Tâm Linh Ri và Cuộc Sống Quỷ Dị

Ri Và Cuộc Sống Quỷ Dị
Ngày Đen Đủi


17:31 PmThứ 7 Tiếng gọi điện thoại liên tục vang lên, nhưng không thấy ai đáp lại "Tôi không liên lạc được với cậu ấy, đã gọi 6 cuộc rồi nhưng không thấy trả lời !"

"Cậu ta đã đánh với các anh chị khóa trên rồi đi đâu đó.

Cứ tưởng là về nhà rồi nhưng lại chẳng thấy ai !"

Trước nhà của Rimuru lúc này có 4 nữ và 3 nam Họ đến tìm Rimuru nhưng chẳng thấy ai ở nhà "Gọi điện không thấy nghe máy, nhắn tin không trả lời !"

Họ đã chờ hơn nữa tiếng rồi, tất cả đều đang mất kiên nhẫn"Vốn dĩ là đến rủ cậu ta đi ăn, nhưng có lẽ lại bận gì đó rồi !"

"Nghe tin cậu ra sắp quay về quê nhà nên tới đây làm buổi lễ chia tay thế đ*o nào mà lại không thấy ai ở nhà ."

".........

"Họ đang bàn với nhau về việc không thấy Rimuru đâu "Theo như tôi nhớ, sau khi cậu ta bón hành cho các anh chị khóa trên thì đã đi taxi về nhà rồi !"

"Ừ!

Có lẽ chúng ta nên chờ thêm một chút nữa đi ." *

*

*

Ngay lúc này trời bỗng dưng đỗ cơn mưa lớn

Rimuru đang ngơ ngác nhìn xung quanh

Cậu nhớ mình đã gọi taxi và bảo tài xế đưa mình về nhà.

Lúc nãy mệt quá nên cậu đã ngủ quên trên xe

Khi tỉnh dậy thì tài xế đã mất tích

Đã vậy, lại còn đậu xe ở công trường bỏ hoang nữa chứ

Rimuru thầm nhũ là sẽ cho tên tài xế đó một đánh giá kém

Một người đàn ông mặt bộ vest lịch lãm đang đứng phía trước mặt cậu.

Mái tóc bạc, cùng bộ râu dài.

Ông ta nhìn như một doanh nhân trong rất tri thức

Ông ta là Mộ Dung Minh là cha của cái tên mà cậu đã đánh trước kia

"Ta có nhiều chuyện cần nói với nhóc lắm đó.

Từ hồi nhóc đánh con trai ta, còn khiến nó bẻ mặt trước rất nhiều người.

Có nhiều người vì vậy mà trêu chọc nó không thương tiếc,...

Nó chỉ yêu cầu ta làm một việc thôi, vì vậy mong cậu hợp tác cho !"

Ông ta nghiêm túc nói

"À ừm thì....

Đây có thể là một sự hiểu lầm đầy tai hại !"

Rimuru tỏ vẽ e ngại

Vài phút sau đó thì hai người lời qua tiếng lại không ai nhường ai

Rimuru cũng muốn tôn trọng và nể mặt ông ta lắm nhưng không thể

"Ông ta cưng chiều thằng con mình quá rồi.

Yêu cầu như vậy cũng muốn mình hợp tác à !"

Rimuru thầm nghĩ

Ngoài lí do đó ra thì chắc chắn vẫn còn nguyên nhân khác.

Có thể là do Vương gia và Mộ Dung gia đã luôn đấu đá lẫn nhau.

Nhờ vào cơ hội này nhằm hạ thấp Vương gia

"Cái lão cáo già này.

Đúng thật là xảo quyệt mà.

Vừa muốn mình xin lỗi tên khốn đó và hạ thấp luôn uy tín của nhà họ Vương, lão đúng là đã có sự chuẩn bị từ trước !"

Rimuru thầm nghĩ và đang lên kế hoạch để thoát khỏi chỗ này

Ngay khi Rimuru định bỏ đi thì lão bỗng dưng di chuyển rất nhanh và đá cậu bay ra xa đâm thẳng vào tòa nhà phía sau

"Đã 9 năm rồi mình không động thủ nhỉ?

Xem ra kĩ năng và sức mạnh giảm đi thật rồi !"

Miệng lão tự nhủ phải rèn luyện lại cơ thể sau vụ này, vì ngày nào cũng ngồi xử lí chuyện công ty, giờ khả năng đã không còn như xưa

!!!

Trời đỗ mưa càng lúc càng to

Tiếng mưa rì rào bên tai khiến cậu cảm thấy khá nhức đầu

"Cái đ*t con mẹ nhà nó.

Mạnh vcl, tay mình bị kẹt rồi !"

Rimuru nằm trong đống đỗ nát, máu chảy ra khá nhiều, đôi mắt cậu lim dim trong rất mệt mỏi

!!!!

Bỗng dưng những kí ức cũ cách đây 3 năm đột nhiên ùa về một cách kì lạ

Đó là vào ngày chủ nhật mát mẻ, khi vừa đi chơi về thì cậu đã bị lôi vào trong nhà

Bà cậu nghĩ rằng là trẻ nhỏ dễ dạy.

Nên đã chỉ dạy rất nhiều thứ khi còn nhỏ, mọi tinh hoa kiến thức của mình từ trước đến nay đều chỉ dạy lại cho cậu....

Đó là những pháp lực cao cấp khó có thứ gì sánh bằng, kiến tạo ma thuật,.....

Vào thời điểm đó, tuy là không hiểu gì cho lắm nhưng vẫn ráng nghe.

Rimuru đã tự luyện tập tại nhà hằng ngày, vì cơ sở vật chất lúc đó còn rất hạn hẹp nên có gì dùng nấy

Mỗi ngày đều lặp lặp lại như vậy cho đến hôm nay

... . . . . . . . . .. .

Khi Rimuru lấy lại bình tĩnh thì đã dùng năng lực của Bất Diệm Hỏa Phượng để tự chữa lành vết thương

"Ông già, tôi sẽ cho ông thấy hết khả năng của mình.

Vì vậy, tôi chỉ có thể nói với ông một điều là “HÃY CẨN THẬN” !

Tôi sẽ không nương tay chỉ vì ông đã già đâu ."

Vừa nói xong thì trên tay Rimuru đã xuất hiện một cái vòng tròn ma thuật, bên trong cái vòng còn có 5 vòng tròn ma thuật khác.

Mỗi cái đều có hình dạng tinh xảo và đặc trưng riêng

Những vòng tròn ma thuật đó đang bắt đầu xoay tròn từng chút một

!!!!!

Những thanh sắt kia bị một lực đẩy rất mạnh đẩy đến chỗ của Mộ Dung Minh

Ông ta tỏ vẽ bất ngờ rồi nhanh tránh đi

Mộ Dung Minh im lặng và rất nghiêm túc.

Thậm chí còn giải phóng ma lực và phản công lại bằng một quyền rất mạnh

"Thằng già khốn nạn này!

Muốn chơi mình thật đây mà !"

Rimuru thầm nghĩ và tạo một bức tường chắn dày gần 5m nhưng vẫn bị đánh vỡ

Miệng cậu không ngừng niệm chú từ nãy giờ và khi kết thúc cũng là lúc hoàn thành xong việc cộng hưởng sức mạnh với các Quỷ Linh và Linh Thú của mình

"?!?!?!?!?!

"Mộ Dung Minh bất ngờ và cảm thấy lạnh sống lưng vì có nhiều thứ sức mạnh không rõ nguồn gốc đang hiện hữu quanh đây.......

Sau một hồi suy nghĩ thì lão quyết định dùng món vũ khí yêu thích của mình, đó là một cây trường thương sắc nhọn

Lão tăng cường các giác quan, cơ bắp của bạn thân lên gấp đôi và rồi nén ma lực vào cây thương

Chứng kiến toàn bộ điều đó, Rimuru không khỏi rùng mình vì sức mạnh của lão già này

"Con m* nó, như vầy có phô trương quá không ?!"

Trong lòng cậu có hơi rén một tí

Cậu tạo một lực hút khủng khiếp để kéo lão về phía những thanh kiếm....

Nhưng ông ta chỉ vung cây thương thôi thì đã thổi bay chúng rồi

".........

"Mọi đợt phản kích của Rimuru đều trở nên vô dụng với lão, cậu bị dồn vào chân tường và bị thương không nhẹ

Thấy vậy, Rimuru tua lại 5 phút trước đó nhờ vào năng lực thời gian của Willow, nhờ vào đó mà biết được nên làm gì kế tiếp

"Mọi chuyển động của lão mình thấy rất rõ, không những nhanh nhẹn và còn rất khéo léo nữa !"

Cậu thầm nghĩ.......

Sau đó lại tạo ra rất nhiều con mộc long từ dưới đất và cho nó đuổi theo để tóm lấy người của Mộ Dung Minh

Tuy ông ta rất nhanh nhẹn nhưng cuối cùng vẫn bị tóm Ông ta đã vùng vẫy hết sức để thoát ra nhưng số lượng của chúng là quá đông"Suy cho cùng thì ông chắc cũng không ngờ tới trường hợp này đâu nhỉ ?"

Tay Rimuru chạm vào cây thương của Mộ Dung Minh và mỉm cười nham hiểm

Cậu nhắm đến vũ khí của lão và tua nhanh thời gian nhằm biến nó trở nên cũ kĩ, rỉ sét đi theo thời gian

1s2s.... ....

485 ngày

..... ......

930 ngày ...... .......

Thấy tình hình dần xấu đi thì Mộ Dung Minh lại bộc phát một ngưỡng sức mạnh cực lớn và thoát khỏi sự giam cầm của Rimuru....

Khi thấy cây thương đã bị hủy hoại nặng như vậy thì lão vẫn quyết định cường hóa nó và dùng hết sức phóng thẳng về hướng Rimuru

Thấy thế, cậu tạo rào chắn nhưng vẫn bị đánh thủng, thậm chí còn bị đánh bậc ra xa và tay trái có lẽ đã mém gãy

Cậu cười khẻ rồi trốn vào cổng không gian phía sau

"Cái đó là......

Năng lực hệ không gian, lúc nãy là năng lực thời gian nhỉ ?

Toàn là những năng lực hiếm thấy !"

Mộ Dung Minh thầm nghĩ

"Hửm!

Âm thanh này là.....?"

Những âm thanh gào thét không ngừng vang lên một cách bất ngờTừ trong bóng tối lại xuất hiện rất nhiều Quỷ, theo ước tính của Mộ Dung Minh thì có hơn 100 con ở đây

Tsk.....

"Chậc!

Từ lúc nào mà trường Sören đã đào tạo ra được một con quái vật như này vậy ?"

Lão thầm nghĩ, nhưng ngay vào lúc đó thì bỗng nhiên căn bệnh cũ lại tái phát

Mặc cho căn bệnh cũ tái phát nhưng lão vẫn còn đánh rất hăng, không hề yếu thế

"Haaah!

Cho đến những giây phút cuối cùng mà ông trời vẫn đứng về phía của tôi đây.

May mắn vẫn luôn mỉm cười với tôi mà.

Nhìn thấy chưa hả ông già ?"

Rimuru phấn khích nói.

Nhưng vài phút sau thì cậu lại rất kinh ngạc khi đã dùng hơn 100 con Quỷ mà vẫn không khiến ông ta kiệt sức hoàn toàn

Những con Quỷ xung quanh đồng loạt lao đến nhằm kìm chân ông ta....

Ở phía trên cao thì Rimuru đã dùng triển khai với 100% sức mạnh, thậm chí còn có thuộc tính hỏa và lôi trong đó

Cậu hạn chế mọi chuyển động của ông ta bằng nhiều con Quỷ khác nhau.

Khiến ông ta mất cảnh giác mà ăn một đòn rất mạnh "CHẾT CMM ĐI NHÉ, LÃO GIÀ !"

Vụ nổ lớn xảy ra và để lại một cái hố lớn trên mặt đất

Rimuru vốn đã cay cú lão già này ngay từ lúc đầu và giờ cậu đang rất phấn khích vì hạ được lão Cậu đã hy sinh luôn mấy con Quỷ kia.

Ngoài ra thì cũng được ghim thẳng xuống đất mỗi một chỗ khác nhau nhầm tạo kết giới cách âm.....

Rimuru biết lão ta vẫn chưa chết, mà chỉ nằm bất tỉnh và bị thương nặng thôi

Cậu cũng không có ý định giết lão, mà chỉ xóa kí ức về những gì đã xảy ra từ nãy giờ thôi

........ ......... .. .. . .

Rimuru rời đi, khi về đến nhà thì khắp người đau nhức, ê ẩm, thậm chí còn ho ra máu

Cậu nghĩ mình đã đi quá giới hạn cho phép, quá nhiều sức mạnh dồn vào cơ thể khiến nó thích ứng không kịp và nhém tí nữa là toang

Qua ngày hôm sau

Cậu đã phải nghĩ học với lí do bệnh để ở nhà bồi bổ cơ thể, theo như ước tính thì cậu sẽ khỏe lại trong nay mai

"Ngày đó sắp tới rồi !"

Cậu cần phải nhanh chóng khỏe lại để còn làm một vài việc quan trọng
 
Ri Và Cuộc Sống Quỷ Dị
Thảm Họa P1


Rimuru đã mất gần 4 ngày để hồi phục vết thương cũ của mình.

Cũng may là không để lại sẹoTheo như thông tin mà cậu nhận được từ nhà trường thì sẽ có một giải đấu giữa các trường với nhau.

Nó sẽ được tổ chức sau 2 tuần nữa Nhưng Rimuru giờ đây chỉ có thể ngồi ngoài....

Cậu sẽ quay về nhà sau 2 ngày nữaChuyến đi trải nghiệm này khiến cậu thu hoạch được một mớ kiến thức mới....

Chúng đều rất hữu ích và rất đáng vói công sức mà cậu bỏ raNhưng trước khi quay về thì cậu cần phải chọn quà sinh nhật mang về cho mấy thằng bạn chí cốt mình Đang mơ tưởng thì Rimuru đã bị V.

Tử Nặc cắt ngang "Tôi có nhiều chuyện cần phải nói với cậu lắm đó.

Ăn không ngồi rồi đi đánh nhau, cũng may là còn sống !"

"Tôi có kế hoạch trốn thoát mà.

Không cần phải lo......

" V.

Tử Nặc cáu gắt nói Cô không ngờ Mộ Dung Minh đã ra mặt và gây nên thương tích cho bạn mình !!!

Rimuru cười tươi, và nhớ lại ngày hôm đó rồi từ từ nói: "Việc tôi kết hợp sức mạnh của mình với 3 Linh Thú và 9 Quỷ Linh lại với nhau là sự thật.......

Nhưng thật ra vẫn còn một con Quỷ nữa và tôi đã dấu nó đi.

Nếu bị hạ thì nó sẽ là con át chủ bài cuối cùng !"

"Nói như vậy có nghĩa là....

Cậu có đến 10 Quỷ Linh à ?

Điều đó làm tôi khá bất ngờ đó ?"

"Phải nói sao đây nhỉ ?

Giải thích thì dài dòng vcl.

Mà thôi bỏ qua đi.

Hay là chúng ta đi ăn đi ."

Hai người rời khỏi nhà.

Đi đến mấy cái quầy hàng trên phố V.

Tử Nặc phải thừa nhận là Rimuru rất hiểu mình....

Cô thích cái cách hài hước và có chút ngớ ngẫn, vô tri của cậu...

Đôi lúc rất phiền nhưng lại khá vui "À phải rồi....

Cậu có muốn tham gia phi vụ cuối cùng trước khi về nhà không ?"

"Là làm méo gì nữa ?"

Khi cô vừa mới bắt đầu giải thích về chuyến đi chơi thì đã bị Rimuru ngăn lại "Thôi.

Mệt lắm!

Tôi muốn ở nhà nghĩ ngơi trong khoảng thời gian này.

Về chuyến đi chơi thì nếu có gì đó cần giúp đỡ thì gọi tôi đến nhá.

Tôi không ngại đâu !"

Rimuru tự tin nói và đưa cho cô ấy một cái vòng tay"Ok.

Nếu bạn nói vậy thì tôi đành nghe theo thôi !"¶¶¶2 ngày sau 20:03 PmHiện giờ V.

Tử Nặc đang trong tình trạng đuối sức và rất mệt.

Cô vừa mệt mỏi vừa khát nước.

Cơ thể rã rời chẳng nhúc nhích nổiXung quanh còn có 9 người....

Tất cả họ lập nên phi vụ khám phá rừng sương mù chỉ để thõa mãn tính tò mò Nhưng hiện giờ cả đám đang trốn trong một cái hang....

Họ bị các con Quỷ nơi đây truy đuổi rất gắt gao"Nếu nó phát hiện tất cả chúng ta ở đây thì chắc cả bọn sẽ bị ăn thịt mất !"

"Núp trong này mãi cũng không phải ý hay.

Liều ăn nhiều thôi !"

Trong số họ có cả Delit và Eldelne,....

Tất cả đều đang bị thương Họ không ngờ sẽ đụng độ phải một con Quỷ mạnh như thế ở ngay đây.

Ai cũng đang rất mệt mỏi và không còn nhiều khả năng chiến đấu "Tín hiệu yếu quá.

Thời tiết lại còn rất tệ nữa.

Đợi đội cứu hộ đến được đây thì cả đám chắc đã xanh cỏ rồi !"

Cả đám ngồi trong hang động tối tăm, họ vừa sợ vừa lo lắng cho bản thân Ở trên cao bỗng dưng xuất hiện một con Quỷ Nhện với cái mặt người ở giữa, nó to hơn 3m và mấy cái chân đều rất sắc nhọn.

Nó tấn công một cách bất ngờ khiến tất cả trở tay không kịp "Chúng ta rơi vào trong sân nhà của chúng rồi.

Đáng lẽ mình phải nhận ra điều đó sớm hơn chứ !"

Eldelne thầm nhũ "Biết thế thì mình đã nghe lời cậu ấy.

Nếu chịu ở yên trong nhà thì hay rồi !"

V.

Tử Nặc thầm nhũ và bóp gãy cái vòng tay mình đang đeo Một cột sáng từ bầu trời đêm tối chiếu rọi xuống và phá hủy một nữa cái cái hang "Không ngờ là cô lại dùng nó nhanh đến vậy đấy.

Rời xa tôi đúng là bão tố mà !"

Rimuru nói nhỏ"Hãm l** ít thôi.

Cậu đến là mừng lắm rồi !"

V.

Tử Nặc quát lớn Để đề phòng có gì đó không ổn thì trước đó Rimuru đã đưa cho cô ấy một cái vòng tay, khi gặp nguy hiểm thì chỉ cần phá hủy là cậu sẽ đếnCon Quỷ Nhện kia lao đến với một tốc độ đáng kinh ngạc và chuẩn bị tấn công những người khác Rimuru không muốn dây dưa với mấy chuyện phiền phức này, cậu gọi ra Nữ Quỷ Thiên Phượng và để cô ấy nhanh chóng thanh tẩy con Quỷ Nhện kia Một cột lửa to lớn đã soi sáng cả một khu vực rộng lớn trong đêm tối "Đứng dậy đi, rời khỏi đây nhanh.

Sẽ có nhiều con Quỷ khác nhanh chóng đến đây trong vài phút nữa !"

Rimuru gấp gáp nói Bỗng dưng cậu thấy từ phía xa có rất nhiều xe đang đến đây.

Trên xe còn có huy hiệu của đội tuần đêm "Chúng ta sẽ đi trước.

Những người khác thì sẽ đi cùng với đội tuần đêm về nhé !"

Cậu đỡ V.

Tử Nặc ngồi dậy, rồi dịch chuyển đi trong sự hoang mang, ngỡ ngàng của những người khác Khi quay về thì cũng là lúc mà cậu lên chuyến bay và quay về nhà Hai người chỉ nói vài lời với nhau trước khi tạm biệt nhau ∆∆∆Khi đến sân bay thì điều làm cậu ngạc nhiên hơn nữa đó là không ai ra đón Một chuyến bay rất rất rất dài......

"Đáng lẽ phải có ai đó ra đón mình mới đúng với kịch bản như trong phim chứ ?"

Rimuru tự hỏi và thấy rất thất vọngCho đến khi cậu mất mấy tiếng để về đến nhà thì chuyện làm cậu kinh ngạc hơn nữa là.....

Căn nhà không có ai, không có thứ gì, tối tăm bụi bặm Cho đến khi cậu nhận được tin nhắn thoại là nhà mình đã chuyển đi thì lại rất kinh ngạc "Ơ!

Sao nó lại như thế này nhờ ?"

Theo địa chỉ thì đi taxi mất thêm 3 tiếng đồng hồ để đến nơi.

Nơi đó là một trang trại rộng lớn, cánh đồng lúa và ở phía xa còn có cừu.

Căn nhà cậu đơn sơ theo phong cách thời xưaXung quanh là bãi đất trống và cách đây không xa còn có hàng xóm.

Cô hàng xóm là chị gái xinh xắn, dễ thương kia đã thu hút được sự chú ý của Rimuru Cậu thấy đi một chuyến đi xa như thế là hoàn toàn xứng đáng ¶¶¶¶¶Cũng gần 2 tháng trôi qua Rimuru ngày nào cũng phụ giúp hàng xóm, công việc chính ở nơi đây là trồng lúa và trồng rau,....

Cậu đã liên lạc với chị Haru nhưng không thể, không thấy trả lời Cho đến khi Rimuru quyết định chạy lên thành phố để mua ít đồ thì chuyện làm cậu kinh ngạc hơn nữa đó là......

Những tòa nhà cao tầng đã bị phá hủy, đường xá vắng tanh,.....

Thiệt hại nặng nề không thể tin được "Nơi đây chắc đã xảy ra một trận chiến ác liệt !"

Rimuru thầm nhũ rồi chạy đi, cậu liên lạc với Haru rất nhiều lần nhưng không thấy phản hồi 19:25 PmNgay khi cậu định quay về thì Haru đã từ phía sau đi đến với hàng tá vết thương trên người Hai người ôm lấy nhau và Rimuru bèn hỏi cô việc gì đã xảy ra "Đó là một câu chuyện dài.

Nhóc không nên biết thì tốt hơn !"

"Ai đã khiến chị ra nông nổi này vậy ?"

"Là do bọn người của hội Hắc Bình Minh gây ra.

Chúng đã tấn công vào thành phố cách đây hai ngày trước.

Chúng đều là những tên quái vật thật sự.

Nếu có quay về thì hãy cố gắng tránh xa khu vực ngoại ô phía tây.

Nơi đo không an toàn..... !"

Haru vừa run rẫy vừa nói trong lo lắng Rimuru không tin được là mình đã cập nhật tin tức trễ tới vậy.

Bây giờ mới biết chuyện này thì có hơi muộn Cho đến khi một vật thể từ trên cao lao xuống với tốc độ đáng kinh ngạc....

