Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ

[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 39: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (39)


Editor: Nha ĐamRõ ràng là giọng nói ngọt ngào, vào giờ phút này Ân Dao Dao nghe thấy, lại phảng phất giống như ác ma đang thì thầm.Ân Dao Dao có chút sụp đổ.Cô ta hung hăng mà trừng mắt Phong Thiển.Dung nhan tinh xảo có vài phần nứt nẻ.Phong Thiển từ đầu đến cuối đều là mặt vô biểu tình nhìn đối phương.Ân Dao Dao đỡ vách tường, chật vật mà từ trên mặt đất bò dậy.Tầm mắt nhìn Phong Thiển, oán độc vô cùng.Ân Dao Dao nhằm phía Phong Thiển.Phong Thiển chớp mắt, khẽ thở dài một cái.Cô thoải mái mà cầm nắm đấm của Ân Dao Dao đang duỗi tới, tiếc hận mở miệng: "Ta đã cho ngươi cơ hội nha......"

Là chính ngươi không quý trọng......Ân Dao Dao khó có thể tin mà trừng lớn đôi mắt.Sao có thể?Cô ta (PT) như thế nào sẽ...... nhẹ nhàng ngăn trở nàng như vậy?!Phong Thiển lạnh nhạt phủi tay.Ân Dao Dao một lần nữa té ngã trên đất.Cô chậm rãi đến gần cô ta, khom lưng.Phong Thiển nhìn chằm chằm đôi mắt Ân Dao Dao: "Ngoan ngoãn, chính mình uống sạch đi."

Thanh âm ngọt mềm của cô mang theo vài phần mê hoặc......Ân Dao Dao ngẩn người, ma xui quỷ khiến mà tiếp nhận ly rượu Phong Thiển trong tay.Cô vừa lòng mà cong cong mắt.Ánh mắt Ân Dao Dao có chút dại ra, đơ ra mà nhìn chằm chằm ly rượu trong tay, khi nghe thấy giọng nói mang theo mê hoặc của Phong Thiển, cô ta đem ly rượu đặt ở bên môi, uống một hơi cạn sạch.Phong Thiển lạnh nhạt mà nhìn thoáng qua đối phương, cũng không quay đầu lại rời đi.Đi ra toilet khi, cô dừng một chút.Phong Thiển nhìn chằm chằm cửa toilet nhìn một lúc lâu, sau đó lắc lắc đầu.Quên đi.-Phong Thiển nhanh chóng trở lại bên người Kỷ Miên.thiếu niên đang cuộn tròn ở trên chỗ ngồi, thấp thấp mà thở phì phò, hô hấp nặng nề.quần áo Kỷ Miên gần như bị mồ hôi tẩm ướt hoàn toàn.Bên cạnh là vẻ mặt không biết làm sao của Hứa Thâm.Phong Thiển ngồi vào sau đó đóng cửa xe, phân phó Hứa Thâm: "Về trước biệt thự."

Hứa Thâm gật đầu, mở động cơ.Phong Thiển sờ sờ đầu Kỷ Miên.Thiếu niên mi nhăn thành một đoàn, thoạt nhìn là bộ dáng rất khó chịu.Kỷ Miên mơ mơ màng màng mà mở to mắt, nhìn đến là Phong Thiển, trực tiếp bổ nhào vào trên người cô.Phong Thiển chớp mắt: "......"

Bị bổ nhào vào trong lòng......Vẻ mặt cô ngốc lăng.Hắn như đứa trẻ con, gắt gao ôm cô, gần như dán ở trên người cô.Kỷ Miên đem cằm gác ở trên vai Phong Thiển, ngoan ngoãn cọ cọ.Bên tai cô là hô hấp nóng bỏng của đối phương.Phong Thiển nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Kỷ Miên, nói với Hứa Thâm: "Lại đi nhanh lên."

Hứa Thâm: "......"

Ưu nhã Hứa quản gia bị một màn này dọa tới rồi, lập tức gia tốc.Kỷ Miên dùng cằm cọ cọ vai Phong Thiển.Phong Thiển: "......"

Thật ngứa......Phong Thiển tận lực bỏ qua, âm thầm mà cùng hệ thống đối thoại: "Ngươi xác định dùng nước lạnh thì sẽ hết nóng hừng hực à?"

Hệ thống: "Đúng vậy ký chủ, mảnh nhỏ uống ít, tắm nước lạnh liền có thể."

Phong Thiển gật đầu, độ ấm của thiếu niên trong lòng ngực rất cao, cô không hiểu sao có cảm giác hơi nóng.Phong Thiển thở dài nhỏ đến không thể phát hiện.Xem ra, về sau phải giám sát chặt chẽ mảnh nhỏ chút.Hứa quản gia hoả tốc về biệt thự.Kỷ Miên gắt gao ôm Phong Thiển.Phong Thiển gần như ôm nửa người Kỷ Miên, mới đem hắn xuống xe được.Hứa Thâm đã đi tới, "Tiểu thư, tôi tới đem cậu ấy đưa tới phòng đi."

Xinh đẹp con ngươi Phong Thiển chớp chớp."

Được."

Cô trả lời.Hứa Thâm muốn mang Kỷ Miên từ trong tay Phong Thiển đi.Nhưng mà.Xấu hổ.Kỷ Miên gắt gao ôm nữ hài, cũng không chịu buông tay.Hứa Thâm cũng không dám dùng sức.Hệ thống: Một màn này giống như có cảm giác quen thuộc ...... (Quen thuộc ở đâu nhỉ?😚 )Phong Thiển sờ sờ đầu thiếu niên, "Vẫn là thôi đi, để cháu dẫn hắn đi lên."

Cũng may Phong Thiển có sức lực lớn , nếu không cô thật đúng là không có biện pháp đem Kỷ Miên đỡ lên lâu như vậy.Phong Thiển một bên ôm Kỷ Miên, một bên cố sức mà mở ra cửa phòng ngủ.Phong Thiển trước đem Kỷ Miên đưa tới mép giường.Cô đè lại vai hắn, dùng ngữ khí của tiểu hài tử: "Trước ngoan ngoãn ngồi ở chỗ này, đừng lộn xộn."

Thiếu niên nửa mở một đôi mắt mê ly, chuyên chú mà nhìn chằm chằm cô gái trước mặt.*************Đoán xem hai bạn trẻ có xảy ra chuyện gì không ? 😆
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 40: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (40)


Editor: Nha ĐamKỷ Miên gật đầu, tiếng nói hơi có chút khàn khàn, thấp thấp lên tiếng "Ừm".Phong Thiển thở dài nhẹ nhõm một hơi, xoay người đi đem cửa phòng khóa lại.Cô lại lần nữa xoay người.

Nháy mắt, ngốc.Trước mắt bỗng nhiên rơi xuống một bóng ma.Hắn đem cô đè trên cửaKỷ Miên đôi tay chống ở trên cửa, đem cô giam cầm ở trong tay hắn.Thiếu niên rũ lông mi cong vút nồng đậm xuống, cúi đầu nhìn cô gái trong lòng ngực.

Phong Thiển nghi hoặc: "Cậu muốn làm gì?"

Phấn nộn cánh môi của cô lúc đóng lúc mở, ở trong ánh sáng tối tăm, càng thêm mê người......Thiếu niên nguy hiểm mà híp mắt.Hầu kết lăn lộn một vòng.Kỷ Miên nhẹ nhàng cúi đầu, đôi môi mát lạnh chạm vào môi cô.Phong Thiển: "!"

Cô trừng to đôi mắt, lông mi chớp chớp.Thiếu niên trên mặt đã hồng, nhắm hai mắt lại, lông mi thật dài, như cánh bướm nhẹ nhàng dừng ở trên mặt.Kỷ Miên nhẹ nhàng cạy ra răng nanh cô, không hề có tiết tấu mà công thành đoạt bên trong.Phong Thiển bị hôn đến phát ngốc.Thẳng đến khi ngón tay thon dài của thiếu niên xoa eo mình, Phong Thiển mới phản ứng lại được.Phong Thiển phá lệ đỏ mặt, cô đẩy Kỷ Miên ra.Con ngươi xinh đẹp của hắn giống như tràn đầy tinh quang, nghiêng đầu, nghi hoặc mà nhìn cô.Phong Thiển: "......"

