi, lập tức bái tạ nói:

- Hậu lễ như thế, vãn bối sao dám nhận?

- Không cần phải khách khí, đây là ngươi nên được, trước khi ngươi chưa phát triển, ba tấm thần phù này, hi vọng có thể giúp ngươi, để ngươi có thể ứng đối các loại chiến cuộc đột phát.

Hiển nhiên, Lưu Ly Đại Thần Tôn cũng biết, dùng tu vi trước mắt của Giang Trần, đi đối kháng Ma tộc Đại Ma Đầu, hiển nhiên là dữ nhiều lành ít.

Trước khi hắn triệt để phát triển, những vật này là ắt không thể thiếu.

- Bảo vật thứ ba, mới là mấu chốt, cũng là bảo vật mà lúc ngươi gặp Ma tộc Đại Ma Đầu, có hi vọng thủ thắng nhất. Chính là Lưu Ly Vương Thành trấn tông chi bảo, Đại Lưu Ly Quang Trản!

Giang Trần nao nao, Đại Lưu Ly Quang Trản?

Bảo vật này, hắn ngược lại chưa nghe nói qua, nhưng nghe danh tự, tựa hồ rất bất phàm! Đã được vinh dự là trấn tông chi bảo của Lưu Ly Vương Thành, cái kia tuyệt đối không phải bảo vật tầm thường.

- Đại Lưu Ly Quang Trản này, đối với Lưu Ly Vương Thành mà nói, so với lão phu còn quan trọng hơn. Bảo vật này có rất nhiều diệu dụng, thời điểm ngươi thi triển độn thuật, vật này, có thể để ngươi hóa thân ngàn vạn độn quang, để cho người căn bản không biết từ phương hướng nào đuổi theo.

- Diệu dụng thứ hai, là có thể cho ngươi ở thời điểm công kích, tốc độ tăng lên mấy lần, hơn nữa, một khi Đại Lưu Ly quang khởi động, có thể công kích đối thủ, có thể phong cấm đối thủ, có thể tăng lên tốc độ, có thể gia trì pháp lực! Công phòng nhất thể, tạo hóa vô cùng. Gặp công kích Kim thuộc tính, có thể tăng sắc bén; gặp công kích Mộc thuộc tính, có thể tăng sự dẻo dai; gặp công kích Thủy thuộc tính, có thể tăng thêm bàng bạc; gặp công kích Hỏa thuộc tính, có thể tăng thêm hỏa lực; gặp công kích Thổ thuộc tính, có thể tăng lên độ hùng hồn! Ngũ Hành đều diệu, tạo hóa vô cùng.

Nói đến Đại Lưu Ly Quang Trản, Lưu Ly Đại Thần Tôn cũng khen không dứt miệng.
 
Sát Thần Chí Tôn
Chương 3376: C3376: Khúc mắc cuối cùng



Giang Trần nghe được cũng có chút động tâm, đang muốn mở miệng, Lưu Ly Đại Thần Tôn lại nói:

- Diệu dụng của Đại Lưu Ly Quang Trản, không đơn giản chỉ hai loại này, còn có một công hiệu càng khó được. Đại Lưu Ly quang, có thể khiến Ma tộc không chỗ ẩn trốn, bất luận ngụy trang gì, đều sẽ hiển lộ toàn bộ. Ở dưới Đại Lưu Ly Quang, huyết mạch của Ma tộc sẽ triệt để bạo lộ, bất luận dị tộc gì cũng mơ tưởng lừa dối tiến vào.

Đại Lưu Ly Quang!

Giang Trần tim đập thình thịch, cái diệu dụng này, càng thêm khó được a. Chư Thiên Đại Thế Giới, cũng có một ít bảo vật phi thường hi hữu, ví dụ như Kính Chiếu Yêu,...

Những bảo vật này, đều có một đặc điểm, là tùy ý quét qua, liền có thể để cho huyết mạch Yêu ma, không chỗ che dấu.

- Đại Lưu Ly Quang Trản còn có rất nhiều diệu dụng, còn cần ngươi lĩnh ngộ, lão phu sẽ không giới thiệu hết. Sau khi ngươi đạt được, nên siêng năng tế luyện, tranh thủ sớm ngày luyện hóa bảo vật này.

Phó thác trấn tông chi bảo cho Giang Trần, đủ thấy thành ý của Lưu Ly Đại Thần Tôn. Giờ phút này trong nội tâm Giang Trần đã hưng phấn, lại cảm giác trách nhiệm của mình trọng đại.

Ngẫm lại vì cái gì trước kia tâm tình của Hạ Thiên Trạch chấn động rõ ràng như vậy, có lẽ, đúng là diệu dụng của Đại Lưu Ly Quang a?

