Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Sát Thần Chí Tôn

Sát Thần Chí Tôn
Chương 1090: C1090: Đồng quang phá huyền băng 1



Kiếm quang xuất động, Uông Hàn thao túng kiếm khí, càng lúc càng nhanh, càng ngày càng nhiều, đan vào thành một mạng lưới kiếm khí khổng lồ, không ngừng cắt nát không gian chung quanh Giang Trần, ngày càng cắt nhỏ.

Tay Uông Hàn điểm một cái, dẫn động kiếm quyết, vô số kiếm khí đang đan vào nhau đột nhiên một cây ngân chân giống như tơ, nhanh chóng đánh về phía Giang Trần.

- Kiếm khí như tơ, tiêu hồn thực cốt.

Kiếm khí như tơ này hoạt nhìn vô cùng nhỏ, thế nhưng so với bất luận một đạo kiếm khí vừa thô, vừa to nào còn đáng sợ hơn. Đạo kiếm khí này chẳng những cắt được máu thịt bình thường, mà còn có thể cắt nát thần hồn.

Một khi bị đạo kiếm khí nhìn như tơ này xâm nhập vào trong thân thể, thân thể Giang Trần tuyệt đối sẽ bị cắt nát thành thịt vụn. Ngay cả thần hồn cũng trực tiếp bị cắt nát.

Không thể không nói, thiên tài Thánh Cảnh, tùy ý đánh ra một chiêu, so với Vương Kình và Lợi Tân cường đại hơn rất nhiều.

Nhưng mà hiện tại Giang Trần cũng không phải là Giang Trần phát hiện ra Thánh Anh thảo ở trong Huyễn Ba sơn khi trước.

Lúc ấy khi Giang Trần ngắt Thánh Anh thảo, bị Uông Hàn chặn lại, cho nên không thể không độn thổ tránh đi. Bởi vì thứ nhất khi đó Giang Trần mới chỉ có tu vi nhỏ nhoi là Nguyên Cảnh ngũ trọng, thứ hai là hắn không muốn Thánh Anh thảo bị phá hủy trong lúc chiến đấu.

Mà hiện tại, đừng nói là Uông Hàn, cho dù chống lại Uông Kiếm Vũ, Giang Trần tuyệt đối sẽ không tránh đi.

Trong nháy mắt khi kiếm khí tới trước mặt, toàn thân Giang Trần kim quang đại thịnh, Thần Ma kim quang ba bốn trượng lập tức vọt lên.

Thần Ma kim quang này chính là một bức tường phòng ngự cường đại nhất, khoảng chừng bốn năm trượng. Cho nên có thể thấy được thần ma kim quang Giang Trần vừa mới thúc dục ra chỉ có bảy tám phần lực phòng ngự mà thôi.

Nhưng mà cho dù vậy, thần ma kim quang do tu luyện Thần Ma cửu biến ngưng tụ ra, lại dung hợp nguyên từ chi lực, lực phòng ngự của hắn đừng nói là Uông Hàn, cho dù là Uông Kiếm Vũ cũng chưa chắc có thể phá vỡ lực phòng ngự của Thần Ma kim quang này.

Oanh.

Vô số kiếm khí giống như ngân châm chui vào giữa Thần Ma kim quang.

Sưu Sưu Sưu Sưu...

Vô số kiếm khí giống như ngân châm đột nhiên rung động, cơ hồ tất cả kiếm khí giống như ngân châm kia lập tức bị kim quang thôn phệ rồi cắn nuốt.

Nếu như Giang Trần vận dụng phù phòng ngự cường đại, đem kiếm khí giống như ngân châm của Uông Hàn hóa giải, thôn phệ, thì Uông Hàn tuyệt đối sẽ không cảm thấy ngoài ý muốn.

Dù sao trong tay mỗi một tông môn tứ phẩm chắc chắn sẽ có một ít phù phòng ngự nghịch thiên như vậy. Mà Mộc Cao Kỳ này lại dám đứng trên lôi đài đối chọi với hắn, nếu như nói hắn ta không có một chút dựa vào, Uông Hàn tuyệt đối sẽ không tin tưởng.

Thế nhưng mà Mộc Cao Kỳ này không ngờ lại dựa vào kim quang phòng ngự do bản thể tu luyện ra, đem kiếm khí ngân châm của hắn phá vỡ? Chuyện này khiến cho Uông Hàn trong lúc nhất thời có chút không thể tin nổi.

Kiếm khí như tơ này của hắn âm hiểm vô cùng.

Cho dù là có lực phòng ngự cường đại hoặc là thủ đoạn phòng ngự cường đại, chỉ cần có một chút góc chết mà lực phòng ngự không thể bao quát hết thì kiếm khí như tơ của hắn cũng có thể thông qua đó mà thẩm thấu vào bên trong.

Một khi thẩm thấu vào bên trong sẽ giống như những coi giòi chui vào trong cơ thể, đem máu thịt toàn thân của đối thủ, còn có gân cốt, kinh mạch, lục phủ ngũ tạng, kể cả là thần thức, toàn bộ đều bị cắn nát.

Tuy rằng một chiêu này không được tính là chiêu sát thủ cường đại nhất của Uông Hàn, thế nhưng ở trong đám người trẻ tuổi của Vạn Tượng Cương Vực, người có thể ngăn được một kiếm này tuyệt đối không vượt quá số lượng một ngón tay.

Giờ phút này, một Nguyên Cảnh thất trọng, một đối thủ bình thường giống như con sâu cái kiến không ngờ lại không dựa vào phù phòng ngự cường đại mà lại có thể phá được kiếm khí ngân châm của hắn.

Trong đầu Uông Hàn đột nhiên hiện lên trận chiến giữa Giang Trần và Vương Kình khi đó.

Kiếm khí mạnh mẽ kia của Vương Kình, kình vương khí lưu mạnh mẽ không ngờ cũng bị đối phương nhẹ nhõm phá hủy.

Trong lúc nhất thời Uông Hàn có một loại cảm giác khó hiểu. Hắn hoài nghi Mộc Cao Kỳ này thực sự có pháp bảo phòng ngự, căn bản không chút sợ hãi với các loại công kishc.

Thủ đoạn của Uông Hàn vô cùng nhiều, tự nhiên sẽ không bởi vì một chiêu thất bại mà tay chân run rẩy.

