Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ

[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 29: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (29)


Editor: Nha ĐamKỷ Miên bưng một ly sữa bò nóng, cùng vài miếng bánh mì lên lầu.Vừa mở cửa liền thấy một cô gái hoàn toàn ghé vào trên bàn sách, sườn mặt dán vào mặt bàn lạnh lẽo, giấy đặt ở trên mặt.Kỷ Miên dừng một chút, nhẹ nhàng đóng cửa, chậm rãi đi đến bàn học.Mái tóc dài của cô gái rũ xuống dưới, cánh tay trắng trắng mềm mềm tùy ý đặt ở trên bàn sách.Trong không khí truyền đến tiếng hít thở của Thiển Thiển.Kỷ Miên tay chân nhẹ nhàng mà ngồi xuống, sợ đánh thức đối phương.Buông sữa bò và bánh mì trong tay.Thiếu niên một tay chống cằm, lẳng lặng mà nhìn cô gái, mắt tràn ngập nhu tình.Kỷ Miên bỗng nhiên nghĩ đến Tống Dập nói.【 Nếu ngươi cùng hắn ở bên nhau......】Lúc ấy, cô không có phản bác.Cho nên, cô rốt cuộc là có ý tứ gì?Cô sẽ che chở hắn, cùng người khác đánh nhau.Cô sẽ nhìn chằm chằm hắn, an tĩnh không nói lời nào.Cô thích véo mặt hắn, còn sẽ nghiêm trang mà cho hắn véo lại.Cô cũng thích nắm tay hắn, còn sẽ ngẩng đầu vẻ mặt ngốc manh hỏi hắn —— thích sao?......Cho nên,Cô ấy thích mình sao?Kỷ Miên rũ xuống lông mi nồng đậm, thong thả ung dung mà cầm lấy sữa bò nóng chuẩn bị vì cô, uống sạch.___Kỷ Miên ngước mắt nhìn thoáng qua thời gian.Rạng sáng 2 giờ.Cô ghé vào trên bàn ngủ, mang theo chút hương vị ngọt ngào.Thiếu niên do dự, chung quy vẫn là đứng dậy.Hắn hơi hơi cúi người xuống, một bàn tay đặt ở bên hông mảnh khảnh của cô, một cái tay khác xuyên qua dưới đầu gối của cô.Cô thực nhẹ, Kỷ Miên không tốn nhiều sức lực liền mang Phong Thiển ôm lên.Cô nhíu nhíu mày, theo bản năng mà duỗi tay ôm lấy eo Kỷ Miên, ở trong lòng ngực thiếu niên tìm vị trí thoải mái, mềm mại mà cọ cọ.Có lẽ là thoải mái, mi cô lại giãn ra.Kỷ Miên lại là bị động tác nhỏ của cô làm cho cứng đờ một chút.Tay ôm cô hơi hơi nắm thật chặt.Hắn thật cẩn thận mà đi đến mép giường, nhẹ nhàng đem cô buông xuống, động tác mềm nhẹ đến không được.Sau khi đem cô buông xuống, Kỷ Miên lại gặp một vấn đề gian giải làm hắn đau đầu.Cô gắt gao ôm eo hắn, không chịu buông tay.Kỷ Miên dừng một chút, mặt cô gần trong gang tấc, hơi thở nhẹ nhàng phun ở trên mặt thiếu niên.Tê tê ngứa ngứa.Kỷ Miên run sợ.Thiếu niên hơi hơi dùng sức muốn tránh thoát khỏi cô.Ai ngờ sức lực của cô lại là cực kỳ lớn, bị quấy rầy làm cô nhíu nhíu mày, đôi tay càng thêm dùng sức.Thiếu niên thân hình thon dài đột nhiên không kịp phòng ngừa bao phủ xuống dưới.Môi mỏng mát lạnh cọ qua khóe môi của cô, đầu chôn ở trong cổ cô.Kỷ Miên cứng đờ, ánh mắt ngốc ngốc.Cùng da thịt cô chạm nhau, Kỷ Miên cảm giác cả người nóng lên, đặc biệt là mặt.Nếu như không phải ban đêm, liền có thể rõ ràng mà nhìn đến, thiếu niên mặt đỏ đến cực hạn.Kỷ Miên có chút hoảng loạn, hắn bình tĩnh hô hấp, giơ tay nhẹ nhàng cầm tay mà cô đang ôm bên hông hắn.Chậm rãi cầm lấy.Hắn nhẹ nhàng đem tay cô dời đi.Lúc này, cô lại không có phản kháng.Kỷ Miên nhẹ nhàng thở ra, từ trên người cô lên, ngồi ở mép giường.Tay của cô vẫn còn cùng tay trái của Kỷ Miên giao nhau.Kỷ Miên lẳng lặng nhìn cô một hồi, sau đó, chậm rãi nâng lên tay phải, nhẹ nhàng đụng một chút vào khóe môi.Vừa mới cùng khóe môi cô cọ qua.Tuy rằng chỉ là nhẹ nhàng đụng vào, liền coi giống như hôn.Thiếu niên lại cảm thấy, ngọt đến kỳ quái.Thực vui mừng.-Buổi sáng ngày hôm sau, Phong Thiển rời giường, hoàn toàn mông lung.Cô cầm chăn, con ngươi xinh đẹp chớp chớp.Tôi là ai?Tôi đang ở đâu?Phong Thiển giơ tay xoa xoa đầu.Hơn nửa ngày mới trở lại bình thường.Cô sao lại ngủ rồi.Mảnh nhỏ đâu?Phong Thiển nhìn nhìn khắp nơi, không thấy Kỷ Miên.
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 30: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (30)


Editor: Nha ĐamHệ thống tấm tắc một tiếng: "Ký chủ, ngươi biết ngươi tối hôm qua ngươi đã làm cái gì sao?"

Phong Thiển chớp chớp mắt."

Ta làm cái gì?"

Phong Thiển nhìn nhìn bàn học.Tài liệu cùng giấy nhấp vốn là bị vứt bừa bộn giờ phút này lại được đặt chỉnh tề ở một bên.Thanh âm hệ thống mang theo vài phần hài hước, "Ký chủ, ngươi đêm qua ôm eo mảnh nhỏ chết sống không chịu buông tay!"

Hừ, bổn hệ thống chính là xem đến rõ ràng.Phong Thiển ngẩn người, lông mi rũ xuống cong vút nồng đậm, cúi đầu nhìn nhìn tay mình."

Ta tối hôm qua ôm eo mảnh nhỏ?"

Phong Thiển có chút vô tội chớp chớp mắt, "Ta không nhớ rõ."

Hệ thống theo đuổi không chịu bỏ qua: "Ký chủ bộ dáng hiện tại của người cực kỳ giống tra nam.

À không, tra nữ!"

Phong Thiển vô tội, chỉ chỉ chính mình, "Tra nữ?

Ta?"

"Mảnh nhỏ muốn tránh ra, là ký chủ ngươi ôm hắn không chịu bỏ ra, còn kém điểm muốn hôn mảnh nhỏ, ký chủ ngươi phải phụ trách với mảnh nhỏ đấy!"

Phong Thiển cắn cắn môi, "Phụ trách?"

Ta có đối xử với mảnh nhỏ như vậy sao?Phải phụ trách với mảnh nhỏ sao?Phụ trách như thế nào?Hệ thống: "Theo tư liệu biểu thị, ký chủ phải cưới mảnh nhỏ.

À, không đúng, hẳn là gả cho mảnh nhỏ......"

