Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Sát Thần Chí Tôn

Sát Thần Chí Tôn
Chương 595: C595: Hai phần thú huyết



Nhưng mà, hôm nay xem ra, cử động lúc đó của hắn, nói không chừng đã bị Long Cư Tuyết lén ghi hận. Hơn nữa, trận chiến lúc ấy, Long Cư Tuyết rất chật vật, thậm chí có thể nói là xấu mặt.

Lúc ấy người nhìn thấy Long Cư Tuyết xấu mặt có ba cái, Sở Tinh Hán hắn tính một cái. Còn có Dư Giới cùng Từ Chấn, hai người kia, hôm nay đều chết hết.

Long Cư Tuyết làm người kiêu ngạo như vậy, căn bản không muốn trò hề của mình bị người nhớ kỹ. Cho nên, nói không chừng Long Cư Tuyết không những không cảm kích ơn cứu mạng của hắn, còn hận không thể giết Sở Tinh Hán hắn a.

Nhân tâm khó dò.

Dùng sức quan sát của Sở Tinh Hán đối với Long Cư Tuyết, nữ tử thiên tài này, là loại thiên tính bạc bẽo. Vì đạt được mục đích, không từ thủ đoạn nào.

Ai bất lợi đối với nàng, người đó là chướng ngại vật của nàng.

Cho nên, Sở Tinh Hán biết rõ, lựa chọn sáng suốt nhất của mình, là không nên cuốn vào những thị phi kia.

Tuy sư ân trọng yếu, nhưng Thủy Nguyệt Đại Sư chiếu cố Sở Tinh Hán, còn chưa tới loại tình trạng phải xả thân tương báo.

Trong nội tâm Sở Tinh Hán có một cái cân, hắn biết rõ trong nội tâm sư tôn, địa vị của mình là gì.

Tằng Sư nghe Sở Tinh Hán nói như vậy, cười ha ha:

- Nói như vậy, sau lưng Giang Trần này có người. Bất quá, mặc kệ sau lưng của hắn là ai, ở trước mặt Tiên Thiên thân thể của sư muội, hết thảy đều là phù vân. Sư muội, kỳ khảo hạch thứ ba sắp bắt đầu rồi, ta về trước. Nếu có chuyện, chúng ta tùy thời liên lạc.

Long Cư Tuyết khẽ chau mày, nàng mời hai người này đến, là muốn nghe bọn hắn có kế hoạch gì, hoặc là nói nhờ bọn hắn bày mưu tính kế.

Sở Tinh Hán trực tiếp đứng lên, cười nói:

- Đại sư huynh nói như vậy, vậy tiểu đệ cũng cáo từ. Sư muội không cần để ý, dù Giang Trần kia có ba đầu sáu tay, cũng chỉ là đá đặt chân trên đường quật khởi của ngươi mà thôi.

Dù sao lời hữu ích không cần tiền, nói nhiều vài lời cũng không có tổn thất gì.

Trong nội tâm Long Cư Tuyết phiền muộn, nhưng trên mặt lại lạnh nhạt, nhìn hai sư huynh đi ra tiểu viện, thân ảnh biến mất.

- Hừ, xem ra, cả hai đều không phục ta. Tằng Sư, ta biết rõ ngươi không phục ta, cảm thấy ta cướp đi đãi ngộ Đại sư huynh của ngươi. Nếu như ngươi tự giác, thì chủ động thần phục ta; nếu không tự giác, muốn ta thi triển thủ đoạn mới chịu khuất phục, đến lúc đó đừng trách ta không để ý tình đồng môn.

Cho tới bây giờ Long Cư Tuyết không phải là thiện nam tín nữ gì, vừa rồi mặc dù Tằng Sư không có nửa câu ác ngữ, nhưng mà Long Cư Tuyết lại nghe được, Tằng Sư này là cố ý như thế.

Cái gì số mệnh chi địch, cái gì sau lưng có người.

Những lời này, hiển nhiên là nói móc.

...

Địa Linh khu, đây là ngày cuối cùng Giang Trần lưu ở nơi đây.

Thành tích khảo hạch ở Địa Linh khu, cũng đã sớm công bố ra. Giang Trần dùng ưu thế không hề tranh luận, trở thành quán quân của Địa Linh khu.

Bất quá, bất kể là Lưu Văn Thải, hay Lục Tiểu Bàn, đều không thể tấn thân Top 10, không có được tư cách tấn chức Thiên Linh khu.

Bất quá Lưu Văn Thải đã rất thỏa mãn, trước khi hắn đi vào Địa Linh khu, một mực đều lo lắng mình sẽ giáng cấp, bị đánh về Huyền Linh khu.

Bất quá kết giao với Giang Trần, ba tháng này xuống, lực thực chiến của hắn, có thể nói là đột nhiên tăng mạnh, ở trong 500 Võ Giả của Địa Linh khu, thành tích vậy mà chen đến trước 100.

Mà Lục Tiểu Bàn, cũng tiến bộ hơn 100 tên, từ hơn ba trăm nguyên lai, leo đến gần hai trăm.

Hai người này tiến bộ, đều là nhanh chóng.

- Ai, nhân sinh tụ tán vội vàng. Bàn Thạch huynh, thực không hy vọng cùng ngươi tách ra như vậy a.

Trong mắt Lưu Văn Thải lộ ra một tia thương cảm, lập tức tự giễu cười cười.

- Bất quá, Bàn Thạch huynh đi Thiên Linh khu, tiền đồ rộng lớn, ta nên vui mừng thay ngươi mới phải.

- Đến, ta kính Bàn Thạch huynh một ly, hi vọng ngươi đến Thiên Linh khu, cũng có thể thế như chẻ tre. Thành công sát nhập sáu mươi bốn người, đạt được tư cách giác trục 16 cường cuối cùng.

Cái khảo hạch bán kết này, cuối cùng nhất sẽ từ Thiên Linh khu tuyển ra sáu mươi bốn người, tiến vào trận chung kết, cạnh tranh 16 danh ngạch cuối cùng.

16 cường, sẽ bị Tứ đại lão tổ thu làm thân truyền đệ tử, đi theo Tứ đại Nguyên Cảnh Tôn Giả học tập.