Trái lại, một chiêu của hắn không thành công, trong lòng càng thêm tức giận, ý chí chiến đấu không những giảm mà trái lại còn tăng lên.

- Mộc Cao Kỳ, Uông mỗ thừa nhận đã đánh giá thấp ngươi. Nhưng mà ngươi cũng khiến cho ta thực sự giận dữ. Ngày hôm nay ta sẽ để cho ngươi biết cái gì gọi là thiên tài Thánh Cảnh.

Uông Hàn từng bước bước tới gần, toàn thân tựa như một ngọn núi băng đi tới, giống như hắn ngọn nguồn của tất cả hàn khí trong thế giới này, nhiệt độ bốn phía không ngừng hạ thấp.

Một mảnh bông tuyết cực lớn đầy trời càng thêm điên cuồng trút xuống, một thế giới băng tuyết không thấy tận cùng hoàn toàn thay thế cái lôi đài này.

Trong lúc nhất thời cả thế giới dường như đều hóa thành một thế giới băng tuyết.

Lôi đài này vốn đã bị băng tuyết bao trùm, năng lượng hàn khí của Uông Hàn không ngừng phóng ra, lực lượng bên trong thế giới băng tuyết này tăng vọt lên mấy lần, giống như ngay cả hư không cũng có thể bị đóng băng. Giống như tất cả sinh linh dường như đều bị đông cứng tới chết.

Sưu...

Một đạo quang mang từ sau lưng Uông Hàn phóng lên trời, phá toái hư không.

Sau đó lại là một đạo...

Sưu Sưu Sưu Sưu.

Liên tiếp, đạo quang mang kia không ngừng di chuyển trên hư không, từng đạo dây xích màu trắng, thô to không ngừng phong tỏa hư không.

- Lại là chiêu này sao?

Giang Trần âm thầm nở nụ cười, thế nhưng nhìn kỹ, xu thế phong tỏa hư không của từng đạo khí lưu màu trắng này so với thủ đoạn cắt nát của Vương Kình kia vẫn có chút không giống.

Ít nhất đây là hai loại khí lưu thuộc tính hoàn toàn khác nhau. Hiển nhiên băng hàn khí lưu của Uông Hàn này cường đại hơn Vương Kình rất nhiều.

Chỉ là sau khi Giang Trần đột phá Thánh Cảnh, thực lực bản thân tăng vọt, đừng nói là loại băng hàn khí lưu của Uông Hàn này, coi như là khí lưu này cường đại thêm mấy lần, Giang Trần tuyệt đối sẽ không bị phong tỏa.

- Mộc Cao Kỳ, ở trong huyền băng phong tỏa của ta, để ta xem ngươi có thể giãy dụa như thế nào.

Bên trong huyền băng khí lưu phong tỏa này ẩn chứa thánh nguyên chi lực mạnh nhất của Uông Hàn. Chẳng những chí hàn mà còn có sự dẻo dai cực kỳ đáng sợ.

Lực lượng chí hàn này có thể khiến cho tốc độ của đối thủ chậm lại, có thể đóng băng cơ năng trong thân thể đối phương, thậm chí còn có thể đóng băng thức hải của đối phương.

Loại huyền băng phong tỏa chí hàn này là một trong những đòn sát thủ của Uông Hàn.

Hai mắt Uông Hàn lạnh lẽo nhìn qua từng tầng huyền băng phong tỏa đang giao thoa với nhau. Hắn phát hiện ra lại không có bất kỳ góc chết nào. Trong lúc nhất thời sự tự tin của hắn tăng lên nhiều. Hắn biết đối thủ hiện tại đã là cá trong chậu, nếu cứ tiếp tục như vậy đối thủ sẽ là con mồi của hắn, tùy ý để cho hắn chà đạp, hành hạ tới chết.
 
Sát Thần Chí Tôn
Chương 1091: C1091: Đồng quang phá huyền băng 2



Miệng thét dài một tiếng, tay khom thành trảo, một thanh trường kiếm tràn ngập hàn khí ức nhân tựa như một đạo huyền băng được rút ra từ trong băng sơn, tản ra bạch quang lạnh lẽo thấu xương giống như hàn khí từ trong Cửu U địa ngục.

Trong lúc đó Huyền Băng thánh kiếm được giơ lên cao, ngưng tụ thành một pháp tướng uy phong lẫm liệt, một đạo pháp tướng giống như Thái Cổ thần ma, cánh tay giơ lên cao, cùng với Huyền Băng thánh kiếm dung hợp làm một thể, trực tiếp treo ở trên đỉnh đầu Giang Trần.

- Tiểu tử, là tự mình ngươi nói ra đó. Ngươi muốn bị cắt thành miếng hay là băm nát?

Uông Hàn ung dung cười cười, bộ dáng giống như trêu đùa con mồi.

Giang Trần đột nhiên cười cười, trong mắt xuất hiện thần thái giống như đồng tình, thương cảm. Đột nhiên hắn cảm thấy Uông Hàn này rất đáng thương, mặc dù tu luyện tới Thánh Cảnh nhị trọng, thế nhưng lại muốn thông qua việc giẫm đạp thiên tài khác khiến cho bản thân tỏa sáng.

Thiên tài như vậy nói trắng ra cuối cùng vẫn chỉ là một con ếch ngồi trong đáy giếng là Vạn Tượng Cương Vực. Vô luận nhảy như thế nào cũng không thể nhảy thoát ra khỏi cái miệng giếng của Vạn Tượng Cương Vực.

Nghĩ tới đây, Giang Trần lạnh nhạt mở miệng nói:

- Uông Hàn, cái gọi là thiên tài đỉnh cấp, nếu như chỉ biết giễu võ giương oai giống như ngươi thì thực sự là bi ai của Vạn Tượng Cương Vực. Ngươi đã tự đại như vậy, vậy thì ta sẽ đánh nát sự tự tin hư ảo của ngươi.

Đột nhiên pháp nhãn của Giang Trần mở ra, Thiên Mục thần đồng cường đại b*n r* vô số đạo kim quang. Pháp nhãn của Giang Trần tựa như hai con suối, vô số kim quang từ trong mắt b*n r*, lập tức khiến cho toàn trường óng ánh.