Ta khẳng định là đời trước thiếu tiền hắn!Phong Thiển mím môi.Cảm giác vừa rồi thật kỳ quái......Ngay cả thân thể cũng không thể hiểu được có chút mềm như bông, không còn sức.

Phong Thiển ngước mắt nhìn thoáng qua thiếu niên trước mặt vẻ mặt mờ mịt, cảm giác tâm thật mệt.Giống như là mang theo sủng vật là một con đại khuyển (Chó lớn đó, nghe đại khuyển nó đỡ thô nên mình để yên ^^)Phong Thiển đỡ Kỷ Miên đi vào phòng tắm.Đem thiếu niên đưa tới dưới vòi hoa sen.Phong Thiển dừng một chút, nhìn chằm chằm thiếu niên một hồi.Cô có chút do dự mà bắt tay đặt ở nút áo ở trước ngực Kỷ Miên.Vụng về cởi ra một nút.Tinh xảo xương quai xanh thiếu niên lộ ra một đoạn.Phong Thiển trên mặt hơi nóng lên, đầu ngón tay hơi run rẩy, cuối cùng vẫn là thả xuống.Phong Thiển thở dài, trực tiếp mở vòi sen ra.Nước lạnh kẽo xối trên người hắn.Chỉ chốc lát thiếu niên toàn bộ liền ướt đẫm.Phong Thiển phồng má, rời xa Kỷ Miên năm bước, đưa lưng về phía hắn.Đôi tai phiếm hồng.Cô mím môi cánh.Trong đầu tất cả đều là hình ảnh thiếu niên vừa mới hôn môi cô.Cô có chút rối rắm nhéo nhéo váy.Vẫn là thật thẹn thùng......Phía sau tiếng nước ào ào.Phong Thiển cũng không dám quay đầu lại đi nhìn.Xinh đẹp con ngươi giống như bịt kín một tầng hơi nước.Lần đầu tiên gặp được loại sự tình này.Phong Thiển cũng thực mê mang.Giội đến không sai biệt lắm, Phong Thiển lúc này mới banh mặt dịch qua đi đem vòi hoa sen tắt đi.Phong Thiển hít ngược một hơi khí lạnh.Bởi vì toàn thân bị nước giội thấu, cơ bụng rắn chắc thiếu niên như ẩn như hiện.Cô mặt vô biểu tình.Cuối cùng vẫn là có chút hoảng loạn không hiểu được mà tránh thoát.Phong Thiển đi ra phòng ngủ, đem cửa đóng lại, đỡ lan can, hô hấp có chút hỗn loạn.Sau khi trở lại bình thường, Phong Thiển lúc này mới mặt vô biểu tình, làm bộ giống như chuyện gì cũng chưa phát sinh qua, gõ gõ cửa phòng Hứa Thâm.Hứa Thâm mở cửa, thấy là Phong Thiển, có chút nghi hoặc mà nhìn cô.Phong Thiển ho nhẹ một tiếng, mặt vô biểu tình nói: "Hứa quản gia, phiền toái bác tìm một bộ quần áo sạch sẽ, đưa cho Kỷ Miên thay."

Phong Thiển nói xong liền đi rồi, tùy tiện tìm gian phòng cho khách.

Vào cửa khóa trái, nằm liệt trên giường.Chỉ còn vẻ mặt hỗn độn trong gió Hứa quản gia.Hứa Thâm thở dài, về phòng chọn một bộ quần áo thoải mái, nhận mệnh đi đưa cho Kỷ Miên thay.Mở ra cửa phingf ngủ của Phong Thiển, Kỷ Miên cả người ướt đẫm ngơ ngác mà đứng ở trong phòng.Hứa quản gia hít ngược một ngụm khí lạnh.Hắn đã sớm nhìn ra tình huống Kỷ Miên.Hắn không nghĩ tới chính là, ân, tiểu thư nhà hắn dưới tình huống này lại là có thể bình tĩnh như vậy.Hứa Thâm cầm một cái khăn tắm khô ráo đưa cho Kỷ Miên.Thiếu niên giờ phút này như cũ còn có chút mơ hồ, lại có vài phần thanh tỉnh.Kỷ Miên tiếp nhận khăn tắm từ Hứa Thâm.Hứa Thâm buông quần áo trong tay liền đi ra ngoài.Thiếu niên chậm rì rì mà lau khô, thay quần áo sạch sẽ, sau đó nhìn chằm chằm giưởng của Phong Thiển phát ngốc, lại mơ mơ màng màng bò lên trên giường, choáng váng mà ngủ rồi.************Còn 6 chương nữa thôi kết thúc TG1 rồi 💚Sáng mai tớ đi xin thực tập ở công ty rồi 😥.

Mai mà xin được thành công tớ sẽ cố hoàn thành 6 chương cuối muộn nhất là thứ 3 nhé!!!
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 41: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (41)


Editor: Nha ĐamPhong Thiển nằm ở trên giường phòng cho khách, trong đầu lộn xộn.Gương mặt trắng nõn ngoài ý muốn nóng lên.Cô lăn qua lộn lại, cũng ngủ không được.......Khuya khoắt.Phong Thiển đầu tóc hơi tối, mặc chiếc áo ngủ hình con gấu đáng yêu ra ngoài cửa xem xét, trái phải nhìn nhìn, mới rón ra rón rén mà đi ra phòng cho khách.Hệ thống: "Ký chủ, ngươi lại làm gì?"

Phong Thiển dừng lại bước chân, chớp mắt."

Ta sợ mảnh nhỏ bị cảm."

Cô nghiêm trang.Hệ thống: "......"

Có ma mới tin ngươi ......Phong Thiển thật cẩn thận mà đẩy cửa phòng ngủ ra, tận lực không phát ra âm thanh.Cô rón ra rón rén mà đi đến mép giường, nhẹ nhàng kéo một cái ghế dựa lại đây ngồi xuống.Phong Thiển một tay chống cằm, nhìn thiếu niên trên giường đang ngủ say.Ánh trăng thanh lãnh chiếu trên khuôn mặt tinh xảo của hắn, phác hoạ ra đường cong đối đẹp đến mức tận cùng phương.Thiếu niên hô hấp thực nhạt, nhẹ nhàng, giống như lông chim bay xuống .Mảnh nhỏ cũng thật đẹp.Phong Thiển nhìn đến xuất thần, ma xui quỷ khiến dò ra tay về phía thiếu niên, đầu ngón tay xoa xoa mắt hắn.Cô có chút phát ngốc.Mảnh nhỏ thật sự rất ngoan.Cũng thực đáng yêu.Chính là......Mộ Diễn hắn, vì cái gì lạnh nhạt như vậy.Hơn nữa, hắn sẽ tiếp thu đoạn ký ức này sao?Phong Thiển hiện tại có chút sợ hãi nhìn thấy Mộ Diễn người đó.Cô cùng mảnh nhỏ đã như vậy.Khi gặp lại, Phong Thiển cũng không biết nên đối mặt với Mộ Diễn như thế nào.Phong Thiển chớp chớp mắt.Ừm.Cùng lắm thì lần sau nhìn thấy Mộ Diễn, trực tiếp thân* đi lên?Dù sao là mảnh nhỏ hôn* cô trước. (*Thân vừa mang nghĩa là gần gũi, thân thiết hoặc là hôn)......Nhìn nhìn, Phong Thiển ghé vào mép giường cũng mơ mơ màng màng ngủ rồi.-Ánh nắng sớm xuyên qua cửa kính hơi mỏng chiếu vào.Gương mặt như họa thiếu niên giật giật mí mắt, lông mi thật dài run rẩy một chút.Kỷ Miên mở to mắt, có chút mờ mịt mà nhìn nhìn trần nhà.Giật giật ngón tay, thiếu niên phát hiện tay mình bị người nắm.Kỷ Miên nghiêng mắt, thấy được ghé vào mép giường, tắm mình dưới ánh mặt trời là Phong Thiển.Cô mặc chiếc áo ngủ hình con gấu, đáng yêu đến phạm quy.Thiếu niên có chút ngốc lăng, đầu còn có chút đau.Ký ức linh tinh vụn vặt vọt vào trong đầu.Hình ảnh tối hôm qua rải rác, chắp vá không hoàn chỉnh.Thiếu niên nhẹ nhàng tới gần nữ hài.Hô hấp đối phương nhẹ nhàng, dung nhan khi ngủ điềm mỹ an tĩnh.Kỷ Miên thấp thấp mà khẽ cười một tiếng.Ngủ thật ngon.Thời gian ngưng lại giờ phút này.Thiếu niên nâng ngón tay thon dài lên, vén tóc mai qua mang tai cho cô.Hắn vươn ngón trỏ, cẩn thận mà chọc chọc khuôn mặt trơn mềm của cô.Phong Thiển bị Kỷ Miên chọc tỉnh.Cô mở to một đôi mắt mê ly buồn ngủ, ngơ ngác mà ngẩng đầu.Phong Thiển chớp chớp mắt, không vui mà vỗ vỗ quai hàm.Bộ dáng tức giận của cô vẫn đáng yêu vô cùng.Phong Thiển có chút tức giận mà nhào trên người Kỷ Miên."

