Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Sát Thần Chí Tôn

Sát Thần Chí Tôn
Chương 1105: C1105: Nhận thua



Giang Trần cười ha hả, đối với khí độ của Hạng Tần này cũng có chút ưa thích. Dù sao tiểu tử này ân oán rõ ràng, cầm lên được cũng buông xuống được.

Loại tâm tính này là tố chất của một thiên tài muốn quật khởi nên có.

Thua một ván đã đỏ mắt, không gượng dậy nổi chỉ là ngụy thiên tài mà thôi.

Dưới lôi đài bỗng nhiên vang lên tiếng vỗ tay giống như sấm. Không hẹn mà cùng vang lên, cơ hồ tất cả những thiên tài của các tông môn khác tới nơi này đều vỗ tay.

Bọn họ bị trận chiến này thuyết phục, từ tận đáy lòng cảm thấy sùng bái vì trận chiến này.

Trừ người Thánh Kiếm cung ra, cơ hồ toàn trường vỗ tay, tiếng vỗ tay như sấm, kéo dài không ngớt.

Tuy rằng bọn họ không có nhìn thấy lực lượng đồ đằng của Hạng Tần, cũng không có nhìn thấy một trận chiến đỉnh phong nhất. Thế nhưng mà trận chiến còn chưa xảy ra này cũng khắc lại một ấn tượng vô cùng sâu trong đầu mọi người.

Hạng Vấn Thiên của Đại Thánh đường thở dài nói:

- Trong Vạn Tượng Cương Vực có thiên tài như vậy lo gì đại sự không làm được? Thiên tài như vậy dựa vào cái gì chúng ta phải sống phụ thuộc? Dựa vào cá gì mà bị người khác diệt môn? Còn phải kiêng kỵ bọn chúng, trong lòng run rẩy sống qua ngày?

- Đan Trì cung chủ, Mộc Cao Kỳ này có được huyết mạch Long tộc, không biết Đan Kiền Cung các ngươi có thể bỏ thứ yêu thích hay không?

Hạng Vấn Thiên hỏi thăm dò một câu.

- Ngươi cần điều kiện gì cứ mở miệng.

Đan Trì cung chủ cười cười nói:

- Hạng lão ca, chân tường này lão ca không đào được đâu.

Hạng Vấn Thiên xoa xoa đầu nói:

- Đan Trì, hiện tại ta thực sự không có tưu tâm, ta cảm thấy Mộc Cao Kỳ này ở trong Đan Kiền Cung thực sự có chút đáng tiếc. Đại Thánh đường ta mới thích hợp với hắn nhất.

Đan Trì cung chủ nhìn Giang Trần, nhìn thấy Giang Trần gật đầu với hắn, hắn đã biết rõ ý tứ của Giang Trần.

- Hạng lão ca, lúc trước ngươi ở trong đan đấu Huyễn Ba sơn đã đào qua chân tường một lần, không phải ta đã cự tuyệt rồi sao?

Đan Trì cung chủ cười khổ nói.

Không đợi Hạng Vấn Thiên mở miệng nói, Uông Kiếm Vũ của Thánh Kiếm cung lại đi tới.

- Đan Trì, hiện tại luận võ trong đại điển đã chấm dứt, ta vô cùng hiếu kỳ, Mộc Cao Kỳ này rốt cuộc có kỳ ngộ gì a? Theo ta thấy, Mộc Cao Kỳ này sợ rằng không đơn giản.

- Không đơn giản thì thế nào?

Đan Trì cung chủ nhìn thấy Uông Kiếm Vũ, lạnh nhạt nói.

- Hừ, Đan Kiền Cung các ngươi che dấu sâu như vậy, ai biết được các ngươi có dã tâm và mưu đồ gì? Theo ta thấy, nên tra chi tiết về Mộc Cao Kỳ này một chút, tra xem Đan Kiền Cung các ngươi có phải đã sớm cấu kết với kẻ thù bên ngoài, thẩm thấu vào trong Vạn Tượng Cương Vực chúng ta hay không. Lúc trước có Tam Tinh tông, ai có thể bảo đảm không có Đan Kiền Cung các ngươi?

Trong lòng Uông Kiếm Vũ không cân bằng Thánh Kiếm cung sau này sẽ bị Đan Kiền Cung đè nén, cho nên lúc này mặc kệ thế cục hỗn loạn cỡ nào, hắn cũng phải đi ra làm loạn một chút.

- Uông Kiếm Vũ, ta thấy mắt ngươi có vấn đề a.

Đan Trì cung chủ cười lạnh một tiếng nói:

- Đan Kiền Cung ta cấu kết kẻ thù bên ngoài? Ngươi có chứng cớ thì cứ lấy ra, không có chứng cớ thì câm miệng cho ta.

Hạng Vấn Thiên cũng trợn trắng mắt nói:

- Uông Kiếm Vũ, bây giờ không phải là lúc ngươi xử lý ân oán cá nhân. Lúc này trước mắt là đại cục của Vạn Tượng Cương Vực, một chút tư tâm này của ngươi nên thu hồi lại đi.

Uông Kiếm Vũ lạnh nhạt nói:

- Hạng lão ca, ta biết rõ ngươi sốt ruột vì ái tài. Nhưng mà ái tài cũng nên cân nhắc rõ ràng. Vạn nhất Mộc Cao Kỳ này là quân cờ do quân địch cài vào, đây chẳng phải là dẫn sói vào nhà sao?

Lời này vô cùng rõ ràng.

Bên Đan Kiền Cung, cho dù là Liên Thành trưởng lão cũng giận tím mặt. Tuy rằng hắn không muốn đệ tử của Vân Niết trưởng lão xuất chúng như vậy.

Nhưng mà bây giờ thế cục rất rõ ràng, thiên tài như Mộc Cao Kỳ nhất định sẽ cải biến số mệnh của Đan Kiền Cung, nhất định sẽ dẫn Đan Kiền Cung đi tới thời kỳ huy hoàng.

Lúc này nếu như Mộc Cao Kỳ bị đào đi, đối với Đan Kiền Cung mà nói, nhất định sẽ là tổn thất cực kỳ lớn.