Đây đối với Võ Giả liên minh 16 nước mà nói, không thể nghi ngờ là mục tiêu giống như mộng ảo.

- Ta cũng kính Bàn Thạch huynh một ly.

Hôm nay cảm xúc của Lục Tiểu Bàn cũng có chút phiêu hốt, xưa nay hắn không giống Lưu Văn Thải, Lưu Văn Thải hưng phấn, hỉ nộ hiện ra trên mặt. Nhưng Lục Tiểu Bàn hắn thì tự xưng là phái tỉnh táo.

Bất quá, hôm nay phái tỉnh táo như hắn, tựa hồ cũng ngăn không được nỗi buồn ly biệt, một mực có chút thương cảm.

Đúng vậy, Lục Tiểu Bàn ở Địa Linh khu hỗn lâu như vậy, chính thức để mắt hắn, không có mấy người. Hai người này, cũng coi là bằng hữu của Lục Tiểu Bàn hắn ở Địa Linh khu rồi.

Nhất là Giang Trần, Lục Tiểu Bàn đối với hắn phi thường cảm kích.

Xưa nay mỗi tiếng nói cử động của Giang Trần, đều lây nhiễm hắn, rèn luyện tự tin của hắn.

Hơn nữa, cái thiên tài thế tục này, hắn và thiên tài tông môn bất đồng. Hắn không mắt cao hơn đầu, cùng người kết giao sẽ không nhìn thiên phú, xuất thân, tướng mạo của đối phương.

Hắn là bằng hữu chân chính dùng tâm chân thành kết giao.

Thiệt tình đổi thiệt tình, bằng hữu như vậy, mới thật sự là tri kỉ.

Mặc dù Lục Tiểu Bàn có chút tiểu thông minh, thậm chí có chút hoạt đầu. Nhưng đây chẳng qua là sinh tồn chi đạo bất đắc dĩ của hắn, cũng không có nghĩa hắn thật sự là gia hỏa không có tim không có phổi.

Nhân tâm đều là thịt lớn lên, mấy ngày này, Giang Trần mang đến cho Lục Tiểu Bàn cùng Lưu Văn Thải không ít cải biến.

Cải biến thực lực của bọn hắn, cải biến tinh khí thần của bọn hắn, cũng cải biến vận mệnh của bọn hắn.

Chứng kiến bộ dáng hai người này như vậy, Giang Trần lòng có nhận thấy.

Tuy hắn làm người hai đời, nhưng trái tim chân thành lại một mực không biến. Hắn cũng chưa bao giờ là loại người bất cận nhân tình.

Nhất là đối với bằng hữu, Giang Trần luôn rất hào phóng.

- Hai người các ngươi, cũng coi như bằng hữu của ta ở Địa Linh khu. Các ngươi để mắt ta, coi ta như đại ca. Nếu như ta là Đại ca, tự nhiên phải có bộ dạng của Đại ca. Ngày mai ta đi Thiên Linh khu, cũng nên tiễn đưa chút gì đó cho các ngươi.

Tặng đồ?

Lưu Văn Thải cùng Lục Tiểu Bàn đều sững sờ, bọn hắn cũng không suy nghĩ về phương diện này.

Ở bọn hắn xem ra, có thể mỗi ngày ở chung với Bàn Thạch huynh, nghe hắn dạy bảo, cùng hắn luận bàn vũ kỹ, cái kia chính là thu hoạch lớn nhất rồi.

Còn muốn tặng đồ?

Nói đến đồ vật, dù sao bọn hắn cũng là đệ tử tông môn, theo đạo lý mà nói, tài nguyên phong phú hơn đệ tử thế tục. Muốn đưa cũng là bọn hắn tiễn đưa mới đúng.

Tay phải của Giang Trần trảo một cái, lấy ra hai cái chai, ước chừng lớn như nắm đấm.
 
Sát Thần Chí Tôn
Chương 596: C596: Chương 596



- Đây là hai bình thú huyết, có lẽ hữu dụng với các ngươi. Các ngươi đều là đệ tử Vạn Linh Tông, xưa nay tu luyện, là luyện hóa thú huyết a? Nhất là Văn Thải, ta cảm giác thiên phú căn cốt của ngươi, rất khác người thường, còn không có hoàn toàn khai phát ra. Trong cơ thể của ngươi, có lẽ còn có bí mật càng lớn. Bất quá, ta tạm thời cũng sờ không rõ. Hai bình thú huyết này, các ngươi cầm lấy đi luyện hóa. Nhớ kỹ, nhất định phải tự mình luyện hóa, tuyệt không có thể tặng người. Không nên hỏi đây là thú huyết gì, cũng không nên hỏi là cấp bậc gì. Nói ngắn lại, thú huyết này cực kỳ trân quý, nếu mất đi, các ngươi sẽ hối hận suốt đời.

Thú huyết này, chính là lấy được trên người Chu Lân Hỏa Tích. Lúc trước Giang Trần tặng huyết nhục cho Phệ Kim Thử nhất tộc, nhưng mình cũng góp nhặt không ít.

Loại bình nhỏ này, hắn tối thiểu góp nhặt hơn mười bình. Bất quá, đối với Chu Lân Hỏa Tích khổng lồ mà nói. Hơn mười bình, cũng không quá đáng là một phần ngàn máu huyết của Chu Lân Hỏa Tích.

Chu Lân Hỏa Tích, chính là Thánh phẩm Linh thú, có thể so với Nguyên Cảnh Tôn Giả của nhân loại.

Thú huyết cấp bậc này, đừng nói hai người bọn họ, coi như là Vạn Linh Tông lão tổ Cửu Sư Tôn Giả, chỉ sợ cũng rất khó lấy tới.

Đương nhiên, chỉ hai bình nhỏ như vậy, còn không cách nào để cho một người thoát thai hoán cốt.

Bất quá, cho dù là một chút như vậy, nghịch thiên thay huyết, cải biến thiên phú thoáng một phát, đó cũng là phi thường kinh người.

Thánh phẩm Linh thú, cho dù là một chút huyết mạch, cũng đủ để một Võ Giả dùng suốt đời.

Hai người thấy Giang Trần dặn dò như thế, đều không dám lãnh đạm. Thu đi qua, trảo trên tay, hai người lập tức cảm giác được một cỗ Linh lực cường đại, phảng phất muốn xâm nhập toàn thân bọn hắn.