Thiên Mục thần đồng phối hợp với Tà Ác kim nhãn, dung hợp kim nguyên chi lực, hóa vô số ý niệm trong đầu thành sát cơ, phá nát tất cả sự trói buộc trong hư không.

Kim quang này b*n r*, chỉ một thoáng giống như khí thôn vạn lý, khuếch tán ra chung quanh lôi đài.

Sưu Sưu Sưu Sưu.

Huyền băng khí lưu chí hàn ngập trời ở dưới sự tàn phá của kim quang không ngừng phát ra thanh âm nghiền nát chói tai, thanh âm đứt gãy, các loại thanh âm đan vào một chỗ.

Trong chốc lát, cơ hồ tất cả huyền băng khí lưu lạnh lẽo đang trói buộc hư không chung quanh lôi đài lại bị kim quang này chém vỡ toàn bộ.

Cái gì?

Uông Hàn ngây người.

Không chỉ có một mình hắn ngây người, tất cả những người đang xem cuộc chiến dưới đài lúc này cũng đều ngây người.

Bốn phía lôi đài vừa rồi toàn bộ đều bị băng tuyết bao trùm, mọi người chỉ cảm thấy bạch quang bay múa trong lôi đài, trong đầu không ngừng tưởng tượng tới tình hình đang diễn ra trong lôi đài.

Những người đứng ngoài lôi đài như bọn họ cũng không nhịn được mà đổ mồ hôi lạnh thay cho Mộc Cao Kỳ, cảm thấy dưới công kích tàn nhẫn bực này, Mộc Cao Kỳ này sẽ chết một cách thảm thiết tới bực nào.

Thế nhưng mà thứ khiến cho bọn họ không thể tưởng tượng được lại xảy ra.

Kim quang trên lôi đài lóe lên, mọi người thậm chí còn chưa kịp hoàn thành một lần hô hấp, thế giới đóng băng vạn dặm kia đã bị vô số kim quang nghiền nát.

Mà Mộc Cao Kỳ kia, vẫn như cũ hai tay ôm ngực, từ đầu tới cuối thậm chí còn chưa thèm thay đổi tư thế.

Cho nên mọi người thậm chí cũng không nhìn thấy hắn ra tay thế nào mà chỉ nhìn thấy kim quang nghiền nát bạch qunag, trong nháy mắt đã đánh nát thế giới băng tuyết trên lôi đài.

- Mọi người nhìn xem, ánh mắt hắn...

- Đúng, đúng rồi, ở bên trong ánh mắt hắn dường như có chứa kim quang.

Trong lúc nhất thời nhãn thuật của Giang Trần còn chưa kịp thu liễm cho nên mọi người vừa nhìn vào đã lập tức nhận ra.

- Không thể tưởng tượng được, không ngờ lại là nhãn thuật.

- Nhãn thuật thật đáng sợ, Mộc Cao Kỳ này không ngờ lại che dấu sâu như vậy.

Tu luyện nhãn thuật ở trong thế giới võ đạo cũng không hiếm thấy, bởi vì mọi người cũng không bởi vì nhãn thuật mà hoài nghi thân phận của Mộc Cao Kỳ.

Dù sao tuy rằng Giang Trần tu luyện nhãn thuật, thế nhưng hắn ở trong Vạn Tượng Cương Vực cũng chưa từng giao thủ với ai, người hiểu rõ hắn cũng không có mấy ng ười.

Cho nên Tà Ác kim nhan được thi triển ra, trừ Đan Trì cung chủ biết được nội tình ra, những người khác cũng không nhìn ra được thứ gì.

Lực lượng huyền băng của Uông Hàn có thể làm tê liệt thần kinh của đối thủ, làm chậm tốc độ của đối thủ, đóng băng máu tươi đang lưu thông trong cơ thể của đối phương, thậm chí còn có thể đóng băng được thần thức.

Tà Ác kim nhãn của Giang Trần cũng có đủ loại thủ đoạn như vậy, chỉ là Uông Hàn đem đối thủ đóng băng, mà Tà Ác kim nhãn của Giang Trần lại hóa đối thủ thành kim loại.

Cũng may phản ứng của Uông Hàn cực nhanh, bị Tà Ác kim nhãn quét tới, thần thức độ nhiên rung động, vội vàng thối lui, hai mắt nhắm lại, tránh đi sự xâm nhập của Tà Ác kim nhãn.

- Tiểu tử này cũng coi như nhanh nhẹn.

Giang Trần âm thầm cười cười.

Hai đại sát chiêu của Uông Hàn liên tục bị ép khiến cho hắn phiền muộn cực kỳ. Huyền Băng thánh kiếm được giơ lên cao, pháp tướng cực lớn lại một lần nữa được ngưng kết, phẫn nộ chém ra một kiếm, dùng lực lượng giống như chém một ngọn núi ầm ầm đánh xuống.

Một kiếm đánh xuống, hư không hai bên lạnh run, lập tức cứng lại.

Hai hàng băng dày đặc, rộng chừng một hai trượng kéo về phía Giang Trần.

Hai bên là hai hàng băng dày đặc, trên đỉnh đầu là công kích của Huyền Băng thánh kiếm đang phá vỡ thiên địa.

Một kích này chỗ không gian nơi Giang Trần đứng bị phong tỏa, cho dù hắn có độn thổ thì lực lượng của Huyền Băng thánh kiếm này dường như cũng có thể chặt đứt hắn và mặt đất vậy.

Mọi người nhìn thấy một kiếm kinh thiên này đánh xuống, tất cả đều hít sâu một hơi lạnh.

Một kiến này không thể nghi ngờ ẩn chứa áo nghĩa kiếm đạo mạnh nhất của Uông Hàn, là một chiêu tất sát, hơn nữa còn không để cho hắn trốn tránh.

Vào lúc này Giang Trần rốt cuộc cũng hành động.

Cánh tay Giang Trần khẽ nhấc, ngón trỏ tay phải đột nhiên ngưng tụ ra một đạo quang mang thâm thúy, mênh mông giống như một dòng sông.

- Trảm.

Ngón trỏ trong tay Giang Trần liên tục di chuyển, tốc độ cực nhanh, quả thực nhanh như quỷ mị.

Đây là chiêu thứ tư trong Bạo Tinh chỉ - Tinh Hà Thiết cát.