Cho nên Liên Thành trưởng lão ngăn chặn sự đố kỵ trong lòng mình, rốt cuộc cũng lên tiếng:

- Uông Kiếm Vũ, dù gì ngươi cũng là tông chủ một tông, tại sao lại không biết xấu hổ như vậy? Thua là thua, có cái gì mà không chịu nổi? Thiên tài như Hạng Tần cũng nhận thua. Uông Hàn của tông môn các ngươi thua, thế nhưng các ngươi lại giống như chó điên, vẫn còn chưa cắn xong.

Tính tình của Liên Thành trưởng lão ra sao, cái miệng thối tới mức nào đây cũng là chuyện mà tất cả mọi người đều biết.

Bị Liên Thành trưởng lão chửi một hồi, Uông Kiếm Vũ giận dữ quát:

- Thua không chịu nổi? Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta thua không chịu nổi? Ta chỉ cân nhắc vì đại cục của Vạn Tượng Cương Vực. Chẳng lẽ lại không được?

- Đại cục? Ngươi cũng xứng nói tới chữ đại cục sao? Ngươi chính là điển hình của câu nói, không ăn được bồ đào thì lập tức nói bồ đào còn xanh. Ngươi chỉ vào bất luận một ai ở nơi này, ngươi cứ việc nói hắn là người do địch nhân sắp xếp vào. Kể cả Uông Kiếm Vũ ngươi, ngươi cũng không có biện pháp tự chứng minh mình trong sạch. Ngươi muốn vu oan người khác tốt nhất nên xuất ra chứng cớ, không nên mở miệng nói linh tinh. Ngươi có thể vu oan người khác, người khác cũng có thể vu oan ngươi. Vu oan lung tung, tất cả mọi người đều khó tránh khỏi hiềm nghi.

Không thể không nói, mồm miệng của Liên Thành trưởng lão không tệ.

Tốn chút nước bọt một phen, có không ít người gật đầu đồng ý với hắn.

Thiên Minh thượng nhân cũng khuyên nhủ:

- Uông lão đệ, ta thấy việc này vẫn không thể nói lung tung a. Tam Tinh tông phản bội là việc tất cả mọi người có chứng cớ. Những tông môn khác, coi như bất kỳ một tông môn nào cho dù bị vu oan, thì cũng không ai có khả năng chứng minh mình trong sạch. Dù sao, chuyện xảy ra ai cũng không có cách nào giải thích rõ ràng.

- Thiên Minh thượng nhân nói đúng. Nếu như Đan Kiền Cung thực sự cấu kế với Cửu Dương Thiên Tông, lúc trước đệ tử chân truyền của Cửu Dương Thiên Tông cũng không đi khiêu khích Đan Kiền Cung.

Mọi người ngươi một lời ta một lời, hiển nhiên không có ai đi phụ họa Uông Kiếm Vũ.

Tình huống đã rõ ràng, Đại Thánh đường thua trong trận đấu cuối cùng, người ta cũng không có tức giận, cũng không có mượn cơ hội sinh sự. Bởi vậy có thể thấy được lúc này Uông Kiếm Vũ muốn nháo sự hiển nhiên sẽ không có ai ủng hộ hắn.

Hạng Vấn Thiên kia cười ha hả, nhìn qua Đan Trì cung chủ nói:

- Đan Trì lão đệ à, lần trước ở Huyễn Ba sơn quả thực ta đã đào góc tường, thế nhưng lần trước đó là Giang Trần a. Lần này người ta đào là Mộc Cao Kỳ nha. Lão đệ cũng không nên vội cự tuyệt như vậy. Thiên phú đan đạo của Mộc Cao Kỳ Đại Thánh đường chúng ta cam đoan không động vào. Vẫn là tài nguyên của Đan Kiền Cung các ngươi. Lão phu chỉ cảm thấy, huyết mạch Long tộc của hắn...

Đan Trì khoát tay nói:

- Hạng lão ca, việc này lão ca nên hỏi người trong cuộc thì tốt hơn.
 
Sát Thần Chí Tôn
Chương 1106: C1106: Giang trần hiện thân 1



Hạng Vấn Thiên nhìn về phía Giang Trần, nói:

- Mộc Cao Kỳ hiền chất, lão phu đề nghị....

Giang Trần cười nhạt một tiếng, chắp tay nói:

- Hạng tộc trưởng, ta là đệ tử Đan Kiền Cung, tạm thời không muốn gia nhập tông môn khác. Lại nói, Đại Thánh đường thiên tài tụ tập, Hạng Tần huynh, Nhạc huynh, còn có Lang Cửu Linh, Viên Viên, có những thiên tài như vậy, đợi một thời gian nữa nhất định sẽ là cấp bậc trụ cột của Vạn Tượng Cương Vực.

Dừng lại một lát, Giang Trần lại nói:

- Kỳ thật có một chuyện cho tới hiện tại ta muốn làm sáng tỏ một chút. Kỳ thực ta không phải là Mộc Cao Kỳ.

- Cái gì?

Lời nói vừa mới vang lên, toàn trưởng xôn xao, ngay cả Uông Kiếm Vũ cũng sững sờ, lập tức vui mừng quá đỗi, nói:

- Ta nói rồi. Ta nói tiểu tử này có chút quái dị a? Sao nào, bị ta nói trúng rồi đúng không?

Những người khác vô cùng kinh ngạc, vẻ mặt mờ mịt.

Thậm chí bên Đan Kiền Cung, tất cả mọi người ngẩn ngơ, kinh ngạc nhìn qua Giang Trần, hiển nhiên không biết những lời này của hắn là có ý gì.

Ngươi không phải là Mộc Cao Kỳ, vậy thì ngươi là ai? Không phải đánh cả buổi, lấy được ngôi vị quán quân ngươi lại nói mình không phải đệ tử Đan Kiền Cung đó chứ? Vậy thì trước đó chúng ta không phải đã cao hứng hụt hay sao?

Chỉ có Đan Trì cung chủ, trên mặt hắn vẫn tươi cười, hắn và Giang Trần đã trao đổi ánh mắt, kỳ thực đã đạt thành sự ăn ý với nhau. Hắn biết rõ lúc này đã không cần phải giấu diếm nữa.

Dù sao lực ảnh hưởng của trận chiến này quá lớn, nếu như không vạch trần chân tướng, không thể nghi ngờ sẽ khiến cho Mộc Cao Kỳ ủy khuất.

