Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  Reup-Sau Khi Thoả Thuận Kết Hôn Cùng Ảnh Đế

[BOT] Mê Truyện Dịch
Reup-Sau Khi Thoả Thuận Kết Hôn Cùng Ảnh Đế
Chương 79: Em Trai


Sau khi Bạch Khởi cúp điện thoại, cậu nghiêm túc suy nghĩ về việc Frank sắp đến, liệu cậu có nên thực hiện công tác tư tưởng tâm lý với thầy Tịch nhà cậu không nhỉ.

Tịch Thừa Quân vẫn chưa biết chuyện về Frank, anh thấp giọng nói: "Anh sẽ để Thượng Quảng đi thương lượng hợp đồng này cho em.

Bản hợp đồng gốc không cần lấy lại."

"Không cần lấy lại sao?"

"Ừm.

Nếu đối phương thấy em chẳng những không hoang mang rối loạn mà còn tham gia chương trình tuyển tú..."

Bạch Khởi trả lời: "A, chỉ cần em không hoảng loạn, thì hoảng loạn chính là người khác!"

Vừa lúc này, ba Bạch mở ra ngăn đá tủ lạnh, lớn tiếng hỏi: "Hai đứa ăn kem không?"

Bạch Khởi lớn tiếng đáp: "Con ăn!"

Không chỉ ăn, cậu còn nhiệt tình đem que kem bẻ thành hai đoạn, chia thầy Tịch một nửa.

"Hồi nhỏ Thầy Tịch từng ăn cái này chưa?"

"Anh chưa từng."

Tịch Thừa Quân nắm lấy trong tay, híp mắt nói: "Rất lạnh."

Bạch Khởi gật đầu, còn chưa kịp phản ứng thì Tịch Thừa Quân đã lấy mất nửa còn lại trong tay cậu.

"Anh cầm, em ăn đi."

Tịch Thừa Quân nói.

Bạch Khởi không khỏi nhìn xuống tay mình.

Sau khi bị kem làm cho đông lạnh, làn da trông càng xinh đẹp hơn.

Bạch Khởi và Tịch Thừa Quân từ từ thưởng thức cắn qua cắn lại que kem đến quên hết trời trăng mây gió, lúc sau mới chợt nhớ ra, chết chưa, chuyện chính chưa làm!

Vụ của Frank cậu chưa nói!

Bạch Khởi chớp mắt nhìn Tịch Thừa Quân, chỉ thấy thầy Tịch đang yên lặng nhìn cậu chằm chằm.

Nói một cách chính xác, anh nhìn chằm chằm vào môi cậu, ghi hết những động tác liếm - cắn kem của cậu vào đáy mắt.3?

Thầy Tịch ơi, anh có vẻ không đúng hen.

Ánh mắt của Tịch Thừa Quân rất bình tĩnh, không có thêm bất kỳ cảm xúc nào.

Nhưng ánh nhìn yên tĩnh pha lẫn sự chăm chú này còn có lực sát thương mạnh hơn so với cái nhìn nóng bỏng bình thường.

Điều này làm cho Bạch Khởi có một loại cảm giác, người đàn ông trước mặt thanh tỉnh, lý trí nhưng lại khao khát muốn cậu.

"Em không ăn nữa đâu, lạnh quá."

Bạch Khởi khẽ giọng nói.

Tịch Thừa Quân gật đầu, bắt đầu ăn nửa phần còn lại mà Bạch Khởi chưa ăn hết.

Người đàn ông đẹp trai ổn trọng nội liễm lại đang nghiêm túc thưởng thức món ăn dành cho trẻ con.

Bạch Khởi nhìn anh ăn từng chút từ dưới lên trên, sau đó ở phần đỉnh mà nhẹ nhàng cắn cắn.Bạch Khởi ngơ ngác nhìn trần nhà.

Ai dô.

Mình cũng có chút không đúng.

Cậu Tịch bàn chuyện làm ăn xong, đã hơn bốn giờ chiều.

Theo thói quen khi ở nước ngoài, ông sẽ lập tức lao tới hạng mục tiếp theo.

Nhưng hôm nay, ông đặc biệt yêu cầu người lái xe đi một vòng, đón mợ và Tô Mỹ Nhàn.

Tài xế hỏi: "Giám đốc Tịch đi đâu vậy?"

"Đón tôi ở đâu, đưa về ở đó."

Tài xế không khỏi lẩm bẩm, người giàu thế này mà ở nhà trên con đường tầm thường vậy sao?

Ở lại một ngày mà còn chưa xong nữa à?

Chỗ đó, nhỏ như vậy...

Mợ cũng ngạc nhiên trong giây lát.

Bà không nhịn được nhìn cậu Tịch nhiều thêm một chút.

Chẳng qua mợ cũng cảm thấy ở cùng với nhà họ Bạch rất vui vẻ, mẹ Bạch Khởi thật sự rất biết cách khen ngợi người khác, thời điểm cùng nhau đi dạo phố, cũng rất nhanh chọn được cho bà rất nhiều bộ quần áo thích hợp.

Bà hiếm khi đạt được sự vui vẻ từ những hoạt động vô nghĩa như vậy.

Cho nên ở thêm vài ngày cũng không sao.

"Đi thôi."

Cậu Tịch thúc giục.

Hôm qua ông theo Bạch Sơn học nấu ăn còn chưa thành tài đâu.Tô Mỹ Nhàn thấy thế, không nhịn được cười nhẹ một cái.

Như người xưa vẫn nói, hôn nhân không chỉ là chuyện của hai người, đôi khi nó còn đại diện cho sự kết hợp của hai gia đình.

Mặc dù Khởi Khởi và Tịch tiên sinh đều là đàn ông nhưng bọn họ vẫn nên được đối xử tôn trọng một khi đã kết hôn.

Cùng Tịch gia hoà thuận trò chuyện đã vượt qua mong đợi của bà, xem như cũng trút bỏ nỗi lo lắng cuối cùng trong lòng người mẹ.

Cả ba người ở đây đều có tâm tình rất tốt.

Không khí ấm áp và yên bình.

Chờ xe đến tầng dưới chung cư, bọn họ cùng nhau chậm rãi leo lên cầu thang, trước khi tới cửa, ba người liền dừng bước.

Chỉ thấy trước cửa chống trộm kiểu cũ, có một thiếu niên dáng người không thấp, tay xách một chiếc túi to tướng dường như có thể phang bể đầu một người, đang lén lút đứng trước cửa, chốc chốc lại nhìn điện thoại, rồi lại lén lút nhìn qua mắt mèo trên cửa.

Cậu Tịch phản ứng nhanh nhất, sắc mặt trầm xuống, ra hiệu cho hai người phụ nữ "lui về phía sau".

Nhưng Tô Mỹ Nhàn lại lộ ra vẻ trầm ngâm.

Bà thầm nghĩ, điều này hơi giống với cảnh tượng khi người đại diện của Tịch Thừa Quân đến thăm lần trước.

Nhưng gia đình hai bên đã nhìn gặp nhau, Khởi Khởi có thể đi đâu đưa thêm một người tới đây?

Đây cũng không phải là bạn trai cũ mà Khởi Khởi từng nói?

Không chờ Tô Mỹ Nhàn suy nghĩ kỹ càng về thân phận của người này, cậu Tịch đã bước tới, từ phía sau nắm lấy cổ áo của người đó.

"Gọi cảnh sát!"

Cậu Tịch vừa lạnh giọng nói, vừa dứt khoát khoá chặt tay đối phương, sau đó lật người lại.

Lúc này, toàn bộ gương mặt của thiếu niên phô bày trước mắt mợ cùng Tô Mỹ Nhàn.

Trẻ tuổi.

Ngũ quan tuấn tú.

Da hơi trắng, có chút ngượng ngùng và xấu hổ.

Nhưng thiếu niên vẫn lịch sự lên tiếng: "Xin lỗi, tôi không phải là kẻ trộm."

"Không giống như dáng vẻ của tên trộm chuyên cướp bóc."

Mợ nói.

"Cũng không giống như người phát tờ rơi đặt lên trước cửa từng nhà."

Tô Mỹ Nhàn nói xong, không thể không nói thêm một câu: "Còn có chút... quen mắt."

Nhưng sự quen thuộc này không thể diễn tả được.

Bà chắc chắn rằng chưa bao giờ nhìn thấy thiếu niên trẻ tuổi này.

Sau đó, bọn họ nghe thấy thiếu niên hỏi lại: "Bạch Khởi... sống ở đây?"

Cậu Tịch giễu cợt "ha" một tiếng, vẻ mặt vô cảm có chút thay đổi.

Rất hiếm khi nhớ rằng Tịch Thừa Quân là cháu trai của mình.

"Cậu tìm Bạch Khởi?

Cậu ấy kết hôn rồi."

Cậu Tịch nói.

Thiếu niên:???

Thiếu niên: "Tôi biết."

Cậu Tịch kéo cổ áo hắn, đẩy người về phía bức tường: "Biết rồi tại sao còn đến tìm?"

Hôm nay để cậu giải quyết phiền phức này của cháu.

Không cần phải cảm ơn cậu.Lần sau cho cậu mượn vợ của cháu thêm mấy tuần là được.

Cậu Tịch đã sớm soạn sẵn lời thoại cho một hồi nữa, nhưng ánh mắt vẫn dán chặt vào khuôn mặt của thiếu niên bị ông tóm cổ.

Cổ họng ông thắt lại, bất giác trầm giọng hỏi: "Cậu tới đây tìm Bạch Khởi?"

"Đúng vậy."

Thiếu niên đặt chiếc túi lớn trên lưng xuống, từ từ đứng thẳng dậy.

Bây giờ, chiều cao của hắn có vẻ tương đương với cậu Tịch.

Hắn có chút mờ mịt xua xua tay: "Tôi thật sự không nói dối...

Tôi..."

"Làm sao cậu biết Bạch Khởi?"

"Ở nước ngoài, lúc anh ấy ghi hình chương trình."

"Vào đi."

Cậu Tịch bình tĩnh nói, "Bạch Khởi sống ở đây."

Tô Mỹ Nhàn nghi hoặc nhìn thoáng qua, rồi lấy chìa khóa mở cửa.

Người bên trong nghe thấy động tĩnh, lập tức ngồi ngay ngắn.

Bạch Khởi thăm dò hỏi: "Mẹ?"

Cậu nhìn mẹ mình bước vào, theo sau là mợ, cuối cùng là cậu Tịch.

Hở?...

Còn có ai thế?

Thiếu niên đi phía sau, trên người dính chút bụi trắng do bị chà xát với bức tường bên ngoài, bám trên áo khoác xám nên cực kỳ bắt mắt.

Bạch Khởi ngẩn người một lúc mới nhận ra đối phương.

"Frank?"

Nhất thời mọi ánh mắt đều rơi trên người Bạch Khởi.

"Đến nơi rồi sao cậu không gọi điện cho tôi thế?"

Bạch Khởi hỏi xong rồi nhanh chóng nắm lấy ngón tay của thầy Tịch, khô khan nói: "Để tôi cùng thầy Tịch còn đón cậu chớ."

Tịch Thừa Quân gãi lòng bàn tay Bạch Khởi, sau đó anh dừng lại, không lên tiếng.

Frank vỗ điện thoại của mình: "Không có tín hiệu."

Tô Mỹ Nhàn nhẹ nhàng "A" một tiếng.

Mọi người lại nhìn bà.

Tô Mỹ Nhàn biết "sự quen thuộc" kỳ lạ đến từ đâu rồi.

Thiếu niên này có một loại khí chất rất gần với Tịch Thừa Quân, khi nhìn thấy hắn, khó có thể liên tưởng đến Tịch Thừa Quân ngay.

Nhưng khi đã nhìn qua hắn, sau đó gặp lại Tịch Thừa Quân, cảm giác này dần hiện rõ hơn.Frank ở bên này hơi lo lắng, hắn thấp giọng hỏi: "Đây đều là người nhà của anh sao?"

Hắn cẩn thận nhìn lướt qua mọi người, trong mắt nổi lên tia sáng khát khao ngưỡng mộ.

Bạch Khởi gật đầu, giới thiệu từng người một: "Mẹ tôi."

"Cậu, mợ."