Lực lượng của Tinh Hà Thiết Cát này ngay cả Tào Tấn lúc trước khi đối địch với Giang Trần cũng rất kiêng kỵ, huống chi là Uông Hàn hiện tại.

Hai bức tường băng bên cạnh Giang Trần bị từng đạo Thiết Cát chi lưc bắn vào.

Két két...

Tiếng vỡ vụn nhanh chóng truyền ra. Trên bức tường băng cực lớn kia lập tức xuất hiện từng vết rạn nứt giống như tơ nhện.

Sau một khắc, một tiếng nổ vang lên.

Hai bức tường băng cực lớn ầm ầm bị nghiền nát, hóa thành vô số vụn băng ầm ầm sụp đổ, hóa thành cặn bã.

Mà lúc này, một kiếm tất sát của Uông Hàn cũng đánh tới đỉnh đầu Giang Trần.

- Tiểu tử, đi chết đi.

Uông Hàn dữ tợn cười một tiếng, hắn liên tục bị Giang Trần phá vỡ sát chiêu cho nên lập tức thu hồi tâm tư đùa giỡn đối phương, muốn nhanh chóng đánh chết đối thủ.

Một kiếm này chặt đứt thiên địa, phá nát hư không.
 
Sát Thần Chí Tôn
Chương 1092: C1092: Dùng hết tuyệt chiêu ép ngươi một lần 1



Tất cả mọi người dưới đài kinh hô lên một tiếng, bọn họ biết rõ Mộc Cao Kỳ kia có kim thân hộ thể, thế nhưng mà kiếm này đã đánh tới đỉnh đầu. Kim thân hộ thể của Giang Trần cũng không kịp thúc dục a.

Ngay lúc này, Mộc Cao Kỳ ở trên đài lại làm ra một động tác mà tất cả mọi người đều không thể tưởng tượng nổi.

Một tay đột nhiên giơ lên, năm ngón tay mở ra, bàn tay không ngờ lại trực tiếp chụp vào Hàn Băng Thánh Kiếm kia.

- Cái gì? Hắn muốn dùng tay đón đỡ Huyền Băng thánh kiếm?

- Xong rồi. Mộc Cao Kỳ không ngờ lại ngạo mạn a.

- Chỉ sợ một kiếm này sẽ chém hắn thành hai nửa.

Rất nhiều người đều thở dài trong lòng, cảm thấy Mộc Cao Kỳ này có thể liên tục phá vỡ hai đại sát chiêu của Uông Hàn đã có đủ tiền vốn đối kháng với Uông Hàn, không ngờ tới lần này lại l* m*ng như vậy. Dùng tay không bắt Huyền Băng Thánh kiếm, đây không phải tìm chết thì là gì?

Cùng một chuyện thế nhưng lại là người khác đi làm thì kết quả hiển nhiên sẽ khác nhau.

Tất cả những người trẻ tuổi trong Vạn Tượng Cương Vực, coi như là người kiệt xuất nhất như Hạng Tần cũng chưa chắc dám dùng tay không bắt lấy một kiếm này.

Nhưng mà trong Vạn Tượng Cương Vực có một người ngoài ý muốn, đó chính là Giang Trần.

Giang Trần vươn tay lên, kim quang trên bàn tay đột nhiên tăng vọt.

Ken két.

Huyền Băng thánh kiếm nhanh chóng bị Giang Trần nắm vào trong tay.

Một tiếng trầm đục vang lên, bàn tay của Giang Trần không có một chút tổn hao nào, ngược lại sắc mặt Uông Hàn đột nhiên biến đổi, liên tục vận lực lượng muốn thoát khỏi bàn tay của đối phương.

Thế nhưng mà cho dù hắn có sử dụng lực lượng như thế nào đều không thoát khỏi được bàn tay của đối phương.

- Chuyện này... Làm sao có thể?

Cho dù là một bàn tay làm bằng sát đá thì dưới một kiếm này cũng phải có tia lửa diện xuất hiện a.

Bàn tay này rốt cuộc là làm từ thứ gì?

- Mộc Cao Kỳ này quá nghịch thiên a.

- Tay không tiếp kiếm, coi như là hạng tần, chỉ sợ cũng không dám làm như vậy.

- Điều khoa trương nhất chính là dường như hắn ta không bị thương một chút nào, ngược lại Uông Hàn muốn thu kiếm còn không được.

Bên phía Đan Kiền Cung, trừ Đan Trì cung chủ vẫn còn bình tĩnh tự nhiên ra, Liên Thành trưởng lão chấn động, thân thể run rẩy, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn vào một màn này, miệng nói: .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Sau Khi Lưu Lạc Trên Đảo Hoang Và Được Nàng Tiên Cá Nhặt Về (Mỹ Nhân Ngư)
2. Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây
3. Hệ Thống Xuyên Không: Vương Phi Muốn Lật Trời!
4. Đêm Nay Có Mưa
=====================================

- Chuyện này... Cung chủ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Thẩm Thanh Hồng thì trợn mắt há hốc mồm, Mộc Cao Kỳ trung thực chất phác gần đây từ lúc nào lại trở nên lợi hại như vậy? Một tay bắt lấy Huyền Băng thánh kiếm của Uông Hàn? Hơn nữa còn nắm thành công?

Biểu hiện của Niếp Trùng không kém Thẩm Thanh Hồng là bao, trên mặt tràn ngập vẻ khiếp sợ, không thể tưởng tượng nổi.

Ngay cả mỹ nhân giống như một bức tượng băng là Lăng Bích Nhi lúc này hai mắt lập lòe, trên mặt tràn ngập vẻ vui mừng. Nàng biết rõ thực lực của Giang Trần tăng lên nhiều, thế nhưng lại không ngờ rằng thực lực của Giang Trần lại mạnh mẽ như vậy.

Ngược lại, Quân Mặc Bạch kia hai mắt thâm thúy, trong mắt mang theo vài phần hiểu ra, ánh mắt mang theo thâm ý nhìn lên lôi đài, trong lòng xảy ra sóng to gió lớn.

Đan Trì cung chủ cười nhạt một tiếng:

- Thế giới võ đạo luôn tràn ngập kì tích, vì thế cho nên thế giới võ đạo mới có lực hấp dẫn như vậy.

Những lời này có chút trang bức, thế nhưng lọt vào trong tai những người nghe, ai cũng không thể phản bác nổi.