Ai cho cậu đánh thức tớ!"

Kỷ Miên theo bản năng mà đỡ lấy eo cô, sợ cô rơi xuống.Bộ dáng tức giận của cô, làm người ta rất muốn bắt nạt cô.Kỷ Miên cong cong môi, bàn tay còn lại, không sợ chết mà chọc chọc Phong Thiển khuôn mặt phồng lên của Phong Thiển.Phong Thiển: "......"

Tức giận!Mảnh nhỏ lại không ngoan như vậy.Cô tức giận mà cắn một ngụm lên ngón tay hắn.Lần này không nhẹ không nặng, Kỷ Miên cảm giác có chút ngứa, thấp thấp mà nở nụ cười.Phong Thiển trừng mắt nhìn hắn: "Cậu cười cái gì?"

Kỷ Miên ho nhẹ một tiếng, ngừng ý cười, "Cậu quá đáng yêu."

Phong Thiển nghi hoặc mà híp híp mắt.Cô từ trên người Kỷ Miên tránh ra, ngồi ở mép giường, dù bận vẫn ung dung mà nhìn hắn."

Cậu có biết tối hôm qua cậu đã làm cái gì sao?"

Tâm Kỷ Miên lộp bộp một chút, "Cái gì?"

Cái này hắn thật đúng là nghĩ không ra.Phong Thiển nhướng mày, nghiêm trang nói: "Cậu tối hôm qua hôn tớ."

Kỷ Miên: "......"

Mặt đột nhiên nóng lên.Hắn......

Hôn đối phương sao......Phong Thiển để sát vào thiếu niên, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Cậu hôn tớ rồi, tớ môn hôn trở về tiếp."

Kỷ Miên: "!"

Sau đó chính là, Phong Thiển đè nặng Kỷ Miên ở trên giường hôn một trận mới mang theo Kỷ Miên xuống lầu ăn bữa sáng.
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 42: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (42)


Editor: Nha ĐamPhong Thiển cùng Kỷ Miên tay trong tay cùng nhau đi xuống lầu, điều này làm cho Hứa quản gia đột nhiên không kịp phòng ngừa mà ăn một phen cẩu lương.Trên mặt trắng nõn của thiếu niên còn sót lại một vạt hồng hồng, giờ phút này hắn ngoan ngoãn mà đi bên cạnh cô.Phong Thiển cùng Kỷ Miên ở trên bàn cơm ăn bữa sáng, Hứa quản gia ở một bên cung kính mà thông báo với cô tình hình ở hộ sở sau khii cô ra về.Đêm qua, Tống Dập đi tìm Ân Dao Dao.Ân Dao Dao trên người đã nổi lên dược tính, cô ta dùng nước lạnh đập vào mặt.Trang dung* trên mặt tinh xảo bị nước làm lấm lem.*Trang dung: lớp trang điểm trên mặtCô ta lung lay mà rời toilet, vừa lúc đụng phải Tống Dập tới tìm cô taSau đó, Ân Dao Dao không nói hai lời, trực tiếp lao tới.Vẻ mựt Tống Dập như tên ngốc, nếu không phải nghe ra thanh âm của nữ thần, thật đúng là không nhận ra trên mặt bởi vì lớp trang điểm bị mất mà Ân Dao Dao lại có dáng vẻ không ra người không ra quỷ.Sự việc tiếp theo, liền thuận lý thành chương*.*thuận lý thành chương: rõ ràng, hợp logic, hợp lý lẽNhưng mà, chuyện này bị nháo đến mọi người đều biết.Nhân vật nổi tiếng quyền quý ở hội sở đều lấy làm hài hước, ánh mắt ghét bỏ nhìn quét hai người.Tống Dập một lòng muốn bảo hộ nữ thần của hắn, hắn làm trò trước mặt mọi người tuyên bố muốn cưới Ân Dao Dao.Tống Càn rất nhanh bị tức đến phát nghẹn.Ân Dao Dao đứng ở bên người Tống Dập, không rên một tiếng.Cô ta thấy được đằng sau đám người đang đứng, Hướng Bắc Trì ánh mắt phức tạp mà nhìn cô ta.Lần này tới hội sở, cô ta vốn chính là dựa vào Hướng Bắc Trì mà tới.Ân gia không phải giới thượng lưu, căn bản không có khả năng được mời tới tới yến hội của Phong gia, một trong tứ đại thế gia, huống chi lần này lại là lễ trưởng thành của con gái Phong gia gia chủ.Không có người biết, Ân Dao Dao yêu thầm Kỷ Miên đã thật lâu.Từ sơ trung đến cao trung.Từ niên thiếu đến lúc trưởng thành.Nào có đứa con giá nào chưa từng có ý nghĩ xa xôi với thiếu niên không thể với tới kiaÂn Dao Dao cũng là như thế.Cô ta biết được Kỷ Miên muốn tới lễ trưởng thành của Phong Thiển, liền nhờ cậy Tống Dập mang cô ta cùng đi tới.Ân Dao Dao hắc hóa.Đến tột cùng là bởi vì cái gì, không có người biết.Cô ta tiếp cận Hướng Bắc Trì, bất quá là bởi vì tiền tài quyền thế của Hướng gia.Mà hiện tại, Hướng thị sắp sụp đổ.Cô ta còn cần thiết tiếp tục sao?Người kia là thiếu niên xuất chúng giữa vạn người, chỉ cần có cái liếc mắt coi trọng của hắn, liền đủ để cho cô ta phát cuồng.Cô ta trộm hạ dược hắn.Nhìn đến thiếu niên uống xong ly rượu kia, cô ta cho rằng, cô ta từ đây có thể có được thiếu niên kia.Ai mà nghĩ được , cô gái kia xuất hiện.Cô ấy ra lệnh làm người ta sợ hãi.Cô ấy cũng đồng thời nhẫn tâm như vậy.Nhẫn tâm mà phá hủy một chút hy vọng hèn mọn xa vời cuối cùng của cô ta như vậy ......Ân Dao Dao nhìn nhìn thiếu gia ăn chơi trác táng trong miệng mọi người đang đứng bên cạnh.Đối phương giờ phút này lại cùng cha hắn đối diện cãi nhau.Cô ta tự giễu cười cười.......Sau đó, Hướng Bắc Trì tìm được Ân Dao Dao, lạnh giọng chất vấn cô.Ân Dao Dao kéo kéo khóe môi tái nhợt, lạnh nhạt mà nhìn đối phương: "Hướng Bắc Trì, cậu còn không rõ sao?