Vô luận như thế nào, Đại Lưu Ly Quang Trản này, đối với Giang Trần mà nói, tuyệt đối là bảo vật hiếm có, sẽ trở thành giúp đỡ to lớn của hắn sau này.

Nói xong chuyện này, Lưu Ly Đại Thần Tôn đã rất suy yếu, hai mắt híp lại, đạo thần thức kia, đã tiếp cận biên giới tan rã.

Trong lòng Giang Trần cũng có chút khó chịu, mặc dù biết Đại Thần Tôn kỳ thật ở Thượng Cổ Phong Ma đại chiến đã vẫn lạc, nhưng mà một khi đạo thần thức này vẫn lạc, liền ý nghĩa Lưu Ly Đại Thần Tôn triệt để cách biệt với thế giới này. Ý nghĩa, hết thảy tồn tại có ý thức của hắn, đều vĩnh biệt thế giới này.

Tuy Giang Trần và Đại Thần Tôn chưa có giao tình gì, nhưng dù tiếp xúc ngắn ngủi như vậy, lại để cho Giang Trần đối với tu sĩ Thượng Cổ kia, sinh ra hảo cảm rất sâu.

Nếu như có thể, hắn thật sự không hy vọng Lưu Ly Đại Thần Tôn vẫn lạc.

Nhưng sinh tử có số, dù là Chư Thiên Thiên Đế, cũng khó có thể vi phạm. Muốn nghịch thiên đoạt mệnh, mặc dù là Chư Thiên Thiên Đế, cũng cần tốn hao rất nhiều trắc trở mới được.

Trong nội tâm Giang Trần thương cảm, lại hết lần này tới lần khác bất lực.

Đột nhiên, Giang Trần phảng phất nhớ ra cái gì. Hắn nhớ rõ, Lưu Ly Đại Thần Tôn nâng lên rất nhiều thứ, kể cả lễ gặp mặt, các loại truyền thừa của Lưu Ly Vương Thành, ví dụ như phủ kho, đan phòng, Dược Viên, kho vũ khí, Tàng Kinh Các...

Nhưng lại không đề cập tới Đại La Vân Anh Thụ?

Chẳng lẽ đối với Lưu Ly Đại Thần Tôn mà nói, Đại La Vân Anh Thụ kia còn so ra kém những vật này sao?

Cái nghi vấn này, vừa xuất hiện trong nội tâm Giang Trần, liền lái đi không được.

Tuy thần thức của Lưu Ly Đại Thần Tôn sắp tan rã, nhưng ẩn ẩn cảm ứng được vấn đề bên Giang Trần, nên nỗ lực mở mắt ra:

- Giang Trần, trong lòng ngươi còn có nghi vấn gì sao?

- Tiền bối, vãn bối còn có một nghi vấn.

- A? Nghi vấn gì? Thừa dịp thần thức của lão phu còn có thể duy trì, mau nói đi.

Giang Trần không do dự, nói ra:

- Trước khi vãn bối tiến vào Lưu Ly Cung, trước cửa sân, có một linh thụ, chẳng lẽ tiền bối không có dặn dò gì sao?

Ánh mắt có chút tan rã của Lưu Ly Đại Thần Tôn, đột nhiên giống như nhận được lực lượng thần kỳ nào đó, bỗng nhiên mở ra:

- Ngươi nói cái gì? Linh thụ?

- Đúng vậy.

Giang Trần cảm thấy có chút kỳ quái, phản ứng của Đại Thần Tôn, cũng không tránh khỏi có chút kích động đi à nha?

- Ngươi nói là sân nhỏ trước Lưu Ly Cung sao?

Hô hấp của Lưu Ly Đại Thần Tôn cũng dồn dập lên, loại phản ứng kịch liệt này, khiến Giang Trần có chút ngoài ý muốn.

Bất quá, Giang Trần vẫn thành thật gật đầu:

- Đúng vậy, vãn bối nói đúng là cây kia.

Ánh mắt của Lưu Ly Đại Thần Tôn tràn ngập chờ mong, nhìn chằm chằm vào Giang Trần:

- Nói, nói mau, cây kia thế nào? Nó, bây giờ nó là hình thái gì?

- Hình thái? Chẳng lẽ hình thái còn có biến hóa sao?

Giang Trần có chút kỳ quái, lập tức nói.

- Nó đã khai chi tán diệp, hơn nữa đã kết quả. Ân, tán cây của nó, xa xa nhìn tới, tựu như tiên nữ trong mây, nhanh nhẹn nhảy múa, tạo hình phi thường ưu mỹ.

