Siêu Nhiên Rimuru-Kẻ thao túng cái chết

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
358893113-256-k435682.jpg

Rimuru-Kẻ Thao Túng Cái Chết
Tác giả: AkumamoriEvilis
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

-'Ta là Tử Thần, ta là kẻ đập tan mọi hy vọng về sự sống.

Ta nắm giữ, ta thao túng, và Ta, là hiện thân của cái chết vĩnh cửu'
Rimuru Tempest, Dagon, [Kẻ thao túng cái chết] Hắn được gọi bằng nhiều cái tên, nhiều biệt danh.

Hắn không quan tâm thế sự, hắn chỉ coi mọi tồn tại khác là sâu bọ, là lũ kiến dưới chân hắn.

Tìm được hắn thì hãy chạy ngay, trước khi cái chết chạm tay tới thể xác và linh hồn.

-Truy nã- Dagon Tags: actionadventurerimurusaoschoollifesliceoflifeswordartonline​
 
Rimuru-Kẻ Thao Túng Cái Chết
Văn án


Rimuru x SAO"..." : Thoại nhân vật

'...' : Thoại của chủ tịch

"(...)" : Suy nghĩ nhân vật

'(...)' : Suy nghĩ của chủ tịch

: Thoại riêng mà chỉ Ciel có

: Suy nghĩ của Ciel

: Thông báo

-...- : Vị trí/địa điểm

*...* : Anh thanh

[...] : Biệt/danh hiệu

{...} : Kiếm kĩRimuru trong bộ này chỉ là người bình thường thôi, cậu có cuộc sống êm đềm với 2 anh chị của mình và một cuộc đời học sinh cũng bình thường như bao người đồng lứa khác.

Bỗng một ngày, cậu tìm thấy chiếc NerveGear trong phòng của anh trai mình, trong đó có cài một tựa game mang tên "Sword Art Online" và vì tò mò nên cậu đem về phòng rồi đăng nhập vào game.Liệu Rimuru sẽ sinh tồn như thế nào trong thế giới Sword Art Online khắc nghiệt ??

Cậu sẽ làm gì để thoát ra khỏi chốn địa ngục trần giang này ??

Hãy đón chờ chap mới tại bộ truyện< Rimuru-Kẻ thao túng cái chết > nha!!!!!Trước hết, hai anh chị của Rimuru lần lượt là chị cả Ciel Tempest và Veldora Tempest, đơn giản là Dagon lười nghĩ ra mấy cái tên cho nhân vật phụ thôi 🙂)
 
Rimuru-Kẻ Thao Túng Cái Chết
Chapter-1_Kiếm giới


Rimuru x SAO((Cách viết khá là lạ, cứ như góc nhìn thứ nhất và ba kết hợp vậy :>))

"\.../" : Nói thầm"Veldora, em kêu Rimuru xuống ăn sáng để còn đi học nữa"Một giọng nói trong trẻo vang lên, một thân hình mảnh khảnh, chièu cao trung bình với đôi đồng tử sắc đỏ thẫm, mái tóc màu lam đệm theo chút ánh bạc tô điểm thêm gương mặt bầu bĩnh của cô nàng.

Cô mang trên mình bộ đồ đơn giản với áo thun dài tới đùi và quần ngắn, cô đeo lên mình chiếc tạp dề để nấu bữa sáng cho 2 cậu em của mình.

Cô là Ciel Tempest, chị cả của nhà Tempest, hiện tại bố và mẹ đang đi công tác ở Ý rồi nên chỉ có cô là trông nôm được 2 con báo con này thôi.

===============*CẠCH* "Này Rimuru, dậy ăn sáng đê, 6 giờ rồi"Một dáng người cao lớn với mái tóc vàng nhạt và làn da ngâm, anh ta có cơ thể lực lưỡng và cứng chắc, đôi mắt màu vàng đậm cộng thêm những vạch đỏ trên mặt không ăn khớp gì với làn da và mà tóc, nhưng sự lạc quẻ đó lại hoà hợp đến kì lạ, chắc là nhờ gương mặt điển trai của anh ta.

Anh ta mang trên mình một cái áo sơ mi và quần tây đen, có lẽ là chuẩn bị hơi sớm so với lúc đi học, anh ta là Veldora Tempest, người con thứ trong nhà Tempest và là người to cao nhất trong nhà.

Tuy to cao là vậy nhưng anh ta đang gặp khó khăn trong việc lây động một thân ảnh nhỏ con.

Đó là một cậu thiếu niên, dù là con trai nhưng lại giống như đúc ra từ khuôn của chị mình vậy, chỉ khác là mắt cậu có màu vàng hổ phách và cậu lùn hơn một tí.

Là con trai út trong nhà, Rimuru Tempest luôn dậy khá là trễ so với chị và anh mình, nhưng nếu so với những người khác thì cậu vẫn dậy sớm chán.

'5 phút nữa thôi, để em ngủ đi Nii-san'Giọng nói có phần mệt mỏi và buồn ngủ kết hợp với gương mặt không thể nào "tỉnh táo" hơn của cậu tạo ra một tổ hợp của sự dễ thương và lười biếng của Rimuru với sự bất lực của Veldora.

Không còn cách nào khác, Veldora đành phải lôi cậu ra khỏi giường, quá trình vô cùng khó khăn khi Rimuru cứ liều mạng bám lấy chiếc chăn như nó là sinh mạng của mình, nhưng đột nhiên......Một giọng nói vang lên, với người ngoài thì giọng nói ấy nghe có vẻ dễ thương và yếu đuối, nhưng đối với người nhà Tempest thì đó là một điềm xấu, sát khí trong từng câu chữ của Ciel làm Rimuru và Veldora rùng mình sợ hãi.

Ngay lúc Veldora quay đầu lại thì Rimuru cũng nhanh chóng nhảy khỏi giường mà quỳ gối, hai tay để lên đùi rồi chấp nhận cái chết.Một hồi lâu trôi qua, chắc là tầm 1 phút thì Ciel rời đi, để lại Rimuru và Veldora vừa lo sợ vừa vui mừng, lo sợ vì biết đâu đi ra ngoài thì bị đập bởi chị cả thì sao, còn vui mừng vì được tha mà còn có quyền sống tiếp.

Sau đó cả hai đi xuống nhà, đập vào mắt họ là cảnh một bàn ăn đầy đủ dinh dưỡng do một tay Ciel làm nên, nhưng chưa vui được bao lâu thì 2 anh em lại thấy ánh mắt "yêu thương" từ chị cả.Hai người ngồi vào bàn với tâm trạng lo âu, hẳn là do Rimuru và Veldora đã lãng phí thời gian đây mà, kiểu này chắc lại ăn đập rồi, chả chống lại chị cả được.......Câu trước đang vui vì nghĩ rằng chị cả sẽ tha cho mình, nhưng câu sau lại như muốn giết người vậy, đáng sợ quá !!!!

Nhưng mà thôi "có thực mới vực được đạo" mà nên cứ ăn đã, chịu đòn hay ăn đập để sau, à mà nó như nhau mà nhể ?"

Ittadakimat~~su"Không quên nghi thức trước khi ăn, cả ba người đồng thanh rồi nhanh chóng xử gọn bữa sáng, ít ra thì trong khi ăn thì mọi người vẫn êm đềm lắm, muốn vui vẻ thì đừng chọc chị cả, thế thôi !!Nhà Tempest có cách sinh hoạt khá là lạ, nhà này ăn trước rồi mới bắt đầu vệ sinh cá nhân, tắm rửa rồi thay đồ đi học."

RIMURU!!!!

NHANH LÊN TRỄ HỌC GIỜ!!!"

'...Rồi rồi tới đây....',Ông anh thì tăng động bao nhiêu thì cậu em lại lười biếng bấy nhiêu, đây là cảnh tượng quen thuộc mỗi sáng của nhà Tempest.

Veldora đã leo lên con xe đạp mà anh ta tự hào là "chiến mã cháy phố" rồi chờ đợi.

Lúc sau Rimuru đi ra rồi ngồi lên xe thì Veldora đã phóng cái vèo làm cậu tỉnh ngủ hẳn mà liều mạng bám vào vai ông anh, tránh rớt khỏi xe lúc nào chẳng hay.

====================Tới nơi, Rimuru nhanh chóng nhảy khỏi yên xe mà phi nhanh vào trường để tránh trễ học, bóng dáng cậu nhỏ nhắn hoàn toàn lạc lõng với ngôi trường rộng lớn kia.

Năm nay là năm cuối cấp 3 rồi nên cậu không muốn bị trễ buổi nào cả, mất điểm như chơi đấy !!

Ông anh Veldora thấy cậu vội vàng thế thì cũng chỉ biết cười khổ, vì sự nóng vội, vì sự vô tư của cậu chàng.

Anh cũng nhanh chóng đậu xe rồi từ từ đi đến lớp, chậm rãi mà hít thở dưới bầu không khí trong lành, ấy là cho đến khi tiếng chuông reo.Đến lớp trước khi chuông reo, cậu chậm rãi ngồi xuống chỗ ngồi, một chỗ ở cuối lớp và ngay cạnh cửa sổ.

Cậu hầu như không có bạn bè gì, phần lớn những người cậu từng gặp đều là bạn đểu thôi nên cậu chọn cách cô lập bản thân với những người trong lớp.

Hôm nay vẫn là một ngày học bình thường, đi qua những môn học bình thường, ăn trưa bình thường và về cũng thật tầm thường.

'Tẻ nhạt' là những gì mà cậu cảm nhận được trong mọi buổi học, trước kia thì có Milim chơi cùng như giờ cậu ấy ở nước ngoài rồi.Về đến nhà, như bao ngày khác thì cậu lại tìm đến game để giải trí, nhưng không biết bằng một thế lực nào đó mà cậu lại vô tình nhấn vào tin tức, vừa định thoát thì một bài báo đập ngay vào mắt cậu, "Tựa game áp dụng hình thức Full-dive đầu tiên của thế giới, Sword Art Online, viết tắt là SAO".'(Game Full-dive ?

Nó là cái gì ý nhỉ ?

Thực tế ảo ?

Là sao má ?)'Một đống câu hỏi trong đầu Rimuru, cậu chẳng biết cái gì gọi là "Full-dive", cái gì gọi là "Game thực tế ảo" cả, có thể cậu khá lạc hậu chăng ?

Mà thôi thì nó cũng chả quan trọng, cứ chơi game cái đã, nghĩ ngợi lung chẳng được lợi lộc gì.

Nghĩ vậy thì cậu cũng tắt tin tắt đi mà chơi game.

===================='Oáp~~~Mấy..giờ...dồi..giễ......'Trong tình trạng nửa tỉnh nữa mê, cậu với tay lần mò mà tìm điện thoại của mình, mở màn hình lên thì cậu câm nín luôn, 3:27 sáng.'..Đùa.....nhauu...à...tự..nhiên...dậy ngang........'Chưa hết câu thì cậu lại lăn ra ngủ tiepe, coi như chưa có chuyện gì xảy ra, nhưng tuyệt nhiên lại không ngủ được nữa mà còn tỉnh táo đến lạ, có khi nào xuất hiện ma rồi nó không cho cậu ngủ không nhể ?

Tự nhiên thấy sợ à nha, nên thôi cậu tốc biến qua phòng ông anh Veldora ngủ ké, giề ??

Lớn rồi còn sợ ma á ??

Kệ chứ, nhà mình mà, ngủ đâu chả được ??Vừa mở cửa phòng ra là thấy cảnh ông tướng ngủ ngon lành, xung quanh thì toàn là manga với light novel, trên mặt ổng cũng có nữa, chắc lại thức đêm đọc đây mà, có vẻ là mai cậu phải kêu ổng dậy rồi.....