Tôi không thích cậu, trước nay đều như thế."

Đối phương ngừng lại, sau đó mất khống chế mà hướng cô ta mà quát: "Vậy cậu vì cái gì muốn cùng tôi ở bên nhau?!"

Ân Dao Dao nhếch môi, nói ra nói lại như gai nhọn trát ở trên trái tim Hướng Bắc Trì."

Cùng cậu ở bên nhau?

Nực cười, Hướng thị rất nhanh căng không nổi nữa đi."

Cô ta tiếp tục nói: "Nếu nhà cậu còn bốn vách tường, tôi sẽ cùng cậu ở bên nhau sao?

Mà hiện tại, cậu đã không xứng cùng tôi ở bên nhau."

Hướng Bắc Trì giật mình tại chỗ.Tức giận sao?Thực tức giận.Phẫn nộ sao?Phẫn nộ.Chính là, có ý nghĩa sao?Đúng vậy, một đời này không có nguyên chủ giúp đỡ, hiện tại Hướng thị sớm đã thua lỗ hết, thiếu một đống nợ.Không xa sẽ công bố phá sản.Hướng Bắc Trì ánh mắt dại ra mà nhìn Ân Dao Dao càng lúc càng xa.Không biết vì sao, hắn mơ hồ cảm thấy, nhân sinh của hắn không nên là như thế này.Giống như, hẳn là có một người, sẽ giống như thiên sứ giúp hắn thoát ly khổ ải.Chỉ tiếc, thiên sứ kia giống một cô gái, ở một thời không khác song song, bị chính hắn đẩy vào vực sâu.****Ngược tra đến đây là hết rồi ^^Tớ sẽ cố hôm nay edit hết các chương còn lại để cho kết thúc TG1 nhé!!
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 43: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (43)


Editor: Nha ĐamThanh âm hệ thống đột nhiên vang lên.【 Leng keng ~ Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh, khiến tra nam gạpwd được báo ứng. 】Phong Thiển chớp chớp mắt, vẻ mặt mờ mịt.Ta làm cái gì?-Vạn sự vạn vật đều có nhân quả tuần hoàn.Đối với Hướng Bắc Trì.Bị người mình thích phản bội, vứt bỏ.Gia tộc phá sản, trong một đêm, từ đại thiếu gia biến thành tiểu tử nghèo.Cũng không phải là đối hắn báo ứng sao......-5 năm sau.Trong văn phòng của tổng tài phong thị xí nghiệp.Phong Thiển tê liệt ngã xuống trên ghế nằm trước bàn làm việc xa hoa, nhàn nhã tự tại mà ngủ nướng.Ngoài cửa, có một thiếu niên nhẹ nhàng mở khóa.Kỷ Miên đi đến, đem hộp cơm xách trong tay đặt ở trên bàn.Cô gái đang trên ghế nằm mi mắt cong cong, khóe miệng mang ý cười, thoạt nhìn là bộ dáng thật thoải mái.Kỷ Miên không khỏi cười khẽ ra tiếng.Vòng qua bàn làm việc, thiếu niên hơi hơi cúi người, đôi tay đặt ở hai cạnh sườn của cô, hoàn toàn đem đối phương vòng ở trong lòng ngực.Phong Thiển không có tỉnh.Kỷ Miên cúi đầu, nhẹ nhàng ở thái dương của cô in lại một cái hôn mềm nhẹ, sau đó vươn ngón tay thon dài, trêu đùa mà chọc chọc khuôn mặt Phong Thiển.Từ sau một lần chọc quá khuôn mặt Phong Thiển, thiếu niên liền một phát không thể vãn hồi mà yêu cái động tác này, không có việc gì liền chọc chọc mặt cô.Mỗi lần, Phong Thiển đều sẽ bị đối phương đánh thức như vậy."

Đừng chọc."

Cô mơ mơ màng màng mà bắt được ngón tay Kỷ Miên, nắm lấy, đặt ở trên bụng nhỏ.Kỷ Miên cười, cúi đầu hôn lên môi cô.Đối phương hôn mang theo tính xâm lược cực mạnh, không cho cô một tia thở dốc đường sốngPhong Thiển bị bắt mở to mắt, trừng đôi mắt to ngập nước mắt.Thực tức giận.Mảnh nhỏ mỗi lần đều phải đánh thức mình như vậy!"

Ngoan, nên ăn cơm trưa."

Kỷ Miên sờ sờ đầu cô.Phong Thiển tức giận, không để ý tới hắn.Kỷ Miên khẽ thở dài một cái, tiểu nha đầu này, từ khi tiếp quản công ty, ngay từ đầu mấy ngày sấm rền gió cuốn, làm việc hiệu suất cực cao, trấn trụ mọi người xong, liền bắt đầu cách thức sinh hoạt của tổng tài.Cửa phòng bàn làm việc của Phong tổng hàng năm lôi đả bất động mà đóng chặt, không đến giờ tan tầm tuyệt không sẽ mở ra, thậm chí suốt ngày liền không mở ra.Nhận viên của công ty đi ngang qua bàn làm việc của tổng tài, đều không khỏi nghiêm nghị cung kính, xúc động vạn ngàn.Tuy rằng so với Phong tổng tiền nhiệm tuổi vẫn còn nhỏ, vẫn là một cô gái.Chính là Phong tổng thật sự quá lợi hại, còn nghiêm túc như vậy, mỗi ngày đều đem chính mình nhốt ở trong văn phòng làm công.Càng thêm thú vị chính là, Phong thị toàn thể nhân viên đều lấy động lực từ Phong Thiển rèn luyện tính tích cực.Nói là, phải lấy Phong tổng làm gương.Kỷ Miên nhìn cô cười cười.Nếu là các công nhân này biết, tổng tài trong miệng bọn họ cẩn trọng mỗi ngày tự mình khóa văn phòng là vì ngủ, lười nhác, không biết bọn họ sẽ có cảm tưởng thế nào.Kỷ Miên cầm lấy chiếc đũa, gắp một con tôm đặt ở bên môi Phong Thiển, tiếng nói ôn nhu dễ nghe."

Thiển Thiển ngoan, cơm vẫn là phải ăn."

Phong Thiển mím môi, quay đầu đi."

Không ăn."

Thanh âm của cô hung mềm, mang theo một chút giận dỗi.Kỷ Miên thở dài.Xem ra chỉ có thể như vậy.Thiếu niên nâng lên tay trái, nhẹ nhàng nắm cằm cô, xoay đầu đối phương.Trong tầm mắt có chút phun hỏa của cô, thong thả ung dung mà đem tôm bỏ vào miệng mình.Phong Thiển: "......"

Mảnh nhỏ đang làm gì!Thật quá đáng!Cô nàng có chút tức giận, nhưng mà ngay sau đó, thiếu niên cúi người, đôi tay nhẹ nhàng chế trụ ót cô.Đối phương mang theo cánh môi có chút lạnh lẽo dán lên môi cô.Thiếu niên đầu lưỡi chống lại con tôm, cạy ra răng nanh đối phương, đem tôm đưa vào trong miệng cô.Sau khi thành công, thiếu niên từ trên người cô tránh ra, tầm mắt nhìn cô mang theo vài phần sủng nịch.Kỷ Miên liếm liếm cánh môi, con ngươi xinh đẹp mang theo vài phần tà mị lướt qua trong giây lát.Phong Thiển ngốc ngốc nhìn chằm chằm Kỷ Miên.Nhìn động tác liếm cánh môi của hắn,vành tay không hiểu sao nóng lên.
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 44: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (44)


Editor: Nha ĐamPhong Thiển quay đầu đi, quai hàm trắng trẻo mềm mại phình phình mà nhai tôm trong miệng, giống như chuột hamster nhỏ.Kỷ Miên cười, giơ tay xoa xoa đầu tóc xù xù của cô.Phong Thiển trừng hắn liếc mắt một cái, trừng trừng.Cô đoạt láy chiếc đũa trong tay Kỷ Miên, cầm hộp cơm, không rên một tiếng mà ăn cơm.Chính là,Tim đập thật nhanh.Phong Thiển buồn bực.Vì cái gì mỗi lần mảnh nhỏ hôn mình, nàng đều sẽ có loại cảm giác này.Tuy rằng cũng không chán ghét loại cảm giác này, chính là trong lòng lại lộn xộn.-Buổi tối Kỷ Miên đưa Phong Thiển về nhà.Kỷ Miên đi rồi, Hứa quản gia canh chừng kéo Phong Thiển đến một bên.Phong Thiển nghi hoặc: "Làm sao vậy?"