Hơn nữa hiện tại cũng chấm dứt, Giang Trần cũng không còn cố kỵ nhiều như vậy. Trước đó giả mạo Mộc Cao Kỳ chỉ là muốn tránh khỏi các loại phiền toái mà thôi. Tránh cho tới nơi này hắn bị chấp vấn, ảnh hưởng tới việc tham gia luận võ đại điển của hắn.

Hiện tại luận võ trong đại điển đã chấm dứt, tự nhiên cũng không cần lo lắng những điều này. Mà thực lực mà hắn bày ra đã có đủ lực uy h**p, coi như là thủ lãnh các tông môn muốn chấ p vấn hắn cũng phải nghĩ cho kỹ trước đã.

Cho nên chuyện cho tới hiện tại, Giang Trần cũng không muốn dấu diếm nữa.

Tình huống này là như thế nào?

Mộc Cao Kỳ này không ngờ lại nói bản thân mình không phải là Mộc Cao Kỳ?

Vậy thì hắn ta là ai?

Trong lúc nhất thời, mỗi một con mắt đều nhanh chóng nhìn vào Mộc Cao Kỳ kia, tràn ngập sự hiếu kỳ, nghi vấn.

Biến cố này xảy ra quá khoa trương, đánh tới mức này, một đường quá quan trảm tướng, cuối cùng không ngờ lại không phải là Mộc Cao Kỳ.

Không thể không nói, xu thế của cốt truyện khiến cho những người có mặt ở đây có cảm giác không theo kịp.

Nếu như Mộc Cao Kỳ kia không có thực lực này mà cõng trên lưng tên tuori lớn như vậy, tuyệt đối sẽ không phải là một chuyện tốt. Dùng tính cách của Giang Trần, chắc chắn sẽ không làm liên lụy tới bằng hữu.

Đan Trì cung chủ đứng chắp tay, cũng không để ý tới việc Uông Kiếm Vũ đang nhìn mình hả hê, mà chân thành nói:

- Chư vị, vốn ta định gạt mọi người, thế nhưng...

Uông Kiếm Vũ đã phẫn nộ quát:

- Không cần phải nói nữa, Đan Trì, ngươi nên thành thật khai báo ra. Tới bây giờ ngươi còn dám không nói Đan Kiền Cung các ngươi không có vấn đề nữa đi.

Đan Trì cung chủ cười nhạt nói:

- Có vấn đề gì?

- Lai lịch của tiểu tử này. Ngươi có dám nói lai lịch của tiểu tử này không?

Uông Kiếm Vũ có cảm giác mình đã bắt được cái đuôi của Đan Kiền Cung.

Đan Trì cung chủ dùng ánh mắt giống như nhìn một kẻ ngu ngốc nhìn hắn, nói:

- Vốn ta định nói, ta cần ngươi phải nhắc nhở sao?

Hạng Vấn Thiên cười khổ nói:

- Đan Trì lão đệ, lão đệ cũng đừng thừa nước đục thả câu nữa.

Lần này Thiên Minh thượng nhân cũng không tiện giúp Đan Kiền Cung nói chuyện. Dù sao một khi thân phận còn chưa công bố, trong đầu mọi người chung quy sẽ có một ít nghi kị.

- Hắn tuy rằng không phải là Mộc Cao Kỳ, thế nhưng cũng là người quen biết với các vị. Giang Trần, hiện ra chân thân đi.

Giang Trần?

Nghe thấy danh tự này, toàn trường lần nữa biến sắc, lần nữa trở nên yên tĩnh.

Giang Trần.

Không phải lỗ tai mình nghe nhầm đó chứ? Tại sao lại có thể là Giang Trần? Giang Trần không phải đã bị vây khốn trong Huyễn Ba sơn sao? Đã nhiều năm như vậy có lẽ đã sớm vẫn lạc trong Huyễn Ba sơn a.

Tại sao lại xuất hiện ở nơi này?

Giang Trần cười nhạt một tiếng, thân thể nhoáng lên một cái, lập tức đem tất cả những thứ ngụy trang trên người kéo xuống, để lộ ra tướng mạo vốn có của mình.

Khuôn mặt mang theo nụ cười tự tin, ngũ quan góc cạnh khiến cho người ta có cảm giác trùng kích thị giác cực lớn. Nhất là nụ cười của hắn ta có khí chất giống như một kẻ thành công, khiến cho người ta nhìn vào không khỏi cảm thấy tự ti, mặc cảm.

Khi Lăng Bích Nhi nhìn thấy Giang Trần lộ ra tướng mạo vốn có, giờ phút này tâm hồn thiếu nữ của nàng cũng khẽ run lên. Nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc khiến cho nàng nhớ thương kia, giờ phút này trong lòng nàng có một loại cảm giác khó có thể ức chế xuất hiện.

Thiếu nữ nào mà không hoài xuân cơ chứ?

Có thiếu nữ nào mà không hy vọng bạch mã vương tử trong lòng mình dùng phương thức kinh người xuất hiện trước mặt nàng cơ chứ?

Giờ phút này, cơ hồ Giang Trần đã thỏa mãn tất cả tưởng tượng trong lòng Lăng Bích Nhi. Trong lúc nhất thời, Lăng Bích Nhi có một loại cảm giác khó có thể kiềm chế được.

Hoàng Nhi dường như cũng phát hiện ra cảm giác của Lăng Bích Nhi, thế nhưng nàng không có ghen ghét, dưới áo choàng, nụ cười của nàng vẫn tự nhiên và hào phóng như vậy.

Trong lòng nàng cũng nghĩ, lần này Giang công tử đã đứng trên đỉnh, vững vàng ngồi trên vị trí cao nhất trong đám người trẻ tuổi của Vạn Tượng Cương Vực a.

Nếu như Thuấn lão biết rõ nhất định sẽ vô cùng vui mừng.

Nói thật Hoàng Nhi cũng biết thiên phú của Giang Trần kinh người. Thế nhưng sau khi nhìn thấy tầng tầng lớp lớp thủ đoạn của Giang Trần. Hoàng Nhi cũng không thể không thừa nhận, nam tử tới từ Đông Phương quốc này càng ngày càng làm cho nàng cảm thấy không theo kịp, đồng thời còn lưu lại một dấu ấn khó phai trong lòng nàng.

Giang Trần.

Hạng Vấn Thiên cười khổ, im lặng, lần trước ở đan đấu trong Huyễn Ba sơn, hắn cũng muốn đào Giang Trần, thế nhưng lại bị Đan Kiền Cung và Giang Trần cự tuyệt.