Nhưng có một thứ khiến cậu chú ý hơn là ông anh mình, nó là một cái mũ bảo hiểm, trông cũng khá là ngầu, đeo lên cũng vừa vặn luôn, thôi thì đã cầm lên rồi thì đem về phòng luôn, sợ gì đám ma cây ma cỏ.Cậu nghĩ thế rồi đem cái mũ về phòng, tờ HDSD kế bên chỉ ghi đón giản là "Đeo thiết bị lên trong vòng 30 giây, nằm xuống một vị trí cố định rồi nói ", nó ghi như thế, hình như là có cái đĩa gì đấy ở sau cái thiết bị này, cái đĩa đó ghi đúng 3 chữ S.A.O...À hiểu, ông Vel mua thiết bị này ở lúc xin nghỉ vì đau bụng đây mà, ranh ma phết nhỉ, mai nói lại với chị cả chắc cũng có kịch để mà xem~~Nghĩ bụng là thế nhưng thôi thì ổng cũng mua bộ này rồi, chắc là chưa thử đâu nên thôi mình chơi trước, đâu chết ai phải không nào ?

Nghĩ bụng, cậu nhanh chóng đeo thiết bị lên đầu, ghim điện rồi nằm lên giường, bật điều hoà lên rồi bắt đầu.'Link Start'

===================='Bỏ qua giới thiệu''Hả, à à, chắc là...à đúng rồi, "Danh sách Class"!!'Trước mặt xuất hiện hàng loạt những dòng chữ, chắc là tên của Class, Kiếm sĩ, sát thủ, đỡ đòn, pháp sư, cung thủ, tư tế, thợ rèn, hiền sư, thợ may,......Nhiều đến hoa cả mắt, sau một hồi lướt lên lướt xuống, lướt trái lướt phải thì cậu đã quyết định chọn [Sát Thủ], thủ yếu là cậu luôn chọn sát thủ ở mọi game cậu chơi có quyền chọn Class, hehehehehe......Tiếp đó là tạo nhân vật, cậu khá là lười nên chọn luôn cơ thể thật làm Avatar cho dễ hoạt động, hợp lí quá !Tên nhân vật thì cậu chọn rất đơn giản : Rimuru, đến lúc vào ga--........Để cậu vào game tìm người tên Rimuru để phang chết mới được, không hề vui tí nào cả, nhưng thôi thì đặt tên mới vậy : Dagon.Âm thanh thông báo vang lên rồi tắt ngúm, để lại nhiều tia sáng bay đến gần mắt cậu sau đó là một ánh sáng bao phủ toàn bộ tầm mắt, đến khi ánh sáng đó biến mất thì trước mắt cậu là cảnh thành phố tân thủ, dựa theo kiến trúc thì chắc là năm từ 1600 đến tầm đầu năm 2000.

Nhưng đáng nói nhất là phần hình ảnh, cậu không phân biệt nổi game và đời thực nữa rồi, giống nhau quá !!!Không nhịn được sự tò mò, cậu la cà tới mọi nơi trong tầm mắt, những lò rèn, những quầy rau quả, những sạp thực phẩm, bảng nhiệm vụ, s--khoang đã, bảng nhiệm vụ ?

Đúng rồi nhể, đây là game MMORPG mà, à hình như là thêm VR nữa, nhắc tới VR mới nhớ, chơi game mà cứ như ngoài đời vậy, di chuyển cứ phải gọi là mướt mườn mượt.Nhưng trở lại trọng tâm, bảng nhiệm vụ đang lấp lánh nổi bật giữa những thứ khác, thế nên phi ngay tới nào.

Khoảng cách giữa cậu và mục tiêu chỉ khoảng vài bước chạy thôi, nhưng cậu cảm giác nó như xa lắm vậy, chắc là do mấy ánh mắt soi mói từ những người khác làm thời gian kéo dài ra chăng ?

Mà kệ đi, tới chỗ nhận nhiệm vụ nào !!Đến chỗ cái bảng, Rimuru ngó qua tất cả nhiệm vụ được gắn lên tấm gỗ lớn, từ hái lượm, săn bắt đến may vá và rèn vũ khí, chắc đây là bảng dành cho tân thủ và dù có chọn Class nào thì vẫn có nhiệm vụ để nhận.

Ngó nghiêng một hồi, cậu tìm thấy nhiệm vụ cơ bản của cơ bản dành cho tân thủ.-Tiêu diệt 5 Dire Bore-

EXP : 350

Col : 120

Yêu cầu :

-Tối thiểu Cấp độ 1

-Tối thủ 5 điểm DEF/STR

-Tối thiểu 15 điểm AGL'Hể~~~, nhiệm vụ này ngon đấy nhể, nếu đúng theo những gì mình nghĩ thì khi nhận thì khu vực của quái sẽ được đánh dấu để mình tới nhỉ~~'

Nghĩ thế thì Rimuru đã cười khà khà rồi, những người đi qua thì như cảm nhận được ám khi mà đi nhanh khỏi đó.

Nhưng cậu lại để ý một vài điều ở nhiệm vụ này, yêu cầu điểm chỉ số tối thiểu à, '(Thế thì phải check thử Bảng của mình rồi)', cậu thầm nghĩ như vậy.Nhưng một điều mà giờ cậu mới chịu để ý, kiểm tra chỉ số kiểu gì ấy nhỉ ?

Cậu không đọc hướng dẫn chơi mà bỏ qua luôn, kiểu này thì chết rồi....eh ??

Cậu trong lúc múa máy tay chân thì đột nhiên một dãy kí hiệu xuất hiện trước đầu ngón tay cậu, thử thêm vài lần nữa thì cậu đã hiểu cách xem chỉ số của cậu rồi.Muốn xem chỉ số thì trước đó phải mở được MENU, để mở MENU thì chỉ cần vuốt ngón tay trỏ từ trên xuống, vuốt vào không khí là được, và khi MENU xuất hiện thì 5 Mục lớn xuất hiện.-Chỉ số-

-Trang bị-

-Kho đồ-

-Nút đăng xuất-Vậy đã mở MENU rồi thì việc của cậu chỉ là nhấn vào chỉ số nhể ?

Coi bộ thì thao tác cũng khá là dễ làm quen đó.

-Dagon (Rimuru)-

HP : 120

MANA : 20

DEF : 5

STR : 10

AGL : 20

STA : 20

CRC : 1%

CRD : 150%(( DEF = Phòng thủ

STR = Sức mạnh

AGL = Nhanh nhẹn/ Tốc độ

STA = Thể lực

CRC = Critical Chance = Tỷ lệ chí mạng

CRD = Critical Damage = Sát thương chí mạng))-Kiếm kĩ-

{Slice (2)} ; {Dash}Slice : Chém 2 lần vào mục tiêu, số lần chém phụ thuộc vào cấp độ của Kiếm kĩ (3 giây hồi chiêu)Dash : Lướt nhanh theo một khoảng ngắn (4m) phía trước tầm mắt, khoảng cách tuỳ thuộc vào cấp độ của Kiếm kĩ (5 giây hồi chiêu)-Trang bị-

Mũ : N/-

Áo giáp : Áo da ( Tân thủ )

Quần : Quần da ( Tân thủ )

Giầy : Giầy da ( Tân thủ )

Tay : N/-

Găng : Găng tay da ( Tân thủ )Điểm chỉ số : 0Kho đồ :

Kiếm sắt ( Tân thủ )'(Vậy ra khởi đầu là thế này à, không biết là chỉ số của mình yếu hay mạnh nữa, mình không nắm được tiêu chuẩn chỉ số cho Class [Sát Thủ] mà game và xã hội đặt ra, thôi kệ đi cày cấp đã)'Nghĩ bụng là thế, Rimuru liền nhanh chóng nhận nhiệm vụ, cậu ngó nghiêng xung quanh rồi thấy một chấm vàng nổi bật.

Hẳn rồi, muốn cày thì phải có khu vực chuyên biệt, và muốn biết khu vực chuyên biệt đó thì phải nhận nhiệm vụ để đánh dấu nơi cần đến, và từ vị trí này thì chỉ cần di chuyển về phía Tây cách đây 315m là được.Nghĩ thế rồi cậu chạy nhanh hết mức, băng qua nhiều dòng người, mệt ná thở vì hết STA, chờ 5 giây để {Dash} thì cậu cũng đã tới khi vực của Dire Bore, nó là một đồng bằng rộng lớn với nhiều cỏ xanh tốt, gió nhẹ thổi qua giữa lúc sáng sớm và một đống lợn to tổ bố.

Mà nãy giờ cậu mới chịu để ý tới hình chữ thập ngay giữa tầm mắt, vừa lia tới con lợn kia thì chỉ số của nó hiện lên.-Dire Bore-

HP : 75

MANA : N/-

DEF : 10

STR : 15

AGL : 8

STA : 10

CRC : 4%

CRD : 200%-Kĩ Năng-

{Charge}À rồi, vậy ra có thể xem được chỉ số và Kĩ năng khi lia dấu thập tới chỗ mục tiêu, khá là tiện lợi để áp dụng câu nói "Biết địch biết ta trăm trận trăm thắng" nổi tiếng của ai đó, vậy thì ngại ngần gì mà không đi tới để cày cấp nhỉ ?

Nghĩ vậy rồi Rimuru nhanh chóng dùng {Dash} để tiếp cận con Dire Bore gần nhất, chém vào lưng nó rồi bồi thêm đòn {Slice}, nhanh chóng rút đi 34 HP của nó rồi cậu tức tốc lùi ra sau, tránh để nó dùng {Charge}, con lợn bị đánh lén liền nổi điên rồi lao về phía cậu.

Tuy nhiên {Lướt} đã hồi, {Slice} đã sẵn sàng, cậu dùng bài cũ là lướt ra sau lưng, chém thường một cái rồi dùng {Slice}, đòn này khá là may khi nó là CR nên con Dire Bore chết ngay lập tức, may mắn hơn nữa là cậu No-hit con lợn này.

Âm thanh thông báo vang lên trong đầu cậu, nó không giống với việc mấy cái thông báo phát ra từ điện thoại nên cậu chưa quen cho lắm, khá là đau đầu.

Cơ mà bỏ qua đi, sao không thử việc dồn 4 con lại rồi đánh một lượt luôn ?

Nghĩ thế rồi cậu nhanh chóng đánh lén từng con một rồi chạy qua chỗ con khác, tụ đủ 4 con rồi Rimuru thử ngay combo tự chế là {Dash} rồi trong lúc lao tới thì bồi thêm {Slice}'{Lướt}, {Liên Kích}!!!'

'Nhiều vậy sao ?

Nhưng mà lên được có 2 cấp thôi, nghĩa là cày cấp trong đây khó hơn so với mấy game khác'Một đống thông báo, đầu của Rimuru giờ là đau không chịu được, chắc là còn phải nghe dài dài......Mà thôi, hình như là {Lướt} lên cấp rồi thì phải, chắc là lướt được xa hơn, chắc chỉ vậy thôi nhỉ.

Mà tới giờ cậu mới chịu ngẫm lại, xem được lượng máu ở đâu ?

Thanh EXP ở chỗ nào ?

Số Col tích luỹ được nằm ở đâu ?

Kha khá câu hỏi trong đầu cậu hiện giờ, nhưng thôi kệ đi giờ nâng điểm cái đã.Rimuru đang là Cấp 3, nghĩa là có 10 điểm chỉ số, cậu thì đơn giản thôi, 5 vào AGL, và còn lại vứt vào STA vì tốc độ và bền bỉ là chìa khoá để tiếp cận các bãi quái tiếp theo, ảnh hưởng trực tiếp đến tốc độ lên cấp của người chơi, hợp lý chưa nào ?

Và sau đó là chuỗi Farm cấp của cậu, cho đến khi cậu vừa đạt cấp 7...'\Boss khu vực à, sao không thử mạo hiểm chút nhỉ ?/'Nghĩ thế rồi Rimuru quyết đoán nhấn vào "YES" rồi một luồng sáng bao hết tầm mắt, khi ánh sáng dần lụi đi thì trước mắt cậu là một vùng thảo nguyên hoang tàn, khói bụi ở mọi nơi nhưng tuyệt nhiên lại chẳng có sinh vật nào cả, cá thể duy nhất cậu thấy là một con lợn to vãi linh hồn, phải gần 10 lần con Dire Bore đó chứ, trên thân còn toàn sẹo nữa.Không lãng phí thời gian, cậu nhanh chóng xem Chỉ số của con lợn này thì choáng luôn.-Alpha Dire Bore-

HP : 2500

HB : 5

MANA : N/-

DEF : 30

STR : 75

AGL : 100

STA : 70

CRC : 20%

CRD : 180%

((HB= Health Bar= Thanh sức khoẻ= Thanh máu))-Kĩ năng-

{Charge}, {Allies Call}, {Berserk}Chà~~Con lợn này mạnh thật nha, máu trâu, sát thương to, tốc độ nhanh và bền bỉ lại cao nữa, hoàn hảo để làm Boss khu vực đó chứ.

