Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch (Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!

[BOT] Mê Truyện Dịch
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 300: [TG11] Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (14)



👻Chương 300👻

🌺🌺Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (14)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Sau khi Vô Dược chạy ra khỏi chung cư của cô, cũng không có quá nhiều tiếc hận. Dù sao thì lệ quỷ ở thành phố này, đều bị cô bắt sắp hết rồi. Vốn cũng nên đổi thành phố khác.

Cô hôn anh một cái, sau đó nói với anh: "Ngoan, không có việc gì. Đừng sợ, chị sẽ không để cho bọn họ mang em đi. Đi, chúng ta đổi một thành phố mới. Em muốn đến nơi nào? Muốn mỹ lệ một chút, hay là phồn hoa một chút?"

Tư Mộ lắc lắc đầu, trả lời nói: "Ngư Ngư đi đâu, anh liền đi đó."

Vô Dược gợi lên khóe môi, vừa lòng cực kỳ. Lại hôn trên má anh một cái: "Thật ngoan, Tư Mộ của chị nghe lời nhất."

Bảo Bảo ngoan của cô nhất ngoan, thích anh nhất. Nếu nam nhân của cô ở thế giới nào đó cũng nghe lời như vậy, cô nhất định sẽ thắp hương bái Phật.

Biết nội tâm ý tưởng của cô, Tĩnh Dạ yên lặng không nói lời nào... Thật ra trước đó nó muốn nói cho cô, giá trị hắc hoá của nam thần đã đầy nhắc cô cẩn thận một chút, nhưng mà thấy cô cũng không phát hiện ra sự tồn tại của nam thần. Nó cũng liền nhịn xuống không nói cho cô.

Kỳ thật Tĩnh Dạ biết cô vì sao còn không có đoán được, bug còn không phải là phải dùng như vậy sao? Cho nên nó rất vui vẻ không nói cho cô. Dù sao giá trị hắc hoá trăm phần trăm, lại không phải lần đầu tiên. Phòng tối gì đó, nó vẫn rất chờ mong.

Nếu Vô Dược biết, khẳng định sẽ đánh chết cái hệ thống hố chủ nhân này.

Tư Mộ cũng cẩn thận hôn trên má cô một cái, đúng vậy anh nghe lời cô nhất. Cho nên cô nhất định không thể vứt bỏ anh nha!

——

Vô Dược quyết định đến Giang Nam, cảnh sắc ở mảnh đất Giang Nam đều tương đối tuyệt đẹp, hơn nữa còn được xưng là vùng sông nước. Là một loại phong cảnh mà Vô Dược tương đối thiên vị.

Cô là người tinh tế nhưng căn bản không chịu được cảnh khắp nơi bụi mù, suối nước róc rách, đá xanh trên đường, người đi đường phải bung dù.

Lúc này Vô Dược không lựa chọn đến thành phố lớn, mà lựa chọn một trấn nhỏ tương đối phồn hoa.

Trấn nhỏ là nơi có danh tiếng với cảnh đẹp nhất, cho nên cũng tương đối nhiều người. Hơn nữa trấn nhỏ này còn có một nơi có phong cảnh kỳ quái, bởi vì một đi không trở lại mà ra danh.

Cho dù phải đối mặt với cái chết, nhưng vẫn có rất nhiều người đi trước.

Nếu Vô Dược không nhớ lầm, nơi này hình như cũng có một vị đại Boss.

"..." Vô Dược có một loại cảm giác cô vẫn luôn đang giúp nam nữ chủ thanh trừ chướng ngại.

Chỉ là cũng không có biện pháp, ai bảo Bảo Bảo ngoan của cô cần đến. Dù sao nam chủ lúc trước trưởng thành nhanh như vậy ít nhiều cũng là nhờ bọn họ.

Vô Dược tìm được chỗ ở, liền thả Hồng Oán ra.

Sau khi Hồng Oán cảm giác được nơi này là địa bàn của ai, sắc mặt trắng bạch, có chút không thể tin được nói: "Cô... Cô không phải muốn tôi đi đánh hắn chứ?"

Vô Dược nhướng mày, nhàn nhạt nhìn cô, môi đỏ khẽ mở lạnh nhạt mở miệng: "Cô nói đi?"

Hồng Oán mặt hoàn toàn trắng, ngữ khí còn mang theo một chút sợ hãi: "Tôi... Tôi đánh không lại hắn..."