Hiện tại hắn mới biết được ý tứ trong lời nói của Đan Trì. Quả thực hắn đã bị cự tuyệt qua một lần, hôm nay lại muốn đào góc tường nhà người ta, làm sao có thể thành công được chứ?

Hạng Tần nhìn thấy Giang Trần, tâm tình thoáng cái trở nên tốt đẹp, miệng nói:

- Ha ha, Giang Trần, không ngờ lại là ngươi. Tâm tình ta lúc này vô cùng tốt a. Ta nói Đan Kiền Cung có một Giang Trần ngươi làm cho ta bội phục, bây giờ lại xuất hiện một người thứ hai khiến ta bội phục nữa. Hiện tại ta thấy, hai người là một khiến cho trong lòng ta dễ chịu hơn nhiều.

Tiểu tử này là một người hào sảng, có gì thì nói cái đó.

Thẩm Thanh Hồng cũng cảm thấy ngoài ý muốn.

- Giang Trần? Vậy thì Mộc Cao Kỳ sư đệ...?

- Mộc Cao Kỳ có lẽ đang tu luyện trong nội cung Đan Kiền Cung.
 
Sát Thần Chí Tôn
Chương 1107: C1107: Giang trần hiện thân 2



Giang Trần cười nói:

- Lần này ta giả mạo hắn, chỉ sợ sẽ mang tới phiền toái cho hắn cho nên mới không thể không công bố thân phận.

Thẩm Thanh Hồng gật đầu, thở dài nói:

- Giang Trần, Thẩm Thanh Hồng ta xem ngươi phục ngươi.

Quân Mặc Bạch cũng đi tới, bộ dạng rất là thân mật, nói:

- Giang Trần, từ trước tới nay ta còn chưa có cơ hội mời ngươi tới động phủ ta chơi. Ta còn tưởng rằng sau này không có cơ hội. Không thể tưởng tượng được... Không thể tưởng tượng được a.

Liên Thành trưởng lão nhìn thấy thoáng cái Mộc Cao Kỳ biết thành Giang Trần, điểm ghen ghét trong lòng với Vân Niết trưởng lão thoáng cái biến mất không còn sót lại một chút nào.

Không phải là đệ tử thân truyền của Vân Niết trưởng lão khiến cho tâm tình của Liên Thành trưởng lão vô cùng tốt. Về phần Giang Trần, tiểu tử này lúc ở Đan Kiền Cung còn yêu nghiệt như vậy, hiện tại càng thêm yêu nghiệt thì cũng là chuyện có thể tiếp nhận.

Nhưng mà Uông Kiếm Vũ kia hiển nhiên sẽ không buông tha Giang Trần nhẹ nhàng như vậy, hắn lớn tiếng nói:

- Chuyện này có chút kỳ lạ nha. Tất cả mọi người đều biết Giang Trần này hẳn đã bị vây trong Huyễn Ba sơn, tại sao hắn ta lại vô duyên vô cớ xuất hiện ở nơi này.

- Ta không có lý do gì cho rằng hắn là kẻ mạo danh, thế thân.

Uông Kiếm Vũ cười lạnh liên tục.

Chuyện này cuối cùng quá là quỷ dị, mọi người cũng nghĩ không thôi. Giang Trần tại sao phải bỗng nhiên ẩn thân xuất hiện ở nơi này. Đây là chuyện căn bản không hợp thói thường.

Giang Trần lạnh nhạt nhìn qua Uông Kiếm Vũ, nói:

- Sao nào? Ngươi lần này muốn chơi thế nào? Là muốn kiểm tra huyết mạch của ta? Hay là muốn vu oan ta là người nằm vùng của Cửu Dương Thiên Tông?

Uông Kiếm Vũ hừ lạnh một tiếng, ngạo mạn nói:

- Cái gì ta cũng không muốn làm, ta chỉ hỏi ngươi, ngươi đã bị vây trong Huyễn Ba sơn thì làm sao có thể ở nơi này được? Ngươi coi tất cả mọi người là kẻ ngu sao? Tùy ý để cho Đan Kiền Cung các ngươi lừa gạt.

Mọi người cũng hiếu kỳ, ánh mắt nhìn về phía Giang Trần. Hiển nhiên tất cả mọi người đều hiếu kỳ, hiển nhiên muốn nhận được đáp án chuẩn xác của Giang Trần.

Hạng Vấn Thiên cười ha hả:

- Đúng vậy, Giang Trần, những chuyện liên quan tới ngươi và dược viên thượng cổ trong Huyễn Ba sơn ta cũng nghe nói. Một khi ngươi tiến vào Huyễn Ba sơn căn bản không có đi ra được.

Giang Trần cười nói:

- Không phải ta sợ các ngươi ghi hận chuyện dược viên thượng cổ đó sao?

Hạng Vấn Thiên cười nhạt nói:

- Chuyện đó ngươi cũng không có gì sai. Dược viên thượng cổ, mọi người bằng vào tất cả thủ đoạn của mình mà tranh đoạt linh dược Thiên cấp. Cũng không thể đổ hết mọi thứ lên đầu ngươi. Lại nói, ngươi luyện chế giải dược, cứu tính mạng tất cả mọi người. Cho dù bọn họ có khúc mắc thì cũng đã lập thệ ước thiên địa, không thể lấy chuyện kia ra mà nói nữa.

- Đã như vậy ta tạ ơn chư vị.

Giang Trần mỉm cười ôm quyền, chắp tay về bốn phía, hiển nhiên là tạ ơn mọi người.

- Hừ, Giang Trần, ngươi đang giả ngu sao? Hiện tại mọi người đang hỏi ngươi đi ra thế nào. Ngươi cho rằng đánh lạc hướng là có thể quá quan hay sao?

Uông Kiếm Vũ từng bước ép sát, tuyệt đối không để cho Giang Trần tránh khỏi vấn đề này.

Giang Trần nhún nhún vai nói:

- Dường như ta không có nghĩa vụ phải giải thích với ngươi a.

Uông Kiếm Vũ cười ha hả:

- Chư vị, nhìn đi, hắn ta đang chột dạ. Ta cũng không tin đại trận Huyễn Ba sơn đóng lại, hắn ta còn có thể đi ra. Nếu như quả thực đại trận Huyễn Ba sơn xảy ra vấn đề, tại sao chỉ có hắn đi ra mà Trần trưởng lão của Thánh Kiếm cung ta lại không có đi ra?