Nhưng không để cậu suy nghĩ nhiều thì con lợn đó từ từ đứng dậy, nhìn chằm chằm cậu bằng con mắt đỏ ngầu của nó, miệng gầm gừ mấy tiếng ghê rợn rồi vào tư thế chiến đấu.Rimuru hiểu con lợn này muốn gì, nó muốn giết cậu nên cậu chẳng ngại gì mà cũng vào tư thế, chân dàng rộng ra, tay nắm chặt thanh kiếm.

Không đợi lâu, con lợn liền lấy đà rồi lao tới cậu, cậu cũng đáp trả lại bằng cách nhảy ra chỗ khác rồi dùng {Slice}, nhưng có vẻ không ăn thua lắm khi nó chỉ mất đúng 11 HP, chắc do số DEF tương đối cao kia.Bị đánh trúng, con Alpha Dire Bore điên tiết quay lại rồi lao tới, tốc độ lần này còn nhanh hơn trước, có vẻ là nó đã sử dụng {Berserk} rồi nhể.

Không muốn mất tem chạy nên Rimuru cũng nghênh đón bằng một pha {Dash} rồi dùng {Slice}, có vẻ là combo này hoạt động rất tốt khi giờ sát thương cậu gây ra là tận 31, tuy thế thit nó vẫn còn 2448 máu, chả ăn thua gì mấy.Được một lúc, cậu đã vờn con lợn to xác kia còn 3 thanh máu thì nó dừng lại, ngửa mõm lên cao rồi rống một tiếng chói tai, biểu hiện này thì chắc chắn là nó đã sử dụng {Allies Call} rồi.

Đúng như vậy, chốc lát sau đã có hàng chục con lợn nhỏ xuất hiện, nhưng xem chỉ số thì chỉ là Dire Bore thường thôi, chả có gì đặc biệt.

Thế rồi cậu tiếp tục vờn nhau với con "lợn to xác sẹo sọc" kia, cho tới khi nó chỉ còn 1 thanh máu.Đột nhiên, con Alpha Dire Bore trước mắt Rimuru biến mất rồi thình lình xuất hiện ở sau lưng cậu, nó mạnh mẽ húc tới làm cậu văng ra xa, bay luôn 83 HP.

Hiểu rồi, đã tới Phase cuối cùng, chắc chắn cơ chế A.I của nó sẽ thay dổi để phù hợp với tình huống hiện tại.

Không để cậu suy nghĩ nhiều thì nó lại tiếp tục biến mất, một bài không thể dùng 2 lần, cậu dễ dàng né qua rồi tặng một đường kiếm kéo dài từ hóc mắt xuống tận đuôi, lấy đi 335 HP trong một đòn duy nhất.Với 165 HP còn lại, con lợn trở nên dè chừng hơn, nó không tốc biến lung tung nữa mà đang nhìn chằm chằm vào cậu, chuẩn bị cho một mưu đồ đen tối.

Không ngờ lại gặp phải thằng liều chính hiệu mang tên Rimuru, cậu lặp tức dùng {Dash} rồi lao tới con Alpha Dire Bore, thí mạng để giăng bẫy bắt chết nó.

Thế rồi cậu không khoang dung đâm thẳng thanh kiếm bằng giữa đầu nó, chiếu hết trong sự ngỡ ngàng của đối phương.'Mày mạnh đó, tiếc là gặp phải thằng mạnh hơn rồi'

'Hể, vậy ra đánh con này cũng đáng công sức đó chứ~~'Thế rồi, cậu biết tiếp theo mình cần gì, nhang chóng truy cập MENU, chọn mục Danh Hiệu và sử dụng [The Terror], giờ ngoài cái tên Dagon cực ngầu thì bên dưới còn có dòng danh hiệu màu vàng nữa, oách xà lách luôn!!

Tiếp đó cậu cũng đi nâng điểm, 15 vào AGL và 5 vào STA, mọi chuyện cứ đơn giản như thế.

Cuối cùng, việc bây giờ cần làm là check ngay [Túi quà của Alpha] trong kho đồ.Nhanh chóng truy cập Kho Đồ thông qua MENU, cậu đánh mắt tới cái túi vải trong kho, lôi ra và nhấn "YES" khi hệ thống yêu cầu xác nhận việc mở túi, và đồ cậu nhận được là [Souls Tracer] và [Spirit Tracer], một cặp dao găm dành cho Class [Sát Thủ] .Souls Tracer : Áp dụng Rust lên các đòn đánh, dần dần ăn mòn mục tiêu theo thời gian (0.2%/s)

Tầng đối đa : 10

Thời gian hiệu ứng : 6sSpirit Tracer : Cho nổ tung tất cả tầng Rust từ Souls Tracer, áp dụng [Banish Light] theo mỗi tầng Rust

Banish Light : Giảm 5% chỉ số STR và DEF theo mỗi tầng Rust đồng thời tăng 3% sát thương phải nhận cho mỗi tầng Rust đang chịu.Đọc xong đống thông tin của hai cây dao găm này thì cậu chỉ biết câm nín, chứ nói gì bây giờ ?

Bá quá à ?

Hay là nó phụ thuộc vào nhau quá nhiều ?

Kệ chứ, à quên tả ngoại hình của hai cây này chứ nhỉ.((Để tác vẽ chứ tả thì tốn văn lắm, được có 5.5₫ thôi nên tả chắc đếch ai hiểu nó như nào))((Để tác tả luôn chứ trình vẽ như bìu.

Bạn có thể thấy là có những nét vẽ giống pha lê ở cán dao chứ ?

Nó đang giản là những cái lỗ khoét xuyên qua cán dao luôn và kích thước lẫn vị trí là đều nhau hết chứ không có loạn xạ như tác vẽ đâu.Tiếp đó là phần bảo vệ tay, những đường chì và tác vẽ là để dành cho các khớp di chuyển, cho vui thôi chứ nó chả có tác dụng gì ngoài bảo vệ phần tay đâu, nhưng đẹp là được.Còn lại là sống và lưỡi dao thì y chang tác vẽ thôi, khác duy nhất là sống dao nó thẳng chữ không xiên vẹo đâu nghen =>Màu thì sao ?

Cán dao thì màu đen, cán Souls lẫn Spirit đều như thế, mấy cái lỗ khoét qua chỉ để cho vui thôi nên màu phụ thuộc vào môi trường.

Phần bảo vệ tay thì Souls Tracer có màu lam nhạt, còn Spirit Tracer là màu xanh ngọc.

Lưỡi dao thì Souls có màu xanh lam pha thêm màu bạc, còn Spirit là màu xanh ngọc bích, sống dao thì cứ đen mà chơiKích thước cũng đơn giản lắm, cầm vừa tay của Rimuru nha)) Trong lúc Rimuru còn đang trầm trồ thì ánh sáng lại lần nữa xuất hiện, khi nó biến mất thì cậu đã về lại đồng cỏ của bọn Dire Bore, mà kệ chúng nó chứ tại vì cậu phải Đăng xuất để còn đi học nữa, 6 giờ sáng rồi đấy !!Thân gửi,

DagonHoàn thành chap : 11:23-28/12/2023

Đăng chap : 17:32-27/12/2023
 
Rimuru-Kẻ Thao Túng Cái Chết
Chapter-2_Đăng xuất ư ? Xa xỉ lắm


Rimuru x SAO((Hiện tại thì tác sẽ thay đổi "chút xíu" về MENU nhaKhi mở MENU thì bây giờ sẽ chia ra 3 mục lớn lần lượt là và --Trong mục lớn này sẽ chia ra 4 mục nhỏ gồm :

-Chỉ số

-Trang bị

-Danh hiệu

-Class--Trong mục lớn này sẽ có nhiều mục nhỏ gồm :

-Party

-Guide

-Trao đổi

-Bản đồ nhỏ

-Kho đồ

....--Mục này sẽ có 3 mục nhỏ gồm :

-Hướng dẫn

-Gọi Game Master

-Đăng xuấtTiếp đó là hệ thống sát thương trong bộ truyện này, thật ra là nó lằng nhằng lắm nên tác cũng lười, nhưng nếu không ghi thì sợ là đọc giả lại không nắm được khái niệm sát thương.Đầu tiên là số Damage gây ra, hay nói khác là số HP của mục tiêu bị kéo xuống.

Nó không phụ thuộc vào chỉ số STR, STR chỉ đơn giản là giúp Avatar có thể sử dụng các loại trang bị yêu cầu số STR cao thôi.

Sát thương gây ra được dựa theo rất nhiều yếu tố, từ quán tính, trọng lực, vận tốc, lực đâm/chém đến cả chỉ số DEF nữa.Ví dụ trực quan cho số Damage gây ra là lúc chém thường và dồn {Liên Kích} lên Alpha Dire Bore thì Rimuru chỉ gây được 11 sát thương, nhưng khi mượn lực và vận tốc từ {Dash} thì cậu lại gây được tới 31 sát thương, là do các tính chất vật lí được áp dụng vào S.A.O.Theo đó là các dạng sát thương đặc biệt, ví dụ như trường hợp tấn công vào điểm yếu, vết thương cũ, các cơ quan trọng yếu,...thì sát ở những khu vực đó sẽ lớn hơn ở những Hit-Box thông thường.Ví dụ trực quan là Rimuru đã kết liễu luôn Alpha Dire Bore khi đâm thẳng thanh kiếm vào thẳng hộp sọ và xuyên qua não, sát thương được gây ở khu vực trọng yếu nên được Buff lên cực kì nhiều, thạm chí là vượt qua cả những đòn CR.Tiếp đó nữa là Sát thương chí mạng hay CRD, đầy đủ là Critical Damage.

Là loại sát thương có khả năng rút nhiều HP nhất của mục tiêu chỉ sau "Dạng sát thương đặc biệt", nhưng cũng là loại sát thương khó gây ra nhất vì thông thường CRC hay Critical Chance hay Tỉ lệ chí mạng tối đa của một Avatar chỉ có 15% thôi.Và các đọc giả nhớ đến chỉ số CRD của một mục tiêu chứ ?

Nó luôn luôn trên 100% và nó lại là một vấn đề nữa.Ví dụ một cách vô cùng trực quan là nếu CRD của một cá thể là 150% thì sát thương gây ra sẽ là gấp 1,5 lần sát thương gốc, tương tự thì nếu là 200% hay 300% thì CRD sẽ là gấp 2 hay 3 lần sát thương gốc.

Nó được tính bởi công thức : nhân với Để dễ hình dung thì hãy cho một cá thể có sát thương gốc gây ra là 10 và CRD là 150% nha, khi gây được đòn CR thì sát thương sẽ được tính như sau :10 x 150 % = 15Và đó là tất cả những gì mà tác muốn bổ sung.

Thế thôi giờ vô truyện nè =>))Góc chỉ số :

-Dagon (Rimuru)

HP : 100

MANA : 20

DEF : 5

STR : 10

AGL : 50

STA : 40

CRC : 2%

CRD : 152%

-Kiếm kĩ-

{Slice (3)} ; {Dash}Slice : Chém 3 lần vào mục tiêu, số lần chém phụ thuộc vào cấp độ của Kiếm kĩ (3 giây hồi chiêu)Dash : Lướt nhanh theo một khoảng ngắn (5m) phía trước tầm mắt, khoảng cách tuỳ thuộc vào cấp độ của Kiếm kĩ (5 giây hồi chiêu)-Trang bị-

Mũ : N/-

Áo giáp : Áo da ( Tân thủ )

Quần : Quần da ( Tân thủ )

Giầy : Giầy da ( Tân thủ )

Tay : N/-

Găng : Găng tay da ( Tân thủ )Điểm chỉ số : 0Kho đồ :

[Kiếm sắt] ( Tân thủ ) [Souls Tracer] [Spirit Tracer]Tháo Nervegear ra khỏi đầu, cậu nhanh chóng phóng xuống nhà để ăn sáng, vượt qua ông anh đang ngơ ngác của mình mà ngồi xuống bàn, trước đó đã xin nghỉ rồi nên giờ cậu có thể làm gì tuỳ thích !!