- Vậy sao? Vậy sao?

Trong ánh mắt của Lưu Ly Đại Thần Tôn, tràn đầy hào quang khát vọng, phảng phất rất muốn lao ra nhìn một lần.

Chỉ là, thần trí của hắn đã không cách nào lướt qua Lưu Ly Cung rồi.

Thở dài một tiếng, ngữ khí của Lưu Ly Đại Thần Tôn tràn đầy tiếc nuối:

- Đáng tiếc, đáng tiếc, lão phu rốt cuộc xem như đã minh bạch. Không thể tưởng được, nó vậy mà trưởng thành, khai chi tán diệp, lại còn kết quả. Không thể tưởng được a. Lão phu đợi nó 10 vạn năm, cũng không thấy nó lớn lên. Lại không nghĩ rằng, chỉ trong hai mươi vạn năm, nó rốt cục khai chi tán diệp, nở hoa kết quả. Đây là Thiên Ý sao?

Giang Trần khó hiểu:

- Tiền bối, lời này của ngài, vãn bối có chút khó hiểu.

- Ai, Giang Trần, cây trong đình viện kia, địa vị bất phàm. Nghe nói từ thời đại Hoang Cổ, liền lưu lại hạt giống, 10 vạn năm mới nẩy mầm, 10 vạn năm ra thân. Thẳng đến trước khi lão phu cùng Ma tộc quyết chiến, nó còn không có khai chi tán diệp, chớ nói chi là nở hoa kết quả.

Ngữ khí của Lưu Ly Đại Thần Tôn tràn ngập thổn thức:

- Linh chủng như thế, nhất định rất bất phàm. Chỉ tiếc, lão phu rốt cuộc nhìn không tới nó. Cây kia mọc ở trong sân, nghe nói là trấn thủ số mệnh của Lưu Ly Vương Thành. Mà trong sân, ngoại trừ cây này ra, linh vật khác là không cách nào sinh trưởng. Trồng bao nhiêu, héo rũ bấy nhiêu.

Lưu Ly Đại Thần Tôn càng nói càng chậm, thanh âm càng ngày càng mơ hồ, đứt quãng, thần thức chậm rãi tan rã, cơ hồ là lầm bầm lầu bầu.

Giang Trần im lặng.

Hắn biết rõ, Lưu Ly Đại Thần Tôn lập tức phải đi rồi.

Trong nội tâm khẽ động, Giang Trần lớn tiếng nói:

- Đại Thần Tôn, cây này, chính là linh vật Chư Thiên, tên là Đại La Vân Anh Thụ, ở trên Chư Thiên Tạo Hóa Bảng, cũng có lưu danh. Một trái Đại La Vân Anh Quả, có thể để tu sĩ Thần đạo được ích lợi không nhỏ. Quả này là bảo vật chỉ Chư Thiên mới có, không thể tưởng được lại xuất hiện ở Lưu Ly Vương Thành. Điều này nói rõ, số mệnh của Lưu Ly Vương Thành, tuyệt đối sâu dày.

Lưu Ly Đại Thần Tôn y y a a, không biết có nghe rõ ràng chưa. Nhưng mà trong ánh mắt tan rã của hắn, vẫn có thể cảm giác được vui sướng.

Chỉ tiếc, thần trí của hắn ở thời điểm này bắt đầu trôi qua, tựa như nước hóa hơi, chậm rãi bốc hơi, chậm rãi biến mất không thấy gì nữa.

Giang Trần phảng phất có thể cảm nhận được thần thức của Lưu Ly Đại Thần Tôn biến mất. Trong lòng hắn, cũng cảm thấy bi ai không hiểu.

Mặc dù là lần đầu tiên tương kiến, nhưng Giang Trần thật giống như đã mất đi một hảo hữu tương giao mấy chục vạn năm, trong nội tâm dị thường khó chịu.

Xem ra, ngay cả Lưu Ly Đại Thần Tôn cũng không biết lai lịch của Đại La Vân Anh Thụ kia. Tại hắn sinh thời, cũng không có đợi đến lúc Đại La Vân Anh Thụ khai chi tán diệp, nở hoa kết quả

Như thế xem ra, Đại La Vân Anh Thụ này, quả nhiên là che dấu đủ sâu, lịch sử cũng rất lâu, từ lúc Hoang Cổ đã có.

Như vậy, trong nội tâm Giang Trần sinh ra một nghi vấn, Thần Uyên Đại Lục này, đến cùng tồn tại bao lâu đây? Đại La Vân Anh Thụ kia, sao sẽ xuất hiện tại Thần Uyên Đại Lục?
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back