Không thể không nói, những lời của Uông Kiếm Vũ vẫn có một ít tác dụng.

Người của các tông bốn phía lúc này có chút hoài nghi, bọn họ đều hiếu kỳ, người trẻ tuổi kia thực sự là Giang Trần sao? Sẽ không phải lại giả mạo đó chứ?

Giả thân phận Mộc Cao Kỳ thì còn có chút nguy hiểm, thế nhưng Giang Trần kia bị nhốt trong Huyễn Ba sơn, giả làm hắn, hoàn toàn không có một chút nguy hiểm nào.

Đây quả thực là chết không có đối chứng.

Hạng Vấn Thiên cũng hiểu được tầm quan trọng của việc này, hắn nói với Giang Trần:

- Giang Trần hiền chất, nếu như có thể, hiền chất cũng nên giải thích một chút.

Vệ Vô Ảnh cũng nói:

- Nhất định phải giải thích. Đại trận Huyễn Ba sơn liên quan tới dược viên thượng cổ, liên quan tới nơi phát ra linh dược của Vạn Tượng Cương Vực chúng ta, vô cùng quan trọng.

Lần này ngay cả Thiên Minh thượng nhân cũng không có cách nào giúp Đan Kiền Cung nói chuyện mà hắn cũng nhìn qua Giang Trần, muốn nghe Giang Trần giải thích.

Giang Trần thản nhiên cười nói:

- Kỳ thực cũng đơn giản, bởi vì đại trận Huyễn Ba sơn xuất hiện một ít khe hở, đúng lúc đó ta lại tìm được. Chỉ đơn giản vậy thôi.

- Cái gì?

Tất cả mọi người ngây ngốc, đại trận Huyễn Ba sơn làm sao có thể xuất hiện khe hở được chứ?

Đại trận kia truyền thừa mấy ngàn năm trong Vạn Tượng Cương Vực không biến mất, cũng chưa từng nghe nói qua có khe hở trên trận pháp. Không phải Giang Trần này lại nói năng bừa bãi đó chứ?

Uông Kiếm Vũ cười ha hả nói:

- Có nghe thấy không, mọi người có nghe thấy hắn nói hay không? Chuyện này mà hắn cũng dám nói linh tinh được. Đại trận Huyễn Ba sơn xuất hiện khe hở? Chư vị, các người có tin không? Hạng lão ca, ngươi là Thánh Cảnh cửu trọng, là đệ nhất nhân của Vạn Tượng Cương Vực, đại trận Huyễn Ba sơn xuất hiện khe hở, ngươi có phát giác ra được không?

Trong lúc nhất thời vẻ mặt của Hạng Vấn Thiên cũng trở nên ngưng trọng, nhìn chằm chằm vào Giang Trần.

Giang Trần lạnh nhạt nói:

- Uông Kiếm Vũ, ngươi đã lớn tuổi mà không có đức như vậy, ta cũng không cần khách khí với ngươi. Đại trận Huyễn Ba sơn có khe hở hay không, chỉ cần có thời gian chúng ta đi nghiệm chứng một cái chẳn phải sẽ chứng minh được hay sao? Ta từ nơi đó đi ra, ngươi làm khó dễ gì được ta? Muốn chứng cớ sao? Đơn giản thôi.

Nói xong, Giang Trần tiện tay chộp một cái, một gốc linh dược Thiên cấp xuất hiện trong tay hắn.

- Những gốc linh dược Thiên cấp này tin rằng có người sẽ không xa lạ gì a.

Những linh dược Thiên cấp này chính là những linh dược mà khi trước Giang Trần xảo trả lấy từ tay tất cả các tông môn, có một ít người tự nhiên sẽ không lạ lẫm gì.

Vô Ngân trưởng lão của Tiêu Dao tông cười khổ, nói:

- Đúng là hắn.

Vô Ngân trưởng lão trước khi rời khỏi dược viên thượng cổ kỳ thực đã hạ quyết tâm không đối kháng cùng với Giang Trần, cho nên lúc này trong lòng hắn vừa sợ hãi lại cảm thấy may mắn.

May mắn mà hắn không tiếp tục lựa chọn cùng với Giang Trần đối kháng, nhìn điệu bộ này mà nói, Giang Trần này quả thực là yêu nghiệt. Ban đầu ở dược viên thượng cổ thực lực của Giang Trần căn bản không có cách nào chống lại hắn. Chỉ có thể bỏ trốn mất dạng.

Thế nhưng hôm nay thì khác, Vô Ngân trưởng lão biết rõ, cho dù có năm hắn chỉ sợ cũng không chịu được những võ sĩ kim giáp kia. Huống chi tiểu tử này còn có huyết mạch long tộc.
 
Sát Thần Chí Tôn
Chương 1108: C1108: Thánh kiếm cung các ngươi cùng lên đi 1



Linh dược Thiên cấp là chứng cớ tốt nhất. Người tất cả các tông cười khổ lắc đầu. Hiển nhiên những linh dược Thiên cấp này đã từng là vật trong tay bọn họ, thế nhưng lại bị Giang Trần vơ vét đi.

Hiện tại nhìn thấy vật cũ, không khỏi thổn thức. Hạng Càn trưởng lão của Đại Thánh đường cũng phiền muộn không thôi. Thế nhưng hắn cũng biết, Giang Trần hiện tại đừng nói là Hạng Càn trưởng lão hắn, coi như là tộc trưởng Hạng Vấn Thiên chỉ sợ cũng phải kiêng kỵ hắn ba phần.

Trải qua mọi người lên tiếng, lại có những linh dược Thiên cấp này làm chứng cớ tốt nhất, đây là thứ mà cho dù là ai cũng không thể giả mạo được.

Nhưng mà phản ứng của Uông Kiếm Vũ vô cùng nhanh, hắn kêu lên một tiếng:

- Chư vị, các vị đừng quên, những linh dược Thiên cấp này có khả năng lúc đó hắn ta đã giao cho Vân Niết trưởng lão. Cho nên khả năng Vân Niết trưởng lão mang ra cũng không phải không có. Mọi người tuyệt đối không thể để cho bọn chúng mê hoặc.