- Huyết khí thật mạnh!

Lục Tiểu Bàn nhịn không được kinh hô.

Giang Trần cười nhạt một tiếng, trong nội tâm lại nói, máu huyết của Thánh phẩm Linh thú, có thể không mạnh sao?

Hai người thế mới biết, thú huyết này không đơn giản, đều như nhặt được chí bảo thu vào.

- Nhớ kỹ, việc này không thể ngoại truyền, càng không thể để cho bất luận kẻ nào biết rõ, nếu không đối với các ngươi mà nói, là tai hoạ ngập đầu.

- Vâng, ta nằm mơ cũng tuyệt không nói ra!

Lục Tiểu Bàn bề bộn tỏ thái độ.

Lưu Văn Thải nhẹ gật đầu, nhưng thái độ kia đã nói rõ hết thảy.

- Văn Thải, đây là tâm đắc ngự thú lần trước ngươi cho ta, ta xem thoáng một phát, cảm thấy rất không tồi. Hiện tại ta đã nắm giữ, trả lại cho ngươi. Ta ở trong đó làm một ít bổ sung, có lẽ đối với ngươi có dẫn dắt. Ngươi không có việc gì thì nhìn một chút.

Giang Trần đem một bộ quyển trục, đẩy trả lại cho Lưu Văn Thải.

Tiếp đó, ba người bắt đầu uống rượu, thiên nam địa bắc, vui sướng trò chuyện. Thẳng đến nửa đêm sắp sáng, Lục Tiểu Bàn mới đưa ra cáo từ trước.

Hắn cảm thụ được thú huyết ở trên thân thể, cách cái chai còn đang không ngừng tản mát ra khí thế cường đại, để cho lòng hắn ngứa ngáy khó chịu, nhịn không được muốn sớm chút trở về, luyện hóa thú huyết.

Giang Trần cười cười, đưa Lục Tiểu Bàn ra tiểu viện.

Lưu Văn Thải có chút xấu hổ, cười cười:

- Tính tình của hắn chính là như vậy, Bàn Thạch huynh, ngươi cũng đừng trách móc. Hắn người này, thời khắc mấu chốt vẫn có nguyên tắc, đáng giá kết giao.

Giang Trần cười ha ha:

- Đây chính là chỗ đáng yêu của hắn, ta sao lại trách tội, đến, chúng ta đi vào uống tiếp.

Hai người trở về tiểu viện, lại tiếp tục uống.

Vừa rồi có Lục Tiểu Bàn, Giang Trần lo lắng hắn dấu không được chuyện, có một số việc không có nói rõ. Lúc này chỉ có Lưu Văn Thải, Giang Trần mới nói:

- Văn Thải, thú huyết này, hiệu quả đối với ngươi, có lẽ gấp 10 lần Tiểu Bàn. Ta luận bàn với ngươi mấy tháng, thủy chung cảm thấy trong cơ thể ngươi, còn có lực lượng không có kích phát ra, còn có tiềm lực không có phát huy hết. Chai thú huyết này, sau khi ngươi trở về, liền luyện hóa nó, chắc chắn có chỗ tốt không tưởng được. Nói không chừng, ba tháng sau, ngươi có khả năng giết vào Thiên Linh khu.

- Cái gì?

Ánh mắt của Lưu Văn Thải lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn từ đếm ngược ở Địa Linh khu, giết đến trước 100, cảm thấy đã rất Thần Thoại rồi.

Giết đến Thiên Linh khu?

Nói thật, Lưu Văn Thải căn bản không có nghĩ tới. Nếu như Giang Trần vẫn còn ở Địa Linh khu, mỗi ngày luận bàn, Lưu Văn Thải còn có mấy phần tin tưởng.

Nhưng mà bây giờ, Bàn Thạch huynh sắp ly khai, Lưu Văn Thải cảm giác về sau mình tăng lên, khẳng định sẽ không có nhanh như vậy nữa.

- Nhớ kỹ, không nên hoài nghi tiềm lực của mình. Cũng không nên hoài nghi chai thú huyết này. Đúng rồi, ta cho ngươi thêm một vật, có lẽ có thể trở thành binh khí tiện tay của ngươi.

Giang Trần lại lấy ra một vật, to ước chừng như cánh tay một đứa bé, trắng như ngà voi, cho người một loại cảm giác quý báu.

- Cái này là thú cốt, cùng chai thú huyết kia đều từ một con Linh thú. Thú cốt này, ngày khác nếu ngươi có thể mời được Luyện Khí Sư cường đại, tiến hành luyện chế, dung nhập các loại Thần Văn trận pháp, sức chiến đấu sẽ kinh người. Cho dù hiện tại nó ở trạng thái tự nhiên, Linh khí sáu luyện bảy luyện, cũng chưa hẳn là đối thủ của nó.

Linh khí, cái kia gần kề chỉ là Linh khí.

Mà thú cốt này, chính là từ trên người Chu Lân Hỏa Tích lấy ra. Xương cốt của Thánh phẩm Linh thú, trình độ cường đại có thể nghĩ.

Bây giờ Lưu Văn Thải đối với Giang Trần, là nói gì nghe nấy, nhận lấy linh cốt, tay xoay qua xoay lại, cảm nhận được lực lượng cường đại, phảng phất như cùng hắn trời sinh có cộng minh, tản mát ra gợn sóng Linh lực cường đại, hình thành từng đạo khí tràng đáng sợ.

- Cái thú cốt này, không đơn giản a.

Trong mắt Lưu Văn Thải bốc lên tinh quang.

- Bàn Thạch huynh, ta phát hiện, ta thiếu nợ ngươi càng ngày càng nhiều rồi. Nếu ta là nữ tử, có lẽ sẽ lấy thân báo đáp, mới có thể báo đáp được a.

Giang Trần liếc mắt:

- Cút!

Lưu Văn Thải cười hắc hắc:

- Đừng nóng giận, đừng nóng giận. Đến uống rượu.

Hai người uống rất tận hứng, mắt thấy đã sắp sáng, lúc này Lưu Văn Thải mới cáo từ. Giang Trần lần nữa tiễn đưa ra ngoài cửa, vỗ vỗ bờ vai của hắn:

- Nhớ kỹ, sau khi trở về, cái quyển trục kia, có thể nghiên cứu thoáng một phát.