"Tiểu thư."

Hứa Thâm mở miệng, "Không đúng, hiện tại là gia chủ."

"Gia chủ thích Kỷ tiên sinh sao?"

Hứa Thâm hỏi.Phong Thiển chớp chớp mắt, gật đầu: "Thích."

Đáp án này hiển nhiên Hứa Thâm đã đoán được trước, hắn tiếp tục hỏi: "Như vậy gia chủ có tính toán cùng hắn kết hôn sao?"

"Kết hôn?"

Cô nghiêng nghiêng đầu, đồng tử xinh đẹp tràn ngập khó hiểu."

Kết hôn là cái gì?"

Hứa Thâm cảm giác sâu sắc tay mình run một chút, biểu tình đã được tu dưỡng thâm hậu của Hứa quản gia lại lần nữa xuất hiện da nẻ.Hắn kiên nhẫn giải thích: "Kết hôn chính là hai người đi đến Cục Dân Chính lãnh chứng, từ đây sinh hoạt luôn ở bên nhau, bầu bạn với nhau cả đời này."

Phong Thiển suy tư một chút, "Cháu cùng A Miên không phải ở bên nhau sao?

Vì cái gì phải đi lĩnh chứng?"

Nghe tới liền thấy rất phiền toái.Khóe miệng Hứa Thâm nhỏ đến không thể phát hiện mà co giật một chút, "Gia chủ, kết hôn là một loại nghi thức, là bằng chứng chúng minh tình yêu của hai người.

Nếu không kết hôn, đối phương sẽ không có cảm giác an toàn."

Phong Thiển nghiêng đầu.Mảnh nhỏ cùng mình ở bên nhau không có cảm giác an toàn sao?"

Ừm, cháu đã biết."

Cô rầu rĩ mà lên lầu, trong đầu tất cả đều là lời nói vừa rồi của Hứa quản gia.Phong Thiển đem chính mình khóa vào phòng, tê liệt ngã xuống ở trên giường.Chỉ chốc lát, cô lấy di động, tìm tìm hai chữ kết hôn.Nhìn nửa ngày.Phong Thiển nỉ non câu: "Cầu hôn?"

Cô nhìn chằm chằm trần nhà, đại não bay nhanh vận chuyển.Trong lòng ẩn ẩn có tính toán.____Sáng sớm hôm sau.Phong Thiển mặc một chiếc váy búp bê màu đen, trên cổ buộc lại một cái nơ con bướm lớn màu đen, trong tay tùy ý cầm một cái túi nhỏ tinh xảo.Phong Thiển đẩy cửa Phong thị xí nghiệp, mặt vô biểu tình mà đi đến.Làn da của cô vốn dĩ đã trắng, hiện tại ăn mặc một thân váy màu đen, càng có vẻ trắng đến không tưởng.Cô banh một khuôn mặt, mặt vô biểu tình, rõ ràng là khí chất cao lãnh, lại có thể mang vẻ mặt dễ thương.Bất cứ nhân viên nào nhìn đến Phong Thiển đều bị cô hấp dẫn ở ánh mắt."

Chào Phong tổng."

"Ừ."

Phong Thiển không lạnh không đạm mà lên tiếng.Dọc theo đường đi, không ngừng có người thăm hỏi, Phong Thiển đều là như vậy mặt vô biểu tình đáp lại."

Phong tổng quá đáng yêu quá ~""Tuy rằng Phong tổng vẫn luôn banh một khuôn mặt, chính là, vẫn là thật dễ thương a a a ~""Không hiểu sao lại bị tổng tài quyến rũ thế này?"

"Vẻ mặt của Phong tổng làm sao lại có thể khiến ta đổ gục thế này?"......Tiến vào thang máy, cô nâng ngón tay, nhẹ nhàng ấn một chút con số ở tầng cao nhất.Đầu tóc bơi bù xù.Nhân viên ở trong cùng một thang máy với cô: "!"

Thật đáng yêu!"

Phong......

Phong tổng sớm a!"

Nhân viên gương mặt tươi cười đón chào.Phong Thiển liếc đối phương liếc mắt một cái, nhàn nhạt "Ừ" một tiếng.Nhân: "!"

A a a, cảm giác thanh máu về không!Nhân viên trước ra thang máy, Phong Thiển thẳng đến tổng tài văn phòng tầng cao nhất.

Cô ngồi ở trước mặt bàn làm việc, mở ra máy tính, bùm bùm mà gõ cái gì đó.Phong Thiển cứ như vậy vội một buổi sáng, rốt cuộc mới rãnh rỗi ngủ một hồi.Kỷ Miên đúng giờ tới đưa cơm cho Phong Thiển.Nghe được tiếng đẩy cửa cô nháy mắt thanh tỉnh, nhanh chóng khép lại notebook trước mặt, làm bộ giống nhau chuyện gì cũng không phát sinh phiên đặt lên trên bàn văn kiện.
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 45: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (45)


Editor: Nha ĐamDáng ngồi cô đoan chính, biểu tình nghiêm túc, hình như là thực nghiêm túc xem văn kiện.Luôn luôn là bộ dáng lười nhác, đột nhiên chăm chỉ lên, Kỷ Miên cảm thấy có chút không thích hợp.Phong Thiển khép lại văn kiện trước mặt, xoay đầu."

A Miên, tớ đói bụng."

Thanh âm cô mềm như bông.Kỷ Miên rũ mi, thấp thấp cười một tiếng, ở bên người cô ngồi xuống.Lần đầu cô chủ động muốn ăn cơm.Nhất định là có chuyện gì gạt hắn.Kỷ Miên cũng không chọc thủng Phong Thiển.Thiếu niên thong thả ung dung mà mở ra hộp cơm, đưa cho Phong Thiển một đôi đũa.Cô hôm nay cực kỳ ngoan, Kỷ Miên kẹp đồ ăn cho cô, Phong Thiển đều ăn sạch.Cơm nước xong, Phong Thiển bắt đầu đuổi người đi."

Tớ đã ăn no, cậu có thể đi rồi."

Cô nhìn chằm chằm Kỷ Miên, nghiêm túc nói.Kỷ Miên có chút ủy khuất: "Đuổi tớ đi?"

"Không phải."

Phong Thiển lắc đầu, "Tớ hôm nay muốn nghiêm túc làm việc."

Hệ thống: "......"

Người lừa quỷ à ký chủ.Kỷ Miên kỳ thật cũng không có tức giận, đối phương thật sự sẽ không nói dối.Thiếu niên chỉ là tò mò, cô đến tột cùng muốn làm cái gì.Hắn ra vẻ ủy khuất, nhưng là chỉ muốn trêu đùa cô một chút thôi.Kỷ Miên rũ xuống mi mắt, ngữ khí có chút uể oải: "Được."