Đang lật xem ngôn tình tiểu thuyết ở hệ thống, không cẩn thận lấy sai kịch bản rồi.Còn tốt kịp thời dừng lại!Hệ thống yên lặng cho mình một điểm tán thưởng."

Gả cho mảnh nhỏ?"

Phong Thiển nghiêng đầu.Như thế nào lại cảm thấy hệ thống hãm hại cô nhỉ.Vừa đúng lúc này vang lên tiếng đập cửa.Phong Thiển dừng một chút.Thanh âm Kỷ Miên truyền tới, "Đã thức dậy chưa?"

Phong Thiển gật đầu, "Rồi."

"Tớ có thể tiến vào sao?"

Thiếu niên hỏi.Phong Thiển ừ một tiếng.Bởi nguyên do vừa mới rời giường, thanh âm của cô ngọt ngào mềm mại, còn mang theo vài phần khí thanh ngọt.Nghe được cô trả lời, Kỷ Miên nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ngủ.Thiếu niên bưng tới một phần điểm tâm sáng.Phong Thiển lẳng lặng mà nhìn Kỷ Miên thong thả ung dung mà buông điểm tâm sáng."

Tớ tối hôm qua......"

Phong Thiển bắt đầu mở miệng.Kỷ Miên nghĩ đến cảnh tượng tối hôm qua, mặt có chút đỏ, thiếu niên ho nhẹ một tiếng."

Tối hôm qua tớ xem cậu ngủ rồi, liền tự quyết định chủ trương đem cậu ôm lên trên giường.

Có chút mạo phạm, cho tớ xin lỗi."

Phong Thiển chớp chớp mắt, thanh âm nhuyễn manh."

Cậu không cần xin lỗi."

Kỷ Miên nghi hoặc, ngước mắt nhìn về phía cô.Phong Thiển nhìn Kỷ Miên đôi mắt, nghiêm túc nói: "Là tớ sai."

Kỷ Miên ngẩn người.Cô nhấc chăn lên, từ trên giường xuống dưới.Phong Thiển đến gần thiếu niên, cô hơi hơi cong lưng, cúi người tới gần đối phương, đôi tay chống ở trên ghế Kỷ Miên ngồi, gần như đem đối phương nhốt lại.Con ngươi xinh đẹp nghiêm túc mà nhìn Kỷ Miên.Mặt cô nghiêm túc: "Tớ sẽ phụ trách với cậu."

Câu nói này làm Kỷ Miên mông lung, đờ người ra.Thanh âm ngọt mềm của cô vọng ở bên tai, hô hấp nhẹ nhàng phun trên mặt mình.Kỷ Miên rũ xuống mi mắt.Trái tim không chịu khống chế mà bang bang nhảy lên.Đối phương chỉ là, ôm hắn mà thôi......Kỷ Miên nghĩ không ra, cũng không nghĩ tới, cô sẽ nói ra hai chữ phụ trách này."

Cậu không làm gì tớ cả."

Kỷ Miên thấp thấp nói.Phong Thiển nghĩ.Mảnh nhỏ là thẹn thùng?Không muốn thừa nhận sao?Từ lúc còn nhỏ tới nay, Phong Thiển liền rời dinh thự của Chủ Thần đại nhân, xuyên qua du lịch muôn vàn tiểu vị diện.Cô tuy không hiểu lắm chuyện nam nữ, lại cũng nghe qua không ít thoại bản nam nữ hoan ái.Đối với tình yêu vẫn là có một chút hiểu biết như vậy.Phong Thiển tuy rằng đối Mộ Diễn không có ý tưởng gì.Chính là, đối mặt với mảnh nhỏ, cô lại không có chán ghét.Ngược lại, cô thực thích mảnh nhỏ.Mảnh nhỏ thực ngoan.Cô thích.Cô chán ghét người khác mơ ước mảnh nhỏ.Cũng chán ghét người khác khi dễ mảnh nhỏ.Cô thích nắm tay mảnh nhỏ.Cũng thích mảnh nhỏ kiên nhẫn mà giảng đề.Tóm lại, chính là thực thích thực thích.
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 31: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (31)


Editor: Nha ĐamPhong Thiển vươn tay trắng mềm ra, nhẹ nhàng nâng cằm Kỷ Miên lên, ánh mắt nghiêm túc.Kỷ Miên bị bắt cùng cô đối diện.Hắn có chút giật mình.Bị đối phương nâng cằm lên sao?Phong Thiển thần sắc bình tĩnh, lại cố tình nói ra câu kinh người: "Cậu thích tớ sao?"

Thiếu niên hắc bạch phân minh đồng tử co rúm lại, nhìn ở đôi chân thẳng tắp, tay hơi nắm chặt.Phong Thiển lặp lại: "Cậu thích tớ sao?"

Lông mi thật dài Kỷ Miên nhẹ nhàng run rẩy, thiếu niên trầm thấp mà nói hai chữ."

Thích."

Thực thích......Phong Thiển sung sướng mà chớp chớp mắt, ý cười ở khóe miệng gia tăng."

Tớ cũng thích cậu."

Kỷ Miên hoàn toàn ngây dại.Lời cô nói làm thiếu niên nhất thời rối loạn.Rõ ràng là một thiếu niên lạnh nhạt như vậy.Không biết vì sao, ở bên người cô, giống như thay đổi hoàn toàn thành một người khác.Ngoan ngoãn.Ngốc ngốc.Vẫn là dễ dàng thẹn thùng như vậy.Rốt cuộc là từ khi nào thích cô?Kỷ Miên chính mình đều không rõ lắm.Có lẽ là từ thời điểm đầu tiên ánh mắt giao nhau.Cô chính là kiếp nạn mà đời này hắn không trốn thoát.Kỷ Miên cúi người về phía trước, cúi đầu, đem đầu chôn ở trong cổ Phong Thiển, tiếng nói có chút khàn: "Yêu sớm không tốt."

Phong Thiển chớp chớp mắt.Yêu sớm?Phong Thiển tìm tòi ký ức của nguyên chủ, dựa theo cốt truyện, lễ trưởng thành của nguyên chủ thực mau sắp đến rồi.Phong Thiển đặt tay ở phía sau lưng Kỷ Miên, nhẹ nhàng ôm ôm."

Tớ sắp thành niên rồi."

Thanh âm của cô ngoan mềm.Động tác nhỏ dị thường đáng yêu.Đôi mắt xinh đẹp của Kỷ Miên chớp chớp, ở góc độ mà cô nhìn không thấy, khóe miệng hơi hơi giơ lên.Tiếng nói hắn ôn nhu: "Hảo, chờ cậu thành niên, chúng ta liền ở bên nhau."