Lưu Văn Thải nghe Giang Trần lần nữa nhắc tới quyển trục, có chút kì quái. Vô ý thức nhẹ gật đầu:

- Bàn Thạch huynh, sau này còn gặp lại.

- Ba tháng sau, ta hi vọng ở Thiên Linh khu chứng kiến ngươi.

Giang Trần thản nhiên nói.

Thiên Linh khu? Lần đầu tiên, trong nội tâm Lưu Văn Thải sinh ra một loại tin tưởng mãnh liệt.

Từ biệt Giang Trần, Lưu Văn Thải trở lại tiểu viện, hắn cũng không có vội vã luyện hóa bình thú huyết kia, mà là mở ra quyển trục.

- Ân? Đây là cái gì?

Lưu Văn Thải lập tức phát hiện, nội dung ở trong quyển trục này, vậy mà hoàn toàn không phải nội dung mà lúc ấy hắn đưa cho Giang Trần.

Quyển trục vẫn là quyển trục kia, nhưng mà, nội dung đã không phải nội dung nguyên lai.

- Cái này...

Đột nhiên hai mắt Lưu Văn Thải sáng ngời.
 
Sát Thần Chí Tôn
Chương 597: C597: Lưu văn thải thoát thai hoán cốt 2



- Đây là tâm đắc phương diện đào tạo Linh thú, ân, đây là tâm đắc luyện hóa thú huyết, còn có...

Lưu Văn Thải nhìn kỹ, thật sự là quá giật mình. Hắn phát hiện, những tâm đắc này, từng chữ vậy mà đều thâm ảo như vậy.

Coi như là điển tịch trân quý nhất của Vạn Linh Tông, tựa hồ so với nội dung ở trong quyển trục, cũng có chỗ không bằng.

- Lợi hại! Thật sự là lợi hại!

Lưu Văn Thải càng xem càng giật mình, càng xem nụ cười trên mặt càng nhiều. Hắn phát hiện, mình nhặt được bảo rồi! Nội dung ở trong quyển trục này, chỉ sợ coi như là Cửu Sư lão tổ gặp được, cũng sẽ giật mình nói không nên lời.

- Cái này... Bàn Thạch huynh rốt cuộc là yêu nghiệt gì a? Hắn lại cho ta quyển trục trân quý như thế? Hắn... chẳng lẽ hắn là Thần linh chuyển thế không gì làm không được sao?

Vẻ mặt Lưu Văn Thải khiếp sợ cùng hưng phấn, tay cơ hồ run rẩy, thu quyển trục vào, cẩn thận bỏ vào trong trữ vật giới chỉ của mình.

- Nội dung quyển trục này, ta tối thiểu phải mất vài thập niên mới có thể tiêu hóa được. Ta nhất định phải hảo hảo trân tàng, tuyệt không có thể tiết lộ ra. Nếu không, ta nhất định sẽ bị vô số thiên tài tông môn nhìn chằm chằm. Thậm chí những cự đầu tông môn kia, cũng sẽ ra tay cướp đoạt.

Lưu Văn Thải biết rõ sức nặng của đồ vật trong tay, cái này nếu rơi vào tay Vạn Linh Tông, tuyệt đối là trấn tông chi bảo.

- Bàn Thạch huynh, thực không phải là phàm nhân a. Ta và hắn bất quá là bèo nước gặp nhau, tỉnh táo tương tích, hắn lại dùng trọng bảo này tặng ta. Lưu Văn Thải ta nhất định phải vươn lên, không cho Bàn Thạch huynh thất vọng!

- Bàn Thạch huynh, ba tháng! Ba tháng sau, ta nhất định sẽ cố gắng giết đến Thiên Linh khu, cùng ngươi tụ họp!

Đột nhiên tin tưởng của Lưu Văn Thải lại bạo tăng.

Hiện tại hắn biết, mình đã gặp được quý nhân.

Hiện tại hắn cũng tinh tường, mặc dù Bàn Thạch huynh này xuất thân thế tục, nhưng nhất định nhất phi trùng thiên, coi như là những Võ Giả ở Thiên Linh khu kia, chỉ sợ cũng trói buộc không được hắn!

Bỗng nhiên tầm đó, Lưu Văn Thải nhớ lúc ở Huyền Linh khu, mình mời chào Giang Trần, Tử Dương Tông Quách Nhân cũng ra mặt mời chào.

Lúc ấy Giang Trần châm chọc Quách Nhân là ếch ngồi đáy giếng, trong mắt chỉ có liên minh 16 nước, chỉ có bốn đại tông môn.

Hiện tại xem ra, chí hướng của Bàn Thạch huynh rộng lớn, đã sớm nhảy ra phạm vi liên minh 16 nước, đứng ở chỗ rất cao nhìn vấn đề rồi.

- Xem ra, mặc dù là bốn đại tông môn, cũng chỉ là ván cầu của Bàn Thạch huynh mà thôi. Buồn cười, Thủy Nguyệt Đại Sư kia uổng công chèn ép! Dùng tài hoa kinh thế của Bàn Thạch huynh, há là lão bà như nàng có thể ngăn cản sao? Ta có thể dự đoán được, một khi Bàn Thạch huynh lộ ra phong mang, tất cả thiên tài của bốn đại tông môn, sẽ u ám không sáng! Toàn bộ thất sắc!

- Ân, ta cũng phải tranh thủ một chút. Đúng rồi, thú huyết! Bàn Thạch huynh năm lần bảy lượt dặn dò thú huyết này không tầm thường, tin tưởng tất nhiên không phải tục vật.

Lưu Văn Thải từ trong nội dung quyển trục, liền suy đoán ra, cái thú huyết này, chỉ sợ cũng không đơn giản. còn có cây thú cốt kia!

Lưu Văn Thải cảm giác mình thoáng cái từ một tiểu tử nghèo, biến thành đại phú hào, toàn bộ nội tâm đều phi thường phong phú, hưng phấn.

Nói làm liền làm, Lưu Văn Thải lấy thú huyết ra, bắt đầu luyện hóa.