"Phụt." Vô Dược không nhịn được cười cười, thật ra cô biết rồi, cô cũng không muốn để Hồng Oán đánh nhau với hắn, Hồng Oán tuy rằng rất mạnh, nhưng có thể nói là yếu nhất trong Mười đại Quỷ Vương ở nhân gian này, Boss ở cửa đầu tiên đương nhiên không thể so với Boss ở cửa cuối cùng.

Nhìn thấy Vô Dược cười, Hồng Oán liền biết bản thân bị chơi. Không khỏi tức giận trừng mắt liếc nhìn cô một cái.

Sau đó trong lúc vô ý nhìn thấy sắc mặt của tiểu thiếu niên ngồi bên cạnh cô, lại nháy mắt yếu yếu xuống.

QAQ vì sao Quỷ Vương điện hạ muốn cùng nhân loại đáng giận này ở bên nhau. Vì sao hắn không thích quỷ, ngược lại lại thích một nhân loại. Cô ủy khuất, anh anh anh ~

09/08/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 301: [TG11] Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (15)



👻Chương 301👻

🌺🌺Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (15)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Vô Dược đương nhiên cũng phát hiện ra hành động của bọn họ, sau đó nhẹ nhàng đặt tay lên đầu người bên cạnh cô, tiếp theo liền làm trò trước mặt Hồng Oán. x** n*n mái tóc mềm mại của anh.

Tư Mộ ngoan ngoãn mặc cô tàn phá kiểu tóc của mình, còn rất ngoan ngoãn cọ cọ vào tay cô.

Hồng Oán ở một bên hoá đá, QAQ vì sao vị Quỷ Vương Minh giới được triệu hồi ra này lại không có tiết tháo như vậy. So với những Quỷ Vương cao ngạo khác một chút đều không giống. Nhưng mà thời điểm anh đối mặt với cô, cô liền cảm thấy thật đáng sợ. Cảm giác so với Quỷ Vương khác cho cô còn đáng sợ hơn.

Sau đó Hồng Oán liền chậm rãi trầm tư. Kỳ thật cô biết có thiên sư triệu hoán Quỷ Vương, bởi vì muốn mở ra Minh giới đại môn lần nữa, đưa mọi loại quỷ trở lại. Chỉ là cô biết vị Quỷ Vương mà vị đệ nhất thiên sư triệu hồi ra kia. Cô triệu hồi ra một vị Quỷ Vương trong Thập điện vương, là vị ôn hoà nhất trong lời đồn nhưng lực lượng lại cường đại nhất trong Chín điện vương.

Cô thật sự nhìn không ra vị trước mắt này là ai, có lẽ là vị Quỷ Vương đời trước Thập điện vương, dù sao Quỷ Vương cũng sẽ về hưu, cảm thấy nhàm chán liền đáp ứng lại lời triệu hoán của nhân loại, Hồng Oán càng nghĩ càng cảm thấy có cái khả năng này.

Nhưng trong lòng theo bản năng nói cho cô, cũng rất có khả năng là người kia...

"Này!" Vô Dược nhìn Hồng Oán nói nói thất thần, bất đắc dĩ gọi một tiếng, muốn gọi tâm tư của cô trở về.

Vô Dược ngược lại không nghĩ tới quỷ vậy mà cũng biết thất thần, lần đầu tiên thấy còn cảm giác rất ngạc nhiên.

Tĩnh Dạ trong lòng lại yên lặng nói một câu, bình thường cô nhìn thấy lệ quỷ liền trực tiếp xuống tay, quỷ bình thường cô căn bản còn không thèm nhìn tới, cô sao có thể biết được quỷ có thể thất thần hay không a!

Hồng Oán nghe được âm thanh của cô, lấy lại tinh thần nghi hoặc mở miệng nói: "A? Làm sao vậy?"

Vô Dược lấy ra một cái túi nhỏ còn có một tờ giấy, sau đó mới mở miệng: "Đến lúc đó cô vẽ theo cái này là được, biết không?"

Hồng Oán cúi đầu nhìn thoáng qua, theo bản năng buột miệng thốt ra: "Kết giới?"

"Đúng!" Vô Dược gật gật đầu: "Đến lúc đó cô vẽ xong rồi không muốn chết liền chạy nhanh đi."

Hồng Oán ngẩn người, hỏi: "Đây là kết giới bắt quỷ?"

QAQ sẽ không thật là bắt quỷ đi? Cô sợ hãi.

"..." Vô Dược nhìn đến biểu tình của cô trong lòng yên lặng nói một câu: Hài tử, nội tâm có thể không cần phong phú như vậy được không?