Sao xin nghỉ á ?

Mai là chủ nhật rồi thì sao mình không nghỉ hôm nay luôn ?

Lí do thì sao á ?

Bệnh tới mức được chuyển lên bệnh viện thì ai mà kêu đi học được ?

Sao mà xin được á ?

Giả giọng thôi, giọng trầm ồm nam tính hay giọng thánh thót như con gái thì cậu đều làm được !!Mà bỏ qua chuyện đó, giờ trong đầu cậu chỉ có S.A.O, cày cấp, đánh Boss thôi nên có mấy lúc giống như người mất hồn vậy, chị cả Ciel gọi chắc cũng phải cả chục lần.

Ăn xong thì cậu và ông anh Veldora đi vệ sinh cá nhân, tất nhiên là cậu đi trước rồi, già đầu thì phải nhường trẻ chứ !!

Xong xuôi thì cũng hơn 7 giờ, cậu tức tốc phi nhanh lên phòng, đeo Nervegear lên và nằm xuống giường.-'Hehe, Link Start !!'Dòng thông báo như dập tắt nhiệt huyết của Rimuru, làm cậu xìu đi hẳn, tháo thiết bị ra khỏi đầu, ngồi dậy mà đi tới chỗ cái PC của mình, mở game lên và bắt đầu vào trận.

Kì lạ thay, trò chơi cậu yêu thích giờ lại chán chường đến lạ thường, chắc là do nó không bằng với Sword Art Online.-'Ha ha, giờ mình tệ đến thế sao ?'Nghĩ đến đó thì cậu bật cười, cười vì mình dễ dàng bị lôi cuốn bởi một game mới, cười vì mình lại bỏ rơi trò chơi mà bản thân từng coi là tuyệt vời nhất, thật tệ hại làm sao.

-'Oáp~~Thôi chắc đi ngủ vậy'Dứt lời, cậu tắt máy rồi leo lên giường, thiếp đi mà mặc kệ những suy nghĩ vẩn vơ về SAO bủa vây lấy đầu cậu.

Có thể là do thức sớm chơi game, hoặc là do chán nên cậu ngủ khá là nhanh, ờ thì không được 0,93s như anh Nô mà thôi kệ đi, skip được chút thời gian là ổn.

====================

-'Tch, Sao nó không phải là 1 giờ chiều luôn đi chứ ?'Rimuru đang tặc lưỡi khó chịu chi nhìn điện thoại, cậu ta muốn lúc mình dậy thì là 1 giờ chiều luôn để vào máy chủ, nhưng đời trớ trêu khi chỉ mới 12 giờ rưỡi, tận 30p nữa thì sever mới mở để chơi tiếp.

Do thế nên cậu đi xuống phòng khách, nấu vội bát mì gói rồi bỏ thêm cơm nguội vào, một buổi ăn nhẹ ở giữa trưa, à thì không nhẹ cho lắm đâu.Ăn xong thì cậu nhìn lên đồng hồ trên tường, gương mặt đen lại ngay vì ăn lắm ăn lốn, ăn từ tốn là từ từ nhưng rất tốn thì cũng chỉ mới 12:53, nghĩa là 7p nữa là máy chủ sẽ mở, tuy thế thì điều đó lại không làm cậu vui lên là mấy.

Rửa vội bát "cơm mì" thì cậu lại lên phòng, nằm lì xuống giường mà trầm ngâm suy nghĩ, đôi mắt cậu dán chặt vào trần nhà trước mắt và không hề chớp xuống.*REENGGG* Âm thanh chuông vang lên kéo cậu về với thực tại, nhanh chóng bắt lấy Nervegear, ghim điện vào ổ cắm rồi đeo lên đầu, không đợi ai mà bật nguồn của thiết bị lên.-'Link Start !!'Giọng cậu vang lên, cái mũ bắt được nó rồi có hàng loạt tia sáng xuất hiện, dần dần bao lấy tầm nhìn và cuối cùng là đốm sáng bao hết tầm nhìn quen thuộc.

Ánh sáng tắt dần đi và cậu trở lại cánh "đồng không mông quạnh" và xung quanh thì tòn là mấy con lợn.

Rimuru thì không mặn mòi gì với cái bọn quái Cấp 1 này nữa mà phóng ngay đến Thành phố Tân thủ, tìm ngay cho mình cái bảng nhiệm vụ có thể nói là quen thuộc.Cơ mà trong lúc đang tìm nhiệm vụ để tới bãi quái Cấp độ cao hơn thì Rimuru bị rất nhiều người chơi soi mói bằng hằng hà sa số ánh nhìn, ngưỡng mộ có, yêu thích có, ham muốn có, cả dục vọng và ghen tức cũng ở đây.

Cơ mà mấy cái ánh mắt đó không quan trọng, loay hoay một lúc thì cậu đã tìm thấy thứ mà mình cần.-Tiêu diệt 5 Wither-

EXP : 4500

Col : 500

Yêu cầu :

-Tối thiểu Cấp độ 10

-Tối thiểu 10 điểm DEF/STR

-Tối thiểu 30 điểm AGL/STA-'Đúng là dành cho sát thủ nhỉ ?

Hầu như không yêu cầu quá nhiều chỉ số STR và DEF, mà cũng chả cần thiết lắm khi cứ rỉa dần thôi mà, cần gì sát thương to'Rimuru nhoẹ miệng cười mà thốt lên, những người chơi ở khu vực quanh đó cảm thấy một luồng tà khí thì nhanh chóng lủi đi ngay, để cậu ở lại với các NPC.

Cậu thì chẳng mẩy mây quan tâm mà nhanh chóng nhận nhiệm vụ rồi dọt lẹ, Cấp độ và Chỉ số quan trọng hơn -Kiếm kĩ- ở giai đoạn này mà.

Thế rồi cậu tức tốc lao tới bãi cày cấp, trên đường gặp con quái nào là xiên con đó, mỗi tội hơi ít EXP.

Một hồi lâu, Rimuru đang đứng dưới một gốc cây nào đó mà thở như một con ch--ặc, xin lỗi đọc giả.

Rimuru đang đứng thở hồng hộc, cơ bản là hết sạch Stamina rồi nha.

Tuy là thế nhưng vẫn còn một đoạn khá xa nữa mới tới bãi quái, cái ông làm game này rõ là muốn hành xác game thủ mà !!!!!

*CHOANGG*Tiếng của kim loại va chạm !!

Nghĩa là có người chơi ở gần đây, với cái máu nhiều chuyện thì tất nhiên là Rimuru đây sẽ phi tới rồi.

Nhanh chóng chạy đến nơi phát ra âm thanh và bắt gặp cảnh tượng "Anh hùng cứu Mỹ nhân", cụ thể hơn là một cậu chàng tóc đen nào đó vừa cứu một cô gái tóc màu nâu.

((Các đọc giả nếu muốn rõ hơn thì hãy xem Movie anime Sword Art Online: Progessive nha))Hình như là họ có nói với nhau điều gì đấy, nhưng mà đang nhìn lén như cậu chàng tóc xanh nào đó thì khó mà nghe được, cách nhau xa thế còn gì !!??

Và cậu nhanh chóng "Check VAR" ngay 2 người chơi này, và sau đó nhoè miệng cười.-'\Hễ~~Asuna và Kirito nhỉ~?

Mình thấy hai người này có tương lai đấy, khà khà~~/'Tiếng cười ghê rợn, đó là những từ ngữ chính xác nhất để miêu tả âm thanh này, mấy con quái gần đó cũng xanh mặt mà chạy ngay cơ đấy, đủ hiểu là nó ám ảnh như thế nào rồi !!

Hai người kia vừa quay đầu định rời thì ngay lặp tức thủ thế, mắt thì liên tục đảo qua đảo lại để tìm kiếm cái khí tức ghê rợn kia, không khi vô cùng căng thẳng.

Ấy là cho đến khi Rimuru dừng cái điệu cười thì khí tức cũng bay theo gió, để lại một không gian yên ắng lạ thường.

Một hồi sau, Kirito và Asuna cũng rời đi, Rimuru nhờ thế mà mới có thể ló mặt ra rồi phi ngay khỏi đó, để lại một bãi đất trống trãi và yên ắng.

===================

Rất lâu, ừ, lâu lắm, Rimuru chạy, chạy rất lâu.

Mệt, ừ, rất mệt, dù chỉ là game, như thật hơn cả "thật", thanh HP bị kéo xuống mức đỏ, [Souls Tracer] vỡ nát, [Spirit Tracer] thì như có như không mà cắm thẳng vào lưng cậu, và.....-'AAGGGHHHHHH!!!!'Rimuru bật người dậy mà la hét, TẤT CẢ CHỈ LÀ MƠ, tuy nhiên nó lại quá thực đi, nó không giống là mơ, cứ như....báo mộng vậy...Ơ thế chả lẽ cậu lại lao đầu vào con Boss nào đó để rồi chết luôn à ?

Không bao giờ có chuyện đó !!!

-'(Không bao giờ, không bao giờ....,không bao.......ÉO BAO GIỜ NHÁ!!!!!!!!)'Rimuru đây sao lại mất não để rồi lao vào một con Boss vượt cấp được chứ ??

Cậu đây luôn bình tĩnh phân tích mọi thứ cơ đấy ???-'(Rimuru à...., mày biết mày thông minh mà..., có thể là mày đang hơi tự luyến nhưng chả sao cả, mày đúng mà~~)'Giờ Rimuru mới chịu nhìn xung quanh, một đồng cỏ.....và chỉ có thế ?

Không quái, không nhiệm vụ ẩn, thậm chí còn không có một tồn tại nào khác ngoài cậu !!??

Chỗ này vô cùng kì lạ, la bàn không hoạt động, không hề có gió thổi, kể cả các vùng nước chảy cũng không tồn tại, nghĩa là vùng đất này.....Có thể gọi là "Vùng chết".Hoặc ít thì cậu gọi nó là thế.

Thêm một điều nữa, chấm vàng đánh dấu bãi quái cũng biến mất, có thể nơi mày hoàn toàn biệt lập với bên ngoài, hẳn là cậu bị giam lỏng bởi ai đó nhỉ ?

Nếu suy đoán bị giam lỏng của cậu là đúng thì chỉ có một người đủ khả năng làm thế, là hắn, là Game Master, là Kayaba Akihiko.

Trong mê mang, Rimuru vẫn không lơ là các biến động xung quanh mình, cậu thấy rất rõ, một đám khói trắng mờ mờ ảo ảo.-'Đừng tưởng tôi không biết, cho hỏi là vị GM đáng kính cần gì ở một người chơi tầm thường như tôi à~~?'Giọng nói của Rimuru vọng ra, đám khói trắng theo đó cũng biến đi mất, để lại một bóng người cao gầy từ từ xuất hiện.-"Trực giác tốt đấy, ta là Kayaba Akihiko, GM của Sword Art Online.

Ta chẳng cần gì ở cậu cả, chỉ muốn xem thử ai lại có thể đạt Cấp 11 và tiêu diệt Boss Khu vực Alpha Dire Bore chỉ trong 2,5 giờ thôi"Tất nhiên, một Game Master không thể qua bất cứ nhân tố nổi bật nào trong game của kình, Kayaba cũng chẳng ngoại lệ.-'Tôi không nghĩ là một GM như ông lại đủ rảnh để đến đây mà không có mục đích cụ thể, phải chứ ?'Đích thân GM tới đây rồi nói chỉ muốn xem thử thì ai mà tin ?

Là Game Master đấy !!?

Đâu thể cứ tìm bừa một lí do củ chuối nào chứ, hẳn là có mục đích sâu xa nào đó.-"Đúng như ta mong đợi, trực giác của cậu rất tốt đấy, nhưng ta chưa già tới mức để gợi là ông đâu.