Nhưng khi thú huyết vừa dung nhập vào thân thể, Lưu Văn Thải phảng phất nghe được trong cơ thể mình có đồ vật gì đó ầm ầm sụp đổ, đón lấy, cả người hắn như lũ bộc phát bất ngờ, ầm ầm gầm hét lên.

Tạch tạch tạch!

Cốt cách toàn thân Lưu Văn Thải, phát ra thanh âm như rang đậu.

Đón lấy…

Từng cây xương cốt, giọt giọt huyết dịch, từng khúc huyết nhục, phảng phất đều bị đánh nát, sau đó gây dựng lại, lại đánh nát, lại lần nữa khôi phục.

- Cái này... Đây là có chuyện gì?

Ở trên người Lưu Văn Thải, phảng phất tích chứa một kho năng lượng, mà thời khắc này, kho năng lượng kia thoáng cái mở ra, tràn đầy tính bạo tạc.

Quần áo trên người bị chấn nát, từng khúc toái mất, cơ bắp rắn chắc cũng từng bước lộ ra ngoài.

Giờ phút này, da thịt toàn thân hắn, hiện ra từng đạo phù văn kỳ quái, phù văn kia mảnh như nòng nọc, cho người một loại cảm giác cực kỳ thần bí.

- A!

Lưu Văn Thải phát ra gầm nhẹ giống như dã thú, đôi mắt bởi vì sung huyết quá độ, mà dị thường hung hãn.

- Cái này... Đây là thú huyết gì a?

Trong đầu Lưu Văn Thải hiện lên một đạo toái niệm.

Vạn Linh Tông tu luyện, luyện hóa thú huyết, cái kia là chuyện thường ngày. Thế nhưng mà biến cố lúc này, hắn lại chưa bao giờ đụng phải.

Oanh!

Oanh!

Oanh!

Trùng kích không ngừng, rốt cục chậm rãi dừng lại. Lưu Văn Thải kiệt sức, nằm trên mặt đất, toàn thân xụi lơ.

- Ân? Không đúng, độ tinh khiết huyết mạch của ta, tựa hồ xuất hiện biến hóa, khí hải của ta, cũng xảy ra bất đồng! Làm sao có thể? Khí hải của ta, sao thoáng cái trở nên sạch sẽ như thế? Những tạp chất trước kia đâu? Còn có tạp chất trong huyết mạch của ta, vậy mà cũng không thấy rồi!

Phát hiện này, làm cho Lưu Văn Thải thoáng cái ngồi dậy.

- Cái này... Điều này sao có thể? Một lọ thú huyết, vậy mà tẩy tủy phạt mao, để cho ta thoát thai hoán cốt? Không đúng, đây không phải thoát thai hoán cốt gì, chỉ là thanh trừ tạp chất trong cơ thể ta. Đúng rồi, ta cảm giác trong nháy mắt vừa rồi đó, ở trên người của ta có một lực lượng cường đại thức tỉnh. Chẳng lẽ, là lực lượng trong cơ thể ta, tự mình hoàn thành thoát thai hoán cốt?

- Ta nhớ Bàn Thạch huynh từng nói, tựa hồ trong cơ thể ta ẩn chứa tiềm lực gì đó. Chẳng lẽ nói, là thú huyết này, kích phát tiềm lực trong cơ thể ta?

Hiện tại đầu óc của Lưu Văn Thải cũng rất hỗn loạn, hắn chỉ biết là, bây giờ thiên phú của mình, tuyệt đối sẽ không kém những thiên tài đỉnh cấp kia.

Nhìn độ tinh khiết của Linh Hải giờ phút này, đây quả thực là cấp bậc không linh.

Lưu Văn Thải đắm chìm trong vui mừng, đối với biến hóa bất thình lình, hắn cũng nói không nên lời. Nhưng mà, đây không thể nghi ngờ là một hiện tượng phi thường tốt. Hắn biết rõ, thiên phú của mình, thoáng cái tăng lên ít nhất năm ba lần.

Mà trên người hắn phát ra dã tính, càng là gấp bội trước kia. Vạn Linh Tông, gần đây truy cầu dã tính. Thuần phục Linh thú, cũng cần dã tính. Tại Vạn Linh Tông, dã tính là một loại mị lực, càng là một loại khí chất, là biểu tượng của thực lực cùng thiên phú.

Mà giờ khắc này, dã tính trên người Lưu Văn Thải, quả thực đã nhận được phóng thích hoàn mỹ. Ở trên người hắn, có một loại khí tức bạo tạc, đây là một loại tiêu chí khi khí huyết cường đại!

- Bàn Thạch huynh?

Lưu Văn Thải hưng phấn chạy đến địa bàn của Giang Trần, muốn hỏi đến tột cùng, nhưng mà phát hiện, cái tiểu viện này, đã người đi nhà trống.

- Đi rồi sao?

Lưu Văn Thải kinh ngạc nhìn qua tiểu viện vắng vẻ, biết rõ Bàn Thạch huynh hẳn là đã xuất phát đi Thiên Linh khu trình diện.

- Bàn Thạch huynh, đa tạ ngươi.
 
Sát Thần Chí Tôn
Chương 598: C598: Quy tắc khảo hạch ở thiên linh khu 1



Tuy người đi rồi, nhưng Lưu Văn Thải vẫn cung kính ở bên ngoài tiểu viện của Giang Trần bái hạ.

- Ba tháng sau, ta tất sát nhập Thiên Linh khu, cùng Bàn Thạch huynh tụ họp tình huynh đệ!

Giờ phút này, Lưu Văn Thải dâng lên tin tưởng trước nay chưa có.

...

Thiên Linh khu, cùng trong tưởng tượng của Giang Trần không sai biệt lắm, là một địa phương tràn đầy Linh lực.

So sánh với Thiên Linh khu, Địa Linh khu quả thật kém xa.

- Hoan nghênh đi vào Thiên Linh khu.

Một giám khảo phi thường nhiệt tình chào hỏi bọn hắn.

Ở Thiên Linh khu, có bốn người phụ trách, phân biệt đến từ bốn đại tông môn.

- Căn cứ quy tắc, đánh số của các ngươi sẽ xếp hạng mười tên cuối cùng ở Thiên Linh khu. Tất cả thành tích khảo hạch ở Thiên Linh khu, sẽ bắt đầu từ con số không.

Hết thảy thành tích bắt đầu từ không?