Vốn tưởng rằng linh dược Thiên cấp có thể bỏ đi sự nghi ngờ của mọi người, thế nhưng một câu nhắc nhở của Uông Kiếm Vũ này khiến cho mọi người hoảng hốt bừng tỉnh, đúng là như vậy.

Linh dược Thiên cấp Giang Trần hoàn toàn có lý do giao cho Vân Niết trưởng lão, để cho hắn ta mang ra.

Như vậy giờ phút này hắn ta xuất ra thứ đồ chơi này cũng không có gì là kỳ lạ. Nếu như Đan Kiền Cung thực sự có vấn đề, hoàn toàn có thể dùng linh dược Thiên cấp này lừa gạt mọi người.

Nghi kị vốn đã bị bác bỏ lại một lần nữa trở lại trong đầu mọi người.

Giang Trần vốn không thèm ngó ngàng tới Uông Kiếm Vũ, thế nhưng thấy hắn ta liên tiếp lên tiếng, trong lòng không khỏi giận dữ.

Giang Trần lạnh lùng nhìn Uông Kiếm Vũ, nói:

- Uông Kiếm Vũ, ngươi cố ý bới móc sao?

Uông Kiếm Vũ cười nói:

- Ta vì đại cục của Vạn Tượng Cương Vực mà nói, không thẹn với lương tâm. Ngươi lấy cái gì chứng minh ngươi là Giang Trần?

- Lấy cái gì chứng minh?

Giang Trần cười ha hả nói:

- Có muốn ta nói với ngươi một chút ta diệt tên Trần trưởng lão ra sao hay không? Chuyện rất đặc sắc, chỉ sợ ngươi không muốn nghe a.

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Uông Kiếm Vũ đại biến, tay không nhịn được mà nắm chuôi kiếm.

Giang Trần chậm rãi nói:

- Lúc ấy lão thất phu Trần trưởng lão kia dùng cái gọi là Kiếp điệp theo dõi ta. Chia binh làm hai đường, Để cho tên ngu ngốc gọi là Tịch trưởng lão dẫn dắt một cái ngu ngốc cùng với người Đại Thánh đường cùng với người Tam Tinh tông rời đi. Còn bản thân hắn thì đơn thương độc mã theo dõi ta, một đường đuổi tới Thần Thánh đảo.

Giang Trần miêu tả sinh động trận chiến kia, thế nhưng hiển nhiên hắn đã cải biến một ít. Tự nhiên hắn không ngốc mà bạo lộ thân phận của Long Tiểu Huyền.

Mà hắn chỉ nói Trần trưởng lão bị võ sĩ kim giáp diệt sát.

Dù sao ai cũng không biết những võ sĩ kim giáp này hắn nhận được clusc nào. Hắn muốn nói thế nào mà chẳng được.

Những lời này khiến cho mọi người nghe tới say sưa, rất là ngạc nhiên. Không thể tưởng tượng được Trần trưởng lão, cường giả Địa Thánh Cảnh lại hèn hạ như vậy. Cuối cùng lại bị vẫn lạc, thân tử đạo tiêu.

Yên tĩnh, yên tĩnh giống như chết vậy.

Bởi vì mỗi một câu nói của Giang Trần đều chi tiết, tỉ mỉ, đều ăn khớp với tình huống lúc đó. Điểm này Đại Thánh đường có thể làm chứng.

Bởi vì người Đại Thánh đường lúc ấy quả thực muốn đuổi theo Giang Trần. Muốn nhìn Giang Trần cùng với người Thánh Kiếm cung sống mái với nhau, để cho bọn họ làm ngư ông đắc lợi.

Hạng Tần kêu lên:

- Ta quản các ngươi tin hắn hay không, ta tuyệt đối tin là hắn. Hắn chính là Giang Trần, tuyệt đối không sai. Lúc ấy người Đan Kiền Cung đã rời khỏi, những chuyện này bọn họ tuyệt đối không biết được.

Bên Tiêu Dao tông bỗng nhiên truyền tới tiếng cười khổ, Vô Ngân trưởng lão lên tiếng:

- Chư vị, mọi người không cần nghi thần nghi quỷ. Lão phu cũng có thể làm chứng, tiểu tử này chính là Giang Trần.

Giang Trần sững sờ, hắn cũng không nghĩ tới Vô Ngân trưởng lão của Tiêu Dao tông này lại đứng ra làm chứng. Dù sao trước đó bọn họ vì linh dược Thiên cấp mà muốn đánh hắn chết, truy đuổi hắn không ngừng.

Hiện tại xem ra Vô Ngân trưởng lão này đã triệt để phục rồi?

- Các ngươi đừng hỏi ta tại sao. Ta chỉ muốn nói, nếu như hắn không phải là Giang Trần thì đó mới chính là gặp quỷ.

Vô Ngân trưởng lão cười khổ nói.

Trong Đại Thánh đường và Tiêu Dao tông đều có người đứng ra, lúc này Thiên Minh thượng nhân cũng đứng ra:

- Tất cả mọi người đều cảm thấy không có vấn đề vậy thì nhất định không có vấn đề. Ngụy trang một người thì dễ, thế nhưng những chuyện như thế này lại không giả vờ được.

Uông Kiếm Vũ nghiến răng nghiến lợi, nhìn thấy mọi người không ngờ lại lựa chọn tin tưởng Giang Trần, chuyện này khiến cho hắn cảm thấy bản thân thất bạn. Đồng thời cũng biết đại thế đã mất.

HIện tại cho dù hắn ta có nói gì cũng chỉ là không công mà thôi.

Ánh mắt hắn lạnh lẽo nhìn qua Giang Trần:

- Tiểu tặc, mồm miệng ngươi lợi hại lắm, khiến cho tất cả mọi người làm chứng cho ngươi. Thánh Kiếm cung ta nhất định không tin.

- Ta cần ngươi tin sao?

Giang Trần cười nhạt nói.

Thánh Kiếm cung?Theo Giang Trần thấy hiện tại cũng chỉ có thể mà thôi. Đừng nói là thế cục trong Vạn Tượng Cương Vực phức tạp, cho dù thế cục không có rung chuyển, hắn cũng sẽ không để Thánh Kiếm cung vào trong mắt.

Ngay cả Tào Tấn hắn cũng giết, cho nên hắn cũng không ngại có thêm một Thánh Kiếm cung.