Phong Thiển nhíu mày.Cô không thích bộ dáng ủy khuất của mảnh nhỏ.Nhìn đau lòng.Phong Thiển cảm giác trong lòng nghẹn muốn chết.Cô chớp chớp mắt, nhìn chằm chằm bóng dáng thiếu niên rời đi.Có điểm rầu rĩ.Phong Thiển đột nhiên đứng dậy nhằm phía thiếu niên, ôm chặt eo Kỷ Miên.Kỷ Miên bước chân dừng một chút, khóe môi gợi lên một mạt nhạt nhẽo ý cười.Cô chuyển tới trước mặt hắn, nhón mũi chân hôn môi Kỷ Miên một cái.Chuồn chuồn lướt nước một chút.Thật nhanh liền lui trở về.Phong Thiển chớp mắt: "Hôm nay buổi tối 8 giờ tới công ty tìm tớ.

Nhớ kỹ, phải đúng giờ, không cần đến trước, cũng không được đến trễ."thiếu niên cong cong mắt, giơ tay đem kiểu tóc của cô vò loạn."

Được."

Phong Thiển ngầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.__________Chiều nay, Phong thị xí nghiệp mạc danh thu được vài xe hoa hồng, tiểu tỷ tỷ trước sân khấu giống như mơ mơ mộng mộng, vội vàng hướng tổng tài xin giúp đỡ.Phong tổng tỏ vẻ, hoa là cô bảo người đưa tới.tiểu tỷ tỷ trước sân khấu chạy nhanh thả người.Một đám nhân viên công tác nháy mắt công việc lu bù lên, đem hoa hồng vận xuống xe.Nhà thiết kế đi theo lập tức cầm quyển vở khảo sát hoàn cảnh bên trong công ty.Một đám người bận lên bận xuống, thực nhanh toàn bộ Phong thị xí nghiệp đều tràn ngập hương hoa hồng.Toàn thể nhân viên công tác tập thể có chút ngốc.Phong tổng đây là muốn kết hôn?Nhiều hoa hồng như vậy!!!Buổi tối 7 giờ rưỡi, Kỷ Miên ở trên đường tới Phong thị xí nghiệp.Thiếu niên ngồi ở bên trong xe, ánh mắt thanh lãnh mà nhìn đường phố hai bên lập loè màu hồng.Thành thị ban đêm, đèn rực rỡ mới lên, ngợp trong vàng son.Cái đó, hắn đều không thèm để ý.Tất cả phồn hoa, chung quy không thắng nổi sự ngọt ngào của cô.Kỷ Miên nhận được điện thoại Phong Thiển.Cô ở trong điện thoại hỏi: "Cậu đã đến rồi sao?"

Thiếu niên nhìn thoáng qua thoảng qua cột mốc trên đường, "Ở trên đường."

Cũng nhanh tới rồi.Phong Thiển cầm di động, không hiểu sao có vài phần khẩn trương.Cô kéo ra bức màn.Lộ ra một tảng cửa kính lớn trong suốt.Từ nơi này, có thể nhìn toàn bộ thành thị rõ ràng.Phong Thiển buông di động, trên bàn notebook màn hình đang ở tiến hành một cái video trò chuyện.Cô hướng về màn hình đưa ra một cái động tác.Cùng lúc đó, toàn bộ đèn nê ông của thành thị đi hướng này đã xảy ra biến hóa.Cô giơ tay đem điện thoại đặt ở bên tai, mở miệng nói: "A Miên, mau xem ngoài cửa sổ."

Dựa theo lời nói của cô, Kỷ Miên mở cửa sổ xe xuống, nghiêng đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ.Giây tiếp theo, thiếu niên ngây ngẩn cả người.Thiếu niên luôn luôn thanh lãnh tự giữ, đại não nháy mắt về số không.Dường như ở trong khoảnh khắc giọng nói của cô rơi xuống đó, trên màn hình điện tử trong thành thị nháy mắt tắt, rồi sau đó chợt sáng lên.Trên màn hình chỉ biểu hiện một câu:Kỷ Miên, gả cho em nhé.-- Phong Thiển.
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
HOÀN THẾ GIỚI 1


Editor: Nha ĐamPhụ đề dừng lại ước chừng trong khoảng một phút, theo sau hình ảnh vừa chuyển.Trên màn hình dừng lại là từng bức hình cô cùng hắn ở chung.Mỗi một loạt ảnh chụp, đều tốt đẹp như vậy.Pháo hoa ở trong bóng đêm nở rộ.Bên tai là tiếng pháo hoa nổ vang.Dòng chữ to"Kỷ Miên gả cho em" trên đèn Khổng Minh từ từ dâng lên, phiêu đãng ở trên bầu trời của thành thị.Trong nháy mắt kia.Trong thành thị tất cả mọi người không hẹn mà cùng mà dừng lại bước chân, ngửa đầu nhìn trên không trung, nhìn đến màn hình là hình ảnh ngọt ngào của chàng trai cùng cô gái.Dòng xe cộ cực nhanh đi tới dần dần thả chậm tốc độ.Tất cả mọi người bị màn cầu hôn long trọng chưa từng có này làm chấn động.Bất kể là người lớn hay trẻ em, đàn ông hay phụ nữ, trên mặt đều sôi nổi dào dạt phấn khởi chúc phúc mỉm cười.Chàng trai được cầu hôn thật là hạnh phúc biết mấy.Kỷ Miên khóe miệng hơi hơi giơ lên.Cái nha đầu ngốc này.Việc cầu hôn này nên là để hắn mới đúng.Tài xế đại thúc ở phía trước lộ ra ý cười, cảm khái nói: "Mấy người trẻ tuổi hiện tại, thật là lãng mạn.

Tiểu tử được cầu hôn chắc chắn vui hết sức."

Thân là đương sự Kỷ Miên hơi hơi mỉm cười, phá lệ mà trả lời đối phương một câu: "Cháu nghĩ, hắn giờ phút này nhất định thực hạnh phúc thực hạnh phúc."

Đúng vậy.Thực hạnh phúc.Hắn gấp không chờ nổi, muốn đến gặp cô.Muốn đem đối phương ấn ở trong lòng ngực.Gắt gao ôm, vĩnh viễn đều không buông tay.Kỷ Miên đúng thời gian đến Phong thị.

Đẩy cửa lớn ra, đập vào mắt chính là một cái hoa hồng khâu lên đại đại tình yêu.Phong Thiển mặc một chiếc váy búp bê màu đen, cầm một bó hoa hồng to đứng ở giữa hình trái tim.con ngươi cô ấy phảng phất đựng đầy tinh quang, loá mắt lộng lẫy, làm người kta hông rời được mắt.Kỷ Miên đi về phía cô.Từng cánh hoa hồng ở trên không rơi xuống.Thiếu niên đứng yên ở trước mặt cô.Kỷ Miên cúi đầu, nhìn nữ hài.Phong Thiển đem hoa hồng nhét vào trong tay Kỷ Miên.Thanh âm của cô ngọt mềm: "chúng ta kết hôn đi."

Kỷ Miên ngây người, hoa hồng trong lòng ngực mềm mại ướt át,.Ánh đèn chiếu xuống người cô xinh đẹp kỳ cục.Thiếu niên lại cảm thấy, một màn này quá đẹp, tốt đẹp đến không chân thật.Nữ hài nghiêng đầu, "Thích sao?

Cái này là cầu hôn."

Đây chính là cô ở trên di động tìm kiếm trong thời gian thật dài mới có kế hoạch tốt.Cô còn bận việc cả ngày.Rất mệt mỏi!Ánh mắt thiếu niên tối sầm vài phần, giơ tay thong thả ung dung cầm hoa hồng trong tay ném tới một bên.Phong Thiển: "......"