Giang Trần sững sờ, cái này cần tuyên bố sao? Một chu kỳ khảo hạch mới, đương nhiên là bắt đầu từ không.

- Ha ha, xem nét mặt của các ngươi, nhất định cảm thấy rất kỳ quái, vì cái gì ta sẽ nói những lời này. Không nên cảm thấy kỳ quái, bởi vì, đây là Thiên Linh khu. Thiên Linh khu khảo hạch, cùng khu khác bất đồng. Ở đây điểm tích lũy của mỗi một chu kỳ, đều sẽ bảo lưu. Từng người khảo hạch từ phía dưới đi lên, tích lũy đều là không.

- Giám khảo đại nhân, chu kỳ thứ nhất ta ở Thiên Linh khu, nhưng vì tích lũy ít, rớt xuống Địa Linh khu, nhưng mà ta ở Địa Linh khu biểu hiện rất tốt, lại giết trở về. Chẳng lẽ ta không thể nhận thành tích trước kia của ta sao?

Võ Giả như vậy, có mấy cái.

Chu kỳ thứ nhất ở Thiên Linh khu, bài danh đếm ngược Top 10, bị đánh xuống Địa Linh khu. Chu kỳ thứ hai ở Địa Linh khu biểu hiện ưu việt, lại giết trở về.

Hiện tại tới chu kỳ thứ ba, bọn hắn lại tới Thiên Linh khu. Hiển nhiên, bọn hắn nghe nói điểm tích lũy bảo lưu, dĩ nhiên là muốn cầm lại điểm tích lũy trước kia của mình.

Giám khảo kia cười nhạt một tiếng:

- Thật có lỗi, chỉ cần ly khai Thiên Linh khu, điểm tích lũy sẽ thành số 0. Lần nữa giết trở lại, cũng chỉ có thể tính toán như nhân vật mới, bắt đầu từ không.

Sắc mặt những Võ Giả kia thoáng cái liền thay đổi:

- Cái này... Cái này không công bình a. Bọn họ ở chỗ này hoàn thành hai chu kỳ khảo hạch, điểm tích lũy khẳng định rất nhiều. Chúng ta bắt đầu từ không, như vậy khảo hạch này, chẳng lẽ chúng ta chạy theo hình thức sao? Sao có thể so với bọn hắn?

- Chạy theo hình thức?

Giám khảo kia cười lạnh lùng.

- Ngay cả chính ngươi cũng không tin tưởng, ngươi tham gia khảo hạch hay không, còn có ý nghĩa gì? Thi đấu tuyển bạt này, tuyển bạt là thiên tài. Thiên tài chính thức, nên có đủ bổn sự chiến thắng nghịch cảnh. Nếu không loại tầm thường, lấy tới làm gì dùng? Nếu như ngươi thật sự có bổn sự, có thiên phú, tại sao lại từ Thiên Linh khu rơi xuống Địa Linh khu? Chẳng lẽ là chúng ta cố ý đuổi ngươi đi hay sao?

Võ Giả kia á khẩu không trả lời được.

Giang Trần ở một bên, một mực không nói gì, tuy trong nội tâm cảm thấy quy tắc này có chút khoa trương, nhưng không có tự đòi mất mặt, đi kháng nghị cái gì.

Quy tắc là người ta định, ngươi đi nghi vấn quy tắc của người ta, đó là tự đòi mất mặt.

- Tốt rồi, quy củ cũ, mỗi người tới chỗ này, trước hiểu rõ quy tắc khảo hạch của Thiên Linh khu thoáng một phát. Thiên Linh khu khảo hạch, cùng khu khác hoàn toàn bất đồng. Ở chỗ này, các ngươi tiếp nhận khảo nghiệm, không đơn thuần là chiến đấu trên lôi đài.

- Đi lên nhận lấy Minh Bài dự thi của các ngươi, tất cả lĩnh một phần quy tắc để tìm hiểu a!

Tuy nơi này có mấy người nguyên lai là từ Thiên Linh khu đi ra, nhưng tới lần nữa, đều là nhân vật mới, đánh số dự thi cũng sẽ phân phối một lần nữa.

Thiên Linh khu tổng cộng có 100 người, bọn hắn vừa tấn chức lên, tự nhiên là từ 91 đến 100.

Giang Trần ở Địa Linh khu là quán quân, cho nên, đánh số của hắn là 91.

Nhận Minh Bài của mình, lại nhận lấy một phần quy tắc dự thi.

- Tốt rồi, quy củ cũ, ngày đầu tiên không có bất luận khảo hạch gì. Bắt đầu từ ngày mai, kỳ khảo hạch thứ ba chính thức bắt đầu.

- Nhớ kỹ, Thiên Linh khu chỉ hoan nghênh thiên tài chính thức, không chào đón phế vật chỉ biết phàn nàn, mà không đi cố gắng. Đều hảo hảo đọc quy tắc thoáng một phát, tới muộn, cũng không phải là nhất định sẽ thua! Tốt rồi, giải tán!

Giang Trần thấy giám khảo nói xong, cũng không lưu lại, trực tiếp đi tìm chỗ ở của mình.

Thiên Linh khu, diện tích ít nhất gấp năm lần Địa Linh khu, phân phối mỗi một Võ Giả, đều là độc môn độc viện, phi thường thanh tịnh, hoàn toàn không lo lắng bị quấy rầy.

Giang Trần đi vào tiểu viện số 91, nhìn tiểu viện u tĩnh này, tự nhủ:

- Ba tháng tiếp, nơi này chính là nơi ở của ta rồi.

Giang Trần đẩy cửa vào, quy củ cũ, trước kiểm tra hoàn cảnh chung quanh. Tuần tra ba bốn vòng, không có bất kỳ ngoài ý muốn, lúc này Giang Trần mới nhàn nhã ngồi ở trên một cái ghế, bắt đầu đọc quy tắc trận đấu.

Thiên Linh khu này, hoàn toàn chính xác bất đồng ba khu thí luyện khác.

Tại Thiên Linh khu, tựa hồ phương chủ sự cố ý bảo hộ tất cả thiên tài, không có an bài bọn hắn liên tục chiến đấu va chạm.

Ở Thiên Linh khu, tựa hồ chú trọng bồi dưỡng Võ Giả hơn.