Ánh mắt Uông Kiếm Vũ nhìn về phía Hạng Vấn Thiên, nói:

- Hạng lão ca, nếu như ta nói Thánh Kiếm cung ta muốn giải quyết ân oán với Đan Kiền Cung một chút. Đại Thánh đường các ngươi sẽ đồng ý chứ?

Lời này vừa mới vang lên, toàn trường tức thì xôn xao.

Thánh Kiếm cung này muốn vạch mặt sao? Trong lúc nhất thời bầu không khí chung quanh tức thì lạnh lẽo.

Đan Trì cung chủ khoát tay, cơ hồ tất cả người Đan Kiền Cung đứng sau lưng Đan Trì cung chủ, cả đám giương cung bạt kiếm, vẻ mặt tràn ngập vẻ ngưng trọng.

Hạng Vấn Thiên lạnh lùng nhìn qua Uông Kiếm Vũ:

- Uông Kiếm Vũ, ngươi muốn tạo phản sao?

Uông Kiếm Vũ khẽ giật mình, hiển nhiên hắn không ngờ tới Đại Thánh đường sẽ phản đối Thánh Kiếm cung hắn sống mái với Đan Kiền Cung.

Đánh nhau với Đan Kiền Cung sẽ tạo điều kiện cho Đại Thánh đường bọn họ hoàn thành đại cục. Uông Kiếm Vũ cho rằng Đại Thánh đường sẽ vui vẻ đồng ý. Thế nhưng thật sự không ngờ Hạng Vấn Thiên lại ngăn cản.

Giang Trần cười nhạt một tiếng nói:

- Uông Kiếm Vũ, ngươi muốn giải quyết ân oán luôn bây giờ sao?

Đột nhiên Giang Trần nhếch miệng cười, ánh mắt nhìn về phía đám người Thánh Kiếm cung, thản nhiên nói tiếp:

- Vậy thì cứ như thế đi. Một mình ta, tất cả người Thánh Kiếm cung các ngươi cùng tiến lên đi.

- Cái gì?

Lời này giống như sấm sét khiến cho tất cả mọi người ngây ngốc. Đều cho rằng mình đã nghe lầm. Giang Trần này có ý gì?

Một mình đối phó với cơ hồ tất cả tinh anh của Thánh Kiếm cung?

Tuy rằng bên Thánh Kiếm cung, người mạnh nhất là Uông Kiếm Vũ chỉ có tu vi Thánh Cảnh bát trọng, thế nhưng cũng có vài trưởng lão có thực lực không tệ.

Vũ lực của Thánh Kiếm cung gần với Đại Thánh đường, chuyện này cũng không phải chỉ là đồn thổi.
 
Sát Thần Chí Tôn
Chương 1109: C1109: Thánh kiếm cung các ngươi cùng lên đi 2



Thế nhưng mà Giang Trần lại cuồng ngạo tới mức một mình chiến với tất cả tinh anh tông môn của Thánh Kiếm cung? Tất cả mọi người đều cho rằng mình đã nghe lầm.

Giang Trần ngươi thực sự lợi hại, đánh bại Uông Hàn, làm cho Hạng Tần tự mình nhận thua. Thực lực quả thực siêu nhiên. Thế nhưng cũng chỉ là siêu nhiên trong đám người trẻ tuổi mà thôi.

Muốn đối mặt với cả Thánh Kiếm cung? Kể cả những lão quái vật mấy trăm tuổi, hơn ngàn tuổi kia?

Giang Trần này quả thực cũng dám mở miệng a.

Đan Trì cung chủ thản nhiên nói:

- Giang Trần, không cần phải như vậy. Người Đan Kiền Cung chúng ta không phải là kẻ nhát gan, không phải là kẻ nhu nhược, khi lâm trận rụt đầu. Thánh Kiếm cung hắn định dùng nhiều người thủ thắng hay sao? Đan Kiền Cung ta cũng không sợ.

Giang Trần khoát tay nói:

- Cung chủ, việc này cứ để cho ta tới xử lý.

Giang Trần lần này cũng đã quyết tâm, Thánh Kiếm cung ngươi không ngừng khiêu chiến điểm mấu chốt trong lòng hắn, Giang Trần hắn làm sao có thể nhẫn nhịn được nữa.

Nếu như không làm bọn chúng sẽ lấn tới cho nên dứt khoát giải quyết ân oán với Thánh Kiếm cung.

Ngay cả Thánh Cảnh cửu trọng đỉnh phong như Tào Tấn cũng mất mạng trong tay hắn, hắn đâu cần phải sợ một Thánh Kiếm cung.

Thánh Kiếm cung tuy rằng mạnh, thế nhưng cũng không mạnh hơn tổ hợp ba người của Tào Tấn.

Hơn nữa người mạnh nhất trong bọn họ cũng chỉ là Uông Kiếm Vũ, Thánh Cảnh bát trọng, trên phương diện thực lực quả thực còn xa mới bằng Tào Tấn.

Cho nên Giang Trần biết rõ, nếu như mình dùng trận pháp mà nói, tuyệt đối có thể thoải mái tiêu diệt cả Thánh Kiếm cung.

Sự tự tin của Giang Trần không phải là mù quáng, hắn hiểu rõ Thánh Kiếm cung không phải là Đại Thánh đường.

Nếu như là Đại Thánh đường mà nói, Giang Trần chưa hẳn sẽ làm như vậy. Bởi vì huyết mạch cường hóa của Đại Thánh đường quả thực đáng sợ, còn có lực lượng đồ đằng.

Vạn nhất lão giả hỏa Hạng Vấn Thiên này cuồng hóa huyết mạch, lại vận dụng lực lượng đồ đằng, có lẽ không chênh lệch với cường giả Hoàng cảnh sơ cấp là bao.

Trong giai đoạn hiện tại tự nhiên Giang Trần không sợ, thế nhưng hắn cũng hiểu, khó mà giải quyết được.

Thế nhưng mà Thánh Kiếm cung lại khác, Thánh Kiếm cung cho dù có con bài nắm chắc thì tuyệt đối cũng không mạnh như Đại Thánh đường.

Giang Trần nhận được truyền thừa từ Đan Tiêu cổ phái, tuy rằng hắn còn chưa tiêu hóa được một phần mười. Thế nhưng để đối phó với Thánh Kiếm cung thì dư xài.

Thậm chí ngay cả át chủ bài như Long Tiểu Huyền hắn cũng không cần vận dụng.