Rimuru tuy đã né được nhưng vẫn chịu không ít sát thương từ đóng gạch vụng bị văng đi "Ta sẽ sử dùng triệt để các bộ phận trên cơ thể các ngươi cho công việc nghiên cứu của mình !"

Giọng nói trầm từ một gã ăn mặc lập dị.

Hắn đội một cái mũ to và dài như các phù thủy, ăn mặc kín đáo với bộ độ đen tuyền chỉ thấy được mỗi cặp mắtHaru nói hắn là No.

5 Jester của Hắc Bình Minh và cũng là kẻ đã trực tiếp gây ra thảm họa tại thành phố này "Chỗ nào cũng có dấu rắn của mày hết vậy !

Tên quái thai này !"

Nói rồi Haru liền chủ động tấm công trước Hai người đánh nhau ngay tại trung tâm thành phố Nhân cơ hội đó Rimuru lại chạy đến khu ngoại ô phía tây, cậu đến rìa thành phố và tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra, lí do chúng nhắm vào nơi đâyRất nhiều cây cối đã bị phá hủy....

Gần vách đá cao có một cái hồ nước nhỏ, nguồn nước rất trong và phát ra ma lực rất lạ, nhưng lại cực kì dồi dào Rimuru tuy ở rất xa nhưng vẫn cảm nhận được....

Ngay khi cậu định tiến lại gần để xem kĩ hơn thì đã bị kéo về phía sau"Nói bé thôi...

" Là trung uy Cody, anh ấy cũng đang bị thương∆∆∆Hơn 30 phút để Cody giải thích cặn kẽ mọi thứ Anh ấy bảo thứ mà Hội Hắc Bình Minh nhắm đến chính là Huyết Mạch phía dưới cái hồ và có một quả trứng dưới đó"Lực lượng quân đội đã được cử đi nhưng tất cả đã thất bại.

Một số kẻ rất mạnh đang ẩn nấp đâu đó trong thành phố.

Hãy cẩn thận !"

"Anh ra nông nổi này chắc cũng do chúng nhỉ ?"

"Vào ngày hôm qua, No.

6 Ludger của Hắc Bình Minh đã cân một lúc ba đội trưởng.

Tuy là hắn đã bị giết nhưng tổn thất bên ta nhận được là rất lớn !"

Cody nhíu mày, khó chịu nóiNói rồi, một cánh tay đặt lên vai của Cody.

Anh cứ tưởng là Rimuru đang an ủi mình, hai hàng nước mắt muốn tuông ra nhưng không thể vì quá xúc động "Anh biết là em có ý tốt nhưng anh vẫn ổn !"

Rimuru khó hiểu nói: "Anh đang nói cái gì vậy ?"

"Ủa ?

Thế đây là tay của khứa nào ?"

Cody nhìn kĩ lại mới thấy, hai cánh tay của Rimuru đang đặt trong túi áo khoác"Thế l*n nào vậy nhờ ???

Vậy đây là tay của ai ?"

Cody quát Rimuru nhìn thấy Arcana đang đứng ở phía sau....

Chưa kịp làm gì thì cậu đã bị tóm lấy cổ rồi ném vào vách đá Cody và Arcana lao vào đánh nhau ngay tại chỗ đóVới võ thuật cùng kĩ năng thuần túy của mình Cody đã tung rất nhiều đòn đánh mạnh vào người Arcana "Con mợ nó.

Lớp da tên này dày quá.

Rất khó làm hắn bị thương !"

Trong lúc lơ là thì Cody đã bị tóm lấy cổ và nhấc bổng lên Cũng may là ngay vào lúc đó, Rimuru từ phía xa tiến đến liền giúp Cody thoát ra Từ giờ cậu cũng sẽ tham gia trận chiến này và cố gắng xử lý tên Arcana này... . . . . .
 
Ri Và Cuộc Sống Quỷ Dị
Thảm Họa P2


Cody đã đánh vào người của Arcana với rất nhiều đợt tấn công khác nhau...

Nhưng lớp phòng thủ của hắn là quá cứng nên chẳng ảnh hưởng gì nhiều Cho đến khi Arcana sử dụng đến Lĩnh Vực của mình và cô lập cả hai người, đó cũng là lúc mà trận chiến dần trở nên khó khăn hơn Rimuru cảm thấy nếu ở trong Lĩnh Vực này quá lâu thì sẽ rất nguy hiểm, thế là cậu cũng quyết định dùng đến Lĩnh Vực của mình......

Rimuru cố gắng khuếch đại Lĩnh Vực của mình mạnh hết mức có thể để phá hủy Lĩnh Vực của Arcana từ bên trong Chỉ trong vài phút mà Rimuru đã dùng một lượng lớn ma lực và hao tổn khá nhiều sức lực"Anh Cody, cẩn thận phía trên kìa !"

Cậu quát lớn nhầm cảnh báo cho Trung Úy Cody....

Nhưng đột nhiên, Arcana lại chuyển hướng về phía của Rimuru với tốc độ đáng kính ngạcMóng vuốt sắc nhọn của hắn cào khắp người của Rimuru và rồi đá cậu văng ra xa Cody liền lao đến và chắn trước mặt Rimuru, anh thấy hối hận và rất tức giận vì không bảo vệ được cho đàn em của mình "Trên người thằng nhóc chắc cũng hơn 50 vết cào cấu, nếu không sơ cứu kịp chỉ một chút nữa thôi thì thằng bé cũng sẽ chết do mất máu quá nhiều !"

Cody thầm nghĩ và đưa Rimuru ra chỗ an toàn, anh gọi cho đội y tế và bảo họ đến đây ngay lập tức Anh sẽ cầm chân Arcana cho đến khi quân tiếp viện đến"......

"Trải qua hơn 30 phút Lần này có thêm ba người nữa từ trong quân đội vừa đến đây, hai thượng tá và một trung úyTuy bị áp đảo về số lượng nhưng Arcana lại tỏ ra không hề lép vế...

Thậm chí hắn còn đánh rất hăng máu Rimuru mất một lúc mới tỉnh lại, lần này cậu quyết định qua bên kia để phụ chị Haru......

Chỗ này giờ cậu cũng làm biếng nhúng tay vào lắm rồiCậu triệu hoán Luyện Ngục Chúc Long Thú và cưỡi trên lưng nó Tốc độ bay kinh khủng của nó rất nhanh đã áp sát lại chỗ của Jester và quẹt ngang qua người hắn "Thằng oắt con này!

Mày chui ra từ lỗ l*n vậy hả ?"

Jester tức giận quát.

Mấy ngày hôm nay hắn đã giao chiến với rất nhiều người, nghĩ ngơi chẳng được bao lâu nhưng vì nhiệm vụ nên phải cố "Mấy ngày nay ta không được nghĩ ngơi một cách đàng hoàng rồi.

Phải nhanh chóng xong việc ở đây để còn báo cáo với sếp nữa !"

Jester thầm nghĩ Hắn là người sử dụng Hắc Ma Thuật và còn là một , cũng là một kẻ rất lập dị Rimuru đến chỗ Haru và đưa cô đi cùng, hai người kéo dãn khoảng cách với Jester nhân cơ hội nghĩ ngơi"Chời ơiiiiiii!

Còn gì là người nữa, nhìn mấy vết thương này của em mà chị cũng cảm thấy nhức nhối khắp người ."

"Sau khi chị xử lý xong tên đó thì chúng ta sẽ xử lý mấy vết thương này nhé !"

"Muốn xử lý thằng đbrr đó thì có lẽ chúng ta sẽ mất chút thời gian đó chị à !"

"Chị cần em giúp vài chuyện!....."

Hai người trao đổi chiến thuật qua lại tầm vài phút Jester ở phía xa không biết họ đang nói gì, hắn nghiến răng trong sự khó chịu Phía sau hắn liền xuất hiện rất nhiều vong linh và cho tất cả cùng xông lênRimuru không chắc là kế hoạch của chị Haru có thành công hay không, nhưng phải thử "Nhãi ranh tao sẽ biến mày thành nô lệ của tao và khiến cả nhà mày cũng như thế !"

Jester nói trong sự phấn khích Ban đầu Rimuru cứ tưởng Jester chỉ là một pháp sư thôi chứ.

Khi đánh cận chiến thì chắc chắn hắn sẽ rất bất lợi...

Nhưng không, hắn hoàn toàn ở một đẳng cấp khác xa so với cậuCả thể chất, sức bền, tốc độ, phản xạ....

Jester đều hơn Rimuru mấy bậc.

Cậu đã cường hóa cơ thể nhưng vẫn không ăn thua gì với hắn Trong tay hắn là một cây trường kiếm, vừa đâm vừa chém liên tục Rimuru vừa né vừa tìm cơ hội phản đòn, cậu gọi ra cả Si Mị và Willow để cùng tham chiến......

1 người và 2 Quỷ phối hợp nhịp nhàng với nhau rất ăn ý Cứ như vậy mà cậu dần lấy lại được lợi thế....

Khi cậu định chuẩn bị khai triển Lĩnh Vực thì bị rất nhiều cánh tay của lũ vong linh tóm lấySi Mị từ phía xa dịch chuyển đến và nhẹ nhàng giải quyết chúng "Hộc...

Hộc...

Má nó!

Hai ngày nay hết thằng này đến thằng khác.

Con người chứ có phải con c** đâu mà không biết mệt hả trời.

Trận này khó nhằn hơn mình tưởng.

Mà con đ* cầm kiếm kia đâu rồi nhỉ ?"

Jester thầm nghĩ Hắn bay lên trên cao nhưng Willow lại bất ngờ xuất hiện rồi kéo hắn xuống dưới "Chúng dai như đỉa đói vậy.

Nhất là thằng nhóc dưới kia !"

Jester thầm nghĩ Hắn nhanh chóng thoát ra khỏi sự khống chế của Willow......

Ngay khi Jester định làm gì đó thì một viên đạn đã ghim vào cánh tay trái của hắn và vết thương đang từ từ đóng băng lại Hắn gọi ra rất nhiều vong linh để phòng thủ.

Quan sát xung quanh và thấy từ phía xa trên các tòa nhà có lẽ là có ai đó đang sử dụng súng tỉa Vừa chạy được mấy bước thì hắn lại ăn thêm một viên đạn nữa, nhưng lần này là vào chân"Con m* nó.

Đừng nói là mấy viên đạn này có tẩm độc đấy nha, giờ nhìn kĩ lại mới thấy thằng nhóc đó đâu rồi.

Lũ vong linh của mình bị tiêu diệt luôn rồi ."

Jester nói nhỏ trong sự lo lắng, mồ hôi đầm đìaHắn loạng choạng ôm cái đùi đầy máu đứng dậy, bỗng dưng lại cảm nhận được có ai đó đến đâyViệc của Jester là tấn công vào thành phố này và chia rẽ lực lượng quân đội ở nơi đây, nhưng không ngờ trong thành phố này lại còn một vài người rất mạnh nhưng lại thích ẩn mình.

Hắn đã đánh với rất nhiều người,....

Giờ hắn thấy rất mệt mỏi và đuối sức Ngay khi hắn định quay đầu bỏ chạy thì từ phía xa Haru lại lao đến với tốc độ kinh người và chém bay đầu của Jester chỉ trong tích tắc "Vừa đúng lúc mình quay lại nhỉ ?"

Cô đã nhờ Rimuru ở đây giữ chân hắn, còn mình thì đến kho vũ khí ở căn cứ để lấy vài thứ quan trọng ∆∆∆Rimuru đến nơi an toàn để nằm nghĩ một chút, cơ thể cậu có chút ê ẩm và đau nhức Âm thanh đổ nát bỗng vang lên Arcana thê thảm bay ra khỏi tòa nhà, phía sau còn có ba người đang đuổi theo hắn rất quyết liệt Haru nhân cơ hội đó ném cho họ vài món vũ khí....

Bản thân cô thì giữ lại bên mình một cây Côn Tam Khúc Tất cả vũ khí đều được yểm ma lực lên trên đó và còn tùy theo người sử dụng mà chúng có nhiều cách dùng khác nhau ∆∆∆Sau 10 phút nghĩ ngơi và chữa trị vết thương sơ sơ qua một chút thì cậu cũng quay lại được với trận chiến Thượng Tá nào đó nói nhỏ: "Thằng nhóc này đang theo dần nhịp độ của trận đấu này !"

Chứng kiến cảnh Rimuru đứng từ xa và hỗ trợ khiến ông ta không khỏi kinh ngạc Trung Úy Cody và Haru phối hợp với nhau rất ăn ý và đã áp đảo được Arcana Hắn ta tuy mạnh nhưng đầu óc lại khá đơn giản, chỉ cần vài chiến thuật là có thể dồn hắn về một phía rồi"Thằng này mạnh nhưng mà ngu !"

Rimuru thầm nghĩ và mỉm cười Arcana rất nhanh đã bị dồn vào một góc, hắn loạng choạng bước lùi về sau Ngay lúc này Rimuru thẩm mỉm cười vì cậu thấy kèo này quá là ngon ăn Miệng Arcana thì lẩm bẩm gì đó nhưng không ai hiểu hắn muốn nói gìNgay khi tất cả mọi người cùng xông vào để kết liễu hắn thì lại có thêm một bất ngờ nữa......

Trên tay hắn lại xuất hiện một quả cầu nước, những tia nước bắn ra với tốc độ kinh hoàng khiến mọi thứ xung quanh đỗ gục Khi Rimuru từ từ đứng dậy thì thấy hắn đang giằng co với Thượng Tá bên đó...

Ông ấy mất đi cánh tay phải và bị thương bên ngực phải, nhưng bù lại ông ấy cũng

kéo theo đó là nữa bụng bên trái của hắnRimuru nhanh chóng đứng dậy và phi gối vào mặt Arcana Cậu nhanh chóng dựng lên và nhốt hắn vào trongCậu còn sử dụng để hạn chế cử động của hắn và gọi ra Nữ Quỷ Thiên Phượng của mình Tiếp sau đó lại bắn ra một mũi tên mũi tên như một con phượng hoàng nhầm thanh tẩy Arcana Rimuru chờ đợi để thấy được cái xác cháy đen của Arcana...

Cậu đập nát nó và thiêu rọi mọi thứ thêm một lần nữa Cậu xử lý mọi thứ kĩ càng một chút rồi bước ra khỏi Lĩnh Vực......
 
Ri Và Cuộc Sống Quỷ Dị
Thảm Họa P3


00:04 PmNgay lúc này, tất cả mọi người đều đang tụ họp lại để bàn chiến thuật cho bước hành động tiếp theo Rimuru đã bị Haru loại ra khỏi cuộc chiến tiếp theo vì cần cậu làm một việc khác Theo như thông tin cô nhận được thì ở phía tây cách đây 34km, một lượng lớn Quỷ Linh đang tràn vào....

Haru bảo Rimuru hãy đi đến để hỗ trợ cho việc phòng thủ ở nơi đó "Lực lượng đã bị chia nhỏ ra và ngày càng suy yếu.

Nếu bây giờ mà những người chủ chốt đều rời đi nữa thì sẽ rất nguy hiểm !"

Nghe thấy lời nói đó, ai ai cũng đồng tình và quyết định sẽ ở lại đây.....

Nhưng vẫn có rất nhiều người không tin tưởng vào khả năng Rimuru mà cho rằng cậu đến đó cũng chẳng có ích gì Haru liền trấn an tinh thần của họ, cô khuyên ngăn và đảm bảo cậu sẽ có ích khi đến đó Bây giờ họ sẽ đợi các đội trưởng tập hợp lại rồi tổng tấn công một lần, ngoài ra vẫn còn đợi thêm vài người nữa đang đến Rimuru đã hiểu rõ tình hình ở nơi nàyDự kiến là sẽ có hơn 10 người tham gia vào cuộc tổng tấn công này.

Một số người đã bị thương và không thể đạt được trạng thái tốt nhất vì thế họ đành phải lấy số lượng bù vào chất lượng Rimuru nhanh chóng trị thương cho tất cả mọi người ở đó.

Tuy chỉ được một chút ít nhưng vẫn tốt hơn là không có gì Xong việc cậu liền rời khỏi đây để đến chỗ được giao ∆∆∆Khi đến nơi thì Rimuru lại rất kinh ngạcSố lượng Quỷ Linh nhiều đến mức khiến cậu choáng váng Ở phía xa là lực lượng quân đội đang trang bị vũ trang rất kiên cố Cậu triệu hồi toàn bộ tất cà Quỷ Linh và Linh Thú của mình ra ngoài Rimuru choáng váng, lo lắng nói: "Sẽ thật tuyệt nếu mình biến tất cả bọn chúng thành đám tay sai nhỉ ?

Nhưng với số lượng này thì có hơi quá rồi....."

Số lượng của chúng rất đông đảo vì vậy làm được tới đâu hay tới đó.

Sau khi quyết định xong thì cậu lao vào giữa trung tâm của đám Quỷ đó Cậu sử dụng toàn bộ kĩ năng mà mình có, khó khăn và rất vất vả để thanh tẩy đám Quỷ Linh đóNhưng nhiêu đó vẫn chưa đủ, chúng vẫn quá đông Rimuru nhìn đâu cũng thấy toàn Quỷ, chúng đông tới mức khiến cậu kinh ngạc Ngay cả lực lượng quân đội cũng ra trận từ nãy đến giờ, bọn họ thậm chí còn bị dồn ép mà lui về sau "Cứ thế này thì họ sẽ chết hết mất !"

Rimuru mệt mỏi nóiNhững bông hoa ăn thịt khổng lồ bất ngờ đâm chồi lên từ mặt đất.

Chúng cắn xé và ăn từng con Quỷ một Rimuru niệm chú để tăng thêm sức mạnh và phạm vi của ma thuật.

Đó sẽ là một đòn tấn công trên phạm vi rất rộng và tốn sức rất nhiều ¶¶¶Trên bầu trời cách đây 3km Là nơi mà các binh lính đang đóng quân để phòng thủ Từng người một đang ngã xuống vì lũ Quỷ ở nơi đây xuất hiện khắp mọi nơi....

Chúng đông đảo và có một số con còn rất mạnh Ở trên cao còn có một mấy quay đã ghi lại toàn bộ quá trình Âm thanh vui sướng của một gã đàn ông đang phát ra từ đó "Ta đang phát sóng trực tiếp toàn bộ quá trình chúng bị giết lên các trang mạng nè.

Lượt view bây giờ đã hơn 1,1 tỉ rồi nè !"

"Cái sở thích bệnh hoạn đó của mày đúng là không bỏ được mà.

Dù gì cũng là cũng là No.

3 của hội nên hãy tỏ ra có trách nhiệm một chút đi.

Nicolas !"

"Chẳng phải bây giờ ở chiến trường đã có No.

2 rồi sao?

Bà ta cũng đâu phải thuộc hàng dễ ăn đâu có phải vậy không đại tỷ !"

Các thành viên như No.

1 và No.

3, No.

4 của Hắc Bình Minh đang ngồi quanh một cái bàn lớn.

Xung quanh chỉ là một màu đen và tất cả đều nhìn vào một cái màn hình đang được chiếu trên bàn Họ chăm chú quan sát và chuyển hướng máy quay đến chiến trường bày Quỷ Linh đang tiến tới Bất ngờ là khi gần đến đó, trên bầu trời đêm tối đang xuất hiện rất nhiều vòng ma thuật....

Chúng đồng loạt giáng xuống đám Quỷ Linh phía dưới là những cột sáng đầy uy lực và có sự kết hợp của nhiều nguyên tốNicolas tỏ vẽ kinh ngạc mà vô tình té ngã ngửa ra phía sau và sau đó trầm trồ khen ngợi"Không thể nào tin được, để làm được điều đó thì rất khó đấy nhá !"

Nhưng thứ khiến Nicolas kinh ngạc hơn nữa là lượt view bây giờ đã hơn 1.3 tỉ, điều đó làm hắn rất phấn khích.....

Hắn cho máy quay đến gần hơn nữa để xem ai là người vừa làm nên kỳ tích này Do trời quá tối và ở khoảng cách quá xa nên bắt được hình ảnh sắc nét có hơi khóNhưng ở khoảng cách này vẫn bắt được hình ảnh....

Hắn vừa vui vừa buồn vì đã có lượt view kỉ lục, nhưng lại rất buồn vì không quay được khuôn mặt của người thi triển ma thuật vừa rồi ∆∆∆Rimuru cưỡi trên lưng Linh Thú của mình của là Xích Kim Thiên Long Cậu đang cảm thấy khó thở và đôi mắt lim dim nhìn không được rõ lắm.

Cậu thì thầm bảo Linh Thú của mình làm gì đó rồi bay lên trên cao Xích Kim Thiên Long tỏa ra khí tức uy nghiêm, ánh hào quang tỏa ra đã soi sáng cả một khu vực rộng lớn ngay giữa bầu trời đêm tốiKhí tức uy nghiêm nó tỏa ra đủ khiến đám Quỷ Linh ở phía dưới run rẫy và chùn bước.

Rimuru từ từ ngồi dậy nói: "Với đòn này mà không hạ được mấy con Quỷ này nữa thì...

Đành chịu vậy! sử dụng với công suất tối đa !"

Những mũi tên vàng kim từ trên trời rơi xuống như một cơn mưa đã nhanh chóng thanh tẩy bất cứ con Quỷ nào Rimuru thở phào nhẹ nhõm vì mình đã thu hồi các Quỷ Linh và Linh Thú của mình trở về......

Cậu nhanh chóng cho Xích Kim Thiên Long đưa mình quay lại chiến trường chỗ HaruNhững con Quỷ còn sống sót ở phía dưới thì cậu sẽ để quân đội xử lý ∆∆∆"Mày thật sự không quay được mặt của tên đó à ?

Nicolas !"

"Tao chịu rồi.

Biết làm sao được, khoảng cách quá xa và tao đã cố hết sức nhưng đ*o ăn thua !"

"Mày đã làm được cái con c** gì đâu ngoài chuyện ăn rồi phá.

Suốt ngày cứ như thế....."

Chúng tỏ ra bất đồng với nhau và nỗ ra tranh cãi rất quyết liệt Một lúc sau thì tất cả mới bình tĩnh lại và tiếp tục quan sátNicolas thấy trên Live lúc này lại nỗ ra tranh cãi rất dữ dội.

Có người cho rằng chỉ là kĩ xảo nhưng có một số người tin đó là thật *

*

*

"Nằm nghĩ một chúc chắc sẽ không sao đâu nhỉ ?"

Rimuru mệt mỏi nói.

Cậu thầm nhũ là mình chỉ nằm nghĩ một chúc thôi rồi tỉnh dậy đi tiếp

Ngày hôm sau

15:25 Am

Đến khi Rimuru tỉnh lại thì lại thấy rất lạ

Cậu đang nằm trong bệnh viện còn được chuyền nước biển nữa chứ...

Mấy vết thương trên cơ thể đã được chữa lành một chút ít rồi

Cậu cố gắng lục lọi trong kí ức của mình về việc đã xảy ra....

