Lãng Mạn [R18 - Ninh Du] Nghiện em ~

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
Tham gia
25/9/25
Bài viết
131,256
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
401835331-256-k363200.jpg

[R18 - Ninh Du] Nghiện Em ~
Tác giả: Chichesezhi
Thể loại: Lãng mạn
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Nay bame sếch quá nên nổi hứng viết 1 con sếch oneshot dù lâu r chưa viết 😭
Warn: Truyện thuần sếch, viết real life real time sau khi Du diễn xong ngày 21/9/2025.

Cao H, từ ngữ thô tục, cân nhắc trước khi đọc.​
 
[R18 - Ninh Du] Nghiện Em ~
Oneshot


Tử Du ngân xong những câu ca cuối cùng, giao lưu chào khán giả một chút liền hổn hển lui vào cánh gà.

Vừa bước ra khỏi ánh đèn sân khấu liền có một bàn tay thò ra ôm trọn em vào lòng không chút báo trước.

Nếu là trước đây có thể em đã giật nảy mình hét lên rồi, nhưng dạo gần đây em đã quen lúc nào cũng có người ấy bên cạnh, cưng em tận trời.

Lần này em có thể an tâm dựa vào anh, ngửi mùi hương quen thuộc, xua tan mọi mệt mỏi từ buổi diễn.

"Bé ngoan của anh hôm nay xinh quá.

Chỉ muốn..."

Vừa nói Điền Hủ Ninh vừa đưa sát mặt vào muốn hôn em, tất nhiên Tử Du không chịu, em lập tức che miệng lại, nhăn mày, càm ràm anh: "Sao anh cứ bám lấy em như keo chó vậy?

Mặt em vẫn còn full makeup đó hôn cái gì mà hôn!

Đi ra!"

Điền Hủ Ninh không hôn được môi em liền chuyển lên chụt một cái lên má, Tử Du ngoài mặt tỏ ra bình tĩnh rồi hừ một cái nhưng đôi tai đỏ lựng đã bán đứng em.

Anh thu hết phản ứng của em vào mắt nhưng không nỡ vạch trần, chỉ thầm mềm nhũn tim khen vợ mình đáng yêu quá.

Tử Du đã quen được anh khen hết lời mỗi ngày nên cũng không lấy làm lạ, em liếc anh một cái rồi bước đến nói vài câu chào hỏi với các nhân viên hậu trường.

Em luôn quan niệm em mệt một thì các nhân viên khác sẽ mệt gấp mười nên thái độ đối đãi với họ luôn rất ngoan ngoãn, khiêm tốn.

Điều này làm mọi người ai cũng quý mến em, sao mà không mến một đứa trẻ vừa đáng yêu vừa chân thành lễ phép cho được?

Hơn nữa người yêu của em cũng thường xuyên tặng quà mọi người mỗi lần đến thăm, thật sự là rất tử tế, vô cùng xứng đôi.

Một lúc sau, Tử Du chào tạm biệt mọi người rồi lên xe Điền Hủ Ninh.

Hai người cũng mới chuyển vào sống cùng nhau từ một tháng trước.

Tử Du luôn cảm thấy vừa xác định quan hệ không lâu mà đã sống chung là mình quá dễ dãi.

Nhưng chung quy 23 tuổi vẫn còn quá nhỏ, nghe mấy lời mật ngọt của Điền Hủ Ninh lâu dần cũng khiến em làm theo.

Không phải chị quản lý không biết em bị lừa, nhưng chị ấy cảm thấy đứa em rể này rất tốt, nên cũng mắt nhắm mắt mở ậm ừ cho qua.

Dù sao thì...

Tình cảm Hủ Ninh dành cho Tử Du rành rành ra đấy.

Chị cũng mừng khi đứa em trai bé nhỏ tìm được hạnh phúc chứ, em rể hư một tí mới khiến chuyện tình yêu chúng nó thú vị ~

——

Phòng tắm nhà Điền Hủ Ninh nằm trong phòng ngủ, là loại kính trong suốt.

Tất nhiên phòng tắm có thể kéo rèm từ bên trong, chỉ cần em muốn là có thể biến phòng tắm trở nên kín đáo, chức năng này thường chỉ có một người dùng, làm mỗi lần anh tắm, em đều không dám ở trong phòng ngủ.

Lần này có lẽ do quá mệt nên Tử Du đi tắm quên kéo rèm, mãi đến khi Hủ Ninh vào phòng ngủ và dùng ánh mắt như sói đói nhìn em thì Tử Du mới sực nhớ mình quên kéo rèm.

À...

Quên cả khoá cửa.

Vâỵ nên em không thể ngăn con thú săn mồi nhào tới như muốn ăn tươi nuốt sống mình.

"A~~~"

"Lôi à, dừng...

Đừng mà...

Hôm nay em mệt."

Những câu nói vốn mang tính cự tuyệt mà được nói bằng chất giọng trong trẻo cộng thêm chút nũng nịu rên rỉ không khỏi mang theo cảm giác như muốn cự còn nghênh, khiến anh càng thêm hứng thú, khó lòng dừng lại.

Hủ Ninh vừa mút hôn xương quai xanh xinh đẹp vừa trấn an Tử Du: "Em không cần làm gì đâu...

Em...

Chụt.

Chỉ cần ngoan ngoãn nằm hưởng thụ là được rồi mà ~"

Tử Du nhìn thân thể trần truồng tràn ngập dấu vết ân ái mà lại muốn nổi nóng: "Bộ anh là Trì Sính đời thực hay sao mà cho ăn thế nào cũng không thể no vậy?

Em có bỏ đói anh đâu...

A ~"

Hủ Ninh thề!

Anh đã phải ăn chay cả tuần nay vì Tử Du phải chuẩn bị cho buổi diễn, em không muốn người mình có những dấu vết đó quá lộ liễu, trông quá hư hỏng.

Ngay cả hôm sinh nhật gần đây cũng không được ăn thịt.

Bù lại thì được ăn bánh kem ngon tuyệt em tự làm ~ Anh cũng tạm thỏa mãn.

Nhưng mà đến hôm nay mấy vết bầm tím vẫn còn.

Không biết là phải trách Hủ Ninh quá dùng sức, lúc nào lên giường cũng như sói đói hay phải trách thể chất của Tử Du quá non mềm, đụng mạnh một chút là để lại vết bầm, hơn nữa còn rất rất lâu tan.

Anh cũng biết làm sao được?

Không ai có thể cưỡng lại cần cổ thon dài và phần đùi trong non mềm thơm ngào ngạt của em cả!

"Cả tuần nay em không cho anh chạm vào rồi.

Thậm chí còn không cho anh ngủ chung!

Hôm nay thật sự không thể hoãn nữa đâu.

Em không muốn chồng tương lai nhịn đến hỏng chứ?"

Điền Hủ Ninh không nhịn được nữa mà câu lấy lưỡi mềm mình hằng mong nhớ, nụ hôn này chậm rãi, bề ngoài trông có vẻ dịu dàng, nhưng chỉ Tử Du mới biết, anh hung hãn xâm chiếm khoang miệng, chậm rãi thưởng thức từng chút ngọt mềm trong em.

"Ưm...

Ưm ~" Tử Du bị hôn đến khó thở, phản kháng đấm vào ngực anh vài cái, muốn đẩy anh ra.

Khổ nỗi cả người đã bị anh hôn đến mềm nhũn, dùng chút sức lực bé nhỏ còn lại phản kháng chẳng khác gì vuốt ve, càng khiến anh hung hăng hơn.

Hôn xong, Tử Du thậm chí còn không thể đứng vững mà dựa hẳn vào người anh, em thở hồng hộc, cả người mướt mồ hôi cộng với nước trong phòng tắm trông chẳng khác gì người bị đuối nước mới được vớt lên.

Điền Hủ Ninh nhẹ nhàng nhấc người em lên, ôm em đến giường ngủ, trong lúc đi vẫn không quên hôn trán em, anh nhớ em đến phát điên rồi.

Trạng thái hiện giờ của anh chẳng khác gì thằng nghiện mới mua được thuốc phiện, chỉ muốn nhanh chóng nuốt hết thuốc vào bụng để thoả mãn cơn thèm.

Thậm chí dù đã được hít nó rồi vẫn muốn hít nhiều thêm, muốn tiêm thuốc vào người, để nó lan ra từng tế bào, thấm đến tận xương tuỷ.

Nhìn Tử Du thở phì phò như mèo con trong ngực, anh chỉ nghĩ được mấy câu trong lòng: [Nguyệt Nguyệt, anh thật sự có bệnh rồi, mà bệnh này chỉ có một liều thuốc chữa là em thôi.]

Tử Du nằm trong vòng tay ấm áp của anh mà lạnh gáy, em không ngờ mới cho anh ăn chay một tuần mà anh đã phát điên đến mức này.

Doạ chết em mất thôi.

Đôi khi em còn có ảo giác như Trì Sính và Điền Lôi chính là cùng một người.

Rõ ràng anh đối xử với mọi người hoàn toàn khác Trì Sính, tính cách cũng không có mấy điểm tương đồng.

Nhưng cứ hễ lên giường là mạnh bạo không thua kém gì.

Mới yêu nhau 3 tháng mà anh đã hành em ngất đi đến 4 lần, nếu không ngoài dự đoán thì sau hôm nay nữa là 5.

Lúc nào lên giường cũng như hận không thể chơi chết em.

Nguyệt Nguyệt giận nhưng Nguyệt Nguyệt không nói.

Hứ ~

Lưng vừa chạm giường là em đã cảm giác được thứ ấm nóng to lớn kia đâm vào eo mình, theo bản năng rên lên một tiếng, rên xong liền cảm thấy nó lại to ra một chút.

Hậu huyệt cũng vì bị anh trêu chọc mà ngứa ngáy trống rỗng, vừa muốn anh đâm vào lại vừa sợ anh đâm vào.

Hủ Ninh cũng nhanh chóng cởi quần ra, đưa một ngón tay vào hậu huyệt khiến em run lên một cái, tay kia không nhàn rỗi mà nắm bóp vú nhỏ, rồi lại trượt xuống xoa eo thon.

Bàn tay với lớp chai mỏng ấy vuốt đến đâu là em giật bắn mình đến đấy, cảm giác điện giật chạy dọc sống lưng, truyền xuống phần thân dưới khiến em không thể không mềm mại rên lên một tiếng, thân thể em quá nhạy cảm, không thể chịu nổi quá nhiều kích thích từ anh.

Nhưng càng mẫn cảm thì anh càng trêu chọc, lắm lúc còn khiến Tử Du bắn một lần trước khi anh lâm trận.

Phần đùi non yêu thích của Hủ Ninh vẫn còn chút vết bầm từ lần trước còn sót lại, vì em bảo vẫn còn đau nên đùi non tạm được tha lần này.

Eo thon lại không tốt số như vậy, bất kì chỗ nào trên người em đều có sức hấp dẫn trí mạng với anh, nhất là những vùng thịt mềm mại, "non" hơn những chỗ khác.

Đầu lưỡi Hủ Ninh mân mê miết qua từng tấc thịt eo, Nguyệt Nguyệt vừa rên rỉ vừa run rẩy không ngừng, mãi đến khi eo thon bị anh cắn mút xoa nắn đến bầm tím, anh mới chưa đã thèm mà tạm ngưng.

Chuyển đến dương vật xinh xinh đã căng cứng rỉ dịch nhầy từ lâu, Tử Du hổn hển muốn ngăn anh chạm vào nó, bây giờ dương vật em sắp không gắng gượng nổi rồi, chạm vào một cái sẽ ra mất.

"Ưm...

Ưm...

Đừng~"

Đôi mắt long lanh khẩn cầu đáng thương nhìn anh, em muốn giữ lại chút tôn nghiêm của đàn ông, giọng nói khàn khàn run rẩy cố sức ngăn anh lại.

Đối mặt với mỹ nhân hạ mình cầu xin...

Tất nhiên...

Hủ Ninh sẽ không ngừng lại, anh từ từ xoa nắn đầu khấc, vuốt ve nó vài cái chậm rãi, không ngoài dự đoán, dòng dịch trắng của Tử Du bắn lên đầy tay anh chỉ sau vài phút.

Tử Du vừa xấu hổ vừa sướng đến mức rơi mấy giọt nước mắt sinh lý, hình ảnh vừa quyến rũ yêu kiều vừa ngây thơ đánh mạnh vào tâm trí Điền Hủ Ninh.

Anh không nhịn được nữa, liền dứt khoát đâm nửa cây gậy thịt to lớn của mình vào bên trong đã được tiền diễn đủ bước, hậu huyệt siết chặt khiến anh suýt không trụ nổi, không nhịn được mà thầm mắng một câu thô tục.

Lỗ nhỏ một tuần không được đụng vào giờ đã khít như còn trinh, làm mỗi bước di chuyển của anh đều khó khăn, hai người đều đổ mồ hôi như tắm.

Tử Du bị đau đến hít thở không thông, nước mắt không kiềm được mà tuôn ra ào ào, họng nghẹn lại không thể nói được gì ngoài mấy tiếng rên rỉ vô nghĩa.

Em chỉ có thể trừng mắt biểu thị sự bực tức với Điền Hủ Ninh, ý bảo em sẽ không tha cho anh đâu.

Nhưng trạng thái dâm đãng hiện giờ của em làm gì doạ được anh chứ, bị đôi mắt mơ màng nước ấy trừng còn khiến gậy của anh to hơn một chút trong em.

"A...

A~~" Không khỏi khiến em phải kiều mị rên rỉ.

Đợi một lúc cho lỗ nhỏ quen hình dáng của dương vật thì anh mới dám từ từ đút dương vật vào sâu hơn.

Hậu huyệt của em dường như bị căng ra hết cỡ, nhưng cũng dần phân bố dịch nhầy, hoà vào dầu bôi trơn trước đó khiến đường đi thông thuận hẳn, anh đâm lút cán.

Giọng em nghẹn ngào, càng ngày càng dâm kêu lớn tiếng hơn, khoái cảm như thuỷ triều đổ xuống người Nguyệt Nguyệt, lỗ nhỏ run rẩy siết chặt, tay ngọc nắm chặt ga giường dưới thân, nắm đến nhăn nheo.

Hủ Ninh thì thoải mái thở dốc, tay ôm eo em chuyển động, dương vật thọc vào rút ra lỗ nhỏ ướt át, động tác càng lúc càng nhanh, hưởng thụ sự run rẩy đáng thương của em.

Khuôn mặt xinh đẹp thanh thuần giờ đây vì bị hành hạ mà mồ hôi tuôn ra làm bết hết tóc, Tử Du không những không xấu đi mà còn thêm vài phần quyến rũ mê người.

Thân thể nhỏ bé vốn đã mệt mỏi làm sao chịu được anh lăn lộn?

Mới thọc vào mấy chục lần em đã khóc lóc xin tha, gì cũng dám nói: "A~ Lôi...

Dừng lại đi...

Em mệt quá ~ Ngày mai được không?

Ngày mai cho anh làm thoải mái...

Ngày mai em sẽ phục vụ anh...

Anh thích gì em cũng...

A~ Chiều..."

Nguyệt Nguyệt đúng là đã bị đâm đến đầu óc trống rỗng, không hề ý thức được lời mình nói nguy hiểm đến mức nào.

Vô vàn chủ ý xấu bị chôn dưới đáy lòng vì câu nói này của em mà trào hết lên não anh.

Anh biết Nguyệt Nguyệt của anh là người nói lời giữ lời, dù cho ở trên giường cũng không ngoại lệ.

Không thể cưỡng lại lời mời gọi hấp dẫn ấy, anh khuất phục: "Nguyệt Nguyệt...

Em cố chịu một chút nữa...

Một chút nữa là xong rồi.

Ngoan..."

Lời nói dịu dàng là thế nhưng thân dưới anh không hề chậm lại, hai tay không ngừng vuốt ve mấy tấc thịt mềm, khoái cảm tràn vào đại não cả hai khiến anh không thể dừng lại, Tử Du thì không thể ngừng rơi nước mắt rên rỉ, em lại vừa tiết thêm lần nữa.

Quá sướng, nhưng cũng quá mệt, buồn ngủ...

"A... a a....

Em...

Em chịu không nổi...

Hic Hic..."

Trước khi Hủ Ninh kịp phóng thích dòng sữa nóng bỏng vào người em thì em đã bị anh rút cạn năng lượng, ngất lịm đi.

Trông thấy em yêu vô lực ngất đi, dù có lo lắng, nhưng anh vẫn chưa dừng lại, mãi sau khi đâm thọc vào động huyệt mất hồn ấy thêm vài trăm cái thì anh mới thỏa mãn bắn ra, để đống tinh dịch của mình tràn vào lỗ nhỏ đáng thương, dâm mỹ không gì sánh được.

Một lần thì không bao giờ là đủ.

Nhưng bây giờ muốn làm thêm cũng khó lòng làm được, lăn lộn quá có thể khiến em ốm mất.

Anh chọn chờ đến ngày mai...

Hủ Ninh còn chưa kịp hỏi tại sao em lại mặc kiểu đồ như vậy lên diễn, có nói sao cũng cứng đầu không nghe.

Là sợ người ta chưa biết quan hệ của họ à?

Nghĩ thế thôi chứ anh cũng xót em không để đâu cho hết.

Thân thể của em quá yếu đuối, nên anh cũng chẳng dám làm gì nhiều, chỉ mong sau khi ngủ em không bị ốm đã may rồi.

Hủ Ninh bế Tử Du đi tắm rửa, thay lại ga trải giường, bôi thuốc cho em xong xuôi mới thong thả lên giường, ôm trọn người yêu vào lòng, ngủ ngon đến tận trưa hôm sau.

Chờ mong một ngày mới tràn đầy hạnh phúc ~
 

Thành viên trực tuyến

Không có thành viên trực tuyến.

Thống kê diễn đàn

Chủ đề
39,938
Bài viết
1,075,527
Thành viên
9
Mới tham gia
Jony fang
Back
Top Bottom