Cuối cùng là thầy Tịch.

Cậu do dự một lúc, rồi nhỏ giọng nói: "Chồng của tôi."

Đáy mắt Tịch Thừa Quân đột nhiên tăng lên hai phần ý cười, bây giờ nhìn Frank cũng cảm thấy không quá khó chịu nữa.

Ngay từ ánh mắt đầu tiên, anh cũng nhận ra trên người Frank cùng anh có khí chất tương tự nhau.

Mọi người sẽ bài xích một người khác quá giống mình theo bản năng.

Nhưng hiện tại Tịch Thừa Quân tâm tình cực kỳ ổn định.

Thậm chí anh còn nghĩ Khởi Khởi kiên nhẫn với Frank, có lẽ vì Frank quá giống anh.Nghĩ đến điều này, Tịch Thừa Quân càng cảm thấy tốt hơn.

Anh yêu Khởi Khởi.

Khởi Khởi yêu anh.Frank dường như chưa bao giờ gặp nhiều người lớn tuổi cùng một lúc, có lẽ cũng chưa bao giờ đến thăm nhà bạn học nào khác.

Hắn cứng ngắc giơ cánh tay lên, chào hỏi chung chung: "Chú, dì và Tịch tiên sinh..."

Lúc này, Bạch Khởi lên tiếng, phá vỡ bầu không khí quỷ dị, đồng thời cũng giải phóng Frank khỏi sự cứng nhắc.

"Ngồi xuống trước đi?

Uống một ly nước chứ?"

Frank thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng trả lời: "Được được."

Tô Mỹ Nhàn thả đồ trong tay xuống: "Khởi Khởi, con tiếp đãi khách, mẹ với ba gọt một ít trái cây mang ra."

Bên này, cậu Tịch lặng lẽ đi đến bên cạnh Tịch Thừa Quân, vỗ vai anh, Tịch Thừa Quân quay lại nhìn cậu Tịch, sau đó theo cậu Tịch vào trong.

Dù sao cũng là cậu cháu ruột thịt, hai người vẫn ăn ý hiểu nhau.

Lập tức trong phòng khách chỉ còn lại Frank, mợ và Bạch Khởi.

Frank uống một ngụm nước, không còn hồi hộp như ban nãy, hắn nhẹ giọng nói: "Gia đình anh thật nhiều người."

Bạch Khởi: "Không có nhiều đâu."

Cậu hỏi: "Cậu thuê nhà ở đâu?"

"Không có, tổ chương trình nói sẽ cung cấp cho tôi ký túc xá."

Frank cười, vẻ mặt ôn hoà: "Tôi thật sự cảm động rồi.

Nếu có thể kiếm được tiền, tối nhất định chia cho anh một nửa."

Bạch Khởi chợt nhớ ra: "Cậu tham gia chương trình nào nhỉ?"

Frank: "《 Trích Tinh Thiếu Niên* 》." *Bản gốc 摘星少年, thuần Việt có thể là "Thiếu niên hái sao trời", mà mình để nguyên tên luôn ha, hai chữ "Trích Tinh" nghe hay hay. ?

Quen tai thế nhợ.

Cái tên cũng nghe khá hay.

Bạch Khởi lấy điện thoại ra, gửi một tin nhắn cho Thượng Quảng. 【 Anh Thượng, chương trình đó tên gì thế? 】 【 Trích Tinh Thiếu Niên, tôi đang trên đường đến đó đây.

Làm sao vậy? 】 Cái này không gọi là trùng hợp thì gọi là gì nhỉ?

Lúc này, ba Bạch mang trái cây đi sang.

Đồng thời, cửa phòng ngủ của Bạch Khởi mở ra, Tịch Thừa Quân và cậu Tịch lần lượt bước ra ngoài.

Để xem nào, dùng câu văn hay con chữ nào miêu tả vẻ mặt Tịch Thừa Quân bây giờ nhỉ?

Ổn trọng và điềm tĩnh, ánh sáng xuất hiện như dập tắt màn sương mờ mịt trong mắt anh, kèm theo một tia ngạc nhiên.

Anh sải bước đi thẳng đến trước mặt Frank.

"Tuy rằng hơi đột ngột, nhưng vẫn muốn nhờ cậu cho tôi một vài sợi tóc."

Cậu Tịch nói ở phía sau: "Tốt hơn là nên lấy máu.

Cậu nghĩ cái này chính xác hơn."

Khuôn mặt ôn hoà của Frank chậm rãi méo mó, cả người run rẩy như sắp khóc tới nơi: "...

Tôi...

Cho dù cạo sạch lông, rút hết máu, thịt tôi cũng không ngon đâu."

Hắn đột nhiên quay đầu lại, chạy tới nhào vào lòng Bạch Khởi: "Bạch Khởi, anh cứu tôi!"

Thiếu niên to lớn cao chừng mét tám thế mà hoàn toàn treo trên người Bạch Khởi.

Bạch Khởi:???

Nặng đến mức muốn trầm cảm.jpg2 Thầy Tịch có một chút vui vẻ vì có lẽ tìm thấy em trai ruột: "......"

Cũng chẳng phải hạnh phúc gì cho cam.
 
Reup-Sau Khi Thoả Thuận Kết Hôn Cùng Ảnh Đế
Chương 80: 《 Trích Tinh Thiếu Niên 》


Bạch Khởi nhìn cậu Tịch, sau đó lại nhìn sang Tịch Thừa Quân, cậu thấy bản thân đã get được trọng điểm rồi.

Vì vậy, cậu chần chờ lên tiếng: "Ừm, bọn họ đại khái muốn mời cậu tham gia giám định huyết thống DNA đấy."

"Có phải như vậy không?

Thầy Tịch?"

Bạch Khởi nhỏ giọng hỏi.Tịch Thừa Quân gật đầu.Anh hơi cúi xuống, đặt tay lên vai Frank: "Bây giờ em có thể nói chuyện được không?"

Frank sốc rồi.Tất nhiên hắn biết giám định quan hệ huyết thống nghĩa là gì.Nhưng liệu một người có thể may mắn như vậy sao?

Nhận được công việc mới, còn từng nghĩ rằng có thể mất cả nửa đời người mới tìm được gia đình mình, vậy mà người thân của cậu đã chủ động đưa đến cửa?!Trúng số độc đắc chưa chắc đã có cơ hội như vậy!Frank hoài nghi nhìn Tịch Thừa Quân, liên tục xác định rằng với sự nổi tiếng và giàu có của đối phương, có vẻ như anh ấy sẽ không có âm mưu hay dương mưu gì với hắn cả...Hơn nữa Bạch Khởi... sẽ không lừa hắn.Frank thất thần ngồi trên ghế sô pha, mờ mịt nói: "Vậy thì... thử xem?"

Tịch Thừa Quân gật đầu, sau đó mỉm cười lịch sự, dùng sức ấn vào vai Frank, cứ như vậy lôi hắn từ trên người Bạch Khởi xuống."

Tôi đi hẹn bác sĩ."

Sau đó Tịch Thừa Quân lấy điện thoại ra, xoay người bước sang một bên gọi điện thoại.Frank ngồi trên sô pha một lúc, mới dần hồi phục sau cú sốc tâm lý."

Tôi có thể hỏi, gia đình anh...

đã lạc mất đứa nhỏ sao?"

Tịch Thừa Quân cất điện thoại, xoay người, bình thản thuật lại: "Ừm, em trai tôi đã đi lạc rất nhiều năm."

"Vậy thì làm sao anh có thể chắc chắn tôi là em trai đã lạc mất của anh?"

"Cậu Tịch nói rằng em lớn lên rất giống ông ngoại, có lẽ là di truyền cách đời?"

Frank do dự một lúc, mới cẩn thận đưa tay ra: "Xin lỗi, tôi có thể xem ảnh chụp được không?"

Cậu Tịch trả lời: "Để tôi cho người chuyển đến."

Frank: "Vâng."

Hắn đại khái hơi sợ cậu Tịch, trong khi đáp lời, hắn theo bản năng nhích nhích cả người về phía Bạch Khởi, sau đó cánh tay thầy Tịch vươn tới, vững chắc mà đè hắn lại.Frank không nói một lời, thành thật ngồi xuống.Bạch Khởi không khỏi chớp mắt.Nếu Frank thật sự là Tiểu Gia...

Vậy thì hắn cùng nhà họ Tịch, giống như...

Chú thỏ trắng nhỏ rơi vào nhà mãnh thú?Cậu Tịch rất nhanh đã nhận được một số bức ảnh của ông ngoại Tịch từ cấp dưới gửi qua, thậm chí còn có vài phần tư liệu trên báo chí.Bởi vì hôm sau Frank phải có mặt trong tổ chương trình.Vợ chồng Bạch gia hơi sửng sốt, mơ hồ đoán được chuyện gì đang xảy ra."

Bạch Sơn, ông mở sô pha lớn hơn một chút đi."

"Được, để tui làm."

Ba Bạch đáp lại, biến ghế sô pha thành chiếc giường một người, sau đó nhiệt tình mời Frank ở lại qua đêm.

Nếu đây thật sự là đứa trẻ lưu lạc của Tịch gia, thì từ nay về sau không phải là một gia đình sao?Bạch Khởi quay đầu đi vào nhà kho, lục tung mọi thứ để tìm bàn chải đánh răng mới cho Frank.Chân trước cậu vừa đi vào, chân sau liền thấy ba Bạch đứng ngay cửa chờ cậu."

Ba?

Có chuyện gì vậy?"

Bạch Khởi nghi hoặc đón ánh mắt của ba Bạch."

Này..."

Ba Bạch do dự, thấp giọng nói: "Ba không ngờ chuyện nhà của Tiểu Tịch lại phức tạp như vậy."

Bạch Khởi muốn nói, nhưng thầy Tịch không phức tạp chút nào hết!Ngay sau đó, ba Bạch nói tiếp câu nói còn dang dở: "Con nên đối xử với Tiểu Tịch tốt hơn một chứ, lần trước ba gửi tiền cho con, con mua cái gì đó cho Tiểu Tịch chưa?"

"Không..."

"Là đàn ông con trai sao có thể keo kiệt như vậy?

Cái gì nên dùng tiền thì cứ dùng."

Ba Bạch than nhẹ, "Người khác thì khẳng định cảm thấy đứa nhỏ lưu lạc ở bên ngoài thật đáng thương.

Nhưng ba của con ấy, chỉ bênh vực người trong nhà.

Ba lại thấy, mấy năm qua Tiểu Tịch hẳn đã gặp rất nhiều áp lực và khổ sở, không thoải mái sung sướng như người khác vẫn thấy."

Bạch Khởi nghe một hồi nhịn không được cười lên.Cậu gật đầu lia lịa hai lần: "Đúng vậy đúng vậy, một lát nữa con sẽ dỗ dành thầy Tịch!"

Ba Bạch liên tục xua tay: "Được rồi, đi thôi, ba mẹ nói chuyện với cậu nhóc là được."

Ba Bạch rửa sạch một số đồ dùng cá nhân, lại cầm thêm đôi đũa và chén mới ra ngoài.Vừa quay người, liền thấy Bạch Khởi đang nằm trên lưng Tịch Thừa Quân.Ba Bạch:?Không phải bảo rằng sẽ dỗ dành Tiểu Tịch sao?

Cái này gọi là dỗ dành?Bên này Bạch Khởi nằm ngon lành trên lưng Tịch Thừa Quân, gần như không thèm ngẩng mặt lên, cứ như vậy vùi đầu thật sâu ở cổ anh."

Thầy Tịch... anh vui hơn chưa?"

Giọng Bạch Khởi nhẹ nhàng du dương, như lơ lửng bồng bềnh giữa không trung.Tịch Thừa Quân rũ mắt."

Thiếu một chút."

Một tay Tịch Thừa Quân siết chặt eo Bạch Khởi, tay còn lại giữ chặt chân cậu.Mà bàn tay nắm lấy chân kia, đang di chuyển từ từ dọc theo bắp chân hướng lên trên, men theo đường nét cơ bắp nhấp nhô phập phồng mà vuốt ve phần đùi bên trong.