Vô Dược bất đắc dĩ giải thích: "Không phải bắt quỷ, chỉ là che chắn hơi thở. Cô thiết lập xong không đi chẳng lẽ muốn chờ hắn phát hiện ra cô trợ giúp nhân loại, sau đó đem cô ăn luôn sao?"

"Đương nhiên không muốn." Hồng Oán đương nhiên trả lời nói. Sau đó mới phát hiện mình đang làm gì. Yên lặng hướng đồng loại của mình xin lỗi: Xin lỗi a, không phải cô muốn giúp nhân loại, mà là cô không muốn chết. Hắn cũng chớ có trách cô a! Cô cũng chỉ là muốn sống, muốn trách thì trách hắn quá chói mắt, sau đó để nữ ma đầu này coi trọng...

Hồng Oán nội tâm diễn còn không xong đột nhiên liền cảm giác được một ánh mắt lạnh căm căm. Cứng đờ ngẩng đầu, sau đó thấy anh không vui đang nhìn mình.

Hồng Oán khóc không ra nước mắt cô sao lại quên mất, Quỷ Vương cường đại có thể nhìn thấu tâm tư của cô.

QAQ cô sai rồi, về sau cô không dám lặng lẽ nói chuyện nữa.

Vô Dược lắc lắc đầu, vẫy vẫy tay để cô trở về vòng tay, thành công cứu vớt cô một lần. Giúp cô không bị ánh mắt g**t ch*t.

Vô Dược sờ sờ đầu anh, nhẹ giọng hỏi: "Tư Mộ, em đói không?"

Tư Mộ lắc lắc đầu, môi ngoan ngoãn phun ra: "Mệt."

Vô Dược ôn nhu mở miệng, sau đó bế anh lên: "Vậy đi ngủ đi!"

Tư Mộ ngoan ngoãn ghé vào trên người cô, mặc cô đem bản thân ôm lên giường.
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 302: [TG11] Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (16)



👻Chương 302👻

🌺🌺Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (16)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Vô Dược nhìn anh đang an tĩnh ngủ, thì ra chỉ có thời điểm cơ thể anh lớn lên mới có thể mệt rã rời. Cho nên nói anh hiện tại sắp bắt đầu lớn lên, cũng không biết lúc này anh sẽ lớn lên bao nhiêu.

Vô Dược mạc danh cảm thấy nuôi lớn anh so với trước kia cô nuôi con còn có cảm giác thành tựu hơn. Rõ ràng thời gian nuôi con còn dài hơn. Ở thế giới nữ giả nam kia cô cũng từng nuôi anh. Nhưng chính là không có cảm giác thành tựu như hiện tại. Chắc là bởi vì trộm nuôi, có cảm giác k*ch th*ch đồng thời cũng thấy có chút thành tựu.

...

Hôm nay sau khi cô thăm dò qua địa phương của Quỷ vương xong. Lại đi xem anh có tỉnh lại hay không.

Vừa vặn anh vừa mới tỉnh, mê mang nhìn Vô Dược. Vô Dược cũng đánh giá anh.

Anh lúc này đây cũng lớn rất nhiều, thoạt nhìn có chín tuổi. Vô Dược vừa lòng sờ sờ đầu anh. Trước sau như một hỏi: "Cảm thấy thế nào? Có thấy không khoẻ không?"

Anh lắc lắc, vươn tay tựa hồ muốn ôm một cái. Vô Dược ôm anh vào trong lòng ngực. Cũng không bế anh lên giống như trước, lý do là — anh càng ngày càng cao, càng ngày càng không thể bế được.

Tư Mộ ngẩng đầu nhìn cô, con ngươi đen ngọc mang theo một chút nghi hoặc, tựa hồ đang hỏi vì sao cô không bế anh lên.

Vô Dược hôn hôn gương mặt anh, nhẹ nhàng giải thích nói: "Tư Mộ càng lúc càng lớn, về sau không thể bế được. Hơn nữa nam nữ có khác biệt, về sau chị cũng không thể ôm em giống như trước kia được."

Tư Mộ nghe được lời cô nói sau, ngẩn người, qua hồi lâu mới nhẹ nhàng phun ra: "Không cần trưởng thành."

"..." Vô Dược liền ngây người, đứa nhỏ này nói cái gì? Anh nói anh không cần trưởng thành, anh không lớn lên cô phải hoàn thành nhiệm vụ như thế nào? Anh không biết cô phải yên tâm để anh đi, sau đó cô còn đi tìm nam thần của cô.