Nhưng không nhớ ra gì

Rimuru nhìn ra bên ngoài cửa sổ, tuy là thành phố đã bị hủy diệt nhưng vẫn còn một số nơi vẫn chưa bị phá hủy

Ngay khi Rimuru định chạy đi thì đã bị cố ý tá xinh đẹp cản lại

Rimuru nói nhỏ: "Ôi chu choa mọa ơi.

Người gì đâu mà xinh quá trời quá đất !"

"Cậu sẽ nhập viện trong một khoảng thời gian để theo dõi tình hình sức khỏe.

Vì thế hãy nằm xuống giường đi và cởi quần ra !"

Rimuru nghe thấy thế liền thấy có gì đó sai sai: "Hả?

Mới gặp nhau thôi mà...!"

"Cậu bị mấy cái gai đâm vào đít và phần đùi đã bị thương, còn bị một số vết thương khác,.....

Sao thế ?"

Nghe thấy thế, cậu liền hiểu ra là mình đã hiểu nhầm ý của chị y tá

Rimuru cười ngượng ngùng, cậu xem tin tức mới nhất của ngày hôm nay và thấy nhiều chuyện đã xảy ra trong lúc mình nằm viện

Sân bay đã bị phá hủy một cách trầm trọng do các trận chiến gây nên, trại tị nạn cũng bị ảnh hưởng theo và thương vong đã hơn 10.000 người

Cậu nhanh chóng rời khỏi bệnh viện và quay lại chỗ của chị Haru.....

Khi đến nơi thì cũng chẳng còn ai ở đó nữa

Bây giờ chỉ còn sót lại là tàn dư của trận chiến

Rimuru thấy Haru đang ngồi trên mặt đất ở phía xa, ngoài ra còn một số người khác.

Ai cũng bị thương và còn bất tỉnh

"Đáng lẽ em không nên quay lại chỗ này mới phải !"

Cody nói nhỏ

Khắp người anh ta đang bị thương, miệng liên tục bảo Rimuru nhanh chóng rời khỏi đây

Anh ta khó khăn nói về quả trứng ở cái hồ bên kia sắp nở rồi.

Nó nở nhanh hơn so với dự kiến của tất cả mọi người.....

Bây giờ nó lại có dấu hiệu sắp nở và khiến ai cũng nâng cao cảnh giác

Haru quát lớn bảo mọi người cẩn thận trong việc tiếp đón kẻ địch là No.

2 của hội Hắc Bình Minh......

Phía trên vách đá cao xuất hiện hình bóng của một người phụ nữ, cô ta che mặt và ngón tay thì đang tạo thành một hình gì đó rất kì quái

" !"

Bầu trời bỗng dưng tối sầm lại, không gian trong một khu vực rộng lớn bỗng dưng bị bóng tối bao phủ

Rimuru và tất cả mọi người đều nhận ra một điều là sức mạnh của mình đã bị giảm đi rất nhiều lần...

Không còn một ai đủ sức để khai mở Lĩnh Vực.....

Ma Lực đang vô cùng rối loạn và còn bị áp chế khiến thực lực giảm đi rất nhiều

Bỗng dưng các lưỡi dao vô hình rất sắc nhọn từ đâu đó lao đến với tốc độ kinh hoàng khiến tất cả mọi người đều không kịp trở tay

Rào chắn để phòng thủ nhưng đều không có hiệu quả...

Nó thậm chí còn cắt xuyên qua rào chắn

"Không nhanh rời khỏi đây thì chúng ta sẽ chết mất !"

Ai đó lên tiếng

Nơi đây tối tăm, lạnh lẽo rất đáng sợ

Rimuru cố gắng triệu hồi Quỷ Linh hay Linh Thú của mình nhưng không thể

Những lưỡi dao sắc nhọn đó lại một lần nữa tấn công....

Chúng vô hình và không phát ra âm thanh gì, lại còn rất khó để cảm nhận được quỹ đạo bay nữa

Những người khác đều rơi vào tình huống vô cùng xấu

Ai nấy cũng ngã khụy xuống đất trong vũng máu

Ngay sau đó, Lĩnh Vực bỗng dưng được giải trừ ngay sau đó

Rimuru được họ chắn trước mặt nên vết thương không nặng lắm.

Cậu biết đây là cơ hội thích hợp để phản công

".........

"
 
Ri Và Cuộc Sống Quỷ Dị
Thảm Họa P4


No.

2 của hội Hắc Bình Minh là Among liên tục né đòn của Rimuru mà không hề phản công Cô ta cứ liên tục né đòn và từ từ lui về sau.....

"Tao đã mất rất nhiều sức trong lúc giao đấu với đám người kia, bây giờ lại tới lượt mày !"

Cô ta bỗng dưng dừng lại và bị Rimuru chém vào người....

Sau đó thì bắt lấy cánh tay của cậu và vật xuống đất rất mạnhAmong định nắm lấy đầu Rimuru thì lại bị một mũi tên bắn trúng vaiRimuru thắc mắc hỏi: "L...

Là bà!

Bà đang làm gì ở đây vậy ?"

Bà Inoue đáp: "Bọn ta đã đem con vào bệnh viện, vừa ra ngoài một chuyến lúc quay lại đã không thấy đâu rồi !"

Phía bên kia thì Among đã lấy mũi tên ra và sơ cứu vết thương, rồi tức giận quát lớn: "Dẹp mẹ câu chuyện cảm động đó sang một bên đi.

Nghe mà ngứa hết cả tai.

Có gọi thêm mấy kẻ già nua tới thì cũng vậy thôi !"

Rimuru nghe lời bà mình và rời khỏi đây để đến chỗ quả trứngCậu đến cái hồ và thấy quả trừng sắp nở đến nơi thì có chút hoang mang Bỗng dưng một tiếng động lớn vang lên, Among từ phía sau bay thẳng vào vách đá Among không ngờ bà già này lại mạnh tới vậy, nhưng để đánh bại được cô thì có hơi quá sức........

Cô có linh cảm là trong khu rừng còn có một người nữa.

Những mũi tên do người đó bắn ra vừa mạnh vừa nhanh, lại rất khó né đoán Rimuru thấy vệt sáng lóe lên từ xa cũng thấy rất quen mắt....

Linh cảm đang mách bảo cậu đó là người ông Naoya yêu dấu của mình Among lo lắng và thầm nghĩ: "Quả trứng sắp nở rồi.

Bây giờ mà mạo hiểm qua đó lấy lại thì rất khó.

Có lẽ ta nên bỏ nó và tìm cơ hội trả lại mối thù này sau !"

Trong lòng Among có chút khó chịu vì đành phải bỏ lại quả trứng mà rời đi.

Nhưng như vậy cũng không lỗ vì cũng lấy được rất nhiều thứ trong đợt tấn công này Cô ta tỏ vẽ chịu rồi nói mấy lời ác ý trước khi rời đi Rimuru bỏ qua chuyện đó, cậu cầm quả trứng mà Among bỏ lại và chờ đợi nó ra con gì đó Tiếng nứt vỡ của võ trứng vang lên....

Khi quả trứng nở ra thì bên trong là một con Kì Lân bé xíu"Móa ơi nhìn nó cute với chibi quá đi mất, muốn ôm nó ngủ vào mỗi tối quá !"

Chiếc sừng nhỏ bé của con Kỳ Lân đó bỗng dưng phát sáng....

Rimuru thấy ma lực trong người đang rút nhanh một cách kì lạ....

Bỗng dưng tầm nhìn cậu hẹp lại và có chút chóng mặt 21:03 PmRimuru lúc tỉnh dậy thì thấy mình đang ở bệnh viện và kế bên là chị y tá chân dài rất xinh Bà cậu xông vào phòng bệnh và kiểm tra xem thằng cháu có bị làm sao không"Có lẽ vẫn ổn!

Để một con Xung Thiên Kì Lân vừa mới nở ở bên cạnh như vậy khá mạo hiểm đó.

Tuy là mới nở nhưng nó vẫn rất mạnh !"

Một vài lời bàn tán xôn xao khiến Rimuru đau hết cả đầu.....

Một người phụ nữ đi lại kiểm tra xem tình hình của cậu có ổn không ?

Bà cậu giới thiệu đây là bạn của mình, tên là Maki và là một người am hiểu sâu rộng về ma thuật giống mình,.....

Vẽ bề ngoài nhỏ nhắn xinh xắn rất xinh đẹp nhưng thật ra đã 65 tuổiRimuru như mất hết niềm tin vào thế giới này....

Huyết áp và nhịp tim cậu tăng mạnh ngay sau đó ∆∆∆Maki ngồi trên ghế than phiền, phải chữa trị cho nhiều người khiến cô thấy rất mệt Cô than phiền, u sầu vì mình đã già rồi và khả năng đã không còn như xưa, bây giờ vận động tí thôi cũng mệt rồiRimuru nhanh chóng lấy lại tinh thần, cậu định bàn giao lại Linh Thú: Xung Thiên Kì Lân cho những người trong căn phòng này Nhưng không một ai muốn tiếp nhận nó vì có rất nhiều lý do "Chúng ta đã già rồi.

Sống chỉ được vài năm nữa thôi, còn mấy người nằm trên giường bệnh ngay lúc này thì cũng chẳng khả quan gì mấy....

Tình trạng của họ đang rất tồi tệ, đừng làm nó xấu hơn !"

"Cứ để con Linh Thú đó bên cạnh đi.

Biết đâu sau này nó sẽ giúp ít được gì đó !"

Rimuru nghe được rất nhiều lời khuyên, cậu gật đầu nghe theo mọi điều họ nói vì không muốn họ lo lắng....

Phải mất hơn 15 phút để nghe họ nói khiến tinh thần cậu có hơi mệt mỏiRimuru nhanh chóng lập một khế ước với Linh Thú mới là Xung Thiên Kỳ Lân Nó là một con kỳ lân với cái sừng trên đầu, cơ thể màu trắng và cái đuôi dài, mềm mạiRimuru rất vui vì lại thêm có thêm thành viên mới trong ngồi nhà của mình 5 ngày sau Rimuru qua bên phòng bệnh của những người khác để thăm họ Ai ai trong phòng cũng quấn dây khắp người, tình trạng rất nặng "Chú mày đi thăm bệnh mà đem theo chuối xanh là sao ?

Thấy thiếu thiếu gì á.....?"

Cody khó hiểu hỏi"Hình như là thiếu.......

Thiếu bó nhang với con gà thì phải ?"

Kyouka nói nhỏRimuru bất ngờ vì đã có hai người tỉnh lại sau cơn hôn mê....

Tình trạng của cậu tuy đã ổn nhưng vẫn chưa hồi phục hoàn toàn Đã có hai người tỉnh lại và nhìn vào tình trạng của những người khác thì không được tốt lắm....

Cậu nghe nói họ trúng một loại độc rất đặc biệt, không thể chữa theo cách thông thường Tuy là vẫn giữ được mạng nhưng cứ kéo dài thế này thì vẫn không ổnRimuru đã từng đệ nghị với các bác sĩ là cho phép mình dùng năng lực của Bất Diệm Hỏa Phượng để giúp họ khỏe lại nhưng điều đó đã bị bác bỏ ngay lập tức Cody nói: "Đừng phí công vô ích nữa....

Đây là loại độc rất đặc biệt.

Để chữa được nó thì phải dùng các nguyên liệu rất đặc biệt để chế tạo thuốc ."

Kyouka đáp: "Phải!

Đó là các nguyên liệu rất đắt đỏ.

Vô cùng hiếm hoi, không phải muốn có là có đâu !"

Hai người bàn tán rất nhiều về chuyện này, nhưng thứ nguyên liệu mà hai người cảm thấy khó kiếm nhất là Mật Ong tinh khiết của loài ong quý hiếm....

Đó là một loại mật ong có thể chữa lành mọi vết thương, cãi lão hoàn đồng, khôi phục thể trạng,....

"Chỉ cần có được loại mật ong đó cho dù chỉ còn cách quan tài nữa bước chân thôi thì cũng chẳng thành vấn đề gì to tát !"

"Cô nói đúng.

Nhưng có một vấn đề ở đây mà ai cũng biết....

""Đúng vậy.

Chúng ta có một vấn đề rất lớn ở đây đó.....

"Loại mật ong đó rất hiếm có.

Mỗi năm chỉ xuất hiện trên thị trường đấu giá chắc chỉ có 1 hoặc 2 lần....

Nhưng cái giá để sở hữu nó là vô cùng lớn !"

".......

"Rimuru rời khỏi phòng bệnh, quay lại phòng của mình....

Cậu vẫn chưa biết họ sẽ làm gì tiếp theo nên chỉ có thể chờ đợi quyết định của họ mà thôi Maki bất ngờ đi vào phòng....

Cô nhanh chóng xem kĩ lại vết thương cho Rimuru và kê toa thuốc cho cậu "Trong khoảng thời gian này.

Bà già này sẽ dạy nhóc kĩ thuật của mình !"

Cô bất ngờ nói lên suy nghĩ của mình, cô tự tin với kĩ thuật của mình...

Từng là Giả Kim Thuật số một trong quá khứ và cho đến hiện tại vẫn như vậy, Maki muốn truyền thụ kĩ thuật của mình cho Rimuru còn hơn là để bị thất truyền "Ơ!

À ừm.....

Chuyện đó thì.....

Sao nhờ ?

Nó có hơi rắc rối !"

"Có người van xin nài nỉ nên bà đây mới chỉ đấy.

Không phải tự dưng mà làm đâu !"

".......

"Rimuru ngạc nhiên với điều đó.

Cậu cũng chưa biết nên làm gì trong thời gian này.

Ngôi trường đã bị hư hại và các học sinh sẽ được nghĩ học trong một khoảng thời gian sắp tới....

Chưa biết là bao lâu nhưng có vẽ là khá lâu Cậu gật đầu đồng ý và sẽ học hỏi giả kim thuật từ MakiCòn về chuyện lấy mật ong để chữa thương cho những người khác cậu sẽ để họ lo liệu *

*

*

1 tháng sau

19/01/2024

16:09 Pm

Trong khoảng thời gian này Maki liên tục quan sát tình hình của những bệnh nhân

Trong khoảng thời gian đó cả thế giới đều biết tình trạng tồi tệ của đất nước....

Nền kinh tế tụt hậu, phải mất một khoảng thời gian dài để xây dựng lại mọi thứ từ đống đổ nát

Maki liên tục quan sát tình trạng của mọi người, và liên lạc với Rimuru

[Chỉ ở nhà và dưỡng thai....

À nhầm, dưỡng thương trong khoảng thời gian này mà thôi]

[Thật vậy à ?]

Maki liên tục hỏi thăm về tình trạng cụ thể của Rimuru, cô đã chỉ cậu những kiến thức về giả kim thuật của mình

Tuy là ban đầu có hơi khó khăn nhưng về sau thì mọi chuyện đã trở nên dễ dàng hơn

".......

"

Cậu có thể đi lại một cách bình thường, không còn bất kì chấn thương nào....

Ma Lực cũng đã trở nên ổn định Cậu đã ở nhà liên tục mấy tuần liền vì trường đang được sữa chữa Cứ rảnh rổi là cùng đám bạn đi nhậu, cafe chồi,.....

Vào ngày hôm qua Rimuru đang nằm chơi thì nhận được cuộc gọi từ Haru....
 
Ri Và Cuộc Sống Quỷ Dị
Mộ Công Chúa P1


Cũng mất kha khá thời gian Rimuru cùng một số người bay đến Utopian....

Nơi đây nổi tiếng là quốc gia có sức mạnh quân sự hùng mạnh và có nhiều nền di tích lâu đời.

Còn có Rừng Lá Kim nổi tiếng với độ nguy hiểm rất cao, Rimuru cùng một số người khác đã đến nơi đây và thẳng tiến đến nơi ở của Gia Tộc PhilwrightMột cuộc đàm phán đã diễn ra giữa hai bên, Rimuru không được tham dự vì một số lí do Cậu nằm dài trên giường và chờ họ quay lạiMột lát sau.....

Gia Tộc Philwright sẽ cho người dẫn họ vào Rừng Lá Kim để tìm loại mật ong đặc biệt kia, thứ có thể chữa bách bệnh hay giải mọi loại độc đều được.....

Tuy nhiên, sau khi tìm thấy thứ đó phải chia cho gia tộc Philwright một ít ???: "Thế thì chúng ta lỗ nặng rồi còn gì nữa.

Mức độ nguy hiểm quá cao và chắc gì đã thành công như dự tính ."

Một cuộc bàn luận sôi nổi đã diễn ra ngay sau đó....

Tất cả mọi người đều thống nhất là chấp nhận với điều kiện mà họ đưa ra vì đây là tình huống rất khẩn cấpSáng hôm sau Khi tất cả mọi người đều xuất phát thì chỉ có mình Rimuru ở lại Cậu sẽ ở đây và chờ họ quay lại...

Việc của cậu là cất giữ và bảo quản thứ cần đem về Ngày thứ 3 09:34 AmNhững người khác đã quay về và bắt đầu vào việc phân chia thứ tìm được "Hửm ?

Thứ đó thật lấp lánh.

Thật là đẹp đẽ và huyền bí !"

Rimuru thầm nhũ khi nhìn thấy thứ mật ong được đựng trong cái lọ kia.

Nó tỏa ra mùi hương rất thơm và màu sắc lấp lánh.

Họ chỉ lấy được một lọt nhỏ nhưng cái giá đổi lại là rất nhiều người trong chuyến đi đã bị thương Tuy là Rimuru rất muốn nếm thử nó, nhưng có lẽ là không thể rồi.

Cậu đi ra khỏi căn phòng và chờ đợi họĐến khi họ đi ra thì một cuộc giao dịch mới đã được thỏa thuận.

Gia chủ nhà Philwright đề nghị họ đến khu di tích đã bị bỏ hoang là Mộ Công Chúa và mang về những món bảo vật trong đó.....

Nếu thành công, họ muốn gì cũng được miễn là nằm trong khả năng của ông ta "......

""Kèo này có vẽ ngon ăn.

Nhưng trong chuyện này có cái gì đó không ổn cho lắm phải ?"

Rimuru nói lên suy nghĩ của mình Cậu cảm thấy chuyện này thật sự rất nguy hiểm, có quá nhiều rủi ro11:23 AmRimuru cùng đoàn vẫn quyết định đến nơi đó....

Cậu từng thấy trên báo viết về nơi này rất nhiều Khu di tích Mộ Công Chúa đã bị bỏ hoang từ rất lâu vì có quá nhiều chuyện xảy ra, chẳng ai muốn đầu tư vào khai thác chỗ đó cả....

Nơi đó đã trở nên nổi tiếng với nhiều vụ việc bí ẩn chưa có lời giải đáp Sau một hồi chờ đợi thì Rimuru cùng đoàn thám hiểm đã đến nơiKhi họ chuẩn bị đi vào thì bầu trời đang dần tối đen lại, trời đỗ cơn mưa bất ngờ trong khi nãy giờ đang nắngNgay lập tức tất cả đã bắt tay vào việc, họ muốn làm cho thật nhanh rồi về vì nơi đây không nên ở lâu "Nơi đây thật lạnh lẽo và ma mị, cứ như một mê cung vậy ."

Rimuru thầm nghĩCậu đã đi rất lâu rồi nhưng chưa thấy gì, đoàn người đi vào sâu bên trong.

Cho đến khi họ thấy một cỗ quan tài ???: "Tôi cảm nhận được có thứ gì đó đang ở đây ?!"???: "Chắc là nó rồi.

Bên trong tư liệu có đề cập đến nó.

Một cái quan tài màu đen, có bùa chú dán lên !"

Tất cả mọi người dùng sức đẩy nấp quan tài ra và thứ bên trong khiến tất cả họ bất ngờ Người phụ nữ bên trong đã chết cách đây rất lâu rồi nhưng xác lại không hề bị phân hủy, nhìn rất đẹp.

Tay, chân và đầu cô ấy bị những cây đinh rất to cắm vào, trên trán còn bị dán bùaNhững âm thanh ma mị bỗng dưng vang lên rồi lại im hẳn đi ???: "Chờ đã.

Hình như thiếu hai người trong đoàn thì phải ?"

Tất cả mọi người trở nên hoang mang khi nghe thấy lời nói vừa rồi....

Họ không hề tách nhau ra nhưng giờ lại thiếu hai người"Thằng nhóc tóc xanh cùng với lão già kia biến mất rồi !"°°°°°Cũng đã được một khoảng thời gian kể từ lúc Rimuru bị lạc khỏi đoàn Cậu nhớ là mình đã chạm vào một cơ quan nào đó và bị nó đẩy đến đây "Biết vậy lúc đó mình ở yên một chỗ và không phá thì hay rồi ?"

Cậu lang thanh trong đoạn đường tối tăm này, không thể xác định phương hướng chỉ có thể đi theo bản năng Nơi đây cũ kĩ, ẩm mốc,....

Rất dễ sập nên cậu quyết định đi bộ cho chắc ăn Rimuru thấy ánh sáng ở đằng trước,...

Cậu gọi người ở đằng đó rất nhiều lần nhưng không thấy trả lời Khi chạy đến gần thì thấy người đó đã chết rồi, khuôn mặt sợ hãi như gặp phải thứ gì đó rất đáng sợ Và rồi cậu nhặt cây đèn pin lên và chạy đi, nhưng chỉ vừa đi được một đoạn thì lại gặp phải chuyện không hay Một người trong đoàn nữa đã chết, anh ta bị treo cổ cách mặt đất chắc hơn 7mRimuru cảm thấy có chuyện chẳng lành, cậu đi về phía trước và cảm nhận được có thứ gì đó đang ở phía sau...

Khi cậu quay lại nhìn thì chẳng thấy gì....

Chạy được một đoạn thì lại thấy phía trước có người lại chết...

Lần này, một người thì chết đuối dưới hồ nước, người còn lại thì chết trong đóng dây leo quấn quanh người trong rất thảm Rimuru cảm nhận được sự nguy hiểm đang đến gần, cậu trốn vào một lúc góc tối và quan sát kĩ xung quanh "!?!?!?

"Từ phía xa, những âm thanh vang vọng đến khiến cậu không khỏi rùng mình.

Nơi đây cứ như một mê cung bị ám vậy, nó tối tăm và ma mịRimuru vô tình vấp ngã xuống đất, một đôi bàn tay trắng trẻo xinh xắn đưa ra và đỡ cậu dậy ngay sau đóKhi nhìn lại thì cậu thấy, người tốt bụng vừa rồi lại là người nằm trong quan tài gỗ lúc trước Rimuru toát mồ hôi, và nói nhỏ: "Đại tỷ à!

Thịt ta không ngon đâu !"

Cô ta nhìn và ra hiệu cho Rimuru bằng cách chỉ vào mấy cây đinh đang ghim trên người mình....

Cô ta muốn cậu giúp và liên tục chỉ vào chúngMột lúc sau....

Rimuru đã cố gắng nhưng không có tác dụng.