Phong Thiển gật gật đầu.Ừm, cảm giác không sao cả.____Mấy ngày này, Phong Thiển luôn vào buổi tối lén lút đi tìm Kỷ Miên học bổ túc môn học.Hệ thống đều đã thành thói quen.Mà Hướng Bắc Trì đâu, hắn gần đâu có cảm giác không thể hiểu được, giáo bá Tống Dập hơi một tí lại tìm hắn, còn dẫn người vây đánh hắn.Đối phương diễu võ dương oai, uy hiếp hắn không được tiếp cận nữ thần của hắn.Hướng Bắc Trì cảm giác đối phương thật là không thể hiểu được.Tống gia không thể trêu chọc, Hướng Bắc Trì cũng không dám xằng bậy, chỉ có thể chịu đựng.Không nghĩ tới, những cái này nhưng đều là kiệt tác của Phong Thiển.Tuy rằng thực nghẹn khuất, nhưng Hướng Bắc Trì cũng không phản kháng được.Rất nhanh, kỳ thi kiểm tra học kỳ sau của cao tam đã tới rồi.Phong Thiển tin tưởng tràn đầy mà đi vào trường thi, lười biếng mà ngồi ở vị trí của mình.Thầy giám thị phát bài thi xong, Phong Thiển lập tức đem toàn bộ bài thi từ đầu tới đuôi tỉ mỉ mà xem một lần.Trong óc nhanh chóng phân tích cặn kẽ mà hệ thống mạch suy nghĩ và đáp án .Tiếng chuông bắt đầu thi vang lên, Phong Thiển liền lập tức viết, dưới ngòi bút lưu loát, liền mạch lưu loát.Phong Thiển bằng tốc độ nhanh nhất mà hoàn thành bài thi.Làm xong bài thi, Phong Thiển buông bút trong tay, soát lại bài thi từ đầu đến cuối.Trên bài thi là chữ viết tinh tế xinh đẹp, đáp án sắp chữ thực hảo, chủ yếu và thứ yếu rõ ràng, vừa xem liền hiểu ngay.Phong Thiển vừa lòng gật gật đầu.Cô ngẩng đầu nhìn thoáng qua đồng hồ điện tử phía trên bảng đen Đã qua đi một giờ.Còn có một tiếng rưỡi.Phong Thiển nhìn trái nhìn phải, các học sinh khác đang nghiêm túc, đau khổ mà suy nghĩ đáp án, lại nhìn nhìn thầy giám thị vẻ mặt nghiêm túc ở trước bục giảng.Có thể nộp bài thi sao?Nhưng mà có chút mệt.Phong Thiển đem bài thi gấp lên, để ở một bên, tìm một vị trí thoải mái ghé vào trên bàn học.Cô ngủ được một lúc.Trên bục thầy giám thị phát hiện Phong Thiển, hắn đỡ đỡ mắt kính, lông mày nghiêm túc nhăn lại.đạp bước chân trầm ổn đi đến bên cạnh Phong Thiển.Ngón tay gõ gõ bàn của Phong Thiển.Phong Thiển vẻ mặt mơ hồ mà ngẩng đầu, nhìn nhìn biểu tình nghiêm túc thầy giám thị.Cô chớp chớp mắt.Có điểm vô tội.Bị đánh thức rồi......Thầy giám thị thanh âm trầm thấp: "Bạn học, chú ý một chút kỷ luật trường thi."****Mình sẽ cố gắng trong tuần này edit hết TG1 nhé !!!!

Còn 15 chương nữa là hết TG1 rồi ^-^
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 32: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (32)


Editor: Nha ĐamLàm giám thị nhiều năm như vậy, hắn lần đầu gặp một học sinh cao tam ở kỳ kiểm tra có thể nghênh ngang ngủ như vậy.Lúc này mới qua thời gian bao lâu?Chưa đến một nửa thời gian!Đứa nhỏ này không có bao nhiêu không coi trọng kỳ kiểm tra.Ấn tượng của Phong Thiển ở trong lòng thầy giám thị nháy mắt giảm một phần.Phong Thiển mê mang mà chớp chớp mắt, con ngươi xinh đẹp mờ mịt một tầng hơi nước mỏng, hiển nhiên là bộ dáng chưa tỉnh ngủ.Cô cúi đầu, chậm rì rì mà đem bài thi bày ra, bằng phẳng.Phong Thiển ngửa đầu nhìn về phía thầy giám thị."

Thưa thầy, em đã làm xong."

Phong Thiển vừa nói xong, những bạn học khác còn ở trong phòng học đang múa bút thành văn tay cầm bút không hẹn mà cùng mà run lên một chút.Bọn họ thần kỳ mà nhìn Phong Thiển.Bạn học à, cậu là thần tiên sao?Đây chính là bài thi ngữ văn!Không cần nói cho tôi, cậu dùng thời gian một giờ viết xong đề mục cơ sở, đọc lý giải thêm viết văn?Có lầm hay không?Một giờ chỉ đủ cho bọn họ viết xong một bài làm văn thôi!Thầy giám thị nheo nheo mắt, nhìn lướt qua bài thi của Phong Thiển.Trên bài thi của cô xác thật rậm rạp tràn ngập đáp án, hơn nữa chữ viết một chút cũng không qua loa, ngược lại thập phần tinh tế xinh đẹp.Mở đến bài viết văn phản diện, cũng là như thế.Nếu không phải là chính hắn phát bài thi, hắn đều sẽ phải nghi ngờ cô có phải hay không biết trước được bài thi cũng viết đáp án đúng ra.Thầy giám thị biểu tình hơi buông lỏng: "Bạn học, làm xong bài thi có thể lại cẩn thận kiểm tra mấy lần, ngủ sẽ ảnh hưởng kỷ luật trường thi."

Phong Thiển ngoan ngoãn gật đầu.Cô cúi đầu nhìn thoáng qua bài thi, "Thưa thầy, em đã kiểm tra qua rồi."

Thầy giám thị: "......"

Cô nháy mắt, "Cho nên, thầy ơi, em có thể nộp trước bài thi sao?"

Trong phòng học các thí sinh khác hút một ngụm khí lạnh.Còn có để người ta sống không?Bọn họ tranh thủ thời gian vùi đầu tiếp tục chiến đấu hăng hái......Thầy giám thị cũng ngây ngẩn cả người, trong nháy mắt không biết nói cái gì hơn.Qua nửa ngày, thầy giám thị mới hậu tri hậu giác gật gật đầu, "Về lý là có thể nộp bài thi trước."

Phong Thiển cong cong mắt, đem bài thi một lần nữa gấp lại, giao cho thầy giám thị."

Cảm ơn thầy."

Cô thu thập đồ dùng, chậm rì rì mà đi ra phòng học.Thầy giám thị choáng váng mà cầm bài thi của cô, ngồi ở bên cạnh bục giảng, híp con ngươi nhìn kỹ xem.Lại là càng xem càng thần kỳ.Đề mục này cách trả lời đáp án cũng thật xinh đẹp!Còn có này viết văn.Thật là quả thực!Không chỉ có lập ý khắc sâu, còn sáng tạo khác người, ngôn ngữ trôi chảy xinh đẹp, cô đọng độc đáo, quả thực không thể tốt hơn!Thầy giám thị chớp chớp mắt.Cảm giác thế giới này thật là huyền ảo!Hiện tại học sinh đều lợi hại như vậy sao?......Hầu như mỗi một cuộc thi, Phong Thiển đều là vượt qua như thế này.Bằng tốc độ nhanh chóng mà trả lời hoàn chỉnh bài thi, sau đó nộp bài thi trước tiên.Bạn học tại trường thi cùng Phong Thiển , quả thực muốn hoài nghi nhân sinh.Nơi nào cũng toát ra là học bá?Còn lớn lên đẹp như vậy ......Phong Thiển nộp bài thi xong, đều là đi vào phòng tự học.Bởi vì là khảo thí thời gian, phòng tự học một người cũng không có.Phong Thiển mang theo bên mình một cái đệm mềm xách tay, màu hồng phấn, lông xù xù, thoạt nhìn thực mềm.Cô mở to một đôi con ngươi xinh đẹp, an tĩnh mà khắp nơi nhìn xung quanh một chút.Không có ai.Phong Thiển lúc này mới chậm rì rì mà đem đệm mềm đặt ở trên bàn, sau đó cả người đều ghé vào bàn.Co sung sướng mà híp nhắm mắt.Như vậy mới thoải mái.So với Phong Thiển nhàn nhã thoải mái như vậy, còn ở trường thi các bạn học khác đang múa bút thành văn, suy nghĩ khổ sở, vò đầu bứt tai, lòng nóng như lửa đốt.Trận khảo thí này, tăng độ khó.Đề hình là hoàn toàn mới, hoàn toàn sẽ không gặp được nguyên đề.Rất nhiều đồng học gặp khó khăn.Lời tác giả : Vi diện thứ nhất, mang chút sắc thái thanh xuân vườn trường, lần đầu tiên nếm thử viết loại phong cách này.