Ký ức từng đêm nóng rực ở căn homestay nhỏ hẹp chật chội một lần nữa tràn về đây.Ngay trước khi đoạn kỷ niệm cuồng nhiệt đó chạy qua chạy lại trong đầu cậu, bàn tay của thầy Tịch đã đặt trên mông Bạch Khởi.Sắc mặt của Tịch Thừa Quân không đổi, quần áo chỉnh tề, trông anh vẫn như một quý ông đoan chính văn nhã.Nhưng tay anh ở dưới lớp áo khoác Bạch Khởi, giống như đang chơi với đất sét, nhào tới nhào lui mấy lần.

Ơ, thầy Tịch anh không đúng rồi nha!Bạch Khởi vô thức siết chặt chân, cơ thể theo bản năng muốn rơi xuống.Cậu nghĩ rằng thầy Tịch chỉ cõng cậu chơi chơi một chút thôi, đại khái không thể chịu đựng mãi trong thời gian dài.

Ai biết đã qua rất lâu, Tịch Thừa Quân vẫn mạnh mẽ ổn định cõng cậu, lắc lư từ phòng khách ra ban công, rồi lại từ ban công lắc lư trở về."

Thầy Tịch ơi..."

Bạch Khởi nhịn không được kêu một tiếng.Tịch Thừa Quân cũng trầm giọng đáp: "Anh nghe."

"Hiện tại thì sao?

Anh vui vẻ hơn chưa?

Em thấy em xuống được rồi á."

Bạch Khởi ghé vào lỗ tai anh nói.Bạch Khởi hơi hơi nghiêng mặt, ánh mắt lấp loé.Mượn động tác này để chặn đi tất cả những thay đổi biểu hiện không đúng của cậu.Tịch Thừa Quân cảm nhận được hơi thở ấm áp phả vào tai mình, khi Bạch Khởi nói, môi cậu như thể hôn lên vành tai anh.Gân xanh trên cổ Tịch Thừa Quân chợt nổi lên.Anh nâng tay lên một chút, đè lại lưng Bạch Khởi rồi cõng người trở lại phòng ngủ.Sau khi cửa phòng ngủ đóng lại, chân của Bạch Khởi cuối cùng cũng chạm đất.Tịch Thừa Quân đặt cậu xuống."

Thầy Tịch..."

Bạch Khởi vừa ngẩng đầu lên.Tịch Thừa Quân xoay người ôm chặt eo cậu, cúi xuống hôn vào tai cậu.Tịch Thừa Quân rũ mắt, vẫn là gương mặt chính nhân quân tử thường ngày.Anh vỗ nhẹ vào eo Bạch Khởi, rồi trầm giọng nói: "Ừm, Khởi Khởi, anh thật vui.

Hôm nay anh rất vui vẻ.

Cho dù kết quả cuối cùng, Frank không phải Tiểu Gia, anh cũng đã đủ vui vẻ."

Lúc này trời đã muộn.Frank ăn một bụng món ngon do ba Bạch làm, hắn quấn chăn, ngồi trên chiếc giường làm từ ghế sô pha, nhìn về phía cửa phòng ngủ của Bạch Khởi.Tịch tiên sinh cõng Bạch Khởi đi vào trong đó.Nếu Tịch tiên sinh là anh trai của hắn.Bạch Khởi chính là chị dâu của hắn đúng không?Nếu bọn họ là người thân của hắn...Hắn nghĩ, hắn thật thích một gia đình như vậy.Vầng trăng sáng rực trên cao.Bạch Khởi nằm trên giường, nhịn không được trở mình."

Thầy Tịch."

"Thầy Tịch ơi?"

Trong đêm vắng lặng, không ai đáp lại tiếng gọi của Bạch Khởi.Bạch Khởi chớp mắt, hai mắt sáng quắc.Cậu lặng lẽ đưa tay bóp mông thầy Tịch... toàn cơ bắp thôi.Bạch Khởi: "......"

Không có cảm giác trải nghiệm gì hết trơn."

Khởi Khởi."

Tịch Thừa Quân nhắm mắt, đột nhiên lật người, khóa chặt Bạch Khởi trong lồng ngực, "Em đừng nghịch."

Làm chuyện xấu mà vừa vặn bị bắt gặp nữa chớ.Bạch Khởi dừng cái tay dê xồm của mình lại, sau đó hai mắt lóe lên, chậm rãi ngáp một cái, vùi đầu vào ngực Tịch Thừa Quân, mê man giả vờ mộng du: "Thầy Tịch, em muốn ăn..."

Sau đó xuyên qua bộ đồ ngủ mỏng manh, cậu cắn một cái vào người Tịch Thừa Quân."....."

Tịch Thừa Quân tức giận đến bật cười.Anh một phen đè đầu Bạch Khởi, cũng không dạy dỗ bé con hư hỏng trong lòng, chỉ sợ một hồi lại giả vờ mơ màng cắn anh thêm hai cái.Ngày hôm sau mọi người đều thức dậy thật sớm.Dù cuộc giám định huyết thống vẫn chưa được thực hiện nhưng về cơ bản bọn họ đã xác nhận thân phận của Frank.Cậu Tịch và Tịch Thừa Quân dường như có chuyện bận rộn gì đó, Bạch Khởi nghĩ, có lẽ cậu Tịch và thầy Tịch dựa theo lời nói của Frank đi điều tra rốt cuộc năm đó chuyện gì đã xảy ra.Bên kia cậu Tịch đang cau mày.Mà bên này, ba Bạch xua tay nói: "Không sao, không sao, để Bạch Khởi đưa Frank đi, anh với Tiểu Tịch bận việc gì cứ đi đi..."

Mọi người nhanh chóng phân chia công việc, lần lượt xuống lầu."

Trong chốc lát, Tiểu Lâm sẽ lái xe tới đón em."

Tịch Thừa Quân bước tới cửa, nhưng anh cũng không quên quay lại dặn dò một câu.Ba Bạch chen vào: "Không sao, lái xe của chú là được.

Bạch Khởi, con lái được đúng không?"

Tịch Thừa Quân bật cười.Không chỉ riêng loại xe này.Loại nào em ấy chẳng thuần thục.Bạch Khởi gật đầu rồi mới nhớ ra: "Ba, ba mua xe lúc nào vậy?"

"Lúc Bành Vạn Lí trả tiền lại cho ba, ba liền mua nó."

Ba Bạch đắc ý nói, ông mở ngăn tủ ở cửa, lấy chìa khóa ra, ném cho Bạch Khởi.Bạch Khởi đưa tay lên bắt lấy, cũng không cần nhờ Tiểu Lâm đến đón nữa."

Frank, đi thôi."

Bạch Khởi đi đến bãi đậu xe bên cạnh, cuối cùng tìm thấy Chery* bé nhỏ mà ba Bạch đã mua.Chery: hãng xuất khẩu xe lớn nhất Trung Quốc.Hơi nhỏ, nhưng vẫn đi được.Bọn họ mất gần bốn mươi phút mới đến tổ chương trình.Tại sao tổ chương trình lại mời Frank?Thật ra, nói một cách dễ hiểu thì nhắm thẳng vào nhiệt độ cùng lưu lượng mà Bạch Khởi mang đến, đến nỗi sự thắng thua của Frank ở những vòng thi gần như đều căn cứ vào sự cống hiện nhiệt độ của hắn đối với chương trình.Nhân viên công tác nhận điện thoại nói Frank đã tới, đẩy đẩy mắt kính, cũng không quan tâm lắm: "Ừ, cứ đưa cậu ấy đi quay phần giới thiệu bản thân đi."

Dứt lời lập tức cúp máy.Hắn quay đầu cười nói với người bên cạnh: "Nghe nói người này hình như đang tìm người thân ở đây?

Không biết là thật hay giả, dù sao hắn cũng phải cầu xin chúng ta trả lương.

Hạ Dương có phải đang tìm một người vừa mang nhiệt độ cao vừa không cản hắn tranh thứ hạng sao?

Cho bọn họ chung nhóm với nhau đi."

Lúc này Frank vừa bước xuống chiếc Chery be bé.Một vòng xung quanh, đa số là Mercedes-Benz và BMW, hầu hết các thực tập sinh từ công ty dẫn qua, nhét vào chương trình đều sặc mùi tư bản."

Cậu ấy là... người lần trước... người trên Twitter, đúng không?"

"Tổ chương trình thật sự mời cậu ta?"

"Xe hơi xấu nhỉ."

"Vậy là tốt rồi, cậu không nhìn thấy công ty nhỏ bên cạnh sao, lái minibus đưa thực tập sinh đến đây, cái đó mới buồn cười."

Frank đứng ngay chính giữa bãi giữ xe.Hắn rất cao, khí chất khác với những người khác, điều này khiến hắn có vẻ như hạc giữa bầy gà.Hắn nghe được bọn họ nói gì, nhưng hắn không cảm thấy khó chịu về điều đó.Ngược lại, hắn còn rất vui vẻ.Hắn thấy rằng, mặc dù trước mắt là những con người xa lạ cùng cuộc thi gian nan chưa biết trước điều gì, nhưng dù sao tất cả đều đi cùng hắn."

Cậu ấy không hiểu chúng ta nói gì sao?"

Một người nào đó lại nói.Nhưng sau khi dứt lời, một vài chiếc xe khác chạy đến đây.Có người thốt lên: "Má!

Đó là xe của Hạng Cảnh Nhiên?"

"Đó là của Chu Khải Viên?"

"Từ khi nào tổ chương trình lại giàu có hào phóng như vậy?!"

Cửa xe mở ra.Hạng Cảnh Nhiên và Hạ Dương xuống cùng một chiếc xe.Sau đó đích thật còn xuất hiện Chu Khải Viên.Mọi người nhất thời ngây người, suýt chút nữa tưởng rằng mắt mình có vấn đề."

Đạ mấu!

Các người đều cùng ngồi một xe sao?"

"Tổ chương trình bao ngầu!"

Cả đám ân cần chạy lại chào hỏi."

Xin chào thầy Hạng!"

"Xin chào anh Hạ!"

"Thầy Chu, thầy Chu, em là fan của anh!"

Frank bị kẹt ở giữa, không thể nhúc nhích, trên mặt còn có chút hoảng hốt.Mà ở bên đây, Bạch Khởi cuối cùng đã đỗ chiếc xe vào đúng vị trí, sau đó cậu mở cửa, từ từ bước xuống.Frank như cừu non bị lạc giữa bầy sói rốt cuộc tìm được người chăn cừu, nhanh chóng đi theo sau Bạch Khởi.Kết quả Hạng Cảnh Nhiên ở đằng kia quay đầu lại: "Ồ, đây không phải là fan chân ái của tôi sao?"

Hạ Dương: "Ồ, đây không phải là fan chân ái của tôi sao?"

Hạng Cảnh Nhiên: "Cậu là cái máy thu phát à?"

Mọi người lúc này đồng loạt quay đầu nhìn sang.Mẹ kiếp.Tại sao Bạch Khởi cũng ở đây?

Tại sao Frank còn cùng cậu ấy thân thiết đứng chung một chỗ thế?Bạch Khởi mở to mắt, kỳ thật cũng ngây người như những người khác.Mẹ kiếp.Tổ chương trình muốn tôi chết đúng không hả!
 
Reup-Sau Khi Thoả Thuận Kết Hôn Cùng Ảnh Đế
Chương 81: Fans


Bạch Khởi im hơi lặng tiếng trong khoảng mười giây, bởi vì ánh mắt của mọi người vẫn đang tập trung vào cậu, hơn nữa còn mang theo vẻ mặt kinh hoàng.Bạch Khởi: "......"

Bạch Khởi: "Thật là trùng hợp."

Ném một câu ra để phá vỡ bầu không khí kỳ quái.Hạng Cảnh Nhiên trước tiên nở nụ cười, mỗi khi hắn cười, đôi mắt sẽ hơi nheo lại, tạo thành hình vòng cung dịu dàng.Ngũ quan của hắn khá tinh tế, mặc dù đã cùng Tịch Thừa Quân ở bên nhau nhưng cậu vẫn lâu lâu nhịn không được khẽ chíp chíp khen hắn một câu "đẹp trai muốn chớt".Hạng Cảnh Nhiên không nhìn Bạch Khởi mà nhìn Frank trước, hắn lên tiếng: "Xin chào, tôi có thấy cậu trên tin tức."