Cậu nghĩ một hồi thì chạy đi tìm lối ra nhưng lại bị cô ta đuổi theo rất gây gắt "Giờ thì mình đã hiểu tại sao những người kia lại chết rồi !"

Rimuru thầm nghĩ, cậu chạy bán sống bán chết theo cảm tính....

Nhưng ở đằng trước thì lại là ngõ cụt Cũng may là cô ta không đuổi theo nữa.....

Rimuru thở hổn hển và nói nhỏ: Đ** m* hên vãi l** ra ấy chứ !"

Có thứ gì đó khá lớn đang di chuyển quanh đây, cậu thấp sáng cái nơi tối tăm này thì lại thấy một con vật khá to lớn...

Nó chắc hơn 2m và có 6 chiếc cánh khá là to, hai chi trước có móng vuốt sác nhọn và cái đuôi to dài và cực kì khỏe "??????

" Trong đầu Rimuru đang tự hỏi là không biết mình đang đối đầu với thứ gì Cậu chưa bao giờ thấy con vật nào như nó trước đây....

Cậu dựng một bức tường để phòng thủ nhưng lại bị móng vuốt sắt nhọn của nó cắt ra như một miếng đậu hũ Nơi đây tối tăm và có lẽ cũng là sân nhà của nó...

Từ trong bóng tối, nó lao đến với tốc độ kinh hoàng và giữ chặt Rimuru trong miệng "Con quái vật xấu xí này.

Nó đang định làm gì thế này ?"

May là cậu có mang theo thứ để phòng nếu không thì cũng lành ít giữ nhiều Rimuru tạo cổng và dịch chuyển đi, quay lại chỗ ban đầu.....

Cho đến khi nhìn thấy tên trên chiếc quan tài gỗ kia thì cậu mới biết, người con gái trẻ trung xinh đẹp nằm trong chiếc quan tài gỗ đó là RioMới đọc được một nữa thì nghe thấy có ai đó đánh nhau ở bên ngoàiCậu quan sát từ xa rồi thấy hơi ngạc nhiên khi gia chủ gia tộc Philwright là Chiron lại ở đây và đáng nhau với Rio Ông ta dễ dàng chiếm ưu thế và nói: "Điều này thật sự là quá dễ dàng, vì mới thức tỉnh có lẽ cô ta vẫn chưa hồi phục lại toàn bộ sức mạnh !"

Bỗng dưng Rio bay lên cao, cô ta hấp thụ toàn bộ âm khí quanh khu vực này "Móa!

Người đẹp Rio sau khi chết đã biến thành Quỷ Linh nhưng vẫn đẹp vcl.

Đã là Quỷ thì đừng xinh đẹp, thế sao nỡ đánh !"

Rimuru thầm nghĩ, ở khoảng cách xa cậu cũng cảm nhận được sức mạnh của cô ta đã tăng lên đáng kể, con Quỷ Linh mang lại cảm giác không mấy tốt đẹp Chiron không chút nao núng mà đã vào thế sẵn sàng chiến đấu, ông ta lui về sau và thủ thế......

Khuôn mặt có chút ảm đảm khi phải đối đầu với con Quỷ này Ngay lập tức Rio đã tấn công, ông ta đỡ được nhưng bay ra xa chắc hơn chục mét Ngay sau đó, nó quay trở lại và tấn công về hướng của Rimuru "Sức ép này thật kinh khủng.

Nó mạnh và nặng như thế này à?"

Rimuru đã tạo rào chắn nhưng không ăn thua, rào chắn còn bị đẩy lùi về phía sau, thậm chí còn bị nó đấm nát Cậu tạo kết giới xung quanh bằng con Quỷ mà mình ít khi gọi ra, nhưng có vẽ vẫn không ăn thua cho lắm....

Kết giới bị đấm thủng một lổCon Quỷ Dù của cậu đang trong trạng thái hoàn chỉnh nhưng vẫn thua một cách dễ dàng.

Rimuru chỉ có thể kết luận một điều rằng là Rio hoàn toàn không thua kém gì với mấy con Quỷ Linh hay Linh Thú kia của cậu....

Cánh tay của Rio phá vỡ kết giới và kéo Quỷ Dù ra khỏi chỗ của Rimuru, cái bụng của cô ta xuất hiện một cái miệng và nuốt lấy Quỷ Dù ngay sau đó....

"Phải thừa nhận là nó rất mạnh.

Nếu bổ sung được cô ta vào đội hình nữa thì....

Đội hình của mình chẳng phải là mạnh vô đối rồi hay sao !"

Rimuru thầm nghĩ, cậu tưởng tượng đến cảnh bổ sung Rio vào đội hình của mình, việc phải hy sinh con Quỷ này nhưng bù lại được một con mạnh hơn thì còn gì bằng Không cho cậu thời gian để suy nghĩ, Rio đã liên tục tấn công không ngừng nghĩ .... .. . ...
 
Ri Và Cuộc Sống Quỷ Dị
Mộ Công Chúa P2


!!!

"Con Quỷ này khác gì một chiếc xe tăng đâu chứ, mạnh kinh khủng....

Xét về mọi mặt thì gần như là không có điểm yếu !"

Rimuru nói nhỏ, cậu thấy Rio là con Quỷ toàn diện nhất từ trước đến nay mà mình gặp....

Hấp thụ Ma Lực hoặc Âm Khí liên tục để gia tăng sức mạnh cho bản thân, còn có thể công phá mọi rào cản, gần như là chả ngán thứ gì....!

Cậu bị Rio lôi vào sâu bên trong khu di tích....

Rimuru quyết định sẽ làm cho cô ta bình tĩnh trở lại để dễ giải quyết vẫn đề Cậu đứng dậy sau cú ngã, liền gọi ra bốn Linh Thú của mình •••••Ở bên ngoài cửa khu di tích Chỉ còn lại hai người đàn ông sống sót sau vụ việc vừa rồi Họ bò ra ngoài với cơ thể đầy thương tích, tay chân đã bị thương khá nghiêm trọng sau khi cố gắng tháo mấy cây đinh trấn hồn trên cơ thể người phụ nữ kia Chẳng ai còn đủ sức để đi, chỉ có thể nằm chờ tiếp việnHai người họ cảm nhận được xung quanh có mấy thứ gì đó đang di chuyển, nhìn kĩ lại thì thấy có rất nhiều sinh vật to lớn đang đến đây.

Họ định đi lại vào bên trong khu đi tích nhưng lại sợ gặp nguy hiểm"Đi ra cũng không được, đi vào lại càng không được.... !"

Hai người run rẫy chờ đợi cái chết, nhưng may mắn thay là Philwright Chiron đã quay lại kịp lúc và đang dẫn dụ chúng sang hướng khác••••••15:01 Pm Rimuru đã làm mọi cách để khiến Rio bình tĩnh lại, cậu bị thương cũng không nặng lắm vì chơi chiến thuật một đám đánh một đứaCậu đã thấy những thứ thú vị từ quá khứ của Rio và nó làm cậu hơi sốc....

"....

"Cô ấy là thiếu nữ đẹp nhất làng hồi đó, nhưng do dòng đời éo le.

Lại chết ở nơi đất khách quê người, cô ấy trẻ đẹp trong rất xinh xắn, đáng yêu....

Nhưng còn chưa tới 20 tuổi thì lại chết rất thảmLúc cô ấy chết lại còn bị người phù phép và bị giam cầm ở nơi đây, những cây đinh trấn hồn trên người là do người ta gây ra, mãi cho đến sau này....

Sâu ở bên trong khu di tích mộ công chúa là nơi dành cho những người thuộc tầng lớp cao quý, Rio bị người khác hãm hại mà phải chết thay cho người ta.

Lúc chết Rio còn chẳng thể nhắm mắt, oán khí quá nặng mà phải ở dân gian hại người.

Những người đến đây khai thác, khám phá nơi này đều đã bị cô gián tiếp hại chết, từ tai nạn ngoài ý muốn, chết do bệnh tật,....

Rio như muốn trả thù mà đã mù quáng gây ra cái chết của những người đó"?!!!!!

"Rimuru sau khi biết chuyện cũng cảm thông cho cô, cậu đã thuyết phục Rio rất lâu mới khiến cô ấy bình tĩnh lại, nhờ vào tài ăn nói và lươn lẹoMọi chuyện đã trôi qua rất lâu rồi, người đã phù phép cô ấy chắc cũng đã không còn....

Sau khi bình tĩnh lại, Rio liền thu lại sức mạnh của mình...

Rio với mái tóc nữa trắng nữa đen, cô ấy cao tầm 1m61 là cùng....

Có vẽ như là chiều cao khá khiêm tốn Một lúc sau....

Rimuru đã cố gắng nói chuyện với Rio, cậu có nhiều điều muốn nói và đã thuyết phục được cô ấy Rimuru nói: "Thay vì ở đây thì tôi sẽ đưa cô ra ngoài để cô ngắm nhìn thế giới hiện đại này, nó khác với lúc cô còn sống và sẽ thú vị lắm đó....

"Nhưng đáp lại là sự thờ ơ không quan tâm của Rio, cô buồn bã nói: "Tôi chỉ muốn tìm kẻ đã hại chết mình mà thôi, những thứ khác không quan tâm.

Nhưng nếu cậu giúp tôi tìm ra kẻ đó thì biết đâu được..... !"

Nói thế chứ, Rio cũng biết một điều là rất khó, đã qua mấy trăm năm rồi chắc gì tên đó còn sống để tìm Rimuru vẫn cố thuyết phục Rio, cậu tìm đủ lý do này nọ.....

Rio nói: "Thôi được rồi, tôi đồng ý với cậu.

Để chuộc lại lỗi lầm vì đã làm rách đồ và làm cậu bị thương.

Tôi sẽ theo cậu, nhưng đừng gọi tôi ra vì mấy cái lí do lãng xẹt đấy nhé !"

Hai người lập khế ước ngay sau đó, khi xong việc thì Rimuru mới để ý thấy.

Sức mạnh của Rio lúc ở dạng thường chỉ có 30% thôi, khi giải phóng sức mạnh thật sự và nghiêm túc thì lại là một cái gì đó.

Rio bao bọc bản thân lại như một cái kén và biến mất ngay sau đó Chiron ở ngay phía sau và đặt lên vai Rimuru, cậu hoảng hốt lùi về sau "Nhóc con, cậu đã giải quyết xong chuyện ở đây rồi à ?"

"Ông đừng làm vậy thêm lần nào nữa nhé !"

"Ông ?

Trong ta già đến thế sao ?

Ta chỉ mới 38 cái thanh xuân thôi, tuy tóc có hơi bạc nhưng chưa đến nỗi già đâu nhé !"

"........ !?!?!?

""Vậy cậu rời đi trước đi nhé.

Ta cần phải thu xếp vài thứ !"

Rimuru nghe vậy liền lặng lẻ rời đi, cậu đỡ những người bị thương và đưa họ đến điểm hẹn, sau đó sẽ có người đến đónSau khi thấy không còn ai thì Chiron đã yên tâm, từ từ đi vào sâu bên trong khu di tích....

"Nhìn bên ngoài thì mọi thứ ở nơi đây rất bình thường.

Nhưng ít ai biết được rằng, nơi đây là khu chôn cất tập thể từ thời xa xưa....

Những con Quỷ mạnh mẻ đã bị phong ấn cũng đang ngủ say ở bên trong nơi này !"

Chiron đã bí mật đi đến đây một mình mà không dẫn theo cấp dưới nào vì không muốn ai biết chuyện mình sắp làmÔng ta đi đến nơi sâu nhất bên trong khu di tích, căn phòng tối tăm, ẩm mốc, bốc mùi, dơ dáy,.....

Tay cầm ngọn đuốc, bên trong căn phòng tuy là không còn nguyên vẹn nhưng những thứ nằm ở đây vẫn còn xài được "Sao nó lại không có ở đây !"

Chiron bực bội quát lớn, ông ta lục lọi khắp mọi nơi, cái cần tìm một cái hộp như cục rubik......

Cái ông ta cần là thứ nằm bên trong nó !!!

Chiron đã từng muốn vào đây tìm kiếm thứ đó rồi nhưng lại không dám chắc là sẽ thành công hay không.

Ông ta e ngại là sẽ phải chạm mặt với những thứ ở trong khu di tích này "Nếu nó không ở đây.......

Vậy thì thằng nhóc đó là kẻ đáng nghi nhất ở đây !"

Chiron thầm nghĩ, ông ta định quay về để tìm và hỏi Rimuru nhưng không dám chắc là cậu có giữ hay không.

Ông ta không muốn ai biết chuyện này và cũng không muốn thứ đó sẽ lọt vào tay người ngoài2 tiếng sau....

Khi lấy được thứ mình muốn thì Rimuru cùng những người khác đã rời đi ngay sau đó Khi thấy nhóm người rời đi, Chiron đứng trong văn phòng và tỏ ra khó chịu....

Ông ta định hỏi Rimuru nhưng lại có quá nhiều người, và cũng không biết là cậu có kín miệng hay không nữa.

Lỡ mà đi kể cho người ta nghe thì rắc rối nữa. .... . . .. ... ....

1 tháng sau 20/1/20XXRimuru đang nằm dài trên sofa vì chưa biết nên làm gì Mỗi ngày đều lặp đi lặp lại, ăn ngủ học tập luyện....

Nó làm cậu chán nản Thứ cậu cần nhất vào lúc này là một em ghệ đẹp để ôm ấp. ???: "Rất tiếc nhưng đ*o có đâu con chóa ăn cớt.....!"

Những người bạn cùng lớp của cậu lên tiếng"Anh em tụi tao còn chưa có mày lấy cc gì mà có hả ?"

Rimuru nói lớn: "Nhưng tao có tiền, đẹp trai, biết làm việc nhà !"

"Đừng ngu muội nữa mà bạn tôi, cậu không nên làm thế đâu.

Thay vì lấy tiền đi cho gái thì sao không trả lại tiền đã mượn tớ đi..... ?"

Rimuru quát thằng bạn: "Tiền ấy tao đã mua chiếc xe khác và mới làm kiểng, còn mua thêm cây pod và chai tinh trùng...

À nhầm, tinh dầu cho chúng mày hút nữa...!"

Họ ngồi ở quán nước nên nói chuyện khá thoải mái"Tao thấy trên diễn đàn đang đăng rất nhiều về giải đấu nè bây, nó dành cho mấy người từ 15 đến 18 và phải lập tổ đội để tham gia.

Có 5 người thi đấu chính, 5 người còn lại dự bị....

Giải thưởng ổn áp vãi l** à !"

Nghe thấy thế Rimuru liền tỏ vẽ hớn hở, cậu gọi điện cho người bạn thân Vương Tử Nặc và hỏi cô ấy "Thằng mặt lìn đó định đăng kí tham gia hay gì vậy bây ?"

"Có à ?

Có hơn 1000 đội tham gia giải đấu này lận đó.

Cuộc tuyển chọn khắt khe, khốc liệt.

Vòng đầu phải loại rất nhiều đối thủ từ 1000 còn có 16 hay 26 đội gì đó...!"

Rimuru từ từ quay lại ghế ngồi và nói: "Tao đã xin được một slot cho mình, ngày mai tao sẽ đi ."

"Biết đâu cơ hội này sẽ là cơ hội đổi đời của mày thì sao.

Thắng giải đấu này còn được mời làm diễn viên hay người mẫu thì sao ?"

Đám bạn của cậu cười đùa nóiRimuru nói lớn: "Làm diễn viên hả ?

Ý hay đó!

Mà diễn viên gì mới được ?.....

DIỄN VIÊN ĐÓNG PHIM JAV HẢ ?

Nếu mà đóng JAV thì anh em nhớ chờ đón siêu phẩm của tôi nhé !"

Cậu sẽ xuất phát vào nay mai vì thế cậu chào tạm biệt đám bạn rồi đi về Cậu đã nhờ Vương Tử Nặc thêm tên mình vào danh sách trước khi giải đấu chốt danh sách lần cuối....

Đội của cô ấy đã qua vòng 1, danh sách sẽ chốt lại trước khi vòng 2 bắt đầu Vì được tổ chức ở nước ngoài nên cậu cần chuẩn bị một số thứ....

Rimuru làm rời đồ trong túi, chiếc hộp màu đen hơi giống cục rubik nằm trên sàn làm cậu nhớ lại lúc dó.....

Khi cậu rơi xuống và vào một phòng tối thì lại vô tình nhặt được cái hộp này Cậu định đưa nó cho Chiron nhưng lại đổi ý, muốn giữ lại làm kỉ niệm "Nhìn nó đen đen dơ dơ kiểu l** nào ý nhờ !"

Rimuru thầm nhủ, cậu định đi chà rửa nó nhưng suy nghĩ lại là thôi
 
Ri Và Cuộc Sống Quỷ Dị
Mắt Bão P1


17:45 PMRimuru đã đến được chỗ của Vương Tử Nặc, cậu cũng đã gặp những thành viên khác trong đội.

Trong số đó chỉ quen mỗi Ruka và còn những người còn lại thì chỉ bắt tay rồi chảo hỏi nhau mà thôi.

Rimuru thầm nghĩ: "Ai ai cũng hòa thuận, đẹp trai xinh gái hết.

Chưa kể còn rất lịch sự và vui tính nữa.

Có người thì hài hước, cute, người thì hay ngại ngùng, cũng hên là không có ai có tính hay xạo loz như mình !"

"Đội này cũng khá yếu nếu so với mấy đội còn lại đó.

Kĩ năng cá nhân cũng ở mức khá ổn thôi.

Nhưng có cậu ở đây rồi chắc sẽ bớt được phần nào !"

"Thật à ?

Tôi muốn chúng ta thắng cơ !"

Ruka từ bên ngoài bước vào và đem đến cho Rimuru một bộ đồ khá đẹp và còn nói thêm:"Áo đấu của đội tụi mình đó.

Ngày thi đấu sẽ là ngày 22, ngày mai có lẽ chúng ta nên tập luyện một chút đi !"

"À phải rồi.

Chắc gái cũng biết chuyện này mà phải không Ruka ?

Mình được nghe kể là các quan chức cùng các quý tộc, tỉ phú,...

Từ khắp nơi trên thế giới sẽ tụ họp lại đây để theo dõi giải đấu này đấy !"

"Tôi biết bạn à!

Mục đích cũng chỉ là cá cược với nhau hay xem con mình thi đấu thôi.

Nhưng biết đâu, sau khi giải đấu này kết thúc cũng sẽ có người được mời về để làm việc dưới trướng vua thì sao?

Hoặc cũng có thể tham gia quân đội,.....!"....... . . . . . ..

Rimuru mệt mỏi đi tìm thứ gì đó để ăn, cho đến tận đêm khuya thì những âm thanh ma quái cứ liên tục vang lên bên tai của Rimuru.

Cậu chợt tỉnh giấc, đi kiểm tra quanh phòng và ngoài cửa.

Tuy là không có ai nhưng cậu vẫn cứ có cảm giác là có ai đó đang theo dõi mình.....23:35 PmNằm quằn quại mãi trên giường, cậu có cảm giác là chiếc hộp màu đen trên đầu giường như đang hối thúc cậu mở nó ra, nó mang đến một cảm giác khác lạ, kì bí..."

Hừ...

Thứ này được tạo ra một cách tinh xảo, nó được khảm rất nhiều kí tự trên mỗi mặt, đúng là khiến người khác tò mò mà ?"

Rimuru thầm nhủ, cậu cầm nắm chiếc hộp trên tay và cố gắng xoay chuyển mỗi mặt nhưng không có tác dụng,....

Cậu bỗng dưng rơi vào một không gian lạ lẫm, cho đến khi mở mắt ra thì thấy đây không phải phòng mình.

Xung quanh là một phế tích cũ nát, đối diện là một bộ giáp bạc rất ngầu, tuy có hơi cũ nhưng nó lại toát nên vẽ uy nghiêm và ma quái một cách kì lạ....

Trên ngực trái còn có dòng chữ "Silver Knight"Khi lại gần thì những âm thanh do thứ gì đó va chạm vào nhau mà tạo thành đã vang lên, bên trong bộ giáp tỏa ra một ngọn lửa màu xanh và bỗng dưng di chuyển ngay sau đó....

Trên tay cầm cây kiếm dài và vung về hướng của Rimuru một cách điên cuồng...

"Kẻ xâm nhập...

Cần phải bị loại bỏ !!!"

Rimuru hơi ngạc nhiên, nghĩ mình đã đi vào khu vực của nó và bây giờ nó đang cố diệt trừ bản thân mình.

Cậu đã thử nói chuyện với nó nhưng không thể, dường như thanh kiếm trên tay nó có thể cắt đứt mọi thứ khi vừa mới chạm vào.....

Khi quay lại chỗ ban đầu thì thứ đó đã dừng lại và quay về chỗ lúc nảy...

Cậu bỏ qua nó và đi đến khu vực khác....

Lần này, Rimuru lại tỏ vẽ ngạc nhiên vì thứ mình vừa thấy....

Một người đàn ông bị chôn vùi trong đóng đất đá....

Chỉ còn thấy mỗi phần đầu và khuôn mặt.

Rimuru ước lượng kích thước cho thấy ông ta có thể hơn 7 hoặc 8 mét hay thậm chí có thể lên đến 10m....

"Nếu tên này còn sống thì không biết sẽ ra sao nhỉ ?"

Cậu tự hỏi bản thân, sau đó lại đi đến một nơi khác thông qua các cánh cổng trên mặt đất....

Lần này là ở một nơi kì diệu, xung quanh thơ mộng ấm áp, căn phòng như dành cho một thiếu nữ....

"Chào mừng cậu đã đến đây.

Ngươi là người có mùi hương kì lạ và rất giống tên đó !"

Một cô gái với đôi chân dài, bộ ngực đồ sộ, mái tóc vàng nhạc dài đến ngang hông, đôi mắt to tròn có màu xanh ngọc và đôi mi đài,.........

Cô ta còn tự giới thiệu mình tên là Vương Kỳ...

"Vậy cô đang làm gì trong đây vậy ?"

"Tôi sẽ trả lời câu hỏi đó nếu cậu lại ngồi gần tôi !"

Khi Rimuru vừa tiến lại gần thì mới thấy có gì đó sai sai và thầm nghĩ:"HỬMMM ???

CÔ TA KHÔNG MẶC ĐỒ À ?

À không phải, phần trên được một cái áo mỏng che lại nhưng phần dưới....

Cái thứ mỏng manh đó đã che lại nụ cười dọc của ả !"

Cậu thầm nhủ là không được cứng nhưng phía dưới cứ khiến cậu khó chịu.....

Trong đầu đang có nhiều thắc mắc cần phải được giải đáp ?

Vương Kỳ nói: "Tôi biết cậu đang nghĩ gì đó ?

Lúc tôi còn sống còn được người đời ca tụng với danh xưng Witch King !"

Rimuru vẫn chưa từng nghe qua cái tên hay biệt danh nào như vậy cả.