Ta cần cậu trở thành Boss ẩn"-'Hể~~?

Nghe vui nhỉ ?

Thế tại sao lại là tôi và tại sao tôi đây phải làm Boss ẩn chứ ?'Tất nhiên là thắc mắc rồi, đang chơi game tự nhiên GM xuất hiện, yêu cầu bản thân làm Boss ẩn thì ai mà không rối ?

Nhưng Rimuru vẫn phải tỏ ra bình tĩnh, miệng vẫn phải ngả ngớn một chút.-"Những người chơi, những con kiến dưới chân ta, chúng quá coi thường sinh mạng.

Dù chỉ là game, nhưng một sinh mạng bị tước đi thì mãi mãi không thể hoàn lại.

Dagon, à không, Rimuru Tempest, ta cần cậu cho chúng thấy, đây không đơn thuần là game, ĐÂY LÀ CUỘC CHIẾN SINH TỒN"Lý tưởng của vị GM này.....khá là...ừm....đúng chăng ?

-'Nhưng ông là GM mà ?

Sao không tự điều chỉnh game của mình đi ?'Tất nhiên, một GM nắm giữ hoàn toàn mọi thứ trong con game họ tạo ra, họ có thể thay đổi từ vài chi tiết nhỏ cho đến mọi thứ trong game.-"Đúng, ta có thể dễ dàng làm việc đó, điều chứng minh là có tới 30 Boss ẩn trong bản Beta lẫn chính thức.

Có điều, chúng chỉ luôn di chuyển loanh quanh trong sân nhà của chúng, dù ta đã cố gắng chỉnh sửa A.I và các hành vi của chúng."

-'Thế thì nhờ tôi l--'Rimuru không thể hết câu, cả cơ thể chịu một áp lực khủng khiếp, cổ họng như bị xé rách ra, vừa đau đớn lại bất lực.

-"Nhờ sức mạnh, kĩ năng, kiếm kĩ, tố chất và chính con người cậu.

Một người không màng thế sự, ai chết thì kệ, miễn không liên quan tới mình như cậu, thật sự xứng đáng để làm một Boss ẩn.

Thế thôi, giờ, NGỦ ĐI NHÉ!!"

Ngón tay ấn nhẹ vào trán của Rimuru, rồi ánh mắt cậu lịm dần mà ngất đi, sau đó Kayaba cũng như chưa từng xuất hiện mà biến đi đâu mất, Rimuru cũng được trả về bụi cây ban nãy.

Thức dậy, không biết là bao lâu đã trôi qua, nhưng nhìn lên góc phải trên cùng của tầm mắt, là 13:57, có vẻ là cậu ngất đi chưa tới 1 phút ?Bấy giờ cậu mới chịu để ý tới cái thanh màu xanh lá và màu vàng ở góc trên còn lại.

À....ha...ừm...

Giờ thì biết HP còn lại, số Col đã có, thanh EXP.......SAO TỚI GIỜ MỚI BIẾT HẢ TRỜI !!!!????!?!!

Dagon hay Rimuru chỉ biết hét lên một cách ai oán, hẳn rồi, chơi vài tiếng chỉ để biết được đống cơ bản thì ai chả cay ?-'Mà thôi, rốt cuộc ông Kayaba đó muốn mình làm gì với cái danh Boss ẩn chứ ?

Kệ chứ, lên Cấp quan trọng hơn'Hơn 4 tiếng chơi SAO, cậu đã nhận ra một điều cực kì quan trọng.

Quái, tài nguyên, nhiệm vụ, Boss khu vực và nhiều thứ khắc, chúng hoàn toàn hữu hạn.

Quái bị tiêu diệt sẽ xuất hiện ít dần và từ từ "tuyệt chủng".

Số Col và EXP kiếm được dần dần giảm đi do sự suy thoái kinh tế trong SAO.

Nhiệm vụ ít dần do số lượng người chơi nhận rất nhiều.

Boss khu vực là độc nhất, một khi bị tiêu diệt là không thể hồi sinh.

-'Tch.

Ông làm chi tiết quá rồi đấy, Kayaba Akihiko !'Vừa chạy vừa tặc lưỡi, Rimuru chả thèm giấu sự khó chịu mà cứ để nó tuồn ra ngoài, nhưng cũng có chút an ủi khi chỉ còn cách đám Wither tầm 300m nữa.

Thấy thế thì Rimuru phóng nhanh hơn nữa, khoảng cách cũng từ từ mà rút ngắn dần, cho tới khi cậu tới được một đầm lầy.

Không khí âm u do phần lớn ánh sáng bị che khuất bởi những tán cây.

Những vùng nước thì đục ngầu tới mức chẳng thấy đáy.Ở đó có khá nhiều Wither, nói thật thì phải khó khắn lắm mới nhìn ra được lũ quái này đó.

Bọn Wither này có ngoại hình na ná cá cấu lai với tê tê, ừ, khá là ngầu đó chứ.

Một lớp vẩy lam nhạt kéo từ mõm đến tứ chi rồi trực tiếp bảo phủ toàn bộ phần đuôi.

Một lớp da vàng nhạt ở vùng bụng, ngực và cổ.

Nói thật thì Rimuru khá là thích con Cá tê này đó.

Nó cũng khá là to nữa, dài chắc chừng là 8m lận, hơn cả bọn cá sấu nước mặn, cậu có thấy vài con đứng lên bằng hai chân nữa, ước chừng cao cũng phải hơn 3m, chứ nếu là bò sát đất thì tầm 1m5 là cùng.*Ảnh minh hoạ*

((Background chỉ mang tính chất phụ hoạ, tâm điểm là con Tê Tê lai Cá Sấu kìa))Tại sao khó lắm mới thấy được á ?

Cốt là do bọn này có tông màu khá là tối và thích ẩn mình dưới mấy cái đầm lầy, thêm nữa là ánh sáng ở khu vực của đám Wither khá là thiếu sáng, nếu không muốn nói là cực kì tối.

Chắc đó là lí do mà cậu không nhìn thấy được mắt của bọn này, hoặc là chúng nó không có chăng ?Kệ chứ, phải "Check VAR" ngay-Wither-

HP : 350

MANA : N/-

STR : 60

DEF : 60

AGL : 30

STA : 30

CRC : 20%

CRD : 250%Kĩ năng :

{Allies Call} {Trio}Allies Call : Kêu gọi đồng minh đến hỗ trợ khi sử dụngTrio : Khi có ít 3 cá thể trong một nhóm và một cá thể bất kì được chọn làm Alpha sẽ tăng sức mạnh cho các cá thể cùng nhóm-'Build kiểu STR với DEF cao à, thêm cả việc đánh hội đồng ?

AGL, lẫn STA thì chỉ ở mức đủ dùng thôi, khá là dễ ăn đó chứ ?'Và thế là Rimuru lập tức lao ngay vào con Wither gần nhất, dùng [Souls Tracer] ghim một nhát vào phần bụng của nó.

Nhưng cậu đã sai, dù là phần bụng không có vẩy nhưng nó vẫn quá cứng để tấn công.

Thấy không ăn thua thì Rimuru lùi lại ngay, độ bền của con dao cũng bị trừ đi kha khá rồi.Bị đánh bất ngờ, con Wither lập tức dùng móng vuốt cào về phía trước, mấy cái dây leo mà hai cây dao găm của Rimuru không cắt được lại dễ dàng bị xẻ đôi ra.

Rimuru thấy thế thì chủ biết câm nín, dính một phát cào chắc là "đi" luôn ấy chứ.

Nhưng không để cậu phải đợi lâu, con Wither ngay lập tức lao tới với một vận tốc......khà là chậm ?À phải rồi, nó chỉ mạnh về chống chịu và sát thương thôi, chứ STA và AGL của Wither khá là kém nếu so với kiểu Build Chỉ số của Rimuru.

Nhưng điều đặc biệt nhất, là phần hàm trên của nó đột nhiên tách đôi ra, để lộ một cái đầu khác có 4 con mắt và đầy răng lởm chởm.((Minh hoạ))

Khá là tởm, nó phá huỷ hoàn toàn hình tượng trước đó mà Rimuru đã tặng cho lũ Wither.

Tuy cảm thấy lũ này không được "đập chai" cho lắm, nhưng nếu phần đầu thật được bảo vệ như thế này.....THÌ NÓ CHẮC CHẮC LÀ ĐIỂM YẾU !!!Ngay lặp tức chém vào hai con mắt bên phải bằng [Souls Tracer], rút đi hơn nửa cây HP và đồng thời tích tầng Rust đầu tiên.

Con Wither đau đớn mà gầm lên, khá là ồn ào nên cậu găm luôn cây [Spirit Tracer] vào mồm nó, kích nổ luôn tầng Rust lúc nãy và giết chết nó.

Vậy là xong con Wither đầu tiên, giống với lần farm Dire Bore thì cậu cũng chỉ để ý đến quái thôi, chứ chả thèm quan tâm đến việc nhận nhiệm vụ.

Và thế là cậu lao vào chém giết đám Wither, EXP, Col và Cấp cứ gợi là tăng đều đều~~
 
Rimuru-Kẻ Thao Túng Cái Chết
Chapter-3_Boss tầng ? Chỉ là bàn đạp thôi


Rimuru x SAO((Chỉ số mới :MANA RG : /3sViết tắt cho từ MANA Regeneration : /3s, tức là MANA hồi lại mỗi 3 giây, vậy thôi.Ây dô, cho tác rút lại vài câu trong chap trước nha !!!Đầu tiên là cơ chế của chỉ số STR, ở chap trước thì tác nói nó chỉ giúp Avatar sử dụng được các trang bị yêu cầu STR cao và không ảnh hưởng tới sát thương gây ra, đúng chứ ?Thế nên tác đã phải đổi lại chút xíu, vẫn giữ nguyên 2 tính chất trên, nhưng thêm vào là khả năng làm cho Avatar có vẻ là khoẻ hơn......ừm......khá khó hiểu ?Đơn giản là vầy nè, cho 2 Avatar làm culi khuân vác đồ thì Avatar có chỉ số STR cao hơn sẽ cảm thấy đồ trong tay nhẹ hơn, vậy thôi!!!!!Còn một cái cần các đọc giả biết nữa, là thời gian của hiệu ứng Rust từ cây [Souls Tracer] Thời gian hiệu ứng là 6s thì ai cũng biết, nhưng có một câu hỏi mà tác nhận được là :

Tích được 10 tầng Rust thì thời gian kéo thành 60s phải ko tác ?Câu trả lời là không, thời hạn của mỗi tầng Rust là biệt lập với nhau, giờ tầng Rust đầu tiên còn 4s hiệu lực, tầng thứ 2 còn 5 giây hiệu lực thì tầng 1 sẽ hết trước và tầng 2 sẽ còn 1s.

Nói trắng ra thì cơ chế thời gian y chang như Gravity Amplifier bên War Robot ấy))((Có vài ba lời (thực tế là rất nhiều) mà tác muốn gửi gắm đến vài tác giả của những bộ truyện có Tag "Rimuru".Thật sự nha, thật sự là rất khó hiểu khi "vài" tác giả luôn có phần mở đầu là Rimuru đang mè nheo với các thuộc hạ hoặc Ciel khi cậu đang chán công việc...chán ?Không biết là các tác giả đó có đọc LN hay của truyện gốc là Tensei Shitara Slime Datta Ken hay không nữa.

Vì thực tế việc đặt bối cảnh Rimuru chán công việc là là cực kì VÔ LÝ !!

Rimuru Tempest vẫn giữ một nét rất đặc trưng khi còn là Mikami Satoru, là sự "Cuồng công việc" khi còn là sinh viên và nhân viên văn phòng.

Sự cuồng việc của Rimuru/Satoru không biết từ đâu mà có, nhưng chắc chắn là nó không thể mất đi chỉ vì các tác giả khác "muốn" được.

Đó (có vẻ) là không không tôn trọng nhân vật trong nguyên tác, làm mất đi (hoặc không) mà tác giả Fuse nói riêng và các tác giả khác nói chung.Đọc xong đống trên thì các đọc giả hẳn sẽ kiểu :-"Nhưng bộ 'Rimuru-Villain từ thế giới khác' của tác cũng mở đầu như thế mà ?"