Sau đó hắn lập tức hỏi: "Cậu chắc hẳn biết tôi nhỉ?

Từ mấy video của Bạch tiên sinh gửi qua đấy."

Bạch Khởi:?Nếu anh không nói nửa câu cuối thì anh vẫn là idol tôi đu đó!Frank nhìn qua nhìn lại hai người, không theo kịp nhịp độ của câu chuyện.

Chẳng qua giống như Hạng Cảnh Nhiên đã nói, hắn đúng thật là biết người này.Vì vậy, Frank khẽ gật đầu, vừa lịch sự vừa khen ngợi: "Màn trình diễn của anh năm 16 tuổi ở sân vận động thành phố Thâm Quyến thật sự tuyệt vời."

Hạng Cảnh Nhiên: "Ồ!

Hóa ra Bạch tiên sinh gửi cho cậu là video khi tôi 16 tuổi à."

Không khí kiểu gì cứ dị dị không tả được.Frank cũng không để ý, gật đầu nói tiếp: "Còn có sân khấu tại hội trường Cự Trạch, chương trình giải trí năm anh 17 tuổi, à còn có..."

Đừng cứ liên tục còn có nữa được không hả?

Đâu có ai mượn đâu trùi ui!Bạch Khởi nghiêm túc suy nghĩ trong nửa phút, nếu cậu trực tiếp đóng gói Frank rồi bán hắn đi luôn thì thầy Tịch có giận lắm không hỉ.Hmm, làm chị dâu khó lắm, phải đâu chuyện đùa, với em trai chồng, phải bao dung cơ.Làm chị dâu chưa đầy 24 tiếng nhưng đã nhìn thấy tương lai mịt mù chướng khí.Nhưng không đợi Bạch Khởi cắt ngang, Hạ Dương ở đằng kia đã không nhịn được nữa.Hạ Dương nhướng mày, lên tiếng: "Còn tôi thì sao?

Cậu xem bao nhiêu video của tôi?"

Frank: "Chắc khoảng mười một, có thể nhiều hơn chút chút...?"

Hạ Dương cong môi hài lòng gật đầu: "Ừm."

Hạng Cảnh Nhiên xen vào hỏi: "Cậu rành về nhảy hay hát hơn?"

Frank ngượng ngùng cười một cái, nhỏ giọng nói: "Cả hai tôi đều không rành lắm..."

Hạng Cảnh Nhiên gật đầu nói: "Vậy thì, tôi khuyên cậu nên học nhảy nhiều hơn, như vậy ở trên sân khấu rất dễ thu hút khán giả."

Hạ Dương: "Cũng chẳng nhất thiết, không ai muốn lên sân khấu mà hát lạc nhịp..."

Frank: "......"

Không hiểu gì sất.Hắn nhịn không được quay đầu nhìn Bạch Khởi.Lúc này, Hạng Cảnh Nhiên cuối cùng cũng hướng Bạch Khởi, cười nói: "Gần đây cậu còn có thời gian theo đuổi idol không?

Không có thời gian cũng không sao, chúng ta thêm WeChat đi?

Tôi có thể gửi mấy video full HD do tôi chỉnh sửa cho cậu."

Bạch Khởi:???Hức, cái này mới cám dỗ nè!Những người khác nghe được tới đây không khỏi ngây người.Moẹ nó, đây là đãi ngộ biết bao nhiêu fans nằm mơ cũng không được.

Chính chủ tự tay gửi hết toàn bộ video clip độc quyền đến fan, chỉ cần há miệng chờ sung rụng?Hạ Dương nhướng mi: "Video sân khấu à?"

Có một sự khinh thường không hề nhẹ xuất hiện trong đôi mắt hắn.Hạ Dương: "Buổi biểu diễn của tôi vào ngày 13 tháng sau, cậu đến được không?

Tôi để lại hàng ghế đầu tiên cho cậu."

Bạch Khởi:?Hức.Cái này còn cám dỗ hơn nữa!Chu Khải Viên, người nãy giờ vẫn không lên tiếng, chầm chậm từ sau bước tới.Hắn ra mắt sớm hơn bọn họ, bây giờ đã chuyển hình thành công, dần dần được dán nhãn "phái diễn xuất", "tuổi còn trẻ nhưng thành tựu lớn", thậm chí "có thể tiếp nối con đường diễn viên của Tịch ảnh đế".Khí chất của người đàn ông trưởng thành trong hắn dần rõ ràng hơn, cử chỉ cũng mang hơi thở trầm ổn nội liễm.Đứng ở nơi đó, phảng phất như đại thụ che trời.Chu Khải Viên có khuôn mặt tuấn tú, nhưng gần đây quay phim, đạo diễn yêu cầu tương đối khắt khe, nửa năm này hắn ở trong rừng già núi sâu phơi nắng dầm sương cho nên làn da đã rám đi không ít.Nhưng nhờ vậy lại càng thêm rắn rỏi, thành thục.Nhìn cỡ nào cũng rất đẹp trai.Bạch Khởi thầm nghĩ.Chu Khải Viên lên tiếng hỏi: "Cậu muốn dẫn bạn đến ghi hình đoạn giới thiệu bản thân và trình diễn kỹ năng sao?"

Hắn dừng lại một chút, rồi nói tiếp: "Đi bên này sẽ nhanh hơn, tôi dẫn cậu đi nhé?"

Đứng giữa không khí quái quái kỳ lạ do hai thần tượng trẻ tuổi tạo ra, chỉ bằng vài câu nói, đã tạo thành đẳng cấp khác biệt.Như thể một học sinh trung học cơ sở đang tuần tra trong trường tiểu học.Bạch Khởi cũng cảm thấy bầu không khí như vậy nên chấm dứt càng nhanh càng tốt, vì vậy cậu vui vẻ gật đầu.Cậu nở nụ cười vô cùng chân thành với Hạ Dương và Hạng Cảnh Nhiên: "Tạm biệt."

Hạng Cảnh Nhiên: "......"

"Frank, đi bên này."

Frank gật đầu, nhanh chóng đi theo Chu Khải Viên với Bạch Khởi.Những người khác bây giờ thật sự ghen tị đến quắn quéo cả lên.Cho dù Hạng Cảnh Nhiên tự tay gửi video đến tận miệng, hay Hạ Dương dành riêng hàng ghế đầu cho buổi liveshow, bọn họ đều ghen tị hết, nhưng cái đó còn được, bỏ tiền bỏ sức cũng có thể tìm được hàng ngon.

Mà Chu Khải Viên đích thân dẫn đi quay đoạn giới thiệu, đó là điều mà mọi thực tập sinh đều muốn hết á!!!Chu Khải Viên vừa đi.Hạ Dương và Hạng Cảnh Nhiên cũng không ở lại, bọn họ cùng nhau đi vào thang máy, mỗi người lên tầng khác nhau.Để lại một đám thực tập sinh bơ vơ trơ trọi đứng đó, một lúc sau, bọn họ chua chát than thở: "Haiz ya, tại sao tôi không có bạn, không có bè, không có bà con anh chị em họ hàng thân thích đúng lúc là fan chân ái của các đỉnh lưu chứ."

"...Nằm xuống, ngủ một giấc, trong mơ sẽ có."

Chu Khải Viên bọn họ đã nổi tiếng, hiện tại còn có thể trở thành người cố vấn hay huấn luyện viên cho nhóm thực tập sinh trong chương trình.Thậm chí có thể nói rằng việc mời bọn họ đến sân khấu này thực sự giống như là dùng dao mổ trâu đi giết gà.Bọn họ trước tiên xem sơ qua kịch bản, nếu có điều gì chưa phù hợp sẽ kịp thời yêu cầu ê-kíp chương trình điều chỉnh vì sắp bắt đầu ghi hình.Các nhân viên nghe nói Chu Khải Viên và những người khác đã đến, đều vội vàng đi ra ngoài, muốn tới đón người."

Anh Chu, anh Chu, ở nơi này!"

Nhân viên lớn tiếng chào hỏi.Khi mọi người vừa ra khỏi góc hành lang, nhân viên mới nhìn thấy không chỉ có mỗi Chu Khải Viên.Có thể nói, bây giờ không ai không biết Bạch Khởi, bởi vì sự cố lộ tẩy hàng loạt các acc clone chỉ mới cách đây một thời gian còn rất nóng hổi, khuôn mặt của Frank cũng khắc rất sâu trong tâm trí của quần chúng nhân dân ăn dưa...Nhân viên công tác sửng sốt: "Đây là..."

Sau đó Chu Khải Viên hỏi: "Fan của tôi, cậu chưa thấy qua?"

Nhân viên: "Em thấy rồi!

Làm sao mà không thấy được chứ!

Là Bạch tiên sinh!"

Những người làm việc ở đây chủ yếu là gió chiều nào theo chiều nấy, hắn nhìn Frank rồi lập tức lên tiếng hỏi: "Cậu đến quay video đúng không?

Tôi dẫn câu qua đó."

Frank quay đầu nhìn Bạch Khởi.Bạch Khởi: "Cậu đi đi."

Nhân viên kiềm không được sự hóng hớt, trong lòng thầm nói, tại sao nghe lời Bạch Khởi đến như vậy?Frank cho rằng ngày đầu tiên ở Trung Quốc như thế này tính ra vẫn rất dễ dàng.Các nhân viên thậm chí còn nói với hắn khi ghi hình, nên dùng góc mặt hay động tác như thế nào sẽ được khán giả ưu ái hơn ngay từ cái nhìn đầu tiên.Khi hắn quay clip xong, phó đạo diễn chương trình đằng kia cũng đích thân đến mời Chu Khải Viên."

Chu tiên sinh sao còn đứng đây vậy?"

Chu Khải Viên quay đầu nói với Bạch Khởi: "Tôi đi trước, một lát nữa chính thức ghi hình sẽ gặp lại."

Bạch Khởi: "Được."

Thật sự không dám nói được luôn đó.Idol tốt nhất vẫn ở nguyên trên video, hình ảnh với weibo thôi nha...Chu Khải Viên rời đi cùng phó giám đốc, còn Bạch Khởi đi cùng Frank để ký hợp đồng.Frank không hiểu lắm về mấy cái thỏa thuận điều lệ trong hợp đồng, Bạch Khởi cũng vậy.Người nào đi cùng việc nấy, mấy chuyện này vẫn nên nhờ người chuyên môn thì hơn, vì vậy Bạch Khởi không hề do dự chụp hợp đồng gửi sang Thượng Quảng nhờ sự trợ giúp.Thượng Quảng còn đang nghĩ xem làm sao có thể chuộc lại lỗi lầm với Bạch Khởi, ngay khi nhận được bức ảnh, hắn xoa tay, nghiêm túc lọc ra tất cả những cái bẫy trong hợp đồng.Hắn chưa biết đêm qua Frank ngủ lại qua đêm ở nhà Bạch Khởi, cũng không biết chuyện giám định quan hệ huyết thống của Frank.Khi nhìn thấy tên Frank, hắn không thể kiềm được mí mắt giật lên mấy cái.

Lần trước khi chương trình kết thúc, hắn vẫn còn nhớ có người nói Frank có khí chất rất giống Tịch Thừa Quân.

Từ hướng này nghĩ thêm thì thật sự rất đáng sợ.【 hố rất nhiều, cậu bàn bạc với tổ chương trình mấy chỗ tôi khoanh đấy, thống nhất lại cho hợp lý hơn 】【 chuyện này tôi sẽ không nói với anh Tịch đâu 】Thượng Quảng cắn răng nhắm mắt nhắm mũi gửi câu cuối cùng sang.Bạch Khởi:?【 không sao hết, anh cứ nói đi 】【 cậu cứ yên tâm, tôi kín miệng lắm 】Bạch Khởi:?【 tại sao anh không nói thế?