Biểu hiện của Mộc Cao Kỳ quả thực đã có thể coi là kỳ tích, hơn nữa là kỳ tích mà bất kỳ ai cũng không thể tưởng tượng nổi.

So với đám người Đan Kiền Cung đang mừng rỡ, bên phí Thánh Kiếm cung, toàn bộ đám người này sửng sốt. Trong mắt Uông Kiếm Vũ kia thì hiện lên vẻ nghi hoặc.

Miệng nhắc nhở:

- Uông Hàn, không được khinh địch.

Nhân vật như Uông Kiếm Vũ cũng cảm nhận ra được một tia nguy cơ, trong lòng có một chút cảm giác bất an. Mộc Cao Kỳ không có một chút tiếng tăm nào đột nhiên lại có sức chiến đấu hung tàn như vậy.

Hắn không thể không thừa nhận, Mộc Cao Kỳ này tuyệt đối có thực lực chiến với Uông Hàn một trận, hơn nữa còn có thực lực trực tiếp uy h**p tính mạng của Uông Hàn.

Cho nên hắn mới nhắc nhở Uông Hàn không nên khinh địch.

- Tông chủ, tiểu tử Mộc Cao Kỳ này...

Người Thánh Kiếm cung nhao nhao hỏi.

Trong mắt Uông Kiếm Vũ tràn ngập vẻ ngưng trọng, nói:

- Tiểu tử này thâm bất khả trắc, nếu như Uông Hàn không cẩn thận một chút, nhiều khả năng sẽ phải chịu thiệt.

- Cái gì?

Lần này người Thánh Kiếm cung triệt để ngây ngốc.

Đại sư hunh không ai địch nổi trong mắt bọn họ, đại sư huynh uy chấn Thánh Kiếm cung không ngờ lại chịu thiệt thòi? Hơn nữa còn đối mặt với một tiểu tử vô danh trong Đan Kiền Cung.

Chuyện này khiến cho mọi người trong lúc nhất thời không có cách nào tiếp nhận được. Kim Phong kia nhịn không được mà lên tiếng, nói:

- Tông chủ, Mộc Cao Kỳ này rốt cuộc đi theo con đường nào?

Uông Kiếm Vũ thở dài nói:

- Ta cũng không nhìn thấu kẻ này, bổn tọa thậm chí còn hoài nghi, truyền thừa võ đạo của hắn siêu việt với Đan Kiền Cung.

- Ta tin tưởng vào Đại sư huynh.

- Đúng vậy. Đại sư huynh còn có nhiều đòn sát thủ như vậy, ta tin rằng Đại sư huynh nhất định sẽ vượt qua được.

- Ủng hộ đại sư huynh, hành hạ người Đan Kiền Cung.

Trên lôi đài, Uông Hàn rút tay ba cái liền, thế nhưng không có cách nào rút được lại Huyền Băng thánh kiếm của mình. Trong lúc nhất thời trong lòng hắn tràn ngập vẻ kinh ngạc.

- Tiểu tử rốt cuộc ngươi đang làm trò gì?

Uông Hàn đột nhiên có một loại cảm giác không nhìn thấu đối thủ trước mắt của mình.

Cho tới bây giờ hắn còn không có cách nào nhìn thấu đối thủ của mình.

Nhãn thuật đáng sợ, lực lượng thần thông đáng sợ, một tay nắm kiếm, đủ loại thủ đoạn khiến cho Uông Hàn hoàn toàn không có cách nào nhận ra Mộc Cao Kỳ trước mắt cùng với Mộc Cao Kỳ của Đan Kiền Cung khi trước.

Chẳng lẽ tiểu tử này luôn giả heo ăn thịt hổ?

Uông Hàn nghĩ tới đây trong lòng cảm thấy giận dữ. Cho dù là giả heo ăn thịt hổ thì Uông Hàn ta cũng có thể đánh ngươi thành thịt heo.

Tay vỗ lên trên thánh kiếm, chẳng những thánh kiếm kia không được thu lại mà còn đâm về phía trước.

Giang Trần cười ha hả, tay nắm lại, thuận tiện thu Huyền Băng thánh kiếm vào trong tay, nhẹ nhàng cười nói:

- Khách khí như vậy sao? Không ngờ lại đưa cho ta thánh kiếm.

Uông Hàn giận tím mặt, hắn không có biện pháp nào khác, rút không thể rút lại được, chỉ có thể đẩy về phía trước. Định đánh lén đối phương, không ngờ đối phương lại có đề phòng từ trước.

Bởi vì như vậy cho nên động tác đẩy kiếm này của hắn lại giống như đưa kiếm tới tay đối phương. Hơn nữa đối phương lại mở miệng nói chuyện càng khiến cho Uông Hàn xấu hổ vô cùng.

- Tặng cho ngươi? Chuyện này cũng phải xem ngươi còn mạng dùng không mới được.

Lúc này thoạt nhìn Uông Hàn đã thực sự giận dữ, trong lòng bàn tay đột nhiên xuất hiện một quyển trục. Quyển trục run lên, ba đạo bạch quang giống như tuyết b*n r*.
 
Sát Thần Chí Tôn
Chương 1093: C1093: Dùng hết tuyệt chiêu ép ngươi một lần 2



Ba đạo bạch quang b*n r*, hóa thành ba đạo quang mang màu trắng. Quang mang nhanh chóng sinh trưởng, đạt tới độ cao chừng ba trượng, không ngờ lại là ba đầu cự hùng có bộ lông màu trắng giống như băng tuyết.

Ngao... Ngaoooo... Ngao...

Từng đầu cự hùng vươn người lên, hai tay tay giơ lên cao, miệng phát ra tiếng gầm giống như có thể chấn vỡ sông núi, khí thế kinh người khiến cho thiên địa cũng phải biến sắc.

Cả lôi đài theo ba tiếng gầm này cũng phải đung đưa.

Rầm rầm rầm.

Ba đầu cự hùng này sải bước trên lôi đài, lập tức tạo thành thế hình chữ phẩm, vây quanh Giang Trần vào giữa.

Ba đầu cự hùng này mỗi một đầu đều tản ra uy năng đáng sợ. Bất luận một đầu nào đều có tu vi Nhân Thánh Cảnh.