Cô nuôi anh lâu như vậy chính là vì để anh nhanh lớn lên, anh vậy mà nói không cần trưởng thành, cô muốn tát cho anh một phát là sao đây?

Vô Dược thở dài, tận lực để âm thanh của mình bình tĩnh một chút: "Ngoan, không cần nói bậy. Em cần phải lớn lên biết không?"

Tư Mộ ngẩng đầu khó hiểu ta hỏi: "Vì sao?"

Chẳng lẽ cô ghét bỏ anh sao? Hay là nói cô mệt mỏi không muốn nuôi anh. Không, sẽ không. Cô mang theo anh lâu như vậy sao có thể sẽ không cần anh.

Chẳng lẽ... Cô muốn nuôi anh lớn lên, sau đó liền có thể tự mình đi tìm người cô vẫn luôn nói kia.

Anh thập phần bình tĩnh mở miệng hỏi: "Ngư Ngư là... nghĩ không cần em sao?"

Anh nói khiến tâm Vô Dược đột nhiên đau một chút, tuy rằng cô cũng không hiểu vì sao. Vô Dược theo bản năng ôm anh thật chặt, sau đó trả lời: "Đương nhiên không phải."

Anh nhẹ nhàng dựa vào cô, tiếp tục nhàn nhạt mở miệng: "Phải không?"

Cho dù phải... anh cũng sẽ không buông tay đâu! Nếu cô đã xâm nhập vào sinh hoạt của anh, vậy thì cô vĩnh viễn đều đừng nghĩ thoát khỏi anh.

Vô Dược tiếp tục trấn an nói: "Đương nhiên, chị vĩnh viễn đều sẽ không thể không cần Tư Mộ."

Vô Dược đột nhiên liền nghĩ, chờ anh trưởng thành, cô thật sự liền buông anh ra được sao? Mạc danh cảm thấy cảm tình của cô đối với anh, so với những thế giới trước, so với cảm tình cô đối với con còn sâu nặng hơn. Rõ ràng chỉ mấy năm mà thôi.

Tư Mộ đầu vùi trong cổ cô, khóe miệng hơi hơi giơ lên, lộ ra nụ cười vặn vẹo chưa từng có từ trước tới nay.

Âm thanh anh thực nhẹ thực nhẹ, nhẹ đến mức Vô Dược đều sắp nghe không ra: "Đã nói rồi nha! Ngư Ngư cũng không thể vi phạm lời hứa nga. Nếu không... anh sẽ ăn em giống như bọn họ."

Sau đó chúng ta liền có thể hòa hợp nhất thể, sẽ không bao giờ tách ra đâu.
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 303: [TG11] Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (17)



👻Chương 303👻

🌺🌺Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (17)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Thân thể Vô Dược run lên một chút, tràn đầy vẻ không thể tin được. Anh... anh... Mẹ nó... vì cái sợi len gì lại giống anh như vậy. Vì sao Bảo Bảo ngoan của cô cũng hắc hóa?

Chẳng lẽ là người thân cận với cô, cuối cùng đều sẽ giống anh như vậy một lời không hợp liền hắc hóa? Má ơi! Cô về sau cũng không dám nuôi ai nữa QAQ.

Cho dù anh là vai ác đại Boss cũng không thể một lời không hợp liền hắc hóa như vậy đi. Đều là cô nuôi anh hỏng, cô sai, tâm thật đau. Cô hình như cũng không có đem mặt hắc ám của bản thân biểu hiện ra trước mặt anh đi? Vì sao anh vẫn hỏng mất?

Tư Mộ ngoan ngoãn cọ cọ trong lòng ngực cô, khi cảm giác được thân thể cứng đờ của cô, mày nhăn lại, chậm rãi mở miệng: "Làm sao vậy? Ngư Ngư sợ hãi anh sao? Vì sao a? Rõ ràng anh yêu Ngư Ngư như vậy."

Vô Dược lấy lại tinh thần, lắc lắc đầu, lấy ra kiên nhẫn và tính tình tốt khi cô dỗ nam nhân của cô: "Không có sợ hãi. Tư Mộ... Em còn nhỏ, về sau sẽ tìm được thích hơn."

Tư Mộ liền nắm lấy quần áo cô, nhẹ nhàng nói: "Sẽ không, sẽ không có thích hơn, thích Ngư Ngư nhất." Yêu em nhất, cũng chỉ yêu em, cho nên em cũng không cần thích người khác được không...