Thực tế, tác mở đầu câu chuyện của bộ đó Rimuru đang "không muốn" làm việc nữa và đang yêu cần được nghỉ ngơi, chứ tác không đề cập gì việc Rimuru lại "chán" công việc cả.

Bối cảnh tác đặt là chỉ mới 3 ngày sau khi Rimuru đánh bại Yuuki thôi, cả tá giấy tờ, hoặc là hàng ngàn văn kiện được gửi đến cho cậu.

Với việc làm việc 24/24 trong nhiều ngày liên tiếp thì dù có "cuồng" việc cỡ não nữa cũng muốn thoát ly thôi.

Và dù làm việc 24/24 nhưng Rimuru vẫn chẳng nói câu "Ta chán công việc" một lần nào cả, thế là đủ hiểu việc xây dựng một Rimuru có biểu hiện "chán dông việc" là vô cùng VÔ LÝ!!!Tiếp đó là việc viết tắt quá nhiều từ ngữ và thạm chí là cả tên của một cá nhân.

Các tác giả đó thực sự quá lạm dụng việc viết tắt để rút ngắn thời gian viết.

Tác, Dagon Tempest đã đọc thử qua rất nhiều bộ truyện, nói thật là việc xây dựng cốt truyện và cách dẫn cũng không đến nổi tệ, vài bộ còn có thể nói là khá tốt.Nhưng nhiêu đó là không đủ để cứu vớt lại cách viết của những bộ đó.

Nói thật thì tác cũng ở độ tuổi Trung học thôi, thực tế là tác vẫn chưa tiếp xúc nhiều với loại hình "viết tắt" dù nó khá phổ biến với giới trẻ."

Chx" là gì ?

"Dc" là gì ?

"M" và "T" là viết tắt cho từ nào ?

"Nc" là gì ?

Và hàng tá các từ viết tắt khác làm tác đây không thể kham nổi mấy bộ truyện đó.

Thật sự là khá tiết cho mất bộ truyện có cách dẫn và mạch truyện lẫn cốt truyện hay, nhưng phần "gia vị" không thể thiếu là "cách viết" lại quá là tệ.Rồi tới vấn đề viết tắt tên của nhân vật, tác không hiểu, không hiểu thật sự.

Tại sao lại viết tắt tên của mấy nhân vật ?

Dù biết là làm vậy cũng không quá ảnh hưởng đến quá trình đọc, nhưng tên của nhân vật thực tế là không nên động vào.

Ai tên gì thì cứ để vậy đi, cớ sao cứ ghi "Rimuru" thành "Ri" ?

Cái tên của [Thánh ma Hỗn thế hoàng] và trực tiếp do [Bạo phong Long] Veldora đặt lại bị cắt giảm nghiêm trọng như thế ?Tại sao một cái tên "Benimaru" hiêu hãnh và mang đầy tính chất của vị đại tướng quân sắc đỏ thẫm lại bị đổi thành "Beni" chứ ?

Còn đâu cái tên oai hùng đó ?

Còn đâu ý nghĩa sâu sắc mà Rimuru gửi gắm vào cái tên "Benimaru" chứ ?Rồi đến cái tên của [Bạo phong Long] "Veldora" cũng bị lược thành "Vel", rồi là ai ?

Là [Chước nhiệt Long] Velgrynd ? [Là Bạch băng Long] Velzard ?

Hay có khi lại là [Tinh vương Long] Veldanava ?

Chỉ với vài ví dụ trên đã cho thấy việc viết tắt và cắt ngắn tên của nhân vật mang lại hậu quả cực kì nghiêm trọng rồi đấy, thế thôi VÔ TRUYỆN!!!À từ từ còn, nếu mấy bác thấy Rimuru có tính cách khá nhác với nguyên tác, à chủ yếu là cách xưng hô thôi à.Thì đơn giản là tác yếm cái cách xưng hô của nhân vật Kalego Naberius trong 'Marimashita, Iruma-kun' vào nhân vật Rimuru thôi, CHỈ THẾ THÔI!!))Đổi tên -Kiếm kĩ-

Slice > Edge Fang

Dash > CanineGóc chỉ số :

-Dagon (Rimuru)

HP : 100

MANA : 20

MANA RG : 5/3s

DEF : 5

STR : 10

AGL : 50

STA : 40

CRC : 2%

CRD : 152%

-Kiếm kĩ-

{Edge Fang (5)} ; {Canine}Edge Fang : Chém 5 lần vào mục tiêu trong thoáng chốc, số lần chém phụ thuộc vào cấp độ của Kiếm kĩ (3 giây hồi chiêu/ Sử dụng 5 MANA)Canine : Lướt nhanh theo một khoảng ngắn (7m) phía trước tầm mắt, khoảng cách tuỳ thuộc vào cấp độ của Kiếm kĩ (5 giây hồi chiêu/ Sử dụng 3 MANA)-Trang bị-

Mũ : N/-

Áo giáp : Áo da ( Tân thủ )

Quần : Quần da ( Tân thủ )

Giầy : Giầy da ( Tân thủ )

Tay : N/-

Găng : Găng tay da ( Tân thủ )Điểm chỉ số : 60Kho đồ :

[Kiếm sắt] ( Tân thủ ) [Souls Tracer] [Spirit Tracer] [Vảy của Dark Wither]Trong một khu rừng ở phía Tây của Thành phố Tân thủ, một bóng người nhỏ nhắn đang phi nhanh qua từng ngọn cây, tiêu diệt toàn bộ những con quái cản đường.

Là Rimuru, cậu ta đang trên đường đến khu farm quái tiếp theo, tốc độ được tăng lên thêm 10 điểm, nhưng STA lại không được phát cho phần nào.

Là do yêu cầu của nhiệm vụ :-150 HP

-20 điểm STR/DEFNhiêu đó là đủ để bào hết 60 Điểm chỉ số của Rimuru, 10 vào AGL và STR, 15 vào DEF và HP.

Do không có bất kì trang bị bổ trợ thêm HP nào nên mỗi lần nâng thì cũng chỉ tăng được 4 HP, thế nên giờ là lúc để ghi lại chỉ số của Rimuru :-Dagon (Rimuru)

HP : 160

MANA : 20

MANA RG : 5/3s

DEF : 20

STR : 20

AGL : 60

STA : 40

CRC : 2%

CRD : 152%Cơ bản là như thế, và nhiệm vụ mà Rimuru nhận là :-Tiếp tế-

Col : 500

Vận phẩm nhận được : Tainted Glove

Vật phẩm cần chuyển : 300kg lương thực

Yêu cầu :

-Tối thiểu 150 HP

-Tối thiểu 20 Điểm STR/DEFTainted Glove :

Yêu cầu trang bị :

-Tối thiểu 10 Điểm STR/AGL/STAChỉ số cộng thêm :

5,7 Điểm STR

6,5 điểm AGL/STA-Kĩ năng-Đánh dấu hiệu ứng Damaged lên cơ thể của mục tiêu khi tấn công trúng đích.

Tăng 2% CRC và 5% CRD lên mục tiêu bị đánh dấu, hiệu ứng Damaged chồng lên tối đa 5 tầng và kéo dài 4 giây ( thời gian hiệu ứng không bổ trợ cho nhau)Đó là nhiệm vụ mà Rimuru nhận, tiếp tế lương thực cho một ngôi làng đang trong nạn đói, nói thật là cha nội Kayaba làm chi tiết quá rồi đó.

Bắt một thân một mình vác 300kg tiếp tế cho một cái làng nào đó, đúng ra đây là nhiệm vụ làm theo nhóm, nhưng Rimuru chơi hơi ngu nên nhận luôn.

Và đó là lúc bạn thấy được một Avatar tóc xanh đang vừa vác đồ vừa thở như ch-- à thở hồng hộc.Và thế là hơn 4 ngày trời, 24/24 chạy đi chạy lại, trên tay thì vác hàng đống đồ tiếp tế.

Trong khi người ta đang thám hiểm, cày cấp thì Rimuru lại phải dậm chân tại chỗ, nghĩ nó có cay không chứ !!?

Và hẳn là mọi người đang thắc mắc là không có NPC nào lên tiếng à ?

Vì Rimuru vừa giao tới là phóng đi ngay, đâu có rảnh mà ở lại nghe chứ~~Thật sự nhá, nếu không vì cái [Tainted Glove] và 500 Col thì Rimuru đã không thèm nhận cái nhiệm chết tiệt này đâu !!!

Nhưng tại sao lại là vì cái [Tainted Glove] ư ?

Đơn giản là cậu đang cần thêm các trang bị khác ngoài Vũ khí, thế nên bất kì trang bị nào vào tầm mắt là cậu lôi về ngay, điển hình là cái găng tay này chẳng hạn.[Tainted Glove] thì Rimuru và tác đều khá làm biếng tả nên sẽ dùng ảnh

((Trông nó như thế này))Đeo nó lên, Rimuru cảm thấy cơ thể mình khoẻ hơn, nhẹ hơn và tràn trề sức lực hơn, dù thực tế là Chỉ số do cặp găng tay này cộng vào không nhiều cho lắm.

Thế là cậu phóng đi, chả biết là bản thân sẽ đi đâu nhưng cứ cắm đầu mà chạy đã, phương hướng xác định sau.

Trên đường đi, cậu bắt gặp 2 người chơi, một nam một nữ và là một Cung thủ với một Đỡ đòn đang bị vây bởi một đám Snatcher.

Là lũ quái có hình dạng như một tá dây leo có mồm, ừ thì biết là quái trong mấy game kiểu RPG có ngoại hình khá là dị, nhưng dị tới mức xấu như thế này thì cậu không nuốt nổi nha.

Định là mặc kệ 2 người kia tự sinh tự diệt, nhưng không biết thế lực gì thôi thúc mà Rimuru lại ra tay giúp 2 người kia.

Cậu từ từ đi tới, mỗi bước đi như âm báo tử dành cho đám dây leo đó, lạnh lẽo và chết chóc.Từng đường cắt giáng xuống đám Snatcher, chẻ đôi từng đoạn dây trên cơ thể chúng.

Hai người kia thấy cảnh đó thì chỉ biết câm nín, cơ thể run rẩy, tiêu cự trong đồng tử cũng biến mất, là biểu hiện của việc sợ hãi quá độ.

Rimuru thấy thế thì cảm thấy rất khó hiểu, rõ là đã cứu họ rồi mà, sợ cái gì ấy nhỉ ?Diệt xong đám Snatcher, Col có nhiều thêm một tí và CRC với CRD cũng được tăng thêm chút, nhưng chả thấm được nổi 3% thanh EXP nữa.

Thế nhưng nó không quan trọng, tâm điểm ở đây là biểu cảm của hai người chơi kia, rốt cuộc thì họ sợ cái quái gì mới được, cậu diệt sạch quái rồi mà !!?-"..."

...

Tất cả chỉ là một mảng tĩnh lặng.

...

Rồi sao đây ?

Cứ nhìn nhau thế này à !!?-'Này hai người, quái bị diệt hết rồi đấy, đờ người làm cái gì ?'Hai người kia như hồi thần lại, sau đó là giật thót rồi trực tiếp ngất xỉu.....Ủa vậy là sao ?-'Phiền thật sự, có nên vứt quách bọn này ở đây luôn không ?'Rimuru bắt đầu gằn giọng mà tự hỏi bản thân mình, trên trán của Avatar bắt đầu hằn lên vài đường gân xanh, cậu thật sự rất cáu với hai người này.

Nhưng câu trả lời vẫn vang lên trong đầu, một giọng nói nào đó bất thình linh xuất hiện trong đầu cậu rồi bảo cậu vác họ về Thành phố Tân thủ.Giọng nói đó là sao nhỉ ?

Rốt cuộc nó là cái thứ gì chứ ?Tự hỏi bản thân, song Rimuru vẫn bất đắc dĩ mà vác họ lên.

Tay mò vào trong cổ áo rồi moi ra một sợi dây chuyền, điểm nổi bật là viên pha lê với các hoạ tiết lạ mắt.