Tại Thiên Linh khu, khảo hạch là theo điểm tích lũy đến tính toán thành tích.

Mà phương thức đạt được điểm tích lũy, phân hai loại chính.

Theo thứ tự là điểm tích lũy trụ cột, cùng điểm tích lũy tiến giai.

Điểm tích lũy trụ cột, mỗi người đều đồng dạng, phân bốn lĩnh vực, từng lĩnh vực có năm hạng khảo hạch, tổng cộng hai mươi hạng khảo hạch trụ cột.

Từng khảo hạch năm điểm, tổng cộng 100 điểm.

Khảo hạch trụ cột này, ngươi hoàn thành bao nhiêu, liền đạt được điểm tích lũy tương ứng, không hoàn thành, liền không có điểm.

Về phần điểm tích lũy tiến giai, cách đạt được cũng rất nhiều.

Ví dụ như, khiêu chiến những võ giả khác.

Ở chỗ này, khiêu chiến những võ giả khác, ngươi cần lấy ra hai mươi điểm tích lũy. Nếu như ngươi thắng, ngươi có thể cầm lại hai mươi điểm tích lũy của mình, hơn nữa thu được hai mươi điểm tích lũy ban thưởng khác. Nhưng nếu như ngươi thua, hai mươi điểm tích lũy của ngươi liền bị khấu trừ, ngược lại thêm cho người bị khiêu chiến.

Chẳng khác gì là nói, khiêu chiến những võ giả khác, thắng có thể lợi nhuận hai mươi điểm tích lũy; thua, phải móc ra hai mươi điểm tích lũy.

Theo như quy định, từng Võ Giả, mỗi ngày chỉ có thể khiêu chiến một lần.

Đối tượng khiêu chiến, cũng là tùy cơ hội rút ra.

Cái khiêu chiến lợi nhuận điểm tích lũy này, đối với một ít Võ Giả sức chiến đấu mạnh mà nói, là phi thường có lợi. Thậm chí nếu như rút thăm được Võ Giả thực lực kém không nhiều lắm, còn có thể tự định tiền đặt cược.

Cái gì gọi là tự định tiền đặt cược? Là dưới tình huống hai người đều đồng ý, gia tăng điểm tích lũy đánh bạc. Vốn quy định là hai mươi điểm tích lũy.

Nhưng nếu như song phương đều đồng ý, ngươi có thể thêm đến 50, có thể thêm đến 100, thậm chí, ngươi có thể để lên tất cả điểm tích lũy của mình.
 
Sát Thần Chí Tôn
Chương 599: C599: Quy tắc khảo hạch ở thiên linh khu 2



Đương nhiên, tiền đặt cược này, phải là song phương tự nguyện.

Hơn nữa, khâu xét duyệt phi thường nghiêm khắc. Nếu như phát hiện có người cố ý phóng nước, cố ý ăn gian, cố ý đem điểm tích lũy của mình thua cho đồng môn. Như vậy tất cả điểm tích lũy của hai người đều thành số 0.

Cho nên, ở trong hai chu kỳ trước tại Thiên Linh khu, tuy tự định tiền đặt cược có phát sinh, nhưng tiền đặt cược đều không quá lớn, càng không có người trực tiếp đánh bạc tất cả điểm tích lũy của mình.

Dù sao, tư cách khảo hạch ở Thiên Linh khu đến không dễ, ai cũng không muốn bởi vì tâm lý cờ bạc, mà thua sạch điểm tích lũy của mình.

Tại Thiên Linh khu, ai cũng muốn giác trục danh sách sáu mươi bốn người, ai cũng muốn giác trục 16 danh ngạch cuối cùng.

Ai cũng không có khả năng bởi vì quan hệ đồng môn, liền cố ý bại điểm tích lũy cho đối thủ.

Tại Tu Luyện Giới, sự tình hi sinh mình, thành toàn đồng môn không phải là không có, nhưng tuyệt đối không phải dùng loại phương thức này.

Kiếm điểm tích lũy tiến giai, ngoại trừ khiêu chiến những võ giả khác ra, còn có rất nhiều cách.

Ví dụ như nhận nhiệm vụ.

Nhiệm vụ có năm cấp bậc, từ nhất cấp đến ngũ cấp.

Nhiệm vụ nhất cấp, hoàn thành một lần, có thể được mười điểm tích lũy. Làm không được, khấu trừ mười điểm tích lũy.

Nhiệm vụ nhị cấp, hoàn thành một lần, đối ứng hai mươi điểm tích lũy.

Nhiệm vụ tam cấp, hoàn thành một lần, đối ứng bốn mươi điểm tích lũy.

Nhiệm vụ tứ cấp, hoàn thành một lần, đối ứng 100 điểm tích lũy.

Nhiệm vụ ngũ cấp, hoàn thành một lần, đối ứng hai trăm điểm tích lũy!

Mặc kệ nhiệm vụ cấp nào, ngươi phải có đủ điểm tích lũy để thế chấp. Bởi vì làm không được, sẽ khấu trừ điểm tích lũy ngang nhau.

Ví dụ như ngươi muốn xin nhiệm vụ ngũ cấp, nhất định phải có hai trăm điểm tích lũy. Nếu như không đủ hai trăm điểm tích lũy, ngươi liền không có tư cách xin nhiệm vụ ngũ cấp.

Hơn nữa, căn cứ quy tắc, xin nhiệm vụ, mỗi ngày nhiều nhất là một cơ hội. Nếu như thất bại, trong vòng năm ngày không cho phép xin lần nữa, phải đến ngày thứ sáu mới có thể tiếp tục.

Ngoại trừ những nhiệm vụ thông thường này ra, ngẫu nhiên còn sẽ mở ra một ít nhiệm vụ đặc thù. Nhiệm vụ đặc thù hướng tất cả mọi người, điểm tích lũy cực cao.

Nhưng mà, một tháng nhiều nhất là một lần.

Một khi nhiệm vụ đặc thù xuất hiện, thế tất sẽ khiến những thiên tài ở Thiên Linh khu điên cuồng.

Bởi vì, điểm tích lũy của nhiệm vụ đặc thù cực cao, hơn nữa thất bại sẽ không trừ điểm. Nhưng mà, chỗ đặc thù của nhiệm vụ này, là tham gia nhiệm vụ, sẽ có tính nguy hiểm nhất định.