Nói đi, không sao hết á anh Thượng 】Cái này là quan tâm săn sóc đến chuyện tương lai của em trai thầy Tịch, yêu ai yêu cả đường đi lối về, có thể sau khi thầy Tịch nghe xong, còn cảm thấy câu chuyện Chu Khải Viên, Hạ Dương, Hạng Cảnh Nhiên chẳng nhằm nhò gì nữa.Lúc này Thượng Quảng đau đớn khôn nguôi, không khỏi bắt đầu tự hỏi có phải lúc trước hắn đã quá cảnh giác với Bạch Khởi, để lại ấn tượng xấu xa và xảo quyệt như mụ phù thuỷ Simla trong tâm hồn bé thơ của cậu hay không.Không được, sau này phải thay đổi thôi, lấy hình tượng Elsa đi.Vì vậy, Thượng Quảng nói đi nói lại rằng, cho dù tôi có bị kề dao lên cổ cũng sẽ không nói.Tinh thần bất khuất của người bộ đội chưa bao giờ mãnh liệt như thế.Thượng Quảng cất điện thoại, lẩm bẩm nói: "Mình phải đối xử với Bạch Khởi tốt hơn, tốt hơn nữa!"

Mà Bạch Khởi bên này chẳng hiểu gì hết trơn, cảm thấy mấy chuyện cậu làm từ sáng đến giờ vô cùng bình thường, không có gì phải giấu diếm hết ấy.Chẳng qua nhờ đề xuất của Thượng Quảng, việc ký kết hợp đồng của Frank diễn ra rất suôn sẻ.Khoảng một giờ chiều hôm đó, bọn họ mang theo một bản hợp đồng, quay trở lại Bạch gia.Sau khi Bạch Khởi rời đi.Tổ chương trình cũng tạm thời tổ chức một cuộc họp nhỏ.Phó giám đốc nói: "Tôi cảm thấy Bạch Khởi và Chu Khải Viên gặp nhau hôm nay, bọn họ dường như không quá ngạc nhiên...

Như vậy có vẻ không đủ nhiệt độ cho chúng ta?"

Đạo diễn không hề ngẩng đầu lên nói: "Cậu muốn nhiệt độ cỡ nào?

Cậu còn tính dẫn mồi lửa à?

Cậu nếu thật sự dám dẫn ra lửa, thầy Tịch nhất định đốt chúng ta thành tro bụi.

Sau đó như ý cậu muốn, chương trình chúng ta sẽ sáng nhất cả weibo, khi đó tha hồ cho cậu ngồi trên hotsearch được ăn chửi mỗi ngày."

Có một nhân viên yếu ớt giơ tay lên: "Ai nói không có lửa ạ?

Frank... không phải là một nhúm lửa hay sao?"

Một ngày sau khi Frank ký hợp đồng, Tịch Thừa Quân đã đưa hắn đến bệnh viện để giám định quan hệ huyết thống, kết quả sẽ có sau ba ngày.Bọn họ chân trước vừa bước ra cửa bệnh viện và lên xe.Chân sau trên mạng liền xuất hiện một bài đăng chậm rãi hót hòn họt.【 có lẽ năm nay《 Trích Tinh Thiếu Niên 》sẽ đại bạo đó các cunhang...】【?

Nhảm nhí vớ vẩn, lầu trên để mấy show tuyển tú khác đi đâu rồi hả?

Ba đài lớn nhất bộ không có show tuyển tú chắc?

Trích Tinh Thiếu Niên cái tên nghe cao siêu gần chết, không đủ thực tế, cao siêu như vậy tuyển tú làm gì.

Đài này nghèo như vậy làm sao đủ tiền để đầu tư mà đòi bạo với hồng...】【 nghe đồn ba đài lớn tung ra ba show áp trục của năm, nhưng Trích Tinh Thiếu Niên dám PR bảo rằng chính bọn họ sẽ khuấy đảo làm showbiz dậy sóng nữa đó, quảng cáo rầm rộ lắm má ưi 】【 cười chết boà tui rồi, đâu xem, cho bà xem có bao nhiêu rầm bao nhiêu rộ?

Có thể đem Bạch Khởi, Chu Khải Viên, Tịch Thừa Quân, Hạ Dương, Hạng Cảnh Nhiên còn có Lãng Dạ bọn họ toàn bộ mới hết tham gia chương trình sao?

Thuỷ quân của đài này dẹp dùm cái đi 】【 a này, ờm thì rất chi là ** moá bà con ơi, đúng như lầu trên nói, xác thật 100% con bò cười, ngoại trừ thầy Tịch không có tới, còn lại đều mới hết luôn á mấy má.

Ai còn nhớ rõ Frank khum?

Ngày hôm qua mới vừa cùng tổ chương trình ký hợp đồng, Bạch Khởi cùng đi nữa đó, đều có tài khoản marketing chụp được.

Có lẽ, Chu Hạ Hạng ba người cùng nhau gặp Bạch Khởi sau đó có màn tranh sủng fan chân ái, tạo thành Tu La tràng, các cô đã biết được tin đó chưa? 】【???

Đậu xanh nước mía 】【 thật?

Giả?

Tui bị sốc đến độ đel biết nói cailozque gì luôn 】【 thí chủ thật dũng cảm, chơi cái này là chơi trên đầu anh Tịch đó! 】
 
Reup-Sau Khi Thoả Thuận Kết Hôn Cùng Ảnh Đế
Chương 82: Bạch Khỏi Thích Nghệ Sĩ


Tịch Thừa Quân ghé đến nhà họ Tưởng một chuyến.Lúc anh bước vào, căn nhà họ Tưởng trống rỗng, chỉ còn lại vài người giúp việc.Hầu gái thấy anh đến, sửng sốt nói: "Đại thiếu gia... về rồi?"

Cô lắp bắp nói, nhưng vẫn thành thật thú nhận: "Tiên sinh không có ở nhà, đang ở... trong bệnh viện."

Nói cho cùng, lúc trước tiên sinh khi ở cùng đại thiếu gia đã hold không nổi, huống chi là cô."

Bệnh viện?"

Tịch Thừa Quân chỉ lặp lại hai chữ này.Hầu gái nhanh chóng trút hết tất cả những chuyện không nên hay nên nói ra một lượt: "Vâng, gần đây tiên sinh hay cãi nhau với thiếu gia, tiên sinh tức giận đến nỗi phải...

đi bệnh viện.

"Thật ra, không chỉ cãi vã.Còn ra tay đánh người.Lúc đầu bố đánh con trai, về sau không biết chuyện gì xảy ra, nhị thiếu gia cũng ra tay đánh ngược lại!Không cần để hầu gái nói rõ ràng rành mạch, Tịch Thừa Quân cũng đã hiểu ra.Anh đảo mắt, tất cả đồ đạc trong phòng khách đã được thay bằng đồ mới.

Nơi này từng có chuyện gì xảy ra, không cần nói cũng biết."

Đại thiếu gia, chờ một chút, tôi... tôi gọi cho tiên sinh một cuộc ạ?"

Ngay khi hầu gái vừa dứt lời, một người phụ nữ ở đằng kia mang thanh âm mệt mỏi cất tiếng: "A Phân, đến lấy đồ đi.

Mệt chết rồi."

Tịch Thừa Quân quay đầu.Mẹ của Tưởng Phương Thành đang đứng đó, tay xách đầy túi hàng, ngay từ cái nhìn đầu tiên trông thấy Tịch Thừa Quân, bà bất giác run rẩy, gần như tất cả mọi thứ trên tay đều rơi xuống.Tịch Thừa Quân cúi đầu liếc nhìn: "Nước hoa LV nếu vỡ, bà sẽ đau lòng lắm đấy, nên cầm chắc đi."

Sắc mặt người phụ nữ xanh mét, cổ họng nghẹn lại, không nói nên lời.Mỗi khi bà nhìn Tịch Thừa Quân đều cảm thấy sợ hãi, là nỗi sợ toát lên từ lục phủ ngũ tạng, bà luôn cảm thấy người này từ trong xương tủy chính là cao quý và ngạo mạn, tất cả những thứ đó như tảng đá vô hình đè bà đến mức khó thở.Lời này là đang châm biếm phải không?

Châm biếm bà chưa bao giờ trải sự đời, năm đó muốn mua một cây son môi hàng hiệu, cũng phải ngỏ lời xin xỏ với cha Tưởng.Người phụ nữ cứng ngắc đứng đó, bà rất muốn cúi xuống nhặt lấy những món hàng xa xỉ mà bà cất công mua được, rồi sau đó nhẹ nhàng đặt chúng vào tủ trưng bày, nhưng vẫn không dám hé miệng nửa lời...Tịch Thừa Quân nhàn nhạt nói: "Bà nên biết, tôi đã nhận được tài sản thừa kế của mẹ tôi rồi."

Người phụ nữ cứng cổ gật đầu.Nếu không phải mọi chuyện của Tịch Thừa Quân đều thuận lợi, cha Tưởng sẽ không sốt ruột đến mức cãi nhau với Tưởng Phương Thành."

Vậy thì bà cũng nên biết rằng trong lòng tôi chỉ vướng bận một chuyện."

Tịch Thừa Quân nhàn nhạt nói.Người phụ nữ rùng mình.Vướng bận một chuyện...Đó chính là người cùng cha cùng mẹ với Tịch Thừa Quân, có mối quan hệ huyết thống thật sự, và là người em trai duy nhất được anh công nhận."

Tôi không còn kiên nhẫn nữa."

Tịch Thừa Quân nhẹ giọng nói."

Nhưng..."

Người phụ nữ còn chưa nói hết lời.Tịch Thừa Quân ngắt lời bà: "Đây là thời hạn cuối cùng, nếu không có tung tích của em tôi, thì tôi sẽ xem như trên đời này, từ nay về sau không còn người như vậy nữa."

Người phụ nữ biết rất rõ những lời của Tịch Thừa Quân nghĩa là gì... nó có nghĩa là từ nay, Tịch Thừa Quân sẽ không hề do dự mà sát phạt cả nhà bọn họ.Tận thế của bọn họ đến rồi.Bọn họ xong đời rồi!Sự xuất hiện của Frank không có nghĩa là gia đình họ Tưởng có thể dễ dàng trốn thoát.Ngược lại, nghênh đón trên dưới nhà họ Tưởng chính là một hồi tra tấn dã man, cánh cửa tương lai Tưởng gia chính thức đóng lại.Chuyện này từng qua tay người nào, một kẻ cũng đừng nghĩ có thể mơ hồ sống qua một đời, đã làm thì phải chịu số phận nếu mọi chuyện được phơi bày, từng kẻ từng kẻ đều chờ tới lượt của mình đi.Tịch Thừa Quân nói xong thì không nán lại thêm một giây nào ở nhà họ Tưởng.Anh đã rời khỏi cánh cổng này vô số lần.

Lần trước khi rời đi, anh dở khóc dở cười cùng màn trình diễn của Bạch Khởi.

Lần này rời đi, mây mù tan biến, tâm tình bỗng chốc nhẹ hẫng, ngay cả ánh mặt trời chói chang treo ở đằng kia cũng dễ chịu hơn rất nhiều.Anh mơ hồ nghe thấy tiếng đập vỡ cùng âm thanh té ngã huyên náo đằng sau.Nhưng một cái quay đầu anh cũng không muốn ban phát cho những kẻ đó.Đến khi Tịch Thừa Quân trở lại xe, mở điện thoại, một bản tin nhanh chóng hiện lên.《 Chu Hạ Hạng xuất hiện trong tổ chương trình Trích Tinh Thiếu Niên 》Cái tên Chu Hạ Hạng... nghe cũng quá kỳ lạ.Tịch Thừa Quân nhướng mày, vừa định tắt điện thoại, nhưng một tin tức khác lại hiện lên ngay lập tức.《 tám nhảm một chút, vì sao Frank lại hot đến như vậy?

Tất cả là do người này! 》Bức ảnh được ai đó photoshop ghép Frank và Bạch Khởi đứng cùng nhau, còn rất có tâm mà để hai người mặt đối mặt.Tịch Thừa Quân: "......"

Linh hồn của anh tựa như được gột rửa, đồng thời trí óc cũng thanh tỉnh, anh hiểu ra ba chữ "Chu Hạ Hạng" là cái gì.

Đây không phải là tên của một người, mà là ba họ ghép lại.

Đài truyền hình này từ khi nào có đủ bản lĩnh mời được ba đỉnh lưu đứng đầu trong giới xuất hiện cùng một lúc?Tịch Thừa Quân lấy điện thoại ra, bấm số của Bạch Khởi.Thượng Quảng giúp em kiếm được bao nhiêu tiền?