Vô Dược buông anh ra, nghiêm túc nói với anh: "Tư Mộ, em hiện tại chỉ là còn không gặp được người đối với em tốt hơn chị, cho nên em còn không hiểu. Về sau sẽ hiểu được."

Tư Mộ sắc mặt ám ám, cô vì sao phải giải thích với anh. Cô trước sau đều không muốn cùng với anh ở một chỗ. Anh lẩm bẩm nói: "Sao có thể còn có người tốt hơn so với Ngư Ngư."

Giọng nói anh thực nhẹ thực nhẹ, nói nhỏ thế cho nên cô câu nghe được câu không.

Vô Dược nhìn anh gục đầu xuống, tâm tình trong lòng cực kỳ phức tạp. Cô thật sự cảm giác anh rất giống rất giống. Chính là vì sao trong lòng, và trực giác lại không có cái loại cảm giác này đây? Hay là nói bởi vì anh quá nhỏ, không có lớn lên. Nhưng mà... ở thế giới nam giả nữ trang kia, anh cũng còn nhỏ a!

Vô Dược mê mang, nhưng cô hiện tại chỉ biết cô không muốn làm anh thương tâm. Cô bóp mặt anh nghiêm túc nói: "Việc này hiện tại chúng ta không cần thảo luận được không? Mọi việc đều chờ sau khi em trưởng thành mới nói được không?"

"Ân." Anh ngoan ngoãn lên tiếng. Chờ anh trưởng thành, cô liền không có bất cứ lựa chọn gì.

Vô Dược sờ sờ đầu anh, sau đó một lần nữa sửa sang lại tâm tình. Chuẩn bị mang theo anh đi thu phục vị Quỷ Vương kia.

Cô chuẩn bị lâu như vậy, hôm nay là thích hợp nhất. Qua hôm nay liền chờ tháng tiếp theo.

Người bình thường bắt quỷ đều chọn ngày dương tháng dương, Vô Dược cố tình lại ngược lại chọn một ngày âm tháng âm. Chỉ có lúc này quỷ khí mới nặng nhất, lực lượng cũng là mạnh nhất. Đối với Tư Mộ mà nói là thời gian tốt nhất để ăn cơm.

Vô Dược để Hồng Oán vẽ kết giới che giấu hơi thở ở gần đó. Vẽ cái kết giới này chủ yếu là sợ thời điểm đánh lên, quỷ khí của Tư Mộ và đối phương bị lộ ra. Sau lại đưa tới phiền toái không cần thiết.

Sau khi Vô Dược cảm giác được Hồng Oán rời đi, mới bắt đầu dẫn đối với phương ra tới.

Vị Quỷ Vương này tuy rằng thực lực là mạnh nhất, nhưng dung mạo lại xấu nhất, so với nhân loại bình thường còn xấu hơn vài lần.

Là nhan khống khi Vô Dược nhìn thấy hắn, liền có một loại cảm giác không nỡ nhìn thẳng. Trong lòng yên lặng nói một câu: Lớn lên xấu không phải ngươi sai, lớn lên xấu còn đi ra dọa người, vậy chính là ngươi không đúng rồi. Cho nên hôm nay ta tới chính là thay trời hành đạo.

Con quỷ kia cũng không nghĩ quá nhiều, trực tiếp liền động thủ với bọn họ. Vô Dược không có lập tức để Tư Mộ giải quyết, dù sao cô là muốn bức hắn đến thời điểm lệ khí của hắn nặng nhất, mới để Tư Mộ cắn nuốt mới là tốt nhất.
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 304: [TG11] Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (18)



👻Chương 304👻

🌺🌺Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (18)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Trải qua thời gian hai năm, Vô Dược ngoại trừ học được những thứ Ly Thương dạy Vương Hâm Vũ, còn vận dụng rất tốt kỹ năng công lược. Hiện tại cô đối với việc bắt quỷ càng ngày càng thuận buồm xuôi gió. Có kỹ năng công lược, hiện tại cô tin cho dù là sư phụ của nữ chủ ở thời điểm mạnh nhất cũng không so được với cô hiện tại.

Vô Dược chậm rãi đùa với hắn, Quỷ Vương phát hiện đối phương cũng không có dụng tâm, càng đánh càng tức. Cuối cùng phát hiện bản thân từ đầu tới cuối đều bị cô đùa bỡn liền khó chịu, khi chuẩn bị phóng đại chiêu của mình, phát hiện bản thân lâm vào một trận pháp, một chút năng lực chống cự đều không có.