((Thực tế các loại Pha lê trong SAO không có nhỏ tới mức làm được một sợi dây chuyền đâu.

Tác lấy ảnh này vì đơn giản là tác thích thế =>))-'Dịch chuyển, Thành phố Tân thủ !!'Rimuru hô lớn, viên pha như bắt được âm thanh mà loé lên nhiều tia sáng, từ từ bao trùm lấy cơ thể của cậu và hai người kia.

Ánh sáng từ từ mờ dần, và nhanh chóng vụt đi, để lại hàng tá ánh mắt nhìn vào cậu.-'(Lại thế rồi, bộ người nào đó Cấp 23 là bất thường hay gì ?)'Có vẻ Rimuru không chú ý, nhưng Cấp độ trung bình của 9788 người chỉ có 4.....Vậy nên Cấp 23 là quá mực vô lý, không dừng lại ở đó, những ánh mắt dàn chuyển sang hai người đang bất tỉnh trên lưng cậu.

Chốt hạ, là một tin đồn chắc chắn là thất thiệt từ một thằng săn tin vớ vẩn nào đó.-'Anou....Cho tôi hỏi có nhà trọ nào gần đây không ?'Âm thanh rất trong trẻo và có phần giống với giọng trẻ con, nhưng vô tình lại toả ra một áp lực khủng khiếp lên những người đang nhìn cậu.

Sau đó thì họ cũng hồi thần mà chỉ cho Rimuru đến nhà trọ gần nhất.

Tiến nhanh vòng phòng trọ, không để tiếp tân nói câu nào cả.-'Cho tôi phòng hai người, hai giường đơn.

Trả phòng vào đầu giờ chiều hôm nay.

Tiền đây, khỏi thói'Xong một tràng thì cậu bỏ lên tầng ngay, thực tế cái giá 900 Col một đêm cũng kha khá chát, nhưng với Rimuru thì không, sau đó cậu rời đi trong sự ngỡ ngàng của mọi người.Sau đó, cậu rảo bước trên khu phố nhộn nhịp, phần lớn đều là các Tân thủ và NPC, nhưng chung quy thì vẫn huyên náo mà, phải không ?

Hoặc đó là những thứ mà Rimuru nghĩ, vì cứ ai nhìn thấy cậu là run rẩy hẳn, cơ thể đổ đầy mồ hôi và đồng tử co rút lại.

Nhiều lúc muốn tới hỏi chuyện nhưng cậu tiến một bước thì họ lùi tận chục bước, hết cách nên cậu chọn từ bỏ.-"Là hắn đấy"

-"Ừ, đúng hệt như mô tả"

-"Lúc nãy tên đó còn định tiếp cận tao đó mày"

-"Hắn ở đây làm gì chứ ?"

-"Có khi tính PK ở đây luôn đấy"

-"Gái xinh quá m--"

-"Lạc đề rồi cha!!"

.....Có vẻ việc này không để Rimuru từ bỏ rồi, thường thì mấy cái vấn đề nào đó mà càng nhức nhói thì nó lại càng thích bâu vào cậu, như cái này chằng hạn ?Mà nói thật thì mấy cái tiếng bàn tán này thật sự rất là nhức đầu, bộ hai mặt một lời khó lắm hả !!?Thế rồi, Rimuru, hay đúng hơn là cái Avatar tên Dagon lao tới nắm cổ tên nói nhiều nhất.-'Mấy cái tin đồn là sao nhỉ~~?'Bất ngờ cùng sợ hãi, hắn cứ ú ớ không ra tiếng, làm lãng phí kha khá thời gian của Rimuru.

Dù thực tế nãy giờ hắn là tên lắm mồm nhất và hình như là cả cuộc đời hắn chỉ làm duy nhất việc nói.-'Nào nào, rốt cuộc mấy cái tin đồn chết tiệt này là sao, trả lời đi nào, Diavida'Cố ý gọi thẳng tên của người trước mặt, Rimuru hoàn toàn dồn hết mọi trách nhiệm cho tên này, đẩy hắn vào thế cực kì bí bách.-"Này tên [Dao báo Tử] kia !

Đừng tưởng đây là khu an toàn thì muốn làm gì thì làm !!"

Âm thanh từ ai đó vang lên, như muốn cứu tên bị Rimuru nắm cổ mà kéo hết sự chú ý sang,.Tên đó khá cao lớn và vai u bắp thịt, trên lưng vác theo một cây rìu chiến, nhưng cũng chỉ có thế ?

Trang bị tòm hàng Tân thủ, Cấp thì mới có 5, yếu nhớt, nhưng đó không phải vấn đề chính, cái chính ở đây là....Dao báo Tử ?

Cái vẹo gì thế ?

Tự dưng mấy người này né cậu như né tà, chỉ mới "nhẹ nhàng" tìm cách hỏi chuyện thôi mà làm như cậu là sát nhân chẳng bằng ?-"[Dao báo Tử] là ai cơ ?

Ở đây chẳng có ai có tên như thế cả.

Còn bọn bây nữa...nếu rảnh tới mức có thể đứng đây để bàn tán to nhỏ....thì sao không để ta giúp cho "đăng xuất" sớm nhỉ~~?'Nhẹ nhàng, âm thanh trong trẻo vang lên, cứ như một tiếng hát ru nào đó.Tuy nhiên, nó thật sự giống với hai từ "Báo tử" trong cái tên mà tên kia gán lên cậu.

Đáy mắt Rimuru không chút dao động, một tảng băng tĩnh lặng.Một Rimuru bình tĩnh và vô cảm, là một Rimuru chết chóc và tàn nhẫn.Dù thực tế là Rimuru chỉ cố toả ra cái Aura vô cảm thôi, chứ trong tâm vẫn đang tự hỏi là lũ này bị vì vậy và hằng hà sa số câu hỏi khác.Mấy lời bàn tán xung quanh tắt hẳn đi, những lời miệt thị cũng từ từ lắng xuống.Còn cái tên kia nữa, nãy mới hùng hồn sổ ra được một câu thì giờ lại im bặt, cơ thể run lẩy bẩy sau khi nghe thấy câu nói của Rimuru.....Rôt cuộc thì Rimuru ta đây làm gì bọn bây hả, có cần sợ thế không !!??!!??Gào thét trong lòng, song Rimuru vẫn không quên đánh giá xung quanh.....ờm.....khá yên tĩnh chăng ?Với cái không gian này thì Rimuru đang nghe thấy tiếng tim đập của chính mình, nghe rõ một cây kim rơi xuống nền đất, nói chung là rất yên tĩnh.-'Nào nào~~chẳng phải lúc nãy bọn bây đang bàn tán rất sôi nổi sao ?'Nở nụ cười nhẹ, một nụ cười đẹp tựa ánh nắng mai (dù đang là giờ chiều).Tuy nhiên ở trong đôi mắt đó, lại không chứa một cảm xúc nào cả, chỉ có sự tàn nhẫn và chết chóc trong đó.-'Ta không rảnh quản mấy cái tin đồn vớ vẩn đâu.

Bọn bây thích bàn tán thì cứ việc, ta đi trước'Nói rồi, không nhanh không chậm, Rimuru trực tiếp biến mất trong sự bất ngờ của những người chơi xung quanh.Nói là biến mất, nhưng thực tế Rimuru chỉ đơn giản là phóng đi nhanh hết cở thôi.

Cách biệt về chỉ số và Cấp độ dẫn đến khoảng cách lớn về khả năng nắm bắt tốc độ, một hệ thống không hề công bằng chút nào.Tin đồn về Rimuru thực ra rất đơn giản, chỉ là một tên săn tin vớ vẩn bắt gặp cảnh Rimuru chất xác của đám Wither thành một núi rồi ngồi trên đó, ánh mắt không một chút cảm xúc.Tên săn tin đó phóng đại mọi việc lên quá mức chỉ vì một chút Col và danh tiếng hư ảo.Nào là Rimuru tàn nhẫn cắt đầu của một người chơi.

Nào là Rimuru bắt những người chơi khác cống nạp 70% Col kiếm được và giao nộp vật phẩm hiếm nếu có. (Đã lược đi 20 tin đồn khác)Toàn mấy cái tin đồn vớ vẩn, Rimuru đọc được trên [Báo Tân thủ] thì đen mặt, trán đầy gân xanh, mắt thì nổi đầy tơ máu.Chicken, cái tên săn tin chết tiệt dám đồn bậy về Rimuru, để xem cậu có cho hắn đăng xuất sớm không.Nhưng đó là chuyện của ngày mai cơ, tầm giờ chiều này thì nên tìm phòng trọ qua đêm.Nhưng đó là ai chứ không phải Rimuru, cậu chọn ngay cách ngủ trên cây.

Ừ, là trên cây đấy...Nếu có ai hỏi Rimuru sao lại làm thế thì rất đơn giản, cậu lười a~Mà cũng do một phần là cậu khá tự tin, ai lại đủ khả năng để mà PK với cậu, dù là đang ngủ chứ ?Và ai lại đủ khả năng để tấn công xuyên qua được {Aegis} của cậu chứ hả ? {Aegis} là một -Kiếm kĩ- mới của Rimuru, có thể dịch ra theo chức năng của nó là {Huyễn Thuẫn}Rimuru nhận được -Kiếm kĩ- này thông qua một Side Quest mà cậu nhận trong lúc làm nhiệm vụ tiếp tế.Side Quest đó yêu cầu gì thì Rimuru hay tác đều không muốn nói về nó.

Đau khổ, tuyệt vọng là hai cụm từ duy nhất để miêu tả cảm giác khi làm nhiệm vụ đó....Mà thôi, trở lại với {Aegis} nào.{Aegis} : Triệu hồi lá chắn hình cầu trong bán kính 1,6m lấy bản thân làm tâm.

Chặn đứng hoàn toàn mọi sát thương đến.

Độ bền bằng 200% HP tối đa của người sử dụng.

Tái tạo 5% Độ bền {Aegis} mỗi 2 giây.

Tăng thêm 0,3% Độ bền tối đa cho mỗi phát đánh trúng đích.

Khả dụng khi Độ bền trên 20% (5s hồi chiêu/ Sử dụng 1 MANA mỗi giây)Với hiện tại Rimuru đang có 160 HP, phần tăng thêm hiện là 15,3%, tức là Độ bền của {Aegis} là bằng 215,3% HP tối đa của Rimuru.

Tức là cái {Aegis} có Độ bền là xấp xỉ 348 và hồi lại cũng xấp xỉ là 18.Chung quy lại, {Aegis} là một -Kiếm kĩ- mang lại cảm giác an toàn tuyệt đối, miễn là Độ bền vẫn còn và bạn vẫn dư dả MANA, vậy thôi.Mà nói thật thì lượng MANA ít ỏi của Rimuru hiện tại khá là khó để duy trì {Aegis} lâu dài, chỉ có 20 MANA mà phải chi ra để dùng {Dash}, {Slice} và cả -Kiếm kĩ- mới là {Aegis} nữa.

TỐN KÉM QUÁ !!!!!!Cơ mà vẫn phải cắn răng mà chịu, ai biểu bá quá làm chi, bị nerf ngầm là phải rồi.

...

...

...

Sáng hôm sau, thật ra là còn chưa thấy Mặt Trời ở đâu nữa, mới có hơn 4 giờ sáng thôi.

Rimuru choàng mình tỉnh dậy, rút [Souls Tracer] mà thô bạo ném thẳng vào khoảng không trước mặt.Con dao bay tới rồi đâm xuyên qua cái cây xấu số phía sau.

Lưỡi dao dần xuất hiện nhiều làn khói.Rồi sau đó, là hình ảnh một người đàn ông bặm trợn đang bị bị một con dao găm ghim thẳng vào một thân cây, phần vai hoàn toàn nát vụn.

Về phía Rimuru, vừa ném con dao kia thì cũng từ từ mà theo sau, từng tiếng bước chân lãnh lẽo trong khu rừng tăm tối như âm báo tử liên hồi với tên kia.-"Ặc......a....a........"

Tên đó cứu ú ớ không ra tiếng.

Cả cơ thể run bần bật, đồng tử co rút đến cực hạn, chỉ thiếu điều chút nữa là ngất đi vì sợ hãi.Rimuru thì vẫn ung dung mà nhàn nhã tiến đến gần tên bặm trợn kia.