Ném xuống?Không thích?Nhưng mà giây tiếp theo, thiếu niên cúi đầu, ngón tay thon dài nhẹ nhàng nâng lên mặt cô.Phong Thiển chớp chớp mắt.Thiếu niên môi mỏng khẽ mở: "Anh rất thích." (Hai anh chị về một nhà rồi nên tớ để xưng hô là anh-em cho tình củm nhé!!)Phong Thiển ngẩn người, vẫn là vui vẻ mà cong cong mắt.Đối phương híp híp mắt, ánh mắt ám trầm.Kỷ Miên cúi đầu, hôn lên môi cô.Tất cả lười nói đều chìm ngập trong cái hôn mãnh liệt này.thời điểm cô sắp thở không nổi, thiếu niên mới chậm rãi buông đối phương ra.Tay hắn đặt ở bên hông cô, cái trán kề sát trán đối phương.Hắn nhẹ nhàng cắn một ngụm vào môi đối phương phấn nộn.Phong Thiển: "!"

"Sao anh lại cắn em."

Thiếu niên khẽ cười một tiếng, tiếng nói ám ách: "Thiển Thiển không ngoan, cầu hôn hẳn là phải để cho nam nhân làm."

Phong Thiển buồn bực.Mảnh nhỏ biến hư.Kỷ Miên đem nữ hài ôm vào trong ngực, cằm gác ở trên vai Phong Thiển.Phong Thiển dừng một chút, hồi ôm lấy đối phương.Trong công ty lúc này mới hậu tri hậu giác mà vang lên một trận âm thanh ồn ào.Hình ảnh vừa rồi quá đẹp, bọn họ đều xem đến quên cả hô hấp, đều quên mất ồn ào.

đôi mắt của Các cô gái sáng lấp lánh, bạn trai Phong tổng quả thực bạo !Ôi chao~Phong tổng, ngươi có biết là ngươi còn thiếu một vật trang sức sao?Cục cưng ngoan, hiểu biết một chút?......Kỷ Miên nhắm hai mắt lại.Hắn cả đời này, ước chừng, đẹp nhất trải qua chính là gặp gặp được cô ấy.Quãng đời còn lại có em.Thật tốt.****Hoàn Thế Giới 1****20/07/2020 - 11/08/2020Thế giới thứ nhất đã kết thúc rồi 💚 Cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình trong thời gian qua!!Lần đầu edit truyện có thể có nhiều sai sót mong các bạn thông cảm 😄Thời gian tiếp theo mình sẽ beta TG1.

Đợt này mình vừa học trên trường vừa đi thực tập tối về còn học tiếng nữa nên rất là bận 😥.

Tớ sẽ cố gắng trở lại edit TG2 trong thời gian sớm nhất nhé!!

Hẹn gặp lại các bạn 😊***Thông báo nho nhỏ****Xin chào các bạn mình là Nha Đam đây!!Thông báo này đăng lên để chào mừng editor mới của chúng ta bạn BLy018 👏👏Trong thời gian tới bạn ấy sẽ phụ trách edit Thế giới 2 của truyện nhé!!(15/08/2020)___________Hiện tại do bạn editor mới sau khi edit giúp mình được 6 chương của thế giới 2 thì do bận học nên không thể edit tiếp truyện được nên giờ chỉ có mình tớ edit bộ này thôi nhé!!💚(18/09/2020)
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
THẾ GIỚI 2 - Hoàng thúc, cho ta ôm một cái được không?《1》


Editor: icebear
Beta: Nha Đam~~~~~[ Leng keng ~~ chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến!] Thời điểm trở lại không gian chủ thần, cô gái mặc bộ váy liền màu trắng ngẩn người.

Con ngươi xinh đẹp có phần dại ra.

Cô nâng ngón tay tinh tế trắng nõn lên, ánh sáng nhạt từ khe hở ngón tay xuyên qua.Phong Thiển có chút mờ mịt mà phát ngốc.

Vị diện thứ nhất liền kết thúc như vậy......

Phong Thiển còn nhớ rõ sau khi cô cùng mảnh nhỏ kết hôn, mảnh nhỏ giống như mở ra cái chốt thần kỳ .

Ừm.

Càng ngày càng không ngoan.

Còn luôn thích khi dễ cô .

Cô theo bản năng mà xoa xoa eo.

Thịt mềm bên hông mơ hồ còn có vài phần cảm giác bủn rủn.

Nghĩ đến đây, khuôn mặt luôn luôn không có cảm xúc gì của Phong Thiển đều thập phần cảm thấy xấu hổ.

Cô có chút buồn.

Cùng Kỷ Miên sống qua một đời, không dài cũng không ngắn.

Chính là, cô từ khi ra đời tới nay, lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác hạnh phúc.

【 Ký chủ, có cần nghỉ ngơi một chút không?

Hay là lập tức tiến vào cái vị diện tiếp theo ? 】

Phong Thiển chớp chớp mắt.

"Ta sẽ nghỉ ngơi một chút."

【 Được. 】

Phong Thiển: "Có giường sao?"

Hệ thống: "......"

Cô đi tới cái vị diện tiếp theo không phải sẽ có giường sao......

"Không có đâu ký chủ, nhưng mà cô có thể dùng tích phân để đổi, hoặc là trực tiếp tiến vào cái vị diện tiếp theo."

Phong Thiển suy tư một chút, "Nhiều hay ít tích phân?"

Hệ thống: "50 tích phân."

Thật quý

Cô làm nhiệm vụ che giấu mới được đến 100 tích phân......

Cô mím môi, nhả ra nói: "Tiến vào cái vị diện tiếp theo đi."

" Được thôi ký chủ."

......

Giờ phút này, nàng đang ngồi trước một cái bàn trang điểm vàng son lộng lẫy.

Trước gương hoa lệ xinh đẹp ánh lên một khuôn mặt tinh xảo ngây ngô.

Đây là một cái cung điện rất lớn.

Trong cung điện, mỗi một chỗ trang trí đều thập phần tinh xảo.

Khắp nơi đều có sắc thái rực rỡ hoa lệ.

Màu sắc chủ đạo là vàng kim.

Trong cung điện mỗi một cây cột cao đều mơ hồ có thể thấy được hoa văn rồng vàng giương nanh múa vuốt.

Đã đủ để thấy được, sự tôn quý của chủ nhân cái cung điện này.

Lúc này, trong cung điện to như vậy, có rất nhiều nha hoàn ra ra vào vào.

Dáng vẻ thập phần bận rộn.

Trong không khí tràn ngập Long Tiên Hương nhàn nhạt.

Phong Thiển cúi đầu nhìn nhìn, nàng giờ phút này ăn mặc một bộ áo trong màu trắng, cổ áo hơi hơi mở ra, lộ ra một mảnh da thịt tuyết trắng .

Có một cô cung nữ ăn mặc tinh xảo tự chải tóc cho nàng.

Biểu tình đối phương nghiêm túc, trên mặt có vài phần ngưng trọng.

Phong Thiển bất động thanh sắc mà chớp chớp mắt, không có hé răng.

Tùy ý để đối phương đùa nghịch đầu tóc của mình.

"Hệ thống, truyền ký ức."

Phong Thiển ra hiệu mà kêu gọi hệ thống.

Nguyên chủ Phong Thiển, là tiểu hoàng đế của Phong Khải quốc mới vừa kế nhiệm không bao lâu.

Tính đến bây giờ, nguyên chủ cũng chỉ mười sáu tuổi.

Về phần nguyên chủ là một nữ tử sao có thể lên được vị trí hoàng đế, này còn may mà quyền điều hành triều chính là Thừa tướng đại nhân.

Mẫu phi nguyên chủ là sủng phi thất sủng, vì củng cố địa vị tại hậu cung của mình, mới thu mua bà đỡ nói dối nguyên chủ là hoàng tử.

Bà đỡ kia đỡ đẻ cho nguyên chủ xong việc cũng bị diệt khẩu.

Nguyên chủ từ nhỏ đã bị nuôi coi như là hoàng tử, sau này cũng không bị người phát hiện là thân nữ nhi .

Nguyên chủ thân thể mềm yếu, không tranh không đoạt, tính cách lại có chút yếu đuối.

Ở một nơi có rất nhiều hoàng tử, luôn không có cảm giác tồn tại .