Không nói thực lực của hắn có bạo lộ hay không, chỉ riêng điệu bộ này của hắn cũng khiến cho tất cả các tông môn nhìn nhua.

Mấy lão tổ của Đại Thánh đường cũng nhìn nhau không nói gì.

Bọn họ phát hiện ra Giang Trần này quả thực là thâm bất khả trắc. Xem ra thực lực trước đó Giang Trần biểu hiện ra ngoài còn không phải là thực lực mạnh nhất của hắn.

Cũng tương đương với việc, Hạng Tần chủ động nhận thua với Giang Trần mà không vận dụng át chủ bài là hành động đúng đắn.

- Cái này... Giang Trần này rốt cuộc đã nhận được kỳ ngộ yêu nghiệt thế nào a.

Hạng Vấn Thiên của Đại Thánh đường trong lúc nhất thời có cảm giác phức tạp.

Hắn thực sự muốn vung đao đoạt tài, thế nhưng hắn cũng biết, coi như mình vung đao đoạt tài, Giang Trần căn bản cũng không có hứng thú.

Loại khí thế này của Giang Trần dường như muốn một mình chống cả Thánh Kiếm cung. Dùng sự lý giải của Hạng Vấn Thiên đối với Giang Trần, tiểu tử này sợ rằng cũng không phải đang ăn nói lung tung.

- Chẳng lẽ tiểu tử này thực sự mạnh mẽ như vậy? Thực lực đáng sợ như vậy sao?

Trong lòng Hạng Vấn Thiên tràn ngập sự rung động.

Coi như là Hạng Vấn Thiên hắn, cũng không dám nói một mình đối chiến một tông. Quả thực Hạng Vấn Thiên hắn có thực lực như vậy, thế nhưng loại chuyện như vậy cho dù có tức giận cũng chưa chắc hắn đã dũng cảm nói thẳng ra như vậy.

- Chư vị, ta có thể mượn nơi này một chút để làm khu vực chiến đấu hay không?

Giang Trần lạnh nhạt cười, ôm quyền về bốn phía, ngữ khí vô cùng khách khí.

Tất cả cự đầu các tông giờ phút này trong lòng sinh ra sự kinh sợ với Giang Trần, vô ý thức phất tay với người trong tông môn phía sau mình lui lại phía sau.

Thiên Minh thượng nhân cười khổ nói:

- Giang Trần hiền chất, thực sự phải làm như vậy sao?

Giang Trần cười nói:

- Bọn chúng đã muốn giải quyết ân oán vậy thì cứ giải quyết một lần là được.

Trong lòng Hạng Vấn Thiên chấn động, ánh mắt nhìn về phía Uông Kiếm Vũ nói:

- Uông Kiếm Vũ, ngươi quyết định muốn giải quyết ân oán giữa hai tông các ngươi sao?

Uông Kiếm Vũ cười lạnh nói:

- Tiểu tử này đã cuồng ngạo như vậy thì cứ thử xem.

Hạng Vấn Thiên gật đầu nói:

- Tốt, nếu Thánh Kiếm cung các ngươi đã cố chấp như vậy. Việc này liên quan tới đại cục của Vạn Tượng Cương Vực, chuyện này không chỉ đơn thuần là địch của Đan Kiền Cung, mà còn là địch của cả Vạn Tượng Cương Vực. Ngươi xác định làm như vậy sao?

Trong lòng Uông Kiếm Vũ trầm xuống, nói:

- Hạng lão ca, mời lão ca chỉ giáo.

- Hiện tại Vạn Tượng Cương Vực chúng ta đang trong thời kỳ rối loạn, chẳng những ngươi không suy nghĩ vì đại cục mà còn khơi mào nội chiến. Ta cho rằng ngươi có tư tâm, cho nên ta hô hào tất cả các tông hợp lại, trấn áp Thánh Kiếm cung các ngươi.

Lời này vừa mới nói ra khiến cho tất cả người của Thánh Kiếm cung biến sắc. Tội danh này không phải là thứ mà Thánh Kiếm cung có thể gánh vác được. Một khi bị quần ẩu, vậy thì vô cùng phiền phức.

Tuy rằng Uông Kiếm Vũ kiêu ngạo, lại dũng mãnh, thế nhưng trong lòng cũng giật mình không nhỏ. Hắn nhìn ra được, Hạng Vấn Thiên này không chỉ nói suông.

Trong lòng Giang Trần thì thầm thở dài một hơi. Hắn biết rõ hành động của tộc trưởng Hạng Vấn Thiên có thâm ý sâu xa.

Thoạt nhìn Hạng Vấn Thiên muốn thảo phạt Thánh Kiếm cung, trên thực tế đây không phải là đang bảo hộ Thánh Kiếm cung hay sao?

Bởi vì như vậy Thánh Kiếm cung chắc chắc sẽ không đi thêu diệt chuyện, mà bản thân hắn cũng không có lý do nào đi diệt Thánh Kiếm cung.

Giang Trần dùng ánh mắt có chút thâm ý nhìn qua Hạng Vấn Thiên, thế nhưng hắn lại không có nói toạc ra. Xem ra Hạng Vấn Thiên này suy đoán hắn có thực lực dẹp một tông. Nếu không hắn ta không có lý do nào mà lại đi làm như vậy.

Thoạt nhìn áp chế Thánh Kiếm cung, kỳ thực là khiến cho Thánh Kiếm cung biết khó mà lui.

Đương nhiên Giang Trần suy đoná, hành động của Hạng Vấn Thiên lần này không phải là nhằm vào Giang Trần hắn mà là đứng ở vị trí vì đại cục của Vạn Tượng Cương Vực mà cân nhắc.

Tam Tinh tông đã làm phản, nếu như Thánh Kiếm cung lại bị diệt mà nói, vậy thì nguyên khí của Vạn Tượng Cương Vực quả thực sẽ đại thương.

Ánh mắt Uông Kiếm Vũ lập lòe một lúc lâu, một lát sau mới hừ lạnh một tiếng nói:

- Tốt, nếu như Hạng lão ca đã nói như vậy. Vậy thì Uông Kiếm Vũ ta hôm nay sẽ cho lão ca mặt mũi.

Kỳ thực giờ phút này trừ Uông Kiếm Vũ ra, những người khác trong Thánh Kiếm cung đều không muốn sống mái với người Đan Kiền Cung.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back