Cậu lại hỏi cô ấy đang làm gì ở đây và tại sao lại tỏ vẽ thân thiết với mình như vậy ?

"Đừng làm vẽ mặt đó.

Những tên bị nhốt trong này đâu có ai là bình thường.

Bao gồm cả tôi nữa, nhưng....

Cậu lại mang đến cho tôi cái cảm giác giống kẻ tôi đã gặp trước đây, chắc là cách đây mấy trăm năm rồi !"

Vương Kỳ nói xong liền đứng lên, tay cô chạm vào má Rimuru và ngửi mùi hương trên cơ thể cậu...

"Tôi thích mấy kẻ có sức mạnh đặc biệt như cậu vậy đó.....!"

Rimuru cảm thấy mình đang bị đùa giỡn và bất ngờ đứng lên và định rời khỏi đây....

Nhưng chỉ mới đi được vài bước thì đã bị Vương Kỳ tóm lại từ phía sau, cô ta siết chặt lấy và ngồi lên trên đùi cậu.

Rimuru thầm nghĩ: "Ôi má ơi, bộ ngực thật vĩ đại và hùng vĩ, chắc hẳn là nó chan chứa rất nhiều tình yêu thương và !"

"Nơi này được tạo ra dựa theo mong muốn của cậu đó.

Căn phòng hồng hào, thơ mộng...."

"Và sao cậu nỡ lòng để tôi ở lại đây và rời đi như thế chứ!

Tôi có ý này....

Cậu giúp tôi ra ngoài, đổi lại tôi sẽ giúp cậu bất cứ thứ gì cậu muốn....!"

Rimuru thẫn thờ suy nghĩ, một lúc lâu sau cậu lại lên tiếng: "Tôi có thể từ chối không !"

Vương Kỳ tỏ vẽ không vui và đáp: "Vậy tôi chỉ cần ký khế ước giống mấy con Quỷ Linh hay Linh Thú kia của cậu là được rồi chứ gì !"

Sắc mặt Rimuru tỏ vẽ hơi ngạc nhiên vì cô ta lại biết đến điều đó ???

Vương Kỳ nói mình đã ở đây được một thời gian dài, cô muốn ra ngoài, ngay lập tức tạo khế ước giữa hai bên....

Khi khế ước đã hoàn thành thì Rimuru lại sốc, khế ước còn chưa có sự đồng ý của cậu mà nó đã tự thiết lập và hoàn thành ngay sau đó....

"Vô lý vcl ra....???

Aaaaaahh, chuyện này chắc do cô làm phải không ?"

"Phải đó.

Ba trò mèo này dễ ấy mà!.

Và bây giờ....

Cậu mong muốn điều thì hãy nói đi .!

"Gì cũng được à?......

Vậy thì......!".. . . . . ..

Tiếng gõ cửa phòng cậu liên tục vang lên, V.

Tử Nặc đang gọi cậu thức dậy Rimuru loạng choạng đứng dậy và đi ra ngoài.....

Khoảng 30 phút sau Cả nhóm đang ngồi ở bàn ăn, Ruka đang tóm tắt sơ lược về mọi thứ cần phải làm, trong hôm nay.

Rimuru không ngạc nhiên gì nếu giải đấu này được tổ chức nhằm mục đích tìm kiếm nhân tài và bồi dưỡng họ,....

"...........

"18:05 PmRimuru đã ngủ một giấc cho tới chiều tốiCậu vẫn chưa quen lắm với mấy thứ lạ lẫm ở nơi đây, nơi này hiện đại và khá là phức tạp....

Lễ khai mạc đã diễn ra suôn sẽ và cậu đã bỏ lở nó, vì nó không bắt buộc phải tham dự...

Có tổng cộng 16 đội, nhóm của Rimuru sẽ là trận đầu thứ 2...Hiện tại, tất cả thành viên đều đang khởi động....

Ruka rất vui vì được chung nhóm với cậu và nói: "Tôi sẽ đãi cậu một chầu nếu win giải đấu này nhé !"

"Ok!

Chốt như vậy hé !"

Một lúc sau...

Lần này hai đội đã ở trên sàn đấu và cả hai bên khá căng thẳng Rimuru thầm nghĩ: "Móa!

Căng thẳng quá.

Nhiều người nhìn thế này thì sao tập trung được.

Sân vận động này được thiết kế phải gọi rằng là rất tinh xảo và to lớn,...

Hàng trăm người đang live ở chỗ này nữa nè !"

V.

Tử Nặc nói nhỏ: "Sao vậy ?

Mặt cậu xanh xao quá rồi !"

Đáp lại là cái gật đầu và thở dài của Rimuru, cậu tự trấn an mình sẽ ổn thôi.

Sàn đấu là một đấu trường lớn, địa hình là thảo nguyên và có các flycam đang bay trên không nhằm bắt được mọi hình ảnh về trận đấu.

Khi trọng tài vừa cho bắt đầu trận đấu thì cả hai bên đã tách ra và tự tìm đối thủ cho mình....

Rimuru cho rằng đây là sàn đấu rất thích hợp cho mình, cậu sỡ hữu nguyên tố mộc và khi kết hợp nó cùng địa hình này thì khỏi chê vào đâu được...

Đã hơn 10 phút trôi qua...

Cả hai đội vẫn không có bước tiến nào, vẫn cứ vừa đánh vừa thủ,..

V.

Tử Nặc và những người khác phối hợp rất tốt, họ đã phá cạm bẫy của đối phương....

"Mấy cậu lùi về phía sau nếu không muốn bị thương !"

Rimuru lên tiếng cảnh báo....

Cậu dẫm chân xuống đất thì những rễ cây liền đâm chọi và hướng thẳng vào đội bên kia...

Các rễ cây sinh trưởng rất nhanh, chúng liền mọc lại khi vừa bị chặt đức....

Cả sàn đấu bị bao phủ bởi các nhánh hay rễ cây, giờ đây nó chẳng khác nào một cái lồng chim khổng lồ....

Ngay vào lúc đó hai thành viên trong đội liền dùng nguyên tố hỏa để tấn công, Ruka còn hỗ trợ họ bằng cách khuếch đại đòn tấn công lên.....

"Mấy cậu đứng yên trong này đừng có di chuyển ra khỏi kết giới của tôi đấy !"

Rimuru lên tiếng, cậu tạo kết giới để bảo vệ cho cả bốn người....

Vì giờ đây sàn đấu đang bị bao phủ một ngọn lửa khổng lồ, nhiệt độ ngày càng tăng.....

Cái lồng chim như đang bị bốc cháy và tất cả đều không thể thoát ra...

"Chết con đũy mọe rồi, tôi lỡ tay khiến mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn rồi nè mấy cậu ơi !"

Rimuru hét lớn...... . . . . ..... . ....... .....

V.

Tử Nặc và Rimuru cũng ngạc nhiên vì đối phương chịu khó chống đỡ phết chứ đùa....

Họ cũng tạo kết giới để bảo vệ bản thân, nhưng chẳng được lâu đâu....

Nhóm của Rimuru ngồi bệt xuống đất để nghĩ ngơi....

Phải đến mấy phút sau thì đối phương mới chịu thua......

"Họ trụ lâu hơn tôi nghĩ !"

"Kệ đi.

Win là được !"
 
Ri Và Cuộc Sống Quỷ Dị
Mắt Bão P2


Tất cả mọi đều kéo nhau đến nhà ăn, sau mỗi trận đấu thì sẽ được chấm từ 1 đến 5★Trận của nhóm Rimuru chỉ được 1★ và nó làm cho cậu có cảm giác khá thất vọng "Trận đó công nhận nhạt thật !"

"Cũng đúng.

Nhóm bên kia đâu có ai khắc hệ đâu !"

"......

"Rimuru không vui, ngồi nằm dài trên ghế sofa.....

Cả nhóm đang ở quán cafe trong một trung tâm thương mại, khá đông người qua lại và cậu có cảm giác hơi nhức đầu.2 ngày sauLần này tất cả họ đã chú ý sắp xếp lại đội hình một chút, họ sẽ thi đấu với một đội được đánh giá là cũng mạnh trong trận đấu này....

Tuy nhiên, thể thức thi đấu lần này có hơi khác, vòng này cả 2 đội sẽ đi săn và tính điểm....

"Nè mấy cậu, vòng này chúng ta sẽ đi tiêu diệt các Ác Quỷ đang lẫn trốn đâu đó trong đấu trường, chúng ta có nên đi chung với nhau và hoàn thành nó !"

"Không đâu, ta nên tách nhau ra và làm việc của mỗi người....

"Rất nhiều ý kiến được đưa ra nhưng vẫn chưa được thống nhất ở mỗi thành viên.

"Không đâu, tôi sẽ đi một mình....

"Rimuru lên tiếng, cậu giải thích kế hoạch mình vừa nghĩ ra nhưng có một số người đã phản đối vì nhiều lí do... ....... .... ......

Cho đến khi lại ra sân thi đấu....

Luật chơi vô cùng đơn giản cho vòng thi đấu này...

Mỗi nhóm 5 người, đi săn các ác Quỷ đã được thả trong đấu trường, cấp bậc thì không rõ.

Số điểm sẽ phụ thuộc vào cấp độ mà mỗi người săn được...

Khi trọng tài vừa cho trận đấu bắt đầu thì mỗi người đã chọn hướng đi cho riêng mình rồi....

"Giờ nhìn kĩ lại nới thấy, ở phần cao nhất trên khán đài là nơi dành cho các quý tộc và hoàng tộc...

Những người đó ở nơi cao nhất của khán đài, mà ở vị trí đó lại là địa điểm thích hợp có thể quan sát được phần lớn sân đấu....!"

"Không lẽ...

Những con quái có cấp độ cao đang ở nơi mà tất cả những người đó có thể thấy rõ nhất sao ?

Bọn họ muốn xem cách mà chúng ta đối đầu với chúng à ?"

Cậu đứng yên một chỗ và suy nghĩ, tuy là không chắc chắn lắm với suy đoán của mình nhưng Rimuru vẫn quyết định đến nơi đó....

Trên đường đi Rimuru cũng gặp phải một số Quỷ cấp thấp, nhưng chúng không thể làm khó cậu.

Rimuru đi qua nơi được cảnh báo, khi cậu vừa tiến vào...

Còi cảnh báo đã vang lên, một cái lồng giam đang được mở ra....

Thứ bước ra cao hơn 2m, làn da như sắt thép, đôi mắt đỏ rực, tay chân đầy rẫy gai góc và bộ móng vuốt dài...

Áp lực tỏa ra từ nó đã làm những người đang xem muốn đái ra máu,....

Rimuru hỏi: "Xem ra mày là con Quỷ mạnh nhất ở đây rồi !"

"Con....

Con người, chúng...

Đã giam cầm ta bấy lâu nay.....

Nay lại thả ta ra, xung quanh còn có hàng tá người như vậy.....

Thật...

Ngu ngốc, không khôn ngoan....

Thật là không khôn ngoan chút nào cả !"

Trên khán đài còn đặc biệt giới thiệu nó là cấp Thiên Cương Ngũ Kỳ....

Mỗi con Quỷ khi lên cấp sẽ có 5 giai đoạn: từ Nhất Kỳ cho đến Ngũ Kỳ....

Rimuru đứng đối diện với Quỷ Linh Tứ Kỳ...

Mặt cậu có chút không vui, ban đầu cứ nghĩ là cấp S thôi chứ.....

Bây giờ có hơi sai sai....

"Nó có vẽ đang đói và rất thèm máu thịt....!"

Rimuru thầm nghĩ, cậu cho rằng vì nó mới được thả ra nên chưa thích nghi được với những thứ đang diễn ra.... ... . . . ..

Con Quỷ đó đúng là rất mạnh, với cấp bậc Thiên Cương Tứ Kỳ thì nó có vẽ không hề yếu chút nào....

Khi giao đấu với con Quỷ đó cũng đã nhận ra là nó không được thông minh cho lắm....

Nó cứ đâm đầu lao vào tấn công một cách điên cuồng....

Cậu giữ khoảng cách với nó, dụ nó tránh xa nơi mà những người khác đang ở.

Khi con Quỷ đó sắp chạm vào được người của Rimuru thì đã bị chặn lại....

Những cái xác của mấy con Quỷ đã bị giết bỗng dưng lại đứng lên và chắn trước mặt cậu.....

"Khả năng....

Điều khiến tử thi à ?....

À không, chắc nó giống với một dạng...

Triều hồi nào đó ?

Tuy nhiên, số lượng có nhiều đến mấy cũng vô dụng !"... . ....

"Sao cậu lại để thứ phiền toái đấy chạy loanh quanh trước mặt mình quài vậy hả ?"

Âm thanh của Vương Kỳ bỗng dưng vang vọng bên tai.....

Cô ấy đang tàng hình và bay xung quanh ngay chỗ mà Rimuru đang đứng...

Rimuru lẩm bẩm: "Sao cô ra được ngoài này hay vậy ?"

Vương Kỳ đáp: "Thấy tôi hay không ?

Điều này không khó đối với một người như mị đâu nghe chưa hả ?

Vậy có cần tôi xử lý cái thứ kia không ?

Chỉ cần một cái vẫy tay thôi là xong !"

Rimuru liền từ chối, cậu muốn tự mình xử lý nó chứ không muốn nhờ ai khác Vương Kỳ hối thúc: "Thôi được rồi!

Chúc cậu may mắn.

Nhưng hãy làm nhanh lên nhé !

Thứ đó ồn ào chết đi được !"

"?!?!?!?!?!?!?!?!?!?!??????

"Rimuru tỏ vẽ khó hiểu, không biết ai mới là chủ ai là cấp dưới nữa ?

Cậu di chuyển đến một nơi có chướng ngại vật và hơi tối để tránh bị mọi người quan sát thấy....

"Con Quỷ này không đáng để mình dùng tới thứ đó.

Chỉ cần một đòn thật mạnh kết liễu nó là được !"

" , , , ,...

" ★★★★★Ở phía trên khán đài ngay tại phòng VIPMọi người không thấy được gì ở chỗ của Rimuru....

Nơi đang tỏa ra nguồn ma lực ngày càng lớn....

Một cô gái với thân hình nhỏ nhắn xinh xắn đang nằm trên ghế sofa bỗng dưng ngồi bật dậy....

Cô bé cảm nhận được có thứ gì đó đang hiển diện ở bên dưới, người khác không thể nhìn thấy nhưng cô thì có...

Thứ gì đó trong bóng tối đang tỏa ra ngọn lửa mạnh bất thường...

".........

"Phực~~~.....

Đến khi ngọn lửa trên tay Rimuru được bắn đi thì nó lại hóa thành một con phượng hoàng và càng quét mọi thứ.....

"Con c*c gì thế kia ?

Nó còn éo thèm chạy trốn hay né đòn luôn à ?"

Rimuru có thể thấy con Quỷ kia còn chẳng thèm chạy trốn, Quỷ Linh cấp Tứ Kỳ quả thật rất mạnh nhưng cậu lại tự tin với đòn này vẫn sẽ hạ được nó..

"Vô lý....

Vốn dĩ nó....

Không thể làm tổn hại đến ta mới.....

Đúng chứ ?....

Chẳng lẻ....

Đòn tấn này....

Đến từ một kẻ khác.....!!!

Không...

Quỷ khí này.....

Ta cảm nhận được....

Nó hoàn toàn mạnh hơn ta....

Rất mạnh!!."

Mọi thứ trở thành tro bụi ngay sau đó....

Đấu trường im lặng sau đòn tấn công vừa rồi, ngọn lửa bùng cháy dữ dội như nuốt chửng mọi thứ...

Rimuru sau đó cho Quỷ Linh Thiên Phượng ở sau lưng mình quay về, chuyện còn lại để cậu giải quyết...

Ngay sau đó....

Bốn thành viên bên đội của Rimuru đã tập hợp lại chỗ cậu...

Năm người nhìn lên bảng điểm và khi thấy khi thấy số điểm cao chót vót cách xa đội bạn, ai nấy cũng mừng rỡ...

"Với số điểm này thì đội ta thắng chắc... !"

Ai nấy cũng bầm dập nhưng vẫn còn khá ổn....

Cứ tưởng sẽ kết thúc êm đẹp nhưng không...

Đội bên kia đang ở hướng đối diện....

Rimuru nhận ra một người trong số họ, ở bên phải là Delit và 4 người còn lại cậu méo biết là ai ?

Rimuru cũng nhận ra họ muốn làm gì....

"Cô ta...

Lần trước không có cơ hội đối đầu với nhau nhưng lần này lại chạm mặt nhau nữa, có lẽ đây là....

Ý TRỜI !"

Cậu chỉ tay về hướng của Delit và thách thức cô ấy một trận...

Hai người đi sang chỗ khác để giao đấu với nhau....

"Cái l** gì đang diễn ra vậy nè !

Chuyển động của cô ta khá giống mình, chúng thật khéo léo.

Cái cách cô ta tung chiêu nữa...

Thật đẹp mắt, mạnh mẽ,....

Nhỏ này mà bên đội mình thì hay biết mấy !"

Rimuru thầm nghĩ, trong lúc cậu giao đấu với Delit đúng là có chút dao động, động tác thì uyển chuyển, dứt khoát, rất giống với mình,.....

Những thành viên khác đang đứng từ xa để quan sát...."

Có vẽ như là họ đánh khá cân kèo.

Trình độ không chênh lệch mấy !"

"Ngang thế l** nào được.

Cậu ta đang giữ sức thôi.

Nếu đánh thật thì trận này đã kết thúc ngay trước khi nó bắt đầu rồi !"

Vương Tử Nặc và Ruka hoàn toàn không có chút lo lắng.....

Cho đến khi trận đấu hết giờ thì hai bên đã quay về phòng thay đồ Delit cho rằng Rimuru đang nhấp nhả, hoàn toàn không dùng hết sức...

Điều đó khiến cô có cảm giác bị xem thường... ***Tối hôm đó.

Trong lúc đi dạo thì Rimuru vô tình gặp được Delit ngay trong nhà ăn.

Cả hai nói chuyện nhỏ nhẹ, trao đổi qua lại về vài vấn đề...

"Có thấy mấy cái vết bầm nho nhỏ trên tay tôi không ?

Do bà để lại không đó, tuy là đánh giao lưu, thử sức thôi nhưng không biết nhẹ nhàng xíu hay sao mà đánh mạnh quá vậy ?"

"???

Hmmm!

Chắc nó sẽ lành trong vài ngày thôi !

Ráng đợi đi ku !"!!!

Nhỏ này có hơi khó gần so với những gì mà Rimuru đã nghĩ trước đó...

Cậu nói chuyện phím với Delit cũng khá lâu.

Toàn mấy cái chuyện gì đâu không...

"Thôi được rồi!

Không nói nữa, mệt mỏi quá gòi, đừng nói gì nữa hết !"

"Nhưng tôi còn nhiều cái để nói lắm, muốn hỏi gì không, tôi sẽ trả lời nếu biết nên đ*o cần ngại.

OK !"

Đang vui vẽ thì bỗng dưng từ phía sau, có hai thằng đực rựa lại giở thái độ khó ưa, chúng phàn nàn vì mấy cái Rimuru đang nói nãy giờ...

"M* nó, đang mệt còn gặp tml như mày nữa, cứ lèm bèm mấy cái chuyện gì đâu không ?

Biết là tụi tao ở phía sau nhưng vẫn cố tình đẩy ghế tạo tiếng ồn !"

Rimuru cũng không chịu ngồi yên, cậu còn tỏ thái độ không hài lòng và bất mãn:"Giờ này còn ai đ*o đâu, thì tao muốn làm gì thì tao làm, nếu mày thấy phiền thì sao không ra chỗ khác mà ngồi.

Còn chuyện gây tiếng ồn thì đó là do Delit đấy mấy cái ghế qua bên kia thôi.

Nếu mày thấy chuyện này làm mày khó chịu thì có thể ra khỏi đây và tìm nơi yên tĩnh hơn để ngồi !"

"À mà còn chuyện này nữa, khi mày đang say xỉn thì bớt ra vẽ đi !"

Hai bên có vẽ không mấy thân thiện, như sắp lao vào đánh nhau.

Bỗng dưng ly sữa bây đến hai thằng ấy, nó tạo cơ hội để Rimuru đấm móc thẳng vào mặt chúng....

Tuy chúng muốn đánh trả đó nhưng không thể, lúc say xỉn chúng còn không nhận thức được gì nữa mà...

Sau một hồi giằng co qua lại thì vô tình đẩy ngã Delit... !!!!!

Rimuru đã nhảy đến kịp lúc nên đỡ được và cứu vớt được pha đó...

"Hên quá, cũng may là tôi nhanh tay lẹ chân, không thì lỏ rồi !"

Cậu đã cứu được dĩa đồ ăn lúc rơi xuống, còn Delit thì ngã nằm trên sàn....

Delit hét lớn: "C....

CÁI THỂ LOẠI ĐÀN ÔNG QUẦN QUÈ GÌ VẬY CHỨ !!!

THAY VÌ ĐỠ TÔI LÚC TÉ THÌ CẬU LẠI CỨU VỚT DĨA ĐỒ ĂN ĐÓ!

ÍT RA THÌ CŨNG NÊN GA LĂNG XÍU ĐI CHỨ !"
 
Ri Và Cuộc Sống Quỷ Dị
Mắt Bão P3


Rimuru vừa mới tắm xong và đang nằm trên giường....

Cậu tìm tòi chiếc hộp đen bí ẩn trên tay, nó ẩn chứa rất nhiều thứ kì bí...

Bên trong còn giam giữ mấy kẻ rất kì lạ nữa, Vương Kỳ cũng bị nhốt trong đó một thời gian nhưng không có bất kì thông tin nào về thứ này....

Cậu giao nó cho Vương Kỳ cất giữ, còn bản thân thì đi kiếm đồ ăn vặt.

"Nơi này về đêm đẹp phết chứ đùa.

Thật lộng lẫy, tráng lệ...

"Cậu thủ thỉ rồi đi gặp những người khác, họ tập trung lại ở quán cafe dưới khách sạn.....

Các thành viên ai nấy cũng tỏ vẻ hơi mệt mỏi, sáng giờ họ chưa được nghĩ ngơi một chút nào.

"Sao vậy bạn ?

Bạn lại ngồi gần tôi là có ý gì ?

Thích tôi à ?

Hay là ghiền hơi nên mới sáp lại gần đây !"

".......

Có cái l** nhé!

Tại bên kia hết chỗ nên mới qua đây !"

V.

Tử Nặc nói nhỏ nhẹ với Rimuru, xung quanh còn có 5 người nữa....

"Chúng ta ở đây là để bàn về chiến thuật cho trận đấu tiếp theo, 3 ngày nữa là vòng bán kết...

Nên trong thời gian này hãy nghĩ ngơi đi nhé !

"......

"21:02 PmRimuru dùng dịch chuyển quay trở về nhà, cậu nhớ chiếc giường mềm mại này......