Anh cho em gấp ba.

À không, thẻ ngân hàng anh đều cho em hết, chương trình này em không cần đến nữa.1Lời nói đã đến bên miệng."

Alo thầy Tịch ơi, em mới cùng Frank về nhà.

Anh với cậu Tịch giải quyết xong xuôi chưa?"

Bạch Khởi hỏi.Tịch Thừa Quân lại nuốt hết những lời đó vào bụng.Bé con, tuổi còn nhỏ, theo đuổi một hai thần tượng... mà thôi.Theo đuổi.Nhưng lại theo đến tích cực như vậy.Tịch Thừa Quân rũ mắt, che đi màu sắc thâm trầm dưới đáy mắt.Lần trước Khởi Khởi biết mình đuối lý, vừa nhiệt tình vừa nóng bỏng cống hiến đôi chân thon dài xinh đẹp cho anh.

Sau chương trình này, Khởi Khởi sẽ nóng bỏng đến mức nào đây?Tịch Thừa Quân khẽ nhướng mày, anh đột nhiên không còn cảm thấy khó chịu như ban nãy, tâm trạng bỗng có hơi mong đợi trước viễn cảnh sắp tới."

Còn một số việc chưa làm xong, ngày mai sẽ nói tiếp, bây giờ anh về ngay đây."

Tịch Thừa Quân trầm giọng đáp, không để lộ một chút cảm xúc nào, xem như tin tức gì đó anh chưa từng nhìn thấy."

Dạ anh."

Bạch Khởi trả lời, dừng lại một chút rồi nói tiếp: "A chờ đã, thầy Tịch đi về từ đâu đó?

Anh có đi ngang qua đường An Định không, thầy Tịch mua một túi hạt dẻ rang cho em nha, em muốn ăn ý."

Trong mắt Tịch Thừa Quân hiện lên một chút ý cười, anh đáp: "Được, mua cho em."

Bạch Khởi luôn rất biết cách chạm đến nơi mềm nhất trong tim anh.Rất giống với thuở khi anh còn là học sinh, thầy giáo đang giảng bài, vợ thầy gọi đến, dặn dò nhớ ghé chợ mua ít rau ít cá khi về nhà.Anh thích cảm giác này, như thể bản thân anh đã hòa nhập với thế giới hơn một chút.Bên này, Tịch Thừa Quân vừa mua hạt dẻ rang và lên xe.Mà bên kia, bóng dáng anh đã được chụp lại đăng đầy trên internet.【 thầy Tịch có vẻ chưa biết chuyện gì xảy ra nhỉ, bịch hạt dẻ này mua cho ai, không cần nói cũng biết nha 】【 Tịch Thừa Quân chưa xem tin tức sao? 】【 mẹ tui ưi, người bị hại tinh thần rất tốt nha, thậm chí còn mua cho bé con trong nhà hạt dẻ rang!

Mẹ nó, lại rải đường rùi a a a 】【 mạnh dạn chém gió, nếu chương trình càng bạo hơn nữa, có khi nào sẽ thấy thầy Tịch ở ven đường mua đồ dùng tình thú gì đó khum? 】Cư dân mạng đang tích cực thể hiện trí tưởng tượng của mình.Người có tâm địa không lương thiện, nhìn thấy tin tức lại không biết có bao nhiêu thất vọng.Bây giờ Bạch Khởi đã ít theo đuổi thần tượng hơn, tất nhiên cũng theo đó hiếm khi lên các diễn đàn buôn chuyện, cậu úm nhau với thầy Tịch trong nhà ăn hạt dẻ rang, ăn đến sung sướng đã thèm rồi lên giường nghỉ ngơi.Sáng sớm hôm sau, từng người ra ngoài xử lý việc riêng.Bạch Khởi vẫn như cũ chở Frank đến tổ chương trình để tham gia ghi hình chính thức, bắt đầu bước vào giai đoạn sống chung trong ký túc xá.Thông tin Chu Khải Viên và những người khác háo hức gọi Bạch Khởi là "fan chân ái" vào ngày hôm qua đã lan truyền trong tổ chương trình.Không biết có bao nhiêu người đang thầm than thở, khi nhìn thấy Bạch Khởi bước vào, bọn họ ngay lập tức sốt sắng chạy đến chào hỏi."

Cậu đưa Frank đến đây sao?"

"Tôi rất tò mò, làm thế nào mà Frank và Bạch tiên sinh lại trở thành bạn bè nhỉ?"

Có người to gan lớn mật, nửa đùa nửa thật nói: "Bạch tiên sinh, tiết mục của tôi đứng thứ 6, cậu có thể thích tôi luôn không?"

Bọn họ đã nghĩ thông suốt rồi.Đối với thầy Tịch, người này như cao nhân trú ẩn trên đỉnh núi, bọn họ với người này chính là khoảng cách hằng hà xa số, chỉ có thể đứng từ xa ngó một chút.Tịch Thừa Quân sẽ không nhìn bọn họ, và bọn họ cũng sẽ không dám trèo cao.

Ngược lại nhiệt độ của Bạch Khởi dễ cọ hơn nhiều, muốn mắng chửi cũng không dễ, dù sao Bạch Khởi cũng không phải là nghệ sĩ trong giới, hơn nữa cậu ấy cũng không có fan chân chính của riêng mình.

Không phải Frank là cọ nhiệt độ cậu ấy để debut sao?Có người còn ăn gan hùm mật gấu, cười nói với Bạch Khởi: "Tôi học khiêu vũ, eo rất mềm."

Nắng chiếu lung linh muôn hoa vàng, cậu không hiểu cậu không hiểu gì hết?Eo mềm thì sao?Ở nước ngoài, hôn nhân đồng giới được hợp pháp hóa sớm hơn nên tình huống như vậy rất phổ biến.

Ngược lại, Frank thực sự có thể hiểu được loại gợi ý mơ hồ này hơn Bạch Khởi.Frank có hơi sốc, nhưng hắn nhanh chóng tỉnh táo ngay tức khắc.Nếu Tịch tiên sinh là anh trai của hắn.Vậy Bạch Khởi chính là chị dâu của hắn.Frank ngơ ngác nghĩ... chị dâu mình hình như lọt vào hang ổ của bọn yêu tinh rồi!

Như vậy không được!

Không thể để yêu nhền nhện ăn thịt Đường Tăng!Frank không hề chần chừ nâng tay lên, chặn lại những người xung quanh và bảo vệ Bạch Khởi đi vào trong.

Hắn bình tĩnh hỏi nhân viên công tác: "Xin chào, tôi nên lên tầng mấy?"

Sau khi hỏi thăm tầng lầu, hắn xách hành lý, để Bạch Khởi đi phía trước, hắn hộ tống phía sau, chậm rãi đi lên lầu.Sau khi vào ký túc xá, hắn không quên rót nước cho Bạch Khởi trước."

Thật sự rất biết cách nịnh nọt, hèn chi cọ nhiệt đến nỗi có thể debut rầm rộ như vậy."

"Nếu không biết, còn tưởng cậu ta là vệ sĩ của Bạch Khởi, mà Bạch Khởi là một nghệ sĩ nổi tiếng đó."

Người không kiềm được thì chua ngoa vài câu, sau đó sẽ không dám nhiều chuyện nữa, suy cho cùng, bọn họ đã được dạy dỗ, phải biết chôn chặt sự ghen tuông trong lòng.Đoạn hộ tống dẫn đường vào ký túc xá nhanh chóng được chỉnh sửa, kết hợp với clip giới thiệu cá nhân trước đó, toàn bộ được đưa lên kênh Weibo chính thức của chương trình.Bởi vì đã có suy đoán trên Internet, liệu tổ chương trình có mời tất cả thần tượng của Bạch Khởi hay không, sau khi trải qua một thời oanh tạc như vậy, phần lớn cư dân mạng đều giữ nguyên tâm trạng bất biến giữa dòng đời vạn biến, không thể vì một tin tức nào khác có thể khuấy động được tinh thần bọn họ.Đoạn video đi vào ký túc xá trong《 Trích Tinh Thiếu Niên 》 nhận được rating cao nhất trong ngày."

Hãy kể một kỹ năng hoặc thành tích tốt nhất sao...

Thật ra tôi cũng xem như có một thành tích nho nhỏ, không biết có thể nói ra được không?

Khi tôi biểu diễn vở kịch nói《 Oedipus the King* 》có khoảng 131 lần khán phòng ngồi đầy khán thính giả.

Như vậy có được xem là thành tích không?"

Đây là phần tự giới thiệu của Frank.【 đuma nó, người này là một "Versailles*" sống! 】【 cái này không tính, thì còn tính cái gì?

Má nó ngầu thế cậu trai, rất nhiều nghệ sĩ kịch nói chưa chắc ở tuổi này có thể làm được như vậy đâu...】【 nói chính xác một chút đi, tổ chương trình mời được người cỡ này tham gia là do ép buộc cái gì đúng khum? 】【 trong nước có lẽ không biết rõ lắm, Twitter của Frank có rất nhiền fans, ở nước ngoài rất được nhiều người yêu thích và có danh tiếng nha 】【 các cậu có biết hoàng gia ở quốc gia kia rất thích xem buổi biểu diễn của cậu ta không?

Hoàng gia đó trước đây cũng từng khen ngợi một người, không ai khác chính là thầy Tịch!

Người thứ hai hoàng gia tỏ lòng mến mộ chính là Frank, nói cậu ta giống như một hoàng tử tuấn tú và điềm tĩnh 】Sau đó chàng hoàng tử điển trai lịch lãm và điềm đạm này đã tự mình xách vali trong clip, mồ hôi nhễ nhại nhưng khuôn mặt vẫn mang theo nụ cười hiền lành.Hắn giơ tay bảo vệ cho ai đó lên lầu, bấm thang máy cho cậu ấy, mở cửa cho cậu ấy rồi rót nước cho cậu ấy.【 ha ha cười ẻ, cuối cùng là ai tham gia tiết mục dậy trùi?

Frank rót nước cho ai thế? 】Ở một diễn biến khác.Tại hội nghị thượng đỉnh kinh doanh, một phóng viên lao đến trước mặt cậu Tịch, chưa kịp thở để lấy sức, đã chĩa ngay micro vào cậu Tịch."

Xin chào, giám đốc Tịch có xem chương trình tuyển tú không?"

Tú cái gì?Cậu Tịch có hơi nghi hoặc nhìn người phóng viên.Nhân viên bảo vệ bên cạnh cũng cau mày, sẵn sàng lao tới đuổi người bất cứ lúc nào.Phóng viên không dám chậm trễ, nhanh chóng hỏi: "Giám đốc Tịch có biết nửa kia của thầy Tịch, Bạch Khởi tiên sinh sắp tham gia một chương trình tuyển tú không?

Trong chương trình tuyển tú này, có mời một vài nghệ sĩ minh tinh mà Bạch Khởi tiên sinh yêu thích."

Cậu Tịch: "Ừ."

Người phóng viên đợi, nhưng đợi mãi không thấy sau đó có thêm cái gì nữa.Cậu Tịch nhìn thấy ánh mắt mong đợi của người phỏng vấn, ông vô cảm nói: "Cậu muốn hỏi tôi có cái nhìn như thế nào về chuyện này?"

Phóng viên: "Vâng, vâng, đúng vậy."

Hội nghị thượng đỉnh này đang được truyền hình trực tiếp.Một số cư dân mạng nhận thấy động tĩnh ở đây, bọn họ gõ một loạt dấu chấm hỏi, nhịn không được mở miệng: 【 Cậu trai trẻ phóng viên non nớt, cậu có biết sau khi đăng đoạn video clip phát ngôn của Trịnh đạo ngày xưa thì đã xảy ra chuyện gì khum? 】Người phóng viên đương nhiên không thấy làn đạn.Hắn chăm chú nhìn cậu Tịch.Cậu Tịch nhìn hắn, nhàn nhạt nói: "Vậy thì tôi đề nghị Bạch Khởi có thể thích thêm vài người nữa."___________Chú thích:- "Oedipus the King" là một vở kịch nổi tiếng và được nghiên cứu đầy rẫy những vụ giết người, loạn luân và một người đàn ông khám phá ra sự thật về cuộc đời mình.