Trừ bỏ có một gương mặt quá xinh đẹp, nguyên chủ giả hoàng tử cũng không có năng lực có thể làm được gì.

Xinh đẹp dung mạo ngược lại trở thành cái cớ để những người khác công kích nguyên chủ.

Nói nàng không giống nam nhân, khí chất nương nương, giống như nữ tử.

Mà bản thân nguyên chủ chính là nữ tử a.

Bị ủy khuất, nguyên chủ cũng không dám nói ra, những lúc nói ra, mẫu phi cũng chỉ giáo huấn nàng một chút, dùng "Nam nhân thà đổ máu chứ không đổ lệ" làm thuyết giáo.

Nguyên chủ không hiểu, nàng rõ ràng là nữ tử, vì sao mẫu phi cố tình đem nàng coi như nam hài tử để nuôi

Tiên đế già rồi.

Lớn lên một chút, hoàng tử có thế lực ngo ngoe rục rịch, ngầm đấu đến ngươi chết ta sống.

---------------
Chào mọi người!!!

Mình là editor mới .

Mình sẽ phụ trách TG2 này
Mong mọi người ủng hộ ❤❤
Mn thả☆ để ủng hộ mình và chị Nha Đam có động lực edit truyện nhé
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 48: Hoàng thúc, cho ta ôm một cái được không?《2》


Editor: icebear
Beta: Nha Đam
☆☆☆☆Cho đến khi bọn họ đấu đến nguyên khí đại thương, tiên đế băng hà.Thừa tướng đại nhân giả một chiếu thư, tuyên bố nguyên chủ kế thừa ngôi vị hoàng đế.Tất cả mọi người bị xoay vòng vòng.Nguyên chủ đầu choáng váng mà tiếp di chiếu tiên đế để lại, lại mơ màng hồ đồ mà bước lên đế vị.Ai cũng không nghĩ tới, thất hoàng tử luôn luôn không tranh không đoạt, cơ hồ không có cảm giác tồn tại, tự nhiên ngồi trên ngôi vị cửu ngũ chí tôn cuối cùng.Kỳ thật, điều này đều là Thừa tướng đại nhân dã tâm bừng bừng đi một nước cờ.Vì muốn danh chính ngôn thuận bước lên đế vị, Thừa tướng đại nhân lựa chọn chọn một hoàng tử mềm yếu, làm con rối hoàng đế, vì mặt sau hắn sẽ mưu quyền soán vị.Hiển nhiên, Thừa tướng đại nhân thành công.Nguyên chủ tuy rằng ngồi lên ngôi vị hoàng đế, nhưng trong tay lại không thực quyền gì, cả ngày ăn nhậu chơi bời.Nguyên chủ đơn thuần vô hại tự nhiên nhìn không ra mưu kế của Thừa tướng đại nhân, thậm chí đem Thừa tướng coi như tâm phúc ở bên mình, ở trên triều đình, hơi một tí liền hỏi ý kiến của Thừa tướng, không có tự tự mình chủ trương.Chờ đến cả triều đình văn võ đều bị Thừa tướng đại nhân lôi kéo, tiểu hoàng đế nguyên chủ cũng coi như giúp đầu tiên.Nguyên chủ kết cục thập phần thê thảm.Nước mất nhà tan, đầu mình hai nơi.Phong Thiển hiện tại đang ở tuyến thời gian là tiểu hoàng đế mới vừa đăng cơ nửa năm.Chiến thần Vương gia Trấn Bắc vương chống đỡ ngoại địch đại thắng trở về, tiểu hoàng đế đặc biệt mở tiệc vì ngày này ăn mừng.【 Leng keng ~ Nhiệm vụ chi nhánh: Ngăn cản Thừa tướng đại nhân mưu quyền soán vị. 】Phong Thiển chớp chớp mắt, gương đồng ánh lên mi thanh mục tú của tiểu hoàng đế, môi hồng răng trắng, rất đẹp.Ba nghìn sợi tóc đen che ở trên đỉnh đầu.Cung nữ Phù Sơ chính tay mang chuỗi ngọc trên vương miện lên cho Phong Thiển.Chuỗi ngọc trên vương miện là ngọc lưu ly dệt thành mành, nhẹ nhàng đong đưa kêu leng keng rung động, thanh âm thanh thúy dễ nghe, rất êm tai.Phù Sơ lui đến một bên, thanh âm cung kính: "Bệ hạ, Phù Sơ thay ngài mặc quần áo."

Tiểu hoàng đế chớp chớp mắt, nhàn nhạt "Ừ" một tiếng, chậm rãi từ đệm ngồi mềm đứng lên.Phong Thiển chậm rì rì mà mở hai tay ra.Phù Sơ lấy long bào mạ vàng trên khay hoa lệ tinh xảo, cẩn thận vì tiểu hoàng đế mặc vào.Phong Thiển nhàn nhạt liếc đối phương một cái.Phù Sơ là tâm phúc của mẫu phi nguyên chủ, tuổi xấp xỉ nàng.Dù cho là tâm phúc, Phù Sơ cũng hoàn toàn không biết nguyên chủ là nữ nhi.Sau khi mẫu phi nguyên chủ qua đời, Phù Sơ liền theo nguyên chủ, cũng lấy nguyên chủ là trung tâm.Tiểu hoàng đế nhàn nhạt mở miệng, thanh âm sống động thoải mái, có vài phần mềm mại."

Cảm ơn."

Phù Sơ có chút thụ sủng nhược kinh mà nhìn về phía tiểu hoàng đế, ánh mắt bình đạm mà nhìn chính mình, dung nhan như ngọc.Nàng cúi đầu uốn gối hành lễ, "Bệ hạ không được nói như vậy.

Nô tỳ thân phận thấp kém, chỉ là làm việc chính mình nên làm thôi."

Phong Thiển không nói gì, cúi đầu lẳng lặng mà nhìn người mặc long bào tinh xảo hoa lệ.Còn rất nặng.Trên đầu chuỗi ngọc trên vương miện đè nặng đầu nàng, có chút trầm.Tiểu hoàng đế trên người ăn mặc minh hoàng long bào, màu sắc tươi đẹp, cổ tay trên áo thêu rồng vàng đến thập phần tinh xảo xinh đẹp, bào trên người ánh kim sắc long văn giống như đúc, giống như có khả năng hóa thân thành rồng, cưỡi mây mà đi.Tô công công từ ngoài điện đi đến, bóp giọng, nói: "Nô tài thỉnh an bệ hạ."

Tiểu hoàng đế xoay người nhìn về phía đối phương, thanh âm không lạnh không đậm : "Miễn lễ."

Tô công công tay phất diêu, bước nhanh đi đến bên người Phong Thiển, tiếng nói có vài phần nôn nóng: "Thỉnh bệ hạ mau chóng di giá Càn thanh điện, Trấn Bắc vương liền đến yến hội trong một canh giờ tới ."

Phong Thiển gật gật đầu, Phù Sơ đỡ tiểu hoàng đế đi ra cung điện lên ngọc liễn chuyên dụng của hoàng đế.Ngọc liễn có giường nệm trải lông xù xù mềm mềm.Phong Thiển ngồi trên ghế , chớp chớp mắt.Thật mềm ~Được, vị diện này nàng rất vừa lòng.Thân phận hoàng đế đặc biệt tốt.Hệ thống: "......"

Xong rồi, bệnh ung thư lười của kí chủ lại bắt đầu phát tác!Ngọc liễn vững bước đi trước, tiểu hoàng đế dựa nghiêng trên giường nệm, có chút mơ mơ màng màng.Một nén nhang sau, ngọc liễn đến Càn Thanh cung, gã sai vặt chậm rãi buông ngọc liễn, cung kính mà đi lui đến một bên.
☆☆☆☆☆
Ủng hộ ☆ cho bọn mình có động lực edit nào❤❤
 
Back
Top Bottom