Chờ hắn phản ứng lại, đã chậm rãi bị Tư Mộ hút, khi hắn nhìn về phía Tư Mộ, vạn phần hoảng sợ, biểu tình một chút cũng không dám tin.

Sau khi giải quyết xong hết mọi việc Vô Dược đi đến bên cạnh anh, kéo tay anh chuẩn bị trở về, đối phương bỏ mình quá nhanh, khiến cho cô có cảm giác một chút thành tựu cũng không có.

——

Cùng lúc đó, trong sư môn của nữ chủ, sư phụ của nữ chủ nghe vài người hôm nay trở về bẩm báo, cau mày, bọn họ tìm lâu như vậy nhưng đến cả người cũng tìm không thấy. Thật vất vả mới tìm được, vậy mà lại để bọn họ chạy.

Hắn nhìn về phía nữ tử trẻ tuổi mỹ lệ đang đứng một bên, ngữ khí rất không vui, nhưng chung quy vẫn mang theo một ít tôn kính: "Ly Thương, ngươi nói đi. Việc này ngươi tính toán giải quyết như thế nào?"

Ly Thương mở cây quạt trong tay ra, không chút để ý phẩy phẩy vài cái, sau đó mới chậm rãi trả lời: "Đệ tử của ngươi không phải đều nói rồi sao? Bọn họ cũng không làm việc thương thiên hại lí gì, ngược lại còn bắt giữ lệ quỷ, bảo vệ nhân gian. Đây không phải khá tốt sao?"

"Ngươi..." Nam nhân bị cô chọc tức, trong khoảng thời gian ngắn không biết nói như thế nào.

Ly Thương cười cười, tiếp tục nói: "Tiêu Hoài, đừng tức giận. Nếu đồ đệ của ta thật sự dung túng hắn lạm sát kẻ vô tội. Ta sẽ tự mình giải quyết hắn."

Sư phụ của nữ chủ Tiêu Hoài sắc mặt không tốt nói: "Ta không có ý nhằm vào đồ đệ ngươi. Ta chỉ là sợ đồ đệ của ngươi bị hắn lừa."

Ly Thương lắc lắc đầu, sau đó chậm rãi nói: "Ta chưa bao giờ gặp qua người có tâm trí kiên định hơn đồ đệ của ta, bao gồm cả bản thân ta cũng hổ thẹn không bằng. Việc nó muốn làm không có người nào có thể ngăn cản, việc nó không muốn làm cũng không có bất luận kẻ nào có thể ép nó làm."

"Vậy... nếu nó không bị lừa, vì sao phải đem ác ma kia đi." Tiêu Hoài khó hiểu hỏi.

Ly Thương cười cười: "Ngươi vẫn luôn nói hắn là ác ma, nhưng trên thực tế hắn không phải cái gì cũng chưa làm sao? Hắn ngoại trừ âm khí lệ khí nặng một chút. Nào đã từng làm việc thương thiên hại lí gì? Các ngươi vẫn luôn nhốt hắn lại như vậy. Chờ đến một ngày nào đó hắn thật sự tức giận, sự tình không thể vãn hồi rồi. Các ngươi thật xác định các ngươi có thể đánh thắng hắn?"

Đương nhiên không thể! Nếu bọn họ có thể đánh thắng hắn cũng không đến mức chỉ là cầm tù hắn, mà không phải g**t ch*t hắn.

Ly Thương châm chọc cười cười, cuối cùng nhàn nhạt mở miệng: "Trước khi hắn làm ra việc thương thiên hại lí, không ai có thể cướp đoạt sinh mệnh của hắn. Sai không phải đồ đệ của ta, mà là các ngươi.

Tiêu Hoài, ta biết ngươi suy nghĩ cái gì. Ta cũng biết mọi việc ngươi làm đều vì muốn tốt cho nhân gian. Nhưng mà, hãy cho bọn hắn một cơ hội được không?"

Tiêu Hoài nghiêm túc nhìn Ly Thương, thời điểm thấy vẻ mặt của cô không có một tia nói giỡn. Cuối cùng vẫn gật gật đầu: "Được rồi. Ta tạm thời nghe ngươi đi. Nếu bọn họ thật sự làm ra sự tình gì, kia không thể trách chúng ta không khách khí."

"Được." Ly Thương gật gật đầu.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back