Biến cố đột nhiên xảy ra khiến cho vô số người dưới đài kinh hô.

Ba đầu cự hùng giống như ba ngọn núi băng hung mãnh, tràn ngập khí tức hung bạo, tứ chi tráng kiện, tư thế khát máu kia, chỉ cần là người có thực lực kém đứng ở trước mắt bọn chúng chỉ sợ thần thức cũng sẽ sụp đổ.

Đây quả thực là ba đầu cự hùng vô cùng đáng sợ.

- Đây là... Đây là phong ấn chân thánh thú.

- Ba đầu chân thánh thú Nhân Thánh Cảnh, Uông Hàn này quả thực được sủng ái vô cùng a.

- Xong rồi, xong rồi, Mộc Cao Kỳ này thật vất vả mới trở thành một thớt hắc mã, thế nhưng xem ra sắp bị trấn áp triệt để rồi.

- Hiện tại hắn ta nhận thua có lẽ còn kịp.

- Đúng vậy. Cho dù hắn có mạnh mẽ trở lại thì có thể chịu nổi công kích liên thủ của ba đầu thánh thú được sao? Huống chi còn có một Uông Hàn ở bên cạnh. Dùng một địch bốn, cho dù có mạnh mẽ hơn cũng vô dụng.

Trong lúc nhất thời, đám người ở dưới đài đều có một nhận định không tốt về Mộc Cao Kỳ. Chỉ là Uông Hàn xuất ra thủ đoạn như vậy lại khiến cho mọi người ngoài sợ hãi ra còn có chút bất mãn với Uông Hàn.

Dù sao quyết chiến trên lôi đài, đối chiến một một, ngươi bỗng nhiên lại xuất ra loại thủ đoạn như vậy, đây lại không phải là thần thông của bản thân, mà là dùng của cải liều mạng.

Ngươi đừng đường là đệ nhất thiên tài trong Thánh Kiếm cung, vậy mà không đối chiến một một, ngược lại còn vận dụng thủ đoạn ám muội như vậy. Tuy rằng loại thủ đoạn này cũng không tính là phạm quy, thế nhưng cuối cùng cho dù thắng cũng không vinh.

Đây chính là quyết chiến trên lôi đài, không phải là giao đấu sinh tử.

Bên phía Đan Kiền Cung, hô hấp của tất cả mọi người trở nên dồn dập. Nhất là Lăng Bích Nhi, đột nhiên nàng có chút hối hận, có chút hối hận khi dùng ánh mắt cổ vũ Giang Trần xuất mã.

Trước đó nàng tràn ngập chờ mong với Giang Trần, là vì nàng cảm thấy Giang Trần có nắm chắc khi đối chiến với Uông Hàn. Thế nhưng mà nàng tuyệt đối thật không ngờ, Uông Hàn này lại vận dụng con át chủ bài như vậy.

Ba đầu Băng Tuyết Cự Hùng này, bất luận một đầu nào, nếu tính lực công kích đơn thuần cũng không chênh lệch với Uông Hàn là bao. Thậm chí lực phòng ngự của nó còn có thể mạnh hơn Uông Hàn.

Để Giang Trần dùng một địch bốn, chuyện này khiến cho tâm hồn thiếu nữ của Lăng Bích Nhi lập tức lo lắng. Cơ hồ nàng còn có xúc động muốn để cho Giang Trần nhận thua xuống đài.

Thế nhưng nàng biết rõ, bằng vào tính cách của Giang Trần, một khi hắn đi lên nhất định sẽ không nhận thua mà đi xuống.

- Cung chủ, làm sao bây giờ? Uông Hàn kia không ngờ lại hèn hạ như vậy.

Thẩm Thanh Hồng nghiến răng nghiến lợi nói.

Trong lúc nhất thời Đan Trì cung chủ cũng có chút không xác định. Hắn biết rõ Giang Trần mạnh, thế nhưng dưới loại tình huống này, Giang Trần có thể vượt qua được hay không, trong lòng hắn cũng khó có thể xác định được.

- Mộc Cao Kỳ, tất cả mọi chuyện nên biết lượng sức mình mà làm.

Đan Trì cung chủ nhắc nhở.

Những lời này của hắn mặc dù không nói rõ, thế nhưng kỳ thực đã ám chỉ Giang Trần nên nhận thua. Nếu như Giang Trần nhận thua, Đan Trì cung chủ chủ hắn tuyệt đối sẽ không trách tội.

Thế nhưng mà hiển nhiên hắn cũng đánh giá thấp quyết tâm của Giang Trần.

Hắn chỉ nghe Giang Trần cười lạnh một tiếng, lạnh nhạt nhìn qua Uông Hàn nói:

- Ngươi có ý gì?

Uông Hàn cười ha hả nói:

- Có ý gì? Ngươi nhìn còn không rõ sao?

- Định lấy nhiều thủ thắng đúng không?

Giang Trần nhướng mày nói.

- Là thế thì sao? Quy tắc không có nói không được làm như vậy nha.

Uông Hàn dương dương dắc ý, chỉ cần có thể đánh bại đối thủ, dùng phương thức gì cũng khoogn quan trọng. Chỉ cần quan tâm tới kết quả là dối phương có ngã xuống hay không mà thôi.

Giang Trần càng như vậy hắn càng cảm thấy Giang Trần đang sợ hãi.

- Quy tắc không cho phép thật sao? Lấy nhiều thủ thắng cũng được sao?

Ánh mắt Giang Trần dò xét một vòng, lại không thấy bất kỳ một trọng tài nào tỏ vẻ phản đối.

Khẽ gật đầu, hắn nhìn chằm chằm vào Uông Hàn đang dương dương đắc ý, nói:

- Đã như vậy, vậy thì so xem ai nhiều người hơn.

Trong khi nói chuyện, ngón tay Giang Trần liên tục búng ra từng dạo kim quang.

Dát dát dát.

Từng tràng hạt màu vàng không ngừng rớt xuống trên lôi đài, giống như từng hạt đậu màu vàng vậy.

Sáu hạt đậu rơi trên mặt đất, kim quang nhoáng lên một cái, lập tức hóa thân thành sáu võ sĩ kim giáp, uy phong lẫm liệt, đều có tu vi Nhân Thánh Cảnh.

Lần này dưới lôi đài lại một lần nữa điên cuồng.