Đó là câu chuyện mà bạn có thể biết bởi vì Oedipus đã giết cha mình và kết hôn với mẹ của mình (tất nhiên là vô tình).Còn được gọi là "Oedipus Rex", bộ phim này có tính biểu tượng và ý nghĩa ẩn nằm rải rác khắp nơi.

Điều này làm cho nó trở thành một nghiên cứu hấp dẫn đối với nhà hát cũng như học sinh trung học và đại học.Câu chuyện cũng góp phần đặt tên cho lý thuyết gây tranh cãi nhất của Sigmund Freud* trong tâm lý học, phức hợp Oedipus.

Một cách thích hợp, lý thuyết cố gắng giải thích tại sao một đứa trẻ có thể có ham muốn tình dục với cha mẹ khác giới.Vở kịch này đã ám chỉ đến bộ phim tâm lý trước Freud rất lâu.

Được viết vào khoảng năm 430 trước Công nguyên, "Oedipus the King" từ lâu đã khiến khán giả hồi hộp với cốt truyện xoắn, nhân vật hấp dẫn và một cái kết bi thảm đến khó tin.

Đây là tác phẩm sẽ vẫn nằm trong danh sách những vở kịch hay nhất từng được viết của nhà hát cổ điển.(Mặc cảm Oedipus của S.Freud khác nổi tiếng, sẵn giới thiệu một chút: Freud cho rằng sự thù nghịch với cha và cảm giác thèm muốn tính dục với mẹ được gọi là mặc cảm Oedipus, tương tự như vậy đối với phái nữ được gọi là mặc cảm Electra => thật ra gây tranh cãi thật nhưng không thể không nói S.Freud đóng góp rất nhiều trong trường phái Phân tâm học của dòng chảy lịch tâm lý học, đến hiện nay các đóng góp của S.

Freud thật sự được xem như vĩ đại, chỉ là Freud đặt nặng vào vô thức, quan niệm về tình dục và trải nghiệm thời thơ ấu)- Versailles là "Bảo tàng Lịch sử Pháp" nên có thể hiểu giống như Frank là một "bảo tàng sống" => kiểu người giỏi cần được mọi người biết đến và trân trọng nhiều hơn.
 
Reup-Sau Khi Thoả Thuận Kết Hôn Cùng Ảnh Đế
Chương 83: Hiệp Nghị Kết Hôn, Hẳn Là Thế Thân


Gia đình họ Tưởng ngồi cùng nhau, xem trực tiếp hội nghị thượng đỉnh kinh doanh trên TV."

Điên rồi, điên rồi, thật sự điên rồi!

Tịch Phong cũng điên rồi!"

Cha Tưởng không nhịn được nói liên tục.

Vì quá xúc động, ông ho dữ dội trong chốc lát, như thể sắp ho ra cả phổi.Tưởng Phương Thành vẫn thờ ơ, hắn không quá kinh ngạc trước cảnh tượng này.Cha Tưởng không khỏi nhìn hắn hỏi: "Con đang suy nghĩ cái gì?"

Tưởng Phương Thành đúng sự thật nói: "Con đang nghĩ, con biết rằng Bạch Khởi rất được hoan nghênh.

Em ấy có thể dễ dàng khiến cho bất cứ ai cũng có thể thích em ấy."

"Cái rắm, đầu óc mày chứa bùn hay sao hả?!

Tao không thích nó!"

Cha Tưởng vừa chửi xong lập tức chộp lấy mặt nạ thở oxy.Tưởng Phương Thành không quay đầu nhìn lại: "Đó là bởi vì em ấy không muốn bị những người như chúng ta thích.

Em ấy sẽ chủ động bài xích chúng ta."

"Được rồi, đừng nói nữa..."

Mẹ của Tưởng Phương Thành bước ra xoa dịu bầu không khí, bà nói tiếp những gì Tịch Thừa Quân đã nói vào ngày hôm ấy.Hô hấp của cha Tưởng vừa mới bình ổn lại phải hứng chịu một tiếng sét lớn giáng xuống bên tai.Cha Tưởng run run nói: "Nó đến thật à?"

Người phụ nữ run rẩy: "Không phải anh nói vậy sao?

Người này muốn có một gia đình thật sự.

Cậu ta gửi hy vọng vào di sản của mẹ, sau đó lại gửi hy vọng vào em trai ruột...

Mà hiện tại người này đã kết hôn, tất cả mọi người đều biết cậu ta yêu thích Bạch Khởi gì đó, cậu ta đã chân chính có được gia đình thật sự của mình.

Cậu ta có thể hoàn toàn không quan tâm đến những thứ khác!

Hoàn toàn bỏ xuống được!

Nếu chúng ta không giao đứa trẻ kia ra, chúng ta có thể dựa hơi vào cái gì nữa đây?"

Cha Tưởng không khỏi rùng mình."

Nhưng cái kia chúng ta không giao được, chúng ta đều hiểu chúng ta không biết tung tích của đứa trẻ đó."

Trong một lúc, phòng bệnh im phăng phắc.Tưởng Phương Thành kinh hãi đứng lên, không khỏi quay đầu nhìn về phía bố mẹ mình: "Hai người có bệnh hả?

Nếu không biết, các người còn dám dùng cái này để uy hiếp?"

Đây là cọng rơm cứu mạng của bọn họ lúc đó, dù thế nào cũng không ai có thể tìm thấy đứa trẻ kia, bọn họ sẽ được an toàn và sống yên ổn trong suốt quãng đời còn lại.Đây chính là những gì bọn họ nghĩ tới.Nhưng bây giờ rơm rạ cứu mạng ấy lại sắp trở thành tảng đá nặng nề đè bẹp lên lưng bọn họ.Thần kinh của người phụ nữ đã suy nhược kể từ hôm ấy, nghe được câu nói từ cha Tưởng, nhất thời kinh hoảng đến ngất xỉu.Lại nhìn cha Tưởng, thân thể của ông cũng không tự chủ được run lên.Tưởng Phương Thành nhìn hai người họ với ánh mắt lạnh lùng.Không có gì ngạc nhiên khi hắn là một người xấu xa đê tiện như vậy... bởi vì tất cả cùng một giuộc, đều rất buồn cười và lố bịch.Vương Binh, người bị bắt từ nước ngoài trước đó, cuối cùng đã kết án, vì tình hình sự việc nghiêm trọng, tất cả số tiền mà gã trộm đều bị tịch thu, sau đó sẽ được xử lý và trả về cho cố chủ.

Đồng thời gã cũng bị kết án mười năm tù.Đối thủ bất động sản hối lộ vào thời điểm đó cũng đang phải đối mặt với việc điều tra và truy tố, những nạn nhân của năm ấy cuối cùng cũng có nơi để kêu oan.Đồng thời, rất bất ngờ, một công ty con của nhà họ Tưởng chuyên sản xuất các sản phẩm chăn ga gối đệm cao cấp đã cắt nguồn cung cấp nguyên liệu và vô số sản phẩm bị loại bỏ chỉ trong một đêm.Cơn ác mộng của Tưởng gia, chỉ mới bắt đầu.Sau khi biết kết quả phán quyết, ba Bạch vô cùng mừng rỡ, chuộc lại căn nhà đã ở trước đó.

Và lần này, tên của Bạch Khởi được viết trên mục người sở hữu ở giấy chứng nhận bất động sản.Song song đó, cuộc sống mới của Bạch gia chính thức bắt đầu.......Vào ngày thứ tư khi Frank đến Trung Quốc, 《 Trích Tinh Thiếu Niên 》cuối cùng chính thức ghi hình trực tiếp.【 nhào dô nào các anh em đồng bào, chúng ta đánh cược xem Tu La tràng vô địch siêu cấp vũ trụ có thể đổi lấy bao nhiêu rating? 】【 khỏi đánh cược, hiện tại còn chưa chiếu mà phòng phát sóng trực tiếp đã có hơn tám trăm vạn người chờ đợi...

Không hổ là quần chúng nhân dân ăn dưa đông đảo mãnh liệt! 】【 đài kế bên nghe tin chỉ biết đau đớn khóc thầm 】Trên thực tế, đâu chỉ riêng đài kế bên.Tổ chương trình 《 Cặp Đôi Hoàn Mỹ 》rơi nước mắt ghen tị hận, thầy Tịch xin nghỉ ở đây để đưa vợ đi ghi hình ở chương trình khác, tại sao chúng ta lại không có tiết mục tuyển tú trong 《 Cặp Đôi Hoàn Mỹ 》nhỉ?Hợp đồng được ký bởi Bạch Khởi và tổ chương trình là hợp đồng giám khảo.Khác với Chu Khải Viên và những người khác, cậu sẽ đứng trên lập trường của công chúng để nhận xét.

Bình thường mỗi giám khảo chỉ có ba phiếu để bình chọn, riêng cậu được đặc cách mười phiếu.Nhưng phải nhận xét cái gì mới được chứ.Bạch Khởi nghĩ thầm, sau đó bị đẩy vào hậu trường, trang điểm xong phải mất nửa giờ mới bắt đầu.

Không biết bây giờ hối hận có coi như quá muộn không?10:30 sáng thứ bảy.Chương trình chính thức bắt đầu.Những người hướng dẫn ngồi thành hàng.Camera vừa lia tới, như thường lệ, bọn họ nên lịch sự trao đổi vài câu, nhưng thực tế là...【 bà mẹ nó, đối thủ cùng đối thủ ngồi đối diện nhìn nhau, trường hợp này nói cái gì chứ? 】【 Hạ Dương cùng Hạng Cảnh Nhiên đấu ánh mắt, mặt đối mặt, tôi cảm thấy tổ chương trình muốn cả đoàn người hướng dẫn biểu diễn màn Tu La Trang thật sự trước mắt chúng ta rồi 】Trong bầu không khí khó xử, các thực tập sinh từ nhiều công ty khác nhau bước lên, ngồi vào chỗ của họ.Chất lượng của những thực tập sinh không đồng đều, có rất nhiều người chưa từng biết tên, nhưng người xem hôm nay đặc biệt bao dung, không có âm thanh chửi bới, làn đạn chỉ ha ha ha.【 từ giờ trở đi, mị tuyên bố!

Nơi này chính là ngôi nhà hạnh phúc của Bạch Khởi! 】Bạch Khởi là người cuối cùng lên sân khấu.Người đại diện công chúng đưa ra lời nhận xét lại áp trục sân khấu.Cậu đối diện với máy quay, mang ý đồ nhắm chuẩn vị trí của mình mà chíp chíp bay tới, nhưng thực tế, khi cậu ló đầu ra đã ngay lập tức được máy quay bắt gặp.Áo phông trắng bạc phối cùng quần yếm đen.Mái tóc được nhuộm xanh một chút, sau đó chải ngược về phía sau, để lộ những đường nét quá đỗi tinh tế.

Hốc mắt sâu qua kỹ thuật tạo khối càng trở nên bí ẩn và thu hút người nhìn.Trông giống như một em mèo nhỏ vừa lạnh lùng vừa xinh đẹp.Đuôi mắt được tô điểm bởi đường kẻ mảnh dài, lông mi cong vút, chỉ một cái liếc nhìn đủ khiến tim người đập rộn ràng.【??? 】【 chời đất ơi, cậu đến đây để debut hả 】【 Thầy Tịch!

Mau đem bé con quyến rũ của anh về đi kìa!!! 】Tịch Thừa Quân thực sự đang xem chương trình phát sóng trực tiếp vào lúc này, anh ngồi sau màn hình, bỗng nhiên vò nát tất cả giấy tờ trên tay thành một cục nhăn nhúm.Trợ lý A Đạt nhỏ giọng hỏi: "Anh có muốn em tắt làn đạn không?

Rất dày đặc, sẽ cản trở trải nghiệm xem chương trình."

Cái gì mà trải nghiệm xem chương trình hầm bà lằng ở đây?Hắn sợ rằng phần đông cư dân mạng sẽ nhảy liên tục vào quả bom của ông chủ nhà hắn đó."

Không sao."