Gương mặt nở một nụ cười nhẹ nhàng, trong trong đó chỉ toàn là chết chóc.-'Đã có ai nói với mày rằng....Đánh lén lúc người ta ngủ là xấu lắm à~?'Mặc kệ những tiếng rên rỉ của tên đó, Rimuru ngồi xuống cạnh hắn, trên mặt đã dừng hẳn nụ cười, chỉ còn là ánh mắt lãnh lẽo và chết chóc đó.-'Để tao nói cho nghe nhé, nếu mày đủ tỉnh để phục kích tao vào lúc tờ mờ sáng như thế này, thì để tao cho mày tỉnh ngủ hẳn nhé ?'Nói rồi, Rimuru rút con dao găm còn lại ra.

Hiệu ứng Rust vẫn luôn được duy trì và số tầng tăng dần đều do [Souls Tracer] đang trực tiếp cắm thẳng vào vai hắn, ghì chặt hắn trên thân cây.Cầm trên tay [Spirit Tracer], Rimuru cứ dùng lưỡi dao sắt nhọn và miết qua phần da của hắn.

Rimuru chọn không đâm xuống, như thế thì hắn lại chết nhanh quá.-'Mày biết không, à, tao không nói thì sao mà biết nhỉ.

Tao đã luôn muốn thực hành việc tra tấn đó~~Đây là một cơ hội lớn để tao thoả mãn được nỗi tò mò bấy lâu đấy~~'Giọng nói trong trẻo như trẻ con, nhưng mỗi câu từ lại mang đến cảm giác tàn nhẫn và ngộp thở đến lại.Tên kia thì trực tiếp ngất đi, để lại Rimuru đang vui vì vừa diễn rất đạt.-'Anh zai ơi, mới hù tí thôi mà sao nằm sải lai rồi....alo....Tch, thôi kệ cha thằng này ở đây vậy'Nói rồi cậu thô bạo rút com dao trên vai tên kia, tên đó cũng vì thế mà trượt dài xuống nền đất.Rồi sao ?

Muốn Rimuru cứu tên đó à ?

Mơ đi nha, cậu đâu có tốt bụng như thế đâu ?Thế là Rimuru rời đi, để lại một tên bặm trợn nằm lẻ loi ở trong cánh rừng tăm tối, hắn sau đó bị một đàn sói xé xác.

Cả cơ thể tan biến thành những hạt nguyên tử rồi hoà tan vào không gian, trực tiếp kết thúc mạng sống của hắn.Tờ mờ sáng, Rimuru vẫn đang nán lại Thành phó Tân thủ để bảo dưỡng lại vũ khí, chúng mất quá nhiều Độ bền thông qua mấy lần farm Cấp rồi, xài nữa là gãy đấy.*cạch*

-"Yo nhóc con !

Biết đi từ cửa chính rồi à~?"

-'Do ai đó đóng hết cửa sổ ấy chứ.

Bảo dưỡng tới đâu rồi ?"

-"Không cần lạnh nhạt thế đâu nhóc, nhưng mà bảo dưỡng xong rồi này, 2 đồng vàng và 500 Col nhá~ ặc"Vừa thấy cặp dao găm trên bàn, Rimuru đã nhanh chóng thanh toán.....một cách khá cục súc.500 Col thì chuyển qua bằng việc trao đổi.Còn 2 đồng vàng thì quăng thẳng vào cái mặt cợt nhả gợi đòn của ông thợ rèn...Thanh Độ bền của cặp dao găm đã đầy lại, nghĩa là Rimuru lại tiếp tục có thể lên cấp, nhưng đó là chuyện tương lai.Hôm nay là một ngày rất đặc biệt, một người chơi có tên là Diabel và Party của anh ta đã tìm được nó...Phòng Boss tầng 1.Khu vực mà anh ta phổ biến lại toàn bộ thông tin của con Boss là ở một nhà hát ngoài trời cũ kĩ, rêu bám đầy ở các bậc thềm mà người ta gọi là "ghế" ngồi.

Vết nứt thì ở khắp nơi.Cậu cũng gặp lại 2 người chơi mà cậu quen mặt, Asuna và Kirito.Ở trung tâm của khu tập họp, Diabel đang diễn văn rất chi là hùng hồn, nhưng theo trực giác của Rimuru thì khả năng cao cậu ta sẽ chết trong trận này.-"Hẳn mọi người đã biết rồi, hầu như mọi thông tin của Boss tầng 1 Illfang the Kobold Lord đều ở trong cuốn Sổ tay Tân thủ này rồi.

Nhưng có một thay đổi đáng chú ý được người săn tin hàng đầu trong ngành là [Chuột nhắt] cung cấp"-"Là số thanh HP của Illfang bị giảm đi từ 5 trong bản Beta-Test xuống chỉ còn 4, nghĩa là chúng ta sẽ có thể đánh bại nó nhanh hơn.

Cuối cùng khi thanh HP cuối cùng xuống mức đỏ, nó sẽ sử dụng thanh Nodachi, mọi người phải cẩn thận với nó đấy"Kết thúc buổi diễn văn của anh ta, hàng loạt tiếng vỗ tay vang lên làm Rimuru bất giác mà bịt tai lại, ồn chết đi được.-"Chúng ta sẽ tập kết lần nữa vào trưa ngày mai, trước đó hãy lập các đội với tổi thiểu 2 thành viên nhé"Nghe đến đó Rimuru thì đã đứng dậy rồi đi khỏi đó, lập nhóm với những người này đơn giản là cản chân cậu thôi, tránh dây dưa là tốt nhất.Rimuru vừa rời đi thì một đống phiền phức ập tới chỗ họp kia, một thanh niên tóc cam nào đó đang làm loạn.

Cậu không rảnh quản nên cũng kệ.Thế là tối hôm đó, trong lúc mọi người đang tiệc tùng thì Rimuru đang tất bật sửa sang lại các trang bị của bản thân.Chăm chút cho từng trang bị một, rèn lại các trang bị để tìm kiếm Chỉ số Cộng thêm phù hợp...Tờ mờ sáng, buổi tập họp sớm hơn dự định rất nhiều, Diabel dẫn đầu đoàn người tiến về Labyrinth tầng 1.

Điểm đến chính là tận cùng của Labyrinth đó, phòng Boss tầng đầu tiên.Trên đường đi, đoàn người gặp kha khá trở ngại đến từ lũ Kobold, chúng có sức mạnh vượt quá sức tưởng tượng của bọn họ.Tấn công thì không quyên nổi lớp giáp, ăn một phát đánh thì HP tụt xuống mức đỏ....Thế là báo hại anh Rimuru phải gánh hết, dẫn đầu thì Diabel cũng nhượng lại cho cậu luôn.Về việc sức mạnh của lũ Kobold gia tăng đột biết so với những thông tin được cung cấp thì cũng do Rimuru mà ra.Các Labyrinth tự điều chỉnh độ khó phù hợp với Cấp độ trung bình của tổng số người chơi.Trong khi những người khác thì tầm Cấp 4 tới 7, thì Rimuru là 23....Đó là lí do tại sao cái Labyrinth này lại có độ khó đột biến như thế này, chung quy là do Rimuru mà ra nên cậu phải gánh.Một hồi lâu sau, nhóm chinh phạt đã đến trước một cánh cửa, cảnh cửa của phán quyết.1-Chinh phạt thành công và lên tầng 2.

2-Chinh phạt thất bại rồi tất cả cùng chết.Chỉ có hai tình huống duy nhất, tầm này thì chỉ có Rimuru là sở hữu Pha lê Dịch chuyển thôi.

Thấy kèo không thơm là cậu dọt đi liền.Và rồi, Diabel vận sức đẩy cảnh cửa, mở ra trận chiến quy lớn đầu tiên trong Sword Art Online....

====================-"Đội E tiếp tục giữ vững thế trận !!

Đội D tiếp tục sử dụng {Heal} đi, ai cạn MANA thì lùi về sau ngay !!

Đội B tiếp tục kìm chân lũ Kobold !!

Dagon !!

Đừng có tự lao lên nữa !!

Đội C tiếp tục duy trì {Lock-Down} lên con Boss !!

Đội A cố gắng gây nhiều sát thương nhất đi !!

Tôi nói cậu đừng có lao lên nữa !!

..."

Là Diabel, anh ta chỉ huy rất tốt thế trận và phối hợp các đội rất tốt.

À thì chỉ có điều là anh ta không quản nổi một cậu chàng tóc xanh nào đó thôi.Rimuru thì tất nhiên là chém giết liên tục rồi, lượng Độ bền Nổ sung cho {Aegis} cũng được đà mà tăng dần đều a~Thế trận hiện tại đang kiểm soát rất tốt con Boss và đám lâu la xung quanh.

Đội A tập trung gây sát thương khi con Boss đang bị kiềm hãm.Đội B tập trung cầm chân lũ Kobold lâu la.Đội C liên tục dùng {Lock-Down} để giảm tốc độ di chuyển của con Boss.Đội D liên tục sử dụng {Heal} để hồi phục cho đội tank.Đội E thay phiên dùng {Taunt} để khiêu khích con Boss liên tục.Rimuru thì tự do hoạt động, làm gì kệ cậu ta.Qua tất lâu, con Illfang liên tục bị vờn tới lúc thanh HP cuối cùng xuống mức đỏ.Nó gầm lên một tiếng, đau đớn có, tức giận có, chết chóc có.Nó ném đi cái khiên vướng víu, quẳng đi cây rìu nặng nề trong tay.Đưa tay ra sau, nó rút thanh Nodachi đã gi--Khoan đã, đó đâu phải Nodachi, LÀ TALWAR !!!Diabel không biết điều này, tự thân lao lên trước rồi gồng -Kiếm kĩ- đặc trưng của bản thân, anh tã không giấu ý định muốn lấy vật phẩm Last-Hit.Kirito thì rõ ràng đã nhận ra, cơ chế này khác toàn này với bản Beta-Test nên liền quát lên.-"DIABEL !!!

NÓ KHÔNG PHẢI NODACHI !!!!

NÓ LÀ TALWAR !!!"

Đã không còn kịp nữa, con Illfang nhảy lên rồi bật qua lại trên trần nhà, cuối cùng nó lao xuống rồi chém vào người Diabel...Anh ta bị đánh văng ra xa, thanh HP bị rút đi nhanh chóng, không đợi ai kịp phản ứng, cơ thể anh ta tan ra thành những hạt nguyên tử rồi hoà vào không gian...Rimuru, hay Dagon là người phản ứng nhanh nhất, nhanh chóng lao tới rồi chém vào phát vào bụng của Illfang.Các đội khác, Kirito và Asuna thấy thế thì liền sốc lại tinh thần, quyền chỉ huy nhượng lại cho một anh zai cao to đen nhưng không hôi tên Agil.-"Đừng cố bao vây nó, tránh để nó sử dụng chiêu có sát thương vùng !!"

Nhưng giờ thì có chỉ huy hay không cũng chả quan trọng...Vì con Illfang giờ đây đang bị 3 người phối hợp tấn công.Dagon, hay Rimuru liên tục tấn công vào các điểm trọng yếu.Kirito liên tục đỡ và chặn đứng các đòn tấn công.Asuna thì phối hợp với Kirito và liên tục gây sát thương.Sau cùng, Kirito dùng thanh kiếm của mình chém một phát vào phần bụng dưới rồi vận sức kéo nhát chém đó lên tận đầu của con Boss.Cơ thể nó phát sáng, rồi cả cơ thể tan ra thành các nguyên tử rồi biến mất, để lại dòng chữ "Congratulations" to tướng.Xong việc, Rimuru rời đi ngay, sau đó lại tiếc nuối khi nghe thấy việc Kirito đã ngầu như thế nào khi tự biến mình thành một Beaters...Rimuru ước gì mình ở đó để hóng chuyện....Thân gửi,

DagonHoàn thành chap : 20:59-6/1/2024

Đăng chap (FB) : 21:05-6/1/2023

Đăng chap (wattpad) : 21:15-6/1/2024
 
Back
Top Bottom