Biến cố liên tục diễn ra quả thực k*ch th*ch thần kinh của tất cả mọi người. Khiến cho tâm tình tất cả mọi người thay đổi nhanh chóng, bất ổn, có cảm giác giống như chết đi sống lại.

Trận chiến này, chuyện ngoài ý muốn thực sự đã xảy ra quá nhiều.

Mộc Cao Kỳ dùng nhãn thuật phá vỡ huyền băng phong tỏa của Uông Hàn, sau đó Mộc Cao Kỳ lại dùng ngón tay nghiền nát huyền băng khí lưu của Uông Hàn. Sau đó lại là Mộc Cao Kỳ dùng một ngón tay nắm lấy Huyền Băng thánh kiếm của Uông Hàn.

Sau đó Uông Hàn xuất ra ba đầu Hàn Băng cự hùng có tu vi Nhân Thánh Cảnh, định lấy nhiều thủ thắng, nhanh chóng đoạt quyền chủ động lại.

Thế nhưng mà ngay khi quyền chủ động còn chưa chuyển hóa thành ưu thế, Mộc Cao Kỳ này lại có một chiêu thần kỳ khác, không ngờ lại điều ra sáu võ sĩ kim giáp. Bất luận một ai đều có tu vi không chênh lệch với ba đầu cự hùng kia.

Biến hóa liên tiếp xảy ra khiến cho đám người vây xem phía dưới vô cùng thỏa mãn.

- Một là trong phù có ẩn chứa chân thánh thú, một là vẩy đậu thành binh, lợi hại, lợi hại, không hổ là thiên tài đỉnh cấp trong Vạn Tượng Cương Vực a.

- Chậc chậc, chiêu thức tát đậu thành binh này quả thực quá đặc sắc. Mộc Cao Kỳ này rốt cuộc có kỳ ngộ như thế nào a.

- Không thể tưởng tượng nổi, tất cả mọi người đã đánh giá thấp Đan Kiền Cung. Mộc Cao Kỳ này, chiếu theo biểu hiện của hắn từ đầu mà nói, hẳn muốn tới lấy ngôi vị quán quân a.

Nhất thời vô số thanh âm tràn ngập sự hâm mộ, ghen ghét, sùng bái, hy vọng... Vang lên.

Đừng nói là những người này, coi như là Đan Trì cung chủ Đan Kiền Cung lúc này cùng với Liên Thành trưởng lão, trong lòng hai người bọn họ không khỏi sinh ra cảm giác khác thường.
 
Sát Thần Chí Tôn
Chương 1094: C1094: Hành hạ uông hàn 1



Đan Trì cung chủ là cảm thán, Giang Trần này không hổ là người mà Thuấn lão coi trọng, lần này hắn ta nhất định sẽ dương danh trên Vạn Tượng Cương Vực này. Chuyện này khiến cho Đan Trì cung chủ càng thêm kiên định với ý nghĩ lưu lại Giang Trần. Càng thêm kiên định đi theo bước chân của Thuấn lão. Hắn nghĩ thầm:

- Nếu như ngày khác nếu như Thuấn lão lại tới, cho dù ta bỏ đi chút da mặt này cũng phải cầu lão nhân gia thu làm đồ đệ. Cho dù là đệ tử trên danh nghĩa cũng được.

Giờ phút này Đan Trì cung chủ cơ hồ có thể khẳng định Thuấn lão nhất định là cường giả hc. Hơn nữa thậm chí còn có thể là phong hào Đại Đế.

Mà Liên Thành trưởng lão thì khác, hắn ta ghen ghét, hắn hoàn toàn không thể tưởng tượng ra được, tiểu tử được Vân Niết trưởng lão coi trọng, thu làm đệ tử thân truyền này lại có thiên phú võ đạo ngưu bức như vậy.

Quá bất công đối với hắn a.

Một đường chủ võ đường như hắn chẳng lẽ là bài trí? Tiểu tử Mộc Cao Kỳ không ngờ lại có thủ đoạn cao cường như vậy, vì sao lại không bái hắn làm sư phụ, lại bái Vân Niết trưởng lão làm sư phụ? Liên Thành trưởng lão càng nghĩ càng cảm thấy nghẹn khuất.

Mà đám người Thẩm Thanh Hồng thì triệt để chết lặng. Bọn họ đã bị tầng tầng lớp lớp thủ đoạn của Mộc Cao Kỳ làm cho tới ngây người. Trong lúc nhất thời Thẩm Thanh Hồng chợt phát hiện ra, cho dù Giang Trần không đi ra, Mộc Cao Kỳ này cũng có khả năng sẽ thay thế hắn, trở thành đệ nhất thiên tài của Đan Kiền Cung.

Mà Quân Mặc Bạch, trong mắt hắn lần đầu tiên xuất hiện vẻ khó tin, đối với Mộc Cao Kỳ này tràn ngập sự nghi hoặc.

Thân thể mềm mại của Lăng Bích Nhi khẽ lắc lư, khó dấu được sự kích động trong lòng.

Uông Hàn trên lôi đài thì triệt để há hốc mồm, tại sao lại có thể như vậy được?

Hắn ra tuyệt chiêu gì chẳng lẽ tiểu tử này đều có biện pháp ứng phó hay sao?

- Mộc Cao Kỳ, tiểu tử ngươi lại dùng chiêu gì vậy?

Uông Hàn nghiến răng nghiến lợi nói.

- Dùng chiêu gì sao? Lấy nhiều đánh ít, đây không phải là điều ngươi muốn làm sao? Ta bất quá chỉ là lấy gậy ông đập lưng ông mà thôi, dùng phương thức mà ngươi thích nhất để thỏa mãn ngươi nha.

Giang Trần cười nhạt một tiếng, nhưng lại không muốn đấu võ mồm với Uông Hàn này.

Uông Hàn gầm nhẹ một tiếng, trong mắt hiện lên vẻ điên cuồng. Bàn tay chỉ về phía trước, ba đầu Băng Tuyết cự hùng cực lớn ầm ầm xông về phía Giang Trần.

Uông Hàn hiển nhiên muốn dùng thân thể khổng lồ của Băng Tuyết cự hùng nghiền nát Giang Trần, nghiền nát võ sĩ kim giáp do Giang Trần triệu hoán ra.