Dự tính vi diện thứ nhất kết thúc cộng 46 chương, sau vi diện là cổ đại vị diện, tương đối am hiểu, nam chủ sẽ không giống cái thứ nhất vi diện giống nhau từ đầu đến cuối đều thực ngoan.

Vi diện sau là cao lãnh cấm dục hoàng thúc, hiểu biết một chút.(Mình chỉ edit tương đối lời của tác giả thôi nhé!)
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 33: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (33)


Editor: Nha ĐamĐừng nói là hy vọng có thể giống cô ấy nộp bài thi trước tiên như vậy, bọn họ hiện tại kỳ vọng thật ra chỉ là kiểm tra kết thúc có thể hoàn thành chỉnh trương bài thi.Bạn học thi cùng phòng với Phong Thiển vẫn là rất hoài nghi cô.Rốt cuộc, bài thi khó như vậy, cô thế nhưng lại có thể trong thời gian ngắn như vậy làm xong toàn bộ?Trình độ sao lại có thể giỏi như vậy, bọn họ còn chưa từng gặp qua người giỏi như Phong Thiển.Bọn họ khó tránh khỏi sẽ hoài nghi, cô nương này chẳng lẽ là viết lung tung đi?Chờ đến ngày công bố thành tích.Mọi người không nói.Chủ nhiệm lớp ở lớp trọng điểm khen ngợi Phong Thiển học sinh chuyển trường này.Phong Thiển lấy được phiếu điểm, rũ mắt nhìn nhìn.Thứ hai của khối, thứ hai của lớp.Cô nghiêng đầu, có chút buồn bực.Không phải thứ nhất?Phong Thiển quay đầu nhìn nhìn phiếu điểm của Kỷ Miên.Thứ nhất của khối, thứ nhất của lớp.

Phong Thiển chớp chớp mắt.Vẫn tốt, đứng thứ nhất là mảnh nhỏ.Phong Thiển không khỏi cảm khái, Mộ Diễn người này, ngay cả mảnh nhỏ của hắn đều là ưu tú như vậy ......Khó trách, mọi người ở thần vực sẽ tôn xưng hắn một tiếng điện hạ.Thanh âm hệ thống vang lên.【 Leng keng ~ chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ che giấu. 】【 Chúc mừng ký chủ đạt được 100 điểm tích phân. 】Phong Thiển vui sướng mà cong cong mắt.Nhiệm vụ che giấu hoàn thành?Ừm, coi như là nhẹ nhàng.Hệ thống: "Ít nhiều mảnh nhỏ giúp ký chủ học bổ túc, nếu không ký chủ cũng sẽ không nhanh như vậy hoàn thành nhiệm vụ che giấu vụ đấy."

Phong Thiển gật đầu.Mi mắt cong cong.Cô ở bàn học phía dưới nhìn về phía Kỷ Miên vươn tay, cầm.Kỷ Miên ngốc lăng, nghiêng mắt nhìn về phía cô.Phong Thiển mắt nhìn thẳng, hình như là thực nghiêm túc mà nghe chủ nhiệm lớp nói chuyện.Ừm, coi như xem nhẹ phía dưới bàn học kia chỉ nghịch ngợm tay.Phong Thiển mặt vô biểu tình mà nhéo nhéo đối phương.Thiếu niên thấp thấp khẽ cười một tiếng, tùy ý để cô nghịch ngợm.Một chút tia sáng nhỏ dừng ở trong đôi mắt đen nhánh xinh đẹp của thiếu niên, hắc bạch phân minh con ngươi giống như đựng đầy tinh quang, thâm thúy mà mê người.Dường như, sinh mệnh nhiều hơn một người như vậy.Cũng chưa chắc không thể.Thậm chí, ngoài ý muốn ngọt ngào.___Cuối tuần này, Phong Thiển đi bệnh viện thăm cha của nguyên chủ.Cô mặc một chiếc váy hoa màu lam nhạt, cầm một bó hoa hồng màu lam.Phong Thiển đi dạo cửa hàng bán hoa, cũng không biết chọn cái nào đẹp, liền tùy tiện chọn một bó.Này vẫn là lần đầu tiên cô đưa hoa cho người ta.Cô ôm hoa tươi đi đến bệnh viện, xinh đẹp làm người khác chú ý tới.Không ít người đều nghỉ chân nhìn chằm chằm cô.Phong Thiển lấy ra di động, nhìn nhìn địa chỉ, sau đó đi vào thang máy, ấn số tầng.Thang máy vừa muốn đóng lại, lại bỗng nhiên bị một người ngăn trở.Phong Thiển mày nhăn lại.Hướng Bắc Trì xách theo bao lớn bao nhỏ đồ bổ đi đến.Phong Thiển mặt vô biểu tình liếc mắt nhìn hắn, không có lại để ý hắn.Hướng Bắc Trì cũng có chút ngoài ý muốn, "Tiểu Thiển?

Không nghĩ tới có thể gặp cậu ở bệnh viện."

Phong Thiển nhíu mày, lạnh nhạt mở miệng: "Không cần gọi ta là Tiểu Thiển."

Hướng Bắc Trì xấu hổ một chút.Phong Thiển vẻ mặt lạnh nhạt: "Gọi ta Phong tiểu thư."

Chúng ta không thân.Cửa thang máy mở ra.Phong Thiển cũng không quay đầu lại đi ra ngoài.Cô không thích Hướng Bắc Trì.Cho nên, cũng không thích cùng hắn tiếp xúc.Phong Thiển đẩy ra cửa phòng bệnh VIP.Trên giường bệnh trắng tinh có một lão nhân hơn sáu mươi tuổi đang nằm.

Phong Hoài giờ phút này đang nằm ở trên giường bệnh nghỉ ngơi.Nghe được tiếng đẩy cửa, Phong Hoài mở mắt.Sau khi nhìn thấy là Phong Thiển, lão nhân ánh mắt nháy mắt nhu hòa xuống.Phong Hoài thanh âm từ ái: "Thiển Thiển tới đây, mau ngồi."

Phong Thiển ngoan ngoãn gật đầu, đem hoa đặt ở đầu giường, ngoan ngoãn mà ngồi ở trên ghế bên cạnh.Thanh âm của cô ngọt mềm: "Cha, con đưa hoa cho người."

Phong Hoài mặt mày đều là ý cười, thực vui vẻ."

Thiển Thiển đến thăm cha, cha liền rất vui vẻ."

Phong Hoài nhìn Phong Thiển, trong ánh mắt vẩn đục ẩn ẩn lóe lệ quang."

Chỉ cần là Thiển Thiển đưa, cha đều thích."
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 34: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (34)


Editor: Nha ĐamNhìn ra được, Phong Hoài rất thương yêu nữ nhi này của mình.Phong Thiển hơi hơi rũ đầu xuống.Chớp chớp đôi mắt xinh đẹp.Đáng tiếc chính là, nguyên chủ không còn nữa.Phong Hoài nhìn ra Phong Thiển đột nhiên cảm xúc hạ xuống, hắn nâng lên bàn tay to hơi thô ráp nhẹ nhàng đặt ởđỉnh đầu cô, ôn nhu sờ sờ."

Chỉ chớp mắt, tiểu công chúa nhà chúng ta đã lớn như vậy rồi."

Phong Thiển hơi hơi cong cong đôi mắt xinh đẹp, thanh âm ngọt mềm: "Cha, con rất nhớ người."

Phong Hoài lệ tung hoành: "Thiển Thiển, cha cũng rất nhớ con."

Chính là, cha càng muốn con có thể khỏe mạnh, vô ưu vô lự tiếp tục sinh hoạt.Phong Thiển vươn tay ra, nhẹ nhàng xoa xoa khóe mắt lệ quang của Phong Hoài, ánh mắt nghiêm túc mà nhìn đối phương."

Cha, đừng khóc, Thiển Thiển đau lòng."

Phong Hoài cười, giơ tay xoa xoa đầu Phong Thiển."

Chớp mắt, Thiển Thiển cũng thành niên đến nơi rồi.

Ngày kia chính là lễ trưởng thành của Thiển Thiển, cha đặt thiết kế một bộ lễ phục cho con, cũng không biết con có thích hay không."

Phong Thiển ngọt ngào mà cười cười.Ngoan ngoãn nói: "Cha đưa, Thiển Thiển cũng đều thích."

Cô ngoan ngoãn hiểu chuyện như vậy, Phong Hoài không khỏi cảm động rơi lệ.Hắn lau lau nước mắt.Phong gia gia chủ luôn luôn mạnh mẽ vang dội, giờ phút này cũng chỉ là một người cha, có máu có thịt, cũng sẽ rơi lệ.Mẹ của nguyên chủ qua đời sớm, nguyên chủ từ nhỏ không có mẹ, lại bị đưa đến nước ngoài dưỡng bệnh.Thân là Phong gia gia chủ Phong Hoài cũng trừu không được thân, không thể bên cạnh nữ nhi để chăm sóc.Những năm gần đây, bên người nguyên chủ không mấy người thân, cô độc sinh hoạt ở nước ngoài.Mỗi khi nghĩ đến đây, Phong Hoài tâm đều tồn tại áy náy, cảm giác thực xin lỗi nguyên chủ.Phong Hoài mỉm cười: "Thiển Thiển có muốn mời bạn học sao?

Cha nơi này có mấy cái thiệp mời, Thiển Thiển có thể đưa cho bạn học."

Phong Hoài là muốn ở lễ trưởng thành của Phong Thiển, chính thức giới thiệu cô cho mọi người.Đồng thời tuyên bố Phong Thiển kế thừa vị trí Phong gia gia chủ.Ngoài ra còn có tam đại thế gia cùng một ít danh môn vọng tộc ở trong danh sách khách mời.Đương nhiên, thân là vai chính yến hội này, Phong Thiển tự nhiên cũng có quyền lợi mời bạn học có quan hệ tốt.Phong Hoài từ rương nhỏ ở mép giường lấy ra mấy thiệp mời màu vàng, nhét vào trong tay Phong Thiển.Phong Thiển rũ mắt, nhìn nhìn thiệp mời trong tay.Nữ hài gật gật đầu.Ừm.Là có muốn mời bạn học.Muốn mời mảnh nhỏ.Chỉ muốn mời một người là hắn.Phong Hoài nhìn đến Phong Thiển phát ngốc.Hắn một cái người từng trải, tự nhiên nhìn ra tâm tư Phong Thiển.Tiểu cô nương đại khái là có người yêu thích.Phong Hoài cười cười.Mặc kệ nữ nhi bảo bối thích ai, hắn đều sẽ không phản đối, chỉ cần người kia là thật lòng đối nữ nhi của hắn.___Phong Thiển ngày hôm sau liền đem thiệp mời đưa cho Kỷ Miên.Cha mẹ Kỷ Miên ly dị, cho dù Phong Hoài muốn mời cha mẹ Kỷ Miên, cha Kỷ mẹ Kỷ cũng sẽ không mang theo Kỷ Miên.Cô nhìn chằm chằm Kỷ Miên."

Lễ trưởng thành của tớ, cậu sẽ đến sao?"

Thon dài thiếu niên rũ lông mi xuống, cúi đầu nhìn nhìn thiệp mời mà cô đưa cho.Cô sắp thành niên sao......Thiếu niên bỗng nhiên đỏ vành tai.Thành niên, liền có thể ở bên nhau......Phong Thiển ở trước mắt Kỷ Miên quơ quơ tay."

Ngẩn người làm gì?"

Kỷ Miên phục hồi tinh thần lại."

Tớ sẽ đi."

Cô vừa lòng mà cong cong mắt, thực tự nhiên mà dắt lấy tay hắn.Kỷ Miên cũng phát hiện.Cô vui vẻ, thích nắm tay hắn.Cô tức giận, cũng thích nắm tay hắn.Đến nỗi chính hắn, cũng thích được như vậy.Hệ thống lại đúng lúc nhắc nhở một chút, "Ký chủ, không cần quên nhiệm vụ chi nhánh, nếu không ký chủ ở thế giới này sống không lâu."

Cô dừng một chút, chớp chớp mắt.Thiếu chút nữa đã quên tra nam.Phong Thiển nghiêm túc mà nhìn chằm chằm Kỷ Miên nhìn một hồi lâu.Giống như, không muốn rời đi mảnh nhỏ quá sớm ......**************Chúc mừng truyện đạt 1k lượt đọc 👏Tối nay vẫn sẽ có chương mới nhé!!
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 35: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (35)


Editor: Nha ĐamThông báo tin buồn cho các bạn là từ giờ đến chủ nhật mình không thể edit được hết TG1 như đã hứa vì mình đang học năm cuối nên đang chuẩn bị thực tập 😭😭.

Chiều nay các thầy cô mới bắt đầu phổ biến bắt tìm đề tài để làm đồ án 😔Vừa tớ mới tranh thủ edit được.

Bây giờ là 11h30p và tớ mới edit xong chương này cho các bạn như đã hứa sáng nay 😥Nếu rảnh bất cứ lúc nào thì tớ vẫn sẽ đăng chương mới nhé, không thì phải gặp lại vào tuần sau vậy😘************************Lễ trưởng thành của Phong Thiển được tổ chức ở hội sở biển xanh xa hoa.Phong Hoài bao trọn toàn bộ hội sở.Phong Thiển lúc này đang ngồi trong phòng hóa trang, tùy ý để một đám người bận trước bận sau trang điểm cho chính mình.Cô ngáp một cái, mắt phiếm thủy quang.Ngước mắt nhìn thoáng qua thời gian.Buổi tối 10 giờ đúng.Còn có hai giờ nữa, cô liền thành niên.Phong Thiển nhìn thoáng qua chính mình trong gương.Trong gương là cô gái diện mạo điềm mỹ.Nhà tạo mẫu tóc vì cô thiết kế kiểu tóc, thành thục lại mang theo đáng yêu.Cô mặc một bộ váy màu đỏ rượu bó ngực buộc eo, trên cổ mang một cái vòng cổ ngọc bích.Dây chuyền đá quý màu lam hình trái tim đặt ở giữa xương quai xanh xinh đẹp của cô.Cô lộ ra da thịt trắng nõn mềm mại, dung nhan tinh xảo lại càng khiến cô xinh đẹp đến mức tận cùng.Phong Thiển lười biếng mà dựa vào trên ghế.Ai, không muốn động gì cả.Lúc này, đại đa số mọi người đều đã vào bàn.Phong Thiển ở ghế trên nằm một lúc, cuối cùng vẫn là đứng lên ra khỏi phòng.Đứng ở lầu hai, có thể thấy rõ ràng đám người phía dưới.Tất cả mọi người trang điểm đến thập phần đẹp tinh xảo.Hào môn yến hội này, hết sức xa hoa.Con ngươi xinh đẹp Phong Thiển nhìn quét một vòng, không phát hiện ra mảnh nhỏ.Cô nghiêng đầu, hàng mi dài xinh đẹp hơi hơi run rẩy.Mảnh nhỏ không có đến?Phong Thiển nháy mắt không có hứng thú, lười biếng trở lại phòng.Phong Thiển ngồi ở trên sô pha, mặt vô biểu tình mà ngồi một lúc.Thực phiền.Cô liếm liếm cánh môi.Cầm lấy rượu vang đỏ màu sắc diễm lệ trước mặt, đặt ở bên môi, nhấp một ngụm nhỏ.Thật cay.Uống không ngon.Phong Thiển đem rượu thả trở về.Cô nhìn chằm chằm chén rượu một hồi lâu, cuối cùng vẫn là lại cầm lên uống mấy ngụm.Phong Thiển ngã vào trên sô pha.Vì cái gì càng uống càng bực bội?Phong Thiển nhìn thoáng qua thời gian.11 giờ 30 phút.Còn có 30 phút.Phong Thiển không thể nhịn xuống, lại đi ra ngoài một chuyến.Cô đứng ở lầu hai, thực cẩn thận mà ở trong đám người tìm kiếm thân ảnh của thiếu niên.Vẫn là không tìm được.Cô có chút mất mát.Phong Hoài vừa lúc tới tìm Phong Thiển.Phong Hoài đưa cho Phong Thiển một ly rượu vang đỏ, "Thiển Thiển, cùng cha xuống lầu làm quen mấy cô chú."

Phong Thiển gật đầu, tiếp nhận chén rượu, đi theo Phong Hoài đi xuống lầu.Đối diện đang đi tới là một trung niên đại thúc ăn mặc chính trang, dáng người anh tuấn.Tống Càn* cười mỉm đi về phía bọn họ.*Trong bản convert thì ông bác này tên là Tống Càn còn tớ có dịch trong Quick Translate thì lại là Tống Kiền, tớ thấy Tống Càn hay hơn nên chọn tên này nhé!"

Phong ca, vị này chính là lệnh thiên kim đi, bộ dáng cũng thật xinh đẹp."

Khuê nữ của mình được khen, Phong Hoài cũng thật cao hứng, hắn giơ lên chén rượu cùng Tống Càn chạm chạm, lại quay đầu nhìn về phía Phong Thiển."

Thiển Thiển, vị này chính là Tống thúc."

Phong Thiển bị gọi tên, vẫn là ngoan ngoãn tiến lên một bước, ngọt mềm mà gọi đối phương một tiếng: "Tống thúc hảo."

Tống Càn thoải mái mà cười cười, "Tiểu cô nương cũng thật hiểu chuyện."

"Phong ca anh cũng thật có phúc khí!

Tôi nằm mơ đều muốn có một nữ nhi tri kỷ như vậy!"

Tống Càn khóe mắt cười ra một ít nếp uốn, vỗ vỗ bả vai Phong Hoài.Phong Hoài cũng vui vẻ, "Cũng không thể như vậy được, nữ nhi tri bảo bối là của nhà tôi."

Phong Hoài cười nói: "Tống lão đệ, chú mới hơn bốn mươi tuổi, còn trẻ, lại nỗ lực nỗ lực, cũng có thể ôm khuê nữ!"

Tống Càn xua xua tay, "Phong ca anh đừng giễu cợt tôi.

Già rồi, không thể cùng những người trẻ tuổi đó so.

Tôi có một đứa con như vậy mới bớt lo."

Tống Càn nhìn về phía sau vẫy vẫy tay, "Tiểu Dập, mau tới gọi Phong bá bá."

Tống Dập đang ở trước mặt Ân Dao Dao xum xoe, nghe được phụ thân nhà mình kêu gọi, tuy rằng có chút bực, vẫn là đi qua."

Dạ."

Tống Dập giơ một chén rượu, đã đi tới."

Phong bá bá hảo."

Tống Dập nâng chén.Phong Hoài bất động thanh sắc mà đánh giá một chút đối phương, đối Tống Càn nói: "Tôi thấy đứa nhỏ này cũng không tồi."
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 36: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (36)


Editor: Nha ĐamTống Càn thở dài, xua xua tay, "Nào có, đứa nhỏ này ở trường học là chuyên gia gây chuyện, cái mặt già này của tôi đều bị hắn làm mất hết!"

"Là con trai, tuổi dậy thì phản nghịch là bình thường."

Phong Hoài trả lời.Tống Dập đứng ở một bên không chút để ý mà nghe.Thương nghiệp nịnh nọt lẫn nhau, loại này hắn sớm đã nghe chán.Không thú vị.Tống Dập ngẩng đầu, đột nhiên chú ý tới cô gái phía sau Phong Hoài.Nhìn kỹ, Tống Dập nháy mắt đơ ra.Cô...Co ta sao lại ở đây?Con ngươi Tống Dập trừng lớn, mày nhăn thành một đoàn.Phong Thiển lười để ý đến hắn.Vừa lúc Tống Càn hướng Tống Dập giới thiệu: "Tiểu Dập, vị này chính là con gái của Phong bá bá, Phong Thiển.

Mau đi nhận thức, các ngươi là bạn cùng lứa tuổi hẳn là có thể tán gẫu rồi."

Khóe miệng Tống Dập co giật một chút.Nhận thức.Bọn họ mà cần nhận thức à!Quả thực là......

Không đánh không quen nhau!Tống Dập là sợ Phong Thiển.Đứa con gái này có thể đánh nhau giỏi!Càng đáng sợ chính là, cô cư nhiên là con gái của Phong Hoài - Phong gia gia chủ!Tống Dập ngượng ngùng xoắn xít, không dám tiến lên.Phong Thiển nhìn hắn một cái.Không muốn phản ứng.____Phong Thiển vốn là muốn mang Kỷ Miên cùng đi đến đây, ai biết Kỷ Miên thế nhưng không ở biệt thự.Phong Thiển đành phải tự mình đi trước.Chiều nay, Kỷ Miên nhận được điện thoại của cha Kỷ, bà nôi của hắn qua đời.Kỷ Miên là huyết mạch của Kỷ gia, không thể không trở lại.Thiếu niên đem chính mình khóa ở trong phòng.Lẳng lặng mà nhìn chằm chằm vách tường phát ngốc.Kỷ Miên thực giãy giụa.Hôm nay, là lễ trưởng thành của cô ấy.Hắn không đi, chính là thất ước.Cô sẽ tức giận.Cũng sẽ......

Đối hắn, thất vọng đi.Kỷ phụ gọi vài cuộc điện thoại tới thúc giục.Thiếu niên ánh mắt lạnh lẽo, quanh thân áp khí lạnh lẽo.Hắn mặt vô biểu tình.Cả người giống như đột nhiên mất đi độ ấm, lạnh băng vô cùng.Kỷ Miên vẫn là về tới Kỷ gia.Thiếu niên lãnh đạm mà nhìn một đám người khóc tang.Hắn đạm mạc mà nhìn thoáng qua người nằm ở trong quan tài gỗ đàn, thần thái an tường, bà nội của hắn.Thiếu niên tự giễu cười lạnh một tiếng.Bà nội?Chỉ là trên danh nghĩa thôi.Cái gia đình này, có ai còn nhớ rõ hắn?Đứa con không ai muốn này......Kỷ Miên từ đầu đến cuối đều là lãnh đạm mà đứng ở một bên.Hắn nhìn thời gian.Rất nhanh đến 0 giờ.Thiếu niên không lại do dự, ánh mắt thanh lãnh mà cởi ra đồ tang trên người, rời đi.Đêm khuya 12 giờ.Phong Hoài mang theo Phong Thiển đi lên sân khấu.Cô ngoan ngoãn đứng ở một bên.Phong Hoài đơn giản chính là tuyên bố tin tức Phong Thiển kế thừa vị trí Phong gia gia chủ.Đối với vị trí Phong gia gia chủ này.Phong Thiển căn bản là không muốn.Dục mang vương miện, tất thừa này trọng (Muốn mang vương miện, phải chịu được sức nặng của nó)Đạo lý này, cô hiểu.Ngồi trên vị trí này, tất nhiên là muốn cô gánh vác nhiều thứ.Luôn luôn là một người lười thành bệnh Phong Thiển, tự nhiên là không muốn đảm nhiệm.Phong Thiển nhìn nhìn Phong Hoài mặt đầy ý cười, chung quy vẫn là không có phản bác.Khi Kỷ Miên chạy tới hội sở biển xanh, Phong Thiển đang đứng ở giữa sân khấu.Cô cự kỳ xinh đẹp.Toàn bộ hội sở, cô chính là tiêu điểm.Cô hấp dẫn toàn bộ tiêu điểm ánh mắt của hắn.Kỷ Miên đứng ở tại chỗ, an tĩnh mà nhìn chằm chằm cô.Không có chú ý tới, ở một góc hơi hẻo lánh, một nữ nhân tầm mắt khóa ở trên người thiếu niên.Ân Dao Dao nghe nói Kỷ Miên sẽ đến, cô ta đã sớm làm tốt mười phần chuẩn bị.Không nghĩ tới chờ nửa ngày cũng không có thấy Kỷ Miên.Bất quá cũng may, cô ta hiện tại đã thấy.Ân Dao Dao trang điểm xinh xảo, khóe miệng gợi lên một nụ cười.Cô ta gọi bồi bàn đang đi ở đằng trước.Người kia hướng cô ta đi tới.Ân Dao Dao cong cong môi, đem một chén rượu đặt vào trong tay bồi bàn đang trống trơnThanh âm quyến rũ của cô ta vang lên, chỉ chỉ phương hướng chỗ Kỷ Miên."

Tiểu ca ca, có thể giúp ta đem rượu đưa cho soái ca đối diện kia sao?"

Bồi bàn hiểu ý cười, đi thẳng đến chỗ Kỷ Miên."

Tiên sinh, muốn dùng rượu không ?"
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 37: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (37)


Editor: Nha ĐamDạo này có nhiều bạn vote ☆ cho truyện của mình nên có động lực để làm.

Đang bận nhưng vẫn cố ra chương mới cho các bạn đọc 😊************************Kỷ Miên nhíu nhíu mày, không để ý.Đối phương lại theo đuổi không bỏ, thiếu niên có chút không kiên nhẫn mà cầm lấy chén rượu.Người hầu lúc này mới lễ phép mà mỉm cười, bưng khay rời đi.Kỷ Miên rũ mắt nhìn nhìn chén rượu trong tay, vừa vặn có chút khát nước, liền bưng lên miệng uống mấy ngụm.Ân Dao Dao thấy Kỷ Miên uống xong rượu, cô ta vén tóc, bưng lên một ly rượu mới khác, giày cao gót ưu nhã dẫm lên đi về phía thiếu niên.Ân Dao Dao khẽ cười một tiếng, "Thật theo nha, bạn học Kỷ."

Kỷ Miên nhíu nhíu mày, mùi nước hoa trên người đối phương thập phần gay mũi, thiếu niên theo bản năng mà lui về phía sau một bước.Ân Dao Dao bị động tác đối phương làm cho có chút xấu hổ.Cô ta khẽ mở đôi môi đỏ: "Bạn học Kỷ, tớ là Ân Dao Dao.

Cậu có khả năng là đã nghe qua tớ."

Ân Dao Dao hơi hơi nâng nâng cằm.Cô ta chính là được công nhận là hoa hậu giảng đường của trung học đế đô.Theo lý, đối phương nhiều ít cũng có chút nghe thấy.Huống hồ, tính tình của Kỷ Miên lại cao lãnh, cũng là nam sinh, không có khả năng không thích nữ sinh xinh đẹp.Ân Dao Dao đối vẻ đẹp của mình vẫn là thập phần tự tin.Cô ta không tin Kỷ Miên sẽ không thích cô ta.Huống chi......Ân Dao Dao câu môi cười cười.Qua đêm nay......Kỷ Miên hơi híp mắt.Ân Dao Dao?Thiếu niên nhíu mày, tầm mắt nhìn Ân Dao Dao thập phần lãnh đạm.Ân Dao Dao cảm giác độ ấm quanh thân giống như đột nhiên giảm xuống vài độ.Cô ta không khỏi rùng mình một cái.Ra vẻ xấu hổ mà ngượng ngùng rời đi.Chỉ chốc lát, Kỷ Miên cảm giác có chút hanh khô, thân thể bắt đầu nóng lên.Thiếu niên nhíu nhíu mày, buông chén rượu, trực tiếp hướng đi toilet.Cách đó không xa Ân Dao Dao thấy một màn như vậy, khóe miệng hơi hơi giơ lên, lặng lẽ đi theo phía sau thiếu niên.......Phong Thiển đột nhiên nhận được cảnh báo của hệ thống.【 Cảnh báo cảnh báo!

Mảnh nhỏ có nguy hiểm, mời ký chủ lập tức đi tới trước toilet ở tầng 1. 】Phong Thiển sửng sốt.Mảnh nhỏ đến?Có nguy hiểm?Phong Thiển chớp chớp mắt, vội vội vàng vàng rời đi.Để lại Phong Hoài với vẻ mặt mờ mịt.Phong Thiển lao xuống sân khấu, Phong Hoài bất đắc dĩ lại sủng nịch mà cười cười, tiếp tục nói chuyện với khách ở hiện trường.Phong Thiển rất nhanh liền đến toilet nam ở tầng 1.Cô mị mị mắt, giơ tay vặn của nắm cửa nhà vệ sinh.Không mở ra.Bị khóa trái?Toilet mơ hồ truyền đến tiếng nước ào ào.Hơi thở quanh thân cô hơi thở đổi đổi.Con ngươi nhuyễn manh nhiều vài phần sắc bén.Phong Thiển lui về phía sau vài bước, nhấc chân dùng sức đá một cái.Ầm vang một tiếng.Cửa bị đá văng.Cô thấy được cảnh tượng bên trong.Kỷ Miên cau mày, khuôn mặt đỏ ửng không bình thường.Thiếu niên không ngừng lui về phía sau, một nữ nhân chính đang tiến gần về phía hắn.Ân Dao Dao cổ áo mở một nửa, bên trong phong cảnh như ẩn như hiện.Phong Thiển nguy hiểm mà híp híp mắt.Tức giận!Cô tiến lên chắn trước mặt thiếu niên, một phen đẩy Ân Dao Dao ra.Phong Thiển sức lực có chút lớn, Ân Dao Dao bị đẩy ngã trên mặt đất, ăn đau đến hét lên một tiếng.Phong Thiển nguy hiểm mà trừng mắt nhìn Ân Dao Dao liếc mắt một cái.Quay đầu nhìn về phía Kỷ Miên.Thiếu niên trên trán phủ đầy mồ hôi hơi mỏng.Phong Thiển tiến lên, giơ tay thử thử trán hắn.Thật nóng.Tay cô lạnh lẽo lạnh lẽo, thiếu niên cảm giác thập phần thoải mái, mơ mơ màng màng mà cọ cọ.Phong Thiển bị Kỷ Miên làm động tác này ngốc một chút.Cọ......

Cọ?!Mảnh nhỏ thật đáng yêu!Phong Thiển thu hồi tay, tâm tình có chút vi diệu.Trên trán lạnh lẽo đột nhiên biến mất, Kỷ Miên bĩu môi, đột nhiên ôm lấy cô gái trước mặt, cúi đầu đem mặt chôn ở cổ cô.Trên người thiếu niên thực nóng.Phong Thiển ý thức được không thích hợp, lập tức đỡ thiếu niên đi ra ngoài.Phong Thiển tránh đám người trộm đem Kỷ Miên đưa vào xe Hứa Thâm.Hứa Thâm sửng sốt một chút, không nghĩ tới Phong Thiển nhanh như vậy liền ra.Còn có, đứa nhỏ này là chuyện như thế nào?Phong Thiển nâng mặt Kỷ Miên, nghiêm túc hỏi: "Nữ nhân kia là ai?"

Cũng dám bắt nạt mảnh nhỏ!Kỷ Miên có chút mơ hồ, hắn theo bản năng mà tới gần cô, rầu rĩ mà nói cái tên."

Ân Dao Dao."
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 38: Bạn trai nhà bên có chút ngoan (38)


Editor: Nha ĐamPhong Thiển mặt vô biểu tình mà híp mắt.Ở sâu trong nội tâm đè nén bực tức .Ân Dao Dao?Người trong lòng của tra nam?Cô ta không phải cùng Hướng Bắc Trì ở bên nhau sao, vì cái gì muốn trêu chọc mảnh nhỏ?!Hệ thống: "Đã quên nói cho ký chủ, Ân Dao Dao yêu thầm mảnh nhỏ điện hạ đã lâu."

Phong Thiển nhíu mày.Nói cách khác, Hướng Bắc Trì chỉ là lốp xe dự phòng của Ân Dao Dao."

Hơn nữa, trong nguyên tác, mảnh nhỏ không có lễ trưởng thành của nguyên thân, vốn là không có vụ việc này.

Hiện tại, bởi vì ký chủ đã đến, rất nhiều việc đều đã xảy ra biến hóa."

Phong Thiển cúi đầu, mím môi."

Ân Dao Dao đã làm gì mảnh nhỏ?"

Hệ thống: "Cho thuốc kích thích vào rượu của mảnh nhỏ."

Sau đó, hệ thống blah blah phổ cập khoa học cho Phong Thiển một chút.......Phong Thiển tiến vào hội sở, căn cứ vào lời chỉ dẫn của hệ thống tìm được ly rượu mà Kỷ Miên uống còn sót lại ở phía trước.Ngón tay trắng nõn như ngọc của cô nhẹ nhàng lấy chén rượu, mặt vô biểu tình mà đi đến quầy bar lấy một ly rượu không, đem rượu đổ vào.Phong Thiển không chút để ý mà đem ly rượu ban đầu ném vào thùng rác.Một cô gái mặc lễ phục dạ hội màu đỏ rượu, khuôn mặt tinh xảo, đôi mắt xinh đẹp nhuyễn manh kia giờ phút này vô cớ làm người ta cảm thấy lạnh băng đến xương.Có người muốn tiến lên bắt chuyện.Chính là khí thế của cô quá cường.Bọn họ cũng chỉ là nghĩ thôi.Ân Dao Dao mới từ buồng vệ sinh ra , đã bị Phong Thiển đẩy ngã vào.Phong Thiển mặt vô biểu tình mà khóa trái cửa.Ân Dao Dao có chút sợ hãi, chính là trong xương cốt của cô ta cổ ngạo khí lại không cho phép cô ta ở trước mặt cô gái này lùi bước.Cô ta nâng cằm lên: "Ngươi có bênh à!

Biết ta là ai sao?"

Phong Thiển nhướng mày: "À?

Ngươi là ai?"

Ân Dao Dao thanh âm cất cao vài phần: "Ta......

Ta chính là hoa hậu giảng đường của trung học đế đô!

Đắc tội ta, những nam nhân ngưỡng mộ ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!"

Ân Dao Dao tự biết Ân gia ở trong vòng xã hội thượng lưu lên không được mặt bàn, cô ta tự tin, chỉ có thể đến từ chính dung mạo của cô ta.Ít nhất,cô ta còn có gương mặt có mị lực xinh đẹp này.Không phải sao?Phong Thiển híp mắt, nhấc chân tới gần đối phương.Ân Dao Dao bị khí thế trên người cô sợ tới mức ngã ngồi trên mặt đất.Phong Thiển ở chỗ cách Ân Dao Dao một bước thì ngừng lại.Cô trên cao nhìn xuống, con ngươi xinh đẹp lạnh nhạt xa cách."

Ngươi không nên mơ ước hão huyền người không thuộc về mình."

Bị cô giáp mặt vạch trần, Ân Dao Dao có điểm chột dạ, cô ta run run rẩy rẩy mà đáp lại một câu: "Ta lại không thực hiện được!"

Phong Thiển cười nhạo một tiếng."

Ngươi nếu là thực hiện được, thì sẽ không ở chỗ này thoải mái dễ chịu mà nói chuyện cùng ta."

Ân Dao Dao: "......"

Thoải mái dễ chịu?Cái này mà kêu thoải mái dễ chịu?!Không biết vì sao, Ân Dao Dao đột nhiên cảm giác nữ sinh trước mặt thực khủng bố.Cô mặc một bộ lễ phục dạ hội màu đỏ rượu, lộ ra da thịt trắng mềm.Thực đẹp.Giờ phút này, lại giống như ma quỷ Tu La trong địa ngục tăm tối đi ra.

Lạnh nhạt đến mức tận cùng.Cái này dừng ở trong mắt Ân Dao Dao, toàn bộ hóa thành sợ hãi.Phong Thiển quơ quơ ly rượu trong tay, nhướng mày nhìn về phía Ân Dao Dao."

Rượu này, còn nhớ rõ sao?"

Ân Dao Dao sửng sốt một chút, mới ý thức được hàm ý trong lời nói của Phong Thiển.Cô ta bỗng nhiên trừng lớn đôi mắt."

Ngươi tự mình thêm thuốc, liền đổ đi như vậy thật quá đáng tiếc."

Cô cau mày, giống như bộ dáng thực rối rắm.Ân Dao Dao sắc mặt trắng bệch, sợ hãi mà lui về phía sau vài bước.Chân cô ta đã sớm mềm, muốn đứng dậy mà không nổi.Phong Thiển khom lưng, đem ly rượu đặt ở bên môi Ân Dao Dao, "Ngươi tự mình bỏ vào, vẫn là chính ngươi uống sạch đi."

Ân Dao Dao quay đầu đi, mắt hiện lên một tia oán độc.Cô ta đột nhiên quay đầu, giơ tay muốn đánh vỡ ly rượu trong tay Phong Thiển.Mà Phong Thiển tốc độ so với cô ta nhanh hơn.Cô thoải mái mà tránh đi Ân Dao Dao, ngón tay trắng nõn cầm ly rượu ở trong không khí vẽ một đường cung xinh đẹp.Cô hơi hơi cúi người, sắc mặt lạnh lùng: "Ngươi không ngoan nha."
 
Back
Top Bottom