Quy tắc đại khái là như vậy, tổng thể mà nói, con đường đạt được điểm tích lũy rất nhiều.

Ngoại trừ mỗi tháng 100 điểm tích lũy trụ cột ra, có thể có rất nhiều cơ hội kiếm lấy điểm tích lũy tiến giai.

Nói thí dụ như khiêu chiến những võ giả khác, ví dụ như nhận lấy nhiệm vụ thông thường, ví dụ như tham gia nhiệm vụ đặc thù.

Giang Trần đọc quy tắc mấy lần, trong nội tâm đại khái đã có một ngọn nguồn. Như vậy xem ra, ở Thiên Linh khu, điểm tích lũy giữa những người khảo hạch, có thể sẽ kéo rất lớn.

Mà nhân vật mới vừa tới, chưa hẳn sẽ không có cơ hội.

Bởi vì, ở chỗ này, ngoại trừ điểm tích lũy thông thường ra. Thu hoạch những điểm tích lũy khác, là phải thế chấp điểm tích lũy của mình. Có khả năng phát tài, cũng có khả năng thâm hụt tiền.

Ngươi nhận nhiệm vụ, có khả năng thành công, thì có thể thất bại.

Nếu như một Võ Giả vận khí quá kém, số lần thất bại nhiều, điểm tích lũy xoát xoát xoát khấu trừ mất, rất có thể sẽ trở nên hai bàn tay trắng.

Mà mới tới, nếu như làm gì chắc đó, chưa hẳn không có hi vọng dừng chân ở chỗ này.

- Thiên Linh khu này khảo hạch, thật đúng là phức tạp. Hiện tại ta không có một điểm tích lũy, xem ra chỉ có thể từ điểm tích lũy trụ cột làm lên. Khảo hạch trụ cột tổng cộng hai mươi hạng, cũng không coi là nhiều. 100 điểm này, tranh thủ cầm ổn a. Chờ lấy được 100 điểm này, lại đi nhận lấy một ít nhiệm vụ, từng bước một tích lũy. Hiện tại ta không có điểm tích lũy, không có tiền vốn, không thể cấp tiến quá mức, nếu không một khi bồi mất toàn bộ điểm tích lũy trụ cột kiếm được, vậy thì không có cơ hội lật bàn.

Giang Trần rất rõ ràng, mình là nhân vật mới, không có tiền vốn. Hết thảy bắt đầu từ không. Nếu như thua sạch điểm tích lũy trụ cột, vậy thì chờ trực tiếp giáng cấp.

Bởi vì, từng trận đấu chu kỳ ba tháng thời gian, điểm tích lũy trụ cột cố định chỉ có 100. Một khi bồi mất, liền không có khả năng lật bàn.

Cho nên ngay từ đầu, Giang Trần phải cẩn thận, kiếm lấy điểm tích lũy tiến giai, là tuyệt đối không thể liều lĩnh.

Một khi liều lĩnh, vạn nhất nhận lấy nhiệm vụ liên tục không thể hoàn thành, bồi hết điểm tích lũy trụ cột, hắn chẳng khác nào thành số 0, chỉ có thể nhìn người khác chơi, chờ ba tháng khảo hạch kết thúc, xám xịt trở lại Địa Linh khu.

Sau khi Giang Trần hiểu rõ quy tắc khảo hạch ở Thiên Linh khu, trong nội tâm cũng có ngọn nguồn rồi.

- Điểm tích lũy trụ cột, 100 điểm này phải tranh thủ. Trong điểm tích lũy tiến giai, khiêu chiến, có thể thích hợp làm. Càng ổn thỏa, vẫn là xin những nhiệm vụ thông thường kia. Nhiệm vụ nhất cấp có mười điểm tích lũy, mỗi ngày có thể xin. Về phần nhiệm vụ đặc thù, tuy ban thưởng rất nhiều điểm tích lũy, hơn nữa không trừ điểm. Nhưng mà một tháng tối đa một lần, có thể ngộ nhưng không thể cầu.

- Giai đoạn hiện tại, ta vừa mới cất bước, vẫn là gắng đạt tới ổn thỏa, không thể khinh xuất.

Giang Trần định ra nhạc dạo cho mình, bây giờ hắn đang ở Thiên Linh khu, không có bất kỳ trụ cột, tương đương hết thảy đều bắt đầu từ không, ổn thỏa một ít mới là vương đạo.

- Trước kia đã hoàn thành hai chu kỳ khảo hạch, Võ Giả ở Thiên Linh khu này, khẳng định đã tích lũy đại lượng điểm tích lũy. Cất bước của ta, đã lạc hậu hơn những thứ này rồi. Cũng may thời gian còn rất dài, ba năm, hiện tại mới qua nửa năm. Ta còn có hai năm rưỡi đuổi theo, thời gian vẫn là đầy đủ. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ta không bị loại bỏ. Nếu điểm tích lũy không đủ, hết ba tháng, xếp hạng mười mấy tên cuối cùng, sẽ bị đánh về Địa Linh khu.

Loại sự tình này, Giang Trần tuyệt đối không cho phép phát sinh.

- Không biết những Võ Giả đỉnh cấp kia, hiện tại điểm tích lũy đạt tới bao nhiêu?

Giang Trần không có tham gia qua khảo hạch, thật đúng là không cách nào tính chuẩn xác.

- Tuy tạm thời không cách nào tính ra, nhưng những người đỉnh cấp kia, điểm tích lũy vượt qua một ngàn, đoán chừng là khẳng định không có vấn đề gì.

Dù sao, sáu tháng thời gian, 180 ngày. Mặc dù mỗi ngày hoàn thành một nhiệm vụ nhất cấp, vậy cũng có 1800 điểm.

Cái này còn chưa tính hai tháng có 200 điểm tích lũy trụ cột.

Đương nhiên, điểm tích lũy cũng không phải ổn thỏa không giảm. Một khi có nhiệm vụ thất thủ, điểm sẽ giảm. Hơn nữa một khi thất thủ, tiếp qua năm ngày không thể xin nhiệm vụ. Cái này ở trên trình độ nhất định, sẽ ảnh hưởng điểm tích lũy tăng lên.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back