Chỉ là hắn đã đánh giá quá thấp sức chiến đấu của võ sĩ kim giáp.

Võ sĩ kim giáp này là do Giang Trần dùng tràng hạt biến hóa mà ra. Chịu sự điều khiển của Giang Trần, tùy tâm sở dục, thực lực mạnh mẽ. Chính là thứ mô phỏng nhân loại luyện chế mà thành.

Ba đầu Băng Tuyết cự hùng nàydùng công kích nguyên thủy hoàn toàn không giống võ sĩ kim giáp.

Huống chi đây lại là sáu võ sĩ kim giáp, trên phương diện nhân số đã chiếm ưu thế tuyệt đối. Hai đấu lại một, làm sao có thể để cho cự hùng tới gần Giang Trần.

Cứ hai võ sĩ kim giáp chia làm một tổ, nhanh chóng vây quanh Băng Tuyết cự hùng đánh một hồi. Băng Tuyết cự hùng tuy rằng hung tàn, thế nhưng cũng không giỏi về biến hóa giống như võ sĩ kim giáp mô phỏng nhân loại.

Lại có ưu thế hai đánh một càng khiến cho Băng Tuyết cự hùng chỉ có thể bị động chống lại.

Cũng không lâu lắm, ba đầu Băng Tuyết cự hùng kia đã bị đánh cho kêu cha gọi mẹ, Sắc mặt Uông Hàn đen lại, phiền muộn không nói nên lời, hai mắt cơ hồ muốn phun ra lửa.

Nếu như không phải Huyền Băng thánh kiếm không có ở trong tay, giờ phút này hắn tuyệt đối sẽ chém ra mấy trăm kiếm, băm tên tiểu tử ghê tởm kia thành thịt nát.

Hắn cũng biết ba đầu Băng Tuyết cự hùng này tuyệt đối không chống đỡ được bao lâu. Tràng hạt của Giang Trần mới chỉ vây ra được sáu hạt mà thôi.

Nếu như cần hắn còn có thể triệu hồi ra khôi lỗi Địa Thánh Cảnh, Thiên Thánh Cảnh.

Uông Hàn nhìn thấy hai tay Giang Trần chắp trước ngực càng thêm giận dữ không thôi. Tiểu tử này lại dám xem thường hắn như vậy. Từng ý nghĩ phẫn nộ trong lòng Uông Hàn dâng lên.

Thủ quyết bỗng nhiên biến đổi, từng đạo hàn quang từ trong lòng bàn tay hắn toát ra. Hàn qunag nhanh chóng bị ném lên trên tời, hóa thành một ngọn núi băng.

Thủ quyết của Uông Hàn lại biến đổi, ngọn núi băng này lập tức lại sinh ra một tầng, liên tục không ngừng. Theo thủ quyết, ngọn núi băng này liên tiếp cao lên, không ngờ lại hóa thành một ngọn núi băng chín tầng, đứng sừng sững giữa thiên địa mang theo hàn khí và lực uy áp kinh người. Giống như muốn chống đỡ giữa trời và đất vậy.

Uông Hàn cười dữ tợn:

- Mộc Cao Kỳ, có thể khiến cho ta dùng chiêu cuối cùng này, ngươi có chết cũng coi như có thể nhắm mắt. Dưới băng sơn chín tầng này, tất cả sinh linh đều bị nghiền nát.

Khí thế của ngọn núi băng chín tầng này quả thực cực kỳ kinh người. Những người dưới đài cũng cảm thấy từng đợt áp lực. Toàn thân run rẩy, thần hồn có cảm giác muốn nứt vỡ ra.

Uông Kiếm Vũ nhìn thấy Uông Hàn triệu hồi ra ngọn núi băng chín tầng này, trên mặt lập tức xuất hiện nụ cười vui vẻ.

Ngọn núi băng chín tầng này vừa xuất hiện, hắn không có một chút lo lắng nào về trận chiến này nữa. Tuy rằng Uông Kiếm Vũ cảm thấy có chút đáng tiếc, hắn cảm thấy Uông Hàn bạo lộ con át chủ bài đối với trận chiến cuối cùng có chút bất lợi.

Thế nhưng mà hiện tại cũng không có lựa chọn nào khác.

Nếu như không vượt qua được Mộc Cao Kỳ này thì nói gì tới chuyện tiến vào trận chung kết cuối cùng, tranh đoạt quán quân?

Hơn nữa cho dù vận dụng át chủ bài thì thế nào? Bị đối thủ chủ yếu nhìn thấy, đối phương cũng chưa chắc đã có biện pháp phá giải nó.

Dù sao ngọn núi băng chín tầng này mang theo lực lượng chí hàn, lực lượng chí hạng trọng diệp vào một chỗ. Đừng nói là Mộc Cao Kỳ, cho dù là cường giả Địa Thánh Cảnh, tuyệt đối cũng bị trấn áp.

- Ài, Uông Hàn này thật sự quá khoa trương. Con át chủ bài cuối cùng này không ngờ lại lấy ra. Chuyện này đối với Mộc Cao Kỳ mà nói có chút không công bằng.

- Đúng vậy a. Làm như vậy cho dù hắn có thắng Mộc Cao Kỳ thì cũng không có gì là vẻ vang.

- Đúng vậy. Toàn bộ át chủ bài đều bị bại lộ. Khi chống lại Hạng Tần có lẽ hắn sẽ không còn có một chút cơ hội nào.

- Đáng tiếc cho một thớt hắc mã như Mộc Cao Kỳ này. Lại nói, Mộc Cao Kỳ này đã tạo ra rất nhiều chuyện ngoài ý muốn, vô cùng đặc sắc cho mọi người a.

- Mọi người đừng nói như vậy, nói không chừng Mộc Cao Kỳ còn có thủ đoạn khác thì sao? Ai nói được sau đó sẽ xảy ra chuyện gì?

- Cũng đúng nha, Mộc Cao Kỳ này nhiều lần khiến cho mọi người kinh hỉ như vậy. Ai có thể đảm bảo sẽ không có sự kinh hỉ nữa chứ?

Trong lúc nhất thời phía dưới tràn ngập tiếng nghị luận, đối với cuộc chiến biến hóa không ngừng khiến cho trong lòng mọi người xuất hiện cảm giác chờ mong.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back