Tịch Thừa Quân chậm rãi nói, rồi từ từ từng chút một trải phẳng đống giấy lộn xộn trong tay ra.A Đạt bất giác rụt cổ lại, luôn nghĩ rằng số phận Bạch tiên sinh sẽ giống như đống giấy này, bị vần vò rồi lại được trải phẳng...

A Đạt kịp thời kìm nén ý nghĩ nguy hiểm của mình.Làn đạn bây giờ hơn phân nửa đang chảy nước miếng mlem mlem Bạch Khởi.Bởi vì đoạn video phỏng vấn cậu Tịch khiến cho mọi người nhớ đến câu phát ngôn gây sốc của đạo diễn Trịnh lúc trước.

Chính vì vậy, làn đạn đồng loạt chỉnh tề ngăn nắp bắn phá ――【 Thầy Tịch, vợ của anh thật đáng yêu 】Hàng trăm comments cùng một nội dung chạy dày đặc màn hình.A Đạt không khỏi rùng mình khi nhìn vào làn đạn chi chít như vậy, hắn nghe thấy Tịch Thừa Quân bật ra một tiếng cười trầm thấp.A Đạt bị sốc ngay tại chỗ.Thầy Tịch, anh giận đến nỗi điên luôn rồi sao?

Này là giận đến mức bật cười hả!Hắn bất giác rùng mình hỏi: "Thầy Tịch, anh tức giận sao?"

Tịch Thừa Quân: "Không có."

A Đạt: "Vậy thì anh đang..."

Tịch Thừa Quân chụp ảnh màn hình, cất điện thoại đi, mặt không chút thay đổi nói: "Miễn cho bé con quỵt nợ."

A Đạt:?Bên này, thực tập sinh của công ty đầu tiên đã lên sân khấu.Là tiết mục hiphop.Bạch Khởi vốn dĩ luôn lễ phép tôn trọng người khác, khi đến lượt cậu nhận xét, chỉ nói ngắn gọn vài chữ: "Không tệ."

Kết quả là, tất cả mọi con mắt đều đổ dồn về phía cậu.【 Hạ Dương: fan chân ái của tôi muốn trèo tường, khíu chọ 】【 xung quanh Khởi Khởi đều toàn những người đúng gu idol của cậu ấy 】Bạch Khởi: "Nếu so sánh với Hạ Dương, vậy thì kém mười Hạng Cảnh Nhiên đi."【 trời đậu moé, dám nói như dậy luôn! 】Hạ Dương mỉm cười.Mà Hạng Cảnh Nhiên trước sau vẫn luôn treo nụ cười trên môi, không lên tiếng.Thực tập sinh của công ty thứ hai đã lên sân khấu, trình diễn tiết mục vũ đạo của bài hát kinh điển nước H.Bạch Khởi quen thuộc nhận xét: "Nếu cùng Hạng Cảnh Nhiên so sánh, vậy còn kém mười ba Hạ Dương đi."

Vẻ mặt của Hạ Dương nứt ra, Hạng Cảnh Nhiên bật cười.【 Bạch Khởi thật sự phân rõ ràng từng ưu điểm của mỗi idol mà cậu ta đu đó 】【 # luận bàn về câu chuyện: tôi đã trở thành công cụ đo lường của fan chân ái như thế nào 】【 Bạch Khởi, chiến sĩ mạnh mẽ nhất chỉ có cậu!

Thảo nào chỉ có một mình cậu dám đu cùng lúc hai idol tương ái tương sát! 】Sau đó, tất cả thần tượng của Bạch Khởi đều trở thành công cụ đo lường trong miệng cậu.Lúc đầu, một số người hâm mộ không hài lòng, cho rằng nhận xét người khác thì không nên làm như vậy, tại sao lại lấy Hạ Dương của bọn họ đi công kích và so sánh với những phàm phu tục tử này?Nhưng một số người hâm mộ khác lại rất hào hứng.Các thần tượng của chúng tôi đã ra mắt trong nhiều năm, đương nhiên luận về kỹ năng và năng lực có thể treo từng người lên đánh cũng là chuyện bình thường, tại sao lại không thích chứ?Vinh quang này, chúng tôi có quyền được hưởng!Buổi biểu diễn tiếp tục được ghi hình, nhưng Bạch Khởi cảm thấy nhận xét như vậy quá mệt mỏi và tốn tế bào não.

Vì thế, cậu bắt đầu tung ra màn nhận xét có một không hai của mình.Bất cứ khi nào gặp một thực tập sinh kiêu ngạo và không biết người biết mình, cậu luôn khuyên nhủ bọn họ nên đọc sách nhiều hơn, bớt ăn hàng lại, ngủ sớm dậy sớm cho tinh thần tỉnh táo.Càng đến cuối chương trình thì lời nhận xét chỉ còn lại "nhớ đọc sách nhiều vào."【 a đù, cậu ấy thật sự muốn nâng cao trình độ văn hoá của toàn showbiz lên sao 】【 Hạ Dương: Ông đây hơi nhột 】【 đúng là cậu ấy đã khuyên nhủ thành công một Hạ Dương chăm chỉ học tập nên khi cậu ấy nhắc nhở những tiểu sinh nhớ thường xuyên đọc sách thì rất thuyết phục 】Sau khi kỳ đầu tiên được phát sóng, Bạch Khởi cảm thấy khả năng mình bị tròng bao tải rất cao bèn gọi điện cho Tịch Thừa Quân ngay lập tức, không cần tẩy trang, nhanh chân phi xuống lầu.Tập này của chương trình không có gì bất ngờ mà rating cực khủng.Bạch Khởi nổi bật đến nỗi thiếu chút nữa đã lấn át đi ánh sáng của ba người Chu Hạ Hạng.Sau khi kết thúc buổi quay đầu tiên, các thực tập sinh trở về ký túc xá để ghi lại các cảnh ngoài lề.Khi mọi người gặp nhau, câu đầu tiên hỏi: "Cậu kém bao nhiêu Hạ Dương?"

"Còn cậu kém bao nhiêu Hạng Cảnh Nhiên?"【 tôi cười chết luôn ha ha ha ha Hạ Dương Hạng Cảnh Nhiên tự dưng trở thành câu nói đầu tiên thay cho lời chào ha ha ha ha 】Chỉ một cuộc trò chuyện như vậy lại nhanh chóng nổi rầm rộ trên internet.Đã trở thành điểm nhấn trong chương trình tuyển tú năm nay.Bạch Khởi tìm thấy xe của Tịch Thừa Quân trong gara dưới tầng hầm, khi vừa bước vào, cậu đã cảm thấy thầy Tịch nhà mình đưa tay lên chạm vào đỉnh đầu cậu.Thiếu mất đôi lỗ tai rồi.Tịch Thừa Quân thấp giọng hỏi: "Khởi Khởi, em còn nhớ lần đầu tiên gặp anh, em đã nói gì với anh không?"

Bạch Khởi: "Em nói với anh cái gì á?"

Cậu đã nói quá nhiều, nhất thời không biết thầy Tịch muốn nói gì hết.Tịch Thừa Quân lục lại ký ức, ngắn gọn nói lại: "Khởi Khởi nói với anh rằng, điệu bộ thanh thuần đóa bạch liên hoa cái gì cũng làm được hết, mang thai chia tay đánh ghen cũng đều được..."

Lúc đó Bạch Khởi chỉ nhớ thương cục tiền thơm tho của thầy Tịch, bây giờ lại sinh ra chút ít xấu hổ.Cậu không mang thai được.Chia tay... cũng không được.Ánh mắt Bạch Khởi trông mong ngơ ngác nhìn anh, không lên tiếng.Tịch Thừa Quân nhẹ nhàng vuốt ve tóc cậu, trầm giọng hỏi: "Diễn em mèo nhỏ được chứ?"

Bạch Khởi: "Được được được, cái này em biết làm nè!"

Tịch Thừa Quân khẽ cười.Anh nói: "Em mèo nhỏ mới sinh."

Bạch Khởi do dự, phát ra một tiếng "meo meo" nhỏ xíu, vừa ngọt ngào vừa trong trẻo.Tịch Thừa Quân: "Em mèo nhỏ làm nũng."

Bạch Khởi:?Vậy thì em không khách khí với anh nữa!Bạch Khởi lấy tay đè lên ngực Tịch Thừa Quân.Ánh mắt Tịch Thừa Quân khẽ nhúc nhích, nhưng không sửa lại hành động của cậu.Tịch Thừa Quân: "Em mèo nhỏ tức giận."

"Ngao!"

Tịch Thừa Quân: "Em mèo nhỏ đau lòng."

"Niao ~"Tịch Thừa Quân: "Em mèo nhỏ động tình."

Bạch Khởi:?Thầy Tịch, hôm nay anh không đúng nha.Bạch Khởi do dự một chút, nhưng vẫn ưỡn mông lên cao, hạ vòng eo thấp xuống, kết quả vạt áo sơ mi cuốn lên, lộ ra một đoạn eo thon cùng làn da trắng ngần.Thực sự trông giống một em mèo nhỏ, cổ họng Tịch Thừa Quân thắt lại, anh vươn tay đặt lên eo cậu.Nhưng ngay sau đó, Bạch Khởi đột nhiên quay đầu lại, cắn vào cổ của Tịch Thừa Quân.Cậu đắc thắng: "Thầy Tịch ơi, mèo nhỏ động dục sẽ dữ lắm á."

Tịch Thừa Quân vuốt ve làn da mịn màng ở vòng eo, cảm giác môi cậu chạm vào cổ anh, khẽ day cắn ở đó...

Dữ lên còn muốn mạng của anh hơn nữa.Bạch Khởi lại xuống xe, đầu tóc chẳng biết làm sao tự dưng rối bù, kỳ ghê.Cậu định nhìn Frank thêm một lần nữa trước khi rời đi.Đoạn phim ngoài lề có lẽ vừa được ghi xong.Trước khi Bạch Khởi đến gần, đã nghe thấy bạn cùng phòng của Frank thúc giục: "Nước chưa đến nữa hả?

Tôi cần dùng mà.

Không phải ở trước mặt Bạch Khởi cậu nhanh nhảu lắm sao?"

Frank mím môi dưới, vẻ mặt của hắn lúc này nhìn qua thật sự giống thầy Tịch.Bạch Khởi bước vào, đang định thay mặt thầy Tịch chăm sóc em trai, nếu không được nữa thì nhanh chóng đóng cửa, gọi điện thoại thả thầy Tịch ra!Ngay sau đó, hành động của Frank bỗng nhanh hơn, hắn đổ nước vào cốc nhựa rồi đặt lên bàn đối phương: "Nếu cậu không tự mình rót được, để tôi giúp cậu."

Sắc mặt người kia biến đổi: "Cậu mẹ nó đắc ý cái gì..."

Vừa quay đầu liền đối mặt với Bạch Khởi.Hắn nuốt nước bọt, sau đó không hó hé gì nữa.Bạch Khởi nhìn hắn: "Nên đọc nhiều sách."

Hôm nay Bạch Khởi cũng nói câu này không ít, người kia nghe xong tức thì thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Xem như cũng không nghiêm hình xử tử tại chỗ.Nhưng Bạch Khởi lập tức nói tiếp lời còn dang dở: "Quên đi, cũng không giúp được cậu bao nhiêu."

Người thanh niên chết trân tại chỗ, gương mặt nóng bừng bừng.Bạch Khởi nắm lấy cổ tay Frank, xoay người rời đi: "Đi đi, đừng ở nơi này.

Anh dẫn cậu đến nhà mới."

Bao nhiêu tuổi rồi chứ?

Tại sao vẫn như học sinh tiểu học để bị bắt nạt vậy?Bạch Khởi đưa Frank đến gara dưới lòng đất, trực tiếp nhét người vào trong xe.Bọn họ cùng nhau về nhà.Nhưng ai đó ở phía bên kia đã đăng một topic trên mạng.《 Bạch Khởi cùng Tịch Thừa Quân là thỏa thuận kết hôn!!

Tịch Thừa Quân không yêu Bạch Khởi, nhưng Bạch Khởi yêu anh rất nhiều, Bạch Khởi không thể thoát khỏi tình cảm sâu nặng của mình nên tìm Frank làm người thế thân!

Có hình ảnh làm chứng! 》
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back