2 ngày sau Rimuru vẫn tiếp tục sinh hoạt như mọi ngày.

Chăm cây, làm việc nhà, hỗ trợ hàng xóm,... [Dạo gần đây Ri đang làm gì vậy ?

Có cần người tập luyện cùng không ?][Ừ thì....

Vẫn như mọi ngày.

Ăn, ngủ, nghĩ, luyện tập, học, ** đ*i, thôi ấy mà.

Với lại phụ giúp gia đình hàng xóm làm nông.

Sao thế ?

Mới xa tôi có hai ngày đã nhớ đến vậy rồi à ?][......

Thôi tôi nói chuyện chính luôn nhé!

Lượt trận bán kết đã bị hủy bỏ và sẽ trở thành trận chung kết gồm có 4 đội tham gia.

Mỗi đội chỉ được cử ra 3 thành viên mà thôi.][.........Ừm thì...

Tôi nghĩ đó sẽ là một trận khá khó khăn đó, hy vọng mấy người kia đã sẵn sàng.] Rimuru và V.

Tử Nặc đã nói chuyện với nhau rất lâu....

Trận chung kết sẽ diễn ra vào ngày 1/2/20**.

Địa điểm thi đấu đã được đổi lại, tại Stadium Royal vào lúc 19:00 PmNơi đó là sân đấu lớn nhất thế giới, được xây dựng trên biển có hình dạng khá giống một con rùa, xung quanh Stadium Royal còn có một trung tâm thương mại rất lớn, sức chứa ở nơi này có thể hơn 150.000 người,.... ★★★31/1/20**19:06 PmPhải nói là trong khoảng thời gian này mọi thứ diễn ra với Rimuru khá tồi tệ...

Toàn thân cậu ê ẩm khi phải làm việc ngoài đồng khá nhiều...

Trước khi Rimuru đến điểm hẹn để hội quân với các đồng đội thì cũng thấy qua một số người.

Cậu dẹp đồ và xuống chỗ của những người khác, ngay quán cafe dưới khách sạn.

"Cậu tới trể, những người khác đã đến đây được 2-3 ngày rồi, bây giờ cậu mới đến là sao ?

HẢ ?"

"Tại tôi bận vài việc trong nhà !

Rimuru xoa đầu nói, khuôn mặt ngại ngùng chưa biết nên làm gì tiếp theo vì bị những người khác nhìn với ánh mắt hình viên đạn. ???: "Thôi được rồi.

Có thể cậu ấy bận thật, mấy bạn phải thông cảm cho người ta chứ !"

"....

Nhưng!

Tôi có thắc mắc?

Hình xăm hình nụ hôn trên ngực cậu là như thế nào vậy ?

Lần trước thấy nhưng tôi vẫn chưa kịp hỏi ?"

"Mau kể cho tụi này nghe đi.

Biết đâu tụi này sẽ bỏ qua chuyện đến trể !"

Rimuru câm mồm và không nói bất cứ lời nào, cậu không thể nào nói ra được.

Cho dù trời có sập cậu nhất quyết cũng không hé nữa lời...

"Thành thật xin lỗi mấy cậu.

Nhưng tớ phải về phòng cho vợ con cơm nước trước cái đã.

Nếu như không có gì quan trọng thì đừng gọi tóe nhé !!!"

Rimuru nói xong rồi đứng dậy một cách ngầu lòi và rời đi ngay sau đó....

Những người khác cũng đi theo sau, mãi cho đến nữa đêm Rimuru cũng không thoát khỏi họ được....

Hôm sau Rimuru đã thức dậy, cậu coi đồng hồ thì thấy sắp gần 12h rồi....

Gấp rút chuẩn bị đồ và ra khỏi phòng khách sạn...

13:00 ăn và nghĩ ngơi14:00 bàn chiến thuật 15:00 tập luyện nhẹ nhàng 16:00 ăn nhẹ và nghĩ ngơi17:00 vệ sinh cá nhân 17:30 chuẩn bị đồ 18:00 tập họp tại phòng thay đồ18:00 khởi động trước trận đấu 18:30 khai mạc Rimuru và Ruka rất muốn xem buổi khai mạc sẽ như thế nào.

Nhưng họ đã để quên đồ tại phòng khách sạn và phải quay lại lấy.

"Sao mọi thứ luôn diễn ra theo chiều hướng ngược không như những gì tôi đã tính trước đó !"

"Đi nhanh lên.

Mấy người kia đang chờ chúng ta !"

Rimuru hối thúc Ruka là đi nhanh lên, họ nhận ra là mình sắp trể rồi....

Trên đường quay lại địa điểm thi đấu, cậu lại vô tình thấy một người khá quen mắt....

Ánh mắt không thể nào rời khỏi người đó được....

Rimuru thầm nhũ: "Ôi má ơi!

Không lẽ là cô ấy !"

Ruka ngồi phía sau xe, cô thấy Rimuru đang lái xe mà cứ nhìn sang hướng khác, trong đầu bỗng dưng có dự cảm không lành và hét to lên: "Ê NÈ!

CẬU LÁI XE KIỂU Đ*O GÌ VẬY HẢ!

TÔNG VÀO CHIẾC TẢI PHÍA TRƯỚC MẤT !

ASHHHH~ ĐCMM !"

Ruka quát lớn, cô thấy tính mạng của mình đang gặp nguy hiểm hơn bao giờ hết...

Nhưng cũng may là không có tai nạn nào xảy ra, Rimuru quay đầu lại nhìn như đang kiếm ai đó....

Cậu tỏ ra tiếc nuối, nhưng vẫn chạy về hướng nhà thi đấu....

Ngay lúc này....

Ở chỗ của những người khác thì họ đã chuẩn bị sẵn sàng đầy đủ....

Sau khi thống nhất lại thì mọi người đã quyết định để 3 người đấu chính đó là: Ruka - Rimuru - V.

Tử NặcNhững người khác không ai ý kiến vì họ hiểu 3 người này phối hợp với nhau ăn ý cỡ nào, họ quen biết cũng được một thời gian rồi nên mọi chuyện sẽ dễ dàng xử hơn thôi.... !!!!!!

Luật của trận chung kết này khá đơn giản, những người mất khả năng chiến đấu hay bất tỉnh sẽ tự động bị dịch chuyển ra ngoài để không làm gián đoạn trận đấu....

Cả 4 đội đã ra sân và còn chào hỏi nhau, nhưng bên phía Rimuru lại không nghĩ như vậy.....

Họ không có ý định thân thiết hay muốn chào hỏi bắt cứ ai trên sân...

Họ muốn giành chiến thắng mà thôi.

Ngay khi tiếng chuông thông báo vang lên, tất cả mọi người trên sân đều di chuyển theo đội...

Sân đấu này rất đặc biệt, nó khá rộng và địa hình là thảo nguyên....

"!?!?!?!

"Nhóm của Rimuru bất ngờ đụng phải đội đầu tiên....

Ruka nhận ra đội trưởng của đội bên kia là Lucas Marvas....

Con trai trưởng của gia tộc Marvas, cũng là gia tộc có mối quan hệ rất thân thiết với hoàng gia !

"Chúng ta sẽ tấn công trước nhé mấy cậu! !"

Một nữa sân đấu đã bị bao phủ bởi những thực vật, thực vật nơi đây đang sinh trưởng rất nhanh và chúng đã cao hơn 10m.

V.

Tử Nặc hỏi thăm xem Rimuru có ổn không, mới vừa bắt đầu trận đấu thôi mà cậu đã dùng một đòn mạnh tới vậy rồi...

Nhưng đáp lại là một cái gật đầu của Rimuru, cậu nói mình rất ổn...

"Tất nhiên là tôi phải ổn rồi.

Kỹ năng này nhìn bề ngoài thì là do tôi phát động.

Nhưng vốn dĩ nó được Quỷ Linh của tôi thi triển mà, con tôi chỉ làm màu mè che mắt thôi.

Đâu tốn sức đâu !"

Cậu thầm nghĩ rồi nhìn về hướng của đối phương, họ cũng không thua kém gì mấy.

Lucas đã lấy thanh kiếm bên hông ra, anh ta lợi dụng các cây thức vật xung quanh làm bàn đạp và đang lao về hướng của nhóm Rimuru....

Cậu cũng không gấp gáp gì mấy, vẫn ở yên một chỗ, riêng hai cô bên cạnh đã rời khỏi chỗ đó và di chuyển xuống dưới... !!!

"Xem ra là hai đội còn lại cũng bắt đầu tẩn nhau rồi.

Có vẽ như đây sẽ là một trận chiến đầy hỗn loạn rồi !"

Vừa nói dứt câu xong, thì bỗng dưng Luca từ đâu xuất hiện và vung kiếm về hướng Rimuru....

"Thằng này!

Nó lợi dụng sự hỗn loạn giữa trận chiến rồi ẩn nấp xung quang và đợi thời cơ rồi chơi bất ngờ à !"

Cậu lùi về sau, định dùng ma thuật nhưng không thể....

Bị Lucas áp sát và tấn công liên tục như vậy khiến cậu khá chật vật!

"!!!!!

"Bỗng dưng, Ruka từ đâu bất ngờ lao đến giải vây cho Rimuru....

Lợi dụng lúc Lucas không chú ý, lại đang ở góc tối tăm khó có ai nhìn thấy, Rimuru lợi dụng điều đó mà đá thẳng vào hạ bộ của Lucas....

Ruka thấy vậy cũng liền rời đi, cô sẽ giả vờ như là mình chưa thấy gì....

"Không ngờ mày lại chơi bẩn như vậy.

Canh lúc không có máy quay ở đây rồi chơi trò hèn hạ như vậy !"

"Xin lỗi vì sự thiếu chuyên nghiệp này.

Tôi chỉ lở chân thôi !"

Lucas chắc chắn là Rimruu cố tình làm vậy, đôi chân run rẫy, họa mi còn khá nhức nhói, nhưng nhiêu đó chưa thể đánh gục được Lucas.

Ngay khi vừa đứng dậy thì đã triều hồi Linh Thú của mình ra....

Hình dáng của nó như một con chó sói, bộ lông đen tuyền.....

Khán đài hò reo trong sự phấn khích, có người còn bắt đầu đánh cược đội nào sẽ thắng."

Thằng đó bị đá vào chỗ hiểm mà vẫn còn sức để đứng dậy à ?

Nó trâu hơn mình nghĩ á !"

Rimuru thầm nghĩ, cậu đứng từ trên cao quan sát xuống....

Ngay khi định di chuyển thì Lucas bỗng dưng bất ngờ xuất hiện từ phía sau và đá thẳng mặt của cậu...

Cú đá đó khiến Rimuru bị choáng váng và mất thăng bằng rồi rơi xuống dưới...

Ảnh Lang của Lucas có khả năng mở công không gian và dịch chuyển tới bất cứ đâu trong phạm vi 200mNhờ vào khả năng đó mà đội của Lucas đã đến được trận chung kết...

Hộc....

Hộc....

Rimuru cảm nhận được cơn đau, mũi cậu chảy máu rất nhiều, nó đang tuôn ra rất nhiều....

Sau khi hồi phục xong vết thương thì cậu đã đứng dậy chuẩn bị cho màn trả đũa!
 
Ri Và Cuộc Sống Quỷ Dị
Mắt Bão P4


Lucas đã kết hợp với Ảnh Lang tạo ra rất nhiều khó khăn và vất vã cho Rimuru....

Họ phối hợp rất ăn ý với nhau, lợi dụng địa hình xung quanh tạo lợi thế cho bản thân.

Vụ nổ lớn bất ngờ xảy ra bên kia, nó thu hút mọi người..

Một trận chiến còn ác liệt hơn đang xảy ra ở bên kia...

Rimuru cũng muốn qua bên kia để hỗ trợ cho hai cô gái...

Nhưng Lucas đang chặn lại và sẽ không cho cậu đi đâu hết.....

Tuy nhiên....

Thật bất ngờ....

Một cơn gió lạnh đột nhiên thổi qua....

Cả khán đài im lặng vì họ cảm nhận có điềm không lành sắp xảy ra....

Không gian xung quanh như đang bị móp méo.

Ảnh Lang định tạo cổng thì lại không được.

"Có chuyện gì không ổn à.

Chiến hữu ?"

"Mày đang lo lắng à ?

Hay sợ hãi một cái gì đó ?"

Lucas và Ảnh Lang đã ở bên cạnh nhau được 10 năm, từ lúc nhỏ cho đến lớn, thấy dáng vẽ lo sợ của Ảnh Lang bỗng dưng bản thân Lucas có cảm giác bất an...

Ngay vào lúc đó, Lucas định lao đến tấn công Rimuru thì bỗng dưng một cơn gió lạnh thổi qua.

Trên tay Rimuru là những hạt trắng nhỏ, cậu thổi chúng về hướng của Lucas thì ngay lập tức xung quanh đã đóng băng lại, không khí lạnh lẽo tỏa ra xung quanh.

"Đã lâu lắm rồi tao mới xài lại chiêu này đó nha, tuy là chưa hoàn thiện lắm nhưng cũng có thể coi là tạm được !"

Chân của Lucas đã bị đống băng lại, Ảnh Lang rất muốn đến giúp nhưng vừa tạo cổng thì nó đã biến mất...

Quỷ Linh Si Mị của Rimuru đang đứng phía sau Ảnh Lang, bất ngờ xuất hiện và mọi cánh cổng mà Ảnh Lang tạo ra đã bị vô hiệu hóa ngay lập tức.

"Không ai cứu được con chó sói đó của mày đâu con à.

Nó tới số là cái chắc cmnr !

Haha !"

Rimuru nói với giọng điệu hả hê, cậu nhanh chóng ra lệnh cho Si Mi đập nát Ảnh Lang của Lucas trong sự bất lực của hắn....

Mọi sự phản kháng của Lucas đều vô ích, đôi chân bị đống băng, nhìn Linh Thú của mình gặp nguy hiểm mà không làm được gì...

Cảm giác bất lực xâm chiếm toàn bộ lí trí, đôi tay run rẫy nhì Ảnh Lang bị đập bẹp dí dưới đất.

Rimuru thản nhiên nói: "Đừng có chống cự nữa, đồng đội của mày đang ở bên kia bận giao đấu với mấy người khác rồi, hông có qua đây giúp được đâu nên đừng có kêu gào !"

Ảnh Lang đang cố gắng chống trả, nó đã tấn công điên cuồng nhưng đều vô ích...

Si Mị tạo ra những vật thể từ hư không và nghiền nát Ảnh Lang, sau khi xong thì lại đem đến chỗ của Lucas....

"Nó vẫn còn sống và chưa có chết đâu, bớt đau thương đi nhá !"

"?????

"Nhìn thấy khuôn mặt đẫm nước mắt của Lucas khi phải ôm lấy Ảnh Lang, sâu bên trong Rimuru cũng có cảm giác rất lạ...

Cứ như bản thân vừa làm một điều tồi tệ vậy....

Hai thành viên còn lại tiến tới để giúp Lucas nhưng ngay khi họ vừa đến thì đã bất ngờ bị đánh lén từ phía sau...

Cả nhóm sau đó bị dịch chuyển ra ngoài sàn đấu và được tuyên bố là đã bị loại.

Trận đấu bây giờ chỉ còn 2 đội.

Mỗi đội 3 người, và cả hai đội đang đứng đối diện nhau.

Ruka nói nhỏ: "Là chị Shion và anh Felix, và nhỏ ở giữa là Luna....

Sao toàn người quen không vậy nè !"

Rimuru nghe sơ qua cũng không biết là ai và cũng không quan tâm mấy chuyện đó lắm....

Cả hai cũng nhận ra V.

Tử Nặc đang mệt mỏi và đau ở chân, nó còn sưng và bầm nữa chứ....

Bỗng dưng....

Phía bên kia...

Shion lao đến rất nhanh để chia rẽ đội hình bên nhóm Rimuru....

Cậu nhận ra là không nên tiếp tục trận đấu này quá lâu, hai cô gái có vẽ mệt rồi...

Trong lúc mất cảnh giác, Felix đã bất ngờ xuất hiện và đá cậu văng xuống dưới, anh ta còn dùng một đón tấn công tầm xa rất mạnh nhắm vào các vật thể xung quanh....

Đóng đổ nát đó chôn vùi Rimuru, nhưng chúng không thể chạm vào được cậu, như có thứ gì đó vô hình đang ngăn cách cậu và các vật thể đó vậy !

"Phù...

Chậc, nó khiến mình mệt mỏi quá đi mất.

Trận đấu hôm nay có lẽ sẽ gặp phải nhiều phiền phức lắm đây !"

Ánh sáng lóe lên từ đóng đổ nát, mọi thứ đột nhiên biến mất trong sự ngỡ ngàng ngơ ngác của khắp mọi người trên khán đài....

Tiếng bước chân tiến lại chỗ Rimuru đang nằm và đỡ cậu ngồi dậy...

"Phải chi để tôi ra trận ngay từ ban đầu thì mọi chuyện đã êm đẹp và xong xuôi rồi.

Chậc chậc....

Nằm im đó nghĩ ngơi chút đi, mọi chuyện còn lại để ta lo !"

Rimuru tỏ vẽ bất ngờ vì Si Mị đang nói chuyện với mình, cậu lên tiếng hỏi cô ta biết nói vì sao bấy lâu nay lại không lên tiếng.....?

"Cậu có hỏi tôi câu nào đâu mà trả lời !

Số lần cậu triệu hồi tôi chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay mà thôi.

Không phải hay sao !

Nếu tôi ra trận ngay từ đầu thì trận đấu này đã kết thúc trong chóng vánh rồi !"

Rimuru thấm nghĩ, cậu gật đầu thừa nhận vì cũng không biết nên nói gì, không phải là không muốn triệu hồi Si Mị mà là bởi vì...

Con Quỷ Linh này quá là mạnh so với mấy con khác, ngay cả bản thân cậu cũng không biết Si Mị này đang ở cấp bậc nào nữa....

Shion, Felix và Luna ở phía xa đã thấy mọi thứ, ba người hợp sức lại tạo nên một đòn tấn công hủy diệt diện rộng, họ mất gần 1 phút để thi triển nó và tấn công vào nơi Rimuru đang nằm nghĩ ngơiSi Mị vẫy tay một cái, đòn tấn công của ba người kia như bị nén lại rồi biến mất ngay lập tức như chưa có gì xảy ra...

Felix bất ngờ thốt lên, anh ta không thể chấp nhậm sự thật vừa diễn ra ngay trước mắt.

Anh ta dồn hết ma lực còn lại để tạo ra một cây thương...

Rồi sau đó lại phóng nó đi.

Rimuru thầm nghĩ: "Tụi nó bị thiểu năng hay sao mà cứ lập đi lập lại một kiểu tấn công thế này, Si Mị còn đang đứng đây thì mình sẽ an toàn thôi !"

Khi ngọn thương đó gần chạm vào người cậu thì một vòng xoáy đã bất ngờ xuất hiện và chặn nó lại, ngọn thương bị phá hủy ngay sau đó và bị hút vào bên trong vòng xoáy đó rồi biến mất....

"Hình như là quên nói việc này thì phải, Quỷ Linh này của tôi không phải chỉ có một kỹ năng thôi đâu nhá.

Nó còn rất nhiều kỹ năng khác chưa dùng nữa đó !"

Nhì thấy Felix và Shion có vẽ mệt mỏi như thế, Luna cũng không chịu ngồi yên mà lấy từ trong túi ra một quả cầu pha lê màu đen....

Cô ấy đọc gì đó khá nhỏ, quả cầu trên tay phát sáng và vay lên không trung, ngay sau đó nó lại biến thành một con thú với kích thước khổng lồ....

"Tuy đây là bản sao của Xà Vương nhưng cũng không phải là thứ dễ chơi đâu !"

Linh Thú khổng lồ đó như một con rắn, nó lớn đến mức cả sân đấu chẳng còn chỗ trống nào....

Rimuru và hai cô gái trong đội đang ở trên lưng của một con cá đuối biết bay, tuy là cả ba đang rất vất vã nhưng vẫn còn trụ được...

"Không sao!

Tôi nghĩ là chúng ta vẫn còn có hội để win trận này.

Mấy cậu phải tin tôi, còn chuyện có được hay không thì tôi đ*o biết !"

Cậu gọi ra Xung Thiên KỲ Lân, mặc dù đây là lần đầu cậu gọi ra Linh Thú này để chiến đấu, nhưng vẫn méo biết năng lực của nó là gì ? ...... ..... .. ......

Ở phía bên dưới....

Nhóm người Luna cũng bắt đầu tấn công, họ ở trên đầu Xà Vương và cho nó tấn công liên tục về hướng của nhóm Rimuru...

Tuy nhiên...

Mọi đòn tấn công đều không thể đánh trúng dù chỉ một lần, các đòn tấn công liên tục bị hóa giải hoặc bay vào cổng không gian và biến mất...

"Cũng may là có Si Mị ở đây.

Nếu không mấy đòn vừa rồi đã đánh trúng hết chúng ta luôn rồi đó !"

"Tuy nhiên, cứ né đòn mãi như thế này cũng không tốt !"!!!!!

Một cơn gió lạnh thổi qua, mây đen kéo đến và mưa, thậm chí còn có sấm sét, mưa đá....

Rimuru cũng nhận ra một chút năng lực của Xung Thiên Kỳ Lân là điều khiển thời tiết và còn nhiều hơn như thế nữa, đôi mắt mong đợi mà thốt lên:"Ôi móa ơi!

Chú Kỳ Lân bé bỏng của tôi, nó chắc hẳn còn nhiều khả năng chưa cho tôi biết lắm....

"Bỗng dưng, từ trên bầu trời đêm đen tối đó, ánh sáng đỏ rực đang lao xuống với tốc độ kinh hoàng....

Đến khi mọi nhận ra thì đó là một quả thiên thạch phiên bản nhỏ....

"???

""Cậu ta định thổi bay luôn sân đấu này luôn hay gì vậyyyyyyyy ?"

"Tôi nghĩ chúng ta nên dừng chuyện bày lại thôi !"

Luna, Felix, Shion đồng thời chấp nhận thua cuộc, họ không muốn cái thứ kia đáp xuống ngay đầu mình đâu...

Tuy nhiên, khi quả thiên thạch đó sắp đâm thẳng xuống thì nó đã bay vào một ánh cổng không gian do Si Mị tạo ra và biến mất...

Ngay cả Rimuru cũng hú hồn hú vía, cậu thử tưởng tượng đến viễn cảnh cái thứ đó đâm xuống chắc nguyên cái sân vân động này thành mộ chôn tập thể luôn quá.

Do nhóm của Luna đã đầu hàng nên cũng bị loại nốt luôn.....

"Oh shittttttt!

Vậy là chúng ta win rồi à ?"

"Tôi đã đúng khi đã all in mọi thứ vào trận này !"

"Mai từ xe 2 bánh lên 4 bánh luôn rồi anh em !"

