Sáng hôm sau Rimuru cùng lã thụ , tiểu ngư đang chuẩn bị lên xe du lịch núi Nhật nguyệt xơn .
Thì vô tình nhận ra ông chú hôm qua bán hồ lô .
Lã thụ nói với Rimuru : này rimuru , kia ko phải chiếc túi có thể che dấu song linh lực đó sao .
Hình như ông chú ở bên trên chúng ta chính là người hôm qua.
Rimuru nói: đúng vậy .
Lã thụ nói : ta phải dậy ông ta 1 bài học mới được.
Sau đó lấy ra chiếc hồ lô rồi gọi tên ông ta:" lý từ điển"
Ông ta đột nhiên quay đầu khiến ông ta đau phát khóc.
Sau đó ông ta khi nhìn thấy rimuru và lã thụ .
Và nhận ra người mua chiếc hồ lô hôm qua, thông qua mái tóc màu xanh và bộ quần áo.
Ông ta tiến lại chỗ rimuru và lã thụ , tiểu ngư.
Ông lý vừa đi vừa xuy nghĩ : tại sao hắn lại biết tên mình sao lại nhận ra được mình.
Sau đó Lý điển nói : ta biết nguoi chính là hồ lô
Lã thụ nói: ông nhận ra rồi
Lý điển nói : Đương nhiên , nhìn bộ quần áo và cái người tóc màu xanh là nhận ra ngay .
Lã thụ : ta cũng vậy ,nhì chiếc túi ta cũng đã nhận ra ông rồi.Rồi cùng nói : chuyện này ko thể trách chúng ta được.
Sau đó lên chuyến xe du lịch .
Đi trên chuyến xe đi đến núi nhật nguyệt sơn ,chúng tôi được nghe về chuyền thuyết về núi nhật nguyệt
Cô hướng dẫn viên nói:
Sau khi kể song thì cũng đã chiều tối.
Thì đoàn xe dừng chân lại để mọi người chuẩn bị đồ ăn và vs cá nhân .
Để chuẩn bị đi vào núi nhật nguyệt sơn , vào sáng hôm sau .
Sau khi mọi người vs cá nhân song, mọi người đi đến những chiếc lều được chuẩn bị , để ngủ qua đêm .
Vào buổi chiều có 1 đám người đi mô tô .
Lã thụ nhìn thấy bóng lưng quen thuộc ở trong dám người đó .
Rimuru nhìn thấy lã thụ, đang nhìn chăm chú 1 người trong đám người đó , thì thắc mắc.Rimuru hỏi : Lã thụ cậu quen người đó hả ?
Lã thụ nói: tôi ko biết .
Tôi chỉ thấy bóng lưng người đó rất quen thuộc.
Rimuru: vậy saoTối hôm đó lã thụ đột nhập vào 1 căn lều , của lý từ điển theo dõi .
Lã thụ nhìn vào và nghe trộm .
Lã thụ nhìn thấy người đi mô tô chính là Lương triệt
Lã thụ phát hiện hắn ta đã thăng cấp
Lã thụ nghe trộm được 2 người lày cải trang thành du khách .
Để tiến vào núi nhật nguyệt để lấy đi bảo bối , ko để thiên la phát hiện.
Lã thụ nghĩ : " chẳng lẽ truyền thuyết về núi nhật nguyệt là thật"Sau khi 2 người lý từ điển và Lương triện bàn bạc song , thì tiến ra ngoài chẩn bị đi đến đó bàng mô tô thì
Có 1 ai đó chạy qua lương triện vác luôn chiếc xe của họ
Đó là Lã thụ nhưng hắn ta ko nhận ra.
Lã thụ đã vác chiếc xe đi .
1 lúc sau lã thụ cũng đến lơi , và vứt chiếc xe ở 1 chỗ .
Sau đõ lã thụ tìm thấy 1 căn hầm và tiến vào bên trong.
Sau khu vào trong lã thụ nhìn thấy 1 chiếc gương
Sau đó lã thụ lém đá xem có cạm bẫy lào ko.
Nhưng lại ko có bất kì phản ứng.
Lã thụ tiến lại cầm lấy chiếc gương
Lã thụ nghĩ: " chẳng lẽ phải rót linh lực nhi chiếc hồ lô sao"
Sau đó lã thụ dót linh lực vào thì 1 ánh sáng chói mắt
Khiến lã thụ bị mù tạm thời.
Sau khi lã thụ lấy lại thi giác thì 1 thì Rimuru gọi lên trên.
Lã thụ nghĩ :" tại sao rimuru lại ở đây vậy"
Sau đó thì đi lên trên .
Khi lên trên thì nhìn thấy lý từ điển và lương triện bị ngất.
Lã thụ hỏi Rimuru: là cậu làm sao
Rimuru: đúng vậy .
2 người đó đi đến đây và bị tôi phát hiện cho lên tôi mới đánh ngất bọn họ.
Thôi chúng ta mau hỏi đây thôi trước khi họ tỉnh lại.
Sau đó chúng tôi về lều và nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau ....