Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch (Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
442,990
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
quyen-2-mau-xuyen-nu-phu-nam-than-cau-anh-dung-hac-hoa.jpg

(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Tác giả: Dạ Gia Đích Ly Trân
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Linh Dị, Dị Năng, Cổ Đại, Mạt Thế, Khác, Xuyên Nhanh, Hệ Thống
Trạng thái: Đang ra


Giới thiệu truyện:

Hán việt: Khoái xuyên nữ phối: Nam thần cầu nhĩ biệt hắc hoá!

Tác giả: Dạ Gia Đích Ly Trân

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, Cận đại, Hiện đại, HE, OE, Tình cảm, Khoa học viễn tưởng, Huyền huyễn, Mạt thế, Tu chân, Ma pháp, Dị năng, Ngọt sủng, Hệ thống, Thần tiên yêu quái, Xuyên nhanh, Hào môn thế gia, Giới giải trí, Vườn trường, Dân quốc, Cung đình hầu tước, Linh dị thần quái, Nghịch tập, 1v1

[Tuyệt thế sủng văn 1v1, nam chủ trước sau là một, nam nữ chủ thể xác và tinh thần sạch sẽ. Toàn bộ hành trình đều rải đường. Nam nữ chủ đều có tình cảm. Nhãn: Nhất kiến trung tình.]

Vô Dược thân là một người theo chủ nghĩa nhan khống, nghe nói có một hệ thống cứu vớt nam thần, vì thế cô liền xin gia nhập.

Tính toán cứu nam thần từ trong nước sôi lửa bỏng.

Chỉ là vì sao hệ thống không nói cho cô, hắc hoá là cái quỷ gì?

Vì sao nam thần đều có cái sở thích đáng sợ như vậy?

Một lời không hợp liền trói người?

Hệ thống! Hệ thống! Ta cảm thấy giống như là ta mới yêu cầu bị cứu với!​
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 201: [TG8] Tướng quân cao lãnh VS hoàng tử mỹ nhân (4)



👸🏻Chương 201🤴🏻

🌺🌺Tướng quân cao lãnh VS hoàng tử mỹ nhân (4)🌺🌺

Edit by Thuần An

Hôm nay Quảng Ninh bị phong toả rồi, nhà của mình đó mọi người ơi😭😭

Mọi người hạn chế đi lại và chúc mọi người có sức khoẻ tốt.

Còn về thế giới này thật sự là mình edit rất lâu vì cổ đại không phải là truyện mình thích đọc lắm vì vậy rất khó edit lại, nhưng mình không muốn bỏ dở một thế giới nào cả.

Hy vọng mọi người sẽ đón chờ và thông cảm vì ra hơi lâu.

Cảm ơn nhiều❤️❤️

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Vô Dược dừng bước chân, nhìn mặt hắn, không nhịn được nhăn mi lại, rất đau lòng nói: "Nhưng thần sắc của chàng không tốt lắm."

Mạch Cẩn Thư nhẹ giọng lẩm bẩm, trong giọng nói còn có chút lo lắng, tựa hồ sợ hãi nàng tức giận: "Thiếp thân không có việc gì, chỉ là muốn thê quân bồi thiếp thân một lúc. Thiếp thân..."

Vô Dược cảm giác trong lòng bị thọc một đao, đã trải qua nhiều thế giới nhưng nàng vẫn là lần đầu tiên thấy hắn như vậy. Nàng đau lòng ôm lấy hắn, sau đó mở miệng: "Không sao, về sau ta sẽ có nhiều thời gian bồi chàng."

Mạch Cẩn Thư ngẩng đầu, con ngươi còn có chút tìm tòi nghiên cứu, nhẹ giọng hỏi: "Thật sao?"

Vô Dược ôn nhu trả lời, nàng cảm thấy thiết lập con người nàng đã sụp đổ hoàn toàn rồi. "Đương nhiên, ta sao có thể lừa chàng?"

Mạch Cẩn Thư ngoan ngoãn nép vào trong lòng ngực nàng, mỉm cười trả lời: "Thê quân, thiếp thân rất vui."

Cho dù chỉ là biểu hiện giả dối, hắn cũng nguyện ý trầm luân.

Vô Dược nhìn bộ dạng anh ngoan ngoan, khuôn mặt hại nước hại dân kia thật xứng với hắn. Cũng không biết nguyên nhân có phải bởi vì thân thể này hay không, đặc biệt muốn đè hắn dưới thân hung hăng khi dễ.

Khoé môi Vô Dược giơ lên, nghĩ đến thời điểm hắn trước kia đối với nàng như thế nào, bất giác nghĩ đến sau này muốn khi dễ hắn như thế. Không khi dễ hắn đến khóc, nàng liền không họ Tình.

Thời điểm Vô Dược muốn bồi hắn lâu chút, nhưng cuối cùng vẫn bởi vì công vụ quấn thân. Cho nên rời đi.

...

Sắc trời tối tăm, ánh trăng lộ ra, Mạch Cẩn Thư ngâm mình trong bồn tắm trải đầy cánh hoa. Trong cánh hoa đỏ tươi, da thịt tuyết trắng như tơ lụa đặc biệt chói mắt. Đặt ở hiện đại, nhất định khiến một đám nữ sinh hâm mộ ghen ghét, sao có thể tồn tại nam nhân có làn da tốt như vậy?

Vốn dĩ Mạch Cẩn Thư muốn đứng dậy, lại nghe được tiếng bước chân từ sau truyền đến liền từ bỏ ý nghĩ vừa mới của mình.

Ở trong nước ngâm một chút, không biết hắn làm cái gì, vốn dĩ nước ấm khiến khuôn mặt nhỏ hồng lên, lúc này liền càng đỏ.

Vô Dược chỉ là sau khi xử lý xong công vụ, thấy sắc trời đã tối tắm gội xong liền lại đây, thế nhưng lại gặp hắn đang tắm.

Nàng để tiểu thị lui ra, tự mình đẩy cửa ra. Thời điểm đi vào liền nhìn thấy hình ảnh mỹ nhân đang tắm gội.

Một hồi lâu, mỹ nhân mới phát hiện nàng đã đến. Thời điểm thấy nàng, chân tay có chút luống cuống, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, ánh mắt có điểm nhược nhược.

Nếu trước đặt ở trước kia, Vô Dược cảm thấy người như hắn rất nhiều, nhưng hiện tại đây là thế giới nữ tôn. Nàng cũng có thẩm mỹ của Phong Hoa Nguyệt. Giờ này khắc này nàng chỉ cảm thấy hắn thật đẹp.

Khuôn mặt của Phong Hoa Nguyệt bình thường cao lãnh đạm mạc, giờ phút này thêm biểu hiện của Vô Dược, giống như lưu manh lại thêm vài phần trêu đùa.

Khi Vô Dược đang chăm chú nhìn, Mạch Cẩn Thư càng không biết mình hẳn nên làm như thế nào. Tiếp tục cũng không phải, đứng lên cũng không đúng.

Âm thanh mềm mại mở miệng, trong giọng nói tựa hồ còn mang theo một chút khẩn cầu: "Thê... Thê quân..."

Vô Dược thu hồi nụ cười vô lại của mình, từ một bên rút ra tấm lụa sạch sẽ bình thường dùng để lau mình. Đi đến bên cạnh bể tắm, đối hắn nói: "Thư Nhi, lại đây."

Mạch Cẩn Thư đương nhiên sẽ không chống cự mệnh lệnh của nàng, ngoan ngoãn hướng nàng đi qua. Nhẹ nhàng nâng đầu nhìn nàng, hơi nước vờn quanh trên người hắn vì hắn mà tô lên khuôn mặt một mạt màu đỏ, đôi mắt ướt dầm dề mang theo một tia kinh hoảng, bọt nước trong suốt từ khuôn mặt tinh xảo mỹ lệ của hắn vẫn luôn chảy xuống đến chỗ xương quai xanh xinh đẹp.

Tâm Vô Dược thập phần cấp tốc nhảy lên, chưa từng nghĩ tới thế nhưng một người nam nhân có thể đẹp thành cái dạng này. Giật mình, vươn tay hướng hắn ôm lên.

Tấm lựa to rộng lụa bao bọc lấy hắn. Mạch Cẩn Thư rõ ràng là chịu kinh hách, con ngươi mỹ lệ mang theo chút kinh hồn bất định nhìn nàng.

28/01/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 202: [TG8] Tướng quân cao lãnh VS hoàng tử mỹ nhân (5)



👸🏻Chương 202🤴🏻

🌺🌺Tướng quân cao lãnh VS hoàng tử mỹ nhân (5)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Vô Dược ôn nhu đem hắn ôm trở về giường, sau khi cẩn thận đặt hắn xuống mới kéo tấm vải bao lấy hắn xuống.

Thân hình mỹ lệ không sai sót bại lộ trước mắt nàng. Hô hấp Vô Dược cứng lại, trong đầu chỉ có một ý niệm, hắn thật sự rất đẹp.

Khuôn mặt Mạch Cẩn Thư đỏ bừng, theo bản năng muốn kéo chăn che mình lại.

Sau khi Vô Dược nhìn thấu ý nghĩ của hắn, một tay đem hắn giữ lại trước. Nâng người lên, cẩn thận đè hắn xuống.

"Đừng nhúc nhích, để ta nhìn thử xem, ân?" Con ngươi nàng ôn nhu như nước, cơ hồ muốn mê hoặc hắn. Tuy rằng cảm thấy rất thẹn, nhưng hắn vẫn ngoan ngoãn nghe xong lời nàng nói.

Hắn hơi hơi mở miệng, nhược nhược nói một câu: "Thê quân..."

Đầu ngón tay Vô Dược xẹt qua da thịt non mềm của hắn, hàng năm hành quân đánh giặc cùng với luyện công khiến trên tay nàng nổi lên đầy vết chai sạn, so với hắn hoàn toàn đối lập.

Cơ thể hắn hơi hơi rùng mình, trong lòng tựa hồ biết nàng muốn làm cái gì, nhưng sự việc kiếp trước nói cho hắn biết khả năng này chỉ là hắn vọng tưởng.

Hắn nâng con ngươi nghi hoặc, sợ hãi nhìn nàng: "Thê quân..."

Vô Dược nhìn thấy hắn như vậy liền càng muốn khi dễ hắn. Miệng trượt trên toàn thân hắn, trên da thịt như tuyết trắng của hắn lưu lại một dấu vết đập vào mắt.

Mạch Cẩn Thư mở to mồm hô hấp, vô lực mặc nàng đùa nghịch. Liền ở thời điểm hắn đ*ng t*nh, nàng lại dừng.

Đôi mắt hắn mê ly, khó hiểu nhìn nàng: "Ân?"

Vô Dược cầm lấy nơi nào đó của hắn, chậm rãi đậu ở hắn. Cúi đầu ở bên tai hắn dỗ dành nói: "Thư Nhi ngoan, tâm chàng duyệt ta không?"

"Ân ~" Tay hắn vô lực treo lên trên cổ nàng, sau đó trả lời nói: "Cẩn Thư... Cẩn Thư yêu thê quân nhất..."

Vô Dược vừa lòng câu môi, sau đó nhường cho hắn, nàng muốn.

Mạch Cẩn Thư hương hãn* đầm đìa, biểu tình thống khổ cũng vui sướng.

*Hương hãn: Mồ hôi có hương thơm.

Đại chiến vài lần, thể lực của hắn tựa hồ có chút không theo kịp.

Không khỏi xin tha nói: "Không... Không được, thê quân... Cẩn Thư... Cẩn Thư không được..."

Vô Dược tinh thần tràn đầy, rốt cuộc hiểu ra vì sao mà nam nhân tổng ham thích làm những việc này như vậy.

Môi đỏ của nàng hôn lên vành tai hắn, làm bộ không thèm để ý nói: "Thư Nhi... Xem ra chàng phải rèn luyện thân thể thật tốt, nhanh như vậy đã nói không được... Ta liền phải tìm người khác."

Vô Dược hiện tại có 50% tình cảm của mình, lấy thói ở sạch của nàng đối với nam nhân mà nói. Đương nhiên sẽ không tìm người khác, nhưng nàng liền thích khi dễ hắn.

Con ngươi Mạch Cẩn Thư nhiễm một tầng hơi nước, âm thanh mang theo một ít cầu xin: "Không... Không cần... Thê quân không cần tìm người khác, Cẩn Thư có thể... Cẩn Thư... Cẩn Thư sẽ thỏa mãn thê... Thê quân..."

...

Khi Mạch Cẩn Thư tỉnh lại trời đã sáng trưng, nàng còn chưa đi, hắn liền dựa vào trong lòng ngực nàng.

Hắn trong lúc vô ý liếc liếc mắt một cái thấy điểm thủ cung sa* trên tay của mình đã biến mất. Không thể nghi ngờ nó đã nói cho hắn, việc phát sinh đêm qua không phải mộng.

*Thủ cung sa: Theo mình biết thì điểm này ngày xưa ở Trung Quốc dùng để biết người phụ nữ đó còn trinh hay không, mình không biết nó có đúng với nam giới hay không.

Hơn nữa ngày hôm qua đụng tới chướng ngại đã nói cho hắn, thê quân cũng là lần đầu. Hắn thật sự rất vui vẻ.

Thê quân là của hắn, một mình hắn. Không có người khác cùng hắn chia sẻ nàng.

Hắn đem nàng càng ôm càng chặt, đem đầu gối lên trên khuỷu tay nàng. Khóe môi hơi hơi gợi lên, lộ ra nụ cười hạnh phúc.

Nhưng mà con ngươi lại chứa đầy nguy hiểm, còn có một chút hơi nóng điên cuồng.

Hắn thành công có được nàng, từng ấy năm đến nay tỉ mỉ bảo dưỡng mình, khiến bản thân mảnh mai hơn. Thu liễm tính tình kiêu căng của mình, che giấu mũi nhọn của mình, yếu thế trước mặt nàng.

Từng bước từng bước này đều là hắn tỉ mỉ tính kế. Cả đời này hắn sẽ không để nàng lại vứt bỏ hắn.

28/01/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 203: [TG8] Tướng quân cao lãnh VS hoàng tử mỹ nhân (6)



👸🏻Chương 203🤴🏻

🌺🌺Tướng quân cao lãnh VS hoàng tử mỹ nhân (6)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Đời trước, khi hắn mười hai tuổi lần đầu tiên nhìn thấy nàng, tâm hắn liền động không thôi. Hắn thề nhất định phải gả cho nàng.

Nhưng mà hắn không nghĩ tới, nàng thế nhưng có người yêu thích, hắn yêu nàng như vậy đương nhiên là sẽ không buông tay.

Dù trở lại một đời nữa, hắn cũng tuyệt đối sẽ không buông nàng ra. Hắn thận trọng từng bước, nhưng không nghĩ tới nàng thế nhưng thay đổi nhanh như vậy.

...

Phong Hoa Nguyệt là Tướng quân nên ý thức đề phòng đương nhiên là rất cao, thời điểm khi hắn động nàng liền tỉnh.

Ngón tay thon dài xoa nhẹ mái tóc của hắn, nhìn mặt hắn hơi hơi hồng nhuận, âm thanh sàn sạt hỏi: "Còn khó chịu sao?"

Mạch Cẩn Thư phản ứng lại nàng có ý tứ gì, hai má đỏ bừng, đem mặt chôn trong lòng ngực nàng, nhỏ giọng trả lời: "Thiếp thân... Thiếp thân không ngại."

Khoé môi Vô Dược giơ lên, tiểu chính phu của nàng thật đáng yêu làm sao. Nghĩ đến bộ dạng tối hôm qua hắn khóc dưới thân nàng, d*c v*ng bị áp xuống lại cháy lên.

Nàng trở mình, đem hắn áp dưới thân, đối với con ngươi nghi hoặc của hắn, hồi lâu mới mở miệng: "Thư Nhi, chúng ta lại thêm một lần đi!"

Mạch Cẩn Thư 'vô lực phản bác' đương nhiên là thuận theo nàng, ngoan ngoãn phối hợp với hành động của nàng.

——

Mùa đông ở Bắc quốc đều là tuyết rơi dày đặc, khi mặt trời lên cao chiếu xuống, một đêm tuyết rốt cuộc cũng ngừng rơi.

Khi Vô Dược đem điểm tâm vào phòng, Mạch Cẩn Thư mới trằn trọc tỉnh lại, khi nhìn thấy hành động của nàng liền hoảng sợ, đang chuẩn bị đứng dậy lại bị nàng ngăn lại.

Vô Dược đem điểm tâm giao cho tiểu thị ở bên cạnh, lót ở phía sau hắn một cái gối đầu, để hắn ngồi dậy. Nhẹ giọng mở miệng: "Ngoan, đừng lộn xộn."

Mạch Cẩn Thư cúi đầu, sắc mặt có chút khó xử: "Thê quân... Thê quân sau này chớ có lại làm việc như vậy... Thiếp thân... Sao có thể để thê quân làm việc như vậy?"

Vô Dược đối với việc này không có quan niệm quá lớn, nàng chỉ biết hắn là người nàng yêu, nàng đương nhiên phải đối tốt với hắn. Nàng phóng nhẹ âm thanh: "Không ngại."

Đút hắn ăn xong, Vô Dược mới chậm rì rì nói với hắn: "Ta lát nữa cần phải vào cung một chuyến, chàng nghỉ ngơi một chút đi."

Mạch Cẩn Thư ngoan ngoãn gật gật đầu, lộ ra một nụ cười ôn nhu: "Thiếp thân chờ thê quân trở về."

...

Khi Vô Dược bước vào Phượng Tê Cung, Nữ đế Tưởng Thiên Tuyết và Thừa tướng Thiển Miên tựa hồ đang thương nghị gì đó, nhưng mà không biết Bệ hạ anh minh thần võ nói cái gì, khuôn mặt Thừa tướng đại nhân thế nhưng đỏ bừng.

Nhìn thấy Thiển Miên như vậy, Vô Dược nhưng thật ra cảm thấy rất ngạc nhiên.

Nghe nói Thiển Miên là hậu duệ của Nguyên đế sư hậu một người giỏi mưu lược, nhưng đời sau lại giỏi hơn đời trước. Năm đó bất quá khi nàng mười tuổi, liền có danh hiệu đệ nhất mưu sĩ.

Nhưng mà nàng tựa hồ không thèm để ý chút chuyện này, tuổi còn trẻ liền quy ẩn núi rừng, vài Nữ đế của quốc gia đã từng mời nàng rời núi nhưng không một ai thành công. Chỉ có Tưởng Thiên Tuyết khi đó vẫn là Hoàng thái nữ thành công mời nàng ra khỏi.

Thiển Miên tính tình ôn hòa có lễ cùng Tưởng Thiên Tuyết cao quý lạnh nhạt tính cách hoàn toàn không giống nhau. Cũng không biết bọn họ kết duyên như thế nào.

Phong Hoa Nguyệt và Tưởng Thiên Tuyết cùng nhau lớn lên. Tưởng Thiên Tuyết so với Phong Hoa Nguyệt lớn hơn một tuổi, khi còn nhỏ, Phong Hoa Nguyệt và Tưởng Thiên Tuyết thập phần thân cận, Phong Hoa Nguyệt còn nhỏ đặc biệt thích đi theo phía sau Hoàng nữ tỷ tỷ thông minh ổn trọng.

Rốt cuộc, sau khi Mạch Cẩn Thư thích Phong Hoa Nguyệt mối quan hệ của hai người không còn quen thuộc nữa.

Tưởng Thiên Tuyết biết Phong Hoa Nguyệt có tâm duyệt người, nhưng mà cuối cùng lại nhịn không được trước lời cầu xin của đệ đệ thân yêu của mình. Biết rõ đó là cái hố lửa cũng không đành lòng g**t ch*t ý niệm của hắn.

Cũng may Phong Hoa Nguyệt cũng không phải một người cặn bã, đối với đệ đệ của nàng còn tính lễ nhượng có thừa.

28/01/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 204: [TG8] Tướng quân cao lãnh VS hoàng tử mỹ nhân (7)



👸🏻Chương 204🤴🏻

🌺🌺Tướng quân cao lãnh VS hoàng tử mỹ nhân (7)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

"Tham kiến bệ hạ." Vô Dược chắp tay thi hành lễ.

Sau khi nghe được giọng của nàng, hai nàng ta mới nhìn về phía nàng. Tưởng Thiên Tuyết thu hồi biểu tình vừa mới trêu chọc Thiển Miên, thần sắc nghiêm túc lên.

Vô Dược mang theo một ít nghi hoặc, nhàn nhạt mở miệng: "Bệ hạ tìm thần tới đây có việc gì?"

Khoé môi Tưởng Thiên Tuyết giơ lên mở miệng hỏi: "Có người ở Đan Vân quốc muốn lẩn vào Đế đô Phượng Hoa, ái khanh thấy thế nào?"

Vô Dược nhìn nàng sau đó hỏi: "Bệ hạ có cao kiến gì?"

Tưởng Thiên Tuyết cùng Thiển Miên liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó mới mở miệng nói.

——

Thời điểm Vô Dược từ hoàng cung đi ra ngoài, sắc trời đã ảm đạm đi xuống. Khi về đến cửa nhà, Mạch Cẩn Thư đang ở cửa chờ.

Khi Vô Dược thấy hắn khuôn mặt lạnh nhu hoà hơn rất nhiều.

Sau khi Mạch Cẩn Thư thấy nàng, lộ ra cái tươi cười, sau đó hướng nàng đi qua: "Thê quân, nàng đã trở lại."

Thân ảnh mảnh khảnh đi tới, trong thế giới tuyết trắng rét lạnh phá lệ loá mắt.

Vô Dược kéo chặt áo choàng của hắn, nhẹ giọng hỏi: "Lạnh không?"

Mạch Cẩn Thư lắc lắc đầu cười trả lời: "Không lạnh."

Sau khi dùng xong bữa tối, Mạch Cẩn Thư bồi Vô Dược ở trong thư phòng xử lý công văn.

Mạch Cẩn Thư là người hoàng tộc, lại là Hoàng tử được sủng ái nhất, học thức đương nhiên cũng không kém. Vô Dược hỏi hắn vấn đề, hắn tổng có thể cho ra một chút đề nghị tốt.

Vô Dược gối lên trên đùi hắn, đạm nhiên hỏi: "Thư Nhi biết đánh đàn không?"

Mạch Cẩn Thư cúi đầu ôn nhu nhìn nàng, sau đó trả lời: "Khi thiếp thân còn nhỏ phụ hậu đã từng dạy dỗ thiếp thân."

Vô Dược vừa lòng gợi môi lên, sau đó mở miệng: "Ta muốn nghe Thư Nhi đánh đàn."

Mạch Cẩn Thư ngoan ngoãn trả lời nói: "Được!"

Nghe tiếng đàn dễ nghe của hắn, tâm nóng nảy của Vô Dược bình tĩnh xuống, an tâm ngủ rồi.

Sau khi thấy được nàng ngủ, hắn liền ngừng lại, nhìn nàng an ổn ngủ, đầu ngón tay bất giác xoa khuôn mặt của nàng.

Khoé môi hắn giơ lên tựa hồ vừa lòng cực kỳ, d*c v*ng chiếm hữu trong con ngươi, không hề che giấu biểu hiện ra.

Hắn biết đánh đàn, không chỉ vậy mà còn cực kỳ am hiểu, am hiểu nhất là an hồn khúc, cho dù là người cường đại hay có nghị lực đến đâu, chỉ cần không đề phòng nghe thấy tiếng đàn của hắn cũng không nhịn được bị hắn dẫn vào giấc ngủ.

Hắn cẩn thận nâng đầu nàng lên, cúi đầu hôn xuống, thâm tình lại triền miên. Hôn đến hô hấp liền vội nặng lên. Giọng nói khàn khàn mị hoặc so với bình thường dịu dàng mềm mại hoàn toàn bất đồng: "Thê quân... Ta không bao giờ để người khác tham gia vào chúng ta nữa..."

Nàng cũng không nên thay lòng đổi dạ nga! Bằng không... Ta cũng không biết mình sẽ làm ra chuyện gì đâu...

Thời điểm Vô Dược tỉnh lại, đã qua hơn nửa canh giờ. Sắc trời bên ngoài đã hoàn toàn đen.

Nàng ngẩng đầu tựa hồ tư thế là tự mình gối lên trên đùi hắn, động cũng chưa từng động qua.

Nàng đứng lên, sau đó mở miệng nói: "Đi thôi."

Vô Dược qua một hồi lâu phát hiện hắn hoàn toàn không có động, sau đó hỏi: "Ân? Còn có chuyện gì sao?"

Khuôn mặt hắn đỏ lên, gục đầu xuống, sau đó nhược nhược nói một câu: "Ta... Thiếp thân... Chân đã tê mỏi... Đứng... Đứng dậy không nổi."

Tuy rằng âm thanh rất nhỏ, nhưng Vô Dược vẫn nghe được thật sự rõ ràng.

Nghĩ đến vừa nãy, tựa hồ là mình gối lên trên đùi người ra. Lại bước đến bên cạnh hắn, một tay đem hắn ôm lên.

Hắn thật sự rất nhẹ, nhẹ đến mức nàng cũng không dám tin đây là trọng lượng của một người nam nhân.

Nàng nhỏ giọng lẩm bẩm: "Hẳn là phải bổi bổ cho chàng thật tốt."

Mạch Cẩn Thư tựa hồ không có nghe rõ giọng của nàng, nghi hoặc ngẩng đầu: "Ân?"

Vô Dược lắc lắc đầu, đáp trở về một câu: "Không có việc gì. Ta nói phải bồi bổ cho chàng thật tốt."

Vốn nên là một câu lo lắng. Nhưng mà Mạch Cẩn Thư lại không nghĩ như vậy, nàng cảm thấy thân thể hắn không tốt sao? Nàng đang ghét bỏ hắn sao?

Nghĩ đến đây tay nắm lấy quần áo nàng, bất giác liền cầm thật chặt.

29/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 205: [TG8] Tướng quân cao lãnh VS hoàng tử mỹ nhân (8)



👸🏻Chương 205🤴🏻

🌺🌺Tướng quân cao lãnh VS hoàng tử mỹ nhân (8)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Tại thời điểm Mạch Cẩn Thư còn không có phản ứng lại, nàng đã đem hắn ôm đến bên cạnh ao ngọc, c** q**n áo của hắn ra.

Khi hắn ứng lại đã đỏ bừng một khuôn mặt, nhược nhược ngẩng đầu nhìn nàng: "Thê... Thê quân... Đây là muốn làm gì?"

Vô Dược cúi đầu nhìn gương mặt đỏ của hắn, trong lòng tựa hồ càng thoải mái. Mỉm cười trả lời: "Tắm rửa nha!"

Mạch Cẩn Thư cầm tay nàng, chờ mở miệng nói: "Thiếp... Thiếp thân tự mình tắm là được... Không, không cần làm phiền thê quân..."

Vô Dược tựa hồ giống như không nghe được hắn nói, dùng sức một phen liền đem quần áo hắn kéo xuống.

Thân thể mỹ lệ bại lộ trước mặt nàng, Vô Dược lại lần nữa cảm giác được hô hấp cứng lại. Hắn thật sự quá đẹp, trên người không hề có thịt thừa. Gầy yếu tinh tế, tại nữ tôn quốc gia này, tuyệt đối là thân thể rất hoàn mỹ.

Tuy rằng nàng đã không phải lần đầu tiên nhìn thấy thân thể của mình, nhưng mà hắn vẫn thực cảm thấy thẹn thùng. Khi cảm giác được ánh mắt cực nóng của nàng, hai má càng đỏ, dùng tay bưng kín hai mắt của mình, tựa hồ hổ thẹn không thôi.

Thẳng đến thời điểm cảm giác được nước ấm áp bao vây lấy mình, hắn mới chậm rãi mở mắt ra.

Nhưng ngay sau đó nàng liền chủ động dán lại đây, thân thể Mạch Cẩn Thư cứng đờ, sau khi nghe được lời nàng nói càng cảm thấy không thể tin được.

Vô Dược từ hướng đối diện đem hắn ôm lấy, đầu ngón tay cọ xát phía sau lưng hắn, nhẹ nhàng mở miệng: "Chúng ta ở chỗ này thử một lần đi."

Mạch Cẩn Thư thân là hoàng tộc đương nhiên là từ nhỏ đã tuân thủ phép tắc, nhất cử nhất động đều phải cao quý ưu nhã, đối với những việc làm và lời nói càn rỡ đó đều chưa từng nghe qua.

Vô Dược làm một hành động như vậy đương nhiên là khiến hắn sợ tới mức không nhẹ. Khuôn mặt hắn càng đỏ hơn, không biết nên làm như thế nào, thân thể cực kỳ cứng đờ.

Vô Dược nhận thấy được phản ứng của hắn, ôn nhu dỗ dành: "Ngoan, đừng sợ phối hợp với ta là được rồi."

Mạch Cẩn Thư gật gật đầu, âm thanh nhỏ đến nỗi giống như tiếng muỗi kêu: "Ân..."

...

h**n ** qua đi, Mạch Cẩn Thư vô lực dựa vào trên người nàng, Vô Dược vững vàng ôm lấy.

Cùng Mạch Cẩn Thư bất đồng, cả người Vô Dược nét mặt toả sáng, quả thực không khác gì yêu tinh hút tinh khí của con người.

Nét mặt Vô Dược treo lên vẻ thỏa mãn, hôn hôn môi hắn sau đó mới ôm hắn ôm rời khỏi ngọc trì.

Cũng may phía dưới ngọc trì chôn hỏa nham thạch thiên nhiên, nếu không có nó bảo trì nhiệt độ nước, phỏng chừng mỹ nhân của Vô Dược, khả năng ngày hôm sau liền phải trở thành bệnh mỹ nhân.

Khoảng cách chủ tuyến bắt đầu còn có hơn một tháng, bọn họ vẫn còn đang giăng lưới. Vô Dược biết sắp tới có khả năng sẽ không có nhiều thời gian rảnh bồi hắn, cho nên tính toán hơn hai tháng này bồi hắn cho tốt.

...

Đúng lúc Tết âm lịch, khi băng tuyết tan ra. Hạt tuyết trắng cuối cùng cũng thành nước, băng trên mặt sông cũng bắt đầu tan ra.

Vô Dược giúp Cẩn Thư thay áo hồ ly trắng thành áo lông cừu xong, mới mang hắn ra cửa. Chuẩn bị ra ngoài thành đạp thanh.

Thời điểm băng tuyết tung bay, hoa mai thiết cốt tranh tranh* ngạo nghễ đứng ở đó. Khi băng tuyết tan rã, chúng cũng theo đó mà đua nhau rơi rụng, mặt đất đỏ rực, phong cảnh vô cùng đẹp.

*Thiết cốt tranh tranh: Từ này mình không rõ lắm. Thiết cốt chỉ bạn chí cốt, chắc ở đây nói về mối quan hệ giữa băng tuyết và hoa mai, băng tuyết tan thì hoa mai cũng rụng.

Tuyết tan tuy lạnh, nhưng lúc này có không ít văn nhân nhã khách đến ngắm cảnh. Thậm chí có chỗ đang tụm năm tụm ba ngâm thơ câu đối.

Mạch Cẩn Thư đối với Vô Dược hơi hơi mỉm cười, đáy mắt xẹt qua một tia tò mò, tựa hồ lần đầu tiên ra cửa đạp thanh. Vô Dược chủ động dắt tay hắn, dìu hắn xuống xe ngựa.

Khi bàn tay lạnh băng của hắn chạm vào tay nàng, nàng kinh ngạc một chút, nàng cho rằng đã bảo hắn chú ý giữ ấm cho tốt. Không nghĩ tới tay hắn thế nhưng vẫn lạnh băng như vậy.

Sau khi hắn xuống xe ngựa, Vô Dược dắt hai tay của hắn. Giúp hắn x** n*n, tựa hồ muốn hắn ấm lên một chút.

30/01/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 206: [TG8] Tướng quân cao lãnh VS hoàng tử mỹ nhân (9)



👸🏻Chương 206🤴🏻

🌺🌺Tướng quân cao lãnh VS hoàng tử mỹ nhân (9)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Sau khi Mạch Cẩn Thư hiểu ý tứ của nàng, hai má lại đỏ lên, ngoan ngoãn hưởng thụ nàng phục vụ.

Đáy lòng cũng bất giác cao hứng lên: Thê quân ôn nhu như vậy, hắn thật sự rất thích.

Miệng lưỡi Vô Dược là vẻ bất đắc dĩ, nhưng không thiếu sủng nịch ngữ khí: "Lạnh không? Tay lạnh như vậy sao lại không nói gì?"

Mạch Cẩn Thư lắc lắc đầu, ngoan ngoãn trả lời nói: "Thê quân chớ lo lắng, thiếp thân không lạnh."

Vô Dược khẽ thở dài một cái, nhưng trong mắt như cũ vẫn tràn đầy sủng nịch, tay nắm lấy tay hắn, ôn nhu nói: "Chúng ta đi thôi!"

Mạch Cẩn Thư nhẹ nhàng ứng thanh: "Vâng."

Sau đó ngoan ngoãn đi theo bên cạnh nàng. Cũng không biết là Mạch Cẩn Thư không chú ý, hay là nói tuyết vừa mới tan đường còn quá trơn. Bước chân của hắn trượt một cái.

Còn may Vô Dược phản ứng nhanh, một tay đem hắn bảo hộ trong ngực, chờ sau khi hắn ổn định lại mới buông hắn ra.

Sửa sang lại quần áo hơi loạn một chút của hắn xong, nàng mới mở miệng hỏi: "Cẩn thận một chút, có bị thương không?"

Mạch Cẩn Thư đỏ mặt, lắc lắc đầu, nhẹ nhàng trả lời: "Thiếp thân... Thiếp thân không ngại."

Vô Dược nhìn khuôn mặt bất giác liền đỏ của tiểu chính phu nhà mình, cảm thấy mình quả thực bị hắn manh hóa.

Đột nhiên cảm khái, có phải chính mình chăm sóc không đủ hay không? Không thì sao hắn hơi động mặt liền đỏ?

Bộ dạng hắn hơi động một chút liền đỏ này, quả thực không khỏi quá dụ hoặc.

Ở thời điểm Vô Dược không chú ý tới, Mạch Cẩn Thư nghiêng đầu nhìn thoáng qua cách đó không xa, trong con ngươi mang theo một ít khinh miệt, môi đỏ hơi hơi giơ lên, lộ ra nụ cười khinh thường.

Sau khi bọn họ rời đi không lâu, bên cạnh có hai người đi ra, nam nhân cầm đầu trừng mắt liếc nhìn bóng dáng Mạch Cẩn Thư rời đi một cái, hàm răng khẽ c*n m** d***, tựa hồ rất tức giận.

Một bên gã sai vặt an ủi nói: "Công tử chớ có tức giận, Phong tướng quân từ trước tới nay yêu người như vậy, nhất định sẽ không thay lòng. Hắn sao có thể là đối thủ của người."

"Hừ!" Thẩm Triều hừ lạnh một tiếng, sau đó ngạo mạn mở miệng: "Đó là đương nhiên, Hoa Nguyệt từ nhỏ đã thích ta, sao hắn có thể so."

Gã sai vặt vội vàng trả lời nói: "Vâng vâng vâng, hắn sao có thể so với công tử."

Thẩm Triều nghĩ đến biểu hiện vừa rồi của Vô Dược, sau đó càng nghĩ càng giận.

Nữ nhân đều là hay thay đổi, rõ ràng trước đó còn nói tâm duyệt hắn, kết quả quay người lại liền cưới người khác.

Hiện tại thì hay rồi, còn ở trước mặt hắn biểu hiện ân ái như vậy.

Kỳ thật lúc trước Phong Hoa Nguyệt không phải không nói qua, nếu hắn nguyện ý gả cho nàng, nàng cho dù thế nào cũng sẽ không cưới người khác.

Chỉ là lúc trước hắn không cho nàng một hồi đáp chuẩn xác.

Phong Hoa Nguyệt nói không thương tâm đều là giả, nàng sở dĩ cưới Mạch Cẩn Thư, ngoài trừ việc kháng chỉ sẽ bị phạt. Điều quan trọng hơn là thật sự giận hắn, liền vì giận mà đánh cuộc cưới Mạch Cẩn Thư.

Phong Hoa Nguyệt xuất thân trong gia đình làm quan, từ nhỏ tập võ, tính tình cũng cao lãnh đạm mạc.

Khi đó Thẩm Triều cảm thấy nàng không hiểu phong tình, cho nên mới cự tuyệt nàng cầu thú.

Nhưng ai có thể nghĩ đến, Tướng quân thành hôn. Thế nhưng lại ôn nhu và là một nữ nhân tốt sẽ mang chính phu ra cửa đạp thanh du ngoạn như vậy.

Nếu biết nàng là một người như vậy, lúc trước hắn tuyệt không sẽ cự tuyệt nàng.

Bất quá không quan hệ, hắn có tự tin một lần nữa được nàng thích. Bất quá là một nam nhân một môn không ra nhị môn không mại*, có thể có thủ đoạn gì? Uổng cho một bộ túi da thôi, sao có thể là đối thủ của hắn?

*Một môn không ra nhị môn không mại: Cả ngày ở trong nhà không đi đâu.

Nghĩ đến đây môi Thẩm Triều chậm rãi giơ lên, tâm tình tốt hơn rất nhiều.

Cũng không biết là ai cho hắn tự tin, khiến hắn tự cho là đúng như vậy.

31/01/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 207: [TG8] Tướng quân cao lãnh VS hoàng tử mỹ nhân (10)



👸🏻Chương 207🤴🏻

🌺🌺Tướng quân cao lãnh VS hoàng tử mỹ nhân (10)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Mạch Cẩn Thư đi tới đi lui vừa lúc vô tình thấy Thẩm Triều theo sau. Sắc mặt hơi hơi thay đổi một chút, tuy rằng hiện tại Vô Dược đối hắn rất tốt. Nhưng hắn trước sau không có quên đời trước, cảm tình của nàng đối hắn ta có bao nhiêu sâu.

Hắn làm sao dám lấy nàng ra đánh cuộc, hắn thua không nổi, cũng đánh cuộc không nổi.

Hắn chỉ hướng trái ngược, ôn nhu cười đối nàng nói: "Thê quân, chúng ta đến bên kia nhìn xem được không? Cảm giác bên kia thật đẹp."

Vô Dược theo hắn chỉ phương hướng xem qua, bên đó là thác nước, hai bên thác nước còn có một chút hoa mận chưa héo tàn, mưa gió một trận, những cánh hoa lần lượt rơi xuống. Có lẽ là nở tương đối muộn cho nên mới có cảnh tượng như vậy.

Vô Dược nhìn khuôn mặt nhỏ của hắn có chút vui sướng, nhịn không được nâng cằm hắn, hôn lên, hồi lâu mới buông ra. Ôn nhu mở miệng nói: "Phong cảnh cho dù đẹp bất quá so với Tiểu Thư Nhi của ta cũng không đẹp bằng."

Mạch Cẩn Thư bị hành động của nàng dọa tới rồi, khuôn mặt đỏ bừng, thập phần thẹn thùng đem chính mình chôn trong lòng ngực nàng. Nhược nhược mở miệng, tựa hồ thập phần không có tự tin: "Thê... Thê quân... Đây là ở bên ngoài, sao có thể... Sao có thể làm như vậy!"

Vô Dược sửng sốt một hồi, sau đó nghĩ đến đây không phải hiện đại, tư tưởng của bọn họ và nàng ở thời đại kia khác biệt vẫn là rất lớn. Nàng làm như vậy tựa hồ có chút quá càn rỡ.

Vô Dược còn chưa kịp nói cái gì, đã bị một âm thanh phẫn nộ đánh gãy.

"Phong Hoa Nguyệt, ngươi đang làm gì!"

Thẩm Triều nhìn hướng hai người Vô Dược bọn họ, hơi hơi kinh ngạc một chút. Hắn không nghĩ tới Nữ hoàng bệ hạ thế nhưng sẽ xuất hiện.

Hơn nữa, tựa hồ hắn còn chưa có phẫn nộ đâu. Nữ hoàng bệ hạ đang tức cái gì?

Tưởng Thiên Tuyết thật sự bị nàng tức tới rồi, nàng biết nàng ta cũng không thích đệ đệ của mình. Nhưng không nghĩ tới nàng ta dám trước mặt công chúng cùng người khác làm như vậy.

Khi Mạch Cẩn Thư thấy người tới cũng rất kinh ngạc, ngoan ngoãn kêu một tiếng: "Hoàng tỷ."

Vô Dược cũng làm cái lễ: "Tham kiến Bệ hạ."

Tưởng Thiên Tuyết thấy Mạch Cẩn Thư cả người đều sợ ngây người. Đệ đệ của nàng từ trước đến nay thập phần hiểu quy củ, lại thập phần ngoan ngoãn, sao có thể trước công chúng làm ra chuyện như vậy. Hơn nữa sao lại cùng Phong Hoa Nguyệt thân cận như vậy?

Cho nên vừa nãy mới theo bản năng liền cho rằng người kia không phải đệ đệ của mình, bằng không cũng sẽ không tức giận như vậy.

Tưởng Thiên Tuyết tựa hồ không biết phải mở miệng như thế nào: "Cẩn Thư..."

Mạch Cẩn Thư hơi hơi mỉm cười, nhìn Thiển Miên ở một bên, sau đó mở miệng nói: "Hoàng tỷ cùng Thừa tướng đại nhân cũng tới ngắm cảnh sao?"

"Khụ khụ." Tưởng Thiên Tuyết tựa hồ cảm giác giống như mình có gì đó bị phát hiện, xấu hổ khụ một tiếng. Sau đó mở miệng nói: "Băng tuyết tan rã, đến khi đó Phương Nam không tránh khỏi bị ngập lụt. Trẫm cùng Thừa tướng bất quá ra ngoài đi dạo suy nghĩ đối sách."

"Nga!" Mạch Cẩn Thư gật gật đầu, tựa hồ giống như thật sự tin lời nàng nói.

Vô Dược nhìn thoáng qua bọn họ thật sâu, cũng dường như tựa hồ đã biết cái gì, sau đó mở miệng nói: "Chúng ta đây liền không quấy rầy Bệ hạ. Thần cáo lui."

Sau đó nắm tay Mạch Cẩn Thư rời đi, đầu cũng không quay lại.

Thiển Miên đi đến bên cạnh Tưởng Thiên Tuyết, nhìn thân ảnh bọn họ rời đi, sau đó mở miệng nói: "Xem ra quan hệ bọn họ tốt hơn rất nhiều."

Tưởng Thiên Tuyết biểu tình có chút phức tạp, thở dài trả lời nói: "Chỉ hy vọng như thế đi."

Cách đó không xa Thẩm Triều nhìn bọn họ, sắc mặt trắng bệch. Bởi vì trước kia Phong Hoa Nguyệt đối với hắn sủng ái và nhường nhịn không gì có thể so sánh được.

Khiến cho hắn quên mất nguyên phối* của Phong Hoa Nguyệt là Hoàng tử Phượng Hoa cao cao tại thượng, không phải loại người như hắn có thể so được.

*Nguyên phối: Người vợ đầu tiên.

01/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 208: [TG8] Tướng quân cao lãnh VS hoàng tử mỹ nhân (11)



👸🏻Chương 208🤴🏻

🌺🌺Tướng quân cao lãnh VS hoàng tử mỹ nhân (11)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Nghĩ đến đây Thẩm Triều liền bắt đầu ghen ghét, Mạch Cẩn Thư hắn ta dựa vào cái gì so với hắn còn tốt hơn? Dựa vào cái gì vị trí lúc trước vốn là của hắn, cứ như vậy cho hắn ta.

——

Vô Dược lại tiến cung, không biết các nàng gần đây đang mưu đồ bí mật cái gì, số lần nàng tiến cung càng ngày càng thường xuyên.

Cho nên Mạch Cẩn Thư nhàm chán chỉ có thể ra cửa đi dạo, có lẽ có thể gặp được đồ vật mình muốn.

Ở một cửa hàng son phấn, hắn coi trọng một hộp phấn mặt mới. Hắn trời sinh rất ít khi dùng những thứ này, nhưng mà ngẫu nhiên thời điểm muốn câu dẫn nàng vẫn sẽ dùng tới.

Thời điểm bàn tay thon dài mảnh khảnh của hắn đụng tới hộp phấn mặt, bị một người đột nhiên xuất hiện bên cạnh cầm đi.

Mạch Cẩn Thư nhăn mi lại, nhìn thoáng qua nam nhân bên cạnh mình, khi thấy rõ dung mạo của hắn, không vui ở đáy mắt Mạch Cẩn Thư liền càng sâu.

Thẩm Triều vẻ mặt xin lỗi nói: "Khoản phấn mặt này ta đã đợi lâu, tin rằng Hoàng tử điện hạ sẽ không tranh với ta đúng không?"

Mạch Cẩn Thư còn không có trả lời, hộp phấn mặt đột nhiên liền nứt ra, phấn mặt rớt đầy đất.

Mạch Cẩn Thư nhìn như vô tình lui một bước, phấn mặt một chút cũng không rơi đến trên người hắn.

Mạch Cẩn Thư lộ ra biểu tình tiếc hận: "Ai nha, xem ra Thẩm công tử là vô phúc tiêu thụ."

Nói xong liền chuẩn bị rời đi, đột nhiên dường như nhớ tới, sau đó mới mở miệng: "Thẩm công tử, so với gọi bổn cung là Hoàng tử, bổn cung nghĩ Phong phu quân sẽ càng thích hợp.

Còn có không biết ai cho ngươi dũng khí dám ở trước mặt bổn cung tự xưng ta, Thẩm công tử sẽ không bởi vì xuất thân Câu lan viện, liền quy củ cũng đều không hiểu đi? Bất kính đối với hoàng tộc chính là tử tội nga!"

"Ngươi..." Sắc mặt Thẩm Triều liền đen xuống, nhìn ra được bị Mạch Cẩn Thư chọc tức đến không nhẹ.

Mạch Cẩn Thư mỉm cười, thời điểm chuẩn bị bước ra cửa.

Thẩm Triều lại mở miệng nói: "Hoàng tử điện hạ, chúng ta tâm sự?"

Mạch Cẩn Thư buồn cười mở miệng: "Ngươi dựa vào cái gì cho rằng bổn cung sẽ cùng ngươi nói chuyện?"

Thẩm Triều mỉm cười mở miệng, tựa hồ còn có chút đắc ý: "Về việc của Phong tướng quân, tin rằng ngươi sẽ cảm thấy rất hứng thú."

...

Cuối cùng Mạch Cẩn Thư vẫn là theo hắn đi rồi, bọn họ tìm một khách đ**m tương đối tốt muốn gian sương phòng tốt nhất.

Mạch Cẩn Thư nhấp một miệng trà, lạnh nhạt nhìn hắn, sau đó chậm rãi mở miệng nói: "Nói đi."

Thẩm Triều nhìn nhất cử nhất động của hắn đều tràn ngập cao quý. Tay bất giác nắm chặt, đây là chênh lệch sao?

Diện mạo của hắn tốt, từ nhỏ đã được tú bà mời rất nhiều tiên sinh, giáo dục hắn thật tốt. Mặc kệ là việc học thức hay là lễ nghi, đều nghiêm khắc quản thúc, so với công tử quý gia tựa hồ không có gì khác biệt. Nhưng cùng hắn ta so sánh lại giống như vai hề đang nhảy nhót.

Nghĩ đến Phong Hoa Nguyệt vẫn luôn thích hắn, tựa hồ tốt hơn rất nhiều, hắn mở miệng: "Hoàng tử có biết ta từ nhỏ đã quen biết Phong tướng quân."

Tay Mạch Cẩn Thư dừng một chút, hắn đương nhiên là biết, hắn lúc này đây không phải không nghĩ tới muốn ngăn cản, nhưng cuối cùng trời xui đất khiến vẫn là để cho bọn họ gặp lại.

Bất quá chỉ là một lát hắn liền khôi phục như thường, tựa hồ không thèm để ý nói: "Biết thì như thế nào, không biết thì như thế nào. Hiện tại người ở bên cạnh nàng trước sau đều không phải ngươi, không đúng sao?"

Nghe được hắn nói, đáy mắt Thẩm Triều càng tối tăm, nhưng vẫn duy trì mỉm cười như cũ: "Tin tưởng Hoàng tử cũng biết đến, Hoa Nguyệt vẫn luôn thích ta như vậy, ngươi cũng biết đi."

Tay Mạch Cẩn Thư cầm chén trà chậm rãi buộc chặt một chút, sắc mặt tựa hồ âm u lên, nhưng một lát lại khôi phục như thường: "Lời này của Thẩm công tử liền thật buồn cười, dựa vào cái gì ngươi cho rằng thê quân hiện tại còn thích ngươi."

02/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 209: [TG8] Tướng quân cao lãnh VS hoàng tử mỹ nhân (12)



👸🏻Chương 209🤴🏻

🌺🌺Tướng quân cao lãnh VS hoàng tử mỹ nhân (12)🌺🌺

Edit by Thuần An

Hôm qua quên không đăng rồi😝😝

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Sau khi nhìn thấy biểu tình của hắn như vậy, Thẩm Triều bất giác liền đắc ý, sau đó mở miệng: "Tin tưởng Hoàng tử là người thông minh, ngươi biết rõ người tâm Hoa Nguyệt duyệt chính là ta, cần gì phải một bên tình nguyện đâu?"

Mạch Cẩn Thư lạnh lùng nhìn hắn, sau đó mở miệng nói: "Thẩm công tử đến tột cùng là muốn nói cái gì? Không ngại nói thẳng."

Môi Thẩm Triều hơi hơi gợi lên, tựa hồ đối với câu hỏi này của hắn thực vừa lòng: "Ngươi và ta đều biết Hoa Nguyệt tâm duyệt ai, lúc trước Hoa Nguyệt nguyện ý cùng ngươi thành thân, bất quá là vì giận ta. Ta hy vọng ngươi có thể thành toàn cho chúng ta. Chủ động rời khỏi Hoa Nguyệt."

Hắn một câu là Hoa Nguyệt, một câu lại tâm duyệt chính là ai. Thật sự muốn đem hắn tức điên rồi.

Mạch Cẩn Thư nhấc chân một đá, sau đó cái bàn chỉnh chu khoảnh khắc liền vỡ vụn. "Im miệng."

Thẩm Triều không biết là bị hành động của hắn dọa tới rồi hay là bị khí phách của hắn dọa đến, nháy mắt liền cả lời nói cũng không dám nói.

Mạch Cẩn Thư đi đến trước mặt hắn, nhéo cằm hắn lên. Lại lạnh lùng phun ra: "Ngươi rất có dũng khí, cũng dám cùng bổn cung nói như vậy. Thẩm Triều, tin bổn cung hiện tại liền g**t ch*t ngươi hay không."

Thẩm Triều bị khí thế của hắn dọa đổ, một lời phản bác liền không nên lời.

Ngay sau đó một gã sai vặt mặc quần áo của người Thiều Nhan lâu đi đến, không biết nói bên tai Mạch Cẩn Thư gì đó.

Gã sai vặt mới vừa kéo khoảng cách ra, Mạch Cẩn Thư liền hung hăng cho bản thân một cái tát, sau đó ngã ngồi trên mặt đất.

Gã sai vặt kia cũng không nâng hắn dậy, ngược lại giữ tiểu thị của hắn lại.

Tại thời điểm Thẩm Triều còn không biết tình huống rõ ràng, cửa liền bị đẩy ra.

Khi Vô Dược thấy Mạch Cẩn Thư ngã ngồi trên mặt đất, nhanh chóng đi qua, đem hắn nâng dậy. Lại nhìn đến một bên mặt hắn bị sưng đỏ lên, áp khí cả người đều thấp xuống.

Mạch Cẩn Thư cúi đầu, nhược nhược kêu một tiếng: "Thê quân..."

Vô Dược nhẹ nhàng xoa khuôn mặt sưng đỏ của hắn, ôn nhu mở miệng: "Đau không?"

Mạch Cẩn Thư lắc lắc đầu, nỗ lực xả ra một nụ cười tươi: "Thiếp thân... Thiếp thân không đau."

Vô Dược đem hắn bế lên, sau đó nói: "Chúng ta về nhà trước, để thái y xem xem cho chàng."

Mạch Cẩn Thư ngoan ngoãn gật gật đầu: "Vâng."

Khi Vô Dược ra cửa để lại một câu: "Việc này sẽ không tính như vậy."

Nhìn thân ảnh bọn họ rời đi, Thẩm Triều lui lại mấy bước, trong mắt tràn đầy không thể tưởng tượng. Không biết bộ dạng này là bởi vì không nghĩ tới Mạch Cẩn Thư là dạng người như vậy, hay là không nghĩ tới Vô Dược sẽ nói ra lời như vậy.

...

Vô Dược thật cẩn thận bôi thuốc cho hắn, nhìn đến một bên mặt hắn sưng đỏ lên. Vô Dược đột nhiên có chút hối hận, vừa nãy cái gì cũng không làm. Hẳn là trước tiên đánh Thẩm Triều một trận rồi nói tiếp.

Thân là nhan khống nàng sao có thể chịu đựng được khuôn mặt phu quân mỹ mỹ của mình bị người ta tát. Được rồi, nàng là không chịu đựng được nam nhân của mình bị người khác đánh.

Vô Dược không phải người xấu gì, cũng không phải người tốt gì. Nàng không ngại sẽ làm việc gì quá phận, thời điểm không cần thiết nàng sẽ không giết người. Bởi vì nàng cảm thấy giết người chỉ làm bẩn tay của mình, nàng càng thích khiến người ta sống không bằng chết.

Thế giới này nàng vốn định diệt xong hào quang vai chính rồi tính, nếu hắn muốn tự mình tìm đường chết, vậy nàng liền thành toàn cho hắn.

Mạch Cẩn Thư cảm giác được nàng tức giận, nhược nhược nhìn nàng, nhẹ giọng mở miệng: "Thê quân... Nàng tức giận sao?"

Vô Dược mới bất tri bất giác mới nhận ra việc mình tức giận bị bại lộ. Nàng thu liễm một chút, sờ sờ đầu của hắn, sau đó ôn nhu mở miệng nói: "Đừng lo lắng, ta không có giận chàng."

Mạch Cẩn Thư ngoan ngoãn cọ nàng, gật gật đầu trả lời: "Ân."

Vô Dược giống như nhớ tới cái gì, sau đó nâng đầu của hắn lên, đối diện với đôi mắt của hắn, nghiêm túc nói: "Thư Nhi, sau này mặc kệ là ai, chỉ cần có ý nghĩ khi dễ chàng, cứ việc khi dễ trả lại là được, thê quân sẽ che chở chàng."

04/02/2021
 
Back
Top Bottom