Những thành viên khác trong nhóm cũng chạy ra sân đón họ, một số người còn phấn khích đến mức đá gãy bảng quảng cáo.....

Sau khi tất cả đều tiến vào chỗ để nghĩ ngơi thì ai nấy cũng rất phấn khích để nhận phần thưởng."

Tôi đã thấy rồi mấy fen ạ.

Phần thưởng của chúng ta đang ở nơi cao nhất của khán đài này !"

"Nó được đặt trong một cái rương rất to, như một kho báu thật sự vậy !"

Sau khi đợi thêm vài phút nữa để bắt đầu nhận phần thưởng....

Ruka và Rimuru có chút mệt mỏi...

Ruka cảm thấy hơi đau đầu, mình mẩy cô nhức nhối và có chút re ẩm...

Xuyên suốt trận đấu này cô liên tục di chuyển để hỗ trỡ cho các thành viên khác...

Đội của cô và đội của Lucas đã tách ra, rồi đánh một chọt một ở các nơi khác nhau...

Những đội còn lại thì đánh không như vậy, họ rất bài bản và phối hợp rất ăn ý, hỗ trợ qua lại...

"Hai cái chân tôi rã rời luôn rồi nè mấy fen ơi....

Chúng tê nhức quá, sau khi xong việc, tôi sẽ đi gặp bác sĩ một chuyến quá !"

"Thôi đừng kêu gào nữa, lát tôi chữa giúp fen hén.

Hãy mau chóng tổ chức tiệc mừng đi.

Đêm nay sẽ là đêm của tụi mình !"
 
Ri Và Cuộc Sống Quỷ Dị
Mắt Bão P5


Các thành viên trong nhóm đang từ từ bước lên khán đài, nơi đang đặt phần thưởng của họ.

Khi mở chiếc rương ra thì cả nhóm đã rất sốc...

Có rất nhiều thứ quý trong đó: x5 Hỏa Linh Chi

x5 Viên Hàn Băng Chi Lực

x10 Thuốc Hồi Phục Siêu Cấp

x5 Linh Thảo

x5 .....

x5 .....Có rất nhiều phần thưởng được đựng trong đó, thứ mà Rimuru cần nhất đó là 5 cây Linh Thảo, chúng là nguyên liệu rất tốt trong việc làm thức ăn cho Linh Thú và cũn là nguyên liệu khó tìm trên thị trường.

Mà nếu có bán thì giá nó đắt vãi cả ***Lấy 5 cây Linh Thảo, còn lấy thêm 2 bình thuốc hồi phục, 1 Hỏa Linh Chi, 1 Hàn băng Chi Lực....

Còn mấy cái còn lại những người khác tự chia.Những thành viên khác trong nhóm muốn Rimuru lấy thêm nhưng cậu lại bảo là không cần.

Muốn nhường chúng lại cho ai cần thì lấy...

Họ đi lên nơi cao nhất của khán đài, có rất nhiều khuôn mặt lạ đang ở đó và còn vỗ tay chúc mừng nhà vô địch....

"!?!?!?!?!?!?!

"Họ xếp thành hàng, để những bạn nữ lên trước, nam ở sau....

Đứng trước hàng trăm cái ống kính đang chỉa về hướng này....

Nó làm Rimuru thấy ngại, e thẹn, xấu hổ, hoang mang vãi ***Rimuru thầm nghĩ: "Trời má!

Ngại quớ đi mấy má ơi!

Nhanh nhanh dùm cái.

Lần sau chắc phải núp sau bọn họ mới được !"

Tiếng tách tách từ máy ảnh cứ liên tục vang lên, toàn bộ các thành viên đều được soi sáng bới ánh sáng từ máy ảnh, ai náy cũng chẳng biết gì đang xảy ra cả.

Sau khi chụp hình xong, họ còn muốn phỏng vấn Rimuru nhưng cậu lại ngại ngùng từ chối mà rời đi thật nhanh...

Ruka vui vẽ nói: "Gia đình tôi sẽ rất tự hào về tôi, chiến thắng giải đấu này sẽ đem lại danh tiếng cho cả nhà tôi !"

"Chúng ta còn nhận được một số tiền lớn, không chỉ như thế còn được cộng điểm trong kì thi,....

""Hãy đi ăn mừng cho chiến thắng hôm nay.

Nghe nói Rimuru nhậu nhẹt ghê lắm có đúng hông.

Tôi sẽ hạ cậu ta đêm nay !"

".......

"Mọi người đi vào phòng thay đồ để chuẩn bị rời khỏi đây.Rồi di chuyển tới một Club gần đó để tiệc tùng, gọi rất nhiều bia và rượu mặc dù chưa ai trong nhóm đủ 18+Sau khi Rimuru làm mấy ly Vodka thì mặt mài như thằng đần, không giữ được tĩnh táo mà di chuyển khắp quán...

Các thành viên trong nhóm đã mời bạn của mình đến, những người đã thua cuộc cũng đến để chúc mừng, những người đã ủng hộ, đặt cược vào đội của Rimuru cũng đến để quẩy ké...

Trong làn sương khói sau cơn phê pha, mờ mờ ảo ảo, Rimuru đã kéo V.

Tử Nặc đến một góc tối và tặng cô ấy cái vòng tay......

"Thân lắm tôi mới tặng đó.

Không phải ai cũng có đâu.

Thứ này biết đâu trong tương lai sẽ cứu bạn được một mạng đó nên hãy giữ cho thật kĩ !"

"Really ?

Thế tôi là người đầu tiên nhận được thứ này à ?"

"Còn phải hỏi ?

Thất nhiên là méo phải rồi.

Tại tôi còn dư một cái nên tặng cậu luôn đó.

Chứ cậu đang mong chờ điều gì ?"

Rimuru đáp lời V.

Tử Nặc.

Hai người nhìn nhau bất lực không biết nói gì!

Một lúc sau....

"Hôm nay tao quẩy nát cái Club này.

Có gì xảy ra thì tính sau !"

Rimuru nói lớn rồi nhảy lên bàn, tay giơ cao tấm ảnh đội vô địch....

Mấy thành viên còn lại thì tháo cả cái bảng hiệu của nơi này xuống luôn.

Ruka nhảy lên bàn và đút vào mồm cậu thêm mấy ly Vodka...

Cô ấy còn hút cùng cây pod chung với Rimuru, ban đầu Ruka không biết đó là gì nhưng sau khi bị dụ thì cô đã trở nên sa đọa, dấn thân vào con đường muốn quay đầu cũng khó,....

Cả cái Club như bị rung chuyển khi mọi người đều quẩy rất nhiệt tình, âm thanh lớn đến mức nói chuyện chẳng nghe được gì...

Rimuru cùng vài người trong nhóm đem nguyên cái thùng rác vào Club,....

Chủ quán Club trốn trong góc niệm phật vì bất lực....

Ngay vào lúc đó, Vương Phi là dì của V.

Tử Nặc đã đến và lôi cô ấy về vì không thể để cháu gái của mình đi chơi qua đêm ở nơi này được.. ★★★★★03:32 AmQuán Club đã giải tán mà không còn một ai, chỉ còn lại Rimuru và mấy chục người nữa...

Họ nằm rãi rác trên mặt sàn, ai nấy cũng hôi mùi bia, rượu.Không còn ai đứng dậy nổi, âm thanh trở nên im ắng, tối tăm, lạnh lẽo, sương khói mờ mờ ảo ảo như chốn bồng lai tiên cảnh...

Ai về nhà nấy, Rimuru cùng mấy thành viên nam khác đã về khách sạn.Sáng hôm sau....

14:08 PmRuka thốt lên: "Đ*t con mọe, ăn nhậu xong giờ ói **, bà nó chứ !"

Cô ấy thốt lên ngay khi thấy tụi con trai thảm tới vậy, ai nấy cũng đang nôn trong kia....

"Má nó!

Thằng đb nào hồi tôi hôm qua trộn bia lại vậy.

Bao tử tao giờ đang khóc thét luôn rồi.

Còn hai thằng kia uống rượu kiểu gì mà giờ ói luôn thế kia !"

"Aaah !

Mấy cậu ơi đi kiếm gì đó ăn nhẹ đi rồi về nghĩ ngơi tiếp !"

"Dậy đê mấy thằng ku, trời sáng cmnr.

Dậy đi, dm!

Đ* m* ngủ c*c gì như chết vậy ?"

Rimuru đang dịu dàng gọn những người còn đang ngủ dậy, mặc dù mắt nhắm mắt mở nhưng cậu vẫn còn giữ được chút tĩnh táo.

2h sau....

"Ổn không vậy bạn ?

Đ* m* vừa đi vừa ôm bụng, không lẽ..... !"

"......

"Rimuru cảm giác như tay chân mình vừa gắn thêm mấy cục tạ vậy, đi nặng vãi ò ra.

Mất gần 1 tiếng thì cả đám ăn mới xong hết đồ ăn trên bàn...

Rimuru chạy con Wave của mình vào trung tâm mua sắm, cậu định mua ít đồ rồi quay về nhà mình luôn.

"?????????????????

""!?!?!?!?!?!?!?!?!?!?

"Bỗng dưng.....

Đôi mắt cậu khựng lại vài giây vì thấy một bóng lưng quen thuốc ngay trước mắt...

"Nhỏ nhìn quen quen bây ơi, không lẽ là thật !"

Đang thắc mắc không biết có phải người quen hay không thì cậu lại chọn đi hướng khác...

Mua đồ hết quầy này rồi tới quầy khác, cho đến khi vô tình đụng trúng họ ở trong shop quần áo...

".......!?!?!?!

""?????

"Cô bạn va phải Rimuru nhìn cậu một cách chăm chú....

"Ơ kìa ?

Bạn đang làm gì ở đây vậy ?"

"À ừm thì có xíu việc...

Thế còn bạn ?"

Cô bạn Leen là bạn từ thời cấp 2 của Rimuru, khi lên lớp 8 thì cô ấy đã chuyển đi đâu đó rồi và hai người cũng mất liên lạc với nhau luôn.

"Sao rồi hả ?

Rimuru-san, chuyện tình giữa hai người có tiến triển gì không ?"

"???

Với ai ?

Tiến với chả triển cái gì nữa chứ ?"

"Mình đã hỏi Lê Hoa suốt, rất nhiều lần nhưng cậu ấy không thèm trả lời, giữa cậu và Lê Hoa từ thời cấp 2 đã dính nhau như keo dính chuột.

Người này đi đâu cũng có người kia, phát cơm chóa khắp lớp, ngọt ngào đến mức tụi tui muốn tiểu đường !"

Đang nói chuyện thì bỗng dưng, tấm rèm được kéo ra và Lê Hoa bước ra từ trong đó...

"Hả ?????"

Tình huống oái oăm khiến Rimuru chưa kịp nhận thức được chuyện gì đang xảy ra, cô bạn gái năm cấp 2 của cậu bỗng dưng xuất hiện ở đây, ngay lúc này...

Nó khiến cậu bối rối, bàng hoàng.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, bối rối chưa biết nên nói gì....

Một lúc sau...

Leen đã dẫn người họ ra quán nước gần đó để ôn lại chuyện cũ...

19:24 PmBa người ngồi ở quán nước khá lâu để ôn lại chuyện cũ, giữa Rimuru và Lê Hoa cũng không mấy căng thẳng...

Hai người ôn lại chuyện xưa, vào thời điểm tốt nghiệp trung học.

Đó là một câu chuyện dài....

Leen ngồi mà mệt mỏi vì hai người họ, cô buồn ngủ, mệt mỏi vì cặp đôi trẻ này.

Cô ngồi kế bên như người vô hình, chằng ai thèm để ý đến cô.

"Móa nó.

Gì đây trời, mình còn sống nhăng răng ở đây mà, sao hai người họ bơ mình luôn vậy nè, không ai thèm để ý đến tôi vậy nè ?!"

Leen thầm nghĩ rồi tiếp tục lên kế hoạch gắn kết lại tình cảm năm xưa cho hai người bạn thân của mình, mặc dù cô chưa có mối tình nào nhưng nhờ vào nghị lực phi thường và đã từng xem qua rất nhiều bộ phim về tình yêu học đường, ntr,...

Cô tự tin mình có thể giúp được họ...

"Lúc rời đi mình chẳng nói lời nào, chắc là cậu ghét tôi lắm có đúng không ?"

"Không đâu.

Là do lúc đó tôi có hơi bồng bột, không để ý lắm đến mấy thứ xung quanh, cũng không để ý đến cảm nhận của Hoa...

Nếu phải nói đúng hơn thì là lỗi do mình mới đúng !"

".....

""Ôi má ơi, câu chuyện này hẳn là còn lâu lắm mới xong !"

Leen lên tiếng, cô bắt đầu thấy hơi mệt rồi, đôi mắt lim dim của cô gần như là chịu hết nổi rồi, nằm dài trên bàn và chỉ chợp mắt một chút thôi...

Một lúc sau...

Khi cô tỉnh dậy thì đã là 20:31"!!!!????

"Leen hoảng hốt nói: "Nè Hoa, hơi muộn rồi, sao cậu không gọi tớ dậy ?"

Rimuru bất chợt nhận ra cơ hội của mình đã đến, cậu kêu Leen ra một góc xa và nói nhỏ với cô ấy gì đó....

"Tôi sẽ đưa cậu về nhà.

Còn Hoa cứ để tớ lo...

Tớ sẽ ship cô ấy về nhà và đến tận giường luôn...

À không phải, cậu cứ đi đi, ở đây có tôi lo rồi !"

"!?!?!?!?!

""Nè Leen, sao bà nhìn tôi bằng cặp mắt như kiểu đang nhìn một thằng rắc rưởi thế, cậu phải tin tôi.

CÓ HIỂU CHƯA HẢ?

Cho dù trời có sập thì cũng đ*o có ai hay bất cứ thằng đbrr nào đụng vào được cô ấy đâu !"

"TIN TIN CÁI ĐB!

BẠN THÂN CỦA BÀ ĐÂY MÀ CÓ MỆNH HỆ GÌ THÌ TÔI BIẾT LÀM SAO ĐÂY !"!!!

"Leen nè, cho tôi xin lỗi trước nhá.

Nhưng đây là việc rất quan trọng.

Tôi sẽ đưa bà về nhà trước sau đó đến Hoa, như vậy là ổn thõa cmnr chứ !"

"Sao cậu biết nhà tôi, mới gặp nhau sau mấy năm thôi mà !"

"Hoa Hoa kể tôi nghe hết đó, nơi ở địa chỉ,...

"Leen sốc đến nỗi muốn tăng huyết áp, cô cố gắng kìm nén cơn tức giận...

Nhìn khuôn mặt đang mong đợi đó cô cũng hết nói.

Rimuru mở cổng và đẩy Leen vào đó....

Cậu quay sang nhìn Hoa ở trên ghế và thấy cơ hội đã đến...

"Subarashi~ Đêm nay sẽ tuyệt lắm đây !"

Vừa dứt câu xong, tiếng chuông vang lên làm Rimuru giật mình, người gọi là Ruka, tuy không biết gì nhưng cậu vẫn bắt máy. [Ê nè, đi đâu rồi, có chuyện này tôi quên nói, tối nay có buổi tiệc rất lớn, vào lúc 8 giờ.

Nhưng tôi quên nói với cậu, đang ở đâu vậy, nếu rảnh thì đến đây ngay đi !]

[Tôi đang rất bận, chưa đi được đâu]

[Hả ?

Có chuyện gì còn quan trọng hơn chuyện này nữa hả Rimuru ?]

[Chuyện này rất quan trọng, nên tôi sẽ gọi lại sau]

Buổi tối hôm nay không có chuyện đ*o gì quan trọng hơn chuyện mà Rimuru sắp làm...
 
Ri Và Cuộc Sống Quỷ Dị
Mắt Bão P6


Rimuru đang bận chở Hoa Hoa về nhà, không có chuyện gì quan trọng hơn việc này...

Tuy là cậu muốn trò chuyện thêm chút nữa nhưng vẫn nên ưu tiên đưa cô ấy về nhà,...

"Chiếc Wave là xe mới của cậu à ?

Nó đã được làm lại từ trong lẫn ngoài khá là xịn sò đấy !"

"Tất nhiên rồi!

Nếu Hoa Hoa muốn lái nó thì cứ nói tôi.

Bất cứ lúc nào cũng được, tôi không ngại đâu !"

"Nhưng mà...

""??????

Nhưng mà sao ?

Cậu thấy kì cục à?

Hay là nó xấu ?"

"Không phải đâu.

Rimuru nè, có thấy hơi sai không khi chở tôi mà không có mũ bảo hiểm, lỡ như giao thông nó đem cả hai về phường thì sao ?"

"À ừm thì!

Cứ nói tên tôi tớ ra được!

Còn việc họ có cho qua hay không thì không biết nha !"

"........

"Hai người đi không biết từ khi nào mà đã đến nhà của Hoa Hoa...

Cô ấy đi vào và chào tạm biệt Rimuru, cậu còn thấy ở tầng trên là Leen đang giơ ngón tay thân thiện về hướng của mình và chào tạm biệt.... .... ....... .. ..

"MÓA!

TIẾC VÃI LOZ, ĐI KIỂU Đ** GÌ MÀ MỚI CÓ 7 8 PHÚT ĐẾN NƠI RỒI !"

Rimuru thầm nghĩ, cậu còn mong là nhà cô ấy xa thêm một tí, dù chỉ một chút thôi cũng được.

Và cũng quên mất việc cần làm nữa là xin số của họ luôn.

Chưa biết nên làm gì tiếp theo trong khoảng thời gian rảnh rỗi này nên cậu đi đến buổi tiệc mà Ruka đã nói.

Khi đến nơi thì mới thấy đây là một buổi tiệc rất lớn ngoài trời, không gian rộng lớn, tráng lệ.

Rất đẹp và nó cũng phát ra mùi tiền, đâu đâu cũng thấy mấy cái đắt tiền...

Đang định đi vào thi một thứ đã đụng phải Rimuru, khi nhìn xuống thì thấy đó là một bé gái tầm 4 5 tuổi gì đấy....!

"Ô mai gót, sinh vật đáng yêu và cute này từ đâu đến vậy nè!

Con bé này....

Khuôn mặt, máu tóc, đôi mắt này,...

Nhìn quen thế nhờ !"

Rimuru nói nhỏ, nhưng sau đó lại không quan tâm mấy thứ nhỏ nhặt đó...

Cậu đỡ con bé đứng dậy, sau đó lại bế nó lên...

"Anh...

Cái người đã loại chị hai khỏi giải đấu này...!"

"!?!??!?!?!?!

Hả ?

Con bé bé này vừa nói cl gì vậy nè ?

Ủa ?

Mình đã làm một việc không nên làm à ????????"

Tuy không biết con bé muốn nói gì nhưng Rimuru vẫn giả vờ không biết....

Cậu ôm nó vào lòng vì thấy trời ngoài này khá lạnh rồi tiếp tục đi vào trong.

"......

"Ruka thắc mắc hỏi: "Ủa bạn, con bé này...?

Nhìn quen mắt vcl mà đ*o nhớ gặp ở đâu ?"

Cơ thể Rimuru ấm áp là do có ngọn lửa từ Bất Diệm Hỏa Phượng tỏa ra, nó đủ để sưởi ấm cậu trong cái thời tiết này,...

"Thấy chưa, con bé ngủ quên luôn rồi nè, chắc là lạnh lắm !"

Một lúc sau...

Toàn bộ thành viên trong đội cậu đã tụ tập lại một chỗ,...

V.

Tử Nặc bỗng dưng tỏ vẽ bất ngờ và nói nhỏ: "Nè, con bé đang ngủ trên vai cậu có phải là...

Đừng nói với tôi là cậu lại làm chuyện gì đó không nên làm nữa đó nha !"

Con bé đang ngủ trên vai Rimuru bỗng dưng tỉnh dậy, tay cử chỉ chỉ cái gì đó...

"Ủa bé con tỉnh dậy rồi nè !"

Rimuru nhìn theo hướng tay cô bé chỉ, cậu phát hiện ra người mà con bé đang muốn nhắc đến đó là Delit...

"Clgv nè chời !

Oan gia ngõ hẹp đi đâu cũng gặp toàn người quen thế này đỡ thế loz nào được !"

Cậu thầm nhũ, nhìn kĩ lại mới thấy con bé này rất giống với Delit...

Chị em bọn họ đúng là rất giống nhau...

"Chị!

Cái anh đã loại chị lần trước nè.

Dẫn tới đây để chị gặp mặt đó !"

".....!?!?!?!

"Delit nghe xong liền có chút không vui, khuôn mặt có chút bực tức vì đứa em của mình.

Cô tỏ lòng biết ơn Rimuru vì đã tóm đứa em mình lại giùm...

Đang vui vẽ thì bỗng dưng có rất nhiều người đi đến và chào hỏi toàn bộ đội của Rimuru, họ đến vì cậu chứ không phải ai khác.....

"??????"???: "Chúng tôi có việc muốn nói với cậu Rimuru thôi ấy mà.

Liệu cậu có thể giành chút ít thời gian cho tôi không !"

Khi nghe xong mấy câu đó thì Rimuru đã đồng ý ngay lập tức.

"Tôi muốn tài trợ cho cậu về các vấn đề tài chính hay tài nguyên để cậu phát triển thêm nữa.

Cậu có thể phát triển được toàn bộ tài năng thiên bẩm của mình.

Tôi biết là hiện tại đất nước nơi cậu đang ở gặp phải rất nhiều khó khăn, nên khó mà bồi dưỡng cậu được."

"Sau cuộc tấn công của Hắc Bình Minh thì nơi đó gần như đã bị hủy diệt.

Chưa chắc còn đủ sức để bồi dưỡng cậu Rimuru nữa chứ.

Hãy gia nhập cùng chúng tôi đi, World Association of Magicians sẵn sàng chào đón cậu !"

Người đàn ông đó tự nhận mình là đại diện cho (W.A.O.M), ông ta rất thẳng thắng và có vẽ mặt rất nghiêm túc, tuy khá lớn tuổi nhưng vẫn rất phong độ....

"!?!?!?!?!?!"

Những người khác nghe xong liền tỏ ra ngạc nhiên khi một tổ chức lớn như thế lại xuất hiện ở đây và còn mời Rimuru gia nhập, đó là tổ chức rất lớn trên toàn thế giới.

Một nơi mà nhiều người muốn đến vì có rất nhiều nguồn tài nguyên, kiến thức đa dạng chuyên sâu ở nhiều lĩnh vực, địa vị xã hội hay tiền bạc muốn là có,...

Rimuru đã suy nghĩ một hồi lâu, sau đó lại quyết định từ chối vì không muốn bị gò bó,...

Rất nhiều lí do khác.

"Cậu không thể cân nhắc lại sao ?"

"Tôi nghĩ là mình sẽ không thay đổi quyết định đâu !" ......................

"Có thể là điều này sẽ khiến cậu cảm thấy khó chịu nhưng mà tôi vẫn phải cảnh báo trước...

Hắc Bình Minh đã tạo nên một cuộc tổng tiến công với quy mô lớn như vậy vào đất nước nhỏ bé như vậy chắc hẳn phải có lí do đặc biệt gì đó.

Rất có thể chúng còn có ý đồ khác...!

Không đơn thuần như cậu nghĩ đâu, tôi chỉ muốn cậu tránh xa chúng ra một chút, đừng đánh đấm gì với chúng là được, chúng đều là tội phạm đang bị truy nã trên toàn cầu !"

"Và hiển nhiên, tôi cần phải nói điều này.

Kẻ đã tạo nên một đội quân Quỷ Triều kinh khủng như vậy chắc là do Virgo, ngoài tên đó ra tôi không nghĩ còn ai đủ khả năng để làm điều đó cả !"

"Chúng tôi hi vọng là cậu sẽ không rơi vào tầm ngắm của chúng.

Mấy tên điên đó không phải dạng dễ xơi đâu ."

"!!!!!

"Rimuru bình thản hỏi thêm thông tin về Virgo và mấy kẻ khác.

"Tôi chỉ là muốn chắc chắn hắn đã rời đi.

Nếu còn ở quê nhà của tôi thì tôi nên cảnh báo cho họ !"

".......

Cũng được, tôi sẽ nói cho cậu biết về hắn, theo những thông tin mà đội bảo an dạo gần đấy phát hiện thì....

Virgo hiện tại đang ở đâu đó rất gần nhà tù Kolucus !"

Rimuru nghiêm túc nói: "À !

Nghe qua thì vip đấy !

Nhưng....

Ông nghĩ sao về chuyện hắn đã cho mấy vạn con Quỷ tấn công vào nơi mà tôi sống.

Có nhiều người chết đến mức chất thành một ngọn núi mini luôn đó.

Cũng có nhiều người sống sót, nhưng chắc sẽ ám ảnh cả đời mất !"

"......

""Đùa đó, mọi người làm gì mà căng thẳng dữ vậy!

Nói vậy thôi chứ tôi làm được gì đâu ?"

Rimuru e ngại nói, cậu xoa đầu e thẹn coi như mình chưa nói gì....

Những người khác thì thấy có chút không đúng lắm....

Nghe Rimuru nói giỡn giỡn cho vui nhưng nhìn cứ có cản giác không được tự nhiên cho lắm....

Buổi tiệc ngày càng có nhiều người tham gia, khách đang bắt đầu đi vào ngày càng đông....

30 phút sau "!!!!??????

""Có ai thấy Rimuru ở đây không vậy ?"

"Đi ẻ hay đi chơi em gái loli nào đó rồi chăng ?"

"Chắc không phải đi chơi gái mà không rủ anh em đấy chứ ?"

Những người khác đang tìm kiếm và thắc mắc không biết Rimuru đang ở đây....

Riêng Ruka đã có dự cảm chẳng lành rồi,... ........ ........ . . . ... ..... .. ......

Ngày lúc này....

Trên bầu trời đêm tối, đầy sao cùng làn gió lạnh, Rimuru đang cưỡi trên lưng của Xích Kim Thiên Long....

Nhờ vào buff của Vương Kỳ mà tốc độ bay đã tăng thêm 500% "Hãy chuẩn bị đi.

Đây có thể là trận đấu khó nhằn nhất của tôi từ trước tới giờ đó !"

Rimuru nhắc Vương Kỳ, cậu có cách để tìm ra vị trí của Virgo nhưng nó hơi tốn thời gian xíu....

"Cô có chắc là sẽ thành công không vậy ?"

"Tôi tự có cách của riêng mình, trong lúc đó thì cậu nên chuẩn bị vài thứ đi !"

".....

"Nghe thấy thế.

Rimuru cũng thấy rất đúng...

"Cái nhà tù mà họ nhắc đến hình như nó là nơi nằm trên mặt biển thì phải, xung quanh còn được canh giữ nghiêm ngặt...!"

Theo như những gì mà Rimuru biết, đó là nhà tù nghiêm ngặt nhất hành tinh này.

Chuyên giam giữ các tội phạm nguy hiểm đến từ nhiều quốc gia khác nhau.

Nhà tù đó còn được chia làm 5 tầng....Tầng 1 và 2 thì Rimuru không nhớ rõ, tầng 3 thì là tội phạm cực kì nguy hiểm, nghiêm trọng, rất đặc biệt...

Tầng 4 thì là nơi giam giữ tội phạm cấp độ cao nhất rồi....

Nhưng riêng ở tầng 5 thì....

Đó là những kẻ cực kì nguy hiểm, mức độ nguy hiểm cấp quốc gia thậm chí là toàn cầu.

Chúng đều là những bị giam giữ chờ ngày tử hình.

Đó là những gì mà Rimuru nhớ về nơi đó, nó rất nổi tiếng, trên báo cũng chỉ có mấy thông tin sơ sơ thôi.

Còn bên trong ra sau thì cậu không biết...

"Sao rồi, Vương Kỳ tìm được tên ml đó chưa vậy ???"

"Đừng gấp.

Kẻ mà cậu muốn tìm là một cao thủ thật sự đấy.

Đ*o phải hạng tôm tép đâu mà nói tìm là tìm !"

Sau một lúc lâu....

"Haahh ~ Tôi nghĩ là mình tìm được hắn rồi.

Mức độ giao động ma lực đậm đặc và đặc trưng này...

Đang phát ra từ nhà tù Kolucus !

Nếu tôi đoán không lầm thì....

Nhà tù đó đang phong ấn các kĩ năng của tù nhân để họ không làm loạn thì phải.

Tôi đã thử kiểm tra rồi, có một nguồn ma lực khá đặc biệt phát ra từ trong nhà tù đó, nó đậm đặc khiến tôi muốn thử nếm nó !"

"Vậy thì...

Chúng ta vào đó chứ !"

Thời gian trôi qua được một lúc lâu sau.

Nhà tù này nằm trên biển, chì có hai con đường duy nhất tiến vào bên trong nó mà thôi....

Một là đi trực thăng vào, hai là dùng tàu...

Nhưng Rimuru và Vương Kỳ lại muốn đi vào đó mà không để ai biết cơ...
 
Ri Và Cuộc Sống Quỷ Dị
Mắt Bão P7


Tại B3 nhà tù KolocusNgay lúc này....

Các tù nhân đã ở yên một chỗ trong buồng giam.

Có người đang di chuyển chậm rãi và từ từ trong bóng tối, đó là Virgo...

Kẻ có mái tóc màu xanh lá, dưới mắt còn có hình xăm một cây kiếm, hắn có chiều cao tầm 1m78, mặc một bộ đồ đen tuyền.....

Bỗng dưng...

Hắn nghe thấy tiếng bước chân từ trong góc tối."

Ta nhớ mình là đã loại bỏ hết đám cai ngục rồi cơ mà ?

Mày chắc hẳn là người ngoài nhỉ!

Nhìn sát khí đang tỏa ra, cùng khuôn mặt đang tức giận đó chắc là đến đây chẳng có mục đích tốt đẹp gì đâu nhỉ ?"

Rimuru đáp: "Mày nói đúng rồi đó, Virgo!

Để tìm mày có biết tao đã vất vã cỡ nào không hả ?

Lặn lội đường xá xa xôi đến đây chỉ đến tìm mày thôi đó !"

"Tao đã vất vã suốt mấy tháng trời để tạo ra một kế hoạch và tìm cách đột nhập vào cái nhà tù này.

Mày nghĩ là tao sẽ để mày cản trở kế hoạch của tao à !"

"........

"Rimuru không có ý định để Virgo rời đi dễ như vậy,....

Cả hai lườm nhau, lượng ma lực tỏa ra từ Virgo là rất lớn...

Nó còn nhiều hơn cả Rimuru gấp mấy lần, nó đậm đặc và không ngưng tuôn trào.

Rimuru vừa bước chân tới, một vật thể bỗng dưng từ đâu xuất hiện với cái miệng khổng lồ với đầy rẫy răng nanh sắc nhọn đã táp lấy Rimuru....

Tuy nhiên, điều đó vẫn chưa thể làm khó cậu, những thanh kiếm bay tới đã xé toạc cái miệng đó ra thành nhiều mãnh....

"!!!????

""Tao cũng không ngạc nhiên mấy nếu mày đỡ được đòn đó!"

Virgo nói với giọng rất bình thản, từ từ di chuyển chậm rãi về hướng của Rimuru và lao vào đánh cận chiến với cậu.

Tuy Rimuru đã né được đòn đá cao từ hắn, nhưng chênh lệch về cân nặng và sức mạnh, thể lực là điều có thể thấy rõ giữa hai bên,...

Trong không gian tối đó, Virgo đang dần chiếm được ưu thế, hắn lên gối vào cơ thể của Rimuru....

Cậu có thể cảm nhận được cơn đau rất rõ ràng và thầm nhũ: "Móa!

Xương sườn của mình muốn gãy luôn chứ, không thể để dính thêm bất cứ một đòn nào như vậy nữa !"

Cậu kéo giãn khoảng cách với Virgo, tìm cách giữ khoảng cách và hồi phục lại vết thương một cách từ từ...

Mới ăn có vài đòn mà cậu đã thấy không ổn rồi, cơ thể đang dần mất sức.

Tuy là rất đau nhưng vẫn cố gắng đứng dậy.

Ngay vào lúc đó...

Một cái vòng tròn ma thuật xuất hiện ngay trên đầu Rimuru...

Một cái miệng khổng lổ xuất hiện và lao về hướng của cậu...

Cậu vẫn né được đòn đó, tuy rất khó khăn nhưng vẫn còn đánh được.Vương Kỳ nói: "Cậu đang đối đầu với một cao thủ thật sự đấy!

Hãy để tôi lo liệu chuyện này.

Thằng này nhìn là biết không phải dạng dễ xơi rồi !"

Rimuru chần chừ một hồi lâu...

Nhưng đã được một khoảng thời gian trôi qua mọi chuyện vẫn như vậy...

Virgo đang dần đẩy lùi Rimuru về phía sau, hắn mạnh hơn cậu nghĩ....

Các đòn đánh rất mạnh và toàn nhắm vào phần đầu, ngoài ra hắn còn rất thông thạo về mấy cái võ thuật....

Dần dần....

Trận đấu đang chuyển về hướng một chiều, Rimuru bị đẩy lùi về sau.

Cơ thể cậu đang dần chậm lại, các chuyển động có chút không theo kịp với động tác của Virgo....Bỗng nhiên, các quái thú được triệu hồi trong sự ngỡ ngàng của Rimuru.

Chúng quá đông, từ nhỏ đến lớn, xung quanh đều là các quái thú do Virgo triệu hồi và số lượng đang dần tăng lên.

"Có vẽ như mày là một Triệu Hồi Sư, những Triệu Hồi Sư mà tao từng gặp dường như là không thể triệu hồi số lượng quái thú nhiều như thế này.

Mà có làm được thì chắc chỉ được vài người là cùng !"

Rimuru nói với giọng mệt mỏi, e là lần này mình sẽ gặp rất nhiều khó khăn...

Không chần chừ, Virgo liền cho lũ quái thú đó lao vào tấn công,....

Rào chắn được dựng lên nhưng cũng không mấy hiệu quả, lũ quái thú đó rất linh hoạt, chúng tìm điểm mù và góc khuất để lao vào tấn công một cách bất ngờ...

"Phải nghĩ cách thoát khỏi đây thôi !

Chúng đều là những con có trí khôn rất cao, không những vậy...

Khả năng thích ứng với môi trường xung quanh là rất nhanh ."

Rimuru cố thủ trong một góc, với không gian đầy rẫy quái thú như thế này nếu còn triệu hồi mấy Linh Thú nữa thì sẽ không ổn mấy.

Nơi này càng chật hẹp thì cậu càng gặp nhiều bất lợi""Đòn này cũng không diệt được hết bọn quái thú điên cuồng đó, chỉ được một số ít thôi....

Ngoài ra, đòn tấn công vừa rồi đã bị phân tán gần hết nên sức tấn công cũng chẳng được bao nhiêu.

Trong số bọn chúng chắc có một con có khả năng đặc biệt nào đó.Đòn tấn công của cậu bị phân tán ra xung quanh, chúng tiến thẳng vào các buồng giam nhưng cũng chỉ để lại vết xước nhỏ mà thôi.

"!!!!!

"Rimuru định xài đến con bài cuối cùng mình có thể dùng lúc này nhưng nghĩ lại thì thấy phương án đó vẫn không ổn...

Cậu định chừa nó lại để làm lá bài chuồn nếu có tình huống bất ngờ xảy ra.

Ngay vào tình huống đó...

Một con quái thú với hình dạng của một con bò tót, nó có tới bốn cái sừng, đôi mắt đỏ rực và to lớn.....

Lấy đà rồi chạy thật nhanh về hướng của Rimuru,...

Cậu đã né được cú đâm chí mạng của nó nhưng bức tường phía sau đã thủng một lỗ lớn.Ngay vào lúc đó....

Chuông cảnh báo vang lên một cách bất ngờ."

Hử ???

Tình hình này có vẽ không ổn rồi!

Nếu cứ tiếp tục ở lại đây thì mọi chuyện sẽ trở nên rất rắc rối !"

Virgo tỏ ra hoảng hốt khi nghe thấy tiếng chuông thông báo, gấp gáp muốn rời khỏi đây nhưng lại nhớ đến một việc là các cai ngục và tổng giám ngục có thể đang đi xuống.Bây giờ đang ở B3....

Nếu đi lên thì có thể sẽ bị bắt, còn phá tường rồi rời khỏi đây thì rủi ro quá lớn.Không còn cách nào khác...Virgo tiếp tục chạy xuống B4 để tìm lối thoát hiểm hoặc kéo dài thời gian chờ đồng đội tới.

Rimuru cũng đuổi theo sau, nhất quyết không để hắn chạy trốn.

"Tình hình này hình thật sự chỉ còn mỗi cách đó thôi!

Tuy nhiên nó cũng quá rủi ro vì nếu thất bại đó sẽ là dấu chấm hết của mình ở đây.

Nhưng lỡ mà nó thành công thì....

Mình có thể ra khỏi đây !"

Trong đầu cậu hiện tại có rất nhiều thứ cần phải suy xét thật kĩ trước khi dùng nó.

Virgo lại ở đằng trước quay lại tấn công bất ngờ vào Rimuru, hắn nhất bỗng người cậu lên và đập mạnh xuống đất rồi đi đến cầu thang nơi dẫn xuống B5....

"Đáng lẽ mày không nên phá hỏng kế hoạch của tao.

Đây sẽ là lần đầu và cũng là lần cuối chúng ta gặp nhau, hãy tận hưởng nơi tâm tối và nguy hiểm nhất ở nơi đây đi !"

Nói xong Virgo liền ném Rimuru xuống dưới bậc thang.

Ngay khi hắn chuẩn bị rời đi thì cơ thể bỗng dưng lại nặng hẳn ra, không di chuyển nổi và có cảm giác bị kéo lại phía sau.

Rimuru nói lóne: "Mày phải lại ở đây cùng tao, Virgo!

Mày định rời đi sao những chuyện mày đã làm với tao à ?"

"!!!!!

"Virgo bị hút về phía sau ngay sau đó...

Hắn kinh ngạc vì cậu vẫn còn đứng được mặc dù cơ thể đã bị thương, máu chảy cũng không ít,...

"Tao vẫn còn rất nhiều ma lực đây, chỉ là cơ thể có hơi đuối sức chút thôi, tuy là đánh cận chiến tao không thể hơn mày nhưng xét về tổng thể tao vẫn hơn mày con zai ạ !"........ ... ...... ....... ..

Ngay khi Virgo vừa di chuyển thì cơ thể lại trở nên nặng trĩu...

Rimuru đã đóng băng không gian xung quanh hắn lại...

Nhưng cũng chẳng được bao lâu,...

Hắn lại triệu hồi một đám quái thú khổng lồ và cho chúng tảng ra khắp nơi nhằm tấn công ở mọi phía.

Không gian ở B5 lớn hơn mấy tầng trên nên chúng cũng đã di chuyển dễ dàng, linh hoạt hơn trước rất nhiều.

Rào chắn đã được Rimuru dựng lên, nhưng cũng khó mà ngăn được lũ quái thú điên cuồng đó...

Chúng tấn công một cách điền cuồng mà không thèm suy nghĩ, ở mọi phía đều bị bao vây.

Các tia Beam được bắn vào lũ quái thú đó cũng không mấy khả quan, lớp da và lông như sắt thép đó đã làm sát thương của các Beam giảm bớt....

"Xài có đó ở đây chắc cũng không chết đâu nhỉ ?

Cùng lắm thì mình chỉ mất sức thôi ấy mà.....

"Rimuru vừa chuẩn bị dùng cái đó thì lớp rào chắn đã bị phá hủy, cậu bị húc bay về phía buông giam ở phía xa....

Có tổng cộng 7 con quái thú được Virgo triệu hồi, mỗi một con đều rất mạnh và có khả năng rất đặc biệt,...

Trong số bọn chúng có một vài con mà cậu đã hiểu sơ sơ về kĩ năng của nó.

"Mày vẫn cố gắng đánh với tao bán sống bán chết mặc dù giữa tao và mày không có ân oán gì ?

Tao tò mò không biết vì sao luôn ấy ?"

"Nhưng mà....

Việc mày vào được đây mà không ai phát hiện chắc hẳn cũng xài thủ đoạn nào đó nhỉ ?"

Nhưng đáp lại lời nói của Virgo là cái nhìn lạnh lùng của Rimuru, cậu không thèm để ý đến mấy lời nói đó và cũng muốn nói nhiều với tên này.

Ngay vào lúc đó....

Các cánh cổng đột nhiên đóng lại, chuông thông báo vang lên,...

"Có vẽ lần này tao và mày, một trong hai sẽ phải lành ít dữ nhiều rồi nhỉ ?"!!!!!

Cả hai đều tấn công cùng một lúc, kết quả là cả hai đều văng ra xa...

Rimuru văng vào cửa của một buồng giam,....

Âm thanh lớn phát ra ngay sau đó,....

Virgo vẫn bình yên vô sự sau đòn vừa rồi và thầm nghĩ: "Mấy tên đó có lẽ sắp xuống tới đây rồi.

Phải rời đi ngay bây giờ nếu không sẽ không còn cơ hội nào khác !"

Nhưng Virgo chỉ mới đi được vài bước liền cảm thấy không ổn cho lắm, ngay khi hắn quay lại để kiểm tra thì các cai ngục ngục và phó giám ngục đã xuống tới B5Virgo quát lớn: "Phó giám ngục và bầy lính canh của ông nghĩ là có thể bắt được tôi hay sao hả ?"

Phó giám ngục đáp: "Với mày thì một mình tao là đủ rồi, nếu một trong các tù nhân ở B5 mà thoát ra ngoài được thì lúc đó Tổng Giám Ngục sẽ đích thân đến đây !"!!!!Ngay vào lúc đó, còi thông báo đã vang lên ở mức báo động cao nhất.

Các cánh cửa dần dần đóng lại, rào chắn được dụng lên rất nhiều.

Cả cả nhà tù như bị rung chuyển, rung lắc dữ dội, âm thanh vang lên từ phía xa...

Làn khói mù mịt bay đến và làn gió lạnh thổi vào khiến ai cũng ớn lạnh.

"Cảnh báo này....

Chắc chắn là một trong các tù nhân ở B5 đã thoát ra ngoài được rồi !"

Ông ta biết một điều là tình hình ngày càng tệ hơn bao giờ hết, chỉ còn cách chờ tổng giám ngục xuống đây.

"!!!!!?

"Bỗng dưng....

Một ánh sáng xé toạc màn đêm.

"Hửm ?

Cái đấy là......

Một trong các Thánh Khí tại sao lại có mặt ở đây vậy chứ ?"

Vương Kỳ kinh ngạc thốt lên, tỏ vé khó hiểu.Chính thứ vũ khí kia đã là một cái gì đó rất mạnh rồi.

Chủ nhân sở hữu nó chắc cũng không phải dạng vừa.

Từ đằng xa là một người đàn ông đang đi đến.

Các cai ngục xung quanh đều trang nghiêm chào đón ông ta.

Rimuru tạo một làn khói đen, nhưng cậu chỉ mới lùi lại được vài bước thì vô tình đụng độ phải một trong các tù nhân ở B5.

Người đó là Fuh, cô nàng có mái tóc vàng, mắt xanh, cao tầm 1m7, cô ta đang trôi nổi trên không.

Nhìn có vẽ rất dị nhưng.....

Vương Kỳ tấn công vào các buồng giam khác ở B5, Fuh nhanh chóng tạo một con đường thoát thân ra khỏi nhà tù này, màn phối hợp giữa hai ả đó rất chuyên nghiệp.

Khi con đường thoát hiểm được tạo ra, Virgo đã nhanh chóng lợi dụng cơ hội đó chuồn đi trước.

"Kệ hắn đi.

Tên đó không phải chuyện chính ta nên chú ý.

Hắn cũng không phải là mối đe dọa khiến ta phải bận tâm đâu !"

Vừa dứt cây, Fuh mang theo Rimuru bay ra khỏi đó.

Cậu đã cố gắng bắt chuyện với cô ta nhưng không thể.

Khuôn mặt ả ảm đạm, lạnh nhạt,....

"Ta đem ra cậu ra ngoài này chẳng qua đó là giao kèo giữa tôi và con tiện nhân kia thôi !"

"Vậy mà tôi cứ tưởng cô bị câm không đó !"

Hai người đang ở giữa bầu trời đêm, bỗng dưng Fuh vào trạng thái chiến đấu, khuôn mặt thay đổi nhanh chóng, bầu trời nổi cơn giông, sấm sét.

Chúng chẳng khác gì một con mắt giữa bầu trời đêm tối.

Đối diện Rimuru, chỉ thấp thoáng qua phút chốc nhưng cậu đã vô tình thấy được một vật thể rất to lớn, chúng đang tàng hình...

Fuh định tung đòn tấn công nhưng bỗng dưng....

Cả Rimuru và cô ta đều xuất hiện trong phòng trọ lúc trước khi đi.

Vương Kỳ từ trong màn đêm xuất hiện và nhẹ nhàng nói:

"Mới ra khỏi chỗ đó thôi mà lại muốn đập nhau với mấy tên kia rồi à.

Cũng may lad ta quay lại kịp lúc !"

Rimuru biết đây là do cô ta giở trò, bây giờ mọi chuyện có hơi phức tạp.

Tên Tổng Giâm Ngục kia không dám đuổi theo chắc hẳn lo sợ các tù nhân ở B5 thoát ra ngoài.

Tuy nhiên....

Một trong số đó.

Fuh đã thoát khỏi đó, đây có thể coi là một tin chấn động, còn về Virgo chắc hẳn sau này cũng gặp nhau nữa thôi. ......
 
Back
Top Bottom